1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Công chúa có độc muốn hưu phu - Khuynh Vân Chi Luyến (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 80: Hoàng Phủ bình tĩnh

      Edit: Phạm Mai


      Lần này Thần Tịch dưỡng bệnh ước chừng là nữa tháng, đương nhiên, nàng sớm tốt rồi, bất quá là muốn thời gian làm biếng mà thôi. Chờ nàng tuyên bố thân thể việc gì sau, kinh thành Nhai Nữ quốc muốn nơi nơi đều truyền tin tức Đại công chúa cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo có ái muội.

      Xích Dương công chúa Hoàng Phủ tướng quân cùng Đại công chúa ái muội , điều này phải làm cho người khác có ý nghĩa kì quái sao? Ít nhất rất nhiều người còn có chút suy nghĩ mưu tính, còn nghị luận khí thế ngất trời. Hơn nữa tin tức này ở Hi thành cũng truyền huyên náo ồn ào, Thần Tịch xuất môn vài lần đều nghe được phố lớn ngõ nghị luận, vì thế nàng nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo lạnh nhạt như trước tỏ vẻ sâu bội phục.

      “Công chúa, Hoàng Phủ công tử đến đây.” Linh Nhi cung kính tiến đến hội báo, sắc mặt có chút lo lắng, mấy ngày nay sắc mặt bọn hạ nhân phủ công chúa cũng tốt.

      Ngay từ đầu Thần Tịch , sau lần nghe được vài cái nha hoàn khe khẽ mới hiểu được bọn họ là lo lắng Hoàng Phủ Cảnh Hạo, bên trong cảm nhận bọn họ, Hoàng Phủ công tử nhưng là người vô cùng tốt. Chỉ có thể Hoàng Phủ Cảnh Hạo mấy năm nay kinh doanh thực thành công , nghĩ tới điều này nàng liền cảm thấy có chút chờ mong, “Thỉnh tiến vào.”

      Từ khi Hoàng Phủ Cảnh Hạo trở lại phủ công chúa được nữa tháng, bây giờ vẫn là lần đầu tiên đến cầu kiến Xích Dương công chúa, cho nên sau khi tiến vào, bọn nha hoàn thực thức thời lui ra.

      Thần Tịch ngồi ở trước bàn viết, chính là cầm bút vẽ vẽ, thấy tiến vào cũng liền thuận tiện đánh giá vài lần, phát tựa hồ có chút hao gầy, có lẽ đáy lòng vẫn là để ý .

      Bất quá là để ý chuyện Đại công chúa đem tặng hay là để ý lời đồn bên ngoài, Thần Tịch chỉ chỉ ghế dựa bên cạnh, “Trước ngồi chút, rất nhanh ta xong.”

      “Là.”

      Thần Tịch đắc ý họa bức sơn thủy xong, để nước mực khô nàng kiểm tra hồi, thế này mới nhìn về phía Hoàng Phủ Cảnh Hạo. Cười : “Như thế nào uống trà, trà tốt hay là hợp khẩu vị?”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo lắc đầu.“ phải, ta đợi công chúa.”

      “Uống trà cần phải chờ ta, , có chuyện gì đến, ngươi tìm ta khẳng định có chuyện.”

      Bên trong biểu tình luôn luôn lạnh nhạt Hoàng Phủ Cảnh Hạo lên chút ảm đạm, “Công chúa, trận này diễn, ngươi tính khi nào thu tay lại?”

      Ngạch! Thông minh như vậy, lập tức liền khẳng định là nàng làm cho người ta tản ra tin tức. Nếu biết, như thế nào qua nhiều ngày mới tới tìm nàng đây?

      “Công chúa. Ta nghĩ mục đích của ngươi đạt được, Đại công chúa đối với ngươi làm điều gì cả.”

      “Nga, ý của ngươi là ngươi cố ý để cho ta đạt được mục đích? Hoặc là ngươi mong trận diễn này thành?” Thần Tịch nâng cằm ỷ ở bàn nhìn , thể thực thông minh.

      Có lẽ, nàng nên tìm cơ hội trông thấy Đại công chúa, là dạng nữ nhân gì có thể làm cho nam nhân thông minh như vậy ái mộ? Ân, còn có Cơ Tĩnh Viễn cũng như thế, nghe Bắc Đường Quân Liên sáu khi phủ Đại công chúa liền có tin tức. Cũng biết có phải hay bắt đầu cuộc sống mới.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo đối với lời Thần Tịch phủ nhận. Cũng có thừa nhận, chỉ là có chút chua sót cười cười, nàng chung quy là chán ghét . Cũng đúng. sớm biết, mặc kệ là ai, bị người cự tuyệt lần cảm thấy mới mẻ, hai lần có lẽ cảm thấy thú vị, nếu như số lần nhiều hơn sớm hay muộn chán ghét.

      Kiên nhẫn người có giới hạn, trước kia cự tuyệt Xích Dương công chúa nhiều lần như vậy, nhẫn cho tới bây giờ mới chán ghét , đúng là khó được.

      Cho nên, biết là nàng ra lệnh cho người khác phát tán ra lời đồn cũng ngăn cản lại.

      Thần Tịch nhìn bộ dáng đạm mạc của chút hứng thú, bĩu môi : “ thể nghĩ tới Hoàng Phủ tướng quân đúng là cầu bất cứ điều gì, tâm tĩnh như nước, muốn hay lần nữa nhập quân doanh thống soái vạn quân?”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo sắc mặt hơi đổi, cặp mắt kia, đen thùi thâm thúy, trầm tĩnh nội liễm, giờ phút này nhìn chằm chằm Thần Tịch vẫn nhúc nhích, thực tự nhiên hình thành cỗ cảm giác áp bách. lâu sau, mới mở miệng: “Công chúa muốn làm để cho ta nhập lại quân doanh?”

      “Có gì thể, vô luận như thế nào, ngươi làm rất tốt, điểm ấy là ai cũng thể biết được, ta có mười vạn tinh binh, cho ngươi thống soái vạn có gì thể?”

      vạn? Hoàng Phủ Cảnh Hạo có chút khó hiểu, nàng có ý gì lại muốn làm như vậy?

      “Trước mắt, trong quân doanh có mười vị thượng tướng, phân biệt thống soái vạn tinh binh, ngươi có thể chọn lựa người trong số đó để thay thế .”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo đồng tử co rụt lại, ánh mắt nhìn hướng Thần Tịch cũng lập tức trở nên sắc bén: “Công chúa muốn cho ta lựa chọn trong số những người đó?”

      “Đúng vậy! Tùy ngươi chọn lựa.”

      Ha ha, công chúa tính kế tốt, mặc kệ chọn ai, chỉ sợ đều khiến cho người đó bất mãn, mà nàng cũng bị dính dáng tới, là tiến triển cực nhanh, cũng thể thừa nhận, Cung Thần Tịch còn là cái tiểu nữ nhân mà trước đây nhận thức nữa.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cân nhắc phen sau giương mắt nhìn về phía Thần Tịch, lạnh nhạt trả lời: “Công chúa nếu muốn quyết định, như vậy ta liền chọn Cung Thành Minh ! Nghe trước đó vài ngày An Thân Vương bệnh nặng, vừa vặn để cho về nhà chăm lo cho An Thân Vương.”

      Thần Tịch mỉm cười, kết quả này nàng cũng thích, “Ân, cũng là ngươi nghĩ được chu đáo, liền làm như vậy, ngày mai ngươi bắt đầu quân doanh làm việc !”

      “Hảo.” Hoàng Phủ Cảnh Hạo đứng dậy, “Công chúa nếu có chuyện gì khác phân phó, vi thần trước hết cáo lui.”

      “Ân, ngươi làm việc của ngươi !”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo hành cái lễ sau xoay người rời , tới cửa trận gió lơ đãng làm cho bức họa bàn học bay ra ngoài, bay tới cửa, lấy tay tiếp được, ánh mắt xẹt qua hình ảnh bên bức họa, tâm bỗng dưng cả kinh, này phải bản đồ Hi thành sao?

      Người khác có lẽ ràng lắm, nhưng lại ràng bản đồ Hi thành, bản đồ này nhìn là biết mới do người họa ra gần đây, bởi vì có số địa phương mới được thêm vào, bất quá bản đồ có số đường cong cái này là cái gì?

      Công chúa muốn làm cái gì?

      “Hoàng Phủ thượng tướng, phiền toái ngươi đem bản vẽ cho ta.”

      “Là.”

      Khi Hoàng Phủ Cảnh Hạo xoay người muốn che đậy tốt tất cả cảm xúc khi nãy của mình, như trước là bộ dáng vân đạm phong khinh, Thần Tịch cũng có để ý đưa tay lấy bản vẽ đặt ở bàn viết dùng quyển sách nặng đè lên nó.

      “Công chúa muốn làm chuyện gì sao?”

      “Đúng vậy, ngươi cũng nhìn ra, ta đến Hi thành muốn hơn hai tháng, thời điểm nhàn hạ dạo xem ruộng đất Hi thành, phát rất nhiều đất hoang, là có chút lãng phí, suy nghĩ xem làm thế nào để sử dụng những mảnh đất hoang này.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cúi mi, cúi đầu, “ biết công chúa nghĩ làm như thế nào? Hi thành xác thực có chút hoang, chỉ là ta biết phải làm như thế nào để cải tạo. Nếu công chúa có thể giải quyết vấn đề này, dân chúng Hi thành nhất định hội cảm kích công chúa.”

      Thần Tịch cười cười, “Làm chuyện tốt dân chúng tự nhiên nhớ , bất quá việc này ngươi cũng đến hỗ trợ , dù sao thời gian ngươi ở Hi thành có vẻ dài.”

      “Công chúa cần, vi thần tự nhiên hết sức.”

      Thần Tịch mặt nhăn nhíu mày, nghe Hoàng Phủ Cảnh Hạo tự xưng vi thần thoải mái, “Quên , về sau ngươi ở trước mặt ta vẫn nên lấy tên xưng , miễn cho ta nghe được tự nhiên.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo có chút kinh ngạc, thái độ công chúa lạnh nhạt như trước, bất quá lời này cũng làm cho có chút nghi hoặc, nhưng cũng nghi ngờ nhiều lắm, chỉ cần nghe lệnh làm việc là tốt rồi. Nghĩ thế cung kính gật gật đầu, “Công chúa mệnh lệnh, Cảnh Hạo nhớ kỹ.”

      “Ân, ngày mai ngươi quân doanh làm việc trước, buổi tối trở về nếu rảnh cứ đến đây tìm ta.”

      “Là.”

      Thời điểm Hoàng Phủ Cảnh Hạo rời thần sắc khác gì với lúc tới, điều này làm cho hạ nhân phủ công chúa đoán ra hướng gió đến, cho nên bọn họ buồn bực như trước, biết Hoàng Phủ công tử trong lòng bọn họ đến tột cùng muốn cái thời điểm nào mới có thể khôi phục phong cảnh ngày xưa.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 81: Nữ hoàng tứ hôn

      Edit: Phạm Mai


      Sau khi Hoàng Phủ Cảnh Hạo rời khỏi, Bắc Đường Liên Vân từ gian phòng kế bên ra, thở dài cái, “Công chúa, Hoàng Phủ Cảnh Hạo đối thủ khó chơi, nếu sau này trở thành địch, đau đầu a!”

      “Nếu người hiểu được điều đó chính mình tự cố gắng nâng cao năng lực !”

      “Ha ha, công chúa, ta có cách, người xem Đại công chúa người ta có thể dùng mỹ nhân kế để lôi kéo Hoàng Phủ Cảnh Hạo lên thuyền của nàng, sao người thử mỹ nhân kế để kéo trở lại bên cạnh nha?”

      Thần Tịch liếc mắt cái, vung tay lên, “Chủ ý này rất tốt, nhiệm vụ quang vinh như thế ta liền giao cho ngươi vậy, ngươi quyến rũ !”

      Phốc --

      Bắc Đường Liên Vân vừa mới cho ngụm nước trà vào miệng liền lập tức phun ra, quyến rũ? là nam nhân được !“Công chúa, phải ta muốn, là Hoàng Phủ công tử có khả năng coi trọng người như ta.”

      có việc gì, chỉ cần ngươi biến thành nữ nhân là được, ta nhìn bộ dạng ngươi tuấn tú như thế, trở thành nữ nhân nhất định rất đẹp!”

      “Khụ khụ...... Công chúa --”

      Thần Tịch lạnh lùng quét liếc mắt cái, “Đừng dong dài, mỹ nhân kế ta dùng nó, chính ngươi hảo hảo nghĩ biện pháp giúp ta làm việc !”

      Bắc Đường Liên Vân nhận mệnh ai thán, vô cùng u oán nhìn nàng: “Công chúa, ta cảm thấy ta phải đối thủ Hoàng Phủ Cảnh Hạo, ngươi đây là trâu bắt chó cày, muốn hành hạ ta mà!”

      kiểm tra ngươi, làm sao biết được ngươi có bao nhiêu bản lĩnh? Được rồi, đừng oán giận, ngươi xem xem, mấy ngày nay thành tích của ngươi phải tốt lắm sao, Hi thành đều bị ngươi dạo qua lần, bản tệ lắm. Ngay từ đầu ta có nghĩ tới ngươi là nhà địa lý học đâu!”

      “Nhà cái gì?”

      Thần Tịch hì hì cười, “Chính là vẽ bản đồ tốt, vẽ chuẩn nhân tài. Ta thích!”

      Thiết, Bắc Đường Liên Vân bĩu môi. có tài hoa này là vì trong ngày thường thích du sơn ngoạn thủy, sao đó có số lần vẽ lại để nghiên cứu. Bất quá, thế nhưng công chúa để cho Hoàng Phủ Cảnh Hạo trở thành trong số thượng tướng rất là để ý, chẳng lẽ trong lòng nàng đối với Hoàng Phủ Cảnh Hạo thể vong tình?“Công chúa, ta vốn nghĩ đến ngươi nhất định lấy tất cả quyền lực của Hoàng Phủ công tử đấy.”

      “Làm sao có thể, tốt xấu gì cũng là nhân tài tiên hoàng chọn lựa, những người trong cuộc biết chuyện gì xảy ra, nhưng người trong thiên hạ nhất định biết, lưu trữ cũng có chỗ xấu. Ít nhất biết người biết ta...... Mới có thể bách chiến bách thắng.”

      “Công chúa, công chúa. Thánh chỉ, thánh chỉ --” cái hộ vệ vội vã chạy nhanh tiến đến.

      Thánh chỉ đến đây?

      Thần Tịch hơi hơi nhíu mày, Nữ Hoàng có tình gì sao? Bắc Đường Liên Vân trong lòng cũng có bất an, bất quá việc cấp bách vẫn là chạy nhanh tiếp chỉ, “Công chúa, mau ra tiếp chỉ !”

      Mọi người vội vàng vào viện chính, người đến tuyên chỉ là thân tín bên người Nữ hoàng, còn đeo đao nhất phẩm hộ vệ! Thần Tịch nghe xong hộ vệ nhà mình lại có chút buồn cười. Nữ hoàng đúng là có chuyện mới đến. Ngay cả hộ vệ nhất phẩm cũng phải đến tuyên chỉ.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng bị người kêu đến đây. So với nàng tới trước bước.

      Thời điểm hộ vệ đến tuyên chỉ nhìn thấy Thần Tịch ánh mắt hơi hơi động chút: Đây là Xích Dương công chúa? Tựa hồ thay đổi rất nhiều, khí chất kiêu ngạo mặt biến mất hoàn toàn, nơi đó chỉ còn loại lạnh nhạt. Dịu dàng mà mất uy nghiêm...... Công chúa trưởng thành!

      “Công chúa --”

      “Nếu Nữ hoàng có chỉ đại nhân trước nên tuyên chỉ !”

      Hộ vệ triển khai thánh chỉ: “Phụng thiên thừa vận, Nữ hoàng chiếu viết: Hoàng Phủ Cảnh Hạo mấy năm này đối với Xích Dương công chúa trung thành và tận tâm, thay Xích Dương công chúa để ý chuyện lớn Hi thành gọn gàng ngăn nắp, đúng là khó mà có được, lại có tiên hoàng tín nhiệm, nay Xích Dương công chúa về nước nên cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo cùng nhau chăm sóc, ngày sau cùng nhau thống trị Hi thành, vì dân chúng Hi thành mưu phúc, vì vậy, đặc biệt tứ hôn cho Hoàng Phủ Cảnh Hạo, định vị Hoàng Phủ công tử là công chúa sườn phu, Hoàng Phủ Cảnh Hạo cùng Xích Dương công chúa tùy ý thành hôn......”

      Thánh chỉ vừa ra, mọi người phủ công chúa thay đổi sắc mặt, Thần Tịch cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng giống như vậy, bất quá hai người các nàng hẹn mà cùng khôi phục sắc mặt như thường rất nhanh, lĩnh chỉ tạ ơn.

      Người đến tuyên chỉ nhìn thấy bọn họ có thái độ khác thường mà tiếp chỉ cũng an tâm, sau đó đối với Xích Dương công chúa hành lễ: “Hạ quan Vu Khiêm tham kiến công chúa, công chúa thiên tuế thiên thiên tuế!”

      Thần Tịch mặt mang tươi cười nhìn , “Vu Khiêm? Tên này rất hay, từ kinh thành tới Hi thành tuyên chỉ, vất vả ngươi, nếu đến đây, nếu như vội liền lưu lại nghỉ ngơi hai ngày !”

      “Tạ công chúa chiếu cố, bất quá Nữ hoàng phân phó hạ quan phải nhanh chút trở về phục mệnh.”

      “Vậy sao, vậy miễn cưỡng, Vu đại nhân đường cẩn thận.”

      “Tạ công chúa. Công chúa, Nữ hoàng lén công đạo Hoàng Phủ công tử tài đức vẹn toàn, hy vọng người đừng vì ít lời đồn mà vắng vẻ , ngày đại hôn người của Hoàng Phủ gia cũng tới tham dự, Đại công chúa cũng tới.”

      Thần Tịch ngoắc ngoắc môi, khóe miệng lộ ra chút thản nhiên châm chọc, “Vu đại nhân, ngươi hầu hạ bên cạnh Nữ hoàng, thân thể người có việc gì ?”

      “A, có việc gì, thân thể Nữ hoàng tốt lắm.”

      “Vậy là tốt rồi, nhờ ngươi chuyển cáo Nữ hoàng, ta thỉnh người chú ý thân thể nhiều chút, đừng quá mệt nhọc, mệt suy sụp thân thể là đáng giá, dù sao, con người khi còn sống vài thập niên có đôi khi trong nháy mắt liền trôi qua.”

      Vu Khiêm nghe được hết hồn, nghe lời này như thế nào đều cảm thấy ổn, lại : “Công chúa yên tâm, hạ quan nhất định đem tâm ý của công chúa chuyển đạt tới Nữ hoàng bệ hạ.”

      “Ân, ngươi !” Thần Tịch đuổi , có thưởng chút bạc.

      Tứ hôn? thể tin được Đại công chúa còn có mặt mũi làm cho Nữ hoàng đường đường chính chính tứ hôn, còn đem tiên hoàng nâng ra đây, hừ, Hoàng Phủ Cảnh Hạo là nhân tài tiên hoàng tuyển cho nàng, mang tiên hoàng ra tất nhiên là muốn chặn miệng mọi người lại mà.

      Bắc Đường Liên Vân cau mày trong suy nghĩ ba hoa chích choè của chính mình, thậm chí nghĩ tới đây có phải là cái cơ hội để cho công chúa thực hành mỹ nhân kế với Hoàng Phủ Cảnh Hạo, dù sao người này đều phải cưới, Hoàng Phủ Cảnh Hạo mặc kệ như thế nào đều cùng Cung Thần Tịch cột vào cùng nhau, chẳng lẽ còn muốn làm cái chuyện gì hay sao?

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo chính là lạnh nhạt nhìn Thần Tịch, nhìn miệng nàng nở nụ cười lạnh, nhìn nàng lộ ra châm chọc, biểu tình như vậy là muốn nhìn đến, nhưng là, thể ngăn cản.

      Nửa ngày, Thần Tịch nghiêng đầu nhìn cái, tựa tiếu phi tiếu : “Cảnh Hạo, thánh chỉ đều hạ, ngươi còn có biện pháp thay đổi điều gì sao?”

      “Bình thường có.” Hoàng Phủ Cảnh Hạo thực thẳng thắn thành khẩn trả lời câu.

      Sau khi Nữ hoàng tứ hôn, quan hệ của bọn họ chính là vợ chồng, hơn nữa thân phận Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng giống những người khác, người được thánh chỉ tứ hôn, cũng thể tùy ý hưu phu hoặc cùng cách*.
      *cùng cách ở đây ý chỉ hay người cùng tự nguyện hưu, đều có quyền tiếp tục kết hôn, ý chỉ tôn trọng đối phương.

      Thần Tịch tiếc hận thở dài: “Vậy đáng tiếc, ngươi tài hoa như vậy, cũng phải, thể thay đổi liền hưởng thụ vận mệnh an bài , Cảnh Hạo, chuyện tình còn lại ngươi -- , vẫn là để cho Bắc Đường chuẩn bị , ngươi vẫn là đến trong quân doanh quản vạn tinh binh, cho tới đến đại hôn.”

      “Là, công chúa.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo im lặng rời , Thần Tịch trở lại sân trong viện mình duỗi người cái, “Bắc Đường, ngươi chuẩn bị mọi thứ trong hôn , ân, hết thảy chiếu theo trình tự mà làm, làm cho Nữ hoàng hiểu được ta nhưng là thực nghe lời.”

      “Hiểu được.” Bắc Đường Liên Vân bỗng nhiên xâm tiền mê đắm hỏi: “Công chúa, việc này ngươi giải thích cùng Tứ công tử như thế nào a?”

      Thần Tịch nhún nhún vai, có chút khó hiểu: “Vì sao ta phải cùng giải thích?”

      “Này, ngươi phải làm cho thương tâm sao?”

      Thương tâm? Thần Tịch buồn cười nhìn , Tiêu Băng vì nàng thương tâm? cười lạnh là tốt rồi!

      Bắc Đường Liên Vân vuốt cằm còn : “Công chúa, ta cảm thấy chuyện này ngươi cùng Tứ công tử giải thích chút, bây giờ người bên cạnh ngươi cũng chỉ có coi như có chút trung tâm, vạn nhất nội viện bị châm lửa cũng phải chuyện tốt gì.”

      Nhàm chán!

      Thần Tịch miễn cưỡng nằm ở trường kỉ, lơ đãng vẫy vẫy tay, “Ngươi làm việc , ta muốn người lẳng lặng.”

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 82: Hại cập ngư trì

      Edit: Phạm Mai

      Thần Tịch nằm ở trường kỉ, đầu mùa đông ánh mặt trời vẫn là rất ấm áp, nàng thích nằm lẳng lặng như vậy, cái gì cũng làm, chính là nghe thanh thiên nhiên, chậm rãi, mềm mại...... Dứt bỏ tất cả phiền não.

      “Công chúa thoạt nhìn rất thích ý, chúc mừng tâm nguyện nhiều năm của công chúa có thể thực !” Thanh Tiêu Băng lãnh lãnh ở ngay bên cạnh nàng vang lên, hơi thở cũng lạnh.

      Làm cho cảm giác lo lắng bên người Thần Tịch đều bị xua tan, ánh mắt bất mãn đão qua người , “Đa tạ.”

      Tiêu Băng hừ tiếng, “Những chuyện lúc trước mà công chúa làm có lẽ là vì ngày này sao? Lạt mềm buộc chặt, làm Đại công chúa hiểu lầm người chán ghét Hoàng Phủ Cảnh Hạo, có cần , làm ra bộ dáng muốn đuổi , kích thích nàng(đại công chúa) hoảng hốt, vừa vặn đạt thành nguyện vọng của người.”

      Hôn mê, nghe xong những lời của là cảm thấy bản thân mình tâm cơ thâm trầm vì người nâm nhân a ! Thần Tịch giật khóe môi, căn bản nghĩ giải thích cái gì, bất quá sau khi nhìn thấy sâu trong đáy mắt có ảm đạm nàng bỗng nhiên cảm thấy bất đắc dĩ, “Ngươi đều nhận định ta là nữ nhân như vậy, bằng rời ta , tìm kiếm nữ nhân ngươi thích ! Ta tự nguyện để cho ngươi rời , cần phải lo lắng sứ mệnh của tiên hoàng, bà nội trời có linh thiên hội tán thành quyết định của ta.”

      Cả người Tiêu Băng hơi thở trở nên thành giống như sương mù mùa đông khắc nghiệt áp bức người khác, ánh mắt nhìn chằm chằm Thần Tịch: “Ngươi ?”

      giả ở trong lòng ngươi, ở trong miệng ta.” Thần Tịch miễn cưỡng nhắm mắt lại tiếp tục nghỉ ngơi, nàng nghĩ lãng phí thời gian giải thích cái gì cả, nếu người tin tưởng ngươi, tất nhiên truy vấn ngươi cái gì cả. Nếu như tin ngươi, giải thích dù có nhiều cũng là phí công, cuộc sống của nàng cần phải vì giải thích với người khác mà vượt qua.

      Người khác thấy nàng thế nào, cũng ảnh hưởng cuộc sống của nàng, nàng chỉ cần dựa vào ưa thích của mình để tiếp tục sống là được rồi.

      “Cung Thần Tịch!”

      “Ân. Ta ở đây, có cái gì . cần tức giận với ta. , con người của ta có vẻ lười, bởi vì chuyện gì đó mà phải giải thích, vả lại, vì sao ta cần phải giải thích, ánh mắt ngươi , nhìn tới sao? Ta là dạng người gì ngươi cũng hiểu, dù ta có giải thích nhiều ngươi cũng thể hiểu. Ngươi là nhân tài, võ công tốt. Ta còn biết ngươi có thiên mệnh quốc sư, nhưng dù như vậy. thế nào đây, những ai có năng lực đều có thể chút giận với ta sao, ta phải xem sắc mặt các ngươi sao?” Thần Tịch tuy rằng nhắm mắt lại, nhưng hơi thở người cũng là thực lạnh.

      Nàng muốn cùng so đo, còn nổi giận, còn rống với nàng cái gì a? Nàng có làm gì sai, sau khi nàng xuyên tới đây vẫn luôn bị họ khó xử, mắt lạnh muốn .

      Những người bên cạnh ai đối với nàng thành tâm. Thường thường đến cái ám sát. Liền ngay cả hạ nhân phủ công chúa cũng dám ở sau lưng lén lút nghị luận chuyện nàng làm, giống như đối với Hoàng Phủ Cảnh Hạo tốt chính là nàng ghen, người tham sống hận cái gì......

      Như vậy tử chướng khí mù mịt......

      Trong lòng Thần Tịch càng nghĩ càng giận. Bỗng dưng ngồi lên đối với hộ vệ ngoài cửa hô tiếng, “Đem Tam công tử, Ngũ công tử cùng Lục công tử tìm đến đây cho ta!”

      Tiêu Băng đối với tức giận của nàng có chút sững sờ, hình như mấy ngày nay đây là lần đầu tiên nhìn tới nàng tức giận.

      Sau lát, Bắc Đường mang theo hai người khác tiến đến liền nhìn đến hình ảnh lửa giận nóng hôi hổi, trong lòng cả kinh: Quả nhiên là nội viện muốn châm lửa a, công chúa còn tin lời , ai!

      “Bắc Đường, ngươi lập tức phân phát người trong phủ công chúa, lần nữa chiêu mộ ít người vào phủ hầu hạ, những người trước kia được lưu lại tất cả đều đuổi cho ta, cùng lắm cho bọn ba tháng tiền lương, xem như bồi thường.”

      người cũng lưu?” Bắc Đường Liên Vân kinh ngạc nhìn nàng, đây là vì sao a, chủ tử châm lửa vì sao hại đến bọn hạ nhân?

      Thần Tịch lãnh nghiêm mặt: “Đúng vậy, người cũng lưu! Ta cần người trong lòng chỉ có cái chủ tử là ta!”

      Bắc Đường ngạc nhiên nhìn nàng nửa ngày, lập tức hiểu được, hạ nhân phủ công chúa trước kia chính là nghe theo Hoàng Phủ Cảnh Hạo phân phó, cho nên trong lòng khó tránh khỏi chút thói quen, đem Hoàng Phủ Cảnh Hạo là chủ tử. Hiển nhiên, biết hôm nay là ai khơi mào hỏa cháy lên đây, “Công chúa, ngươi quyết định ta làm!”

      “Ân, thôi, mặt khác, cho phép bọn họ đem đem quần áo cùng đồ đạc của mình ra ngoài!”

      “Là.”

      “Ba người các ngươi cùng nhau , trước khi mặt trời lặn ta muốn nhìn hạ nhân phủ công chúa đều được đổi, trừ bỏ hộ vệ.”

      Bắc Đường Liên Vân mang theo hai người rời , trong tiểu viện hơi thở vẫn lạnh như băng giống như trời mùa đông, nhưng cái này phải là Tiêu Băng phát ra lãnh ý, mà là Thần Tịch phát ra.

      “Tiêu Băng, ra tửu lâu phố mua cho ta túy vịt trở về, , hai. Lập tức , đây là mệnh lệnh của bản công chúa!”

      Tiêu Băng nỗ bĩu môi, vẫn là xoay người rời .

      Trong viện nhất thời có chút tiếng động nào, mà trong viện hai cái đại nha hoàn hầu hạ Linh Nhi cùng Tâm Nhi đều quỳ xuống cầu tình.

      “Công chúa, xin người đừng đuổi nô tỳ !”

      “Các ngươi yên tâm, ta , tiền lương phát thêm cho các ngươi ba tháng, ba tháng này, các ngươi có thể tìm được công việc mới.”

      “Công chúa --” Hai cái nha hoàn hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn nàng,

      Thần Tịch bất vi sở động, như trước nằm trường kỉ, “ thôi, tâm tư của các ngươi có nằm người của ta, làm gì lưu lại, ít ngày nữa Hoàng Phủ Cảnh Hạo cùng ta thành thân, các ngươi cần để lại.”

      Lưỡng nha hoàn trong lòng kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, cũng dám nhiều lời câu, thất vọng rời .

      Nhìn bóng dáng bọn họ Thần Tịch thở dài, thôi, được sạch mới tốt.

      Sau khắc, Hoàng Phủ Cảnh Hạo đến đây, có chút lo lắng nhìn nàng: “Công chúa, ngươi quyết ý muốn đuổi tất cả hạ nhân sao?”

      “Ân.”

      “Hảo, chuyện này ta cũng đến an bài được ? Có số người trong phủ là có nơi dựa vào, bao nhiêu là ta liên lụy......”

      “Ta chỉ là muốn bọn họ rời phủ công chúa của ta, về phần ngày sau bọn họ trải qua như thế nào, ai muốn hảo tâm thu lưu bọn họ cũng phải chuyện tình ta quan tâm.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo thở dài, “Cám ơn công chúa, ta xử lý tốt chuyện này.”

      Bắc Đường Liên Vân ở thời điểm làm cho nhóm hộ vệ giám sát đưa hạ nhân, bởi vì bọn họ cường hãn, bọn hạ nhân cũng dám nháo cái gì, huống hồ cũng nhiều thêm được ba tháng tiền lương, ầm ỹ được, khế bán mình công chúa còn thiêu , để cho bọn họ trở thành người tự do, cho nên cũng có người nào dám náo loạn.

      Bất quá chỉ có cái canh giờ, công chúa phủ to như vậy muốn lạnh lẽo yên tĩnh.

      Thần Tịch chỉ cảm thấy hoàn cảnh im lặng khéo,

      Bỗng nhiên trận tiếng sáo du dương đem nàng hấp dẫn, thanh kia như tri tri kỉ làm cho nàng cảm thấy tự tại cả tinh thần lẫn thể xác, nhắm mắt lại hưởng thụ tiếng sáo.

      Ngay tại bên trong tiếng sáo du dương, nàng chậm rãi vào giấc ngủ.

      Im lặng như vậy, trầm mặc như vậy.

      Hoa Tử Huyễn vào phủ công chúa cái cảm giác thứ nhất chính là im lặng, cái cảm giác thứ hai là rất im lặng, cái cảm giác thứ ba: xảy ra chuyện!

      Nhìn hộ vệ ở cửa liếc mắt cái: “Công chúa đâu?”

      Hộ vệ nhận ra là khách nhân của công chúa, thực khách khí : “Công chúa ở chính viện.”

      Hoa Tử Huyễn chỉ cảm thấy bình tĩnh làm cho người ta lo lắng, đột nhiên vọt vào sân chỗ Thần Tịch, nhìn đến cái bóng dáng nằm trường kỉ, tâm cột cao rốt cục buông, nhàng tiêu sái tiến đến, “Thần Tịch --”

      Thiên hạ ngủ say lông mi chớp chút, nhưng chung quy có mở mắt ra nhìn , ngược lại loan loan khóe môi lộ ra tươi cười thỏa mãn.

      Hoa Tử Huyễn thở dài, “Nguyên lai là ngủ, ta nghĩ đến --”

      tay vuốt lại sợi tóc bị thổi đến gương mặt nàng, kêu thủ hạ lấy áo choàng đắp lên người, bỗng dưng, tay bị Thần Tịch vô tình giữ chặt, sau đó, nàng cũng có buông tay ra.

      Hoa Tử Huyễn ngạc nhiên nhìn tay mình, lập tức cảm giác tay nàng rất lạnh, trong lòng dâng lên cỗ thương tiếc: “Nữ nhân ngu ngốc, như thế nào vào trong phòng nghỉ ngơi đâu!” nhàng cầm lại tay nàng, trong lòng bàn tay truyền lại ấm áp làm cho Thần Tịch khóe môi ý cười càng sáng lạn ít.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 83: Uống rượu dễ dàng loạn

      Edit: Phạm Mai


      ngủ mơ nàng cảm giác được hơi thở ấm áp, biết là ai, cũng biết vì sao trong đó còn truyền lại chút lo lắng quan tâm, làm cho nàng nhịn được muốn ngủ nhiều hồi, thỏa mãn ngủ cái ăn no.

      Hoa Tử Huyễn nhìn khóe môi nàng lộ ra chút tươi cười chỗ sâu trong đáy lòng giống như bị hòa tan chút, biết nàng là người đơn, nhìn từ góc độ mà , bọn họ chính là bạn đường giống nhau đâu!

      Nay, Nữ hoàng tứ hôn, Hoàng Phủ Cảnh Hạo là nam nhân nàng từng đuổi theo nhiều năm, nay có lẽ nàng cao hứng?

      xác định, bởi vì cũng dám khẳng định nàng có phải buông xuống Hoàng Phủ Cảnh Hạo hay . Thích người nhiều năm như vậy, có thể bỏ qua là bỏ qua sao? rất thất vọng, ngơ ngác ngồi ở kế bên trường kỉ lâu, nhìn hoàng hôn buông xuống, bàn tay được nắm trong tay mình kia rốt cục giật giật.

      Thần Tịch mở mắt ra mệt mỏi nhíu máy, bỗng nhiên phát tay mình giống như lôi kéo cái gì vậy, nghiêng đầu nhìn thấy, sửng sốt: “Sao ngươi lại tới đây?”

      Hoa Tử Huyễn nháy mắt mấy cái than thở: “Xem công chúa gì vậy a, ta phải làm tốt việc ngươi giao liền gấp rút trở về bên cạnh ngươi sao, ở khắp nơi kinh thành đều truyền tin tức ngươi muốn thành thân cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo vì sườn phu!”

      Hôm nay nàng mới thu được thánh chỉ, kinh thành truyền kháp nơi? Mâu quang Thần Tịch xuất lãnh ý, những người Nữ hoàng có phải hay thực sốt ruột như vậy, thực hoài nghi nàng rốt cuộc có phải nữ nhi của nàng hay . Buông tay ra ngồi xuống, nhìn bộ dáng của nhịn được trêu ghẹo : “Như thế nào, mới ra khỏi cửa làm việc mệt mỏi như vậy?”

      “Đương nhiên phải, bất quá công chúa ngươi nắm tay của ta, ta cảm thấy chính mình có chút ủy khuất!” Ánh mắt Hoa Tử Huyễn nhìn hướng nàng vừa mới buông bàn tay ra, ánh mắt còn mang theo chút ái muội.

      Thần Tịch liếc trắng mắt, “Người của Liễu Văn Hoa đâu, cũng an bài tốt sao?”

      sai biệt lắm. Bất quá, lần này ngươi bỏ ra phải ít đâu. Có tất yếu như vậy sao?” Thủ hạ của hai người bọn họ cơ hồ đều bị công chúa phân phó làm cái nhiệm vụ thực bình thường, đối bọn họ mà , là có chút hoang phí nhân tài.

      Thần Tịch cũng giải thích, chính là tự tin : “Đến lúc đó còn có tác dụng.”

      Hoa Tử Huyễn lắc đầu, cũng hỏi nhiều, bất quá nghĩ tới Bắc Đường Quân Liên, sắc mặt biểu tình cũng nghiêm túc ít, “Công chúa, Bắc Đường Quân Liên muốn biết chuyện tình nữ nhân Thủy Yên kia. hết thảy để ngươi xử trí là tốt rồi.”

      “Ta biết như vậy, cho nên mới để Tĩnh Trạch an bài nhân hồi báo nàng.”

      Tĩnh Trạch? Hoa Tử Huyễn cười nhạo tiếng. mặt có khinh thường, “Công chúa tựa hồ còn quên được Đại công tử đâu, nếu thực luyến tiếc kêu quay lại là tốt rồi, dù sao ở Hạ quốc, nam nhân trộm tinh cũng tính là chuyện tình gì quá lớn lao.”

      “Hoa Tử Huyễn, ngươi có thể gọi tên ta.”

      A?

      Hoa Tử Huyễn nghe vậy ngốc sửng sốt nửa ngày, như thế nào lại chuyển tới đề tài này rồi?

      “Ngươi có thể gọi tên ta, cần kêu công chúa. Mỗi ngày nghe người khác kêu ta công chúa. Ta cảm thấy cuộc sống thực buồn tẻ......”

      Hoa Tử Huyễn nhìn ánh mắt phiền muộn của nàng ánh mắt nhu hòa ít, “Thần Tịch?”

      “Ân, về sau cứ gọi như vậy là tốt rồi. Người trước người sau đều có thể.”

      “Chỉ sợ có người muốn ghen tị ta.” Hoa Tử Huyễn đến đây, thực tế nhưng chút trạng thái gọi là lo lắng.

      Thần Tịch nhìn khuôn mặt tuấn mỹ kia, tuy rằng trong mắt của vẫn mang theo lệ khí như trước, nhưng lại làm cho nàng phản cảm, cho dù từng hạ độc hại nàng, nhưng là nàng cũng có trách .

      Có lẽ, chỉ là lấy tiền làm việc, là loại người phản bội nhất!

      Nhìn mặt hồ hề gợn sóng, lòng của nàng có chút nặng nề, đột nhiên vỗ vỗ trường kỉ: “Ngồi ở đây bồi ta chút !”

      Hoa Tử Huyễn cũng kiêng kị gì ngồi lên kế bên người nàng, “Thần Tịch, ngươi mất hứng vì bị tứ hôn sao?”

      Thần Tịch cười cười, nhàng tựa vào bờ vai của , buồn bã : “Có cao hứng hay kia cũng trọng yếu, tại ta mệt mỏi, cho ta mượn bả vai ngươi dựa vào chút !”

      Cảm xúc đánh úp lại, Hoa Tử Huyễn cảm giác được cỗ rung động, nàng mệt mỏi, nàng mệt mỏi?

      “Yên tâm, chỉ dựa vào trong chốc lát.”

      Ai, Thần Tịch nhàng thở dài tiếng liền xẹt qua mặt hồ trong tâm , gợi lên loạt gợn sóng, chậm rãi mở rộng ra. Làm cho nhịn được quàng tay ốm lấy bờ vai nàng, nhàng vỗ, từ xa nhìn lại giống như là đôi người ôn nhu gắn bó với nhau.

      mặt này vừa vặn bị Tiêu Băng mua túy vịt trở về nhìn thấy, khóe miệng khỏi gợi lên chút trào phúng: Bên người nàng vĩnh viễn thiếu nam nhân, cho dù nàng trở nên thông minh, nhưng là, đối nam nhân nàng vẫn giống như vậy.

      Giờ khắc này, Tiêu Băng quên trong mắt Xích Dương công chúa muốn lâu có tuyên người thị tẩm, đương nhiên, tin tức Tam công tử thị tẩm cũng ràng .

      Cho nên lạnh lùng cầm những thứ này nọ đến phía sau Thần Tịch, “Công chúa, túy vịt ngươi muốn.”

      đem túy vịt nhét vào trong tay Thần Tịch, chút khách khí.

      Thần Tịch tiếp nhận giấy bao dầu, ngửi được mùi túy vịt liền lộ ra tươi cười, “Hương vị sai, còn rất nóng, vất vả ngươi.”

      “Công chúa còn có phân phó sao?” Tiêu Băng cứng rắn hỏi.

      Hôm nay thể xác và tinh thần Thần Tịch muốn thực mệt mỏi, cho dù nghe ra người khác bất mãn nàng cũng để ý tới, cho nên đối với mĩ nam Tiêu Băng lạnh lùng nàng cũng có quản, “ có, ngươi xuống !”

      Cho tới bây giờ nàng chưa từng xem ai là hạ nhân mà đối đãi với họ, nhưng nếu ai muốn ngồi đầu nàng hoặc cho nàng là người dễ bị khi dễ, kia có lỗi, nàng có thánh mẫu như vậy.

      “Tử Huyễn, có thể mang ta đến nơi có thể yên tâm chuyện hay ?”

      “Hảo.” Hoa Tử Huyễn lôi kéo nàng đến chuồng ngựa sau đó kéo con ngựa ra ngoài, ly khai phủ công chúa.

      Hai người cưỡi con ngựa, phóng ngựa chạy như điên, khỏi cửa thành Hi thành, vào bãi cỏ mênh mông vô bờ, Hoa Tử Huyễn mới ghìm ngựa dừng lại, “Thần Tịch, nơi này được?”

      Liếc mắt cái nhìn thấy đều là mặt cỏ xanh rì, trong vòng trăm mét có người xuất có vẻ được , như vậy sợ có người nấp nghe lén.

      “Ngươi như thế nào phát địa phương tốt này?” vùng cỏ rộng lớn, biết thực lãng phí thực đáng tiếc đâu, Thần Tịch khỏi nhớ tới cái kế hoạch cần nơi hoang như thế này, loại địa phương này cũng có thể lợi dụng !

      Nuôi ngưah, dưỡng dê cái gì đều thích hợp đấy!

      Sau khi Hoa Tử Huyễn ôm nàng xuống ngựa để cho con ngựa tự mình ăn cỏ, bọn họ ngồi ở cỏ, Thần Tịch lại lấy ra túy vịt hai người cùng nhau ăn mỹ vị thích ý.

      “Thần Tịch, ngươi vì sao phải làm cho Tiêu Băng tức giận như vậy?”

      cũng có nghĩ tới tâm tình của ta thế nào, ta vì sao phải lo lắng tâm tình của ? đời này lẽ chỉ có ta cần phải làm người tốt lo lắng cho người khác.”

      đúng là nữ nhân tính toán chi li đâu, bất quá, thích! Cho tới bây giờ vẫn luôn cho rằng làm người nhất thiết phải thiện lương mới là tốt, đối người khác tốt khẳng định là có lý do.

      Nhìn nàng bên cạnh mình miệng to ăn thịt, ngẫu nhiên uống chút rượu, cảm thấy thực chân , công chúa làm sao, công chúa còn phải phàm nhân?

      Ăn uống thời gian sắc mặt Thần Tịch dần dần phiếm đỏ, tựa hồ có chút men say, Hoa Tử Huyễn thể tin nhìn nàng: “Thần Tịch, uống rượu trái cây ngươi đều có thể đủ say? là...... Rất mảnh mai!”

      “Rượu say mỗi người tự say mà thôi, Hoa Tử Huyễn, ta cho ngươi biết, ta ai cũng thích, Hoàng Phủ Cảnh Hạo thích, Tiêu Băng thích, Gia Cát Tĩnh Trạch cũng là như vậy...... Trong lòng bọn họ đều có ta, ta vì sao phải thích bọn họ? Ngốc tử mới thích người thương chính mình đấy!”

      “Ân, cho dù thích, cưới đặt ở trong nhà cũng kém, dù sao nam nhân trong hậu viện của ngươi cũng nhiều lắm, thiếu cái cũng thiếu.”

      “Hì hì, Hoa Tử Huyễn, ta cho ngươi biết , ta cũng thực chán ghét Nữ hoàng, cho tới bây giờ cũng quan tâm nữ nhi chính mình trải qua như thế nào, nghĩ phòng bị mười vạn tinh binh trong tay nữ nhi chính mình...... Cách...... Nếu các nàng có nham hiểm như vậy, mười vạn tinh binh cho ai lại có cái gì quan hệ, nhưng là, ta chán ghét các nàng làm ra vẻ cùng với lừa gạt...... Cách......

      Chán ghét các nàng! Ta chán ghét bọn họ...... Hạ nhân Công chúa phủ đem Hoàng Phủ Cảnh Hạo cho rằng chủ tử, ha ha, có việc gì, ta toàn bộ đuổi rồi, lần nữa tuyển chọn người mới, nhìn xem ai còn tự cho là đúng......”

      Hoa Tử Huyễn xoa bóp khuôn mặt của nàng, “Hảo hảo, thích bọn họ, đều đuổi rồi!”

      Ai biết Thần Tịch lại bỗng nhiên nằm xuống, còn tại cỏ lăn chút, lăn vài vòng sau ghé vào cỏ bĩu môi nhìn : “Hì hì, Hoa Tử Huyễn, khuôn mặt ngươi sai nga, nếu theo ta về nhà nhất định có thể làm ngôi sao, làm -- thần tượng......”

      Hoa Tử Huyễn căn bản hiểu nàng những từ đó là gì, bất quá muốn khẳng định nàng say, nếu như bị người khác nhìn đến bộ dáng Xích Dương công chúa giờ phút này nhất định mở rộng tầm mắt. Đường đường công chúa cư nhiên cùng đứa giống nhau lăn như thế, ai!

      Nhận mệnh tiêu sái qua muốn kéo nàng đứng dậy, nhưng nàng lại tiếp tục lắn, còn cố ý hướng về phía nhăn mặt, “Muốn bắt ta, có cửa đâu!”

      “Thần Tịch, ngoan, phải về nhà!”

      “Nhà?” Con ngươi Thần Tịch có chút sương mù nhìn , “Trong này ta còn có nhà sao?” xong lại lắc đầu, lẩm bẩm: “ có, tại cái thế giới này ta có nhà...... Cũng có thân nhân, ta là hồn, hì hì, người.”

      “Thần Tịch --”

      Bỗng nhiên bóng dáng Hoa Tử Huyễn chợt lóe, nàng nữ nhân ngu ngốc này, có nhìn đến đây là điểm sườn dốc mặt cỏ sao, lăn xuống như vậy biết ngã va vào tảng đá sao!

      Thần Tịch bị ngăn lại nhịn được đô chu miệng, nhìn lên ngồi, “Hoa Tử Huyễn, đầu ngươi như thế nào biến thành hai cái đâu?”

      Nữ nhân chết tiệt, tửu lượng kém như vậy, về sau để cho nàng uống rượu!

      Sau đó Thần Tịch lại lấy tay bắt đầu ngược đãi khuôn mặt của , bên sờ bên hì hì cười : “Hoa Tử Huyễn, làn da ngươi sai nga! Bộ dạng cũng tốt xem, đến, cấp tỷ hôn cái......”

      Ầm ầm tiếng, mặt Hoa Tử Huyễn cứng lại rồi!

      Nữ nhân này cư nhiên như thế --

      thẹn thùng ra những lời lớn mật như thế, là...... Ai!

      Thần Tịch bất mãn lấy tay lôi kéo vạt áo của , làm cho cúi đầu sau đó tiến lên nhàng hôn môi của , còn trò đùa dai ở chỗ sâu bên trong cái lưỡi thơm tho liếm liếm, vốn môi gặp phải môi muốn điện đến Hoa Tử Huyễn, nàng còn sợ chết liếm –

      Giờ khắc này Hoa Tử Huyễn bao giờ muốn làm quân nữa tử, hung hăng đè nặng nàng hôn , “Ngô --”

      Càng hôn lại càng nghĩ buông ra, mặc kệ phát sinh cái gì, đều là nữ nhân này tự tìm!

      Nàng chủ động quyến rũ, thể trách !

      Đột nhiên, Thần Tịch tránh được áp chế của , ngược lại ôm lăn xuống dưới, hai người ôm nhau ở cùng chỗ cứ như thế lăn xuống, cỏ tràn ngập tiếng cười đắc ý của Thần Tịch, cười đến đơn thuần như vậy lại đắc ý cùng càn rỡ như vậy.

      Hoa Tử Huyễn che chở đầu nàng trận ảo não, tửu lượng của nữ nhân này thực là kém quá kém !

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 84: Gặp được

      Edit: Phạm Mai


      Sau lăn đucợ đoạn Hoa Tử Huyễn tự cải biến phương hướng ổn định thân mình, ôm Thần Tịch nằm ở cỏ suyễn khẩu khí.

      Thần Tịch đặt ở người mắt say lờ đờ mông lung, lắc lắc lắc lắc vài cái sau cũng là cái đứng dậy, ngồi ở lưng của , Hoa Tử Huyễn hấp khẩu khí, nữ nhân này có thể bình thường chút hay ?

      Nhìn nhíu mày Thần Tịch lại ghé vào ngực của lấy tay sờ sờ mặt của : “Làm sao vậy? Mất hứng? Ta cho ngươi nga, soái ca nhíu mày dễ già đấy! Ta xem bộ dạng ngươi sai, nếu về sau theo bên cạnh ta , tỷ nuôi ngươi!”

      Ách!

      Nàng? Hoa Tử Huyễn phiên mắt trợn trắng, nhìn trời xanh mây trắng hết sức gì, nha đầu kia nhất định là ma chướng!

      Thần Tịch sờ soạng khuôn mặt mỹ nam của nhân gia phen lại thầm : “Ta nghĩ đem Nữ hoàng giết xong liền hết mọi chuyện, ngươi cảm thấy được ?”

      Sát Nữ hoàng bệ hạ? Nàng đúng là dám nghĩ tới a!

      Cho dù Nữ hoàng có muôn vàn phải, tốt xấu vẫn là mẹ đẻ của nàng , như thế nào ra chữ giết dễ dàng như vậy?

      Cổ dục hỏa Hoa Tử Huyễn vừa mới bị nàng nhen nhóm như vậy bây giờ muốn tiêu tán hơn nữa, đồng thời cũng có chút ảo não, làm cái gì vậy? Cung Thần Tịch là uống rượu, nhưng có say a, làm sao có thể khống chế được?

      ......

      Mà lúc này, sườn núi, xuất hai bóng dáng người khác, Hoàng Phủ Cảnh Hạo sau khi xử lý ít chuyện tình hạ nhân nghĩ mặt cỏ ngoài Hi thành này, Hi thành binh ít, nhưng là thiếu ngựa, khuyết thiếu nhất là chiến mã, vừa vặn gần đây nhất có cái bằng hữu muốn bán ra đám ngựa, nghĩ đến chỗ này.

      Sau đó liền đem Dạ Kiêu mang tới đây, để cho xem địa hình như thế nào, hai người cộng lại chút ở trong này làm cái nông trại ngựa.

      Nhưng khi vào rất xa nhìn thấy con ngựa, đến gần Dạ Kiêu còn nhận ra đây là ngựa phủ công chúa. Vì thế hai người liền theo thanh lên đến đây. khéo nhìn đến công chúa nhà bọn họ ở đây...... Có vẻ như khinh bạc người nam nhân!

      Dạ Kiêu lập tức dời ánh mắt, việc này phải chuyện có thể hỏi đến. Bất quá vẫn là mẫn cảm phát người Hoàng Phủ công tử bên cạnh tán phát lãnh khí.

      Hoa Tử Huyễn người mang võ công, tự nhiên cũng biết có người đến, bắt lấy Thần Tịch còn sỗ sàng khôn mặt ôm nàng đứng lên nhìn đến Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng ngẩn người, hôm nay là cái ngày gì a?

      Cảnh như vậy Hoàng Phủ Cảnh Hạo ghi hận mới là lạ đâu!

      Ai! Nữ nhân này đúng là chọc phiền toái, Hoa Tử Huyễn nhận mệnh ôm Thần Tịch bước tới, đến Hoàng Phủ Cảnh Hạo trước mặt mới thản nhiên mở miệng : “Nàng uống rượu.”

      Say, phủ công chúa người nào biết tửu lượng của công chúa tốt, để cho nàng uống rượu liền thôi, vì sao còn mang theo nàng vào chỗ núi hoang dã ngoại?

      Đứng tại người Hoa Tử Huyễn Thần Tịch nghe được thanh mở mắt ra nhìn nhìn. Mơ hồ nhìn đến mặt Hoàng Phủ Cảnh Hạo nàng ha ha cười rộ lên, “Là Hoàng Phủ trứng tôm a. Sao ngươi lại tới đây? Theo dõi chúng ta a!”

      Trứng tôm? Dù cho có tu dưỡng Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng nhịn được phá công, mặt đen nghiêm lại nhìn chằm chằm Thần Tịch, nàng cư nhiên gọi trứng tôm?

      Đều say rượu lời , chẳng lẽ trong lòng nàng vẫn đối với như thế?

      Hoa Tử Huyễn cũng giống vậy nghe nghe được hai chữ trứng tôm, khóe miệng nghẹn cười, này xưng hô rất rất khác biệt, cảm thấy hình dung cũng chuẩn xác, coi trọng nữ nhân giống như Đại công chúa cũng phải là trứng tôm sao?

      “Đừng não a. Ta là đại tôm tôm đâu. Ngươi là trứng tôm trong nước, cái đại tôm, ta sao. Chính là con cá, cá có thể ăn trứng tôm, ngươi sao, chính là đại tiệc người khác tặng cho ta đâu! Hì hì......”

      Hoa Tử Huyễn rốt cuộc nhịn được, ôm Thần Tịch liền chạy như điên rời xa Hoàng Phủ Cảnh Hạo khoảng cách, huýt sáo làm cho ngựa chạy tới vẫn là nhịn được nghẹn cười, con cá muốn ăn tôm?

      Ha ha, là có thú!

      “Chậm !” Hoàng Phủ Cảnh Hạo bỗng nhiên phi thân lại đây ngăn lại , “Công chúa say để cho người đưa tới canh giải rượu , bằng đường trở về bị dân chúng thấy được tổn hại hình tượng. Dạ Kiêu, ngươi lập tức cưỡi ngựa trở về làm cho người ta chuẩn bị canh tỉnh rượu rồi đưa tới.”

      Dạ Kiêu cúi đầu dám lộ ra biểu tình chính mình, lưu loát lên ngauwj chạy thẳng hướng phủ công chúa. Xích Dương công chúa là rất uy vũ, theo Xích Dương công chúa cũng phải ngắn, vốn có nhìn đến Hoàng Phủ công tử vì ai tức giận quá, hôm nay xem như lần đầu gặp.

      “Công chúa say để cho nàng nằm xuống nghỉ ngơi !”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo lấy tay lôi kéo Thần Tịch rời Hoa Tử Huyễn ôm ấp, ai biết Thần Tịch thân thủ ôm cổ Hoa Tử Huyễn bất mãn : “Làm sao, ta thích ôm, ngươi xen vào!”

      “Công chúa!”

      “Hừ, ngươi gọi ai là công chúa a, tự cho là đúng, ngươi thực rất giỏi a, có điểm tài hoa thế nào, nếu phải Nữ hoàng hạ chỉ ta muốn ngươi? Hừ hừ, Đại công chúa cũng biết xấu hổ cực kì, nghĩ ra biện pháp như vậy ép buộc người khác......”

      Hoa Tử Huyễn nhìn mỗ công tử sắc mặt càng ngày càng đen, trong lòng bất đắc dĩ rất nhiều cũng có chút vui sướng khi người gặp họa, Hoàng Phủ Cảnh Hạo luôn luôn biểu dù có chuyện gì cũng bao giờ sợ hãi, tính tình ôn hòa là ở trong nhận thức của bọn hạ nhân. Lần này bị Xích Dương công chúa kích thích như thế là có chút thú vị để xem!

      Hoa Tử Huyễn lôi kéo Thần Tịch ngồi xuống, cố gắng làm cho nàng an phận chút, “Thần Tịch, ngoan, lại lung tung ta thể mang ngươi ra ngoài giải sầu nữa.”

      “Hừ, mang mang, ta chính mình cũng tự được! Chọc giận ta, ta liền rời phủ công chúa, người tiêu dao ...... Ân, bất quá cứ như vậy cam lòng, cho nên ta muốn...... Hắc hắc...... Trước làm chút chuyện lại cũng muộn.” Thần Tịch tựa vào người Hoa Tử Huyễn đứt quãng xong tâm tư chính mình.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nghe cũng là gắt gao nhíu mày, Xích Dương công chúa nghĩ muốn bỏ lại Hi thành sống cuộc sống cư?

      được, chuyện này bất luận nhìn xem từ hướng nào cũng đều được.

      Hoa Tử Huyễn thân thủ nhàng chút, cảm thấy có số việc vẫn là thể để cho Hoàng Phủ Cảnh Hạo nghe được có vẻ tốt, ai biết rốt cuộc là người của ai!

      nhàng đem Thần Tịch đặt ở bên người mặt cỏ nằm tốt, lại lấy áo choàng của mình đắp lên người nàng, thế này mới nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo trêu chọc : “Hoàng Phủ công tử tới nơi này làm cái gì? theo chúng ta chứ!”

      “Ta có thoải mái nhàn hạ như vậy, ta tới nơi này bất quá là muốn cùng Dạ Kiêu nhìn xem tình huống nơi này, chuẩn bị làm cái nông trường nuôi ngựa.”

      Nông trường nuôi ngựa?

      Hoa Tử Huyễn hồ nghi đánh giá nam nhân bên cạnh, đây là nên vì Thần Tịch mưu lợi hay vẫn là vì người khác?

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn Dạ Kiêu liếc mắt cái, “Dạ Kiêu, ngươi nhìn xem địa hình, nửa canh giờ sau trở về, chúng ta trở về rồi hãy hảo hảo thương nghị chuyện tình nông trường.”

      “Là.”

      Sau khi Dạ Kiêu xa Hoàng Phủ Cảnh Hạo mới nhìn chằm chằm Hoa Tử Huyễn hỏi: “Ngươi vì sao phải xui khiến Liễu Văn Hoa cùng công chúa hợp tác?”

      Hoa Tử Huyễn buông tay rất là tùy ý, vì sao đâu? Bởi vì xem thuận mắt, khi chưa tiếp nhận nhiệm vụ chưa biết Xích Dương công chúa, bất quá có người ra giá cả liền tiếp nhận chức vụ.

      Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ cố ý tiếp cận Thần Tịch mới chậm rãi hiểu biết thái độ của nàng, càng hiểu biết lại càng luyến tiếc, cuối cùng khi hạ dược, ở phân lượng giảm bớt ít, có lẽ, chính là như vậy Thần Tịch mới tránh được kiếp ! cũng biết nàng như thế nào tránh được, bất quá, thực khẳng định nếu cái loại dược này hạ đúng phân lượng như , cần khắc là có thể làm cho người ta trở nên si ngốc.

      Nay nghĩ đến, hẳn là may mắn chính mình có đem dược hạ toàn bộ. Nghĩ tới chuyện đó khỏi cười cười, “Lý do thôi, rất đơn giản, phải là ta thích công chúa, cho nên phải giúp nàng. Như thế nào, ngươi cảm thấy thể tin sao?”

      “Là có chút kỳ quái, thể tưởng được Các chủ Lưu Các luôn luôn vô tình còn có thời điểm thích nữ nhân.” Trong lời Hoàng Phủ Cảnh Hạo mang theo vài phần châm chọc.

      Hoa Tử Huyễn tất nhiên là nghe ra ý của , bất quá có phản bác.

      Hai nam nhân ở bên người Thần Tịch nhanh chậm, tốt những chuyện như thế mới bắt đầu trầm mặc, mà Thần Tịch vẫn có tỉnh lại, cho đến khi Dạ Kiêu đưa tới canh giải rượu.

      Hoa Tử Huyễn rất cẩn thận nâng dậy Thần Tịch cấp nàng giải huyệt sau mới uy nàng uống xong, Thần Tịch thanh tỉnh, nhìn đến Hoàng Phủ Cảnh Hạo rất là kinh ngạc, “Ngươi --”

      “Thần Tịch, Hoàng Phủ công tử thực cố gắng làm việc cho ngươi đâu, đến xem địa hình muốn tạo cho ngươi nông trường nuôi ngựa.”

      “Nga, nuôi ngựa? Này ta thích, làm ! Kêu Dạ Kiêu tới cùng nhau chuẩn bị việc này, chiến mã trong quân cũng là quá ít.”

      Dạ Kiêu nhìn lên trời, công chúa hơn phân nửa là đem chuyện khi nãy quên hết tất cả, ai!

      như thế nào cảm thấy Hoàng Phủ công tử có chút đáng thương đâu?

      Vỗ vỗ đầu ngăn lại suy nghĩ miên man của mình, cung kính đứng ở bên, thời điểm Thần Tịch giương mắt nhìn thấy cũng hoảng sợ, “Dạ Kiêu, ngươi ở đây như thế nào lại mở miệng?”

      “Thuộc hạ chính là dám quấy rầy công chúa mà thôi.”

      “Được rồi, dù sao ngươi cùng Hoàng Phủ công tử hảo hảo chuẩn bị ! Ta đối với kỹ thuật dưỡng mã của ngươi rất xem trọng, hy vọng ngươi đừng làm cho ta thất vọng.”

      Dạ Kiêu chạy nhanh tỏ thái độ: “Công chúa yên tâm, thuộc hạ nhất định đem hết toàn lực!”

      Thần Tịch vỗ vỗ cái trán, cảm giác còn có điểm choáng váng hồ hồ, “Ai, tốt lắm, trở về .”

      “Xích Dương công chúa, nếu đều ra, bằng liền ở lại chỗ này cũng với đồng cỏ này như thế nào?” đạo thanh lãnh từ trong cái bụi cỏ bay ra, người người này mặc y phục đều là màu xanh lá mạ, trách được hình lâu như vậy.

      Thần Tịch xem Hoa Tử Huyễn liếc mắt cái: Người của ngươi?

      Hoa Tử Huyễn nhanh lắc đầu lấy lại trong sạch, muốn bỏ qua cái nhiệm vụ kia, làm sao lại xuất tình huống này.

      Thần Tịch đánh giá đối phương liếc mắt cái, xác định chính là nhìn đến người toàn thân màu lục, cười cười: “Nhìn ngươi làm cho ta cảm thấy hình như ngươi quên thứ mang theo người.”

      “Cái gì?”

      “Ha ha, y phục màu lục, giầy cũng màu lục, đương nhiên còn thiếu cái nón xanh nơi đỉnh đầu!”

      “Ngươi cái gì!” Lục y nhân ánh mắt như xà nhìn chằm chằm nàng, giống như lời này phạm vào cấm kỵ của , bất quá đại khái ai thích nón xanh.

      Thần Tịch than tiếng cũng muốn tốn nhiều lời lẽ vẫy vẫy tay, “Cảnh Hạo, ngươi lên , đây chính là cơ hội tốt, để cho ngươi trước khi thành thân thể phen.”

      Ánh mắt Hoàng Phủ Cảnh Hạo phức tạp nhìn Thần Tịch liếc mắt cái, đối Hoa Tử Huyễn phân phó : “Các ngươi bảo vệ tốt công chúa, để ý ám khí.”

      Dứt lời liền rút kiếm lên cùng lục y nhân bắt đầu giao phong, thanh đao kiếm chạm nhau hợp lại có chút chói tai, Thần Tịch nhìn bọn họ giao thủ, trong lòng chậm rãi lên cỗ chán ghét, sau khi xuyên qua trừ bỏ tính kế chính là ám sát, đối với loại cuộc sống kích thích này nàng có chút chán ghét.

      Những ngày kế tiếp phải làm thế nào mới hết chán ghét đây? Nàng thừa nhận chính mình có chút chán đời, bất quá đáy lòng lại tựa hồ còn có cây tuyến minh minh bị người khác tác động, thể lập tức cắt đứt.

      Ai!

      Có lẽ là tiếng thở dài của nàng khiến cho ông trời bất mãn, phía sau bọn họ bỗng nhiên truyền đến trận tiếng vó ngựa hữu lực, từ xa xa rất nhanh chạy tới, người người đều cầm vũ khí, mang theo sát khí, vừa thấy biết phải hộ vệ của nàng.

      cố gắng ngày chương, vì ta còn học, với edit bộ kia nữa, hic hơn được. Cảm ơn các nàng ủng hộ, lại đây gia hôn cái nào *ơm ơm*

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :