1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Công chúa có độc muốn hưu phu - Khuynh Vân Chi Luyến (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Bị thúc dục mỗ Các chủ
      Edit: Phạm Mai


      Lưu Phỉ chờ đoàn người Thần Tịch rời rồi nhìn thấy Hoa Tử Huyễn vẫn ngồi như trước, trong lòng hồ nghi, khỏi bước tới gần hơn: “Này, ngươi như thế nào theo Xích Dương công chúa rời ?”

      Hoa Tử Huyễn giương mắt lạnh lùng đảo qua nàng, có chút lười nhác: “Bản công tử muốn theo, có liên quan tới ngươi?”

      “Hắc hắc, có a, chính là tò mò a! Ta tại suy nghĩ Các chủ Lưu Các vì sao hội cùng Xích Dương công chúa được gần nhau như vậy?”

      “Cùng ngươi có quan hệ?”

      Lưu Phỉ hôm nay bị hai người dùng ánh mắt lạnh nhìn nàng, trong lòng rất là nghẹn khuất, nề hà nàng đều nhẫn.

      “Tiểu muội, ngươi cần hỏi , người này muốn bị Xích Dương công chúa hạ độc, động đậy.” Bỗng nhiên đạo thanh hàn bay tới, cái bóng đen thoáng .

      Lưu Phỉ nhìn đến người tới mừng rỡ, “Đại ca, ngươi đến rồi!”

      “Ân!”

      Người tới tới trước người Hoa Tử Huyễn chậc chậc khen: “Đại danh đỉnh đỉnh Lưu Các Các chủ, là mất mặt a, cư nhiên ngã quỵ trong tay nữ nhân!”

      Hoa Tử Huyễn nhìn đến hừ lạnh tiếng, “Liễu Văn Hoa ngươi cần đắc ý, ta cá là ngươi hội so với ta thảm hại hơn!”

      Liễu Văn Hoa nhìn người nào đó rơi mồ hôi lạnh cười nhạo : “Thảm như thế nào? Ta xem ngươi nay cần ta động thủ mạng liền quy thiên a!”

      Lưu Phỉ kinh ngạc đánh giá Hoa Tử Huyễn, “Đại ca, trúng độc?”

      “Ân, còn là bí dược bích tuyền nổi danh của Lưu Các.”

      Cái gì! Lưu Phỉ trừng lớn mắt, Các chủ Lưu Các bị trúng độc bởi chính bí dược nhà mình, này cũng quá quỷ dị !

      Liễu Văn Hoa nhìn thần sắc buồn bực Hoa Tử Huyễn tâm tình thập phần sung sướng: “Hoa Tử Huyễn, từ trước tới nay chúng ta đều so với nhau xem ai thủ đoạn lợi hại hơn, lần này bằng nhất đổ định thắng thua?”

      “Hừ!”

      “Đừng ủ rũ a, ta thắng ngươi chỉ cần đáp ứng ta cái điều kiện, nếu cũng thế. Yên tâm, ta khinh thường lúc người khác khó khăn mà ra tay, nay ngươi, ta động thủ.” khuôn mặt tươi cười của Liễu Văn Hoa lên hơn phần trêu tức, khó được a!

      Tiếp theo cần phải cẩn thận suy nghĩ đối phó như thế nào cái nữ nhân Cung Thần Tịch kia, nàng đều giết mất mấy vị huynh đệ của lộ ra sơ hở, này thù nhưng kết lớn.“Tiểu muội, cho hai khỏa đan giải độc.”

      Lưu Phỉ vui ý, nắm bình sứ của chính mình tha, thầm: “Đại ca, chúng ta làm sao lại giúp , Các chủ Lưu Các nếu chết cũng tốt a, chúng ta vừa vặn thâu tóm bọn họ!”

      Liễu Văn Hoa lắc đầu, “Cho , Lưu Các do đứng đầu vẫn tốt hơn nhiều so với những người khác, hơn nữa, vi huynh liền thích tính cách của như vậy!”

      “Thiết, “ Lưu Phỉ đô đô cái miệng nhắn, cam lòng muốn xuất ra hai khỏa đan giải độc.

      Hoa Tử Huyễn lãnh nghiêm mặt nuốt vào, Liễu Văn Hoa lại vận công bức độc cho , vẫn bận việc nửa canh giờ, trán Liễu Văn Hoa mồ hôi đầm đìa, cho đến khi Hoa Tử Huyễn phun ngụm máu đen ra ngoài mới kết thúc được, thở phào khẩu khí: “ thể tin được Cung Thần Tịch cư nhiên lợi hại như thế, độc này có thể so với bích tuyền còn muốn lợi hại hơn gấp đôi đấy! Hoa Tử Huyễn, ngươi có biết đây là độc gì ?”

      biết.” Hoa Tử Huyễn muốn còn chút tinh thần nào, mệt mỏi dựa vào thân cây nhắm mắt lại, nhất nhắm mắt lại, ánh vào trong óc chính là mái tóc màu hồng kia, còn có cặp mắt màu lam lạnh nhạt!

      Oán hận mắng tiếng: “Nữ nhân nhẫn tâm!”

      Xì --

      Liễu Văn Hoa nghẹn cười rộ lên, “Ta Hoa Tử Huyễn a, ngươi là phải gần đây đói khát tới mức, cư nhiên coi trọng Cung Thần Tịch?”

      Hoa Tử Huyễn dựa vào thân cây lời nào, bích tuyền của muốn mệnh của nàng, nhưng nàng hồi báo lại là loại độc cơ hồ muốn đòi mạng, nếu phải Liễu Văn Hoa đến đây, chỉ sợ......

      là ngoan!

      Nhưng là nàng ràng trúng độc, giải như thế nào?

      Ngư......

      Tắm rửa -- chẳng lẽ chính là phát ở cái thời điểm kia?

      Nhưng giải độc như thế nào? Gia Cát Tĩnh Trạch? thể a, nếu là Hoàng Phủ Cảnh Hạo còn có khả năng, Gia Cát Tĩnh Trạch chưa từng nghe qua hội giải độc a!

      Lúc này lại nghĩ tới lời trước khi Thần Tịch với , nhắm mắt thở dài, giận tiểu nữ nhân!

      Vì sao lại có chút nào hận nàng đây?

      Liễu Văn Hoa nhìn bộ dáng này của nhịn được đả kích : “Như thế nào, ngươi còn luyến tiếc nhân gia?”

      Hoa Tử Huyễn mở mắt ra suy yếu cười cười: “Đúng vậy, luyến tiếc đâu, bằng ngươi tại dẫn theo ta đuổi theo nàng quăng ta vào xe ngựa củ nàng để nàng nhìn xem ta có chết?”

      Lưu Phỉ trừng lớn mắt: “Đại ca, người này phải là bị hạ độc cái ngu như vậy chứ?”

      Liễu Văn Hoa tràn đầy đồng cảm, bất quá biết Hoa Tử Huyễn có ngốc, người này luôn luôn làm việc theo lẽ thường.“Ngươi xác định muốn ta quăng ngươi qua đó?”

      “Ân, quăng qua , ta vừa vặn nhìn xem nàng nhẫn tâm như thế nào.”

      Liễu Văn Hoa lắc đầu, nam nhân này phỏng chừng là lâu lắm có bị ngược!

      Lưu Phỉ nhìn Đại ca nhà mình đem người nào đó nhấc tới nhịn được kinh hô, “Đại ca, ngươi muốn --”

      “Phỉ nhi, ngươi tiếp tục trước, chậm chút, cần lộ ra thân phận. Tìm cơ hội tới gần Cung Thần Tịch, nhưng là thể tùy ý ra tay, thời cơ đến ta thông tri ngươi xuống tay.”

      “Tốt.”

      Liễu Văn Hoa dẫn theo Hoa Tử Huyễn dùng khinh công bay , đoàn người Thần Tịch cũng nhanh, bất quá cũng chậm, Liễu Văn Hoa đuổi theo cái canh giờ mới vượt qua.

      Lúc này Thần Tịch ở trong xe ngựa nhắm mắt lại, lại nghe đến tiếng hô to: “Cung Thần Tịch, nam nhân này ngươi còn muốn sao?”

      Đại danh Xích Dương công chúa bị người khác hô như thế, ít hộ vệ thay đổi sắc mặt, Thần Tịch ló đầu ra nhìn đến cái người bịt mặt, mấu chốt là tay dẫn theo người hấp dẫn ánh mắt của nàng, đồng tử co rụt lại: “Là Hoa Tử Huyễn?”

      “Đúng vậy, ta nửa đường kiểm đâu, biết ngươi còn muốn hay ?”

      “Cần như thế nào, cần lại như thế nào?”

      Liễu Văn Hoa che mặt hắc hắc cười : “Nếu muốn, ta quăng cho ngươi, tiếp được cho là của ngươi, ngã là chết tính mạng của ; Nếu cần, ta xem bộ dạng sai, quăng vào cái tiểu quan !”

      Hô --

      Thần Tịch hấp khẩu khí, nhìn bên người Gia Cát Tĩnh Trạch liếc mắt cái, ý bảo đợi tiếp được nhân, “Cứu người mạng còn hơn xây bảy tháp phù đồ, ta !”

      ! Tiếp được a!” Liễu Văn Hoa xong nhàng quăng cái, căn bản chính là muốn cho Hoa Tử Huyễn thẳng tắp té xuống thành bộ dạng tàn phế, nếu phải Gia Cát Tĩnh Trạch động tác rất nhanh, cái mạng của thực liền quy thiên.

      Dẫn theo Hoa Tử Huyễn trở lại mã xa, nhìn Thần Tịch liếc mắt cái: “Công chúa, còn thở.”

      Thần Tịch ánh mắt trầm trầm, ngược lại nhìn về phía người bịt mặt: “Người ta muốn, lần sau có cơ hội lại cho công tử đưa phần đáp lễ.”

      “Ha ha -- thú vị, bản bang chủ chờ!”

      Bang chủ?

      Thần Tịch ánh mắt chợt lóe, người này người hơi thở có chút quen thuộc, bang chủ...... Hắc Long bang! muốn mở miệng hỏi lại phát người sớm rồi, đáng tiếc.

      “Ha ha, công chúa còn tính có điểm thiện tâm a!” Hoa Tử Huyễn hé ra khuôn mặt suy yếu .

      Thần Tịch liếc mắt nhìn : “Ngươi chết cũng rất tốt.”

      Ha!

      ra trong mắt nàng có chết hay cũng sao cả! Giờ khắc này Hoa Tử Huyễn thực bị thương, thực nghẹn khuất, vì sao muốn chịu khí như vậy?

      “Tĩnh Trạch, Hoàng Phủ làm cho chút dược uống vào, ta cũng nghĩ tới suốt ngày mặt với người sắc mặt tái nhợt, hội ảnh hưởng tâm tình.”

      “Là, công chúa.” Gia Cát Tĩnh Trạch thần sắc phức tạp nhìn Hoa Tử Huyễn liếc mắt cái, người này hẳn là chết, nhưng công chúa lại buông tha .

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cấp Hoa Tử Huyễn chẩn trị chút liền mở ít dược, màn đêm buông xuống họ tiến đến cái trấn , Hoàng Phủ lại lần nữa mở phần dược, cố ý làm cho người ta hầm tốt lắm đưa qua cấp Hoa Tử Huyễn.

      Hoa Tử Huyễn uống xong ngụm sau liền phen phát điên, từ lúc chào đời tới nay vốn có uống qua khổ dược như vậy!

      Ô ô, mưu sát a!

      nay tựa hồ trở thành tiểu bạch thỏ, lơ đãng xâm nhập sói oa a!

      Nữ nhân trước mắt này phải công chúa, mà là nữ sói a!

      Rất nhẫn tâm!
      sanone2112 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 60: Bị kiếp


      Edit: Phạm Mai


      Thần Tịch hảo tâm vỗ vỗ lưng cho , “Tử Huyễn, nên biết thuốc đắng dã tật lợi cho bệnh a!”

      “Nôn --”

      Hoa Tử Huyễn mặt đều muốn phun ra ngoài, thực hoài nghi thuốc này có phải hay dùng mười cân hoàng liên hầm thành, khổ giống dạng a!

      Thần Tịch vẻ mặt tiếc hận nhìn : “Ai, nhìn ngươi lãng phí hảo tâm của Hoàng Phủ, rất đáng tiếc a, sợ, còn có hơn phân nửa bát đâu, ngươi uống nhanh hết ! Hoàng Phủ thuốc này đủ phân lượng, bao ngươi trong vòng ba ngày liền tốt.”

      Phi phi phi -- vốn có bị thương, bất quá là trúng độc, trúng độc! Dư độc rửa sạch tự nhiên tốt rồi, đám bọn họ đều có nhân tính khi dễ người!

      Bi thúc giục Hoa Tử Huyễn hối hận trở lại, nhưng ở thời điểm tay bé Thần Tịch cái lại cái vỗ lưng lại cảm thấy trở về cũng tốt.

      Nhìn sắc mặt Hoa Tử Huyễn , Thần Tịch cũng hiểu được vì sao còn trở về, chẳng lẽ sợ chính mình giết ? Độc dược lúc trước muốn là thực hung hiểm...... Hoặc là còn muốn cấp nàng hạ độc?

      “Công chúa, ngươi kia là cái độc gì, lợi hại!” Hoa Tử Huyễn a miệng vô tâm phế hỏi, giống như người pahir chịu phải là vậy.

      Thần Tịch thở dài, người này có lẽ hẳn là ngợi khen tiếng, “Tùy tiện đảo cổ độc dược, là người kia cứu ngươi sao?”

      “Người nào? Là do chính ta mệnh lớn!”

      Thần Tịch mới tin , chút để ý hỏi: “Cái người àm quăng ngươi lại đây chính là bang chủ Hắc Long bang ?”

      Hoa Tử Huyễn sửng sốt, nữ nhân này là thông minh, chuyện tình muốn làm thực là khó khăn ít a.

      Ai, nhưng vì sao biết ràng có nguy hiểm còn lựa chọn phương pháp lưu lại ngu xuẩn như thế? Lắc đầu, chính mình cũng cảm thấy hoang mang.

      “Tĩnh Trạch, phái người chiếu cố .”

      “Là. Công chúa, đêm lạnh, trở về phòng nghỉ ngơi , giường muốn chuẩn bị tốt.”

      “Ân.”

      Gia Cát Tĩnh Trạch cùng Thần Tịch rời , lưu lại Hoa Tử Huyễn người ở trong phòng.

      Nhìn bóng dáng hài hòa của bọn họ, Hoa Tử Huyễn sắc mặt có chút thâm trầm, Gia Cát Tĩnh Trạch!

      Trở lại phòng khách, Gia Cát Tĩnh Trạch sắc mặt vui nhìn Thần Tịch, “Công chúa, vì sao còn lưu lại ?”

      Thần Tịch hướng giường nằm xuống, lười biếng : “ , ta cũng quá ràng, chính là cảm thấy nếu chết như vậy rất là đáng tiếc.”

      Gia Cát Tĩnh Trạch mi hơi nhíu lại, nguyên lai là luyến tiếc a!

      ngụm hờn dỗi dâng lên ở cổ họng, nghĩ muốn hướng nàng rống giận trận lại chung quy thể nhẫn tâm, đành phải vẫy vẫy ống tay áo xoay người rời .

      Thần Tịch bất đắc dĩ thở dài tiếng, tức giận cũng tốt.

      Luôn bày ra bộ dáng quý công tử phiền lụy a, ràng thích vì sao phải chịu đựng ?

      Đốc đốc --

      Ngoài phòng truyền đến tiếng đập cửa, Thần Tịch nhìn bóng dáng ở cửa chút, “Vào .”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo đẩy cửa bước vào, sắc mặt có chút trầm, so với Tĩnh Trạch quý công tử có tính tình hơn, nhìn cái, cái này biểu hờn giận đâu!

      “Thần bái kiến công chúa!”

      “Làm sao đột nhiên hành đại lễ như vậy a?” Thần Tịch liếc mắt nhìn , cũng có ngăn trở, nam nhân này làm việc gì đều có mục đích nhất định, nàng chỉ cần nhìn là được.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo khó xử nhìn nàng, “Công chúa muốn lưu lại Hoa Tử Huyễn người nguy hiểm như vậy sao?”

      “Tạm thời giữ !”

      “Công chúa là đối để bụng?”

      Như thế nào mà mỗi người đều hướng phương hướng này hỏi nàng đây? Chẳng lẽ nàng trừ bỏ coi trọng đối phương còn lí do gì khác để bỏ qua cho đối phương lần sao? Thần Tịch ngay cả biện giải cũng muốn nhiều lời câu, dù sao trong lòng bọn họ muốn nhận định chuyện tình như thế.“Tùy ngươi nghĩ như thế nào , dù sao kết quả là như thế này.”

      “Công chúa, thần thể ngươi càng ngày thích vui đùa, Đại công tử với ta đối với người hạ độc, nếu ta có đoán sai tất nhiên là cho ngươi hạ bích tuyền, người của ta muốn tra ra thân phận của , Các chủ Lưu Các. Bích tuyền chính là độc dược nổi tiếng bên trong giang hồ, trúng độc nếu bị nhân khống chế, nặng cả đời si ngốc, thậm chí chết.”

      “Nga, như vậy a? vậy kê đơn là muốn khống chế ta !”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo xem nàng như trước đến nơi đến chốn thần sắc trong lòng bốc hỏa, đây vẫn là lần đầu tiên bởi vì Xích Dương công chúa dung túng địch nhân mà tức giận, trước kia ngay cả tức giận cũng chỉ là đối với quấn quýt si mê của nàng cảm thấy phiền chán.

      Nàng là vì sao trở nên coi trọng tánh mạng chính mình như thế? Nếu đây là cái gọi là nghĩ thông suốt hoặc là buông tay thể lần nữa lo lắng dụng tâm của nàng.

      “Hoàng Phủ, ngươi tựa hồ hy vọng ta chết, bất quá, giống như cũng hy vọng ta trở lại Nhai Nữ quốc. bằng, ngươi trắng ra với ta tiếng, ngươi hi vọng nhất là ta làm như thế nào?”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo nghe vậy thân mình hơi hơi cứng đờ, hy vọng......“Thần hy vọng công chúa bình an là tốt rồi, quyền thế bất quá nhất thời, công chúa thân là công chúa đặc biệt nhất Nhai Nữ quốc, muốn rất là may mắn, tranh cái vị trí kia, ngày hội thực tiêu dao.”

      tranh? Đại công chúa thả tâm với cái muội muội tay cầm mười vạn tinh binh? Ha ha, nếu yên tâm đối với bản tôn làm như vậy.

      Nàng đời này muốn làm ni , cũng phải người thanh tâm quả dục, nàng hy vọng vận mệnh chính mình có thể nắm giữ ở trong tay chính mình, hy vọng chính mình sống được thống khoái!

      “Công chúa --”

      “Ta nghe được, đêm khuya, ta mệt mỏi, ngươi cũng trở về phòng nghỉ ngơi !” Thần Tịch vẫy vẫy tay, ý bảo lui ra.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng là nổi giận, Cung Thần Tịch chút để ý cứ như điều gì đó cứ ở trong lòng nghẹn lại, treo......

      đột nhiên vọt tới trước giường, mãn nhãn tức giận nhìn chằm chằm nàng: “Công chúa nghĩ đến có mười vạn tinh binh là có thể cùng Đại công chúa thậm chí Nữ hoàng đối kháng sao? Công chúa nghĩ đến có mười vạn tinh binh là có thể ý làm bậy, tùy tâm sở dục sao?”

      Thần Tịch thân thủ đẩy chút, “Hoàng Phủ, đừng như vậy tới gần ta, làm ta sinh ra cảm giác tốt.”

      “Ngươi --”

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo vốn là nổi giận, nghe xong lời này lại nhịn được, nổi giận đùng đùng phất tay áo ly khai.

      Gia Cát Tĩnh Trạch cùng Hoàng Phủ Cảnh Hạo trước sau chạy ra khỏi khách sạn phát tiết lửa giận, Tiêu Băng lãnh lãnh đứng ở nóc nhà, lẳng lặng đứng, vô thanh vô tức.

      Bỗng nhiên, đạo bóng đen xâm nhập khách sạn, người tới võ công rất cao, Tiêu Băng trước tiên liền phát , bất quá thân, hộ vệ khác có phát dị tượng.

      Thời điểm người nọ còn có tới gần Thần Tịch liền cách khoảng điểm huyệt chế trụ Thần Tịch, sau đó lấy chăn che lại, khiêng người ra ngoài.

      Tiêu Băng nắm trường kiếm đuổi sát mà , xuyên qua mấy cái phố, bóng đen khiêng Thần Tịch vào cái cửa sau, Tiêu Băng nghe được phía trước truyền đến thanh huyên náo trong lòng biết ổn, gia tốc vọt vào sau nhưng có nhìn đến bóng dáng Hắc y nhân, làm mất dấu!

      Trong lòng mồ hôi lạnh toát ra, là ai?

      Cư nhiên đem công chúa bắt cóc vào thanh lâu!

      Sau đó hối hận, vừa rồi nên kêu hộ vệ để chặn lại hắc y nhân, chuyện tình Xích Dương công chúa vào thanh lâu nếu bị truyền ra ngoài Nhãi Nữ quốc nhất định mất hết thể diện.

      Nóng vội lượn vòng vẫn như trước có nhìn thấy bóng dáng Cung Thần Tịch, bất đắc dĩ chỉ có trở lại khách sạn tìm mấy người Hoàng Phủ Cảnh Hạo thương lượng.

      Hoàng Phủ Cảnh Hạo cùng Gia Cát Tĩnh Trạch vừa nghe việc này, mặt đều tái , giờ phút này trong lòng đều biết, người này căn bản chính là muốn hủy danh dự của công chúa.

      “Hoàng Phủ tướng quân, chuyện này làm như thế nào mới tốt? thể gióng trống khua chiêng tìm người, cũng thể tìm, chúng ta --”

      “Kêu thêm vài người có thể tin được vào thanh lâu kia, chúng ta cũng ! Mặc kệ là ai trước phát công chúa được để lộ ra ngoài, trước đem người mang sau.”

      “Hảo.”

      Vì thế, mấy người Hoàng Phủ Cảnh Hạo mang theo vài cái thân tín dịch dung phen, trước sau vào thanh lâu kia.

      Lão bản thanh lâu chỉ cảm thấy hôm nay tài vận sai, đến đây nhiều khách nhân mới mẻ, hơn nữa vừa vào cửa đều là ám chỉ muốn người mới, này vừa vặn a, gần nhất nàng vừa vặn thu vài cái người mới đâu!

      ......
      sanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 61: Lưu lạc thanh lâu

      Edit: Phạm Mai


      theo nương thanh lâu trang điểm đẹp kia lên phòng lầu, Gia Cát Tĩnh Trạch đối với hương vị dày đặc son phấn nơi này thực là phản cảm, đồ ăn cùng rượu được bày lên bàn.

      bao lâu trận mùi thơm ngát đánh úp lại, bóng dáng xanh nhạt xuất ở trước mặt của , Gia Cát Tĩnh Trạch gặp người trước mắt vẻ mặt sáng ngời này cũng có chút ngoài ý muốn, nữ nhân này cũng phải tuyệt mỹ, nhưng mà nữ tử như thế lại xuất ở trong thanh lâu cũng làm cho người ta có chút ngạc nhiên.

      “Công tử, ta kêu Yên Nhi, hiểu lắm quy củ nơi này, còn thỉnh công tử cần ghét bỏ.” Thanh uyển chuyển giống như chim hoàng oanh ở buổi sáng bình minh dễ nghe, làm cho người ta đành lòng trách cứ nàng nửa phần.

      Gia Cát Tĩnh Trạch thở dài, “Ta có ghét bỏ ngươi, bất quá, ta thích phải kiểu nữ nhân như ngươi, ngươi kêu lão bản đổi cái đến đây !”

      Yên Nhi thân mình run lên, thời điểm con ngươi trong suốt nhìn về phía Gia Cát Tĩnh Trạch hơn phần ủy khuất, “ thể vào mắt công tử là Yên Nhi có phúc khí, chính là......” Nàng bỗng dưng hướng tới phía Gia Cát Tĩnh Trạch ngay tại thời điểm muốn phòng bị lại đột nhiên quỳ xuống, thấp giọng cầu xin : “Công tử, ta vốn là nữ nhi gia đình trong sạch, bởi vì bị kẻ có tiền ở trấn coi trọng, muốn nhận ta làm thiếp, ta muốn người nọ liền ác độc hại người nhà của ta còn đem ta...... Yên Nhi nhìn ra được công tử là người có năng lực, cầu công tử chủ trì công đạo cho ta, chỉ cầu công tử có thể chuộc thân cho ta, ít hôm nữa Yên Nhi nhất định kiếm tiền trả lại công tử.”

      Mỗi tiếng cử động của nàng đều thực hợp lễ nghi, tuy rằng cầu xin cũng có giống như những người bình thường, nàng chính là nhu nhược quỳ ở trước mặt như vậy, đôi con ngươi tràn đầy sắc thái cầu xin.

      Gia Cát Tĩnh Trạch yên lặng hồi, nhân tiện : “Ta có thể giúp ngươi chuộc thân, bất quá trước đó ta hy vọng ngươi có thể giúp ta tìm được nữ nhân ở trong này, nàng là hôm nay mới bị người khác mang vào, ngươi có nghe chút tin tức gì?”

      Yên Nhi sửng sốt, nguyên lai là tới cứu người, nghĩ nghĩ lắc đầu, “Yên Nhi đến đây bốn năm ngày, mấy ngày trước có vài nữ tử bị bấn tới đây, nhưng hôm nay là ai. biết người công tử tìm lớn lên trông thế nào?”

      “Nàng -- nàng thực đặc biệt! Vừa thấy liền giống người thường......” Tóc hồng lam mâu Xích Dương công chúa chính là thực giống người thường , Gia Cát Tĩnh Trạch hơi hơi thở dài.

      Yên Nhi hơi hơi ảm đạm, “Công tử, đêm nay lão bản nương tuyển người khách để ta tiếp, ngươi có thể hay ......”

      “Chờ ta tra xét việc này liền giúp ngươi lần !”

      Yên Nhi cắn cắn môi, chờ? Nam nhân này quả nhiên muốn chính mình chờ, nhưng nàng chờ nổi, trong lòng hung ác, tay trong tay ao lặng lẽ mở cái chai, cần lát, Gia Cát Tĩnh Trạch liền cảm giác được thân thể chính mình thích hợp, mắt lạnh đảo qua, chưởng chụp lên bả vai Yên Nhi.

      Oành tiếng, Yên Nhi bị chụp đánh vào cái bàn, rồi thời điểm ngã xuống oán hận nhìn cái.

      Cũng ngay tại phía sau, cách vách cũng truyền đến trận tiếng vang, đó là bóng dáng Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhanh chóng lui ra khỏi thanh lâu, cũng thấy được Gia Cát Tĩnh Trạch té mặt đất, nhưng có quay lại cứu , chỉ là nhìn thoáng qua liền bay nhanh ly khai.

      Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn ra được động tác của so với bình thường muốn chậm chút, chỉ sợ cũng trúng chiêu, lại nghe chút động tĩnh chung quanh, nhưng lại chỉ có Hoàng Phủ Cảnh Hạo người chạy ra, đáng giận!

      Là ai thiết kế cạm bẫy làm cho bọn họ trúng chiêu, Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng thể gặp chuyện may, nếu có việc, công chúa làm sao bây giờ?

      “Ba ba --”

      người bịt mặt vỗ vỗ tay vào, cười : “Đại công tử quả nhiên có lòng nghĩa hiệp, thế nhưng đáp ứng cứu giúp cái nữ nhân lần đầu gặp mặt, biết là sắc đẹp tác quái vẫn là tâm địa tốt đây?”

      “Ngươi là ai?” Gia Cát Tĩnh Trạch trong lòng biết trúng chiêu cũng có giãy dụa, nếu có đoán sai, biết trúng độc gì của bọn họ, bây giờ cả người có khí lực, cái đó và nhuyễn cân tán hiệu quả cơ hồ giống nhau.

      Người bịt mặt đỉnh đạc ngồi ở ghế, đánh cái vang chỉ, “Công chúa, mời ngươi xuất !”

      Gia Cát Tĩnh Trạch trừng lớn ánh mắt, nhìn Cung Thần Tịch chậm rãi theo cửa hông vào, “Công chúa!”

      Tóc hông Thần tịch muốn biến thành tóc đen của người bình thường, cặp con ngươi màu lam kia vẫn như trước kia, nàng xem Gia Cát Tĩnh Trạch liếc mắt cái, thở dài: “Ta cũng biết Tĩnh Trạch là cái nam nhân ngốc tâm địa thiện lương đâu!”

      “Công chúa!” Gia Cát Tĩnh Trạch xấu hổ đến xấu hổ vô cùng, hề động sắc tâm, chỉ là cảm thấy nàng kia là những lời , nếu , giúp phen cũng có cái gì, cho tới bây giờ đều có thiếu tiền.

      Người bịt mặt tiếc hận nhìn Thần Tịch : “Cái này tốt lắm, công chúa, ngươi ở trong này giúp ta làm việc a!”

      “Nếu ta đồng ý đâu?”

      Người nọ ha ha cười, tuyệt sốt ruột, “Công chúa cũng biết Hoàng Phủ Cảnh Hạo dẫn theo chín thân tín trước sau vào nơi này nghĩ cứu ngươi, bỏ Đại công tử cùng Tứ công tử ở ngoài, còn có chin cái mạng ở trong tay của ta nha!”

      “Hừ, ngươi chờ đắc thủ mới làm cho ta tỉnh lại, đánh chính là xâm lược chủ ý ?”

      Người bịt mặt lộ ra dù chỉ là chút, cười đến rất là sáng lạn: “ có biện pháp a, lúc trước ở trong tay công chúa ta tổn thất mất vài vị huynh đệ đâu! Đều thấy công chúa ra tay như thế nào, đành phải chuẩn bị mọi thứ tốt! Có con tin có thể làm cho công chúa ngươi phối hợp chút cũng tốt, nếu công chúa quan tâm đến tánh mạng của bọn họ, ta cũng để ý giết bọn họ để đền mạng cho vài vị huynh đệ chết , dù sao ta mệt!”

      Thần Tịch thân thủ sờ sờ tóc chính mình, biến thành màu đen đúng là thói quen, “Đem đầu ta làm trở lại màu đỏ, ta đáp ứng cầu của ngươi.”

      Gia Cát Tĩnh Trạch quá sợ hãi, “Công chúa, chúng ta như thế nào trọng yếu, ngươi !”

      Thần Tịch nhìn nháy mắt mấy cái chút để ý : “Ta được a, ta lại có võ công, có thể dụng độc cũng thể lập tức độc chết mọi người !”

      “Công chúa, người nơi này cấu kết người Hắc Long bang hại ngươi, tội đáng chết vạn lần!” Nếu muốn cho Xích Dương công chúa ở trong này nghe theo lời bài bố của kẻ khác, còn bằng chết .

      Thần Tịch cũng để ý tới nhìn về phía người bịt mặt: “Thế nào, bang chủ Hắc Long bang, ta đáp ứng rồi, khôi phục màu tóc cho ta, ta và ngươi tương phản, ta chán ghét màu đen!”

      Ngạch!

      Sắc mặt của Liễu Văn Hoa bịt khăn che mặt đen xuống, nữ nhân này khỏi quá kiêu ngạo, bất quá, nàng muốn rơi vào trong tay , “Hảo, ta nhưng là vì công chúa suy nghĩ, khi khôi phục màu tóc, chỉ sợ thế nhân nhận định công chúa tới Vãn Hương lâu nơi này, đều thể chối cãi!”

      Thần Tịch bĩu môi, nàng ngây ngốc nghĩ đến đối phương là vì nàng suy nghĩ, bất quá là muốn nhiều chút việc vui thôi, “Ta chỉ là đáp ứng ngươi ở trong này ngốc vài ngày, bất quá, ngươi đừng vọng tưởng bản công chúa đối với ngươi duy mệnh là từ, chọc giận ta liền hung ác tâm làm cho người nơi này toàn bộ chôn cùng, bao gồm ngươi!”

      Liễu Văn Hoa cười ha ha đứng lên, nửa ngày mới dừng lại, đối với nàng giơ ngón tay cái lên: “Xích Dương công chúa quả nhiên đủ cuồng, ta thích!”

      “Đừng, ta chán ghét tiểu nhân dấu đầu loi đuôi như ngươi.”

      Liễu Văn Hoa giận dữ, tháo khăn che mặt xuống, Thần Tịch nhìn qua cẩn thận đánh giá phen, chậc chậc : “Ân, sai, ngũ quan đoan chính, hai mắt hữu thần sáng ngời, xỉ bạch môi hồng, kham cho là tuấn nam nhi, sắc tướng còn , bất quá, so với ta sáu cái phu thị còn kém như vậy nhất đẳng!”

      “Ngươi --”

      Liễu Văn Hoa muốn thân thủ bóp chết nàng, cư nhiên đem cùng phu thị của nàng so sánh với nhau, Liễu Văn Hoa đường đường đại nam nhân, sao lại cùng người khác cùng chung nhất nữ!

      “Bang chủ Hắc Long bang, dược đâu.”

      Liễu Văn Hoa mím môi lấy ra lọ dược, Thần Tịch lấy uống xuống, bất quá thời gian nửa nén hương phát sắc liền khôi phục, lửa đỏ rực rỡ, nàng thân thủ phủ chút sợi tóc chính mình, bay ở trong trung lên loại kinh diễm khó cưỡng.
      sanone2112 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 62: Vừa hôn tâm động

      Edit: Phạm Mai


      Thần Tịch vừa lòng kiểm tra sợi tóc chính mình hoàn hảo giống như lúc ban đầu chút, sắc mặt cũng có phần tình tươi cười, “ sai, ngươi thuốc này hiệu quả cũng tệ lắm.” đại mọi người có dược thủy thần kỳ như vậy đâu!

      Liễu Văn Hoa hừ tiếng, nghĩ quan tâm nàng, biết cái tên Hoa Tử Huyễn kia làm sao coi trọng nữ nhân này, cùng nữ nhân như vậy cùng chỗ căn bản chính là chính mình tìm khí chịu.

      Thần Tịch chậm rãi đến trước người Yên Nhi, tay nắm lấy cằm của nàng, tươi cười chói mắt, “Ngươi chính là nữ nhân làm cho Tĩnh Trạch phạm vào sai lầm như thế này a?”

      Yên Nhi chống lại đôi mắt Thần Tịch, trong lòng nhất thời có sợ hãi, giãy dụa muốn lui ra phía sau, Thần Tịch cũng cản trở nàng, để nàng tránh ở phía sau Liễu Văn Hoa.

      “Này, Hắc bang chủ, ngươi tên là gì, nếu có tên về sao ta liền gọi tắt ngươi là Hắc Bang Chủ hoặc là Tiểu Hắc cũng được.”

      Liễu Văn Hoa khóe miệng quất thẳng tới, Tiểu Hắc? “Ta gọi là Liễu Văn Hoa!”

      “Ai nha, tên này nghe nhã nhặn nha, như thế nào cùng bản nhân quá hòa hợp đâu? Chỉ có thể Tiểu Hắc ngươi phụ kì vọng của cha mẹ ngươi nha, bọn họ hy vọng ngươi văn nhã làm thư sinh, ngươi lại...... Ai ai, bất hiếu a!”

      Liễu Văn Hoa sắc mặt thực đen, hôm nay nhẫn nại của cũng coi như tốt lắm, nếu là những người khác sớm bị chụp chết!

      Đối với tức giận của Thần Tịch nhìn như thấy, đối phó địch nhân chính mình làm gì mềm lòng? Cho dù bắt được nhược điểm của nàng thế nào? Chẳng lẽ nàng đối cợt nhả, chó vẩy đuôi mừng chủ?

      Buồn cười!

      Thần Tịch ánh mắt lại quét Yên Nhi liếc mắt cái: “ , ngươi vì sao đối Tĩnh Trạch hạ độc?”

      Yên Nhi nhìn về phía Liễu Văn Hoa, Liễu Văn Hoa : “Ngươi trực tiếp cùng công chúa !”

      Yên Nhi mân mím môi kiên trì : “Vốn ta là nghĩ đối vị công tử này xuống tay, nhưng là ta cầu giúp ta chuộc thân, để cho ta chờ, lão bản nương muốn tối nay ta tiếp khách, ta như thế nào chờ, nếu giúp ta ta tự nhiên muốn tự cứu!”

      “Cho nên ngươi lựa chọn cùng Tiểu Hắc hợp tác?”

      “Cung Thần Tịch -- đừng tưởng rằng ta giết ngươi!” Liễu Văn Hoa nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm nàng.

      Thần Tịch nhún nhún vai, “Được rồi, vậy kêu Hắc bang chủ......”

      Ánh mắt như đao của người nào đó phi đến, Thần Tịch thở dài: “Ai, đại nam nhân so đo cái xưng hô làm cái gì? Được rồi, liền kêu ngươi Văn Hoa !”

      “Phốc --”

      Liễu Văn Hoa vừa mới uống nước trà vào miệng liền phun ra ngoài, trừng mắt: “Ta và ngươi quen!”

      “Đúng vậy, ta cũng hiểu được chúng ta quen, nhưng ngươi lại ba ba thiết kế muốn đem ta ở lại bên cạnh ngươi, cùng ngươi ở thanh lâu địa phương kích thích như vậy ở chung, ta rất khó mà nghĩ tới ngươi đối với ta có cái tâm tư ái muội gì đó......”

      “Câm mồm!” Liễu Văn Hoa sắp tức chết rồi, nữ nhân như vậy quả thực chính là biết xấu hổ, Hoa Tử Huyễn căn bản chính là người mù!

      Nhìn đến càng tức giận Thần Tịch lại càng cao hứng, còn vẻ mặt tiếc hận thở dài: “Văn Hoa nha, ta đói bụng, có phải hay nên làm cho ta chút bữa ăn khuya?”

      Vù vù --

      nhẫn!

      Liễu Văn Hoa nhìn Yên Nhi liếc mắt cái, “ làm cho người ta chuẩn bị bữa ăn khuya lại đây.”

      Thần Tịch lại bổ sung vài câu: “Muốn ăn đặc biệt ít nga!”

      Liễu Văn Hoa bóng dáng run lên, nữ nhân này là......

      Ai!

      Lần sau tiếp sinh ý có liên quan đến nữ nhân này!

      Thần Tịch thế này mới qua nâng Gia Cát Tĩnh Trạch dậy, “Ngươi sao chứ?”

      Gia Cát Tĩnh Trạch xấu hổ nhìn nàng, “Thực xin lỗi, công chúa, ta rất --”

      “Ngồi nghỉ ngơi , nếu ngủ giường? Hoặc là cùng ta cùng nhau ăn chút đồ ăn khuya?”

      “Ta cùng công chúa !”

      bao lâu có nha hoàn đưa tới ăn khuya, Thần Tịch qua loa nhìn thoáng qua, bất quá chính là mấy dĩa điểm tâm, nhíu mày: “ là keo kiệt, cái gì Vãn Hương lâu a, căn bản chính là lừa người!”

      Liễu Văn Hoa sờ sờ cái trán, cuối cùng nhịn xuống tức giận, “Công chúa muốn ăn cái gì?”

      “Ân, tửu lâu nổi tiếng nhất của trấn này mua cho ta bàn đồ ăn đặc sắc đến đây !”

      “Cung, thần, tịch --” Liễu Văn Hoa chữ chữ hô tên của nàng, “Ngươi là phải tưởng bức ta trước giết người cho ngươi đưa cơm?”

      Thần Tịch đẩu đẩu thân mình ghét bỏ : “ thể tưởng được ham mê của Văn Hoa ngươi biến thái như vậy, nếu có nhân biết ngươi có ham mê như vậy, chỉ sợ ai dám ăn cơm với ngươi......”

      “Ngươi --”

      “Ôi chao ôi chao, chớ , cái kia, Yên Nhi, kêu nàng mấy ngày nay hầu hạ ta, ta cũng thể có nha hoàn chiếu cố!”

      “Hảo!”

      Liễu Văn Hoa khắc cũng thể ở lại, trực tiếp bay .

      Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn đến trong phòng người, cũng là giãy dụa quỳ gối trước mặt Thần Tịch: “Công chúa, mời ngươi rời nơi này, Hoàng Phủ tướng quân có trúng chiêu, có thể hộ ngươi chu toàn.”

      “Dù sao nhàm chán, ngay tại nơi này ngoạn mấy ngày !”

      “Công chúa! Nếu việc này bị nhân truyền ra ngoài, công chúa nhất thế danh......”

      Thần Tịch giật môi cười khẩy : “Xích Dương công chúa thanh danh sớm bị nhân làm hỏng rồi, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi ly khai nên cái gì tình cũng chưa?”

      “Công chúa, mời ngươi rời , ta cùng Tứ công tử có chết cũng có gì đáng giá, này thân vệ cũng giống nhau!”

      “Chụp --”

      Gia Cát Tĩnh Trạch khiếp sợ nhìn nàng, nàng vừa mới cho bạt tai!

      Thần Tịch chỉ tiếc rèn sắt thành thép trừng mắt : “Nếu là tâm tâm niệm niệm muốn tốt cho ta, vì sao vừa rồi tỉnh táo chút? Đối phương có thể ở dưới mí mắt Tiêu Băng cướp ta tự nhiên là bất phàm, đối thủ hội ngây ngốc chờ các ngươi đến cứu người? Vốn thanh lâu bị người coi là nơi hỗn độn nhất, người nào cũng có, ngươi còn có làm cái gì bị nữ nhân hạ gục, ngươi xấu hổ hay xấu hổ? Vả lại, gặp hạn liền gặp hạn, cùng lắm cố gắng, người ai mà trải qua, chỉ cần hấp thụ giáo huấn lần sau đừng phạm nữa là được. Làm sao lại có bộ dáng giống như bị buộc đến đường cùng?”

      Gia Cát Tĩnh Trạch cúi đầu, trong lòng buồn bã, nếu công chúa ly khai, còn ở nơi này bị nhân bài bố, công chúa này cả đời cũng hội xoay người!

      Thử hỏi thế nào quốc gia quốc chủ là ở thanh lâu......

      Nam nhân có thể *, Hoàng đế có thể cải trang tìm nữ nhân, nhưng là kia hết thảy đều là cải trang, ai dám đường đường chính chính thế này?

      Nếu bởi vì mạng mấy người bọn họ khiến cho công chúa bị nhân cả đời chỉ trỏ, chết có là cái gì đâu?

      Thần Tịch thấy bộ dáng thể thông suốt, bất đắc dĩ, lôi kéo đến giường , “Bằng , tối nay chúng ta động phòng hoa chúc !”

      Ngạch!

      Gia Cát Tĩnh Trạch sắc mặt quả thực là có thể dùng đủ mọi màu sắc đến hình dung, sở hữu tâm tư cuối cùng về vì tĩnh mịch.

      Thần Tịch nhìn đến bộ dáng này của dốt cuộc nở nụ cười, cười đến bụng đều có chút phiếm đau, “Ha ha...... Ha ha ha...... Tĩnh Trạch, ngươi rất đáng ! Ôi, mẹ ơi, ngươi như thế nào liền đáng như vậy đâu? Rốt cục ngoài bộ mặt quý công tử kia còn có bộ mặt khác, ta cao hứng!”

      gì!

      Gia Cát Tĩnh Trạch được tự nhiên nằm xuống, hề để ý tới nàng, nữ nhân vô tâm phế!

      đều muốn vì nàng tìm chết, nàng làm sao có thể còn cười vô tâm phế như vậy.

      Thần Tịch thân thủ lắc lắc cánh tay , dịu dàng : “Tĩnh Trạch, chúng ta ở trong này ngoạn vài ngày liền ra ngoài.”

      “......”

      “Tĩnh Trạch, ngoạn vài ngày thôi! Ngươi phải đáp ứng ta thân ái ngươi thế nào?”

      Người nào đó thân mình cứng ngắc, mỗ nữ tiếp tục trêu đùa: “Tĩnh Trạch, chúng ta -- ngô......”

      Thần Tịch trừng lớn mắt thấy gương mặt phóng đại trước mắt, ngây người.

      Gia Cát Tĩnh Trạch nhìn đến biểu tình của nàng rốt cục hết giận, đồng thời cũng có chút ảm đạm, lưu luyến buông ra nàng tiếp tục nằm ngủ.

      Thần Tịch sờ sờ môi, vừa mới như vậy chút, lòng của nàng bỗng nhiên có loại nhảy lên, hay là đây là cảm giác tâm động? , , hẳn là bị dọa .

      Vỗ vỗ ngực, Thần Tịch vẫy vẫy đầu cũng theo nằm xuống .

      “Công chúa, ta tuy rằng trúng nhuyễn cân tán, nhưng là vẫn là có chút khí lực.” Trầm mặc lâu, Gia Cát Tĩnh Trạch bỗng nhiên mạc danh kỳ diệu câu như vậy.
      sanone2112 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 63: Ai ép buộc ai

      Edit: Phạm Mai



      Thần Tịch bắt đầu ngạc nhiên, lập tức có chút vui mừng: “Chẳng lẽ là độc tính bắt đầu tan?”

      Ai, Gia Cát Tĩnh Trạch đen mặt, trông cậy vào nàng nghe hiểu đúng là mong đợi bạc đầu.

      “Làm sao vậy? Vì sao lời nào?” Thần Tịch xoay người chi khởi nửa thân mình nhìn , con ngươi màu lam trong đêm tối lên trong suốt.

      “Công chúa phải nghĩ động phòng hoa chúc sao?”

      Ách!

      Khuôn mặt Thần Tịch đỏ hồng lên, nuốt nuốt nước miếng, xấu hổ nằm xuống, “Cái kia, hay giỡn, chúng ta...... phải sớm......”

      “Công chúa có cho ta đêm động phòng hoa chúc!”

      Gì!

      Hai người bọn họ vẫn trong sạch? Được rồi, Thần Tịch thừa nhận nàng tò mò, lại xoay người nhìn chằm chằm Gia Cát Tĩnh Trạch bát quái hỏi: “Ngươi là chúng ta --”

      “Công chúa có chính thức thú ta làm phu thị, Nữ hoàng chính là làm cho người ta tặng chúng ta lại đây, có làm tiệc rượu!”

      “Cái kia, ta là hai chúng ta có hay cái kia......”

      Gia Cát Tĩnh Trạch bỗng nhiên có ác thú vị, ra vẻ hiểu nhìn nàng: “Người nào?”

      “Khụ khụ, chính là thượng -- viên phòng, đúng, viên phòng!”

      “Tự nhiên muốn viên phòng, công chúa tuy rằng thích Hoàng Phủ Cảnh Hạo, bất quá vẫn luôn cùng công chúa, công chúa tự nhiên cần an ủi!”

      Ô ô, vì sao lại cần nhân an ủi a?

      Thần Tịch bi ai thở dài, nếu bản tôn có thể cuồng dại chút, thủ thân như ngọc chút...... Khụ khụ, nàng là có thể ôm hoàn mỹ chi khu tìm cái nam nhân lý tưởng a!

      “Công chúa?”

      “Ngủ!”

      Ngay sau đó, ngoài cửa Yên Nhi mở miệng chuyện, “Cung nương, Liễu công tử , đợi còn có người cần ngươi tiếp đãi, ta xem ngươi vẫn là trước đừng ngủ!”

      Thần Tịch giận dữ, cái nha hoàn hãm hại Tĩnh Trạch mà thôi, còn dám bất kính! Ngồi xuống giọng : “Tiến vào đổ cho ta ly trà !”

      “Nga, tốt, nương nghĩ thông suốt là tốt rồi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe công tử phân phó, ngày nào đó nhận được tự do......”

      Yên Nhi bưng chén nước mặt mang tươi cười tiêu sái tiến vào, Thần Tịch tiếp nhận nước trà, có uống, thân thủ tiếp lấy ly trà nhìn hồi, sau đó đánh giá Yên Nhi liếc mắt cái hỏi: “Ngươi chính là ước gì ta bị người khác khi dễ? Ước gì Liễu Văn Hoa làm cho ta tiếp khách biến thành kỹ nữ?”

      Yên Nhi ngạc nhiên nhìn nàng, rất nhanh cúi đầu, “ nương cũng đừng oán ta, ta đều là làm việc nghe công tử phân phó, hơn nữa, Gia Cát công tử đau lòng ngươi như vậy, nhất định ghét bỏ ngươi!” Nàng thực đố kỵ, đố kỵ bên người Thần Tịch có phu thị mỹ mạo như thế, còn đối với nàng tình thực lòng như vậy, cho tới bây giờ vốn có nam nhân nguyện ý vì nàng bỏ qua sống chết!

      Nàng hận, vì sao mệnh của nàng liền tốt như vậy!

      Nữ nhân này quí vì công chúa, còn phải bị Liễu Văn Hoa đưa tới thanh lâu? Hừ, nàng chỉ cần nghĩ đến nàng ta đợi cũng bị nam nhân khác khi nhục nàng liền cảm thấy trận thống khoái!

      Gia Cát Tĩnh Trạch sắc mặt sớm tái rồi, nữ nhân này...... là mắt bị mù!

      Thần Tịch ngăn lại , cười cười, nhàng hắt cái, nước trà bị hắt hết lên mặt Yên Nhi, Yên Nhi đầu tiên là giận dữ, muốn thân thủ đánh Thần Tịch thời điểm lại cảm giác mặt có ngứa lại đau, hoảng sợ nhìn Thần Tịch: “Ngươi đối ta làm cái gì?”

      “Nha hoàn nên biết bổn phận nha hoàn, ngươi là nha hoàn Liễu Văn Hoa sai khiến cho ta, ngươi hiểu cái gì là bổn phận sao? Liễu Văn Hoa đem ngươi cho ta đúng là của ngươi sinh tử muốn ở ta tay!”

      , công tử là để cho ta giám thị ngươi!” Yên Nhi lại ngứa lại đau mặt đất lăn lộn,

      Thần Tịch lại nhất phái nhàn nhã nhìn nàng giải thích : “Đừng sợ, thuốc này chỉ làm làm cho dung mạo của ngươi bị hủy mà thôi, muốn mạng của ngươi đâu!”

      , cần --”

      Nếu như bị hủy khuôn mặt mà nàng lấy làm tự hào nhất sau này còn có nam nhân nào muốn nàng nữa?

      Yên Nhi thống khổ đánh cổn, lúc này muốn phải mặt đau, toàn thân đều đau.

      Thần Tịch lạnh lùng nhìn nàng khóc rống cầu xin, vốn tính kế Tĩnh Trạch nàng muốn nhịn lần, dám lộ ra tâm tư ngoan độc như vậy, nếu nàng thể gặp nàng quá hảo, như vậy nàng thành toàn nàng, khiến cho nàng sớm từng bước rời bên người nàng nhắm mắt làm ngơ !

      Chạm vào tiếng, môn bị đẩy ra.

      người nam nhân vọt tiến vào, ôm lấy Yên Nhi liền bắt mạch, nhìn đến vết thương mặt Yên Nhi sắc mặt của trầm trầm, nhìn về phía Thần Tịch thời điểm có sát ý, “Cung Thần Tịch, ngươi cần cấp mặt biết xấu hổ!”

      Thần Tịch ngoắc ngoắc môi, châm biếm: “Nga, các ngươi cấp mặt? Ta có nhìn đến a!”

      “Hừ, đừng tưởng rằng ta dám giết ngươi, giết ngươi, bang chủ nhiều lắm trách đánh ta chút, nhưng còn ngươi......” Ánh mắt nam tử có sâu hận ý.

      Thần Tịch nhìn chằm chằm nhìn , chỗ nào sợ hãi, “Ngươi xác định ngươi có thể giết được ta?”

      “Sưu --”

      Nam tử rút ra trường kiếm bên hông, chỉ vào mi tâm của nàng, chỉ cần lại vài bước tới phía trước, nàng liền bị mất mạng, “Giải dược!”

      Thần Tịch quán buông tay, “Ngươi có biết con người của ta xưa nay ghét nhất bị là cái gì sao?”

      “Giải dược!”

      “Con người của ta a, chán ghét uy hiếp cùng cảm thấy được nhân.” Thời điểm Thần Tịch đến đây ngón tay ngọc đột nhiên bắn ra, liền như vậy cái chớp mắt, nam tử trợn mắt há hốc mồm nhìn nàng, sau đó ầm ầm ngã xuống, mà Yên Nhi tiếp tục khóc rống lăn lộn, rất náo nhiệt.

      Thần Tịch lại đến bàn rót chén nước, bàn tay khác ở miệng chén chạm cái, sau đó đưa đến trước mặt Gia Cát Tĩnh Trạch: “Uống hết nó!”

      Gia Cát Tĩnh Trạch theo lời uống xong, cảm giác hương vị này có chút mùi máu tươi, nhưng ràng có huyết sắc a, sao lại thế này?

      Thần Tịch nắm tay , ở trong lòng bàn tay viết tự: Đợi hồi phục công lực cần hành động thiếu suy nghĩ.

      Tĩnh Trạch kích động nhìn nàng: “Công chúa, ngươi --” Có giải dược? Lời này cũng xuất khẩu, cần phải cũng biết Liễu Văn Hoa khẳng định còn phái nhân giám thị bọn họ.

      “Công chúa quả nhiên là hảo thủ đoạn!” cái bóng người có chút quen thuộc xuất ở trong phòng, phía sau còn theo hai cái gương mặt, chỉ thấy vẫy vẫy tay, “Tha xuống !”

      Kia hai người liền người tha cái ra ngoài.

      Thần Tịch nhìn đánh giá hồi, “Nga, ta nhớ ra rồi, tướng quân phủ đêm đó, hỏa thiêu thiết lung, chính là ngươi đầu!”

      Mục Thiên Ngạo cũng phản bác, chính là tìm cái ghế dựa ngồi xuống, “Công chúa hảo nhãn lực.”

      Thần Tịch cũng cấp, “Nghe các ngươi muốn cho ta tiếp khách?”

      “Công chúa nghĩ như thế nào?”

      sai, bất quá ta cũng thể làm công, được tiền bạc chúng ta ngũ năm phần trướng, mặt khác, khách nhân đánh thưởng toàn bộ về ta người sở hữu.”

      Ngạch!

      Mục Thiên Ngạo trừng mắt nhìn Gia Cát Tĩnh Trạch: Đây là thực công chúa?

      Tĩnh Trạch dời ánh mắt, lười trả lời, công chúa càng ngày càng điêu ngoa.

      “Mặt khác, ngươi cũng biết, nam nhân bên người của ta, vốn tuấn, các ngươi cần phải hảo hảo tìm a, dù thế nào cũng thể kém nhiều lắm, ân...... Ta nghĩ tưởng, ít nhất cùng với bang chủ Tiểu Hắc của các ngươi trình tự sai biệt lắm mới được!”

      Phốc --

      Mục Thiên Ngạo văng lên, này Xích Dương công chúa giọng điệu như thế nào nghe như là tưởng phiêu bọn họ bang chủ a?

      “Ai, kỳ ta vốn là muốn cầu hòa Tĩnh Trạch thứ bậc sai biệt lắm, nhưng là, ta nghĩ cũng thể làm khó dễ nhóm người các ngươi, phóng mắt toàn bộ cái gì Vãn Hương lâu, chỉ sợ tìm khắp ra cái nam nhân có thể cùng Tĩnh Trạch nhà của ta so sánh!”

      “Khụ khụ, khụ khụ......”

      Mục Thiên Ngạo bị uống hảo vừa thông suốt, “Ngươi còn chọn nhân?”

      Thần Tịch nhún nhún vai: “Các ngươi đều có tâm cấp cho ta nam nhân tốt như vậy, ta vì sao chọn? A, đúng rồi, còn phải là xử nam, muốn bị người khác dùng qua ta cần nga!”

      “Phốc --”

      Mục Thiên Ngạo chạy , ho lớn vài cái, quá cuồng vọng!

      Nam nhân đến thanh lâu có mấy cái là xử nam a?

      Này Xích Dương công chúa cũng quá vô sỉ , có thể dõng dạc như thế!
      sanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :