1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ,ngụy thái giám]Dưới lớp long bào - Đại Phi (update c7)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Kim

      A Kim Active Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      259
      Chương 3: Ngậm lấy
      Phương thượng cung bưng chiếc khay mạ vàng tiến vào, bộ dáng cung kính, bước trầm ổn, lúc cúi đầu dư quang vẫn nhịn được nhìn về phía long sàng, chỉ cảm thấy Dung Khâm ôm tiểu hoàng đế, là bất kính, cả gan làm loạn.
      "Đốc chủ, bệ hạ bệnh nặng chưa lành, vẫn là chờ nên chân trần rời chăn."
      Sở Luyến vùng vẫy muốn ngồi trong ngực Dung Khâm, thân thể nhắn trong bộ quần áo vàng sáng, bên chân bị Dung Khâm nắm trong lòng bàn tay, gót sen nho còn bằng bàn tay của .
      Dung Khâm giống như cười mà cười liếc Phương thượng cung chút, ánh mắt giống như uy áp nàng đừng có tiếp tục nhiều lời, run tay đem khay đặt ở bàn trà, liền thận trọng rời khỏi tẩm cung.
      Sở Luyến giãy ra khỏi hai cánh tay vòng bên hông, bệnh nặng, làm khí lực trở lên yếu ớt, ngược lại thở dốc ở trông ngực Dung Khâm mặc nhào nặn, mắt hạnh phiếm hồng lấp lóe lớp lệ quang mỏng, đáng thương như mèo con, nhưng thực chất bên trong lại cất giấu tâm tư.
      Dung Khâm cúi đầu, kim quan rũ xuống hai sợi tua đong đưa ở bên khuôn mặt ưu nhã, khóe môi cong ý cười, vỗ vỗ eo Sở Luyến, chỉ là hơi thoáng xuống địa phương quá mức riêng tư kia, khiến Sở Luyến có chút biết làm sao, kẹp chặt hai đùi.
      Nửa năm này, Dung Khâm thường xuyên đối với nàng làm ra những hành động thân mật càn cỡ, hề có quân thần chi biệt, làm Sở Luyến vô cùng sợ hãi.
      Nàng biết điều này có ý nghĩa gì.
      Lúc uy dược, Dung Khâm cũng đem tiểu hoàng đế thả lại long sàng, ôn nhu muôi lại muôi đưa đến bên miệng nữ hài, nhìn nước thuốc màu đen vào bên trong cánh môi, ánh mắt dần trầm xuống, bên lấy khăn tay lau nước dư khóe miệng Sở Luyến, hầu hạ người - phương diện này ra làm rất cẩn thận.
      " đắng. . ." Từ cổ họng đến đầu lưỡi đều là đắng đến buồn nôn, Sở Luyến thực uống được nửa, đẩy tay Dung Khâm ra, đáng thương lắc đầu.
      " sao?"
      Dung Khâm làm như chần chờ, ngón tay vân vê khăn lụa sát môt Sở Luyến, trong đôi mắt nghiêm nghị nhiều thêm tia sáng kỳ quái, còn đợi Sở Luyến hiểu , thấy khuôn mặt tuấn mĩ kia đột nhiên hướng mình đè xuống.
      Sững sờ mở ra cái miệng nhắn, xâm nhập thứ giống như đồ vật.
      Nam nhân đầu lưỡi rất lớn, ẩm ướt nhiệt nhiệt nhét đầy cái miệng thơm của nàng, quấn lấy đầu lưỡi đắng chát vị thuốc ra trêu chọc, thân mật dùng sức quấn quanh, liếm vượt qua hàm, đảo qua hàm răng.
      "Ngô!"
      Sở luyến ý thức được đúng, muốn giãy dụa, lại bị ngón tay thon dài như ngọc của Dung Khâm bóp lấy quai hàm, ngay cả sau đầu cũng bị dùng tay cố định, ban đầu hôn có chút lạnh nhạt, tại khi nếm được thơm ngọt sau đắng chát, bản năng nam nhân liền bại lộ.
      Tinh tế rả rích hút toát, giao hợp lấy hai người nước miếng, nàng yếu ớt nghẹn ngào, đại lực cướp đoạt.
      Lộc cộc!
      Sở Luyến kém chút hít thở được, ngụm lớn nuốt xuống chất lỏng tiết ra, trong đầu mảnh vù vù mê loạn, quấy tại trong miệng ẩm ướt dính rốt cục chậm rãi rời , nàng giống như vừa qua địa ngục, kinh tâm động phách, phía sau lưng tất cả đều là mồ hôi lạnh.
      Dung Khâm khác hẳn dáng vẻ đẹp đẽ ngày thường, sau khi thưởng thức miệng rồng của tiểu hoàng đế, khuôn mặt tuấn tú giống người kia rốt cuộc cũng có tia ý vị, tình dục nóng bỏng di động rất nhanh liền biến mất thấy, môi mỏng ửng đỏ nở nụ cười châm biếm ngày càng ràng, tựa hồ vui vẻ lại tham lam vừa lòng.
      "Bệ hạ sao có thể lừa gạt vi thần, ràng là ngọt."
      Ngọt mềm mềm, ngọt tận xương, khiến cho người ta phát cuồng vì ngọt.
      Sở Luyến bị dọa khóc, mở ra miệng bị nam nhân gặm qua mà hoảng sợ luống cuống, mà kẻ đầu têu lại còn năng bừa bãi, bàn tay nàng run theo bản năng hướng mặt Dung Khâm vung tới.
      Cánh tay cứng nhắc đánh vào khuôn mặt phong nhã cao quý, chính là thanh thúy tiếng.
      Ba!
      Dung Khâm hơi hơi nghiêng đầu, dưới tia sáng sáng lắm, sườn bên khuôn mặt phủ tầng u, ngưng kết tĩnh mịch trong khí, chậm rãi xoay đầu lại, nhàng nắm chặt cái tay Sở Luyến đánh , vuốt ve chỗ xương nhô ra, chỉ cần dùng chút lực, cái cổ tay nho này vỡ vụn.
      "Bệ hạ nóng nảy, làm cảm thấy thần nếm được ngự khẩu ( miệng của hoàng đế) của người?"
      Sở Luyến từ lá gan lớn, ở lãnh cung bị Lâm thị nơm nớp lo sợ nuôi dưỡng mười năm, tính tình cũng là mềm đáng thương, thêm nữa nửa năm này gặp Dung Khâm làm nhiều việc ngoan độc, càng thêm e ngại nam nhân này, mới tát xong cái kia, nàng liền hối hận.
      Nhìn chằm chằm vào cánh tay mình, đôi mắt ướt sũng nháy cũng dám nháy, sợ lại mở to mắt tay mình liền có.
      "Tay bệ hạ kiều nhuyễn đẹp mắt như vậy, tác dụng còn nhiều, thần như thế nào có thể chặt đứt nó đây, ngoan, đem miệng mình mở ra." buông lỏng tay nàng ra, nhưng lại bóp lấy sau cổ nàng.
      Sở Luyến có chút phẫn uất sợ hãi, bệnh choáng đầu óc này lại loạn lợi hại hơn, nhận thấy bàn tay phía sau cổ lại tăng thêm lực đạo, liền run run rẩy rẩy há miệng ra, phấn môi Dung Khâm mút hết, chỉ bạc chợt đứt, hai hàm răng trắng muốt chỉnh tề vừa mới tách ra, lưỡi xinh đẹp muốn tránh cũng được bại lộ.
      "Rất tốt."
      Dung Khâm nhướng mày, thanh tuyển ba quang tan ra ở khóe mắt, tẩy lui lệ khí, nhiều hơn phần ôn hòa. Đầu ngón tay phác hoạ lấy môi đỏ, vân vê tựa như cánh hoa giống nhau phấn nộn, đem nhon tay của mình bỏ vào trong miệng của nàng, ái muội chạm đến mỗi chỗ trong miệng , dù bận vẫn ung dung thưởng thức mỗi tia biến hóa mặt tiểu hoàng đế.
      muốn nhìn chút nàng đến tột cùng là chán ghét bao nhiêu, tại tiểu gia hỏa đáng thương này càng thêm am hiểu ngụy trang.
      "Ngậm lấy."
      Ngón tay khớp xương ràng quấn lấy môi lưỡi phát ngứa, lòng bàn tay có lớp chai mỏng, mai đầu lưỡi Sở Luyến đau nhức, nhíu chặt lông mày dùng môi ngậm lấy ngón tay của .
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

    2. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Khai chương *^▁^*

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Cảm ơn A Kim
      Hóng chương mới của bạn

    4. A Kim

      A Kim Active Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      259
      Chương 4: Cường hôn

      Sở Luyến khắc chế ý muốn chống cự, học ngoan ngoãn ngậm lấy ngón tay Dung Khâm, tùy từng lần ở trong miệng nàng nhàng chậm chạp cắm lộng, vốn là hàng động bình thường có gì lạ, cố tình bị trừu động có chút quỷ dị dâm mi.

      Lòng bàn tay ma lấy môi kiều, dùng phương thức khác cảm thụ được nàng trơn mềm, răng sáng bóng tươi nhuận, cắm hơi sâu chút, lưỡi đều run, đảo qua nước miếng trong miệng, Dung Khâm lại bỏ thêm ngón tay vào, trêu đùa.

      “Ngô!”

      Môi tựa như xoa son cố sức giương, ràng là ăn vô thêm ngón tay này, sợi thủy dịch trong suốt theo ngón tay thon dài chảy ra ngoài. Sở Luyến kẽ ô tiếng, khóe mắt đỏ lên, tay nắm chặt áo bào người Dung Khâm, thêu kim phi ngư phức tạp , cách lòng bàn tay sinh đau.

      “Bệ hạ nếu lại dùng ánh mắt như vậy nhìn thần, sợ là chỉ cắm ở chỗ này đâu.”

      mỉm cười trầm thấp, thanh nhuận trong mắt nhiều hơn tia nóng bỏng, là ngày thường tuyệt đối xuất .

      Sở Luyến tất nhiên là nghe hiểu ý tứ của lời này, nước bọt chảy xuống ngày nhiều, cũng cảm thấy cực thẹn, bất chấp nhu thuận mà bắt lấy tay Dung Khâm, trung y đơn bạc thêu long phi phượng, ngón tay lướt qua trong miệng, giữa hai đùi chống đỡ vật cứng rắn đáng sợ.

      Thân thể xinh ở trong lúc nguy hiểm căng thẳng phát cương.

      Dung Khâm đưa ngón tay lui ra, kéo theo lượng lớn chỉ bạc trong suốt, phía còn dính hương hoa nhài quế mật, ước chừng nguyên nhân là nhiều ngày cho Sở Luyến uống nhiều thuốc bổ, mắc bệnh sạch , cũng nhịn được đem ngón tay đặt dưới môi dùng lưỡi liếm lấy trong suốt phía .

      Đó là hương vị ngọt ngào mới vừa rồi ở trong miệng nàng hưởng qua.

      “Miệng bệ hạ mùi vị vô cùng tốt, thần cực thích.” dung mạo tuấn mỹ điệt lệ, chính là làm ra hành động nếm nước miếng của người khác, cũng là ưu nhã đẹp mắt.

      Tên tử hoạn quan biết xấu hổ, Sở Luyến bị hành động của làm cho tức giận đỏ bừng mặt, tay của đối phương bóp sau cổ buông lỏng, cho rằng muốn buông tha nàng, lại phòng bị bị Dung Khâm bắt lấy eo , phen ấn nàng ở long sàng.

      “Thả ra, làm càn!”

      Nàng chỉ vừa kịp kêu lên, bị nam nhân áp thể động đậy, dán sát ở khoảng cách quá gần, hô hấp đều trở lên hỗn loạn.

      Lúc này đây Dung Khâm càng làm cho người ta sợ hãi, lưỡi ấm áp liếm ở cánh môi nàng lệ sắc đổ tươi, mùi thơm ngào ngạt hơi thở lạnh lẽ phả vào mặt, có chút dồn dập, có chút nóng nảy, hôn môi cậy mở hàm răng, dùng lực động của ép nàng thể kháng cự.

      “Ngô ~ ! Ô…”

      tận tình phóng túng cùng bề ngoài tàn nhẫn giống nhau, bề ngoài thanh lãnh lúc trước giờ đây đều bị hủy còn, giấu ở phía dưỡi mãnh thú cuồng huyên náo, đè nặng thiếu nữ hương mềm, hôn mạnh, sâu hút, tham lam chiếm hữu nàng hết thảy.

      Thở dốc dần nặng, hai tay vân vê vuốt đường cong nữ hài mảnh khảnh, nàng run rẩy, thâm chí khóc, đáng tiếc miệng lưỡi của đem nàng ăn chặt chẽ, khiến cho tiếng khóc thể bật ra.

      Như vậy hôn kịch liệt lại đáng sợ, ăn tươi nuốt sống liếm nàng mật nước, hút nàng phương tức, Sở Luyến dùng sức đấm đầu vai Dung Khâm, thắt lưng mềm bị kẹp giữa hai chân cũng liên tục vặn vẹo giãy giụa, cường thế chiếm lấy hô hấp của nàng, trong miệng nghiêng trời lệch đất quấn lấy ẩm ướt lửa nóng, thủy nhuận toát lộng thanh ở nàng trong miệng dâm loạn ngừng.

      Đợi nàng khóc yếu , tay đánh cũng mềm nhũn, mới lưu luyến rời khỏi môi nàng, khí mới nhập vào trong miệng thơm, ở khoảng cách gần cảm thụ được nàng kiều xúc thở dốc.

      là hơi thở như lan, phức nhã mê người, làm sao bây giờ, long khẩu của bệ hạ thần ăn thế nào cũng đều đủ, còn thỉnh bệ hạ rủ lòng thương, đút chút long tiên cho thần

      thói quen ở trước góc chân nàng đều xưng là thần, xem như tuân thủ nghiêm ngặt quân thần chi lễ, duy chỉ ở thời điểm như thế này, lại tự xưng là vi thần, khiến Sở Luyến đầy đầu đều là ý nghĩ độc ác nhất từ trước đến nay, trăm ngàn năm qua, có thần nào đè hoàng đề ở long sàng lại thân lại sờ!

      Dung Khâm hiển nhiên là sợ làm người đầu tiên.

      Vừa hôn nhiệt liệt, vạt áo nàng đều bị kéo ra, mảng lớn sương da trắng nõn, tuổi tuy , nhưng tuyết cổ là mới gặp dài nhã mị, địa phương bị sờ qua phần lớn đều nổi lên đỏ hồng, là vô cùng mịn màng oánh nhuận.

      Trong miệng giữa môi toàn là hơi thở của , nồng đậm khiến Sở Luyến khỏe, run môi vừa bị chà đạp sưng đỏ, đôi mắt tràn ngập hơi nước hung hăng trừng mắt người Dung Khâm.

      Chỉ nghĩ nếu ngày kia có thể cầm quyền, nàng nhất định phải đem tên thiến nô đáng chết này ngũ mã phanh thây, mói có thể đem nỗi uất hận hôm nay giải trừ.

      Cặp mắt hổ phách kia của Dung Khâm như có thể nhìn thấu hết thảy, dưỡng tiểu hoàng đế nửa năm, càng là trong xương đều có thể nhìn thấy, vuốt tiểu nhân nhi thủy diễm diễm môi đỏ, ngón tay xuống, sườn môi lương bạc vê ra nụ cười mê hoặc lòng người.

      “Bệ hạ suy nghĩ cái gì? Đế thần đoán xem, là muốn học tiền nhân nhẫn nhục chịu nhục nằm gai nếm mật, để sau này giết ta nghìn lần?”

      quá đúng, khiến Sở Luyến hoảng sợ kinh lăng, rốt cuộc vẫn là tính trẻ con, lực nhẫn lại đủ, bị ngón tay Dung Khâm choc lấy tiểu bánh bao phát dục, như là miêu nhi bị dẫm phải đuôi, trong nháy mắt bùng nổ, mắt hạnh xinh đẹp trợn mắt trừng trưng, quật cường lại gan lớn giận.

      “Đúng! Trẫm, trẫm mới là hoàng đế... Loạn thần tặc tử, há có thể lâu dài.”

      Hay cho câu loạn thần tặc tử, khiến cho Dung đốc chủ đứng vạn người phải bật cười, ôm tiểu hoàng đế động lòng người hôn mấy cái.

      đành lòng cho nàng biết, nếu nhiều năm lên kế hoạch, công chúa như nàng sớm địa phủ xưng trẫm ….

      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      Chôm chôm, xukem, Mengotinh_Ranluoi31 others thích bài này.

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Hé lộ thâm tình chăng, biết có phải sói xám lên kế hoạch từ trước nữa hahaa
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :