1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Công chúa có độc muốn hưu phu - Khuynh Vân Chi Luyến (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 75: Tiêu Băng xin lỗi!

      Edit: Phạm Mai

      Ngày đó Gia Cát Tĩnh Trạch bị ám vệ của Thần Tịch áp giải trở về kinh thành Nhai Nữ quốc, đưa đến trước đại môn Thừa tướng gia, tặng kèm phần hưu thư cùng bức thư xin lỗi.

      Ngày kế, Nữ hoàng cũng thu được bản tấu chương do Xích Dương công chúa gửi tới, nàng trị gia vô phương, làm cho phu thị chi nhất Đại công tử cùng nữ nhi Lễ bộ Thượng Thư Liễu Thi Thi ở phủ công chúa làm những việc cẩu thả, bị hộ vệ bắt gặp, làm tổn hại tới uy nghi hoàng gia, vì uy nghi hoàng gia xử tử Liễu Thi Thi, nhưng trong lòng vẫn áy náy như trước, nên đưa thư thỉnh tội, tự nguyện ở phủ công chúa cấm chừng tháng, ăn chay niệm phật vì hoàng gia cầu phúc.

      Đồng thời, thư thỉnh tội này cũng được gửi đến rất nhiều vị đại thần trong triều, nhất thời, trong triều xuất rất nhiều lời sắc bén, cầu Nữ hoàng khiển trách Thừa tướng dạy con vô phương, đồng thời khiển trách Lễ bộ Thượng Thư giáo nữ vô phương.

      Nguyên bản vinh quang vô cùng Gia Cát gia tộc cùng Liễu gia đồng thời lâm vào cơn sóng , bị bách quan cười nhạo.

      Lẻn vào kinh thành Bắc Đường Quân Liên thu được tin tức này vô cùng ngạc nhiên, ràng cho người điều tra ràng, Gia Cát Tĩnh Trạch quả là đối Xích Dương công chúa hữu tình, làm sao có thể phát sinh chuyện như vậy đây?

      “Tam ca, suy nghĩ cái gì vậy?” Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương theo Bắc Đường Quân Liên ở kinh thành đều giẩ trang thành huynh đệ làm ăn, Cơ Tĩnh Viễn sau khi tới đến kinh thành có mấy ngày liền rời khỏi bọn họ, Bắc Đường Quân Liên cũng có ngăn trở.

      Bất quá Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương cũng rất phối hợp, chỉ cần là chuyện tình phân phó bọn họ đều làm tốt rất nhanh.

      Bắc Đường Quân Liên nghe tiếng nghị luận bên trong tửu lâu liền thở dài, “ có việc gì, chính là cảm giác được đạo lý tri nhân tri diện bất tri tâm*, thể tin được phản bội...... Quên , chúng ta làm tốt chuyện chính mình rồi sau.”

      *tri nhân tri diện bất tri tâm: biết người biết mặt biết lòng.

      Trải qua tháng, Bắc Đường Quân Liên mượn dùng nhân thủ Hạ Thượng Vũ thầm phái ra muốn ở kinh thành lập ra căn cứ tình báo.

      Đương nhiên, chuyện căn cứ tình báo này mạo hiểm mà cho bọn người Lâm Tuấn Thần. Chuyện tình trong những ngày này phân phó cho bọn họ làm chỉ là tìm hểu tin tức của các đại thần trong triều mà thôi.

      “Ngũ đệ, nhà ngươi vốn ở kinh thành. Nếu muốn về nhà tìm thời gian rảnh rỗi về chuyến , bất quá, đừng để lộ hành tung.”

      Lâm Tuấn Thần kinh ngạc nhìn cái, “Đa tạ Tam ca săn sóc, việc này ta lo lắng, bất quá chuyện tình tiểu thư phân phó chúng ta phải làm tốt, bây giờ xảy ra chuyện, có lẽ tiểu thư cũng hy vọng Tam ca nhanh chóng trở về bên người nàng hỗ trợ.”

      , tiểu thư có thể tự lo được. Chỉ là thiếu người àm thôi, nàng ngay cả điểm ấy tình đều xử lý tốt.” Bắc Đường Quân Liên tự tin tràn đầy trả lời.

      Nếu Xích Dương công chúa ứng phó được. Trong kinh thành sao lại xuất hai đại gia tộc đều bị đả kích đây, chỉ là người nam nhân cùng nữ nhân khiến cho Thừa tướng cùng Lễ bộ Thượng Thư Nhai Nữ quốc ngóc đầu lên được, bực này quyết đoán, làm sao cần lo lắng.

      Cái mà lo lắng duy nhất chính là khi trước với nàng Đại công tử là tâm biết nàng có động tâm , ai, việc này là do thất trách.

      “Tam ca đúng, chúng ta ở kinh thành có cần thêm chút lửa hay , làm cho Thừa tướng......”

      cần. Vẽ rắn thêm chân. có hiệu quả gì, lần này bất quá là trừng phạt mà thôi, Gia Cát gia nhất định vì việc này mà sụp đổ được. Các ngươi nhìn chằm chằm quý phủ Đại tiểu thư tốt rồi.”

      “Kia chuyện tình Nhị ca sao? cho tiểu thư tiếng sao?”

      Bắc Đường Quân Liên cười lạnh. Chuyện Cơ Tĩnh Viễn tìm Đại công chúa Xích Dương công chúa sớm liệu đến, nàng còn cố ý dặn cần ngăn trở, để đây!

      Có lẽ, những ai phản bội Xích Dương công chúa đều có kết quả tốt.

      ......

      Hi thành, Thần Tịch thu được thư an ủi của Nữ hoàng chính thời điểm đó liền đóng của ra ngoài, bất quá có phải ăn chay niệm phật hay liền khó .

      Tỷ như, giờ phút này, nàng chính là thụ ấm tiểu thừa lạnh, ăn điểm tâm Bắc Đường Liên Vân tìm đến.

      Bắc Đường Liên Vân nhìn nữ tử nằm kia rất là bất đắc dĩ, “Công chúa, ngươi hảo hảo thêm chút thịt ! Ngươi xem mới nửa tháng ngươi liền gầy vòng, ngươi rất khó dưỡng a!”

      “Câm miệng, những thứ ta ăn đều là từ bạc của ta, cũng pahir do ngươi nuôi dưỡng!” Thần Tịch đối với Bắc Đường Liên Vân nhiều lần châm chọc dáng người của nàng tốt tỏ vẻ rất là phẫn nộ.

      Gầy chút có cái gì tốt, xem ánh mắt , giống như dáng người đầy đặn chính là xấu nữ vậy, là thẩm mỹ có vấn đề.

      “Công chúa, ngươi chẳng lẽ là lần đầu tiên giết người, thẹn trong lòng cho nên muốn ăn chay niệm Phật?” Bắc Đường Liên Vân nghi hoặc nhìn nàng, suy nghĩ nát đầu cũng biết vì sao Thần Tịch nguyện ý ngồi .

      Thần Tịch liếc trắng mắt, “Giết người phải lần đầu tiên, thời điểm lúc trước bị ám sát, người Hắc Long bang bị ta giết vài cái. Ta ăn chay là vì Nữ hoàng ý chỉ.”

      ?”

      “Đúng vậy. Được rồi, đừng so đo những việc này, ta hỏi ngươi, người Hắc Long bang toàn bộ thuận lợi tiến vào kinh thành sao?”

      Bắc Đường Liên Vân nhún nhún vai, “Việc này chờ Liễu Văn Hoa trở lại mới có thể xác định, bất quá, công chúa có thể an bài như thế làm cho ta nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa đấy. Cho dù có nằm mơ mười vị thượng tướng cũng thể nào biết được ngươi trước bước nhìn chằm chằm vào người nhà của bọn họ rồi.”

      “Đây cũng là chuyện còn cách nào khác, Hoàng Phủ Cảnh Hạo nếu là hướng về Đại công chúa, như vậy, mười vị thượng tướng này ở trong quân đều là người đức cao vọng trọng, cho bọn họ thượng vị có khả năng, vì cân bằng, biện pháp tốt nhất chính là đem lực lượng địch nhân hóa thành chính mình.”

      Muốn có những ngày tiêu dao trước tiên cũng phải có thực lực , Thần Tịch sâu kín thở dài, cuộc sống này thực mệt mỏi, Hoàng Phủ Cảnh Hạo gần hai tháng rồi, nhưng đến nay có dấu hiệu trở về, nàng thể phòng.

      “Công chúa, ta cảm thấy Tứ công tử sai, bằng đêm nay chiêu thị tẩm?”

      “Khụ khụ --”

      Thần Tịch ăn điểm tâm liền mắc ở cổ họng, ho đến ,ặt đều trở nên đỏ lên. Bắc Đường Liên Vân chạy nhanh cấp nàng vỗ lưng vài cái, “Công chúa, đừng kích động, ta cảm thấy Tứ công tử hội nguyện ý.”

      Thần Tịch cước đá văng ra, cố sức nuốt vào điểm tâm, uống ly nước cho yết hầu thuận lại, “Chuyện của ta ngươi cần quan tâm, làm tốt chuyện của ngươi là được rồi.”

      “Công chúa --”

      “Ta cho ngươi, cho dù như thế nào nữa, các ngươi cũng chỉ cần như cũ làm tốt việc của chính mình là tốt rồi, cái khác cần nghĩ nhiều.”

      Thần Tịch lần đầu tiên tức giận ly khai đình viện, lưu lại Bắc Đường Liên Vân mình khó chịu.

      cảm thấy Tiêu Băng sai a, Xích Dương công chúa làm cái gì vậy?

      nào đâu biết rằng Tiêu Băng ở bên trong cảm nhận Thần Tịch là cái sát thủ, nàng vừa mới xuyên qua đây alf bị Tiêu Băng cường hôn ở trong nước, hôn nàng đến còn khí, trực tiếp làm cho bản tôn nghẹn mà chết, cái gì tình? Kia là chê cười!

      Nếu phải nàng xuyên qua đây, Xích Dương công chúa liền chân chính hương tiêu ngọc vẫn.

      Nghĩ đến hôn người lạnh như bang kia nàng liền phát run, Tiêu Băng tuyệt đối phải người đơn giản! Mấy ngày nay an phận có nghĩa là nàng liền quên nụ hôn độc ác ban đầu......

      Nàng thể tin tưởng nam nhân giống như Tiêu Băng vậy, rất lãnh khốc, đó là loại lãnh khốc phát ra từ nội tâm.

      Bước nhanh trở lại phòng mình, Thần Tịch lại thất hồn vào hồ bên cạnh viện, nhìn mặt hồ kia, nàng thực thích cảnh tượng như vậy bình yên như vậy, thực thích, làm người bình thường, nhưng là......

      Bỗng nhiên, mặt hồ nhiều ra bóng dáng, Thần Tịch thấy ràng bóng dáng ngược kia đột nhiên cả kinh, lại lọt vào cái ôm ấp, Tiêu Băng thân thủ nắm ở eo nàng: “Công chúa, ngươi sợ ta?”

      có!” Thần Tịch chết cũng thừa nhận, tay muốn đẩy ra.

      Tiêu Băng tay nắm toàn bộ eo của nàng, tay chạm vào tóc dài của nàng, cảm giác mềm mại như trước, nhưng tính tình sai lệch quá nhiều.

      có nhìn lầm chút kích động lên trong mắt nàng, nhìn đến nước, khỏi nghĩ đến nụ hôn trong nước mấy tháng trước, rất tức giận, kết quả ở trong nước hôn nàng, thiếu chút nữa làm cho nàng hít thở thông mà chết, cũng gián tiếp làm cho tính tình nàng đại biến.

      Nghĩ đến hậu quả lần đó, khỏi có chút buồn cười, từng, làm bao nhiêu chuyện đều thấy có kết quả, nhưng là nụ hôn kia lại làm cho nàng dần dần biến thành cái tính tình ưa thích.

      Đối với Xích Dương công chúa lúc trước có cảm giác tốt đẹp nào, bất quá, người như khuyết điểm trí mạng, phải là người trọng tín, chỉ cần chuyện tình chính miệng đáp ứng liền nhất định làm được.

      Năm đó vì đại ân của tiên hoàng nên từng ra lời thề kiếp này chỉ trung thành với mình Xích Dương công chúa, chính từ lúc đó trong lòng liền trung với Cung Thần Tịch, mặc kệ nàng đối nhân thế nào, đối thế nào, đều có thương tổn nàng, cũng có làm cho người ta lấy tánh mạng nàng.

      “Buông!” Thần Tịch bị ôm như vậy rất là quẫn bách, sắc mặt liền đỏ lên.

      Kiếp trước nàng cũng có cơ hội đương, cho nên đối với tình nam nữ còn có trải qua.

      Tiêu Băng yên lặng nhìn nàng, con ngươi lãnh khốc kia tựa hồ muốn nhìn đến sâu trong tâm linh của nàng , “Công chúa, ngươi vẫn như vậy tốt rồi.”

      A?

      Thần Tịch mạc danh kỳ diệu nhìn , hiểu lời này có ý tứ gì.

      “Công chúa, chuyện tình lần đó thực xin lỗi, ta nhất thời xúc động.”

      A?

      Sao lại thế? Thần Tịch có chút lọt vào sương mù, Tiêu Băng mỉm cười, tươi cười kia như vầng thái dương, bắn thẳng vào lòng người, đem Thần Tịch làm cho ngây ngươi, cha mẹ nha, nam nhân này cười rộ lên như thế nào đẹp mắt như vậy?

      Tiêu Băng cúi đầu, nhàng ở môi nàng in lên nụ hôn, “Chính là lần đó......”

      Nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước của Tiêu Băng nhàng rời , lưu lại cổ mùi thơm thoang thoảng của thảo dươc quấn quanh trong lòng Thần Tịch.

      Hôn --

      vì chuyện kia mà hôn xin lỗi nàng? Thần Tịch phẫn nộ rồi, lần đó là muốn giết nàng có được hay , nay tránh nặng tìm đến cái thực xin lỗi là xong?

      Quá mức phẫn nộ đến nỗi Thần Tịch ý nghĩ nóng lên hướng về phía bóng dáng Tiêu Băng liền rống lên câu: “Thối Tiêu Băng, ta dễ dàng tha thứ cho ngươi như thế nào!”

      muốn ra ngoài viện Tiêu Băng nghe như thế thiếu chút nữa kìm được ngã xuống đất: Công chúa khi nào học xong sư tử hống?

      Bắc Đường Liên Vân lén lút bên ngoài viện ánh mắt tỏa sáng: Hấp dẫn, hấp dẫn, tuyệt đối hấp dẫn!

      Nhìn xem kĩ xảo hôn vừa rồi của Tứ công tử, ràng phải lần đầu tiên, thể tưởng được Tứ công tử lạnh như băng còn có mặt tà ác như vậy!

      Hắc hắc, đường huynh a, phải huynh đệ giúp ngươi, đây là hứng thú, thực hy vọng làm cho Tứ công tử cùng công chúa thân nhau, sau đó làm cho đường huynh cái người luôn luôn tự cho là đúng kia trở về kinh ngạc!

      Tiêu Băng quay đầu nhìn thoáng qua, thở dài, từng, muốn cho Xích Dương công chúa rời nhân thế để giải thoát tốt, bởi vì nàng là làm người khác quá chướng mắt, bất quá, nay thôi, cảm thấy như vậy cũng rất sai.

      “Tứ công tử, kinh thành có tin tức truyền đến, Hoàng Phủ công tử ít ngày nữa trở lại Hi thành. Nghe lần này trở về Đại công chúa muốn làm cho Hoàng Phủ công tử làm chính phu của công chúa chúng ta!”

      Cái gì, làm cho Hoàng Phủ Cảnh Hạo làm chính phu? sắc mặt Tiêu Băng nháy mắt trầm xuống, mới đuổi cái Đại công tử, lại muốn nghênh đón cái chính phu?
      sanone2112 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 76: Chính phu, muốn hay ?


      Edit: Phạm Mai


      Hộ vệ cảm nhận được lãnh khí người Tiêu Băng cũng nhịn được cúi đầu, Xích Dương công chúa luôn luôn có chính phu, mọi người cũng đều có chuyện gì xảy ra, nếu nay có chính phu điều đó liền khó .

      Phu thị bình thường cùng với chính phu nếu so sánh là giống nhau, quyền lợi chính phu tương đương với chính thê, đối với các phu thị khác có quyền quản lí, với chuyện được an bài thị tẩm cũng được ưu ái hơn, công chúa nếu có chính phu, bình thường đều có nửa thời gian ở trong phòng chính phu.

      Nhưng là, Tứ công tử phải thích công chúa sao, vì sao tức giận a? Hộ vệ rất là buồn rầu cùng khó hiểu, nhưng dám nhiều lời câu.

      lâu sau, Tiêu Băng lạnh nhạt câu: “Ngươi xuống .”

      “Là.” Hộ vệ giống như trốn chạy nhanh.

      Tiêu Băng thở ra hơi, xoay người hướng trong viện Thần Tịch tới, Bắc Đường Liên Vân cũng nghe được lời của hộ vệ, bất quá chính là thế thân, đương nhiên lo lắng nhiều lắm.

      Thần Tịch vất vả làm cho phẫn nộ của chính mình giảm ít, giương mắt lại nhìn đến Tiêu Băng lãnh nghiêm mặt vào trong lòng khỏi buồn bực, nếu phải bây giờ nhân lực dùng đủ, nàng nhất định hội hảo hảo ép buộc Tiêu Băng phen!

      “Công chúa, có tin tức Hoàng Phủ công tử.”

      “A? Hoàng Phủ Cảnh Hạo? làm sao vậy?”

      Tiêu Băng nhìn bộ dáng kinh ngạc của nàng, tựa hồ còn có chút vui sướng thần sắc chính là khó chịu, thanh lạnh lùng : “Nghe Đại công chúa muốn cho Hoàng Phủ công tử làm chính phu của ngươi đấy!”

      Cái gì? Thần Tịch vừa nghe liền phát hỏa, hừ lạnh tiếng, “Nam nhân nàng dùng qua lại quăng đến chỗ ta muốn ta thu về sao? chỗ ta chính là rác sao! Khốn kiếp!”

      Ngạch!

      Tiêu Băng vẻ mặt xanh xao, Thần Tịch nơi những lời này là làm cho rất giật mình, Bắc Đường Liên Vân trực tiếp từ cây đại thụ gần đó rớt xuống mặt cỏ, “Ôi --”

      Thần Tịch nhìn lại. Vừa vặn nhìn đến bộ dáng chật vật cố đứng lên của : “Bắc Đường, ngươi làm cái gì vậy. Lén lút ở trong viện của ta?”

      phải, phải, công chúa hiểu lầm, ta là vừa mới nghe xong hộ vệ số chuyện với Tứ công tử, muốn biết công chúa có thái độ ra sao mới nghe lén, tuyệt đối có ý tứ khác!”

      Hừ!

      đám đều là nghĩ đằng nẻo!

      Thần Tịch tức giận ngồi ở ghế đá, Đại công chúa là càng ngày càng thích khoe khoang, nàng nàng thu sao? Thiết, ngu ngốc.“Bắc Đường, ngươi chuyển cáo -- . cần khách khí như vậy, ngươi lại đây ta và ngươi hảo hảo chút.”

      Bắc Đường Liên Vân vuốt hoa cỏ người tới cười tủm tỉm hỏi: “Công chúa, có điều gì phân phó?”

      “Ngươi cho số người kinh thành phát ra tin tức, hãy Hoàng Phủ Cảnh Hạo muốn là người của Đại công chúa, nhưng là vì mười vạn tinh binh trong tay ta, Đại công chúa dám ngoan quyết tâm tràng cần tình lang là thanh mai trúc mã của chính mình, muốn tặng cho ta làm chính phu, mưu đồ binh quyền trong tay ta......”

      Hai người thầm thời gian. Tiêu Băng ở bên nghe được phía sau lưng lạnh cả người. Lần đầu tiên phát nữ nhân này hảo độc!

      Bắc Đường Liên Vân trực tiếp dõng dạc khen: “Công chúa, chiêu này của ngươi tốt, mặc kệ Đại công chúa có cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo quan hệ gì hay . Vì lời của người khác nàng cũng thể nào miễn cưỡng ngươi nhận Hoàng Phủ Cảnh Hạo.”

      “Tất nhiên là như vậy, Hoàng Phủ trứng tôm sao có thể nào lọt vào mắt của ta, ta muốn thu cũng phải thu giống cá lớn trân quý!”

      Ách!

      Bắc Đường Liên Vân nhìn Tiêu Băng liếc mắt cái, dùng ánh mắt hỏi: Tứ công tử, ngươi là giống quý hiếm sao?

      Ánh mắt Tiêu Băng lạnh nhạt đảo qua, đáng để ý tới, bất quá trong lòng cũng là có chút vui sướng, Hoàng Phủ Cảnh Hạo bị ghét bỏ vui vẻ a.

      Bắc Đường Liên Vân ánh mắt tỏa sáng làm chính , Tiêu Băng vẫn đứng tại chỗ như cũ, Thần Tịch có chút vui: “Ngươi hôm nay quân doanh xem xét?”

      “Công chúa, ngươi có công đạo ta phải .”

      Ngạch!

      Thần Tịch thầm cắn cắn môi, nửa ngày ngẩng đầu ánh mắt khôi phục thanh minh giọng : “Vậy ngươi xem , giám sát chút mọi người cần nhàn hạ.”

      Tiêu Băng thản nhiên ngồi xuống, chính mình ngã rót ly nước trà nhanh chậm : “Công chúa, ngẫu nhiên để cho ta nhàn hạ chút cũng có chuyện gì, ngươi nếu làm việc quá mức hang say làm cho những người khác có ý nghĩ khác nhau nghĩ ngươi muốn náo loạn.”

      Hừ, cho dù nàng bất động, những người đó cũng giống nhau hội hoài nghi nàng.

      Nàng nhớ Tiêu Băng cũng là Đại công chúa đưa tới trong lòng khỏi nhảy dựng, giống như vô tình hỏi: “Ngươi quay trở về kinh thành gặp người mình muốn gặp sao? Nếu muốn ta có thể cho ngươi nghỉ.”

      “Bao lâu, cũng là hai tháng?” Tiêu Băng khóe miệng mang theo chút cười nhạo, tựa hồ chỉ trích nàng đối Hoàng Phủ Cảnh Hạo ưu đãi.

      Thần Tịch mi giác trừu trừu, người này là làm cho người ta thoải mái, chuyện luôn mang chế nhạo, nàng cũng có đắc tội với nha, đáng giận! Bĩu môi, “Ngươi muốn ba tháng ta đều có thể cho ngươi!”

      “Vừa vặn ta rồi cho ngươi cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo khanh khanh ta ta?”

      “Ngươi --” Thần Tịch thầm nắm chắc bàn tay lại, rất muốn thân thủ bóp chết . Nhẫn, tạm thời có phát là người của ai vì thế phải nhẫn nhẫn!

      Tiêu Băng đứng lên cười nhìn nàng, thái độ khác thường bàn tay nắm lấy cằm của nàng, giọng điệu ngả ngớn: “Công chúa, đêm nay ta thị tẩm như thế nào?”

      Ầm ầm......

      Giây thần kinh của Thần Tịch lên tiếng đứt gãy, lớn tiếng quát lên, nàng nhịn nổi nữa, “Tiêu Băng, ngươi chết !”

      Đối với nắm đấm của nàng Tiêu Băng cũng cần thiết né tránh, còn dùng lực cầm lấy tay nắm thành quyền của nàng, trong mắt lên chút tiếc nuối: “Công chúa, thân thể ngươi là quá , Bắc Đường sai, ngươi rất gầy, vẫn là đừng ăn chay!”

      Vù vù --

      Thần Tịch mâu quang lạnh lùng, người hàn ý nhất thời phát ra, Tiêu Băng chỉ cảm thấy cỗ hàn khí thẳng vào trái tim, còn có tỉnh ngộ bị hạ gục, đợi đến khi chính mình cảm giác được ngã xuống rồi...... Quan trọng nhất là đè nặng lên người Thần Tịch rồi ngã xuống, nhìn đến thần sắc Thần Tịch sau khi bị đè mặt lên ảo não cuối cùng nở nụ cười, ở thời điểm xắp bị rơi xuống đất liều mạng dùng chút sức lực cuối cùng đổi lại vị trí của hai người, hoa lệ bị Thần Tịch cấp áp đảo.

      Bắc Đường Liên Vân nguyên bản ra ngoài, bất quá nửa đường nghĩ đến còn có vấn đề có hỏi bèn quay trở lại, khi đến liền nhìn đến Thần Tịch đè nặng Tiêu Băng thẳng tắp rơi xuống đất, cuối cùng hoàn hảo tiếp nhận cái hôn hoa hoa lệ lệ.

      băng......

      Thần kinh thị giác của bị rung động, miệng há thành chữ o, có thể nhét vừa quả trứng gà, nửa ngày mới hồi được thần, công chúa hảo uy vũ!

      Thân thể mảnh khảnh như vậy cư nhiên áp đảo Tiêu Băng đại hiệp!

      Cường hãn!

      Rơi xuống đất Thần Tịch mắt đôi mắt, cái mũi đối cái mũi nhìn người dưới thân, đột nhiên ngồi xuống, tư thế kia vừa vặn ngồi ở Tiêu Băng...... Khụ khụ, bộ phận phía dưới, thoạt nhìn làm cho người ta có ý nghĩ kỳ quái......

      Bắc Đường Liên Vân vì muốn chính mình biến thành người vô hình bèn ho lên vài cái nhắc nhở, Thần Tịch ảo não thẹn quá thành giận trừng mắt nhìn Bắc Đường Liên Vân liếc mắt cái, “Ngươi lại có chuyện gì?”

      “Khụ khụ...... Cái kia, công chúa, ta biết có số việc mới bắt đầu làm mà lại phải dừng lại khó chịu, bất quá ta chỉ có vấn đề, ta chỉ muốn hỏi câu, nếu Đại công chúa cứng rắn muốn đem người đưa cho ngươi làm sao bây giờ?”

      “Làm sao bây giờ, rau trộn a! Nàng nếu kiên quyết làm thiếp!”

      “Khụ khụ -- công chúa, ý của ngươi là Thị Lang !”

      Mày liễu Thần Tịch dựng thẳng lên, tức giận : “ biết còn hỏi!”

      Bắc Đường Liên Vân vụng trộm nhìn Tiêu Băng liếc mắt cái, “Hảo, hiểu được, ta lập tức , quyết quấy rầy ngươi làm việc! Các ngươi từ từ đến......” Oa tắc, Tiêu Băng đại hiệp thực đáng nể, nhìn đến xuất còn bình tĩnh nằm như thế!

      Tiêu Băng gì nhìn trờ cao, bây giờ à toàn thân thể nhúc nhích, nhưng lại cảm giác được hàn ý từ trong xương truyền ra, thể tưởng được công phu công chúa quỷ dị như thế! Bây giờ xem ra là tự mình làm tự mình chịu.
      sanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 77: Mỗ nữ tự làm tự chịu

      Edit: Phạm Mai


      Sau khi Bắc Đường Liên Vân rời khỏi, Thần Tịch mới cằm giương lên, đắc ý ngồi xổm trước mặt Tiêu Băng theo dõi : “Băng Băng, giờ phút này ngươi có cảm tưởng gì a?”

      “Qủa nhiên cổ nhân đúng, lòng của nữ nhân, như mò kim đáy biển;”

      “Ân, còn có đâu?”

      “giống như tâm dịa rắn rết!”

      Thần Tịch khóe miệng giật giật, nàng bất quá đem loam nhã chính là tâm địa rắn rết? Kia muốn giết nàng sao, nên xưng cái gì? Nghĩ nghĩ Thần Tịch trở lại bàn rót chén nước, ngón út tay phải nhàng quơ vài cái, đưa đến trước mặt Tiêu Băng tự mình giúp đỡ uống vào, cười tủm tỉm : “Băng Băng, ngày đó ngươi mạo hiểm đại hỏa cứu ta, hôm nay ta tính hồi báo ngươi. Chén nước này, ta tự mình uy ngươi, uống !”

      Tiêu Băng nhìn ánh mắt giảo hoạt của nàng trong lòng lạnh cả người, “Cũng thể được làm cho ta chính mình lược thuật trọng điểm cầu?”

      “Có thể, uống nước trước sau.”

      thực tế Thần Tịch căn bản là mặc kệ gật đầu hay trực tiếp đưa vào miệng , Tiêu Băng bất đắc dĩ phối hợp uống vào, bao lâu liền cảm giác được thân mình bắt đầu nóng lên, thầm nghĩ trong lòng ổn, lại nhìn Thần Tịch, cũng là ý cười thản nhiên, “Băng Băng, ngươi tối nay muốn thị tẩm tất nhiên là lâu lắm có phát tiết *, cho nên, ta cho ngươi cơ hội, ngươi có thể đưa ra cầu chút, ngươi nghĩ muốn cái dạng nữ nhân gì, ta ra lệnh cho người khác tìm cho ngươi. Cho ngươi lần, yên tâm, đây là ta gật đầu, trách tội ngươi đâu!”

      Tiêu Băng ánh mắt lạnh lùng, “Ngươi hạ mị dược với ta?”

      “Ừ, ngươi thông minh, mau, ngươi thích cái dạng mỹ nữ gì?”

      Tiêu Băng nghiến răng nghiến lợi nhìn nàng, chữ chữ : “Nếu muốn nữ nhân, ta chỉ muốn ngươi, ngươi dám làm cho nữ nhân khác chạm vào ta, ta tỉnh sau trước giết nàng, sau đó tự mình hại mình!”

      Ngạch!

      Thần Tịch bị hung ác cùng nham hiểm trong mắt làm hoảng sợ.“Ta --”

      “Ta giỡn với ngươi!” Tiêu Băng cả người đều phát ra lãnh ý, làm cho Thần Tịch có chút chân tay luống cuống. Buông tha , cam lòng, nếu ép buộc , vạn nhất tự mình hại mình làm sao bây giờ?

      “Công chúa, ta là người mà tiên hoàng lưu lại cho ngươi, tuy rằng về lý danh nghĩa là Đại công chúa đưa cho ngươi, nhưng chính là thân vệ mà tiên hoàng để lại cho ngươi!”

      Ách!

      Thần Tịch càng ngày càng rối rắm, cuối cùng vẫn là phục: “Lần đó ở trong hồ ngươi ràng nghĩ làm cho ta nín thở nghẹn mà chết! Tiên hoàng làm sao có thể để cho thân vệ của người tới giết ta!”

      Tiêu Băng nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm nàng: “Lần đó là ngươi tự làm tự chịu, là ngươi chính mình cầu ở trong nước tìm hoan mua vui. Ta lúc ấy hận thể......”

      Ngạch!

      Nàng cầu ở trong nước tìm hoan mua vui?

      Thần Tịch mộng, lập tức mặt đỏ giống như quả táo. Cường hãn, quá cường hãn, bản tôn cư nhiên cầu cùng nam nhân tại trong hồ tiến hành cá nước thân mật? Cha mẹ nha, dộng tác rất là khó ? Nuốt nuốt nước miếng tỏ vẻ bội phục, Thần Tịch thở dài, là thế đạo như thế nào a!

      “Ở trước khi ngươi hưu ta ta động vào nữ nhân khác, cho dù ta chán ghét ngươi cũng như vậy!” Tiêu Băng bởi vì người nhiệt độ đánh úp lại đối Thần Tịch đó là càng thêm nghiến răng nghiến lợi.

      Nữ nhân này khó lắm mới thay đổi thái độ chút với nàng, lập tức lại hạ dược người của . là đáng giận mà!

      “Khụ khụ. Được rồi, ta mất trí nhớ, quên thôi. Ta nghĩ đến ngươi là muốn giết ta, cho nên mới nghĩ muốn trừng phạt ngươi......” Thần Tịch vô tội gãi gãi đầu, chạy nhanh rót cho chén nước lại đút cho uống.

      Sau khi uống xong chen nước này, Tiêu Băng có khí lực, võ công cũng khôi phục, nhưng là mị dược có giải.

      Thần Tịch có chút xấu hổ nhìn : “Cái kia, cái kia là có giải dược a, nếu ngươi tìm...... Ha ha, muốn liền phao nước lạnh cái canh giờ , dù sao thời tiết bây giờ còn nóng, có việc gì.”

      Thần Tịch xong ben lập tức đứng dậy muốn chạy trốn , cũng được hai bước bị Tiêu Băng cấp bắt lấy, “Công chúa, ngươi muốn thế nào?”

      “Ha ha, cái kia, ngươi xem hồ nước này rất trong suốt, bằng ngươi xuống tẩy cái nước lạnh tắm, bơi lội phen, thân thể khỏe mạnh...... Ta, ta nhường chỗ lại cho ngươi!”

      xong Thần Tịch bỏ ra tay lại chạy, bất quá được bước nào, Tiêu Băng lãnh lãnh ôm lấy eo của nàng, “Công chúa, ngươi hạ độc tất nhiên phải do ngươi giải độc!”

      “Ta cần!”

      cần? Công chúa, ngươi có vẻ quên ngươi trước kia thực thích ngoạn này đó......” Tiêu Băng xong liền ôm nàng nhảy vào trong hồ, che lại môi của nàng, lửa nóng môi lộ ra khí tức phẫn nộ.

      Thần Tịch đối lửa giận của loại cảm giác sợ hãi vô hình, nàng dùng sức giãy dụa, muốn thoát ly ma trảo của , lại bị hôn càng thêm bá đạo mà mang theo tính xâm lược.

      “Ngô......” Như thế nào Thần Tịch cũng thoát khỏi được khống chế của , quần áo hai người ở trong nước rất nhanh liền ẩm ướt, thiếp cũng càng phát ra chặt chẽ, Thần Tịch cảm thấy thân thể lửa nóng vận sức chờ phát động, thân mình đều khẽ run run.

      Mà Tiêu Băng lại nhàng cắn vành tai của nàng chúy, tiếng khàn khàn ở bên tai vang lên: “Công chúa, ngươi cảm thấy tư vị như thế nào?”

      “Buông!”

      được đâu!”

      Thần Tịch giận đánh về phía , móng tay đâm vào cánh tay Tiêu Băng, toàn thân Tiêu Băng trở nên cứng ngắc, nhưng cho dù thể động vẫn ôm chặt Thần Tịch trong lòng chịu buông tay.

      Kết quả là, bên hồ hợp thành bộ hình ảnh kỳ quái, nhìn từ ngoài cửa vào, chính là Tứ công tử ôm công chúa ở trong hồ thân mật, hai người ôm chặt, thân mình dán lại với nhau, sắc mặt phiếm hồng, hiển nhiên là trong trạng thái động tình.

      Thần Tịch bi ai phát mỗ nam nào đó lôi kéo mình làm đệm lưng, Tiêu Băng ý thức được trạng huống buồn cười này sau dó trong mắt ý cười, “Công chúa, như thế rất tốt.”

      “Hừ, ta cũng tin ngươi có thể kiên trì cái canh giờ!”

      “Ngượng ngùng, ta giống như quên cho công chúa biết, thời điểm ta luyện công có thể bảo trì cái tư thế nửa ngày cần thay đổi, cho nên, ngươi cũng chỉ có thể cùng ta như bây giờ.”

      Ô ô......

      Vì sao?

      Lúc này Tiêu Băng đè nặng lên nàng chân để bờ, tay cũng gắt gao ôm nàng, nếu hôn mê cũng buông ra, nàng phải càng thêm khó chịu?

      Thần Tịch rối rắm có muốn làm cho hôn mê hay , nhưng nếu hôn mê cũng chịu buông tay thả nàng ra làm sao bây giờ, nếu kêu hộ vệ tới kéo ra phải rất mất mặt sao?

      Nhiệt độ người Tiêu Băng ngâm dưới hồ nước dần dần giảm xuống, nhưng là cứ như bây giờ, Thần Tịch vẫn cảm giác được nơi thân thể có biến hóa ràng, 囧 nàng liếc mắt cái cũng dám nhìn Tiêu Băng.

      Nhìn bộ dáng nàng quẫn bách, tâm tình Tiêu Băng hiểu sao tốt lên, tính tình hiểu sao lại tốt hơn, nếu là trước kia nhất định nàng rất thích tự mình giải độc, hôm nay nàng lại thà rằng phao nước lạnh cũng nguyện ý cùng ......

      Ha ha, cũng là mạc danh kỳ diệu, trước kia là chán ghét, nay bị nàng cự tuyệt lại có chút thoải mái, là chính mình tìm khổ mà.

      Hai người ở trong nước phao nửa canh giờ, Thần Tịch cả người lạnh phát run, nhưng nàng ngượng ngùng kêu hộ vệ đến hỗ trợ.

      Tiêu Băng sao, mị dược muốn tán hơn phân nửa, nhưng là nghĩ đơn giản buông tha Xích Dương công chúa như vậy, cho nên cũng mở miệng kêu người tới.

      Cứ như vậy duy trì, duy trì, tới khi mặt trời lặn về phía Tây, Thần Tịch ràng cảm giác thân thể của chính mình có chút cảm giác chết lặng, cắn môi trừng mắt Tiêu Băng: “Ngươi khỏe chưa hả?”

      “Những lời này hẳn là hỏi công chúa mới đúng!”

      “Ngươi -- hảo, hảo nữ cùng nam đấu, ta khôi phục sức lực cho ngươi, bất quá ngươi phải đáp ứng ta được làm xằng bậy!”

      Tiêu Băng nhìn sắc mặt nàng có chút trở nên trắng bệch, chung quy có chút thương tiếc, phao nước lạnh với sao cả, bất quá đối với thân thể nhắn này biết được. Thở dài, “Được rồi!”

      Thần Tịch giật giật tay trái, lần này Tiêu Băng thực chú ý tới động tác của nàng, nhưng chỉ là cảm giác tay nàng đâm lưng của chút, nếu có đoán sai chỉ bị móng tay nàng đâm vào cái, như vậy liền giải độc cho ?

      Trong lòng Tiêu Băng rất là kinh ngạc, công phu quỷ dị này là làm cho người ta khó lòng kiềm chế kinh ngạc, thấy những điều chưa hề thấy.

      Sau khi làm xong động tác đó, Tiêu Băng quả nhiên cảm giác được công lực chậm rãi khôi phục, thân thể cũng có thể tự do hành động được.@Cobietgidau: thanks nàng ủng hộ
      @minmapmap: đúng r nha nàng có 2 a trong nhóm phu thị ở lại thôi
      @Cohai: nàng cứ bình tĩnh, đừng gét hai a ấy quá, tội nghiệp, sau này nhất định hai sez sủng chị Tịch, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa
      @Huongcomay, @Liễu Nhược Y: hắc hắc, mừng vì có người cùng sở thích với ta
      @Karuko: cảm ơn nàng nhé.
      http://***************.com/images/smilies/icon_love2.gif http://***************.com/images/smilies/icon_iou.gif

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 78:Công chúa bị bệnh

      Edit: Phạm Mai


      Sau khi Tiêu Băng khôi phục tự do xong vận hành vận động huyết mạch lần, miễn cho sau khi duy trì cái tư thế trong thời gian dài sau khi động bị ngã xuống.

      Bất quá xem tà ác của Thần Tịch, vừa mới vừa động, toàn thân Thần Tịch cũng run lên, dựa vào đinh luật vạn vật hấp dẫn, bị Thần Tịch lôi kéo rơi vào trong nước, ở trước khác rơi xuống, theo bản năng che lại của nàng môi, sau đó ôm nàng cùng rơi xuống nước.

      Rầm tiếng, nước bắn tung tóe lên trung, Thần Tịch cảm giác được trận mê muội, ngã vào trong lòng Tiêu Băng.

      Tiêu Băng bất đắc dĩ ôm nàng trở về phòng, kêu nha hoàn lại thay đổi quần áo cho nàng, lại cấp nàng lau khô tóc, chính mình cũng tắm rửa thay quần áo.

      Thời điểm sức sống bắn ra bốn phía tiêu sái ra khỏi cửa phòng , lại nghe đucợ nha hoàn đến báo ràng công chúa nóng lên.

      tiếng động thở dài chút, vào phòng Thần Tịch, nhìn thấy nàng im lặng nằm ở giường, khuôn mặt nhắn phiếm hồng, bàn tay dò xét chút, quả nhiên thực nóng, “ thỉnh Lục công tử đến chuyến !”

      Nha hoàn chạy nhanh tìm Hứa Phi Sương, nhúng Hứa Phi Sương chỉ là cái thế thân, hiểu y thuật, lập tức giả bệnh kêu nha hoàn thỉnh đại phu khác.

      Tiêu Băng sau khi nghe báo lại liền nhíu mày, mấy ngày nay tựa hồ đều có nhìn thấy trị bệnh cứu người, sao lại thế này?

      “Tứ công tử?”

      “Kêu hộ vệ thỉnh quân y đến đây chuyến.”

      “Là.”

      Rất nhanh quân y chạy tới, bắt mạch sau hô khẩu khí, “Tứ công tử xin yên tâm, công chúa chỉ là bị nhiễm phong hàn làm cho nóng lên, uống mấy chén thuốc là tốt rồi, bất quá, còn thỉnh Tứ công tử khuyên công chúa đừng phao nước lạnh, thân mình công chúa cũng được tốt lắm, nếu chú ý chút chỉ sợ ngày sau có phiền toái.”

      “Cái gì phiền toái?”

      Quân y nhìn nha hoàn bốn phía liếc mắt cái, bàn tay to của Tiêu Băng vung lên.“Các ngươi xuống chuẩn bị bữa tối cho công chúa.”

      Ra lệnh nha hoàn xong, quân y mới khẽ với Tiêu Băng: “Hạ quan vừa mới bắt mạch cho công chúa. Phát công chúa thể hàn, thể chất loại này thực hiếm có, nếu như chú ý, về sau con nối dòng của công chúa chuyện rất gian nan.”

      Ánh mắt Tiêu Băng trầm xuống, đối với Xích Dương công chúa mà con nối dòng thực vấn đề lớn, ba năm này, tuy rằng thị tẩm phải là nhiều, nhưng cũng ít, nhưng công chúa lại lần đều có hoài thượng. Nghĩ đến chính là nguyên nhân này.“Vậy ngươi khai chút dược điều trị thân thể công chúa, nhớ kỹ. Chuyện này cần ra ngoài.”

      Quân y nghiêm túc tỏ thái độ: “Tứ công tử yên tâm, hạ quan đối Xích Dương công chúa là trung thành và tận tâm, tuyệt làm ra chuyện ảnh hưởng đến công chúa!”

      “Ân, ngươi ra ngoài tự mình bốc thuốc mang về, sau đó vào phủ công chúa ở tạm, tự mình cấp công chúa hầm dược, được để người khác động tay vào.”

      “Là.”

      Sau khi Thần Tịch tỉnh lại là nữa đêm, đói tỉnh. Đầu còn có chút choáng váng hồ hồ. Bất quá nha hoàn đều ngủ, nàng đứng lên nhìn thấy điểm tâm bàn thở dài, ôm điểm tâm ngồi ở trước cửa sổ vừa ăn bên nhìn ánh trăng mông lung.

      Tiêu Băng là rất đáng giận. Bất quá dựa vào cách của đúng là Xích Dương công chúa cũng tự làm tự chịu, ai! là mọi chuyện rối loạn mà, nhưng là người tiên hoàng lưu lại cho nàng sao?

      “Công chúa, ngươi là muốn chính mình bệnh nặng hơn ít?” Tiêu Băng như oan hồn xuất ở ngoài cửa sổ tiếng động, đem Thần Tịch làm hoảng sợ.

      Vỗ vỗ ngực hô khẩu khí, “Ta chỉ là đứng lên ăn chút gì.”

      Tiêu Băng nhìn điểm tâm trong tay nàng nhíu mày: “Công chúa nếu đói bụng nen phân phó bọn họ chuẩn bị bữa ăn khuya, như thế nào đem mấy thứ này làm bữa ăn chính?”

      “Quên , đều trễ thế này, đừng làm cho bọn họ vất vả.” Thần Tịch cắn điểm tâm, tuy rằng lạnh, bất quá hương vị vẫn là sai, đầu bếp phủ công chúa là lúc trước Hoàng Phủ Cảnh Hạo tìm, xác thực sai.

      Dứt bỏ ra ái muội của cùng Đại công chúa, năng lực cá nhân là đáng giá khẳng định.

      Ánh mắt Tiêu Băng có chút lạnh nhạt, bất quá vi phạm ý tứ của nàng, canh giữ ở ngoài cửa sổ ngẩng đầu nhìn trời.

      “Ngươi nghỉ ngơi , có hộ vệ thủ có việc gì.”

      Đuổi Tiêu Băng , Thần Tịch nằm ở giường, nay bên người nàng chỉ có Bắc Đường Quân Liên là có thể phân công, tuy rằng thích nàng, bất quá, lời của Hạ Thượng Vũ thể nghe.

      Chính là biết thân tình Hạ Thượng Vũ đối với nàng có bao nhiêu phần, đường huynh? Ai, hy vọng có thể kéo dài chút , bằng nàng đúng là biết phải giải quyết như thế nào.

      Bất quá tin hay đều có quan hệ, nàng bất quá chính là cái hồn, muốn chết lần, còn có cái gì đáng sợ?

      Sau đó nàng mơ mơ màng màng ngủ , đêm đến hừng đông, ngửi thấy vị thuốc dày đặc Thần Tịch mới tỉnh lại, nha hoàn hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu, tự nhiên có người mang lên đồ ăn sáng cho nàng, ăn qua chút đồ ăn sáng chén dược nước đen tuyền liền xuất .

      Thần Tịch nhìn trái nhìn phải, nhìn chén dược đen tuyền kia, nha hoàn Linh Nhi nhìn công chúa nhà mình có dấu hiệu nào là muốn uống thuốc vào, liền có điểm lo lắng : “Công chúa, quân y thuốc này vẫn là thừa dịp nóng uống mới tốt.”

      “Thuốc này nhất định rất đắng ?”

      “Này, công chúa, dược đều là như vậy, quân y , ngươi thụ hàn, uống thuốc mới có thể tốt được.” Linh Nhi vẻ mặt đau khổ khuyên.

      Thần Tịch nhìn người hầu hạ trước mắt mình là Linh Nhi cùng Tâm Nhi, ôn nhu : “Linh Nhi, Tâm Nhi, hai người các ngươi có muốn rời khỏi phủ công chúa trở về nhà sống cuộc sống tự do hay ?

      Hai cái nha hoàn vừa nghe lời này lập tức quỳ xuống thỉnh tội, Tâm Nhi dẫn đầu : “Công chúa thứ tội, nô tỳ làm sai chuyện gì thỉnh công chúa trách phạt, cần đuổi chúng ta !”

      Linh Nhi cũng theo dập đầu, đều là vẻ mặt kinh sợ.

      Thần Tịch thở dài, tự do tự tại có gì tốt, ở phủ công chúa làm nô tỳ có cái gì tốt? Vì bạc?

      “Công chúa, Linh Nhi trong nhà còn có mẫu thân cùng cái đệ đệ, nếu ta có việc làm, bọn họ phải làm thế nào sống qua ngày đây?”

      Nguyên lai là vì người nhà? Thời điểm bây giờ xác thực nữ tử thể tìm được việc làm tốt, nhưng là Nhai Nữ quốc hẳn giống như vậy a, Nhai Nữ quốc lấy nữ vi tôn, nữ tử có thể cùng nam tử giống như nhau kinh thương, chức vị......

      “Trong nhà nô tỳ cũng vậy còn cần nô tỳ kiếm tiền, thỉnh công chúa đuổi chúng ta.”

      Ai!

      Nàng là cảm thấy người Hoàng Phủ Cảnh Hạo lưu lại quá tin cậy a, bất quá nhân gia đều đáng thương như vậy, nàng lại đuổi người giống như có tình người, “Được rồi, các ngươi lưu lại, các ngươi có sai, ta bất quá là cảm thấy các ngươi chiếu cố ta lâu, muốn cho các ngươi rời phủ công chúa thành thân sống cuộc sống tự do mà thôi, bạc ta cho các ngươi chuẩn bị.”

      , nô tỳ nghĩ rời công chúa!”

      “Được rồi, ta biết, nguyện ý lưu lại liền lưu lại !”

      “Công chúa, các nàng có lưu lại hay dời trước đó mặc kệ, việc bây giờ là thỉnh công chúa đem thuốc uống vào.” Tiêu Băng cau mày vào, nhìn đến chén thuốc kia chút đều có thay đổi, rất là mất hứng.

      Thần Tịch thầm bĩu môi, nàng chính là nghĩ uống dược, rất đắng a!

      Uống thuốc Đông y trước giờ chưa thấy qua có đắng, “Thôi được rồi, các ngươi ra ngoài, ta chính mình uống.”

      Tiêu Băng đáy mắt lên chút tia sáng kỳ dị, vẫy vẫy tay, “Các ngươi xuống, để ta hầu hạ công chúa là tốt rồi.”

      Thần Tịch bất mãn nhìn cái: “Ngươi cũng ra ngoài !”

      nhìn công chúa uống dược ta lo lắng, dù sao thời điểm trước kia công chúa thích uống dược liền vụng trộm đổ , kết quả chịu tội vẫn là những hạ nhân này.”

      Ngạch!

      Bản tôn cũng thích uống dược, ngẫm lại cũng đúng, dược đắng như vậy ai thích a!

      Nhưng là ánh mắt Tiêu Băng nhìn chằm chằm nàng, nàng đúng là thể uống, cũng thể cùng người ta nàng cần uống dược cũng có thể khỏi bệnh. Hai người nhìn nhau hồi, Thần Tịch bại trận mà kết thúc, nắm cái mũi nuốt chén thuốc lớn, vừa uống xong, Tiêu Băng lập tức cấp nàng hai cái mứt táo, khóe miệng câu lên nụ cười tâm tình hiển nhiên thực sung sướng, “Công chúa cắn chút, thực ngọt.”

      Thần Tịch căm giận cắn mứt táo, xác thực thực ngọt, bất quá vị thuốc trong cổ họng làm cho nàng có chút cảm giác muốn phun ra ngoài. Thối Tiêu Băng, bọn họ đúng là có thù mà!

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 79: thèm để ý

      Edit: Phạm Mai


      Tiêu Băng vừa lòng nhìn nàng uống hết thuốc, lại đỡ nàng nằm lại lên giường, “Công chúa, quân y mấy ngày này người nên nghỉ ngơi nhiều chút, cần ra gió.”

      “Ta chỉ là cảm mạo mà thôi, cần phải làm nghiêm trọng như vậy, ngươi quân doanh quản lý mọi việc , có tình huống gì xảy ra trở về cho ta biết.”

      Đây là muốn đuổi quân doanh làm việc hay sao? Ánh mắt Tiêu Băng trầm xuống: “Công chúa, ta vẫn muốn hỏi ngươi kiện.”

      .”

      “Vì sao tìm Liễu Văn Hoa cùng Hoa Tử Huyễn hợp tác? Hai người bọn họ ngươi xác định rằng có thể tin tưởng sao?”

      Ánh mắt Thần Tịch lạnh lùng, làm sao lại biết? Là giám thị nàng hay chỉ là đoán thôi?

      Tiêu Băng nhìn thấy nghi ngờ của nàng hừ tiếng, “Công chúa nghĩ việc mình làm là thực bí mật sao? Chỉ cần người nào chú ý nhìn ra được công chúa tiếp đãi Liễu Văn Hoa cùng Hoa Tử Huyễn tất nhiên là có chuyện cần làm, bằng , lấy thân phận của công chúa, làm gì phải đối với hai người kia có sắc mặt như thế!”

      Ách! ra là thế, bất quá nàng chỉ lấy tâm trạng bình thường mà tiếp đãi, lại quên Xích Dương công chúa vốn bản tính ngạo mạn, ai, quên , cứ để cho bọn họ đoán .

      Gặp sắc mặt Thần Tịch lơ đễnh sắc mặt Tiêu Băng càng thêm trầm, nàng dốt cuộc có biết nếu nàng cứ làm như vậy mang đến hậu quả gì? Nếu bị người khác có ý xấu truyền ra, nàng đường đường công chúa lại cùng với người trong giang hồ có qua lại, chỉ sợ Nữ hoàng nghi kị nàng ngày càng trầm trọng mà thôi.

      “Chuyện tình liên quan đến bọn họ ngươi cần nghĩ nhiều, ta xử lý tốt.”

      “Xin hỏi công chúa tính xử lý như thế nào, nếu Nữ hoàng hỏi quan hệ giữa người và bọn họ, thân phận bọn họ, người phải như thế nào?”

      Nữ hoàng?

      Thần Tịch nhìn cái, khỏi thầm nở lên nụ cười nhạo, nguyên lai đúng là có chút quan tâm tới nàng nha. Nữ hoàng hỏi, nàng nếu thẳng nhất định làm Nữ hoàng nghi kỵ, nếu dối chính là khi quân. Dù như thế nào cũng vừa lòng.

      Nhưng người bình thường có thể biết được thân phận của Hoa Tử Huyễn cùng với Liễu Văn Hoa sao? Nàng nghĩ là , bất quá. Nhìn thái độ Hoàng Phủ Cảnh Hạo đối với Hoa Tử Huyễn , hẳn là biết, về phần Tiêu Băng, đại khái cũng biết !

      Cho nên phu thị bên cạnh nàng người người đều phải là bình thường a, muốn lừa bọn họ đều khó khăn. biết Gia Cát Tĩnh Trạch có phải cũng xác định được thân phận Hoa Tử Huyễn hay ?

      “Công chúa, ngươi buông tha Đại công tử có phải bởi vì lần lửa cháy đó xả thân vào cứu ngươi?”

      Tựa hồ có thể nhìn thấu những điều trong lòng nàng Tiêu Băng thực đột ngột dời đề tài, nghe vậy Thần Tịch đầu tiên là sửng sốt, lập tức mỉm cười, thực thản nhiên thừa nhận: “Đúng vậy. Mặc kệ thế nào, lần đó là xả thân vào cứu. Cho nên ta buông tha cho phản bội lần này; Ngươi cũng giống như vậy, bởi vì ngươi cũng đến lần đó, cho nên ta đem chuyện lúc trước thiếu chút nữa ngươi làm cho ta nghẹn chết ở trong hồ bỏ qua cho ngươi.”

      Tiêu Băng tức giận trừng mắt nhìn nàng, ràng lần đó là nàng tự làm tự chịu, vì sao còn muốn tính lên đầu ! Nghĩ đến kiện khác phiền lòng nhìn nàng, “Quên , cứ theo công chúa mà , bất quá có việc tất yếu nhắc nhở ngươi. Tháng sau chính là sinh nhật Nữ hoàng. Đến lúc đó công chúa hẳn là vào kinh cấp Nữ hoàng chúc thọ.”

      Chúc thọ? Thần Tịch cảm giác cái mũi ngứa, chạy nhanh cầm lấy khăn tay chùi chút, cảm mạo chảy nước mũi thoải mái chút nào. Tiêu Băng nhìn động tác chút kiêng kị nào của nàng liền dời tầm mắt, cũng thể xác định được trong lòng công chúa đối với Nữ hoàng có hận hay ?

      Chùi xong cái mũi, cảm giác thư thái, Thần Tịch mới chút để ý giương mắt nhìn về phía : “Vừa rồi ngươi cái gì đâu?”

      “Nữ hoàng thọ yến.”

      “Nga, Nữ hoàng muốn sinh nhật a, nhắc tới sinh nhật ta còn muốn hỏi câu, sinh nhật ta là khi nào nha, ta đều quên mất!”

      “Hai mươi lăm tháng năm là sinh nhật công chúa, còn Nữ hoàng là ngày hai mươi tháng mười , Đại công chúa là ngày tháng tám.”

      “Nga, như vậy sinh nhật năm nay của ta qua?”

      “Đúng vậy.”

      Thần Tịch tiếc nuối thở dài, “Đáng tiếc a, bỏ lỡ mùa thu lễ.”

      Ai! Chuyện để nàng thông suốt chính là chuyện này?

      Thần Tịch nhìn sắc mặt Tiêu Băng ngày càng đen nở nụ cười, “Được rồi, ta chỉ là giỡn, lễ vật ngươi chuẩn bị , dù sao ta cái gì cũng quên, cũng biết chọn lễ vật gì mới tốt.”

      “Là, ta hiểu được.”

      “Ân, còn có Đại công chúa, lần sau đến phiên nàng sinh nhật ngươi cũng giúp ta chọn lễ vật đưa , cần hỏi ta, lễ vật cần rất quý trọng, tỏ vẻ thành ý chút là được, phải có câu tên là ‘lễ khinh tình ý trọng’ sao!”

      “Là.”

      Công đạo xong rồi Thần Tịch duỗi thân người, đánh cái ngáp, “Được rồi, ngươi làm việc , ta ngủ hồi, mệt nhọc.”

      Thần Tịch lập tức hướng giường lớn bước , còn có nằm xuống lại nghe được gã sai vặt báo lại: “Công chúa, Hoàng Phủ công tử trở lại.”

      “Ngượng ngùng, ta mệt nhọc, ngủ giấc trước, mặc kệ có chuyện gì đều sau !”

      “Công chúa --”

      Gã sai vặt kinh ngạc nhìn bóng dáng Thần Tịch, công chúa mong gặp Hoàng Phủ công tử?

      Tiêu Băng vẫy vẫy tay, “ xuống sửa sang chút nơi ở của Hoàng Phủ công tử , thân thể công chúa có bệnh , chờ có tinh thần lại triệu kiến Hoàng Phủ công tử.”

      “Là.” Gã sai vặt có chút buồn bực rời .

      Trong những năm Xích Dương công chúa ở đây, hết thảy công việc Hi thành đều là Hoàng Phủ Cảnh Hạo tự mình xử lý, hơn nữa còn làm rất tốt, cho nên danh tiếng Hoàng Phủ Cảnh Hạo ở Hi thành là tốt lắm. cơ bản là nhân vật đứng hàng đầu tiên, sau khi Xích Dương công chúa trở về Hi thành dân chúng mặc dù có nhận thức, nhưng là ở trong lòng bọn họ Hoàng Phủ Cảnh Hạo là người nào có thể thay thế,

      Người trong phủ công chúa cũng giống như vậy, luôn luôn tôn kính Hoàng Phủ Cảnh Hạo, rồi đột nhiên phát giác Xích Dương công chúa đối với Hoàng Phủ Cảnh Hạo có chút nào quan tâm tất nhiên trong lòng bọn họ xuất bất mãn.

      Tiêu Băng tất nhiên cũng thấy được thần sắc gã sai vặt, bất quá nhất thời cũng có biện pháp thay đổi cái tình trạng này. ra chính viện tâm tình có chút trầm trọng, cho dù Xích Dương công chúa cự tuyệt để cho Hoàng Phủ Cảnh Hạo trở thành chính phu, nhưng là lực ảnh hưởng Hoàng Phủ Cảnh Hạo vẫn như trước.

      “Tứ công tử, “

      Vẻ mặt Hoàng Phủ Cảnh Hạo lạnh nhạt như trước xuất ở trước mặt Tiêu Băng, sắc mặt của giống như chưa từng xảy ra bất kì chuyện gì, cũng có vẻ mặt suy sút khi bị đem tặng cho người khác, hay là cảm giác mất mát.

      Tiêu Băng đánh giá lát liền thầm cười nhạo, quả nhiên là tu vi đồng nhất!“Hoàng Phủ công tử trở lại, “

      “Ân, dạo gần đây tốt?”

      “Rất tốt, bất quá hôm qua cùng công chúa phao chút nước lạnh, ta là có việc gì, bất quá công chúa thụ hàn, nay bị ốm nằm giường, ngươi muốn xem hay ?”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo ngạc nhiên nhìn Tiêu Băng liếc mắt cái, lập tức cười , lắc đầu, “ vậy chắc ngươi xem qua tình trạng của công chúa, ta tạm thời quấy rầy công chúa nghỉ ngơi.”

      “Cũng tốt, ta nghe Đại công chúa tựa hồ muốn cho ngươi trở thành chính phu công chúa nhà chúng ta, biết tin tức này là hay giả?”

      Sắc mặt Hoàng Phủ Cảnh Hạo cứng đờ, đối với Tiêu Băng ngay trước mặt thẳng như thế có chút ngạc nhiên, ở bên trong ấn tượng của Tiêu Băng đối Xích Dương công chúa là luôn luôn rất lạnh nhạt, lần này là xảy ra chuyện gì?

      Mà trong viện hộ vệ cùng nha hoàn đứng cửa vô tình nghe được cái tin tức này đều giật mình, Hoàng Phủ công tử muốn cùng Xích Dương công chúa ở cùng nhau? Công chúa có sáu cái phu thị, còn muốn chiếm lấy Hoàng Phủ công tử?

      ít nha hoàn trong lòng đều có tiếc nuối, Hoàng Phủ công tử tốt như vậy làm sao lại dừng ở tay Xích Dương công chúa đây?

      Ánh mắt Tiêu Băng lạnh lùng đảo qua những hạ nhân bên cạnh, thanh lạnh lùng : “Chuyện này được loạn truyền, thời gian công chúa dưỡng bệnh, cần quấy rầy cảm xúc công chúa. Nếu có người lén nghị luận, đều bị đánh hai mươi đại bản rồi đuổi ra khỏi phủ công chúa.”

      “Là.”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo hờ hững cười, “Tứ công tử cần lo lắng, mặc kệ ta là thân phận nào, cũng ảnh hưởng tới vài vị công tử các người.”

      Hừ, để cho ngươi kiêu ngạo chút , Đại công chúa đáng đánh khi tính chuyện này, nhưng Xích Dương công chúa bây giờ phải người hồ nháo giống như trước kia, để xem các nàng có cái năng lực gì !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :