1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Công chúa có độc muốn hưu phu - Khuynh Vân Chi Luyến (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      170 : Lá gan ghê gớm a!

      Edit Kim Tước


      miệng khô lưỡi khô, nhưng vẫn còn chút lý trí, xoa xoa mắt, “Ngươi -- các ngươi......”

      Nhị công chúa cười quyến rũ đứng lên, “Đừng nóng vội, thỏa mãn Tiếu Ngôn nhà chúng ta lại cho ngươi ăn no!”

      Ác hàn!

      Thần Tịch căn bản là nhớ thể chính phu nhị công chúa tên gọi là gì, nhưng mà nàng ta cũng quá cường hãn , nam nhân của mình , còn thèm muốn nam nhân của người khác.

      Hừ!

      Tâm tư vừa chuyển, nàng đưa ngón tay, hai đạo hồng quang liền bắn về phía vợ chồng nhị công chúa, rất nhanh, vợ chồng bọn họ vẫn cứ quấn chặt lấy nhau, có chút cảnh giác nào, ngay cả khi Thần Tịch tiến vào cũng phát .

      Thần Tịch vào nâng Bắc Đường Liên Vân dậy, giải dược cho Bắc Đường Liên
      Vân, lại bị đưa tay giữ chặt, cắn ở vành tai, hung hăng : “Công chúa, người xem diễn có phải hay thực nghiền?”

      Ách! Thần Tịch ngây ngốc, “Ngươi -- ngươi có bị mê --”

      Bắc Đường Liên Vân hừ tiếng, “Ta nếu dễ dàng bị người ám toán như vậy thể đứng cạnh công chúa! Bất quá, mị dược ta thực ăn, chỉ là chờ công chúa giải dược cho ta!”

      Ba --

      Thần Tịch hung hăng trừng mắt, “Ngươi ngốc a!”

      Bắc Đường Liên Vân tà tà cười, biểu tình mặt cũng thực vô tội, “Công chúa, ta nghĩ người...... Đây chính là bởi vì công chúa ta mới bị ám toán, chẳng lẽ người cứu ta?”

      “Ngươi là bị nhị công chúa coi trọng mới bị nàng tính kế!”

      “Tốt lắm tốt lắm, trước làm chính , nữ nhân này biết liêm sỉ, chúng ta thanh toàn nàng, công chúa, tìm nam nhân thỏa mãn nàng ta cứ giao cho ta! Ta --”

      Ngươi tìm chính phu cùng sườn phu của Khanh Thiên Yến, đem bọn họ đến thỏa mãn nàng ta, đúng rồi, Hoàng Phủ Cảnh Hạo an bài ám vệ tựa hồ có chút thích hợp. Chúng ta trước tìm Sở Mục Nhiên, để cho phái người hỗ trợ.”

      ......

      Lưu lại hai người dâm đãng giao hoan, bóng dáng Thần Tịch cùng Bắc Đường Liên Vân lúc lúc , tới Mộc phong viên.

      Sở Mục Nhiên nhìn đến bọn họ tiến vào trừng lớn mắt, lập tức bĩu môi.“Như thế nào, công chúa còn muốn cho ta biết kế tiếp muốn cùng Bắc Đường công tử a?”

      Thần Tịch liếc trắng mắt, “Nhàm chán. Ta có chuyện quan trọng thương lượng với ngươi!”

      “Chuyện gì quan trọng, vừa rồi người của Hoàng Phủ Cảnh Hạo phải mà , công chúa muốn ngủ lại Cảnh viên sao? Như thế nào bây giời lại mang theo Bắc Đường công tử đến đây?”

      Bắc Đường Liên Vân nhíu mày.“Vương gia. Ngươi hiểu lầm, công chúa bị người tính kế hãm hại, ta cùng công chúa đều bị nhị công chúa cùng Khanh Thiên Yến kê đơn.”

      Sở Mục Nhiên lúc này mới đứng đắn đứng lên, “ ?”

      “Vô nghĩa, này phải tới tìm ngươi cho người hỗ trợ sao, người của Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhất định xảy ra vấn đề, ta bị bọn họ đưa đến phòng khách cũng có ai ra ngăn cản!”

      Sở Mục Nhiên lập tức liên tưởng mảnh, “Công chúa người chả lẽ ăn--”

      Thần Tịch trực tiếp mắt lạnh đảo qua, Sở Mục Nhiên mới ngượng ngùng , “Ha Ha giỡn. Công chúa muốn làm như thế nào?”

      Thần Tịch hừ lạnh tiếng, “Nếu Khanh Thiên Yến đối với công chúa hoàng gia tốt như vậy, nên thàn toàn cho nàng , ngươi cho người đem chính phu cùng sườn phu được sủng ái của nàng đưa đến phòng Nhị công chúa, tối nãy để bọn họ cuồng hoan hồi! Ta muốn xem nàng ngày mai nhìn cảnh nam nhân mình sủng ái lại ở giường Nhị công chúa có tư vị gì.”

      Sở Mục Nhiên vỗ tay, cười hớ hớ : “Cao tay! Công chúa, ta là càng ngày càng thích tính cách của người, biện pháp như vậy rất hợp tâm ý của ta. Yên tâm, việc này ta cho người hảo hảo làm!”

      Sở Mục Nhiên kêu A Võ lại đây, thầm phen,sau thân mình A Võ run lên liền ra ngoài làm việc.

      Thần Tịch lại liếc nhìn phương hướng Cảnh viên cái, Hoàng Phủ ám vệ cư nhiên vô dụng, là rất kỳ quái.“Mục Nhiên, ngươi theo ta Cảnh viên nhìn xem, Bắc Đường, ngươi ở tại chỗ này nghỉ ngơi !”

      Bắc Đường Liên Vân gật gật đầu, ở lại trong phòng.

      Dưới ánh trăng, Sở Mục Nhiên thoải mái mang theo hộ vệ gầy tới Cảnh viên.

      Đến Cảnh viên lại bị hai hộ vệ ngăn lại, Sở Mục Nhiên ngoắc ngoắc môi, “Như thế nào, bản công tử thể vào xem?”

      “Sở sườn phu, tướng quân chúng ta cùng công chúa nghỉ ngơi, bằng người ngày mai lại đến?”

      Cùng công chúa nghỉ ngơi? Sở Mục Nhiên buồn cười nhìn người nào đó, cũng biết bên trong là vị công chúa nào đâu!

      Thần Tịch trực tiếp vô nghĩa, lên , ngẩng đầu, mỉm cười, thân thủ vỗ vỗ, hai hộ vệ trừng lớn mắt nhìn khuôn mặt trước mắt, nhất là cặp lam mâu kia.

      Vừa động thể động, chỉ có thể nhìn nhìn bọn họ vào thôi, nội tâm liền vô hạn khủng hoảng. Công chúa làm sao có thể xuất ở trong này?

      Lại còn là giờ khắc này!

      Làm sao bây giờ, bọn rất muốn hô lên, nhưng lại thể phát ra chút thanh , cũng làm thể cử động, cương trực đứng ở nơi đó.

      Sở Mục Nhiên cùng Thần Tịch trực tiếp bước nhanh vào phòng Hoàng Phủ Cảnh Hạo, vừa vào cửa, chợt nghe bên trong truyền đến tiếng khe khẽ:

      “Tướng quân nằm nghỉ, hết thảy liền giao cho khanh thê chủ!” Đây là thanh của nam tử, Thần Tịch nhớ đây tuỳ tùng bên người Hoàng Phủ Cảnh Hạo.

      “Yên tâm, ta làm tốt.” Thanh của Khanh Thiên Yến còn mang theo kích động cùng hưng phấn.

      Thần Tịch ngoắc ngoắc môi cười lạnh, nữ nhân này lá gan ghê gớm a, cư nhiên dám đánh chủ ý lên sườn phu công chúa! Lại còn trong đêm tân hôn của bọn họ!

      Hừ, nàng mà nhẫn làm người!

      Lưu Nghiệp nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo nằm giường, sau đó yên lặng rời ,tướng quân, đây hết thảy đều là vì đại cục, mong người tha thứ.

      Trong lòng ngừng thở dài, bóng lưng đơn bạc về phía đại môn, sau đó cảm giác được hơi thở quen thuộc định kinh hô lên liền bị bàn tay điểm phía sau lưng , trong nháy mắt toàn thân lạnh như băng, thể nhức nhích.

      Thần Tịch bước tới, xuất ở trước mặt , cười lạnh, Lưu Nghiệp nhìn sắc mặt nàng đột nhiên trắng bệnh.

      Công chúa!

      Công chúa làm sao có thể --

      Thần Tịch xem Sở Mục Nhiên liếc mắt cái, Sở Mục Nhiên thức thời lắc mình đẩy cửa vào lấy tư thế sét đánh kịp bưng tai điểm huyệt, làm cho Khanh Thiên Yến té xỉu ở giường.

      Thần Tịch bước tới, nghĩ nghĩ, cuối cùng rót chén nước tự mình cho nàng uống, sau đó cười đến tươi sáng vô cùng.“Mục Nhiên, cho người đem nàng nâng đến phòng nhị công chúa cách vách , sau đó, đem chính phu của nhị công chúa quăng giường nàng, hảo hảo thành toàn nhân gia!”

      !”

      Sở Mục Nhiên nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo giường, “ làm sao bây giờ?”

      Thần Tịch tới, tát cái mặt , Hoàng Phủ Cảnh Hạo đau đầu mở mắt ra, nhìn đến Thần Tịch có chút miệng khô lưỡi khô, “Công chúa......”

      Thần Tịch thân thủ nhất chỉ thượng nữ nhân, cười hì hì hỏi: “Hảo sườn phu của ta, ngươi nhìn cái, phòng của ngươi có nữ nhân khác, nếu phải ta đến đây, ngươi liền cùng nàng liều chết triền miên nha!”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo biến sắc, cố hết sức đứng lên, Thần Tịch thở dài, đưa cho ly trà mà nàng cho giải dược vào, “Uống ! Thân tín của ngươi Lưu Nghiệp chờ ngươi tra vấn đó!”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nghe được hai chữ Lưu Nghiệp tức sắc mặt trầm doạ người, mà Lưu Nghiệp ngoài cửa mồ hôi chảy ầm ầm, có loại cảm giác đầu sắp lìa khỏi cổ.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo uống hoàn Thần Tịch đưa cho , cảm giác thân thể khôi phục sức khỏe, lập tức đứng lên, ra ngoài phòng.

      Thần Tịch giữ chặt , “Còn có, đêm nay ngươi an bài ám vệ đều có vấn đề, người cũng nhìn thấy ta bị kẻ khác ám toán ! Nếu bọn họ có tâm, như vậy cũng cần ở lại phủ công chúa, ta giữ kẻ có tà tâm!”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo thâm hô khẩu khí, nắm nắm tay, khôi phục bình tĩnh, “Công chúa, chuyện này ta cho người công đạo.”

      Chương 171: Trò hay phải có nhiều người xem

      Edit: Phạm Mai


      Hoàng Phủ Cảnh Hạo lạnh mặt ra ngoài, tìm ám vệ của mình, triệu tập ám vệ của phủ công chúa lại.

      Tất cả mọi người quỳ xuống dám lời, Thần Tịch nhìn bọn họ quỳ gối dưới chân mình cảm thấy có chút buồn cười, “Đừng quỳ với ta, bản công chúa phải chủ tử chân chính của các ngươi!”

      “Công chúa tha tội!”

      “Tội thể tha!” Thần Tịch chút lưu tình trả lời câu, đêm nay nàng lại có thể bị người ta tính kế, lại ám vệ của phủ công chúa rất nhiều, mà dù có nhiều cũng là người của Hoàng Phủ Cảnh Hạo, thậm chí mấy người Liên Vân Thanh Ngân cũng phát chút nào.

      Lúc nàng Lưu viện cũng rất bình thường, lúc ăn cơm với mấy vị công chúa cũng rất bình thường, nhưng mà, sau khi nàng bị người ta đỡ Thiên viện, lại có người nào ngăn lại, phương diện này tuyệt đối có ám vệ giúp đỡ.

      Lúc này Lưu Nghiệp vẫn cứng nhắc quỳ ở dưới, “Tướng quân, là thuộc hạ mệnh lệnh bọn họ hỗ trợ, tất cả đều do thuộc hạ nghĩ ra, có quan hệ nào tới các huynh đệ!”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo có chút mất mát, “Lưu Nghiệp, mấy năm nay hai chúng ta coi nhau như huynh đệ, ta biết vì sao ngươi phải làm như vậy? Ta vẫn luôn cho rằng dù người trong thiên hạ có phản bội ta, ngươi cũng làm như vậy!”

      Lưu Nghiệp nghe vậy trong lòng đau đớn, “Tướng quân, phải là thuộc hạ muốn phản bội người, chỉ là hy vọng người chịu ủy khuất, lấy tài hoa của người, sao phải chịu thiệt àm làm sườn phu chứ?”

      À, ra là vì chuyện của Hoàng Phủ Cảnh Hạo mà lo lắng bao đồng sao? Thần Tịch tò mò nhìn bọn họ, “Làm sườn phu của bản công chúa ủy khuất, như vậy, chút ràng theo Khanh Thiên Yến có tiền đồ à, nàng ta chỉ có thân phận thương nhân mà cũng có thể vượt qua bản công chúa sao? Hơn nữa, phải nàng ta có chính phu rồi sao? Chẳng lẽ nàng ta hứa hưu vị chính phu kia, sau đó cưới tướng quân của các ngươi sao?

      Vả lại, trong đêm đại hôn, nếu như tướng quân của các ngươi bị phát là ở giường nữ nhân khác. Đây là hồng hạnh ra tường nha, muốn bỏ lồng heo dìm chết à! Sao lại có tiền đồ được? Đầu các ngươi bị lừa đá rồi sao?”

      bậy, bọn ta thương lượng tốt rồi, chỉ cần --”

      Thần Tịch vẫy vẫy tay, “Được rồi, ta muốn nghe những lời vô nghĩa của ngươi, tối nay cứ náo nhiệt chút , ngày mai. Ta cho các ngươi nhìn xem cái gì được gọi là thấy quan tài đổ lệ. Cảnh Hạo, người của ngươi, cần coi chừng cho kỹ. Tối nay. Nếu ai dám nhúng tay vào chuyện phủ công chúa, giết tha!”

      “Vâng, công chúa!” Lần đầu tiên Hoàng Phủ Cảnh Hạo dưới tư thế nghiêm chỉnh đứng đắn quỳ xuống dưới Xích Dương công chúa nhận sai.

      Mặt Thần Tịch nhăn lại nhíu mày, xoay người rời khỏi.

      Quay lại Mộc Phong viện, người của Sở Mục Nhiên dựa theo phân phó mà hoàn thành hết mọi chuyện, chỉ còn chờ xem kịch vui.

      Ba người ngồi xung , Sở Mục Nhiên thở dài, “Công chúa. Đáng tiếc ngày tốt cảnh đẹp thế này, đêm động phòng hoa chúc cũng vì vậy mà có, chúng ta......”

      “Bắc Đường bị hạ xuân dược. Ngươi tìm thuốc giải cho !” Thần Tịch ôn hoà .

      Bắc Đường Liên Vân thở dài, quả nhiên công chúa chịu thỏa mãn .“Công chúa, ta uống rượu bị bọn bỏ thuốc, hồi nãy như vậy chỉ là muốn thử xem công chúa có thương hương tiếc ngọc hay thôi!”

      Đỗ mồ hôi!

      Thần Tịch trợn trắng mắt, thú vị hả?

      Nếu nàng nghĩ...... Khụ khụ, cùng với nam nhân bản thân thích cái gì kia, cũng cần phải chờ người ta hạ thuốc.

      Sở Mục Nhiên nghẹn cười, hai người này thú vị, nhìn cuộc sống của bọn họ đều thú vị.

      “Công chúa, ngươi chỉ cần chờ trò hay mở màn, náo nhiệt tới mức nào vậy?”

      biết.”

      “Ai, trước kia vẫn chưa có ai đó, chỉ là thương nhân cũng dám mơ tưởng tới sườn phu của công chúa, còn dám tính kế công chúa? Ha ha, có can đảm! biết ai cho nàng ta lá gan như vậy, phó tướng Lưu Nghiệp kia sao, khả nghi, ta hoài nghi có mục đích khác!”

      Thần Tịch gật gật đầu cam chịu, nàng cũng tin lí do thoái thác của Lưu Nghiệp, nhưng mà, vội, đối đãi với địch nhân nàng vẫn luôn kiên nhẫn mà.

      “Đúng rồi, hộ vệ của ngươi trở về chưa, nếu như về rồi ta kêu Tiêu Băng trở về. Bên cạnh đó, Gia Cát Tĩnh Trạch......”

      Sở Mục Nhiên đập cây quạt cái, cười tủm tỉm, : “Công chúa, Gia Cát Tĩnh Trạch mượn rượu giải sầu với Cơ Tĩnh Viễn nên bị quá chén, Lâm Tuấn Thần và Hứa Phi Sương cũng phóng túng lần, uống rượu, bị người ta nâng về sân rồi. Thanh tỉnh chỉ có Vân Thanh Ngân chiêu đãi tân khách, cho nên, ta mới có thời gian chiếu cố công chúa vào động phòng thế nào!”

      Khốn kiếp, khống say lúc nào, lại say ngay lúc này, đáng giận mà! Nàng thành thân, bọn họ mượn rượu giải sầu cái quỷ đó, vốn dĩ chỉ là vợ chồng danh nghĩa thôi mà!

      Làm vậy cho ai xem hả?

      Bỗng dưng Sở Mục Nhiên lại : “Công chúa, hình như A Võ bọn họ đều được nâng tới Cơ viện, người xem có thể nào bọn họ cũng bị nữ nhân tính kế ?”

      Thần Tịch hừ lạnh tiếng, “Bốn người đều có võ công, Hứa Phi Sương lại còn là Tiểu Thần y, nếu chỉ có vậy mà cũng bị tính kế, như vậy, bọn họ sống làm gì hả?”

      “Haiz, lời này của công chúa vô tình quá!” Lời văn nhã của Lâm Tuấn Thần xuất theo sau đó cũng dần đầu tới đây, theo thứ tự cũng là ba người vốn bị cho là say rượu cũng xuất .

      Cơ Tĩnh Viễn cuối cùng, thay mặt bốn người ra, “Công chúa, thế này, chúng ta bị mất mặt chứ!”

      Thần Tịch bĩu môi, “Coi như bình thường, đáng tiếc người bảo hộ bản công chúa, phu thị giống như các ngươi cần làm gì chứ?”

      Mấy người nghe vậy sắc mặt cứng đờ, Lâm Tuấn Thần dẫn đầu : “Công chúa, vốn dĩ trách nhiệm bảo vệ người vào thời gian gần đây là do Bắc Đường công tử, đêm nay chúng ta chỉ phụ trách tiếp rượu tân khách, làm sao có thể đổ lên người chúng ta chứ? Sau khi chúng ta uống quá chén cũng phát có người muốn gây rối, cho nên liền tương tệ tựu kế chờ đợi, ai biết được lại chờ được hộ vệ của Tam công chúa và Lục công chúa lấy bao đen chùm bọn ta lại, biết muốn đưa bọn ta đến chỗ nào!”

      Sở Mục Nhiên nghe vậy bật cười, phải lúc lâu mới nhịn được nụ cười, “Công chúa, công chúa, ta thể bội phục người, người nhìn người sao, đều là công chúa, nhưng lại bị những người đó coi thường như thế, đám người đó dám tính kế người vào đêm tân hôn, nhóm người này tính kế phu thị mới của người, nhóm người kia lại tính kế nhóm phu thị người lấy về từ lâu, là họa thủy mà!”

      Gia Cát Tĩnh Trạch lạnh lùng đảo qua Sở Mục Nhiên, lạnh nhạt phân tích, : “Tiêu Dao Vương, nếu phải ngươi vừa mới đến, người bên cạnh ngươi mua chuộc tốt được, hơn nữa ám vệ của ngươi lại ổn thỏa, ngươi cho rằng ngươi bỏ qua được hai chữ họa thủy sao?”

      “Ha ha, ngại quá, ta nhịn được, ta biết nhóm công chúa Nhai Nữ quốc lại mong muốn có nam nhân như vậy! Còn muốn càn rỡ hơn cả vương tôn quý tộc của Sở quốc ta!”

      “Được rồi, cần cãi nhau về chuyện này. Mục Nhiên, tối nay, phân phó người của ngươi vất vả chút, coi chừng những nơi có trò diễn hay, đừng cho tân khách bỏ lỡ trò hay.”

      “Công chúa yên tâm, ngày mai nhất định có trò hay.”

      Thần Tịch lại phân phó vài câu, công đạo ý tứ ràng, Sở Mục Nhiên phân phó người của mình chuẩn bị sẵn sang, cẩn thận, cùng nhau đợt cơn kích tình (kích tình ở đây phải là kích tình kiểu nam nữ tình cảm mà là kích tình kịch tính của những trò hay).

      ......

      Mấy chỗ hoang đường, mấy chỗ dâm loạn, kích tình chiến đấu hang hái, các tân khách cũng dần dần muốn tan nhưng vì có vũ khúc, bọn họ đều kỳ quái cảm thấy tiệc tối nay của phủ công chúa có phải quá phấn khích hay , còn mời mỹ nữ đến khiêu vũ, có để nhìn tất nhiên phải xem tốt rồi!

      Lúc ánh trăng lên cao, hạ nhân phủ công chúa dẫn các tân khách ra cửa lớn gần đó rời , lại bị tiếng thét chói tai hấp dẫn, vừa vặn, mọi người say rượu cũng bị chính tiếng la này làm cho tỉnh táo chút.

      Người dẫn đường tiến lên đầu tiên, mà các tân khách hoàn hồn rồi tất nhiên cũng theo......

      Sau đó, dưới ánh mắt như lauwr của bọn họ xuất phong cảnh khó có thể tin được!

      Chỉ thấy trong cái sân của phủ công chúa, gian phòng, hơi thở mê loạn kia, quần áo lẫn lộn, sàn thượng còn nhiễm những đốm trắng trắng...... cuộc hỗn loạn, kích tình rất cao?

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 172: người loạn tính rất cao!

      Edit: Phạm Mai


      Đèn đuốc sáng rực, làm cho người ta cảm thấy có chút chói mắt!

      Cũng biết là ai hô lên câu, “A, Nhị công chúa đây mà, Khanh thê chủ và nhóm sườn phu nữa à?”

      Sau đó người có chút quen biết với Khanh Thiên Yến, lại trừng lớn mắt, “Nam tử dưới thân Nhị công chúa phải là chính phu của Khanh thê chủ sao?”

      “Ôi -- trời ạ, Khanh thê chủ lại đè chính phu của Nhị công chúa kìa...... Vậy --”

      Vậy gì, vẫn kết hợp chặt với nhau cùng chỗ kia kìa, mọi người đều trợn lớn mắt, màn này thực quá rung động mà, đây phải là loạn rồi sao?

      Qủa thực là cuốn hút người khác mà!

      Các tân khách bị phen kinh ngạc, còn Thần Tịch vẫn ở Mộc Phong viện chậm rãi ăn bữa khuya, nàng mệt mỏi mà, cần bổ sung thể lực, ăn uống no đủ mới có thể ngủ đó!

      Lưu viện náo nhiệt vô cùng, lúc Vân Thanh Ngân nhận được tin tức đầu muốn lớn ra làm hai cái vậy đó, mệt chết được, tân khách hôm nay đến đúng là quá hiếm rồi. nghĩ rằng ở phủ công chúa, người của Hoàng Phủ Cảnh Hạo đáng tin nên có phòng bị quá mức, ai biết được cố tình lại là người tin tưởng nhất gây ra chuyện đây.

      Trơ mắt nhìn màn trước mắt này, cũng bày tỏ quá mức rung động giống như những tân khách kia!

      Loại hình ảnh này, phỏng chừng trăm năm khó gặp đây, người khác lại ngủ với chính phu của công chúa, bản thân mình lại ngủ với chính phu của người khác!

      Rốt cục, tiềng ồn ào cũng đánh thức nhóm người Nhị công chúa, đầu tiên Nhị công chúa giận dữ, bởi vì nàng ta rất gét có người quấy rầy bản thân mình nghỉ ngơi, cho nên, còn chưa mở mắt lên gầm lên rồi, “Tên nô tài nào muốn sống mà lại ở trong phòng của bản công chúa gây ồn ào vậy hả?”

      Ngay lập tức các tân khách còn gì để , bội phục sau khi loạn tính mà nhân gia vẫn có thể bình tĩnh như thế đó! là công chúa giống người thường mà, cường hãn quá!

      Cảm giác người lạnh run, rốt cuộc Nhị công chúa cũng phát bản thân mình ổn, mở mắt ra. Vừa thấy liền sững sờ, nam nhân lỏa thể dưới thân này là ai chứ, lại còn có rất nhiều gương mặt xa lạ nữa.

      “Làm càn, các ngươi là ai hả, dám xâm nhập phòng của bản cung hả?”

      Các tân khách chỉ trỏ. Đều vị công chúa này biết liêm sỉ, như vậy, còn trách người khác như đúng lý hợp tình nữa. So với nông dân còn bằng nữa!

      Vân Thanh Ngân thở dài, vô cùng có lòng tốt nâng tay áo mình lên che mắt lại, nhắc nhở, : “Công chúa. Là các người uống khá nhiều rượu. Rồi sau đó lại loạn tính...... Cái kia --”

      Nhị công chúa giận dữ, chút nghĩ ngợi liền : “Nghĩ sao vậy, là tự đưa lên cho bản công chúa --”

      Vân Thanh Ngân rối rắm nhìn nàng ta cái, “Công chúa xác định phải say rượu loạn tính sao?”

      Nhị công chúa nhìn thấy thần sắc trấn định của Vân Thanh Ngân nhịn được cúi đầu nhìn, vừa nhìn xem, nàng ta lập tức hét ầm lên, “Ngươi – Sao lại là ngươi chứ?”

      Quay qua nhìn bên cạnh, liền thấy Khanh Thiên Yến vừa mới tỉnh lại. Lại còn đè lên chính phu của nàng ta (Nhị công chúa), trong phút chốc liền giận dữ, đứng lên đá cước vào Khanh Thiên Yến làm nàng ta văng ra.“Tiện nhân, ngươi dám động nam nhân của bản công chúa!”

      Khanh Thiên Yến vừa mới tỉnh lại bị người ta đá mạnh cước. Nếu phải nàng ta phản ứng mau, chỉ sợ cú đá này làm nàng ta bị thương nặng rồi.

      Đợi nàng ta nhìn ràng người bị bản thân mình đè xuống là ai mặt mày cũng thay đổi, lập tức nhìn về phía Nhị công chúa, “Nhị công chúa, xảy ra chuyện gì vậy chứ?”

      Nhị công chúa coi như tỉnh táo, Vân Thanh Ngân có lòng tốt kêu người lấy áo choàng cho bọn họ, “Các vị, ngại quá, có lẽ Lưu viện xảy ra chuyện ngoài dự kiến, mọi người hãy ra ngoài ngồi chút, công chúa cần phải thay quần áo rửa mặt chải đầu......”

      Rất nhanh, bên trong truyền tới tiếng thét phẫn nộ của Nhị công chúa, “Vân Thanh Ngân, gọi Xích Dương công chúa của các ngươi ra đây! Việc này làm ràng bản cung để yên cho nàng ta!”

      Vân Thanh Ngân lập tức ôm quyền với tân khách, cất cao giọng, : “Nhị công chúa, sau khi Xích Dương công chúa uống rượu với các người sau, là do hộ vệ của người đỡ nàng về tân phòng nghỉ ngơi mà, ở đây đều là người của Nhị công chúa, thảo dân cũng dám quấy rầy công chúa, cũng thể cho hộ vệ của phủ công chúa tới đây, công chúa có mười mấy hộ vệ, chẳng lẽ có việc lại phải là nên tìm hộ vệ của công chúa để hỏi sao? Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của công chúa nhà chúng thảo dân, các người như vậy......”

      “Đúng đó, do bản thân mình quản chuyện được, còn nghi ngờ người khác!”

      “Hừ, chừng chính là muốn phá đêm tân hôn của Xích Dương công chúa đó mà, chỉ là do biết phải làm sao nên mới......”

      “Ai ai, cho nên mà, làm người nên có nhiều lòng nha, coi chừng trời phạt!” ......

      Nhị công chúa nghe vậy giận dữ, đây ràng là nàng ta bị người khác tính kế mà, sao lại thành nàng ta vô lý được chứ.

      muốn phát giận lại nghe Vân Thanh Ngân ở ngoài cửa cất cao giọng : “Nhị công chúa, các người đến chúc mừng công chúa nhà chúng thảo dân, nhưng các tân khách chúc mừng đều cửa lớn, tiếp đón tụ tập trong sảnh chính. (tiểu nhân) cũng nghĩ dẫn mọi người đến đó, nhưng mà, Nhị công chúa lại kiên quyết cầu (tiểu nhân) giữ bí mật, muốn chọn sân này để nghỉ ngơi, còn muốn uống rượu với công chúa nhà chúng thảo dân, thân thể công chúa vốn tốt, tân khách đều thông cảm, đều để cho chúng thảo dân uống thay.

      Nhưng mà, mấy vị công chúa đến chúc mừng lại cứng rắn muốn để công chúa nhà chúng thảo dân uống rượu, uống tới mức công chúa say khướt, đến bây giờ vẫn nằm trong viện của sườn phu......”

      Lời của Vân Thanh Ngân đều chỉ trích Nhị công chúa biết thông cảm cho người ta, làm Xích Dương công chúa quá chén, bản thân mình làm ra chuyện lớn bực này, lại muốn trách tội người khác.

      Mà Nhị công chúa nghe vậy giận dữ, “Cẩu nô tài, dám hợp lại chống đối bản cung!”

      “Nhị Hoàng tỷ sao lại tức giận vậy?” giọng ôn nhuận truyền tới, các tân khách tách ra tạo lối , thấy Xích Dương công chúa được hai vị sườn phu đỡ đến, mặt đỏ ửng vẫn còn chưa tán , vừa nhìn biết là do uống nhiều rượu.

      Mở cửa viện ra, Nhị công chúa nổi giận đùng đùng chỉ vào nàng, mắng: “Cung Thần Tịch, ngươi dám tính kế ta!”

      “Nhị Hoàng tỷ sao lại như vậy chứ, ta đượ chính thị vệ của người đưa về tân phòng mà! Vì 1ua1 choáng váng nên nghỉ ngơi chút, lại nghe được tin bên này xảy ra chuyện, biết xảy ra chuyện gì làm cho Nhị Hoàng tỷ tức giận như thế? Nếu do hoàng muội chiêu đãi chu toàn, như vậy, hoàng muội xin lỗi Hoàng tỷ!”

      “Đừng giả mù sa mưa, đừng tưởng rằng ta biết, trừ ngươi ra, ai có bản lĩnh tính kế ta chứ! ràng là ta --”

      Thần Tịch tỏ vẻ khó hiểu, “Hoàng tỷ là cái gì?”

      “Hừ, dù sao việc này +”

      “Rốt cuộc là chuyện gì? Hoàng tỷ ràng, làm sao ta biết phân tích như thế nào?”

      Vân Thanh Ngân thở dài, “Công chúa, để thuộc hạ ra , dù sao mọi người đều thấy rồi. Nhị công chúa với Khanh thê chủ có lẽ uống hơi nhiều, cùng với chính phu của đối phương...... Cái kia, hỗn loạn...... Ngủ lúc.”

      Chữ ngủ lúc nayf thực rất ái muội, bất quá mọi người đều biết.

      Đầu tiên Thần Tịch ngạc nhiên, lập tức khiếp sợ nhìn bọn họ, nửa ngày mới đờ đẫn, : “Nhị Hoàng tỷ, cho dù trong ngày thường các người có ham chơi chút, nhưng sao lần này lại làm cho mọi người biết chứ?”

      Mọi người ồ lên, ra phải là lần đầu tiên Nhị công chúa đè chính phu của người khác, mà là rất nhiều lần đó!

      Ánh mắt nhìn về phía Nhị công chúa cos hèn mọn có khinh thường, cũng có ít tân khách chạy nhanh che phu thị của mình lại phía sau, miễn cho bị Nhị công chúa coi trọng rồi phá hư!

      Các nàng cũng muốn hy sinh chính phu của chính mình tới lấy lòng Nhị công chúa đâu!

      Nhị công chúa nghe vậy giận dữ, “Cung Thần Tịch, ngươi bậy bạ gì đó!”

      Xích Dương công chúa giống như cũng phát giác chính mình lời nên , vội vàng che miệng, có chút xấu hổ, “Thực xin lỗi, Hoàng tỷ, ta nhiều rồi. Nhưng mà, tối nay là ngày hyr của Hoàng muội, các người lại chơi đùa như vậy, làm cho Hoàng muội cảm thấy rất thoải mái, cho dù là ngươi tình ta nguyện, nhưng về sau cũng hy vọng Nhị Hoàng tỷ có thể nghĩ tới người khác chút !”

      “Ngươi, ngươi -- ngươi lung tung!”

      Chương 173:

      Edit: Phạm Mai


      Nhị công chúa bị Thần Tịch chọc giận đến mức phát điên nhưng lại ngại quan khách đều nhìn mình nên dám tùy tiện ra tay.

      Thần Tịch lẳng lặng thở dài, nâng mắt nhìn những người trong phòng cái, rồi lại liếc mắt nhìn Khanh Thiên Yến, : "Khanh thê chủ, tuy rằng ngươi có gia tài bạc triệu nhưng đối với phu quân phải đối xử cho tốt, phải ngày nào cũng nghĩ cách dùng nam nhân của chính mình ra giao dịch..."

      Khanh Thiên Yến cay độc nhìn Thần Tịch, nàng ta tuyệt đối tin tưởng việc này là ngoài ý muốn, nhất định là Xích Dương công chúa tính kế họ! Chỉ là biết làm sao mà kế hoạch của nàng ta lại tính sai, ràng Nhị công chúa quá chén rồi, gần như thể uống được nữa nhưng vì sao nàng lại có việc gì?

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn thấy ánh mắt của nàng ta (KTY) vẫn như trước biết hối cải, nhất thời tức giận, đánh chưởng vào người nàng ta: "Bất quá chỉ là nam nhân mà thôi, ngày thường ta đối đãi với các ngươi khoan dung, nhưng các ngươi lại ngỗ nghịch với Xích Dương công chúa, chỉ bằng việc ngươi làm ra cái chuyện này phải chết rồi, quấy rầy đêm tân hôn của bản tướng quân lại càng đáng chết hơn."

      Khanh Thiên Yến thể ngờ được Hoàng Phủ Cảnh Hạo ra tay đả thương nàng ta, nhất thời trong lòng đau đớn, nhin được liền rống to: "Tại sao người có thể đánh ta? Làm sao người có thể--?"

      Phịch tiếng, Hoàng Phủ Cảnh Hạo lại ban cho nàng ta thêm chưởng nữa, bay ra ngoài, rơi cuống đất hộc máu. Lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng ta, Cảnh Họa lên tiếng: "Ngươi tính là gì chứ, dám làm công chúa mất mặt trong ngày đại hỉ của người, dám lớn mật tính kế công chúa?"

      "Người-- Hoàng Phủ Cảnh Hạo, hết thảy điều ta làm là vì người, vì người đó! Nếu phải Cung Thần Tịch ngang nhiên phá hỏng tối nay người chính là của ta!"

      Mọi người ồ lên, lời này của Khanh Thiên Yến giống như động trời, nữ nhân này mơ ức sườn phu của công chúa, còn dám ngang nhiên ra, sợ chết a mà!

      Thần Tịch nhìn nàng ta(KTY), khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh, bây giờ trò hay mới bắt đầu đây!

      Trong lòng tất cả mọi người đều khiếp sợ, chợt nghe Khanh Thiên Yến thào lẩm bẩm: "Ta vì người mà phó tướng Lưu Nghiệp của người thương lượng, hứa hẹn tương lai thú làm sườn phu, vì người ta nịnh bợ công chúa, khổ tâm thiết kế, thậm chí tiếc nam sủng của ta mà mang đến cho Cung Thần Tịch vào tối nay, dặn dò ta bám lấy nàng, hết thảy đều vì người, vì để người và ta ở cùng chỗ......Chỉ cần chúng ta có danh phận. Công chúa cũng thể làm gì được, thể tách chúng ta ra!

      Ha ha, ta thích người như thế, làm sao người có thể ra tay đánh ta. Vì sao người có thể che chở cho Cung Thần Tịch! Nàng là con tiện nhân, là tiện nhân chết tiệt, là công chúa phế vật từ lâu rồi!"

      "Vốn cho rằng kế hoạch hoàn hảo, nhóm Nhị công chúa đoạt mỹ nam của nàng. Ta chỉ muốn người là người...... Tất cả đều tốt, những ám vệ có liên quan tới người đều bị Lưu Nghiệp khống chế, vì sao lại như vậy? Vì sao người lại thích ta chứ?"

      Lời nàng ta (KTY) ra quá mức kinh người, câu so với câu lại càng rung động, làm khách nhân đều mồ hôi lạnh ròng ròng, nghe được lời gièm pha hoàng gia bọn họ đều sợ hãi trong lòng, cảm thấy an toàn. May mà nơi này có rất nhiều khách nhân, công chúa cũng thể làm gì được.

      Thần Tịch than tiếng "Nước nam tôn luôn vì hồng nhan họa thủy* làm hại việc , Nhan Nữ quốc chúng ta cũng có lam nhan họa thủy *làm hại việc.
      *hồng nhan họa thủy về những người con xinh đẹp gây ảnh hưởng, lam nhan họa thủy là chỉ về con trai tuấn làm ảnh hưởng.

      Các vị, công chúa ta quản lí được tốt, làm mọi người sợ hãi. Ngày mai bản công chúa vẫn mở yến tiệc tiếp đón mọi người, thứ nhất là mong sao an ủi đôi phần, thứ hai là bồi thường cho mọi người, hy vọng mọi người chán ghét."

      "Xích Dương công chúa quá khách khí, vốn dĩ công chúa cũng mong muốn xảy ra chuyện như vậy, đều do những người này tự hiểu lấy bản thân mình."

      "Đúng vậy, công chúa sai, có trách trách tiểu nhân lòng tham vô sỉ, ngày mai chúng ta nhất định đến yến tiệc."

      " ... ...... ....."

      Các khách nhân lời này rồi rời , liền chưa kịp rời cách đó xa trong sân truyền đến tiếng mắng tức giận gây hấp dẫn, Vân Thanh Ngân vốn dẫn đường tiễn khách, giống như sợ gặp chuyện may, vội vàng chạy vọt nhanh vào phủ, các khách nhân lớn mật cũng theo vào.

      vào tốt, vào rồi, mọi người lại hối hận!

      Tam công chúa và Lục công chúa quần áo chỉnh tề sống mái với nhau, mà trong viện lại có mấy nam nhân quần áo cũng chỉnh tề giống vậy, hơn nữa, lại còn có vài chỗ đỏ lên!

      Có thể thấy được tình huống kích tình mà bi thảm!

      "Xú nha đầu, lại biết liêm sỉ quyến rũ tỷ phu của ngươi."

      " bậy, ràng là Hoàng tỷ quyến rũ nam nhân của ta."

      Trong lúc nhất thời tay áo cấu véo bay tán loạn, vai hay gì đó mọi người đều nhìn , dấu vết xanh tím do ấn ái cũng nhìn thấy được.

      Ai, ngờ là công chú hoàng gia có sở thích chơi nhóm a!

      Cái này đúng là từng bước từng bước xuất sắc mà, cũng chỉ có Xích Dương cồn chúa của Hi thành bọn họ là tốt chút!

      Mà Thần Tịch bỏ lại Nhị công chúa bên kia vào viện, nhìn thấy cảnh tượng này nhất thời sợ hãi, vội vàng hô:

      "Tam hoàng tỷ với Lục hoàng muội mau dừng tay, đều là tỷ muội nhà, có chuyện gì chuyện là tốt rồi..."

      "Ta nhổ vào, Cung Thần Tịch, ngươi cho rằng Tam tỷ lòng chúc mừng cho ngươi? Hừ, ta cho người biết, nàng ta đến chỉ muốn chiếm phu thị của ngươi thôi, muốn đoạt Cơ Tĩnh Viễn và Gia Cát Tĩnh Trạch đó!"

      "Xú nha đâu, còn ngươi phải coi trọng tên tiểu bạch kiếm Hứa Phi Sương sao? Còn có tên quỵ quân tử Lâm Tuấn Thần giả mù sa mưa* kia nữa!"

      *giả mù sa mưa: Giả Mù = Tạo Ra Mây Mù Để Làm Mưa" , hiểu nôm na là vậy, tức là bạn giả bộ , hành động, đễ lừa ai đó hay như bạn nghĩ là giả nai đễ dụ người ta sập bẫy , và thường là trong tình huống cuộc sống bạn phải "Giả Mù Sa Mưa" đễ vượt qua.

      Phốc--

      Bỗng dưng Thần Tịch muốn bật cười, Hứa Phi Sương là tiểu bạch kiểm? Lâm Tuấn Thần giả mù sa mưa làm người tốt? Ừ, cái này sai, Lâm Tuấn Thần chính là tên ngụy quân tử mà!

      Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương nghe được lời của Tam công chúa sắc mặt đen lại, lập tức thân mình tản ra khí tức giận đến phát run. Hứa Phi Sương mắt lạnh đảo qua, ngón tay hơi giật giật, ai cũng biết tại sao lại thế này.

      Vốn dĩ hai vị công chúa đứng xa nhau bỗng liền bắt đầu ôm thân mình vặn vẹo, nửa ngày sau lại còn phát ra tiếng rên rỉ, theo sau đó liền nhào lên thân vài vị nam nhân bị cắn qua mộ lần để tìm giải thoát, lại còn ở trước mắt mọi người trình diễn nữ thượng nam hạ để giải quyết dục hỏa người.

      Trong lúc nhất thời, mọi người có mặt trong viện đồng loạt biến sắc bất động.
      Thần Tịch nhìn Hứa Phi Sương liếc mắt cái, nghĩ tới tiểu tử này lúc động ác lại giải quyết vô thanh vô tức dấu vết như vậy! Bất quá mặt nàng tức giận bỗng chuyển sang đỏ rực, áy náy nhìn mọi người: "Mời mọi người cho, ngày mai lại chiêu đãi mọi người vậy, mọi việc xảy ra tối nay cứ như nằm mơ xin chư vị cho bản công chúa mặt mũi, nhắc lại nhiều về chuyện hôm nay"

      Mọi người dám gì, công chúa phóng đãng kiềm chế được là chuyện thường tình trong hoàng gia, nhưng mà người bình thường cũng nên nghị luận quá nhiều, trong lòng biết thôi là tốt rồi. Về phần việc này có bị truyền ra ngoài hay ai biết, tất nhiên truyền ra ngoài, ngươi cũng có người khác !

      Các khách nhân ra về hết, Khanh Thiên Yến ở bên Lưu viện vẫn còn thào tự , tình xủa nàng ta với Hoàng Phủ Cảnh Hạo xong, lại nàng cùng tụi Nhị công chúa tính kế.....

      Mà cách vách Lưu viện cũng lửa nóng triền miên, thiêu đốt phủ công chúa.

      Người phủ Công chú đều nghe được nhất thanh nhị sở về hai chuyện này, ám vệ của Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng hổ thẹn thôi, mà vài ám vệ tham gia tính kế càng thêm xấu khổ.

      Lưu Nghiệp cổ động bọn họ nên vì hạnh phúc của tướng quân mà suy nghĩ, nhưng mà, kết quả, Kanh Thiên Yến cũng là nữ nhân tệ hại như vậy!

      Bọn học có loại cảm giác bị vũ nhục, cũng có lòng muốn chết! Nhất là nhìn thấy ba vị công chúa hoàng gia làm những chuyện hoang đường như thế.......

      Thần Tịc thở dài, vẫy vẫy tay kêu mọi người rời "Chuyện ở đây giao cho hộ vệ của Nhị công chúa xử lý , bản công chúa nghĩ làm thay."

      Ngày hôm sau, tin rằng thanh danh của Nhị công chú, Tam công chúa, Lục công chúa tổn hại nặng nề, sau này, có thể đối kháng với Xích Dương công chúa mất ba người rồi.

      Trong mắt Vân Thanh Ngân tràn đầy tính kế, trước khi rời còn khinh thường nhìn Lưu viện, liếc mắt cái: Dựa vào thủ đoạn của bọn họ, cũng muốn hại công chúa, haha, quả là buồn cười.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      174 : nàng là bị người nhìn chằm chằm......

      Edit Kim Tước


      Chuyện tình lần này, chỉ giải quyết được vài kẻ phiền phức mà còn lợi dụng Khanh Thiên Yến cùng Lưu Nghiệp mà đổi lần hộ vệ của phủ Công chúa.

      Thực là ngày lành ! Vân Thanh Ngân cười tủm tỉm phân phó người làm việc, sau đó mới rời khỏi Lưu viện.

      thực tế, sớm phát Lưu Nghiệp thích hợp, sau đó tìm hiểu nguồn gốc lại tra ra Khanh Thiên Yến, bất quá, có chứng cớ tùy tiện hành động, lần này cũng phái ám vệ theo công chúa, nếu công chúa bất hạnh bị tính kế thành công, tự nhiên người của đứng ra bảo hộ nàng. Nhưng, công chúa thực thông minh, cũng đủ lợi hại!

      càng lúc càng cảm thấy giấc mộng của mình sớm muộn gì cũng thực được, chỉ cần hảo hảo theo Xích Dương công chúa, tương lai nhất định thành công!

      “Vân quản gia, công chúa cho mời người vào chuyện! " Linh Nhi tới chuyển lời cho Vân Thanh Ngân.

      Vân Thanh Ngân nhàng bước chân theo sau, vào Hi viên, cũng chính là đại viện của Thần Tịch, Vân Thanh Ngân phát Hoàng Phủ Cảnh Hạo, Sở Mục Nhiên cùng Bắc Đường Liên Vân đều ở đây, hơn nữa, Lưu Nghiệp cùng Khanh Thiên Yến cũng bị buộc đến bên chờ xử lý.

      “Công chúa, “

      “Vân quản gia, chuyện tình lần này ngươi có gì muốn bổ sung?”

      Vân Thanh Ngân liếc Lưu Nghiệp cái, “Hồi công chúa, quả có, thân phận Khanh Thiên Yến, công chúa nhất định cảm thấy hứng thú!”

      “Nga, nó, ta nghĩ ngoài thân phận thương nhân còn có thân phận gì.”

      Vân Thanh Ngân nhìn về phía Lưu Nghiệp cười đến hiểm, “Công chúa, việc này tin tưởng Lưu Nghiệp phó tướng nhất định là biết đến.”

      Thần Tịch nâng mắt nhìn về phía Lưu Nghiệp, phát Lưu Nghiệp mặc dù có chút bụi bại, , nhưng có tuyệt vọng, tựa hồ còn có con bài chưa lật. Hơi hơi nhíu mày, nàng hoãn thanh : “Bản công chúa bình sinh ghét nhất kẻ làm chuyện xấu còn tự cho mình là đúng! Lưu Nghiệp, ngươi nếu ta cho người đem ngươi lăng trì xử tử, ngươi còn có thể ngạo mạn sao?”

      Lưu Nghiệp nghe vậy đột nhiên biến sắc, lãnh ánh mắt nhìn về phía Thần Tịch: “Ngươi cái gì?”

      Phanh --

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cước đá tới, trực tiếp đem miệng phun máu tươi, mắt lạnh nhìn : “ biết là ai cho ngươi lá gan dám chống đối công chúa! Bản tướng quân cũng nhớ tới cho ngươi quyền lợi như vậy!”

      “Tướng quân!” Lưu nghiệp oán hận nhìn Thần Tịch.“Tướng quân vì nữ nhân liền để ý nhiều năm tình nghĩa huynh đệ của chúng ta sao?”

      Buồn cười!

      nữ nhân? Thần Tịch thể người này là kẻ tiểu nhân, chết đến nơi còn muốn châm ngòi ly gián, vì thế nàng lạnh lùng : “Nếu muốn tình nghĩa, như vậy, bản công chúa liền phạt hơn, lưu lại toàn thi! Người tới. Đem trượng tễ!”

      Sở Mục Nhiên vung tay lên. Người của lập tức động thủ lôi kéo Lưu Nghiệp tới bên ngoài đánh bằng roi.

      Lưu Nghiệp khiếp sợ nhìn Xích Dương công chúa, ý thức được Thần Tịch đùa rốt cục sợ hãi, la lớn: “Công chúa, ta theo bên người Hoàng Phủ tướng quân mười năm, càng vất vả công lao càng lớn, người cứ như vậy muốn đánh giết ta sao?”

      “ Bịt miệng lại, bản công chúa ghét nhất là kẻ phản bội sau lưng, để cho toàn thây là nhân từ!”

      Hộ vệ Sở Mục Nhiên đem Lưu Nghiệp tha ra ngoài, trong lòng ràng tự nhiên biết hướng đánh tới chết, mà quan trọng là kỹ xảo đánh nhịp tử, khiến cho Lư Nghiệp đau đến toán thân bất toại nhưng lại thể chết. Tiếng kếu bên ngoài ngày càng thảm thiết kịch liệt, rốt cục Lưu Nghiệp thể chịu đựng được nữa chỉ có thể lựa chọn khai ra.

      Lưu Nghiệp bị đánh trận thập tử nhất sinh rốt cục còn kiêu ngạo được nữa, nhưng trong lòng oán độc nồng đậm, chỉ là cũng là kẻ thức thời, dám biểu ra ngoài.

      Thần Tịch xem cái, thở dài, “Ngươi cứ cố chịu khổ làm gì, ngày từ đầu liền khai ngay cũng bị như vậy ? Dù ngươi , ta cũng có thể tra ra!”

      Lưu Nghiệp trong lòng cáu giận thôi, lại chỉ có thể thống khổ chịu đựng, “Công chúa, thuộc hạ biết sai rồi, Khanh Thiên Yến là công chúa Tần quốc, nàng do Tần quốc phái tới nằm vùng, chỉ cần thành, tương lai có thể trở thành người quản lý Nhai Nữ quốc!”

      Tần quốc công chúa?

      Thần Tịch khẽ nhíu mày, như thế nào người người đều nhìn chằm chằm Nhai Nữ quốc? Cho dù như vậy, sao cứ chọn nàng xuống tay? Sở quốc Hoàng đế lão nhân đòi ngấp nghé Nhai Nữ quốc, phái Lâm Tuấn Thần nằm vùng, giờ lại Tần quốc càng thêm lợi hại, trực tiếp phái công chúa sớm nằm vùng ở Hi thành.

      Chẳng lẽ nàng có cái gì trân bảo, chạm tay có thể bỏng?

      “Khanh thê chủ vốn tên là Thiên Yến, đứng hàng thứ tư - Tứ công chúa Tần quốc, lúc bảy tuổi đưa đến Hi thành cho Khanh gia dưỡng. Nàng đáp ứng thuộc hạ nếu thành công , Hoàng Phủ tướng quân nhất định là chính phu của nàng, cũng chính là Hoàng Phu tương lai của Nhai Nữ quốc...... Thuộc hạ nhất thời tham niệm, liền tâm động......”

      “Nga, nhất thời tham niệm, kế hoạnh này ngươi bày bố bao lâu rồi, như thế nào lại kêu nhất thời?”

      “Công chúa, thuộc hạ toàn bộ là , công chúa thỉnh tin tưởng ta!”

      “Ân, ta tin tưởng ngươi nha, ngươi muốn , ta giết ngươi.” Thần Tịch nhìn về phía Khanh Thiên Yến, vừa rồi nàng ta bị điểm huyệt, cho nên Lưu Nghiệp chuyện nàng cũng thể phản bác.

      Quả nhiên sau khi giải huyệt, nàng lập tức mắng to, “Lưu nghiệp, ngươi bậy bạ gì đó, ta là Khanh gia tiểu thư, ta là người Nhai Nữ quốc, làm sao có thể là người Tần quốc, ngươi đừng ngậm máu phun người!”

      Sở Mục Nhiên bĩu môi, cực kì khinh thường : “Nếu ngươi chỉ là thương nhân, Lưu Nghiệp làm sao có thể nguyện ý thông đồng cùng ngươi tính kế Hoàng Phủ Cảnh Hạo? Công chúa sườn phu như thế nào đều so với nhất giới thương nhân chủ phu cao quý! Vả lại, ngươi này phó tôn vinh, là nam nhân đều lựa chọn công chúa!”

      “Sở Mục Nhiên, ngươi đừng quá kiêu ngạo!” Tần Thiên Yến tức giận chờ Sở Mục Nhiên,

      Sở Mục Nhiên nhún nhún vai, “Ta có kiêu ngạo, ta chỉ , ngươi đừng đem người khác thành ngốc tử! Bất quá, ngươi cũng cần tức gicaafnvieejc ngươi làm lần này đủ để cho công chúa hạ chỉ giết ngươi!”

      “Nàng dám!”

      Thần Tịch kinh ngạc, sờ sờ cái mũi nghi hoặc nhìn về phía mọi người, “Bản công chúa muốn giết kẻ mạo phạm ta còn có dám?”

      Sở Mục Nhiên châm biếm nhìn Khanh Thiên Yến, cười : “Công chúa, phỏng chừng là có người tự cho là đún, cảm thấy mình là thiên hạ đệ nhất!”

      “Hừ, cho dù thiên hạ đệ nhất thế nào? Chọc giận bản công chúa liền phải chết!”

      Thần Tịch dứt lời cần hộ vệ động thủ, trực tiếp đứng lên bước qua, giơ tay lên, mặt Khanh Thiên Yến lập tức xuất dấu tay đỏ tươi.

      Cái tát đau, thế nhưng toàn thân Khanh Thiên Yến đều tức giận run nguwoif, hận thể đứng lên cắn xé trước mắt Cung Thần Tịch!

      Nàng phải là cái phế vật công chúa sao, có tư cách gì đánh nàng?

      “A --”

      Sau lát, Khanh Thiên Yến bỗng lăn lộn mặt đất, máu chảy đầm đài, thống khổ thôi, đáng tiếc người giúp nàng.

      Nàng chỉ có thể ai oán nhìn về phía Hoàng Phủ Cảnh Hạo, nàng đối với là thực lòng thích, vì sao lại phải giúp Cung Thần Tịch, nàng ta làm sao có thể bằng nàng!

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn nàng ta lăn lộn chật vật cũng có mảy may chút thương tình, nhưng lại đến bên tai Thần Tịch thấp giọng : “Công chúa, Tần quốc bất nhân, chúng ta bất nghĩa. Bất quá, trước mắt lập tức giết bọn họ cũng có lợi gì cho công chúa, bằng giữ nàng lại làm vài việc tốt?”

      Thần Tịch hừ tiếng, khóe môi phiếm cười lạnh, đối với Khanh Thiên Yến, nàng cảm thấy chết cũng đủ!

      Bất quá, Tần quốc dám dung túng công chúa bọn họ tính kế nàng, như vậy, nàng đương nhiên phải hảo hảo chơi đùa a! Rất nhiều thời điểm, trò chơi cần nhiều người đến tham dự mới có thể phấn khích!

      175 : thể vắng vẻ người mới

      Edit Kim Tước


      Thần Tịch cho người giam giữ Khanh Thiên Yến cùng Lưu Nghiệp ở lao, còn cho Tiêu Băng đến quân doanh chọn vài người đến canh giữ.

      Về phần hộ vệ phủ Công chúa, Vân Thanh Ngân tự do an bài, tời gian trước theo công chúa cứu được vài đứa , bọn họ tư chất sai, dạy dỗ vài năm nhất định có thể trở thành tâm phúc.

      Về phần hộ vệ, tạm thời mượn người của Sở Mục Nhiên, đương nhiên, vẫn có nhất người do Hoàng Phủ Cảnh Hạo huấn luyện, bất quá, phải thân tín.

      Rất nhiều thời điểm, có vài kẻ tự cho rằng muốn tốt cho chủ nhân mà làm ra những chuyện tai hại!

      Liền như lần này, nếu phải mười ám vệ kia cảm thấy Hoàng Phủ Cảnh Hạo làm sườn phu ủy khuất, mà theo tần Thiên Yến tương lai trở thành Hoàng phu, bọn họ sao có thể hoàn toàn nghe theo Lưu Nghiệp làm chuyện tổn hại đến công chúa?

      Ở bọn họ trong lòng, Hoàng Phủ Cảnh Hạo chính là chủ nhân tốt nhất, mà Xích Dương công chúa, chính là chủ tử bất đắc dĩ mà họ phải bảo hộ.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo phạt mười hai ám vệ cấm túc tháng, mà đương nhiên chỉ cấm túc mà còn có chịu phạt diện bích tư.

      Thần Tịch nhìn mười hai ám vệ sắc mặt tái nhợt, nàng lại cảm thấy diện bích tư cũng tính là hình phạt quá nghiêm khắc, nhưng niệm tình nàng gặp phải chuyện gì,hơn nữa lại có ý định trọng dụng Hoàng Phủ Cảnh Hạo. Lần này, nàng tạm thời bỏ qua.

      Về phần mục đích của Tần quốc, nàng nhất định phải khiến Khanh Thiên Yến khai ra chút tin tức hữu dụng.

      “Công chúa, đêm khuya, đêm nay cần hai vị người mới tiếp khách bằng để cho ta tiếp khách ?” Bắc Đường Liên Vân ôn nhu đưa tay đến mi của nàng, nhàng xoa,

      “Đừng nhíu mày, tốt.”

      Thần Tịch bắt lấy tay , “Bắc Đường, ngươi vì sao Tần quốc cùng Sở quốc đều mơ ước Nhai Nữ quốc? Theo ta được biết, Nhai Nữ quốc tuy rằng cũng là Thánh Tinh đại lục ngũ đại quốc chi nhất. Nhưng thực lực cũng phải mạnh nhất, vì cái gì......”

      Bắc Đường Liên Vân lắc đầu, “Về vấn đề này, ta cũng quá ràng. Bất quá ta từng nghe tổ phụ bọn họ đề cập qua lần, tựa hồ Nhai Nữ quốc cất giấu trấn quốc chi bảo. Chỉ cần có bảo vật kia tồn tại, Nhai Nữ quốc cường thịnh suy, thậm chí còn có thể thống nhất đại lục......”

      Cái gì? là vớ vẩn! Rất nhiều thời điểm Thần Tịch vì cổ nhân mê tín cảm thấy bất đắc dĩ.“Thiên hạ hợp lâu tất phân. Phân lâu tất hợp, đây là lịch sử tất nhiên. Cho dù có thể thống nhất đại lục, cũng hẳn là do bảo vật! Tựa như thanh kiếm, dùng tay người tà ác chính là tà môn ma đạo, mà người chính khí nắm giữ chính là trừ bạo an dân!”

      “Công chúa đúng, nhưng điều này cũng phải hoàn toàn vô lý, đế vương có người nào nghĩ thống nhất thiên hạ? Chỉ cần có hy vọng. Bọn họ tự nhiên tranh! Còn có thể từ thủ đoạn!”

      Trấn quốc chi bảo sao?

      Thần Tịch nhíu mi sâu, Thánh Tinh đại lục có ngũ đại cường quốc, trong đó còn có tam đại quốc là nam tôn quốc. Nay, trong đó có hai đều sớm cũng đối Nhai Nữ quốc áp dụng hành động. Như vậy, Hạ quốc đâu?

      Hạ Thượng Vũ có động tâm sao? là vì thân tình che chở nàng, giúp đỡ nàng sao? Hay cũng là dụng tâm kín đáo?

      Nếu ngay cả Hạ quốc cũng thế, như vậy, ngày kia, bọn họ liên thủ công kích Nhai Nữ quốc...... Tình huống đúng là thể lạc quan. Tuy rằng nàng đối Nhai Nữ quốc có gì cảm tình, nhưng lại thích nhìn chiến hỏa liên miên, thích nhìn nơi nơi huyết tinh!

      “Bắc Đường, nếu tương lai Hạ quốc cũng đối ta...... Ngươi giúp ai?”

      Bắc Đường Liên Vân sửng sốt, lập tức buồn rầu : “Công chúa, tốt nhất nên có gnayf đó, ta tuy rằng ngày thường đúng đắn, nhưng là kẻ phản quốc. Nếu thực có ngày đó, ta bảo hộ an nguy của công chúa - nhưng là, ta giúp công chúa tấn công Hạ quốc! Hơn nữa, gia nhân của ta, ta cũng muốn bảo vệ!”

      Hô --

      Nhân chi thường tình!

      Thần Tịch khe khẽ thở dài, người có tình có nghĩa, nếu vì nàng cái gì cũng quản để ý, nàng mới đúng là nghi ngờ nam nhân này chẳng qua chỉ là hồi lời ngon tiếng ngọt, cuối cùng cũng là khẩu Phật tâm xà.

      quan hệ, chỉ cần ngươi trung lập là tốt rồi, ta cho dù vì địch, cũng diệt sát người nhà Bắc Đường.”

      Bắc Đường Liên Vân đưanafngoom nàng vào lòng, cằm để đỉnh đầu nàng, giọng khàn khàn: “Cám ơn công chúa, “ Cúi đầu, khẽ hôn lên đôi môi mê người, cũng hy vọng Hạ quốc cùng Nhai Nữ quốc đối lập, đường huynh , Hoàng Thượng đối công chúa là tâm, hẳn là phải có mục đích khác!

      tình nguyện Hoàng Thượng thích công chúa, cũng hy vọng phương diện này là tính kế, nếu là, bảo hộ nàng, cho dù giúp nàng đánh Hạ quốc, nhưng giúp đỡ nàng đối phó những người khác!

      Thần Tịch suy nghĩ nhiều như vậy cũng có chút mệt mỏi, đột nhiên bị hôn như vậy, lại có loại thoải mái, tương lai là thể đoán trước, nhân sinh vô thường.

      Nàng quyết định cùng với , vậy mở rộng lòng cùng hảo hảo ở chung !

      cái hôn sầu triền miên, Bắc Đường Liên Vân hơi thở dần dần ồ ồ đứng lên, bàn tay to cũng bắt đầu an phận dao động, hưởng qua tốt đẹp của nàng, đụng phải nàng nghĩ nhẫn, huống hồ bọn họ muốn như vậy, tưởng vẫn là cần nhẫn !

      Thanh khàn khàn mà mang theo tia mê hoặc chảy vào trong lòng Thần Tịch, “Công chúa, ta nghĩ muốn......”

      Thần Tịch bị hôn đến sắc mặt đỏ hồng, thân mình có chút xao động nhưng trong lòng vẫn có chút được tự nhiên, dù sao hai người cũng chỉ mới xác định quan hệ, còn chưa hiểu nhau kĩ càng, hăn là phải từ từ mới đúng !

      Tâm nàng giằng xé, cuối cùng lí trí cũng thắng tình , giữ chặt Bắc Đường Liên Vân, “Đừng -- ta còn chưa quen!”

      Bắc Đường Liên Vân thất bại đè nặng nàng, “Công chúa, người muốn tra tấn ta?” Nửa đường kêu ngừng, thực nghẹn khuất được !

      Nhưng là, cảm giác được nàng phải là do quen mà là chân chính muốn tiếp nhận , trong lòng khỏi ảm đạm, công chúa khi nào mới có thể tiếp nhận cảm tình của ?“Công chúa, thực nghĩ ngừng, người mê người!”

      “Ách, cái kia --” Thần Tịch bỗng nhiên , “Đêm nay động phòng hoa chúc, ta nghĩ ràng, thể đồng thời vắng vẻ hai vị mĩ nam, cho nên ta...... Ha ha, ngươi vẫn là về sau !”

      Bắc Đường Liên Vân nghe vậy cos chút bực mình cắn mạnh môi nàng, “Công chúa, ta muốn ăn người ngay bây giờ!”

      “Gọi ta Liên Vân!”

      “Được rồi, Liên Vân, ta ......” Thần Tịch vẻ mặt khó xử,

      Bắc Đường Liên Vân sâu thở dài, buông nàng ra, , “Công chúa nên thôi, Liên Vân hiểu được chính mình tình cảnh.”

      Công chúa phải của mình , trước kia , tại phải, tương lai cũng

      Điều này sớm biết, nhưng khi chân chính đối mặt vẫn cảm thấy buồn như vậy.

      Từ lúc ở cùng nàng, vốn có gặp qua nàng nhận người thị tẩm, cho dù có, kia cũng là giả! Đoạn thời gian đó, vừa tò mò lại mừng thầm. Nhưng biết sớm muộn gì cũng có người bên cạnh công chúa.

      Thần Tịch sửa sang lại chút quần áo, nhìn về phía cửa khe khẽ thở dài, đây là thương tổn!

      Nhưng đêm nay nàng thể mặc kệ Hoàng Phủ Cảnh Hạo cùng Sở Mục Nhiên, sau đó cùng Bắc Đường Liên Vân, thú bọn họ vốn là có dụng ý, đương nhiên thể để vắng vẻ.

      Dùng nước lạnh lau mặt, nàng ra ngoài phòng, Linh Nhi cung kính chờ nàng, “Công chúa, người muốn đâu?”

      Mộc phong viên trước.”

      “Là, nô tỳ cầm đèn cho người.”

      Linh Nhi cầm đèn lồng chiếu sáng cho nàng, dưới ánh trăng bóng người phiêu duệ......

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      176 : Công chúa đêm vất vả!
      Edit Kim Tước


      Hộ vệ Cảnh viên khi nhìn thấy Thần Tịch đến nhất thời lộ thần sắc vui mừng, vội vàng hành lễ. “Tham kiến công chúa.”

      “Miễn lễ, Sở -- Mục Nhiên nghỉ ngơi sao?”

      Thủ vệ lập tức trả lời: “Chủ tử còn chưa nghỉ ngơi, ở trong phòng chờ công chúa!”

      “Ân, vậy vào thôi! Phái người phòng bếp làm điểm tâm ăn khuya đến, suốt đêm, các ngươi cũng mệt mỏi rồi "

      Trong lòng thủ vệ cảm động thôi, liên tục gật đầu : ‘ Cảm tạ công chúa, thuộc hạ lập tức cho người chuẩn bị cho công chúa và vương...... Sườn phu.”

      “Mục Nhiên tuy rằng gả đến phủ công chúa, nhưng vẫn là Tiêu Dao Vương, về sau xưng hô cần quá câu thúc. Bản công chúa phải người tính toán chi li.”

      “Là.”

      Lúc Thần Tịch vào trong phòng liền thấy Sở Mục Nhiên ngồi nâng chén độc ẩm, tựa hồ trước mắt bàn rượu ngon, biểu tình phóng khoáng. Nghe được tiếng bước chân giương mắt nhìn về phía Thần Tịch, trong mắt lên kinh ngạc, lập tức cười : “Công chúa đây là cho ta mặt mũi hay là cho Sở quốc mặt mũi a?”

      “Đều có !”

      “Ha ha, công chúa là thành thực, đến đây rồi cùng uống vài chén với ta !”

      Thần Tịch lắc đầu, “Ta thích uống rượu, nếu là lê hoa nhưỡng ta còn có thể uống ít.”

      “Đáng tiếc, ta có chuẩn bị lê hoa nhưỡng.”

      Thần Tịch ngồi xuống, trong phòng nến đỏ chập chờn, ánh mắt có chút mơ hồ, Sở Mục Nhiên sâu kín đánh giá nàng, “Công chúa, người định cùng ta đêm sao?”

      , ta tối nay còn muốn đến chỗ Hoàng Phủ Cảnh Hạo!”

      “Nga, công chúa muốn đêm hai người? bằng chúng ta cùng nhau , cần công chúa tới lui?” Sở Mục Nhiên ái muội trêu chọc.

      Sắc mặt Thần Tịch thay đổi, còn trừng mắt nhìn , “Nhàm chán. Ta chỉ là muốn với ngươi vài điều, nếu ta người, ta muốn cùng đối phương phát sinh quan hệ quá thân thiết. Ta hi vọng ngươi hiểu được thói quen của ta !”

      “ Hiểu?” Sở Mục Nhiên trong lòng tự giễu, nàng thân là công chúa Nhai Nữ quốc, nữ tử vi tôn quốc gia, muốn tin tưởng ai, thân cận ai, vắng vẻ ai còn cần phải thương lượng sao?

      . ngại cùng nàng tiến hành động phòng hoa chúc, tốt xấu gì, Xích Dương công chúa coi như là mỹ nhân. Cho dù phải tuyệt sắc, nhìn lại vẫn là làm cho người ta thực thuận mắt. Đương nhiên, cũng miễn cưỡng đối phương, chuyện nam nữ, cho ngươi tình ta nguyện mới có ý tứ.

      “Đúng vậy, Phụ hoàng ngươi gả ngươi cho ta mục đích là gì ta cũng đoán được hai, ngươi biết ta biết, trong lòng đều ràng. Cũng may ngươi phải là kẻ tham vọng, cũng hại người của ta, cho nên ta nguyện ý cùng ngươi thẳng thắng’

      “Ha ha, hay cho cho câu thẳng thắng. Công chúa, người có biết nữ nhân đối với nam nhân mà thẳng thắn thành khấn đối đãi chính là ý tứ nguyện ý cùng …?”

      “Ngươi -- quên . Ta bậy với ngươi, dù sao ngươi cũng hiểu được ý tứ của ta rồi.”

      Sở Mục Nhiên bưng lên ly rượu uống hơi cạn sạch, “Ta biết, đương nhiên biết! Nhưng là, công chúa, nam nhân nghẹn hỏng đó, người cũng thể để cho chúng ta chờ lâu quá! Trước mắ, người cùng Bắc Đường công tử mây mưa thất thường , các phu thị khác đều bị người vắng vẻ hết! Đó là có trách nhiệm!”

      Ách, nàng cũng phải là còn cách nào sao, hưu phu thị, tạm thời thể, còn phải cùng bọn họ cùng phòng, kia nan giải, trừ Bắc Đường Liên Vân còn lại nàng thể nha!

      Bỗng nhiên, Sở Mục Nhiên buông ly rượu, đến bên người Thần Tịch, đưa tay ôm nàng, ở nàng bên tai khẽ cắn, “Công chúa, tối nay ta hầu hạ người !”

      Thần Tịch lập tức muốn gỡ tay ra, nhưng lại bị gắt gao ôm chặt, “Công chúa, có người đến, giả vờ chút thôi, cũng thể để mọi người cho rằng công chúa đêm tân hôn vắng vẻ người mới ?”

      Nghe vậy, Thần Tịch cứng người lại, vừa rồi nàng còn tưởng định hôn nàng a!

      “Công chúa, sở sườn phu......”

      A Võ đem người mang thức ăn khuya đến liền nhìn thấy màn ái muội như vậy, Vương gia của bọn họ lại ôm lấy công chúa, còn hôn a a a......

      Oanh --

      A Võ mặt đỏ, ngăn hạ nhân định bước lên, “Vừa rồi các ngươi nhìn thấy cái gì’

      Hai người lập tức lắc đầu, “Cái gì cũng nhìn thâý’

      Ngay lúc hai bọn họ vừa xong bên trong lại truyền ra tiếng ngâm khe khẽ, ba người ngoài cửa nhất thời xấu hổ thôi, lần nữa lại ra ngoài cửa viện.

      mới được mấy bước lại nghe tiếng vải xé rách, hai người bưng đồ ăn lại nhìn về phía A Võ cảm thán ‘Vương gia nhà ngươi uy vũ a!’

      A Võ xấu hổ gãi gãi đầu, “Cái kia, đồ ăn này thưởng cho các ngươi, về phần......”

      “A --”

      Bọn họ nghe thấy tiếng hô nho của công chúa, lập tức đứng hóa đá ở cửa, thực là khiến người ta đỏ mặt tía tai...

      Còn có tiếng giường gỗ kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên, đủ để chứng minh người ở bên trong giờ phút này có bao nhiêu điên cuồng.

      Sở sườn phu quả nhiên uy vũ!

      A Võ xấu hổ đến mức chữ cũng thể , thanh danh của người a Vương gia ! Người như thế nào hàm súc chút a!

      Trong phòng mảnh triền miên, Ước chừng giằng co nửa canh giờ, Sở sườn phu vừa mới nhập môn rạng rỡ khoác áo ra sai người đem nước ấm đến…

      Bát quái trong phủ công chúa nhất thời nổi lên, chuyện đêm qua Sở sườn phu cùng công chúa triền miên suốt canh giờ có bao nhiêu dũng mãnh liền truyền ra ngoài...

      Sau đó canh giờ sau, Xích Dương công chúa được đại nha hoàn đến đỡ hầu hạ ly khai Mộc phong viên, Cảnh viên.

      Thần Tịch vừa đến Cảnh viên liền ngây ngốc đến tận hừng đông, người ở Cảnh viên sốt sáng truyền ra Hoàng Phủ tướng quân cũng vô cùng kịch liệt, công chúa đến bây giờ vẫn còn mệt mỏi chưa có dậy đâu. Thế là chuyện công chúa cùng hai vị sườn phu mệt mỏi đến tận trưa liền xôn sao khắp phủ công chúa, làm cho người ta khí huyết công tâm!

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn mỗ nữ nằm dài giường , “Công chúa, sao phải làm thế!”

      “Hẳn là như thế a, có vài người muốn nghe ngóng tin tức, ta liền cho bọn họ nghe, nếu có người lo lắng nha !”

      “ Nhưng--”

      “Ôi chao, việc này cần phải nữa, bản công chúa muốn làm là làm.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo thầm than, này ràng chính là diễn trò, nhưng lại muốn phối hợp nàng diễn trò!

      Mười hai ám vệ của tạm thời đều bị đuổi , hạ nhân trong phủ chúa cần phải tiến hành chỉnh đốn lại, chuyện này giao cho Vân Thanh Ngân có chút yên tâm, phải tin Vân Thanh Ngân, mà là lo lắng Vân Thanh Ngân tay có người nhiều như vậy.

      Thần Tịch chậm rì rì đứng lên, còn cố ý lại thay đổi bộ quần áo khác, xong xuôi mới lười biếng gọi nhuyễn kiệu đến nâng nàng hồi Hi viên.

      Dọc theo đường bọn hạ nhân đều vụng trộm nhìn về phía nhuyễn kiệu, bất quá buông xuống sa trướng, cái gì cũng nhìn tới. Vì thế mọi người đoán, công chúa nhất định là có nhiều dấu vết người nên ngượng ngùng lộ diện !

      Trở lại Hi viên, Thần Tịch tự vào phòng, đêm qua kỳ vẫn là rất mệt, cân não cũng mệt mỏi, diễn trò cũng mệt mỏi!

      “Công chúa rốt cục cũng trở lại!” Thanh ai oán từ giường truyền đến.

      Thần Tịch trừng mắt, qua vén lên sa trướng, tầm mắt chạm phải ánh mắt đầy tà khí lại mang theo chút bất mãn, phải Bắc Đường Liên Vân là ai!

      Oành tiếng, Bắc Đường Liên Vân đưa tay kéo, cùng Thần Tịch ngã vào giường lớ, bá đạo thấp giọng thầm oán : “Công chúa, ta đói bụng!”


      177 : Ăn cơm cùng mĩ nam


      Thần Tịch nghe xong mấy lời này nhất thời có chút chột dạ, muốn đẩy ra lại thể chỉ có thể bất đắc dĩ “Bắc Đường, ta muốn nghỉ ngơi!”

      “Công chúa phải ngủ thẳng mặt trời lên cao sao?” Bắc Đường Liên Vân rất là bất mãn, đêm qua nàng có thể thỏa mãn các phu thị khác, vì sao thể chấp nhận ?

      Đêm qua động phòng hoa chúc , chẳng lẽ hôm nay còn thể cho ahwns ngày ngon ngọt?“Công chúa, cần bất công!”

      “Bắc Đường, ngươi hãy nghe ta , ta --”

      Bắc Đường Liên Vân nghe nàng , bàn tay chạy lung tung người Thần Tịch đốt lửa, Thần Tịch bị biến thành khó nhịn, nghẹn đỏ mặt, hô : “Bắc Đường, đừng như vậy, ta -- ta có cùng bọn họ......”

      có gì?”


      có như vậy!” Thần Tịch tức giận trừng mắt ,

      Bắc Đường Liên Vân nghe vậy liền ngây ngốc sửng sốt hồi, hồ nghi nhìn nàng, “Công chúa? Đêm tân hôn người đều --” Kia cũng quá nghẹn khuất nam nhân ?

      Hơn nữa, cho dù công chúa cùng bọn họ, nhưng là vẫn là muốn ăn nàng, hưởng qua tốt đẹp của nàng, liền nhớ mong thôi, nhẫn nhẫn đến mức muốn phát điên rồi!

      Bắc Đường Liên Vân có chút khàn khàn , “Công chúa, ta nghĩ người.....”

      “Ta --” Đột nhiên, Thần Tịch ra sức lôi kéo Bắc Đường Liên Vân,còn : “Bắc Đường, ta thừa nhận ta đối với ngươi có hảo cảm, ta nghĩ ta là thích ngươi! Nhưng là, loại thích này còn chưa tới mức là , ta muốn cho ta và ngươi cơ hội, muốn cùng ngươi thử xem về sau có thể hay bên nhau......”

      Bắc Đường Liên Vân mừng rỡ, kích động nhìn nàng, “Công chúa!”

      “Nhưng còn chuyện thủy nhưỡng chi giao ( ợ, cá nước thân mật), ta vẫn muốn khi tâm ngươi rồi mới tới bước đó.”

      “Công chúa. Vậy ngươi thú ta a! Danh chính ngôn thuận!”

      “Ngươi!Ý của ta phải cái kia, ta là muốn cùng ngươi nhiều ở chung , nếu xác định chúng ta là tâm nhau. Cũng quyết định cả đời muốn cùng nhau đến bách niên giai lão, chúng ta liền...... Chân chính thành thân!”

      Bắc Đường Liên Vân cau mày, có chút bất mãn nhìn nàng: “Công chúa ý là muốn , trước khi thành thân chúng ta thể thân thiết?”

      Nhìn mỗ nam lộ ra biểu tình oán phu, Thần Tịch hết chỗ rồi, rối rắm hồi mới mềm lòng.“Cái kia. Bình thường cầm tay hay ôm hôn gì đó ...... Chỉ cần cần quá phận, vẫn là có thể.”

      “Đây chính là công chúa người !” Bắc Đường Liên Vân dứt lời liền ápthật mạnh hôn lên, trằn trọc, bên nhấm nháp ngọt bên tiếc nuối: Công chúa là tâm phòng quá nặng, bọn họ đều như vậy, còn muốn thử bao lâu a!

      Ngay lúc này lại truyền đến thanh của Linh Nhi.“Công chúa, ngọ thiện chuẩn bị xong, vài vị công tử đều ở chính sảnh chờ người! Hoàng Phủ công tử sai người đến hỏi người có muốn dùng bữa cùng mọi người hay ?”

      Thần Tịch vội vàng đẩy Bắc Đường Liên Vân ra, sửa sang lại quần áo thanh thanh : “Liền cùng nhau ăn !”

      “Kia nô tỳ vào giúp công chúa thay quần áo?”

      cần.”

      Thần Tịch trừng mắt Bắc Đường Liên Vân, ý bảo đứng lên, Bắc Đường Liên Vânbất mãn ai thán, giúp nàng cài lại tóc, “Tốt lắm, công chúa, chúng ta cùng nhau thôi!”

      Linh Nhi nhìn Bắc Đường công tử cùng công chúa nhà mình ra nhất thời sửng sốt, Bắc Đường công tử khi nào đến?

      Thần Tịch chậm rì rì vào chính sảnh, nhìn đến bàn vuông dài, có nhiều người ngồi, Sở Mục Nhiên cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo phân biệt thủ tọa hai bên, sau đó Hoàng Phủ Cảnh Hạo này sắp xếptheo thứ tự là Cơ Tĩnh Viễn, Tiêu Băng; Sở Mục Nhiên bên cạnh theo thứ tự là Gia Cát Tĩnh Trạch, Lâm Tuấn Thần, Hứa Phi Sương;

      Hai đầu chỉ có chỗ ngồi tự nhiên là chủ vị, công chúa cái, đối diện dựa theo quy củ là công chúa chính phu tọa, nay còn có định chính phu, tự nhiên liền để trống.

      Thần Tịch nhìn chỗ ngồi này chút gì, Bắc Đường Liên Vân tự động tiêu sái đến bên cạnh chỗ Tiêu Băng ngồi xuống, là sau lại giả thôi!

      “Mọi người đều đói bụng, ăn cơm !” Thần Tịch giọng phân phó câu, bọn nha hoàn mà bắt đầu bận rộn.

      Thần Tịch bọn nha hoàn mặt mày nhăn nhíu, bỗng nhiên vẫy vẫy tay phân phó : “Các ngươi đều xuống ăn cơm, cần ở bên hầu hạ, chờ chúng ta ăn xong rồi lại đến thu thập !”

      “Là, công chúa.”

      Thần Tịch nhún nhún vai, “Như thế nào, các ngươi đến nỗi há mồm chờ cơm đến tận miệng chứ?”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cười , “Tự nhiên phải, chính là cảm thấy công chúa sai.”

      Những người khác cũng cầm đũa lên dùng cơm, Thần Tịch đương nhiên khách khí, ăn mấy miếng còn còn có đống người nhìn, sống vậy còn có ý nghĩa gì nữa!

      “Công chúa, ăn ít thịt bò , bồi bổ thân thê!” Hoàng Phủ Cảnh Hạo gắp thịt bò vào trong chén Thần Tịch.

      Mà cùng thời gian, Sở Mục Nhiên cũng gắp khối thịt bò lại đây, “Công chúa, ăn chút thịt !”

      Hai kẻ vừa mới trải qua đêm tân hôn này lại làm ra hành động như vậy chả khác nào cho người khác biết đêm qua bọn họ làm công chúa mệt bao nhiêu, cho nên bây giờ phải ảo hảo bồi bổ cho công chúa Này hai cái vừa mới tân hôn nhân làm ra này loại hành động thể nghi ngờ là cho những người khác, đêm qua bọn họ đều là mệt công chúa, cho nên tốt hảo cấp công chúa bổ thân thể!

      Bắc Đường Liên Vân ngồi ở bên này có chút bất mãn, cách nàng tới hai người, muốn gắp đồ ăn cho công chúa cũng được, khó chịu!

      Thần Tịch cảm thụ được các vị mĩ nam nhìn chăm chú da đầu run lên, cười gượng : “Ha ha, hảo, mọi người đều ăn, cần để ý, chính mình động thủ, cơm no áo ấm!”

      Về sau vẫn là cần cùng nhau ăn nữa, được tự nhiên! Thần Tịch trong lòng khe khẽ thở dài, nam nhân nhiều kỳ cũng có gì hay, phiền toái, diễn trò đều phiền toái, ngày ngày đều phải thêm chịu khó a?

      Rốt cục, ăn uống xong, Thần Tịch định giải tán, muốn làm gì làm nha, cần chờ nàng ra lệnh chứ!

      Sở Mục Nhiên tao nhã lau miệng, giọng : “Công chúa, ta cùng Hoàng Phủ vừa mới gả lại đây, cũng muốn độc sủng, công chúa bằng liền theo hôm nay bắt đầu thay phiên thị tẩm ! Mưa móc cùng dính hậu viện mới có thể cân bằng.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo chậm rãi nhìn Bắc Đường Liên Vân, “Ta cũng tán thành.”

      Sở Mục Nhiên lại , “Chúng ta cũng chú ý nhiều như danh phận gì đó, về sau chúng ta trong lúc đó chẳng phân biệt được lớn , toàn bộ dựa theo tuổi để kêu, trước mắt thôi, ta là lớn nhấ, Hoàng Phủ thứ hai, Cơ Tĩnh Viễn đệ tam, Gia Cát Tĩnh Trạch thứ bốn, Tiêu Băng thứ năm, Bắc Đường thứ sáu, Tuấn Thần thứ bảy, Hứa Phi Sương thứ tám! Ai, công chúa, người lập tức có hơn hai phu thị nha! Ngày sau phải hảo bồi bổ thân mình, bằng , sợ người mệt!”

      Ngạch!

      Thần Tịch tức giận trừng mắt nhìn hắ, Bắc Đường Liên Vân buồn bực nhìn Sở Mục Nhiên, cư nhiên là thứ sáu!

      Thần Tịch nhìn vòng, “Ta nghĩ thừa dịp mọi người đều ở đây, tuyên bố việc.”

      “Công chúa mời .”

      “Cơ Tĩnh Viễn, Lâm Tuấn Thần, Hứa Phi Sương, các ngươi bằng lòng hay cùng cách?”

      Lời này vừa ra, tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía Thần Tịch.. Ngay cả Bắc Đường Liên Vân cũng giống nhau kinh ngạc, hiểu sao êm đẹp công chúa lại ra chuyện như vậy!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      178 : Tâm tư đồng nhất


      Đề nghị vừa đưa ra, mọi người đều phản ứng giống nhau, trừ bỏ kinh ngạc, Cơ Tĩnh Viễn là có chút thâm sâu, Lâm Tuấn Thần là phức tạp, Hứa Phi Sương lại nhìn ra được vui mừng.

      Thần Tịch nhìn đến sắc mặt của Hứa Phi Sương nhất thời thả lỏng, ít nhất có người đồng ý, vậy cũng rất tốt, “Hứa Phi Sương, cùng cách là cho ngươi tự do, nhưng ngươi vẫn là thủ hạ của ta, ta hy vọng ngươi có thể ở lại giúp ta, làm quân y, biết ngươi có nguyện ý ?”

      Hứa Phi Sương nhíu mày nghĩ, đối Xích Dương công chúa kỳ có cảm tình đặc biệt, thích cũng chán ghét,hôm nay nàng lại chủ động đưa ra chủ ý để rời ......“Hảo, Phi Sương đáp ứng công chúa, trong vòng năm năm giúp công chúa dạy dỗ quân y, đồng thời tìm đệ tử truyền thụ y thuật, tương lai khi ta rời , để lại đệ tử bảo hộ công chúa ! Phi Sương cảm tạ công chúa chi ân.”

      “Hảo, lời định!”

      “Là, công chúa yên tâm.” Hứa Phi Sương nắm nắm tay, trong lòng nhảy nhót, rốt cục có thể về nhà, nhà của ...... Chỉ cần phải phu thị công chúa, là có thể quang minh chính đại trở về thăm người thân.

      Thần Tịch lại nhìn về phía Lâm Tuấn Thần, “Tuấn Thần, ngươi sao, thấy thế nào?”

      Lâm Tuấn Thần lúc đầu có chút giãy dụa, giờ đây thản nhiên nhìn về phía nàng, “Cám ơn hảo ý của công chúa, bất quá, Tuấn Thần vẫn muốn ở lại bên người công chúa.”

      Đối với phản ứng của , Thần Tịch cũng đoán trước được mấy phần, cũng miễn cưỡng, dù sao bọn họ ngày sau trở thành bằng hữu, “Vậy bản công chúa cũng miễn cưỡng, ngày sau nếu muốn rời , có thể nhắc lại lần.”

      “Tạ công chúa!” Lâm Tuấn Thần cúi đầu, mím môi, lòng tham trầm!

      Thần Tịch nhìn về phía Cơ Tĩnh Viễn, lại phát ánh mắt vô cùng bình thản. Thậm chí có loại xem thấu lòng của nàng, “Nếu công chúa hy vọng như vậy, Tĩnh Viễn cũng như Phi Sương, nguyện ý ở lại bên người công chúa cống hiến sức lực, về phần có phải phu thị hay . Tĩnh Viễn thèm để ý.”

      Ngạch!

      Nam nhân này làm sao vậy a! Thần Tịch buồn bực, cảm giác chính là quyền đánh vào bông!

      Thần Tịch nhìn qua mấy người còn lại, Tiêu Băng thấy ánh mắt nàng liền hừ lạnh tiếng. Buông bát đũa, “Ta ăn no, công chúa , ta cũng nên trở về quân doanh làm việc!” Dứt lời cũng chờ Thần Tịch đáp lại liền cứ thế bỏ . Này hiển nhiên là cự tuyệt muốn chuyện cùng Thần Tịch.

      Phản ứng của Tiêu Băng ngoài dự liệu của nàng, tuy rằng nàng cảm thấy Tiêu Băng đến mức thích nàng, nhưng Tiêu Băng cũng có khả năng ngoan ngoãn nghe theo an bài của nàng.

      Sở Mục Nhiên thở dài, “Công chúa, ngày tốt như thế này lại đến chuyện vui, lập tức làm cho chúng ta thiếu hai huynh đệ. lo lắng công chúa người có ngày cũng đối với ta như vậy a!”

      Thần Tịch liếc trắng mắt, sao, là rất khó hưu. Cho dù nàng trở thành nữ hoàng, vì hai giao hảo hai nước, phỏng chừng cũng có nhiều người để cho nàng hưu phu.

      “Tốt lắm, vậy giờ ta là lão đại, Hoàng Phủ thứ hai, Tĩnh Trạch --”( Sở ca suốt ngày đếm a)

      “Tĩnh Trạch sớm bị ta hưu, ngươi cần thuận miệng tới!”

      Gia Cát Tĩnh Trạch nghe vậy sắc mặt nhất thời trắng bạch, bất quá rất nhanh lại bình tĩnh lại, công chúa đối với tức giận đó là tự chuốc lấy, ha ha, cũng thể vọng tưởng, công chúa nguyện ý để cho theo cũng rất tốt rồi. cũng học theo Cơ Tĩnh Viễn , “ Hảo ý của Sở công tử Tĩnh Trạch xin nhận, ta cùng Cơ huynh giống nhau, nguyện ý ở lại bên người công chúa cống hiến sức lực, có phải phu thị hay ta cũng để ý.”

      Sở Mục Nhiên bĩu môi, này đều để lại, phải chỉ là chuyện sớm hay muộn sao? Thực hiểu nổi Xích Dương công chúa, có mĩ nam đưa đến trước mặt còn muốn!“Được rồi, ta là Đại ca, Hoàng Phủ thứ hai, Tiêu Băng đệ tam, Bắc Đường thứ bốn, Tuấn Thần thứ năm. Ai ai, đáng tiếc a!”( @@, lại đếm nè)

      Thần Tịch trừng mắt nhìn liếc mắt cái, “Ngươi nếu nhàm chán liền theo Vân Thanh Ngân cùng nhau quản gia !”

      Sở Mục Nhiên lập tức lắc đầu, “Công chúa, ta sớm , ta muốn làm quản gia, bằng , ta làm sao làm chính phu? Chuyện quản gia vẫn là giao cho Vân huynh, bằng , để cho Gia Cát công tử hỗ trợ cũng tốt!”

      Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn Thần Tịc, “Công chúa, ta nguyện ý giúp Vân huynh cùng nhau quản gia!”

      “Hảo, các ngươi thương lượng chút !” Thần Tịch đứng lên lại nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo, “Cảnh Hạo, ngươi theo ta đến thư phòng.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo đứng dậy cùng nàng rời , Bắc Đường Liên Vân nhìn bóng dáng bọn họ trong lòng khe khẽ thở dài, luận lập trường, chỉ sợ lòng của nàng vẫn tin tưởng nhất là Hoàng Phủ Cảnh Hạo !

      Những người còn lại đều là vì quốc gia mà gả cho nàng, sợ rằng trong lòng nàng vẫn luôn phòng bị. Ai, thân phận địa vị cho phép! chỉ hy vọng Hoàng Thượng Hạ quốc cần...... Ai!

      Sở Mục Nhiên dường như có việc gì cười cười, “Được rồi, mọi người cũng đừng làm vẻ mặt đau khổ, mừng rỡ còn có qua đâu! Gia Cát công tử, chuyện tình tối hôm qua, phỏng chừng Vân quản gia còn đau đầu xử lý, bằng ngươi giúp giúp !”

      Cơ Tĩnh Viễn đứng dậy, “Ta quân doanh giúp Tiêu Băng.”

      Hứa Phi Sương lập tức cũng bước qua, “Nhị ca, ta cũng !”

      “Đừng kêu nhị ca!”

      “Có quan hệ gì, chúng ta cũng phải là phu thị công chúa, xưng huynh gọi đệ cũng đúng a!”

      Hai người xong cùng nhau ly khai, Sở Mục Nhiên câu muốn dạo cũng luôn.

      Bắc Đường Liên Vân nhìn thoáng qua còn lưu lại Lâm Tuấn Thần có chút nghi hoặc, “Ta nhớ ngươi cũng thích công chúa, vì sao muốn rời ?”

      Lâm Tuấn Thần ánh mắt u nhiên nhìn cái, “Tứ ca làm sao mà biết ta có thích công chúa? Trước kia thích, tại cũng có thể thích a, tứ ca trước kia chẳng phải cũng thích công chúa sao?”

      Bắc Đường Liên Vân giật mình chút, đó là đường huynh, bất quá cũng lười tranh cãi, giờ phải thời điểm thích hợp. Nhưng là, Lâm Tuấn Thần...... thực biết là ta thích công chúa, nếu nam nhân thích nữ nhân ánh mắt có chút bất đồng, tựa như Tiêu Băng, Tiêu Băng bây giờ bọn họ đều biết đối với công chúa hữu tình lại hay giận dỗ.

      Lâm Tuấn Thần nhìn Bắc Đường Liên Vân bỗng nhiên lại bật cười : “Tứ ca, ta cảm thấy nhị ca cùng Tam ca tương lai đều có thể trở thành tâm phúc của công chúa, bọn họ chỉ là người tiên hoàng cấp cho công chúa, còn đối với công chúa hữu tình...... Lại có thực lực, cho nên, Tứ ca muốn tình thích công chúa cũng nên chuẩn bị nhiều chút!”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cùng Tiêu Băng sao?

      Bắc Đường Liên Vân thể phủ nhận thực lực của hai bọn họ, cũng thể phủ nhận bọn họ ở công chúa trong lòng nhất định chiếm cứ vị trí trọng yếu. Bằng , chức vị quan trọng trong quân doanh làm sao có thể để cho Hoàng Phủ Cảnh Hạo cùng Tiêu Băng hai người xử lý?

      Giống như Lâm Tuấn Thần, công chúa thậm chí đề phòng , cho tiếp cận quân doanh. Hoàn toàn tựa như tước toàn bộ quyền lực của , ở công chúa phủ, cũng chỉ là phu thị mà thôi. Quản gia có việc của , bảo hộ công chúa cũng đến lượt .

      Bên này, Hoàng Phủ Cảnh Hạo theo Thần Tịch đến thư phòng.

      “Công chúa, Vân Thanh Ngân muốn đem mấy vị công chúa cùng nhau đưa lên xe ngựa cho bọn họ rời khỏi phủ công chúa, danh dự bọn họ xem như xuống dốc phanh......”

      Thần Tịch ngoắc ngoắc môi, có chút lãnh, “Đây chính là tự làm bậy thể sống!”

      “Công chúa, chuyện này chỉ sợ làm nữ hoàng đối với người tiến thêm bước -- phòng bị!”

      Phòng bị? Đương nhiên chỉ là phòng bị, chỉ sợ nữ nhân kia còn có thể cảm thấy nàng xấu xa, đối với tỷ muội vô tình, tâm ngoan thủ lạt ! Bất quá, nàng cũng chẳng quan tâm đến suy nghĩ của nàng mà thay đổi ý định của mình đâu? Thần Tịch cười nhạo tiếng, “Tùy tiện nàng, ta thẹn với lương tâm.”

      “Công chúa, Khanh Thiên Yến người tính xử lý như thế nào?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :