1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 27: Hai người gặp mặt

      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      Úc Tử Duyệt khoe khoang Lăng Bắc Hàn quả thực là người đàn ông tốt hiếm thấy!

      " ta chỉ cứu mạng con, dọc đường còn chăm sóc con rất chu đáo nữa!” Úc Tử Duyệt trái lương tâm tốt cho , trong lòng nghĩ đến Lăng Bắc Hàn đối xử với "luôn gây khó dễ".

      Ví dụ như sai Lục Khải tóm về nhà; ví dụ như tốt bụng muốn giúp đỡ, thế nhưng lại ở trước mặt của mọi người hung dữ với ; còn nữa, chủ động làm cái chuyện kia thế nhưng lại thèm ......

      Thao thao bất tuyệt Lăng Bắc Hàn chăm sóc thế này, thế kia, người cả nhà rất kinh ngạc: "Duyệt Duyệt, em phải là rất ghét quân nhân sao?” Lúc này, Lệ Huyên xen miệng vào hỏi.

      "Hì, chỉ là trước đây, em cảm thấy ta cố tình đối nghịch với em, bây giờ suy nghĩ lại, ra là ấy muốn tốt cho em! Hơn nữa em đối với ấy cũng rất có cảm tình nữa…..” Duyệt Duyệt cúi thấp đầu, đỏ mặt .

      "Vậy con và Phàm Phàm thế nào? Các con phải......” Tô Mạt Hề mở miệng, trước đây bà cảm thấy Duyệt Duyệt rất thích Lệ Mộ Phàm, sao đột nhiên lại.......

      Ngược lại Úc Trạch Hạo trợn mắt nhìn vợ, trong lòng ông Lệ Mộ Phàm sao có thể xứng đôi với Duyệt Duyệt được.

      "Mẹ! Con và cậu ta có gì đâu, hơn nữa, con thích cậu ta chút nào cả! Cứ quyết định như vậy , con đồng ý lấy Lăng Bắc Hàn!” Úc Tử Duyệt cũng vội vàng cắt đứt lời của mẹ, vô cùng kiên quyết .

      ***

      " Hạo, thấy chúng ta có phải quá vội vàng rồi ? Duyệt Duyệt chưa tới hai mươi tuổi, hơn nữa nó và Lệ Mộ Phàm vẫn......." Trước lúc ngủ, Tô Mạt Hề lo lắng hỏi.

      Úc Trạch Hạo nhìn bà mỉm cườitrấn an: "Đôi oan gia kia căn bản hợp nhau, cả ngày cãi nhau quyết liệt, làm sao có thể sống chung được! Ngược lại hết sức coi trọng Lăng Bắc Hàn, dĩ nhiên phải bởi vì quyền thế của nhà họ Lăng." Úc Trạch Hạo trầm giọng .

      "Nhưng mà, Duyệt Duyệt tính tình trẻ con, ở nhà họ Lăng biết có bị ức hiếp ?” Nhắc tới tính cách lí lắc tùy tiện của con , Tô Mạt Hề chỉ sợ chịu nhiều thiệt thòi, lo lắng trùng trùng, bà cũng hiểu sao tính cách của con lại khác thường có giống bà chút nào.

      Úc Trạch Hạo thoáng lắc lắc đầu: "Em yên tâm, mấy đời nhà họ Lăng đều là quân nhân, dòng máu chảy từ trong xương cốt của đàn ông nhà bọn họ đều rất chính trực và có trách nhiệm, nhà bọn họ bao giờ bắt nạt con đâu!” Nhìn vợ, Úc Trạch Hạo lại trầm giọng .

      "Ngoài ra, địa vị của nhà họ Lăng trong quân ngũ rất vững chắc, trừ bỏ nhiều đời từng ở quân đôi, Lăng Bắc Hàn còn có người chú làm thư ký tỉnh ủy, đúng rồi, mẹ cậu ta lại chuyên về kinh doanh, quan hệ rất rộng, đừng ở đây, hay là cả các nước có địa vị cũng dễ lung lay được.” Úc Trạch Hạo .

      "Duyệt Duyệt gả cho người như vậy, mới yên tâm. Cũng là lòng vì muốn tốt cho nó!” Úc Trạch Hạo lại . Tô Mạt Hề như có điều gì suy nghĩ gật đầu cái.

      ***

      Khi Lăng Bắc Hàn biết nhà đồng ý kết hôn vẫn còn ở trụ sở huấn luyện, huấn luyện lính của ta.

      Bà gọi điện thoại cho , mệnh lệnh phải xem mắt. Tuy rằng quan tâm, nhưng nhà họ Lăng rất có ý tứ, là người trong cuộc phải tự mình ra mặt, cũng coi như là coi trọng con nhà người ta. Nghi thức này vẫn phải có, Lăng Bắc Hàn rất phối hợp.

      Chỉ là, nghe ở thành phố A, Lăng Bắc Hàn trong lòng đau xót nhưng vẫn rất hồi hộp, trong đầu giải thích được lên vẻ mặt của Úc Tử Duyệt.

      nhớ cũng ở thành phố A.

      Xin phép về nhà, nghỉ ngơi đêm ở trụ sở quân đội, ngày thứ hai, ngay cả tên của đối phương cũng nhớ, liền chạy thẳng tới thành phố A!

      Mới vừa phá kén chui ra bỏ hết những thứ trẻ con trước đây, mang vào giầy xăng-đan thủy tinh cao bảy cm Úc Tử Duyệt thiếu chút nữa bị ngã nhào! Tức giận nhìn đôi giày cao gót dưới chân mình, hận thể quăng nó ngay lập tức.

      Mà bộ đồ mặc hôm nay rất nữ tính, điển hình của “phong phạm thục nữ”......


      Chương 28: ra là ấy

      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      nhà hàng kiểu tây sang trọng ở thành phố A, người đàn ông ngồi ở trong góc mặc bộ âu phục, khi giơ tay nhấc chân tản mát ra loại khí chất tầm thường, khách vào thoạt dầu đều liếc nhìn , còn tưởng rằng nơi này là ở phim trường đấy.

      Lăng Bắc Hàn hôm nay mặc quân trang, chỉ là muốn phù hợp với buổi xem mắt thôi. Đối với việc xem mắt lần này, đến bây giờ trong lòng vẫn biết là vui mừng, hay là kháng cự. Dù sao, trì hoãn nhiều năm như vậy cũng nên kết thúc rồi.

      sớm muộn cũng phải kết hôn.

      Úc Tử Duyệt tiến vào phòng ăn, đôi mắt đen nhánh ngóng nhìn bốn phía, tìm kiếm vị quân nhân mặc quân trang, nhìn hết vòng cũng thấy!

      Cái tên Lăng Bắc Hàn này! Làm cái gì vậy!

      tức giận giẫm mạnh đôi giày cao gót bảy cm của mình, tới vị trí gần cửa sổ muốn đặt mông ngồi xuống dừng lại, sau đó rất giữ hình tượng dùng đôi tay che váy, ngồi xuống.

      Hành động như vậy từ trước đến nay đều có trong tự điển của , cực kỳ phiền phức. Đều do mẹ gây ra, còn lần gặp gỡ này giống với lần gặp mặt ở Tây Tạng trước đây, nhất định phải trở thành hình tượng thục nữ đoan trang.

      chỉ cảm thấy rất giả tạo, mình vốn cũng phải là thục nữ gì đó, luôn sống theo tự nhiên, tại mang giày cao gót, mặc váy công chúa voan mỏng viền hoa, tóc xõa dài, túi xách phong cách luôn cầm trong tay, cảm giác mình giống như là con rối con nít.

      Huống chi, diện mạo của Lăng Bắc Hàn từng thấy, nhưng vì để cho mẹ lo lắng, rất phối hợp.

      Lăng Bắc Hàn nhìn đồng hồ cổ tay, thời gian hẹn gặp mặt cũng quá nửa tiếng, nhưng đối phương lại thấy tới? Chẳng lẽ đối phương đổi ý rồi sao?

      Thời bây giờ, hôn nhân tự do, có ai lại đồng ý lấy người đàn ông chưa gặp mặt?

      Ánh mắt sâu xa và nhạy bén như chim ưng có chút kiên nhẫn quét vòng ở phòng ăn, nhìn thấy vị trí bên cạnh cửa sổ, bóng dáng màu trắng tay Lăng Bắc Hàn cầm ly nước đưa lên khóe miệng chợt cứng ngắc.

      bị hoa mắt? Gương mặt của kia sao lại quen thuộc như vậy?

      ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, ăn mặc vô cùng ngọt ngào tươi mát thoạt nhìn lại rất thục nữ, cầm trong tay điện thoại màu trắng, nếu như mới vừa rồi vẫn còn khẳng định người đó chính là nhóc con, như vậy giờ phút này, vẻ mặt kiên nhẫn, bộ dạng tức giận trước mặt làm lập tức xác định người này chính là .......

      Úc Tử Duyệt?

      Bỗng chốc, trong đầu thoáng qua cái tên mơ hồ mà bà từng qua......

      Cho dù nội tâm rối loạn, nhưng bên ngoài vẫn giữ được vẻ tỉnh táo. Đứng dậy, sải bước về phía cửa sổ đối diện với cửa.

      "Úc Tử Duyệt?” Úc Tử Duyệt cầm điện thoại di động chơi Ninja trái cây "cho hả giận” từ đỉnh đầu truyền tới giọng trầm thấp mà giàu từ tính, động tác dừng lại, ngẩng mặt lên, nhìn người đứng đối diện từ cao nhìn xuống cái miệng nhắn khẽ nhếch.

      "Tên lính thối.......” vừa định hô lên liền vội vàng che cái miệng nhắn, chỉ thấy Lăng Bắc Hàn ngồi xuống đối diện với , cho dù có mặc quân trang, tư thế ngồi vẫn cao lớn nghiêm chỉnh như cũ mà mất vẻ ưu nhã rất phù hợp với phong cách của nhà hàng Tây phương.

      " ngờ mặc quân trang!” Úc Tử Duyệt hài lòng mà phàn nàn, có chút ngượng ngùng dám nhìn , có thể là bởi vì hôm nay trang phục mặc hợp với tính cách, nhìn như vậy xem ra "rất nữ tính”, đột nhiên cũng có chút ngượng ngùng đối mặt với cái người mình tưng hô to gọi chú quân nhân.

      Hơn nữa, cũng sắp trở thành chồng của mình!

      Mặt đỏ? Lăng Bắc Hàn có chút khó tin nhìn khuôn mặt nhắn đối diện đỏ lên, nén được mà lại quan sát bộ đồ mặc lần nữa, ngờ, đối tượng kết hôn lần này lại chính là !

      ra phải ngờ, chỉ là trước kia quan tâm.

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 29:

      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      cần đến phấn trang điểm, nhưng làn da lại trắng nõn tỳ vết thoạt nhìn vô cùng mịn màng, hoàn toàn khác biệt với lần ở Tây Tạng. Mặc váy công chúa, hai mắt đen nhánh, trong suốt, sống mũi cao thẳng, môi hồng răng trắng, giống như đứa con nít tập làm người lớn.

      Nếu phải giữa hai lông mày giấu được vẻ dí dỏm, thực nghĩ bé con trước mắt là Úc Tử Duyệt có bản tính thẳng thắn, hoạt bát!

      Nhân viên phục vụ đến, vẻ mặt cung kính đưa thực lên, cũng giống như quán cơm ở Tây Tạng, đem thực đơn đưa cho , bản thân gọi phần bò bít tết bảy phần chín.

      " cho tôi phần rau salad, ly nước cam, cám ơn!” Úc Tử Duyệt nhìn thực đơn liền nhìn nhân viên phục vụ mỉm cười , cũng quên lời mẹ dặn dò.

      "Thế nào? Đổi tính rồi hả?” Lăng Bắc Hàn nhìn , trầm giọng hỏi. vẫn nhớ bộ dạng ngấu nghiến ăn thịt bò bít tết lúc đầu của .

      "Khụ khụ...... phải chỉ là.......” Khuôn mặt nhắn của Úc Tử Duyệt tiến về trước, nhìn Lăng Bắc Hàn giọng : "Chủ yếu là, mẹ tôi , sợ tôi cầm dao nĩa, hành động bất nhã khiến chú chê cười!” Úc Tử Duyệt có lương tâm, đem mẹ bán đứng! cho Lăng Bắc Hàn biết những lời Tô Mạt Hề từng dặn dò .

      Có thể đó là do ở trước mặt Lăng Bắc Hàn có thói quen làm bộ làm tịch được.

      Lăng Bắc Hàn nhếch miệng: "Vậy trang phục hôm nay cũng là ý của dì?” nhấp hớp nước chanh, giọng hỏi.

      "Ừm! Chú à, chú hiểu tôi!” Úc Tử Duyệt nghe lời của , vội vàng gật đầu lia lịa, giống như là gặp phải tri .

      Lăng Bắc Hàn nhàn nhạt cười cười, khóe miệng nhếch lên. Lúc này, nhân viên phục vụ đến dọn đồ ăn lên trước mặt , ưu nhã đem khăn ăn trải đầu gối.

      Hiểu ? Còn có thể sao, chỉ căn cứ vào các phân tích đơn giản là có thể hiểu được, phải biết rằng là lính trinh sát.

      "Chú này, phải chú rất thích bộ dáng trước đây của tôi sao?” Sau khi món ăn được mang hết lên, Úc Tử Duyệt làm mặt dày hỏi, nếu , tại sao lại muốn kết hôn với ?

      "E hèm......Úc Tử Duyệt, , trước đó tôi cũng biết là đối tượng hẹn hò” thành , chỉ là, trong lòng quả bất ngờ.

      Trong lòng Lăng Bắc Hàn luôn nghĩ, Úc Tử Duyệt là lanh lợi hoạt bát, lần đầu tiên thấy thiếu chút nữa gặp nạn, cảm thấy, hoạt bát lanh lợi như vậy mà lại gặp nạn đáng tiếc.

      Trong lòng hy vọng có thể rời khỏi nơi nguy hiểm này, ngoan ngoãn về nhà. Sau đó, trường tiểu học gặp thiên tai, nhìn bộ dạng đau lòng gào khóc của , lại nghe muốn quyên tiền, chỉ cảm thấy, và những khác giống nhau, tốt bụng, có lòng nhân ái.

      "Cộp.......” dùng cái nĩa gõ xuống bàn tạo thành thanh vang dội làm hồi hồn, Lăng Bắc Hàn cau mày nhìn .

      "Chú biết? phải chú muốn lấy tôi sao?” sững sờ nhìn , hỏi liên tiếp hai vấn đề, bỗng nhiên trong lòng lại vô duyên vô cớ buồn bực.

      Lăng Bắc Hàn nhìn có chút kích động, trầm lặng gật đầu, "Cái này có gì khác nhau?” hỏi như thể đó là chuyện tất nhiên.

      "Vậy bây giờ chú biết là tôi, chú có còn muốn lấy ?” Úc Tử Duyệt cẩn thận hỏi, cảm giác tim run rẩy giải thích được, nghĩ Lăng Bắc Hàn sao có thể có đầu óc mà muốn lấy người mà ghét được, ?

      Ngực hơi có chút khó chịu, biết tự lượng sức mình! Bởi vì trước đây luôn có cảm giác Lăng Bắc Hàn và Lệ Mộ Phàm đáng ghét kia rất giống nhau, đều là ghét bỏ !


      Chương 30: Thỏa thuận trước khi kết hôn

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      nhanh chậm ngồi ăn, đôi mắt sâu nhìn , Úc Tử Duyệt cũng khẩn trương nhìn , biết nghĩ cái gì, cũng biết đến tột cùng có muốn cưới hay , trong lòng cũng rất sốt ruột.

      Lăng Bắc Hàn ung dung bình tĩnh để dao nĩa xuống, nhấp hớp trà, lau khóe miệng rồi mới mở miệng, " sao? Muốn gả sao?” chưa từng quên chuyện và Lệ Mộ Phàm, nhìn trầm giọng hỏi.

      "Chỉ cần chú chịu cưới tôi chịu gả!” Úc Tử Duyệt buột miệng ra, thanh rất lớn, làm nhân viên phục vụ cũng nhìn chăm chú. Úc Tử Duyệt phải thành công bằng bất cứ giá nào, bởi vì quá khoác lác với Lệ Mộ Phàm rồi, nếu như Lăng Bắc Hàn cưới , hẳn là rất mất mặt.

      Nhưng mà, cũng thể ép Lăng Bắc Hàn cưới được!

      Nhóc con này phải giận lẫy chứ?

      Lăng Bắc Hàn ở trong lòng thầm muốn muốn: "Nếu cưới , tôi cũng lấy người phụ nữ khác, cho nên......” Uống ngụm nước, Lăng Bắc Hàn nhìn , trầm giọng .

      Lời này Úc Tử Duyệt nghe ra cảm giác như chính mình bị khi dễ?

      Đúng là tên lính thối mà! Lời thờ ơ thế đây, giống như mình ghê gớm lắm vậy!

      "Chú à, vậy tôi miễn cưỡng gả cho chú vậy, dù sao tôi cần chồng, nhưng mà, có số vấn đề chúng ta cần trước.......” Úc Tử Duyệt chồm thân thể lên phía trước, nhìn giọng .

      " cái gì?" Nhìn đôi đồng tử đảo qua đảo lại trông rất lanh lợi, cảm thấy nhóc con này lại muốn làm ra vấn đề quỷ quái gì đây.

      "Àh, chú tôi, mà chỉ cần người vợ, tôi cũng vậy, cũng chú, cũng chỉ cần người chồng, hơn nữa người nhà của tôi cùng người nhà của chú cũng đồng ý, bằng chúng ta kết hôn !” Úc Tử Duyệt uống ngụm nước, thào .

      "Chỉ là chúng ta cần thỏa thuận trước, sau khi kết hôn, chú ở đơn vị của chú, tôi ở nhà của tôi, can thiệp chuyện của nhau, có được hay ?” Hắc hắc, Úc Tử Duyệt càng ngày càng cảm thấy gả cho Lăng Bắc Hàn rất thích hợp, như vậy vừa có thể thắng Lệ Mộ Phàm mà mình cũng được tự do.

      Nhóc con này, tính toán cũng rất giỏi!

      Tuổi còn như vậy, chưa có quan niệm gì về hôn nhân, vậy mà lại xem đó là trò đùa.

      Lăng Bắc Hàn ở trong lòng thầm nghĩ, do dự xem có nên đồng ý chuyện hoang đường này hay , mặt khác lại lo lắng nếu lấy hối hận......

      Chỉ là thoáng qua, tròng mắt của đen sẫm, giống như là ra quyết định, ngẩng đầu lên, liếc nhìn : " thành vấn đề.” trầm giọng mở miệng, thấy khuôn mặt của tràn đầy vui sướng, bộ dạng này giống như mừng rỡ như điên, Lăng Bắc Hàn lại mở miệng, "Nhưng tôi cũng có cầu của tôi!"

      "Chú !” Úc Tử Duyệt rất sảng khoái .

      "Thứ nhất, sau khi trở thành vợ của tôi, tuyệt đối được dây dưa với bất kỳ người đàn ông nào khác!” Lăng Bắc Hàn nhìn bá đạo .

      "Thứ hai, trở thành con dâu của nhà họ Lăng rồi phải tuân thủ quy tắc của họ Lăng."

      "Cuối cùng, thể ly hôn!” xong nhìn .

      "Báo cáo thủ trưởng! Bảo đảm tuân thủ kỷ luật!” còn tưởng rằng đưa ra nhiều điều kiện hà khắc gì cơ chứ, Úc Tử Duyệt làm tư thế như người lính thực thụ chào , lớn tiếng .

      Con ngươi Lăng Bắc Hàn đen sẫm phức tạp, giống như có tâm , nhưng Úc Tử Duyệt mừng rỡ như điên nhận thấy được. Hai người sau khi rời khỏi nhà hàng, tại bậc thang cuối cùng Úc Tử Duyệt vì mang giầy cao gót xuýt nữa té xuống, cũng may được Lăng Bắc Hàn kịp thời đỡ lại.

      "Về sau nếu thích đừng ăn mặc như vậy nữa!” vừa đỡ , vừa trầm giọng .

      "Đúng vậy! Ngày mai chú đến nhà tôi nhất định phải cho mẹ của tôi biết vấn đề đó nhé! Hãy với mẹ tôi, tôi rất hoạt bát đáng !” Úc Tử Duyệt nhìn Lăng Bắc Hàn lớn tiếng , khuôn mặt nhắn ra nụ cười ngọt ngào.

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 31: Cuối cùng cũng thông suốt

      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      Lăng Chí Tiêu sau khi nhận được điện thoại của Lăng Bắc Hàn vô cùng sững sờ, ông hoàn toàn ngờ con trai chủ động gọi điện thoại về báo cáo tình hình cho mình.

      Con ngươi Lăng Chí Tiêu nhìn về phía mẹ và vợ Tiếu Dĩnh, trực giác cho ông biết Lăng Bắc Hàn có quỷ kế gì, với cá tính của chủ động gọi điện thoại về.

      "Ừ, thế nào, có hài lòng với con bé đó ?” Địch động ta động, địch muốn động ta động trước, Lăng Chí Tiêu sử dụng đối sách với con trai, hỏi han như có việc gì.

      Tiếu Dĩnh và bà bà cũng chờ tin tức từ đầu dây ở bên kia.

      "Tạm được.” Lăng Bắc Hàn đơn giản trả lời làm cho Lăng Chí Tiêu, vợ và bà bà vô cùng kinh ngạc, có thể làm cho đứa con trai này được, mặc kệ là người hay là chuyện, vậy cũng xem như nắm chắc phần thắng rồi.

      Tiếu Dĩnh cùng bà bà đều hiểu ý tứ của , chỉ là, người nhà đều hiểu tính cách của nhau nên cũng vội manh động.

      Nhất là Lăng Chí Tiêu, mặc dù nội tâm kích động muốn nổ súng ăn mừng, nhưng mặt ngoài còn làm bộ điềm tĩnh như có việc gì, hai cha con nguyên tắc như hai người máy nhưng lại giống nhau đến chê vào đâu được!

      "Vậy ba cùng mẹ con ngày mai đến thành phố A chuyến, con cũng chung , cho người ta còn chọn ngày lành tháng tốt nữa chứ?” ông hỏi dò, phải ông gấp gáp, chỉ là sợ con trai lại đổi ý.

      Kể từ sau khi Lăng Bắc Hàn trở mặt với gia đình, nhiều năm như vậy nhưng số lần trở về nhà cũng chỉ có mấy lần, thăng chức lập công tất cả đều là thông qua người khác mới biết được, chính ông muốn gặp , còn phải lấy cớ tuần tra mới dò xét được. Hai năm gần đây tình hình cũng có chút tiến triển, thỉnh thoảng cũng gọi điện thoại về nhà hỏi thăm.

      Lăng Chí Tiêu làm như biết, Lăng Bắc Hàn với Úc Tử Duyệt rồi, ngày mai ra mắt nhà .

      "Mọi người sắp xếp .” Lăng Bắc Hàn trầm giọng xong, liền cúp điện thoại.

      "Được rồi hả?” Thấy chồng cúp điện thoại, Tiếu Dĩnh liền vội vàng hỏi.

      Ông kích động gật đầu, bà bà rốt cuộc cũng thở phào cái, "Thằng cháu hư này, rốt cuộc cũng thông suốt! Năm đó nếu bỏ trốn cùng nhóc con kia, biết bây giờ như thế nào!"

      "Hầy.....Mẹ à! Chuyện qua, hãy để cho nó qua !” Tiếu Dĩnh vội vàng mở miệng, trấn an bà cụ.

      Tuổi trẻ ai cũng nông nổi, suy nghĩ nông cạn, nhất thời làm những chuyện xúc động là bình thường. Cũng may, Lăng Bắc Hàn còn có thời gian dài đóng quân! Tiếu Dĩnh thầm nghĩ, suy nghĩ đến chuyện con trai coi trọng Úc Tử Duyệt vui, trong lòng Tiếu Dĩnh càng thêm hài lòng, ánh mắt của bà quả nhiên kém.

      ***

      Ngày hôm sau, vợ chồng họ Lăng sáng sớm đến bên ngoài thành phố A ba trăm dặm, đến nơi hẹn với Lăng Bắc Hàn, sau đó nhà ba người về hướng ngoại ô thành phố, nơi khu nhà cao cấp của gia đình họ Úc.

      Sáng sớm, Úc Tử Duyệt liền kích động canh giữ ở cửa chờ đợi chồng tương lai và cha mẹ chồng, Lăng Bắc Hàn coi như cũng quen thuộc, về phần cha mẹ chồng, hôm trước gặp được, hy vọng bọn họ cũng hiền lành giống như cha mẹ mình.

      Chỉ là Úc Tử Duyệt tự nhận mình là người gặp người , hoa gặp hoa nở, tốt ở thế kỷ 21 này, Lăng Bắc Hàn và ba mẹ nhất định thích mình!

      "Đến rồi! Ba, mẹ, họ tới rồi!” chiếc xe thương vụ màu đen dừng lại trước cửa, thấy Lăng Bắc Hàn mặc quân trang bước xuống, Úc Tử Duyệt vội vàng kích động chạy vào, hét to.

      "Duyệt Duyệt! giọng chút!” Tô Mạt Hề vội vàng tiến lên, giúp con vuốt lại mái tóc, dạy dỗ , lúc này Úc Tử Duyệt lại chạy ra ngoài.

      Hôm nay, Lăng Bắc Hàn cùng Lăng Chí Tiêu đều mặc quân trang, chứng tỏ họ vô cùng lễ phép và coi trọng buổi gặp mặt này, thay thế vẻ ngoài bình thường là quân nhân rất vinh dự.


      Chương 32: Cố ý

      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      Tóc xõa dài, cả người mặc váy liền thân vải voan màu trắng, khả ái như trong phim hoạt hình hướng Lăng Bắc Hàn chạy đến, "Chú.....À ...... tới rồi!” Úc Tử Duyệt mới vừa mở miệng thiếu chút nữa lại mắc sai lầm, vội vàng sửa lại lời .

      Tiếu Dĩnh vừa xuống xe, tới bên cạnh chồng, buồn bực nhìn xinh đẹp này là ai, kỳ thực rất hoạt bát, nhất là lúc này, thân mật nắm cánh tay của con trai.

      Nhóc con này là ai?

      Liếc nhìn chồng, quay đầu lại nữa nhìn thấy người của gia đình họ Úc ra, khi bà nhìn thấy người đàn ông từ gia đình thông gia tương lai, trẻ tuổi đẹp trai khí chất bất phàm bắt tay cùng con trai, người đàn ông trẻ tuổi này bà nhớ, là ngôi sao mới nổi ở thương trường, con trai của Úc Trạch Hạo, Úc Tử Mặc.

      "Bác trai, bác , xin chào.” Lúc này, Úc Tử Duyệt sợ người lạ bước tới chào Tiếu Dĩnh và Lăng Chí Tiêu cười.

      Thân là người làm ăn thông minh, Tiếu Dĩnh thoáng cái có thể hiểu , ngày đó mình nhận lầm người!

      Bà khôi phục thái độ, nhìn Úc Tử Duyệt, nhàng cười cười: "Chào cháu!” Trong lòng có chút buồn bực, Tiếu Dĩnh liếc nhìn chồng, lễ phép cười tiến lên chào vợ chồng họ Úc.

      Chốc lát sau, Tô Mạt Hề giới thiệu, bà mới biết ra mà mình coi trọng chính là Lệ Huyên, là con dâu tương lai của nhà họ Úc! Mà hoạt bát lanh lợi trước mặt này mới là Úc Tử Duyệt!

      Sau khi Tiếu Dĩnh nghe Úc Tử Duyệt chậm rãi kể chuyện và Lăng Bắc Hàn gặp nhau, quá trình quen biết thế nào, bà mới chợt hiểu tại sao Lăng Bắc Hàn lại sảng khoái đồng ý như vậy!

      ra là, nó cố ý.

      Nhưng mọi chuyện như vậy, tại cũng thể đổi ý được!

      "Cái gì? Tháng mười ? Nhanh như vậy?” nghe cha chồng tương lai về đám cưới của và Lăng Bắc Hàn cử hành vào tháng mười Úc Tử Duyệt giật mình hét to.

      Tiếu Dĩnh nhìn về phía Úc Tử Duyệt, mặt lóe lên vẻ vui nhưng nhanh chóng biến mất.

      "Duyệt Duyệt!” Tô Mạt Hề vội vàng vỗ vào tay con , "Duyệt Duyệt nhà chúng tôi tuổi còn , có chút thất lễ, mong mọi người bỏ qua cho.” Tô Mạt Hề cười tươi nhìn nhà thông gia tương lai trước mặt .

      "Đâu có, đâu có......" Tiếu Dĩnh mỉm cười , "Duyệt Duyệt, thế nào? Đối với hôn này có ý kiến gì ?” Tiếu Dĩnh xong, nhìn Úc Tử Duyệt hỏi lại, giờ phút này trong lòng ngược lại rất hy vọng họ Úc từ hôn.

      Chân mày Úc Tử Duyệt nhíu lại, liếc nhìn Lăng Bắc Hàn ngồi bên giống như cây tùng, cũng thoáng nhìn lại cái, chẳng lẽ đổi ý nhanh như vậy rồi hả?

      "Dạ.... có, có! Càng nhanh càng tốt, ha ha......" Úc Tử Duyệt vội vàng khoát tay trả lời.

      Úc Tử Mặc sắp bị đứa em có đầu óc này làm tức chết, còn càng nhanh càng tốt nữa? Làm như ai thèm lấy nó bằng?

      Người hai bên nhà chỉ cười : "Vậy quyết định như vậy , tháng mười , tôi kêu Bắc Hàn trở về xin nghỉ phép.” Lăng Chí Tiêu cười .

      Ngày đó vợ chồng nhà họ Lăng trở về.

      Tiếu Dĩnh mang bụng uất khí: "Lăng Bắc Hàn! Con cố ý!” Biết rất ràng Úc Tử Duyệt là loại con như thế nào, vẫn còn đồng ý kết hôn, phải cố ý là cái gì? đây là trả thù!

      "Bà Tiếu, bà cái gì vậy?” Lăng Bắc Hàn nhìn vào mắt của mẹ, nhàn nhạt hỏi ngược lại.

      "Tiểu tử con, biết còn hỏi!” Tiếu Dĩnh mất khống chế chỉ vào Lăng Bắc Hàn hét lớn, lại bị chồng kéo lại.

      "Tiếu Dĩnh! Phụ nữ của họ Lăng, chịu trách nhiệm trông nom chồng mình! Bà lo cái gì.” Lăng Chí Tiêu nghiêm mặt dạy dỗ vợ, ngược lại ông cho là điểm hoạt bát lanh lợi của Úc Tử Duyệt có gì được!

      Con trai ông vốn khó hiểu, nếu như Úc Tử Duyệt hoạt bát, sao có thể tạo được lửa đây?

      Lăng Bắc Hàn để ý bọn họ, thẳng lên lầu về phòng mình.

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 33: Khi lớn cưới em

      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      Nghe phải chờ tới buổi chiều mới có điện, Úc Tử Duyệt mang bộ mặt hắc tuyến còn Lăng Bắc Hàn vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh cùng nhau rời khỏi cục dân chính, hai người lên chiếc Hummer, nhìn những đôi tình nhân khác vẫn còn ở đứng xếp hàng chờ có điện.

      "Chú, bây giờ chúng ta đâu?” Sau khi ngồi vào chiếc Hummer của Lăng Bắc Hàn, Úc Tử Duyệt nghi hoặc hỏi, chỉ thấy vẻ mặt Lăng Bắc Hàn vẫn bình tĩnh như cũ, hình như vĩnh viễn đều là dạng bình tĩnh thong dong như vậy, nhìn đồng hồ cổ tay, trầm giọng , "Chụp ảnh cưới."

      "Sặc! Đừng đùa nha? Còn phải chụp ảnh cưới á?” Úc Tử Duyệt lớn tiếng .

      Lăng Bắc Hàn quay đầu, nghiêm túc nhìn , hôm nay ăn mặc vẫn là rất thục nữ: "Đùa? Nhìn tôi giống đùa lắm sao?” bỗng chốc đưa tay, nắm cái cằm nhìn trầm giọng , hơi thở nam tính nóng rực phả vào mặt , làm nhịp tim của khỏi có chút tăng nhanh.

      "Tôi...Tôi......” Úc Tử Duyệt đỏ mặt mở miệng, buông ra, khởi động động cơ, chiếc Hummer màu xám đậm hung hãn giống như là con vật khổng lồ lái về phía trước lập tức hòa vào dòng xe đường.

      quay đầu, nhìn người bên cạnh sống mũi cao thẳng, môi mỏng quyến rũ khẽ nhếch lên, trong lúc nhất thời, tầm mắt đắm chìm trong đó quên cả thu hồi, cho đến khi xe dừng lại.

      Hình như có hẹn trước, người trong studio thấy bọn họ vào cửa, lập tức lôi kéo Úc Tử Duyệt đổi áo cưới và trang điểm, Lăng Bắc Hàn dặn họ đừng trang điểm quá đậm, ra muốn , cần trang điểm cũng rất dễ thương.

      Trong nháy mắt sau khi thay áo cưới, nhìn mình trong gương, trong lòng Úc Tử Duyệt chợt buồn phiền, trái tim giống như là bị người nào đó đập quyền rất nặng.

      "Cậu che cái gì? phải bị mình nhìn thấy hết rồi sao? Cùng lắm sau này lớn lên mình lấy cậu, bà chằn!” thanh bé trai non nớt truyền vào bên tai, sững sờ, trong lòng đột nhiên run rẩy.

      "Thưa ? Áo mặc vừa sao?” Lúc này, người thay lễ phục gõ cửa phòng thay quần áo, hỏi .

      Lăng Bắc Hàn cau mày, nghe người thay lễ phục kêu vài tiếng, vội vã bước nhanh vào, trực tiếp đẩy cửa phòng thay quần áo ra, vào.

      "Thế nào?” Nhìn người mặt áo cưới đứng ngẩn người, mặt Lăng Bắc Hàn có chút lo lắng, cau mày. Hơi suy nghĩ chút, nghiễm nhiên hiểu vì sao lại khác thường.

      "Úc Tử Duyệt! muốn gả cho tôi cút ngay lập tức! Lăng Bắc Hàn tôi phải thể lấy được vợ!” Lăng Bắc Hàn biết lúc này trong lòng nghĩ tới Lệ Mộ Phàm, làm sao nổi nóng, nắm bả vai nhắn của , lớn tiếng quát lên!

      Bị hét to như vậy, Úc Tử Duyệt hồi hồn: "Chú lính thối này! Chú hung dữ làm gì chứ? Tôi có muốn gả sao?” Úc Tử Duyệt cũng cam chịu yếu thế hét lại, nhân viên làm việc ngoài cửa nghe được sợ hết hồn hết vía, sợ bọn họ đánh nhau.

      Chỉ thấy dâu mới tóc tai bù xù vọt ra: "Chị ơi, phiền chị mau giúp tôi trang điểm .” Úc Tử Duyệt khôi phục lại bình thường, cái miệng nhắn ngọt ngào .

      Thời điểm chụp ảnh, Úc Tử Duyệt cười rất tự nhiên, bộ dạng Lăng Bắc Hàn mặc quân trang vẫn thâm trầm như cũ.

      "Chú, bây giờ đâu?” Nhìn Lăng Bắc Hàn nghiêm mặt, Úc Tử Duyệt lấy lòng hỏi.

      Người đàn ông thối này, đừng tưởng rằng mặt đen lại là sợ nhá!

      "Mua nhẫn.” Lăng Bắc Hàn nhìn đồng hồ, trầm giọng .

      ngờ cũng lên kế hoạch rất tỉ mĩ, Úc Tử Duyệt thầm nghĩ thế rồi liếc xéo . bao lâu, hai người vào cửa hàng nữ trang rất nổi tiếng.

      "Thích gì tự mình chọn .” Sau khi vào tiệm vàng, hai người tới khu bán nhẫn kim cương, Lăng Bắc Hàn tùy ý mở miệng.

      "Càng lớn càng tốt.” Úc Tử Duyệt giận dỗi mở miệng , nhìn thế nhưng rất thù dai.


      Chương 34: Trêu chút

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      Vào tiệm vàng, Lăng Bắc Hàn đưa đơn đặt hàng, nhân viên phục vụ lập tức lấy ra hộp nhung đỏ tinh xảo: "Thưa ông Lăng, đây là chiếc nhẫn mà ông đặt đây ạ."

      Lăng Bắc Hàn nhận lấy cái hộp, ra dấu bảo Úc Tử Duyệt tới đây, Úc Tử Duyệt bất đắc dĩ tới bên cạnh : "Thích ?” Lăng Bắc Hàn mở miệng hỏi, ra chiếc nhẫn này cũng phải là đặt, áo cưới cũng vậy, đều là người nhà giúp thu xếp.

      Đoán chừng bọn họ là đôi tình nhân hoang đường đệ nhất thiên hạ? Nhẫn cưới, áo cưới đều do người nhà chuẩn bị!

      Nhìn chiếc nhẫn kim cương gắn nhiều viên kim cương lớn xung quanh, Úc Tử Duyệt giận dỗi liếc cái: " thích!” Trước kia cũng từng mơ ước nhìn thấy bộ dạng Lệ Mộ Phàm cầm chiếc nhẫn kim cương cầu hôn với , nhưng thực tế lại thành thế này......

      "Vậy thích gì tự mình chọn .” Lăng Bắc Hàn cũng cảm thấy, kết hôn ngay cả chiếc nhẫn kim cương cũng phải là kiểu dáng mình thích, cũng là quá đáng rồi.

      "Tôi thích cái này.” Úc Tử Duyệt chỉ vào đôi bạc trắng 925 tinh khiết trong quầy, nhìn Lăng Bắc Hàn mừng rỡ .

      Lăng Bắc Hàn nhìn nụ cười sáng lạn của , khỏi cười lạnh: "Xung quanh đây có cửa hàng , lo cho thích". Nhóc con này lại dám trêu mình?

      "Ai mà thèm.” cau mày phản bác.

      "Cái này sao?” Lăng Bắc Hàn giống như là nghe thấy, chỉ chỉ chiếc nhẫn bạch kim tạo hình đơn giản nhưng rất trang nhã quầy đối diện, nhìn Úc Tử Duyệt hỏi.

      Mẹ nó! bỏ mặc , làm sao có thể bỏ ?

      Úc Tử Duyệt căn ghét liếc :"Khó coi, xấu muốn chết, đeo vô người còn xấu xí hơn.” tức giận , ra chiếc nhẫn kia tạo hình đơn giản nhưng rất trang nhã, rất đẹp!

      mắt của tên quân nhân thối này cũng tệ nha!

      Lúc này, vừa đúng tới khu hoàng kim, thấy chiếc nhẫn hoàng kim lớn, trong lòng sáng lên, đôi mắt to chuyển động, cười xấu xa : "Lăng Bắc Hàn! Mau tới đây, chiếc này đẹp lắm."

      Lăng Bắc Hàn tin là mà thẳng bước đến, Úc Tử Duyệt chỉ vào chiếc nhẫn lấp lánh, chính giữ chiếc nhẫn còn khắc chữ ‘Tài’: "Cái này, cái này rất thích hợp với chú nhất."

      Nhìn mặt của Lăng Bắc Hàn xanh mét, trong lòng Úc Tử Duyệt cười hả hê!

      "Cái này phù hợp với phong cách của chú.” phong cách của nhà giàu mới nổi, ha ha ha......

      Những nhân viên cửa hàng nhìn màn này, ở bên cười trộm, đây đúng nghĩa của câu “chồng già vợ trẻ”.

      Lăng Bắc Hàn cười cười nhìn sau đó rời , gọi nhân viên phục vụ lấy chiếc nhẫn do mình chọn kiểu dáng đơn giản trang nhã có bất kỳ kim cương, chất liệu bạch kim trang trí thêm hoa văn.

      Ra khỏi tiệm vàng, Lăng Bắc Hàn nhìn đồng hồ, chở Úc Tử Duyệt tới cục dân chính.

      Giống như có hẹn trước, khi bọn họ đến cục dân chính chỉ có 3 cặp tình nhân xếp hàng, bọn họ đến rất đúng lúc, Úc Tử Duyệt khỏi thầm bội phục quá trình sắp xếp cùng hiệu suất làm việc của Lăng Bắc Hàn.

      Chỉ cần đóng con dấu đỏ nữa là xong, chỉ là thời gian tan làm cũng đến, nhưng bác thấy bọn họ tới lần thứ hai, nên tốt bụng giúp bọn họ làm xong giấy kết hôn.

      Kết hôn! và Lăng Bắc Hàn kết hôn! Nhìn thấy con dấu đỏ thắm giấy hôn thú, còn có hình chụp của người nam và người nữ, Úc Tử Duyệt ở trong lòng thầm nghĩ.

      "Bây giờ muốn đổi ý cũng thể được!” Lăng Bắc Hàn thấy ngẩn ngơ nhìn giấy hôn thú trầm giọng , ngay sau đó nắm bàn tay bé của tới chỗ đậu xe.

      "Tôi có đổi ý đâu.” lớn tiếng : "Bây giờ chúng ta đâu?"

      "Đến nhà tôi.” Bà nội la hét muốn gặp đứa cháu dâu đấy.

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 35: Thay đổi cách xưng hô

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      Lần đầu tiên Úc Tử Duyệt thấy được trụ sở chính của quân đội.

      Chiếc cổng lớn đứng sừng sững uy nghiêm, lính gác ngẩng đầu ưỡn ngực đeo súng đạn , thấy xe Lăng Bắc Hàn chạy vào, vội vàng hướng bọn họ nghiêm túc kính cẩn chào, sau đó cho .

      Tư thế này, rất oai phong.

      Úc Tử Duyệt cảm giác mình có chút hư vinh nho cảm thấy thỏa mãn cực lớn, thầm đắc chí.

      Vào cửa chính, Úc Tử Duyêt nhìn vòng chung quanh, nơi này giống như là con đường , hai bên trái phải đều dùng tường rào vây quanh, bên trong đều là những ngôi nhà thấp cũ nát.

      "Chú àh ...... Chúng ta sau khi kết hôn cũng ở nơi này sao?” Úc Tử Duyệt mới ý thức tới vấn đề rất nghiêm trọng, sau khi kết hôn, bọn họ ở đâu?, "Chỉ là trước đây tôi chưa đủ lắm, chúng ta ai đường nấy ......"

      "Xuống xe” Lăng Bắc Hàn trả lời vấn đề của , lạnh lùng , tự mình mở cửa xe, Úc Tử Duyệt cũng mở cửa xe, bước xuống, mang theo lễ vật Lăng Bắc Hàn cố ý mua, hướng về cánh cửa cũ kỹ tới.

      Xuyên qua khu vườn, Úc Tử Duyệt vội vàng sửa lại đầu tóc trang phục: "Chú àh! Mau nhìn tóc của tôi có rối ?” Vì sao cảm giác mình khẩn trương, Úc Tử Duyệt nhớ tới lời mẹ , sửa sang lại bề ngoài, hướng về phía bóng lưng cao lớn của Lăng Bắc Hàn .

      Lăng Bắc Hàn xoay người nhìn , lấy tay chủ động sờ lên đầu của , lấy xuống bông hoa điệp, nháy kia, lại quên mất tránh né.

      "Nhớ, đừng gọi tôi là chú” Lăng Bắc Hàn cúi đầu nghiêm túc nhìn khuôn mặt của , trầm giọng .

      "Dạ” Úc Tử Duyệt kịp phản ứng, lớn tiếng , sau đó song song với Lăng Bắc Hàn vào cửa.

      "Ơ ......Tới rồi .......” Bọn họ mới vào nhà, Lăng Chí Tiêu liền nhiệt tình ra đón.

      "Bác trai, xin chào” Úc Tử Duyệt ngọt ngào mở miệng.

      "Khụ khụ .......” Lúc này, chỉ nghe thanh hai tiếng ho khan già nua truyền đến, Úc Tử Duyệt nhìn về phía bên trong, chỉ thấy bà cụ tóc hoa râm chống gậy được người dì đỡ ra ngoài.

      "Đăng ký xong chưa?” Bà cụ nhìn bọn họ, trầm giọng hỏi.

      " xong” người trả lời là Lăng Bắc Hàn.

      "Đăng ký xong mà biết xưng hô thế nào à?” Bà cụ ngồi xuống ghế sofa, nhìn Úc Tử Duyệt, cất giọng .

      Úc Tử Duyệt nghe nhưng hiểu ra sao, ngẩng đầu lên nhìn Lăng Bắc Hàn, bậy gì sao?

      Lăng Bắc Hàn nhìn ánh mắt cầu cứu của Úc Tử Duyệt, dắt bàn tay bé của , tới trước mặt bà nội: "Vẫn chưa thay đổi cách xưng hô, nên vẫn chưa quen” Lăng Bắc Hàn chút khách khí đáp lời bà nội.

      Thằng bé này, còn rất che chở cho con bé! Lăng Chí Tiêu trong lòng cười thầm, móc bao tiền lì xì chuẩn bị ra.

      "Thằng bé này! Nhanh như vậy liền bỏ gian tà theo chính nghĩa rồi hả?” Bà cụ nghiêm mặt dạy dỗ, Lăng Bắc Hàn từ chối cho ý kiến.

      Đổi xưng hô, sao phải thay đổi xưng hô?

      Bàn tay Úc Tử Duyệt cầm chặt bàn tay của Lăng Bắc Hàn, biết nên phản ứng như thế nào.

      "Mẹ àh, mẹ quá cổ hủ rồi, Duyệt Duyệt, gọi ba” Lăng Bắc Hàn từ trong tay cha khách khí khéo léo nhận bao lì xì, nhét vào trong tay Úc Tử Duyệt, nhìn dịu dàng .

      "À” Úc Tử Duyệt còn chưa kịp phản ứng, kinh ngạc .

      "Thôi, mau ăn cơm , tối nay mẹ con có bữa tiệc nên tới được.” Lúc này, Lăng Chí Tiêu tới hoà giải, người đàn ông thẳng thắng sản khoái chú trọng những thứ này, nếu Úc Tử Duyệt gọi ông là ba, ông lại có cảm giác ngượng ngùng đấy.

      Chân mày Lăng Bắc Hàn nhíu lại, bữa tiệc? ràng trước.

      ***

      Bữa ăn tối này cũng rất náo nhiệt, biểu của bà cụ cũng bình thường, nhìn ra được bà có thích Úc Tử Duyệt . Hơn nữa nghe Úc Tử Duyệt kể lại quá trình gặp nhau với Lăng Bắc Hàn, còn nhiều lần đứng cùng trận tuyến với Úc Tử Duyệt.

      "Sao lại giúp cái đứa cháu khốn kiếp này, nếu có lão ở đấy, phát bắn chết bọn , xem bọn còn khi dễ ?” Bà cụ sau khi nghe Úc Tử Duyệt kiện cắt bánh, vỗ bàn cơm, mặt chính nghĩa .

      "Oh......Ư! Bà nội oai phong” Úc Tử Duyệt kích động vỗ tay, len lén trợn mắt nhìn Lăng Bắc Hàn. Hai cha con Lăng Bắc Hàn nhìn già trẻ chuyện vui vẻ, hai mắt nhìn nhau, lời nào.

      Sau buổi cơm chiều, Úc Tử Duyệt bị Lăng Bắc Hàn kéo lên lầu, mới vừa vào phòng của , Úc Tử Duyệt liền bị hấp dẫn bởi các mô hình máy bay đại pháo xe tăng còn có các loại súng để ở tủ kính bên cạnh cửa sổ.


      Chương 36: Cướp nụ hôn đầu của

      Editor: Quyền
      Beta: Makjyoko

      “Ối tuyệt!" Úc Tử Duyệt nhìn mô hình bên trong tủ thủy tinh lớn tiếng .

      Lăng Bắc Hàn tiến vào sau nhìn dáng vẻ vui mừng của khỏi có chút kinh ngạc, ngờ cũng có hứng thú với mấy loại đồ dành cho đàn ông. Mà những thứ kia đều là đồ mà thích lúc niên thiếu.

      Trở thành quân nhân vẫn là lý tưởng từ cho đến lớn của . Dĩ nhiên lý tưởng này từng có lúc xung đột với thực tế.

      “Woa, còn có súng máy tự động AK 47!” Thấy Lăng Bắc Hàn đến gần, Úc Tử Duyệt chỉ vào mô hình súng trường màu đen quay về phía Lăng Bắc Hàn kinh ngạc .

      nhóc này còn biết AK 47? Lăng Bắc Hàn mở tủ kính thủy tinh lấy mô hình nặng trĩu ra ngoài: “ sai! Sao biết nó?” đưa mô hình dài ba tấc cho Úc Tử Duyệt.

      “Ui, nặng! AK 47 nổi danh như vậy, là người chơi CS* sao lại biết được?” Úc Tử Duyệt cầm mô hình nhắm ngay đầu Lăng Bắc Hàn lớn tiếng .

      *Game bắn súng Counter Strike 3D

      “Tomboy!” Lăng Bắc Hàn mím môi .

      “Mẹ nó, chú, phải chú chỉ nông cạn như thế chứ? Ai con chơi CS đều là tomboy!” Úc Tử Duyệt vui nhìn chằm chằm Lăng Bắc Hàn buồn bực , ghét nhất là bị người ta như vậy! Nhất là tên khốn Lệ Mộ Phàm kia!

      Nhớ tới Lệ Mộ Phàm tim rối rắm, tên khốn kia nếu biết tuần nữa lập gia đình phản ứng ra sao nhỉ?

      “Ai da…” lúc thất thần cái eo liền bị Lăng Bắc Hàn giữ chặt, Úc Tử Duyệt hoảng hốt kêu tiếng, ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt tuấn tú cương nghị mà thâm thúy của .

      “Chú, …ưhm…” kinh ngạc muốn mở miệng nhưng chỉ thấy ánh đèn đầu tối , cỗ hơi thở nam tính nóng rực phả vào mặt, đôi môi lửa nóng che phủ đôi môi của mình.

      Đầu óc oanh tiếng nổ tung, Úc Tử Duyệt trợn tròn hai mắt nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại, tim nhảy tán loạn.

      Lớn…, Lăng Bắc Hàn hôn ?

      Nụ hôn bá đạo mang theo mùi vị trừng phạt, cuồng loạn mà mạnh mẽ, lúc Úc Tử Duyệt gần như ngạt thở mới buông ra. Sau đó buồn cười nhìn khuôn mặt kinh ngạc, bộ dáng ngu ngơ của .

      “A..ưhm…” Vài giây trôi qua, Úc Tử Duyệt thét chói tai nhưng bị bàn tay của Lăng Bắc Hàn chặn lại rất nhanh.

      “Ưhm..Ưhm..” Cái miệng nhắn của Úc Tử Duyệt bị bàn tay che lại, tay chân còn lại ra sức quyền đấm cước đá .

      Tên lính thối này lại dám sàm sỡ !

      Lăng Bắc Hàn thấy giãy dụa, bàn tay to ra sức giữ chặt cổ tay của nâng cao nên đỉnh đầu: "Ưhm…”

      Tên lính thối này, muốn cường bạo sao? Úc Tử Duyệt càng ra sức giãy dụa, lúc này buông lỏng miệng ra, tay giữ chặt hông , xoay thân thể đến bên tường.

      “Đàng hoàng chút!” Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm , hét to, thở hổn hển vài hơi Úc Tử Duyệt muốn thét to lên nhưng kịp dừng lại.

      “Tên lính thối này, dám vô lễ với tôi” Úc Tử Duyệt trợn tròn con ngươi hung hăng quát . Xong đời, nụ hôn đầu của mất.

      “Vô lễ? Tôi hôn em là chuyện tất nhiên" Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm quát to, buông cổ tay ra. “Đứng ngay ngắn cho tôi! Đặt hai tay dọc xuống quần! Giữ vững tư thế đứng nghiêm.” Lăng Bắc Hàn lui ra bước lại quát lên.

      cút ! Tai sao tôi phải nghe lời ” Úc Tử Duyệt chút nào sợ mặt lạnh của nhìn chằm chằm lớn tiếng phản bác, đôi tay luân phiên chà xát cổ tay vừa bị bóp đau.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :