1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Cuối cùng cũng xem đc... ghiền ghê

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 22: Đừng có làm càn

      Editor: TiêuKhang

      cho cùng, chú quân nhân này xấu, trong ánh mắt soi mói của trai đẹp thượng đẳng, vừa chính chắn lại còn rất man! So với bình hoa Lệ Mộ Phàm kia rất có tố chất! Mình có phát sinh quan hệ với ta cũng chẳng có thiệt thòi gì!

      Úc Tử Duyệt giận dỗi nghĩ như vậy, tay cũng cởi hết cúc áo sơ mi của Lăng Bắc Hàn. Bên trong lộ ra lồng ngực lớn màu đồng, cùng với cơ bụng sáu múi hoàn mỹ, hoàn mỹ! hề có miếng thịt mỡ dư thừa nào!

      Trong đầu trào lên dòng nhiệt nóng. Bàn tay bé của tự chủ xoa bụng , từng đầu ngón tay hơi tái nhàng sờ sờ, hình như là thử dò xét xem những bắp thịt kia có phải là hay .

      Bụng bị ngưa ngứa, Lăng Bắc Hàn cúi đầu xuống nhìn thấy bàn tay bé của như móng mèo gãi gãi bụng mình, nhóc con này lại nhóm lửa?

      "Oa cơ bắp.....Là nha!" Úc Tử Duyệt thèm thuồng nhìn cơ bụng sáu múi Lăng Bắc Hàn, nước miếng suýt nữa chảy ra ngoài.

      "....." Lăng Bắc Hàn cúi đầu gì nhìn vẻ háo sắc đó của .

      "Đừng có làm càn!" Tay giữ chặt eo , giọng quát, tay kéo xuống giường, còn mình đứng lên.

      "Này! Chú! Sao chú lại bỏ cuộc nửa đường chứ?" Nghe thanh sát vách truyền ra, Úc Tử Duyệt vội vã, giọng hỏi.

      "Thích cậu ta cứ cho cậu ta biết, đừng làm những chuyện như thế này để rồi mình phải hối hận!" Lăng Bắc Hàn hơi cúi đầu nhìn trầm giọng răn dạy.

      cảm thấy hai người này phung phí tuổi trẻ, vì tự ái của mỗi người mà làm lãng phí thời gian đáng. Đến khi để mất mau nhau rồi lúc đó mới biết hối hận muộn.

      "Thích? Ai thích cậu ta? Chú, chú biết đâu, cậu ta là đối thủ mất còn từ đến lớn của tôi đấy! Cậu ta là tên ngựa đực, đổi bạn còn chịu khó hơn thay quần áo!" Chỉ là, trong mắt cậu ấy, đó giờ chưa từng xem là phụ nữ, đương nhiên là cậu ta có thèm rồi.

      Hừ! Cậu ta thèm mình, tất nhiên mình cũng chẳng cần tới cậu ta làm gì!

      Trong lòng Úc Tử Duyệt chua xót nghĩ.

      " đúng.....Chú, trong mắt chú, có phải tôi cũng phải là phụ nữ .....Nếu , nếu tại sao tôi đưa tới tận miệng cho chú ăn, mà chú lại....." Úc Tử Duyệt chợt nhận ra được vấn đề rất nghiêm trọng. Hơn nữa, nhìn thấy Lăng Bắc Hàn bình tĩnh như gì xảy ra, trong lòng cảm thấy hơi bị tổn thương!

      nửa chừng, cổ họng như bị nghẹn lại được gì nữa.....

      Úc Tử Duyệt, chẳng lẽ mày quên rồi sao? ta từng mình là mới lớn chưa dậy ! có hứng thú với mình!

      Lăng Bắc Hàn cúi đầu nhìn , rất muốn phản bác lời của , nhưng cũng thể hề có chút cảm giác nào với được!

      "Tôi còn có việc!" nặng nề mở miệng, xong cầm túi của mình ra cửa.

      Úc Tử Duyệt nhìn lấy cái. thanh sát vách vẫn còn kéo dài khiến cho trong lòng buồn bã. Lúc này, muốn tìm cái lỗ để chui vào.

      "Tên lính xấu xa! Chú cũng là bình hoa nông cạn!" Sau khi Lăng Bắc Hàn đóng cửa lại, oán hận nhìn cánh cửa chằm chằm, lòng chua xót mà hét lên.

      chịu được tiếng phụ nữ quyến rũ kêu lên truyền từ sát vách, Úc Tử Duyệt nhốt mình vào trong phòng tắm, mở vòi hoa sen thèm cởi quần áo cứ thế để cho nước xối ướt người mình, kỳ dưới bề ngoài quật cường ấy là trái tim bị tổn thương.

      Lăng Bắc Hàn vừa lái xe, vừa hút thuốc, vô cùng phiền muộn vì khi nãy bản thân suýt nữa làm việc sai lầm.

      Nếu quả kìm chế được mà xảy ra quan hệ với nhóc con kia, chắc hẳn là Úc Tử Duyệt rất hận chết mình? Nhìn ra được, người thích là Lệ Mộ Phàm kia. . . . .

      Ảo não lắc lắc đầu, như muốn vứt nóng nảy trong lòng muốn nghĩ nhiều nữa.

      Úc Tử Duyệt vừa ra khỏi phòng tắm. Cửa phòng lại bị gõ lần nữa, trông thấy Lệ Mộ Phàm mặc bộ áo ngủ sang trọng đứng ở ngưỡng cửa hả hê nhìn …..

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 23: ấy cưới tôi

      Editor: TiêuKhang

      Tuy chỉ mặc bộ đồ ngủ sang trọng nhưng cũng thể được ra hết dáng dấp vóc người cao lớn. mái tóc màu đen còn vương lấm tấm ánh nước, giống như mới vừa tắm xong, trong con ngươi trong suốt màu lam nhạt ngũ quan tinh tế ấy còn mang theo vẻ đắc ý.

      Bờ môi mỏng quyến rũ hơi nhếch lên, "Bạn trai cậu đâu? rồi hả? Hay đó vốn chỉ là diễn viên tạm thời cậu mời đến?" Đóng cửa lại, đến gần Úc Tử Duyệt, đưa tay vịn lấy cằm , cúi xuống nhìn hỏi bằng giọng trêu tức.

      "Bỏ cái bàn tay thúi của cậu ra !" Úc Tử Duyệt tức giận quẫy người né trách đụng chạm của , mùi bạc hà nhàng thanh mát thoang thoảng lan tỏa xung quanh , vội vã lui về sau hai bước trợn to mắt nhìn lớn tiếng quát.

      "Bingo! Bị tôi trúng rồi!" Lệ Mộ Phàm búng tay cái chóc hả hê nhìn khuôn mặt nhắn của giận dữ thở hổn hển cười .

      "Còn lâu đó! ấy là quân nhân nên ấy rất bận, thể ở lại đây qua đêm với tôi được! Hai chúng tôi cững vừa mới làm xong đó!" Úc Tử Duyệt thấy lồng ngực để hở của Lệ Mộ Phàm có vài dấu tròn hồng hồng liền tức giận phản bác, khuôn mặt cũng nóng nảy đỏ bừng.

      "Úc Tử Duyệt!" Lời tùy tiện của kích thích được , nhất là câu “chúng tôi cững vừa mới làm xong” mà vừa ra kia, khi nãy ở sát vách cũng nghe thấy rất ràng. Lệ Mộ Phàm bước nhanh lên phía trước, đưa tay nhốt lại vòng eo thon mảnh khảnh của , tay còn lại giữ chặt chiếc cằm thon gọn của , oán hận gào thét tên tên .

      "Cậu buông tôi ra!" Úc Tử Duyệt hất đầu sang bên tức giận quát, nhớ tới người này mới vừa ôm xong người phụ nữ khác cảm thấy kinh tởm thôi!

      Thấy tức giận, khuôn mặt nhắn đỏ lên, từ trước đến giờ Lệ Mộ Phàm đều lấy trêu ghẹo để làm niềm vui, vẻ mặt vừa mới nổi giận ngay tức khắc chuyển thành cợt nhã cười , "Ông chú kia vứt lại cậu ở đây rồi đúng ? Duyệt Duyệt, hay là để mình thế vào chỗ đó giúp cậu nếm trải thử mùi vị của đàn ông nha, cậu thấy thế nào?" Lệ Mộ Phàm cười xấu xa ranh mãnh , môi mỏng còn phà hơi nóng mê hoặc lên gương mặt .

      "Cậu cút ngay !" Lời của vừa xong, Úc Tử Duyệt vung ra quả đấm nện vào bụng cái mạnh, Lệ Mộ Phàm bị đau lui ngược lại mấy bước, Úc Tử Duyệt nhấc chân định đạp thêm đá nhưng bị Lệ Mộ Phàm nhanh nhẹn né tránh.

      "Chậc chậc ..... Bị mình dúng chỗ đau rồi sao? Mình rồi, nhóc con thối muốn dáng người có dáng người, muốn xinh đẹp đủ xinh đẹp, còn phơi nắng đến thành cục than đen như cậu, đàn ông nhìn thấy cậu nào còn ai có thể nổi lên ham muốn nữa!" Lệ Mộ Phàm cười gian ác mỉa mai .

      Bị chọc đúng chỗ đau, trong bụng Úc Tử Duyệt càng phát hỏa, nhưng lại có rống như lúc đầu nữa, cũng gian xảo cười cười, " Lăng Bắc Hàn nhà tôi chính là con người của tôi, ấy bao giờ quan tâm đến vẻ ngoài của tôi! Cũng giống như số loài động vật nào đó chỉ biết dùng nửa người dưới để suy xét! ấy rồi, trong năm nay ấy cưới tôi, Lệ Mộ Phàm, đợi uống rượu mừng của tôi !" Úc Tử Duyệt ngoài miệng cười thơn thớt nhưng trong bụng lại vắt bồ dao găm.

      xong, còn dùng sức đẩy Lệ Mộ Phàm ra ngoài cửa.

      "Ha ha ha......" Lệ Mộ Phàm chống tay ở cửa ra vào, ngửa mặt lên cười to ba tiếng, giống như vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất thế gian, cũng để ý đến hình tượng, "Úc Tử Duyệt, mình chờ rượu mừng của cậu! Nhớ đó, là trong năm nay nha, chúc cho cậu trước ngày 31-12-2012 được thành công gả nha, nếu ......" Lệ Mộ Phàm cười cười .

      "Về nhà ngồi chờ thiệp mừng !" Úc Tử Duyệt phóng lao đành phải theo lao , đẩy ra khỏi khe cửa, kế tiếp là đóng mạnh cửa cái "rầm".

      Sau khi đóng cửa lại liền thấy hối hận!

      Trời ạ! Mình lại điên đến nỗi cùng cái tên khốn Lệ Mộ Phàm kia cược ván cờ mà có khả năng thắng nổi!

      Cũng tại vì khi nãy mình quá mức tức giận, trong lúc nóng giận nhất thời mới hờn dỗi ra cho đỡ tức vậy thôi!

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 24: Đối tượng kết thông gia

      Editor: TiêuKhang

      "Bốp....." bàn tay già nua nhưng sức vỗ lên chiếc bàn được làm từ gỗ đàn hương vô cùng mạnh mẽ, chấn động đến cả ly trà bàn cũng run run, nước trà màu xanh sẫm cũng bắn ra ngoài.

      "Lăng Chí Tiêu!" Giọng già nua nhưng tràn trề sức sống lại vang lên, chỉ thấy bà lão tóc hoa râm đứng ở cạnh bàn, sắc mặt nghiêm túc trừng mắt nhìn người đàn ông trung niên mặc quân trang quát lên. Người đứng cạnh bên người đàn ông trung niên chính là người phụ nữ trung niên mặc bộ váy dài toàn thân màu đen, nhìn có vẻ chững chạc nhưng lại vô cùng đoan trang.

      "Có mặt! Lưu tư lệnh, người có chỉ thị gì ạ!" Người đàn ông trung niên hướng về phía bà cụ trầm giọng hỏi, đồng thời cũng ngượng ngùng liếc nhìn sang vợ mình ở ngay bên cạnh, hai người đương nhiên hiểu tại sao bà lão này lại nổi giận.

      Còn có chuyện gì ngoài hôn của thằng cháu trai - Lăng Bắc Hàn năm nay đến tuổi lập gia đình chứ? Bà cụ bất mãn lại trợn mắt nhìn tới hai người.

      "Mẹ! Xin mẹ bớt giận , ba ngày nổi giận, hai ngày hờn dỗi, mẹ nên giữ gìn sức khỏe ạ!" Bổn phận làm dâu Tiếu Dĩnh liền vội vàng tiến lên cười .

      "Tức chết có! Chờ ta chết rồi, để tên tiểu tử thúi Lăng Bắc Hàn kia trở thành tội nhân thiên cổ của nhà họ Lăng chúng ta!" Bà lão tức giận rống lên , thở hổn hển ngồi xuống chiếc ghế bằng gỗ son.

      Tiếu Dĩnh vội vàng cầm cây quạt đứng ở trước mặt bà cụ liên tục quạt mát cho bà.

      "Mẹ! phải Bắc Hàn tùy chúng ta làm chủ rồi sao? Hai ngày nay con và lão Lăng cũng lựa chọn kỹ càng đối tượng kết thân rồi!" Tiếu Dĩnh khéo léo với vẻ mặt tươi cười, xong, hướng về phía Lăng Chí Tiêu dùng mắt ra dấu.

      "Đúng vậy! Mẹ, hay là vầy. Cháu dâu tương lai của mẹ là giới quân đội, giới chính trị hay giới thương mại gì đó cũng đều do mẹ quyết định hết!" Lăng Chí Tiêu đáp tiếp lời vợ.

      Thực ra, với thực lực của nhà họ Lăng ở giới quân đội của chính phủ, đối tượng mong muốn được kết thân với nhà ông hẳn là đếm xuể, muốn tìm vợ cho Lăng Bắc Hàn phải là rất dễ hay sao? Chỉ là trong lòng nó còn vướng bận nên mới lần lựa quyết.

      Mấy chuyện này, trong lòng họ ai cũng hiểu.

      "Tiểu tử kia rốt cuộc cũng chịu rồi?" Bà cụ thở phào nhõm dịu giọng hỏi.

      "Dạ." Tiếu Dĩnh cười . Bà cũng ngờ Lăng Bắc Hàn lại đồng ý.

      "Vậy chọn giới thương mại , địa vị nhà họ Lăng ta ở giới quân đội và chính phủ là thể rung chuyển rồi......Hai đứa cứ chọn, hiền lành và đàng hoàng chút là được!" Bà cụ tuy tuổi gần 80 nhưng đầu óc cực kỳ minh mẫn. Dù chỉ tùy tiện tìm đứa cháu dâu nhưng cũng phải nghĩ đến mặt mũi nhà họ Lăng.

      ***

      "Lăng Bắc Hàn! Ba bàn bạc xong rồi, người ta cũng đồng ý luôn rồi, đến ngày hỏi cưới con thể thất hứa đâu đấy!" Trước khi ngủ, Lăng Chí Tiêu lại gọi cho con trai cú điện thoại, nhiều lần nhấn mạnh, ngày mai hai vợ chồng ông đích thân hỏi vợ cho thằng con trai của mình.

      "Đồng chí Lăng Chí Tiêu! bao nhiêu lần rồi, tùy ba mẹ làm chủ , chỉ cần có thể hợp nhãn là được, phải con heo cái là được rồi!" Lăng Bắc Hàn ở đầu điện thoại bên kia rống lên câu như thế rồi cúp luôn điện thoại.

      "Cái thằng mắc dịch này!" Lăng Chí Tiêu nghe tiếng bận máy “tít...tít” cũng tức giận cúp luôn điện thoại.

      "Lão Lăng à, ông xem, họ Úc chưa tới 20 tuổi kia có thể nào là đứa con lơ mơ ra gì hả? Nếu thực như vậy, e rằng xứng với Bắc Hàn nhà chúng ta đâu." Tiếu Dĩnh mặc bộ áo ngủ đắt tiền vừa thoa lotion vừa tới mép giường nhìn chồng hỏi.

      "Nhà họ Úc cũng là gia đình có tiếng ở thành phố A, con của họ nuôi dưỡng sao có thể tệ được chứ?"

      Bị Lăng Chí Tiêu hỏi ngược lại, Tiếu Dĩnh như có điều suy nghĩ gật gật đầu. Nhớ tới hy sinh của Lăng Bắc Hàn, trong lòng khỏi trỗi dậy chút áy náy.

      Ngày hôm sau, hai vợ chồng nhà họ Lăng ngại thành phố A ở xa xôi mấy trăm dặm, mang theo lễ vật đến thẳng nhà họ Úc. Sở dĩ họ lựa chọn nhà họ Úc, là bởi vì địa vị của nhà họ Úc cũng thể rung chuyển được ở trong giới thương mại!

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 25: Dở khóc dở cười

      Editor: Gà
      Beta: Makj Yoko

      Sáng sớm hôm nay, Úc Tử Duyệt bắt đầu ra ngoài tìm việc làm, ba cùng trai khuyên đến Úc thị làm việc, nhưng lại có ý tưởng khác. Bản tính tự do muốn lệ thuộc vào gia đình, hy vọng mình có thể tìm được công việc liên quan đến ngành du lịch.

      Vì công việc này tốn ít thời gian chuẩn bị, giành nguyên hai tháng để chụp những phong cảnh đẹp từ Tứ Xuyên đến Tây Tạng, song song với việc chụp ảnh cũng chú ý ghi chép lại những nơi có đặc sản hay khu vui chơi nào đó.

      Vì vậy mà vợ chồng họ Lăng gặp được khi họ đến chơi nhà họ Úc vì khi đó Úc Tử Duyệt có ở nhà.

      "Chú, dì, con mời hai người.” bé khéo léo nhu thuận bưng chén trà mời hai vợ chồng họ Lăng ngồi ở ghế sofa, ngọt ngào .

      Ngay từ ánh mắt đầu tiên Tiếu Dĩnh thích bé này rồi, nhã nhặn lịch , hiền lành lại có tay pha trà rất ngon, khuôn mặt nhìn cũng rất xinh đẹp, trong lòng vốn là thấp thỏm lo âu nay được an tâm chút.

      Bà cho rằng nhã nhặn lịch trước mắt chính là Úc Tử Duyệtcon của gia đình họ Úc. Uống hớp trà nhìn về phía rể, ánh mắt hiểu ý bày tỏ đồng ý. Ngay sau đó, nhìn về phía vợ chồng Úc Trạch Hạo ngồi đối diện ra mục đích của chuyến lần này.

      Vợ chồng Úc Trạch Hạo rất ngạc nhiên, vợ chồng Lăng tư lệnh lại đến cầu hôn! Cho con trai quân nhân ba mươi tuổi của họ! Đối tượng là con bảo bối mới hai mươi tuổi Duyệt Duyệt?

      Trước khi vợ chồng họ Lăng rời , vợ chồng Úc Trạch Hạo khách sáo xem xét, dù đồng ý chuyện hôn này cũng phải cho họ Lăng chút mặt mũi, thể nào từ chối ngay lần đầu gặp mặt được.

      "Cái gì? Kết hôn? Mẹ! Chúng ta sắp phá sản sao? Con chưa tới hai mươi tuổi mà! Nếu sao ba mẹ lại gả con ra ngoài?” Bận rộn tìm việc làm cả ngày, Úc Tử Duyệt vừa về đến nhà liền nghe chị dâu tương lai , hôm nay có người tới nhà cầu hôn!

      Lúc ấy, Úc Tử Duyệt uống coca suýt chút nữa phun ra ngoài, đôi mắt trợn to sững sờ, ngay sau đó, lại chạy đến trước mặt ba mẹ kinh ngạc hỏi. Quả là dở khóc dở cười!

      Tô Mạt Hề ngồi đối điện lắc đầu cười nhạt: "Duyệt Duyệt, tới đây.....” Tô Mạt Hề kéo tay con bảo con ngồi xuống bên cạnh bà, đối diện Úc Trạch Hạo và trai Úc Tử Duyệt_Úc Tử Mặc xem tư liệu về gia đình họ Lăng.

      "Mẹ, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?” Mặc dù lần trước chuyện phiếm, và Lệ Mộ Phàm đánh cuộc, nhưng là, cũng chưa từng nghĩ tới mình phải lập gia đình.

      "Hôm nay vợ chồng tư lệnh quân khu phía Bắc đến nhà, vì con trai của bọn họ, cầu hôn cho Lăng Bắc Hàn......” Tô Mạt Hề thương sờ lên đầu của con , dịu dàng .

      "Cái gì? Là lính trong quân đội?” Úc Tử Duyệt kích động nhảy lên, thể tin hỏi, Lệ Huyên ngồi bên cạnh nghe Úc Tử Duyệt trả lời lần thứ n: "Lính quân đội” chẳng lẽ hôm nay đối tượng cầu hôn chính là loại người quân nhân nghe trong truyền thuyết?

      "Duyệt Duyệt! Kích động cái gì? Nhìn em như vậy, nghĩ tới họ Lăng coi trọng em chỗ nào! Ngồi xuống đàng hoàng! Lo mà học hỏi chị Lệ Huyên chút !” Úc Tử Mặc giáo huấn em từ đến lớn hoạt bát lại nghịch ngợm này.

      "Cái gì! Úc Tử Mặc! .....” Úc Tử Duyệt kích động hướng về phía trai vừa quát, vừa trừng mắt.

      "Đừng làm ồn! Duyệt Duyệt, ba và mẹ làm sao có thể hồ đồ đem con gả ? Chỉ cần con đồng ý, chuyện hôn này ngày mai ba giúp con từ chối!” khép lại tài liệu, Úc Trạch Hạo trầm giọng , gương mặt hiền lành tuấn tú.

      "Ba là tốt nhất!” Úc Tử Duyệt ngồi xuống bên người ba, thân mật ôm cổ ông , "Để con suy nghĩ lại nha!"

      "À?” Lời của vừa xong, cả nhà đều kinh ngạc, ai cũng đều cứ tưởng rằng trực tiếp từ chối......


      Chương 26: Con đồng ý gả

      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      Tại sao Lăng Bắc Hàn lại muốn kết hôn với ?

      Đây là vấn đề lúc ăn cơm chiều Úc Tử Duyệt nghĩ mãi ra, cái tên Lăng Bắc Hàn đó phải rất ghét sao, lúc nào cũng đối nghịch với ? Lúc trở về phòng, nghe trong máy vi tính skype có cuộc gọi đến, cần đoán cũng biết là ai!

      Úc Tử Duyệt tức giận tiến lên, mở ra, chỉ thấy gương mặt tuấn tú đẹp trai chết người đền mạng của Lệ Mộ Phàm xuất màn hình máy vi tính, Úc Tử Duyệt tung quả đấm hướng camera làm bộ đánh tới, Lệ Mộ Phàm ở phía đối diện nhìn quả đấm đánh tới nhất thời quên là chuyện qua internet, lại sợ đến nỗi vội vàng né tránh.

      "Ha ha...... Ngu ngốc! Lệ Mộ Phàm cái người đần độn này!” Thấy Lệ Mộ Phàm lại trúng chiêu, Úc Tử Duyệt hả hê ôm bụng cười lăn lộn.

      Lệ Mộ Phàm nhìn mặt Úc Tử Duyệt cười đến hả hê, gương mặt tuấn tú trầm xuống, chỉ là cũng là thoáng qua rồi biến mất, giống như là nghĩ tới điều gì, hướng về phía camera, mở miệng: "Úc Tử Duyệt, bây giờ gần đến tháng mười, rượu mừng của cậu khi nào tôi được uống đây?” Lệ Mộ Phàm hả hê giễu cợt.

      Ai ngờ, vẫn thấy được bộ dáng tức giận nổi đóa của Úc Tử Duyệt, chỉ thấy Úc Tử Duyệt mỉm cười nhìn : "Lệ Mộ Phàm, hôm nay Lăng Bắc Hàn tới nhà tôi cầu hôn!” Úc Tử Duyệt vô cùng kiêu ngạo .

      Chú ơi là chú, tôi có chút thích chú rồi đó!

      Trong lòng Úc Tử Duyệt vô cùng cảm kích đối với Lăng Bắc Hàn.

      "Ha ha ha......" Chỉ thấy bộ dáng ngửa đầu cười to ba tiếng của Lệ Mộ Phàm lên ở màn hình máy vi tính, hàm răng trắng sáng đều đặn hoàn toàn lộ ra ngoài.

      "Thế nào? Cậu tin à? tin hãy chờ !” Giờ phút này, ra vẫn chưa có ý định đồng ý kết hôn với Lăng Bắc Hàn, dù sao cũng thể đem chính mình gả ? chỉ mới mười chín tuổi thôi mà!

      "Col¬in...... , ngủ thôi.......” Nhưng thời điểm trong lòng Úc Tử Duyệt bồn chồn lo lắng, thân hình nóng bỏng mặc chiếc vay ngủ ren màu đen đến trước mặt Lệ Mộ Phàm, hôn lên mặt cái, kiều mỵ , theo tầm mắt của có thể nhìn thấy hang sâu mê người của bộ ngực ấy.

      Tim đập loạn nhịp, mũi hơi cay cay, sững sờ nhìn Lệ Mộ Phàm đứng dậy, ôm lấy kia, thân thể hai người dính chặt lấy nhau ở chung chỗ .......

      "Cạch.....” dập mạnh màn hình máy vi tính lại, vẻ mặt lên bi thương, trái tim rất đau, và rất tức giận.

      "Lệ Mộ Phàm......” khổ sở lầm bầm gọi tên .

      ", mình thích cậu ta, chưa bao giờ thích cả......Cậu ta là thứ cặn bã, là ngựa đực! Úc Tử Duyệt mày thể thích loại đàn ông khốn kiếp như vậy.” ngồi xổm người xuống, dựa vào bên mép giường của mình, cái miệng nhắn ngừng thào tự chính mình.

      thích sao? Nếu tại sao trong lòng lại đau khổ? Nếu tại sao vẫn luôn hy vọng được gả cho cậu ta......

      "! Úc Tử Duyệt! Mày thích tên khốn kia!” Bỗng chốc, che lỗ tai của mình, điên loạn nghĩ, tiếng gào thét mắc kẹt trong cổ họng thoát ra được, tình cảm đối với Lệ Mộ Phàm vẫn chưa phân biệt , nhưng luôn xem đó lại là chân tình.

      ***

      "Con gả! Con đồng ý gả cho Lăng Bắc Hàn!"

      Khi Úc Tử Duyệt dùng đôi mắt sưng đỏ, hướng về phía người nhà rống to cả nhà đều ngây dại.

      Con bé này bị cái gì kích thích vậy?

      "Duyệt Duyệt, hôn nhân thể coi là trò đùa, huống chi là kết hôn với quân nhân! Sao có thể tùy tiện như vậy? cho mẹ biết, con làm sao vậy?” Tô Mạt Hề ôm con , nhìn hai mắt sưng đỏ của mà đau lòng, dịu dàng hỏi.

      "Ba! Mẹ! Con giỡn, con rất nghiêm túc! Ba mẹ biết đó, Lăng Bắc Hàn là của ân nhân cứu mạng con....." Úc Tử Duyệt xong lời này, lại hối hận, bởi vì nếu cho họ biết mình xui xẻo xém bị sạt lở đất hại chết, nhất định hù chết mọi người!

      Quả nhiên, nghe được như thế, sắc mặt cả nhà đều trắng bệch nghiêm mặt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :