1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ- 3S- TS] Sủng thê như mệnh - Vụ Thỉ Dực( 60/224)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      chờ nàng tung hàng.

      ở cổ đại mà có dc 1 cặp vc như cha mẹ của nữ 9 là hiếm có ah.
      Phùng Linh NhiHàn Ngọc thích bài này.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      @song ngư ta cũng rất thích cặp đôi cha mẹ của nữ chính. Quan điểm lẫn suy nghĩ xây dựng rất hay
      Phùng Linh Nhi, AChusong ngư thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      muốn đông khách ghé thăm chắc lại phải lên fanpage để pr nàng ạ. hihi.. dù sao cũng có ta ủng hộ nàng đây.. hihi.. thanks nàng nhaaaa. 1 chương công nhận dài .
      chương này ta chỉ thấy 1 lỗi thôi: đối sử_ đối xử ms đúng nha ty..
      song ngưHàn Ngọc thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ta càng lúc càng thích cặp tỷ muội Mạnh Vân với Mạnh Tự nha
      thích câu "Làm thịt !" :th_88:
      Phùng Linh Nhi, Hàn Ngọcsong ngư thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 37.2



      Editor: Hàn Ngọc


      Ông chưa bao giờ cưỡng cầu chuyện con cháu.


      Trưởng công chúa Khang Nghi lắc đầu cái, "Thiếp cũng phải là thích nhận đứa bé làm con thừa tự, chẳng qua là phu quân cũng biết, nay A Uyển còn , thân thể lại nhiều bệnh, thiếp có cách nào chia tâm trí ra để chăm sóc thêm ngươi. Nếu như chúng ta nhận hài tử làm con thừa tự, dĩ nhiên là phải nhận đứa trẻ sơ sinh chưa hiểu chuyện làm con thừa tự, từ nuôi bên người như vậy tình cảm mới sâu đậm, nhưng nếu như tuổi quá , thiếp phải xử lý chuyện trong phủ lại phải chiếu cố A Uyển, có cách nào phân tâm để chăm sóc thêm ai, nếu như nhận đứa trẻ lớn chúng có tình cảm cùng phụ thân mẫu thân ruột, chúng ta lại nhận nó làm con thừa tự làm chia rẽ phụ tử bọn họ, chẳng phải như vậy phá hư gia đình bọn họ sao? Đến lúc đó chúng ta lại thành ác nhân."


      La Diệp như có điều suy nghĩ gật đầu, "Nàng đúng, ta xem việc này, vẫn là nàng nghĩ chu đáo." sau đó ông nắm tay bà vỗ vỗ, "Việc nhận con thừa tự này, chờ sau này A Uyển lớn chút lại tiếp, nếu đến lúc A Uyển lấy chồng, chúng ta cảm thấy tịch mịch, liền nhận đứa trẻ đưa về nuôi."


      Trưởng công chúa Khang Nghi cười gật đầu.


      Ngày kế tiếp, rốt cuộc cơn sốt của A Uyển cũng lui, nhưng bởi vì bị bệnh phải nằm lâu ngày ở giường nên còn phải điều dưỡng nhiều.


      La Diệp thấy tinh thần nữ nhi hôm nay rất tốt, trong lòng cũng cao hứng, sau khi dùng bữa sáng cùng thê nữ xong, liền trở về Hoài Ân bá phủ.


      Đúng lúc ông đến Tùng Hạc đường để thỉnh an lão phu nhân thấy phụ mẫu đều ở đó, dường như là thương lượng hôn của lục đệ.


      Ở trong phủ ngoại trừ La Quân cùng La Diệp là hai người con trai trưởng còn có bốn vị công tử thứ xuất, cùng ba vị nương thứ xuất, trước mặt có năm vị thứ tử thành hôn, chỉ còn dư lại vị lục lão gia này là còn chưa thành thân, con trai út của lão thái gia, mặc dù là thứ xuất nhưng bình thường là người lão thái gia sủng ái nhất, cũng là người mình sủng ái nên đối với hôn của lão thái gia cũng bỏ thêm mấy phần tâm ý.


      Lão phu nhân mặc dù có khuynh hướng chỉ thích con của mình, nhưng cũng phải là người mẫu thân cả ác độc, cho nên mới để cho mấy vị thứ tử trong phủ tất cả đều bình an trưởng thành, cũng cưới con dâu cho bọn , tất cả đều ở cùng phụ mẫu, cũng để cho bọn phân gia. nay vị lục nhi tử đến lúc phải thành thân, lão phu nhân nhìn thấy lớn lên cũng cảm thấy như nhi tử ruột thịt của mình, nên cũng còn kiêu ngạo như lúc còn trẻ, mặc kệ mọi việc, tùy lão đầu tử này giày vò thôi.


      Thấy con thứ ba tới thỉnh an, lão phu nhân hết sức vui vẻ, mỉm cười : "Hôm nay sao lại rảnh rỗi mà tới đây? Có phải thân thể của Uyển nha đầu khá hơn?"


      La Diệp mỉm cười : "Đúng là chỉ có mẫu thân là hiểu nhi tử, là hôm nay A Uyển hạ sốt, cũng có tinh thần hơn nhiều."


      Lão phu nhân sau khi nghe xong, chấp tay hai tay niệm phật, : " đáng thương, cũng bị bệnh hơn nửa tháng, trong lòng ta lúc nào cũng lo lắng, giờ biết nàng tốt hơn, ta cũng có thể yên tâm hơn rồi, đổi ngày mai gọi quản gia chùa quyên thêm chút tiền dầu vừng, để cho Phật tổ phù hộ nàng nhiều hơn."


      La Diệp thấy lão phu nhân mang tấm lòng của từ mẫu, nhất thời cảm động thôi.


      Đợi hai mẫu thân con trò chuyện mấy câu, lão thái gia sờ sờ bộ dâu hoa râm hỏi: "Ngươi hôm nay tới, có phải là thương lượng xong cùng công chúa, quyết định xong nhân tuyển tốt nhất?" Dứt lời, ông hơi nghiêng người nhìn nhi tử, hết sức coi trọng đối với việc đứa con thứ ba này nhận con thừa tự.


      Sau khi nghe xong, lão phu nhân cũng trông đợi nhìn nhi tử.


      ra chuyện nhận con thừa tự này từ năm đó khi biết được Trưởng công chúa Khang Nghi sau khi sinh bị tổn thương thân thể thể tiếp tục mang thai, phu thê Hoài Ân bá có ý tưởng này, mấy năm nay theo dõi A Uyển tam tai cửa nạn lớn lên, chỉ lo lắng nàng sơ ý chút liền chết yểu, khiến cho người đầu bạc phải tiễn người đầu xanh, trong lòng lão phu nhân cũng rất khó chịu. Trong lòng lão phu nhân vừa vui vẻ vì nhi tử có thể cưới công chúa khiến cho bà nở mày nở mặt, nhưng trong lòng cũng khó chịu với cái vị con dâu công chúa thể sinh cho nhi tử thêm mấy đứa bé, thậm chí ngay cả hài tử thừa tự cũng có, trong lòng thể là có tư vị gì, thậm chí còn có chút oán trách.


      Nhưng khi bà biết trượng phu có tâm tư này, trong lòng bà cũng có tính toán của mình.


      Cái này trong phủ có mấy hài tử, lão thái gia thương nhất là Nhị lão gia, dĩ nhiên là muốn đưa nhi tử của con thứ hai đến làm con thừa tự dưới danh nghĩa của con thứ ba, đến lúc đó nó chính là con của công chúa, cũng thể so sánh khi là tôn tử thứ xuất ở bá phủ.


      Lão phu nhân những năm này mặc dù còn quan tâm đến mọi việc, nhưng nếu như xâm hại đến mấu nhi tử của bà, phân cũng để cho, bà vốn là muốn để cho nhi tử của con trai trưởng La Quân làm con thừa tự, đáng tiếc con trai trưởng kia tử dù thế nào cũng chịu, cảm thấy Tam đệ còn chưa mở miệng mà mình làm loại chuyện như vậy làm tổn thương tình cảm huynh đệ, nên sống chết đồng ý. Sau đó lão phu nhân lại nghe ngóng được tính toán của trượng phu, liền đem việc này báo cho người trong tộc, quấy đục chuyện này lên.


      Mà bây giờ, xác thực quấy đục được, cho dù bây giờ lão thái gia là hoài ân bá, nhưng đứng trước mặt mấy vị trưởng bối trong tộc ông cũng phải nhượng bộ mấy phần.


      cái danh phận con thừa tự của công chúa, người trong tộc đầu gần như là tranh nhau muốn đưa hài tử tới làm con thừa tự.


      Sau khi La Diệp nghe xong, mặt liền lộ ra dáng vẻ tươi cười, đem việc thương lượng cùng Trưởng công chúa Khang Nghi báo lại cho phụ thân mẫu thân, phải bây giờ bọn họ nghĩ tới tìm hài tử thừa tự, nhưng do A Uyển tuổi còn thân thể lại yếu ớt nhiều bệnh, có cách nào để phân tâm chiếu cố những hài tử khác, bằng chờ A Uyển lớn hơn chút rồi lại tính.


      La Diệp tuyệt cảm thấy mình phải cảm thấy nghe lời hiếu thuận, dù sao cũng là cuộc sống của bản thân, lời của phụ thân mẫu thân có thể nghe, nhưng thể mù quáng tuân theo, đây cũng là điểm khác nhau của ông và La Quân.


      Lão thái gia cùng lão phu nhân nhìn khuôn mặt tươi cười nhi tử, nhất thời biết gì cho phải.


      ****


      "Mẫu thân, nếu như phụ thân cự tuyệt nhận đứa bé làm con thừa tự tìm tìm cho A Uyển đệ đệ, có phải làm tổ phụ tức giận, tổ mẫu thích?" A Uyển tò mò hỏi công chúa mẫu thân.


      Trưởng công chúa Khang Nghi ngồi ở bên cạnh cầm lược chải đầu cho nữ nhi, thỉnh thoảng bóp da đầu cho nàng, coi như chăm sóc tóc cho nàng.


      Bên trong phòng trừ hai mẹ con, chỉ còn Dư ma ma đứng coi chừng, có ai có thể nghe được lời của hai mẹ con.


      "Tất nhiên là chút, nhưng cũng có việc gì." Trưởng công chúa Khang Nghi nhàng chải tóc cho nữ nhi, mặt mang nụ cười nhàn nhạt, "Huống chi đây là do phụ thân con tự mình lựa chọn, phụ than con vui vẻ là tốt rồi, người ngoài có thể gì? Mẫu thân con là công chúa, mặc dù bọn họ là người sinh dưỡng phụ thân của nên nương tôn trọng họ mấy phần, nhưng cũng cần chiết vì thân phận mà phải nhân nhượng."


      A Uyển nghiêng đầu nhìn công chúa mẫu thân cái, đột nhiên cảm thấy công chúa mẫu thân là cao tay, chỉ cần dùng mấy giọt nước mắt liền trừ bỏ được do dự của phò mã phụ thân, đồng thời cũng giành được thương tiếc của phò mã phụ thân.


      Mặc dù tư tưởng của trưởng công chúa Khang Nghi có chút bất đồng cùng người khác, nhưng rốt cuộc vẫn là người sinh ra và lớn lên trong môi trường trường ở cổ đại, bà hiểu con cháu thừa tự đối với nam nhân mà quan trọng đến mức nào. Có lẽ nam nhân là động vật sống theo cảm tính, tại còn trẻ, có thể nhất thời hành động theo cảm tính, bất chấp hậu quả, nhưng khi lớn tuổi sao? Lúc đấy nghĩ lại những chuyện này lúc đó có thể hối hận sao?


      Trưởng công chúa Khang Nghi dĩ nhiên là thể để cho trượng phu phải hối hận, cho nên phải loại trừ mọi tác động có thể trở thành chướng ngại sau này phá hư tình cảm vợ chồng, bà thể để cho việc có nhi tử này trở thành nỗi đau trong lòng trượng phu, nếu như muốn tình cảm vợ chồng được bên lâu, chỉ dựa vào việc trượng phu tự mình nghĩ thông suốt để thông cảm vô ích.


      phản đối việc nhận đứa bé làm con thừa tự, coi như đứa bé nhận làm con thừa tự là đứa bé tốt sao, nơi này là phủ công chúa, bà tự tin là có thể để cho sống được ở đây. Nhưng hôm qua bà muốn khơi gợi lòng thương tiếc của trượng phu mà lấy được cái bảo đảm mà thôi. Bà tin tưởng phẩm tính của trượng phu, nhưng bà tin tưởng nam nhân, như tiên đế —— phụ hoàng của bà là cái ví dụ điển hình.


      nay những người đó tính toán để cho trượng phu nhận hài tử của họ làm con thừa tự hài tử cũng có vẫn đề gì, chỉ sợ sau này trượng phu thấy đứa bé đó chỉ là được nhận làm con thừa tự, cuối cùng cảm thấy nó cũng phải là ruột thịt của mình, trong lòng sinh ra ý nghĩ khác thường gì đó. Đến lúc đó có thể đảm bảo trong lòng trượng phu có oán hận bà sao? Sau đó tình cảm vợ chồng cũng bị ý oán trách rất đó làm cho thay đổi, đến lúc đó tình cảm vợ chồng cũng còn.


      thể để cho loại chuyện như vậy phát sinh.


      Cũng phải thôi, theo thông lệ Trưởng công chúa Khang Nghi lại bắt đầu dạy nữ nhi cả ngày.


      Chờ sau khi La Diệp trở lại, liền thấy thê tử tựa vào gối đầu ở giường , nữ nhi ở ở trong lòng bà ngủ say sưa, hình ảnh hai mẹ con ngủ bên nhau khiến cho ánh mắt của ông trở lên nhu hòa.


      Lúc ông vào, Trưởng công chúa Khang Nghi liền tỉnh, dùng đôi hàm chứa sương tình nhìn ông, sau đó lộ ra dáng vẻ mang nụ cười có chút mơ hồ lười biếng, khiến trượng phu khó kìm lòng nổi sán tới đặt nụ hôn ôn nhu lên môi bà.


      La Diệp cẩn thận đem nữ nhi bế lên, thả xuống giường , sau khi đắp lên chiếc chăn, ngồi xuống bên người thê tử xoa xoa hai cánh tay bủn rủn của bà, dùng giọng dịu dàng kể cho bà việc hôm nay trở về phủ bẩm báo cho phụ thân mẫu thân việc liên quan tới nhận con thừa tự.


      Sau khi Trưởng công chúa Khang Nghi nghe xong, có chút áy náy : "Nếu như phụ thân mẫu thân tức giận, thiếp liền trở về giải thích cùng bọn họ, tại trừ A Uyển thiếp lòng dạ nào để chiếu cố đứa bé nữa, như vậy làm trì hoãn đứa bé kia."


      La Diệp lắc đầu, "Việc này liên quan gì tới nàng? Nếu như ta đồng ý, mình nàng có biện pháp gì? Nàng mặc dù là công chúa, nhưng những năm gần đây mọi hành động lời của nàng đều có gì phải, nàng là hạng người gì bọn họ còn sao? Đừng suy nghĩ nhiều, có vấn đề gì."


      Sau khi Trưởng công chúa Khang Nghi nghe xong, lại lộ ra bộ dáng tươi cười với trượng phu, nụ cười này còn mềm mại hơn so với lúc trước, lại kèm thêm mấy phần diễm sắc.


      La Diệp trong lòng động cái, lại nhịn được ôm nàng hôn cái, bất quá dám quá mức xâm nhập, chỉ đành phải tiếc nuối nhìn nữ nhi ngủ ở bên trong, ông chỉ sợ vợ chồng ân ái được nửa, nữ nhi tỉnh lại liền lúng túng, thể dạy hư nàng.


      Trưởng công chúa Khang Nghi tinh tế, tất nhiên phát tình ý trong mắt trượng phu, nhất thời nhịn được bật cười.


      Chờ lúc A Uyển tỉnh lại, nàng phát gia phụ cùng mẫu thân lại bắt đầu quấn quýt ân ái, nàng rất bình tĩnh tự bò dậy, kéo ống tay áo của phò mã phụ thân, "Phụ thân, con khát nước."


      La Diệp thấy nữ nhi tỉnh lại, lập tức lại thành vị phụ thân Nhị Thập Tứ Hiếu, vội vội vàng vàng bưng trà rót nước cho nữ nhi.


      Sau khi A Uyển hạ sốt được hai ngày, liền đến tháng ba.


      Tháng ba là thượng tị tiết, bờ sông ở trong nội thành kinh thành rất náo nhiệt, đáng tiếc loại náo nhiệt này có quan hệ gì với A Uyển, ai bảo nàng bệnh vừa mới khỏi, căn bản thể ra cửa tham gia náo nhiệt. Nhưng khiến cho nàng cao hứng là thời tiết bắt đầu ấm trở lại, mặc dù bị bệnh phải nằm triền miên giường bệnh hơn gần nửa tháng, nhưng có thể do thời tiết ấm áp hơn, tinh thần của nàng cũng tốt hơn nhiều, trong lòng cũng vui vẻ hơn.


      Tỷ đệ Mạnh gia cũng có sang đây thăm nàng, Mạnh Tự còn đặc biệt đưa nàng chiếc hà bao có chứa phong lan, ngụ ý là có thể trừ tà ách, rất có ích lợi với thân thể, đó cũng coi là điềm lành.


      Tháng ba qua , Vệ Huyên đích thân dẫn người đưa tới hai con ngỗng trắng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :