1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cõi Lòng Cô Đơn- khanh Lam(đoản)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đường Mật

      Đường Mật Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      59
      [5] Pick me up

      Vài ngày liên tiếp, Thành Minh đều vội vàng về về. Rốt cuộc Trần Cẩm nhịn được, mở miệng trước muốn làm dịu khí, “ chơi bóng ?”

      được, bận rồi.” Thành Minh muốn lại thôi. Từ lần Trần Cẩm nhắc đến chuyện Thiên Vũ sắp về bàn chơi bài, cảm giác giữa hai người nảy sinh xích mích, ngầm hiểu với nhau mấy ngày liền chuyện. Tuy mấy năm trôi qua, Thiên Vũ vẫn luôn là vấn đề tế nhị giữa hai người. Bất luận Trần Cẩm có đổi bao nhiêu bạn , cũng bất luận Thành Minh có cắt đứt liên hệ với hay , điểm này vẫn thể thay đổi. Thâm căn cố đế nén trong lòng hai người, lúc nào cũng có thể bùng lên. Thành Minh rất muốn thẳng thắn, nhưng nếu bảo với Trần Cẩm mình chơi bóng vì có hẹn với Thiên Vũ, quả thực thể mở miệng.

      “Vậy hôm khác.” Trần Cẩm , có phần ngượng ngùng.

      ra, tớ cảm thấy chơi bóng buổi sáng vẫn thích hơn.” Thành Minh . Trần Cẩm quay người, đưa lưng về phía làm dấu “OK”. Thành Minh nhịn được mỉm cười, cần cũng biết ước định – chỗ cũ, chơi bóng lúc.

      Buổi tối hẹn ở Soho ăn lẩu cay. dạo phố lớn ở Bắc Kinh, Thiên Vũ có vẻ phấn khởi, “Em sắp quên dáng vẻ, khí hậu, cảnh vật, cảm giác đường ở Bắc Kinh đến nơi rồi. Nhưng đứng ở đây, đột nhiên có lại cảm giác như sáu năm trước. Em vẫn thích thành phố hơn, khiến người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái.”

      Nhà ăn phát bài “Cõi lòng đơn” của Lam Hựu , hai người chuyện, vô thức bị giọng hát hấp dẫn, ca từ xúc động tâm tư, trong chốc lát đôi bên hơi xấu hổ. Giọng nữ trong veo ngân nga, lên trầm xuống bổng.

      “Trong lòng của , liệu em có chút gì đặc biệt chăng?

      Chỉ sợ chung quy phát ra, em ở bên cạnh …”

      Thiên Vũ cất tiếng phá tan im lặng bế tắc, “Lát nữa ăn Tiramisu được ? Cửa tiệm bán bánh hồi trước còn mở ?”

      biết, cứ xem thế nào.” Thành Minh thở dài trong lòng. ràng là người quen thân từ , nay ngồi cùng chỗ lại chẳng cảm thấy tự nhiên nữa. Tình cảm với vốn chuyện đơn giản và ràng, thích hay thích, liếc mắt cái biết, cần mất công suy nghĩ. Nay lại trầm tư khổ nghĩ, thế nhưng tài nào hiểu .

      Lãng mạn và đa tình là tử huyệt của chòm sao Song Ngư ư? chỉ cảm thấy mình ngờ nghệch đến tột cùng.

      Lúc thanh toán, Thiên Vũ cố tình cưa đôi tiền với , tuyên bố, “Lát nữa Tiramisu mời đấy.”

      đường , Thiên Vũ luôn miệng, “Tiramisu có nguồn gốc ở Italy, nhưng nghe ăn Tiramisu ngon nhất là ở Thụy Sĩ. Em đến chân núi Alps, có rất nhiều cửa tiệm cổ kính có thể làm Tiramisu trông cực ngon mắt, nhưng em chưa lần nào nếm thử.”

      “Hở? Vì sao?”

      Thiên Vũ hé miệng cười, trả lời. vẫn nhớ lần đầu tiên ăn Tiramisu là ở nhà của Thành Minh. Nhà mới mua lò nướng, mẹ Thành Minh thử làm ít bánh ngọt. Thiên Vũ chọn Tiramisu từ trong quyển sách hướng dẫn, làm xong chia nhau ăn với Thành Minh. Thời gian nướng và nguyên liệu chuẩn, bánh hơi khét và ngậy, nhưng vẫn thích mùi vị đó. Sau khi lớn rồi, biết được ý nghĩa của Tiramisu.

      Pick me up.

      Đưa em . Tuy ngắn gọn nhưng lại là hứa hẹn trọn đời. Đây phải đồ ngọt để thưởng thức mình, Thiên Vũ nghĩ như vậy, lòng hy vọng có ngày được ăn Tiramisu do Thành Minh mua cho mình. Nhưng mong ước tưởng chừng đơn giản này, qua nhiều năm như vậy vẫn đằng đẵng như tâm nguyện thuở xưa.

      Hai người ngồi bên đường lớn cùng nhau nếm thử. Cửa tiệm bánh ngọt mang phong cách cổ kính khác biệt trong ấn tượng còn, vì thế đành mua hai cái Tiramisu ở tiệm khác. tầng mousse của bánh rải lớp bột ca cao mỏng.

      cảm thấy hương vị mềm mại ngọt ngào của mousse, Thiên Vũ lặng lẽ lau ánh lệ khóe mắt.

      số thứ trở nên đặc việt vì nó có ý nghĩa. Thứ đó có thể có được, nhưng ý nghĩa chưa chắc theo đến. Thiên Vũ từng nghĩ, có số thứ đặc biệt có thể là dây nối, kéo mình và Thành Minh ngày càng gần. Nay hiểu ra, tất cả những điều để ý chỉ là nhà giam trói buộc chính mình. Giam cầm trong ảo tưởng, nhiều lần trải qua vui buồn đau tức, khúc chiết rối ren, nhưng Thành Minh vẫn còn nấn ná bên ngoài, vì thế hiểu được.

    2. Đường Mật

      Đường Mật Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      59
      [6] Azzurro

      “Ở Italy, có từ đơn chuyên môn dùng để hình dung bầu trời và biển cả, gọi là Azzurro.”

      Cùng Thành Minh chạy đến bên hồ nhân tạo, Thiên Vũ dừng bước. Cảnh sắc quen thuộc, trời xanh nước biếc, chất chứa khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong trí nhớ của . nhìn Thành Minh, biết luôn xuề xòa với mọi chuyện, tính cánh tùy tiện khiến cho người ta cảm thấy sầu muộn. Nay, đường nét mềm mại khuôn mặt thiếu niên dần lên góc cạnh, lời chiều chuộng như dỗ trẻ con từ từ giảm bớt, thêm nhiều phần trầm mặc muốn lại thôi.

      Thành Minh ho tiếng, “ hẹn Trần Cẩm chơi bóng.” Khéo léo biểu đạt ý muốn “tiễn khách”.

      Thiên Vũ lơ đãng cười, như tiết trời tháng ba, mây mỏng gió nhạt.

      “Ừm, tạm biệt.” Thiên Vũ quay người rời , gương mặt còn mang theo nét cười nhàn nhạt, nước mắt chảy xuống gò má, lạnh lẽo buốt giá, rơi xuống miệng vừa mặn vừa chát. Milano và Bắc Kinh chênh lệch sáu giờ, về sau, vào nửa đêm của , người ở bên kia địa cầu, mình bước chạy.



      sân bóng, từ xa Trần Cẩm ném cú ba điểm chuẩn xác để nghênh đón người bạn lâu năm, “Hôm nay đến muộn, sao thế, vừa chạy vừa lùi à?” Khuôn mặt tươi cười chớp mắt thổi bay lo lắng trong lòng Thành Minh. lập tức tranh bóng để đáp lễ bạn chí cốt, “Cậu thế nào rồi? Mấy ngày gặp đến bóng cũng giữ được…”

      “Có dám chọi ?”

      “Đến , ai sợ ai?”

      Bóng rổ là trò cạnh tranh của thanh niên. Giương cung vung kiếm, hay chỉ là thi đấu thể thao công bằng, sau khi mồ hôi đổ như mưa, chỉ còn lại ăn ý thấu hiểu lẫn nhau và sảng khoái được dốc sức tham gia.



      Hòm thư sơn màu xanh lá lẳng lặng đứng bãi cỏ trước sân. Cách lúc máy bay cất cánh chưa đến mười hai giờ, Thiên Vũ đứng bồi hồi trước cửa.

      Sáu năm, đến bây giờ Thành Minh vẫn biết cách liên lạc với mình, hàng năm dùng tấm thiệp nhắc nhở cho tồn tại của bản thân. Dấu bưu điện khác nhau chứng tỏ cách ngày càng xa.

      Từ khi nào trở thành tri kỷ của nhau vậy. Từ khi Thành Minh có cuộc tình phiền toái, ngừng tìm mình để tâm ? Từ khi kéo mình bùng học lần đầu tiên, ăn kem ly? Từ khi xoa đầu mình, cưng chiều “em à”? Hay là khi bước còn chập chững, được định sẵn?

      Thành Minh là chòm sao Song Ngư lãng mạn, mà mình là Cự Giải nhạy cảm. từng xem chòm sao kết đôi mạng, kết quả khiến cho tim mình đập thình thịch.

      Phân tích chòm sao sai chút nào, vô cùng lãng mạn của .

      đưa ấn chuông cửa, khi chủ nhà mở cửa bỏ chạy; đạp xe đạp chở vượt đèn đỏ, nghe thấy tiếng còi ô tô bấm chói tai; ghi CD đánh đàn, lén lút nhét vào đầu đĩa của tiệm cà phê; viết tờ giấy ghi “ngốc nghếch” thả vào túi bỏng, khiến xem phim cũng phải phì cười.

      Người từng biết đến lãng mạn của Thành Minh, hẳn bao giờ muốn người khác nữa. nghĩ.

      lãng mạn của Thành Minh rực rỡ như hoa nở mùa hạ, có điều trong thế giới của , nó lại nhạt nhòa dần, rồi mất hẳn. Cái chết lặng lẽ duyên dáng như lá thu.

      Trong hòm thư là tấm thiệp cuối cùng của , chỉ viết hai chữ, bảo trọng.

      nhìn lại lần cuối căn nhà cùng mình trải qua nửa thời thơ ấu và niên thiếu, hai chậu hoa tặng vẫn còn tươi tốt trong thư phòng. chậu bạch chỉ, chậu lan điếu.

      Nguyên có chỉ, Lễ có lan

      Tương tư công tử lòng nan giãi bày.[7]

      – Hết –

      [1] Trao đổi ngang giá: Từ chuyên ngành kinh tế, tiếng là “Exchange of equal values”.

      [2] Thọ tinh: Người được chúc thọ – ở đây gọi Thành Minh vì hôm đó là sinh nhật .

      [3] Tết trồng cây: Ngày 12/3.

      [4] Đốt pháo: Thuật ngữ của mạt chược, vừa đánh bài ra vừa khiến người khác hòa bài.

      [5] Đổ trường: Sòng bài.

      [6] Song Thăng: trò chơi gồm bốn người chia làm hai đội, chơi bằng hai bộ bài Tây.

      [7] Nguyên văn: “Nguyên hữu chỉ hề lễ hữu lan, tư công tử hề vị cảm ngôn”. Bên sông Nguyên có bạch chỉ (chỉ người con ), bên sông Lễ có lan điếu, trong lòng có người nhưng dám ra.

      *

      P.S. Mình đọc nhiều truyện viết về thanh mai trúc mã, phần lớn là nhàng hài hước và HE, nhưng thực tế hầu như đều thế này, bên đơn phương dám , bên dù biết nhưng dám thừa nhận. Đến cuối cùng cũng chẳng thể coi là mối tình đầu chân chính.

      Đây là bài hát xuất trong truyện: Cõi lòng cô đơn – Lam Hựu Thì

      Truyện ngắn gì mà dài gớm, lại còn mạt chược nữa, vật vã mãi với mấy thuật ngữ, xin lỗi mọi người trước nếu có gì chính xác, vì mạt chược về VN có cách gọi các quân bài và luật chơi khác với nguyên gốc. @__@

      Hà, truyện ngắn sau có bối cảnh dân quốc, hứa hẹn ra mắt vào ngày xa, có lẽ thế. *gật gù*

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :