1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cùng hát một bài ca - Lam Chi Noãn (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9: Chuyển điệu dẫm lên cỏ

      Convert + Edit + Beta: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      Tác giả có điều muốn :

      Đêm nay được định trước đặc biệt dài, bởi vì trong đêm phải xuyên qua đời kiếp, bạn chuẩn bị sẵn sàng để xuyên qua chưa? Ai cùng bạn?

      ~~~~~

      Trong phòng trọ yên tĩnh tầng 12, gió vén bức rèm mỏng màu trắng lên, ánh mặt trời chậm rãi chiếu vào, cộng với cách trang trí ấm áp trong nhà, giờ phút này càng thêm yên tĩnh.

      "Lang thang bên ngoài lâu như vậy, Thượng Hải vĩnh viễn là tình của ." Hoắc Phàm đến bên cửa sổ sát đất, nhìn xuống phong cảnh ngoài cửa sổ .

      Diệp Niệm Sênh nghe xong, làm bộ nôn mửa: "Lần này về ở mấy ngày, khi nào về New York."

      "Vẫn chưa biết."

      "Còn chưa xác định?"

      "Cái gì gọi là xác định, công việc của ở New York phải làm sao bây giờ?"

      " từ chức rồi."

      "Cái gì? Công việc tốt như vậy..." Diệp Niệm Sênh đột nhiên nghĩ tới: "A..., em biết rồi, có phải cậu gọi về tiếp nhận công ty ." nghĩ lại lại thấy đúng, bèn ra vẻ nghiêm chỉnh phân tích: " còn cho họ biết trở về. Hoắc Phàm, cuối cùng bị làm sao vậy? Nhất định có chuyện gạt em."

      Ánh mắt Hoắc Phàm tối sầm lại, lại vẫn làm như có gì, : " chỉ là bị người ta đá, về chữa vết thương tình thôi."

      "Nếu phải thỉnh thoảng Tiểu Đàm đến ở vài ngày, nên em mới thu dọn phòng khách, bằng còn lâu mới cho trọ ở nhà em." Diệp Niệm Sênh bĩu môi .

      Hoắc Phàm nghe xong, lấy ra album từ trong vali đưa tới lắc lư vài cái trước mặt Diệp Niệm Sênh, : "Này, tiền thuê nhà."

      "Cắt, còn trả tiền thuê nhà gì nữa vậy?" Diệp Niệm Sênh vốn muốn , lại biết Hoắc Phàm đưa thứ linh tinh gì cho , cho nên hoàn toàn tính toán nữa.

      Nhưng khi lén nhìn qua, thấy đó là album của Mộ Thiên Ca, vội vàng tới cướp lấy, nâng niu cẩn thận, "Sao có được album Ca kí tên." Đó là album năm ngoái được Mộ Thiên Ca kí tên, Diệp Niệm Sênh rất nghi ngờ làm sao Hoắc Phàm có thể có.

      "Vừa rồi cậu ta ngồi cạnh máy bay."

      "Hả?" Diệp Niệm Sênh cảm thấy những lời này có phần đúng, vừa vỗ đầu liền vội vàng hỏi: " Ca từ Bắc Kinh đến Thượng Hải, từ New York về Thượng Hải, sao có thể ngồi cùng chuyến bay?"

      " Bắc Kinh trước." Hoắc Phàm trả lời qua loa.

      Vốn Diệp Niệm Sênh vẫn còn muốn hỏi gì đó, nhưng cảm thấy lần này Hoắc Phàm trở về dường như có tâm , cũng hỏi tiếp nữa, hết sức phấn khởi lấy lại album có chữ kí kia.

      Diệp Niệm Sênh đặt album lên tủ đầu giường trong phòng ngủ, khi trở lại phòng khách, nhìn lướt qua Hoắc Phàm ngẩn người đối diện cửa sổ, mặc áo đen, đứng trước gió, ánh mắt thâm trầm, Hoắc Phàm như vậy phải người Diệp Niệm Sênh biết. Bởi vì trong ấn tượng của , Hoắc Phàm luôn là người họ hư hỏng lúc nào cũng cười toe toét. Mà bộ dáng lúc này lại làm lo lắng.

      "Hoắc Phàm, dọn xong phòng khách giúp rồi, có đói , muốn ăn gì, em làm cho ."

      Hoắc Phàm thu lại ánh mắt nhìn ra cửa sổ, quay đầu lại, cười tà mị, "Tiểu Sênh Sênh, muốn ăn Từ Thanh Du chỗ này của em có ?"

      Đây là lần đâu tiên Diệp Niệm Sênh nghe được tên Từ Thanh Du từ miệng Hoắc Phàm, tuy Hoắc Phàm lấy giọng đùa giỡn nhắc đến ấy, nhưng Diệp Niệm Sênh có thể thấy , khi nhắc tới ấy, ánh mắt rất dịu dàng, cộng thêm ý cười nhàn nhạt ở khóe môi, thế nên biết này nhất định đơn giản.

      "Áo xanh xanh, lòng em bồi hồi[1]. Thanh...Du...Tên là hay." Diệp Niệm Sênh xúc động cười, "Em mới đọc tiểu thuyết 'Mùa mận xanh rụng', nam chính trong đó tên Cố Tử Thanh, tên đó hẳn cũng được lấy từ bài thơ này."

      Khóe miệng Hoắc Phàm nghiêng nghiêng lên, châm chọc : "Năm đó em học diễn xuất đáng tiếc, bằng chừng bây giờ em thành tài nữ của làng văn học."

      "Cảm ơn hai khen ngợi." Diệp Niệm Sênh hơi cúi xuống, chắp tay thi lễ.

      Khi đứng lên, hai người nhìn nhau cười.

      Bỗng chuông điện thoại của Diệp Niệm Sênh vang lên, vừa thấy là điện thoại của Mộ Thiên
      [​IMG]
      melodyevil thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Đàn khúc nhạc thần thiên

      Convert + Edit + Beta: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      Khi chiếc ô tô màu trắng vào vườn hoa, Diệp Niệm Sênh nhanh chóng tìm được địa chỉ Mộ Thiên Ca báo, vườn hoa nổi tiếng thanh nhã cùng với cảnh trí thanh tịnh và đẹp đẽ, hơn nữa giao thông thuận tiện, lại là "Thành trong thành" điển hình, giá nhà đương nhiên cao khỏi , cho nên những chủ nhà ở đây phú cũng quý.

      Diệp Niệm Sênh chần chừ trước cửa hồi, sau khi hít thở vài lần, cuối cùng ấn chuông cửa.

      Nhưng người mở cửa lại khiến Diệp Niệm Sênh sửng sốt, vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi nhầm."

      Diệp Niệm Sênh xong định quay người rời , lại nghe thấy giọng quen thuộc của Mộ Thiên Ca từ phía sau: "Tiểu Sênh, em tới à."

      Diệp Niệm Sênh quay đầu lại, nhìn Mộ Thiên Ca, có chút xấu hổ gật đầu.

      " Ca, xinh đẹp này là ai vậy?" Khi hai người đối mặt, người đàn ông vừa mở cửa cho thong thả mở miệng.

      "Đây là Diệp Niệm Sênh, bạn mới của ." Mộ Thiên Ca mỉm cười giới thiệu, sau đó với Diệp Niệm Sênh: "Tiểu Sênh, vị này là..."

      Diệp Niệm Sênh mỉm cười, ngắt lời: "Nếu em biết Lãnh Băng nổi danh, vậy em chính là người ngoài gian rồi." Sau đó Diệp Niệm Sênh lại lập tức bổ sung thêm câu, "Câu này cũng áp dụng với Ca."

      Lãnh Băng và mộ Thiên Ca gần như cùng ra mắt, hai người đều khôi ngô phóng khoáng lại có thực lực phi phàm giống nhau, cho nên nổi tiếng như nhau. Nhưng quan hệ giữa hai người lại căng thẳng như người khác nghĩ, mà trước nay vẫn luôn ủng hộ lẫn nhau, đến nỗi có người hâm mộ của hai người còn thường xuyên tự tưởng tượng ra quan hệ của hai người, viết nên rất nhiều truyện đam mỹ rung động đến tận tâm can.

      Nhưng Mộ Thiên Ca là cuộc sống của Diệp Niệm Sênh, ai...

      " Diệp biết chuyện, chẳng trách..." Lãnh Băng chưa xong nhìn hai người đầy ý tứ, sau đó thong thả bỏ .

      "Ngại quá, vốn chỉ mời mình em tới nhà, ngờ hôm nay trong nhà bỗng có đoàn khách mời mà tới." Mộ Thiên Ca nhìn Diệp Niệm Sênh được trang điểm tỉ mỉ, bóng đêmtrầm lặng, đèn cửa mờ nhạt, tương phản làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết của , đôi mắt đẹp ngầm chứa sóng, rung động lòng người.

      " sao, nếu có việc, chúng ta hẹn lần khác cũng được." Diệp Niệm Sênh che giấu mất mát, sau đó đưa đồ ăn mình tự làm cho , "Đây là đồ ăn em chuẩn bị, cho ." Đợi nhận xong, Diệp Niệm Sênh mỉm cười mở miệng: "Vậy em trước đây."

      Trong nháy mắt định xoay người, Mộ Thiên Ca vươn tay giữ chặt tay ngọc của , dịu dàng mở miệng: "Nếu đến cửa nhà rồi, sao có thể trở về, mau vào ."

      Tâm trạng rối bời của Diệp Niệm Sênh lại dao động, con người trong lòng nhảy ra : "Mau , trong nhà Ca nhất định có rất nhiều khách."

      Nhưng người khác lại nhảy ra : "Vào , hiếm khi Ca mời , cơ hội ngàn năm có này, bỏ lỡ nhất định hối hận cả đời."

      Người hâm mộ chính là người hâm mộ , khi Diệp Niệm Sênh ý thức được tay còn bị Mộ Thiên Ca nắm trong tay, đỏ mặt : "Vậy... được rồi."

      Mãi đến khi Diệp Niệm Sênh bị Mộ Thiên Ca lôi vào phòng khách, Diệp Niệm Sênh mới thể cảm thán, chỉ có Mộ Thiên Ca mới có tư cách xem những người trước mắt này là "khách mời
      [​IMG]
      B.Catmelodyevil thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11: Cầm sắt tương tư khởi

      Khi Diệp Niệm Sênh chăm chú xem lời bài hát, bên tai bỗng truyền đến tiếng dương cầm du dương, nhìn theo tiếng đàn, Mộ Thiên Ca ngồi bên chiếc dương cầm cách đó xa, đàn giai điệu của bài hát này, sau đó bắt đầu khẽ ngâm nga lời bài hát này.

      Diệp Niệm Sênh hoàn toàn say sưa trong tiếng hát và tiếng đàn như vậy, hình ảnh đẹp tuyệt vời như vậy rất chân thực, giật mình tỉnh mộng.

      Mộ Thiên Ca hát xong đoạn, vẫy tay với , tỏ ý bảo ngồi bên cạnh , tâm trí Diệp Niệm Sênh như mơ mơ màng màng, nghe lời ngối xuống cạnh , sau đó nghe dịu dàng mở miệng: "Em hát phần giọng nữ."

      Còn chờ Diệp Niệm Sênh kịp phản ứng, khúc nhạc dạo vang lên, Diệp Niệm Sênh nghe bản demo gửi nhiều lần, khi tự viết lời cũng thử hát qua, vừa rồi lại nghe Mộ Thiên Ca hát qua lần, nên dễ dàng cất tiếng hát.

      Trong giọng hát ngọt ngào của Diệp Niệm Sênh lộ ra chút ý vị lười biếng, giọng của Mộ Thiên Ca trầm thấp mà lại có từ tính, hai người bên xướng bên họa biểu diễn bài hát này vô cùng hoàn hảo.

      Hai người hoàn toàn say sưa, đến giữa bài hát, tình cờ bốn mắt nhìn nhau, dịu dàng cười, thỉnh thoảng nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng ca của người kia.

      Khi hát xong câu "người là ánh sáng sáng chói nhất trong lòng tôi", hai người chăm chú nhìn nhau đầy tình cảm.

      Bỗng tràng vỗ tay nhiệt liệt truyền đến từ cửa, đám người Đường Tâm biết đứng ngoài cửa phòng sách từ bao giờ, Diệp Niệm Sênh nhanh chóng đứng dậy từ chỗ ngồi của mình, biết dời ánh mắt tới đâu, nên chỉ cúi đầu cười ngượng ngùng với mọi người.

      Viên Lực bỗng bừng tỉnh: "Đây là bái hát cuối cùng của album mới."

      "Thế nào, giọng hát của Tiểu Sênh hay ." ngờ Mộ Thiên Ca lại trả lời như vậy.

      "Là người chế tác album này của cậu, tôi muốn với cậu." Viên Lực thu lại nụ cười, nghiêm túc : "Bài hát này cậu nhất định phải mời Tiểu Diệp song ca với cậu."

      "Tôi cũng phải là rất tốt." Lý Tuyết Vi cũng mỉm cười.

      "Nhìn cảnh vừa rồi, trong đầu tôi liền nghĩ tới bốn chữ, cầm sắt hòa minh [1]." Hai mắt Đường Tâm sáng lên, nửa đùa nửa .

      " quá tầm thường, tôi nghĩ phải là Cao Sơn Lưu Thủy, Tiếu Ngạo Giang Hồ [2]." Hồ Lượng ra vẻ, hừ tiếng với Đường Tâm.

      " lặp lại lần nữa xem, người nào tầm thường hả." Đường Tâm vừa , vừa vận động gân cốt.

      "Hồ Lượng thấy tình thế ổn, co cẳng chạy, Đường Tâm có đai đen Taekwondo, tuy là người mẫu to lớn khỏe mạnh, nhưng cũng từng ăn ít đau khổ của .

      Hồ Lượng chân dái chạy nhanh, Đường Tâm chạy theo phía sau, hô to, " nghiệt, chạy đâu cho thoát." Hai người luôn là cặp oan gia hay kèn cựa nhau, ngững người khác luôn cười mặc kệ bọn họ đùa giỡn. Mọi người nhìn sang Mộ Thiên Ca và Diệp Niệm Sênh bên này, cũng cười, tự giác rời khỏi.

      "Quan hệ của Hồ Lượng và Đường Tâm có vẻ rất tốt." Mọi người rồi, Diệp Niệm Sênh mỉm cười với Mộ Thiên Ca.

      "Nếu hai người họ có người nhường nhịn, phải chỉ là quan hệ như bây giờ." Mộ Thiên Ca rất thản nhiên phân tích, Diệp Niệm Sênh gật gật đầu. Hai người bọn họ rất xứng đôi.

      Trong phòng bỗng yên tĩnh trở lại. Mộ Thiên Ca bỗng mở miệng : "A Lượng hai cúng ta như Cao Sơn Lưu Thủy, Tiếu Ngạo Giang Hồ, Tiểu Sênh, xem ra em là tri của rồi."

      dừng chút, tiếp tục mở miệng: "Em có đồng ý song ca bài hát này với ?"

      Diệp Niệm Sênh nghe xong câu này, trái tim nhảy lên mạnh, cặp mi thanh tú nhíu lại, có chút lo lắng : "Em sợ em hát hay, có thể tìm nữ casi34 khác mà. Ví dụ như..."

      " chỉ muốn em..." Diệp Niệm Sênh vừa định nêu ví dụ, lại bị giọng kiên quyết như vậy cắt ngang. Mộ Thiên Ca lấy ra vé máy bay tới Bắc Kinh vào ngày mai đưa tới trước mặt .

      Bây giờ bên tai lại vang lên " chỉ muốn em... chỉ muốn em... ." Những lời này như ma chú, thúc giục nhận lấy vé máy bay, gật đầu "Được rồi, em nhất định dốc toàn lực hát tốt, hi vọng phụ kì vọng của Ca."

      Mộ Thiên Ca nghe xong, thoải mái cười, : " còn sợ em từ chối, cảm ơn em." xong kìm lòng được, in nụ hôn mềm mại
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12: My sunshine

      Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      "Tiểu Sênh Sênh, em thu dọn đồ đạc làm gì?" Hoặc Phàm dựa vào cửa phòng Diệp Niệm Sênh, nhướng mày hỏi tiếp: " lẽ muốn bỏ trốn cùng Mộ Thiên Ca?"

      Nghe được hai chữ bỏ trốn, Diệp Niệm Sênh suýt hộc máu. "Bỏ trốn gì chứ, đừng bậy có được ."

      Nhưng ngờ Hoắc Phàm lại phản bác: " bỏ trốn, chẳng lẽ nude[1] à."

      Nu...de...

      Tuy Diệp Niệm Sênh cố hết sức kiềm chế hình ảnh mơ mộng này, nhưng vẫn đỏ mặt, đành phải hét lớn: "Hoắc Phàm, biết liêm sỉ."

      "Sao giờ em mới biết này vậy, Tiểu Sênh Sênh của ." Hoắc Phàm ra vẻ rất bị tổn thương.

      Diệp Niệm Sênh giơ hai tay đầu hàng, vẫn quay lại về chủ đề chính: "Ngày mai em phải bay đến Bắc Kinh, có lẽ ở lại đó thời gian, tạm thời cứ ở đây, đừng biến thành chuồng heo, như vậy là em cảm ơn trời đất rồi."

      "Đúng rồi, lần trước bay từ Bắc Kinh đến Thượng Hải, có liên quan đến Từ Thanh Du kia sao? ấy ở Bắc Kinh?" Kỳ Diệp Niệm Sênh vẫn cảm thấy rất có hứng thú với Từ Thanh Du này, cảm thấy ấy và Hoắc Phàm nhất định có chuyện.

      Nghe được cái tên Từ Thanh Du, Hoắc Phàm bỗng thu lại vẻ mặt vui đùa, nhíu mày, nghiêm túc : " về phòng trước. Ngày mai em thuận buồm xuôi gió. tiễn em đâu..."

      "Dạ." Diệp Niệm Sênh rất quen với vẻ mặt u buồn như vậy của Hoắc Phàm, nên thêm gì. Chỉ bĩu môi, lẩm bẩm tên Từ Thanh Du, có cơ hội nhất định phải làm quen với khiến Hoắc Phàm trở nên yếu đuối này.

      Diệp Niệm Sênh máy bay có thói quen tốt chính là sau khi lên máy bay, liền bắt đầu đeo bị mắt nhắm mắt ngủ. Mãi đến khi sắp hạ cánh, Diệp Niệm Sênh vẫn còn buồn ngủ tháo bịt mắt xuống, nghe thấy có người : " Ca, fan đợi đón ở sân bay nhất định phải ít..."

      Nghe được hai chữ Ca, Diệp Niệm Sênh mở mắt, nhìn sang bên cạnh, mới phát người lịch ngồi bên nhìn mình tỉnh lại từ trong mộng lại chính là Mộ Thiên Ca, ngồi quanh mình cũng là nhân viên của ... Nhìn mặt ở khoảng cách gần như vậy, chính là hoàn mĩ thể soi mói.

      Diệp Niệm Sênh liền tỉnh táo, quả nhiên bất cứ khi nào ở đâu, Mộ Thiên Ca luôn là thần dược nâng cao tinh thần của .

      Lúc này Diệp Niệm Sênh mới giật mình, sao bản thân lại ngu như vậy, vé máy bay là Mộ Thiên Ca cho, sao lại hoàn toàn nghĩ tới chuyện bọn họ ngồi cùng chuyến bay tới Bắc Kinh với , là phí của trời, lại ngủ qua như vậy, ài, bây giờ hối hận cũng kịp nữa rồi.

      "Tiểu Sênh, sau khi xuống máy bay, phiền em ở cùng các nhân viên của , Tiểu Giang đưa em tới nơi ở, ngày mai chúng ta vào phòng thu ghi ." chỉ vào chàng trai ngồi cách đó xa.

      "Dạ, được." Diệp Niệm Sênh gật đầu. "Yên tâm, em tự chăm sóc bản thân."

      " Diệp, xin chào, tôi là Tiểu Giang, là trợ lý của Ca." Tiểu Giang ngồi bên cạnh khẽ .

      "Chào ." Diệp Niệm Sênh mỉm cười chào hỏi, sau đó áy náy với Mộ Thiên Ca: "Ngại quá, em biết các ngồi cùng chuyến bay, em..."

      " sao, ngủ được là tốt." Đương nhiên Mộ Thiên Ca nhìn ra Diệp Niệm Sênh ngượng ngùng, ra đối với , ngủ hay cũng sao, quan trọng nhất là ở bên , hơn nữa còn đồng ý theo tới Bắc Kinh. " xin lỗi, còn vài việc gấp, nếu đích thân đưa em ."

      Diệp Niệm Sênh vội lắc đầu, " sao, công việc quan trọng hơn, em lớn như vậy, chắc chắn lạc đâu. (*^__^*) hì hì..."

      Mộ Thiên Ca nhìn nụ cười mang theo chút trẻ con của , cũng nở nụ cười.

      Diệp Niệm Sênh vốn giả vờ trà trộn vào nhóm nhân viên phía sau lưng Mộ Thiên Ca, nhưng vừa ra sảnh lớn, nhóm người và phóng viên ùn ùn kéo tới vây kín Mộ Thiên Ca, các nhân viên an ninh sân bay ra sức bảo vệ trật tự, nhưng vẫn thể chống lại người hâm mộ nhiệt tình. Na Na và các nhân viên khác đều mở đường giúp Mộ Thiên Ca.

      Vốn Diệp Niệm Sênh đứng ngay sau lưng , nhưng bị đoàn ngươi chen lấn rồi lại chen lấn, bóng lưng dần biến mất khỏi tầm mắt .

      Đây là thế giới của , trước giờ phải vẫn vậy sao, thậm chí từng đứng ở nơi xa hơn bây giờ nhìn , cũng cảm thấy mất mát như bây giờ, vì sao giờ phút này lại cảm thấy khổ sở như vậy.

      Khi đứng lặng thất thần, Tiểu Giang chen ra khỏi đám người vẫy tay : " Diệp, tôi vừa quay đầu lại, thấy nữa, sắp dọa chết tôi rồi."

      Diệp Niệm Sênh thu lại suy nghĩ, cười cười : " ngại quá, tôi bị đoàn người đẩy ra. Bây giờ chúng ta đâu?"

      "Mời theo tôi?" Tiểu Giang cười thà, bởi vù làn da cũng khá đen, nên khi cười, hàm răng trắng sạch rất dễ được trông thấy, khiến Diệp Niệm Sênh cũng nở nụ cười.

      Giao thông Bắc Kinh quả rất đông đúc, đôi mắt đẹp của Diệp Niệm Sênh đảo qua, nhìn thấy poster to lớn tòa nhà ngoài cửa sổ, đó là ảnh Mộ Thiên Ca chụp đại diện cho nhãn hiệu thời trang
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13: Hoa rơi người lẻ bóng

      Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      Ngày hôm sau, khi Diệp Niệm Sênh được Tiểu Giang đưa đến phòng thu , mới biết Mộ Thiên Ca sớm thay chuẩn bị toàn bộ tại đây rồi.

      Mộ Thiên Ca giới thiệu với ALEX - người chế tác chính của album lần này, lại với "Tiểu Sênh, phần hát vừa thu xong rồi, nhưng cùng vào phòng thu với em. Đừng căng thẳng."

      Trước đây Diệp Niệm Sênh xem qua số bài phỏng vấn của các nhà chế tác nhạc, khi nhắc đến Mộ Thiên Ca, ai cũng khen hiệu suất ghi của cực cao, luôn xong trong lần đầu tiên. Diệp Niệm Sênh gật đầu, nhưng bây giờ muốn căng thẳng là... thể nào.

      Diệp Niệm Sênh và Mộ Thiên Ca đứng trước microphone, bắt đầu thu . Vốn lo mình xảy ra vấn đề, nhưng vì Mộ Thiên Ca ở bên, nên phần giọng nữ của Diệp Niệm Sênh cũng thu xong rất thuận lợi.

      Chỉ có câu ' là nắng gắt bầu trời', ALEX phần hát của thiếu chút sức bật, nên phải thu nhiều lần.

      Khi Diệp Niệm Sênh sắp mất hết lòng tin, Mộ Thiên Ca ra hiệu tạm dừng, sau đó dịu dàng dạy hát thế nào mới hụt hơi, lại có thể có lực.

      Diệp Niệm Sênh chăm chú nghe và tiếp thu, khi thu lại lần nữa, cuối cùng cũng đạt tới cầu của ALEX theo đuổi hoàn mỹ, thu ngững lời ca khác cũng có khó khăn gì lớn.

      Thu xong, Diệp Niệm Sênh vẫn còn nhớ, vừa rồi Mộ Thiên Ca dùng giọng điệu vô cùng dịu dàng, về phía để giảng giải: "Bài ca này cần biểu được nỗi vấn vương của . uyển chuyện, càng tê tim liệt phổi, đau lòng xót dạ. Mà nên dùng giọng trong trẻo cộng với tình cảm nhiệt tình như lửa. Đặc biệt là câu hợp ca cuối cùng phải thể được lãng mạng, như đêm khuya tỉnh giấc, nắm tay người nhìn ngọn đèn dầu trước sân.

      "Tiểu Sênh, hát khá lắm." Lời khen của Mộ Thiên Ca ngắt ngang suy nghĩ mơ hồ của ."

      "Cảm ơn." Diệp Niệm Sênh mỉm cười, sau đó như nhớ ra chuyện gì, bỗng mở miệng: "Đúng rồi, Ca, có thể người hát là Sênh Ca ?"

      Mộ Thiên Ca nghe xong liền giật mình, nhưng cũng hỏi nhiều, chỉ gật đầu : "Được."

      hỏi vì sao khiến Diệp Niệm Sênh thở phào nhõm, trước giờ Mộ Thiên Ca vẫn luôn khéo hiểu lòng người như vậy. Kỳ cũng vì sao, chỉ cảm thấy bây giờ, vị trí của Sênh Ca cao hơn Diệp Niệm Sênh, cách Mộ Thiên Ca gần hơn chút.

      "Đến đây đến đây đến đây, mọi người cùng đến chụp ảnh chung nào, kỉ niệm ngày trọng đại hôm nay." ALEX xong, liền có nhân viên đẩy Diệp Niệm Sênh vào giữa.

      "Mọi người chụp ảnh tập thể xong, khi từng người tản ra, ngờ Mộ Thiên Ca lại : "Tiểu Giang, cậu chụp riêng tấm cho tôi và Tiểu Sênh ."

      Tiểu Giang lập tức cầm lấy máy ảnh, Diệp Niệm Sênh đứng sóng vai cùng Mộ Thiên Ca, vươn tay, dịu dàng ôm lấy , trong ảnh ngước mắt, cúi đầu, thâm tình nhìn nhau.

      Diệp Niệm Sênh vui đến quên cả hít thở, quen lâu như vậy, là người hâm mộ, lần nào tim cũng đập như có con nai chạy loạn, vậy mà lại quên mất chuyện quan trọng là chụp ảnh chung với .

      Thần tượng chính là thần tượng, luôn thân thiết như thế.

      "Có lẽ album mới được đưa ra thị trường trước khi phim của em được phát sóng. Vừa rồi và ALEX bàn bạc quyết định đưa bài "Ánh sáng sáng chói nhất trong lòng tôi này" làm trong những ca khúc chủ đề, em cũng biết đấy, tình ca nam nữ hát đối đáp của nhiều lắm."

      "Em biết, ngoại trừ bài này, cũng từng hợp tác " tình " và "số mệnh" với Lý Tuyết Vi và Trần Vân Thi. Hai bài hát này đều rất thanh công thời, đến nay nhóm trai đến KTV vẫn nhất định chọn những bài tình ca kinh điển này.

      "Quả nhiên là fan trung thành của ." Mộ Thiên Ca sủng nịnh xoa đầu Diệp Niệm Sênh, sau đó mỉm cười: "Bọn họ muốn ăn mừng, cùng ."

      Vốn Diệp Niệm Sênh còn muốn gì đó, nhưng lại bị đám người Tiểu Giang, Nana cướp lời: " thôi, hôm nay Ca mời khách."

      Mộ Thiên Ca theo sau bọn họ, ALEX bỗng vòng đến bên cạnh , vỗ vai : "Hôm qua Viên Lực gọi điện thoại cho để tôi về Diệp Niệm Sênh này, giọng hát thực tệ, Ca, tìm được báu vật rồi."

      "Quả thực là báu vật." Mày kiếm của Mộ Thiên Ca
      [​IMG]
      melodyevilB.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :