1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 45: Tiến hành kết hôn (7)

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      "Cái gì? Ở chung phòng?" Úc Tử Duyệt vẫn còn mặc áo cưới cùng Lăng Bắc Hàn đứng ở trong phòng được bố trí hết sức lãng mạn, nhìn căn phòng bày biện vui mắt, nhìn nhân viên phục vụ hỏi câu khó có thể tin.

      Quản lý khách sạn toàn thân mặc bộ váy màu hồng đương nhiên nhìn ra chuyện của bọn họ: "Hôm nay phải là ngày kết hôn của hai người sao? Chẳng lẽ nên ở cùng phòng?”

      Úc Tử Duyệt quả dở khóc dở cười, quay đầu nhìn Lăng Bắc Hàn: "Đồng chí, cám ơn, có chuyện gì!" Lăng Bắc Hàn nhìn quản lý khách sạn khách khí .

      Trong nháy mắt cửa vừa đóng lại, Úc Tử Duyệt rốt cuộc cũng thể căm tức: "Lăng Bắc Hàn! Tối nay ra phòng ngoài ngủ !" chỉ vào lỗ mũi của Lăng Bắc Hàn hét lớn, sau đó kéo áo cưới lên, thở phì phò vào phòng ngủ.

      "Rầm!" thanh cửa phòng bị đóng lại.

      Nhìn thấy cách bày trí trong phòng ngủ sang trọng này, giường lớn dùng hoa Bách Hợp bày thành hình trái tim, cùng với rất nhiều thứ rải rác xung quanh, quế viên đậu phụng táo đỏ hạt sen, trong lòng liền cảm thán, nhân viên của khách sạn này làm vệc là rất dụng tâm!

      "Bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử? Hừ! Mình còn nghĩ cách ly hôn đây!" Úc Tử Duyệt vừa cởi áo cưới, vừa thầm nghĩ trong lòng, còn lượm quả táo đỏ bỏ vào trong miệng, vất vả ngày, đói đến sắp chết rồi.

      Áo cưới màu trắng chậm rãi rơi xuống dưới chân của , như đóa hoa Bách Hợp lớn nở rộ thuần khiết.

      Thân thể thướt tha trắng nõn mềm mại lộ ra ngoài, khuôn ngực no đủ vểnh lên, bụng bằng phẳng chút thịt dư thừa, vòng eo mảnh khảnh, hai chân thon dài......

      Vóc dáng của nhìn từ phía sau lưng bóng loáng chút tì vết, đôi mông ngạo nghễ ưỡn lên, hai chân thon dài cân xứng...... Lăng Bắc Hàn mới vừa vào cửa, đập vào mắt chính là bộ dáng non nớt, chỉ mặc độc nhất bộ đồ lót có hình chuột Mickey mềm mại, yết hầu tự chủ nuốt “ực” cái.

      Mà còn người biết ngượng nhìn ngực chính mình, Úc Tử Duyệt cũng phát Lăng Bắc Hàn đứng ở cửa lâu.

      Chiếc áo ngực bị kéo ra, vứt mặt đất, đôi tay Úc Tử Duyệt nhàng xoa lồng ngực của mình: "Cũng đâu có , tay mình cũng nắm hết!" nhũ hoa mềm mại, trắng trẻo tràn ra từ giữa kẽ tay, nho thầm, trong đầu lại nhớ Lệ Mộ Phàm từng giễu cợt .
      nghe lời thầm của Lăng Bắc Hàn cảm giác bụng hồi bành trướng, cổ họng tự chủ lại run rẩy, lại nắm của mình...... dễ dàng quyến rũ .

      "Khụ......"

      "A...... ......" Nghe được tiếng ho khan của đàn ông, Úc Tử Duyệt ôm lấy mình thân thể mình chật, quay đầu nhìn Lăng Bắc Hàn đứng ở cửa, nhịn được đưa tay chỉ , vừa vặn lộ ra bên ngực đầy đặn, đỉnh núi này có đóa hoa trắng nhạt thẹn thùng run rẩy, Lăng Bắc Hàn toàn thân giống như là chạm điện, con ngươi tràn đầy dục hỏa nhìn chằm chằm đôi ngực mềm mại này......

      "A......" Ý thức được nhìn ngực của mình, Úc Tử Duyệt lại lần nữa thét chói tai, vội vàng thu tay lại che lồng ngực của mình: "Tên lính xấu xa kia! Lăng Bắc Hàn! Cái tên háo sắc này dám rình rập tôi! Tôi......” lại lần nữa bị xem sạch bách, Úc Tử Duyệt giận đến đỏ mặt tía tai hướng về phía hét lớn.

      Lăng Bắc Hàn rốt cuộc hồi hồn, trốn tránh, ngược lại toàn thân dựa vào cửa. Cho rằng Lăng Bắc Hàn muốn uy hiếp , Úc Tử Duyệt bị dọa sợ đến muốn chạy trốn, đúng lúc đó lại vấp phải áo cưới dưới chân, cả người lảo đảo ngã xuống, Lăng Bắc Hàn tiến lên, tay kéo lấy cổ tay bé của , sau đó, người mà chỉ mặc cái quần lót hoạt hình _ Úc Tử Duyệt thẳng tắp rơi vào lồng ngực ấm áp cực nóng rất thành thục rất sức quyến rũ của đàn ông.

      Bốn mắt chạm nhau, con ngươi của Lăng Bắc Hàn sắp phun ra lửa, bàn tay nóng bỏng che chắn rất đúng chỗ, da thịt vô cùng mềm mại......


      Chương 46: Tiến hành kết hôn (8-)

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      Trong khí lưu động nồng nặc hương thơm của hoa Bách Hợp làm cho thần kinh cũng hưng phấn, bóng dáng mập mờ dưới ánh đèn, hai người ôm nhau. Cảm giác cổ tay bị nắm như có nhiệt lan tràn tới toàn thân, làm khỏi sợ run cả người.

      "A...... Đồ lão già háo sắc!" Úc Tử Duyệt hồi hồn, theo bản năng giãy giụa, đẩy đẩy lồng ngực của , bộ ngực mềm mại cách lớp áo sơ mi mỏng ma sát ngực của , toàn thân nổi da gà, ngay cả hai quả đào hồng trước ngực cũng run rẩy, cứng rắn, tê tê, còn có đau.

      Thân thể mềm mại giãy dụa nhưng cũng đẩy ra được, ngược lại cả hai càng thêm xốc xếch như dẫn dụ, Lăng Bắc Hàn cảm giác trong tình huống này nếu hành động căn bản phải là người đàn ông bình thường. Huống chi, là vợ hợp pháp của .

      Bàn tay đặt ở mông dùng sức khẽ bóp, ôm lên, sau đó hướng giường ngã xuống.

      "A...... Lăng Bắc Hàn ! buông tôi ra! Đồ háo sắc!" Thân thể to lớn đè ở người của , thân thể hai người dán chặt ở chung chỗ, đôi tay Úc Tử Duyệt vừa đánh vào lồng ngực của vừa mắng.

      Sợ đè ép , cánh tay khẽ chống lên: "Tối nay phải phục tùng cầu của tổ chức." nhìn chằm chằm, bá đạo .

      "Xí! Tổ chức cái chó gì? Tôi phục! Lăng Bắc Hàn chúng ta trước, Ưm......" Đôi tay chặt chẽ dùng sức bóp bả vai cứng rắn, Úc Tử Duyệt vừa phản kháng vừa quát, nhịn được tục.

      Chỉ là, lời phản kháng của còn chưa hết, cái miệng nhắn lảm nhảm bị Lăng Bắc Hàn bá đạo hôn. Điên cuồng mút thỏa thích trong khoang miệng ngọt ngào của , bàn tay to níu lấy cánh tay ngừng đánh về phía , mạnh mẽ giơ cao ở đỉnh đầu.

      Úc Tử Duyệt trợn to con ngươi đen bóng, nhìn vẻ mặt tuấn tú lãnh khốc của , trong lúc nhất thời như người mất hồn, cảm giác ngực của là nóng, làm cho thân thể chính mình cũng bốc cháy theo.

      Cảm giác là kỳ quái......

      Đam mỹ mang theo chút sắc. Tình tiểu thuyết Anime phải là chưa xem qua, Lăng Bắc Hàn muốn làm cái gì, phải là biết, thân thể mình phản ứng cũng ràng.

      Tim ngừng đập thình thịch thình thịch, giờ phút này, người đàn ông bá đạo mà quen thuộc che ở người của mình, hôn mình sâu, gương mặt tuấn tú mị hoặc lòng người, hơi thở nam tính, so với người ngây thơ như tờ giấy trắng như , chính là quyến rũ đầy mê hoặc.

      Thân thể dần dần mềm nhũn, trừ trái tim đập như muốn nhảy ra bên ngoài, cảm giác toàn thân cũng có hơi sức, giống như cái xác nằm dưới thân , mặc cho tùy ý.....

      Càng làm xấu hổ chính là trong lòng mơ hồ có chút mong đợi.

      Cảm thấy mềm mại, Lăng Bắc Hàn dời tay xuống phía dưới, chuẩn xác chạm đến quần lót của , dùng sức xé rách......

      "Á...... ......" Gương mặt tuấn tú của Lệ Mộ Phàm ở trong đầu chợt lóe lên rồi biến mất, Úc Tử Duyệt bỗng chốc giằng co, Lăng Bắc Hàn chú ý buông lỏng ra, thanh thét chói tai.

      "Đáng chết!" Ảo não khẽ nguyền rủa tiếng, có cảm giác con vịt đưa đến miệng đột nhiên cánh mà bay.

      Hơn nữa lúc này, ngoài cửa cũng truyền tới tiếng gõ cửa, Lăng Bắc Hàn ảo não đứng dậy, kéo chăn phủ lên người , đẩy cửa ra ngoài, là nhân viên phục vụ đưa bữa ăn tới.

      Úc Tử Duyệt thấy Lăng Bắc Hàn sau khi ra cửa, lập tức bọc cái mền, trốn vào trong phòng tắm.

      Trời ạ! Mới vừa rồi thiếu chút nữa, thiếu chút nữa bị Lăng Bắc Hàn dùng mỹ sắc mê hoặc rồi.

      Trong bồn tắm, Úc Tử Duyệt vỗ đầu của mình, xấu hổ mong mình chết đuối .

      "Úc Tử Duyệt! Mày nhất định thể cùng ông chú xảy ra quan hệ. Nếu mày và Lệ Mộ Phàm mới có khả năng." Nằm ở trong bồn tắm, dạy dỗ chính bản thân mình.

      hề biết, lời của ràng truyền vào tai Lăng Bắc Hàn đứng ở cửa phòng tắm......

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 47: Tính sổ sau

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      ra là trong lòng còn băn khoăn về cái người tên Lệ Mộ Phàm.

      Tim vô duyên vô cớ đau xót, bao lâu rồi có cảm giác như thế này? Lăng Bắc Hàn ảo não lắc đầu, cảm giác giống như mình là đứa trẻ mới vừa tập .

      Úc Tử Duyệt ngâm mình ở trong bồn tắm rất lâu mới mặc áo choàng tắm ra, cẩn thận kiểm tra lần cuối sau đó mới ra ngoài. Trong phòng ngủ giường lớn: hoa Bách Hợp, quế viên, đậu phụng, táo đỏ, hạt sen vân vân biết từ lúc nào được dọn dẹp sạch .

      do dự có nên mở cửa ra ngoài hay , trong lòng lo lắng Lăng Bắc Hàn muốn mình.

      Úc Tử Duyệt! Sao lại sợ ta?

      Sau khi hạ quyết tâm, tay nắm chặt tay cầm, dùng sức kéo ra, đầu nhìn về ngoài cửa, phát bóng người cũng thấy, nhưng lại có mùi thức ăn thơm nồng nặc xông vào mũi.

      Đói đến nỗi ngực dán vào lưng lập tức chạy , chạy thẳng ra nhìn bàn thức ăn, cũng quản Lăng Bắc Hàn đâu, lúc này, chỉ nghĩ khao cái dạ dày đói của mình chầu.

      ***

      "Ngăn ấy lại, tôi muốn nhìn thấy ấy." Ở ban công cuối đường của khách sạn, hai thân hình đàn ông cao lớn cường tráng giống nhau đứng ở ban công hút thuốc.

      Từ nơi xa truyền đến thanh sóng nước nhấp nhô còn có tiếng nghẹn ngào......

      Chỉ nghe thanh Lăng Bắc Hàn trầm thấp nhìn người đàn ông bên cạnh .

      Lăng Bắc Diệp mượn ánh sáng đèn tường, cẩn thận quan sát Lăng Bắc Hàn, hình như muốn quan sát vẻ mặt nóng giận hoặc là mâu thuẫn nhưng lại hề có.

      Vẻ mặt cứng rắn kiên quyết như vậy.

      " cắt đứt?" Lăng Bắc Diệp lại .

      "Người cũ chuyện cũ tựa như dòng nước này, trở lại!" Nhả ra ngụm khói, trầm giọng .

      "A Diệp, hôn lễ ngày mai nhớ giúp tôi tay, rất nhiều cặp mắt nhìn chằm chằm nhà họ Lăng!" Lăng Bắc Hàn xong, vỗ vỗ bả vai của người em, sau đó rời .

      "Yên tâm !" Lăng Bắc Diệp nhìn bóng lưng của .

      Lăng Bắc Hàn xách theo cái rương màu hồng tiến vào phòng, mới vừa vào cửa, thấy Úc Tử Duyệt ngồi ở cạnh bàn ăn ngấu ăn nghiến.

      đâu có ngu, ăn đói chết sao?

      Úc Tử Duyệt thấy Lăng Bắc Hàn vào cửa, vui liếc cái, rồi lại cắm đầu cắm cổ ăn, trong lòng vẫn có chút sợ, chuyện mới vừa xảy ra quá nguy hiểm. cũng ngờ ông chú này đối với như vậy, cảm giác có chút thú vị.

      Trước đây phải ông chú rất khinh thường vóc người của sao?

      bàn tay níu lấy váy áo ngủ phòng bị, trong lòng càng nghĩ càng giận, nhưng cũng chút hả hê, thế nhưng ít nhất cũng chứng minh ra là có khả năng làm người khác phạm tội.

      Lăng Bắc Hàn để cái rương xuống, gì, thẳng tới cạnh bàn ăn, nghiêm chỉnh ngồi xuống, cầm đũa lên ăn cơm.

      "Tôi ăn no rồi! Chú từ từ ăn! Tối nay cho chú vào phòng ngủ!" Úc Tử Duyệt đứng dậy, bộ dáng hung dữ từ cao nhìn xuống Lăng Bắc Hàn, gần như là ra lệnh.

      "Cạch!" lúc này, chỉ nghe được thanh của đôi đũa trúc đập vào mặt bàn vang lên, toàn thân Úc Tử Duyệt ngẩn ra.

      "Ngồi xuống!" thanh Lăng Bắc Hàn cực lớn, vô cùng vang, mang theo uy nghiêm, giống như là thao luyện quân lính dưới trướng của mình! Úc Tử Duyệt bị khí thế của dọa sợ đến nỗi tự chủ mà run run ngồi xuống.

      thực sợ, sợ đánh !

      "Tôi...tôi tại sao phải nghe lời ! Lăng Bắc Hàn, giữ lời." thể thua về mặt khí thế, niềm tin của Úc Tử Duyệt mặc dù chưa đủ nhưng bộc trực quát, dáng vẻ tràn đầy lực chiến đấu.

      Bước chân còn chưa hoạt động, chỉ thấy Lăng Bắc Hàn đột nhiên đứng dậy, thân hình cao lớn lấy khí thế áp bức : "Bằng là chồng em! Úc Tử Duyệt, đề lúc khác tính sổ với em sau, giờ đứng tư thế hành quân canh giờ! Cấm bất mãn, tối nay khỏi phải nghĩ đến ngủ." Lăng Bắc Hàn từ cao nhìn chằm chằm .

      Lần này Úc Tử Duyệt nổi cáu: "Tên lính xấu xa kia! Tôi phục!”

      Tính sổ sau? đó nha! Tôi phải là lính của ! Úc Tử Duyệt gào xong, bước chân tự giác muốn chạy.


      Chương 48: Tôi muốn quyết đấu với

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      " phục cũng phải làm!" Cánh tay dài của Lăng Bắc Hàn chụp tới, giữ chặt chiếc eo thon của , kéo hướng bên tường tới.

      "Ông chú già, đồ háo sắc! Buông tôi ra!" Úc Tử Duyệt bắt đầu quyền đấm cước đá với Lăng Bắc Hàn, cũng từng học qua mấy chiêu của Taekwondo, mỗi cái đánh cũng rất biết dùng sức, cảm thấy thể lại bị chiếm tiện nghi lần nữa.

      Con cọp phát uy tưởng là mèo bệnh à?

      Nhưng là, những cú đánh của đối với quân nhân sống trong môi trường rèn luyện lâu ngày thành Tường Đồng Vách Sắt như Lăng Bắc Hàn mà , căn bản cảm thấy bất kỳ đau đớn nào.

      "Đứng ngay ngắn!" Đặt ở cạnh tường, Lăng Bắc Hàn chỉ về phía sống mũi , lạnh giọng quát lớn, xong, sau đó rời .

      "Lăng Bắc Hàn! tưởng dễ ăn hiếp tôi à? Tôi muốn quyết đấu với !" Úc Tử Duyệt hướng về phía bóng lưng của Lăng Bắc Hàn hét lớn tiếng, nắm chặt thắt lưng của áo ngủ, đá rơi chiếc dép xuống, sau đó tới tiến lên, đá chân lên, khuôn mặt nhắn mang theo kiên quyết!

      Giống như là bị chiếm tiện nghi, nhìn hung dữ như muốn báo thù.

      Đáng tiếc, chân của còn chưa có đá lên, Lăng Bắc Hàn xoay người cái, tay phất lên, bắt được cổ tay của , làm cho Úc Tử Duyệt té ngã đất.

      "Quyết đấu?" lạnh lùng nhìn ngồi mặt đất với vẻ mặt phục, đột nhiên lại rống to: "Đứng lên!”

      "Lăng Bắc Hàn, có gan đứng yên đừng nhúc nhích! Tôi đạt đai đen teakwondo!" Úc Tử Duyệt khẽ cắn răng, đứng dậy, trừng mắt nhìn , phục quát.

      "Được, động, chỉ sử dụng tay, thế nào?" Nhìn ý chí chiến đấu của sục sôi, lại muốn hoạt động gân cốt, trong lòng cảm thấy rất thú vị, nhưng ngoài miệng vẫn lạnh lùng .

      "Nếu thua tôi về sau phải nghe lời tôi!" Úc Tử Duyệt nấm chặt quả đấm, phát ra tiếng kêu: "Rắc rắc!" thanh thúy, ngẩng cao chiếc cằm lên .

      "Bảo đảm!" Lăng Bắc Hàn sảng khoái trả lời.

      Thân thể bé của Úc Tử Duyệt lui về phía sau góc tường, "Hây..." tiếng hét lớn đúng tiêu chuẩn của Taekwondo, chỉ thấy nhảy về phía Lăng Bắc Hàn! Hừ! Đừng tưởng rằng lính có học võ thuật là ngon, chấp nhận đứng bất động cho đánh, Úc Tử Duyệt tuyệt đối có lòng tin hạ được .

      Dùng hết sức quăng cú đá xoay rất đẹp mắt, bàn tay Lăng Bắc Hàn vừa đỡ, giữ chặt mắt cá chân của lần nữa đem quật ngã mặt đất, sàn có trãi thảm lông cừu dầy cho nên sợ làm bị thương.

      đứng lên tiếp tục xông về phía , mắt cá chân bị chụp lấy lần nữa, lần này, Lăng Bắc Hàn dùng sức lôi kéo đem cả người kéo gần mình, đưa tay giữ chặt cằm của : " phục chưa?"

      " phục!" Úc Tử Duyệt tức giận, há mồm cắn , hận được cắn rơi đầu mũi của , ánh mắt Lăng Bắc Hàn lạnh lùng nhanh tay đẩy ra .

      "Đồ lão già háo sắc! Tôi đá chết !" Úc Tử Duyệt vẫn chịu thua, liên tiếp xuất ra rất nhiều chiêu thức, bị Lăng Bắc Hàn nhất nhất hóa giải toàn bộ, ngược lại mỗi lần đều bị quật ngã mặt đất, làm cho cực kỳ nhếch nhác, áo ngủ rộng giắt người, thiếu chút nữa bị tuột ra.

      Thấy té xuống đất khó khăn bò dậy, khuôn mặt nhắn rối rắm khổ sở, Lăng Bắc Hàn có chút đành lòng: " học qua Taekwondo, em chỉ mới học được chút ít để vào mắt, ít khoe khoang !" Nhìn chằm chằm, trầm giọng .

      Úc Tử Duyệt chặt chẽ cắn môi dưới, vẫn bất mãn nhìn chằm chằm, trong lòng tức giận rồi lại biết nên đấu với như thế nào, người còn chua xót đau đớn hơn.

      "Thức thời đứng tư thế hành quân nhanh lên chút, đứng được canh giờ, cần biết em có phải là phụ nữ hay , phạt theo quân lệnh!" Lăng Bắc Hàn lại nhìn người trước mắt, lạnh lùng .

      " dùng bạo lực gia đình! Tôi muốn kiện !" Úc Tử Duyệt tức giận hét lên, mình trêu chọc tới ác ma sao?

      "Bạo lực gia đình? Thế nào, tại biết là vợ của rồi hả?" Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng đưa tới, hỏi ngược lại.

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 49: Tôi muốn ly hôn

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      Ý của Lăng trung tá chúng ta là: Úc Tử Duyệt, em còn biết mình là vợ của àh, vậy sao trong lòng còn băn khoăn cái người tên Lệ Mộ Phàm kia? Còn muốn ly hôn với ? Vi phạm hiệp nghị điều thứ nhất, điều thứ ba.

      Úc Tử Duyệt bị câu của chận lại có cách nào trả lời, vẫn trừng mắt nhìn .

      "Đứng ở cạnh tường, bây giờ là chín giờ rưỡi, đúng mười giờ rưỡi mới được ngủ" Lăng Bắc Hàn tới bên cạnh bàn, cầm lên cái chén trắng bằng sứ lại tới bên người .

      Úc Tử Duyệt còn muốn phản kháng, bị nét mặt như muốn ăn thịt người của Lăng Bắc Hàn hù dọa, ngoan ngoãn đứng ở bên tường, vùng lưng mềm mại dán lên vách tường.

      " cho phép dựa vào tường!" Lăng Bắc Hàn hét xong, kéo đứng ra ngoài xa mét, còn đá đá khuỷu chân của . Hai mắt Úc Tử Duyệt nhìn chằm chằm, thất bại đứng thẳng người, đôi tay đặt ở hai bên đùi, sau đó đầu có thêm cái chén.

      " được cử động, được làm rơi chén!" lại quát.

      Úc Tử Duyệt dám động, thế nhưng cái miệng hồng hồng lại ngừng mấp máy, dùng khẩu ngữ mắng .

      Lăng Bắc Hàn trở lại bên cạnh bàn, ngồi xuống, cắm đầu cắm cổ vừa ăn bữa tối, vừa giám thị .

      Biến thái! Úc Tử Duyệt bất mãn nhìn chằm chằm người đàn ông ngồi ở bên cạnh bàn, ở trong lòng hung hăng mắng! Chỉ lát sau, Lăng Bắc Hàn nhanh chóng ăn xong bữa ăn tối, nhìn đồng hồ đeo tay, mới có mười phút: "Chớ có biếng nhác......” xong, liền vào phòng ngủ.

      Úc Tử Duyệt thấy cửa phòng ngủ đóng lại, lập tức đưa tay lấy cái chén đỉnh đầu xuống: "Lão Biến Thái! cho rằng tôi ngu à!" nho thầm, bắt đầu xoa bóp những nơi đau nhức.

      Lăng Bắc Hàn nhìn lười biếng qua khe cửa, khóe miệng tự giác mỉm cười.

      Đợi tắm xong ra cửa, Úc Tử Duyệt vội vàng đứng thẳng người, đem cái chén sứ đặt lại ở đỉnh đầu.

      Sao Lão Biến Thái tắm nhanh như vậy? vẫn còn chưa nghỉ ngơi đủ! Úc Tử Duyệt ở trong lòng lại thầm, rủ lông mi, nhìn . Ở trong lòng buồn bực, toàn thân lại rất đau nhức.

      Càng nghĩ trong lòng càng uất ức, rất muốn cầm cái chén đầu ném vào gương mặt của .

      Hôm nay là ngày cực kỳ xui xẻo! ngờ mấy tiếng cuối cùng còn bị cái “Tên lính xấu xa” này phạt đứng...... cỗ ướt át xông lên hốc mắt, nhớ tới Lệ Mộ Phàm, nhớ tới lời ba trách mắng, nhớ tới mình gả cho người thích, nhớ tới thể ly hôn......

      Các loại uất ức xông lên, nước mắt mãnh liệt chảy ra.

      "......" Lăng Bắc Hàn nghe được tiếng nức nở, sững sờ, nhìn về phía , lại thấy khóc, bước nhanh đến phía , đưa tay lấy cái chén đỉnh đầu của xuống.

      Cuối cùng lại mềm lòng trước .

      "Khóc cái gì!" tức giận , nhìn nước mắt trong suốt theo gương mặt của chảy xuống, cảm giác lòng của mình lại mềm mại lần nữa.

      " cần lo! Hu hu......" gào xong, lại khóc lên, giống như làm nũng. cũng chỉ là đứa con mới mười chín tuổi, cho dù có mạnh mẽ quật cường, sau những chuyện xảy ra hôm nay, trong lòng vẫn khỏi cảm thấy uất ức.

      Thấy khóc, lòng của Lăng Bắc Hàn càng mềm ra, phát mình đối với nước mắt của có sức miễn dịch.

      vươn cánh tay, tự chủ giữ lại eo của , ôm ngồi xuống: " đừng đụng tôi...... Ô...... “cái tên lính xấu xa” này tôi hối hận...... Tôi muốn ly hôn...... muốn gả cho ......" Úc Tử Duyệt vừa đấm lung tung vào trong ngực của , vừa khóc nức nở .

      Toàn bộ nước mắt đều rơi vào trong ngực .

      Những lời đều là lòng, ngay thời khắcLệ Mộ Phàm tỏ tình hối hận, vì mặt mũi của nhà họ Úc nên mới quay trở về.

      gì, vẻ mặt nghiêm túc trầm xuống, đặt nằm xuống giường lớn, mình cũng lên giường. Úc Tử Duyệt hình như là rất mệt mỏi, sau khi lên giường có giãy giụa, vô lực cuộn tròn thân mình, Lăng Bắc Hàn cũng lên giường, kéo vào trong ngực......

      "Đừng đụng tôi......” nửa tỉnh nửa ngủ mơ hồ , lại đẩy ra, Lăng Bắc Hàn lấy chăn mỏng, đắp lên người cả hai.

      Cúi đầu nhìn thấy vùi ở trong ngực của mình hình như là ngủ thiếp , gương mặt còn lưu lại nước mắt long lanh trong suốt, làm người thương ...... Ngón tay dài nhàng lau chùi hết những thứ ướt át kia, cẩn thận, chỉ sợ hơi dùng sức liền đụng hư da thịt mềm mại của .

      chỉ là mới hai mươi tuổi, ước chừng so với mình hơn mười tuổi đấy......

      Lăng Bắc Hàn nhìn người con nào đó trong ngực, con mắt sắc trong suốt nhuốm đầy tình cảm mềm mại như nước, đưa tay tắt đèn trong phòng, ôm lấy chìm vào giấc ngủ......


      Chương 50: Thời điểm cử hành hôn lễ

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      "Ghét...... Tránh ra......" Năm giờ sáng, Úc Tử Duyệt ngủ say, cảm giác có người gọi, cau mày cái miệng nhắn lầu bầu , lười biếng trở mình, chân dài mảnh khảnh vòng quanh chăn.

      Lăng Bắc Hàn thấy còn chịu tỉnh lại, cầm huýt gió, cúi người "Hoét hoét hoét......" thanh thanh thúy vang lên, đây là cách gọi bộ đội rời giường vào buổi sáng.

      "A! Ồn chết !" Úc Tử Duyệt bị ồn phải ngồi dậy, bịt lấy lỗ tai tức giận quát, chống lại chính là người ăn mặc chỉnh tề Lăng Bắc Hàn, cầm cái còi nhìn mình lom lom.

      "Lính thối! Sáng sớm làm gì đấy?" Cảm giác bị quấy nhiễu, Úc Tử Duyệt trừng mắt nhìn Lăng Bắc Hàn, tức giận hét lớn.

      "Đồng chí Úc Tử Duyệt! Em có mười phút thay quần áo, 30 phút hóa trang! Bây giờ lập tức rời giường cho tôi, rời giường! Hoét!" Lăng Bắc Hàn nhớ lại buổi tối hôm qua, nhìn chằm chằm gương mặt mơ hồ của người ngồi ở giường, vừa quát lên vừa huýt sáo.

      "Biến thái!" tức giận hét to, buồn ngủ biến mất, nhớ tới tối hôm qua bị đánh, Úc Tử Duyệt lại dám lỗ mãng, vội vàng lật người xuống giường.

      Chỉ chốc lát sau, chuyên viên hóa trang vào giúp thay lễ phục sườn xám đỏ thẫm. Hôm nay mới chân chính là ngày bọn họ thành hôn đấy...... Nhìn chính mình trong gương cực kỳ giống vợ mới cưới, Úc Tử Duyệt kích động muốn chạy trốn.

      Nhưng cũng biết, thể mặc cho cảm tính.

      Ngồi ở xe hoa Hummer như con vật khổng lồ, hai mắt lóe lên, vừa nhìn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, vừa nhìn về đoàn xe Hummer phía sau lưng lay động lay động: "Nhà khủng!" lên tiếng nửa ngày, rốt cuộc mở miệng, bất mãn .

      Lăng Bắc Hàn hồi hồn nhìn , thấy nhìn đoàn xe phía sau, khóe miệng nâng lên: "Nhà chúng ta khủng như thế nào?”

      "Tám chiếc Hummer! Các người là quân nhân phải nên khiêm tốn chút sao?" Úc Tử Duyệt quay đầu, bỉu môi .

      "Nhà khác có lẽ cần, nhưng nhà họ Lăng cần!" Lăng Bắc Hàn trầm giọng : "Tham gia nhập ngũ là phải khiêm tốn, nhưng nhà họ Lăng hơn phân nửa từ thương gia, tại sao phải khiêm tốn? Tại sao phải tự lừa dối mình?”

      Úc Tử Duyệt liếc cái, quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, để ý tới . ra sai......

      ***

      Hôn lễ được cử hành ở khách sạn lớn nhất thành phố, phóng tầm mắt vòng, hầu hết khách mời nếu mặc quân trang mặc âu phục, giống như là mở cuộc họp đại hội đại biểu nhân dân. Còn có những người đứng thẳng như nhân viên bảo vệ, chỉ là số lượng nhân viên bảo vệ đủ bày chừng mười mâm rượu thịt .

      Toàn thân mặc sườn xám đỏ thẫm, dâu vóc người xinh xắn lanh lợi rúc mặt vào chú rễ toàn thân mặc lễ phục của trung tá, lúc mọi người vui vẻ đưa tiễn, hướng về phía lễ đài tới.

      Mặc sườn xám, mang giày đỏ, nghe đây là cầu của cụ bà nhà họ Lăng. Úc Tử Duyệt ngược lại rất là cảm kích sắp xếp của bà cụ, ít nhất cần mang giày cao gót theo Lăng Bắc Hàn chạy tới chạy lui.

      Nguyên nhân bởi hôn lễ này phải mong đợi, cộng thêm tâm tình tốt, cho nên ngày đặc biệt như vậy, trường hợp đặc biệt như vậy, Úc Tử Duyệt có khẩn trương chút nào, cảm thấy mình hôm nay chỉ cần làm con rối là được rồi, Lăng Bắc Hàn làm cái gì, làm cái đó, chính xác sai.

      Ở trong lòng lại mong hôn lễ này sớm kết thúc.

      Thỉnh thoảng len lén liếc nhìn Lăng Bắc Hàn bên cạnh, mặc lễ phục trung tá, hôm nay nghiễm nhiên là rất xuất chúng. Nếu như phải là trong lòng có Lệ Mộ Phàm, mình có thể người đàn ông như vậy hay ?

      Úc Tử Duyệt! Mày ở đây tư tưởng hoang cái gì? Làm sao mày có thể thích ông chú vui buồn thất thường, phúc hắc xảo trá được? Nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, trong lòng hồi tức giận, bàn tay bé bấm chặt bàn tay của Lăng Bắc Hàn.

      Lăng Bắc Hàn cảm giác lòng bàn tay có chút đau nhói, cúi đầu, trả lời chính là biểu tình phức tạp khuôn mặt nhắn, ngầm trừng mắt nhìn cái, dắt tay lên đài.

      Trong góc khuất của đại sảnh khách sạn, có vóc người cao gầy đứng ở trong góc, đôi mắt khóa chặt đôi tân nhân ở đài sắp trao đổi nhẫn cưới.....

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 51: Sau khi hôn lễ kết thúc

      Edit: Gà
      Beta: Makjyoko

      Ở phía xa xa, thấy Lăng Bắc Hàn dắt tay kia, lồng chiếc nhẫn vào ngón tay của . Hạ Tĩnh Sơ cảm thấy lòng mình quặn đau như rỉ máu, lại có phần cam lòng.

      Tại sao có thể cưới người khác? Tại sao có thể?

      kích động muốn tiến lên ngăn cản, thực tế, chuẩn bị bước ......

      Nhưng, còn chưa được hai bước, cổ tay bị người khác giữ lại, quay đầu nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của Lăng Bắc Diệp: "Chị Hạ, chỗ này phải là nơi chị nên tới." Lăng Bắc Diệp giọng , giọng mang vẻ uy nghiêm cho cự tuyệt.

      "....." Vẻ dịu dàng nhã nhặn lịch mặt nhuộm đầy tức giận, muốn phản bác nhưng thể để ý thế lực của nhà họ Lăng.

      " buông tôi ra! Tự tôi " Mang theo chua xót cùng bất đắc dĩ trong lòng, Hạ Tĩnh Sơ hất tay Lăng Bắc Diệp ra bỏ từ cửa sau.

      A Hàn, vẫn thích em chứ, bất đắc dĩ mới kết hôn phải .....Cũng như bản thân bất đắc dĩ rời , có đúng hay ? Nghe từ trong lễ đường truyền tới tiếng vỗ tay, bước chân loạng choạng hành lang, trong lòng lo lắng tự hỏi.

      "Bây giờ chú rễ có thể hôn dâu rồi." Giọng của MC điều khiển Chương trình vang dội trong lễ đường, cũng truyền ra phía ngoài, có người cười vui, cũng có người rơi lệ......

      Có thể hôn ?

      Úc Tử Duyệt ngước đầu nhìn Lăng Bắc Hàn, cặp mắt sáng như hai quả châu đặt câu hỏi, hết sức vui vì bị Lăng Bắc Hàn hôn.

      Vậy mà, Lăng Bắc Hàn lại khách khí chút nào cúi đầu, bàn tay giữ chặt cái ót của , động tác lưu loát dứt khoát hôn xuống, đưa tới tiếng vỗ tay như sấm của toàn hội trường......

      Bà cụ nhà họ Lăng ngồi ở phía dưới, cũng ngừng gật đầu, miệng thào : "Làm tốt lắm, làm tốt lắm......" Tiếu Dĩnh và Lăng Chí Tiêu mặt cũng tràn ngập nụ cười, riêng vẻ mặt của Tiếu Dĩnh còn biểu cảm nào khác.

      "Sao chưa chịu buông ra?" Đồ lính thối lại bị ta chiếm tiện nghi, môi bị hôn đến nóng bỏng, Úc Tử Duyệt trong lòng tức giận , sau đó cố ý, hung hăng dùng răng cắn lưỡi của .

      Lăng Bắc Hàn đau đến thiếu chút nữa rên lên, kịp thời nhẫn được, buông môi ra, khóe miệng mỉm cười hai mắt lại bén nhọn nhìn chằm chằm.

      Bày tay to lớn bắt được bàn tay bé của , dắt xuống sân khấu......

      Nhân viên phục vụ bưng khay theo sau lưng của bọn họ, bên trong là năm chai rượu, dâu chú rễ bắt đầu mời rượu. Hai mắt Úc Tử Duyệt thoáng nhìn tới khách mời trăm bàn, bàn mời chén? phải say chết sao?

      Nhưng làm kinh ngạc chính là rượu trong bình rượu kia lại là nước! Cho nên, uống rất sảng khoái, bắt chước Lăng Bắc Hàn mời rượu hết ly này tới ly khác.

      Đến bàn bạn bè của Lăng Bắc Hàn chai rượu giả bị hết sạch, " được! Nhất định phải uống , nếu lão Lăng cậu khỏi phải nghĩ đến việc vào động phòng!" Chính trị viên Trương dẫn mấy tên quân nhân nhất quyết tha .

      cũng quên, câu đùa giỡn ban đầu của ta lại thành , vợ của Lăng Bắc Hàn lại chính là bé gặp ở Tây Tạng, còn cứng rắn mình là người mai mối cho bọn , ép Lăng Bắc Hàn kính ba ly rượu.

      "Tôi uống thay cho ấy." Lăng Bắc Hàn uống liền 3 chén, lão Trương đối với bọn họ lại nhất quyết tha lại tiếp.

      "Mọi người nhìn chút, đừng xem Lăng trung tá của chúng ta bình thường là ma quỷ trong mắt binh lính, ra cũng là......Ha ha......"

      Lời của lão Trương làm gò má khẽ nhuộm đỏ ửng gương mặt lạnh lùng của Lăng Bắc Hàn, muốn nâng chén lại bị Úc Tử Duyệt đoạt lấy, "Ai cần thay mặt! Tôi tự uống!" Lăng Bắc Hàn còn chưa kịp ngăn cản vừa dứt lời ngửa đầu uống cạn!

      "Wow!"

      "Chị dâu sảng khoái." Các chiến hữu nhìn Úc Tử Duyệt ngửa đầu uống cạn, lại uống liền hai chén, rối rít vỗ tay ồn ào lên kêu,

      "Đừng uống nữa." Nhìn khuôn mặt nhắn của đỏ hồng, Lăng Bắc Hàn ở bên tai .

      "Tôi vui mà, phiền quá?" liếc bằng nữa con mắt, hết sức cảm kích.

      Thời gian còn lại, thừa dịp Lăng Bắc Hàn xã giao Úc Tử Duyệt len lén lại uống rất nhiều rượu trắng, giống như mượn rượu giải sầu.

      Hậu quả là, bị Lăng Bắc Hàn bế ra khỏi khách sạn! Vốn bạn bè tổ chức náo động phòng tân hôn bị Lăng Bắc Hàn lấy lý do say từ chối hết!


      Chương 52: Chọc giận đêm tân hôn (1)

      Edit: Gà


      Beta: Makjyoko

      Xe hơi dừng lại ở trước căn chung cư, Lăng Bắc Hàn bế Úc Tử Duyệt xuống xe, vẫn còn say nên năng lung tung.

      Tài xế ném cho Lăng Bắc Hàn xâu chìa khóa, đôi lời chúc phúc liền mở cốp xe xách valy ra. Lăng Bắc Hàn ôm say túy lúy vào chung cư, vừa vào trong mới chợt nghĩ ra, còn chưa biết nhà bọn họ ở lầu mấy.

      "Đứng ngay ngắn!" Thả người say khướt xuống, để dựa vào mình, lấy điện thoại di động ra bấm dãy số gọi tài xế họ ở hỏi lầu mấy.

      "Uống rượu......Tôi muốn uống rượu.....Đừng cản tôi...... Đừng ai cản tôi! Uống....Uố...ng!" Đôi tay Úc Tử Duyệt nắm lấy vạt áo của , vừa đánh vừa nấc cục vừa , Lăng Bắc Hàn có chút bất đắc dĩ lắc đầu cái.

      "Đúng là nhóc con phiền phức!" Vừa bế lên vừa than phiền như thế nhưng trong lời lại mang theo cưng chiều.

      là quân nhân, nên tìm hiền hậu săn sóc dịu dàng mới đúng? Vì sao lại chọn ?

      Bế lên lầu năm, mở cửa thẳng tới phòng ngủ.

      "Ưmh....." được đặt lên giường lớn mềm mại, cái miệng nhắn của Úc Tử Duyệt khẽ kêu, cả người nóng bỏng, bàn tay bé cố cởi bỏ sườn xám. Lăng Bắc Hàn ra khỏi phòng ngủ, phòng bếp tìm trà giải rượu.

      Đèn thủy tinh treo sáng chói, giường lớn màu trắng, thân thể nhắn như ngọn lửa vặn vẹo, cái tay ngừng xé rách sườn xám, mấy nút cài áo buông ra, lộ ra làn da mịn màn phiếm hồng mê người.

      Lăng Bắc Hàn bưng trà giải rượu vào, đập vào mắt chính là hình ảnh chọc giận mình như vậy. Con mắt sắc trở nên tĩnh mịch, cảm giác cổ họng rụt rịch, đưa tay kéo cà vạt ở cổ ra ném nó qua bên.

      "Úc Tử Duyệt!" Trà giải rượu được để ở bên đầu giường, cúi người xuống, hai tay chống ở hai bên thân thể , nhìn vẻ mặt phiếm hồng mê người của , khàn khàn .

      "Ưhm......" Hình như hơi tỉnh táo được đôi chút, Úc Tử Duyệt mở đôi mắt ngu ngơ của mình ra, nhìn gương mặt tuấn tú của , cái miệng lầu bầu: "Lăng Bắc Hàn! Tôi cho biết.....Mặc dù chúng ta...... Chúng ta kết hôn...... Nhưng mà! Khụ.....Chưa được cho phép của tôi được tự ý động đến tôi" cái tay cố cởi bỏ sườn xám, cái tay khác đưa ra, chỉ vào gương mặt tuấn tú mơ hồ , lầu bầu .

      " đến lượt em lên tiếng quyết định!" Nhếch miệng lên cười tà mị bá đạo , đầu ngón tay linh hoạt bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của mình, làn da màu đồng khỏe mạnh sáng bóng từng chút lộ ra, gương mặt tuấn tú tàn khốc nhưng nhuốm mấy phần dã tính.

      "Uhm......Nóng......Nóng quá......" Người giường ngừng uốn éo, lại cố gắng cởi bỏ sườn xám, cái miệng nhắn hồng hồng càng ngừng lầu bầu, chân mày nhíu lại.

      Tác dụng của cồn làm cho cảm giác toàn thân nóng bỏng, nóng đến miệng đắng lưỡi khô: "Khát.....Tôi muốn uống rượu......" Miệng lại lầu bầu .

      Lăng Bắc Hàn bất đắc dĩ cười cười, cúi người xuống, tay chống giường đệm, tay nhàng mở từng nút áo sườn xám của , da thịt bóng loáng mịn màng phiếm hồng từng chút lộ ra ngoài…….

      Hương thơm của thiếu nữ hòa lẫn với mùi rượu thoang thoảng phả vào mặt làm say lòng người, bụng dưới từng trận bành trướng càng dữ dội, như muốn bộc phát ngay lập tức.

      "Ưmh...... Nóng......" Người nào đó say mơ hồ, đôi tay vòng chắc cổ của , dùng sức xé áo ra, kéo xuống thấp, giống như là gọi mời, càng thêm giày vò dụ hoặc.

      Lăng Bắc Hàn thể kiềm chế được nữa, cúi xuống hôn , thân thể to lớn của nằm đè lên người , bàn tay to đặt lên khuôn ngực khéo léo đầy đặn tròn trịa của , cái tay khác nhấc xốc lên vạt áo sườn xám, cảm giác da thịt non mềm bóng loáng dưới bàn tay tuyệt......

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 53: Chọc giận đêm tân hôn (2)

      Edit: Gà

      Trong hơi thở dìu dịu ngọt ngào mang theo chút đậm đà của rượu, cuối xuống ngậm lấy đôi môi ngọt ngào của , nóng nảy cạy hàm răng ra trượt vào trong đó, xâm lược cổ họng ngọt ngào của , tấn công tới tấp buông tha từng góc , cùng với cái lưỡi nhắn của ngừng dây dưa.

      Như người đói khát lâu nay tìm được nguồn nước, cái lưỡi nhắn của cùng cái lưỡi nóng bỏng của quấn quýt, chủ động nghênh hợp, ngừng nuốt xuống. nhiệt tình dường như càng thêm cổ vũ .

      Cách lớp vải mỏng, bàn tay to lớn đặt ở bên ngoài nhàng chà xát bên ngực của , ngực lớn , cảm giác rất vừa tay làm rất thích khôngmuốn buông tay, theo động tác của , nụ hoa ở bên trong nghịch ngợm nở ra, nổi bật màu đỏ hồng da thịt, càng thêm mê người.

      cái tay khác vuốt ve ở đùi của cảm giác dường như tốt hơn, hướng về dãy đất thần bí kia lặng lẽ tiến công, cách lớp vải tơ tằm mỏng, nhàng chà xát......

      "Uhm......” Trong nháy mắt buông tha đôi môi của , lại ngâm nga cái từ mê hồn đó, nhìn đôi môi sưng đỏ của , mang theo mùi rượu làm người ta say mê, "Nóng quá...... Khát......Uống nước...... Muốn uống nước......"

      Mất nguồn nước, Úc Tử Duyệt vui, cau mày, chu cái miệng tinh nghịch kháng nghị, đôi tay thon dài trắng noãn như dây leo lại quấn lấy cổ của , thân thể cũng chủ động tựa sát vào .

      "Đừng nóng vội......” Lăng Bắc Hàn chết nhiệt tình giờ phút này của , cảm giác giống như đốm lửa, thiêu đốt , do dự nữa, bàn tay dùng sức xé ra, tàn phá toàn bộ nút cài của sườn xám, người ra áo lót chỉ che được nữa khuôn ngực.

      Khuôn ngực đầy đặn được bao bọc bởi cái áo lót chỉ che được nữa, mặc dù quá phong phú, nhưng lại ra rãnh sâu thanh tú mê người, đủ làm ngập chìm trong đó......

      Đây là lần thứ hai chân chính nhìn thấy vóc người của , nhưng mỗi lần lại cảm giác khả năng kiềm chế của mình có thể dễ dàng rối loạn. Lăng Bắc Hàn tự chủ nuốt nước miếng cái, bàn tay ngừng cởi ra, cởi phăng chiếc sườn xám của ra.

      Thân thể trẻ con trắng noãn, chỉ mặc bộ đồ lót, thân thể hoàn toàn ra trong tầm mắt của , luôn giữ tỉnh táo nhưng giờ phút này mặt lại nhuộm đầy thú tính.

      "Ưmh............” Cảm giác rất khó chịu, toàn thân chợt run lên cái, Úc Tử Duyệt uốn éo người ngâm ra tiếng. Chỉ cảm thấy toàn thân nóng bỏng, giống như sắp hòa tan thành sô la......

      Ngoài miệng mặc dù , nhưng ràng cảm thấy thân thể nghênh hợp cùng mình, Lăng Bắc Hàn nén được, cởi thắt lưng ra......

      Nóng quá, ai đó hôn mình? Cảm giác nóng bỏng dưới chân rất tốt, giống như có trận điện chạy qua, nơi đó lại truyền tới cảm giác tê tê dại dại, Úc Tử Duyệt cảm giác nóng hơn, miệng khô lưỡi nóng ngường liếm liếm môi......

      Nghe tiếng nỉ non, Lăng Bắc Hàn cảm thấy đất trời như bùng nổ sập xuống, toàn thân cứng ngắc, bởi vì lúc này gọi cái tên Lệ Mộ Phàm kia…..


      Chương 53: Chọc giận đêm tân hôn (2)
      Edit: Gà
      Beta: Makjyoko

      Trong hơi thở dìu dịu ngọt ngào mang theo chút đậm đà của rượu, cúi xuống ngậm lấy đôi môi ngọt ngào của , nóng nảy cạy hàm răng ra trượt vào trong đó, xâm lược khoang miệng ngọt ngào của , tấn công cướp đoạt buông tha từng góc , ngừng dây dưa với cái lưỡi nhắn của .

      Như người đói khát lâu nay tìm được nguồn nước, cái lưỡi nhắn của quấn quýt cùng cái lưỡi nóng bỏng của , chủ động nghênh hợp, ngừng nuốt xuống. nhiệt tình dường như càng thêm cổ vũ .

      Cách lớp vải mỏng, bàn tay to lớn đặt ở bên ngoài nhàng chà xát bên ngực của , ngực lớn , cảm giác rất vừa tay làm thích muốn buông tay, theo động tác của , nụ hoa ở bên trong nghịch ngợm nở ra, nổi bật màu đỏ hồng da thịt, càng thêm mê người.

      cái tay khác vuốt ve ở đùi của cảm giác dường như tốt hơn, lặng lẽ tiến công giải đất thần bí kia, cách lớp vải tơ tằm mỏng, nhàng chà xát......

      "Uhm......" Trong nháy mắt buông tha đôi môi của , lại ngâm nga cái từ mê hồn đó, nhìn đôi môi sưng đỏ của , mang theo mùi rượu làm người ta say mê: "Nóng quá...... Khát......Uống nước...... Muốn uống nước......".

      Mất nguồn nước, Úc Tử Duyệt vui, cau mày, chu cái miệng tinh nghịch kháng nghị, đôi tay thon dài trắng noãn như dây leo lại quấn lấy cổ của , thân thể cũng chủ động tựa sát vào .

      "Đừng nóng vội......" Lăng Bắc Hàn chết nhiệt tình giờ phút này của , cảm giác giống như đốm lửa, thiêu đốt , do dự nữa, bàn tay dùng sức xé ra, tàn phá toàn bộ nút cài của sườn xám, người ra áo ngực ren màu trắng che phần ngực.

      Khuôn ngực đầy đặn được bao bọc bởi cái áo ngực ren, mặc dù quá đầy đặn, nhưng lại ra rãnh sâu mê người, đủ làm ngập chìm trong đó......

      Đây là lần thứ hai chân chính nhìn thấy vóc người của , nhưng mỗi lần đều dễ dàng làm rối loạn khả năng kiềm chế của . Lăng Bắc Hàn tự chủ nuốt nước miếng, bàn tay ngừng cởi ra, cởi phăng chiếc sườn xám của ra.

      Thân thể trắng noãn chưa trưởng thành, chỉ mặc bộ đồ lót, thân thể hoàn toàn ra trong tầm mắt của , luôn giữ tỉnh táo nhưng giờ phút này mặt lại nhuộm đầy thú tính.

      "Ưmh............" Cảm giác kỳ quái, toàn thân chợt run lên, Úc Tử Duyệt uốn éo người ngâm ra tiếng. Chỉ cảm thấy toàn thân nóng, giống như sắp hòa tan thành sô la......

      Mặc dù ngoài miệng , nhưng cảm thấy ràng thân thể nghênh hợp cùng mình, Lăng Bắc Hàn kiềm chế được, cởi thắt lưng ra......

      Nóng quá, ai đó hôn mình? Cảm giác nóng bỏng dưới chân rất tốt, giống như có trận điện chạy qua, nơi đó lại truyền tới cảm giác tê tê dại dại, Úc Tử Duyệt cảm giác nóng hơn, miệng khô lưỡi nóng ngường liếm liếm môi......

      Nghe tiếng nỉ non, Lăng Bắc Hàn cảm thấy đất trời như bùng nổ sập xuống, toàn thân cứng ngắc, bởi vì lúc này gọi cái tên Lệ Mộ Phàm kia…..


      Chương 54: Chọc giận đêm tân hôn (3)

      Edit: Gà


      Beta: Makjyoko

      Cảm giác của lúc này như bị tạt nước đá từ đầu xuống, toàn thân lạnh thấu, bản tính tự ái của đàn ông bị đả kích. ghen tuông hòa lẫn lửa giận lên men ở trong ngực, Lăng Bắc Hàn cúi đầu, trừng mắt nhìn vẻ mặt của Úc Tử Duyệt, bàn tay bỗng chốc giữ cằm của lại.

      "Úc Tử Duyệt! Em nhìn cho ! Tôi là Lăng Bắc Hàn, là chồng của em." thanh bá đạo mà trầm thấp, lời ra càng giống như ra lệnh, ngón tay hung hăng bóp cằm , cảm giác như muốn bớp vỡ xương của .

      Cho dù vẫn chưa có tình cảm, nhưng lúc này, trong miệng lại kêu tên của Lệ Mộ Phàm, làm bản tính Lăng Bắc Hàn trời sinh kiêu ngạo cường thế cảm thấy bị đả kích sâu. Huống chi, là vợ của .

      "Ưmh ......Đau ..... Đừng đụng tôi......" Úc Tử Duyệt nhắm mắt lại, hình như thấy được vẻ mặt của Lăng Bắc Hàn, lầu bầu , đung đưa eo thon , động tác cọ sát của lại chọc đến cứng rắn vẫn chưa mềm xuống của .

      " đến lượt em quyết định đâu!" muốn kiềm chế nữa, chỉ muốn hung hăng trừng phạt vật biết phân biệt này! Mạnh mẽ giật giật thắt lưng, lửa nóng cứng ngắc chà xát, men theo khe hẹp, chuẩn bị tiến vào.

      "Ụa..... Ụa ......" Vào lúc muốn dùng sức động thân vào nghe được tiếng nôn mửa, mùi hôi tanh xông thẳng vào hơi thở, người phía dưới nôn mửa như bắn pháo hoa….

      "Đáng chết!" Lăng Bắc Hàn ảo não khẽ nguyền rủa tiếng, liền vội vàng đứng lên, nhìn người mảnh vải che thân giường trở mình lật qua lật lại nghiêng người, "Ụa......" Những thứ dơ bẩn từ trong miệng phun hết ra ngoài.

      "Khó chịu quá......Chua quá ..... Nước ...... Ưm...... Lăng Bắc Hàn ......Ưm......" Úc Tử Duyệt lầm bầm réo gọi làm cho Lăng Bắc Hàn đứng ở bên sửa sang lại quần áo quả dở khóc dở cười.

      Nhóc con này muốn chơi mình?

      Vật này biết cách hành hạ . Dù dục vọng của có cao trào hơn nữa nhưng chứng kiến cảnh tượng nhếch nhác lại ngửi thấy mùi chua này cũng bị dập tắt.

      Lăng Bắc Hàn tiến lên, tay ôm trọn thân thể mềm mại của móc vào khuỷu tay, thẳng tới phòng tắm, động tác có chút thô lỗ ném vào bồn tắm, lý do có thể lý giải là do nôn mữa, lúc này Úc Tử Duyệt tỉnh táo lại đôi chút.

      "Phụt......Phụt......" Trong miệng toàn mùi chua, khó chịu, cảm giác chua trong cỗ họng làm cau mày, dần dần mở hai mắt ra, nhìn tới gương mặt tuấn tú xanh mét của Lăng Bắc Hàn.

      "Á...... ......" Nhìn xuống toàn thân lõa lồ bên dưới của mình rốt cuộc hét rầm lên: "Cứu mạng......Đồ bất lịch ...... Á......" Úc Tử Duyệt cố gắng gào lên nhưng ngay tức khắc cái ót bị người khác dùng sức tóm lấy, nhúng nguyên khuôn mặt vào trong nước, cảm giác hít thở thông làm kinh hoảng, giống như là người chết đuối, đôi tay khổ sở quơ quơ.

      Lăng Bắc Hàn tức giận! Nhưng trước khi bị sặc nước rất lý trí mà kéo lên.

      "Khụ khụ...... Khụ.....Phù ......" Úc Tử Duyệt khổ sở ho khan, thở hồng hộc, khuôn mặt nhắn đỏ bừng: "........... muốn mưu sát tôi!" Hồi lâu sau, mới phản ứng được, trừng mắt nhìn khôn mặt xanh mét của Lăng Bắc Hàn rống lên.

      Cảm giác say cũng hoàn toàn biến mất, gào xong, ý thức được cái gì đó, hai tay vội vàng che lấp lồng ngực của mình.

      " quả thực muốn dìm chết em!" Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm hung tợn .

      "..........." Úc Tử Duyệt bị khuôn mặt tuấn tú hung tợn của Lăng Bắc Hàn cùng với tiếng rống to làm cho hù sợ, toàn thân run run, giống như con thỏ con bị hoảng sợ, trợn to hai mắt thỏ đen nhánh, nhìn , muốn phản bác nhưng cứ lắp ba lắp bắp mãi chẳng thốt thành lời......

      lo lắng giết chết ......

      "Cho em mười phút tắm rửa, tắm xong quét dọn phòng ngủ đàng hoàng cho !" Lăng Bắc Hàn đứng lên cúi người nhìn xuống con thỏ con bị dọa sợ nằm trong bồn tắm trầm giọng .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :