1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cùng Thiên Cùng Thú - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      Con đen đen theo mị là nam 9 . chỉ có nam 9 mới thích đúc đầu zo ngực nữ 9 . Ổng éo phải thú nữa mà là dê thú rồi :v
      Last edited: 25/9/17
      Quỳnh Tiênsắc&dao thích bài này.

    2. sắc&dao

      sắc&dao Active Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      186
      Chương 3. đám ngây ngốc​

      Sở Nguyên Hạo xoắn xuýt nhìn tiểu nương gầy tong teo, đối với nàng ấn tượng phi thường hạn hẹp, nếu phải nàng có khế ước với Huyền Quy Đồ Uyên, với tư cách là tộc trưởng, c ăn bản chú ý tiểu nương như vậy trong gia tộc.

      Sở Nguyên Hạo lại xoắn xuýt chính là, nàng thuộc đích chi, sinh hoạt tại Sở gia tại Lăng Dương mà hề có ấn tượng với nàng, Sở Nguyên Hạo cố gắng nhớ lại, vẫn tìm thất bất kỳ ký ức nào về tiểu nương này. Tuy nhiên thân là tộc trưởng bình thường bề bộn nhiều việc, cũng chú ý tất cả thành viên trong gia tộc, nhưng hài tử có thú duyên tốt như vậy, lẽ nào phát đây.

      “Ngươi là…” Sở Nguyên Hạo có chút xấu hổ hỏi.

      Sở Chước bình tĩnh : “hồi tộc trưởng, ta là nhất mạch đời thứ tư dòng Khai Hà Sở gia, tên Sở Chước.”

      Đến nay Lăng Dương Sở gia dòng chính có tổng cộng bảy mạch. Khai Hà Sở thị là tằng tổ phụ của Sở Chước, cũng là người đứng đầu năm phòng, bất quá lão nhân gia về sau muốn du ngoạn, liền rời Sở gia, đến nay vẫn chưa có tin tức gì, nếu phải linh bài còn đấy, đều cho rằng tồn tại.

      Sở Nguyên Hạo giật mình, cười : “Nguyên lai là nhất mạch Ngũ gia gia, sai…”

      Đột nhiên sắc mặt Sở Nguyên Hạo cứng đờ.

      chỉ Sở Nguyên Hạo, những trưởng lão bên cạnh sắc mặt cũng cứng ngắc, hoàn toàn khác với thái độ vui sướng khi biết có thiên tài đệ tử Sở gia giỏi hơn Sở Thanh Từ, hôm nay nhìn tiểu nương này chỉ còn xấu hổ.

      trường hào khí lập tức rơi vào trầm mặc cổ quái.

      Sở Chước nâng Huyền quy vẫn ngơ ngác tay, hơi cúi thấp đầu, coi như mifdnh là người trong suốt.

      Vẫn là tộc trưởng Sở Nguyên Hạo phản ứng nhanh, thanh thanh yết hầu, hòa ái : “Khó có được chúng ta có hài tử khế ước được với thú cấp mười, ngươi tồi, đến bên cạnh nghỉ ngơi trước .”

      Sở Chước đáp tiếng, hướng tộc trưởng và các trưởng lão hành lee3x, liền theop nữ või giả rời .

      Nữ võ giả vóc người cao gầy thon dài, mặc bọ trang phục mạnh mẽ, khoác áo giáp đen mềm mỏng, tư thế hiên ngang, khí thế sắc bén, là người tu luyện tiêu chuẩn nghiêm chỉnh. Sở gia là gia tộc lớn như vậy, võ giả cũng ít, đều là tự Sở gia bồi dưỡng.

      Tu vi của vị nữ giả này là Vũ Hóa, đối với Sở Chước trước khi trọng sinh là gì, nhưng với tư cách là hệ tu luyện cấp thấp trong thế giới này, như vậy vị võ giả này thuộc trung đẳng cao thủ.

      Tấn đại lục chung quy rất rộng lớn

      Nữ võ giả dẫn Sở Chước rời về phía sau, qua đình viện rực rỡ, vào rừng trúc tím.

      Rừng trúc tím này nổi danh là trúc có thể thanh lọc, võ giả sa vào tâm ma đến nơi này tu luyện, có thể áp chế được tâm ma, đây chính là bảo địa khó có được.

      Sâu trong rừng trúc có ngôi nhà lớn giản dị.

      vào nhà trước, nữ võ giả làm tư thế mời: “Thập bát tiểu thi, mời.”

      Sở Chước trong đich chi xếp thứ mười tám, cho nên võ giả gọi nàng là thập bát tiểu thư. Từ lúc sinh ra cho đến mười tuổi nay, có rất ít người cung kính gọi nàng “Thập bát tiểu thư”, đại đa số hạ nhân đều coi thường đích chi thứ năm, vì nghiêm khắc mà bây giờ chỉ có nàng là cfhi thứ năm tại Lăng Dương Sở gia, trách người ta lại coi thường.

      … Tác phong làm việc phòng thứ năm làm người khác dám gật bừa.

      Sở Chước theo hướng dẫn của võ giả, vào phòng.

      Trong phòng có hai hài tử, trong ngực mỗi người đều ôm thú của mình, cùng chúng bồi dưỡng tình cảm.

      Sở Chước nhìn qua, liền thấy Sở Thanh Từ ôm Băng Sư trong ngực ngồi trong góc, bộ dáng lạnh như bang, bàn tay nhàng vuốt ve bộ lông của Băng Sư, động tác rất ôn nhu. Bên cạnh là nam hài có bộ dáng tuấn tú mặc cẩm bào hoa văn trúc xanh, đầu đội kim quan, thân trang phục đẹp đẽ, như tiểu thiếu gia sống an nhàn sung sướng.

      Được dẫn đến nơi này, đều khế ước từ thú cấp sáu trở nên, cũng là đối tượng được bồi dưỡng đặc biệt của Sở gia. Bây giờ tất chả thí sinh đích chi đều ở bên ngoài, chỉ còn lại hai người khế ước với thú cấp sáu trở nên là Sở Thanh Từ và Sở Nguyên Cát.

      Sở Nguyên Cát là thành viên mạch lớn nhất của Lăng Dương Sở gia, cùng thế hệ với tộc trưởng Sở Nguyên Hạo, là thúc thúc của Sở Thanh Từ, khế ước của là hồ ly chín đuôi cấp bảy.

      Lúc này Sở Nguyên Cát trấn an thú của .

      Băng Sư của Sở Thanh Từ tuy còn là thú con nhưng khí tức của Băng sư cấp chín vẫn là con hồ ly chín đuôi có chút bất an, cần chủ nhân tỉ mỉ trấn an mới thở bình thường lại được.

      Theo hiệp nghị của Sở gia với thú, sử dụng khế ước đẻ triệu hồi các thú con, có rất ít thú trưởng thành nghe theo lời triệu hồi, thú trưởng thành dù sao cũng có thực lực tầm thường, cần khế ước với người để thăng cấp.

      Phát có người tiến đến, hai người đều nhìn lên.

      Khi thấy Sở Chước ôm tiểu Ô quy trong tay, mặt Sở Nguyên Cát lộ ra vẻ tò mò, Sở Thanh Từ cũng quan sát tìm tòi nghiên cứu.

      Tuy bọn họ đều ưa thích thú của mình, nhưng nhìn chung cũng theo bản năng nhìn thú của người khác như thế nào, cho dù phải ganh đua so sánh cũng muốn nhìn xem thú kia thuộc chủng loại nào.

      “A, đây là giống thú gì?” Sở Nguyên Cát hào hứng tiến tới hỏi.

      Sau khi nhìn đó là con rùa xanh thẫm, Sở Nguyên Cát hoàn toàn thất vọng.

      “Chỉ là con rùa đen thôi, như vậy, hề uy mãnh chút nào, nó cấp mấy vậy? Cấp sáu?” Sở Nguyên Cát suy đoán , mặt giơ con hồ ly chín đuôi của lên hào hứng bừng bừng : “Vậy con rùa này có bản lãnh gì? Có khi còn chịu được vuốt của hồ ly đập bay.”

      Con hồ ly chín đuôi bị chủ nhân giơ lên, trì độn liến nhìn Sở Chước, lại liếc mắt nhìn sang con rùa đen nhúc nhích. Có lẽ xưa nay khí tức của chủng tộc Huyền Quy luôn đôn hậu, trầm tĩnh, cho dù là cấp mười, cũng giống các thú cấp cao khác hùng hổ dọa người, hồ ly chín đuôi cũng sợ hãi, toàn thân xù lông vươn ra, móng vuốt báo múp míp quơ quơ.

      giống móng vuốt đập bay, giống như là cùng người chào hỏi.

      Đám thú bất kể là cấp mấy, lúc chúng mới chỉ là thú con đều yếu ớt lại ngốc nghếch.
      Last edited: 26/9/17
      Iluvkiwi, Đỗ Thúy Loan, linhdiep1715 others thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Iu quá. Nhưng sao lại là rùa...
      Hoa Bỉ Ngạn thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      haiz. Mới đó dám thử thách a rùa rồi à :013:. Mình cứ nghĩ a mang đồ ăn về mới là nam chính chứ nhỉ? :025:
      sắc&dao thích bài này.

    5. sắc&dao

      sắc&dao Active Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      186
      Chương 3 (tiếp)​
      Vì nhãn lực có hạn, hai hài tử kia nhìn ra con rùa đen ngơ ngác, manh manh bất động tay của Sở Chước, có gì đặc biệt. Bất quá bọn họ cũng ngốc, có thể đến đây, đều có khế ước từ thú cấp sáu trở lên, tất nhiên cho rằng đó là thú cấp thấp.

      Cửu trưởng lão là người có hiểu biết về thú uyên bác ràng nhất Sở gia, cũng phải phí sắc lực lớn mới xác định được phẩm cấp của con rùa đen này.

      Sở Chước giọng : “Nghe Cửu trưởng lão , đây là Uyên Đồ Huyền Quy.”

      “Uyên Đồ Huyền Quy?” Sở Nguyên Cát vẫn mơ màng.

      “Là thú hệ thủy cấp mười Uyên Đồ Huyền Quy.” Bên kia Sở Thanh Từ mở miệng thanh nhàn nhạt , “Uyên Đồ Huyền Quy có phần huyết mạch của Huyền Vũ thần thú, giai đoạn đầu nó có sức mạnh gì lớn, nhưng về sau nó hoàn toàn phát triển, có thể thông thiên triệt địa, phòng ngự thuộc top 10.”

      Sở Nguyên Cát nghe như thế, thần sắc nhìn về con rùa hoàn toàn thay đổi.

      Sở Chước nhìn về phía Sở Thanh Từ, chỉ thấy tiểu nương ôm con sư tử trắng, tay nhe nhàng vuốt ve bộ lông trắng như tuyết, thần sắc trong trẻo lạnh lùng, dường như vừa rồi phải nàng chuỗi lưu loát kia.

      “Nguyên lai là cấp mười a… chỉ cần có thể tiến hóa lên cấp mười hai, nhất định là thần thú trong truyền thuyết rồi.” Sở Nguyên Cát hâm mộ .

      Sở Thanh Từ chân thành : “Đấy là thể nào! thú là thú, cho dù là cấp mấy. thú cùng thần thú cũng có ranh giới thể vượt qua, có khả năng tiến hóa thành thần thú, trừ khi nó nhận được máu huyết thần thú để luyện hóa, gian khổ lột xác, mới có thể tiến hóa thành Huyền Vũ thần thú.”

      Sở Nguyên Cát bình thường thích đọc sách, ưa thích bay nhảy, thấy nàng nghiêm túc phản bác mình như vậy, lập tức có chút thẹn quá hóa giận.

      ôm chồn chín đuôi, trề môi lớn: “Ta cũng vưchir vậy thôi, ngươi nghiêm túc như vậy làm gì? Nữ hài tử lúc nào cũng vui, coi chừng về sau gả được.”

      Sở Thanh Từ cũng đối đáp lại , mà rủ mắt xuống tiếp tục cùng Băng Sư bồi đắp tình cảm.

      Sở Nguyên Cát quay đầu nhìn về phía Sở Chước chớp chớp mắt, nháy nàng đừng để ý Sở Thanh Từ.

      Sở Chước hướng cười cười, ôm Tiểu Ô quy (con rùa đen) gì.

      Tiểu Ô quy phản ứng rất chậm, yên tĩnh nằm sấp tay nàng, cả buổi hề đổi vị trí, nếu phải ngẫu nhiên đầu nhúc nhích, tròng mắt chuyển cái, bị người hoài nghi nó có sinh mệnh.

      Qua hồi lâu, rốt cuộc có người thứ tư tiến đến.

      nam hài có ngũ quan thanh tú, làn da tái nhợt, hai đầu lông mày mỏng tối tăm phiền muộn. Trong ngực ôm con gấu đất cứng cỏi, con gấu con này thập phần đôn hậu, thịt ục ục, lại để hai tay gầy yếu của chủ nhân nặng trịch, vẫn ngừng hướng vai chủ nhân bò, lộ ra dáng điệu hoạt bát ngây thơ.

      Sở Nguyên Cát cao hứng chào hỏi, “Thanh Loan, thú của ngươi nhìn uy mãnh.”

      Sở Thanh Loan là con của vợ lẽ dòng chính, bởi vì bằng tuổi nhau, lúc liền cùng cùng chỗ với bọn người Sở Nguyên Cát học tập chơi đùa, cho nên bọn coi như có quan hệ rất quen.

      Sở Thanh Loan ho khan tiếng, ra: “Nó chỉ có cấp sáu, bằng của các ngươi.” Nghe như là giỡn, nhưng trong giọng có vài phần che dấu được tiến nuối.

      Sở Thanh Từ gợn sóng liếc nhìn cái, để ý tới .

      Sở Nguyên Cát cũng nghe ra, vẫn là bộ dáng ngốc nghếch cao hứng.

      Kế tiếp, hài tử có thể vào phòng cũng nhiều lắm, cho đến khi cuộc khảo thí năm nay kết thúc, chỉ có sáu hài tử ở trong phòng, bốn người là Lăng Dương Sở gia đích chi, còn lại hai người là chi bên, trong đó có người lúc trước cùng Sở Chước trò chuyện Sở Nguyệt.

      Những chuyện này giống như trong trí nhớ của nàng, cũng vì nàng trọng sinh mà thay đổi gì.

      Sở Nguyệt nhìn thấy Sở Chước, cao hứng giơ lên Linh Mục Hấu nàng vừa khế ước.

      Con khỉ con kia rất , chỉ lớn bằng hai ngón tay, đôi mắt lại to đến lạ, nhìn rất đáng (như Q bản động vật, mình nó nghĩa là gì), trong trẻo xanh biếc, ngập nước, làm người ta thích. Khỉ con từ hay tay của Sở Nguyệt, dùng cặp mắt ngừng đánh giá xung quanh, thập phần linh hoạt đáng .

      "A Chước, con rùa đen của ngươi là Đò Uyên Huyền Quy sao ?" Sở Nguyệt tò mò hỏi.

      Sở Chước gật đầu, thần sắc mặt đổi, thoạt nhìn rất thân thiết.

      Vẻ mặt Sở Nguyệt hiếm lại tìm tòi mà nhìn con rùa đen nhúc nhích ra: "Ta có thể sờ nó ?"

      Sở Chước vẫn chưa trả lời, chợt nghe thấy thanh của Sở Nguyên Cát vang lên: "Ngươi cái người này đần, chẳng lẽ ngươi biết thú vừa có khế ước thể động vào sao? Mặc dù chúng vừa được sinh lâu, có lực sát thương gì, nhưng trong lúc này, thú chỉ có thể dựa vào khí tức của chủ nhân, nếu người khác chạm vào đả thương chúng nó."

      Sở Nguyệt bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, run giọng : "Ta, ta biết…"

      Sở Nguyên Cát nhìn nhìn nàng như nhìn đứa ngốc, cũng muốn để ý đến nàng.
      Iluvkiwi, Đỗ Thúy Loan, linhdiep1717 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :