1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 37: Phạt tư thế hành quân

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      cướp nụ hôn đầu của ? Sao lại còn phạt đứng?

      “Rốt cuộc có đứng hay ?” Lăng Bắc Hàn trầm mặt, con ngươi thâm thúy nhìn bắn ra đầy uy nghiêm.

      đứng, làm gì được tôi…ưhm..” Úc Tử Duyệt ngước khuôn mặt nhắn thở phì phò , ai ngờ chưa hết đôi môi bị cặp môi kia che phủ.

      Giống như là hôn đến nghiện, cái miệng nhắn ngọt ngào đến thể tin, vốn chỉ định hôn trừng phạt nhưng dần dần lại có cảm giác.

      Úc Tử Duyệt bị dọa đến dám có cử động nào, chỉ trợn to con ngươi nhìn , trong nhất thời quên cả giãy dụa.

      Cái hôn này càng ngày càng khó kiểm soát, Lăng Bắc Hàn cảm thấy mình sắp mất khống chế mới buông ra, nhìn khuôn mặt nhắn đỏ bừng của , nhếch môi cười nhạt: “Có nghe lời ?”

      “A…Lăng Bắc Hàn....” Úc Tử Duyệt rốt cuộc cũng bừng tỉnh, nhìn chằm chằm, tức giận rống to liều mạng đưa tay lau đôi môi sưng đỏ của mình.

      “Lau cái gì mà lau? phục tùng mệnh lệnh phải chịu phạt, từ bây giờ, làm tư thế hành quân giờ” Lăng Bắc Hàn nhìn xuống chiếc đồng hồ cổ tay, trầm giọng quát .

      “Tại sao?” Úc Tử Duyệt tức giận hét to.

      “Còn hỏi tại sao?” Hai cánh tay giữ chặt hông , chuẩn bị hôn , Lăng Bắc Hàn tà mị hỏi, hơi thở nóng bỏng nguy hiểm phả vào khuôn mặt nhắn của .

      bắt nạt tôi! Tôi lấy chồng” Úc Tử Duyệt vội lui ra khỏi vòng vây của kẻ địch, nhìn chằm chằm uy hiếp .

      Lăng Bắc Hàn sợ hù dọa , lập tức chuyển chiến thuật lấy lui làm tiến: “Em đồng ý gả rồi, lần này tha cho, lần sau kêu lính thối, chú gì đó, xem trừng phạt em như thế nào!”

      Cá tính Úc Tử Duyệt hiểu, ép nóng nảy chuyện gì cũng có thể làm, thậm chí là từ hôn… Lúc nãy nhất thời xúc động khắc chế được, nhớ tới điểm này cảm thấy tối nay người phải đứng tư thế hành quân là mới phải.

      chuyện giữ lời! Chúng ta can thiệp chuyện của nhau đấy!” Úc Tử Duyệt tức giận quát.

      “Được rồi! thừa nhận, chịu phạt được chưa? Phạt thế nào tùy em” Lăng Bắc Hàn cúi đầu nhìn vẻ mặt thở phì phò của trầm giọng .

      Phạt ? nghe lầm chứ?

      Úc Tử Duyệt khó tin nhìn , cặp mắt long lanh như hỏi: có ?

      đếm đến ba, rề rà là làm đâu! , hai..” Lăng Bắc Hàn nhìn cổ tay cất giọng .

      “Lăng Bắc Hàn”

      “Có”

      “Vừa rồi vô lễ với Úc tiểu thư, tại phạt tư thế hành quân! Thời gian……tôi quyết định” Úc Tử Duyệt chống nạnh, di di mũi chân hả hê .

      !” Ai ngờ Lăng Bắc Hàn hành động theo mệnh lệnh của chỉ huy , thân thể to lớn thẳng tắp đứng tư thế hành quân ở góc tường.

      “Ha ha! chơi vui” Úc Tử Duyệt chắp hai tay sau lưng nhìn từ xuống dưới Lăng Bắc Hàn đứng thẳng tắp, hả hê .

      Cười , cho em hài lòng bây giờ, Lăng Bắc Hàn thầm nghĩ.

      Sau năm phút đứng tư thế hành quân, Úc Tử Duyệt thấy chơi còn thú vị nữa, con ngươi chuyển cái “Hai tay chống xuống, trồng cây chuối!” hả hê lớn tiếng .

      Nhóc con này có gan, dám chơi như vậy.

      Lăng Bắc Hàn cong người xuống, hai lòng bàn tay hướng xuống, hai chân dùng sức đạp cả người thẳng tắp dựng lên.

      “Woa…. là giỏi, chú là giỏi! Đúng là như thế!” Úc Tử Duyệt cảm thấy giờ phút này có thành tựu, tên lính thối này lãnh khốc ai bằng thế nhưng lại nghe lời của mình.

      Ha ha, sau này chắc rất vui đây.

      “Chuyện gì xảy ra thế này?” Tiếu Dĩnh vừa tiến vào cửa phòng Lăng Bắc Hàn thấy con trai trồng cây chuối.


      Chương 38: Gọi bà xã đại nhân

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      Con trai luôn ít ít cười, trầm ổn kín kẽ giờ phút này lại chơi vui vẻ với con bé Úc Tử Duyệt như vậy? Tiếu Dĩnh kinh ngạc, bất động thanh sắc vào, vẻ mặt nghiêm túc.

      “A...Bác ” Úc Tử Duyệt cười ha ha nhìn gương mặt nghiêm túc của Tiếu Dĩnh vội vàng thu lại nụ cười, la lớn. Lăng Bắc Hàn giống như thấy Tiếu nữ sĩ, cắm đầu cắm cổ dựng ngược.

      Con trai nhìn làm trong lòng Tiếu Dĩnh có chút vui, nhất là lại ở trước mặt vợ chưa cưới của . Đây phải là dạy Úc Tử Duyệt coi bà ra gì sao?

      “A, bác , là ấy rèn luyện thân thể” Úc Tử Duyệt cảm giác khí ràng có chút quỷ dị, ra lùc nãy ăn cơm cũng có cảm thấy. Nhà họ Lăng rất kì quái, Lăng Bắc Hàn gọi bà nội là bà nội mà là bà cụ, còn ba lại gọi là ông cụ.

      vội vã cười cười với Tiếu Dĩnh, tay nho len lén đưa về sau lưng lôi kéo vạt áo Lăng Bắc Hàn nhưng vẫn nhúc nhích.

      “Lăng Bắc Hàn!” Bỗng Úc Tử Duyệt hét to.

      “Dạ! bà xã đại nhân có chỉ thị gì?” Lăng Bắc Hàn vội hét to trả lời, thanh cực kì vang, Tiếu nữ sĩ nghe cực kì chói tai, trong lòng cực kỳ vui.

      Bà xã đại nhân? Sao lại gọi như vậy?

      Úc Tử Duyệt bị câu của Lăng Bắc Hàn làm cho sững sờ: “Đứng, đứng lên.” vội mở miệng, lại cảm giác có chút xấu hổ.

      “Tuân lệnh!” Lăng Bắc Hàn thân thể nhàng linh hoạt trở mình, cả người thẳng tắp đứng sàn, sàn nhà bị động tác của rung động.

      Tiếu nữ sĩ cau mày nhìn Lăng Bắc Hàn vỗ vỗ tay: “Ơ, Tiếu nữ sĩ có gì chỉ thị?” Lăng Bắc Hàn làm như vừa phát ra bà trầm giọng .

      Úc Tử Duyệt lần này loạn rồi? Cái gì, gọi mẹ mình như thế sao?

      có việc gì nghỉ sớm chút, đừng ồn ào như thế làm phiền bà.” Tiếu nữ sĩ liếc nhìn Úc Tử Duyệt, xong xoay người rời .

      “Rầm!” Tiếu Dĩnh vừa ra khỏi phòng, Lăng Bắc Hàn lập tức đóng cửa lại.

      “Này! Chú! Thái độ của chú đối với mẹ chú như thế sao? Còn nữa, chú gọi bọn họ đều rất kì quái!” Tiếu Dĩnh vừa rời , Úc Tử Duyệt tò mò hỏi.

      ngờ tỉ mỉ phát khác thường của nhà mình, ngờ mình lại biểu ràng như thế.

      “Đây là thái độ đối với họ nhưng em cũng đừng học theo .” Đôi tay Lăng Bắc Hàn ấn bả vai , nhìn dáng vẻ bé của , giống như người lớn dạy dỗ đứa bé vậy, .

      Úc Tử Duyệt nghe hiểu, từ đến lớn sống trong ấm áp và hạnh phúc, đối với cha mẹ càng thân cận lớn , như thái độ của Lăng Bắc Hàn đối với người nhà của .

      “Còn kêu là chú, khách khí.” Lăng Bắc Hàn nhìn vẻ mặt mê man của lại .

      gọi chú là chú vậy gọi chú bằng gì? Hàn, Bắc Hàn? Quá chua, nghe tê dại luôn” Úc Tử Duyệt khôi phục như cũ, liếc cái, le lưỡi .

      Sau đó đẩy cánh tay ra, lui đến khoảng cách an toàn, cũng quên lúc nãy thiếu chút nữa ăn luôn .

      Lăng Bác Hàn để ý , nắm lấy bàn tay ra ngoài: “Định đâu?” Úc Tử Duyệt hỏi.

      “Phòng khách, nếu em muốn ở lại cũng miễn cưỡng chứa chấp em!” Ôm vòng eo mảnh khảnh của , Lăng Bắc Hàn nhàn nhạt , gương mặt tuấn tú vẫn lãnh khốc như cũ.

      Miễn cưỡng? Hừ, nghĩ muốn ra à! Úc Tử Duyệt tức giận, ngoài cười nhưng trong cười mở miệng “Hắc hắc…Vậy tôi cũng miễn cưỡng chấp nhận ông chú già như !”

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 39: Tiến hành kết hôn (1)

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      định chọc , chút nào khách khí mà đáp lễ, ở phương diện này Úc Tử Duyệt hề kém cõi.

      Lăng Bắc Hàn dẫn đến gian phòng khách sạch chỉnh tề, vừa vào phòng vừa ngã xuống giường Úc Tử Duyệt vừa mở miệng gọi “Chú……” liền bị Lăng Bắc Hàn trừng mắt hung dữ nhìn.

      “Gọi Lăng Bắc Hàn được chưa?” Úc Tử Duyệt liếc cái, tướng nằm tốt lệch qua bên giường.

      “Chuyện gì?” nhìn trầm giọng hỏi.

      “Chú.... Lăng Bắc Hàn, có từng thích ai chưa?” Úc Tử Duyệt ngồi dậy, ôm gối trước ngực, nhìn Lăng Bắc Hàn nghiêm túc hỏi.

      Vấn đề này làm Lăng Bắc Hàn sững sờ, mắt trầm: “Hỏi cái này làm gì?”, chẳng lẽ nhớ đến Lệ Mộ Phàm?

      “Người ta tò mò, ba mươi tuổi mới tìm bà xã, nhất định là tình cảm lúc trước bị ngăn cản đúng ?” Úc Tử Duyệt lại hỏi, cũng biết vì sao lại rất muốn biết chuyện tình của Lăng Bắc Hàn.

      Nha đầu này đừng xem lúc bình thường điên điên khùng khùng, nhưng suy nghĩ cũng tinh tế! ra vấn đề này chỉ cần phân tích chút là được: “Đừng hỏi nhiều như vậy, nếu cho rằng em thích đấy!” Lăng Bắc Hàn cười nhạt với .

      “Stop! Ai thích ông già như , hỏi thăm được sao?” Úc Tử Duyệt vội vàng phản bác.

      “Trong ngăn kéo có áo ngủ, tắm sớm chút rồi ngủ , ngày mai còn phải trở về đơn vị.” chỉ tủ treo quần áo, thêm sau đó rời .

      “Hả? Ngày mai phải trở về quân đội à?” Úc Tử Duyệt có chút kinh ngạc, phải chỉ còn năm ngày nữa là hôn lễ của bọn họ tổ chức sao?

      “Sao vậy?” Lăng Bắc Hàn quay đầu hỏi ngược lại sau đó lại xoay người.

      “Đúng rồi, ngoan ngoãn ở nhà chờ gả cho , cần chạy loạn” Trước khi đóng cửa, Lăng Bắc Hàn yên tâm dặn dò câu, ngay sau đó đóng cửa phòng lại.

      Ngày thứ hai Úc Tử Duyệt rời giường, tên Lăng Bắc Hàn kia dậy sớm chạy về đơn vị rồi.

      Đối với người con rể Lăng Bắc Hàn này nhà họ Úc tương đối hài lòng, nhất là Tô Mạt Hề, bà cảm thấy Lăng Bắc Hàn rất có trách nhiệm, lại là quân nhân, tương lai nhất định rất có thành tựu.

      Cả nhà vui mừng cho Úc Tử Duyệt nên cũng có ai nhắc đến chuyện Lệ Mộ Phàm.

      Mãi cho đến trước ngày kết hôn hai ngày Lăng Bắc Hàn mới từ đơn vị về nhà, vì nhà họ Úc muốn tổ chức tiệc rượu cho nên phải tới nhà vợ trước ngày.

      “Alô” Điện thoại đổ chuông Úc Tử Duyệt nhận cuộc gọi nhưng đợi lúc lâu cũng nghe đối phương trả lời: “Alô? Ai vậy? Ai tìm tôi?” nhịn được tức giận hỏi lại, bận mặc áo cưới.

      Bởi vì căng thẳng, trong miệng lại còn nhai kẹo cao su.

      “Lúc nghe điện thoại đừng ăn đồ ăn.” Úc Tử Duyệt giận dữ, vì cổ áo cưới chật chút mà tức giận, lại thích bị người xa lạ dạy dỗ: “ là ai? Sao lại quản tôi?”

      “Chồng em”

      Úc Tử Duyệt mở miệng nhất thời phản ứng kịp: “Lính thối…À chú…À , Lăng Bắc Hàn!” Lần trước gọi đến nhất thời quên lưu.

      “Chưa tới 20 phút nữa là đến nhà em, chuẩn bị xong chưa?” có chạy trốn, rất tốt! Lăng Bắc Hàn khẽ hài lòng.

      “A.. xong rồi, đến nhanh .” Úc Tử Duyệt vui vẻ , còn chưa ý thức được là Lăng Bắc Hàn kiểm tra .

      “Rồi, lát nữa gặp.” Lăng Bắc Hàn xong nhanh chóng tắt điện thoại.

      Úc Tử Duyệt chỉ nghe điện thoại truyền đến tiếng tút tút, nhấn tắt trò chuyện, nắm chặt khóa kéo sau đó nâng váy ra cửa.

      “Úc Tử Duyệt!” Vừa ra cửa liền nghe thanh quen thuộc, ngẩng đầu thấy người mặc âu phục trắng - Lệ Mộ Phàm.


      Chương 40: Tiến hành kết hôn (2)

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      Dưới ánh mặt trời ấm áp, bóng dáng màu trắng ra, như bạch mã hoàng tử trong phim thần tượng. Người đàn ông đó đứng ở trước mặt, cách xa.

      Áo cưới trắng đuôi dài thườn thượt, cổ mảnh khảnh thon dài xinh đẹp như cổ thiên nga có bất kì trang sức nào, thấy cả xương quai xanh lộ ra bên ngoài. Khuôn mặt nhắn tuyệt mĩ trang điểm nhàn nhạt, hai cặp mắt đen nhánh linh động trong sáng như quả nho.

      Tóc dài vén lên cao tạo thành búi tóc tao nhã. Lệ Mộ Phàm nín thở nhìn Úc Tử Duyệt xinh đẹp như Thiên Nga trắng. Kinh ngạc, vui mừng, chán nản…Tâm tình của trong thời gian ngắn ngủi dần dần biến hóa.

      khắc kia, Úc Tử Duyệt cũng nín thở nhìn giống hệt bạch mã hoàng tử, trong lòng mất vài phần đắc ý, ngược lại khỏi có cảm giác đơn.

      cười, nụ cười đắc ý.

      “Lệ Mộ Phàm, hôm nay tớ và Lăng Bắc Hàn tổ chức hôn lễ, mấy ngày trước làm giấy kết hôn rồi!” nâng cằm nhìn bóng dáng chìm trong ánh nắng ám áp, hả hê .

      Đáng chết! Hôm nay cũng phải hôn lễ của ăn mặc nghiệt, kiêu ngạo như vậy làm gì.

      khôi phục bình thường, trong lòng thầm bất mãn. Có chút lo lắng, chút nữa danh tiếng của Lăng Bắc Hàn bị Lệ Mộ Phàm áp đảo.

      khuôn mặt tuấn tú đẹp trai của Lệ Mộ Phàm tích tụ tầng bi thương, khắp người ưu buồn tới trước mặt Úc Tử Duyệt, thân hình cao lớn lướt qua ánh mặt trời ấm áp giống như xuyên mà đến.

      theo bản năng lui về phía sau, toàn thân phòng bị nhìn .

      “Cậu làm gì thế..A…” Còn chưa kịp phản ứng, bóng người cao lớn tiến lên, bàn tay thon dài nắm chặt tay , lôi chạy về phía cầu thang.

      “Lệ Mộ Phàm! Buông ra! Cậu làm gì thế?” Cũng may, quen mang giày cao gót nên len lén đổi lại thành giầy búp bê, nếu nhất định bị làm ngã chết.

      “Tớ cho cậu kết hôn!” Lệ Mộ Phàm chạy đằng trước vô cùng kiên định mở miệng .

      “Cậu điên rồi! Lệ Mộ Phàm! Khốn kiếp! Buông tớ ra! Cậu…Ba…” Thấy Lệ Mộ Phà lôi cửa sau, Úc Tử Duyệt vội hướng về phía trước kêu to.

      “Ưhm…” Ngay sau đó cái miệng nhắn của bị Lệ Mộ Phàm che lại, cả người bị bế lên, chạy về phía hoa viên sau nhà, giống như lên kế hoạch từ trước, ra khỏi hoa viên tới cửa .

      chiếc Lamborghini thể thao màu xanh ngọc chờ đấy.

      “Ưhm…Ưhm..” Úc Tử Duyệt trong lòng ngừng giãy giụa, Lệ Mộ Phàm buông ra, nhét vào trong xe thể thao.

      “Lệ Mộ Phàm! Cậu phát bệnh thần kinh cái gì! Thả tớ xuống! Lăng Bắc Hàn tới!” Úc Tử Duyệt điên tiết hét to với Lệ Mộ Phàm.

      Chỉ thấy Lệ Mộ Phàm khởi động xe, đạp ga, chiếc xe như mũi tên phóng ra ngoài.

      “Duyệt Duyệt!” Người nhà họ Úc ở phía trước nghênh đón đoàn xe rước dâu, lúc tìm Úc Tử Duyệt thấy bóng dáng của .

      Hôm nay Lăng Bắc Hàn mặc lễ phục Trung tá đại biểu cho quân nhân, lăng giác thẳng tắp, ủi eo lưng, quân hàm màu vàng trước ngực ngừng lay động khi lại, trong đám người xuất chúng nổi bật như vậy, đẹp trai như vậy.

      Nhà họ Úc thấy Lăng Bắc Hàn vào cửa, Úc Tử Duyệt lại biết đâu, tìm khắp từng lầu từng gian phòng cũng tìm được! Nhất thời gấp đến độ như kiến bò chảo nóng.

      lẽ thằng nhóc Lệ Mộ Phàm kia tới đây?” Con ngươi Úc Trạch Hạo phát ra ánh sáng thông minh, ông quay sang hỏi quản gia, đúng lúc này Lăng Bắc Hàn vừa vào cửa nghe thấy lời của ông.

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 39: Tiến hành kết hôn (1)

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      định chọc , chút nào khách khí mà đáp lễ, ở phương diện này Úc Tử Duyệt hề kém cõi.

      Lăng Bắc Hàn dẫn đến gian phòng khách sạch chỉnh tề, vừa vào phòng vừa ngã xuống giường Úc Tử Duyệt vừa mở miệng gọi “Chú……” liền bị Lăng Bắc Hàn trừng mắt hung dữ nhìn.

      “Gọi Lăng Bắc Hàn được chưa?” Úc Tử Duyệt liếc cái, tướng nằm tốt lệch qua bên giường.

      “Chuyện gì?” nhìn trầm giọng hỏi.

      “Chú.... Lăng Bắc Hàn, có từng thích ai chưa?” Úc Tử Duyệt ngồi dậy, ôm gối trước ngực, nhìn Lăng Bắc Hàn nghiêm túc hỏi.

      Vấn đề này làm Lăng Bắc Hàn sững sờ, mắt trầm: “Hỏi cái này làm gì?”, chẳng lẽ nhớ đến Lệ Mộ Phàm?

      “Người ta tò mò, ba mươi tuổi mới tìm bà xã, nhất định là tình cảm lúc trước bị ngăn cản đúng ?” Úc Tử Duyệt lại hỏi, cũng biết vì sao lại rất muốn biết chuyện tình của Lăng Bắc Hàn.

      Nha đầu này đừng xem lúc bình thường điên điên khùng khùng, nhưng suy nghĩ cũng tinh tế! ra vấn đề này chỉ cần phân tích chút là được: “Đừng hỏi nhiều như vậy, nếu cho rằng em thích đấy!” Lăng Bắc Hàn cười nhạt với .

      “Stop! Ai thích ông già như , hỏi thăm được sao?” Úc Tử Duyệt vội vàng phản bác.

      “Trong ngăn kéo có áo ngủ, tắm sớm chút rồi ngủ , ngày mai còn phải trở về đơn vị.” chỉ tủ treo quần áo, thêm sau đó rời .

      “Hả? Ngày mai phải trở về quân đội à?” Úc Tử Duyệt có chút kinh ngạc, phải chỉ còn năm ngày nữa là hôn lễ của bọn họ tổ chức sao?

      “Sao vậy?” Lăng Bắc Hàn quay đầu hỏi ngược lại sau đó lại xoay người.

      “Đúng rồi, ngoan ngoãn ở nhà chờ gả cho , cần chạy loạn” Trước khi đóng cửa, Lăng Bắc Hàn yên tâm dặn dò câu, ngay sau đó đóng cửa phòng lại.

      Ngày thứ hai Úc Tử Duyệt rời giường, tên Lăng Bắc Hàn kia dậy sớm chạy về đơn vị rồi.

      Đối với người con rể Lăng Bắc Hàn này nhà họ Úc tương đối hài lòng, nhất là Tô Mạt Hề, bà cảm thấy Lăng Bắc Hàn rất có trách nhiệm, lại là quân nhân, tương lai nhất định rất có thành tựu.

      Cả nhà vui mừng cho Úc Tử Duyệt nên cũng có ai nhắc đến chuyện Lệ Mộ Phàm.

      Mãi cho đến trước ngày kết hôn hai ngày Lăng Bắc Hàn mới từ đơn vị về nhà, vì nhà họ Úc muốn tổ chức tiệc rượu cho nên phải tới nhà vợ trước ngày.

      “Alô” Điện thoại đổ chuông Úc Tử Duyệt nhận cuộc gọi nhưng đợi lúc lâu cũng nghe đối phương trả lời: “Alô? Ai vậy? Ai tìm tôi?” nhịn được tức giận hỏi lại, bận mặc áo cưới.

      Bởi vì căng thẳng, trong miệng lại còn nhai kẹo cao su.

      “Lúc nghe điện thoại đừng ăn đồ ăn.” Úc Tử Duyệt giận dữ, vì cổ áo cưới chật chút mà tức giận, lại thích bị người xa lạ dạy dỗ: “ là ai? Sao lại quản tôi?”

      “Chồng em”

      Úc Tử Duyệt mở miệng nhất thời phản ứng kịp: “Lính thối…À chú…À , Lăng Bắc Hàn!” Lần trước gọi đến nhất thời quên lưu.

      “Chưa tới 20 phút nữa là đến nhà em, chuẩn bị xong chưa?” có chạy trốn, rất tốt! Lăng Bắc Hàn khẽ hài lòng.

      “A.. xong rồi, đến nhanh .” Úc Tử Duyệt vui vẻ , còn chưa ý thức được là Lăng Bắc Hàn kiểm tra .

      “Rồi, lát nữa gặp.” Lăng Bắc Hàn xong nhanh chóng tắt điện thoại.

      Úc Tử Duyệt chỉ nghe điện thoại truyền đến tiếng tút tút, nhấn tắt trò chuyện, nắm chặt khóa kéo sau đó nâng váy ra cửa.

      “Úc Tử Duyệt!” Vừa ra cửa liền nghe thanh quen thuộc, ngẩng đầu thấy người mặc âu phục trắng - Lệ Mộ Phàm.


      Chương 40: Tiến hành kết hôn (2)

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      Dưới ánh mặt trời ấm áp, bóng dáng màu trắng ra, như bạch mã hoàng tử trong phim thần tượng. Người đàn ông đó đứng ở trước mặt, cách xa.

      Áo cưới trắng đuôi dài thườn thượt, cổ mảnh khảnh thon dài xinh đẹp như cổ thiên nga có bất kì trang sức nào, thấy cả xương quai xanh lộ ra bên ngoài. Khuôn mặt nhắn tuyệt mĩ trang điểm nhàn nhạt, hai cặp mắt đen nhánh linh động trong sáng như quả nho.

      Tóc dài vén lên cao tạo thành búi tóc tao nhã. Lệ Mộ Phàm nín thở nhìn Úc Tử Duyệt xinh đẹp như Thiên Nga trắng. Kinh ngạc, vui mừng, chán nản…Tâm tình của trong thời gian ngắn ngủi dần dần biến hóa.

      khắc kia, Úc Tử Duyệt cũng nín thở nhìn giống hệt bạch mã hoàng tử, trong lòng mất vài phần đắc ý, ngược lại khỏi có cảm giác đơn.

      cười, nụ cười đắc ý.

      “Lệ Mộ Phàm, hôm nay tớ và Lăng Bắc Hàn tổ chức hôn lễ, mấy ngày trước làm giấy kết hôn rồi!” nâng cằm nhìn bóng dáng chìm trong ánh nắng ám áp, hả hê .

      Đáng chết! Hôm nay cũng phải hôn lễ của ăn mặc nghiệt, kiêu ngạo như vậy làm gì.

      khôi phục bình thường, trong lòng thầm bất mãn. Có chút lo lắng, chút nữa danh tiếng của Lăng Bắc Hàn bị Lệ Mộ Phàm áp đảo.

      khuôn mặt tuấn tú đẹp trai của Lệ Mộ Phàm tích tụ tầng bi thương, khắp người ưu buồn tới trước mặt Úc Tử Duyệt, thân hình cao lớn lướt qua ánh mặt trời ấm áp giống như xuyên mà đến.

      theo bản năng lui về phía sau, toàn thân phòng bị nhìn .

      “Cậu làm gì thế..A…” Còn chưa kịp phản ứng, bóng người cao lớn tiến lên, bàn tay thon dài nắm chặt tay , lôi chạy về phía cầu thang.

      “Lệ Mộ Phàm! Buông ra! Cậu làm gì thế?” Cũng may, quen mang giày cao gót nên len lén đổi lại thành giầy búp bê, nếu nhất định bị làm ngã chết.

      “Tớ cho cậu kết hôn!” Lệ Mộ Phàm chạy đằng trước vô cùng kiên định mở miệng .

      “Cậu điên rồi! Lệ Mộ Phàm! Khốn kiếp! Buông tớ ra! Cậu…Ba…” Thấy Lệ Mộ Phà lôi cửa sau, Úc Tử Duyệt vội hướng về phía trước kêu to.

      “Ưhm…” Ngay sau đó cái miệng nhắn của bị Lệ Mộ Phàm che lại, cả người bị bế lên, chạy về phía hoa viên sau nhà, giống như lên kế hoạch từ trước, ra khỏi hoa viên tới cửa .

      chiếc Lamborghini thể thao màu xanh ngọc chờ đấy.

      “Ưhm…Ưhm..” Úc Tử Duyệt trong lòng ngừng giãy giụa, Lệ Mộ Phàm buông ra, nhét vào trong xe thể thao.

      “Lệ Mộ Phàm! Cậu phát bệnh thần kinh cái gì! Thả tớ xuống! Lăng Bắc Hàn tới!” Úc Tử Duyệt điên tiết hét to với Lệ Mộ Phàm.

      Chỉ thấy Lệ Mộ Phàm khởi động xe, đạp ga, chiếc xe như mũi tên phóng ra ngoài.

      “Duyệt Duyệt!” Người nhà họ Úc ở phía trước nghênh đón đoàn xe rước dâu, lúc tìm Úc Tử Duyệt thấy bóng dáng của .

      Hôm nay Lăng Bắc Hàn mặc lễ phục Trung tá đại biểu cho quân nhân, lăng giác thẳng tắp, ủi eo lưng, quân hàm màu vàng trước ngực ngừng lay động khi lại, trong đám người xuất chúng nổi bật như vậy, đẹp trai như vậy.

      Nhà họ Úc thấy Lăng Bắc Hàn vào cửa, Úc Tử Duyệt lại biết đâu, tìm khắp từng lầu từng gian phòng cũng tìm được! Nhất thời gấp đến độ như kiến bò chảo nóng.

      lẽ thằng nhóc Lệ Mộ Phàm kia tới đây?” Con ngươi Úc Trạch Hạo phát ra ánh sáng thông minh, ông quay sang hỏi quản gia, đúng lúc này Lăng Bắc Hàn vừa vào cửa nghe thấy lời của ông.

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320

      Chương 41: Tiến hành kết hôn (3)

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      Bỏ trốn?

      Đây là phán đoán đầu tiên của Lăng Bắc Hàn dựa vào nghề nghiệp điều tra, chỉ là thể nghĩ ra 20 phút trước, người còn điện thoại như thế nào bây giờ lại đào hôn.

      Khó lòng phòng bị!

      Đây là lần thứ hai!

      “Bắc Hàn, Duyệt Duyệt nó…, chúng ta lập tức tìm nó về đây!” Úc Trạch Hạo dấu giếm, thực tế cũng gạt được chỉ có thể lập tức phái người tìm.

      Lăng Bắc Hàn hiểu ý gật đầu, gì làm cho người ta hiểu trong lòng cái gì cũng biết.

      “Cậu Lăng, đừng trách Duyệt Duyệt, sáng nay ấy rất tốt, nhất định là em trai Lệ Mộ Phàm của tôi phạm lỗi” Lúc này Lệ Huyên Huyên vào giúp cho Úc Tử Duyệt.

      “Yên tâm, hôm nay tôi nhất định tìm người về cho ” Úc Tử Mặc tới bảo đảm với Lăng Bắc Hàn.

      Lăng Bắc Hàn gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho Úc Tử Duyệt.

      Xe thể thao chạy băng băng như mũi tên, thấy Lệ Mộ Phàm chạy ra đường cao tốc, Úc Tử Duyệt luống cuống nắm chặt điện thoại trong tay, chuông vang lên vội vã bắt máy.

      “Này, Lăng Bắc Hàn à? Tôi ở đường cao tốc Tân Hải. Tôi bỏ trốn …A…” Nghe được trong loa truyền tới giọng trầm thấp từ tính, Úc Tử Duyệt vội vàng hét lớn.

      Lời chưa hết chỉ thấy Lệ Mộ Phàm đưa tay giật điện thoại trong tay quả quyết ném ra cửa sổ.

      “Lệ Mộ Phàm! Dừng xe!” Úc Tử Duyệt thét chói tai, hai tay ngừng đánh cánh tay Lệ Mộ Phàm, Lệ Mộ Phàm làm như nghe thấy, tay lái chao đảo nhưng dừng lại.

      “Cậu đàng hoàng chút cho tớ! Nếu muốn chúng ta chết cùng nhau.” Lệ Mộ Phàm khẽ quay đầu, trừng mắt nhìn Úc Tử Duyệt, cũng hét lên.

      Chết chết, vẻ mặt của Úc Tử Duyệt chút kinh sợ.

      Nhưng suy nghĩ lại. Chết, thể chết.

      vội buông cánh tay Lệ Mộ Phàm, dám cử động, đây là đường cao tốc, xe chạy với tốc độ 100km/h rất nguy hiểm.

      Úc Tử Duyệt cố gắng khuyên mình tỉnh táo, cũng hiểu Lệ Mộ Phàm sao lại như vậy.

      cho là cùng lắm là giận đến đỏ mặt tía tai, nét mặt xanh mét ai ngờ…

      “Lệ Mộ Phàm, đến cùng là cậu nghĩ gì? Hôm nay là hôn lễ của tôi, nhà chúng tôi khách đến nhiều như vậy, có tôi mọi người phải làm thế nào?” Cho dù làm bậy nhưng cũng phải là người phân nặng , khách tới tham gia hôn lễ, dâu lại mất tích, mặt mũi nhà họ Úc, nhà họ Lăng còn đâu nữa.

      “Tớ mặc kệ! Úc Tử Duyệt! Tớ thích cậu! Tớ chịu nổi nếu cậu gả cho người khác.” Con ngươi lạnh nhạt nhuốm bi thương, quay đầu nhìn , kêu gào làm Úc Tử Duyệt khó tin.

      sửng sốt, đầu óc quay cuồng, gương mặt khó tin ngây dại.

      Lệ Mộ Phàm thích ?

      Sao có thể chứ? lừa , chớ bị lừa, lừa gạt !

      kinh ngạc nhìn người bên cạnh thân màu trắng, gò má đàn ông tuyệt mĩ, mùi bạc hà nhàng khoan khoái người xông vào mũi.

      Từ đến lớn nhìn mình vừa mắt, gặp chửi nhau chính là đánh nhau. chưa từng câu dễ nghe với , tất cả đều là tốn hao thừa lời với , nhưng khi bị bạn học khi dễ lại vươn tay ra.

      , ngoại trừ mình ra cho ai khi dễ cậu!

      Bá đạo như vậy, phách lối như vậy, nghĩ rằng mình cũng ghét , khi nhìn và người phụ nữ khác ở chung chỗ trong lòng lại lên men chua xót.

      Khi chê là đầu lùn cố ăn nhiều để cao lên.

      Khi chê ngực lép tìm hiểu thông tin về bộ ngực lớn.

      Khi chê trẻ con cố gắng ăn mặc như trưởng thành.


      Chương 42: Tiến hành kết hôn (4)

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      Trong lòng Lệ Mộ Phàm thể nào chấp nhận nổi, chỉ cần nghĩ tới bây giờ là vợ của quân nhân, trong lòng càng thêm chua xót!

      vẫn tự tin cho rằng, thích , giống như thích vậy! trốn thoát khỏi lòng bàn tay của !

      Hơn tháng trước, ở Tây Tạng, nhận điện thoại của , sợ đến nỗi cho rằng xảy ra chuyện gì, gửi rất nhiều tin nhắn cho , nhưng lại trả lời . Lệ Mộ Phàm biết, những tin nhắn kia Úc Tử Duyệt chưa hề đọc nhấn nút xóa rồi......

      trong cơn tức giận cũng Tây Tạng, cố ý mang theo phụ nữ xuất trước mặt để trêu tức , mà cũng cho rằng cố ý lôi kéo người lính để trả thù ! nghĩ đến......

      "Két......"

      "Á......"

      Xe chạy với tốc độ cao đột nhiên dừng lại ở bên lề đường, thắng gấp làm chịu nổi, hét lên tiếng, đầu óc choáng váng, dựa vào cửa sổ cảm giác rất muốn nôn mửa!

      "Khụ khụ...... Lệ Mộ Phàm, cậu điên à! Đưa mình trở về." Hít vài ngụm khí trong lành, Úc Tử Duyệt quay đầu, trừng mắt nhìn , tức giận hét to.

      " bao giờ!" Gương mặt đẹp trai của Lệ Mộ Phàm mang theo dứt khoát, nhìn trả lời.

      Ngay sau đó, đưa tay giữ chặt ót của , Úc Tử Duyệt nhanh chóng đẩy cửa xe, kéo áo cưới dài nhảy xuống xe! cũng nhanh chóng xuống xe, nhìn xách áo cưới trắng noãn dài chạy băng băng về phía trước.

      Phía trước là công viên giải trí, Úc Tử Duyệt chạy đến cái đình để nghỉ chân mới dừng lại, cúi người kịch liệt thở dốc.

      "Lệ Mộ Phàm! Cậu đừng tới đây!" Nhìn Lệ Mộ Phàm chạy vào, chỉ vào , lớn tiếng hét, khuôn mặt nhắn bởi vì chạy mà đỏ bừng, "Chúng ta thể nào! Mình kết hôn! Bây giờ có chồng, hành động này chính là phá hoại đám cưới của quân nhân ngồi tù đấy!”

      chịu đựng trong lòng càng thêm cay đắng, hướng về phía bóng dáng cao lớn màu trắng đứng dưới ánh mặt trời, lên tiếng hô to!

      Tại sao đến bây giờ mới cho biết thích ? Tại sao lại trễ như vậy?

      Trong mắt có dòng nước ấm áp xông lên, sương mù bao phủ đôi mắt......

      Lệ Mộ Phàm nghe lời , tiến về phía , xách vạt áo cưới lên, lộ ra đôi giầy búp bê màu hồng tinh nghịch...... nhất định cũng muốn gả, nhất định là giận dỗi!

      Nghĩ như vậy, trong lòng thoải mái hơn.

      "Ngồi tù? Mình sợ! Cậu và ta ly hôn! Mình cưới cậu! Úc Tử Duyệt, người cậu thích chính là mình đúng ?" Lệ Mộ Phàm xông lên trước, hai tay giữ chặt bả vai nhắn láng mịn của , nhìn .

      Gương mặt điển trai có chút dữ tợn, lại nhuộm vẻ đẹp cuồng dã, bá đạo như vậy, nếu động lòng là gạt người.

      Nhưng, lý trí cho biết, chỉ có thể lắc đầu: "Lệ Mộ Phàm! Đây phải là cậu quá tự cao tự đại! Mình rồi, cho dù đàn ông toàn thế giới này chết sạch, mình cũng lấy cậu! Đừng có nằm mộng! Mình thích cậu! Mình thích Lăng Bắc Hàn." ra những lời trái lương tâm như vậy, càng tim càng đau, giống như là có xe lu từ từ nghiền nát trái tim .

      Những mộng mơ thuở ban đầu, tất cả vào dĩ vãng.

      Nếu như hai tuần lễ trước, với những lời này, nhất định cảm động muốn chết! Nhưng hôm nay muộn! có cách nào quay đầu lại!

      Lời của Úc Tử Duyệt, hung hăng đả thương trái tim của , sững sờ, lời sâu nhìn ......

      Đúng lúc này điện thoại chợt reo lên, chút do dự bắt máy.

      đường cao tốc Tân Hải, Lăng Bắc Hàn mượn chiếc xe thể thao từ nhà họ Úc, tiếp tục gia tăng tốc độ, lễ phục của trung tá nằm tay lái phụ bên cạnh, nút cổ áo sơ mi xanh nhạt được mở ra, cà vạt cũng bị kéo lỏng ra biết từ lúc nào.

      Nhưng sắc mặt của vẫn bình tĩnh như trước, con ngươi sắc bén như diều hâu thỉnh thoảng băn khoăn nhìn lối ra đường cao tốc......

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 43: Tiến hành kết hôn (5)

      Edit: Gà
      Beta: Makjyoko

      May mắn là buổi sáng Úc Tử Duyệt len lén đổi thành giày vải búp bê, nếu vào lúc này mà mang giầy cao gót, xách áo cưới chạy đường cao tốc, vậy có tính là quá cực hình hay .

      Nhân lúc Lệ Mộ Phàm sững sờ, đẩy ra, chạy ngược lên đường cao tốc......

      Cái người tự cao tự đại này có phải vì thích , nên bị tổn thương?

      Chỉ là cũng thể lo nghĩ nhiều đến vậy, tại, chỉ biết hôm nay là hôn lễ của , thể để cho người nhà mất thể diện, thể để cho nhà họ Lăng mất thể diện!

      "Két......" chiếc xe thể thao màu đen thắng gấp ở bên cạnh của , Úc Tử Duyệt dừng chân, cúi người xuống, thở dốc từng ngụm từng ngụm, sau đó thấy đôi giầy da màu đen cùng với quần màu xanh thẫm đến gần.

      "Phù...... Phù......" thở mấy hơi, ngẩng đầu lên, chống lại gương mặt cương nghị điển trai của .

      "Hơ...... mệt chết tôi! Sao giờ mới đến?" ngước đầu nhìn , tức giận trách móc.

      còn chưa kịp trách , ngược lại trách !

      "Nhanh lên xe!" mở miệng, cứng rắn . Dám chạy đường cao tốc, muốn sống nữa à!

      tức giận sao?

      Lòng Úc Tử Duyệt bỗng nhiên có chút sợ sệt.

      Lăng Bắc Hàn, dám mắng tôi đánh tôi, tôi lập tức chạy chốn cùng Lệ Mộ Phàm! Úc Tử Duyệt nhìn bóng lưng to lớn cao ngạo của , trong lòng thầm nghĩ.

      Ai ngờ, lại mở cửa sau xe, sau đó vòng qua sườn xe ngồi vào chỗ tài xế.

      Úc Tử Duyệt mới vừa vào xe thể thao, ngồi ở ghế sau, mệt mỏi nằm xuống.

      "Ngồi đàng hoàng cho tôi!" Lăng Bắc Hàn ngồi ở ghế phía trước của tài xế quát lớn, con ngươi thâm thúy xuyên qua kính chiếu hậu nhìn lười biếng nằm ở ghế ngồi.

      "Này! hung dữ cái gì? Sớm biết tôi trở lại" quát lớn làm kinh hãi, nhưng vẫn thức thời ngồi dậy, lo sợ lại tức giận lần nữa.

      Sau khi khởi động xe, mới mở miệng: "Vậy trở về làm gì? Sao bỏ trốn cùng tên kia?" Nghe ra giọng điệu của là tức giận hay là còn gì khác, bình tĩnh, ngoài dự đoán của Úc Tử Duyệt.

      là quân nhân, lòng độ lượng hẳn đủ lớn, hơn nữa bọn họ cũng có tình cảm gì, thể nào tức giận mới đúng.

      Nghĩ như vậy, trong lòng Úc Tử Duyệt còn phải gánh nặng gì.

      "Làm vậy chẳng khác nào mắc tội quấy rối sao? Tôi muốn Lệ Mộ Phàm bởi vì tôi mà ngồi tù!” Úc Tử Duyệt nửa cười đùa , nhìn về phía bên trong kính chiếu hậu liếc cái.

      Nghe lời của , khóe miệng Lăng Bắc Hàn khẽ nhếch lên: " tệ, tư tưởng giác ngộ rất cao! Sớm biết thế sao vẫn còn chạy?” theo tầm mắt của , có thể thấy đôi giầy búp bê màu hồng chân , giống như là chuẩn bị bỏ trốn bất cứ lúc nào, cố tình dò xét hỏi.

      "Này! phải là tôi muốn trốn! Nếu tôi cũng cho biết tôi ở chỗ nào" Bị oan uổng, Úc Tử Duyệt đỏ mặt lập tức phản bác, cũng phải là cái hạng người “tam quan bất chính” đó. Cùng lúc thấy chạy ra khỏi đường cao tốc, có thể là nghĩ biện pháp quay đầu.

      "Vậy mang giầy vải làm gì?" Lăng Bắc Hàn nhịn được, hét lên.

      Úc Tử Duyệt cúi đầu nhìn đồi giầy vải chân mình, hôm nay là cám ơn đôi giày này rồi, lúc này, len lén bật cười: "Nếu phải hôm nay phải đứng cả ngày, mang giầy cao gót quen. Cho nên lén mẹ thay đồi giầy vải này, dù sao áo cưới cũng che lại rồi, đâu có ai nhìn thấy." Úc Tử Duyệt nhìn trong gương chiếu hậu, cau mày bỉu môi dáng vẻ hết sức đáng .

      Cực kỳ giống đứa trẻ nghịch ngợm.

      Lăng Bắc Hàn nhìn vẻ mặt biến hóa phong phú, khóe miệng tự chủ nhếch lên.


      Chương 44: Tiến hành kết hôn (6)

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      Nhà họ Úc quan hệ rất rộng, nhưng bởi vì toàn bộ khách mời đều ở khách sạn, vì vậy trừ những người có quan hệ rất gần, phần lớn khách mời cũng biết tin dâu mất tích.

      Lăng Bắc Hàn và Úc Tử Duyệt trở lại thành phố A là hơn năm giờ chiều, bọn họ phải suốt đêm mới trở lại thành phố, căn bản có thời gian căn dặn họ hàng nhà họ Úc.

      Xa xa, đoàn xe rước dâu chờ bọn họ. Úc Tử Duyệt bị Lăng Bắc Hàn nắm tay đến ba mẹ bên cạnh, bọn họ vừa tới gần, thấy Úc Trạch Hạo tiến lên, vung tay lên hướng mặt của Úc Tử Duyệt giáng xuống.

      "Úc Trạch Hạo!"

      "Ba!"

      Mọi người thấy Úc Trạch Hạo muốn tát Úc Tử Duyệt, vội hô to, nhưng lại bị Lăng Bắc Hàn kịp thời ngăn lại.

      Mặt của Úc Trạch Hạo giận đến đỏ lên, cái tát kia ông có thể bỏ qua, nhưng ở trước mặt nhà họ Lăng, ông muốn cho người ta lời giải thích.

      "Duyệt Duyệt! Nếu sau này còn để chuyện này xảy ra lần nữa, ba nhìn nhận có đứa con như con nữa!" Úc Trạch Hạo trừng mắt nhìn Úc Tử Duyệt núp ở sau lưng Lăng Bắc Hàn, tức giận hét lên.

      Úc Tử Duyệt sững sờ nhìn người cha luôn luôn cưng chiều, thương mình, lúc này lại "vô tình" với mình, tim hung hăng quặn đau, lên chút chua xót, vẻ mặt lại bi thương.

      "Úc Trạch Hạo, ...... sao có thể đối xử với con như vậy?” Tô Mạt Hề thấy chồng tức giận như vậy, càng đau lòng hơn về con bảo bối của bà, hôm nay là ngày cưới của con bà.

      "Ba!" Úc Tử Mặc tiến lên, kéo ba mẹ ra, hoà giải, Lệ Huyên Huyên cũng phụ tay lôi kéo Tô Mạt Hề ra.

      Được Lăng Bắc Hàn bảo vệ Úc Tử Duyệt vòng ra ngoài, nhìn ba mẹ: "Ba, mẹ, hai người yên tâm, con để cho hai người mất thể diện lần nữa!" xong, lòng chua xót khóc lên.

      Đây tuyệt đối là khoảnh khắc tồi tệ nhất của , ngày bi ai nhất! Cũng là ngày thực trưởng thành!

      "Duyệt Duyệt......" Thấy con khóc, hơn nữa còn hiểu chuyện như vậy, làm người ta phải đau lòng, Tô Mạt Hề cũng khóc lên, Lệ Huyên Huyên cũng đau lòng theo, họ đều hiểu ủy khuất trong lòng Úc Tử Duyệt.

      Nhưng, con đường này cũng là chính giận dỗi chọn phải sao?

      "Lăng Bắc Hàn, chúng ta thôi......” Úc Tử Duyệt sâu liếc nhìn mẹ cùng Lệ Huyên Huyên. Ngay sau đó xoay người, nhìn Lăng Bắc Hàn .

      mất thể diện! Làm trò cười cho Lăng Bắc Hàn.

      Úc Tử Duyệt gạt nước mắt, phấn trang điểm mặt cũng phai rồi, cúi thấp đầu.

      "Ba...... mẹ...... con mang Duyệt Duyệt đây!" Lăng Bắc Hàn hướng vợ chồng nhà họ Úc lễ phép cáo biệt, rồi hướng Úc Tử Mạc gật đầu, vẫy tay.

      "Bắc Hàn! Duyệt Duyệt giao cho con." Tô Mạt Hề ngẹn ngào , con bảo bối của bà mới mười chín tuổi, mà vu quy......Sau này là người của nhà người khác rồi......

      Càng nghĩ trong lòng càng chua xót, lại càng giận chồng mình, tại sao lại đồng ý kết thân, tại sao lúc ấy khuyên nhủ Duyệt Duyệt trong lúc nó hồ đồ.

      Lăng Bắc Hàn trịnh trọng gật đầu.

      quay đầu lại liếc mắt nhìn ba mẹ, người nhà, cơ hồ là bị Lăng Bắc Hàn ôm lên chiếc hoa Hummer trong đội xe rước dâu, chỉ chốc lát sau, đoàn xe khởi động cùng lúc, chậm rãi rời kèm theo tiếng pháo nổ ầm ầm......

      "Còn khóc?" xe, Lăng Bắc Hàn nhìn vẻ mặt khóc lóc lem hết phấn son của Úc Tử Duyệt, trầm giọng dạy dỗ, trong lòng lại có chút đau, lấy ra chiếc khăn tay màu xanh nhạt chậm rãi đưa trước mặt .

      biết, bởi vì thể cùng người trong lòng ở chung chỗ mà lòng chua xót, cũng bởi vì lời dạy dỗ của cha mà uất ức, hơn nữa bởi vì cuộc hôn nhân này phải muốn mà cảm thấy khổ sở......

      "Ngày cưới dâu nào mà khóc. Nếu tương lai sanh đứa trẻ bị câm." muốn mất hết thể diện trước mặt Lăng Bắc Hàn, Úc Tử Duyệt tìm lý do phản bác, nhận lấy khăn tay, động tác đẹp mắt, gương mặt nhìn chằm chằm.

      Có chuyện này sao? Lăng Bắc Hàn nghĩ ngợi, chỉ là chợt hiểu, là vịt chết còn cứng mỏ. ràng trong lòng uất ức, cũng muốn thể trước mặt .

      ra với , cũng chỉ là người quen biết.

      Úc Tử Duyệt dùng sức lau nước mắt, cũng lau sạch hết mascara, phấn mặt cũng mất, khăn tay của bị làm làm bẩn đến còn hình dáng,

      Đêm đó, bọn họ ngủ lại khách sạn cách thành phố trăm dặm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :