1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Công Chúa Thuần Thú Sư

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      “Xán Xán, làm sao vậy? Nhìn thấy tôi, trông em có vẻ mất hứng nhỉ.” Quan Thừa Hiến có chút tức giận.

      có a!” ngẩng đầu, nhìn ,“Học trưởng, tới đây có chuyện gì?”

      “Đúng rồi, Xán Xán.” Quan Thừa Hiến nhớ tới mình có chuyện muốn tìm đến .“Mấy ngày hôm trước gặp được gã cảnh sát tên Ngao Húc Bang, đúng hay ?”

      “Vâng.” gật đầu.“Sau đó sao?”

      “Tôi biết mà!” đột nhiên kích động bắt lấy bả vai của ,“Xán Xán, điều tra qua gia thế của ta, ta phải người tốt, hơn nữa năm đó ......”

      nhíu mày, giãy khỏi kiềm chế của ta,“Học trưởng, Húc Bang có phải người tốt hay , tôi so với còn ràng hơn nhiều.”

      “Xán Xán......” Quan Thừa Hiến nhíu mày.

      ta mấy ngày nay có tới tìm , là vì muốn điều tra tên cảnh sát đe dọa ta, kết quả là, chẳng những tra ra gia thế bối cảnh của Ngao Húc Bang, còn phát khúc mắc của ta cùng với Xán Xán lúc trước…

      “Học trưởng, chuyện tôi cùng Húc Bang, có thể đừng xen vào được ?” tức giận xoay người, đưa lưng về phía ta.

      “Xán Xán, em hiểu......” Quan Thừa Hiến muốn lại thôi, cuối cùng kiên quyết nào :“Mấy năm nay em mất trí nhớ, nên em quên chuyện của em về Ngao Húc Bang, em hoàn toàn biết ta làm gì với em......”

      hít sâu ngụm, lạnh giọng :“Quan tiên sinh, tôi cảnh cáo đừng lung tung, năm đó cũng phải Húc Bang hại tôi, đó chẳng qua chỉ là chuyện ngoài ý muốn, hiểu ?”

      “Em......” Quan Thừa Hiến chấn động, ép xoay người đối mặt ta,“Em nhớ ra ta?”

      “Đúng, tôi nhớ lại.” Đào Xán Xán nhịn được ra ,“Khi tôi vừa gặp lại Ngao Húc Bang, tôi nhớ ra ấy.”

      Đứng ở cửa vẻ mặt Ngao Húc Bang kinh ngạc, vật mang tay rơi xuống đất, quả thực thể tin được lỗ tai của mình.

      Xán Xán...... sớm nhớ tới ?

      Vậy vẫn phủ nhận...... phải giống tên ngu ngốc sao?

      “Em khôi phục trí nhớ?” Ngao Húc Bang thào tự .

      “Húc Bang......” Đào Xán Xán bỏ ra hai tay của Quan Thừa Hiến, đến trước mặt của ,“ hãy nghe em , em nhớ lại......”

      “Em sớm nhớ ra tôi? Nhớ tới câu chuyện mười năm trước?” khó có thể tin nhìn .

      “Em......”

      “Trả lời tôi, có phải hay ?” nhịn được rống to.

      “Đúng vậy.” Hàng mày thanh tú của cau chặt lại, rốt cục thừa nhận.

      “Đào Xán Xán, sao em lại muốn gạt tôi? Vì sao giả vờ em nhớ tôi? Là muốn chỉnh tôi hay vẫn là muốn xem tôi làm trò cười?” khó hiểu hỏi.

      “Húc Bang, hãy nghe em ......” muốn bắt lấy tay .

      Ngao Húc Bang dùng sức đẩy tay ra, rút lui vài bước, lộ ra cười khổ,“Tôi còn thầm may mắn em nhớ ra tôi, tôi đây......” Có thể ở lại bên cạnh em lâu chút.

      Nhưng sớm nhớ lại những chuyện trước kia của bọn họ, dựa vào cái gì da mặt dày canh giữ ở bên cạnh chứ? Cho dù mấy ngày nay bên nhau rất hòa hợp, bắt đầu từ giờ khắc này, lại tự biết xấu hổ, cảm thấy tự ti.

      “Húc Bang......” Thanh của có vẻ dồn dập.

      “Tôi còn có mặt mũi để em nhìn thấy tôi sao?” cười khổ tiếng,“Xán Xán, thực xin lỗi.”

      xong, xoay người rời

      “Húc Bang......” lớn tiếng gọi tên của , muốn đuổi theo.

      Quan Thừa Hiến giữ chặt thân mình kiều của ,“Xán Xán, đừng ! Loại người giống như ta, hoàn toàn có năng lực bảo vệ em, cũng có tư cách em......”

      Đào Xán Xán quay đầu, cho Quan Thừa Hiến cái tát, ngăn tiếp tục tiếp.

      “Ai cũng cho phép Húc Bang có tư cách tôi!” Nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, oán hận cắn cánh môi,“Chỉ có tôi mới có thể quyết định có nhận tình của ấy nhận, các người đều có tư cách phê bình ấy.”

      sử dụng tất cả sức lực, đẩy Quan Thừa Hiến ra, co chân , vội vàng muốn đuổi theo Ngao Húc Bang.

      ra có đôi khi chân tướng ràng, cũng phải kết cục đại vui mừng......
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5



      Chân tướng, đó là phải ngược từ mười năm về trước. Trở lại hôm sinh nhật Ngao Húc Bang hai mươi tuổi. Đêm đó, Đào Xán Xán muốn giúp tổ chức buổi sinh nhật, vì thế gạt người nhà mua cái bánh ngọt, vòng đến chỗ của ở, nghĩ tới hoàn toàn thấy ai.

      nổi giận, có lẽ đến quán bar thường đến.Nhưng chỉ mới mười lăm tuổi, đương nhiên bảo vệ của quán bar cho vào, chỉ phải đứng bên ngoài, đợi xuất .


      Khi đó Ngao Húc Bang bận rộn ở sòng bạc, hoàn toàn quên hôm nay là sinh nhật .


      Đào Xán Xán luôn ở bên ngoài cửa quán bar chờ , mãi đến khi thấy đám người cãi nhau ầm ĩ xông đến gần. nghe được có người trong đó ba chữ Ngao Húc Bang”, ngây thơ nghĩ rằng bạn của , nên bước đến hỏi có biết tại ở đâu hay . Nhưng thế giới của Ngao Húc Bang phức tạp vượt quá tưởng tượng là của , đây là đám lưu manh ác sói lăn lộn trong thế giới ngầm này.

      Bọn họ có thế lực cùng địa bàn củamình, chỉ cần là đối phương có được gì đó, liều lĩnh tranh đoạt đánh cướp.

      Nhất là bé con tự mình dâng đến tận cửa như thế này, bộ dáng ngọt giống như viên mật đào, tuy rằng ngây ngô, lại càng làm cho
      đàn ác sói này càng muốn hái.

      Bởi vậy tự chọc phiền toái, quấn vào trận chiến tranh đoạt địa bàn, bị đám cuồn cuộn bắt cóc, trở thành vật hi sinh uy hiếp Ngao Húc Bang.

      Đêm nay, cũng thành cơn ác mộng của cùng Ngao Húc Bang.

      Sau đó Ngao Húc Bang nhận được điện thoại, ra mặt cùng đối phương đàm phán, đồng thời cũng liên lạc Đào Thế Đường, nhưng khi tới trường, chỉ có mặt mũi bầm dập, hơn nữa toàn thân đều là máu. Lập tức giống như con sư tử phát điên, liều mạng đem tất cả bọn lưu manh đánh trận thừa sống thiếu chết. Cuối cùng là Đào Thế Đường đến, mới miễn cưỡng cùng đồng nghiệp kiềm chế lại, mang đám lưu manh này mang về sở cảnh sát. Đào Xán Xán bị đưa vào bệnh viện, toàn thân đều có dấu vết bị ấu đả, cái trán cũng gặp va chạm kịch liệt, làm cho máu chảy đầy mặt, người đầy những vế thương lớn bị chém.

      ra bọn ác sói kia muốn xâm phạm , liều chết theo, dưới tình thế cấp bách, liều mạng chống cự nên bị hôn mê.

      Cũng may Ngao Húc Bang đúng lúc đuổi tới kịp, vội vàng đem đưa cấp cứu.

      Cũng bởi vì chuyện ngoài ý muốn này, làm cho hoàn toàn hiểu được, ra bản thân ảnh hưởng đến tất cả mọi chuyện tốt đẹp của Đào Xán Xán.
      thiếu chút nữa hủy tất cả mọi thứ của , cũng bởi vì liên quan đến , nên mới để cho thứ dơ bẩn đó xâm nhập vào cuộc sống của .

      Đêm đó Ba ba Đào cũng tới, hung hăng đánh quyền, tiếp theo muốn hứa hẹn đời này cho phép lại tiếp cận Đào Xán Xán, muốn vĩnh viễn rời khỏi .

      Nếu thực , nên hiểu được thích hợp với thế giới của , bởi vì thể cấp cho thế giới hoàn mỹ hạnh phúc nhất. Cho nên đáp ứng Ba ba Đào, đời này tái xuất trước mặt của nữa, vĩnh viễn chỉ ở xa xa chúc phúc cho . Vì thế thừa dịp hôn mê, lặng lẽ rời khỏi Trấn Hạnh Phúc, thong báo cho bất cứ ai, mình rời .

      Đào Xán Xán sau khi tỉnh lại, khóc muốn tìm Ngao Húc Bang, lại phát thực rời khỏi cuộc sống của .

      Cuối cùng, Ba ba Đào vì làm cho quên Ngao Húc Bang, đưa đến Vancouver học đại học, ba tháng sau xảy ra tai nạn xe, bởi vì não bộ bị bị thương nặng mà mất trí nhớ.

      Tuy rằng trải qua tĩnh dưỡng, nhớ ra đa số chuyện trước kia, nhưng dưới cực lực phong tỏa của Ba ba Đào, những chuyện có liên quan đến Ngao Húc Bang trở thành chỗ trống duy nhất trong đầu .

      Nay nhớ ra tất cả những chuyện qua, đối với là chuyện thể nào chấp nhận được.

      rất muốn tiếng xin lỗi với , cũng biết mở miệng như thế nào, chỉ có thể lấy chúc phúc làm như cớ để trốn tránh.

      Như vậy qua lại, làm cho Ngao Húc Bang chỉ dám đem đặt ở trong lòng, ngay cả tin tức của cũng dám tìm hiểu,nhưng vận mệnh lại làm cho bọn họ gắt gao dây dưa, phảng phất thể cắt rời bọn họ ra được.

      nhớ ra , có tư cách gì đến trước mặt của ? Ngao Húc Bang chạy đến quán bar khu phố uống rượu giải sầu, muốn dùng cồn đè ép xuống kích động mênh mông trong lòng mình. Hồi tưởng mười mấy ngày nay, vui vẻ hơn bất cứ lúc nào trong đời của , bởi vì giống như trở lại trước kia, có thể gặp lại gương mặt xinh xắn của ,có thể lại được ở bên cạnh của , nhìn nụ cười của , liền cảm thấy mỹ mãn.

      Bỗng nhiên, hai tay của đấm mạnh vào bàn, hét lớn tiếng.
      Nhân viên quầy rượu hoảng sợ, tay cầm gì đó thiếu chút nữa rơi xuống đất.

      Lúc này, di động trong túi phát ra tiếng vang, còn ngừng chấn động, tức giận lấy di động ra.

      “Mặc kệ là ai, tôi tại muốn tiếp điện thoại, tốt nhất......”

      “Húc Bang, Xán Xán có ở cùng cậu ?” Điện thoại kia đầu là Đào Thế Đường, ngữ khí của có chút sốt ruột.

      “Xán...... Xán Xán?” Ngao Húc Bang nhíu mày lại.

      tại chín giờ, con bé vẫn chưa về nhà, ngay cả cơm chiều cũng trở về ăn...... Có phải con bé ở cùng cậu hay ?”

      “Xán......” vội vàng nhảy xuống khỏi ghế,“ ấy về nhà sao?"

      “Đúng vậy. Xán Xán rất ít khi ở lại bên ngoài, cho dù muốn tăng ca, cũng gọi điện thoại báo cho biết, nhưng tôi vừa rồi gọi điện thoại đến phòng khám, mấy học sinh nơi đó bảo rằng chiều nay con bé ra ngoài, cho nên......”
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5


      Ngao Húc Bang lấy tiền ra, đặt ở quầy bar,“20 phút sau, mặc kệ có tin tức hay , tôi gọi điện thoại cho .”

      đợi Đào Thế Đường đáp lại, cắt đứt điện thoại, chạy ra khỏi quán bar.


      ra bên ngoài, mới biết được trời mưa to, biến sắc.


      Lúc này mưa sa gió giật, Đào Xán Xán ngốc nghếch kia còn lang thàng ở bên ngoài, rốt cuộc đâu?


      Đáng chết! thầm mắng liên tiếp thô tục, bất an lại nổi lên trong lòng.


      nhớ thương , bất chấp bị mưa xối vào người, vọt vào trong cơn mưa như trút nước.


      Trong đầu lên những nơi có khả năng , bước chân dồn dập cũng từng dừng lại.


      Mãi đến khi linh quang chợt lóe, Ngao Húc Bang quyết định đánh cuộc keo với vận may.


      Có lẽ cố chấp kia, ở nơi đó chờ ......


      cố chấp Đào Xán Xán này, bởi vì biết nên đâu để tìm Ngao Húc Bang, vì thế đem những nơi có thể tìm hết. Nhưng Trấn Hạnh Phúc mười năm sau, có những nơi thay đổi hoàn toàn, những nơi mà bọn thường hay qua, vật đổi sao dời từ lâu.


      Bất quá vẫn dựa vào trực giác, vào gian hàng bán kem làm lần đầu tiên hai người gặp mặt.


      Quả nhiên, có bóng người nhắn ngồi xổm ở góc, tựa hồ là trốn mưa.


      “Xán Xán.”


      thấy thân ảnh kia co rúm lại chút, vội vàng tới gần, khi chỉ còn ba bước khoảng cách, bóng đen nho phút chốc nhảy dựng lên chạy về phía , theo bản năng dang rộng đôi tay.


      “Húc Bang!” Thân mình lạnh phát run nhào vào trong lòng của , hai cánh tay gầy yếu gắt gao ôm .


      “Xán Xán, sao em lại ở trong này mình?” Ngao Húc Bang ôm chặt , phát toàn thân ướt đẫm, hơn nữa da thịt lạnh lẽo.


      “Em...... Em tìm .” Khuôn mặt nhắn của vùi sâu vào trong ngực của , muốn tìm tia ấm áp.“Em rất sợ….. Rất sợ bỏ em mà nữa, cho nên...... Cho nên em đến tất cả những nơi có thể đến tìm qua lần, nhưng...... Nhưng cũng gặp được ......”


      Toàn thân phát run, hai tay ôm chặt phần eo của , giống như muốn bắt được khắc cuối cùng.


      “Húc Bang, van cầu đừng ......” Thanh của hơi nghẹn ngào,“Thực xin lỗi, em phải cố ý muốn gạt .”


      Nghe tiếng ủy khuất cầu xin, nhìn rơi lệ đầy mặt, cho dù tâm của là làm bằng sắt, cũng trở nên mềm mại.


      “Đừng lo, là tôi nên tiếng xin lỗi với em, nếu phải tại tôi, cuộc sống của em trở nên rối loạn như thế này......”


      vội vàng cắt ngang lời của ,“Nếu phải nhờ , cuộc sống của em, đặc sắc như vậy. Húc Bang, nếu năm đó gặp được , quá trình trưởng thành của em nhất định thực thú vị, em cũng trở thành thú vị. Là vì có xuất , làm cho em hiểu được thế giới này kỳ chẳng phải nhàm chán.”


      “Xán Xán......” cảm nhận được thân thể mềm mại trong lòng là chân , hai vai của hơi rung động, ở trước mặt của có vẻ gầy yếu chịu nổi.“Tôi mang em về nhà trước.”


      cần!” kích động kháng nghị, dùng sức lắc đầu,“Em muốn về nhà...... Mỗi lần chỉ cần đem em giao cho người nhà của em, biến mất vô tung.”


      “Tôi cam đoan với em, lần này .” Lúc trước là vì đáp ứng Ba ba Đào, mới có thể bỏ lời nào, hôm nay là bởi vì chức vụ mà ở lại Trấn Hạnh Phúc, cho dù muốn cũng có cách.


      “Ô ô......” Đào Xán Xán nắm chặt góc áo của ,“Húc Bang, em muốn với , em muốn bị bỏ lại lần nữa.”


      “Xán Xán......” cúi đầu nhìn người trong lòng,“Em nhất định gặp gỡ người khác tốt hơn so với tôi ......”


      cần! Em chỉ muốn .” lắc lắc đầu.“Húc Bang, quá khứ em có năng lực lựa chọn cuộc sống của em, nhưng bây giờ em trưởng thành, em nghĩ qua, chính là ở lại cạnh .”


      gằn từng tiếng đều leng keng hữu lực, dùng sức lao thẳng vào trong lòng của . Nhìn kiều nhan mà mỗi ngày đều mơ thấy, nay liền xuất ở trước mắt , nếu có thể, cũng rất muốn ôm vào trong lòng, vĩnh viễn để cho rời .


      “Húc Bang, em muốn về nhà. Dẫn em , đừng bỏ em lại chỗ này chờ …”


      khó xử lại giãy dụa nhìn gương mặt xinh xắn bị che kín bởi nước mắt của , thân mình gầy run nhè , đôi mắt sáng trong cũng kiên định vô cùng.
      Nếu mang , ngày sau có thể cho hạnh phúc hay ?


      Nếu lần này lại rời khỏi , tương lai có thể chịu nổi dày vò của tương tư hay ?


      Ai! Trái phải đều khó xử......


      Khi Ngao Húc Bang nhìn khuôn mặt nhắn điềm đạm đáng của lần nữa, động tác kế tiếp của hề đem đẩy ra, mà là gắt gao ôm vào lòng.


      “Nếu về sau cuộc sống của em hề trôi chảy như vậy, em có thể hối hận hay ?” Thanh khàn khàn hỏi.


      “Em chỉ hối hận năm mà ra lời từ giã.” Đào Xán Xán mím môi, nghẹn ngào :“Trước kia em có năng lực lựa chọn cuộc sống mà em muốn, nhưng tại em có năng lực, em tin tưởng lựa chọn của em.”


      “Xán Xán......”


      “Húc Bang, hứa với em, ngày sau mặc kệ đâu, đều mang theo em, được ?” Giọng của mang đầy vẻ khẩn cầu .


      ...... Có tư cách này sao?

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5


      run run bàn tay to, vuốt ve khuôn mặt nhắn của .


      ra có thể chạm vào , là chuyện đáng mừng như vậy, bắt đầu từ giờ khắc này, tất bcar những nguyên tắc của nháy mắt tan rã, ngay cả hứa hẹn đốivới Ba ba Đào cũng cùng nhau đổ sập.


      Ngao Húc Bang đưa Đào Xán Xán trở về Đào gia, mà cũng vẫn chưa tìm được chỗ ở, bởi vậy đem về khách sạn thuê phòng.


      Vừa vào phòng, vội vàng chạy nhanh vào phòng tắm, giúp xả nước ấm, muốn cho toàn thân lạnh như băng của tắm cái, ấm áp thân mình.

      gọi điện thoại báo bình an, mặc kệ đầu điện thoại kia Ba ba Đào rít gào như thế nào, vẫn kiên quyết cắt đứt điện thoại. Nếu muốn tự mình lựa chọn cuộc sống sau này của mình, cố lấy dũng khí, sợ hãi con đường phía trước có bao nhiêu bụi gai đâm tổn thương .


      sợ, bởi vì biết người phấn đấu quên mình nhảy ra, giúp đỡ bụi gai đó, giúp thừa nhận đau đớn.


      Đào Xán Xán chân trần tấm thảm mềm mại, vào cửa phòng tắm, dựa vào khung cửa, thấy vội vàng đo độ nóng của nước, lại quên toàn thân của mình cũng ướt đẫm.


      cầm lấy khăn tắm, dang hai tay ra, bước nhanh đến.
      Ngao Húc Bang nghe thấy tiếng động, lập tức quay đầu, nhìn thấy thân mình xinh của về phía chính mình.


      “Xán Xán? Em lạnh phải ? Nước ấm chuẩn bị xong......”


      lắc đầu, dùng sức ôm thắt lưng của , chăm chú nhìn ,“Ôm , kỳ cũng rất ấm áp.”


      ôm ấp như mong muốn, chỉ có có thể dừng lại. Toàn thân cứng ngắc, nhìn cọ xát giống như con mèo con, nghe ôn nhu than , thế nhưng hiểu sao mặt đỏ. Mỗi khi đêm khuya trong giấc mộng của mình, chờ mong nhất phải là thân mình mềm mại của sao? Nay ngay cả đụng vào đều cảm thấy mạo phạm .


      Đúng vậy! Ở trong lòng , vẫn là công chúa của năm đó.


      Công chúa luôn luôn để cho người ta nâng niu lòng bàn tay, thương ở trong lòng, người thô kệch như , có thể chạm vào thân thể mềm mại của , xem như đời trước thành tâm thắp nhàng hướng phật rồi.


      Bàn tay to của lướt qua mái tóc dài bóng mượt buông xõa xuống bờ vai của , tiếp theo là khuôn mặt trắng nõn tỳ vết, cái mũi cao thẳng, cuối cùng dừng lại cánh môi hồng căng mọng của .


      “Xán Xán......” nuốt ngụm nước miếng, vẫn là dám vượt qua khuôn phép.


      Đào Xán Xán trừng mắt nhìn tình, toát ra chờ mong quang mang.


      Im lặng mấy phút, thấy vẫn như cũ có áp dụng hành động gì, làm nhịn được chu cái miệng nhắn, mạnh mẽ nhón chân, buộc hơi xoay người, chủ động hôn lên bờ môi của .


      Ngao Húc Bang trợn to hai mắt nhìn , khiếp sợ như là bị sét đánh...... , giống như được trúng giả đặc biệt, , kinh ngạc sau là loại vui sướng thể dùng ngôn ngữ hình dùng. chớp chớp đôi mắt đẹp, ngừng hôn lên bờ môi của .


      Có chút bất tri bất giác, bàn tay của đặt lên eo của , chậm rãi xiết chặt, kéo vào sát ngực của mình hơn.


      giống như hạ cổ từng giọt từng giọt mê hoặc lòng của , dần dần thoát khỏi lo lắng, dường như cả thế giới này chỉ còn lại có hai người.


      “Xán Xán......” Thanh của khàn khàn, cầu đừng nên chơi với lửa có ngày chết cháy.


      “Suỵt….” Đôi mắt to tròn của nhìn thẳng vào đôi mắt đen nóng cháy của . “Lúc này đừng nên gì cả, có điều, nếu so sánh sát phong cảnh nha.”


      nghĩ cũng cần phải nghĩ, cũng biết những lời khẳng định là liên tiếp thể, hoặc là cái gì cho phép bọn họ, đủ mọi chuyện ma quỷ linh tinh.


      Nhưng, còn kịp rồi. Bởi vì dẫn theo trở về, từ nay về sau những chuyện làm, đều phải liên quan phụ trách. Vì thế, phấn lưỡi của nhàng liếm dọc theo bờ môi của , sau đó tiến vào trong miệng của .


      “Ngô......” Ngao Húc Bang cau mày, giống như đè nén điều gì.


      Cánh tay hơi xiết lại, bàn tay to lại biết nên đặt nơi đâu vẫn là nắm hai tay của lên, nhàng đặt ở eo của .


      “Xán Xán......” rời khỏi môi của , cố mà nuốt nước miếng.“Em nên......”


      “Húc Bang, là em tự mình đa tình sao?” nhăn lại gương mặt đẹp, cắn cánh môi.


      ......” có chút vội vàng xao động, áp chế ngọn lửa hừng hực tán loạn trong lòng mình.


      “Vậy sao vẫn cự tuyệt em, cùng em bắt đầu lại?” Thân thể nhắn của ép về hướng .


      vẫn lui về phía sau, mãi đến khi lưng chạm vào vách tường lạnh lẽo.


      Dùng nhan xinh đẹp của ánh vào trong mắt của , còn có thể đủ cầm giữ phòng tuyến cuối cùng, có thể là ý chí kiên cường.


      “Hay ghét loại phụ nữ tự mình đưa đến tận cửa?” vẻ mặt cầu xin, bộ dáng đầy ủy khuất.


      “Xán Xán......” Tim Ngao Húc Bang nhói đau. Tha cho ! thực cố gắng áp lực bản năng thú tính. chu đôi môi đỏ mọng, bàn tay bé đặt ở trong ngực của ,“Ngao Húc Bang, nếu chạm vào em, vậy đừng trách em, đem đẩy ngã.”


      giật mình nhìn , nghĩ rằng mình sinh ra ảo giác.


      Ngay sau đó, nóng nảy kiên quyết, lôi kéo khỏi phòng tắm, thong dong đến bên cạnh giường lớn.


      còn kịp suy nghĩ, đẩy ngã lên chiếc giường hai người mềm mại, bất chấp quần áo người hai người đều ướt đẫm, cũng để cho có cơ hội đổi ý, leo lên giường theo , hai chân nhất khóa, ngồi ở bụng , cúi đầu nhìn vẻ giật mình của .


      Đào Xán Xán cúi người, ở bên tai của giọng kể ra,“Húc Bang, quá khứ nợ em, hôm nay em nhất định phải đòi lại......”


      Giống như cho biết, đêm nay thể rời khỏi bước.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      linh14061997 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 6




      Đào Xán Xán ngồi ở bụng Ngao Húc Bang, cái váy hoa bị vén cao lên tới đùi của , đôi mắt đẹp sáng ngời nhìn thẳng vào . giống như đầu gỗ, cử động cũng dám. ràng người đàn ông, tại lại giống như bé con bị áp giường, thế nhưng bởi vì mà mặt đỏ tim đập như nổi trống. ở trong lòng giống như công chúa hoàn mỹ, nhìn gần gũi như thế, làm cho kích khởi lại ngọn thủy triều nằm im ắng lâu.
      “Xán Xán......” Nắm vòng eo mảnh khảnh của , phát gầy được mấy lượng thịt, nhịn được đau lòng.
      “Húc Bang, có thể ôm em cái hay ? Em lạnh quá.” điềm đạm đáng .
      thấy thân mình đơn bạc, chút nghĩ ngợi liền đem ôm vào trong lòng.
      “Ngô......” Đào Xán Xán phát ra tiếng rên rĩ thoải mái, sau đó bắt đầu an phận. hôn lên chiếc cằm chẻ của , đầu lưỡi liếm dọc theo đường nét cương nghị của chiếc cằm. liếm liếm đôi môi dày gợi cảm của , sau đó đầu lưỡi tiến vào trong miệng của
      Động tác của tuy rằng ngây ngô, nhưng vẫn có thể làm cho lưng của run lên.
      chủ động sớm đưa lý trí của tiêu ma hầu như còn, hơn nữa khi đầu lưỡi va chạm vào cái lưỡi mềm mại thơm tho của , liền vong tình mút lấy lưỡi .
      Ngao Húc Bang thừa nhận bản thân cố gắng đè nén tình cảm của mình với , nhưng là chủ động thương nhung nhớ, làm cho dục hỏa trong cơ thể càng lúc càng nóng cháy, gần như tới mức khống chế được.
      hóa bị động thành chủ động, tay vô cùng cẩn thận chạm vào mặt của , đầu lưỡi xuyên qua miệng , tận tình liếm mút.
      “Ngô...... Ưm......” phát ra tiếng ưm, cảm giác tê dại khuếch tán tới toàn thân.
      bị hôn đến ý loạn tình mê, toàn thân ấm áp dễ chịu, có thể gần gũi nghe tiếng tim đập của , là chuyện duy nhất mà cảm thấy an tâm. Bàn tay của lòn vào bên trong áo , lướt qua da thịt mềm mại, đem áo đẩy lên cao hơn, lộ ra chiếc áo lót bằng ren trắng khéo léo bao lấy bộ ngực sữa của . Ngay sau đó, cởi áo ra, tòa xuân sắc sống động hồng nhạt ra trước mắt của .
      rời khỏi môi của , phấn lưỡi của khẽ liếm môi dưới, động tác nho như vậy, dẫn phát dục vọng trong cơ thể của bừng cháy.
      “Xán Xán.” Tay của chạm đến áo lót của .
      Hai má của nháy mắt phiếm hồng, thoạt nhìn phi thường động lòng người, làm người ta nhịn được muốn hái ngọt ngào của , hấp thu ngọt ngào của .
      Tay cách lớp vải mỏng manh, nhàng xoa bóp, cảm nhận được bộ ngực của mềm mịn như thế, ngón cái tìm được nụ hoa trung tâm của bộ ngực, nhàng kìm lấy.
      như là bị điện giật, toàn thân khỏi run lên.
      phát phản ứng rất này của , vì thế tăng thêm lực đạo, bộ ngực mềm mại dưới vuốt ve bừa bãi của dần dần biến hình. Đào Xán Xán hừ tiếng, tay bé xoa trong ngực của , tuy rằng cảm thấy ngượng ngùng, lại chút do dự cởi ra chiếc áo sơ mi ướt đẫm người . lại nhịn được, khẽ hôn lên môi , đầu lưỡi tiến vào miệng ngọt ngào của , dùng sức mút cái lưỡi của , sau đó rời khỏi miệng , khẽ liếm vành tai mượt mà, thậm chí chui vòng vào trong lỗ tai của .
      “Húc Bang......” có vẻ miệng khô lưỡi khô.
      đem áo lót của đẩy lên , bộ ngực sữa trắng như tuyết của lập tức nhảy ra, nụ hoa đỏ tươi phi thường ràng.
      Môi của lướt dọc theo tai của , chuyển đến cái gáy trắng nõn nà của , nhàng liếm mút, lưu lại những dấu hôn đỏ hồng, lại uyển chuyển dời xuống, lướt đến xương quai xanh của , tiếp theo ngụm ngậm lấy điểm hồng môi ngực của , chậm rãi mút, xoa nắn, đầu lưỡi linh hoạt nhàng đảo quanh, mân mê đóa hoa kiều diễm, thỉnh thoảng lấy phương thức xoay quanh khiêu khích.
      “Húc Bang......” Ngồi chồm hỗm ở giường thân mình dần dần khô nóng, cảm thấy trước ngực mảnh ẩm ướt nóng, theo liếm mút của , luồng hơi nóng chạy dần khắp thân thể của , tụ thành cỗ nhiệt lưu, hai chân trong lúc này, giống như có gì đó rục rịch, nhịn được vặn vẹo thân mình chút.
      cảm giác được của chút biến hóa, tay trái rời khỏi bầu ngực mềm của , nhưng môi vẫn liếm mút rời đóa hồng môi dựng đứng. Trong chốc lát, Ngao Húc Bang đem đẩy ngã ở giường, nhìn hai tay của đặt ở hai bên sườn, cánh môi phấn nộn bởi vì bị hôn qua mà đỏ mọng ướt át, khỏi tâm động đến hoàn toàn khống chế được, nay chỉ có ý niệm trong đầu, chính là hoàn toàn giữ lấy !
      lướt đầu ngón tay của mình lên da thịt mịn màng như tơ của , dọc theo cái chân thon dài lầ lần hướng lên , vén váy của lên, màu trắng quần lót bằng tơ tằm, phía quần lót có đính con bướm làm trang sức, tràn ngập hương vị thiếu nữ.
      “Húc Bang......” Đào Xán Xán hơi hơi xoay thắt lưng, cảm nhận được độ ấm bàn tay to của , giống như có sức nóng mạnh mẽ đem hòa tan.
      bên hôn đóa hồng môi ngực , bên cách quần lót vuốt ve khe hở hẹp chảy ra mật dịch, cảm giác giật bắn cả người, toàn thân có chút cứng ngắc.
      “Xán Xán, em sợ hãi sao?” ôn nhu hỏi.
      lắc đầu, vẻ mặt mê người,“Có , em sợ.”
      nhịn được hôn lên môi , quấn quýt lấy lưỡi của , vô cùng thân thiết giao triền, bàn tay to xoa lên bộ ngực căng cứng, bàn tay con lại nhàng ma sát lên xuống khe hở hẹp giữa hai đùi của , đầu ngón tay khi nặng nề nhấn, khi nhàng vuốt ve, mạnh mẽ khiêu khích . theo bản năng muốn khép hai chân lại, lại bị bàn tay to của ngăn cản, trực tiếp lòn vào bên trong, phủ lên hoa tâm mềm mại ấm áp.
      “Ngô...... Ưm......” phát ra thanh rất , thân mình phát run.
      Đó là loại khoái cảm tê dại khó có thể thành lời, lan tỏa khắp thân thể , chậm rãi xâm lược, lý trí gần như biến mất hầu như còn.
      “Xán Xán, em thích ?” Thanh của mềm , đầu ngón tay để tại quần lót của , thỉnh thoảng kìm lại
      Vải dệt bằng tơ tằm hơi rơi vào bên trong, hơn nữa ngừng tả hữu chấn động, ma sát da thịt non mịn, làm cho hít hơi sâu, toàn thân run run thôi, ngay cả hơi nóng ấm áp dứơi thân cũng tuôn ra càng lúc càng nhiều.
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :