1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Công chúa có độc muốn hưu phu - Khuynh Vân Chi Luyến (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 101: Điêu danh oan uổng


      Edit: Phạm Mai


      Thần Tịch ở bên nghe giọng điệu vị Tiểu công chúa kia biến hóa, trong lòng thầm buồn cười, chẳng lẽ sức quyến rũ Bắc Đường Quân Liên lớn như vậy? Mắt lé xem chút, ngũ quan xinh xắn tuấn mỹ thanh tú Bắc Đường Quân Liên luôn chọc người phạm tội, đôi mắt phong lưu đào hoa mê người, sóng mắt lưu chuyển, lóe ra quang mang giống như hồ ly, đương nhiên, giờ phút này chỉ sợ Cung Phi Linh nhìn ra ánh mắt hồ ly đó, chỉ có thấy tuấn mỹ của .

      Khóe môi gợi lên nụ cười vui vẻ, việc này chơi đùa vui.

      Chỉ nghe Bắc Đường Quân Liên rất tiếc hận : “Vừa rồi ràng chúng thảo dân muốn những vị trà là chiêu bài của quán rượu, nhưng trưởng quầy lại đưa lên hai ly trà hoa tuyết liên lên cho hai vị bằng hữu, mà thảo dân cùng Tứ đệ sao, cũng chỉ có dâng trà hoa mẫu đơn, công chúa, người hãy phân xử, hai đại nam nhân tuấn mỹ như chúng thảo dân, uống trà hoa mẫu đơn giống cái gì đây? phải ràng khinh thường hai người thảo dân sao?”

      “Nghe qua thấy chưởng quầy thực vô lễ.” Cung Phi Linh trừng mắt nhìn chưởng quầy liếc mắt cái, “Sao ngươi có thể chiêu đãi khách nhân như thế?”

      Chưởng quầy có chút muốn xíu : “Tiểu công chúa, đây là bọn họ hiểu lầm thảo dân, trà hoa tuyết liên chỉ có hai chén, vì vậy thảo dân mới an bài cái khác...... nghĩ khiến cho hiểu lầm. muốn giải thích phen, kết quả bọn họ lại còn vị nương này là Xích Dương công chúa, còn trong trà có độc muốn thảo dân thử trà, thảo dân nhất thời phẫn nộ mới phản bác hai câu, kết quả chưa được hai lời, vị khách nhân này cho thảo dân hai bạt tai, còn cước đem thảo dân đá ra ngoài, thiếu chút nữa làm bị thương Tiểu công chúa a!”

      Cung Phi Linh sửng sốt, Xích Dương công chúa, Nhị hoàng tỷ? Giương mắt nhìn chút, có a, người nào?

      Bắc Đường Quân Liên vội vàng giải thích : “Tiểu công chúa, chúng thảo dân quả là cùng Xích Dương công chúa cùng nhau đến!”

      “Vậy nàng đâu?”

      Bắc Đường Quân Liên khó xử nhìn mọi người liếc mắt cái, giống như gặp nạn ra lời, Cung Phi Linh nghĩ là dối. Bất quá nhìn ở diện mạo xuất sắc như vậy, nàng liền đại nhân đại lượng .“Được rồi, chuyện này các ngươi đều có đúng, bằng liền huề nhau , về sau hai người các ngươi hãy tới phủ của ta làm việc , đừng gạt người!”

      Ha?

      Vân Thanh Ngân ở bên hé răng cúi đầu uống trà, ân...... Kỳ Trà hoa mẫu đơn cũng tệ, đương nhiên, nhưng ngay sau đó còn nghe ra vị của trà nữa.

      Bởi vì người sáng suốt đều nhìn ra được đây là Tiểu công chúa coi trọng tuấn mỹ của Bắc Đường Quân Liên cùng Tiêu Băng, làm việc ở phủ công chúa. Ha ha, là làm Thị Lang !

      Tại sao công chúa nữ tôn quốc lại cứ có hứng thú thu thập mỹ nam cơ chứ?

      Tiêu Băng lãnh lãnh nhìn Cung Phi Linh liếc mắt cái: “ có hứng thú.”

      Cung Phi Linh lại bị Tiêu Băng chọc giận. Nhưng nàng lại cảm thấy nam nhân như vậy có cá tính, nếu như lấy những người trong phủ chi biết lấy lòng nàng, có cá tính hơn, cho nên nàng đúng là luyến tiếc lời nặng, “Đây là bản công chúa mệnh lệnh!”

      Bắc Đường Quân Liên cũng khó xử : “Tiểu công chúa, phải chúng thảo dân chịu, chỉ là chúng thảo dân muốn có thê chủ a!”

      Cái gì!

      Thiếu chút nữa Tiểu công chúa đứng vững, hai cái mĩ nam xuất sắc như vậy vì sao lại bị người khác chiếm trước. Nàng cắn cắn môi.“Vậy các ngươi hãy kêu thê chủ các ngươi đến đây, ta nghĩ nàng nhất định nguyện ý đưa các ngươi đến công chúa phủ làm việc.”

      Thần Tịch nghe những lời này bả vai hơi run run, rất khôi hài. Những người đó nàng ở Hạ quốc đoạt Bắc Đường Quân Liên, là vị công chúa điêu ngoa, nhưng bây giờ nàng nhìn thấy, Cung Phi Linh này có thể sánh với điêu ngoa của bản tôn , điêu ngoa của bản tôn chỉ đáng hư danh nha!

      Dù có điêu ngoa thế nào, cũng chỉ đoạt mình Bắc Đường Quân Liên, nhưng Tiểu công chúa này, lúc liền muốn hai người, nam nhân có thê chủ cũng muốn cướp!

      Cực phẩm a!

      Bắc Đường Quân Liên cũng có nghĩ tới Cung Phi Linh ra lời như vậy, gãi gãi đầu, nhìn về phía Thần Tịch: “Công chúa, người đừng xem phong cảnh nữa, Tiểu công chúa còn chưa có nhìn thấy người đâu!”

      câu kéo đến chú ý của nhóm người Tiểu công chúa.

      Thần Tịch nghe vậy mới chậm rãi xoay người, cười nhìn nhóm người Tiểu công chúa.

      Ngay từ đầu Cung Phi Linh tin, bởi vì màu tóc đúng, nhưng chờ thời điểm Thần Tịch hoàn toàn quay sang, nàng choáng váng, tuy rằng có gặp vài năm, nhưng, cặp kia màu lam kia, khuôn mặt kia, nàng vẫn nhận được, “Ngươi -- ngươi là Nhị Hoàng tỷ!”

      Thần Tịch khẽ mỉm cười: “Đúng vậy, tỷ muội chúng ta lâu gặp.”

      “Ngươi -- ta......”

      “Khó có dịp chúng ta tới trà lâu này, có muốn ngồi chung hay ?”

      Cung Phi Linh nghĩ đến lời mà khi nãy chính mình mới , nháy mắt mặt liền đỏ, cũng biết phải giải thích như thế nào mới tốt.

      Phía sau nàng cái nam tử khiêm tốn hướng Thần Tịch hành lễ, giọng : “Lan Khê gặp qua Xích Dương công chúa, vừa rồi Tiểu công chúa chỉ giỡn mà thôi, hy vọng Xích Dương công chúa cần để ở trong lòng.”

      Thần Tịch đánh giá liếc mắt cái, thiếu niên này thoạt nhìn cũng rất tuấn tú, bất quá mỹ nam bên cạnh này hơn biết bao nhiêu, nàng miễn dịch.“Ngươi là?”

      “Lan Khê là phu thị chi nhất của Tiểu công chúa.”

      “Nga, ngươi sai, tri kỷ. Yên tâm, ta đem việc kia để ở trong lòng.”

      Sắc mặt Tiểu công chúa quẫn bách, trừng mắt nhìn Bắc Đường Quân Liên cùng Tiêu Băng liếc mắt cái, “Tại sao hai người các ngươi lại ngay từ đầu, hại ta hiểu lầm!”

      Bắc Đường Quân Liên tươi sáng cười: “Là chúng thảo dân tốt, thảo dân biết vài năm Tiểu công chúa thấy công chúa nhà chúng ta, cho nên chỉ nhìn thấy bóng dáng nên nhận ra là bình thường.”

      Thần Tịch vẫy vẫy tay, ôn nhu : “Tốt lắm, đều là người quen, cần so đo nhiều như vậy, bất quá chưởng quầy này xác thực đáng giận, dám khinh thường nhóm phu thị nhà bản công chúa, nên đánh!”

      Vừa mới gây ra náo loạn như vậy, Cung Phi Linh cũng tiện mở miệng cái gì.

      Chưởng quầy vừa nhìn thấy tình hình này, nhất thời ủ rũ, vốn nghĩ đến Thần Tịch chỉ là vị phu nhân hay linh tinh gì đó, thế này mới đố kỵ mỹ mạo Bắc Đường Quân Liên nên muốn làm cho nhân gia nghẹn khuất, thể tưởng được...... Lật thuyền trong mương a!

      Tiêu Băng lãnh hừ tiếng, nhìn nhóm người sai vặt liếc mắt cái, “Như thế nào, nghe thấy Xích Dương công chúa gì sao, tha xuống đánh!”

      “Vâng.” Nhóm người run run kéo chưởng quầy xuống.

      Thần Tịch xem mấy người bên cạnh Cung Phi Linh liếc mắt cái, trong đó còn có người là Hoàng Phủ Đông Dã, thể nghĩ tới bọn họ cùng nhóm.

      Cung Phi Linh nhìn những người bàn Thần Tịch cái, bên người nhân gia đều là mĩ nam, bên người nàng cũng tệ, nhưng nếu đem so sánh liền thua bậc, ghen tị a, “Nhị Hoàng tỷ, bàn của người muốn đầy người, bọn muội nên ngồi cách vách ! Như vậy cũng có thể tâm cùng nhau.”

      “Hảo, tùy muội thích.” Thần Tịch hảo tính tình trả lời nàng.

      Hoàng Phủ Đông Dã nhìn Thần Tịch liếc mắt cái, ngạo nghễ hỏi: “Đại ca của ta đâu, vì sao có hồi kinh?”

      có việc, về sau tất nhiên trở về.”

      “Hừ, chỉ sợ ngươi cố ý, cho ngươi, cho Đại ca của ta trở về cũng coi trọng ngươi!”

      Ách!

      Thiếu niên này vì sao lại như vậy đây? Thần Tịch nhăn mặt nhíu mày, “Quy củ của ngươi so với Đại ca ngươi kém nhiều lắm, làm nhục gia phong Hoàng Phủ gia.”

      “Ngươi --”

      Tiêu Băng ngăn lại , “Hoàng Phủ công tử, thỉnh chú ý thái độ của ngươi, công chúa chính là công chúa, ngươi là thần tử!”

      Hoàng Phủ Đông Dã trừng mắt Thần Tịch, Thần Tịch cũng hướng cười , chút cũng thèm để ý tức giận của . Thái độ như vậy làm cho cảm thấy rất kì quái, hình như nha đầu này thay đổi rất nhiều……

      “Thần Tịch, bằng đổi cái địa phương ăn cơm , thời gian trôi qua nhanh, đến buổi trưa.” Vẫn gì Sở Mục Hàm mở miệng.

      Thần Tịch nhìn Cung Phi Linh liếc mắt cái: “Tam Hoàng muội, muốn cùng nhau sao?”

      cần, Nhị Hoàng tỷ có bằng hữu, lần sau muội tìm tỷ là tốt rồi.” Cung Phi Linh cảm thấy thời điểm đối mặt Thần Tịch chút cũng tự tại, ý cười nhàn nhạt của nàng làm cho nàng có loại cảm giác thực xa lạ.

      --- ------ ------ ------

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 102: Tiên tri vào giấc mộng

      Edit: Phạm Mai

      Nhìn nhóm người nhân gia rời , Cung Phi Linh hiểu sao có chút nhụt chí, vì sao Nhị hoàng tỷ chút cũng giống như trước kia? Những lời mà lúc trước Đại hoàng tỷ cũng giống chút nào, căn bản phải như người mà tỷ ấy .

      “Công chúa?” Lan Khê thở dài : “Công chúa, Xích Dương công chúa khác xưa, người đừng trở mặt cùng nàng có lẽ tốt hơn.”

      Cung Phi Linh phiền chán nhìn Lan Khê liếc mắt cái, “Ta biết!”

      Mà sau khi Thần Tịch rời trà lâu cũng ăn cơm cùng Sở Mục Hàm, nàng thích ăn cơm cùng người xa lạ, mất mặt, cho nên tùy ý tìm cái cớ trở về phủ công chúa.

      Trở lại phủ công chúa, bên Thần Tịch chơi đùa mấy món đồ mình vừa mua khi nãy bên chuyện với mấy vị mỹ nam: “Tiêu Băng, ngươi hãy điều tra Tán Kim lâu, điều tra xem có phải Đại công chúa công đạo truyện gì hay , nhất là cái chưởng quầy kia, ta tiếp tin thực biết ta.”

      “Hảo.”

      “Nếu tra được cái gì cũng cần đả thảo kinh xà, tiếp tục kêu người giám thị, tùy thời báo cáo cho ta! Quân Liên, ngươi tiếp tục lẻn vào chỗ tối nhìn chằm chằm các gia tộc khác, làm cho Bắc Đường ra theo bên người ta là được rồi.”

      Bắc Đường Quân Liên gật gật đầu, gì thêm.

      Vân Thanh Ngân nhìn hai người bọn họ liếc mắt cái, “Công chúa, vậy ta làm cái gì?”

      “Ngươi quản gia, phủ công chúa khuyết thiếu quản gia, ngươi tới quản gia !”

      Ngạch!

      Vân Thanh Ngân thở dài, nhận mệnh : “Được rồi, ta quản gia.”

      Bắc Đường Quân Liên suy nghĩ hồi nhắc nhở : “Công chúa, ngươi muốn trông thấy Ngũ công tử cùng Lục công tử hay ? Mấy tháng này bọn họ theo ta giúp ít việc, chỉ là cảm giác bọn họ có tâm gì đó...... Còn ta, tất nhiên bọn họ tin tưởng.”

      Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương? Thần Tịch khẽ nhíu mày, hai người kia ôn thanh ôn khí, tới nay vẫn thủy chung có lộ ra ác ý với nàng, nhưng cũng có tỏ vẻ thiện ý, nàng có chút đoán ra.“Hai người bọn họ có chủ ý gì. Cơ Tĩnh Viễn thế nào......”

      biết, giống như tiêu thất, bất quá ta xác định biến mất ở phủ Đại công chúa. Bởi vì người của chúng ta nhìn vào phủ đệ Đại công chúa, nhưng lại nhìn thấy ra.” Đối với chuyện Cơ Tĩnh Viễn biến mất Bắc Đường Quân Liên vẫn có chút để ý, vốn Cơ Tĩnh Viễn muốn phủ Đại công chúa chuyến. Cũng trở lại.

      Ở bên trong hiểu biết của , Cơ Tĩnh Viễn nếu chọn rời khỏi Xích Dương công chúa tất nhiên tiếng rồi mới rời . lén lút.

      Thần Tịch khe khẽ thở dài, hiển nhiên Cơ Tĩnh Viễn cùng Đại công chúa có loại giao tình giống như bọn họ, nhưng rốt cuộc đó là mối quan hệ thế nào cũng chỉ có mình bọn họ biết.

      Tiêu Băng nhìn Thần Tịch bỗng nhiên : “Công chúa, ở kinh thành Cơ gia cũng thuộc danh môn thế gia, ta nghĩ qua mấy ngày nếu nhà bọn họ thấy Cơ Tĩnh Viễn có nghi vấn.”

      Thần Tịch ngạc nhiên: “Có ý tứ gì?”

      “Ý mặt chữ, người Cơ gia biết Cơ Tĩnh Viễn tự chính mình ly khai khỏi công chúa tìm Đại công chúa, ở bọn họ trong mắt. Cơ Tĩnh Viễn chính là theo bên người công chúa, nếu thấy người tất nhiên phải tìm công chúa hỏi!”

      “Ta --” Thiếu chút nữa Thần Tịch nghĩ mắng chửi người, bất quá nhìn đến ba vị nam sĩ trước mặt vẫn dừng miệng đúng lúc, “Vấn đề này cũng do ta phụ trách?”

      “Đương nhiên, nếu ngày mạc danh kỳ diệu thấy ta người của Tiêu gia tự nhiên cũng tìm công chúa để hỏi!”

      Dựa vào, đây là cái đạo lý gì? Nàng còn thành bà quản gia? Phải phụ trách báo cáo hành tung các vị phu thị cho các vị nhạc phụ nhạc mẫu biết?

      Rất đáng giận! Nam nhân còn cần nữ nhân coi chừng?

      Bắc Đường Quân Liên thở dài, hiển nhiên cũng nghĩ đến vấn đề này, “Công chúa, chuyện này thể phòng, nếu . Phái người phủ Đại công chúa tìm xem?”

      cái nam nhân ràng phản bội nàng còn muốn nàng tìm?

      Ai!

      Thở dài tiếng, Thần Tịch tỏ vẻ thực bất đắc dĩ, “Được rồi, các ngươi làm việc trước ! Việc này cũng phái người tìm hiểu. Bất quá nếu tìm thấy, cũng cần lãng phí nhiều khí lực.”

      Ba người lĩnh mệnh rời , lưu lại mình ngồi Thần Tịch ở trong phòng khách, cùng cách bài trí đơn giản, làm cho người ta có loại cảm giác hít thở thông.

      Nàng miễn cưỡng nhắm mắt nằm trường kỉ, cần nghỉ ngơi chút.

      Bên trong giấc ngủ, bỗng nhiên Thần Tịch thấy được bóng dáng Cơ Tĩnh Viễn, do tức giận nàng muốn tới trước mặt chất vấn phen, nhưng nàng càng đuổi, cước bộ Cơ Tĩnh Viễn càng nhanh......

      “Đứng lại --”

      Nàng mở miệng kêu , nhưng giống như Cơ Tĩnh Viễn nghe thấy thanh nàng cho nên tiếp tục bước , Thần Tịch phục theo , cuối cùng tới chỗ phủ đệ, bảng trước cửa viết “Phủ Ánh Dương công chúa”, Thần Tịch ở trong mộng có chút nghi hoặc, Ánh Dương công chúa là ai?

      Mắt thấy Cơ Tĩnh Viễn vào, nàng cũng sũy nghĩ nữa chạy đuổi theo, liền nhìn thấy Cơ Tĩnh Viễn bỏ qua cái hoa viên, vào địa phương có chút tĩnh lặng, sau đó thấy quay đầu có chút ưu thương nhìn nàng cái.

      Thời điểm Thần Tịch muốn mở miệng kêu lại thấy nhảy xuống cái hố, Thần Tịch sợ tới mức trực tiếp ngồi dậy. đầu mồ hôi lạnh ứa ra, lấy tay lau , “Di, là nằm mơ?”

      Hô!

      thở ra, tay lau mồ hôi lạnh trán, nàng cảm thấy tinh thần có chút yên. Nghĩ nghĩ nàng vẫn kêu tiếng, “Người tới!”

      Linh Nhi ở ngoài cửa chạy nhanh vào, “Công chúa, người có phân phó gì?”

      “Ta muốn hỏi chút, phủ Ánh Dương công chúa là phủ của ai?”

      Linh Nhi trừng lớn mắt, “Công chúa, Ánh Dương công chúa chính là Đại công chúa a, Ánh Dương là danh hào Đại công chúa.”

      Đại công chúa?

      Thần Tịch nhíu mày, tại sao vừa rồi lại mơ thấy điều kì quái như vậy, nàng luôn luôn rất ít mơ thấy người mà mình thèm để ý, tự hỏi Cơ Tĩnh Viễn phải người mà nàng quan tâm, tại sao có thể mơ thấy ?

      Chẳng lẽ ngày suy nghĩ nên đêm mộng? đúng, nàng căn bản nghĩ .“Linh Nhi, gọi Tứ công tử tới!”

      “Vâng, “

      “Đợi chút, Tiêu Băng ra ngoài làm việc, ngươi kêu Ngũ công tử cùng Lục công tử tiến đến!”

      “Vâng.”

      Sau lát, Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương xuất , bọn họ vẫn giống như trước kia khác gì cả, cái thần sắc ôn nhã, cái mặt mang u buồn.

      Hai người hành cái lễ xong, Lâm Tuấn Thần dẫn đầu mở miệng, “Công chúa, người triệu kiến chúng ta là có việc?”

      “Có.” Thần Tịch nhìn Linh Nhi liếc mắt cái, ý bảo nàng lui ra.

      Linh Nhi thức thời rời , ra ngoài còn thuận tay đóng cửa lại.

      Thần Tịch nhìn Lâm Tuấn Thần, gằn từng chữ: “Ta mơ thấy Cơ Tĩnh Viễn!”

      Lâm Tuấn Thần đầu tiên là sửng sốt, lập tức chống lại ánh mắt thản nhiên kia của Thần Tịch liền hiểu được, “Công chúa có phải quên bản lĩnh Nhị ca hay ?”

      “Cái bản lĩnh gì?”

      “Tiên tri, vào giấc mộng.”

      Ha? Thần Tịch kinh ngạc nhìn , Cơ Tĩnh Viễn có bản tiên tri, vào giấc mộng?

      Lâm Tuấn Thần nhìn biểu tình của nàng liền hiểu được nàng cũng đem việc này quên , “Công chúa, từ Nhị ca có bản tiên tri, vào giấc mộng, cho nên mới bị tuyển định làm phu thị công chúa, này kỳ do tiên hoàng quyết định, phải do Đại công chúa muốn đưa cho người! Tiên hoàng lưu lại di mệnh, Nhị ca phải trở thành phu thị của người, bằng Cơ gia gặp tai ương. Nhị ca vốn cùng Đại công chúa giao hảo, cho nên vì Tiên hoàng hạ lệnh mới có phản cảm với ngươi......”

      Hôn mê!

      Thần Tịch đối với bản lĩnh Cơ Tĩnh Viễn có hứng thú, “Ngươi cho ta nghe chút, bản lĩnh Cơ Tĩnh Viễn như thế nào.”

      “Đơn giản chính là Nhị ca có thể biết trước, đồng thời ở trước thời điểm mình gặp nguy hiểm, cũng có thể thông qua phương thức vào giấc mộng hướng người có liên hệ với mình cầu cứu.”

      Phốc --

      Thần Tịch phun ra miệng trà, Cơ Tĩnh Viễn hướng nàng cầu cứu? Lâm Tuấn Thần xấu hổ nhìn Thần Tịch, miệng trà của nàng bất hạnh làm ẩm ướt góc áo của , “Ngượng ngùng, phải ta cố ý, ta chỉ rất kinh ngạc. Cái người tự ý rời lại muốn hướng tới ta cầu cứu? Nhân phẩm xác thực phải người bình thường có thể so sánh!”

      Lâm Tuấn Thần nghe ra giọng châm chọc của nàng nhíu mày giải thích : “Công chúa, Nhị ca hẳn là phải vì chính mình, sinh tử của quan hệ tới hung vong Cơ gia, nếu phải vạn bất đắc dĩ, thể chết được!”

      “Ai đến thời điểm cuối cùng muốn chết a?” Thần Tịch phiên mắt trợn trắng, tỏ vẻ đối giải thích này hài lòng.

      “Công chúa, dù sao nên cứu Nhị ca, nhất định có nguy hiểm mới vào giấc mộng của người, người hãy nhanh trong giấc mộng người thấy cái gì?”

      Thần Tịch liếc mắt nhìn , Lâm Tuấn Thần luôn luôn ôn hòa thế nhưng sốt ruột?“Đáng tiếc, ta nghĩ cứu !”

      “Công chúa!” Lâm Tuấn Thần thể tin được nhìn nàng, “Công chúa, người vẫn hy vọng Nhị ca có thể trở thành giúp đỡ của người, nay Nhị ca hướng người cúi đầu liền đại biểu về sau nhất định phụ tá người, vì sao người......”

      Thần Tịch kỳ quái nhìn cái, vì sao người khác tưởng luôn mắt lạnh đối với nàng, sau đó lại nghĩ quay đầu nàng nhận? Nàng là thánh mẫu Maria?

      “Công chúa, người hãy giúp Nhị ca lần , tuy rằng cùng Đại công chúa từ giao hảo, nhưng từ lúc đó cho tới bây giờ hai người đó đều có hành vi quá đáng gì.” Luôn luôn trầm mặc Hứa Phi Sương lần này cũng ngoài ý muốn mở miệng.

      Thần Tịch giương mắt đánh giá hai người bọn họ, huynh đệ đồng lòng a!

      Lâm Tuấn Thần thấy nàng vẫn là bộ dáng thờ ơ sốt ruột : “Công chúa, Nhị ca tiên tri, vào giấc mộng chỉ có thể sử dụng với chủ tử có ký kết huyết thệ với chính mình, nếu sử dụng vì người khác nhất định bị trời phạt, cho nên, Nhị ca chưa bao giờ sử dụng điều này với những người khác, thỉnh công chúa xem ở phân thượng Nhị ca còn có thể trọng dụng cứu !”

      “Cứu cùng cứu đều do tự lựa chọn, có tiên tri, tất nhiên ngay từ đầu hiểu được tìm Đại công chúa có kết quả gì, dù là như vậy, vẫn , phải tự tìm đường chết sao? Nếu có ý muốn chết, người bên ngoài làm sao có thể ngăn trở ? Phật viết, đủ tháo vác nhân sở nan a!”

      “Công chúa!”

      “Công chúa, ta tán thành cứu Nhị công tử lần!” Bắc Đường Liên Vân vào, kiên định .

      Thần Tịch nhìn cái, nhận ra là Bắc Đường Liên Vân liền bĩu môi, “Lý do?”

      “Rất đơn giản, đối với công chúa còn có giá trị, nếu trước mặt công chúa có hai con đường, có điều là biết đường gần, vì sao chọn? Nhị công tử chính là cái đường gần kia, mượn dùng tài hoa của , công chúa có thể bỏ qua rất nhiều đường dư thừa, như vậy có thể giảm số mạng người xuống chỉ là !”

      Đường gần?

      Thần Tịch gãi gãi đầu, nàng phải đường gần sao?

      Cơ Tĩnh Viễn --

      “Công chúa!”

      Ba người đều nhìn chằm chằm nàng, vẻ mặt chờ mong. Thần Tịch thở dài, “Được rồi, nếu đều có giá trị, liền cứu lần, để cho ta xem rốt cuộc có giá trị gì!” Có lẽ sau khi cứu xong giá trị cũng có, nhân gia lại thẳng đến ôm ấp của Đại công chúa!
      --- ------ ------ ------ -----

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 103: Tràn ngập khói thuốc súng

      Ăn cơm trưa xong, Thần Tịch ăn uống no đủ, dưới ánh mắt lửa nóng của tam nam bất đắc dĩ đầu hàng, mang theo bọn họ đến phủ Đại công chúa điều tra. Thủ vệ Đại công chúa nhìn thấy nàng đến đây đều kinh ngạc chút, theo lý Đại công chúa ở trong phủ, Xích Dương công chúa hẳn là biết cũng đến mới đúng!

      Thần Tịch vẫy vẫy tay, “Nhường đường cho ta, các ngươi nghĩ đến? Nếu phải nghĩ đến dài ấu có tự, ta đến sao? Tốt xấu gì danh nghĩa Đại công chúa cũng là đại tỷ của bản công chúa, ta hồi kinh tất nhiên phải tới nhà thăm hỏi, tuy rằng tỷ ấy ở nhà, ta cũng nên đến chuyến tỏ vẻ thành ý!”

      “Ha ha, Xích Dương công chúa là có tâm, nhất định Đại công chúa cảm động.”

      “Cảm động hay cái gì cũng đừng , đại tỷ ở ta liền vào tùy ý dạo, tỏ vẻ chút tâm ý tốt rồi. Các ngươi ngăn trở ta ?”

      dám, dám, công chúa mời vào!” Nhóm hộ vệ nhìn Thần Tịch vào nhàng thở ra, thời điểm Đại công chúa rời cũng có công đạo lại điều gì, tự nhiên, Xích Dương công chúa đến đây, phải để bọn họ vào.

      Thần Tịch mang theo ba người Lâm Tuấn Thần theo con đường mà trong mộng thấy, quả nhiên thấy được hoa viên, bất quá nếu tiếp tục cũng có đường, cũng có nhìn thấy cái hố nào.

      Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương có chút lo lắng, Thần Tịch cũng nhíu mày đánh giá chung quanh, biết vì sao nàng cảm thấy hoa viên này khí có chút huyết tinh, lại tìm ra ngọn nguồn.

      “Công chúa?”

      Thần Tịch hơi hơi nhắm mắt lại thân thủ ngăn cản Lâm Tuấn Thần mở miệng, “Chờ chút, ta muốn cảm thụ cho kĩ khí ở đây.” Bầu khí ở đây thực có gì đó rất cổ quái nhưng lại mạc danh kì diệu có chút quen thuộc, giống như...... Thí nghiệm, đúng, chính là thí nghiệm!

      Ở bên tròng dày đặc mùi hoa Thần Tịch tìm kiếm điểm đột phá, hoa viên này có chút cổ quái, bỗng dưng, nàng mở mắt ra. Nhìn về chỗ. Ở chỗ nàng nhìn có mấy gốc cây hòe phải cần đến hai người trưởng thành mới có thể ôm hết được, Thần Tịch chậm rãi bước tới, lựa chọn gốc cây trong số đó. Lấy tay gõ gõ, đốc đốc, lại chọn thêm mấy chỗ gõ vào. Ngay sau đó phát ra thanh kì lạ.

      Bắc Đường Liên Vân kinh hỉ nhìn nàng: “Công chúa, rỗng ruột!”

      Thần Tịch khóe môi hơi hơi gợi lên. có nghĩ tới nơi này của Đại công chúa còn có bí mật như thế.“Bắc Đường, ngươi tìm xem, nhìn xem có thể tìm được phương thức mở ra thân cây hay .”

      “Công chúa, trực tiếp lấy kiếm bổ ra!”

      “Có thể a, nếu như bị người khác biết được!”

      Hứa Phi Sương lên, thấp giọng : “Công chúa, để ta làm cho!”

      xong liền lấy cái bình sứ từ trong ngực ra. nhàng để lên cây, rất nhanh, đại thụ rất nhanh liền bị ăn mòn dần dần, biến thành bột phấn rơi xuống.

      tầng vỏ cây bị ăn mòn, lộ ra cái trống rỗng, Thần Tịch nhìn thể tán thưởng, cơ quan này làm rất xảo diệu, tuy rằng móc hết ruột cây làm thông đạo, nhưng đại thụ này lại vẫn còn sống như trước, thủ đoạn rất tốt!

      Bên người Đại công chúa nhất định có vườn sư tay nghề rất tốt! Phỏng chừng còn có cao thủ thiết kế cơ quan. Nhìn về phía Hứa Phi Sương cùng Lâm Tuấn Thần, “Tuấn Thần xuống trước, có tình huống gì hãy thông báo, Hứa Phi Sương tùy thời chuẩn bị độc dược đối phó địch nhân.”

      “Là.”

      “Tốt lắm. Ta làm bộ như thưởng thức phong cảnh, thừa dịp có người nào nhìn chằm chằm hai người các ngươi xuống .”

      Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương xuống xong, Thần Tịch cùng Bắc Đường Liên Vân nhìn cửa liếc mắt cái, xác định có người cũng xuống.

      Bắc Đường Liên Vân lôi kéo tay nàng, rơi xuống đất, sau khi xuống dưới, phát vị trí bọn họ đứng nghiễm nhiên chính là chỗ tầng hầm, mùi máu tươi chính là từ nơi này tràn ra.

      Bốn người tách nhau thân ở sau lưng cột đá, quan sát tình huống, Thần Tịch lơ đãng đánh giá, thấy được cách ao xa có căn nhà gỗ, kéo kéo Bắc Đường Liên Vân, “Bắc Đường, chúng ta bên kia nhìn xem, Tuấn Thần, ngươi cùng Hứa Phi Sương hãy thân trước, chờ ta kêu lên tiếng các ngươi hãy tới!”

      “Được.”

      Bắc Đường Liên Vân lôi kéo Thần Tịch hướng nhà gỗ kia, vừa mới tới gần chợt nghe được bên trong truyền đến thanh quát tháo, “Cơ Tĩnh Viễn, ngươi đừng có mà biết điều, mặc dù Đại công chúa có công đạo thể thương tổn ngươi, nhưng, lão tử có trăm loại biện pháp khiến cho ngươi đau đến nỗi còn sức mà hét. Ngươi tốt nhất đem chuyện tình Đại công chúa muốn biết hết ra, bằng , bắt đầu từ hôm nay, ta hảo hảo tiếp đãi ngươi!”

      “Tiên tri của ta chỉ sử dụng vì chủ nhân, Đại công chúa rất ràng điểm ấy, bức ta cũng có cách nào khác!”

      “Phi phi phi, cái gì chủ nhân, nếu ngươi thực đem Cung Thần Tịch nữ nhân biết điều kia làm chủ nhân như lời ngươi , vì sao khi tới Nhai Nữ quốc lại tìm công chúa chúng ta? phải là nữ nhân Cung Thần Tịch kia đủ sức, thỏa mãn được ngươi sao!”

      “Câm miệng!” Thanh Cơ Tĩnh Viễn so với ngày thường có vẻ bén nhọn hơn rất nhiều.

      Thần Tịch chọc cái lỗ ở trước cửa sổ, nhìn thấy nam nhân mình đầy cơ bắp cầm ngân châm dài trước mặt ở Cơ Tĩnh Viễn dọa nạt, mà Cơ Tĩnh Viễn bị nhốt ở bên trong nhà gỗ, thần sắc bình thản như trước, chỉ là cặp mắt kia có sắc thái gì.

      Nhìn đến ngân châm trong tay kẻ cơ bắp Thần Tịch liền nghi hoặc phen, cái này còn có thể đả thương người?

      Nam nhân này làm cái hình phạt gì?

      thầm lắc đầu gì, hứng thú của Đại công chúa giống người thường!

      Di --

      Thần Tịch méo mặt, kẻ cơ bắp có thể độc ác như vậy, đem ngân châm đâm vào mặt Cơ Tĩnh Viễn, chẳng lẽ muốn hủy dung?

      “Ôi chao, Cơ Tĩnh Viễn, lão tử khuyên ngươi nên thuần phục, dù sao ngươi cũng thích Cung Thần Tịch cái thứ nữ nhân ngực dáng người kia......”

      Ách!

      Bắc Đường Liên Vân vì kẻ cơ bắp bi ai, chính có dung khí những lời này, tuy rằng dáng người Xích Dương công chúa quả đủ đầy đặn, gầy!

      Nhưng phỏng chừng tất cả mọi người dám như vậy .

      Thần Tịch cười tủm tỉm đẩy cửa ra, tiến dần từng bước, “Hi, vị Đại ca này, ngươi vừa mới cái gì vậy?”

      “Ai, ngươi là người nào?” Kẻ cơ bắp quay đầu cảnh giác nhìn nàng cùng Bắc Đường Liên Vân,

      Thần Tịch vô tội nhìn hỏi: “ phải vừa rồi ngươi mới Xích Dương công chúa là nữ nhân có ngực có dáng người hay sao!”

      Kẻ cơ bắp có chút ngu si gật gật đầu: “Đúng vậy, “

      “Ha ha, ta chính là.”

      “Là cái gì?”

      Bắc Đường Liên Vân đổ mồ hôi, rút kiếm đâm qua, “Ngu ngốc!”

      “Đinh đương --”

      Kẻ cơ bắp dùng cây ngân châm chặn được trường kiếm của Bắc Đường Liên Vân, điều này làm cho Bắc Đường Liên Vân lắp bắp kinh hãi, “Di, ta còn tưởng bao cỏ đây, nguyên lai còn có chút bản lĩnh!”

      “Hãy bớt nhảm , các ngươi là người nào, dám xâm nhập phủ Đại công chúa!”

      “Ha ha, đánh trước rồi sau!” Bắc Đường Liên Vân xong nở nụ cười châm chọc, liền cùng kẻ cơ bắp bắt đầu đánh nhau.

      Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương chạy lại đây, nhìn thấy Cơ Tĩnh Viễn liền chạy nhanh lại cởi trói cho .

      Cơ Tĩnh Viễn nhìn Thần Tịch sâu kín thở dài: “Công chúa, ngươi lại tới đây!”

      Thần Tịch liếc mắt nhìn : “Như thế nào, nghe giọng điệu của ngươi hình như rất tiếc nuối, chê ta xen vào việc của người khác?”

      “Ha ha... dám, bất quá, nếu hôm nay công chúa tới đây, bằng ...... Sau này Nhai Nữ quốc cùng Tần quốc cũng chỉ có thể chiến hỏa bay tán loạn.”

      “Có ý tứ gì?”

      vị hoàng tử được Hoàng đế Tần quốc rất thích bị Đại công chúa giam lỏng!”

      Cái gì? phải chỉ đoạt cái du tử thôi sao?

      Cơ Tĩnh Viễn rất là mất mát hít tiếng, “Cái du tử kia là che mắt người bên ngoài, thực tế, là thân tín của Tần quốc Cửu hoàng tử.”

      Ngạch!

      Này là vấn đề gì đây!

      Thần Tịch bỗng nhiên cười lạnh : “Ngươi kêu ta tới đây chỉ vì muốn giúp Cung Phi Yến?”

      “Công chúa, ta là vì Nhai Nữ quốc, Cửu hoàng tử Tần quốc kiên quyết thể đưa cho Đại công chúa...... Ít nhất, thể lưu lại nhược điểm.”

      “Hừ, ra ngươi là trung quân ái quốc!” Thần Tịch châm biếm tiếng, nhìn về phía Lâm Tuấn Thần, “Tuấn Thần, các ngươi theo cứu Cửu hoàng tử Tần quốc ra ngoài!”

      “Vâng.”

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 104: Xúc động tốt


      Bắc Đường Liên Vân dùng thời gian ly trà đối phó kẻ cơ bắp, Thần Tịch nhìn mấy người Lâm Tuấn Thần giúp đỡ thiếu niên mười bốn mời lăm tuổi ra, sắc mặt tái nhợt biệt mọi việc tốt, lạnh lùng hướng kẻ cơ bắp bắn cái, oành tiếng, kẻ cơ bắp cho nên ngã xuống, bộ dáng chết nhắm mắt.

      Bắc Đường Liên Vân cũng bị làm cho hoảng sợ, nhìn thấy bộ dáng Thần Tịch có gì gọi là giao động bước nhanh đến bên cạnh: “Công chúa, người?”

      thôi! Những người ở rất nhanh phát !”

      A? Có ý gì?

      Thần Tịch liếc mắt nhìn bọn họ cái, “Chẳng lẽ ngươi cho rằng vào tầng hầm của Cung Phi Yến dễ dàng như vậy sao?”

      Bắc Đường Liên Vân gãi gãi đầu: “Là rất dễ dàng, ta còn cảm thấy rất kì quái!”

      Thần Tịch bĩu môi: “ thôi, những người gần với chỗ cất dấu người này bị ta hạ độc làm cho hôn mê, chạy nhanh!”

      Cái gì!

      Mắt Bắc Đường Liên Vân trừng lớn nhìn nàng, rat ay khi nào? Căn bản là có nhìn thấy!

      Hứa Phi Sương cùng Lâm Tuấn Thần giúp đỡ vị thiếu niên kia, “Công chúa, thôi!”

      Sáu người theo thứ tự rời tới cửa dưới cây hòe, Cơ Tĩnh Viễn nhìn loạt phòng ở bên phải, “Công chúa, những người bị giam giữ bên kia đều là mấy khất nhi (trẻ em mồ côi, ăn mày) vô tội, Đại công chúa muốn đem bọn họ bồi dưỡng thành sát thủ!”

      “Nhị ca, lần này chúng ta có khả năng cứu được nhiều người!” Lâm Tuấn Thần đồng ý mở miệng khuyên nhủ: “Trước hết vẫn nên mang Cửu hoàng tử rời , sau đó lại triệu tập nhân thủ rồi hãy tới lần nữa!”

      Thần Tịch nhìn Cơ Tĩnh Viễn liếc mắt cái, thản nhiên : “ thôi, đêm nay lại đến cứu người!”

      Sáu người theo thứ tự lên, trong hoa viên vẫn bóng người, Bắc Đường Liên Vân ngưng thần nghe xung quanh chút, “Công chúa, có đội binh lính đến đây, chúng ta nhiều thêm hai người dễ ra.”

      Thần Tịch đánh giá Cơ Tĩnh Viễn liếc mắt cái: “Võ công của ngươi có bị phế chứ?”

      có. Bất quá bây giờ lại có khí lực, bọn họ cho ta ăn nhuyễn cân tán.”

      Ai!

      Thần Tịch thở dài, nhìn về phía Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương. “Hai người các ngươi, người đưa người ra từ tường viện, ta có người tập kích ta. Các ngươi đuổi theo thích khách!”

      “Vâng.”

      Lâm Tuấn Thần giúp đỡ Cơ Tĩnh Viễn, Hứa Phi Sương giúp đỡ Cửu hoàng tử Tần quốc bay nhanh để tránh người.

      Vừa bay vọt lên tường viện chợt nghe thấy tiếng kêu: “Người nào?”

      Sau đó phù phù tiếng hẳn là người bên ngoài viện ngã xuống. Bắc Đường Liên Vân rất phối hợp hô tiếng: “Có thích khách, bảo hộ công chúa! Người tới a --”

      xong còn lôi kéo Thần Tịch ra hướng bên ngoài, vừa chạy đến bên ngoài hoa viên liền gặp đội binh lính tuần tra, Bắc Đường Liên Vân lập tức : “Các ngươi đến vừa đúng lúc, có người muốn gây bất lợi cho Xích Dương công chúa, muốn chạy ra khỏi tường viện, các ngươi chạy nhanh đuổi theo!”

      “Thích khách?” Trưởng thị vệ kinh nghi nhìn bọn họ.

      Thần Tịch trợn mắt trầm xuống, “Như thế nào, tính mạng của bản công chúa ở trong mắt các ngươi đáng giá tiền có phải hay ?”

      , , Xích Dương công chúa thứ tội, thuộc hạ lập tức đuổi theo!” Trưởng thị vệ vẫy vẫy tay mang theo binh lính chạy nhanh ra ngoài bắt thích khách.

      Thần Tịch cùng Bắc Đường Liên Vân cũng theo ở phía sau rời , đến vội vàng vội vàng.

      Chờ thời điểm quan gia phủ Đại công chúa đến, bóng người mấy người Thần Tịch còn, hỏi ràng tình xảy ra quản gia liền mơ hồ trận, bỗng nhiên vỗ đùi.“ tốt, mau xem tình trạng ở hoa viên cho ta.”

      Khi quản gia nhìn thấy cây hòe ở nơi đó, bị người hủy cơ quan liền biết ổn, mang theo thân tín xuống liền nhìn thấy kẻ cơ bắp nằm ngay đơ. Mà chỗ nhốt Cơ Tĩnh Viễn cũng có thanh , tra xét chút bao lâu sau phát ngay cả Cửu hoàng tử Tần quốc cũng thấy, cái này hoảng, vội vã mang theo hộ vệ hảo tốc tới phủ Xích Dương công chúa.

      Chỉ tiếc, thời điểm quản gia phủ Đại công chúa Lưu Dương mang theo người tới phủ Xích Dương công chúa, thủ vệ muốn đóng cửa lại, cũng gặp được Xích Dương công chúa,

      Nhân gia công chúa bị sợ hãi, đóng cửa từ chối tiếp khách để tĩnh dưỡng!

      Lưu Dương khuyên can mãi, thủ vệ chịu nổi vào trong thông báo, khi quay lại cũng là câu: “Phiền toái ngươi vài ngày nữa lại đến, công chúa cần tĩnh dưỡng.”

      Mặt Lưu Dương trầm xuống ly khai, muốn có tám phần khẳng định Xích Dương công chúa có liên quan tới việc Cơ Tĩnh Viễn bị cứu , bất quá có chứng cớ, cho dù có cũng thể , Cơ Tĩnh Viễn chính là phu thị Xích Dương công chúa, Đại công chúa nhà có lý do gì nhốt người!

      Ngay tại thời điểm Lưu Dương muốn dời bên trong lại ra người, hộ vệ vừa thấy người tới liền cung kính hô tiếng: “Tam công tử hảo!”

      “Ừ, làm sao vậy?”

      “Là quản gia phủ Đại công chúa muốn cầu kiến công chúa chúng ta.” Hộ vệ thành trả lời.

      Bắc Đường Liên Vân nhìn Lưu Dương liếc mắt cái, ý tứ hàm xúc nở nụ cười, “Là quản gia phủ Đại công chúa sao? Đến vừa vặn, công chúa chúng ta vừa vặn tỉnh táo lại, muốn trông thấy Lưu quản gia, hỏi chút tình đây!”

      Trong lòng Lưu Dương lộp bộp chút, nguy rồi!

      đáng rắn động cỏ!

      Đáy mắt Bắc Đường Liên Vân lên chút châm biếm, dám đuổi tới nơi này, có đảm lượng a! Cười tủm tỉm tay làm cái tư thế thỉnh: “Lưu quản gia, mời vào bên trong!”

      “Ha ha, cái kia, nếu công chúa chấn kinh cần tĩnh dưỡng, ngày khác nô tài lại đến!”

      “Ngày khác? Lưu quản gia đùa, ngươi thành tâm đến đây như vậy, làm sao có thể chậm trễ ngươi, mời ngươi vào, có le công chúa tỉnh rồi, quấy rầy.”

      Lưu Dương nhìn xem vài cái hộ vệ phía sau, da đầu run lên, như thế nào mà lại xúc động mang theo sáu bảy cái hộ vệ đến đây chứ?

      Bắc Đường Liên Vân giống như bây giờ mới phát hộ vệ phía sau , hơi hơi ghé mắt chút: “Ai, này, người phủ Đại công chúa chính là bất đồng, ngay cả quản gia ra ngoài cũng có vài cái hộ vệ bên cạnh, là ân sủng vô hạn mà!”

      phải, Tam công tử hiểu lầm, bọn họ ra ngoài làm việc, chúng ta thuận đường mà thôi.” Lưu Dương càng ngày đổ mồ hôi lạnh càng nhiều.

      Tỉnh táo lại suy nghĩ chút, căn bản bọn họ chính là trúng bẫy Xích Dương công chúa, ràng cứu người , nàng cố ý làm ra bộ dáng chột dạ, để cho trong lúc nhất thời bọn họ kịp suy nghĩ liền đuổi theo!

      Ôi uy, đúng là hồ đồ mà!

      Vẻ mặt Lưu Dương chua sót, tâm tình Bắc Đường Liên Vân lại tốt trước dẫn đường, “Lưu quản gia, mời bên này, có lẽ công chúa ở chính sảnh chờ ngươi!”

      Lưu Dương kiên trì theo sau, vào chính sảnh liền thấy được Xích Dương công chúa tinh thần sáng láng ngồi ở ghế chính giữa nhàn nhã phẩm trà, “ (tiểu nhân) Lưu Dương bái kiến công chúa!”

      “Miễn lễ, Lưu quản gia, vốn dĩ ta cùng Bắc Đường vội vã đuổi theo thích khách liền xem việc, bây giờ mới nghĩ đến, muốn mời ngươi giải thích nghi hoặc!”

      “Mời công chúa , (tiểu nhân) tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn (biết gì nấy hết giữ lại, cũng có thể hiểu là biết gì đều hết)!”

      Thần Tịch cười tủm tỉm nhìn về phía Cơ Tĩnh Viễn mềm nhũn bên ngồi, “Ngươi xem xem là ai?”

      Lưu Dương từ khi vào phòng liền thấy được Cơ Tĩnh Viễn nữa nằm nữa ngồi bên, lòng sớm ràng, “Công chúa, , là Nhị công tử.”

      “Đúng nga, ngươi có biết sao?”

      “Biết, biết......” Cái trán Lưu Dương rơi nhiều mô hôi lạnh.

      Thần Tịch thở dài, “Nhưng là, ta lại phát ở phủ Đại công chúa đâu, hay là có thích khách đem theo đường tầng hầm bắt ra ngoài, nếu phải gặp được hai vị phu thị của ta võ công tốt, may bắt gặp, chỉ sợ vị Nhị công tử này của ta biết muốn biến mất bao lâu đâu! Thích khách là loại người nào ta quản, tạm thời chỉ hỏi ngươi, phu thị của bản công chúa vì sao ở tầng hầm phủ Đại công chúa ngầm chịu tra tấn?”

      “Xích Dương công chúa người hiểu lầm, Đại công chúa đối với người luôn luôn thương có thêm, ai cả đường , làm sao có thể xuống tay đối với phu thị của công chúa? Nhất định là thích khách kia --”

      “Ta , thích khách trước miễn bàn, ngươi hãy giải thích ràng với ta vì sao phu thị của ta lại ở dưới tầng hầm phủ các ngươi?”

      “Này --”

      Lưu Dương lau mồ hô, rất là xấu hổ, “Công chúa, kỳ Nhị công tử vào phủ Đại công chúa làm khách, Đại công chúa vẫn luôn chiêu đãi đàng hoàng, cũng có nghĩ tói bị thích khách bắt đưa tới tầng hầm......”

      Ha ha, Thần Tịch cười khẽ, giọng điệu ôn nhu : “ ra là thế a! Hoàng tỷ đúng là ai cả đường , ngay cả phu thị của bản công chúa đều muốn chiếu cố vài phần!”

      “Vâng, là chiếu cố!” Lưu Dương cảm thấy hôm nay thực hiểu chính mình bị cái gì, thực hiểu, vì sao hôm nay lại mất bình tĩnh ngày thường, còn xúc động đến phủ Xích Dương công chúa.

      Thần Tịch uống ngụm trà, sâu kín thở dài, “Lưu quản gia, vì sao ta lại nghe tầng hầm nhà các ngươi lại chứa ít khất nhi vô tội hả?”

      “Hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm, công chúa người hãy nghĩ làm sao chúng nô tài có thể kính trọng đối với phu thị người!”

      “Nga, như thế nào lại là cái hiểu lầm?”

      Lưu Dương bị ánh mắt lạnh nhạt của Thần Tịch nhìn làm cho lòng yên, cũng biết Cung Thần Tịch đối phó như thế nào, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, rốt cục tìm được cái cớ gượng ép, “Công chúa, nô tài đoán, nhất định là thích khách này vụng trộm ở phủ Đại công chúa đào cái mật đạo dưới đất, đáng giận bọn họ dám thừa dịp Đại công chúa ở đây liền khi dễ đến đầu chúng nô tài, rất đáng giận!”

      Nhân tài a!

      Thần Tịch tiếc hận nhìn Lưu Dương liếc mắt cái, người này có chút cơ trí, ngay cả khi bị như thế này vẫn để lộ ra chút sơ hở gì của Đại công chúa, còn suy nghĩ biện pháp giải vây.

      Mệt nàng trước khi rời hạ cho loại độc tố có thể làm cho cảm xúc kích động, thể nghĩ tới nhanh như vậy liền tỉnh táo lại, là nhân tài!

      Nên đối phó như thế nào đây?

      Người muốn cứu, cũng thể quá mức cường ngạnh, chứng cớ? Cho tới bây giờ chứng cớ vẫn luôn đáng tin cậy, nhất là đối với cái Nữ hoàng cũng có hảo cảm gì với nàng. Khe khẽ thở dài, Thần Tịch mở miệng : “Nếu là bị người lợi dụng sơ hở, như vậy, đem mấy khất nhi đáng thương đó đến nơi này của ta , ta nghĩ làm chút việc thiện.”

      “Này --” Sắc mặt Lưu Dương đều thay đổi,

      Ánh mắt Thần Tịch hơi hơi nhíu lại, nguy hiểm theo dõi : “Như thế nào? vui ý để cho bản công chúa tạo tên tuổi tốt sao?”

      , , (tiểu nhân) dám, (tiểu nhân) chính là nhất thời cảm động, Xích Dương công chúa thiện lương như thế, đám khất nhi này là có phúc khí.”

      “Ân, gặp nhau chính là hữu duyên, ta thương cho những đứa tre này, vậy để cho Tam công tử cùng Lục công tử theo ngươi chuyến, đem mấy khất nhi mang về !”

      (tiểu nhân) -- tuân mệnh!”

      Phía sau lưng Lưu Dương mồ hôi lạnh ứa ra, làm y phục đều ướt đẫm, nhưng chỉ có thể chịu đựng, Xích Dương công chúa nổi tiếng điêu ngoa, nếu còn cố phân cao thấp với nàng đó chính là việc ngu ngốc.

      Để có thể cho việc này trở nên lớn hơn, muốn lau mồ hôi lạnh phen.

      được, phải bình tĩnh chút, kế tiếp phải làm sao mới là đại !
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 105: Muốn nàng làm Thái tử phi!


      Thần Tịch nhìn bộ dáng cúi đầu của Lưu Dương liền vừa lòng nở nụ cười, thức thời, người quản gia tốt! Quản gia phủ nàng biết có lợi hai như vậy hay ?

      Vân Thanh Ngân? Chắc có thể bồi dưỡng thành quản gia?

      Nghĩ đến biểu tình nho nhã của Vân Thanh Ngân, nàng thở dài, thích hợp, nàng bồi dưỡng mặt khác vậy.

      Bắc Đường Liên Vân bội phục nhìn nàng cái, mấy câu mà thôi, khiến cho Lưu Dương chủ động phủ nhận tồn tại tầng hầm phủ công chúa, lại thể nào giao ra đám khất nhi, cao tay!

      “Bắc Đường, ngươi cùng Hứa Phi Sương, đem mấy đứa đó về đây.”

      Cơ Tĩnh Viễn nhìn Lưu Dương liếc mắt cái, hướng về phía Hứa Phi Sương : “Lục đệ, ta nhớ ta nhìn thấy khoảng mười mấy đứa , các đệ tìm kĩ càng chút, đừng để lại bất kì ai cả, đều là những đứa đáng thương.”

      “Được, Nhị ca yên tâm, chúng ta nhất định làm tốt việc này.”

      Bắc Đường Liên Vân cũng ha ha cười : “Được rồi, lại , phải còn có Lưu quản gia hỗ trợ sao, có hỗ trợ, nhất định lập công to! Lưu quản gia, ngươi giúp bọn ta chứ!”

      Lưu Dương sai từng bước, bị quản chế từng bước, còn có thể làm gì được, bất đắc dĩ gục đầu xuống, cung kính trả lời: “Tất nhiên (tiểu nhân) dốc hết sức.”

      Cứ như vậy, Lưu Dương mang theo nhóm người Hứa Phi Sương mang nhóm khất nhi trở về, lại khách sáo phen, còn hướng Thần Tịch lời cảm tạ đa tạ bọn họ phát thích khách đáng giận kia, bằng an nguy phủ Đại công chúa bị uy hiếp.

      Thần Tịch thực khiêm tốn tiếp nhận lời cảm tạ của , sau đó đuổi .

      Lưu Dương vì việc này mà tức giận thiếu chút nữa hộc máu, đánh rớt răng nanh cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng!

      Hôm nay bị bại là mạc danh kỳ diệu, ám vệ canh chừng hoa viên cũng biết tại sao lại đột nhiên hôn mê, tỉnh lại cũng được nguyên nhân là như thế nào, người người đều nhìn thấy Xích Dương công chúa ở trong hoa viên ngắm hoa cỏ thực vui vẻ, sau đó nhìn nhìn Xích Dương công chúa tươi cười bọn họ liền mạc danh kỳ diệu ngất .

      “Quản gia, bây giờ phải làm sao?”

      Lưu Dương hung hăng đánh quyền lên bàn.“Còn có thể làm được cái gì, nhịn!”

      “Đám khất nhi vừa mới tìm được nhưng có thể tìm kiếm lẫn nữa, nhưng còn Cơ Tĩnh Viễn --” Thị vệ trưởng sốt ruột nhìn , Cơ Tĩnh Viễn là người do chính Ddại công chúa phân phó nhất định phải canh chừng cẩn thận!

      Lưu Dương thở dài: “ có biện pháp, ít nhất trước mắt thể động. Xích Dương công chúa...... đúng là xưa bằng nay, Đại công chúa chùa miếu hoàng gia. Chúng ta thể lại làm ra sai lầm gì, thà rằng nhẫn nhịn nhất thời cũng thể để người khác lại nắm được nhược điểm của Đại công chúa.”

      “Vâng.”

      ......

      Phủ Xích Dương công chúa, Thần Tịch nhìn mười mấy thiếu niên rửa mặt chải đầu sạch đứng trước mặt, đều là khuôn mặt thanh tú, có mấy người lại thanh tú ngoài ý muốn (chỗ nãy có nghĩa như là thanh tú đến mức bất ngờ, ngờ lại thanh tú tới vậy á).

      là mầm móng tốt đẹp để bòi dưỡng, phải là Đại công chúa phải bồi dưỡng sát thủ mà bồi dưỡng nam sủng?

      “Công chúa, tổng cộng mười ba người. Toàn bộ ở trong này. Thuộc hạ hỏi qua, bọn họ đều là khất nhi phố Lưu Tinh.” Vân Thanh Ngân thực tẫn trách .

      Thoạt nhìn rất có bộ dáng quản gia, Thần Tịch mặt nhăn nhíu mày, “Phố Lưu Tinh?”

      “Đúng vậy, phố Lưu Tinh là là cái trấn bên ngoài kinh thành trong đó tụ họp người dân lưu lạc, nơi đó rất nhiều khất cái.” Lâm Tuấn Thần giải thích thay chút.

      “Vân Thanh Ngân, trước hết ngươi hãy an bài cho bọn họ , qua hai ngày rồi sau!”

      “Tốt.” Vân Thanh Ngân mang theo mười ba vị thiếu niên ly khai.

      Thần Tịch có chút buồn rầu, có nên bồi dưỡng vài cái tâm phúc hay ? Liền lấy vài người từ bên trong nhóm khất nhi này?

      “Công chúa, người làm sao vậy? cứu mọi người trở về. Còn buồn rầu cái gì?” Bắc Đường Liên Vân có chút khó hiểu hỏi.

      có gì. Đúng rồi, ngươi liên hệ Hoa Tử Huyễn, ta muốn gặp .”

      ......

      Thần Tịch tin tưởng năng lực chuyên nghiệp của Lưu Các, chú ý sinh ý danh dự cùng công bằng.

      Nhưng có vĩnh viễn hợp tác giả. Nàng cần trông thấy bọn họ.

      Thời điểm buổi tối, Bắc Đường Liên Vân thu được tin tức, “Công chúa, Hoa Tử Huyễn có việc trở về Hạ quốc, Liễu Văn Hoa cũng trở về, hình như bên trong giang hồ nhấc lên đại hội võ lâm năm năm lần.”

      Đại hội võ lâm? Cái này chơi vui vẻ nha!

      Thần Tịch khẽ cười, nàng có nên nhìn náo nhiệt chút nhỉ?

      “Công chúa?”

      “Ân?”

      “Người tìm Hoa Tử Huyễn có chuyện gì sao?”

      “Cũng có chuyện trọng yếu gì, Bắc Đường, chúng ta nhìn xem đại hội võ lâm ?”

      Ha?

      Bắc Đường Liên Vân phiên mắt trợn trắng, “Công chúa, bây giờ người ở kinh thành, phải Hi thành, sau mấy ngày Nữ hoàng còn muốn tổ chức yến tiệc cho người!”

      “Nga, vậy thiết yến xong rồi lại !”

      Ai! Rốt cuộc nàng có để tâm việc tranh vị Nữ hoàng hay ?

      Cứ như vậy Thần Tịch nhàn nhã hai ngày, mắt thấy thời gian cung yến chỉ còn ngày, đêm nay, Thần Tịch thản nhiên ngồi ở đu dây trong sân, bồng nhiên lại thấy bóng người ngoài ý muốn xuất trước mặt nàng.

      “Công chúa, “

      “Là ngươi?” Thần Tịch nhìn thấy Gia Cát Tĩnh Trạch khẽ nhíu mày, “Sao ngươi lại tới đây?”

      Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn nàng vẫn lạnh nhạn tự tin như vậy, trong lòng có chút mất mát, xem ra ra của đối với nàng mà , căn bản tính là cái gì!

      , nàng vẫn qua tốt đẹp!

      Đánh giá nàng Gia Cát Tĩnh Trạch sâu kín thở dài, “Thời điểm Công chúa buồn khồn lo khiến người khác hâm mộ.”

      “Nga, ý ngôn ngữ của ngươi là rất nhanh ta còn buồn lo nữa?”

      “Công chúa càng ngày càng thông minh.” Gia Cát Tĩnh Trạch thở dài biết là vì chính mình hay là vì nữ tử trước mặt .

      Thần Tịch mỉm cười xong cũng có truy hỏi điều gì, nếu muốn hỏi cũng , nghĩ , hỏi cũng được cái gì.

      Sau khi trầm mặc lâu, Gia Cát Tĩnh Trạch lại lần nữa thở dài, “Công chúa, cung yến đêm mai Nữ hoàng cho người kinh hỉ, người có biết là cái gì ?”

      biết, ta chờ, ta giống Gia Cát Thừa tướng, trong triều trong cung đều có người của mình, thực lực sâu!”

      “Công chúa!”

      Thần Tịch thở dài, “Lời ta !”

      “Công chúa, Nữ hoàng muốn cùng quốc chủ Sở quốc thương nghị tốt, để người gả cho Thái tử Sở quốc, làm Thái tử phi của Thái tử Sở quốc!”

      Cái gì!

      Thái tử phi?

      Thần Tịch ngạc nhiên nhìn Gia Cát Tĩnh Trạch, Nữ hoàng muốn nàng thành thân thành Thái tử phi? Chẳng lẽ Thái tử Sở quốc lại đáp ứng thú công chúa nữ tôn quốc có sáu phu thị?

      Lại nghe Gia Cát Tĩnh Trạch tiếp tục : “Nữ hoàng đáp ứng để người mang theo mười vạn tinh binh xuất giá, bọn họ là đồ cưới của người, lấy hy vọng hai quốc giao hảo gắn bó suốt đời!”

      Nga, dùng tinh binh của nàng thành đồ cưới sao?

      Cuộc làm ăn này, phỏng chừng chỉ cần Thái tử Sở quốc có dã tâm đều đáp ứng, dù sao hứa chỉ là cái vị trí Thái tử phi mà thôi, có cái gì quan trọng hơn, thân là Thái tử quốc gia, bên người muốn bao nhiêu nữ nhân mà có? Dù nhiều lắm, nhưng nếu so sánh với mười vạn tinh binh, biện pháp rất tốt!

      Đu dây chậm rãi dừng lại, Thần Tịch sâu kín thở dài, quả nhiên là kinh hỉ lớn, Thái tử phi?

      Có lẽ Nữ hoàng với nàng, ngày khác Thái tử Sở quốc đăng cơ, nàng chính là quốc gia chi mẫu, dưới người vạn người!

      là kinh hỉ a!

      Ai!

      Nàng nên hình dung cảm giác đối với Nữ hoàng như thế nào đây? Đối thủ? , túc thế oan gia? Vậy mới được! Bằng vì sao Nữ hoàng lại luôn suy nghĩ mong muốn đem nàng cách ly xa?

      “Công chúa, Thái tử Sở quốc tới kinh thành. Ta nghe ngay từ đầu đồng ý, nhưng hiểu sao mấy ngày trước đột nhiên đồng ý.”

      “Thái tử Sở quốc là ai?”

      “Sở Mục Hàm.”

      Thần Tịch ấn ấn huyệt thái dương cố gắng hồi tưởng chút, tên Sở Mục Hàm này giống như gần đây nghe thấy ở đâu! Chính là cái kia...... Đúng rồi, nam tử mà ngày đó khi dạo gặp được!

      Ai, quả nhiên là huynh đệ Sở Mục Nhiên, trách được ngày ấy nhìn có điểm quen mắt!

      --- ------ ------ ------ ---

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :