1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương19: Diễn vở kịch
      Editor: TiêuKhang

      Dưới ánh đèn đường, thanh niên trẻ tuổi mặc áo sơ mi trắng, quần jean màu tối đẹptrai như sao điện ảnh trong phim, tay trongtay với dáng người nóng bỏng xinhđẹp từ từ đến chỗ họ.

      tay của ta đút vào túi quần, tay khác được hai cánh tay của giữ chặt rất thân mật. Mái tóc cắt xéo rũ xuống trán thoáng che mất phần mắt của ta. Được ánh đèn đường chiếu xuống, đường nét ngũ quan lập thể ra vô cùng ràng.

      "Lệ Mộ Phàm?" Là mình hoa mắt sao? Úc Tử Duyệt tập trung nhìn lại, nhìn đôi người ngọc tới trước mặt mình, rốt cuộcmới chắc chắn là phải mình hoa mắt! Tên đàn ông khốn kiếp trước mặt sựchính là Lệ Mộ Phàm - oan gia đối thủ mộtmất còn của !

      Bên cạnh ta chính là bạn tên Giảo Giảo mà cậu ấy trong điện thoại sao? Cơn đau tên xa lạ quặn thắt tận tim khiếncô cảm thấy tưởng chừng như thở nổi.

      Cậu ấy gấp gáp ra uy với mình như vậy sao?

      Lăng Bắc Hàn nghe được từ cái miệng nhỏcủa Úc Tử Duyệt phát ra tiếng rất , cái tên này cũng phải là lần đầu tiên nghe thấy, lờ mờ hiểu ra.

      Xoay người muốn , ai ngờ cánh tay củaanh bỗng chốc bị Úc Tử Duyệt ôm lấy, "LệMộ Phàm! Cậu đến Lhasa làm gì?" Úc Tử Duyệt trợn mắt nhếch môi nở nụ cười đắc ý nhìn tới Lệ Mộ Phàm lớn tiếng , chiếc cằmnhỏ hất lên thân mật ôm cánh tay Lăng BắcHàn, ôm siết chặt giống như bảo Lăng Bắc Hàn hãy phối hợp diễn trò với .

      muốn bị Lệ Mộ Phàm cười nhạo tìm được đàn ông, còn cách nàokhác đành phải lôi kéo ông chú này góp mặtvậy! Hơn nữa ông chú này còn là Trung tá đấy!

      Thấy Úc Tử Duyệt thân mật ôm cánh tay mộttên quân nhân xa lạ như vậy, nhớ tới khi nãy còn nhảy xuống từ xe người đàn ông này, ngực Lệ Mộ Phàm cũng trỗi dậy buồn buồnbực bội, đồng thời cơn ghen bỗng từ đâu ậptới, trừng mắt nhìn Úc Tử Duyệt.

      "Tóm lấy ông chú làm cái phao tạm bợ là có thể chứng minh cậu có thể gả đượcsao?" Lệ Mộ Phàm liếc Úc Tử Duyệt hả hê giễu cợt .

      Lăng Bắc Hàn lời nào nhìn haingười trẻ tuổi bọn họ chơi mấy cái tròtrẻ con, nhưng cũng cảm thấy ràng cơ thểÚc Tử Duyệt run rẩy, chẵng lẽ nhóccon này thực để ý người thanh niên kia?

      "Ai làm dáng hả ? ấy là Lăng Bắc Hàn,là quân nhân, là Trung tá, là bạn trai củatôi!" Úc Tử Duyệt ôm chặt cánh tay Lăng BắcHàn, nhìn Lệ Mộ Phàm trừng mắt hét to.

      gào xong, lại ngẩng đầu lên nhìn LăngBắc Hàn cười ngọt ngào, "Hàn.....Chúng ta mau về phòng !" Lần đầu tiên trong đời ÚcTử Duyệt dùng giọng dịu dàng, êm ái mà nũng nịu làm cho người ta nghe cả người nổida gà với Lăng Bắc Hàn.

      Lăng Bắc Hàn run lẩy bẩy da gà cũng nổi hết cả lên. gọi như vậy, chi bằng cứ gọianh là ông chú hơn.

      Lệ Mộ Phàm nghe Úc Tử Duyệt gọi quân nhân bên cạnh như vậy, sắc mặt trong nháy mắt xanh mét, cũng may, bóng đêm đãche giấu sắc mặt ta. Cơn ghen trong ngực sục sôi gầm thét!

      Cảm thấy Úc Tử Duyệt giống diễn trò, nếu sao người quân nhân kialại đẩy ra?

      "Xin phép nhé, Duyệt Duyệt chúng ta thôi!" Đầu tiên, Lăng Bắc Hàn thoáng quét mắt nhìn tới Lệ Mộ Phàm, sau đó cố giọng nhất có thể để với Úc Tử Duyệt.

      Lúc này, Úc Tử Duyệt lòng vô cùng cảm kích Lăng Bắc Hàn, mà cũng hết sức hả hê nhìn Lệ Mộ Phàm. Tên khốn kiếp này, khóemắt liếc về có dáng người nóng bỏng, gương mặt xinh đẹp kia, chắc là con cừu non bé bỏng đây?

      Trong lòng uất ức tủi thân liền thân mật lôi kéo Lăng Bắc Hàn đến cửa khách sạn.

      Lệ Mộ Phàm tức giận hận thể lên bóp chết , cũng chỉ có thể kéo kia đến khách sạn.

      Diễn trò, chắc chắc là diễn trò với tên quân nhân kia! Lệ Mộ Phàm thầm nhủvới lòng như thế, cũng theo con đường mà hai người Úc Tử Duyệt . Mà phòng của anhta và kia lại ngay sát vách phòng Úc Tử Duyệt ở!
      Thân mời các bạn đến dự buổi hôn lễ độc nhất vô nhị của chúng tôi - Đin Đin đạo trưởng và Kung chủ Minh Ngọc; được tổ chức lúc 20h thứ sáu ngày 25/7 (ngày mai), tại: viewtopic.php?f=20&t=321336 có mặt của các bạn là niềm vinh hạnh và chúc phúc to lớn cho chúng tôi. Đặc biệt cuối hôn lễ còn có 1 tiết mục rất đặc sắc. Trân trọng kính mời.
      Chương20: Muốn nhóm lửa sao
      Editor: TiêuKhang

      "Biến thái!" Vừa vào cửa, Úc Tử Duyệt vội vàng buông cánh tay Lăng Bắc Hàn ra, thởphì phò để ba lô xuống mắng. Trong đầu lên hình ảnh Lệ Mộ Phàm ôm đó.

      Trong lòng buồn bã, cũng hiểu tại sao mình lại như vậy.

      Là người từng trải, Lăng Bắc Hàn đương nhiên biết ghen, "Úc Tử Duyệt, tôi có thể được chưa?" rảnh rỗi cùng những đứa bé này chơi trò chơi, có chút kiên nhẫn .

      "Này! Chú, chưa được! Dù có chết chú cũngkhông thể được! Nếu tôi bị vạchtrần đấy! Cái tên khốn kiếp đó càng thêmxem thường tôi!" Úc Tử Duyệt nghe LăngBắc Hàn muốn liền vội vàng tiến lên, lạiôm chặt lấy cánh tay , gương mặt tức giận nhìn cau mày .

      "Chuyện này có liên quan gì đến tôi?"Lăng Bắc Hàn trầm mặt, nhìn khuôn mặt của Úc Tử Duyệt thở phì phò hỏi ngược lại.

      Đúng rồi! Chuyện này có liên quan gì đếnngười ta? Tại sao người ta phải giúp mình?

      Úc Tử Duyệt bị Lăng Bắc Hàn hỏi lại câuthì trong chốc lát biết trả lời thế nào,"Cộc, cộc, cộc....." Lúc này, cửa phòng bị gõ,Úc Tử Duyệt vội vàng nhón chân lên, đưa tay muốn cởi cúc áo quân trang của LăngBắc Hàn.

      Bàn tay to của Lăng Bắc bắt lấy cổ tay mảnhkhảnh của , nghiêm mặt nhìn chằmchằm, nhóc con này muốn châm lửa sao?

      nữa cũng là người đànông trưởng thành chân chính!

      "Hàn à.....Em giúp cởi áo nha....." Úc Tử Duyệt mặt nhìn Lăng Bắc Hàn như khẩncầu van xin, mặt khác lại rướn cổ lên to về phía cửa, lời vô cùng mập mờ.

      Đôi tay bé linh hoạt kia mở được vàicái cúc áo của Lăng Bắc Hàn.

      Lệ Mộ Phàm ở bên ngoài nghe thấy giọng củacô mà ngực căng thẳng, "Cốc, cốc, cốc....”Dùng hết sức để đập cửa, "Úc Tử Duyệt, mau mở cửa cho tôi?"

      Quả là tên khốn kiếp đó, Úc Tử Duyệtôm lấy thắt lưng tráng kiện của Lăng Bắc Hàn, tay bé đặt lồng ngực màu đồng của , tay mở cửa, "Ai vậy ....."

      "Rầm ....."

      "Á ....." Cửa phòng vừa được mở, Lệ Mộ Phàm dùng sức đẩy vào. Bờ eo thon củaÚc Tử Duyệt bị Lăng Bắc Hàn dùng sức tóm xoay người, hai người thuận thế lại ômchằm nhau.

      Khuôn mặt của Úc Tử Duyệt dán chặttrên lồng ngực nóng bỏng của Lăng Bắc Hàn, cảm thấy nhiệt độ của khiến má mìnhnóng rực lên. Mà lúc này, Lệ Mộ Phàm ômGiảo Giảo kia đứng ở cửa. ta sữngsờ nhìn hai người họ ôm nhau mà vẻ mặtkhông thể tin được.

      "Lệ Mộ Phàm! Cậu làm gì chứ? thấyngười ta bận sao? Có hiểu lễ phép hay hả?" Úc Tử Duyệt làm bộ như hoảngsợ lao nhanh ra khỏi lòng Lăng Bắc Hàn, còn cố ý chỉnh lại vạt áo T-shirt vuốt vuốt mái tócrối bù, đỏ mặt nhìn bọn họ quát.

      Nhìn Úc Tử Duyệt như vậy, trong lòng Lệ MộPhàm càng thêm luống cuống, chẳng lẽ là ?

      Lăng Bắc Hàn quần áo xộc xệch lúc này xoay người qua, cài lại từng chiếc cúc áo, vừa nãy bị nhóc con giày vò chỉ lúc mà nơi nào đóđã tự chủ căng lên.

      "Col¬in.....Chúng ta về phòng thôi.....Khôngnên quấy rầy người ta....." Lúc này, bình hoabên cạnh Lệ Mộ Phàm cuối cùng cũng mở miệng nũng nịu .

      Lệ Mộ Phàm cam lòng chỉ có thể ôm lấy kia rời , "Xuân tiêu khắc đáng ngàn vàng, đừng nên để lãng phí....." Lệ Mộ Phàm lớn tiếng sâu xa .

      Cửa phòng lần nữa đóng lại. Úc Tử Duyệt đỏ mắt nhìn chằm chằm cánh cửa, chóp mũi hơicay cay, sau đó nước mắt thể tiếp tục khống chế được nữa, từng giọt lăn xuống.

      "Bây giờ tôi có thể ....."Lăng Bắc Hàn mới vừa muốn , ai ngờ lại trông thấy khuônmặt đầy nước mắt của !

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương21: Chú ơi, đến đây
      Editor: TiêuKhang

      Giọt nước mắt lóng lánh trong suốt dính trênhàng lông mi dày mà đen dài, chậm rãi chảy xuống đôi gò má mềm mại. Đây là lần đầutiên nhìn thấy nhóc con sầu khônglo này khóc, hơn nữa còn là dáng vẻ đau lòngnhư vậy. Lăng Bắc Hàn sững sờ, lòng khỏi có chút phiền muộn.

      "Khóc cái gì?" mở miệng nặng giọngquát.

      Úc Tử Duyệt xoay người lại, vội vàng chạyđến tủ cạnh đầu giường rút giấy ăn ngừng lau nước mắt, "Chú, chú cứ coi như nhìn thấy , cũng được vớingười khác đó!" khôi phục lại bình thường còn ngang ngược với .

      bé con quật cường!

      Lăng Bắc Hàn thầm nghĩ, chỉ cóquật cường mà còn cực kỳ sĩ diện.

      "Diễn xong rồi, bây giờ tôi có thể đượcchưa?" Lăng Bắc Hàn ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ tay, đôi con ngươi đen sâu thẳm lại liếc sang hỏi.

      "Á.....Ôi.....Colin....." Lúc này, từ sát vách truyền đến tiếng phụ nữ mị rất nhỏnhưng lại ràng khiến Úc Tử Duyệt nhíu mày tim run lên. Cho dù mới 19 tuổi, cho dù còn là con nheo nhẽo cũng hiểu được thanh kia đại biểu cho cái gì!

      Lệ Mộ Phàm! Cái tên ngựa đực này! Saokhông thể kiềm chế chứ, đột tử tại chỗ luônđi?

      Lồng ngực Úc Tử Duyệt run lên thình thịch, kích động đến muốn giết người.

      " cho! cho chú !" Úc Tử Duyệt trừng mắt giận dữ nhìn Lăng Bắc Hàn,ngang ngược quát lên bước tới túm lấy Lăng Bắc Hàn đẩy lên giường.

      Lăng Bắc Hàn vì bị đẩy bất ngờ mà thân thể ngã xuống giường lớn, vậy cơ thể nhỏnhắn của còn trực tiếp nằm đè lên người .

      Lúc đó là mùa hè, người Lăng BắcHàn chỉ mặc bộ quân trang tay ngắn rấtmỏng. Úc Tử Duyệt mặc người cái áo cánh dơi cũng mỏng, có thể cảm nhậnđược có hai khối ấm áp mềm mại áp sát ở trước ngực mình, nơi nào đó lại căng lên, cổ họng tự chủ được nhúc nhích. Mùi hương tươi mát chỉ có người nàyxông vào mũi làm lòng người xao động thôi.

      "A.... Hàn..... Nhanh lên chút.....Cho em ....." Lúc này, Úc Tử Duyệt nằm người nhưng đầu lại ngẩng lên há miệng bắt chước giọng nữ nũng nịu kia cũngtự mình hô lớn.

      Đáng chết!

      Lăng Bắc Hàn cảm giác bắp thịt cả ngườimình vì tiếng mời gọi này của mà căngthẳng lên. Da thịt hai người dính sát vào nhau, cùng với tiếng kêu gọi của , hai khốimềm mại kia còn cọ qua cọ lại ở trước ngực , chợt cảm thấy tình thế như sắp lau súng cướp cò!

      "A..... Hàn.....Lớn quá.....Ưm....." Úc Tử Duyệt lại hả hê kêu lên, càng kêu càng nhậptâm diễn y như !

      "Ưm.....Colin, nhanh lên! Nhanh....."

      Hai như thi đấu với nhau, phòngkhách sạn vốn cách tốt, lần này.....

      Lăng Bắc Hàn quả dở khóc dở cười. phải là thánh nhân, chỉ là đàn ôngbình thường! ngồi dậy, hai tay giữ chặt eo của nhóc con.

      "Chú, chú muốn làm gì?" Úc Tử Duyệt dừng lại tiếng "mời gọi quyến rũ" giọng hỏi Lăng Bắc Hàn.

      " còn đè tôi nữa...Tôi thể bảo đảmmình diễn giả làm đâu?" Ngón tay dài thô ráp giữ lấy chiếc cằm tinh tế của . Trong con ngươi Lăng Bắc Hàn lóe ra ánh lửa, nhìn kỹ khuôn mặt nhắn của tinh quái .

      Úc Tử Duyệt giật mình bừng tĩnh hiểu ra,khuôn mặt nhắn bỗng chốc đỏ lên.

      "Ôi....Colin, nhanh, mạnh chút, á....."

      "Làm làm! Ai sợ ai! Chú ơi, đến đây !"Úc Tử Duyệt bị thanh sát vách kích thích,cố nén tủi hờn trong lòng nổi giận .

      Nhảy phóc qua, giạng chân ngồi lên ngựcanh. bàn tay to của vẫn giữ chặt eocủa . Ngón tay dài giữ chặt cằm của . đỏ mặt vươn bàn tay bé bắt đầu cởi cúc áo trước ngực .....

      Chương22: Đừng có làm càn
      Editor: TiêuKhang

      cho cùng, chú quân nhân này xấu,trong ánh mắt soi mói của traiđẹp thượng đẳng, vừa chính chắn lại còn rất man! So với bình hoa Lệ Mộ Phàm kia rất có tố chất! Mình có phát sinh quan hệ với ta cũng chẳng có thiệt thòi gì!

      Úc Tử Duyệt giận dỗi nghĩ như vậy, tay cũng cởi hết cúc áo sơ mi của Lăng Bắc Hàn.Bên trong lộ ra lồng ngực lớn màu đồng,cùng với cơ bụng sáu múi hoàn mỹ, hoàn mỹ! hề có miếng thịt mỡ dư thừanào!

      Trong đầu trào lên dòng nhiệt nóng. Bàn tay bé của tự chủ xoa bụng , từng đầu ngón tay hơi tái nhàng sờ sờ,hình như là thử dò xét xem những bắp thịt kia có phải là hay .

      Bụng bị ngưa ngứa, Lăng Bắc Hàn cúi đầuxuống nhìn thấy bàn tay bé của như móng mèo gãi gãi bụng mình, nhóc con này lại nhóm lửa?

      "Oa cơ bắp.....Là nha!" Úc Tử Duyệtthèm thuồng nhìn cơ bụng sáu múi Lăng Bắc Hàn, nước miếng suýt nữa chảy ra ngoài.

      "....." Lăng Bắc Hàn cúi đầu gì nhìn vẻ háo sắc đó của .

      "Đừng có làm càn!" Tay giữ chặt eo , giọng quát, tay kéo xuống giường,còn mình đứng lên.

      "Này! Chú! Sao chú lại bỏ cuộc nửa đườngchứ?" Nghe thanh sát vách truyền ra, Úc Tử Duyệt vội vã, giọng hỏi.

      "Thích cậu ta cứ cho cậu ta biết,đừng làm những chuyện như thế này để rồi mình phải hối hận!" Lăng Bắc Hàn hơi cúi đầu nhìn trầm giọng răn dạy.

      cảm thấy hai người này phung phítuổi trẻ, vì tự ái của mỗi người mà làm lãng phí thời gian đáng. Đến khi đểmất mau nhau rồi lúc đó mới biết hối hận muộn.

      "Thích? Ai thích cậu ta? Chú, chú biếtđâu, cậu ta là đối thủ mất còn từ đến lớn của tôi đấy! Cậu ta là tên ngựa đực, đổi bạn còn chịu khó hơn thay quần áo!"Chỉ là, trong mắt cậu ấy, đó giờ chưa từngxem là phụ nữ, đương nhiên là cậu ta có thèm rồi.

      Hừ! Cậu ta thèm mình, tất nhiên mình cũng chẳng cần tới cậu ta làm gì!

      Trong lòng Úc Tử Duyệt chua xót nghĩ.

      " đúng.....Chú, trong mắt chú, có phải tôi cũng phải là phụ nữ .....Nếukhông, nếu tại sao tôi đưa tới tậnmiệng cho chú ăn, mà chú lại....." Úc Tử Duyệt chợt nhận ra được vấn đề rấtnghiêm trọng. Hơn nữa, nhìn thấy Lăng BắcHàn bình tĩnh như gì xảy ra, trong lòng cảm thấy hơi bị tổn thương!

      nửa chừng, cổ họng như bị nghẹnlại được gì nữa.....

      Úc Tử Duyệt, chẳng lẽ mày quên rồi sao? ta từng mình là mới lớn chưa dậy ! có hứng thú với mình!

      Lăng Bắc Hàn cúi đầu nhìn , rất muốnphản bác lời của , nhưng cũng thể hề có chút cảm giác nào với được!

      "Tôi còn có việc!" nặng nề mở miệng, xong cầm túi của mình ra cửa.

      Úc Tử Duyệt nhìn lấy cái. thanh sát vách vẫn còn kéo dài khiến chotrong lòng buồn bã. Lúc này, muốn tìm cái lỗ để chui vào.

      "Tên lính xấu xa! Chú cũng là bình hoa nôngcạn!" Sau khi Lăng Bắc Hàn đóng cửa lại, côoán hận nhìn cánh cửa chằm chằm, lòng chua xót mà hét lên.

      chịu được tiếng phụ nữ quyến rũ kêu lên truyền từ sát vách, Úc Tử Duyệt nhốt mình vào trong phòng tắm, mở vòi hoa sen thèm cởi quần áo cứ thế để cho nước xối ướt người mình, kỳ dưới bề ngoàiquật cường ấy là trái tim bị tổn thương.

      Lăng Bắc Hàn vừa lái xe, vừa hút thuốc, vô cùng phiền muộn vì khi nãy bản thân suýt nữa làm việc sai lầm.

      Nếu quả kìm chế được mà xảy ra quan hệ với nhóc con kia, chắc hẳn là Úc Tử Duyệt rất hận chết mình? Nhìn ra được,người thích là Lệ Mộ Phàm kia. . . . .

      Ảo não lắc lắc đầu, như muốn vứt nóngnảy trong lòng muốn nghĩ nhiều nữa.

      Úc Tử Duyệt vừa ra khỏi phòng tắm. Cửa phòng lại bị gõ lần nữa, trông thấy Lệ Mộ Phàm mặc bộ áo ngủ sang trọng đứng ởngưỡng cửa hả hê nhìn …..

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương23: ấy cưới tôi
      Editor: TiêuKhang

      Tuy chỉ mặc bộ đồ ngủ sang trọng nhưng cũng thể được ra hết dáng dấp vóc người cao lớn. mái tóc màu đen còn vương lấmtấm ánh nước, giống như mới vừa tắm xong, trong con ngươi trong suốt màu lam nhạttrên ngũ quan tinh tế ấy còn mang theo vẻđắc ý.

      Bờ môi mỏng quyến rũ hơi nhếch lên, "Bạntrai cậu đâu? rồi hả? Hay đó vốn chỉ là diễn viên tạm thời cậu mời đến?" Đóng cửalại, đến gần Úc Tử Duyệt, đưa tay vịn lấy cằm , cúi xuống nhìn hỏi bằng giọng trêu tức.

      "Bỏ cái bàn tay thúi của cậu ra !" Úc Tử Duyệt tức giận quẫy người né trách đụngchạm của , mùi bạc hà nhàng thanh mát thoang thoảng lan tỏa xung quanh , vội vã lui về sau hai bước trợn to mắt nhìnanh lớn tiếng quát.

      "Bingo! Bị tôi trúng rồi!" Lệ Mộ Phàm búng tay cái chóc hả hê nhìn khuôn mặt nhắn của giận dữ thở hổn hển cười .

      "Còn lâu đó! ấy là quân nhân nên ấyrất bận, thể ở lại đây qua đêm với tôi được! Hai chúng tôi cững vừa mới làm xongđó!" Úc Tử Duyệt thấy lồng ngực để hở của Lệ Mộ Phàm có vài dấu tròn hồnghồng liền tức giận phản bác, khuôn mặt cũng nóng nảy đỏ bừng.

      "Úc Tử Duyệt!" Lời tùy tiện của kích thích được , nhất là câu “chúng tôi cững vừa mới làm xong” mà vừa ra kia, khi nãy ở sát vách cũng nghe thấy rất ràng. Lệ Mộ Phàm bước nhanh lênphía trước, đưa tay nhốt lại vòng eo thonmảnh khảnh của , tay còn lại giữ chặt chiếc cằm thon gọn của , oán hận gào thét tên têncô.

      "Cậu buông tôi ra!" Úc Tử Duyệt hất đầusang bên tức giận quát, nhớ tới người này mới vừa ôm xong người phụ nữ khác đãcảm thấy kinh tởm thôi!

      Thấy tức giận, khuôn mặt nhắn đỏ lên, từ trước đến giờ Lệ Mộ Phàm đều lấy trêughẹo để làm niềm vui, vẻ mặt vừa mới nổi giận ngay tức khắc chuyển thành cợt nhã cười , "Ông chú kia vứt lại cậu ở đây rồi đúng ? Duyệt Duyệt, hay là để mình thế vào chỗ đó giúp cậu nếm trải thử mùi vịcủa đàn ông nha, cậu thấy thế nào?" Lệ MộPhàm cười xấu xa ranh mãnh , môi mỏngcòn phà hơi nóng mê hoặc lên gương mặt .

      "Cậu cút ngay !" Lời của vừa xong,Úc Tử Duyệt vung ra quả đấm nện vào bụnganh cái mạnh, Lệ Mộ Phàm bị đaului ngược lại mấy bước, Úc Tử Duyệt nhấc chân định đạp thêm đá nhưng bị Lệ Mộ Phàm nhanh nhẹn né tránh.

      "Chậc chậc ..... Bị mình dúng chỗ đau rồi sao? Mình rồi, nhóc con thối muốndáng người có dáng người, muốn xinhđẹp đủ xinh đẹp, còn phơi nắng đến thành cục than đen như cậu, đàn ông nhìnthấy cậu nào còn ai có thể nổi lên ham muốnnữa!" Lệ Mộ Phàm cười gian ác mỉa mai .

      Bị chọc đúng chỗ đau, trong bụng Úc Tử Duyệt càng phát hỏa, nhưng lại có rống như lúc đầu nữa, cũng gian xảo cười cười, " Lăng Bắc Hàn nhà tôi chính là con người của tôi, ấy bao giờ quan tâm đến vẻ ngoài của tôi! Cũng giốngnhư số loài động vật nào đó chỉ biết dùng nửa người dưới để suy xét! ấy rồi, trong năm nay ấy cưới tôi, Lệ MộPhàm, đợi uống rượu mừng của tôi !"Úc Tử Duyệt ngoài miệng cười thơn thớtnhưng trong bụng lại vắt bồ dao găm.

      xong, còn dùng sức đẩy Lệ Mộ Phàm ra ngoài cửa.

      "Ha ha ha......"Lệ Mộ Phàm chống tay ở cửara vào, ngửa mặt lên cười to ba tiếng, giống như vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất thế gian, cũng để ý đến hình tượng, "Úc Tử Duyệt, mình chờ rượu mừngcủa cậu! Nhớ đó, là trong năm nay nha, chúc cho cậu trước ngày 31-12-2012 được thànhcông gả nha, nếu ......" Lệ MộPhàm cười cười .

      "Về nhà ngồi chờ thiệp mừng !" Úc Tử Duyệt phóng lao đành phải theo lao , đẩy ra khỏi khe cửa, kế tiếp là đóng mạnh cửa cái "rầm".

      Sau khi đóng cửa lại liền thấy hối hận!

      Trời ạ! Mình lại điên đến nỗi cùng cái tên khốn Lệ Mộ Phàm kia cược ván cờ mà có khả năng thắng nổi!

      Cũng tại vì khi nãy mình quá mức tức giận,trong lúc nóng giận nhất thời mới hờn dỗi nóira cho đỡ tức vậy thôi!

      Chương24: Đối tượng kết thông gia
      Editor: TiêuKhang

      "Bốp....." bàn tay già nua nhưng sức vỗ lên chiếc bàn được làm từ gỗ đàn hương vô cùng mạnh mẽ, chấn động đến cả ly trà bàn cũng run run, nước trà màu xanhsẫm cũng bắn ra ngoài.

      "Lăng Chí Tiêu!" Giọng già nua nhưngtràn trề sức sống lại vang lên, chỉ thấy bà lão tóc hoa râm đứng ở cạnh bàn, sắcmặt nghiêm túc trừng mắt nhìn người đànông trung niên mặc quân trang quát lên.Người đứng cạnh bên người đàn ôngtrung niên chính là người phụ nữ trung niên mặc bộ váy dài toàn thân màu đen, nhìn có vẻ chững chạc nhưng lại vô cùng đoan trang.

      "Có mặt! Lưu tư lệnh, người có chỉ thị gì ạ!"Người đàn ông trung niên hướng về phía bà cụ trầm giọng hỏi, đồng thời cũng ngượngngùng liếc nhìn sang vợ mình ở ngay bên cạnh, hai người đương nhiên hiểu tạisao bà lão này lại nổi giận.

      Còn có chuyện gì ngoài hôn của thằngcháu trai - Lăng Bắc Hàn năm nay đếntuổi lập gia đình chứ? Bà cụ bất mãn lại trợn mắt nhìn tới hai người.

      "Mẹ! Xin mẹ bớt giận , ba ngày nổi giận, hai ngày hờn dỗi, mẹ nên giữ gìn sức khỏe ạ!"Bổn phận làm dâu Tiếu Dĩnh liền vội vàng tiến lên cười .

      "Tức chết có! Chờ ta chết rồi, để tên tiểutử thúi Lăng Bắc Hàn kia trở thành tội nhân thiên cổ của nhà họ Lăng chúng ta!" Bà lão tức giận rống lên , thở hổn hển ngồi xuống chiếc ghế bằng gỗ son.

      Tiếu Dĩnh vội vàng cầm cây quạt đứng ởtrước mặt bà cụ liên tục quạt mát cho bà.

      "Mẹ! phải Bắc Hàn tùy chúngta làm chủ rồi sao? Hai ngày nay con và lão Lăng cũng lựa chọn kỹ càng đối tượng kết thân rồi!" Tiếu Dĩnh khéo léo với vẻ mặttươi cười, xong, hướng về phía Lăng Chí Tiêu dùng mắt ra dấu.

      "Đúng vậy! Mẹ, hay là vầy. Cháu dâu tương lai của mẹ là giới quân đội, giới chính trị haygiới thương mại gì đó cũng đều do mẹ quyếtđịnh hết!" Lăng Chí Tiêu đáp tiếp lời vợ.

      Thực ra, với thực lực của nhà họ Lăng ở giớiquân đội của chính phủ, đối tượng mongmuốn được kết thân với nhà ông hẳn là đếmkhông xuể, muốn tìm vợ cho Lăng Bắc Hànkhông phải là rất dễ hay sao? Chỉ là trong lòng nó còn vướng bận nên mới lần lựa khôngquyết.

      Mấy chuyện này, trong lòng họ ai cũng hiểu.

      "Tiểu tử kia rốt cuộc cũng chịu rồi?" Bà cụ thở phào nhõm dịu giọng hỏi.

      "Dạ." Tiếu Dĩnh cười . Bà cũng khôngngờ Lăng Bắc Hàn lại đồng ý.

      "Vậy chọn giới thương mại , địa vị nhà họ Lăng ta ở giới quân đội và chính phủ là thể rung chuyển rồi......Hai đứa cứchọn, hiền lành và đàng hoàng chút là được!"Bà cụ tuy tuổi gần 80 nhưng đầu óc cực kỳminh mẫn. Dù chỉ tùy tiện tìm đứa cháudâu nhưng cũng phải nghĩ đến mặt mũi nhà họ Lăng.

      ***

      "Lăng Bắc Hàn! Ba bàn bạc xong rồi, người ta cũng đồng ý luôn rồi, đến ngày hỏi cưới con thể thất hứa đâu đấy!"Trước khi ngủ, Lăng Chí Tiêu lại gọi chocon trai cú điện thoại, nhiều lần nhấnmạnh, ngày mai hai vợ chồng ông đíchthân hỏi vợ cho thằng con trai của mình.

      "Đồng chí Lăng Chí Tiêu! bao nhiêulần rồi, tùy ba mẹ làm chủ , chỉ cần có thể hợp nhãn là được, phải con heo cái là được rồi!" Lăng Bắc Hàn ở đầu điện thoạibên kia rống lên câu như thế rồi cúp luônđiện thoại.

      "Cái thằng mắc dịch này!" Lăng Chí Tiêu nghe tiếng bận máy “tít...tít” cũng tức giận cúp luôn điện thoại.

      "Lão Lăng à, ông xem, họ Úc chưatới 20 tuổi kia có thể nào là đứa con lơ mơ ra gì hả? Nếu thực như vậy, e rằng xứng với Bắc Hàn nhàchúng ta đâu." Tiếu Dĩnh mặc bộ áo ngủ đắt tiền vừa thoa lotion vừa tới mép giườngnhìn chồng hỏi.

      "Nhà họ Úc cũng là gia đình có tiếng ở thành phố A, con của họ nuôi dưỡng saocó thể tệ được chứ?"

      Bị Lăng Chí Tiêu hỏi ngược lại, Tiếu Dĩnhnhư có điều suy nghĩ gật gật đầu. Nhớ tới sựhy sinh của Lăng Bắc Hàn, trong lòng khôngkhỏi trỗi dậy chút áy náy.

      Ngày hôm sau, hai vợ chồng nhà họ Lăng ngại thành phố A ở xa xôi mấy trăm dặm, mang theo lễ vật đến thẳng nhà họ Úc. Sở dĩ họ lựa chọn nhà họ Úc, là bởi vì địa vị của nhà họ Úc cũng thể rung chuyểnđược ở trong giới thương mại!

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương27: Hai người gặp mặt
      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      Úc Tử Duyệt khoe khoang Lăng Bắc Hàn quả thực là người đàn ông tốt hiếmthấy!

      " ta chỉ cứu mạng con, dọc đường còn chăm sóc con rất chu đáo nữa!” Úc Tử Duyệt trái lương tâm tốtcho , trong lòng nghĩ đến Lăng Bắc Hàn đối xử với "luôn gây khó dễ".

      Ví dụ như sai Lục Khải tóm về nhà; ví dụ như tốt bụng muốn giúp đỡ, thế nhưng lại ở trước mặt của mọi ngườihung dữ với ; còn nữa, chủ động làm cái chuyện kia thế nhưng lạikhông thèm ......

      Thao thao bất tuyệt Lăng Bắc Hàn chăm sóc thế này, thế kia, người cả nhà rất kinh ngạc: "Duyệt Duyệt, emkhông phải là rất ghét quân nhân sao?”Lúc này, Lệ Huyên xen miệng vào hỏi.

      "Hì, chỉ là trước đây, em cảm thấy ta cố tình đối nghịch với em, bây giờ suy nghĩ lại, ra là ấy muốn tốt choem! Hơn nữa em đối với ấy cũng rất có cảm tình nữa…..” Duyệt Duyệt cúi thấp đầu, đỏ mặt .

      "Vậy con và Phàm Phàm thế nào? Cáccon phải......” Tô Mạt Hề mởmiệng, trước đây bà cảm thấy Duyệt Duyệt rất thích Lệ Mộ Phàm, sao đột nhiên lại.......

      Ngược lại Úc Trạch Hạo trợn mắt nhìn vợ, trong lòng ông Lệ Mộ Phàm sao có thể xứng đôi với Duyệt Duyệt được.

      "Mẹ! Con và cậu ta có gì đâu, hơn nữa, con thích cậu ta chút nào cả! Cứ quyết định như vậy , con đồng ý lấy Lăng Bắc Hàn!” Úc Tử Duyệt cũng vộivàng cắt đứt lời của mẹ, vô cùng kiên quyết .

      ***

      " Hạo, thấy chúng ta có phải quá vội vàng rồi ? Duyệt Duyệt chưatới hai mươi tuổi, hơn nữa nó và Lệ Mộ Phàm vẫn......." Trước lúc ngủ, Tô Mạt Hề lo lắng hỏi.

      Úc Trạch Hạo nhìn bà mỉm cườitrấn an: "Đôi oan gia kia căn bản hợp nhau, cả ngày cãi nhau quyết liệt, làm sao có thể sống chung được! Ngược lại hếtsức coi trọng Lăng Bắc Hàn, dĩ nhiênkhông phải bởi vì quyền thế của nhà họ Lăng." Úc Trạch Hạo trầm giọng .

      "Nhưng mà, Duyệt Duyệt tính tình trẻcon, ở nhà họ Lăng biết có bị ứchiếp ?” Nhắc tới tính cách lí lắc tùy tiện của con , Tô Mạt Hề chỉ sợ chịu nhiều thiệt thòi, lo lắng trùng trùng, bà cũng hiểu sao tính cách của congái lại khác thường có giống bàchút nào.

      Úc Trạch Hạo thoáng lắc lắc đầu: "Em yên tâm, mấy đời nhà họ Lăng đều làquân nhân, dòng máu chảy từ trong xương cốt của đàn ông nhà bọn họ đềurất chính trực và có trách nhiệm, nhà bọn họ bao giờ bắt nạt con đâu!”Nhìn vợ, Úc Trạch Hạo lại trầm giọngnói.

      "Ngoài ra, địa vị của nhà họ Lăng trongquân ngũ rất vững chắc, trừ bỏ nhiều đời từng ở quân đôi, Lăng Bắc Hàn còn có người chú làm thư ký tỉnh ủy, đúngrồi, mẹ cậu ta lại chuyên về kinh doanh,quan hệ rất rộng, đừng ở đây, hay là cả các nước có địa vị cũng dễ lung lay được.” Úc Trạch Hạo .

      "Duyệt Duyệt gả cho người như vậy, mới yên tâm. Cũng là lòng vì muốntốt cho nó!” Úc Trạch Hạo lại . Tô Mạt Hề như có điều gì suy nghĩ gật đầumột cái.

      ***

      Khi Lăng Bắc Hàn biết nhà đồng ýkết hôn vẫn còn ở trụ sở huấn luyện, huấn luyện lính của ta.

      Bà gọi điện thoại cho , mệnh lệnh anhphải xem mắt. Tuy rằng khôngquan tâm, nhưng nhà họ Lăng rất có ý tứ, là người trong cuộc phải tự mình ra mặt, cũng coi như là coi trọng con nhà người ta. Nghi thức này vẫn phải có,Lăng Bắc Hàn rất phối hợp.

      Chỉ là, nghe ở thành phố A, Lăng Bắc Hàn trong lòng đau xót nhưng vẫn rất hồihộp, trong đầu giải thích được lên vẻ mặt của Úc Tử Duyệt.

      nhớ cũng ở thành phố A.

      Xin phép về nhà, nghỉ ngơi đêmở trụ sở quân đội, ngày thứ hai, ngay cả tên của đối phương cũng nhớ, liền chạy thẳng tới thành phố A!

      Mới vừa phá kén chui ra bỏ hết những thứ trẻ con trước đây, mang vào giầy xăng-đan thủy tinh cao bảy cm Úc TửDuyệt thiếu chút nữa bị ngã nhào! Tứcgiận nhìn đôi giày cao gót dưới chân mình, hận thể quăng nó ngaylập tức.

      Mà bộ đồ mặc hôm nay rất nữ tính,điển hình của “phong phạm thục nữ”......

      Chương28: ra là ấy
      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      nhà hàng kiểu tây sang trọng ở thànhphố A, người đàn ông ngồi ở trong gócmặc bộ âu phục, khi giơ tay nhấc chân tản mát ra loại khí chất tầmthường, khách vào thoạt dầu đều liếc nhìn , còn tưởng rằng nơi này là ở phim trường đấy.

      Lăng Bắc Hàn hôm nay mặc quântrang, chỉ là muốn phù hợp với buổi xem mắt thôi. Đối với việc xem mắt lần này, đến bây giờ trong lòng vẫn biết là vui mừng, hay là kháng cự. Dù sao, trì hoãn nhiều năm như vậy cũng nênkết thúc rồi.

      sớm muộn cũng phải kết hôn.

      Úc Tử Duyệt tiến vào phòng ăn, đôi mắtđen nhánh ngóng nhìn bốn phía, tìm kiếm vị quân nhân mặc quân trang, nhìn hết vòng cũng thấy!

      Cái tên Lăng Bắc Hàn này! Làm cái gì vậy!

      tức giận giẫm mạnh đôi giày cao gót bảy cm của mình, tới vị trí gầncửa sổ muốn đặt mông ngồi xuốngthì dừng lại, sau đó rất giữ hình tượng dùng đôi tay che váy, ngồi xuống.

      Hành động như vậy từ trước đến nay đềukhông có trong tự điển của , cực kỳ phiền phức. Đều do mẹ gây ra, còn nóilần gặp gỡ này giống với lần gặp mặt ở Tây Tạng trước đây, nhất định phải trở thành hình tượng thục nữ đoan trang.

      chỉ cảm thấy rất giả tạo, mình vốncũng phải là thục nữ gì đó, luôn sống theo tự nhiên, tại mang giày cao gót, mặc váy công chúa voan mỏng viền hoa, tóc xõa dài, túi xách phong cách luôn cầm trong tay, cảm giác mình giống như là con rối con nít.

      Huống chi, diện mạo của Lăng Bắc Hàn từng thấy, nhưng vì đểcho mẹ lo lắng, rất phối hợp.

      Lăng Bắc Hàn nhìn đồng hồ cổ tay,thời gian hẹn gặp mặt cũng quá nửatiếng, nhưng đối phương lại thấy tới? Chẳng lẽ đối phương đổi ý rồi sao?

      Thời bây giờ, hôn nhân tự do, có ai lại đồng ý lấy người đàn ông chưa gặp mặt?

      Ánh mắt sâu xa và nhạy bén như chim ưng có chút kiên nhẫn quét vòng ở phòng ăn, nhìn thấy vị trí bêncạnh cửa sổ, bóng dáng màu trắng tay Lăng Bắc Hàn cầm ly nước đưa lên khóe miệng chợt cứng ngắc.

      bị hoa mắt? Gương mặt của kia sao lại quen thuộc như vậy?

      ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, ăn mặc vôcùng ngọt ngào tươi mát thoạt nhìn lại rất thục nữ, cầm trong tay điện thoại màu trắng, nếu như mới vừa rồi vẫn cònkhông khẳng định người đó chính là nhóccon, như vậy giờ phút này, vẻ mặt kiên nhẫn, bộ dạng tức giận trước mặt làm lập tức xác định người này chínhlà .......

      Úc Tử Duyệt?

      Bỗng chốc, trong đầu thoáng qua cái tên mơ hồ mà bà từng qua......

      Cho dù nội tâm rối loạn, nhưng bênngoài vẫn giữ được vẻ tỉnh táo.Đứng dậy, sải bước về phía cửa sổ đối diện với cửa.

      "Úc Tử Duyệt?” Úc Tử Duyệt cầmđiện thoại di động chơi Ninja trái cây"cho hả giận” từ đỉnh đầu truyềntới giọng trầm thấp mà giàu từ tính, động tác dừng lại, ngẩng mặt lên, nhìn người đứng đối diện từ cao nhìn xuống cái miệng nhắn khẽ nhếch.

      "Tên lính thối.......” vừa định hô lên liền vội vàng che cái miệng nhắn, chỉ thấy Lăng Bắc Hàn ngồi xuống đối diện với , cho dù có mặc quân trang, tư thế ngồi vẫn cao lớn nghiêm chỉnh như cũ mà mất vẻ ưu nhã rất phù hợp với phong cách của nhà hàngTây phương.

      " ngờ mặc quân trang!”Úc Tử Duyệt hài lòng mà phàn nàn, có chút ngượng ngùng dám nhìn , có thể là bởi vì hôm nay trang phục mặc hợp với tính cách, nhìn như vậy xem ra "rất nữ tính”, đột nhiên cũng có chút ngượng ngùng đốimặt với cái người mình tưng hô to gọinhỏ chú quân nhân.

      Hơn nữa, cũng sắp trở thành chồng của mình!

      Mặt đỏ? Lăng Bắc Hàn có chút khó tin nhìn khuôn mặt nhắn đối diện đỏ lên, nén được mà lại quan sátbộ đồ mặc lần nữa, ngờ,đối tượng kết hôn lần này lại chính là !

      ra phải ngờ,chỉ là trước kia quan tâm.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương29:
      Editor: Gà
      Beta: MakjYoko

      cần đến phấn trang điểm, nhưnglàn da lại trắng nõn tỳ vết thoạtnhìn vô cùng mịn màng, hoàn toàn khácbiệt với lần ở Tây Tạng. Mặc váy côngchúa, hai mắt đen nhánh, trong suốt, sốngmũi cao thẳng, môi hồng răng trắng,giống như đứa con nít tập làm ngườilớn.

      Nếu phải giữa hai lông mày giấu được vẻ dí dỏm, thực khôngnghĩ bé con trước mắt là Úc Tử Duyệt cóbản tính thẳng thắn, hoạt bát!

      Nhân viên phục vụ đến, vẻ mặt cung kính đưa thực lên, cũng giống như quán cơm ở Tây Tạng, đem thực đơn đưa cho , bản thân gọi phần bò bít tết bảy phần chín.

      " cho tôi phần rau salad, ly nước cam, cám ơn!” Úc Tử Duyệt nhìn thực đơn liền nhìn nhân viên phục vụ mỉm cười , cũng quên lờimẹ dặn dò.

      "Thế nào? Đổi tính rồi hả?” Lăng Bắc Hàn nhìn , trầm giọng hỏi. vẫn nhớ bộ dạng ngấu nghiến ăn thịt bò bít tếtlúc đầu của .

      "Khụ khụ...... phải chỉ là.......”Khuôn mặt nhắn của Úc Tử Duyệttiến về trước, nhìn Lăng Bắc Hàn giọng : "Chủ yếu là, mẹ tôi , sợ tôi cầm dao nĩa, hành động bất nhã khiến chú chê cười!” Úc Tử Duyệt cólương tâm, đem mẹ bán đứng! choLăng Bắc Hàn biết những lời Tô Mạt Hề từng dặn dò .

      Có thể đó là do ở trước mặt Lăng BắcHàn có thói quen làm bộ làmtịch được.

      Lăng Bắc Hàn nhếch miệng: "Vậy trang phục hôm nay cũng là ý của dì?” Anhnhấp hớp nước chanh, giọng hỏi.

      "Ừm! Chú à, chú hiểu tôi!” Úc Tử Duyệt nghe lời của , vội vàng gật đầulia lịa, giống như là gặp phải tri .

      Lăng Bắc Hàn nhàn nhạt cười cười, khóe miệng nhếch lên. Lúc này, nhân viênphục vụ đến dọn đồ ăn lên trước mặt , ưu nhã đem khăn ăn trải đầu gối.

      Hiểu ? Còn có thể sao, chỉ căncứ vào các phân tích đơn giản là có thểhiểu được, phải biết rằng là lính trinh sát.

      "Chú này, phải chú rất thích bộ dáng trước đây của tôi sao?” Sau khi món ăn được mang hết lên, Úc Tử Duyệt làm mặt dày hỏi, nếu , tại sao lạimuốn kết hôn với ?

      "E hèm......Úc Tử Duyệt, , trước đó tôi cũng biết là đối tượng hẹn hò” thành , chỉ là, tronglòng quả bất ngờ.

      Trong lòng Lăng Bắc Hàn luôn nghĩ, Úc Tử Duyệt là lanh lợi hoạt bát, lần đầu tiên thấy thiếu chút nữa gặpnạn, cảm thấy, hoạt bát lanh lợi như vậy mà lại gặp nạn đáng tiếc.

      Trong lòng hy vọng có thể rời khỏinơi nguy hiểm này, ngoan ngoãn về nhà. Sau đó, trường tiểu học gặp thiêntai, nhìn bộ dạng đau lòng gào khóc của , lại nghe muốn quyên tiền, chỉ cảm thấy, và những khác giống nhau, tốt bụng, cólòng nhân ái.

      "Cộp.......” dùng cái nĩa gõ xuống bàn tạo thành thanh vang dội làm hồihồn, Lăng Bắc Hàn cau mày nhìn .

      "Chú biết? phải chú muốnlấy tôi sao?” sững sờ nhìn , hỏi liên tiếp hai vấn đề, bỗng nhiên trong lòng lại vô duyên vô cớ buồn bực.

      Lăng Bắc Hàn nhìn có chút kích động,trầm lặng gật đầu, "Cái này có gì khácnhau?” hỏi như thể đó là chuyện tất nhiên.

      "Vậy bây giờ chú biết là tôi, chú có cònmuốn lấy ?” Úc Tử Duyệt cẩn thậnhỏi, cảm giác tim run rẩy giải thích được, nghĩ Lăng Bắc Hàn sao có thể có đầu óc mà muốn lấy người mà ghét được, ?

      Ngực hơi có chút khó chịu, biết tự lượng sức mình! Bởi vì trước đây luôncó cảm giác Lăng Bắc Hàn và Lệ MộPhàm đáng ghét kia rất giống nhau, đềulà ghét bỏ !
      Thân mời các bạn đến dự buổi hôn lễ độc nhất vô nhị của chúng tôi - Đin Đin đạo trưởng và Kung chủ Minh Ngọc; được tổ chức lúc 20h thứ sáu ngày 25/7 (ngày mai), tại: viewtopic.php?f=20&t=321336 có mặt của các bạn là niềm vinh hạnh và chúc phúc to lớn cho chúng tôi. Đặc biệt cuối hôn lễ còn có 1 tiết mục rất đặc sắc. Trân trọng kính mời.
      Chương30: Thỏa thuận trước khi kết hôn
      Editor: Gà
      Beta: Makjyoko

      nhanh chậm ngồi ăn,đôi mắt sâu nhìn , Úc Tử Duyệtcũng khẩn trương nhìn , biết nghĩ cái gì, cũng biết đến tột cùng có muốn cưới hay ,trong lòng cũng rất sốt ruột.

      Lăng Bắc Hàn ung dung bình tĩnh để dao nĩa xuống, nhấp hớp trà, lau khóe miệng rồi mới mở miệng, " sao? Muốn gả sao?” chưa từng quênchuyện và Lệ Mộ Phàm, nhìn trầm giọng hỏi.

      "Chỉ cần chú chịu cưới tôi chịu gả!” Úc Tử Duyệt buột miệng ra, âmthanh rất lớn, làm nhân viên phục vụcũng nhìn chăm chú. Úc Tử Duyệt phải thành công bằng bất cứ giá nào, bởi vì quá khoác lác với Lệ Mộ Phàm rồi, nếu như Lăng Bắc Hàn cưới , hẳn là rất mất mặt.

      Nhưng mà, cũng thể ép LăngBắc Hàn cưới được!

      Nhóc con này phải giận lẫychứ?

      Lăng Bắc Hàn ở trong lòng thầm muốn muốn: "Nếu cưới , tôicũng lấy người phụ nữ khác, chonên......” Uống ngụm nước, Lăng Bắc Hàn nhìn , trầm giọng .

      Lời này Úc Tử Duyệt nghe ra cảm giácnhư chính mình bị khi dễ?

      Đúng là tên lính thối mà! Lời thờ ơ thế đây, giống như mình ghê gớm lắm vậy!

      "Chú à, vậy tôi miễn cưỡng gả cho chú vậy, dù sao tôi cần chồng, nhưngmà, có số vấn đề chúng ta cần nóitrước.......” Úc Tử Duyệt chồm thân thể lên phía trước, nhìn giọng .

      " cái gì?" Nhìn đôi đồng tử đảoqua đảo lại trông rất lanh lợi, cảm thấy nhóc con này lại muốn làm ra vấn đềquỷ quái gì đây.

      "Àh, chú tôi, mà chỉ cần mộtngười vợ, tôi cũng vậy, cũng yêuchú, cũng chỉ cần người chồng, hơnnữa người nhà của tôi cùng người nhàcủa chú cũng đồng ý, bằngchúng ta kết hôn !” Úc Tử Duyệt uống ngụm nước, thào .

      "Chỉ là chúng ta cần thỏa thuận trước, sau khi kết hôn, chú ở đơn vị của chú, tôi ở nhà của tôi, can thiệp chuyện củanhau, có được hay ?” Hắc hắc, Úc Tử Duyệt càng ngày càng cảm thấy gảcho Lăng Bắc Hàn rất thích hợp, như vậy vừa có thể thắng Lệ Mộ Phàm màmình cũng được tự do.

      Nhóc con này, tính toán cũng rất giỏi!

      Tuổi còn như vậy, chưa có quan niệm gì về hôn nhân, vậy mà lại xem đó là trò đùa.

      Lăng Bắc Hàn ở trong lòng thầm nghĩ, dodự xem có nên đồng ý chuyện hoang đường này hay , mặt khác lại lo lắng nếu lấy hối hận......

      Chỉ là thoáng qua, tròng mắt của đen sẫm, giống như là ra quyết định,ngẩng đầu lên, liếc nhìn : "Khôngthành vấn đề.” trầm giọng mởmiệng, thấy khuôn mặt của tràn đầyvui sướng, bộ dạng này giống như mừngrỡ như điên, Lăng Bắc Hàn lại mởmiệng, "Nhưng tôi cũng có cầu của tôi!"

      "Chú !” Úc Tử Duyệt rất sảngkhoái .

      "Thứ nhất, sau khi trở thành vợ của tôi,tuyệt đối được dây dưa với bất kỳ người đàn ông nào khác!” Lăng Bắc Hàn nhìn bá đạo .

      "Thứ hai, trở thành con dâu của nhà họLăng rồi phải tuân thủ quy tắc của họLăng."

      "Cuối cùng, thể ly hôn!” xong nhìn .

      "Báo cáo thủ trưởng! Bảo đảm tuân thủkỷ luật!” còn tưởng rằng đưara nhiều điều kiện hà khắc gì cơ chứ, Úc Tử Duyệt làm tư thế như người lính thực thụ chào , lớn tiếng .

      Con ngươi Lăng Bắc Hàn đen sẫm phức tạp, giống như có tâm , nhưng Úc Tử Duyệt mừng rỡ như điên khôngnhận thấy được. Hai người sau khi rờikhỏi nhà hàng, tại bậc thang cuối cùng Úc Tử Duyệt vì mang giầy cao gót xuýtnữa té xuống, cũng may được LăngBắc Hàn kịp thời đỡ lại.

      "Về sau nếu thích đừng ăn mặcnhư vậy nữa!” vừa đỡ , vừa trầmgiọng .

      "Đúng vậy! Ngày mai chú đến nhà tôinhất định phải cho mẹ của tôi biếtvấn đề đó nhé! Hãy với mẹ tôi, tôi rất hoạt bát đáng !” Úc Tử Duyệt nhìn Lăng Bắc Hàn lớn tiếng , khuôn mặt nhắn ra nụ cười ngọt ngào.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :