1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 007: HOA HỒNG TRẮNG HAY HOA HỒNG ĐỎ

      Quân cưới như núi, sinh ra trong gia đình có người làm lính nên biết việc này. Những gì được viết trong tiểu thuyết mọi người từng đọc, hoàn toàn phải quảng cáo! Nhìn Cố Diệc Thần trước mắt, biết nên bảo nhanh chóng kết hôn với mình hay , đó là chuyện cả đời, nếu như kết hôn biểu cho lòng trách nhiệm và trung thành.

      - Lăng Bắc Sam có thể ở cả đời với người đàn ông này sao?

      Nhìn ánh mắt lóe sáng của Lăng Bắc Sam là biết do dự. Nghĩ như vậy, lòng Cố Diệc Thần có chút chua xót. Nhưng thể trói như vậy, chẳng lẽ trơ mắt nhìn ở bên cạnh người đàn ông khác sao? thể nào để cho gặp gỡ người đàn ông khác nữa, chính vì thế, cách tốt nhất là phải trói bên cạnh mình!

      " cần biết hối hận hay , sính lễ cũng trao, tiệc rượu cũng được tổ chức! !” Trong lòng hạ quyết định, chợt bắt lấy cổ tay của , lôi vào trong sân của cục Dân Chính. Mới đầu Lăng Bắc Sam do dự là bởi vì rất kiên định. Đúng vậy, sính lễ trao, cũng tổ chức tiệc mời mọi người, chưa tới ba ngày nữa là hôn lễ chính thức của bọn họ được cử hành, tại do dự hay hối hận cũng chậm.

      Tự tìm cái cớ để trấn an mình, đuổi theo , vững bước vào trong.

      "Đều tại ! gọi người ta sớm chút, tại tốt rồi, người ta ra về rồi!"

      "Vợ à, hôm nay thứ bảy, nỡ để cho em phải dậy sớm.... Cùng lắm , buổi chiều chúng ta tới nữa, ăn cơm trước thôi."

      "Dù sao cũng là lỗi của !"

      Còn chưa tới cửa, nghe cặp vợ chồng muốn đến làm chứng nhận kết hôn gây gổ, dã man hiểu chuyện , người nam lại ra sức dỗ dành, lời của người con trai làm cho Lăng Bắc Sam cảm động. màn này cũng giống như từng thấy qua.

      Cố Diệc Thần nhìn dân chánh cục đóng cửa, cau mày, nếu như mới vừa rồi do dự mấy phút cũng có thể làm kịp. Quay đầu chỉ thấy Lăng Bắc Sam nhìn đôi tình nhân kia đến ngẩng người, có chút ngạc nhiên nhìn về phía .

      Nhớ có lần hai người xem phim, cũng là sợ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của , gọi muộn, đường lại vì việc của làm trì hoãn, chạy tới cửa rạp hát, quá thời gian mua vé, ngày đó giận ít, phải cố gắng lắm mới dỗ dành được .

      nay mới hiểu được rốt cuộc bỏ ra bao nhiêu tâm tư với , cũng ý thức được mình đáng ghét đến thế nào.

      từng lấy cớ đời này chỉ có mình Lục Khải Chính là người tốt, là người mà muốn lấy. Còn Cố Diệc Thần chẳng có gì cả, biết rất ràng thích , cũng quan tâm cứ hưởng thụ chăm sóc và cưng chiều của

      Nhìn cái người con dã man hiểu chuyện đó, nó giống rất nhiều, chỉ là cuối cùng ta chấp nhận dựa vào người đàn ông kia, hạnh phúc ngọt ngào ăn món Tây.

      Lăng Bắc Sam hoàn hồn bắt gặp ánh mắt của Cố Diệc Thần, nhìn cũng nhìn mình, tim đập nhanh, rồi buồn bã cúi đầu "Buổi chiều trở lại lạnh nhạt giống như muốn gả cho .

      khi động lòng là cả đời. Nghĩ thầm, Cố Diệc Thần cũng còn có thể , nếu làm sao lại lấy .

      gật đầu cái, dẫn ra khỏi cục Dân Chính, Lăng Bắc Sam đuổi theo. bộ đến đây, có lái xe, Cố Diệc Thần lên xe Lăng Bắc Sam.

      "Bây giờ đâu?” hỏi.

      "Ăn cơm.” Ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhàn nhạt trả lời, con mắt nhìn về phía trước.

      Lăng Bắc Sam chuyên tâm lái xe, nhớ gần đây có quán ăn, vì thế lái xe về phía trước. Trong xe vô cùng yên lặng, khí có chút lúng túng, Lăng Bắc Sam toan tính mở đĩa nhạc

      Vĩnh viễn rối loạn mà chiếm được, được thiên vị, có chỗ dựa nên sợ.

      Hoa hồng đỏ, dễ dàng bị thương trong giấc mộng

      Nắm trong tay, rồi lại trôi tuột qua kẽ tay, lại thất bại

      Giai điệu bình thường, tiếng hát giàu cảm xúc, từ máy radio thông qua loa phát ra, câu hát này đánh vào lòng của Lăng Bắc Sam làm cho khỏi nắm chặt tay lái

      "Đến từ lời bài hát Hoa Hồng đỏ đưa cho mọi người còn lại đóa Hồng trắng trao cho nhau của Trần Dịch Tấn. Trương Ái Linh từng qua, có lẽ tất cả đàn ông đều có hai người phụ nữ như thế, ít nhất là hai. Cưới hoa hồng đỏ, dần dà, đỏ biến thành con muỗi hút máu tường, vẫn còn lại trắng..." Đầu giường ánh trăng rọi” cưới hoa hồng trắng. chung đóa hồng trắng chính là hạt cơm dính quần áo người con trai, hoa hồng đỏ như nốt chu sa ngực...."

      Giọng trầm ấm của người Mc chậm rãi vang lên, những lời này cũng truyền vào tai của Lăng Bắc Sam và Cố Diệc Thần.

      "Tôi nghĩ, chỉ là đàn ông, phần lớn mọi người đều có tâm trạng như vậy, nhìn chung là biết cái nào tốt, lấy được rồi lại biết quý trọng....” câu , chọt trúng trái tim Lăng Bắc Sam.

      quay đầu, nhìn Cố Diệc Thần bên cạnh, vẻ mặt chẳng hề thay đổi

      Lăng Bắc Sam rất muốn hỏi, nếu như kết hôn rồi, có thể trở thành con muỗi hút máu tường hay , hay là hột cơm dính quần áo của . Nhưng tất cả chỉ có thể nhịn trong lòng, đối đãi lòng với Cố Diệc Thần sao?

      "Nhìn tôi làm gì?” Cố Diệc Thần quay đầu nhìn , trầm giọng hỏi.

      ngờ bị phát , đúng là tính cảnh giác của người đàn ông này rất cao!

      "Đến rồi.” cố trấn định , buổi sáng chưa ăn cơm xuất phát, vào lúc này đúng là đói bụng . Cố Diệc Thần cởi dây an toàn ra, xuống xe.

      Hai người cùng nhau vào quán, trong đây đều là những món ăn gia đình. Xem ra rất đói bụng, ăn được nhiều, Cố Diệc Thần thầm quan sát.

      "Tại sao phản đối nữa?” nhíu mày, nhìn hỏi. vốn tưởng rằng phản kháng khi phải gả cho chứ, nhưng sau cuộc điện thoại lần trước, còn khó chịu nữa. Việc này hình như phải là cá tính của .

      còn biết xấu hổ nữa mà lại ra những lời trong đáy lòng, "Vậy còn ? Tại sao muốn lấy tôi? phải cái người con tên Ôn Uyển kia rất tốt sao?” Chịu đựng chua xót trong lòng, hỏi ngược lại, nhấp hớp nước chanh. Trong lòng Cố Diệc Thần khẽ xé ra, chính cũng biết vì sao mình lại cưới nữa, nếu như bây giờ cho biết, cần tức chết có phải . Như vậy, sao còn có thể cưới ?

      "Tại sao, tôi nhớ mình hỏi trước.” lập lờ trả lời nước đôi .

      Sắc mặt của Lăng Bắc Sam khẽ ửng hồng, trong lòng rung động, chắc chắn bởi vì mới chịu cưới .

      Cố Diệc Thần cười cười, gắp khối Thịt tương cho , "Đây là món thích nhất.” lạnh nhạt , con mắt thoáng qua tia u ám, xem như đợi con mồi vào trong bẫy rồi. Hành động dịu dàng của , làm lòng của càng thêm rung động, mặt đỏ gấc, ngoan ngoãn ăn.

      còn bỏ được kiêu ngạo, gắp thức ăn cho ăn, Lăng Bắc Sam cũng phát , Cố Diệc Thần rất hiểu thích ăn cái gì, biết thường ăn những món nào, giống Lục Khải Chính, ta căn bản hiểu thích những gì.

      Sau khi hai người ăn cơm trưa, thời gian vẫn còn sớm, thứ bảy, giờ ba mươi chiều cục Dân Chính mới mở cửa. Thấy cửa hàng vàng bạc quá nổi tiếng, Cố Diệc Thần nhíu mày, với " mua nhẫn thôi”.

      Lăng Bắc Sam nhìn tiệm vàng kia, cau mày, có chút muốn , khi nhìn thấy tên cửa tiệm kia, biết những chiếc nhẫn bên trong toàn do những nhà thiết kế trang sức nổi tiếng thế giới tạo nên, làm sao lại đến nơi như thế mà mua nhẫn cưới? Lại có chút tức giận Cố Diệc Thần còn chưa chuẩn bị gì, thế mà tùy tiện dẫn vào trong.

      cho là, sớm chuẩn bị tốt rồi.

      " muốn ?” Nhìn vẻ mặt phức tạp của , Cố Diệc Thần hỏi.

      " có. thôi!” Trầm giọng trả lời, chắc hẳn rất bận rộn, có thời gian chuẩn bị cả nhẫn, Lăng Bắc Sam thầm nghĩ, nên so đo nhiều như vậy, cũng phải cố gắng thay đổi mình

      " tự chọn ” Vốn là rất muốn nhân viên phục vụ trực tiếp đưa chiếc nhẫn đắc tiền đến thôi, sau khi suy nghĩ lại, vẫn nên để chọn chiếc thích mới tốt. Dù sao cũng kết hôn rồi.

      Lăng Bắc Sam băn khoăn vòng, phát chiếc nào mình thích cả, lấy ánh mắt kén chọn của , những chiếc nhẫn kim cương này đều rất bình thường, thiết kế thoạt nhìn rất có trình độ, nhưng cũng phải là độc nhất vô nhị. Liếc nhìn Cố Diệc Thần, phát nhìn đồng hồ, trong lòng có chút lo lắng, tùy tiện chỉ chiếc, cười “cái này ”, trong lòng cũng rất uất ức.

      Nhân viên phục vụ nhận lấy tiền, Cố Diệc Thần cầm lấy hóa đơn tính tiền đến "Thời gian còn sớm, thôi" .

      Lăng Bắc Sam gật đầu cái, cùng rời , cố ý coi thường uất ức và bất mãn trong lòng. Suy nghĩ chút, Cố Diệc Thần chịu rất nhiều đau lòng ngày xưa, chút này có là gì?

      Hai người chạy tới cục dân chánh, xếp hàng dài, Lăng Bắc Sam kiên nhẫn nhìn các đôi tình nhân ôm nhau đợi chờ đầy ngọt ngào, trong lòng cũng có chút kích động, lại biểu ra. Cố Diệc Thần cũng chủ động chuyện với , vẫn trầm mặc .

      Lăng Bắc Sam cảm thấy, hình như cũng kích động như tưởng tượng của , vui vẻ, lại cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều.

      Chụp hình, làm giấy đăng ký, dùng hơn bốn mươi phút bọn họ chính thức trở thành vợ chồng. Lăng Bắc Sam có chút khó tin, lại có chút kích động, nhìn Cố Diệc Thần, Cố Diệc Thần cũng nhìn , "Thế nào, hối hận?” nhàn nhạt hỏi, trong lòng lại vô cùng phức tạp.

      Có kích động, cũng có tự khinh bỉ bản thân mình.

      Ở trong trí nhớ của , việc thích cũng hơn hai mươi năm rồi. Vô luận là tuổi thơ trong sáng, hay tuổi trưởng thành đa sầu đa cảm, nhìn những người đàn ông khác ngừng đùa giỡn với này, kia, thế nhưng vẫn chỉ có mình .

      Bạn học của khoe khoang người trước mặt , hôm nay cướp được nụ hôn đầu của này, ngày hôm qua dắt tay bé nào, chưa từng hâm mộ....

      Hơn hai mươi năm, hôm nay, rốt cuộc thành vợ của rồi.

      Tự khinh bỉ mình, biết thích , thế mà còn tìm cách trói chặt . Biết coi thường mình, còn tiếp tục bị coi thường.

      Lăng Bắc Sam cau mày, đưa vẻ mặt hiểu nhìn , biết tại sao hỏi như vậy, " có ạ” giọng . .

      Trong lòng Cố Diệc Thần thở phào nhõm, " trở về Thủ Đô , tôi phải về quân đội rồi!” Nhìn đồng hồ đeo tay cái, , ngay sau khi ra khỏi cục Dân Chính. Lăng Bắc Sam vốn cho là cùng trở về Thủ Đô chuẩn bị hôn lễ, ngờ còn phải trở về bộ đội.

      "Anhchưa xin nghỉ sao?” có chút tức giận hỏi.

      "Tới mười chín tôi mới được nghỉ phép!” xoay người, nhìn trả lời.

      Trong lòng Lăng Bắc Sam có trận mất mác, chỉ thấy xoay người, bước những bước vội vã, rời . Nhìn chiếc bóng màu xanh chầm chậm biến mất, lòng của cũng dần dần mất mác, tâm có chút thấp thỏm. Cứ có cảm giác giống như lấy nhau....

      Ngay cả câu thừa thải cũng thèm với , mua chiếc nhẫn, nhận giấy hôn thú cũng tùy tiện như vậy.

      Lăng Bắc Sam, là lính, sao có thể giống như người đàn ông bình thường cơ chứ! tự an ủi mình như thế, cũng biết kỷ luật quân đội như thế nào. Trong lòng thăng bằng hơn rất nhiều, cũng rời .
      dunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 008: Tân Hôn

      Nhìn tờ giấy hôn thú, Lăng Bắc Sam mới tin tưởng mình kết hôn với Cố Diệc Thần. Mấy ngày qua ngừng khẩn trương và kích động, luôn có chút khó tin, thường lấy giấy hôn thú ra coi coi lại mấy lần mới tin tưởng.

      Chờ đợi, kích động, thấp thỏm, vui sướng. cảm giác mình giống như biến thành người khác vậy, biến thành từng khinh thường. phải là kết hôn thôi sao, kích động cái gì chứ.

      "Bắc Sam, cậu thấy màu đỏ này thế nào? Kết hôn thôi mà vui mừng đến thế sao! Màu sắc tồi, bảo đảm em mê hoặc A Thần đến chảy máu !” Trong cửa hàng bán nội y, Úc Tử Duyệt lôi kéo Lăng Bắc Sam chọn áo ngủ, cầm chiếc áo ngủ màu hồng bằng ren xuyên thấu, với .

      Nhớ tới đêm tân hôn, Lăng Bắc Sam đỏ mặt nhìn chị dâu , là người từng trải, nên xấu hổ mới đúng chứ. Lục Khải Lâm đứng bên cạnh cũng đỏ mặt.

      "Cái này quá dữ dội ....” Lăng Bắc Sam , tim đập nhanh, mặt đỏ gấc

      "Nào có! Tớ thấy nội y này đâu có sexy lắm đâu, chọn cái này !” Úc Tử Duyệt le lưỡi cái , nghĩ thầm nếu có lộ da thịt tí cũng có gì đâu, cũng quyến rũ Lăng Bắc Hàn bằng những chiếc áo lót này đó thôi.

      "Này, tớ vẫn nghĩ màu đen tốt hơn.... màu đỏ này quá tươi rồi....” Lăng Bắc Sam có chút ngượng ngùng .

      "Ừ, có thể, da của em trắng, màu đen giúp làn da em nổi bật hơn, kích thích hơn, nhất định khiến A Thần chảy máu mũi!” Úc Tử Duyệt ác ý , chỉ thấy mặt của Lăng Bắc Sam càng đỏ hơn, xấu hổ cúi đầu.

      "Chị dâu ....” Lục Khải Lâm vỗ tay , đỏ mặt .

      "Làm sao rồi? Đều là người từng trải, có gì phải xấu hổ chứ, Khải Lâm, em cũng mua bộ , phụ nữ mà, phải quyến rũ chút, nhất là ở giường, như vậy mới có thể làm cho mấy tên đàn ông đáng chết kia buông được, thay lòng!” Úc Tử Duyệt lôi kéo hai người bọn họ, giọng .

      Mặt của Lục Khải Lâm cũng đỏ lên, thoáng cứng ngắc, nhớ tới tính lạnh nhạt của mình, trong lòng có cảm xúc gì cả, càng cảm thấy có lỗi với Lăng Bắc Diệp.

      Để cho dụ dỗ Cố Diệc Thần? Lăng Bắc Sam nghe lời Úc Tử Duyệt , khỏi nổi da gà, rất khó tưởng tượng cảnh như vậy, luôn luôn tiếp nhận tình của Cố Diệc Thần cách bị động. Còn chưa từng chủ động lấy lòng Cố Diệc Thần, chỉ là vô cùng đồng ý với lời của Úc Tử Duyệt

      Ba dạo lâu, hai chị dâu cùng Lăng Bắc Sam, mua tất cả đồ đạc. Lần này, chỉ an tâm chờ đợi đến ngày kết hôn của hai người.

      Mãi cho đến tối Mười chín tây Cố Diệc Thần mới trở về, tất cả đồ đạc cần cho hôn lễ được chuẩn bị xong

      "A Thần, rốt cuộc tiểu tử thối nhà ngươi chịu nhảy vào nấm mồ hôn nhân rồi!” Tôn Đại Phi bao giờ ra lời hay ý đẹp lại lên tiếng trêu chọc.

      " thế nào bây giờ? Làm sao xem hôn nhân là nấm mồ của tình được?” Lục Khải Chính cất giọng .

      "Phải! Đối với những người muốn kết hôn hôn nhân chính là con đường đến hạnh phúc. Nhưng con ngựa vì đóa hoa mà buông tha cả vườn hoa như thế đáng giá sao?” Tôn Đại Phi lớn tiếng hét lên.

      Lăng Bắc Hàn, Lăng Bắc Diệp, Lục Khải Chính, Cố Diệc Thần đòng loạt cười rộ cười, từ chối cho ý kiến.

      "A Thần, cạn ly! Ngày mai tớ phải Lạc Thành, thể đến tham dự hôn lễ của bạn được. là có lỗi!” Lục Khải Chính cầm chai bia lên, vừa chạm vào cốc bia của Cố Diệc Thần, vừa .

      "Lão Lục, cậu cố ý nha?” Cố Diệc Thần vui , những năm này, Lục Khải Chính và Lăng Bắc Sam đều lúng túng khi gặp nhau, chỉ là Cố Diệc Thần để ý. Bọn họ còn là em tốt.

      "Cũng biết tiểu tử thối cậu suy nghĩ lệch lạc. Đều là chuyện qua rồi, làm sao lại để ý đây? A Thần, chẳng lẽ cậu còn cho là Lăng Bắc Sam vẫn tớ ư, vậy quá ngu rồi !” Lục Khải Chính híp mắt lại, trực tiếp .

      Trong lòng Cố Diệc Thần rốt cuộc vẫn còn suy nghĩ đó, tin Lăng Bắc Sam còn Lục Chính Khải nữa, và cậu ta cũng giống nhau thôi, người nhiều năm như thế.

      "Chính miệng Bắc Sam với tớ, theo đuổi tớ, đơn giản là vì cảm giác muốn chiếm được thứ mình có, đó chỉ là tâm lý mà thôi.” Lục Khải Chính lại với Cố Diệc Thần, cũng muốn bởi vì mà ảnh hướng đến tình cảm bọn họ

      Trong lòng Cố Diệc Thần rốt cuộc cũng bị lời của Lục Khải Chính kích thích, có chút khó mà tin được, lại biểu ra, "Nếu tớ để ý sớm tuyệt giao với cậu rồi! Uống....uố...ng!” Cố Diệc Thần cười .

      "Được. Bắc Sam giao trái tim bằng xương bằng thịt của mình ra, ấy đồng ý gả cho cậu khẳng định là vì có tình cảm với cậu, nếu có tình cảm, lấy tính cách của ấy mà chấp nhận cưới cậu.” Lúc này Lăng Bắc Hàn lên tiếng, chuyện tình của Lăng Bắc Sam và Cố Diệc Thần, là người ngoài nhỉn rất

      Sợ là trong lòng Cố Diệc Thần còn vướng mắc, Lăng Bắc Sam quá ngạo khí, hai vợ chồng này có cuộc sống rất mệt mỏi.

      Cố Diệc Thần cười cười, gì nhiều, biết bọn họ lo lắng cái gì, cũng biết bọn họ là an ủi .

      ***

      Áo cưới của Lăng Bắc Sam là tìm nhà thiết kế nổi tiếng thế giới thiết kế riêng theo sở thích của , đơn giản, thoải mái, phù hợp với tính cách của . Lăng Bắc Sam nhìn mình trong gương, nở ra nụ cười, cố gắng để cho mình dịu dàng, dịu dàng giống như tên Ôn Uyển kia.

      Chỉ là, cảm thấy suy nghĩ của mình buồn cười, chính là , cần học người khác, hơn nữa, Cố Diệc Thần chỉ thích như vậy .

      Nghe ngoài cửa vang lên tiếng cười đùa của những chị em tốt, biết, Cố Diệc Thần tới, nghe chị em tốt của mình làm khó , trong lòng toát mồ hôi, rất muốn lập tức ra ngoài. Hít sâu cái, nhịp tim đập nhanh....

      "Ha ha.... Vào thôi!” Cửa bị đẩy ra, chỉ thấy người mặc mình lễ phục của Thiếu tá quân màu xanh, Cố Diệc Thần được tôn sùng bước vào, những chị em tốt của cười vang, cửa khép lại, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.

      Tóc dài vén lên cao, vương miện kim cương xinh đẹp tản ra ánh sáng cao quý, giống như công chúa trong truyện cổ tích, khăn che đầu bằng ren màu trắng rũ xuống. Dưới ánh mặt trời, công chúa của đẹp đến làm cho người ta hít thở thông, khắc kia, lòng của Cố Diệc Thần vô cùng xúc động .

      người mặc bộ lễ phục thiếu tá màu lam, khiến cho vóc dáng của trở nên càng cao lớn, mỗi đường cong cơ thể đều được lỗ ra.... khắc kia Lăng Bắc Sam cảm nhận được Cố Diệc Thần vô cùng đẹp trai.

      Toàn thân cao thấp tản ra loại khí chất uy phong lẫm liệc, đây vốn là cảm giác trước nay chưa từng có

      "Xong chưa?” nhàn nhạt mở miệng, đôi mắt xẹt qua tia tĩnh mịch.

      "Ừ, , còn dây chuyền chưa mang thôi, xong ngay lập tức!” Lăng Bắc Sam có chút hoãn loạn, vội vàng ngồi xuống bàn trang điểm, hồi hộp mở hộp trang sức, lấy từ bên trong ra sợi dây chuyền bằng kim cương tuyệt đẹp, chuẩn bị mang vào người.

      Đây là sợi dây chuyền chuẩn bị từ rất lâu, thể đeo mình được, muốn nhờ thợ trang điểm phụ giúp, chỉ thấy Cố Diệc Thần đến gần, đứng ở sau lưng , động tác êm ái đeo sợi dây chuyền giúp . Nhìn gương mặt trong gương, trái tim Lăng Bắc Sam đập nhanh, ngẩng đầu lên ánh mắt hai người lập tức gặp nhau.

      Hai tay của đặt lên vai của , nhiệt độ nhàn nhạt, khiến cho nhịp tim của đập nhanh hơn.

      Tiếng gõ cửa kéo hai người về với thực tại " thôi....” Lăng Bắc Sam khàn giọng , Cố Diệc Thần buông ra, ra khỏi phòng trước, đuổi theo.

      Giữa tiếng chúc mừng của mọi người, Lăng Bắc Sam chính thức về nhà chồng, ra khỏi cửa nhà mẹ, bị Cố Diệc Thần nắm tay lên xe hoa....

      có chút kích động, rốt cuộc cũng còn giống như truyền thuyết, bị hai người đàn ông mình thích vứt bỏ, còn có cơ hội đáp lại tình của Cố Diệc Thần. Thỉnh thoảng, quay đầu nhìn người ngồi bên cạnh, Cố Diệc Thần lời trấn an .

      Trong hôn lễ, khi đeo chiếc nhẫn kim cương để thể việc đính ước trọn đời của hai người chợt phát viên kim cương chiếc nhẫn ra là có hai, vô cùng quý gía.

      "Hôn cái! Hôn cái!"

      Tôn Đại Phi dẫn đầu, bắt đầu ồn ào, những người em khác cũng ồn ào theo, trao nụ hôn rồi, nhất định phải hôn tiếp. Lâu lâu mới có dịp xem kịch vui như thế này sao lại bỏ qua chứ?

      Lương Bắc Sam có chút đỏ mặt nhìn Cố Diệc Thần, thấy Cố Diệc Thần cúi thấp đầu, chưa từng cảm thấy khẩn trương như thế. Cố Diệc Thần nhìn mọi người dưới đài, cười cười, tiến lên bước. Dưới kinh ngạc của , giữ chặt ót của , nâng mặt lên, nhìn đôi môi đỏ mọng hé nở của , cúi đầu, đặt nụ hôn nặng nề lên đó.

      Lăng Bắc Sam kinh ngạc mở to hai mắt, chỉ thấy Cố Diệc Thần nhắm mắt lại, gương mặt tuấn ra rất ràng, trái tim của rung động thêm lần nữa, nụ hôn của , có chút cuồng dã, hút môi của rất đau....

      Cố Diệc Thần dùng sức ngậm lấy cánh môi của , đây là lần đầu tiên được hôn lên môi , trong đầu lại lên hình ảnh cưỡng hôn Lục Chính Khải, trong lòng ê ẩm, nụ hôn này càng thêm đau đớn.

      "Hô...."

      Nhìn đôi vợ chồng mới cười khán đài hôn nhau lâu như thế, dưới đài mọi người liền hoan hô, cũng để ý đến trong nhóm khách mời bên dưới còn có lãnh đạo quân khu.

      Cho đến lúc cảm thấy mình dường như hít thở thông, Cố Diệc Thần mới buông ra, son môi bị hôn đến hơi phai màu chút, Cố Diệc Thần đưa tay, lau nhàng, trước mặt nhiều người như vậy, làm những động tác mập mờ như thế, Lăng Bắc Sam càng thêm đỏ mặt.

      Đầu rủ xuống thấp, bên dưới khán đài vang lên tiếng hoan hô to, hai người tiếp tục bị người điều khiển chương trình giày vò.

      Bị Tôn Đại Phi hư hỏng dẫn đầu, buổi tối náo động phòng là khó tránh khỏi, Cố Diệc Thần cũng chìu theo bọn họ, Lăng Bắc Sam ngờ là như thế, nghĩ đến đêm tân hôn, lại vô cùng lo lắng, cũng may là Tôn Đại Phi kể chuyện cười cho bọn họ nghe, làm ầm ĩ lúc, cảm xúc buông lỏng rất nhiều.

      "Ăn táo , sớm sinh quý tử!” Tôn Đại Phi đứng ghế, tay cầm dây kim tuyến, sợi dây treo quả táo đỏ, lắc lư trước mặt hai người bọn họ, ", hai, ba! Ăn!” theo hiệu lệnh của , hai người cùng nhau ăn táo, sau khi ăn gần hết của táo, Tôn Đại Phi lại kéo dây lên, hai người đụng nhau cái đau.

      "A.... đau....” Thất bại rồi, cằm Lăng Bắc Sam bị đụng phải vô cùng đau đớn, cau mày, thấp giọng , "Tôn Đại Phi! Cậu cố ý!" .

      "Chị Sam, cái này oán trách em được, ai biểu người đàn ông kia vô dụng như thế, ha ha....” Tôn Đại Phi .

      "Được! Trò chơi cuối cùng kết thúc rồi, các người nên làm gì làm , cút!” Cố Diệc Thần đứng lên, với các em của mình, bắt đầu đuổi người!

      "Hừ! Tiểu tử thối nhà cậu thể đợi chờ nữa rồi hả?” Tôn Đại Phi trêu đùa, những người khác cũng theo, ồn ào đứng lên, Lăng Bắc Sam đỏ mặt, chạy thẳng vào phòng vệ sinh.

      biết Cố Diệc Thần đuổi Tôn Đại Phi bằng cách nào, sau khi tẩy trang, ngoài phòng khách còn tiếng ồn ào nữa, nghĩ thầm bọn họ về rồi, tắm....
      dunggg thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9:

      Bước từ nhà tắm ra ngoài, mặc chiếc áo ngủ dài màu trắng, phát cũng có trong phòng ngủ, biết có trong phòng khách hay , vội vàng tới bên cạnh tủ treo quần áo, lấy cái rương màu đỏ mà mình mang theo ra, tìm chiếc áo ngủ hôm bữa mua với chị dâu.

      Đóng cửa phòng lại cách cẩn thận, mới ngượng ngùng cởi quần áo xuống, và thay nó.

      Đứng trước gương lớn, nhìn cơ thể mình dưới cái váy ngủ làm bằng chất liệu tơ tằm, gương mặt được rửa sạch của bỗng nhiên đỏ ửng lên, thả chiếc khăn từ đầu xuống, ngay lập tức mái tóc dài được buông thõng xuống.

      Theo như lời của Úc Tử Duyệt, làn da trắng nõn của vô cùng nổi bật nếu mặc áo làm bằng tơ lụa, tất cả tạo thành vẻ quyến rũ đánh thẳng vào thị giác người nhìn. Lăng Bắc Sam nhìn mình trong gương, trong lòng càng cảm thấy thẹn thùng. Suy nghĩ chút cuối cùng cũng quyết tâm. Mặt đỏ, tim đập dồn dập, tránh khỏi nghĩ tới lần đó bị

      Lòng run lên bần bật, có chút sợ hãi, mặc dù lần đó làm tổn thương chút nào, nhưng trong lòng vẫn có bóng ma ám ảnh.

      Lần này đối xử với tốt chứ?

      Cố gắng điều chỉnh hô hấp, Lăng Bắc Sam tự động viên bản thân, cho phép mình cảm thấy căng thẳng.

      “Rầm…”, cửa phòng giống như bị đá văng ra, trong lòng cảm thấy sợ hãi, xoay người lại, che ngực theo bản năng, thấy Cố Diệc Thần đứng ở cửa thở phào nhõm, nhưng mà càng cảm thấy khẩn trương, vô cùng ngượng ngùng.

      Buông hai tay xuống, giả vờ nhìn cách bình tĩnh, chỉ nhìn thấy người mặc quân trang bước từng bước về phía , vừa vừa cởi áo khoác, động tác kia hết sức quyến rũ, bước chân càng lúc càng đến gần, mùi thuốc lá và mùi rượu lần lượt xông vào mũi làm cau mày.

      Lúc đó, chiếc áo khoác của Cố Diệc Thần cũng được cởi ra, treo móc quần áo, tháo cà vạt xuống, cởi ba cúc áo đầu tiên, lộ ra lồng ngực màu đồng rắn chắc, cúc ở tay áo sơ mi cũng bị mở ra.

      tắm trước….a…”, đỏ mặt , còn chưa hết câu, bị kéo ngã xuống giường, cơ thể của bị đè bên dưới cơ thể nặng nề của , cơ thể to lớn của đàn ông hoàn toàn bao trùm lấy cơ thể của , hai tay của bị giữ chặt, rồi đưa lên đỉnh đầu, hai cơ thể dán chặt với nhau.

      Dù vẫn còn cách bởi lớp quần áo, nhưng cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng người . Nó làm cho cảm thấy yên lòng, cũng cảm nhận được ánh mắt sáng rực và nhịp tim mạnh mẽ của , khiến trái tim dần dần rung động. híp mắt nhìn , mặt có biểu tình gì, mùi rượu nồng nặc vây quanh .

      tắm trước !” có chút vui , giọng hàm chứa ý ra lệnh, sau này chắc chắn để cho uống rượu nữa.

      “Lăng Bắc Sam…Chị Sam…Cuối cùng cũng là của tôi…” Rốt cuộc Cố Diệc Thần cũng chuyện, khóe miệng khẽ cong lên chút vui vẻ, lời vừa ra lập tức vùi đầu vào hõm cổ , há miệng cắn vành tai của , ra sức liếm mút, ngừng ngậm vào rồi nhả ra, phun hơi thở ấm nóng vào bên trong, kích thích , làm cho cả người nổi da gà, còn xuất cảm giác vô cùng kỳ lạ…

      “Ừ…, buông tôi ra trước , tôi còn chưa chuẩn bị xong…” Lăng Bắc Sam run rẩy trả lời, trong chốc lát lại nghe được giễu cợt trong lời của . có chút xấu hổ, sợ, lại thêm khát vọng. Chính là bởi vì tâm tình phức tạp, khiến vô cùng luống cuống biết nên làm cái gì bây giờ.

      “Chuẩn bị? Muốn chuẩn bị như thế nào?” thả lỗ tai ra, thầm bên tai , từng đợt hơi thở ấm nóng thổi vào màng nhĩ, khiến cho cả người ngừng xuất từng đợt cảm giác mới lạ, cảm thấy có chút kỳ lạ, lại có chút hồi hộp

      “Tôi, tôi cũng biết, A Thần, tắm trước …”

      “Roẹt…”

      Lời hoảng loạn của còn chưa kịp ra, chỉ nghe thấy tiếng vỡ vụn dữ dội, bỗng chốc da bị kéo căng, kéo đau, rồi lại buông lỏng, rồi cảm thấy chỗ áo ngủ trước ngực bị thô lỗ xe rách, lo lắng.

      … tại sao có thể làm như vậy?” Đêm tân hôn, phải người đàn ông nên dịu dàng như nước với người phụ nữ của mình sao? Hơn nữa, là Cố Diệc Thần, người luôn lo lắng cho , quan tâm .

      “Vậy tôi là loại người nào? Chị Sam thân mến…” Khóe miệng Cố Diệc Thần giơ lên nụ cười giễu cợt, giọng càng thêm phần giễu cợt, còn gọi là Chị Sam, lúc này Lăng Bắc Sam mới nhận ra, vừa rồi cũng gọi là Chị Sam.

      Dự cảm xấu lần lượt kéo đến, kinh ngạc nhìn vẻ mặt giễu cợt của , “A Thần… làm sao vậy? Uống say rồi sao?” lầm bầm hỏi, hai tay ngọ nguậy, vội vàng giữ chặt cổ tay , vẫn nhìn cười lạnh lùng.

      “Tôi rất tỉnh!” xong, dùng tay cởi quần áo của , ôm lên, dùng sức xé, xé nát thêm lần nữa. Động tác vô cùng mạnh mẽ thô lỗ, mặt cũng mang theo vẻ hung ác, Cố Diệc Thần như vậy làm tránh khỏi có chút run sợ, giống như lần muốn cường bạo trước kia.

      “A Thần! chút! say rồi!”, nhất định là do uống say mới có thể đối xử với như vậy, Lăng Bắc Sam kích động , chỉ sợ tổn thương mình lần nữa. Cũng dám tin, làm bị thương,

      “Tôi say! Lăng Bắc Sam! tin tôi dám đối xử thô lỗ với sao?” Cố Diệc Thần cười lạnh , giọng rất khàn, xong lập tức đứng dậy, đứng ở đầu giường, thong thả cởi áo sơ mi người xuống.

      Lăng Bắc Sam hốt hoảng vội vàng ngồi dậy, hai tay che lấy ngực, mặt hoảng sợ nhìn . “Tôi hiểu chuyện gì, uống say rồi, tốt nhất nên tắm , tỉnh táo lại chút.” Cố gắng che giấu sợ hãi, cố bình tĩnh hét lên.

      Lúc đó, cởi xong toàn bộ chướng ngại vật người, nên đến, đẩy xuống, lại đè lên lần nữa…

      “Cố Diệc Thần! say rồi!! Buông tôi ra!! Đau!” Cổ tay bị mạnh mẽ giữ lấy, xương cũng cảm thấy đau, Lăng Bắc Sam tức giận hét to, cũng cảm thấy sợ hãi. Cảm giác Cố Diệc Thần thay đổi, tàn bạo, dã man, giờ phút này, mạnh mẽ cởi quần áo của .

      “Tôi say! Lăng Bắc Sam! là vợ tôi, tốt nhất sau này đừng dây dưa ước hẹn với người đàn ông khác nữa! cũng đừng hy vọng tôi đối xử với giống như trước đây, cưới , chỉ vì muốn giam cầm !” Giọng của Cố Diệc Thần vô cùng lạnh lẽo, hành động cởi quần áo người Lăng Bắc Sam cũng vô cùng thô lỗ.

      Lời của làm cho ngừng giãy giụa, đưa vẻ mặt kinh ngạc thể tin được nhìn . “ có ý gì? lại lần nữa…” Những điều mong đợi tưởng chừng như tốt đẹp rơi xuống, từng điều , dám tin phải hỏi lại lần nữa.

      Cưới , chỉ vì muốn giam cầm !

      “Tôi , cưới , chỉ vì muốn giam cầm , còn , nên cảm thấy may mắn vì tôi còn cưới người có danh tiếng bẩn thỉu như , nếu , ở thủ đô này còn ai dám lấy ?” Cố Diệc Thần cười giễu cợt với , những lời nhục mạ , nhìn những biến hóa gương mặt , trong lòng vừa cảm thấy khoái chí, lại nhẫn đau đớn.

      Trả thù, ra là muốn trả thù !

      lúc sau mới hoàn hồn. “ bậy!” rống lên, “ bậy, A Thần, đừng làm em sợ, đừng đùa em, em tốt…”

      “Câm miệng! Lăng Bắc Sam! phải ai cũng so với sao? phải khinh thường tôi sao? Bây giờ tôi cho biết, đối với , tôi cũng khinh thường như vậy! Tốt nhất đàng hoàng tự tế, đừng cãi , nếu , tôi có biện pháp đối phó với !” rống to, vì trả thù mà ra những lời trái lương tâm của mình.

      Dường như làm như vậy trong lòng mới có thể cảm thấy thăng bằng, làm như vậy mới làm… người ngu ngốc kia thất vọng về mình!

      sửng sốt lần nữa, mặt trắng bệch, Cố Diệc Thần cũng định thần lại, nâng hông của lên cao, nhắm chuẩn, do dự di chuyển vào trong!

      “A….” thét chói tai, khuôn mặt nhắn vì đau đớn mà vặn vẹo, nước mắt chảy ra. “ ra ngoài! Tôi đau… ra…Cố Diệc Thần! khốn kiếp! phải người!” liều mạng giãy giụa, hét lớn.

      Khóe miệng Cố Diệc Thần co quắp, nhìn nước mắt của , lại nhịn được mà đau lòng, vẫn nhúc nhích, “Lần này tôi khốn khiếp cách triệt để! Lăng Bắc Sam, là vợ của tôi, phải có nghĩa vụ làm chồng mình thỏa mãn, hiểu chưa?” Giữ chặt cằm , nhìn , cười lạnh .

      rất chặt, rất khô, cũng cử động nữa, vẫn nhẫn tâm tổn thương , chỉ những lời vô liêm sỉ làm nhục , để cho hiểu rằng, Cố Diệc Thần còn là ngu ngốc như trước đây! Mang theo đau lòng, cúi xuống hôn .

      Chỉ là muốn giam cầm , cả đời.

      Cho dù thương , hận , cũng buông tay, những việc đó chẳng là gì so với việc trơ mắt nhìn hẹn ước, chơi đùa với người đàn ông khác, những việc kia làm khổ sở hơn rất nhiều lần

      Cuối cùng Cố Diệc Thần cũng cưới được , tuy phải là thủ đoạn quang minh chính đại gì….

      Mới đầu còn giùng giằng phản kháng nụ hôn của , chẳng qua là giãy giụa của căn bản cũng thể chống lại sức mạnh của , bị hôn, chán nản dừng việc giãy giụa lại, chuyển động, vẫn lấp đầy , mới đầu còn rất đau rát nhưng dần dần lại còn cảm thấy đau đớn như trước nữa.

      Buông môi ra, hôn dần xuống, tìm kiếm những điểm mẫn cảm của , để dần dần khuất phục .

      “Thoải mái sao? Có phải rất muốn như thế ? ừ?” Ngẩng đầu lên nhìn , gương mặt đỏ hồng, ánh mắt có chút mê hoặc, tà ác hỏi.

      Lời của chứa kiêu ngạo, “Cố Diệc Thần! Lăng Bắc Sam tôi phải là người nghĩ khi dễ là có thể khi dễ!” cắn răng tức giận , cũng hiểu ra, cưới vì muốn báo thù. Tim quặng đau, cho phép mình yếu thế trước mặt !

      “Vậy thử chút!” xong, dùng lực di chuyển eo .

      , ra ngoài! Cố Diệc Thần! Tôi muốn kiện !”

      “Kiện tôi? sợ mất thể diện sao! Chẳng qua, chị Sam, phải cũng rất hưởng thụ sao? Mê mẫn kia…” Cố Diệc Thần tà ác , trong lòng cũng cảm thấy rất hài lòng với phản ứng của , vẫn là quan tâm cảm giác của .

      Lăng Bắc Sam nghe thời thô bỉ của , kinh ngạc nhìn , người đàn ông ở trước mặt này giống với người đàn ông dịu dàng như nước, luôn nghe lời trước kia? Bất kể là vẻ mặt, hay lời , cũng mang theo vẻ giễu cợt! Kể cả cũng điên rồi mới tin tưởng mình, ngủ xuẩn hơn là còn muốn kết hôn với , rồi dần đáp lại tình của .

      Nhưng những cho cơ hội, ngược lại còn trả thù !

      biết rút ra đẩy vào bao nhiêu lần, dần dần người cũng có phản ứng kỳ lạ, nhịn được khẽ rên lên tiếng đầy xấu hổ, rất hài lòng khi thấy dáng vẻ uyển chuyển của ở dưới , giây đó, nhịn được hôn lên khuôn mặt nhắn quyến rũ của .

      cuộc hoan ái, lấy thô lỗ để bắt đầu, lại kết thúc bằng kích tình sáng lạn, suýt chút nữa ngất , nhanh chóng rút ra.

      phải là lần đầu tiên?” Cố Diệc Thần cũng muốn hỏi, nhưng lại nhịn được, lên tiếng hỏi, có máu xử nữ, cũng cảm giác được chướng ngại vật kia, trong lòng có chút bi thương. Vừa hỏi ra ngay lập tức cảm thấy hối hận.

      Nghe được câu hỏi của , lòng chấn động, nước mắt đảo quanh hốc mắt…
      dunggg thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10: Uống thuốc tránh thai.

      phải lần đầu tiên? Đương nhiên phải là lần đầu tiên, lần đầu tiên phải bị tên súc sinh là đoạt rồi sao? Lăng Bắc Sam bởi vì lời của mà giận đến phát run, chật vật ngồi dậy, lấy chăn bông bao quanh mình, căm hận trừng mắt nhìn . Trong lúc nhất thời giận đến mức ra lời.

      Cố Diệc Thân cho rằng lúc mạnh mẽ tiến vào trước đó, chỉ vì làm rách cái bên trong nên mới đau như thế, nhưng bây giờ cũng ra máu, cũng cảm giác được cái gọi là màng Xử Nữ đó. Trong lòng cảm thấy có phần thất bại, mặc dù cảm thấy tầng mô mỏng kia đối với , cũng quan trọng như thế.

      Nếu là lần đầu tiên, dành cho . có phải là người đàn ông đầu tiên của hay .

      “Tôi cũng hỏi, tôi có phải là người đàn ông đầu tiên của hay ? Tại sao hai lần đều có máu?”, nhìn vẻ mặt căm hận của , đứng ở đó, nhìn , khóe miệng giơ lên cười nhàn nhạt, giống như thờ ơ với vấn đề này.

      Nhưng Lăng Bắc Sam lại phải, chuyện có máu phải giải thích như thế nào? Đầu óc ong ong, cố gắng nhớ lại, vừa rồi cũng chính là lúc vào, phía dưới cũng đau nhức như vậy, cũng đau giống như bị xé rách. Vậy có chuyện gì xảy ra?

      Nhìn nụ cười chói mắt nơi khóe miệng của , hận thể tiến lên xé rách khuôn mặt , “Người đàn ông đầu tiên?” Cuối cùng cũng mở miệng cười lanh, “Cố Diệc Thần, là ngây thơ, cho rằng tôi giữ lại lần đầu tiên quý báu của tôi cho ? nằm mơ!”

      hằn học , dám làm bị thương ly, trả lại ta tấc! Chiếm được , cảm thấy rất đắc ý đúng ?

      Nhìn sắc mặt Cố Diệc Thần trở nên khó coi, trong lòng cũng có cảm giác trả được thù. Trong lòng Cố Diệc Thần cảm thấy bị co rút, bị chế nhạo như vậy, vẫn cảm thấy thương tâm, khổ sở như vậy.

      “Ở trong mắt tôi, chính là loại người vô liêm sỉ làm cho người ta cảm thấy chán ghét!” Lăng Bắc Sam quấn chăn đứng dậyy, đứng ở trước mặt , ngước mặt lên, nhìn cắn răng lại tiếp tục chế nhạo mình. Nhìn sắc mặt của chuyển sang xanh mét, trong lòng vừa đau vừa thấy sảng khoái.

      muốn giam cầm ? có cửa đâu!

      gì?” Cố Diệc Thần nhìn chằm chằm , dường như là cắn răng nghiến lợi hỏi. Nắm tay chặt, cũng dùng hết sức chịu đựng, nếu làm như vậy, nhất định động thủ với !

      “Tôi là loại người vô liêm sỉ! Là loại đàn ông chỉ biết đánh phụ nữ! , căn bản phải là đàn ông!” Lăng Bắc Sam trừng mắt nhìn , dựng thẳng ngón tay chỉ vào mặt , lời nhục mạ . Cố Diệc Thần nhìn vẻ mặt khinh bỉ của , trong lòng càng thêm khó chịu đau nhói.

      có người đàn ông nào có thể nhịn khi bị như thế, nhất là bị người phụ nữ mình nhất làm nhục. Hơn nữa còn là là công chú mà quan tâm nhất.

      Lăng Bắc Sam tức giận hét lên, rẽ phải về phía nhà tắm, Cố Diệc Thần đưa tay ra, cầm cổ tay kéo ở lại, đẩy xuống giường. “A…Cố Diệc Thần! muốn bạo lực gia đình sao? Nếu dám chạm vào tôi lần nữa, tôi để cho trải qua phần đời còn lại trong nhà giam! Cùng lắm cùng chết thôi!” dùng chút sức gào lên, cũng là tới cực hạn rồi.

      Cố Diệc Thần nhìn vẻ mặt căm hận của , trong lòng giống như bị số lượng viên pháo làm cho nổ tan tành, đầu óc cũng giống như cánh quạt máy bay lúc cất cánh phát ra thanh vù vù, cúi xuống nhìn , hai tay chống hai bên người , sắc mặt dịu lại.

      muốn làm gì?” Cho rằng lại muốn nhào lên, cầm gối lên ném , dùng tay giữ được, hất ra, “Lăng Bắc Sam, lời em tối nay tôi nhớ cả đời.” nhìn , bĩnh tĩnh , mặt lộ vẻ bi thương.

      Trong đôi mắt ủ dột thoáng qua tia đau đớn, ngay sau đó đứng dậy, đưa lưng về phía , chầm chậm mặc quần áo. Lăng Bắc Sam nhìn bóng lưng của , trái tim cũng bị nhéo đến đau nhức, sao vừa rồi lại cảm thấy vẻ mặt của đáng thương?

      ! thương hại ! thương , chỉ biết trả thù , làm nhục , Cố Diệc Thần còn là Cố Diệc Thần trước kia nữa rồi!

      lao xuống giường, lảo đảo chạy vào nhà tắm, nặng nề đóng cửa lại, run rẩy khóa trái cửa. Áo ngủ bị xé rách, những vết màu hồng, những vết bầm tím người kia tất cả đều là kiệt tác của ta.

      Hai tay Lăng Bắc Sam run rẩy kéo xuống những mảnh vụn người, căm hận ném vào thùng rác, trong lòng tràn đầy ủy khuất và chua xót, nghĩ đến những gì vừa đối xử với , những điều nhục mạ , nước mắt tự chủ rơi xuống, bước vào bồn tắm, dùng nước ấm làm dịu cơ thể lạnh băng và tim của mình.

      Bị lăng nhục hai lần, vậy mà còn khốn kiếp hỏi , có phải là người đàn ông đầu tiên của !

      Các loại uất ức này ngừng xâm nhập vào , ôm chân ngồi trong bồn tắm, đau lòng mà nức nở, lại dám kêu thành tiếng, sợ bị nghe được. Lăng Bắc Sam thể biểu lộ cảm xúc này trước mặt Cố Diệc Thân, cũng cảm thấy áy náy trước mặt nữa, cũng nữa!

      Sau này, cố gắng kiểm soát trái tim của mình.

      lại thua lần nữa, đứng ở ban công, ngừng hút thuốc lá, khóe miệng vẫn giơ lên nụ cười giễu cợt, là nụ cười giễu cợt cho chính bản thân .

      Hôm nay, vốn rất vui vẻ, nhất là lúc nhìn mặc áo cưới xuất trước mặt , giây kia, điều tốt đẹp ấy giống như truyện cổ tích. chính là công chúa mà tha thiết ước mơ ngày được trao nhẫn cho nhau, rồi sau đó lại hôn , nụ hôn xuất phát từ trái tim, hôn cách kích động, hôn sâu, nhưng lại cảm thấy đau lòng.

      giây kia, những điều trải qua trước kia giống như thước phim quay chậm ngừng tua tua lại trong đầu .

      muốn kết hôn với , từ đến lớn vẫn muốn như vậy. cưng chiều , quan tâm , để cho muốn làm gì làm, để cho hung hăng càn quấy, bướng bỉnh, để cho người đàn ông khác ghét . cho rằng nếu làm như vậy, ở bên cạnh cả đời.

      Nhưng, lại phải như vậy.

      Những điều xảy ra tối hôm nay, tất cả đều cho tự tìm. Lấy được người nhưng lại chiếm được lòng , cho nên thua hoàn toàn.

      Cứ giữ lấy vậy, ít nhất vẫn là vợ danh nghĩa của . Lăng Bắc Sam là vợ của Cố Diệc Thần, ước mơ cuối cùng cũng trở thành

      Về lần đầu tiên của , cũng quan tâm nhiều như vậy, ở bên kia đại dương quá lâu rồi….Điều quan tâm chính là lời khinh bỉ của lần đó, dường như Cố Diệc Thần chính là con cóc muốn ăn thịt thiên nga.

      Cười nhạt, dập thuốc, quay vào trong nhà.

      Lăng Bắc Sam nhấn mình trong nước lâu, mới há miệng run rẩy đứng dậy, cơ thể cũng cảm thấy lạnh, cái lạnh vừa mới xuất đó là loại lạnh lẽo phát ra từ trong tim, ảnh hưởng toàn thân. ra ngoài, nhìn trong phòng ngủ vô cùng bừa bộn, hai chữ Song Hỷ màu đỏ rất chướng mắt nơi đầu giường, đến hung xé rách nó, quăng xuống đất.

      Lại nhìn về phía giường nơi vừa bị tên họ Cố kia chiếm đoạt, tấy lộn xộn, ga giường trắng noãn còn lưu lại dấu vết dơ bẩn của , nhìn kỹ cũng có vệt hồng nào.

      Nghe được tiếng mở cửa, trong lòng cả kinh, nhanh chóng tới tủ treo quần áo, lấy ra lọ thuốc, bóc tờ giấy đó , đổ ra viên thuốc, lúc vừa mở cửa, lập tức uống viên thuốc đó. Có Diệc Thần vừa mới vào thấy uống thuốc, trong lòng sợ hãi, “Em uống thuốc gì?” sải bước tiến lên, trầm giọng hỏi, lời vì lo lắng cho mà có chút khẩn trương.

      Chỉ thấy Lăng Bắc Sam cười lạnh, trong mắt lên vẻ tàn nhẫn, “Thuốc tránh thai.” lạnh lùng , khóe miệng còn giơ lên nụ cười.

      Tim Cố Diệc Thần vô cùng hoang mang sau khi nghe “Thuốc tránh thai” lại như bị ai đó hung hang bóp chết….

      “Sao thế? cho rằng tôi sinh con cho ? Còn có, tôi còn phải cảm ơn cưới tôi, muốn biết tại sao tôi muốn kết hôn với ?” Chịu đựng đau đớn ở trong tim, nắm chặt lọ thuốc, nhìn cười như cười.
      dunggg thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Tim Cố Diệc Thần lại treo ngược lên lần nữa, tại sao muốn kết hôn với ? Đây là vấn đề mà suy nghĩ mấy ngày quá, có lúc khờ dại nghĩ, có phải chút tình cảm với , cho nên mới muốn kết hôn với ? Nhưng lại dám hy vọng xa vời như vậy.

      Nhìn ánh mắt chứa đựng dò hỏi của , lòng Lăng Bắc Sam ngang ngược, tiếp tục trả thù . “ biết sao, chúng ta kết hôn đúng là lần cứu danh dự xã hội của Lăng Bắc Sam tôi. cưới tôi, làm cho lời đồn của tôi, tự nhiên biến mất.” đắc ý .

      biết có nghi ngờ những lời này hay , nhưng có chết cũng muốn yếu thế trước mặt .

      Lời của của tác động mạnh vào cõi lòng , cũng làm tim vỡ nát. ra là như vậy, hổ là Tổng giám đốc bộ phận giao tiếp. cười nhạt, “Dùng hôn nhân của mình, kết hôn với người đàn ông chán ghét, thủ đoạn giao tiếp này, có phải mất nhiều hơn được ?” cười lạnh hỏi, còn hiểu suy nghĩ của bản thân mình nữa rồi.

      “Đối với tôi mà , danh dự mới là điều quan trọng nhất!” mạnh mẽ phản bác lại, mong muốn trước khi Cố Diệc Thần làm nhục , lập tức bị chôn vào tận đáy lòng. cũng ngây thơ quá rồi, làm sao có thể tin tưởng rằng ? Ăn thua thiệt lần rồi, tại sao sáng mắt ra?!

      Cố Diệc Thần lại tin tưởng người làm quan hệ xã hội, đương nhiên biết danh dự quan trọng đến mức nào, nhìn lọ thuốc màu trắng trong tay , cười hung ác. “Ngoan ngoãn làm Cố phu nhân, đừng câu cãi câu!” vỗ vỗ gò má , . tới móc treo quần áo, mặc quân trang vào.

      “Tôi trở về đơn vị, mình em ở lại đây !” Rời thôi, tiếp tục ở lại để bị làm cho bực bội sao? Cố Diệc Thần chưa bao giờ nghĩ tới phải trải qua đêm tân hôn chua xót và đau đớn như thế.

      Phụ nữ, giống như loại thuốc độc. Hại người rất nặng, giống như thấm sâu vào tim, có cách nào để từ bỏ…

      muốn trở về đơn vị trong đêm?

      Lòng Lăng Bắc Sam xuất hồi mất mát, chỉ thấy tới cửa, cố ý làm nhục , nhất định là vậy!

      “Cố Diệc Thần, , Lăng Bắc Sam tôi cũng sống tốt! cút ! Tốt nhất đừng trở lại! Điều khiển máy bay rơi xuống mới đúng!” Nhìn chằm chằm bóng lưng của , hét to, bàn tay cầm nắm đấm cửa của Cố Diệc Thần hung hăng run rẩy.

      nghĩ tới còn độc ác nguyền rủa !

      Đến tột cùng là có bao nhiêu chán ghét , bao nhiêu hận , mới có thể làm như thế.

      Lăng Bắc Sam ra câu cuối cùng kia lập tức cảm thấy hối hận, tại sao có thể độc ác nguyền rủa như vậy. Cho dù hối hận nhưng người kiêu ngạo như cũng sửa miệng, nhìn mở cửa rời .

      “Rầm.” Cửa phòng nặng nề đóng lại, thanh kia làm lòng run rẩy.

      Lăng Bắc Sam yên lặng, lọ vitamin trong tay rơi xuống, lăn tròn mặt đất, những viên thuốc màu trắng rơi ra.

      Cảm giác như là vừa đấu xong trận, cả người mệt mỏi vô lực ngã xuống giường, kéo chăn che cơ thể lại. Tối nay, là đêm tân hôn của thể chịu được đêm tân hôn như thế, chồng làm nhục , bỏ lại mình.

      Tất cả, đều giống với tưởng tượng của , trống đánh xuôi kèn thổi ngược.

      Im lặng rơi xuống gian, ôm chăn, đó còn lưu lại hơi thở của . Lòng bình tĩnh trở lại, cũng dần dần cảm giác được mình đáng thương.

      Những năm kia là cam tâm tình nguyện , phải ép buộc , tại sao còn muốn trả thù ?

      Mang theo những điều chua xót, chìm vào giấc ngủ, giường xa lạ, lạnh như băng.

      Cố Diệc Thần mình trở về đơn vị, là chạy, nếu như lúc này trở về đơn vị, nhất định bị đồng đội nghi ngờ. thế gian này, nhất định là chú rể đáng thương nhất, đêm tân hôn lại phải ôm vợ đẹp trải qua, mà là…

      Đều là tự làm tự chịu…

      suy nghĩ về Lăng Bắc Sam nữa, nhưng lời nguyền rủa , ngừng lên trong đầu.

      Dưa xanh dĩ nhiên ngọt, thế giới này có loại người tâm địa sắt đá, Lăng Bắc Sam là trong số những người đó.

      Bịch bịch bịch, lại chạy, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi nào. Điều châm chọc là thể lực tốt như vậy, may mà trước kia lúc học mỗi ngay đều chạy bộ quanh thành phố chỉ để mua bữa sáng cho .

      hối hận, Cố Diệc Thần, người chịu thiệt là , là mày. Bỏ , là cam tâm tình nguyện, phải hối hận!

      ngừng với mình như vậy, cho đến khi những điều công bằng kia biến thành công bằng.

      ***

      “Mẹ, đơn vị của A Thần có việc gấp, triệu tập ấy trở về rồi.” chuẩn bị giải thích xong từ sớm, ngày hôm sau, lúc đến nhà cha mẹ chồng, với mẹ chống như vậy. Mẹ Cố cau mày, cẩn thận nhìn Lăng Bắc Sam cái, phát điều khác thường mặt .

      “Rầm.” Cha Cố bỗng nhiên vỗ xuống bàn. “Thằng nhóc này hồ đồ! Dù có gấp như thế nào chăng nữa cũng thể trở về đơn vị liền như thế chứ! Chuyện này lên điều gì?”

      “Lão Cố, ông có tức giận cũng làm được gì, người ta chính là muốn bị ông quản, mới chạy làm lính!” Mẹ Cố cười . “Sam Sam à, phải với con rồi, mẹ thay mặt thằng nhóc A Thần kia xin lỗi con có được ? Làm vợ người lính cũng dễ dàng, con phải từ từ thích nghi rồi.” Mẹ Cố cười với Lăng Bắc Sam.

      , có, mẹ! Mẹ đừng vậy, con hiểu ấy mà!” Lăng Bắc Sam chịu đựng ủy khuất, cung kính chuyện với mẹ Cố.

      Ngày kết hôn thứ ba, mình về nhà bố mẹ đẻ.

      Người nhà họ Lăng mới đầu rất tức giận, mặc dù Cố Diệc Thần gọi điện trước, nhưng vẫn thể nguôi giận.

      “Sam Sam, con cho mẹ, có phải thằng nhóc Cố Diệc Thần kia để cho con chịu ủy khuất ?” Hứa Tĩnh Văn lôi kéo Lăng Bắc Sam đến, thấp giọng hỏi.

      “Mẹ! Từ đến lớn chỉ có con khi dễ Cố Diệc Thần, làm gì có chuyện ấy khi dễ con? Đơn vị của ấy có chuyện khẩn cấp!” Lăng Bắc Sam cười , từng trận đau nhói truyền đến tim.

      “Điều này cũng đúng, đến chết con cũng biết cái gì gọi là uất ức, Sam Sam, làm người phụ nữ phải dịu dàng như nước mới có thể giữ được trái tim đàn ông, hiểu chưa?” Hứa Tĩnh Văn dạy dỗ, Lăng Bắc Sam cười lạnh ở trong lòng, kiếp này thể nào dịu dàng đối với Cố Diệc Thần!

      Cố Diệc Thần ngồi ở sân huấn luyện của đơn vị, nhìn bầu trời xanh thẳm thở dài, hôm nay là ngày trở về thăm bố mẹ đẻ, với tính cách và năng lực của , chắc chắn để cho hai nhà biết chuyện bọn họ bất hòa, chắc chắn làm như vậy, giữ tốt mặt mũi.

      Nghĩ như vậy, nhanh nhẹn nhảy lên máy bay….

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :