1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cùng hát một bài ca - Lam Chi Noãn (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4: Hà xứ bất tương phùng (Nơi đâu gặp lại)

      Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      Được thần tượng theo dõi phải việc đối với Diệp Niệm Sênh, vội vàng xin chứng thực, theo dõi thêm Đàm Tình, Sênh Ca (cũng chính là mình) còn có bạn cùng phòng đại học nay có chút danh tiếng: Lý Mặc.

      Vốn cũng muốn tag thần tượng chút, có điều nghĩ lại bận rộn như vậy, vẫn nên bỏ . Đương nhiên Diệp Niệm Sênh cũng theo dõi số người dễ chuyện trong đoàn phim Nguyện Thua Cuộc. Nếu chỉ theo dõi mình Mộ Thiên Ca, có chút ngượng ngùng.

      Bây giờ hiểu sao, luôn luôn có cảm giác có tật giật mình, nhưng ràng làm gì hết mà.

      Dùng tài khoản Sênh ca trong khi tài khoản này xin chứng thực, Sênh Ca chợt nhìn thấy vô số bình luận dưới trạng thái mình vừa đăng tải, các fan đều rất vui vì trở lại, mà bây giờ cũng cảm thấy rất vui vẻ.

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~.

      Ngày thứ hai, đến đoàn phim, mọi thứ đều giống như bình thường.

      "Chú Thành, chào buổi sáng" Diệp Niệm Sênh qua lúc Mộ Tắc Thành trang điểm, rất lễ phép chào hỏi ông.

      Mộ Tắc Thành tuy lớn tuổi, nhưng từ khuôn mặt sắc sảo có thể thấy vẻ đẹp tuấn tú hơn người khi còn trẻ. Hơn nữa dáng người được chăm sóc vô cùng tốt, chẳng trách có thể dễ dàng mê hoặc đám bà chủ gia đình.

      Kỳ , khuôn mặt và dáng người của Mộ Thiên Ca đều rất giống ông, cho nên cũng làm người khác chú ý như nhau.

      "Tiểu Diệp, lại đây." Mộ Tắc Thành mang theo ý cười ấm áp vẫy tay với Diệp Niệm Sênh.

      Diệp Niệm Sênh vốn phải đến phòng trang điểm của mình lại mỉm cười đến bên người Mộ Tắc Thành.

      "Cháu và Thiên Ca nhà ta trước đây quen biết?"

      Diệp Niệm Sênh vội vàng lắc đầu : " biết." Sau đó lại vội vàng gật đầu :"Biết."

      biết là vì trước đầy bọn họ chưa từng gặp mặt , biết là vì đến Mộ Thiên Ca. Ai có thể mình biết Mộ Thiên Ca chứ? Cho nên cuối cùng lại bổ sung câu: "Cháu là fan của ấy."

      xong mới phát câu được nhiều nhất trong hai ngày nay chính là, tôi là fan của Ca. có cách nào, ai bảo đây là thể chối cãi chứ.

      Mộ Tắc Thành nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Diệp Niệm Sênh, cười đầy hàm ý: "Cháu là fan của Thiên Ca à, fan tốt, ha ha..."

      Diệp Niệm Sênh nghi hoặc nhìn Mộ Tắc Thành, trông ý tứ trong lời của ông, lại chỉ thấy ông đứng lên : "Mẹ của Thiên Ca cũng là fan số của ta. Thiên Ca cũng nên tìm người bạn rồi."

      " phải Ca có bạn rồi sao?" Trước đó lâu tiêu đề của các tờ báo đều đưa tin Mộ Thiên Ca hẹn hò với người mẫu quốc tế Angela mà? xong Diệp Niệm Sênh mới phát giác mình sai, Mộ Tắc Thành chắc chắn cảm thấy mình nhiều chuyện, kỳ chẳng qua là có chú ý tất cả tin tức của Mộ Thiên Ca, đương nhiên cũng bỏ qua tin tức giải trí này.

      " Ca?" Ánh mắt Mộ Tắc Thành tràn ngập ý cười, : "Nó toàn công việc bề bộn, dù sao tới bây giờ vẫn chưa từng đưa bạn về cho ta cùng mẹ nó gặp mặt."

      Diệp Niệm Sênh ngượng ngùng cúi đầu, " Ca" là cách xưng hô vô cùng thân thiết.

      chuyện, có nhân viên công tác kính cẩn đến mời Mộ Tắc Thành ra phòng quay, tiếp theo là cảnh của ông, mà Diệp Niệm Sênh cũng cười : "Chú Thành, cháu quấy rầy nữa, cháu cũng chuẩn bị đây."

      Mộ Tắc Thành khẽ vuốt cằm, nhìn Diệp Niệm Sênh xoay người rời , sau đó với người đại diện đứng phía sau - lão Tống: " bé là đầu tiên Thiên Ca chủ động hỏi thăm sao?"

      "Đúng vậy, ngày hôm qua tôi thấy lúc Thiên Ca sắp , còn qua tạm biệt riêng với bé." Lão Tống trả lời.

      "Tiểu Diệp là đứa bé tốt." Mộ Tắc Thành vui mừng cười cười sau đó sải bước đến phòng quay.

      ~~~~~~~~~~~~~~~

      Từ khi gặp Mộ Thiên Ca trong đoàn phim, trong lòng Diệp Niệm Sênh luôn man theo tia hi vọng, hi vọng lại có thể đến theo dõi.

      Chỉ là theo như được biết từ các tin tức mạng và weibo của , công việc gần đây của bận túi bụi, gần như trở thành người bay trung.

      ... Hẳn là quên mình rồi, mỗi ngày Diệp Niệm Sênh đều nghĩ như vậy, sau đó vô tình đến ngày trực tiếp chương trình Luyến . vừa lái xe về Thượng Hải liển thẳng đến đài phát thanh, đêm nay hoàn thành tiết mục xong chạy về Hoành Điếm. Ngày mai có cảnh quay của .

      "Sênh Sênh..."

      "Tiểu Đàm..."

      Hai nữ khách quý tại đài phát thanh vừa gặp mặt, liền ôm chặt lấy nhau, quay nhảy tại chỗ vài vòng liền.

      "Mầy tháng gặp mỹ nữ vẫn đẹp như thế." Tiểu Đàm vừa nhìn thấy Diệp Niệm Sênh vội khen. Diệp Niệm Sênh cũng trang điểm, chỉ áo sơ mi trắng với quần jeans, nhưng sao quần áo bình thường mặc người phối hợp với khí chất của lại càng tăng sức hấp dẫn.

      "Nguyên xi lời này trả lại cho cậu đấy." Diệp Niệm Sênh cũng , sau đó cầm lấy ly trà bàn uống ngụm.

      "Làm sao đẹp bằng được Mộ Thiên Ca khen đáng chứ." Tiểu Đàm cười trộm trêu chọc .

      Tí nữa Diệp Niệm Sênh phun hết nước trà trong miệng ra, nhưng vẫn cố nuốt xuống: "Điểu Đàm... Cậu muốn sống."

      Diệp Niệm Sênh xong liền hà hơi, chuẩn bị cù , đây là huyệt chết
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Trăng sáng theo người tới

      Convert + Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      "Tiểu Sênh, lâu gặp." Mộ Thiên Ca tháo kính mắt xuống, mỉm cười . Lần này trang điểm đậm, tĩnh lặng, xinh đẹp tự nhiên tựa hoa sen thanh khiết.

      " Ca?" Ánh mắt lóe lên ngạc nhiên và mừng rỡ.

      "Để em chờ lâu rồi? Chúng ta ăn cơm trước , thế nào?" Giọng ấm áp của Mộ Thiên Ca như làn gió ấm lướt qua mặt, sưởi ấm khiến người ta say mê.

      "Dạ, được." chút do dự.

      "Sênh Ca." Trương Đồng có chút tổn thương gọi lại.

      "Xin hỏi còn có việc gì ?"

      " vĩnh viễn là nữ thần lồng tiếng trong lòng tôi." Trương Đồng gượng cười, .

      "Cảm ơn." Diệp Niệm Sênh sửng sốt, sau đó liền lễ phép đáp lại.

      " ngại quá, tôi muốn đưa ấy trước, gặp lại sau." Mộ Thiên Ca thân thiện đưa tay với ta.

      "Tạm biệt." Trương Đồng cũng đưa tay ra, có chút dám tin, nữ thần ấy được thần tượng nhạc nổi tiếng Mộ Thiên Ca đưa . Hầu hết đàn ông đứng trước mặt Mộ Thiên Ca, đều tự cảm thấy thua kém.

      Trong lúc Trương Đồng thất thần, bóng dáng bọn họ cũng xa dần, biến mất ở cửa xoay màu vàng kim.

      Mãi đến khi ngồi vào trong xe của Mộ Thiên Ca, Diệp Niệm Sênh mới ý thức được người ngồi bên cạnh là Mộ Thiên Ca, Mộ Thiên Ca chân chân chính chính, phải poster, lại càng phải mơ.

      " ra em chình là Sênh Ca." Im lặng hồi lâu, câu nhàng của Mộ Thiên Ca mới phá vỡ bầu khí có vẻ lúng túng này.

      "Dạ." Diệp Niệm Sênh gật đầu cái. có thể giấu diếm bất cứ ai, chỉ thể giấu , đơn giản vì là Mộ Thiên Ca, phải ai khác.

      "Chẳng trách lần đầu nghe thấy giọng của em, lại cảm thấy như từng quen biết." Mộ Thiên Ca trầm ngâm nhớ lại.

      " nghe em lồng tiếng?" Diệp Niệm Sênh mở to mắt hỏi.

      "Từng xem《 Mộng Hồi Đại Thanh 》em đóng."

      "Bộ phim đó rất dài, tận 72 tập." Diệp Niệm Sênh kinh ngạc, luôn bận rộn từng xem bộ phim này, mặc dù năm trước bộ phim này có thịnh thành thời gian, sức nóng còn dư lại đến nay vẫn chưa hết, nhưng quá dài, lại bận như thế.

      "Đạo diễn Cổ Phong là bạn tốt của , hơn nữa bộ phim này khá trung thành với lịch sử, vua Khang Hy cũng là vị hoàng đế khá thích." Mộ Thiên Ca trả lời như vậy. "Em lồng tiếng cho nữ chính rất hay." Lúc ấy cũng rất thích giọng của .

      "Cảm ơn." Chính bộ《 Mộng Hồi Đại Thanh 》 này khiến cái tên Sênh Ca nhanh chóng nổi tiếng trong giới lồng tiếng, điện ảnh và truyền hình. Nhưng dù có nhận được nhiều tiếng vỗ tay hơn nữa cũng sánh bằng lời khen ngợi có vẻ thờ ơ này của Mộ Thiên Ca.

      "Có vẻ như có quan hệ rất tốt với rất nhiều nghệ sĩ trong ngành." Diệp Niệm Sênh thể ca ngợi.

      " lẽ em hi vọng nhân duyên của rất kém sao." Mộ Thiên Ca cười nhạt.

      "Diệp Niệm Sênh vội vàng khoát tay, cuống cuồng : "Sao có thể chứ?"

      "Đùa với em thôi."

      Lúc này Diệp Niệm Sênh mới nhìn ra ý cười thản nhiên trong mắt , sau đó, cùng nhìn nhau cười.

      Ánh đèn chập chờn ngoài cửa sổ, vầng trăng rằm nhợt nhạt treo màn trời đen như mực. Khi xe qua Bến Thượng Hải[1], nhìn tháp Minh Châu Phương Đông[2] kiên cường đứng sừng sững cách đó xa, Diệp Niệm Sênh chợt thốt lên câu: " ra cảnh đêm Thượng Hải đẹp như vậy." Sống tại Thượng Hải lâu như vậy, lần đầu tiên ngây ngất
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6: Bắt nhịp đường đầy hoa

      Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      Ngày hôm sau, tiêu đề của các tờ báo lớn đều là " vào đêm khuya của Ca." Trong hình là ảnh chụp bọn họ ra khỏi Trích Tinh Các, may mà hai người họ đều có thói quen đội mũ lưỡi trai khi ra khỏi cửa, cộng thêm ánh đèn lờ mờ, ảnh chụp mặt hai người.

      Từ thân hình có thể đoán được, chàng trai kia là Mộ Thiên Ca. Hơn nữa do góc chụp, dường như hai người trong ảnh còn ngọt ngào nắm tay.Tối hôm qua Diệp Niệm Sênh được ăn khuya cùng Mộ Thiên Ca, liền ngừng lái xe chạy về khách sạn ở Hoành Điếm, đương nhiên vì hưng phấn, rất khuya mới ngủ được.

      "Sênh Sênh, Sênh Sênh, đại mỹ nữ. " Sáng sớm, Diệp Niệm Sênh vẫn còn ở trong mộng bị điện thoại của Tiểu Đàm đánh thức.

      "Tiểu Đàm, mình vẫn chưa tỉnh ngủ đâu, chờ mình ngủ no rồi, tán gẫu tiếp."

      "Cậu còn ngủ được, tiêu đề của các báo hôm nay đều là tin tức riêng của cậu và Mộ Thiên Ca đấy."

      "Tiêu đề báo liên quan gì đến mình." Diệp Niệm Sênh vừa mơ mơ hồ hồ ra vài từ, vừa trở mình lật người, ngẫm lại câu kia của Tiểu Đàm, lập tức đặt mông ngồi dậy, hô lớn: "Cậu gì cơ?"

      "Cuối cùng cậu cũng tỉnh." Tiểu Đàm cười xấu xa hỏi dò: "Có phải hôm qua cậu ăn khuya cùng Mộ Thiên Ca ?"

      "Phải, tình cờ gặp ở đài phát thanh nên..." Diệp Niệm Sênh vừa mở laptop ở đầu giường, vừa trả lời.

      "Các cậu chỉ mới gặp nhau lần thứ hai." Tiểu Đàm thở dài : "Phát triển thần tốc."

      "Cái gì chứ. Bọn mình làm gì cả." Diệp Niệm Sênh suy nghĩ chút, thêm: " ra ... mặc dù mình mới chỉ gặp ấy hai lần, nhưng mà mình có cảm giác chúng mình quen biết từ rất lâu."

      "Đó là bởi vì cậu hâm mộ ta sáu năm, bạn thân mến ạ." Tiểu Đàm vạch trần. "Sai rồi, chỉ là hâm mộ, mà là thích."

      "Tiểu Đàm, xem ra mình trúng độc của Mộ Thiên Ca rồi, thuốc nào cứu được." Lúc đến đây, Diệp Niệm Sênh mở Baidu[1] lên tìm kiếm Mộ Thiên Ca, đúng như dự đoán, đều là tin tức về thần bí lúc đêm khuya của Mộ Thiên Ca.

      Xì-căng-đan trước đó về Mộ Thiên Ca và Angela cũng tự sụp đổ, bởi vì từ thân hình của nhắn trong hình có thể đoán được, đây phải dáng người của người mẫu quốc tế.

      "Sênh Sênh, thích phải theo đuổi nha. Sói xinh đẹp mau ăn sạch con cừu lớn." Tiều Đàm xấu xa , sau đó giọng tiếp: "Ông chủ tới, gác máy đây."

      xong, tiểu Đàm liền cúp điện thoại nhanh như chớp.

      Diệp Niệm Sênh ngửa mặt nằm giường, người khúc khích hồi, bĩu môi hồi, u buồn hồi, phấn khởi hồi. Tâm tình của có chút kì quái, chỉ lát sau, chuông điện thoại lại tự nhiên vang lên lần nữa.

      "Thế nào, ông chủ lại rồi à?" Diệp Niệm Sênh chăm chú nhìn bức ảnh, thèm nhìn xem là điện thoại của ai, nghĩ rằng nhất định là Tiểu Đàm gọi tới.

      "Tiểu Sênh, là ." Giọng mê người mà lại lười biếng như vậy, rất dễ đoạt hồn phách người khác.

      " Ca, ngại quá, em tưởng bạn em gọi tới." Diệp Niệm Sênh có chút thất vọng, .

      "Thấy tin tức chưa?"

      "Rồi."

      Đầu dây bên kia lại im lặng, sau đó tiếp: "Có lẽ mất thời gian nữa, chúng ta thể gặp mặt."

      "Dạ. Em hiểu." Giọng của Diệp Niệm Sênh giấu được vẻ đơn, xảy ra xì-căng-đan như vậy nhất định ảnh hưởng đến Ca."

      "Việc biên soạn album mới cần thời gian, chủ yếu là sợ làm em bị quấy rối."

      Câu này của Mộ Thiên Ca như ánh mặt trời ngày xuân, sưởi ấm lòng , ra lo lắng cho .

      "Tiểu Sênh, em vẫn nghe chứ?"

      "Dạ, Ca, có phải luôn đối tốt với tất cả mọi người như vậy ."

      "Đương nhiên phải."

      "Vậy, tại sao..." Đối tốt với em như vậy? Diệp Niệm Sênh nhanh chóng cảm động muốn khóc.

      "Đây là phúc lợi cho fan hâm mộ. Hơn nữa phải rồi sao, thích... giọng của em."[2]

      Thời gian như ngừng chuyển động vào giờ phút này, trái tim của Diệp Niệm Sênh lại bắt đầu đập mạnh.

      “Tiểu Sênh, vậy thời gian ngắn nữa gặp lại.”

      “Dạ, bye bye...”

      Cúp điện thoại, Diệp Niệm Sên đặt tay lên lồng ngực, cảm giác như trái tim phải tim của mình, tắt trang mạng, hình nền máy tính vốn chính là hình của Mộ Thiên Ca.

      Trong hình mặc bộ đồ trắng, ánh mắt dịu dàng, khuôn mặt tuấn, vóc người hoàn mỹ, kết hợp với cánh chim thuần khiết, cực kì giống thiên sứ cẩn thận ngã xuống phàm trần.

      Cứ nhìn như vậy, cũng có thể khiến tim đập rộn lên, trong đầu ngừng vọng lại câu kia của : “ thích... giọng của em.”

      nhịn được, mặc áo ngủ vui vẻ lăn lộn giường, phải nằm mơ chứ?

      ~~~~~~~~~~~~~~~

      "Chúc mừng đóng máy, đoàn phim tặng hoa, xin vui lòng nhận.” Nhân viên công tác đưa hoa cho , “Cảm ơn mọi người.” Diệp Niệm Sênh lễ phép cúi người bày tỏ lòng biết ơn với người quay phim, người điều chỉnh ánh sáng, thợ trang điểm và các nhân viên công tác khác, So với bọn họ, chỉ là người mới. Bởi vì hiểu được đạo lý khiêm tốn, cho nên mọi người trong đoàn phim rất thích .

      “Tiểu Diệp, phim được phát sóng em nhất định nổi tiếng.” Lão Trương quay phim ...

      “Cảm ơn Trương chúc may mắn.” vừa , vừa mỉm cười đến bên đạo diễn đứng quan sát, “Đạo diễn Bạch, cảm ơn .” lòng, bất kể sau khi bộ phim này dược tung ra, kết quả có như thế nào, cũng lòng biết ơn Bạch Khải An sẵn lòng cho cơ hội này.

      “Tiểu Diệp, sau này phải tiếp tục cố gắng, sân khấu của em còn lớn hơn nữa.” Đạo diễn có vẻ đặt rất nhiều kỳ vọng vào , khiến trái tim Diệp Niệm Sênh ấm áp.

      “Tiểu Diệp, mong rằng sau này còn có cơ hội hợp tác.” Tần Vũ Dương cũng mở miệng .

      “Cảm ơn đạo diễn, cảm ơn sư huynh, em nhất định cố gắng hơn nữa.” Diệp Niệm Sênh dứng lát, tiếp tục : “Vậy em quấy rầy nữa, xin trước.”

      “Ừ, hẹn gặp lại lúc tuyên truyền.” Tần Vũ Dương phất tay với , Diệp Niệm Sênh gật đầu, xoay người rời .

      đường trở về phòng trang điểm của mình, gặp nữ chính Chu Dao mỉm cười với : “Tiểu Diệp, muốn đóng máy cùng em."

      "Diệp Niệm Sênh ôm Chu Dao, vỗ vỗ lưng : "Chị cũng sắp rồi, kiên trì chút."

      "Ừ, vậy chị sang phòng quay đây, chị phải diễn cảnh tiếp theo. hẹn gặp lại lúc tuyên truyền."

      "Dạ, tạm biệt." Sau khi chia tay vội vàng với Chu Dao, Diệp Niệm Sênh tới phòng trang điểm của Mộ Tắc Thành.

      "Chú Thành, hôm nay cháu đóng máy." Diệp Niệm Sênh cười .

      "Chúc mừng cháu, hi vọng con đường nghệ thuật sau này của cháu càng ngày càng thuận lợi."

      "Nếu như vẫn có thể gặp được tiền bối giống như chú, còn có đạo diễn tốt như đạo diễn Bạch, cháu có muốn thuận lợi cũng khó." Diệp Niệm Sênh mỉm cười . "Cảm ơn chiếu cố của chú trong mấy tháng nay."

      "Nếu chú có đứa con như cháu tốt." Mộ Tắc Thành thở dài .

      "Chú có con trai như Ca mới khiến cho người ta phải hâm mộ đấy." Diệp Niệm Sênh hàn huyên với Mộ Tắc Thành cả ngày, mãi đến khi Mộ Tắc Thành quay phim, mới lưu luyến rời khỏi đoàn phim.

      Trước khi lên xe, chuông điện thoại của Diệp Niệm Sênh vang lên, hai chữ " Ca" sáng chói màn hình điện thoại, khiến tim đập như có con nai chạy loạn trong lồng ngực, điều hòa hô hấp, rồi mới nhận điện
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7: Trăng khuyết treo cành ngô đồng

      Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      "Tiểu Sênh Sênh." Diệp Niệm Sênh vẫn còn ở trong mộng, bị điện thoại của họ Hoắc Phàm đánh thức.

      " với bao nhiêu lần rồi, đừng có gọi em như vậy." Diệp Niệm Sênh bất đắc dĩ dụi dụi mắt, uể oải .

      "Tiểu Sênh bắt nạt , phải cho biết."

      " hai, cuối cùng muốn gì hả?" Người khiến Diệp Niệm Sênh đau đầu nhất đời này chính là họ Hoắc Phàm của . Trước mặt người ngoài, thậm chí chỉ cần có người lớn, đều khiêm tốn lễ độ, chỉ ở trước mặt , tên phúc hắc ta mới lộ nguyên hình. Cũng chỉ có , mới có thể khiến Diệp Niệm Sênh luôn lạnh nhạt như nước phải nổi trận lôi đình. Từ đến lớn, đều ngang bướng, sống chết đấu trí đấu dũng với họ.

      vất vả chờ đến bốn năm trước, New York du học, Diệp Niệm Sênh mới được giải phóng. Nhưng nhỉ cần vị Đại Thiếu hoa tâm kia rảnh tay chút, lập tức gọi điện thoại về.

      " chia tay."

      ngoài dự đoán của Diệp Niệm Sênh chút nào, khẽ mỉm cười, " vô cùng may mắn, lại thêm nữ đồng bào nữa thoát khỏi móng vuốt của ."

      "Diệp Niệm Sênh, em có phải đứa em vừa dễ thương vừa duyên dáng lúc trước của vậy."

      "Được rồi được rồi, rút điếu thuốc, uống chút rượu, ngày mai mặt trời mọc từ đằng Tây." Diệp Niệm Sênh cười đùa, rất lâu về trước may ra còn có thể an ủi mấy câu, chỉ là Hoắc Phàm chia tay nhiều lần, cũng tê liệt rồi, thấy cũng lấy làm lạ.

      Theo Diệp Niệm Sênh thấy, phải Hoắc Phàm chia tay với phụ nữ, mà là chuẩn bị chia tay với phụ nữ.

      Hoắc Phàm cũng mãi chuyện này ngừng, mà lại đổi giọng: "Tiểu Sênh Sênh, ngày mai ra sân bay đón , bây giờ lên máy bay trở về Thượng Hải. Chuyện này đừng trước cho chú biết, vậy nha. Ba mẹ cũng được biết."

      "Cái gì?" Diệp Niệm Sênh kêu to. "Rốt cuộc trở về làm gì? Thần thần bí bí."

      "Trở lại chữa vết thương tình cảm. với em nữa, cứ như vậy trước ."

      "Này, ..." Khi vẫn còn muốn gì đó, đầu dây bên kia cúp điện thoại, "Hoắc... Phàm..." Diệp Niệm Sênh nghiến răng nghiến lợi đọc tên , lần nào cũng vậy, đợi xong cúp máy.

      Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Niệm Sênh chuyển, chợt phát laptop của mình vẫn bình an nằm bên kia giường, cảm thán rằng tư thế ngủ của mình cũng quá tệ, đá laptop xuống, chuẩn bị sửa lời ca lần nữa.

      Khi nhìn lại lời bài hát này, Diệp Niệm Sênh bỗng nhiên rất thích câu kia, em là nắng gắt bầu trời, em là ánh trăng đẹp nhất.

      mở hòm thư lên, sau đó nhấn trả lời, sau khi nhập lời bài hát, nhịn được lại đánh thêm vài chữ: Nếu thấy được cần dùng, hoặc bảo em sửa lại, em đều quan tâm, sau đó nhấp chuột vào nút gửi.

      " ra nếu như hát em là nắng gắt trời, hòa tan trái tim cũng rất vần." Diệp Niệm Sênh mỉm cười mình, "Mộ Thiên Ca, giọng hát của hay nhất đời, em hi vọng có thể được nghe hát trọn đời trọn kiếp."

      Khi đến câu này, nhấp chuột vào bên phải, trang mạng lên: Bạn trả lời email thành công.

      Sáng sớm hôm sau, Diệp Niệm Sênh lái xe đến sân bay Phổ Đông, hôm nay sân bay có vẻ có rất nhiều người.

      Hôm nay Diệp Niệm Sênh mặc áo khoác xám tro dài cùng áo len hở cổ kết hợp với giày bó xám tro, ra khỏi cửa vẫn rời mũ lưỡi trai như trước, đứng ở cửa chờ điện thoại của Hoắc Phàm, vốn
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8: Nhạn mới qua lầu trang

      Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)

      " phải em đóng phim sao, sao lại có ai nhận ra em." Hoắc Phàm kéo vali đen, nhởn nhơ vênh váo bên người Diệp Niệm Sênh, tay lười biếng khoác bờ vai xinh của .

      "Phim của em vẫn chưa tuyên truyền mà!" Diệp Niệm Sênh tức giận trả lời, thuận tay đẩy móng vuốt khoác lên vai ra. Cuối cùng đến bãi đậu xe, Diệp Niệm Sênh mới chợt nhớ ra: "Lần này về ở đâu?"

      "Nhà em." Hoắc Phàm nhún nhún vai, trả lời rất nhanh.

      "Tại sao lại đến nhà em, em đồng ý." Nếu để ở lại nhà , Diệp Niệm Sênh có thể tưởng tượng những ngày sau này mình phải trải qua là chuỗi ngày phải làm bảo mẫu miễn phí cho , đáng thương biết nhường nào. "Hay là đến chỗ ba bẹ em ở."

      "Lần này về nước trước tiên tạm thời muốn để ba mẹ biết. Nếu ở nhà chú, em biết đấy..." Hoắc Phàm hiếm khi trả lời nghiêm túc, khiến Diệp Niệm Sênh sửng sốt. Nhưng ngay sau đó lập tức cười giảo hoạt : "Tiểu Sênh Sênh, chẳng lẽ em muốn ở khách sạn?"

      " ở khách sạn phải là chuyện thường như cơm bữa sao." Diệp Niệm Sênh bác bỏ.

      Hiếm khi Hoắc Phàm mang bộ dáng nghẹn họng, theo sau lưng , lời nào. trả lời như vậy, trái lại khiến Diệp Niệm Sênh sợ hãi đầy mình, vài bước liền ngừng lại, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn phải quay đầu lại, căm hận : "Tạm thời để cho ở vài ngày. hay lắm, chỉ mấy ngày thôi."

      Hoắc Phàm như thực được gian kế, lười biếng bế Diệp Niệm Sênh lên từ phía sau, Diệp Niệm Sênh lại bị dọa sợ hết hồn, giãy dụa hai chân, thét lớn: "Thả em xuống."

      Lúc này Hoắc Phàm mới thỏa mãn cười, thả xuống, sờ sờ tóc : " đời này chỉ có em tốt. Sao lại vậy, phải bồi bổ tốt vào."

      "Hoắc Phàm, có chút bình thường nha." Diệp Niệm Sênh cảm thấy lần này trở về Hoắc Phàm có chút khác, nhưng lại biết khác ở chỗ nào, chỉ là trực giác của phụ nữ.

      "Sao em lại lái chiếc xe như vậy, xứng với thân phận cao quý của chút nào." Hoắc Phàm những lời này, trái lại rất ăn khớp với phong cách trước sau như của .

      "Khiêm tốn, hiểu ?" Diệp Niệm Sênh làm mặt quỷ với , " muốn ngồi thuê xe khác , em có khóc lóc cầu xin ngồi xe của em."

      Hoắc Phàm cướp lấy chìa khóa trong tay Diệp Niệm Sênh, sau khi mở cốp xe dọn hành lí vào, vỗ tay : "Hôm nay lái xe."

      "Tự em
      [​IMG]
      B.Catmelodyevil thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :