1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cùng anh chồng bá đạo chiến tranh lạnh - Y Phương (10/10)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      (tiếp)
      Đối với bữa tối, Khương Lai cầu gì, Tả Thiên đưa đến quán cơm Trung Quốc được đồng đề cử, lúc ở Mĩ hay ăn thực phẩm chiên rán nhiều dầu mỡ nên sau khi trở về nước đặc biệt thích những món ăn Trung Hoa được chế biến tinh xảo.

      Tả Thiên tìm bàn ở cạnh cửa sổ, Khương Lai ngoan ngoãn ngồi xuống,khi Tả Thiên đưa thực đơn cho , mở to đôi mắt tròn tinh khiết kinh ngạc nhìn .

      "Thích ăn cái gì cứ gọi."

      " thích em thích." Dường như trải qua khoảng thời gian rất lâu tự hỏi, mới còn đưa ra đáp án.

      Tả Thiên có chút xấu hổ sờ sờ mũi,quay sang người bồi bàn tùy tiện gọi bốn món ăn món canh ,lúc này mới ho tiếng với đối diện: "Khương Lai, lúc ấy em chỉ có mười tuổi, cũng chỉ là người mới lớn , lúc đó có làm gì phải thực xin lỗi em......"

      " còn có thực xin lỗi em."

      lanh lợi đột nhiên ngắt lời , làm cho Tả Thiên miễn cưỡng đem lời xin lỗi nuốt vào, nhưng vẫn tiếp tục : "Em có thể thông cảm như vậy rất vui, lúc giữa trưa chắc là em giỡn với , muốn nhìn thấy bộ dáng ngu ngốc của có phản ứng gì, dù sao qua mười hai năm, còn có thể là sao, ha ha......"

      "Em có hay giỡn."

      Thanh cười gượng dừng lại, Tả Thiên kinh ngạc nâng lên tầm mắt, đối diện hơi hơi cắn môi, có chút ủy khuất, chưa tới phút cuối chưa thôi cố chấp, "Em trêu đùa như vậy, em thích , em cần cho em lời giải thích."

      Tả Thiên bị ánh mắt như vậylàm cho kinh sợ, "Đứa bé kia phải......"

      "Nó phải"

      "Tuyệt đối ......"

      "Đúng vậy!"

      Qua vài lần tranh chấp dùng đầu óc, Tả Thiên có chút phát điên, dùng sức gãi đầu, đúng lúc người phục vụ bưng món canh cuối cùng lên, ra dấu chỉ tay, "Ăn cơm trước ." Ăn cơm mới có sức lực để giải thích.

      Nhưng mà có lẽ bị phiền lòng ngăn lại cảm giác thèm ăn, Tả Thiên tùy tiện ăn vài miếng nuốt trôi, nhưng đối diện im lặng mà nhanh chóng đưa thức ăn vào trong miệng.

      nhịn được sinh ra cảm giác tự hào, " gọi đồ ăn rất hợp đúng ?"

      Khương Lai lạnh nhạt liếc mắt nhìn , "Ăn no mới có khí lực thuyết phục ."

      Tả Thiên lại vô lực.

      Rốt cục chờ Khương Lai buông đũa xuống, Tả Thiên nhìn lấy khăn tay lau miệng, cười khổ hỏi: "Ăn no rồi sao? Chúng ta đổi nơi an tĩnh để bắt đầu chuyện ." Tốt nhất tìm phòng bao, đoạn trí nhớ giữa trưa kia vẫn làm cho lòng còn sợ hãi, sau này có khoảng thời gian rất dài dám xuất ở tiệm ăn nhanh đó nữa.

      Khương Lai có ý kiến gì, ngoan ngoãn theo Tả Thiên tính tiền, lại sau Tả Thiên ra khỏi quán ăn, Tả Thiên quay đầu nhìn bộ dáng im lặng nhu thuận của , quả như là cái đuôi đáng , nhưng mà khi cái đuôi này nổi giận mới thực đáng sợ.

      mở cửa xe để cho Khương Lai lên xe, bản thân mình ngồi vào vị trí lái xe bên cạnh, vừa đóng cửa lại chợt nghe thấy kêu tên của , "Tả Thiên."

      “Ừ?"

      vừa quay đầu lại, phía đầu có bóng đen tập xuống, kịp tránh né, cổ bị chặt chẽ ôm lấy, thứ non mềm ấm áp hung hăng dán lên hàm răng của .

      "Ừm......"









      (tiếp)

      Tiếp đó lực đạo Khương Lai chế trụ cổ của đột nhiên gia tăng , cũng rất đau nhưng vì xấu hổ nên vẫn buông ra, chờ đau đớn ở cổ bớt chút , mà bắt đầu vụng về*** môi Tả Thiên, thuần khiết giống như trẻ con, ngây thơ coi miệng trở thành núm vú cao su mà đùa bỡn.

      là muốn chết, Tả Thiên chỉ cảm thấy hơi thở trong veo của tràn đầy chóp mũi của mình, động tác vụng về dường như muốn hút hết ngọn lửa dục vọng của ra, phải thánh nhân, bị xinh đẹp đối đãi như vậy, thể hoàn toàn thờ ơ.

      Sức lực Khương Lai ôm cổ của cũng có lớn đến nỗi thể tránh ra, mà là thể coi lòng mình ***, lén lút phóng túng để đối phương tùy ý làm bậy.

      Nhưng mà cơ hội cũng cho , có thể đừng làm hành động này nữa hay , như thế vậy chỉ có thể châm lửa mà thể dập tắt lửa có được ?

      Tả Thiên rốt cục nhẫn nại được, đột nhiên ra tay, tay chế trụ gáy của Khương Lai, chuyển bị động thành chủ động, thừa dịp kinh ngạc há mồm ra, linh hoạt đưa lưỡi dài của mình tấn công vào miệng .
      Tiểu Linh -LQDD
      Đây là lần đầu tiên Khương Lai nhận biết được thế nào là hôn, mở to hai mắt nhìn, bản thân nghiên cứu cảnh nam nữ nhân vật chính hôn nồng nhiệt phim truyền hình cả buổi, thế nhưng chỉ học được công phu mặt ngoài, ra hôn môi chân chính có thể thành ra như vậy......

      Toàn bộ trong cổ họng đều bị Tả Thiên dịu dàng mà cường thế xâm chiếm, ngậm đầu lưỡi vụng về của , suýt nữa bị mút đến tê dại, đầu óc luôn luôn thanh tỉnh cũng trở nên có chút choáng váng, cái gì cũng trở nên cách rất xa, cái gì cũng quan trọng nữa, giống như chỉ cần dựa vào nụ hôn này, cũng có thể khiến có thể tồn tại.

      Hương vị của này đúng là tệ, làm cho người ta nếm thử lần cũng nghiện, Tả Thiên buông Khương Lai hổn hển hít thở ra, muốn tiếp tục hôn phát Khương Lai mở to mắt.

      Tả Thiên ảo não vươn tay xoa mắt của : "Nhắm mắt lại."

      Khương Lai rất nghe lời, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, lông mi dài bởi vì hành động nhắm mắt mà nhàng lướt qua lòng bàn tay Tả Thiên, trong lòng phảng phất như bị móng vuốt của con mèo lướt qua, càng khó có thể kìm chế, nâng đầu Khương Lai, lấy khí thế hung hăng mà bao phủ lên.

      biết qua bao lâu, cũng biết trao đổi bao nhiêu nụ hôn, chờ thời điểm Tả Thiên rốt cục khôi phục lý trí dừng lại động tác, thiếu chút nữa dùng quyền đem nửa người dưới phế , "Ai dạy mày làm tao xúc động, cái này càng ngày càng phiền toái."

      Tả Thiên nhìn bộ dáng Khương Lai bị hôn như còn chìm trong sương mù, từ trước đến nay chưa từng thấy vẻ mặt xuất tầng hồng nhạt của , như được màu vàng của đèn đường làm nền, thập phần tú sắc khả cơm*.
      (Đại loại là sắc đẹp có thể thay cơm đc ý)
      Tả Thiên hung hăng vỗ đầu mình cái, tại sao ,tại sao...... Lại có chút bị ***.

      Tuy rằng tính cách của lười nhác, ra cũng thập phần có nguyên tắc, tự bản thân mình rời trước nên có chút cao ngạo, nhưng mà hôm nay bị xinh đẹp này hôn cái, thiếu chút nữa mất hết lí trí, biến thành dã thú, là muốn chết!

      hạ cửa kính ô tô xuống để cho gió mạnh thổi vào,để cho đầu óc nóng lên của mình được hạ nhiệt.

      Mùa thu ở Đài Bắc vẫn có chút cảm giác mát mẻ, gió vừa thổi vào hắt xì to, lấy khăn tay xoa xoa cái mũi, cảm thấy mình hẳn là có thể lý trí mà đối diện tiểu mỹ nhân kém tám tuổi, lúc này mới quay đầu, sau đó phát đối phương giống như cũng khôi phục lý trí, khuôn mặt lạnh lùng nhìn mình.

      " hôn em."

      "Ừ." Tả Thiên cảm giác như nghe thẩm phán phán xử kết quả cuối cùng, hơn nữa chứng cứ phạm tội đều đầy đủ, hoàn toàn có cơ hội để phản bác.

      "Hôn rất nhiều lần." Con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của ở trong bóng đêm giống như ngôi sao xa.

      "Ừ." Nội tâm Tả Thiên rất bất an, cầu nguyện có thể cho cơ hội để giải thích.

      Khương Lai bỗng nhiên cúi đầu, vươn tay dịu dàng sờ sờ bụng, "Có lẽ lại mang thai rất nhiều đấy chứ."

      Tả Thiên chuẩn bị tâm lí tốt, nhưng ngàn lần thể tưởng tượng được Khương Lai lại ra những lời này, kinh ngạc thiếu chút nữa ngã ra ngoài xe, há to miệng nhưng chữ cũng cũng thốt lên được.

      Khương Lai lại ngẩng đầu lên, khuôn mặt lạnh lùng như được Thượng Đế chiếu cố, ngũ quan đẹp chút tì vết nào phối hợp cùng dung nhan tinh xảo thanh lệ, tại gương mạt xinh đẹp này túc quay sang Tả Thiên, Tả Thiên ôm lấy vị trí nơi tim mình đập, sợ lại ra cái gì kinh thế hãi tục nữa, trái tim yếu ớt của chịu nổi.שּׂשּׂשּׂTiểu Linh -LQĐ

      "Đứa dù ở đâu, em tuyệt đối vứt bỏ nó, nếu muốn để nó giống như Khương Noãn, có cha chăm sóc khi lớn lên, em đây cũng còn ý kiến gì, chỉ là nó cũng quá đáng thương......"

      Tả Thiên muốn nổi điên, tiết mục mục khổ nhục kế Khương Lai học được từ đâu vậy!

      Khương Lai nghiêm túc nhìn , bỗng nhiên dịu dàng sờ sờ môi của mình, "Nhưng mà dù cho chỉ có mình em, em cũng chăm sóc để cho đứa bé khỏe mạnh, vui vui vẻ vẻ mà lớn lên, dù sao đây cũng là kết tinh tình của chúng ta."

      "Em kể chuyện xưa của chúng ta cho bọn chúng biết, em để cho chúng hận cha của mình, bởi vì người rất tốt, là mẹ tốt xứng với , cho nên mới thể cùng chỗ......"

      Loại lời kịch cẩu huyết tự biên tự diễn này rốt cuộc làm sao có thể diễn ra được vậy??

      Lúc Khương Lai đến câu"Phải làm sao để giáo dục trẻ , cho dù bị đồng bạn cười nhạo có cha cũng cần khổ sở", Tả Thiên rốt cục nhịn được bạo phát ra.

      "Ngừng, em đừng diễn bộ dáng này nữa, chiêu này đối với vô dụng, thứ nhất hôn môi mang thai; thứ nhì là em hôn trước, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, biết cái gì gọi là cự tuyệt, cho nên hôn em có ý tứ gì khác, em đừng hiểu sai.

      Thứ ba là mười hai năm trước tạm biệt, nợ em lời xin lỗi, xin lỗi; thứ tư thực cảm kích em thích , nhưng ở trong mắt , em vẫn là bé như mười hai năm trước, đối với em có mọi thứ khác mơ màng, trước kia có, tại , tương lai cũng khả năng, khuyên em sớm buông tha cho , tìm người cùng tuổi tốt mà hẹn hò."

      Khương Lai có lẽ bị những từ này của dọa cho choáng váng, mở đôi mắt hắc bạch phân minh to, luống cuống khổ sở nhìn Tả Thiên.

      Tả Thiên vỗ vỗ bả vai Khương Lai, "Khương Lai, rất vui vì chúng ta có thể gặp lại, có cơ hội em có thể tìm chuyện phiếm, nhưng em phải nhớ kỹ, quan hệ của chúng ta chỉ là bạn bè."

      bắt buộc chính mình được nhìn tới khuôn mặt nhắn đáng thương của , đem lực chú ý tập trung đến phía trước, Khởi động động cơ, "Những điều phải cũng ràng rồi, bây giờ đưa em về nhà."

      đường này Khương Lai như bị biến thành pho tượng, im lặng ngồi ở vị trí của mình, ngay cả tiếng hít thở cũng như tan vào trong khí, đến thể nghe thấy.

      Tả Thiên phải áy náy, hôm nay hẹn Khương Lai ra cũng là vì muốn giải quyết vấn đề lưu lại từ mười hai năm trước cho tốt, nhưng bị tràng như thế, thẹn quá hóa giận, ngay cả lời cự tuyệt cũng có suy nghĩ thốt ra, bây giờ nhất định là làm tổn thương lòng của sâu sắc.

      Nhưng mà nếu muốn ra thể mềm lòng, tục ngữ , dao sắc chặt đay rối( giải quyết nhanh chóng), nếu có khả năng cũng có ý muốn ở bên ,vậy nên để có bất kì ảo tưởng nào ,cho nên đường Tả Thiên cũng chủ động khơi mào đề tài,đưa Khương Lai về nhà trong bầu khí trầm mặc.

      "Em buông tay." Thấy Tả Thiên để cho mình xuống xe xong liền muốn lái xe rời , Khương Lai lập tức từ trạng thái cứng ngắc hồi phục tinh thần lại, xông lên vươn hai tay vào cửa xe được đóng nửa.

      Tả Thiên che trán, "Khương Lai, em......"

      Khương Lai ngần ngại thò đầu vào cửa xe chút nào yếu thế nhìn thẳng ánh mắt của , " kết hôn rồi sao?"

      " có." Tả Thiên trả lời theo bản năng ***.

      "Có bạn ?"

      " tại độc thân, nhưng......"

      Khương Lai nắm tay thành quyền, ánh mắt ở trong bóng đêm tỏa sáng lấp lánh, giống như ngôi sao bị thất lạc giữa chốn nhân gian, " có nhưng là, chỉ cần ngày còn độc thân, em còn có quyền được theo đuổi hạnh phúc của em, em buông tay !" Sau khi xong liền ngoan ngoãn buông lỏng tay nắm cửa ở cạnh cửa xe, lùi sang bên.

      Dũng cảm tiến tới như vậy, nhàng vui vẻ bày tỏ tình , nếu đối tượng phải chính , Tả Thiên chắc vỗ tay khen hay, nhưng việc này xảy ra ở người mình, chỉ cảm thấy đầy bất đắc dĩ.

      Liếc mắt đứng ở ven đường cái, cũng biết mình có thể đáp lại thứ gì, đơn giản đóng cửa kính, khởi động xe, chạy qua nhanh như bay.
      Last edited: 2/6/16
      PhongVy thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4
      Edit: Tiểu Linh .

      Tả Thiên mới đến, dám nhận nhầm sinh viên, học kỳ này chỉ mở hai môn học liên kết với nhau, văn hóa dân tộc học và văn hóa du lịch thế giới, khóa học này từ trước đến nay sinh viên thường bao giờ đến đủ, nhưng biết ai tiết lộ phong thanh, nghe học có giảng viên phong lưu phóng khoáng, tuấn tú lịch , còn hơn Phan An, tức chết Tống Ngọc, thời điểm Tả Thiên bước vào phòng học, bên trong quả thực chật kín chỗ, thiếu chút nữa tưởng rằng mình vào nhầm phòng học.

      Hai tiết học liên tục trôi qua, mặc kệ cái gì làm cái gì, ở bên dưới đều vang lên các loại tiếng kinh hô dứt.

      "Rất đẹp trai nha."

      " có khí chất."

      " Tiếng dễ nghe."

      "Tri thức uyên bác."

      ra Tả Thiên rất thoải mái, từ có vẻ ngoài xuất chúng, thành tích vận động cũng hơn người, sớm có thói quen được mọi người vây quanh như những vì sao vây quanh mặt trăng, vậy nên trong trường hợp như thế này, hề bị ảnh hưởng chút nào.

      Chuông tan học vừa vang lên, Tả Thiên còn chưa kịp tiếng tan học, sinh viên xông lên như thủy triều, bốn phương tám hướng vây lại, mà đồng tốt của Phan Dương biết từ góc nào xông ra , “ Giáo sư Tả nay có bạn ,cũng có bạn trai, mọi người ai có nhu cầu nhanh chân báo danh ”.

      Thái dương Tả Thiên chảy xuống giọt mồ hôi lạnh, bỗng nhiên biết lời đồn đãi ở trường là từ miệng người đức độ nào phun ra, là *** vô ý.

      Những học sinh kia làm bộ dáng giống nhau, kiễng mũi chân, giẫm lên ghế và bàn, đám giơ tay cao, phía sau cũng như phía trước làm cho Tả Thiên nghĩ rằng mình là tờ chi phiếu trăm vạn.

      "Em."

      "Em em em."

      "Còn có em."

      Tả Thiên thường ngày bình tĩnh cũng trở nên đau đầu,mà Phan Dương đứng bên cười nghiêng ngả như chú mèo vừa ăn trộm về.

      Đột nhiên đám *** tiếng trở nên im bặt, tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, đầu tiên là nhìn thấy cái bàn bị chổng ngược, tiếp theo nhìn thấy *** , bộ dạng của thập phần xinh đẹp đáng , biểu tình lại lạnh lùng thản nhiên, vỗ vỗ tay, động tác nhàng như khiêu khích : nhảy lên cái bàn khác, trong nháy mắt trong phòng học lặng ngắt như tờ.

      Sau đó tiếng dị thường trong trẻo nhưng lạnh lùng của đó vang lên, "Mọi người cần tranh cãi, ấy là bạn trai của tôi, chúng tôi ngay đến đứa cũng có rồi, tại học lớp bốn."

      Khương Lai đúng là tận sức bôi đen , đầu Tả Thiên suýt chút nữa bốc khói, này lén hồ nháo cũng thôi, tự nhiên còn chạy đến nơi làm việc của náo loạn, lần này vượt qua ranh giới cuối cùng của .

      Mà cõi lòng Phan Dương như viên thủy tinh tan nát thành vô số mãnh, lần thứ hai bụm mặt lệ tuôn rời .

      Khương Lai từng làm qua trợ giảng trong thời gian còn học ở đây , trẻ tuổi lại xinh đẹp, cho nên có ít người nhận ra , mà bộ dáng lạnh lùng thản nhiên của trong lúc chuyện thể nghi ngờ đặc biệt làm cho người ta tin phục lực cùng với áp lực, sau khi mọi người phát ra tiếng kinh hô bất khả tư nghị*, cũng lục đục tản , dây dưa nhiều nữa.
      *Bất khả tư nghị: thể tin nổi

      " cần làm?"

      Tả Thiên chậm rãi bước tới chỗ , nở nụ cười chân thành, tiếng rất bình thản, nhưng Khương Lai lại cảm thấy có luồng sát khí phóng tới mình từ người đối diện, ngoan ngoãn nhảy từ bàn xuống, "Thời gian bọn em làm rất tự do, chỉ cần trong thời gian quy định nghiên cứu ra thành quả là được."

      Tả Thiên nhíu mày, "Cho nên có việc gì tới chỗ này của làm loạn?"

      Khương Lai trịnh trọng trả lời , "Lời của người đồng kia đều là sao, nếu em tới kịp nhất định bị những người đó đoạt rồi, em rồi em muốn theo đuổi , đương nhiên thể để cho bị người khác cướp ."

      " thế giới có người nào theo đuổi như em, vì theo đuổi mà bôi đen , em biết là em hơi quá đáng sao, em có từng tôn trọng sao? Với hành vi này của em, có thể tố cáo em tội ác ý phỉ báng người khác." Tả Thiên thu lại nụ cười, khuôn mặt chút thay đổi, Khương Lai biết tức giận.

      Nhưng cố tình chịu thỏa hiệp, "Em có bôi đen , chúng ta ngay cả đứa cũng có, tin,em đưa đến trường học của Khương Noãn,để chính hỏi cha đứa là ai." Đây là khúc gỗ duy nhất có thể cứu mạng , cho dù bị chán ghét, cũng thể buông tay.

      " hà tất gì phải so đo với , chỉ cần dùng sọi tóc của bé xét nghiệm DNA đối chứng, lời dối của em có tác dụng."

      " cần, em cần làm xét nghiệm DNA đối chứng, con bé vốn chính là con của .”
      Last edited: 2/6/16
      PhongVy thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      (tiếp).

      Tả Thiên gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt Khương Lai, cố gắng bày ra bộ dáng đúng lý hợp tình, nhưng hết lần này tới lần khác lông mi *** như chiếc quạt, hàm răng gắt gao cắn chặt vào môi, sắc mặt trắng bệch làm lộ ra tâm tình thấp thỏm lo âu của .

      Tả Thiên vẫn mềm lòng, tất cả bất mãn như khinh khí cầu bị hết hơi, biến mất vô tung, ở tận đáy lòng đối với trước mắt là đau lòng cùng bất đắc dĩ.

      thở dài, "Khương Lai, em tại sao lại vậy? Thích là việc của riêng mình em, quả thể can thiệp, nhưng em thể lấy việc này để đùa giỡn, cái này tốt chút nào."

      Khương Lai giải thích, "Em đùa."

      Tả Thiên nhíu nhíu mày: " tìm người điều tra qua về em, đứa bé kia là con của ba em và người vợ sau này, chút quan hệ nào với em, về sau đừng lấy lí do này để uy hiếp , ghét nhất là bị uy hiếp, lần sau dùng vẻ mặt ôn hoà như vậy để chuyện với em nữa, tự mình giải quyết cho tốt."

      Khương Lai ngây ngốc sững sờ tại chỗ, để mặc Tả Thiên về phía trước quay đầu lại, đau đớn tràn ngập trong cơ thể của , lan tràn đến chóp mũi sau đó nước mắt từ trong hốc mắt rơi xuống.

      Tả Thiên thẳng đến phòng học cũng nghe thấy chút thanh nào từ phía sau, chắc là quá nặng nề, người ta chung quy cũng chỉ là hiểu tình, thở dài, đổi hướng quay trở về.

      Khương Lai đứng im lặng, đôi mắt như ngập trong sương mù, nước mắt của rơi, thấy , nước mắt lại rơi càng nhiều, quả như trận mưa rào ngày hạ.

      vừa tới gần, hai tay bé nắm chặt vạt áo của , "Tả Thiên, đừng chán ghét em, đừng...... Đúng, Tiểu Noãn phải là con , em lừa , đừng tức giận, em rất thích Tả Thiên...... xin lỗi......"

      Tả Thiên trơ mắt nhìn *** nước mắt của khiến quần áo mình nhăn nhúm, tâm trạng giống như cũng bị nước mắt kia bao phủ, có chút mặn, có chút chát, "Khương Lai, em đừng kích động, tức giận, em đừng khóc, tức giận, em......"

      " ?" Thỏ con đôi mắt hồng hồng đáng thương nhìn , khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt chưa chảy xuống hết.

      " , tức giận." Tả Thiên rút giấy lau mặt từ bục giảng đưa cho Khương Lai, "Lau khô mặt , đưa em ra ngoài."

      Khương Lai bất động, khuôn mặt thẳng tắp nhìn : "Tả Thiên, em thích ."

      " biết, biết, nhưng điều đó có khả năng." Tả Thiên cúi thấp đầu thay lau mặt, "Khương Lai, đối xử với em như em , thích phụ nữ thành thục ổn trọng, phải những thanh thuần trong trắng đáng như em, em đừng lãng phí thời gian ở người nữa."

      Khương Lai ưỡn ngực, "Tại sao em lại được? Em hai mươi hai tuổi rồi."

      Tả Thiên ném giấy vừa lau mặt vào thùng rác, sau đó mới hạ tầm mắt chăm chú nghiêm túc nhìn đôi mắt sáng lên của Khương Lai, ", về chuyện này nữa, tiếp theo có lớp, đưa em về nhà."

      Suy nghĩ của này từ mười hai năm trước và bây giờ vẫn giống hệt nhau, nếu muốn thuyết phục bằng cách bình thường, chắc là còn khó hơn so với lên trời, chỉ sợ mình đến nỗi miệng đắng lưỡi khô, người ta vẫn nghe như cũ.

      "Tả Thiên, em......" Khương Lai đương nhiên cam lòng để Tả Thiên cho qua có lệ như vậy.

      "Được rồi, mời em ăn kem, bồi tội lúc nãy làm em khóc, như vậy có được ?" Ở trong phòng học náo loạn thành dạng như vậy, trán của thấm ra tầng mồ hôi tinh mịn, Tả Thiên nhìn cũng đau lòng, nếu bỏ chuyện tình , quả thích này.

      "Cám ơn." Khương Lai sửng sốt hồi lâu mới nặng nề mà gật gật đầu, sức lực quá lớn, làm cho Tả Thiên nghĩ rằng khiến đầu của mình rơi xuống đất mất.

      Nhìn động tác của , Tả Thiên cười đến kiềm chế được ***, ở trong lòng thầm nghĩ,tự nhủ đứa ngốc.

      Kỳ Khương Lai cũng thường ra ngoài ăn mấy thứ này, nhưng từ sau lúc cùng Tả Thiên tạm biệt, có đôi khi bởi vì nghĩ đến những chuyện cũ mà khổ sở, mua rất nhiều kem, vừa ăn vừa yên lặng rơi lệ.

      Nay có thể lại cùng vương tử trong lòng mình cùng nhau ăn kem, hạnh phúc giống như nằm mơ, ăn miếng rồi lại nhìn Tả Thiên, giống như coi Tả Thiên Lai là đồ ăn.

      Sau lưng Tả Thiên là từng trận rét lạnh, gọi ly Latte, cúi đầu uống đồ uống, vừa để trốn tránh tầm mắt của .

      "Phục vụ, cho tôi cốc nữa." nghe thấy Khương Lai như vậy.

      " thể ăn nữa, cẩn thận bị tiêu chảy." vừa vừa ngẩng đầu, đập vào mắt là khuôn mặt nhắn có dính kem , giống như chú mèo con chỉ ăn vụng kem mà biết được là phải lau mặt.

      "Tại sao lại giống vẻ mặt của trẻ con được cho ăn ngon vậy?"

      "Em phải trẻ con." Khương Lai phản bác : "Là vì ăn kem phải dính vào cả mặt và cổ ,như vậy mới hơn người.

      Tả Thiên ngơ ngẩn, đúng lúc người phục vụ mang phần kem nữa đến, trong lúc nhất thời quên ngăn cản, chỉ ngơ ngác nhìn Khương Lai giống như trẻ con ăn kem, trẻ tuổi lại xinh đẹp ở dưới ánh mặt trời hồn nhiên giống như Thiên Sứ.

      " Ăn như vậy có vẻ hạnh phúc sao?" nghe được chính mình hỏi.

      Đây vốn là lí do thoái thác lấy ra để trêu cợt , ai cũng ngờ được khi cách đây mười hai năm, ngay cả cũng quên từng trò đùa dai, nhưng này vẫn coi lời của như thánh chỉ,cẩn thận tỉ mỉ làm theo.

      Khương Lai cũng sợ run hồi, sau đó lại xúc muỗng to đưa vào trong miệng mình, bị đông lạnh đến nỗi liên tục hít khí, "Em cũng biết, nhưng làm như vậy có thể cho em cảm giác chân thực rằng từng tồn tại, đối với em mà , như vậy cũng rất hạnh phúc."

      Tâm Tả Thiên khẽ động, sâu trong nội tâm như nổi lên tia gợn sóng, có chút đau, có chút ấm áp, lần đầu tiên cảm nhận được cách ràng, tình cảm dành cho của Khương Lai phải là ảo giác nhất thời, phải bởi vì trước đây chiếm được mà hình thành loại chấp niệm, mà là rất thích, có lý do gì nhưng cũng thể nghi ngờ.

      Được người khác thích như vậy, bất cứ người nào cũng cảm thấy vinh hạnh, Tả Thiên cũng ngoại lệ, nhưng lại càng ngày càng rối rắm, bởi vì đối tượng lý tưởng của tuyệt đối phải người ngốc nghếch như vậy, giống như trẻ con ,mà là người có thể cùng đứng sóng vai, vẫn phải thành thục nhưng cũng phải nữ tính.

      vẫn phải cự tuyệt .
      Last edited: 2/6/16
      PhongVy thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      (Tiếp)

      "Giáo sư, hoa hồng của ."

      Tặng tuần hoa, Ứng Tĩnh Tĩnh là sinh viên vừa học vừa làm ở cửa hàng bán hoa thuận tiện đổi xưng hô với Tả Thiên từ Tả tiên sinh biến thành giáo sưTả, cuối cùng ngay cả chữ Tả cũng tự mình bỏ .

      "Được, cám ơn." Tả Thiên nhận lấy hoa hồng kiều diễm ướt át, xoay người muốn vào văn phòng bị Ứng Tĩnh Tĩnh gọi trở lại.

      "Giáo sư, vì sao đồng ý cho phép Khương Lai *** theo đuổi vậy?"

      Tả Thiên nhíu lông mày, " từ đâu nhìn ra tôi đồng ý?"

      Ứng Tĩnh Tĩnh đáng le lưỡi, "Nhất định là vậy rồi, chỉ có lúc theo đuổi người khác mới có thể mỗi ngày đều tặng hoa hồng, tôi ở cửa hàng bán hoa làm công hơn năm, loại chuyện này tất nhiên là biết ràng."

      Tả Thiên nghiêng đầu nhìn hoa hồng, gì.

      "Giáo sư, nếu như, nếu như ......" Ứng Tĩnh Tĩnh hoạt bát đáng vậy mà lại trở nên nhăn nhó đứng vân vê ngón tay, "Nếu thích Khương Lai ***, tôi theo đuổi có được ? Tôi thích giáo sư." rất thích giáo sư nha, từ ánh mắt đầu tiên thích, vừa đẹp trai lại có phong độ, cả người có loại khí chất nên lời, làm cho người ta tự chủ được mà trầm mê.

      " xin lỗi, tôi có bạn ."

      "Sao?" Ứng Tĩnh Tĩnh thét chói tai, "Tôi tin, nếu có bạn , Khương Lai*** có khả năng vẫn tặng hoa hồng cho giáo sư, giáo sư thể lấy lý do giả dối này để cự......"

      Tả Thiên ngắt lời , " , gần đây mới vừa ở cùng nhau."

      Ứng Tĩnh Tĩnh che trái tim vỡ thành trăm mảnh, "Vậy Khương Lai*** biết ?"

      biết có phải là ảo giác của hay , cảm thấy hình như Tả Thiên trong nháy mắt hoảng hốt, " ấy vẫn biết, đừng cho ấy, chuyện này chính tôi ràng với ấy."
      Dđlqđ-tlđ
      "Ách."

      Ứng Tĩnh Tĩnh nhìn Tả Thiên thu lại nụ cười, đắm chìm trong bộ dáng suy tư với tâm nặng nề, đối lập với hình ảnh bản thân mình chút lưu tình bị cự tuyệt, bỗng nhiên cảm thấy giáo sư đối với Khương Lai *** có lẽ cũng có chút thích.

      Khi Khương Lai bắt đầu tặng hoa hồng cho Tả Thiên vào ngày đầu tiên, Tả Thiên liền hiểu rằng phương thức tốt nhất làm cho Khương Lai hết hy vọng là tìm người bạn , mà may mắn, thời điểm nảy ra ý tưởng này, Trương Thiến thổ lộ với .

      Trương Thiến là chuyên viên trong công ty quản lý tài sản chứng khoán, các phương diện đều phù hợp với cầu về bạn của , ngoại trừ thời gian quen nhau hơi ngắn chút, nhưng Tả Thiên tìm ra bất cứ lý do nào để cự tuyệt .Tiểu Linh -LQĐ

      Theo lý thuyết bây giờ có bạn , trước tiên nên cắt đứt tâm tư của Khương Lai, nhưng mà hết lần này đến lần khác mở miệng được, trong đầu luôn xuất lên khuôn mặt nhắn miệng dính đầy kem, đơn thuần đến mức làm cho người ta đành lòng thương tổn.

      Tả Thiên lòng muốn làm cho khuôn mặt nhắn xinh đẹp của Trương Thiến lộ ra biểu tình thương tâm, như vậy cũng phải là biện pháp, nhưng nghĩ lại, tục ngữ sớm chết sớm siêu sinh, vẫn nên ràng với sớm chút, như vậy tốt cho cả hai.
      Ddlqđ-TLĐ
      Tả Thiên cầm hoa hồng, vừa về tới văn phòng lấy điện thoại ra bấm số điện thoại của Khương Lai, "Là Khương Lai tới sao? Có rảnh ? Cùng nhau ăn bữa cơm , có chút việc muốn với em....."

      Tả Thiên cùng cái gì đây? Bảo cần đưa hoa hồng, hay là bị làm cho cảm động nên nguyện ý tiếp nhận ?

      Cái đầu của Khương Lai giải quyết vấn đề liên quan đến khoa học tự nhiên rất thành thạo, nhưng đối với tình cảm biết gì cả, suy nghĩ nửa ngày cũng nghĩ ra phải làm cái gì tiếp theo, chỉ có thể gọi điện thoại cầu cứu Kiều Sở.

      Kiều Sở nhất định biết, lần trước có gỗ nổi cứu mạng, hết đường xoay xở biết phải theo đuổi người khác hư thế nào cũng là Kiều Sở bày mưu tính kế, có thể thử cách tặng hoa hồng tấn công.

      "Khương Lai, nên suy nghĩ bậy bạ, chỉ có khả năng, chính là kiên trì hướng tới, kiên định, cậu chỉ cần để ý phải làm sao để ăn mặc cho đẹp để có kết quả, nhưng vì để cam đoan chút sơ hở nào, mình cùng cậu, mình sớm muốn nhìn thấy người làm cho cậu nóng ruột nóng gan nhiều năm như vậy "Ngày hôm qua*" là thần thánh phương nào.
      *ý chỉ Tả Thiên

      Khương Lai, cần nhanh chóng cự tuyệt mình nha, mình có thể ngồi cách bọn cậu rất xa, nhưng lại có thể thấy được nhất cử nhất động của mọi người, nếu trường có biến động gì, cậu tìm cách báo lại cho mình, mình có thể cho cậu đề nghị khác, là nhất cử lưỡng tiện."

      Khương Lai nghe xong nhất thời gì.
      Last edited: 2/6/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      tiếp)

      Khương Lai nghe xong nhất thời gì.

      "Mình coi như cậu đồng ý, Khương Lai, nửa giờ sau gặp mặt ở công ty bách hóa , mình biến cậu tở nên xinh đẹp, nhất định có thể làm Tả Thiên của cậu mê muội đến thần hồn điên đảo.

      Qua kì nghỉ hè năm lớp bốn tiểu học Khương Lai giống như có chút thay đổi, hề như vậy nữa...... giống bản thân mình lúc trước, Kiều Sở giống như thấy được ánh sáng bình minh, cố gắng quấn quít lấy Khương Lai, dường như Khương Lai kháng cự nổi nên bị bạn từ này dính đến tận lúc học cao trung.

      Dường như Khương Lai bị thứ gì đó làm mất bản tính vốn có, từ khi coi là bạn tốt, trở thành người có tấc lại muốn tiến thước, còn là thái độ khúm núm như trong quá khứ, biến hóa nhanh chóng trở thành kẹo đường nữ vương, luôn chỉ huy Khương Lai, mà Khương Lai cũng quen dần với thói quen này rồi.

      Nghe Kiều Sở xong, Khương Lai biết mình phản bác được, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng với .

      Khương Lai đợi mình yên, nghĩ rằng đến chỗ hẹn trước, nhưng Kiều Sở quen nhìn thấy bộ dạng của khi phải nhún nhường chờ đợi người đàn ông nên lôi kéo phải dạo, trái dạo, kéo dài tới thời gian hẹn trước mới để Khương Lai rời , chính cũng theo sau, nhất định phải thấy ràng khuôn mặt của Tả Thiên .

      Khương Lai đến nhà hàng hẹn sẵn vừa vặn ở cửa gặp được Tả Thiên, bên cạnh còn có mỹ nhân, ngũ quan tinh xảo dáng người nóng bỏng.

      cảnh giác trừng mắt về phía xinh đẹp đứng bên trái , "Tả Thiên, ta là ai?"

      Tả Thiên ngắt lời , "Lên lầu trước , đặt phòng trước ở đó."

      xong quay lưng lên lầu đầu tiên, Khương Lai đứng tại chỗ ngẩn người, nhìn từ phía sau Tả Thiên cùng người phụ nữ đó dựa vào nhau quá gần, ngay cả cái bóng ở dưới mặt đất cũng như muốn lồng vào nhau.

      "Khương Lai, em ngây ngốc cái gì, còn mau ." Kiều Sở cũng biết từ góc nào nhảy ra, "Cho dù có người mong muốn xuất , cậu cũng đừng đánh mà hàng."

      Lúc này Khương Lai mới xoay người lại, vội vội vàng vàng đuổi theo, thân thể như ngập chìm trong biển nước chìm nổi chìm có biện pháp nào, còn mơ hồ có dự cảm tốt.

      ngoài dự đoán, khi vừa vào phòng bao, câu đầu tiên của Tả Thiên đẩy xuống vực sâu vạn trượng.

      "Khương Lai, ấy là bạn của Trương Thiến." Tả Thiên thậm chí cũng chưa liếc nhìn cái, khoác tay ôm eo người bên cạnh: " ấy chính Khương Lai mà vẫn thường nhắc tới, vẫn coi ấy trở thành em ."

      Trương Thiến mỉm cười, " đúng là chiếm được tiện nghi lớn rồi, Khương Lai vừa xinh đẹp lại trẻ tuổi, nếu cho em biết tuổi của ấy, em nhất định nghĩ đây là học trung học rất xinh đẹp, với ấy là chú cháu đấy!”.

      Thân là người phụ nữ thông minh, Trương Thiến sớm nhìn thấy gần hết trong mắt Khương Lai, dấu vết tràn ngập dục *** ôm lấy cánh tay Tả Thiên, ra oai phủ đầu với Khương Lai.

      "Đừng chuyện, Khương Lai, muốn ăn cái gì? Trước gọi món ăn ." Tả Thiên bày ra bộ dáng trai tốt, nhưng khi đưa thực đơn cho Khương Lai ánh mắt dường như có chút né tránh, dám nhìn sắc mặt của .

      Khương Lai bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt thập phần tái nhợt.

      "Tả Thiên, em thích , nhất định là so với ta em là người thích hơn, em thích mười hai năm, vì sao chịu cho em cơ hội, vì sao ta có thể, em lại thể?"
      Last edited: 2/6/16
      trangtrongnuoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :