1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ- 3S- TS] Sủng thê như mệnh - Vụ Thỉ Dực( 60/224)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      @AChu mục đích ta để ta người là vì Huyên đâu muốn gọi chị là tỷ đâu nàng. Có số chỗ ta cũng để ta - tỷ là lúc có người ngoài phải giả vờ gọi thế thoi. Có ai thích gọi vợ mình là tỷ đâu nàng. Đấy là theo cách hỉu của ta. Nhưng vẫn vô cùng cảm ơn nàng góp ý. Sau có chỗ nào hợp lý các nàng góp ý cho ta mí nhé! iu các nàng nhìu :yoyo45::yoyo45::yoyo45:x1000
      lyly, linhdiep17JupiterGalileo thích bài này.

    2. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Kết bộ truyện này rồi nha.~ Ta theo chân bộ truyện này đến khi nó hoàn, hết 224 chương.
      Ta bị ghiền cổ đại sủng cực, nhưng đọc Hoàng đế diễn diễn lại tuýp nên thấy nó hơi chán a.~ Gặp truyện này, cốt truyện mới mẻ, edit lại suông, đọc thấy ghiền!!!
      Hóng truyện!!
      Câu kết: Có chương mới tag ta nhaaaaa!!!
      Last edited: 29/2/16
      Hàn Ngọc, ChrisCố Huân Nhiên thích bài này.

    3. YooMi

      YooMi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      2,835
      Hay quá:yoyo52:, chống lại được sức hút, phải on:yoyo39: để like ủng hộ!!!:yoyo5:, mong nàng ra chương mới tiếp:yoyo45::yoyo45:
      Hàn NgọcCố Huân Nhiên thích bài này.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Sorry các nàng vì chậm trễ:nod:. Ta trở lại và ăn hại hơn xưa:yoyo66:. Chúc các nàng cuối tuần vui vẻ và đọc truyện vui:yoyo55:. Nếu có gì thay đổi mai ta lại đăng chương mới cho các tình iu nhé:yoyo53:. Vừa đọc vừa soát lỗi nhé các tình iu:yoyo51:.
      Chương này phải trân thành cảm ơn chị @Hằng Lê giúp em edit đoạn khó. Iu chị nhìu :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:

      Chương 25:


      Editor: Hàn Ngọc


      Thụy Vương phi dắt Vệ Huyên vào, bà còn chưa kịp thỉnh an Thái hậu, Hoàng hậu và các quý nhân các vị chủ tử hậu cung ngồi đây đứa con riêng bên cạnh người bà giống như viên tiểu đạn pháo laotới chỗ Thái hậu ngồi.


      "Hoàng tổ mẫu, Huyên Nhi trở lại rồi "


      Vệ Huyên mang bộ dáng tươi cười rực rỡ, tinh thần hào hứng, khiến khuôn mặt nhắn dễ thương càng trở lên xinh đẹp, nụ cười mặt làm cho người khác thích đến tận tâm can. Nếu phải thường ngày luôn có bộ dáng bất hảo, cho dù là Tam công chúa có dung mạo xinh đẹp nhất trong cung cũng khó sánh bằng, đây đứa trẻ làm người khác mến.


      Thái hậu cười hết cỡ, ôm đứa bé trai vào trong ngực, kêu bảo bối tâm can, các vị phi tần ngồi trong điện nhìn thấy đều vừa hâm mộ vừa ghen ghét, các bà thể hiểu tại sao Thái hậu lại thương Vệ Huyên như vậy, ngay đến cả Thái tử cùng những hoàng tử khác cũng bằng được . Nếu như Thái hậu thương Thụy Vương nên mới ai cả đường nối về, cũng lạ, ít nhất Thái hậu cũng rất thương Thụy Vương, nhưng chưa bao giờ sủng ái đến mức vô pháp vô thiên như vậy, bà coi trọng nhất vẫn là Văn Đức hoàng đế, nhưng mà đối với vị Thụy Vương thế tử này Thái hậu lại sủng ái hết mức.


      Vệ Huyên bị Thái hậu ôm, giống như thường ngày ngọt ngào mềm mại kêu Hoàng tổ mẫu, được Thái hậu ôm, lúc vùi đầu trong bộ lễ phục có chút lạnh như băng của Thái hậu mặt lộ ra vẻ mặt phức tạp, lúc ngẩng đầu lên lại là hoàn toàn là dáng vẻ ngây thơ đơn thuần, còn có dáng vẻ của hoàng tôn được sủng ái mà kiêu căng phách lối như lúc bình thường.


      "Nghe đường trở lại con bị bệnh, bây giờ sức khỏe thế nào rồi?" Thái hậu nhìn chằm chằm đứa bé trai trong lòng, có chút bất mãn liếc nhìn Thụy Vương phi cái, ý tứ chứa trong ánh mắt cần cũng biết.


      Mọi người ở trong điện thấy vậy, mơ hồ đều liếc nhìn Thụy Vương phi, cảm thấy bà cũng là người đáng thương.


      Năm đó sau khi Thụy Vương đích phi sinh hạ Vệ Huyên thân thể vô cùng suy yếu, chờ trĩ tử đầy tháng liền nhắm mắt buông tay nhân gian, lưu lại trĩ tử người chăm sóc, Thái hậu thương xót Vệ Huyên, chờ sau khi đầy tháng liền đem ôm vào trong cung dưỡng dục, đợi đến khi Thụy Vương thủ thê hiếu đủ năm liền cưới kế phi Lý thị làm mẹ kế cho . Chỉ là kế mẫu nên luôn có rất nhiều điều bất tiện, Thụy Vương cùng đích phi Trịnh thị có tình cảm thanh mai trúc mã sâu đậm, vị đích phi kia lại lưu lại hài tử, việc này nếu quản lý cũng được quản lý cũng được, bất kể làm gì cũng bị người khác châm chọc chỉ trích, nếu như đứa con riêng xảy ra chuyện gì, người đầu tiên thiên hạ hoài nghi là bà.


      Mặc dù đích thân Thái hậu tự chọn kế phi cho Thụy Vương, nhưng bà cũng là nữ nhân, bà biết bất cứ người nữ nhân nào sau khi có hài tử liền có tâm tư riêng, bà hiểu cảm giác phải nuôi hài tử của vợ trước để lại có cảm giác thế nào? Cho nên mặc dù ngoài mặt Thái hậu gì, nhưng mọi lúc mọi nơi đều nhúng tay vào việc liên quan đến Vệ Huyên, có thể Vệ Huyên có thể dưỡng thành cái bộ dáng lưu manh bất hảo làm người người căm ghét như vậy, Thái hậu là người có công lớn nhất.


      Ở trong hậu cung phi tần bị Vệ Huyên gây họa hề ít, chẳng qua là ngại Văn Đức đế cùng Thái hậu, nên ai dám lên tiếng, chỉ có thể nuốt xuống cơn tức kia, cũng bởi vì như vậy các bà đều có cảm giác đồng bệnh tương liên với Thụy Vương phi.


      Thụy Vương phi phát ánh mắt của Thái hậu, vội vàng đứng dậy thỉnh tội, đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên người mình, "Là do thần thiếp chăm sóc tốt cho Huyên Nhi, khiến cho mẫu hậu lo lắng."


      Thái hậu nhàn nhạt ừ, thấy dáng vẻ bà biết vâng lời như vậy liền gì nữa.


      Lúc này, Vệ Huyên lại : "Hoàng tổ mẫu, việc này liên quan đến mẫu phi, là do bản thân Huyên Nhi ham chơi mắc mưa, nên mới ngã bệnh." Nụ cười của càng trở lên ngây thơ, để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người chung quanh, tiếp tục : "Lúc ấy Huyên Nhi cảm thấy cực kỳ khó chịu, thiếu chút nữa còn cho là Huyên Nhi còn được gặp lại Hoàng tổ mẫu nữa."


      "Phi phi phi, đứa bé này suy nghĩ, thể những lời cát tường như vậy!" Thái hậu vội vàng vội vàng cắt ngang lời .


      Vệ Huyên cười khanh khách nhìn bà, tiếp tục : " may là, trong lòng Huyên Nhi nhớ thương Hoàng tổ mẫu, nghĩ đến nếu Hoàng tổ mẫu biết Huyên Nhi còn ở đây, chắc có lẽ rất thương tâm? Cho nên Huyên Nhi vì Hoàng tổ mẫu, liền cố gắng chống lại cơn bạo bệnh. "


      Được, cái này chính là vuốt mông ngựa!


      Thấy Thái hậu bị nịnh nọt mặt mày liền hớn hở, nụ cười lúc này so với lúc trước càng trở lên sâu hơn, trong lòng mọi người đều bất bình độc ác nghĩ thầm tại sao chết vì bệnh .


      Có thể là cảm giác được oán niệm của đám phi tần im lặng đứng nhìn kia, Thái hậu nhìn thấy các bà là thấy phiền, phất tay cái : "Được rồi, tất cả các ngươi đều lui xuống , nơi này của ai gia cần các ngươi hầu hạ. Hoàng hậu, ngươi mang bọn họ trở về , có việc gì đừng tới đây làm phiền ai gia."


      Sau khi Hoàng hậu nghe xong, vội vàng đứng lên, ôn thuần trả lời.


      Lúc này, Trịnh quý phi cười khanh khách dẫn Tam công chúa lên trước, cười : "Mẫu hậu, thần thiếp cũng nghe chuyện Huyên Nhi ngã bệnh, thần thiếp thân làm dì trong lòng cũng rất khó chịu, nghĩ đến việc muội muội còn ở đây, chỉ lưu lại mình Huyên Nhi, trong lòng liền vô cùng khó chịu nếu như muội muội biết Huyên Nhi bị bệnh thành như vậy chừng rất đau lòng. Lúc trước Hoàng thượng có thưởng cho cung Lý Hoàn củ nhân sâm cùng chút dược liệu, thần thiếp định để cho Thụy Vương phi mang về bồi bổ thân thể cho Huyên Nhi. "


      Nghe được những lời này của Trịnh quý phi, tất cả mọi người nhịn được nhìn bà cái, còn giấu được tâm tư, mặt lên cảm xúc đố kỵTrịnh quý phi đây là trắng trợn khoe khoang trước mặt các bà , khoe khoang bản thân được hoàng đế sủng ái, lại cầm đồ của Hoàng đế ban thưởng cho bà lấy lòng Thái hậu, chuyện gì tốt cũng để cho bà chiếm hết.


      Liên Hoàng hậu cũng nhịn được liếc bà cái, sau đó con mắt thoáng lên vẻ khó lường rồi rất nhanh biến mất, trở nên hờ hững.


      Đáng tiếc, Vệ Huyên lại bắt đầu giở thói lưu manh, chỉ thấy ngồi ở trong ngực Thái hậu, vẻ mặt chê bai : "Ta thèm dì gì đó! Thân thể của ta rất tốt , cần nhân sâm gì đó, quý phi dì có thứ tốt nhường ấy, đáng nhẽ phải dâng lên cho Hoàng tổ mẫu mới đúng, Huyên Nhi muốn Hoàng tổ mẫu chăm sóc thân thể tốt, để người có thể ở bên Huyên nhi dài lâu."


      Mặc dù lời này rất ngây thơ dễ thương, nhưng lại khiến cho người khác phải suy ngẫm, cảm thấy Trịnh quý phi cố tình phô trương, hoàng đế thân làm nhi tử, đầu tiên phải nghĩ đến mẫu hậu trước mới đúng, ngươi lại cầm đồ của nhi tử người ta để lấy lòng lão nương của người ta, đó phải khiến cho người làm mẫu thân cảm thấy nhi tử của mình coi trọng thê tử hơn người làm mẫu thân như bà sao? Như thế trong lòng làm sao có thể thoải mái được?


      Quả nhiên, vẻ mặt của Thái hậu trở lên lạnh lùng hơn mấy phần.


      Trịnh quý phi cũng cứng đờ, còn duy trì được khuôn mặt tươi cười, có chỗ hiểu, trong quá khứ mặc dù nhiều lúc nhịn được, nhưng quan hệ của bà với Vệ Huyên cũng tệ như vậy. Tam công chúa thức thời cũng thường thầm cắn răng, bình thường coi như phải chịu đựng rất nhiều, bây giờ trước mặt mọi người mà lại hạ bệ mẫu phi của nàng như vậy, là đáng hận.


      Bất quá bình thường đức hạnh của Vệ Huyên đều như vậy, Trịnh quý phi cũng nghĩ nhiều, vội vàng nhận lỗi : "Là thần thiếp sai, nơi này của mẫu hậu có thứ gì tốt mà có? Hoàng thượng nhận được được thứ gì tốt cũng dâng lên cho mẫu hậu trước tiên, bất quá mấy hôm trước thân thể thần thiếp hơi khó chịu, Hoàng thượng thương tiếc mới ban cho thần thiếp ít nhân sâm để bồi bổ thân thể."


      Sắc mặt thái hậu hơi hòa hoãn chút.


      Lại thêm vài câu, Hoàng hậu dẫn theo đám mỹ nhân lục tục rời khỏi, trong cung điện chỉ còn đám người Thụy Vương phi cùng Vệ Huyên ở lại, đại điện lập tức trở lên trống trải hơn nhiều.


      Chờ những nữ nhân kia vừa , Vệ Huyên cũng cảm thấy khí thoáng đãng hơn mấy phần, tiếp tục với Thái hậu: "Hoàng tổ mẫu, lần này Huyên Nhi có thể nhanh khỏe lên như vậy, còn phải cảm tạ Thọ An biểu tỷ đó. Lúc ấy nếu phải có biểu tỷ kéo tay của Huyên Nhi lại, có lễ Huyên Nhi cũng vĩnh viễn còn gặp lại được Hoàng tổ mẫu nữa. Lúc Huyên Nhi mở mắt ra, chỉ thấy được mình biểu tỷ, còn thấy được hình bóng của Phật tổ đó. "


      Thái hậu kinh ngạc nhìn , giọng tràn đầy nghi ngờ hỏi: "Thọ An? Là Thọ An nhà Khang Nghi? Như vậy có quan hệ gì với Phật tổ?"


      chỉ có Thái hậu kinh ngạc, ngay cả Thụy Vương phi cũng bị những lời này của đứa con riêng này làm cho kinh ngạc, nhưng bà đảo mắt suy nghĩ chút, liền hiểu Vệ Huyên đây là rào trước đón sau với Thái hậu chút, để cho bà có thể chuẩn bị tốt tâm lý.


      Cũng phải thôi, lần nữa Thụy Vương phi lại cảm thấy mình thể hiểu được đứa con riêng này, kể từ sau khi bị cơn bệnh nặng ở thành Hạc Châu, còn giống như tính cách của đứa bé nữa, có lúc tâm tư của nhạy bén kinh người, thậm chí cũng giống Vệ Huyên từ đến lớn được nhiều người sủng ái mà trưởng thành, dường như thay đổi thành người khác vậy…. Nghĩ đến đây trong lòng Thụy Vương phi đầy linh sợ, dám nghĩ tiếp nữa.


      Cho dù như thế nào, bây giờ vẫn là Vệ Huyên, như vậy là đủ rồi! Những chuyện khác, phải là chuyện bà có thể nhiều chuyện!


      Mà lúc này, Vệ Huyên dối Thái hậu, ngay cả Phật tổ vô tội cũng đều bị kéo vào, cũng sợ Phật tổ hiển linh, trừng phạt cái miệng rộng này của .


      "Cho nên, Huyên Nhi cảm thấy, Phật tổ nhất định là muốn cho Huyên Nhi cái gì đấy nhưng Huyên Nhi là nghe hiểu, Hoàng tổ mẫu, người thường lễ Phật, người có thể giải thích chút cho Huyên Nhi ý tứ của Phật tổ được ? Phật tổ , tất cả mọi vật đời đều có nguyên nhân, Như Lai tiếp: Nhân duyên tận vật tận. Các đại sa môn hỏi: Vẫn chưa hiểu ý của lời phật dạy? " Vệ Huyên mắt chăm chú nhìn Thái hậu, trông mong bà chỉ điểm cho chút để thoát khỏi con đường lầm lạc.


      Thái hậu: "…."


      Thái hậu tin phật, đây là loại tâm linh tín ngưỡng của thời phong kiến cổ đại, kể từ sau khi Văn Đức đế lên ngôi, bà làm trở thành Hoàng thái hậu tôn quý, cần liên tục đấu đá ngừng, bà liền bắt đầu nghiên cứu phật pháp, thường xuyên mời cao tăng đắc đạo trong dân gian vào cung truyền thụ phật pháp cho bà. Vừa nghe thấy Vệ Huyên giống như là học thuộc lòng từng câu từng chữ đọc vanh vách câu phật kệ kia, bà liền có thể biết được xuất xứ của nó.


      Mà Vệ Huyên là đứa trẻ như thế nào Thái hậu là người rành nhất, đến giờ lên lớp cũng trốn học chơi trêu trọc người ta, chưa bao giờ sờ qua kinh phật, làm sao có thể biết được câu phật kệ này? Những người hầu hạ bên cạnh cũng thể biết được những thứ này, càng thể nghe được từ những người khác, Thái hậu lại nhìn thẳng vào mắt Thụy Vương phi, thấy khuôn mặt của bà cũng hết sức kinh ngạc, khỏi bắt đầu suy nghĩ sâu xa hơn.


      Hồi lâu, Thái hậu sờ đầu Vệ Huyên cái, cười đối với : "Có lẽ, Phật tổ chỉ điểm cho con."


      Sau khi Vệ Huyên nghe xong, mặt lại lộ ra dáng vẻ tươi cười, vội vàng bồi thêm gậy, cười híp mắt : "Huyên Nhi cũng cảm thấy như thế, cho nên lúc tỉnh lại, nhìn thấy Thọ An biểu tỷ, cảm thấy rất thích, nên muốn để cho nàng làm thế tử phi của Huyên Nhi."


      Thái hậu: "…."
      Last edited: 25/12/15

    5. gemivy

      gemivy Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      112
      laotới -> lao tới
      trở lên xinh đẹp -> trở nên
      đường nối về -> lối về
      hề ít -> hề ít
      có lễ Huyên nhi -> có lẽ
      linh sợ -> kinh sợ

      haha câu cuối đáng iu quá mất :050::050: hum có mấy chỗ nhầm thui nè
      merry chít mớt nàng nhaa lâu lắm mới gặp :th_57::th_57:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :