1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Công chúa có độc muốn hưu phu - Khuynh Vân Chi Luyến (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      179 : Xử tử

      Nhắc tới Khanh Thiên Yến, Thần Tịch có chút ái muội nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo, ngón tay nặng mặt bàn, phát ra tiết tấu có thanh , im lặng , nửa ngày mới chậm rãi mở miệng: “Nàng, đãvô dụng, ta thấy nàng ta có tin tức hữu dụng gì’’.

      Thần Tịch ngừng lại chút rồi lại tiếp : ‘’Cho người truyền ra ngoài Khanh Thiên Yến thân là công chúa Tần quốc, lẻn vào Nhai Nữ quốc rắp tâm bất lương; Cấu kết với hộ vệ phủ công chúa vọng tưởng muốn nhúng chàm tân sườn phu, còn có ý đồ mưu phản! Ba ngày sau, ở đông môn Hi thành chấp hành tử hình, bản công chúa muốn nàng vạn tiễn xuyên tâm, sau đó treo tại cửa thành cảnh báo ngày đêm!”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo có điểm kinh ngạc, “Công chúa, người chân quyết nhất định phải như vậy?”

      “Đúng vậy!” Muốn như vậy, nàng muốn đường đường chính chính cho Tần quốc biết, phái nằm vùng? Ha ha, có thể a, chỉ cần để nàng phát , phát liền sát!

      Công chúa thế nào, trở thành gian tế chỉ có thể xử tử! Huống chi còn muốn nhúng chàm sườn phu của nàng, chết chưa hết tội!

      Nếu có người dám đến cướp pháp trường, như vậy, nàng càng cao hứng, lưới bắt hết!

      “Đúng rồi, gia sản của Khanh Thiên Yến toàn bộ sung công, làm quân tư.”

      “Là, công chúa.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn biểu tình của nàng cũng đón ra được ý định của nàng, bứt dây động rừng nhưng cũng là giết gà dọa khỉ.

      Thần Tịch nghĩ lại nhìn , trêu chọc : “Ngươi đây là luyến tiếc a? Ta xem nữ nhân kia đối với ngươi đúng là tình thâm ý trọng, đến vị trí chính phu cũng đưa ra!”

      “Công chúa, ta đối nàng có cảm giác.”

      Nhìn bộ dáng nghiêm trang của , Thần Tịch buồn bực, ai, thực thú vị!

      Thần Tịch nâng cằm tựa vào bàn, cầm lấy bút tùy ý vẽ vài nét. Bỗng nhiên, nàng lại : “Cảnh Hạo, an bài chút, ta hy vọng có người đến cướp ngục hoặc là cướp pháp trường!”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo hoạt kê cười, “Hảo. Ta hiểu được.” nhìn Thần Tịch : “Công chúa mười hai ám vệ kia có sai, bất quá bọn họ đều là nhân tài. Thời gian sau, bọn họ thần phục công chúa, thỉnh công chúa cần bởi vậy ghét bỏ bọn họ!”

      “Ân. Vật tẫn này dùng người tẫn kì tài. Chỉ cần ngươi chắc chắn, bọn họ thần phục ta hoặc là ngươi, ta cũng quá để ý.” Tâm phúc thôi, vẫn là chính mình bồi dưỡng, tâm phúc của người khác mình cũng thể mạo hiểm.

      Lúc trước đấu với Đại công chúa, nàng cứu được mười mấy đứa , tư chất sai, nàng chính là muốn bồi dưỡng bọn . khi thành tài nhất định trung thành với nàng.

      Mấy đứa đó, nàng thỉnh người đến dạy học, đọc sách, viết chữ. Sau đó còn tự mình truyền thụ võ nghệ cho bọn , còn có cả nội công tâm pháp mà quái dị sư phó truyền thụ cho nàng.

      Có thể nàng mỗi ngày đều dành canh giờ dạy bọn chúng, chính là muốn mình hiểu biết tính cách của bọn họ, bồi dưỡng trở thành tâm phúc chính mình.

      Nghĩ đến mười ba cái đứa kia, Thần Tịch khỏi nghĩ đến Vô Nhai, Vô Nhai vẫn còn ở trong chùa....

      Thiếu niên kia--

      Ai!

      Quên , nàng ban đầu giúp , đối với nàng mà bất quá là nhấc tay chi lao, vẫn là để cho quá an ổn .

      “Công chúa?”

      “Nga?” Thần Tịch hoàn hồn, mỉm cười, “Ta sao, ngươi làm việc !”

      “Công chúa, có chuyện --”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo thở dài, vừa mới vì sao lại cảm thấy công chúa suy nghĩ đến thiếu niên kia?“Hôm qua tin tức đến, chùa miếu bị người đánh cướp phen, tuy rằng bên trong hòa thượng chết, bất quá --”

      Thần Tịch đột nhiên đứng lên, có chút kích động nhìn , “Bất quá cái gì?”

      “Có người gọi là Vô Nhaibị thương nặng, người ta an bài bên đó biết công chúa từng ở trong chùa còn quen biết nên nghĩ biện pháp cứu ra.”

      Cứu ra, Thần Tịch thư khẩu khí, lập tức hỏi: “Có bị thương nặng hay ?”

      ảnh hưởng đến tính mạng, công chúa cần lo lắng, vì việc hôm qua, , cho nên ta cũng kịp .”

      Thần Tịch nhìn , nàng biết còn nhớ Vô Nhai, theo lý hơn phân nửa là nhớ !

      “Công chúa, ta nhớ là do người bồi dưỡng để làm thủ vệ !”

      Ngạch!

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cười , “Công chúa cần kinh ngạc, trí nhớ ta tốt lắm, tuy rằng phải là cứ gặp qua là quên, nhưng có số việc nên nhớ nhớ .”

      Cái gì kêu nên nhớ a! Thiết!

      Thần Tịch bĩu môi, thở dài, nghĩ đến Vô Nhai là bị nàng liên lụy !

      “Công chúa tính an bài như thế nào? Có kẻ cố ý vu hãm , tựa hồ đem vào nguy hiểm.”


      Thần Tịch nghĩ nghĩ chung quy là bất đắc dĩ : ‘’Nếu vết thương quá nặng đưa đến Hi thành , về phần ai hại , thu thập sạch , biết là người của bản công chúa còn dám xuống tay, đáng chết!”

      “Là.”

      Vô Nhai nếu thể thoát khỏi vận mệnh dây dưa cùng nàng, vậy nên đưa về phủ công chúa cùng mười ba đứa kia !

      “Cảnh Hạo chưa từng thấy công chúa như vậy, công chúa đối với Vô Nhai kia có tâm tư khác sao?” Hoàng Phủ Cảnh Hạo thâm thúy nhìn nàng, con ngươi nhìn ra hỉ nộ.

      Thần Tịch mỉm cười, “Ai biết được, dù sao là ta người cứu, mạng phải thuộc về ta!”

      “Công chúa, Hắc Long diệt gần hết, bất quá Liễu Văn Hoa còn có vài tâm phúc sa lưới luôn giúp , phỏng chừng bọn họ muốn đầu nhập vào Hoa Tử Huyễn .”

      Hoa Tử Huyễn?

      Nam nhân kia từng xuống tay hại nàng, lại đối nàng...... Ai, này nam nhân chính là hay thay đổi, biết muốn gì!“Lưu Các tạm thời nên hoạt động, bất quá, nếu bọn họ dám cùng công chúa phủ đối nghịch như vậy liền trực tiếp đánh trả, cần khách khí.”

      “Hảo.”

      “Liễu Văn Hoa tìm được chưa?”

      cần tìm, tự tìm đến chúng ta, chỉ cần chờ chủ động xuất .”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo tạm dừng hồi lại : “Công chúa, còn có việc.”

      Thần Tịch trừng mắt Hoàng Phủ Cảnh Hạo, “Ngươi phải gạt ta rất nhiều chuyện, chuẩn bị hôm nay cùng nhau thẳng thắn a?”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng thản nhiên thừa nhận, cười : “Trong khoảng thời gian này nhiều việc xảy ra, Cảnh Hạo liền làm chủ trước ngăn tin tức này lại. Nay chuyện này qua, cũng nên cho công chúa.”

      “Được rồi, !”

      “Hạ Thượng Vũ vắng vẻ hoàng hậu của , nghe hai tháng bước vào Đông Cung nửa bước, còn hạ lệnh cho hoàng hậu nương nương mang theocung nữ thái giám sao chép kinh Phật, là muốn nàng tu thân dưỡng tính, đồng thời vì Hạ quốc cầu phúc.”

      Ngạch!

      Hạ Thượng Vũ biết hoàng hậu của mua sát thủ ám sát nàng? Còn thực hành động! Ha ha, đường huynh này coi như sai, nàng liền tạm thời tin tưởng đối Nhai Nữ quốc là có quá mức tham niệm !

      Mà Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng là vẻ mặt trầm trọng nhìn nàng, “Công chúa, người thấy là Hạ Thượng Vũ đối với người quá tốt sao?” Hạ Thượng Vũ vì sao lại vì công chúa vắng vẻ hoàng hậu chính mình, cho dù Hạ quốc hoàng hậu ám sát công chúa, có áy náy còn cho là có thể, nhưng lại làm như vậy có phải hay quá mức bảo vệ công chúa?

      Loại bảo hộ như vậy làm cho có chút bất an, sợ ngày tình vượt qua dự đoán của . Nhất là còn vô điều kiện để công chúa về nước, còn làm cho Bắc Đường Quân Liên hiệp trợ công chúa làm việc, đủ loại dấu hiệu đều làm cho cảm thấy Hạ Thượng Vũ tựa hồ đối với công chúa có tư tình.
      duongbaolien thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      180 : Hoàng Phủ chi hôn


      “Công chúa, ta vẫn nghĩ ra Hạ Thượng Vũ vì sao lại đột nhiên cho người về nước, trong đó có phải hay có chuyện ta biết?”

      Thần Tịch thần bí hề hề cười, “Là có , bất quá, tạm thời cho ngươi!”

      Ách -- Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn khuôn mặt nhắn của nàng đắc ý, vô cùng linh động, tâm nhất thời rung động, nàng có đôi khi nghịch ngợm như vậy khiến cho hăn đành lòng chỉ trích.: “Chỉ cần công chúa thấy tốt là được rồi!”

      “Yên tâm, nếu có nghi hoặc ta cùng ngươi thương lượng! Kỳ lúc trước ta cũng tin tưởng ngươi là người của Đại công chúa, cho dù ngươi từng đối với ta tốt......”

      biết vì sao, nghe được những lời này Hoàng Phủ Cảnh Hạo bỗng nhiên cảm thấy người khác nóicái gì cũng quan trọng, thanh có chút trầm trầm, “Vì sao?”

      “Bởi vì ta tự hỏi a, nếu ngươi là người của đại công chúa, sớm nghĩ biện pháp làm cho nàng trở thành Nữ hoàng, làm cho ta cả đời xoay người được. Ngươi rất phúc hắc, cũng rất thông minh, chắc chắn làm được.”

      Sắc mặt Hoàng Phủ Cảnh Hạo đen sì, phúc hắc? nếu có lý giải sai, đây tuyệt đối phải là từ dùng để tán dương người khác !

      Thần Tịch giương mắt nhìn mỉm cười, “Được rồi, đừng rối rắm, chúng ta đưa mấy vị công chúa !”

      “Hảo.”

      Hai người cùng nhau vào cửa hậu viện, mấy vị công chúa bị Vân Thanh Ngân đưa lên
      xe ngựa hoa lệ chuẩn bị tiễn đưa, tỉnh táo lại các nàng đều thực phẫn nộ, nhưng người dám giương oai. Bởi vì Vân Thanh Ngân cho bọn họ biết trong rượu và thức ăn phát ít dược, mà dược này lại tìm được trong phòng chính phu của các nàng…

      Mấy vị công chúa nhớ tới lúc Vân Thanh Ngân theo chân bọn họ giải thích, biểu tình tựa tiếu phi tiếu kia là làm cho người ta trong lòng phiếm lãnh, chỉ đành ngoan ngoãn cho người của chính mình đóng gói lên xe ngựa.

      Lên xe ngựa xong các nàng lại thầm hận chính mình như thế nào bị kẻ khác tính kêkeesLaji còn là nam nhân đê tiện!

      muốn tìm lấy cớ phát tác liền nhìn thấy Thần Tịch đến đây, nhị công chúa đầu tiên làm khó dễ, “Hoàng muội, đây là đạo đãi khách của ngươi?”

      Thần Tịch nháy mắt mấy cái, vô tội hỏi: “Kia Hoàng tỷ muốn thế nào? Muốn ta làm cho người ta khua chiêng gõ trống đưa các ngươi ra khỏi thành sao? Ta lo lắng chuyện tình đêm qua ảnh hưởng tốt đâu. Ít nhất cũng phải ít nhiều năm mới có thể làm cho người ta quên chuyện hoang đường đêm qua ! Hoàng tỷ, ta đây chính là toàn tâm toàn ý vì các ngươi suy nghĩ!”

      “Ngươi --” Đêm qua nhất định là nàng động tay chân, bằng tình làm sao có thể thay đổi như vậy. Nhưng là, dược của bọn chính mình hạ, thể có sai lầm. Rốt cục là ai? Các nàng cũng có chứng cớ...... Chỉ có thể xem như xui xẻo, bê tảng đá tự đập chân mình!

      Đáng giận. Đều là do Khanh Thiên Yến kia, các nàng như thế nào lại có thể tin nữ nhân kia nhảm, cái gì mà khống chế hộ vệ phủ công chúa, căn bản chính là hươu vượn!

      Kỳ Khanh Thiên Yến cũng có nỗi khổ, nếu là trước đây, cấu kết với Lưu Nghiệp, khống chế ám vệ phủ công chúa quả chẳng khác nào khống chế hộ vệ phủ công chúa. Nhưng bây giờ lại khác, chưa đến Thần Tịch khác thường, bọn họ lại còn đụng đến người của SỞ Mục Nhiên, đương nhiên thua cuộc là thể bàn cãi !

      Thần Tịch nhìn sắc mặt các nàng đều biến đen nhịn được an ủi, ôn nhu vô cùng : “Nhị vị Hoàng tỷ cùng lục hoàng muội xin yên tâm. Khanh Thiên Yến dám mê hoặc các ngươi làm việc hồ đồ, việc này ta đều nhớ . Ba ngày sau ta xử tử nàng, hơn nữa, còn muốn ở đông môn làm cho nàng chịu vạn tiễn xuyên tâm khổ sở! Coi như là giúp bọn tỷ muội báo thù!”

      Cái gì!

      Ba vị công chúa nhìn Thần Tịch cười tươi như hoa, ngay cả đôi mắt đều nhiễếm cười, nhưng mở miệng toàn là lời tàn nhẫn….Xích Dương công chúa như vậy khiến cho bọn họ rùng mình ớn lạnh.

      Cuối cùng nhị công chúa biết lần này gặp hạn, thể cũng thích hợp làm cái gì, liền dỗi vẫy vẫy tay quát: “Khởi hành!”

      “Ba vị hảo tỷ muội thong thả! Thuận buồm xuôi gió......” Thần Tịch ở phía sau vẫy vẫy tay, tỏ vẻ vui vẻ đưa tiễn.

      Nhị công chúa qua màn xe nhìn thấy nàng tươi cười liền tức giận thôi, vì sao, vì sao!

      Hung hăng đập chưởng, đến xe ngựa cũng nhịn được mà lung lay.

      Nhị công chúa chính phu có chút lo lắng nhìn nàng, “Công chúa, Xích Dương công chúa từ khi trở về từ Hạ quốc liền thay đổi khác người chỉ sợ......”

      “Sợ cái gì, mẫu hoàng chán ghét nàng như vậy, mặc kệ nàng biến thành cái dạng gì mẫu hoàng vẫn thích nàng, càng để cho nàng trở thành Nữ hoàng!”

      “Đại công chúa --”

      “Hừ, chẳng qua là cái Đại công chúa, có cái gì phải lo lắng! Muốn lo lắng lo lắng ngũ công chúa, nhân gia sinh phụ chính là đương kim Phượng hậu, cũng coi như con vợ cả, Phượng hậu nhất định có dã tâm !”

      Chính phu Nhị công chúa trong lòng thở dài, xác thực, Phượng hậu làm sao có thể tranh, Khổng gia cũng phải kẻ dễ bắt nạt. Nay chính là nhị công chúa, tam công chúa,
      ngũ công chúa tranh đấu gay gắt. Đại công chúa còn ở trong chùa, chỉ cần sử dụng ít thủ đoạn......
      ......

      Tiễn bước mấy vị công chúa, Thần Tịch cười tủm tỉm nhìn về phía Hoàng Phủ Cảnh Hạo, “Cảnh Hạo, đại công chúa trước kia phải muốn ngươi giúp nàng rời khỏi chùa sao?”

      “Ân, công chúa muốn làm cái gì?”

      có gì, con người của ta , chính là thiện tâm, có đôi khi tâm tình tốt , thành toàn cho số người.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cảm thấy chính mình vẫn là đừng nên tỏ vẻ gì, công chúa là càng ngày càng...... Da mặt dày.

      “Ngươi nghĩ biện pháp giúp nàng , làm cho nàng ta trở lại cùng ba vị công chúa kia công chúa hảo hảo đấu, phải có người cung đấu vô cùng thú vị sao Ta thành toàn các nàng, đem hoàng cung đấu đến long trời lở đất, làm cho Nữ hoàng đau đầu dục liệt, hảo hảo nhìn xem nữ nhi của nàng ra làm sao.”

      “Công chúa, đưa Đại công chúa vào chùa phải chuyện , rời cũng đồng dạng phải việc !”

      “Kia cũng khó, nữ hoàng phải đau lòng nàng sao, có thể lợi dụng. Tỷ như đại công chúa bị bệnh, bệnh nặng, bệnh cấp...... Cần hồi kinh cứu chữa.”

      đầu Hoàng Phủ Cảnh Hạo bay qua đàn quạ đen, nửa ngày thở dài: “Công chúa, người muốn làm gì Đại công chúa, cần kiêng kị, ta nhất định nghe theo.”

      Ha ha!

      Người thông minh!

      Thần Tịch vụng trộm xuất ra lọ dược thủy, “Cho ngươi, ngươi chỉ cần thần biết quỷ hay cho Đại công chúa uống xong, sau đó nàng triền miên giường bệnh, bên người nàng nhân thúc thủ vô sách, ngay cả hương dã đại phu cũng có khả năng trị liệu......”

      “Hảo, ta tự mình .”

      “Cũng tốt, ngươi làm việc ta yên tâm, sớm về sớm a!” Thần Tịch còn cười tươi thập phần sáng lạn.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo trong lòng bỗng nhiên đổ hơi, buồn bực thể phát tiết, cuối cùng, làm ra hành động khiến cho mọi người trong phủ công chúa muốn rụng con mắt, cúi đầu che cánh môi kia, hơn nữa còn ác ý cắn cái, khiến đôi môi hồng nhuận màng theo tơ máu….

      Mọi người nhìn đến đều hóa đá......

      Trời ạ, bọn họ nhìn thấy gì?

      Hoàng Phủ công tử luôn luôn đối công chúa lạnh lùng cư nhiên chủ động hôn công chúa, còn hôn kịch liệt như vậy!

      Chẳng lẽ đêm triền miên xong, Hoàng Phủ công tử liền đổi tính?

      nghi hoặc, mọi người chợt nghe Hoàng Phủ Cảnh Hạo phiêu nhiên nhi khứ, lưu lại câu, “Công chúa cần lo lắng, Cảnh Hạo rất nhanh trở lại cùng ngươi!”

      Lời còn chưa dứt, người phiêu nhiên rời .

      Vừa vặn lại đây tìm Thần Tịch, Bắc Đường Liên Vân cũng thấy được mànV, đồng dạng ngây người, lập tức torng lòng bốc hỏa......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 181: Ăn trước sau.

      Edit: Phạm Mai


      Thần Tịch bị bị nụ hôn đột ngột mang tính trừng phạt của Hoàng Phủ làm cho kinh hách chút, còn chưa kịp trở về chỗ cũ -- , kịp hoàn hồn, cảm giác bên hông bị cánh tay có lực ôm lấy.

      Nghiêng đầu chống lại dôi mắt chứa lửa nòng của Bắc Đường Liên Vân nhìn nàng nàng run rẩy, bộ dạng này của Bắc Đường Liên Vân phải là muốn ăn nàng chứ? Theo bản năng nàng nghĩ nên làm sáng tỏ cho bản thân mình, “Bắc Đường, ta --”

      “Công chúa, người để cho Nhị ca đâu vậy?”

      “Ta, kinh thành chuyến.”

      “Ừ, vậy lại củng mất vài ngày.” Bắc Đường gần như lầm bầm lầu bầu , bước cũng có dừng, mang Thần Tịch về phía Hi viện.

      Bọn hạ nhân trơ mắt nhìn công chúa nhà bọn họ bị Bắc Đường công tử mang , , hẳn là nắm cả mới đúng! vất vả hoàn hồn lại bị đả kích, công chúa cũng quá mãnh rồi, đêm qua mới đối phó với hai vị tân sườn phu, bây giờ là ban ngày ban mặt lại muốn cùng Bắc Đường công tử tiếp tục kích tình sao?

      cơ bản Thần Tịch bị Bắc Đường ôm , cảm giác được tức giận của , nàng có chút cảm giác hiểu, tốt xấu gì cũng phải nghe nàng giải thích chút chứ!

      “Bắc Đường, ta --”

      “Công chúa, người mệt sao sao?” Đột nhiên Bắc Đường Liên Vân hỏi câu thực săn sóc.

      Theo bản năng Thần Tịch lắc đầu, nàng cũng làm gì cả, sao lại mệt được!

      Khóe môi Bắc Đường Liên Vân lộ ra ý cười, mệt mỏi là tốt rồi! vào Hi viên, trực tiếp ôm lấy Thần Tịch vào trong phòng.

      Thần Tịch giãy dụa muốn xuống dưới, “Bắc Đường, ngươi làm cái gì vậy hả, thả ta xuống nhanh!”

      “Hư, công chúa, đừng nóng vội......”

      Bọn hạ nhân vừa nghe những lời này mặt đỏ tới mang tai rời nhanh, ngay từ lúc đầu Thần Tịch còn hiểu là chuyện gì, chờ tới lúc thấy ánh mắt bội phục và ái muội của hạ nhân cũng hiểu được tâm tư đen tối của mỗ nam!

      Nhất thời thẹn quá thành giận, “Bắc Đường -- ngươi buông nhanh!”

      Bắc Đường Liên Vân để ý mà vẫn vào. chút do dự áp đảo nàng ở giường lớn, “Công chúa......” Hơi thở nóng rực phả lên cổ nàng, lập tức làm cho mặt nàng đỏ lên.

      “Này --”

      “Công chúa, thể nặng bên này bên kia được, đêm qua người thăm hỏi Đại ca, Nhị ca rồi. Lại vẫn cứ cho ta ăn chay, sao nhẫn tâm vậy chứ?”

      “Ta -- ta có -- ưm......”

      Trời đất làm chứng, là nàng có mà! Trong lòng Thần Tichj5 vô cùng nghẹn khuất. Vì sao để cho nàng mở miệng chuyện, vì sao muốn dùng nụ hôn che môi của nàng lại, “A -- ừ......”

      Bắc Đường Liên Vân vì muốn mau chóng làm cho mỗ nữ khuất phục. Có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Tay chân đều sử dụng, môi cũng nhiệt liệt hạ xuống, chỉ biết thể để cho nàng mở miệng, mở miệng chính là cự tuyệt, việc có thể làm là che môi của nàng lại, mới có thể tiếp tục......

      Bàn tay to ngừng đốt lửa ở người Thần Tịch, tiếng thở dốc tràn đầy dục vọng.

      “Liên Vân --”

      Thân thể Thần Tịch bị thiêu đốt hoàn toàn. Cảm nhận được Bắc Đường Liên Vân bị áp lực tình cảm và xúc động, nàng có chút bất đắc dĩ, cũng có chút đau lòng. Nếu bàn về sức lực. Tất nhiên là Bắc Đường Liên Vân hơn nàng, cho dù động võ. tới dùng độc, nàng cũng phải đối thủ của Bắc Đường Liên Vân, thôi xem ở phân thượng nhìn nhân gia nhịn lần lại lần......

      Ai,
      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 182: Tĩnh Trạch tức giận

      Edit: Phạm Mai



      Bắc Đường Liên Vân cẩn thận xẽ mi cho nàng xong, mới kêu mấy người Linh Nhi tiến vào hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu.

      Linh Nhi nhìn Bắc Đường Liên Vân liếc mắt rồi ánh mắt lại dừng những đốm dâu tây cổ Thần Tịch rồi lại đỏ bừng mặt, thầm nghĩ trong lòng: Công chúa quả cường hãn mà, tời chuyện ép buộc đêm, ban ngày còn ăn luôn Bắc Đường công tử nữa.

      Trong lòng Thần Tịch nghĩ số chuyện nên cũng phát ra Linh Nhi có chút thích hợp, nếu biết tiểu nha đầu Linh Nhi lật ngược phải trái, nhất định nàng kêu oan to.

      Sau khi rửa mặt trải đầu xong, kêu người mang cơm chiều lên, ngồi cùng Bac82 Đường Liên Vân hai người ăn cơm, ấm áp vô cùng.

      Mà mấy người Sở Mục Nhiên ngồi ở phòng khách nhận được tin tức lần lượt trầm mặc, đối với độc chiếm của mỗ nam kia tỏ vẻ bất mãn, đương nhiên, ai cũng gì thêm.

      Thần Tịch ăn uống no đủ xong, Vân Thanh Ngân liền mang theo Gia Cát Tĩnh Trạch cùng nhau vào báo cáo công việc.

      Gia Cát Tĩnh Trạch vừa vào cửa nhìn thấy Bắc Đường Liên Vân vô cùng thân thiết ngồi ở bên người Thần Tịch, còn lôi kéo tay bé của nàng, bỗng dưng tâm nhói lên, bọn họ thân mật tới mức đó rồi sao?

      Vân Thanh Ngân làm như thấy, thản nhiên bẩm báo: “Công chúa, sau khi ăn qua cơm chiều tân khách đều rất vừa lòng rời . Những điều cần ta đều , tin chắc mọi người hiểu nỗi khổ tâm của công chúa.”

      “Ừ, ngươi vất vả rồi. Về sau ngươi hãy cùng Tĩnh -- Gia Cát công tử phân công việc trong ngoài , ngươi phụ trách những công việc đối ngoại, phụ trách quản lý những chuyện vặt bên trong phủ công chúa!”

      “Được.”

      “Tất nhiên, vì để ngừa vạn nhất, ngươi vẫn nên giám thị chút cho thích hợp.”

      Vân Thanh Ngân đáng thương nhìn Gia Cát Tĩnh Trạch liếc mắt cái, “Công chúa yên tâm, ta hiểu được.” Dừng chút, lại mở miệng, : “Công chúa, kế hoạch trồng trọt mà người đề ra, có hiệu quả rồi. Công chúa có nhìn chút ?”

      “Được, sáng sớm ngày mai xem chút, dưa và trái cây có đặc biệt dài ra gì ?”

      “Ngày mai công chúa nhìn rồi biết, dù sao công chúa cũng thích.”

      Thần Tịch cười cười, “Tốt. Ngày mai !”

      Bắc Đường Liên Vân nghe có chút hiểu, “Công chúa, cái gì vậy?”

      “Ngày mai xem biết.”

      Bắc Đường Liên Vân bất mãn vì nàng nhử. Uy hiếp nhìn nàng, “Thực sao?”

      Thần Tịch hừ tiếng, “ !”

      “Kia --”

      “Khụ khụ......” Ngay tại lúc Bắc Đường Liên Vân muốn động móng vuốt. Vân Thanh Ngân ho hai tiếng. Tỏ vẻ nhắc nhở bọn họ phải chú ý trường hợp, nơi này thích hợp liếc mắt đưa tình.

      Lúc này Bắc Đường Liên Vân mới ngượng ngùng buông tay, ngoan ngoãn ngồi ở bên.

      Gia Cát Tĩnh Trạch chỉ cảm thấy sao khoảng cách của bọn họ lại gần như vậy, rất là chói mắt, cúi đầu nhìn sàn gì cả.

      “Công chúa, có chuyện cuảta, vậy ta xin lui trước?”

      Thần Tịch nhìn Gia Cát Tĩnh Trạch liếc mắt cái, “Được. Ngươi xuống !”

      Gia Cát Tĩnh Trạch giương mắt vụng trộm nhìn Thần Tịch cái, vừa vặn chống lại đôi mắt mang ý cười của Thần Tịch, trong lòng ngẩn ra. Trong lúc nhất thời quên mất thu hồi tầm nhìn của mình, cứ như vậy ngơ ngác nhìn nàng.

      Nửa ngày. Thần Tịch lắc lắc tay, “Ngươi ngồi xuống , chúng ta chuyện chút!”

      Bắc Đường Liên Vân nhìn Gia Cát Tĩnh Trạch liếc mắt cái, lại nhìn Thần Tịch liếc mắt cái, trong lòng than , chủ động đứng lên, “Công chúa, ta ra ngoài trước.”

      “Cũng tốt.”

      Thần Tịch muốn cùng Gia Cát Tĩnh Trạch chuyện, kỳ có gì ám muội, chỉ là muốn giữ cho Gia Cát Tĩnh Trạch vài phần mặt mũi nên mới đồng ý Bắc Đường Liên Vân ra ngoài, đương nhiên cũng phát ra mỗ nam mang vị chua rời .

      Lúc trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, Gia Cát Tĩnh Trạch khẩn trương, muốn cúi đầu lại luyến tiếc dời tầm mắt của chính mình, bị nhốt ở trong nhà mấy tháng là rất buồn, tình nguyện tới phủ công chúa, cho dù nàng muốn nhìn thấy !

      Chỉ cần ngẫu nhiên có thể nhìn thấy hình bóng của nàng cũng tốt lắm rồi, nhưng mà, dù có nghĩ như thế nào cũng có khả năng!

      Cho tới khi Đại công chúa
      [​IMG]

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 183: Sở Mục Nhiên đốt lửa.

      Edit: Phạm Mai


      Lúc Gia Cát Tĩnh Trạch đau lòng, bóng người chậm rãi tới gần .

      “Nếu bỏ xuống được, vì sao tranh thủ? Dù sao trong lòng của nàng cũng có vị trí của ngươi mà.”

      Gia Cát Tĩnh Trạch nghe vậy xoay người nhìn lại, có chút uấn giận, nhìn thấy Sở Mục Nhiên có chút kinh ngạc, “Là ngươi!”

      “Ừ.”

      Gia Cát Tĩnh Trạch lạnh lùng liếc mắt nhìn , “Ngươi sai rồi, trong lòng công chúa có ta.”

      Sở Mục Nhiên lắc đầu, tự tin, : “Nhất định có, bằng nàng mặc kệ ngươi gả cho Đại công chúa có phải là tốt rồi , cần gì phải đưa ngươi về Hi thành để tìm phiền toái! Tuy rằng ta dám bản thân mình rất hiểu về công chúa, nhưng mà ở chung mấy ngày nay ta cũng nhìn ra được, công chúa phải là người có lòng dạ ác độc, nhưng mà, cũng phải dạng tiểu nữ nhân có lòng dạ Bồ tác, nếu như là người mà nàng thèm để ý, nàng cũng phí tâm tư chú ý nhiều.”

      Lời này làm cho lòng của Gia Cát Tĩnh Trạch hơi hơi dấy lên chút lửa nóng, chút vị trí của sao? Kỳ , cũng mong muốn nhiều, nhiều lắm......

      “Đêm nay ta làm cho công chúa ngủ lại trong viện của ta, ngươi cũng đến đấy !”

      Gia Cát Tĩnh Trạch nghe vậy sửng sốt, nhìn , cảm giác thể tin được, “Ngươi cái gì hả?”

      Sở Mục Nhiên trợn mắt, muốn làm chuyện tốt cũng được à, nhún nhún vai, “Ngươi , tại nhìn ngươi đáng thương, muốn giúp ngươi chút thôi mà!”

      ngờ Gia Cát Tĩnh Trạch lại đẩy ra, lạnh nhạt : “Chuyện giữa ta và công chúa, cần người ngoài nhúng tay vào, nếu Sở công tử trở thành sườn phu của công chúa, tất cả nên suy nghĩ vì công chúa!”

      “Ha ha, tính tình lớn nha! Nếu nên vì nàng mà suy nghĩ, vậy lúc trước, sao ngươi lại phản bội nàng?”

      Lời của Sở Mục Nhiên giống như cây đao cắm sâu vào trong lòng Gia Cát Tĩnh Trạch, đau đớn nhưng cách nào để phát tiết. giống như có chút thể chịu nổi đưa tay lên che ngực mình, xoay người cố gắng rời .

      Nhìn bóng dáng tịch mịch lại có chút buồn bã của , Sở Mục Nhiên khe khẽ thở dài, tứ đại mĩ nam của Nhai Nữ quốc, bất quá cũng có thế!

      Xoay người. Tức cứng người lại, “Công chúa, người --”

      “Ta làm sao hả?” Thần Tịch cười tủm tỉm nhìn . Sắc mặt rất là ôn nhu, nhưng mà, Sở Mục Nhiên thấy trong ôn nhu này có vô số cạm bẫy chờ nhảy vào.

      hiểu sao tim đập nhanh.“Công chúa. Người nhìn ta như vậy là muốn gì à?”

      Thần Tịch buồn cười, “Ngươi thử xem?”

      “Ha ha, nếu công chúa muốn viên phòng, Mục Nhiên rất thích ý...... “A --”

      Sở Mục Nhiên giơ chân, đau quá! Vô cùng ai oán nhìn Thần Tịch, “Công chúa, người nham hiểm, cho dù vừa rồi ta cẩn thận kích thích Gia Cát Tĩnh Trạch chút. Người cũng nên chừng phạt ta như vậy chứ!”

      Ánh mắt Thần Tịch ám trầm, “Đừng chọc , đối với ta tự có chủ trương!”

      “Vì sao?” Sở Mục Nhiên giống như ghen tỵ. Mếu máo : “Vì sao công chúa cứ hướng về chứ? Chẳng lẽ ta bằng sao?”

      “Vấn đề này liên quan tới nhau, ngươi là ngươi. , dù sao ngươi được trêu chọc !” Thần Tịch hiểu sao khi nghĩ tới bóng dáng bi thương kia, lòng của nàng hơi hơi
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :