1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cùng thú triền miên - Nhàn Thính Lạc Vũ (57c+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4: Gặp gỡ Hierro ở đầm nước

      Editor: SunniePham

      người truyền tới cảm giác mát lạnh làm cho giật mình tỉnh dậy, cơ thể đau nhất lien tục làm cho nhớ lại tên Aruthur hung ác trước đó ***. Đường Lâm nằm úp lên tấm da thú, ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạt từ da thú truyền tới, hoàn với máu tươi của Đường Lâm, cũng cảm thấy ghê tởm, mà ngược lại còn cảm thây độc đáo có chút mới mẻ. Hai gò mà trắng noản của dán vào da thú, cọ xát vài cái. Sau đó dùng khủy tay chống đỡ cơ thể của mình lên, nhìn xung quanh thạch động. Arthur có ở đây, mùi vị ẩm ướt nhàn nhạt tràn vào xoang mũi, người vô cùng dính dính.

      Đường Lâm đưa tay đụng vào cái mông của mình, đụng thêm chút nữa trúng nơi được đắp thảo dược. Bắp đùi của vẫn còn lưu lại vết trắng đục, mùi xạ hương đủ đề cho đầu của Đường Lâm lên đầy vạch đen. lảo đảo đứng dậy, mùi vị xạ hương xen lẫn mùi thảo dược tràn vào mũi, làm cho Đường Lâm muốn ngất . Khóe miệng bất đắc dĩ co giật, gương mặt tái nhợt ra khỏi thạch động. Khi ra ngoài nhất định phải tẩy rửa cơ thể này, lúc bất tỉnh biết gì, nhưng mà bây giờ tỉnh táo lại cảm thấy rất khó chịu. Cố gắng kèm chế lại khó chịu muốn nôn mửa ở cổ họng, gian nan bước ra khỏi hang động.

      "Tên đàn ông ngang tàn bạo ngược chết tiệt!"

      Đường Lâm ngừng nguyền rủa, vừa rồi lúc bước thảo dược rơi xuống, lộ ra cái mông bầm tím đầy sưng đỏ, chỉ cần đụng là cảm thấy đau đến chịu được rồi. Quả thực chuyện này so với trong tổ chức chịu hình phạt còn đau khổ hơn ba phần, cái thế giới đáng chết rốt cục là nơi nào? Thú có thể biến thành người cũng là chuyện đủ khó hiểu rồi, còn bị mười mấy bạt tay đánh đến sưng cả cái mông, lại còn bị nhục nhã vô cùng. Quả thực là mất hết mặt mũi của đặc công, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa, nhưng mà Đường Lâm cũng hiểu , phải đối thủ của Arthur. Arthur chỉ cần dùng tay thôi cũng có thể khống chế được , thực lực của ta hoàn toàn hơn . Cho dù là sức mạnh hay hành động đều dư thừa để đối phó với .

      Hình dáng thú của Arthur đến nay vẫn còn làm cho sợ hãi, to lớn, mỹ lệ và đầy dũng mãnh. Các loại ý nghĩ cứ nhao nhao tràn đầy trong đầu của Đường Lâm. Trong khoảng thời gian ngắn mà làm cho Đường Lâm lại trở tay kịp, cho dù có kiên cường tới đâu cuối cùng cũng là người phụ nữ, sợ hãi, cũng khóc như thôi.

      Biết được nơi này nguy hiểm, nên Đường Lâm cũng dám xa. tới cửa động ngồi nhổm xuống, nghiêng người lắng tai nghe. Từ mặt đất truyền tới các loại thanh, ánh mắt Đường Lâm lóe sáng như ánh sao đầy sắc bén. Nhất định phải tẩy rửa cơ thể này sạch trước khi Arthur trở về. Ánh mắt của Arthur nhìn cũng đủ để cho có cảm giác được tim của mình đập nhanh, so với Jordan còn u hơn nữa. Đôi mắt vàng đó lộ ra rét lạnh, cả Đường Lâm cũng cảm thấy có chút sợ run.

      Phía trước năm mươi mét có cái hồ nước. Tay Đường Lâm cầm lấy con dao , đôi mắt khẽ khép lại. lúc sau chịu được mùi ở người mình, quyết định tốc chiến tốc thắng, cố gắng nhàng. Chạy tới hướng đông nam, gỡ bỏ lớp da thú ở người, trước đó quần áo bị Arthur xé rách, chỉ có thể bắt đắc dĩ mà dùng tấm da thú trong thạch động. Khoác tấm da thú lên người, tuy là có chút ngắn nhưng có thể vừa vặn che khuất bộ ngực của mình, phía dưới đùi lộ ra phần lớn, nhưng mà vừa qua khỏi cái mông. Khóe miệng của giật giật, gắng che dậy da thịt của mình.

      Nhánh cây hai bên đường quẹt qua cơ thể của Đường Lâm, làm cho cảm thấy đau đớn. Khiến cho Đường Lâm phải thả chậm tốc độ của mình lại, tay chống đỡ ngay eo, khóc ra nước mắt nhìn bầu trời xanh, có ba mặt trời treo lơ lửng, bầu trời sáng ngời nhưng cũng cảm thấy nóng. Có lẽ là liên quan tới thời tiết, Đường Lâm dựa người vào thân cây, xoa cái mông bị thương, hy vọng giảm bớt chút đau đớn. Mắt nhìn ra xa, ràng là nghe thấy tiếng nước chảy, chắc đó là thác nước!

      Biết được điều này, cũng làm cho Đường Lâm khôi phục chút sức lực. Buông tay vuốt ve quanh eo, nắm chặt da thú người. Tay cầm dao găm làm thành động tác phòng thủ, hề buông lỏng nữa phần.

      Trong bụi cây thỉnh thoảng có tiếng động vật chạy qua, hô hấp của Đường Lâm ngày càng dồn dập, cũng biết giây sau có thể gặp phải cái gì? quanh năm lại ở biên giới của thế giới đen, nên cũng sợ chết, nhưng mà nếu như chết cách xứng đáng tuyệt đối cho phép. màn trước đó của Arthur và huyết lang, cũng đủ để cho Đường Lâm biết được cái thời đại này khủng bố tới mức độ nào. cố gắng để cho mình đổ máu, bất luận là đổ máu vào lúc nào cũng có thể hấp dẫn lũ dã thú tới. Cái mông của chỉ bị xuất huyết tới bầm tím, vẫn chưa đổ máu. Các vết thương khác người sớm đông lại, chính vì vậy mà Đường Lâm mới dám ra khỏi thạch động.

      Nghĩ tới bên ngoài thạch động tràn lan cây mây, Đường Lâm đoán rằng Arthur ra ngoài săn bắt. Đối với ham muốn chiếm hữu của Arthur, làm cho cũng dám tùy tiện rời khỏi thạch động, chỉ cần trở về trước khi Arthur phát , có chuyện gì. Đương nhiên điều này là do Đường Lâm tự mình nghỉ.

      Liếc mắt nhìn thác nước chảy xuống, thần kinh buộc chặt của Đường Lâm cũng hơi thả lỏng xuống. Mực nước hề sâu, nước sông chảy có chút nhanh, bên mép sống có số động vật hiền lành sinh sống. Sở dĩ chúng là động vật hiền lành là bởi vì khi những con động vật này nhìn thấy Đường Lâm điều hoảng sợ mà chạy mất. Trong nháy mắt ở bên cạnh thác nước chỉ còn có mình Đường Lâm, nhìn xung quanh bốn phía, khi xác định có nguy hiểm Đường Lâm mới chậm rãi cởi bỏ lớp da thú người. Cả người trần truồng vào giữa hồ nước.

      Nước sông lạnh lẽo làm cho Đường Lâm nhịn được mà híp mắt lại, giảm bớt phần xao động ở đáy lòng. Nữa người nghiêng nằm ở bờ sông, cơ thể nữa nữa trong nước, hơi thở đầy ái muội, làm cho tâm người khác ngứa chịu khó mà nhịn được. Nhưng mà những điều này Đường Lâm hề biết, lúc này chỉ cảm thấy thoải mái, cái mông bị thương cũng giảm bớt chút. Ngóng nhìn ba mặt trời ở cao, con ngươi đen trong trẻo từ trước tới nay lên mê muội đầy chán nản, nên làm như thế nào đây?

      Ngay lúc Đường Lâm thoải mái hưởng thụ, biết màn của mình rơi vào trong đôi mắt màu lục.

      Tộc Xà U Minh sinh dục rất mạnh. Sức lực rất lớn mạnh, sinh lực lại càng lớn hơn. Hierro nữa người ngồi dựa vào thạch bích, nữa người còn lại dấu trong nước. Nhưng mà nước sông lại che dấu cây gậy kỳ hoặc cao ngất kia, ngón tay thon dài thỉnh thoảng lại lướt qua cây gậy đó. Nước màu trắng đục ngừng giọt vào trong suối, sau đó hòa tan mất. Ngón tay thon dài linh hoạt trêu trọc, cánh môi mỏng màu bạc kẽ cong lên đầy mê người. "Ưm... ưm..." Thỉnh thoảng lại phát ra thanh khàn khàn đầy trầm thấp, dường như cực kỳ hưởng thụ. Khí thế tà mị lặng lẽ thu lại, mắt phượng hẹp dài thả ra thông minh lạnh lợi.

      Nơi này là chỗ nghỉ của Hierro. nghĩ tới đụng phải giống cái ở đây, nhưng giống cái này tối đen đầy tẻ nhạt như giống cái trong bộ tộc. Giống cái trước mắt lộ ra da thịt sáng bóng, trắng nõn đầy mê người. Ngực trước run rẩy mềm mại, làm cho dục niệm của người khác tăng vọt. Con ngươi trong đôi mắt màu lục trong phút chốc thu lại, trong miệng lộ ra chiếc


      lưỡi rắn dài. ngừng ra rồi lại vào, lộ ra tiếng thở ‘tê tê’ đầy nhợt nhạt. Ngửi trong khí thoảng qua mùi nhàn nhạt của tộc Bạch Sư. Mắt dài của Hierro khẽ hép lại, giống cái này có chủ rồi sao?

      Lưỡi rắn vươn ra liếm liếm cánh môi, ánh mắt ra tình thế đầy bắt buộc. chậm rãi từ trong suối đứng lên, cây gậy thô dưới chân tùy ý dao động. Cây gậy to lớn cân xứng với cơ thể của , làm nổi bật cả người dưới ánh sáng mặt trời. Giống như là thiên thần, làm cho người khác thể dời mắt.

      Rầm!

      Nước sông khẽ động làm cho Đường Lâm đầy cảnh giác quay đầu lại. Chưa kịp động thủ, thấy bóng đen từ hòn đá xa chui ra, chỉ ngắn ngủn trong ba giây, Đường Lâm chưa kịp lên bờ bị bóng đen đó chặn lại. Hơi thở nồng đậm hormone trong nháy mắt tràn đầy cả khoan mũi, giống như hơi thở mát lạnh của Arthur, hơi thở này tràn đầy mùi hormone, ngựa đực? Cái chữ này trong nháy mắt lên trong đầu của Đường Lâm, khóe miệng hơi căng thẳng, cả người trở nên cứng ngắc.

      Cảm nhận được cơ thể mềm mại trong lòng. Con ngươi màu lục híp lại thành đường thẳng, cái lưỡi rắn dài cẩn thận liếm láp hai gò má của Đường Lâm. Sau cùng là dừng lại ở đôi môi đào của , thử thăm dò **, mềm mại mà lại ngọt ngào. Chất lỏng say nồng đủ để cho Hierro muốn ngừng lại, cái lưỡi rắn dài ngừng dao động, triệt để liếm sạch gò má của Đường Lâm.

      “Ừng ực!”

      thanh nặng nề nuốt nước bọt vang lên, yết hầu khó khăn chuyển động. Cây gậy gộc nhô lên rất cao, con ngươi màu lục nổi lên như ánh sao. Bàn tay to thô lỗ chu du cơ thể mềm mại của Đường Lâm, Đường Lâm gì mệt mỏi cảm nhận bóng đen hành động. Chết tiệt, cánh môi bị răng nanh sắc nhọn làm đứt da, cảm giác ẩm ướt, điều này càng làm cho Đường Lâm run sợ trong lòng. Đôi má bị đè nén đến đỏ ửng, con ngươi đen lên tầng hơi nước, cánh môi sưng đỏ càng làm câu dẫn người khác. Hierro thấy vậy hận đến nổi thể trực tiếp bổ nhào vào, nhưng mà, may mà Hierro vẫn còn chút lý tính, thoáng nhìn qua cái mông sưng đỏ của Đường Lâm, còn có mùi thơm của xử nữ, mặc dù biết thể trực tiếp ăn , nhưng mà nếu như chiếm tiện nghi của xứng với khí chất xà tín của tộc U Minh.

      Cây gậy gộc ma sát ở bụng của Đường Lâm, chiếc lưỡi rắn dài ngừng ra vào. Dịch trắng màu đục ngừng rơi vào sông, màu da lúa mì nổi lên từng trận ửng đỏ, hơi thở hormone nàng càng đậm, nguyên nhân bởi vì là xà tộc U Minh, cơ thể cực kỳ mềm nhuyễn, coi như có xương cốt, bàn tay to vuốt ve trước ngực mềm mại của Đường Lâm, lực dùng vừa phải, miệng hé ra để lộ hai cái răng nanh tinh tế, nhàng gặm cắn hạt đậu đỏ mềm mại. mềm, ngon, đủ để cho Hierro mê muội thôi, hô hấp nóng bỏng nhàng phả lên người của Đường Lâm, đôi mắt hẹp dài thành đường thẳng ngẩng lên nhìn vào ánh mắt hoảng sợ của Đường Lâm.

      “Hierro!”

      Lo lắng cái mông sưng đỏ của , tay Hierro rất có kỹ xảo, đụng chạm qua cái mông của , sức lực đủ để cho Đường Lâm thấy đau mà còn có chút ái muội. Ý tứ trêu chọc, cây gậy gộc ở phía dưới cao ngất lên, cảm xúc nóng bỏng, thỉnh thoảng lại ma sát vào bắp đùi của , khiêu khích hết sức ràng.

      “?”Đường Lâm gì khi nhìn màn này, nhàng nuốt nước miếng. Cơ thể cẩn thận phối hợp, cố gắng rời xa khỏi cây gậy gộc nguy hiểm phía dưới, thầm hỏi trong lòng: tên là gì? Có quan hệ gì ? Mau kéo cây gậy gộc của trở về , đừng tùy tiện mang theo cây gậy nhà ngươi dạo phố, đúng là hề tuân thủ đạo đức nhân sinh gì hết! Đường Lâm nhịn được mà kêu rên trong đáy lòng, cả người đều bị giam cầm, tia đường sống cũng lưu lại.

      “Đừng giả chết, cho dù có là người của tộc Bạch Sư cũng thể ngăn cản tôi có được .”

      Hierro kiềm chế Đường Lâm, đôi mắt hẹp dài lộ ra lạnh lẽo, thình lình Đường Lâm rùng mình cái. Rất lạnh, cảm giác mát lạnh giống như từ phía sau sống lưng truyền tới, giống như là bị con rắn độc để mắt tới.

      “Tộc Bạch Sư là ý gì?”

      nghi ngờ liếc nhìn Hierro, Bạch Sư chẳng lẽ ám chỉ Arthur. Hình thú của Arthur là con sư tử trắng, khẽ cuộn tròn người lại, có chút sợ hãi nhìn Hierro. Người dưới bị đụng đến đau, nhưng mà lại làm được gì. Đáng chết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra với cơ thể này? Sức lực mềm mại mạnh mẽ trước mặt đây hình như có tác dụng gì ở cái thế giới này. Chẳng lẽ là bởi vì thời giống nhau, cơ thể thích ứng được với từ trường này? Đường Lâm nhịn được mà bắt đầu vào cõi tiên.
      Last edited by a moderator: 2/12/14
      janenguyenbornthisway011091 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5
      Edit: BAT

      Con mắt đen thu lại, đầu gối khẽ cong lên, khóe miệng khẽ giương lên trào phúng, cho dù là ở nơi nào đàn ông vẫn luôn suy nghĩ bằng nửa thân dưới? Đường Lâm cũng phải là quả hồng mềm, mà là mãnh thú ngủ đông, tùy thời đều có thể lấy mạng của con mồi. Thân hình mềm mại tựa sát vào Da La, đôi tay bé mập mờ ở trước ngực vuốt ve phác hoạ □ hơi thở.

      Khẽ nâng đầu, ngước ánh mắt đen nhánh vẫn còn vương hơi nước, con ngươi vô tội khẽ chớp chớp, trong trẻo thấu đáo mang đầy vẻ mị hoặc, mắt của Da La liền lộ vẻ si mê, sức lực trong tay từ từ tăng lên, lực ma sát phía dưới càng thêm dồn dập, hơi thở thô gấp gần ở bên tai, Đường Lâm hung ác nhếch môi, đè thấp hô hấp, thừa dịp Da La run rẩy liền ra tay nhanh .

      Đầu gối cong lên chút lưu tình húc lên chỗ phát tiết của Da La, chớp lấy thời cơ lơi lỏng, động tác mạnh mẽ xông về phía bờ sông, nhanh chóng nhặt lên con dao găm và da thú ở bờ sông, hoảng hốt nhảy vào trong bụi cây, kịp để ý đến cặp mắt màu xanh đậm nóng bỏng ở sau lưng.

      Chạy trốn chẳng có mục đích chừng mười phút, thần kinh căng thẳng kéo dài khiến cho nhạy cảm nhận thấy được áp bức ở xung quanh mình, có cái gì đó theo phía sau , khoảng cách cũng xa, Đường Lâm dám lơi lỏng chút nào, bó chặt tấm da thú người, chủy thủ để ngang lòng bàn tay, chuẩn bị tư thế công kích. Sau đó chợt dừng lại, lao thẳng tới chỗ thân cây phía sau năm thước, trong nháy mắt bên tai truyền đến tiếng da bị rách, tí tách! Tí tách! Mùi máu tươi nhàn nhạt tràn vào cánh mũi, tròng mắt đen quét ra chung quanh, có gì cả Đường Lâm vô cùng khẳng định mới vừa rồi đâm trúng con mồi, vì sao sau khi bóng đen chợt lóe trước mắt lại bóng người, chỉ còn lưu lại vết máu đỏ tươi lưỡi dao, từng giọt máu theo đó chậm rãi xuống, cuối cùng liền ngấm vào trong đất.

      Vẫn tiếp tục quan sát rừng cây xa lạ xung quanh mình, đây phải là con đường từng qua, làm thế nào bây giờ? Cảm giác lo lắng càng tăng, cả người cứng đờ, ở mông mơ hồ truyền đến cảm giác nhoi nhói, Đường Lâm liền di chuyển, trong đầu ngừng suy nghĩ, càng thêm đề cao cảnh giác, hô hấp khe khẽ, gần như thể ngửi thấy cái gì, chung quanh đây nhất định cất dấu gì đó, trong đầu chợt lóe lên hình ảnh Arthur khổng lồ rồi biến mất? Lại nghĩ tới người đàn ông vô tình gặp trong thác nước , có phải đuổi theo hay ? Đường Lâm xác định được, gian này so với trái đất khác nhau trời vực, nên bản thân càng lo lắng, cảnh giác.

      Xung quanh cực kỳ yên ắng, ràng trước đây lâu, bên tai còn có thể nghe được tiếng ồn ào của các loài thú, tiếng ngựa hý. Giờ phút này! Trừ tiếng gió ra, Đường Lâm nghe được bất kỳ tiếng động nào, nhàng nuốt nước bọt, đầu lưỡi mềm mại liếm liếm cánh môi, thân hình chậm rãi tiến về phía thân cây phía sau lưng, rồi đứng tặ lưng vào đó, mắt ngừng quan sát bốn phía, dám lơi lỏng chút nào, thời gian càng kéo dài, khiến cho Đường Lâm gần như chịu nổi, nhàng co duỗi mấy ngón tay cứng ngắc, khẽ thở dài.

      Bên trái •••••• , là bên phải.

      Đường Lâm chợt vọt nhảy ra ngoài, con dao găm trong tay trong nháy mắt đâm vào thân thể con mồi, cảm xúc lạnh lẽo, trơn nhẵn khiến cho Đường Lâm nhận thấy được cảm giác tốt, chợt ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt to màu xanh đậm thâm trầm, cơ thể chợt run rẩy, sợ hãi nhìn sinh vật trước mắt.

      Thân rắng dài gần năm mươi mét, uốn lượn xoay quanh khóa chặt khu vực này lại, cái đầu khổng lồ khẽ ngẩng lên ngưng mắt nhìn Đường Lâm, lưỡi rắn dài lại gần sát vào người , ở ngay gò má, ánh mắt màu xanh đậm tràn đầy vẻ tán thưởng. Khóe mắt của Đường Lâm khẽ run, thế nhưng từ trong mắt con mãng xà này lại nhận ra vẻ tán thưởng của nó, trò đùa gì thế? Con dao găm trong tay đam vào trong thân rắn, dòng máu đỏ tươi từ miệng vết thương trào ra, trong chốc lát liền thấm ướt hơn nửa người của Đường Lâm, nhưng con mãnh xà trước mắt lại hề phát , chỉ thú vị nhìn chằm chằm vào Đường Lâm, đuôi rắn từ từ cuồn lên đưa về phía Đường Lâm, quấn lấy người thả đến trước mắt của nó.

      Cổ họng phát ra tiếng ‘ vi vi ’, trong vui sướng còn theo cả thưởng thức nữa. Mấy phen giãy giụa da thú người Đường Lâm tróc ra hơn phân nửa, lưỡi rắn dài lưỡi rắn chút khách khí đánh úp tới những chỗ da thịt lộ ra ngoài của Đường Lâm, xúc cảm lạnh như băng tràn vào tứ chi, Đường Lâm vẫn chìm đắm trong sợ hãi lấy lại được tinh thần, da thú người cũng bị cởi ra hoàn toàn, từ gò má trượt đến bụng, lưỡi rắn dài linh hoạt ở người Đường Lâm lật tới lật lui, đầu rắn khổng lồ nhàng dựa vào cổ Đường Lâm, răng nhọn nhàng cắn cắn cái cổ trắng nõn, thân rắn lạnh như băng gần như bao phủ toàn cơ thể của Đường Lâm .

      Dài mà ướt mềm, nhàng đụng chạm, lực ma sát làm cho người ta phát điên, đột nhiên, Đường Lâm cảm thấy dưới chân hình như dẫm lên vật gì cưng cứng, Đường Lâm kinh ngạc dùng sức nặng nề đạp mấy cái, bên tai chợt truyền đến tiếng thở gấp của mãng xà, ngay cả lưỡi rắn dao động ở người cũng hơi dừng lại, đôi mắt màu xanh đậm lộ ra khẩn cầu nồng đậm, Đường Lâm ngơ ngẩn, sợ hãi cúi đầu, xuyên thấu qua khe hở nhìn đến cái đồ cứng rắn dưới chân, thô đen, dài, đứng thẳng, bên che lấp bởi tầng vảy màu xanh lá cây sáng bóng, cái gì vậy?

      Tò mò nhón chân lên, nhàng đụng vào vật kia, rất nóng, trơn bóng, đầu hình như còn dính tinh dịch màu trắng, tin đập vào mắt mình. Đột nhiên, trong đầu nổ đoàng cái mạnh, nhớ lại trước kia lúc đến Tùng Lâm làm nhiệm vụ , tổ trưởng cười lạnh , nếu đàn ông đều giống như con rắn, đoán chừng phụ nữ của họ có phúc! Tính dục của rắn rất mạnh, có hai bộ vị, khi tiến vào thời kỳ động dục ngừng tìm kiếm giống cái để hoạt động, vì vậy lại đưa mắt nhìn xuống hai bộ vị đồ sộ dưới chân, ngay cả đầu của nó cũng phảng phất tầng hồng nhạt, để ý suy nghĩ nhiều, đôi tay bấu víu vào đầu rắn, hai chân co lên, mông bị đau nhói cũng thèm để ý nữa.

      "Ừhm, ah!"

      Đột nhiên bên tai lại truyền tới tiếng rên rỉ trầm thấp, Đường Lâm nghi ngờ mở cặp mắt khép chặt, cái đầu mà ôm chặt phải là đầu rắn nữa, mà là thân thể lạnh lẽo to lớn, hơi thở nam tính nồng đậm tràn ngập trong khoang mũi, bên tai vẫn vang lên hơi thở vẩn đục khó nhịn, khiến Đường Lâm thấy hơi nghi hoặc, thân người mạnh mẽ bị ôm lấy, trợn to mắt liếc nhìn người mình ôm kia, phải là người đàn ông ở trong thác nước kia sao, nhưng ôm cái đầu của con rắn khổng lồ cơ mà?

      Chẳng lẽ ••••••• khi Đường Lâm hiểu ra ngay cả sức lực rời cũng có.

      "Rất thoải mái! Giống cái có muốn ta xoa xoa nữa hay ?" Da La híp đôi mắt rắn hẹp dài lại, mắt rắn màu xanh đậm lộ ra khẩn cầu sâu, hưng phấn ôm lấy Đường Lâm, ra sức cọ sát.

      "Đáng chết! Da La mày là tên khốn kiếp ••••••"

      Đột nhiên từ phía sau lại nhảy ra bóng người, chợt đánh úp về phía Da La.

      "Arthur!"

      Da La nâng lên nụ cười tà tứ, vừa kiềm chế bộ ngực của Đường Lâm, vừa khiêu khích nhìn Arthur ở đối diện, hề che giấu tham muốn giữ lấy giống cái trong ngực chút nào, nam căn phía dưới càng thêm lớn mật đung đưa, lưỡi rắn mập mờ ở cổ Đường Lâm liếm láp, tròng mắt màu xanh đậm càng trở nên tối tăm lạnh lùng.

      "Đem giống cái trả lại cho tao, nếu có bí dược của bác sĩ đâu, Da La mày tốt nhất nên xằng bậy." Arthur lo lắng nhìn Đường Lâm, dấu vết hồng hồng khiến đáy mắt Arthur muốn bốc lửa, nhưng cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, U Minh Xà Tộc tàn nhẫn thích giết chóc, cái này chỉ là lời đồn, mà tính tình của Da La ở trong bộ lạc lại tùy tiện cứng đầu, cũng chỉ có Tộc trưởng mới có thể chế phục được , tùy tiện ra tay có thể đả thương đến giống cái, mắt vàng thoáng qua tia ảo não, sớm biết Da La xuất , để mình giống cái ở lại trong thạch động, trực tiếp dẫn về bộ lạc tốt rồi.

      Lưỡi rắn xông vào trong khoang miệng Đường Lâm, ngừng khuấy động, cắn nuốt chất lỏng ngọt ngào, thèm để ý đến ánh mắt tức giận của Arthur, lúc sau, mới liếc : "Tao cũng muốn! Arthur, mày thể ngăn cản tao, tư vị thơm ngọt thế này , cũng đủ khiến cho người ta điên cuồng ••••••" giống với giống cái khô đét trong bộ lạc thân thể này mềm mại, trắng nõn này, chỉ cần vừa chạm qua thể nào bỏ được, cũng thể nào quên được.

      Nhìn Da La nghiêm túc như vậy, Arthur nhàng gật đầu, đáy lòng tràn đầy hối tiếc, biết có kết cục này, nhưng vẫn là nhịn được ghen tỵ, sớm biết thế liền đem giống cái giấu ở nơi chỉ có mới có thể nhìn thấy tốt rồi, sau đó liền đoạt lấy Đường Lâm trong ngực của Da La, nhặt lên da thú vừa bị cởi ra, mặc vào cho Đường Lâm rồi mới : "Tùy mày thôi, chỉ là giống cái rất giòn yếu, chịu nổi trò chơi của mày đâu, mày nên nhớ kỹ điều này, tao mới chỉ tùy ý dao động mấy cái, ấy chịu nổi, thiếu chút nữa là chết rồi, nếu lại bị mày giày vò, sớm muộn gì cũng hư mất."

      Nghe Arthur vậy, Da La uốn éo người đột nhiên cứng đờ, gương mặt tuấn tú nổi đầy phẫn uất, giống cái nhìn ràng rất lợi hại sao! Vết thương cánh tay phải là do ban tặng hay sao, nhưng cũng hiểu Arthur láo, mắt rắn hẹp dài tỏ vẻ uất ức, nhìn chằm chằm vào Đường Lâm.

      Đường Lâm nghe đối thoại của bọn họ, cả người như có dòng điện chạy qua, sấm chớp có oanh tạc đầu cũng bằng cảm giác lúc này, chẳng lẽ bọn họ tính toán cùng ân ái ? Đây là cái xã hội gì vậy? Tiền sử mẫu hệ xã hội? 囧囧 nằm ở Arthur trước ngực, sức lực hoàn toàn biến mất.
      Chương 6: Sinh con cho tôi có được hay ?
      Edit: BAT

      Arthur sải bước dài, Arthur liền hóa thân thành thú mạnh mẽ, tráng kiện, lao về hướng bộ lạc, da thú người bao quanh thân thể, nhưng vẫn để ra ngoài ít da thịt trắng nõn, trần trụi.

      gì liếc nhìn Da La phía sau lưng, cánh tay có lực vẫn vòng qua eo , theo khe hở da thú, duỗi vào, bàn tay mang theo vết chai mân mê chỗ rốn, hơi thở nặng nề ấm áp phả lên cổ, thú tính nồng nặc khiến cho Đường Lâm chịu nổi.

      "Đừng động!"

      Giọng của Da La khàn khàn, nặng cắn lên cổ của Đường Lâm, mắt rắn hẹp dài híp thành đường, đáy mắt tràn lên ý cười xấu xa, thân dưới của Arthur cơ hồ cảm nhận được cái gì? Quay đầu lại trợn mắt nhìn Da La.

      Ánh mắt chợt lóe lên, nhận thấy được nam căn cứng rắn ngăn chặn dưới mông, Đường Lâm lạnh nhạt nhàng tránh lên phía trước, cúi đầu nhìn bàn tay phủ lên bộ ngực của mình.

      Tmd, hổ danh là cầm thú, da mặt quả rất dày, có thể so với thành tường rồi ! Bởi vì tốc độ chạy trốn quá nhanh, da thú khẽ trượt ra ít, Da La thấy vậy liền lấy ngón trỏ mở rộng ra.

      Arthur hóa thành thú, thể mở miệng, chỉ có thể sử dụng ánh mắt của mình cảnh cáo Da La đừng quá phận.

      Da La hóa thú là rắn, xương cốt thuộc hàng bò sát, tay vai có khả năng nhấc lên, nên tất nhiên thể trông cậy vào Da La dẫn bọn họ trở về bộ lạc, thân thể ngừng nhảy lên, chạy về phía bộ lạc.

      Da La cười đùa, con ngươi màu xanh đậm chotk lóe, có hài hòa ra lời, Đường Lâm tò mò vuốt ve thân hình của Arthur, khi vừa chạm vào phần cổ cảm nhận được ràng Arthur chợt khựng lại, ngay sau đó liền phát ra tiếng gầm .

      "Thế nào?"

      Đường Lâm thắc mắc, phải chỉ mới sờ vào cổ thôi sao, có gì ghê gớm đâu, ngay sau đó mới nhớ tới cổ có thể là chỗ hiểm của Arthur, ngượng ngùng cười khẽ, thu tay về, ngước nhìn bầu trời xanh thẳm trống trải, trừ việc có ba mặt trời ra, hình như cũng có cái gì khác cả, nhiệt độ cũng phải rất cao, ngược lại hết sức ấm áp.

      Rừng rậm xanh um tươi tốt giống như chân trời ở trước mắt, nhưng mãi lại có điểm dừng ••••••

      "Điểm mẫn cảm sao! Đường Lâm có muốn cũng chạm vào chỗ đó của tôi ...cái kia của tôi còn lợi hại hơn rất nhiều."

      xong, rất đĩnh đạc vén tấm da thú che đậy thân hình lên, lộ ra vật đồ sộ bên dưới, coi như quay đầu lại, Đường Lâm cũng có thể cảm nhận được khuôn mặt biến thái tươi cười của Da La .

      Khóe môi khẽ run rẩy, đây rốt cuộc là thế giới gì? Vỗ bàn gầm thét, bọn họ xác định mình phải là bệnh nhân tâm thần mới trốn viện chạy đến đây chứ, vừa động chút liền lấy thứ kia của mình ra biểu diễn, biết như thế là làm hại đến hòa bình thế giới sao! Uy hiếp trắng trợn thanh thiếu niên mới lớn.

      " cần đâu!"

      "Tại sao? ràng cái đó của tôi lợi hại hơn rất nhiều mà, rắn U Minh tiến vào thời kỳ động dục luôn có hai nam căn, tôi tuyệt đối có thể thỏa mãn Đường Lâm, đấy! Da La láo đâu."

      "••••••"

      Phiền muộn nhìn chằm chằm lên những đám mây bay bay bầu trời, miệng ngừng chẹp chẹp, phù vân à! phù vân! nghe được cái gì đâu, lời mới vừa rồi nghe thấy gì cả.

      cái thôi đủ chết người rồi, mà người này lại thời kỳ động dục có những hai cái, coi như có thiếu thốn chăng nữa cũng tuyệt đối tìm đến ta, tránh bị chết giường, chết kiểu này quá uất ức rồi.

      Da La phẫn uất phồng mang trợn má, tại sao Đường Lâm lại tin lời của chứ? Đường Lâm cho là láo sao, ràng cũng nghiêm túc giải thích, nếu trở lại bộ lạc, biết có bao nhiêu người tranh giành để có được đâu.

      Ra tay trước chiếm được lợi thế! Đạo lý này tất cả các giống đực trong bộ lạc đều hiểu, vất vả gặp được giống cái vô chủ, dĩ nhiên phải nắm chắc trong tay mới được.

      Trong bộ lạc còn có đôi giống đực đói khát , khi nhìn thấy miếng mồi ngon Đường Lâm này nhất định làm cho đám người kia phát điên, nghĩ vậy liền uất ức híp cặp mắt rắn lại nhìn Đường Lâm.

      Khóe mắt liếc thấy vẻ mặt uất ức của Da La, cổ họng đột nhiên tắc nghẹn nên lời, hai bên chân rũ xuống theo phản xạ đá ra ngoài, thiếu chút nữa đá văng cả cái túi người .

      Khuôn mặt tuấn mỹ lại có biểu cảm đáng như vậy, trông hấp dẫn, lúc này gò má khẽ phình lên, giống như đứa trẻ muốn ăn kẹo mà được ăn vậy.

      Mặt tuấn lại có biểu cảm như vậy, ai có thể nhịn được chứ, liền đưa tay ra vuốt ve gò má của ai kia, khóe môi khẽ cong lên, nở nụ cười nhàn nhạt.

      "Ngoan! Da La rất lợi hại."

      " sao?"

      "Dĩ nhiên, ai dám lợi hại, tôi giúp đánh ."

      Dứt lời, liền vung vung mấy cú đấm, nặng nề đánh ra.

      Vừa nghe Đường Lâm như vậy, vẻ mặt ngu ngốc liền biến đổi, cuồng dã cường thế kéo Đường Lâm qua, hé môi ngậm vào vành tai của , nhàng nghiến răng, đáy mắt màu xanh lá cây tràn đầy tính toán giảo hoạt.

      Bàn tay nhanh nhẹn dán lên thân thể mềm mại của Đường Lâm, vui vẻ trêu đùa, xúc cảm trơn mịn khiến Da La thấy vui vẻ, hận thể đến gần cắn lên đó, chỉ là nhớ đến chỗ đau cánh tay, cố gắng đè ý niệm xuống đáy lòng.

      "A! Đường Lâm đồng ý sinh con cho tôi rồi, sinh mấy đứa là tốt rồi? , được, quá ít, chúng ta sinh hai có được hay , trẻ con ở trong bộ lạc cũng nhiều lắm."

      "••••••"

      "Đường Lâm nhất định đồng ý đúng !"

      Bỏ đá xuống giếng! ! ra chính là như vậy?

      Làm bộ như thấy vẻ mặt như hóa đá của Đường Lâm, Da La vui vẻ đưa đầu ngón tay lên đếm, ăn vụng cách quang minh chính đại, sau đó liền nhớ ra là phải còn hợp tác với Arthur nữa, trước tiên phải giấu Đường Lâm , để cho các giống đực khác phát ra.

      Giống cái thụ thai rất khó khăn, phải làm bao nhiêu lần mới được? Mắt rắn màu xanh đậm ngừng lóe lên, rất hợp với ý niệm xấu xa trong đầu, Đường Lâm đột nhiên cảm thấy sau lưng như có gió lạnh ập đến, nhịn được mà rùng mình.

      Khi đến bờ sông Arthur nhanh chóng hóa thân thành người, đưa tay cướp Đường Lâm từ trong ngực Da La ra ngoài, lưỡi to ẩm ướt, ngừng mơn trớn những phần da thịt lộ ra ngoài của Đường Lâm.

      giống như trong thiên nhiên hoang dã, những con dã thú vẫn thường xác định lãnh thổ của mình như thế, vừa hành động vừa nhìn Đường Lâm, thấy đưa tay đẩy đầu của Arthur ra.

      Cứ bị liếm láp như vậy, lại phải tắm mới được, hiểu những người này nghĩ như thế nào? Cảm giác nhớp nhúa khiến cho Đường Lâm thấy rất thoải mái, xoa xoa cái bụng bắt đầu đói, ánh mắt cần cũng biết.

      "Tôi chuẩn bị thức ăn, Da La lấy củi đốt."

      "Chúng ta ở vùng khác, nên tùy tiện đến gần nguồn nước, ở chỗ này chờ bọn tôi về."

      Sau đó liền đưa mắt liếc Arthur, đường đến bộ lạc còn mất khoảng nửa ngày nữa, phải cùng Arthur giao dịch tốt mới được, hiển nhiên Arthur cũng hiểu tâm tư của Da La. Nơi này lưu lại mùi của và Da La, chỉ cần Đường Lâm tùy tiện lung tung, cũng xuất những dã thú khác, và Da La xa, cũng lắm chỉ vào rừng cây phía sau thôi.

      Rút kinh nghiệm trường hợp của Da La, trong lòng Arthur vẫn còn sợ hãi, giống cái nên đặt ở trước mặt mình để trông chừng, mới là an toàn nhất.

      "Mày muốn gì?"

      "Lúc này mang Đường Lâm trở về, giống đực khác nhất định rục rịch ngóc đầu dậy, chẳng lẽ mày muốn độc chiếm Đường Lâm?"

      "Làm sao?"

      Arthur hề dài dòng hỏi thẳng, đám giống đực đói khát trong bộ lạc kia, ai mà hiểu chứ? Chỉ cần có giống cái xuất , liền xuống tay chút lưu tình.

      chỉ trưởng thành chậm chút, nhìn trúng giống cái nào cũng liền bị đoạt , ngay cả mảnh vụn cũng

      để lại cho . Tuy giống đực có thể cùng sở hữu giống cái, nhưng chỉ giới hạn trong thực lực của giống đực , còn lại lấy được tán thành của giống cái nữa.

      Thân hình của và Da La hơi gầy gò, giống cái trong bộ lạc nhìn vào thấy thuận mắt lắm, giống cái trong bộ lạc của bọn họ đều thích cường tráng, hơn nữa giống đực phải dũng cảm mạnh mẽ người như và Da La để vào mắt.

      Dĩ nhiên trong bộ lạc cũng thiếu giống đực như bọn họ, chính bởi vì thân thể thon gầy mà được giống cái thích, nên chậm chạp thể có được giống cái.

      “Đem Đường Lâm mang về bộ lạc, giấu , đừng để cho giống đực khác tìm được, chờ cho Đường Lâm đồng ý, lúc đó mới cho những người khác trong bộ lạc tộc tồn tại của ấy, mày cảm thấy thế nào?”

      “Như vậy cũng tốt, chỉ cần có được tán thành của Đường Lâm, các giống đực khác cũng gì đâu.”

      “Stop! Tao trưởng thành nhiều năm rồi, nhưng vẫn bị giống cái ghét bỏ, lần này tuyệt đối thể thất thủ được.”

      Tròng mắt màu xanh đậm bắt đầu chớp lóe, ràng khi biến thân thành thú đều rất uy phong, nhưng giống cái lại cứ cho là thân thể thon gầy, nên thỏa mãn được nhu cầu của bọn họ.

      Nhiều năm như vậy vẫn có giống cái nào nguyện ý tiếp nạp bọn họ, khiến cho Da La từ trước đến giờ vẫn luôn tự phụ buồn bực thôi, giống cái u mê đó đúng là mắt mà.

      Thân thể này của còn thể xưng danh ấy chứ, giống cái làm sao lại thích cái loại to con đó chứ, chẳng lẽ kỹ thuật của bọn họ khá hơn? Hông của cũng rất có lực, tuyệt đối có thể thỏa mãn được giống cái.

      “Hiểu rồi, trong bộ lạc có chỗ duy nhất có thể giấu người?”

      “Chỉ có giống cái mới có thể ra vào nơi thiêng liêng kia, gần đây trong bộ lạc có giống cái nào thụ thai, đem Đường Lâm giấu ở đó là an toàn nhất, sau khi trở về, nhớ hỏi bác sĩ Bí Dược, phải sớm chút…..”

      “Tao biết, chỉ là vật kia cũng dễ lấy đâu, Lord rất nghiêm, chỉ khi nào lấy được giống cái, giống đực mới có thể cầm được, rất phiền toái!”

      thầm to nửa ngày, cuối cùng cũng định ra được phương án, ngay sau đó liền hành động tác lưu loát tiến đến con mồi, vui vẻ hả hê nhìn Đường Lâm ngồi dưới gốc cây.

      tựa vào thân cây, lòng bàn tay khẽ lau con dao găm cho sạch, đây là thứ duy nhất còn sót lại, cũng là quà của tổ trưởng tặng cho sau lần thi hành nhiệm vụ đầu tiên, những năm qua vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận.

      Xào xạc! ! Có tiếng bước chân vô cùng tiến tới gần, trong nháy mắt Đường Lâm liền ngẩng đầu, thấy đám người Arthur lập tức buông lỏng xuống, trừ thỉnh thoảng bị chiếm tiện nghi bên ngoài, hai người này đối xử với cũng tệ.

      Có quý trọng, có thương .

      Cảm giác xa lạ này khiến Đường Lâm hơi nghi ngờ, nhưng cũng chán ghét. Ấm áp nhàn nhạt để cho thấy quyến luyến, lạnh lẽo tự đáy lòng thoáng chốc bị hòa tan.

      Từ được tổ trưởng thu nhận, về phương diện tình cảm vẫn luôn lãnh đạm, cũng khát vọng, nhìn ấm áp trong mắt hai người họ, cũng thấy ghét, ngược lại còn có chút mừng rỡ, vì nguyên nhân như thế mới có cự tuyệt những hành động hơi quá trớn của bọn họ.

      “Da La chuẩn bị !”

      Bỏ con mồi trong tay xuống, Arthur đưa tay lau lau lên người, rồi mới tới trước mặt Đường Lâm dán chặt vào người tiếp tục trước lễ rửa tội, bàn tay thử dò xét…. ở thân thể mềm mại kia mơn trớn, lục lọi!

      Da La bĩu môi, rủa thầm Arthur xuống tay quá nhanh, nhưng cũng cự tuyệt, lưu loát chuẩn bị thức ăn, trước đó Arthur còn hái được ít trái cây, sau khi lấy từ trong túi ra liền cảnh giác tới bờ sông, cho vào nước rửa sạch, tiếp đó mới cầm lấy thịt tươi, nhanh chóng quấy đảo mấy cái, động tác cực kỳ nhanh!

      Thịt tươi, mùi máu tươi dễ dàng hấp dẫn chú ý của những dã thú khác, Da La cũng chậm chạp, sau ba giây ngắn ngủi cũng rời khỏi bờ sông đến mấy chục thước, dùng nhánh cây xiên thịt vào, sau đó lại cắm lên mặt đất, lại từ trong túi lấy ra chút hương liệu, vẩy lên .

      Sau khi Da La lâu, nước sông trong suốt, trong nháy mắt đục ngầu, tiếng gào thét thấp từ dưới sông truyền đến.

      lát sau, tơ máu nhuộm đầy hơn nửa mặt sông, ngay sau đó ít sinh vật trồi lên, hàm răng vô cùng sắc bén, thân cá hơi dẹp, có chút giống với người cá.

      Đường Lâm lẳng lặng nhìn màn này, khẽ nắm chặt dao găm tay. Cắn vào môi dưới, lúc sau mới quay đầu , nhìn vào đống lửa, mũi dần dần bị mùi thịt nướng hấp dẫn.

      Đưa chân đá văng Arthur dính chặt lấy mình, tới chỗ thịt nướng bên đống lửa, bây giờ chuyện lớn đến đâu cũng quan trọng bằng việc lấp đầy dạ dày.
      Last edited by a moderator: 2/12/14
      Fuu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      7. Bị lợi dụng

      Gần tới thời gian mặt trời lặn, ở phía chân trời tia sáng u ám ra lửa đỏ, có vẻ cực kỳ mê người.

      Arthur kéo Đường Lâm vào trong ngực, dùng da thú che phủ rất kín đáo, ngay cả chút khe hở cũng lộ ra. Khuôn mặt Da La tà ác, thỉnh thoảng thoáng qua tia sắc bén, theo đuôi Arthur nhanh chóng lẻn vào bộ lạc.

      Có lẽ bởi vì gần tới chạng vạng, nên lúc này, trong bộ lạc cũng có người lại, Arthur ôm Đường Lâm con đường vắng vẻ, chạy thẳng vào trong bộ lạc Thánh Trì.

      Hai người di chuyển nhanh chóng, ở chỗ hai người bọn họ nhìn thấy, khoảng cách tới 20m, cất dấu đôi mắt xanh, mang mười phần thú vị mà nhìn chằm chằm hành động của bọn họ, khóe miệng hơi nâng lên nụ cười xảo quyệt.

      Lắng nghe tiếng gió gào thét qua bên tai, hơi sưng mù nhàn nhạt tràn vào lỗ mũi, Đường Lâm nén được mà hơi di chuyển thân thể, càng đến gần Arthur hơn. Thỉnh thoảng lời đối thoại vang lên truyền vào bên tai, trong chói tai mang theo ồm ồm, nghe rất khó chịu.

      Arthur ngăn tay Đường Lâm lại, nhàng đụng vào phần trơn mịn mượt mà của lòng bàn tay, thoải mái khó tả khiến Arthur muốn có được nhiều hơn, hô hấp hơi thở gấp mang theo đói khát.

      "Đến rồi!"

      nhàng thả Đường Lâm xuống, nhìn chăm chú cẩn thận vào nhất cử nhất động ở chung quanh, ở khoảnh khắc Đường Lâm đứng lại, Da La liền sốt ruột dằn nổi cùng theo, túm lấy Đường Lâm cắn lúc.

      Co quắp khóe miệng, khuôn mặt tuấn tú hơi nhăn nhó, da thịt kề sát cảm thụ mùi phái nam nồng nặc của Da La, Đường Lâm khó chịu quay đầu , cảm giác tê dại xông lên trái tim, ảo giác lại lần nữa khiến cho Đường Lâm tức giận nhưng làm gì được.

      Ánh chiều tà của mặt trời lặn, rừng cây lộ ra xanh ngát, chiếu vào ao nước ở trước mắt, xa hoa, mê ly tựa như có giới hạn, trong lỗ mũi tràn đầy mùi thơm thoang thoảng, Đường Lâm nghi ngờ nhìn ao nước đọng sáng tỏ.

      Ao nước dập dờn sóng lăn tăn, phóng ra làn hương thơm, cơn gió mát lướt qua, Đường Lâm run run hạ thân, cánh tay nhịn được mà nổi da gà, hề nghĩ rằng lại lạnh như thế.

      "Rất lạnh?"

      Da La liếc nhìn Đường Lâm run run, liền đưa cánh tay tráng kiện ra kéo Đường Lâm vào trước ngực, thoáng chốc, ấm áp đánh úp tới trái tim, da thú người cũng giữ ấm được, gió lạnh xuyên thấu vào trong khe hở, rất ngấm người.

      Ngay sau đó liền bị bọn họ dẫn vào trong nhà gỗ sau rừng cây, nhà gỗ đơn sơ, chỉ đặt cái giường gỗ, cái bàn còn có cái ghế cũ kỹ, trừ mấy thứ đó ra, còn vật gì.

      "Arthur, tao nhớ phía sau Thánh Trì có hồ nước ấm, trước tiên mang Đường Lâm qua, sau đó chúng ta lại trở về chuẩn bị chăn đệm."

      Da La ôm chặt lấy Đường Lâm, lưỡi rắn dài ngừng liếm láp gò má trắng nõn của Đường Lâm, rơi vào gần đôi môi, thử đụng vào môi đỏ mọng, cạy cánh môi ra, cướp đoạt chất lỏng ngọt ngào, liếm mỗi ngóc ngách ở trong miệng.

      Răng nhọn cắn lấy cái lưỡi, cánh tay tráng kiện, để cho Đường Lâm nhúc nhích chút nào, mắt rắn màu xanh đậm đầy màu dục niệm, Arthur ở bên cạnh thấy thế đồ bên dưới cũng rục rịch ngóc đầu dậy, vểnh cong lên, giống như chịu đựng nổi muốn cùng chào hỏi với bên ngoài.

      "Buông ra!"

      Khi răng môi quấn lấy nhau, Đường Lâm dùng sức cắn, mùi máu tươi nhàn nhạt, đầy khoang miệng hai người, vòng eo bị giữ lấy, thân thể chỉ đành phải tựa sát vào Da La.

      Ngửi mùi máu tươi nhàn nhạt, đầu
      lông mày của DaLa hơi nhướng lên, vẻ thú vị tà ác, lưỡi rắn ưu nhã bình tĩnh liếm mút nơi vết thương kia, cẩn thận khiến cho Đường Lâm muốn phát điên.

      “DaLa...”

      “Biết rồi, Tộc Xà U Minh dực niệm mạnh, mày cũng phải là lần đầu tiên biết, Đường Lâm đẹp như vậy, kìm hãm được nên muốn nhiều hơn, mày cũng nên trách tao, đồ kia của mày phải cũng muốn kêu gào sao.”

      Ác ý còn cố động mấy cái, chống đỡ ở bụng của Đường Lâm, bộ dáng vô lại, thấy thế Đường Lâm gì, quả nhiên còn chưa đủ bình tĩnh, ngay cả chút sóng gió này cũng chịu đựng nổi, vật kia mắc kẹt, chợt dùng sức bấm véo, hài lòng nhìn mặt của DaLa chợt đỏ bùng, khuôn mặt nhắnhơi cười.

      “Lần sau còn dám làm loạn, tôi bấm nổ vật này, xem sau này còn dám đem chim dạo ở nơi tĩnh mịch lung tung hay .”

      Nhìn thấy Đường Lâm hung hãn,thân thể của Arthur và Da La bỗng chốc giật mình, khóe mắt nhìn thẳng tới, thân thể Da La hơi cong lại, gương mặt tuấn tú hoàn toàn có huyết sắc, còn nắm chặt nơi bên dưới.

      Arphur sợ hãi liếcnhìn Đường Lâm, nhàng kẹp chặt hai chân, khuôn mặt yêunghiệt mang theo sợ hãi, cũng phải là U Minh xà, vật kia hư rồi còn có cây.

      đợi Đường Lâm phản ứng kịp, tóm lấy Đường Lâm, nhanh chóng lao ra phía sau rừng cây, phải mau lấy bí Dược từ Lord mới được, thân thể ngừng kêu gào áp đảo Đường Lâm, trong đầu vẫn quanh quẩn cảm xúc nhẵn nhụi trơn mềm.

      Nghĩ đến, Arthur lại cảm thấy chịu nổi, vội vàng mang Đường Lâm tới bên cạnh hồ nước ấm, dán chặt vào thân thể của Đường Lâm, bên dưới cọ vào bắp đùi của Đường Lâm, khát vọng nhờ vào đó hoágiải xao động ở đáy lòng.

      Dường như nhận thấy Đường Lâm thích, thân thể Arthur bỗng chốc cứng đờ, hướng Đường Lâm ra, và : “Đâylà hồ nước ấm, tắm trước ,tôi và Da La lấy ít đồ tới đây, đây là Thánh Trì, bình thường có người vào, cẩn thận đừng lung tung, tôi trở lại lập tức.” Dứt lời, nhanh chóng vọt ra ngoài.

      Kinh nghi (Ngạc nhiên nghi ngờ) liếc nhìn bóng lưng Arthur biến mất, xoay ngườinhìn nơi gọi là hồ nước ấm (ấm trì), con ngươi thoáng qua tia kích động, ra hồ nước ấm này chính là Ôn Tuyền (suối nướnóng), hơi nước mờ mỏng manh, làm xung quanh nổi bật tư thế hùng yểu điệu, sặc sỡ mê ly, ở lúc màn đêm, lo bên ngoài đẹp mắt.

      Cởi da thú xù xì người ra, vốc nước hất lên tới gò má, cảm thụ ấm áp của suối nước, hai chân thon dàitrắng nõn chậm rãi vào trong nước, suối nước từ từ che lại thân thể trần truồng.

      Dựa vào mép hồ, nhàng ma sáp thân thể, hóa giải đauđớn ở bắp thịt, tròng mắt đen hơi khép lại mang theo nhàn nhạt mông lung, mơ mịt mê ly, da thịt trắng nõn được tẩy rửa bởi suối nước, khuôn mặt ửng đỏ, trắng hồng, xinh đẹp gì sánh được, thân thể mềm mại rèn luyện lâu năm, mềm dẻo đẫy đà, cả người phóng ra phong tình quyến rũ.

      Con ngươi như hơi say, lười biếng hơi hí, thoải mái dễ chịu, làm cho Đường Lâm vẫn chưa thỏa mãn, nhịn được muốn nghỉ ngơi.

      Cách đó xa có đôi mắt lửa nóng dừng lại, chút che giấu mà quét qua mỗi tấc thân thể mềm mạicủa Đường Lâm, tồn tại cảm giác mãnh liệt, khiến Đường Lâm hơikinh nghi, vừa định bướcra hồ nước ấm, cánh tay tráng kiện bỗng chốc vòng ngang eo, đầu ngón tay mang theo nốt phồngdày,vuốt ve qua hồng đậu đứng thẳng ở trước ngực, tê dại khó nhịn.

      Đường Lâm nhịn được mà lên tiếng ưm, ngay sau đó thân thể tráng kiện bền chắc dính vào, vung vãi hơi thở ấm áp ở nơi cổ, vừa hút vừa phun, thân thể của Đường Lâm trong nháy mắt cứng ngắc, ngươi nào.... là ai ? hơi thở xa lạ, phải Da La, cũng phải là Arthur.

      chờ ĐườngLâm mở miệng, đầu lưỡi ẩm ướt, liếm lên cổ của , rất nặng, rất gấp…

      Trời đất quay cuồng qua , lông mày, hốc mày, sống mũi, cuối cùng là đôi môi cũng bị chặn lại, vội vàng dùng đầu lưỡi phác họa dung nhan của Đường Lâm, cho giải thích mà chen vào răng môi, cứng rắn cạy khóe miệng ra, khẽ cắn chặt....

      Đường Lâm vừa định há mồm cắn, nhưng ngờ, lại bị lưỡi xa lạ kia vào dò xét rồi, câu cuốn lấy bị buộc cùng múa với nó.

      Đường Lâm chán nản thôi, thầmhận mình khinh thường, muốn rút cái lưỡi ra, ai ngờ đối phương lại quấn lấy chặt hơn, lưỡi to tiến quân thần tốc, vô cùng triền miên mà làm đảoloạn tất cả suy nghĩ của Đường Lâm.

      Bàn tay mang theo nốt phồng dày, bắt đầu chậm chậm dao động, tới phía sau sống lưng bắt đầu xuống, rơi vào nơi mông, bóp vẽ vòng vòng, thân thể cứng ngắc bị người xa lạ quấy phá trở nên mềm yếu, đáng chết! Thân thể lại có phản ứng với người xa lạ. Đường Lâm nhíu chặy chân mày, thể tin được.
      Last edited by a moderator: 31/3/15
      Fuulinhdiep17 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      8• Lord xấu xa

      Ùng ục! Bị buộc nuốt nước miếng của đối phương, thân thể mềm mại trần truồng dán chặt lưng vào người nọ, cảm nhận ở nơi cái mông kia, vật cưng cứng chống đỡ.

      Nóng bỏng, xúc cảm nhảy vọt ra, chợt cọ vào Đường Lâm, tiếng thở dốc ồm ồm, làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ, bàn tay dầy xẹt qua hơn nửa thân thể, run rẩy mang theo sung sướng.

      Ánh trăng sáng tỏ, bò qua ngọn cây, đổ xuống đất bụi bậm, mái tóc dài màu xám nhàng buông xuống, trong ao nước ấm sóng lăn tăn nhàng, ra cái bóng của đôi mắt màu xanh lục,

      "Buông, buông tay —— ừ a ••••••"

      Bàn tay bị chọc giận, chạy linh hoạt ở thân Đường Lâm, Đường Lâm miễn cưỡng hé mở mắt ra nhìn bóng dáng lờ mờ mặt hồ, trong miệng nhịn được mà buông ra tiếng rên thấp, khát vọng cũng theo đó mà xông ra từ trong đáy lòng, đến tột cùng là muốn cái gì? thân thể hơi cong, khao khát muốn đạt được nhiều hơn.

      "Rất ngọt, rất đẹp!"

      thanh khàn khàn trầm thấp, lộ ra kích động, làm cho người ta phân biệt được ràng ý tứ chân trong lời , tựa như trêu chọc, lại tựa như vỗ về, làm cho người ta nhìn ra.

      Giọng thuần hậu làm người ta trầm luân, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn người cưỡng bức , khuôn mặt tuấn che giấu hơi thở cuồng dã, khác với Da La liều lĩnh tà ác, Arthur nghiệt mê hoặc, người trước mắt trong kín kẽ mang theo trầm ổn.

      Lần đầu tiên nhìn thấy rất khó làm cho người ta nhớ lại, giống Da La tà mị, Arthur tuấn mỹ, lại khiến cho người ta thể xem , coi như chỉ cần đứng như vậy, che giấu phần cuồng dã kia ở dưới da, làm cho người ta nhịn được mà bị hấp dẫn.

      Kinh ngạc nhìn chăm chú vào gương mặt này, trong con mắt xanh lộ ra thú tính tàn bạo, có chút kinh người, Đường Lâm chậm rãi nuốt nước miếng, rồi thoáng dời đầu .

      Thấy vậy, Lord hơi bất mãn, cũng giống như bọn Arthur, giống cái ở trong bộ lạc muốn gặp bọn họ, cảm thấy bọn họ thể bảo vệ tốt giống cái mảnh mai. Thiên tính cuồng dã ở trong xương cốt, khiến cho chẳng thèm cướp đoạt những giống cái kia.

      "Lord, giống cái à, tên của tôi gọi là Lord, về sau là giống đực của em."

      Mắt nhìn xuống Đường Lâm, đôi mắt màu xanh lục lộ ra hiểu biết, nhìn thẳng vào Đường Lâm, lời mạnh mẽ cho phép nghi ngờ, hơi đưa lưỡi to ra, xẹt qua bờ môi khêu gợi, mang theo hơi thở tình dục.

      Rất hấp dẫn! Đường Lâm khẽ liếm khóe môi khô khốc, chẳng lẽ là ngâm quá lâu, thế nhưng lại rất muốn ngậm đôi môi mê người này, lắc đầu cho ngu ngốc biến .

      Đường Lâm đầu đầy hắc tuyến, cúi đầu trong nháy mắt thân thể liền cứng lại, trần truồng ở mặt hồ, sức sống rạng rỡ kia, ưỡn lên rất cao, to đen. Vật kia tuyệt đối khẳng định từng thấy ở người của Arthur và Da La, hơn nữa còn tự mình giám định tinh lực của ngạo nhân này.

      "Xấu hổ rồi, vừa ý với chỗ em thấy chứ? Tôi tuyệt đối có thể thỏa mãn em, Arthur và Da La vừa nhìn đều rất yếu, Đường Lâm cùng tôi có được ."

      Giọng càng trầm thấp hơn, hơi thở mang theo mê hoặc, ngón tay lạnh như băng nhanh chậm mà rơi lên người Đường Lâm, nhàng vuốt ve thân thể mềm mại trơn mịn.

      Ấm trì còn có cái tên khác, nhưng mà rất ít người ở trong bộ lạc biết được, là bác sĩ của bộ lạc đương nhiên biết, ấm trì có thể làm cho giống cái tiến vào thời kỳ động dục, e rằng bọn Arthur cũng biết điều này, nếu để giống cái ở lại đây mình mà rời .

      Theo thời gian trôi qua, Đường Lâm càng thấy có gì đó tuyệt đối thích hợp, thân thể nóng ran, rất giống lúc bị hạ dược trước đó,

      nghi ngờ liếc nhìn Lors, dò hỏi: “Ấm trì này còn có chức năng gì?”

      Biết bọn Arthur thể nào hại , chắc hẳn Ôn Tuyền quỷdị này còn có những công dụng khác, chỉ có như vậy, mới có thể giải thích là chung quanh đây ít có người xuất .

      Dục vọng nóngrực ở trong đáy mắt của Lord, Đường Lâm nhìn thấy rất ràng, nếu phải thân thể khó chịu, làm sao có thể ở lại chỗ này, ràng làLord muốn ăn .

      Bên tai truyền đến thanh mềm mại của Đường Lâm, dục niệm ở đáy mắt của Lord càng sâu, thân làbác sĩ, đương nhiên biết thân thể của giống cái, có chút kinh ngạc vuốt bộ ngực mềm mại của Đường Lâm, giống với bằng phẳng của giống cái trongbộ lạc, xúc cảm mềm mại vô cùng dễ chịu.

      Kéo Đường Lâm qua trước ngực, ngón tay xẹt qua bụng, cuối cùng dừng lại ở giải đất tamgiác này, ánh mắt kinh ngạc nhìn Đường Lâm, hoàn toàn giống giống cái trong bộ lạc, giống cái trong bộ lạc khitiến vào thời kỳ động dục, vốn là dũng đạo đóng chặc mở ra, tiếp nhận cầu hoan của giếng đực.

      Ngón tay đùa bỡn thịt non, ngửi hơi thở ngọt ngào, so với giống cái trong bộ lạc lúc động dục hương vị ngọt ngào hơn rất nhiều, ngón tay nhàng vét, đụng vào tóm lấy khe hở.

      Thân thểĐường Lâm cứng ngắc, cảm thụ tay Lordbơi bừa bãi ở người, bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng chậc chậcthán phục, toàn thân nóng ran vô lực, uốn éo người, muốn lấpđầy chỗ trống nhiều hơn.

      Nhìn Đường Lâm vô ý thức giãy dụa, Lord ngơ ngẩn, đáy mắt tràn đầy mừng rỡ, ngón tay duỗi vào thử dò xét, cạo lấy nhục bích, mùi thoang thoảng, xúc cảm mềm mại, khiến Lord cực kỳ mê muội.

      Trong nháy mắt cánh tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Đường Lâm, hô hấp thở gấp, phun ở trước ngực Đường Lâm, đôi môi đói khát cắn lên cổ Đường Lâm.

      là đẹp, rất ngọt! ràng tản ra mùi thơm ngọt ngấy của thời kỳ động dục, vì sao dũng đạo lại chưa từng mở ra, đáng chết! Chuyện gì xảy ra?”

      Trầm thấp khàn khàn, ba phần hấp dẫn bảy phần mê hoặc, nghethế Đường Lâm hơi váng đầu, nhưng mà thân thể to lớn cũng biết điều đó, ít nhất người này lập tức xâm phạm , cắn chặt cánh môi, chống lại dục niệm phun trào ở đáy lòng, hơi nước lờ mờ ở trong mắt đen, làm cho người ta tự chủ được mà bị hấp dẫn.

      “Buông tay, tránh ra!”

      được, chỗ này của tôi rất khó chịu. Đường Lâm ràng trưởng thành, tại sao dũng đạo lại thể mở ra? Chỗnày của tôi khó chịu, rất thoải mái, Đường Lâm giúp tôi có được , giúp tôi em cũng rất thoải mái!”

      tôi cũng rất thoải mái?”

      Đường Lâm thở ra hơi nóng, cả người hỗn loạn, mặc cho Lord nắm tay của , rơi vào vật uỡn lên cao, bàn tay do Lord cầm nhàng chụp lấy, từ từ ngọa nguậy.

      Mở đôi mắt lờ mờ ra, nhìn mặt Lord dần dần vặn vẹo, tựa như khổ sở, lại tựa như sung sướng, ĐườngLâm suy nghĩ, rất khó chịu? Giống như ? Cảm thụ vật nóng bỏng trong tay, tròng mắt đen thoáng qua tia sáng tỏ, ra Lord cũng rất nóng, giống như vậy! (đứa bé này “ngãbệnh”)

      Nghiêng đầu, do Lord dần nhàng, nhưng mà cảm giác hơi kỳ quái nhưng lại được.... dựa vào nước hồ, thân thể đỏ ửng lên, khuôn mặt nhắn chứa đựng nụ cười mê ly, cả người lười biếng phóng ra mị hoặc kinh người, Lord ngừng nuốt nước miếng, hận thể vác súng ra trận, tiếc rằng Đường Lâm trong ngực hình như giống giống cái trongbộ lạc.

      thân là bác sĩ, cũng dám xuống tay vớiĐường Lâm, chỉ có thể duy trì nghiện như vậy.

      Mút vào chất lỏng sung sướng, Lord muốn ngừng mà được, tuy cần giống cái thích, nhưng thân là bác sĩ, cũng phải là có chạm qua giống cái, nhưng giống cái có cái đó, có thể làm cho nghiện nhưvậy.

      Nhưng mà đụng vào Đường Lâm, cảm thấy cả thân thể đều kêu gào muốn có đượcc nhiều hơn, muốn hòa làm thể cùng với Đường Lâm, tin bọn Arthur cự tuyệt .

      đồng ý, bọn Arthur đừng nghĩ đụng vào Đường Lâm, nhếch miệng lên lộ ra nụ cười xảo trá, thở dốc, ngừng nghĩ tới, xoa Đường Lâm bất tỉnh ở trong ngực, thân thểdừng lại, màu trắng đục phun ra, kéo ra đường cong duyên dáng, rồi cuối cùng chìm vào ấm trì.

      Nhặt lên da thú ở bên cạnh, nhàng bao trùm che Đường Lâm lại, nhàng nện bước chân tới nhàgỗ, bên trong nhà gỗ Thánh Trì cũng phảixây lên vì những giống đực khác, mà là xây chỗ cho bácsĩ.

      Bình thường rất ít tới đây, chẳng ngờ tình cờ sử dụng, lại khiến cho đụng phải chuyện tốt bực này, nghĩ tới, lại cúi đầu hướng về phía môi đỏ mọng của Đường Lâm hôn cái, thân thể cao lớn thon gầy, ánh trăngsáng rực giọi lại, có đặc sắc ra được.
      Last edited by a moderator: 3/12/14
      Fuulinhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9 :Chọc giận rắn rồi.

      Vừa bước vào căn nhà gỗ, có hai bóng người vọt ra, tức giận nhìn chằm chằm vào Lord, liếc nhìn người bất tỉnh ở trong ngực, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn, hơi đỏ ửng, cánh mũi vểnh lên nhàng khiêu khích, cánh môi xinh xắn, ẩm và bóng, hương vị đầy quyến rũ.

      Thân thể được bọc bằng da thú, da thịt bên ngoài được ánh trăng giọi vào, khiến cho làn da trắng bị lộ đầy vẻ mê hoặc, làm cho người ta nỡ dời ánh mắt .

      " có ý gì?"

      Da La tà ác nhếch lông mày, trầm liếc nhìn Lord, chết tiệt, bọn họ nên rời khỏi đó, mới rời khỏi chừng nửa chung trà, nhảy ra Lord.

      Liếc nhìn Lord thân mật ôm Đường Lâm, Da La phẫn nộ, trong nháy mắt phía dưới người hóa thành đuôi rắn, cướp Đường Lâm từ trong tay Lord, ánh mắt hung ác nham hiểm, nhưng lại dám ra tay, Lord là bác sĩ của bộ lạc Hắc Sơn, thân phận khác biệt, nếu đả thương ta, vậy cuối cùng chịu khổ .

      Khác với Da La gấp gáp, Arthur hơi cười, vẻ mặt , nghiêng đầu quan sát Lord, cuối cùng nhàng gật đầu, vẻ mặt nghiệt chợt lóe lên chút rồi biến mất bất mãn.

      Mắt vàng chỉ tối tăm trong chốc lát, ngay sau đó liền khôi phục lại, ngay từ lúc mang Đường Lâm về bộ lạc, chuẩn bị sẵn sàng việc chia sẻ, Lord giống với giống đực khác, ngược lại có thể tiếp nhận, dù sao bọn họ đều bị giống cái trong bộ lạc chèn ép.

      Nhưng mà, cho dù là chia sẻ, Đường Lâm cũng là để dành cho đụng trước, theo thứ tự từ trước đến sau điểm này Arthur lại rất đồng cảm, cái gì cũng có thể nhường, cái gì cũng có thể tình cảm và thể diện, duy chỉ có giống cái là tuyệt đối được.

      "Tôi đồng ý, so với những người khác, tương đối vừa mắt. Chúng ta phải phòng bị chính là các giống đực khác trong bộ lạc, phải biết là giống cái rất ghét việc giống đực thể thỏa mãn bọn họ."

      "Ai tôi thể thỏa mãn Đường Lâm vậy."

      nhàng thả Đường Lâm lên giường, cúi người ngậm lấy đôi môi của Đường Lâm, và dây dưa gặm cắn, ngừng hút lấy chất lỏng sung sướng, bàn tay thèm khách khí mà đánh úp tới thân thể mềm mại trắng nõn, da thú ở người bị vén lên, lộ ra thân thể trắng ngần.

      Thấy vậy, trong nháy mắt hơi thở ở bên trong nhà trầm xuống. Hô hấp ồ ồ thở gấp, các cặp mắt đều là lửa nóng liếc nhìn Đường Lâm bất tỉnh ở giường, hận thể có nhiều con mắt.

      Arthur liếc nhìn Lord, sau đó tới, đặt bàn tay lên bộ ngực mềm mại, nhàng ấn xuống, lòng bàn tay cảm thụ cảm giác mềm mại thoải mái này, cúi đầu cắn hồng đậu đứng thẳng nở rộ.

      Đầu lưỡi nhàng chạm vào, nóng bỏng. Lord bỗng chốc cứng người, vật ở dưới da thú đứng lên, làm cho da thú ưỡn cao, nhưng qua khe hở bên cạnh, thấy vật thô đen kia, tinh thần run rẩy.

      Ngón tay lạnh như băng dạo chơi kiêng nể, đụng vào khe hở mê người ở phía dưới, thỉnh thoảng gẩy, ngón tay vuốt ve nơi địa phương kia, đáy mắt xuất vẻ nghi hoặc.

      "Ừ ồ ~" bị đối đãi như vậy, Đường Lâm nhịn được nên lên tiếng ưm, hai chân kẹp chặt lại, thân thể ửng đỏ, con ngươi hơi hé ra, mơ hồ nhìn mấy người ở trước người mình, trong tròng mắt đen tràn đầy hơi nước, đầu lưỡi liếm lấy đôi môi, lắc đầu để cho tỉnh táo mà nhìn mấy người này giở trò lưu manh.

      " có dũng đạo, giao hợp thế nào?"

      Nhìn Lord, thế nào Lord cũng là bác sĩ, tình huống như thế thể nào biết, ngón tay vân vê thịt nhắn mềm mại kia, con ngươi màu xanh đậm chống lại tròng mắt đen của Đường Lâm, cúi đầu hướng về phía Đường Lâm hôn mãnh liệt, lưỡi rắn dài, trực tiếp duỗi vào, câu quấn lấy cái lưỡi của Đường Lâm.

      "Có mùi ngọt ngấy lúc động dục, hẳn là ấy trưởng thành, tại sao lại có dũng đạo, tôi cũng lắm, cấu tạo của thân thể hình như hơi khác."

      Bàn tay dày của Lord, chạy chung quanh, giống như giám định hàng hóa vậy, Đường Lâm nằm ngửa ở trong ngực Arthur, im lặng, động dục, ngươi mới động dục, cả nhà ngươi đều động dục.

      Chân to duỗi cái, đạp thẳng Lord ra ngoài, kéo da thú qua, ngồi thẳng lên đánh bay bàn tay an phận của Da La và Arthur, tròng mắt đen xuất tàn ác.

      " là ai?"

      Cố nén khóe miệng co giật, cúi đầu nhìn vết đỏ lít nhít đầy người, muốn bất tỉnh ngay vì trong khoảng thời gian này, phải chịu biết bao nhiêu đối xử vô nhân đạo.

      Arthur mất tự nhiên quay đầu , trong nháy mắt gò má đỏ ửng lên, Da La ho mấy tiếng, nhanh nhẹn xuống giường, làm bộ như đứng dậy rót nước vậy. nhìn đến bộ dáng lúng túng của Arthur.

      Liếc nhìn bộ dáng e lệ của Arthur, khóe miệng của Đường Lâm nở nụ cười giả tạo, hơi cắn khóe miệng, nghễnh đầu nhìn thẳng mặt của Arthur, hoạt động thân thể mấy cái rồi cúi người lại gần Arthur.

      Vung tay lên, rồi xé nát da thú người Arthur, tóm lấy hai viên hồng đậu ở lồng ngực to lớn, xấu xa cười tiếng, sau đó há mồm cắn viên, đầu lưỡi đụng vào nhàng trêu chọc.

      Đôi tay chạy bừa bãi, xẹt qua bụng nhàng vẽ vòng tròn, thanh của nước miếng hì hì, ngừng vang vọng ở trong nhà gỗ, hai người khác ở bên trong nhà gỗ sững sờ nhìn màn này, dùng sức nuốt nước miếng, thân thể ngây ngốc hơi căng cứng nhưng vẫn có nhúc nhích.

      Nhìn Đường Lâm nhiệt tình như lửa, vẽ ở người mình, hơi thở của Arthur nhanh chóng dồn dập, thân thể cứng ngắc hơi run rẩy, bàn tay nắm chặt lấy ga giường.

      Xác định những bước ở trong đầu, rồi động tác của Đường Lâm càng phát ra quá giới hạn, hơi ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn về phía Lord và Da La gần như hóa đá ở trong nhà gỗ, đá lông nheo cái. Nhếch chân mày lên với vẻ hả hê, sau đó môi với răng chợt tăng thêm sức lực, bất ngờ ở bên tai truyền đến tiếng vang hít sâu hơi lạnh của Arthur.

      Lửa nóng, nóng bỏng, xúc cảm khác thường từ bụng truyền đến, làm Đường Lâm hơi sững sờ, rồi hốt hoảng đứng dậy, sau đó liếc mắt nhìn đồ vật đen kịt ở trước mặt, ngay cả tâm tư chết cũng có, còn vui thú gì mà chơi? Mặc dù còn chưa tới nửa đêm, nhưng đồ chơi sắc lang này lúc nào cũng có, nhất là ở thế giới nhân thú nơi đặc biệt có tiết dục.

      Nhìn sơ qua vật ở trước mắt, sau đó Đường Lâm đưa tay bắn mấy cái, vừa bắt đầu dạo chơi, phun ra hơi thở ấm áp ở bụng của Arthur, đó là động tác trong lúc vô tình.

      Nhìn thấy Đường Lâm liền cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, thú huyết bắt đầu sôi trào ở đáy lòng, bàn tay bé muốn thử vuốt ve •••••• Da La ở bên cạnh ghen tỵ thôi, rồi sau đó xông lên trước bắt lấy tay của Đường Lâm, trực tiếp thả vào nơi kia, con ngươi màu xanh đậm mang theo chút uất ức.

      "Đường Lâm sờ của tôi nào, vật kia của Arthur có gì để nhìn chứ, của tôi tuyệt đối đẹp mắt hơn , Đường Lâm có muốn thử chút ?"

      Nhìn chằm chằm vào Đường Lâm chờ đợi, hai ba lần mở bỏ da thú người, gầy gò chút thịt dư, tỷ lệ hoàn mỹ làm cho người ta ghé mắt. Bị Da La thế, Đường Lâm đột nhiên tỉnh táo hẳn, liếc nhìn hành động đắm đuối của mình, khuôn mặt nhắn của Đường Lâm chợt tái , khóe mắt hung hăng co rút mấy cái.

      " xác định để cho tôi thử?" Đường Lâm nở nụ cười lạnh, ngón tay nhàng ngọa nguậy, tò mò quan sát bên dưới của Da La, phải có hai cây sao? Sao lúc này chỉ có cây, tò mò cầm lấy lật mấy cái, làm thế nào cũng tìm được cây khác.

      Đôi mắt màu xanh đậm hung hăng nhìn chằm chằm vào Đường Lâm, trong mắt xen lẫn dục niệm, nhếch nhác, còn có cuồng nhiệt nóng nảy, Đường Lâm nhịn được mà lui về phía sau mấy bước, ánh mắt lửa nóng như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ở người Da La, khỏi cảm thấy sợ hãi, dĩ nhiên còn có vài phần chột dạ, cho dù vật nối dõi tông đường của ai khi bị người ta cầm trong tay, tùy ý vuốt vuốt, cũng phát điên thôi.

      Giống như là hiểu được ý niệm lui bước của Đường Lâm, hung hăng kềm chặt Đường Lâm, vật kia chen vào giữa hai chân Đường Lâm , bắt chước động tác tới, nặng nề đè xuống, rồi nhanh chóng rút ra, xúc cảm nóng bỏng khiến cho Đường Lâm hơi lùi bước.

      Thân thể căng cứng bị Da La giam cầm, quanh quẩn ở bên trong nhà là thanh thở gấp của Da La, còn có tiếng than khàn khàn trầm thấp khác.
      Fuu, bornthisway011091linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :