1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Công Chúa Thuần Thú Sư

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 9

      Xe cảnh sát vừa chạy đến gần ngôi nhà dừng lại, căn nhà nhìn có vẻ cũ kĩ, chung quanh còn đầy rẫy những vật dụng ngổn ngang, hoàn cảnh phải tốt lắm. Ngao Húc Bang cùng đồng khác xuống xe, dặn dò Đào Xán Xán cùng Hoàng Tú Cúc xe,“Các đợi ở trong này.”

      cẩn thận chút.” Đào Xán Xán lo lắng .

      cười cười, vươn tay vói vào cửa kiếng xe, vuốt tóc , sau đó về hướng ngôi nhà,

      Nhìn bộ dáng bọn họ vô cùng thân thiết, Hoàng Tú Cúc bất giác bĩu môi, hiểu sao tâm sinh ghen tị.

      là Đào Xán Xán à?” ta ở sở cảnh sát có nghe thấy Ngao Húc Bang kêu tên của .

      “Đúng vậy!” Đào Xán Xán quay đầu nhìn ta, ôn nhu cười.

      nghĩ tới qua mười năm, vẫn có gì thay đổi.” Hoàng Tú Cúc đánh giá , phát vẫn duyên dáng như cũ, hơn nữa theo thời gian nét quyến rũ duyên dáng đó có tăng giảm. Đào Xán Xán hơi hơi giật mình,“...... Biết tôi?”

      “Đương nhiên.” Hoàng Tú Cúc từ trong túi rút ra điếu thuốc, đưa lên miệng.

      Khi đốt thuốc, nhìn thấy đôi tay thô ráp nứt nẻ của mình, liếc mắt nhìn đôi tay trắng nõn nà của Đào Xán Xán, có thể là cách biệt trời vực.

      “Chúng ta gặp mặt sao?” Đào Xán Xán nhớ mình gặp qua người này, hơn nữa...... Bằng hữu của tuyệt đối quá thảm như vậy.

      “Có lần A Bang cưỡi xe máy đến tìm ở trường học, vừa vặn bị tôi nhìn thấy.” Hoàng Tú Cúc nhả ra ngụm khói “Khi đó nghe A Bang có bạn , nhưng ai nhìn thấy, nghĩ tới chính là .”

      bạn ?! Bốn chữ này làm cho Đào Xán Xán mím môi cười.

      “Khi đó chúng tôi chỉ là bạn bè.”

      “Vậy tại sao?” Hoàng Tú Cúc mở cửa kính xe ra, phun ngụm khói.“Các người ở cùng chỗ sao?”

      “Vâng.” Đào Xán Xán gật đầu, chút do dự .

      Hoàng Tú Cúc nhíu mày, cười lạnh tiếng,“Vậy sao? Cùng chỗ bao lâu? làm gì?” Đào Xán Xán sửng sốt, câu hỏi của đối phương quá mức trực tiếp, biết trả lời như thế nào.

      “Hẳn là cùng chỗ bao lâu phải ? Vừa mới mới nghe ấy trở về bao lâu, nghĩ tới dễ dàng như vậy dính phải .”

      Đào Xán Xán thu lại tươi cười, mày nhíu lại.

      Là ảo giác của sao? Tại sao lại cảm thấy Hoàng Tú Cúc chuyện cứ như muốn dùng kim chích vào người khác thế? Làm có chút thoải mái.

      “Nha, có lỗi.” Hoàng Tú Cúc nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ, nhịn được cười ra tiếng,“Tôi luôn luôn là người thích hỏi nhiều như thế, có ác ý gì.”

      sao.” đương nhiên là muốn biểu ra bộ dáng thèm để ý.

      “Bất quá A Bang trước kia cũng rất dễ dàng, thường hay đem đến người bạn , luôn luôn đến hai ba ngày là thay đổi bạn giường.” Hoàng Tú Cúc điểm điểm ngón tay, “Ở cùng với ấy cảm giác tuyệt lắm phải ?”

      Đào Xán Xán chớp đôi mắt to, trầm mặc mà chống đỡ.

      “Nhớ ngày đó tôi cũng là trong những bạn của ấy, công phu giường của ấy tuyệt nhất so với những người đàn ông mà tôi quen.” Hoàng Tú Cúc giống như lạc vào quá khứ. “ ấy là mối tình đầu của tôi, cho nên vừa mới gặp lại ấy, tôi vẫn giống như trước kia, làm sống lại cảm giác mạnh mẽ với ấy.”

      Đào Xán Xán biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể mím môi, nghe Hoàng Tú Cúc ít chuyện cũ trước kia làm thoải mái.

      “À, cần để ý!” Hoàng Tú Cúc phục hồi tinh thần lại, nhìn cười.“Đều là chuyện quá khứ rồi, tại là bạn của ấy, tôi nên cùng việc này.”

      sao, tôi thèm để ý.” vẫn là biểu hào phóng .

      Hoàng Tú Cúc thấy hỏi cũng tức giận, có chút tự thấy mất mặt, vì thế liên tục chải tóc, liên tục hút thuốc.

      Sau lúc lâu, từ trong căn nhà cũ kĩ ra ba người đàn ông, trong đó người bước chân lảo đảo.

      Hoàng Tú Cúc vừa thấy chồng ta đến, vứt bỏ điếu thuốc tay, giống như đứa bé làm sai, co rúm thân mình lại đứng ở bên cạnh chiếc xe.

      “ A Tài.” ta từ trong lòng sợ hãi chồng của mình. Trần Thanh Tài vừa thấy đến , lập tức chửi ầm lên,“×, muốn tìm viện binh đến...... Nha......” ta xoa xoa cái gáy bị đánh, đau đến nên lời .

      “Đau ?” Ngao Húc Bang lạnh lùng nhìn ta.

      “Lão...... Lão đại......” Trần Thanh Tài cả người đầy mùi rượu, nhưng vừa thấy Ngao Húc Bang, giống như đứa trẻ ngoan ngoãn dám lỗ mãng,“Đương nhiên đau......”

      “Vậy cậu nhìn xem vợ cậu bị cậu đánh thành bộ dáng gì nữa!” lại quyền đấm vào bụng Trần Thanh Tài: “Cậu đánh ta thành như vậy, cậu cho là ấy đau ? Cậu coi ấy là cái gì? ấy là vợ cậu, là mẹ của các con cậu.”

      Ngao Húc Bang mỗi lần ra quyền, đều là mang theo lực đạo vô cùng mạnh.

      “Trần Thanh Tài, cậu phải từng với tôi sao, nếu cậu cưới vợ, cậu đối xử tốt với ấy? Tự cậu nhìn xem, cậu đem vợ cậu đánh thành bộ dáng gì?”

      Nước mắt Trần Thanh Tài đều tuôn ra ngoài.

      người đồng nghiệp ngoảnh đầu sáng bên, giả vờ phát . Giỡn chơi sao? ai dám ngăn cản Ngao Húc Bang chứ!Tuy rằng lấy bạo chế bạo phải là phương pháp tốt, nhưng đánh người tàn nhẫn thế, cũng nên cho đối phương nếm thử lần.

      “Ô ô......” Trần Thanh Tài quỳ mặt đất, ôm đầu khóc rống.“…. nghĩ em thích đánh vợ em sao Còn phải...... Còn phải bởi vì gần đây em bị giảm biên chế, tìm thấy công việc mà vợ em, ấy…. ấy dám ngoại tình….”

      Đoàn người há hốc mồm, liền ngay cả Hoàng Tú Cúc cũng xấu hổ đến cúi đầu.

      Ngao Húc Bang nhìn người em từng vào sinh ra tử với mình trước kia, ánh mắt co lại, sau đó hung ác trừng mắt nhìn Hoàng Tú Cúc,“Các người thể bàn bạc với nhau sao? Việc nhà của các người, tôi cũng biết gì Trần Thanh Tài, nể mặt trước kia cậu từng là em của tôi, nên tôi đánh cậu nữa. Mặc kệ ai đúng ai sai, người động thủ chính là đúng, về sau nếu tiếp tục để cho vợ cậu chạy đến sở cảnh sát cậu đánh ta, cậu đánh ta mấy quyền, tôi đấm cậu lại mấy đấm, nghe được ?”

      Trần Thanh Tài khóc rống thất thanh,“Đại...... Đại ca......”

      “Nam tử hán đại trượng phu, khóc cái rắm a!” đem Trần Thanh Tài kéo đến.“Uống rượu cũng giải quyết được vấn đề, chẳng lẽ cậu muốn học theo lão ba ra gì của tôi hay sao? Mọi người vất vả như vậy, đều là cũng muốn kiếm chén cơm, còn cậu suốt ngày chỉ biết vùi đầu vào uống rượu ra thể thống gì nữa?” dùng sức tặng cho Trần Thanh Tài hai bàn tay.“Mấy ngày tới cậu tự tẩy rửa bản thân cho sạch môt chút, sau đó đến sở cảnh sát tìm tôi, nên nhìn tôi chỉ là cái cảnh sát, tôi ở Đài Bắc cũng phải tầm thường, quen biết vài ông chủ lớn, có thể giúp cậu tìm công việc, nghe ?”

      “Đại...... Đại ca......” Trần Thanh Tài rơi lệ đầy mặt,“Em......”

      “Tốt lắm, đừng vô nghĩa nữa, trước đem vợ của cậu về nhà , lần khác đến tìm tôi uống chén.” Ngao Húc Bang đem ta kéo đến trước mặt Hoàng Tú Cúc.

      Hoàng Tú Cúc đỡ lấy Trần Thanh Tài, cúi đầu, dám nhìn Ngao Húc Bang.

      “Nấu thức ăn ngon chút cho cậu ta bồi bổ, cũng đối xử với cậu ta tốt chút.” Ngao Húc Bang lướt ngang qua Hoàng Tú Cúc nhịn được lại mở miệng, “ nghĩ kĩ lại lúc trước ta tốn bao công sức mới cưới được về nhà.”

      Cho dù là thanh quan cũng khó xử việc nhà, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm được như vậy.

      Sau đó cùng với cảnh sát khác ngồi vào xe cảnh sát, nghênh ngang rời .

      “Vừa rồi rất đẹp trai nha.” Đào Xán Xán nhìn Ngao Húc Bang rửa chén, ở bên giúp đem chén dĩa rửa sạch úp vào sóng.

      quay đầu nhìn , lộ ra nụ cười ngây ngô,“Là như thế này sao?”

      “Vâng.” gật gật đầu, nhịn được cười :“Bất quá vẫn giống như trước đây, chút cũng thay đổi, luôn động thủ trước sau.” Sau đó chu cái miệng nhắn.

      “Ách......” biết thực thích động thủ đánh nhau.“ có biện pháp, thân là cảnh sát, nhất định phải hung dữ với phạm nhân.”

      “Có lúc em thực hoài nghi, phải muốn đánh nhau cách hợp pháp nên mới làm cảnh sát sao?” tức giận .

      “Điểm tốt nhất khi làm cảnh sát chính là đánh người có thủ trưởng chống lưng, bất quá mỗi lần đánh xong phạm nhân, bị lão đại đè bẹp dí.” Có đôi khi thấy chèn ép, phạt chưa đủ, còn cảnh cáo , nên xem như là cảnh sát bị lên án nhiều nhất.

      Đào Xán Xán bật cười,“ em đánh sao?”

      “Vừa trở về sở cảnh sát, người mới bỏ chạy mật báo, của em cho biết, về sau nếu tiếp tục vận dụng hình phạt riêng, ta cho đến gần Đào gia bước.” khó chịu .

      Đào Thế Đường mỗi lần đều dùng chiêu khốn kiếp này để chỉnh , kết quả mỗi lần đều phải ngoan ngoãn nghe lời.

      “Như vậy tốt lắm a, về sau mới quá xúc động.” cùng sóng vai đứng chung chỗ, phảng phất lại nhớ tới thời gian trước kia.

      Mới trước đây thường đến nhà ăn cơm, luôn tự động tự phát hỗ trợ rửa chén, mà thích ở bên cạnh , khi muốn giúp rửa chén lại bị cự tuyệt.

      Bởi vì rửa chén có chứa những chất hóa học, làm bị thương bàn tay khi đàn dương cầm, cho nên chỉ cần ngoan ngoãn đứng ở bên đem bàn lau khô là tốt rồi.

      tốt với nhưng biết dùng miệng , chỉ biết lấy hành động, suy nghĩ vì , hoặc là khi có khó khăn, luôn xuất ở trước mặt của trước tiên.

      Chút bất tri bất giác, từng bước lặng lẽ trong cuộc sống của , từ tình cảm sùng bái lặng lẽ biến thành ái mộ, chờ mong mình mau mau lớn lên, ngày nào đó có thể cùng sóng vai bên nhau. nghĩ tới lại chạy trốn, vắng mặt ở thời thanh xuân quan trọng nhất của . Mà , cũng bỏ lỡ thời điểm yếu ớt nhất.

      “Húc Bang.” Đào Xán Xán muốn lại thôi, quả nhiên vẫn là thực để ý những lời mà Hoàng Tú Cúc với , làm khỏi cảm thấy chính mình quá keo kiệt.

      “Cái gì?” là người thô lỗ, phát khác thường của .

      ......” dừng chút, quyết định vẫn phải hỏi cho : “Trước kia cùng Hoàng Tú Cúc có qua lại với nhau sao?”

      “Khiếp, ta cũng phải loại thức ăn thích.”

      Tuy rằng sinh hoạt cá nhân của trước kia thực loạn, nhưng vẫn nguyên tắc, nhất là bạn của em mình, hoàn toàn ngay cả nhìn cũng thèm liếc mắt cái.

      “Ngay cả kết giao đều có?” nghi hoặc hỏi lại lần.

      có!” chút do dự trả lời, cũng tức giận, chỉ là tâm sinh nghi hoặc,“Sao em lại hỏi như vậy?”

      ...... có gì!” cúi hạ mắt đẹp, lắc lắc đầu.

      có mới là lạ! có việc gì sao lại hỏi như vậy?” Ngao Húc Bang buông bát xuống, dùng ngón tay dính bọt xà phòng điểm lên mũi của . “Phụ nữ các em có phải xem quá nhiều tiểu thuyết với phim thần tượng rồi hay ?”

      “Sao lại hỏi như vậy?” bĩu cái miệng nhắn, đẩy bàn tay to bướng bỉnh của ra.

      “Bởi vì chỉ cần khi người của mình gặp phải bạn bè khác giới, bạn nghi thần nghi quỷ, cầm lấy tay của người truy vấn, “ , kia có phải tình nhân cũ của ?” dùng điệu eo éo chuyện.

      “Ngu ngốc!” bị chọc cười,“Em có như vậy.”

      “Nếu sao em lại hỏi như vậy?” Vẻ mặt của nghiêm túc,“Xán Xán, là người thẳng tính, có thói quen đem mọi chuyện ràng, cũng thích em có tâm , sau đó muốn đoán đông đoán tây, trời sinh ngu dốt lại trì độn, cho nên nhất định đoán được em nghĩ cái gì, nhưng lại thích em buồn hé răng, như vậy buồn bực lắm.”

      “Được rồi!” nhìn thấy bộ dáng quang minh lỗi lạc của , quyết định tránh nặng tìm ,“Hoàng Tú Cúc ...... ta trước kia thường hay chơi suốt đêm với , là sao?”

      “Làm ơn, đó là đám em đều mang theo bạn với nhau? Chứ phải chỉ có hai người cùng ta.”

      “Vậy cũng có mang bạn theo?” chu cái miệng nhắn.

      “Ách......” Ngao Húc Bang gãi đầu.“Khi đó đều là người khác tự bám lấy ......”

      “Ngao Húc Bang!” ghen nên đấm vào ngực của . “Con bám lấy , liền nhận sao? thực có nguyên tắc nha!”

      “Khi đó tuổi còn , hiểu chuyện, nên...... thể từ chối a!” càng càng giọng,“Ai bảo lúc đó em còn quá, muốn xuống tay, đều cảm thấy lương tâm bất an, đành phải tìm người khác thay thế......”

      Sau đó, báo ứng của tới rồi. Những bị vứt bỏ nguyền rủa, cái giá mà phải trả đó là chia cách cùng mười năm.

      chơi suốt đêm vui lắm à?”

      “Kỳ vui lắm!” Hồi tưởng lại những đoạn hoang đường qua, cảm thấy cuộc sống chính mình thực nhàm chán, phảng phất mỗi ngày có mục đích để sống.

      “Vậy sao lại ?”

      có biện pháp a! Em cũng biết hoàn cảnh nhà rồi đó, mẹ rời nhà trốn , ba cũng bỏ lại biết đâu, trong nhà chỉ còn mình , đối diện với bốn bức tường vắng lặng người, nên cảm thấy sợ hãi, mới có thể mỗi ngày đều rong ruổi ở bên ngoài.” Cho dù mỗi ngày đến Đào gia ăn cơm, cuối cùng vẫn phải rời khỏi đó.

      Nhưng khí ấm áp ở Đào gia vẫn làm cho ghi tạc trong lòng, bởi vậy sợ hãi mình trở về đối mặt với đơn, cho nên luôn kêu gọi đám người, mỗi đêm đều phải có người bên cạnh , mới có thể thoáng che lấp được cảm giác tịch mịch rợn người kia.

      có thể tới tìm em mà!” nhìn , giọng mang theo nét đau lòng .

      “Xán Xán công chúa, mỗi đêm chín giờ em ngủ, ngay cả gọi điện thoại cho em đều bị ba Đào mắng đến thối đầu, làm sao dám tìm em?” tức giận .

      Đào Xán Xán cắn cắn môi,“Vậy bây giờ chuyển đến nhà em, nhà của em còn có gian phòng trống.”

      nhướng mày, xấu xa cười :“Sao vậy? Nhanh như vậy muốn ở cùng với sao? Biết thân thể của quá quyến rũ rồi sao?”

      thực chán ghét nha!” Mặt đỏ ửng, tức giận trừng cái.“Em nghiêm túc mà.”

      cũng nghiêm túc.” Ngao Húc Bang rửa chén xong, bắt đầu ép trái cây. “Mấy năm nay tuy làm cảnh sát tiền lương tuy rằng cao, nhưng chuẩn bị số tiền đủ để mua căn nhà.”

      “Mua nhà làm cái gì?” tò mò hỏi.

      “Đương nhiên là cho em đến ở a!” nhìn nháy mắt,“Bằng nếu cưới em rồi, em ở đâu? lẽ muốn cùng đến sở cảnh sát ở sao?”

      vừa vui vừa thẹn,“Em có muốn gả cho sao?”

      “Chậc chậc chậc, kiêu ngạo của công chúa lại bày ra rồi kìa.” đem nước trái cây ép xong bày ra dĩa cười :“Nếu em kết hôn với , làm sao có thể cùng chơi’ suốt đêm nhỉ?”

      “Ngao Húc Bang, thực quá lắm nha!” Đào Xán Xán bị trêu chọc, ở tại chỗ dậm chân.

      “Được được được, xấu xa nên đem nước trái cây đến bái kiến cha mẹ vợ tương lai đây.” cười ha ha, vừa vặn lướt ngang qua người Đào Thế Đường.

      “Các em chuyện chơi suốt đêm sao?” Bước vào lấy đồ uống Đào Thế Đường vừa vặn nghe đoạn như thế, tò mò hỏi.

      có mà! Em chỉ trách ấy sau mang em chơi ban đêm,sau đó tự trách em trươc kia nhất định phải đúng chín giờ ngủ.” Đào Xán Xán nhăn mũi, bộ dáng đáng .

      “Ai bảo em họ Đào!” Đào Thế Đường từ trong tủ lạnh lấy ra lon Côca,“Nhưng em có biết lúc trước, mỗi đêm ta nhất định đúng chín giờ đều chạy xe đến dưới lầu, sau đó chờ em tắt đèn mới ?”

      “A?” chấn động, bỏ qua biết.

      “Ừm, ra bí mật của Ngao Húc Bang rồi sao? Vậy xem như chưa nhé.” nhíu mày, nhún nhún vai, sờ sờ mũi, muốn rút lui.

      hai à….......” theo phía sau Đào Thế Đường, làm nũng :“Còn có chuyện gì mà em biết nữa ? cho em biết mà!”

      “Sao em hỏi chính ta ấy!” run rẩy, toàn thân nổi da gà.

      “Hỏi cái gì?” Ngao Húc Bang vừa đưa nước lên phòng khách xong, tâm tình đặc biệt tốt trở lại cửa phòng bếp.

      Đào Xán Xán vừa thấy đến, dang rộng hai tay, cười meo meo xông lên phía trước,“Ngao Húc Bang!”

      “Có mặt.”

      “Ôm cái.” vui vẻ đầu xà vào lòng của , cảm nhận nhiệt độ cơ thể của . tại mới biết được, được người yên lặng , ra là chuyện hạnh phúc đến như vậy.

      ********************************

      Ngao Húc Bang vừa tan tầm, ghé vào trong nhà của Trần Thanh Tài, cùng ta ăn cơm chuyện phiếm. Bởi vì mấy ngày hôm trước vận dụng chút quen biết, giúp Trần Thanh Tài tìm môt công việc trong công ty phục chế xe, tuy rằng tiền lương cao, bất quá vừa vặn là sở trường của Trần Thanh Tài, hơn nữa ông chủ hãng xe cũng cung cấp ngôi nhà tiện nghi cho Trần Thanh Tài, để cho nhà lớn của bọn họ cần phải tách ra.

      Trần Thanh Tài vô cùng cảm kích, đặc biệt bảo vợ nấu bàn tiệc, cảm tạ Ngao Húc Bang.

      Tuy rằng trước kia bọn họ đều là em, nhưng bên trong tình em của hai người bọn họ [ngưu tầm ngưu, mã tầm mã], cho nên cảm tình so với những người khác đặc biệt tốt hơn nhiều.

      Đều xem đối phương như em ruột của nhau, nhưng lúc Ngao Húc Bang quyết định rời khỏi Trấn Hạnh Phúc, hề thông báo với ai, mình lên Đài Bắc phát triển.

      Đêm nay cùng Trần Thanh Tài vừa uống rượu vừa chuyện phiếm thiên nam địa bắc, gần như quên thời gian. Trần Thanh Tài lần nữa cam đoan cùng , động thủ lão bà đánh lần nữa, về sau nhất định làm tốt ông chồng tốt, ba ba tốt. Rượu quá ba tuần, Trần Thanh Tài có men say, còn lôi muốn kéo tiếp.

      “Tiếp tục con khỉ, ngày mai tôi còn phải làm.” Ngao Húc Bang giúp đỡ Trần Thanh Tài đứng dậy.“Hơn nữa tôi vừa gọi điện thoại cho vợ tương lai của tôi, muốn ấy tới đón tôi, cậu cũng ngủ sớm chút, ngày mai sửa sáng lại nhà cửa.”

      “Đại ca à, chúng mình chỉ vừa gặp lại nha, lại sắp phải chia xa......” Trần Thanh Tài nấc cục cái, tựa vào người .

      “Sao cậu lại buồn nôn như thế?” Ngao Húc Bang khiêng Trần Thanh Tài vào phòng ngủ, đưa ta quăng đến giường.“Đài Bắc cùng Bình Đông cũng xa, lái xe vài giờ đến.”

      “Lão đại, em thực chưa từng nhìn nhầm ngừoi......” Trần Thanh Tài nằm ở giường, thào tự ,“Trước kia vẫn luôn bảo bọc cho em, biết Trần Thanh Tài em đời trước tu được phúc phận gì......”

      “Hãy bớt sàm ngôn , về sau cậu tốt với vợ cậu chút là được rồi, còn nhớ chăm sóc con và gia đình tốt.” Ngao Húc Bang dặn dò vài câu,“Cậu nghỉ ngơi cho tốt , tôi cũng phải về nhà.”

      Đợi cho Trần Thanh Tài ôm chăn bông vù vù ngủ say, mới rời khỏi phòng ngủ, vào phòng khách. Hoàng Tú Cúc vừa thấy đến, vội vàng vuốt vuốt tóc. ta hôm nay vừa nghe đến muốn tới, đặc biệt đến thẩm mỹ viện gội đầu, tuy rằng mặt ứ thanh chậm rãi biến mất, nhưng vẫn là có chút vô cùng thê thảm, hơn nữa ta lựa chọn bộ quần áo đẹp nhất.

      “A Bang, em thực biết nên cảm ơn như thế nào, để giúp em như vậy......”

      “Tôi phải giúp .” mặt chút thay đổi nhìn .“Tôi chỉ giúp người em của tôi thôi.”

      Hoàng Tú Cúc có chút xấu hổ, giọng hỏi:“ A Bang...... nghĩ chuyện em ngoại tình là sao?”

      có thừa nhận, cũng có phủ nhận, chỉ là thản nhiên :“Tôi về trước.”

      “A Bang.” ta chạy nhanh đến, giữ chặt cánh tay .“Em phải loại phụ nữ như tưởng tượng đâu, em chỉ là......”

      “Buông ra!” Ngao Húc Bang quay đầu, tiếng lạnh lẽo.

      buông!” Vẻ mặt Hoàng Tú Cúc kiên quyết,“A Bang, có câu em nhất định phải với , có lẽ cảm thấy em vô liêm sỉ, là phụ nữ tuân thủ nữ tắc, nhưng trước kia em ......”

      “Câm miệng!” bỏ tay ta ra, tức giận trừng mắt nhìn ta,“ Hoàng Tú Cúc, đừng quên chồng của là Trần Thanh Tài.”

      “Người em trước kia chính là , phải A Tài!” ta liều lĩnh xông lên phía trước, dùng sức ôm lấy .“Em cùng A Tài giường, còn phải bởi vì dáng vóc của ta giống sao, em mới có thể nhất thời ý loạn tình mê......”

      “Hoàng Tú Cúc! Mau thả tôi ra!” Ngao Húc Bang chửi ầm lên, muốn đẩy ta ra.

      Bất đắc dĩ ta giống như còn bạch tuộc có tám tay, bám chặt lấy buông,“A Bang, van cầu , dẫn em được ? Em muốn......” ta dừng lại, lộ ra cười lạnh.“Được rồi! Em biết thực khó xử, có bạn , em nên cầu kiêu ngạo, chỉ hy vọng hứa cho em đước phép ở lại bên cạnh .”

      Người điên! Ngao Húc Bang ở trong lòng mắng mấy ngàn lần, liều mình muốn thoát khỏi ta.

      “A! Đào...... Đào tiểu thư?!”

      Đào Xán Xán đứng ở cửa, mắt lạnh nhìn bọn họ.

      Toàn thân như là bị sét đánh quá, cứng ngắc quay đầu.

      “Xán Xán......”

      Đào Xán Xán lời, xoay người bước .

      điên kia, cách tôi xa chút.” hổn hển đẩy Hoàng Tú Cúc ra, sau đó vội vàng đuổi theo. Chết tiệt, biết mình chết chắc rồi!
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10

      ràng là mùa hè, Ngao Húc Bang lại rùng mình cái. chạy vội đến, cuối cùng đuổi kịp Đào Xán Xán.“Xán Xán, em hãy nghe ......” Đòi mạng, sao lại cùng nữ vương độc miệng giống nhau như đúc? đúng là phải là xui xẻo bình thường
      Làm chuyện xấu có báo ứng, vậy làm chuyện tốt cũng gặp báo ứng sao?
      Chết tiệt, muốn sửa vận!
      Đào Xán Xán nhìn thấy cùng người phụ nữ khác quấn quýt lấy nhau, mặc kệ ôm là ai, đều cảm thấy chướng mắt, cho nên buồn hé răng sải bước đến xe, chuẩn bị lái xe về nhà.
      Hừ! Gọi điện thoại kêu tới đón , kết quả thế nhưng để cho nhìn thấy ôm khác! Cho dù là đối phương thương nhung nhớ, vẫn ghen. Hơn nữa lần này nếu tức giận, khó bảo đảm lần sau tái phạm, cho nên muốn biểu hào phóng, cũng ôn tồn thèm để ý.
      thoải mái, cho nên muốn tức giận, muốn cho hiểu có thể có tiếp theo.
      “Xán Xán!” Ngao Húc Bang đứng chặn lại ở đầu chiếc xe , bắt lấy cổ xe,“Xin em hãy nghe .”
      cái gì?” nhướng mày, nhìn .“Muốn dẫn ta bỏ trốn sao? Tốt lắm! mang em bỏ trốn, lại có gan mang theo người phụ nữ khác bỏ trốn? Ngao Húc Bang, lợi hại, có cần em vỗ tay khen hay ?”
      “Trời ạ.” lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt tức giận như thế.“Em cũng phải cho lần cơ hội để khiếu nại chứ!”
      “Khiếu nại cái gì?” đem chìa khóa xe cắm vào ổ khóa, nhàng xoay, khởi động máy xe.“ bắt tội phạm ngay tại trường, còn có thể khiếu nại cái gì chứ?”
      “Có a!” nhịn được cãi lại,“Nếu là bị vu oan, chính là ngoại lệ a!” là quá xui xẻo, vì chuyện mà mình làm, khô cả nước bọt để giải thích.
      “Nha, ngoại lệ sao?” Đào Xán Xán bĩu cái miệng nhắn, ngoài cười nhưng trong cười :“ phải luôn , lúc nào cũng có phụ nữ bám theo , nên thể từ chối sao?”
      “Sao … Lại có thể thế?” nuốt ngụm nước miếng,“ có em, các khác trong mắt đều là cái rắm! Hơn nữa, ra, ôm em đương nhiên thoải mái hơn......” Trước mắt còn có công chúa có thể bế, làm sao ôm obasan(*)?(mình nghĩ là bà già)
      liếc trắng mắt. tại cũng phải muốn tình thông báo lớn gì quá, nhưng gã ngu ngốc này bậy bạ gì thế?
      “Ấy da, phải! Làm sao biết ta đột ngột ôm , còn năng điên cuồng gì đó? bị sỗ sàng, cũng thực khó chịu a!” vội vàng đứng đắn .
      Làm ơn , mười năm nay là thực giữ mình trong sạch nha!
      “Nếu em có đúng lúc gặp được, đợi cho cùng ta “cùng chỗ Nhiều lần”, phải cũng ta cường bạo sao?” tức giận hỏi.
      “Làm ơn, cần chờ đến ta tự xông lên, cũng đánh ta ngất xỉu rồi.” Muốn ăn đậu hủ của ? Trừ phi đối phương tên là Đào Xán Xán.
      “Vậy vừa rồi sao đánh cho ta ngất xỉu ?” trợn trắng mắt, liếc nhìn .“Người đàn ông ăn vụng, quả nhiên lý do gì cũng được.”
      “Trời ạ!” có cách, cào cào tóc, gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng.“ phải như vậy! cùng ta phải như thế mà! Nếu muốn làm gì với ta, sao lại goi em đến làm chi?”
      nhún nhún vai.“Có lẽ đương vụng trộm như vậy có vẻ kích thích hơn.”
      “Xán Xán.” Làm ơn , tha được ?
      “Ngao Húc Bang, nếu hôm nay đổi lại là nhìn thấy học trưởng ôm em như vậy, thoải mái sao?” chút cũng chịu nhượng bộ.
      đập nát mặt của ta, bẻ gẫy tay ta, đánh ta còn manh giáp!” Chỉ là thể cắt chân tên Tây đần đó được, bởi vì còn muốn bảo tên đó mau cút xéo.
      “Vậy đúng rồi. Nhưng em là người văn minh, em biết cây làm chẳng nên non, hôm nay là để cho khác thừa cơ hội, vì phòng ngừa về sau lại tiếp tục xảy ra những chuyện này nữa, em hy vọng về nhà suy xét lại.”
      “Suy xét lại?” nhíu mày,“Nhưng cũng phải lỗi của mà......”
      phải là lỗi của em.” thúc dục chân ga, chuẩn bị lướt qua.
      “Em lại sai ở chỗ nào?” Đáng giận! Cùng người có học cao rất khó chuyện nha!
      “Em sai ở chỗ giữ gìn bạn trai tốt, mới thả ra ngoài tùy tiện câu dẫn phụ nữ, phải lỗi của em ?” đẩy bàn tay to của ra,“Tránh ra, em muốn về nhà tự suy xét lại.”
      Trời ạ! đến , mỗi câu còn phải ghen với sao?
      “Đào Xán Xán, có lỗi mà, tình huống lúc đó em cũng thấy đó, muốn đẩy ta ra! Sao lại chuyển thành muốn lên giường với ta chứ?” cầu như thế nào đều có tác dụng, khỏi càng lúc càng lớn tiếng.
      “Chờ cùng ta lên giường, em ngay cả câu cũng thèm với .” nhìn vào đôi mắt của .“Hôm nay ấy là vợ của bạn , nên tránh né chút, chứ phải tự tạo cơ hội cho nhau.”
      Cho nên, chuyện mà lo lắng quả nhiên xảy ra.
      Hoàng Tú Cúc có địch ý với , quả nhiên là vì có tình cảm với , hôm nay phát sinh chuyện như vậy, ai cũng dám cam đoan về sau bình an vô , đến lúc đó chỉ sợ cũng thể thu thập.
      “Về sau đến nhà bọn họ nữa.” Ngao Húc Bang vô liêm sỉ , ngồi lên ghế ở phía sau.“Chúng ta về nhà ! Xán Xán công chúa.”
      “Xuống xe.” quay đầu, trừng liếc mắt cái.“Tự bộ trở về.” Còn muốn chơi xấu? có cửa đâu!
      “Ách......”
      xuống xe, có phải hay ?” Đào Xán Xán nhíu mày hỏi.
      xuống.” Hừ, da dày thiên hạ có gì làm khó được.
      “Vậy tự em bộ về.” làm ra động tác muốn xuống xe.“Dù sao đường chỉ có 20 phút, để xem trị an của Trấn Hạnh Phúc có tốt ......”
      Được, thua.
      Ngao Húc Bang ngoan ngoãn xuống xe, lại mặt dày mày dạn nắm lấy cổ xe của , ra vẻ đáng thương vô cùng nhìn .
      “Trừng em cũng vô dụng.” lạnh giọng ,“Tránh ra.”
      “Đây là ánh mắt đau khổ cầu xin của mà, được ?” hạ giọng mềm nhũn,“Làm ơn, cho cơ hội nữa mà.”
      “Chờ em hết giận sau.” tại tuyệt đối thể mềm lòng.“ muốn tránh ra hay ?”
      “Nếu hôm nay em tha thứ cho , vậy cứ chạy tông thẳng vào !” bất cứ giá nào, bước lui về phía sau bước, sau đó nhắm mắt dang rộng đôi tay, ra vẻ đón nhận cái chết.
      “Tốt!” thúc dục chân ga, động cơ rầm rầm rung động.“Nhưng phải hiểu , em đụng vào , có thể bị ngã xe, đến lúc đó nếu gãy tay đứt chân......”
      “Được rồi, được rồi!” Đáng giận! Chiêu này lại vô dụng.“Đêm nay em thắng! Công chúa xin cẩn thận lái xe, về nhà nhớ gọi điện thoại cho .”
      hừ lạnh tiếng, cũng có đồng ý với .
      “Xán Xán......” biết khi cố chấp lên, hoàn toàn ai có thể khuyên nhũ, cũng hiểu được đêm nay hẳn là nhận được điện thoại của , đành phải đau khổ đuổi theo ở phía sau xe máy của ,“Đào Xán Xán......”
      Nhưng, công chúa phát giận ngay cả đầu cũng hề quay lại.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10



      Ngay sau đó, tức giận đến kêu to:“Em mang mũ bảo hiểm, muốn viết giấy phạt em! Dừng xe lại cho ......”
      Chết tiệt! Vẫn cứ chạy thẳng về phía trước!
      có gan cứ mang giấy phạt đến nhà em......” nhàng đáp trả, sau đó biến mất ở trong đêm tối. Hừ, mặc kệ phát sinh chuyện gì, công chúa chỉ cần nổi giận sợ gì cả!
      Hắc, công chúa là sợ! Ngao Húc Bang cũng nghĩ đến mình là con người sắt đá, tình nhân cãi nhau là chuyện thường mà, cho nên hai ngày nay luôn chờ gọi điện thoại cho , mời đến Đào gia ăn cơm.
      Kết quả...... Hừ hừ, ăn mình! Đương nhiên là có loại chuyện tốt như thế rồi.
      Sau lại tan tầm, da mặt dày, muốn giả vờ như có việc gì đến Đào gia xin cơm ăn, lại bị ném ra ngoài, còn phán câu!
      suy nghĩ kĩ gặp mặt.”
      Tốt , có bạn nào trêu cợt bạn trai như vậy! cũng nổi giận đầy bụng, nên thẳng về nhà.
      Sau đó, liên tục năm ngày đều nhìn thấy . Chết tiệt! Sớm biết như thế, tối hôm đó liền quỳ gối trước mặt của xin lỗi. Bằng đến nhà Lý trưởng mượn loa thông báo, hét lớn với , “Thực xin lỗi”, cũng thiếu cọng lông tơ mà? rốt cuộc là kiên trì cái gì?
      Phụ nữ thôi, nghe theo tốt rồi.
      Năm ngày, suy xét lại kết quả chính là, về sau chỉ cần thích, cũng gật đầu phụ họa; Về sau , muốn đem quạ đen thành quạ trắng, cũng nghiêm túc : Đúng, đó là con quạ trắng.
      Dù sao bất cứ chuyện gì, nghe theo được rồi, tại sao vì obasan phải làm phá hư cảm tình của bọn họ?
      sau, Trần Thanh Tài cùng người nhà chuyển đến Đài Bắc, về sau chết cũng tìm Trần Thanh Tài, cho dù muốn gặp mặt, cũng hẹn ra ngoài.
      ×, ai dám là thê nô? (chữ x ấy là chửi bậy đó nha)
      phải, đúng ?
      chỉ là...... Có vẻ vợ nhiều chút thôi.
      Nhưng, lại qua hai ngày, gọi điện thoại cho , vẫn như cũ tiếp điện thoại, cũng cùng gặp mặt, đến phòng khám động vật của , cũng là bị oanh ra ngoài, còn thấy mấy bé phụ việc viết lên tờ giấy dán ở cửa: Ngu ngốc cùng Ngao Húc Bang thể tiến vào. Làm ơn , chó còn vào được phòng khám của , là bạn trai của , cũng thể vào, quá mức đau lòng mà!
      Bởi vậy mỗi ngày đều phiền chán, còn rảnh rỗi nhờ cấp của , Đào Thế Đường trở về giúp vài câu tốt đẹp.
      “Trưởng quan.” Ngao Húc Bang hiếm khi nịnh nọt, muốn nịnh bợ vợ tương lai, quên đưa lên nước trà cùng điểm tâm.
      Bất quá tiến vào phải lúc, Đào Thế Đường chuyện điện thoại, còn lấy ánh mắt ý bảo đừng lên tiếng.
      “Ừm, vé máy bay mua xong rồi?”
      Vé máy bay? Ngao Húc Bang dựng thẳng hai tai lên, đồng thời, tâm bất ổn.
      sai biệt lắm đều chuẩn bị tốt, hôm nay thu thập hành lý...... Ừm, đúng vậy, cám ơn quan tâm, đúng giờ đến sân bay tập hợp...... Được, cám ơn, hẹn gặp lại.” Đào Thế Đường cắt đứt điện thoại, trừng mắt nhìn Ngao Húc Bang,
      “Cậu dám nghe lén điện thoại của người khác, biết nên ra ngoài sao?”
      “Ai muốn xuất ngoại?” đối với hai chữ “Xuất ngoại” Này thực mẫn cảm, toàn thân thoải mái.
      “Di? Cậu biết sao?” Đào Thế Đường lộ ra ý cười xấu xa,“Nha, đúng rồi, tôi quên gần đây cậu bị Xán Xán đông lạnh, có tới nhà ăn cơm của tôi.” Đáng giận! Ngay cả người khác cũng muốn chuyện trêu chọc .
      phải là Xán Xán chứ?”
      Đào Thế Đường trầm mặc trong chốc lát,“Ngày hôm qua Xán Xán phòng khám muốn nghỉ ngơi ngày, tại có lẽ thu thập hành lý!” Có lẽ thế!
      “Thu thập hành lý? Muốn làm cái gì?” khẩn trương tiến lên, nắm cổ áo của trưởng quan,“ mau!”
      “Du học a!” Đào Thế Đường lơ đễnh . Hàng năm nghỉ hè, đều đưa cặp bé song sinh ra nước ngoài du học.
      “Sao ấy du học?” Ngao Húc Bang trợn hai mắt lên,“ ấy phải lấy được bằng Thạc sĩ rồi sao?”
      Nếu du học, vậy sao? cũng phải theo xuất ngoại sao?
      Nhưng nếu ra ngoại quốc, có thể sống được sao?
      Quan trọng nhất là, bây giờ lập tức học bổ túc tiếng có kịp ? Nếu sớm biết như thế, lúc còn Trung học cố gắng học nhiều thêm môn này chút, tại mới muốn học tiếng , có thể quá muộn hay ? Trong lòng loạn thành đoàn, hoàn toàn thể suy nghĩ.
      “Tôi muốn tìm ấy để hỏi ràng!” đem điểm tâm nhét vào trong tay Đào Thế Đường, vội vàng rời .
      Đào Thế Đường nhìn bóng dáng bối rối của , khỏi cảm thấy buồn cười, nhìn điểm tâm tay, thào tự ,“Nể tình mấy ngày nay cậu nịnh bợ tôi, nên tôi mới giúp cậu tay đó nhé!”
      biết Đào Thế Đường này tỉ mỉ...... Là chỉnh ? Hay là đanggiúp ?
      Mặc kệ là hoạt hình, tiểu thuyết, hay là trò chơi điện tử, đến khắc cuối cùng, nhân vật nam chính đều dũng cảm tiến tới, đến trước mặt công chúa.
      Đúng vậy, mặc kệ có phải hay bị Ba ba Đào ném ra ngoài, nên khi mẹ Đào vừa mở cửa, nhanh chóng hỏi công chúa của ở nơi nào.
      “Xán Xán a! Con bé ở lầu hai, ......” đợi mẹ Đào xong, Ngao Húc Bang giống như lốc xoáy vọt vào.“Giúp Kẹo cùng Bánh kem thu thập hành lý.” Kẹo cùng Bánh kem là hai bảo bối của Đào gia.
      Ngao Húc Bang chạy lên lầu hai, tìm kiếm thân ảnh Đào Xán Xán.
      Rốt cục vào gian phòng cuối cùng, cửa đóng, thấy ở bên trong, chút nghĩ ngợi liền vọt vào.
      “Xán Xán!”
      nghe được thanh quay đầu, đầu tiên là mặt lộ vẻ kinh ngạc, muốn mở miệng cùng chuyện, nhưng lại nghĩ tới nguyên tắc của mình, cố đè xuống nhớ nhung mấy hôm nay.
      cũng nhớ a! Nhưng ra cảm giác bực bội trong lòng , nhưng đầu gỗ này vẫn hề nhúc nhích, hai ngày trước còn giận dỗi, xoay người bước , làm cho vất vả hơi bình tĩnh được chút, lại bừng bừng nổi giận.
      “Em muốn làm gì?” vào bên cạnh , phát thực thu thập hành lý.“Sao em lại thu thập hành lí?”
      “Liên quan gì đến ?” hừ lạnh tiếng.
      “Thực xin lỗi, sai rồi.” Được rồi! Thừa dịp bốn bề vắng lặng, quỳ xuống trước người . “Van em đừng mà, là đúng, nên để cho khác có cơ hội đến gần . biết em muốn với , vợ bạn thể chạm vào, đạo lý này hiểu mà, lúc A Tài theo đuổi Hoàng Tú Cúc, cho nên hoàn toàn hề có cảm giác gì với ta...... Làm ơn, thực biết sai rồi, xin em đừng .”
      da mặt dày tiến lên, hai tay vòng lấy thân thể mảnh mai của .
      Đào Xán Xán sửng sốt, nhìn diễn vẻ khổ sở, cố gắng đè nén, cho khóe miệng nhếch lên.
      phải có lỗi, cần phải suy xét sao?”
      “Có, sai lầm rồi, thực sai lầm rồi.” giống đứa trẻ, đem mặt vùi vào trong ngực của , nhàng cọ xát.“Về sau chỉ cần em sai, nhất định nhận lỗi, tuyệt đối tranh luận.”
      “Phải ?” nhún nhún vai.“ phải chê em là công chúa, kiêu ngạo và kiêu căng sao?”
      chỉ mong em là công chúa trong suốt đời này của , nguyện đem tất cả những thứ tốt nhất của tặng hết cho em.” Ngao Húc Bang nghiêm túc nhìn .“Chỉ cần em đồng ý ở lại, nhất định dùng cuộc đời của để chứng minh với em rằng, em đến mức nào.”
      “Cả đời, phải ?” cúi đầu nhìn đôi mắt to chân thành của .
      “Đúng vậy.” chút do dự gật đầu.
      “Nhưng suốt đời này, chỉ được phép ôm mình em, từ nay về sau thể tiếp xúc thân mật cùng người khác phái khác, cũng nguyện ý?” cố ý giả vờ làm bộ làm tịch.
      “Chỉ cần em , đồng ý tất cả, cho dù tại em muốn cởi trần đường, cũng nguyện ý!” Đúng vậy, từ khi gặp , nguyên tắc của cũng trôi theo gió thoảng.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10

      có biện pháp, khắp thiên hạ nhiều như vậy, chỉ muốn mình thôi! Cho dù phát giận, cũng thấy được đáng .
      “Tốt! tại đem quần áo cởi sạch.” cười meo meo .
      “Ách......” Thực muốn trần truồng ra ngoài? nghi hoặc nhìn , phát vẻ mặt kiên trì, lời ra, đành phải kiên trì cởi quần áo.
      Đào Xán Xán đến cạnh cửa, khóa cửa phòng lại, nhìn trước mắt mãnh nam đem người quần áo rút .
      Chậc chậc chậc, dáng người của đúng là phải cao to bình thường. thầm tán thưởng. Nếu phải giận dỗi tuần nay, rất mê luyến cơ thể của ...... Nghĩ vậy, liền mặt đỏ tim đập.
      Khi cởi áo, rốt cục mở miệng,“Ngồi vào ghế.” chỉ vào ghế dựa bên.
      Ngao Húc Bang trần trụi nửa người , ngoan ngoãn ngồi xuống ở ghế .
      bước nhàng đến trước mặt của , hai lời, khóa ngồi ở đùi của , hơi thở ngọt ngào phả ở mặt của .
      suy nghĩ kĩ chưa?” Bàn tay bé của vuốt ve hai má bóng loáng của , ngoài vài vết sẹo nơi khóe mắt, thực ra, gương mặt rất tuấn tú.
      “Có.” gật đầu.
      Môi của nhàng phất qua cái trán của , sau đó lướt xuống mũi , lại đến cái miệng của , thân mình xinh đẹp cọ xát người của .
      “Xán Xán, em có thể......”
      Đừng lộn xộn được ? Vật dưới đũng quần của bởi vì cọ xát mà có phản ứng.
      “Đừng được ? Cho dù em thực muốn du học, ...... cũng muốn cùng em......”
      “Đứa ngốc.” Môi của chuyển tới lỗ tai của , hơi thở nhàng,“Em rồi, em rời khỏi , cho dù đuổi em , em cũng tiếp tục ở bên cạnh cả đời, quên rồi sao?”
      “Nhưng...... phải em thu thập hành lý sao?”
      “Hàng năm nghỉ hè, Kẹo cùng Bánh kem đều đến nước Mĩ du học, cho nên em giúp bọn chúng thu thập hành lý.”
      Phòng ngủ của bây giờ, lúc trước là phòng của bánh kem , hơn nữa Bánh kem đặc biệt dính , đơn giản buổi tối liền ngủ cùng , ngay cả quần áo cũng chiếm hơn nửa tủ quần áo của , đều là do ngốc này mua cho bé ấy.
      “Nha......” lại bị Đào Thế Đường chỉnh sao?
      Đào Xán Xán hôn lên môi của , nuốt sống những lời thô tục chuẩn bị khỏi miệng.
      tách đôi môi của ra. Đầu lưỡi thẳng tiến vào bên trong miệng của , bàn tay to cầm vòng eo của .
      hồi lâu, mới rời khỏi , thanh khàn khàn :“Xán Xán, chúng ta ngày mai xem nhà, được ?”
      chuẩn bị muốn kết hôn với em sao?” Hai má của phiếm hồng, đầu lưỡi liếm liếm cánh môi.
      “Chỉ cần ba Đào gật đầu, em nhất định cưới em ngay lập tức.” Khuôn mặt của chôn ở cần cổ của , sau đó giọng :“Nếu phải bởi vì ba Đào cùng mẹ Đào có ân với , ah sớm bắt cóc em mang rồi......”
      “Húc Bang.” giọng kêu gọi.
      “Hửm?”
      “Ngày mai chúng ta tìm nhà !” Thân thể của ngoan ngõan uốn éo, bàn tay bé từ trong ngực của lần dò thẳng xuống bụng.
      Hơi thở dốc của càng nặng nề thêm, muốn ngăn cản đôi tay bé xâm lược của , nhưng sợ ngã xuống, đành phải thấp giọng :“Xán Xán, đừng......”
      “Thực cần sao?” Bàn tay bé của đặt ở giữa hai chân của .“ có phản ứng......”
      phải cần......” Hô hấp của trở nên dồn dập,“Mà là...... Nếu bị ba Đào phát làm chuyện này với em, ba Đào nhất định dễ dàng cho phép cưới em......”
      “Húc Bang, đáng .” Đào Xán Xán khẽ cười tiếng, nghĩ tới mặc kệ là cá tính hay là thân thể của , đều thập phần chính trực.
      “Cho nên em mới muốn mua căn nhà, chúng ta mới có thể đủ thời gian trước khi kết hôn.”
      “Mua nhà là được rồi sao?” Ngao Húc Bang nghi hoặc nhìn .“Cho nên chỉ cần...... Ôi, Xán Xán...... Nơi đó......” Bàn tay bé của chui vào trong quần của , làm cho rùng mình cái.
      “Sau khi mua nhà, mỗi ngày em đến nhà , cần chờ đến mười tháng sau, chúng ta có thể kết hôn.” vừa , vừa thoát hết quần áo sạch .
      “Xán............” muốn ngăn cản , lại thấy vén cao chiếc váy hoa lên Sau...... Sau đó sao? Sính lễ...... Muốn bao nhiêu...... Ôi......”
      thế nhưng ở trước mặt của cởi quần lót ra, hai chân trắng min cọ sát vật nam tính thô dài của .
      Vài giây sau, giúp đỡ vật nam tính của , đưa đến ngay miệng tiểu huyệt của mình, chậm rãi đem phân thân to lớn của , đẩy vào miệng tiểu huyệt của mình.
      thét lớn tiếng, cắn môi, nhịn xuống phát ra thanh.
      “Sau đó...... Chỉ cần mỗi ngày làm chuyện như bây giờ, chờ khi mua nhà, có lẽ đến ba tháng, chúng ta có thể kết hôn......” hiểu, ra công chúa của muốn dùng cách lên xe trước sau đó mới mua vé bổ sung a!
      “Được.” thích phương pháp này. Ngao Húc Bang ôm chặt lấy , nâng mông đâm mạnh lên .
      “Ngô......” cúi đầu, cắn bờ vai của , sợ phát ra tiếng vang quá lớn.“A......”
      dùng tốc độ nhanh hơn chút, tận tình đâm vào rút ra bên trong hoa huyệt của .
      “Vâng...... Vâng, ôi, đến lúc đó nếu ba Đào vẫn đồng ý, chúng ta tiếp tục sinh thêm đứa thứ hai, nếu ông vẫn đồng ý, chúng ta sinh thêm đứa thứ ba......” hôn lên môi .“Xán Xán, em, rất , rất em…………….”
      Đào Xán Xán choàng tay qua gáy của , ôn nhu :“Húc Bang, em cũng vậy......” Rất , rất .
      Toàn bộ gian phòng tràn ngập mật ngọt nồng đậm cho .
      Cho nên, kết cục cuối cùng của công chúa? sao
      Đương nhiên là như thế, sống hạnh phúc vĩnh viễn cả đời.
      End
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      mailinh thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :