1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 196: Lừa

      Úc Tử Duyệt nhìn Lăng Bắc Hàn, nước mắt rơi xuống càng nhiều hơn, đứng dậy, kéo ghế chạy , Lăng Bắc Hàn cũng đứng dậy, tiến lên bắt lấy , kéo vào trong ngực, ôm , ngồi xuống ghế sofa, để ngồi đùi mình.

      “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Khóc cái gì chứ?” Ngón tay dài nhàng lau nước mắt gò má , trái tim Lăng Bắc Hàn đau nhói. có thể la to lớn với , có quyền tay đấm chân đá với , đều nóng lòng, nhưng nước mắt làm hết cách.

      “Lăng Bắc Hàn! Tên đàn ông khốn khiếp! Tất cả đều tại ! có biết lúc em học nấu ăn chịu biết bao nhiêu thương tích hả?” Úc Tử Duyệt nhớ lại những ngày bị vứt bỏ đau khổ đến muốn sống, cảm giác uất ức lại dâng lên, khiến xót xa phát tiết đánh vào ngực , uất ức chảy nước mắt.

      Lăng Bắc Hàn nghe như vậy liền hiểu tại sao khóc, lòng càng thêm đau, để mặc cho khóc, mặc cho phát tiết.

      “Em nghĩ là thích kiểu phụ nữ hiền huệ, lúc học nấu ăn thường bị cắt vào tay, bị dầu sôi bắn vào người.” vừa khóc vừa làm nũng, phát tiết đến khi mệt mỏi, chặt chẽ níu lấy cổ áo , nức nở .

      Lăng Bắc Hàn vuốt ve sau gáy , tưởng tượng ra dáng vẻ lóng ngóng vụng về của khi học nấu ăn: “Là sai rồi, xin lỗi! Em phạt thế nào cũng được.” Lăng Bắc Hàn ngừng vuốt ve đầu , giọng trấn an.

      “Phạt sao chứ? cũng cảm nhận được cảm giác đau khổ của em!” Khóc lóc mệt, Úc Tử Duyệt chùi nước mắt, nức nở , bàn tay bé phủ lên ngực trái của mình. Khoảng thời gian mới ly hôn với , mỗi ngày trái tim đều chịu đủ mọi hành hạ đau đớn.

      “Ai cảm nhận được? Úc Tử Duyệt, rồi, em khổ sở, còn khổ sở hơn em. Cảm giác đau khổ mà lên lời đó, cảm giác khổ sở khi chỉ có thể trơ mắt mà đẩy em ra , cảm giác ràng là nhưng lại thể .” Lăng Bắc Hàn giữ gáy , nhìn khuôn mặt dính đầy nước mắt của , thâm tình .

      “Vậy sau này sao? Sau này nếu lại có nhiệm vụ, muốn hy sinh cả em phải làm sao?” Úc Tử Duyệt nhìn , khổ sở .

      “Đó phải là hy sinh! Đó là bất đắc dĩ! tin tưởng, chỉ cần chúng ta đủ tin tưởng đối phương, sau này khi có nhiệm vụ mới, em ăn ý phối hợp, ví dụ tối hôm qua, lúc em và người đàn ông kia ở chung chỗ, có thể nhận ra được em có nỗi khổ tâm.” Lăng Bắc Hàn nhìn , chậm rãi .

      Úc Tử Duyệt nhìn , quệt cái miệng , nửa tin nửa : “ ăn!” thoát khỏi lồng ngực , tới mép bàn ngồi xuống, đợi liền bắt đầu.

      Lăng Bắc Hàn ăn sạch tất cả món ăn làm, mặc dù thức ăn rất đơn giản, nhưng hai người lại ăn vui vẻ khác thường.

      Buổi tối, Lăng Bắc Hàn từ phòng tắm ra ngoài, trở lại phòng của , bên trong thấy bóng dáng của : “Úc Tử Duyệt?” Đẩy cửa phòng Nhan Tịch ra, liền thấy ngồi trước bàn đọc sách trong phòng Nhan Tịch, tay cầm bút viết gì đó vào sổ ghi chép.

      “Em làm gì ở đây vậy?” Lăng Bắc Hàn vui hỏi.

      “Làm thêm giờ, đừng làm phiền em nữa, sau này em ngủ ở đây, ngủ ở phòng em.” Úc Tử Duyệt đẩy bàn tay muốn đóng lại Laptop của ra, tức giận .

      muốn ở khác phòng với ?

      Nhận thức được điều này khiến trong lòng vô cùng tức giận.

      “Úc Tử Duyệt! Em chán ghét đến vậy sao?” Lăng Bắc Hàn bất mãn hét lên với , giọng mang theo đau khổ, đợi trả lời, ra khỏi gian phòng, nặng nề đóng sầm cửa.

      ‘Rầm’ tiếng, khiến Úc Tử Duyệt sợ hãi, tức giận sao?

      Hừ! Tức tức !

      Dù sao cũng tốt, dễ dàng xảy ra quan hệ với nữa. Úc Tử Duyệt thầm nghĩ, đóng máy vi tính lại, lên giường, gửi tin nhắn cho Nhan Tịch, ấy nghỉ trong khách sạn Lệ Giang, tất cả đều thuận lợi.

      Lăng Bắc Hàn giận , Úc Tử Duyệt cảm giác như chiến tranh lạnh với mình. Lạnh dài hơn nước mắt.

      Buổi sáng rời giường, bữa sáng làm rất phong phú, lúc Úc Tử Duyệt ăn cơm, ngồi ghế sa lon đọc báo. câu cũng với .

      “Lăng Bắc Hàn! Lấy hộ em lọ đường.” Nhìn Lăng Bắc Hàn ngồi sofa đọc báo, thử dò hỏi.

      Lời vừa dứt, chỉ thấy Lăng Bắc Hàn để tờ báo xuống, vào phòng bếp, chỉ chốc lát sau ra ngoài, đem theo lọ đường đặt lên bàn, vẫn lời.

      khó chịu!

      Úc Tử Duyệt tức giận nghĩ, sau khi ăn sáng xong, lại nhìn : “Hôm nay em tự mình làm, cần đưa , buổi trưa cũng cần mang cơm đến đâu….”
      Lời còn chưa hết, thấy cầm chìa khóa, ra cửa trước, vẫn lời.

      chơi trò chiến tranh lạnh với sao?

      Buổi trưa, Úc Tử Duyệt nghĩ rằng Lăng Bắc Hàn mang cơm tới, ai ngờ, lễ tân chuyển tới cho hộp cơm, rằng Lăng Bắc Hàn ghé qua, cũng nhắn lại lời gì.

      “Tiểu Úc, tay nghề bạn trai em khá đấy!” Cùng đồng nghiệp chia sẻ hộp cơm mang tới, Úc Tử Duyệt nghe bọn họ ca ngợi tay nghề Lăng Bắc Hàn, trong lòng vô cùng vui sướng.

      “Hoàn hảo nữa!”

      “Đúng rồi, hai người phải là quen nhau trong lúc phỏng vấn đấy chứ? Ôi! Quân nhân đấy!” Có đồng nghiệp nhiều chuyện hỏi, trong miệng mang theo vài phần ngưỡng mộ, cũng có mấy phần kính sợ.

      ra chúng tôi quen nhau từ trước.”

      “À, vậy em phải suy nghĩ kỹ về chuyện kết hôn chút, ví dụ như nếu có cưới có theo quân hay , hay mỗi người nơi, làm người vợ lính dễ dàng đâu.” Có người vậy.

      Lời của đồng nghiệp làm lòng Úc Tử Duyệt cảm thấy ê ẩm, nhớ lại những ngày tháng trước kia, ở bên nhau ít mà xa cách nhiều, những ấm ức đau khổ ngấm sâu và người . Lúc này, Lôi Vũ ngồi ở bàn khác cũng cẩn thận lắng nghe từng lời của .

      “Nếu dễ dàng, tôi từ từ thích ứng, ai bảo tôi thích ta như vậy chứ!” vừa cười vừa , cũng là những lời lòng, bởi vì , cho nên vẫn muốn ở bên cạnh , cho dù đau khổ. Suy nghĩ này, lúc xảy ra trận động đất, lặng lẽ nảy sinh trong lòng .

      Nghe lời , các đồng nghiệp sao có thể thêm gì được nữa, nhưng cũng làm cho trong lòng Lôi Vũ chua xót thôi.

      Lúc tan làm, Lăng Bắc Hàn vẫn tới đón , cũng vẫn hờn dỗi lời, Úc Tử Duyệt cũng thèm để ý đến , “Dừng lại trước cửa Spa trước mặt cho em, bây giờ em muốn mat-xa, chín giờ mới xong!” lạnh lùng .

      Lăng Bắc Hàn nghe lời , dừng xe trước cửa Spa, thầm nghĩ này bây giờ còn biết chăm sóc sắc đẹp nữa cơ đấy!

      Úc Tử Duyệt mở cửa xe, lại quay đầu nhìn khuôn mặt nghiêng của : “ ăn cơm trước !” Vẫn là quan tâm câu, ai ngờ, người nào đó vẫn lạnh lùng, nhìn lấy cái, cũng gì. Sau khi Úc Tử Duyệt xuống xe, chiếc xe màu trắng nghênh ngang rời .

      “Đối xử với đàn ông cũng giống như đứa trẻ, cũng cần dụ dỗ!” Trong phòng mát-xa, hai nàng nhân viên chuyện phiếm với nhau, Úc Tử Duyệt trầm mặc nghe.

      “Đúng vậy, như vậy ta mới đối xử với mình tốt hơn.”

      Dụ dỗ?

      nhớ trước kia cũng từng dụ dỗ Lăng Bắc Hàn, mặc nội y sexy tới tìm , nhưng người ta lại rất chảnh, lờ ! Còn lần này, tối hôm qua vừa ngủ riêng, liền tức giận với , cả ngày với câu.

      phiền phức, gã đàn ông mọn! Tại sao lại tức giận chứ?

      Trong lòng Úc Tử Duyệt hậm hực nghĩ.

      “Hôm nay là sinh nhật bạn trai mình, lát nữa về mình phải tặng quà cho ấy mới được.”

      Sinh nhật?

      Ngày sinh của Lăng Bắc Hàn là ngày bao nhiêu? Úc Tử Duyệt ngừng vắt óc mà nghĩ. chưa từng trải qua sinh nhật nào cùng ... Trong ấn tượng hình như là vào tháng tám.

      “Chị, hôm nay là ngày bao nhiêu ạ?”

      “Mùng 8 tháng 8!”

      “Hả?” Úc Tử Duyệt nghe nhân viên trả lời vậy liền kinh ngạc, cảm thấy vô cùng quen thuộc, ngồi bật dậy khiến nhân viên xoa bóp có chút kinh hãi, quấn khăn lông chạy tới tủ cá nhân.

      Mở điện thoại di động ra, quả ghi nhớ được lưu từ rất lâu về trước bị lãng quên: sinh nhật ông xã!

      Đầu óc rầm rầm, vội vã chạy tắm, từ chối phục vụ của nhân viên, sau khi mặc xong quần áo tử tế, vội vàng chạy ra khỏi Spa. Muốn gọi điện cho Lăng Bắc Hàn nhưng lại thôi, muốn dành cho ngạc nhiên.

      Nghĩ vậy, suy nghĩ chút rồi tìm cửa hàng bánh ngọt gần đó, sau đó gọi taxi để chạy đến.

      Tên khốn kiếp này, hôm nay là sinh nhật của , sao ? Lúc Úc Tử Duyệt đợi lấy bánh gato trong lòng vô cùng tức giận, nhưng cũng cảm thấy rất áy náy, thiếu chút nữa mình bỏ lỡ sinh nhật của rồi!

      Tám rưỡi về đến nhà, Úc Tử Duyệt lặng lẽ vào cửa, đặt bánh bàn ăn, thấy từ trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy rào rào, chân tay tới.

      Chỉ thấy Lăng Bắc Hàn giặt quần áo cho , hơn nữa còn là giặt tay!

      Nghe thấy động tĩnh, quay đầu, nhìn ra ngoài cửa, trong tay còn chà xát áo ngực của .

      Sao về rồi?

      Mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn hỏi, quay đầu, tiếp tục lặng lẽ giặt quần áo.

      Tên đàn ông này, sao lại giận dai như vậy chứ? là khó hiểu a a a a a a! Úc Tử Duyệt trong lòng gầm thét, nhẫn nhịn, trở lại phòng khách, mở bánh sinh nhật ra, cắm 31 cây nến vào, thắp nến...

      Ba mươi mốt tuổi....... ba mươi mốt tuổi rồi sao......?

      , cũng sắp qua hai mươi mốt tuổi rồi...

      lớn hơn mười tuổi... Úc Tử Duyệt thắp từng cây nến, trong lòng thầm nghĩ. ra , trong cuộc sống, người đàn ông tốt, biết giặt quần áo nấu cơm, lại rất săn sóc, còn có thể giúp bày mưu tính kế.

      Thắp nến xong, nghe thấy trong phòng tắm truyền tới tiếng động, vội vã đứng dậy, nhanh chóng chạy vội tới bên cạnh cửa, tắt tất cả ánh đèn trong phòng.

      bàn ăn, dưới ánh nến, Lăng Bắc Hàn mặc quần ngắn, mặc áo ba lỗ màu đen sững lại ở cửa, sửng sốt nhìn bánh sinh nhật bàn ăn, trong tim bỗng len lỏi dòng nước ấm.

      “Happy Birthday to you, Happy Birthday to you, Happy Birthday to you...”

      Úc Tử Duyệt vừa vỗ tay vừa hát bài ‘Chúc mừng sinh nhật’, vừa về phía Lăng Bắc Hàn, Lăng Bắc Hàn nhíu mày, nhìn đến gần, tim rung động. còn tưởng rằng biết sinh nhật của là ngày nào....

      Những năm qua, cũng chưa từng quan tâm đến sinh nhật của mình, làm cũng chẳng sao.

      Nhưng giờ phút này, nhìn chuẩn bị bánh sinh nhật cho , vẫn vì mà hát chúc mừng sinh nhật, bảo sao có thể cảm động? còn chưa đến bên cạnh, chịu được nữa, kéo vào trong ngực, hai tay giữ khuôn mặt của , cúi đầu, hung hăng hôn lên môi .

      Nụ hôn cuồng nhiệt, hận thể nuốt vào trong bụng!

      “A” hôn đủ rồi, mới buông ra, môi của sắp bị hôn sưng lên, trông như cánh hoa kiều diễm ướt át.

      “Suýt chút nữa em cũng quên mất, đừng chần chừ nữa, mau thổi nến !” Úc Tử Duyệt ngước mặt nhìn , bình tĩnh với , kéo tay về phía bàn ăn.

      Lăng Bắc Hàn cứng ngắc bị kéo tới cạnh bàn ăn, thấy chiếc bánh trái cây đẹp đẽ, ở giữa viết: Hàn! Sinh nhật vui vẻ!

      Trong lòng trào dâng ấm áp cùng cảm động, Lăng Bắc Hàn liếc nhìn , ánh nến chiếu sáng hai mắt , bên trong ánh lên tia sáng cảm động......

      “Ngây ngốc gì nữa, mau thổi ! Tên già này, ba mươi mốt tuổi rồi! Già đấy!” Úc Tử Duyệt cảm thấy khí có chút lúng túng, đùa giỡn với , ba mươi mốt tuổi, già, nhưng rất thành thục.

      “Nha đầu thối!” Lăng Bắc Hàn đưa tay, vỗ vỗ cái đầu của , sau đó, nắm bả vai , cúi người xuống, để cho cùng nhau thổi cây nến với mình.

      “Phù!”

      Luồng hơi của Lăng Bắc Hàn quá lớn, hơi thổi tắt tất cả cây nến, trong phòng khách u ám, chỉ có ánh sáng yếu ớt tản ra từ phòng tắm, “Sinh nhật vui vẻ!” Úc Tử Duyệt thêm câu nữa, sau đó lấy quà tặng từ trong túi xách ra, “ giờ các cửa hàng đều đóng cửa hết rồi nên em đến cửa hàng mua cái bật lửa này, đáng bao nhiêu, cho nên cũng cần phải cảm động!” Trong tay Úc Tử Duyệt cầm chiếc hộp cổ, bên trong là chiếc bật lửa cổ được khắc tinh sảo.

      cứ nghĩ là em đem em làm quà tặng cho chứ!” Lăng Bắc Hàn nhận lấy, nhìn , .

      “.......Nghĩ hay quá nhỉ!” Úc Tử Duyệt tức giận xong, bật đèn, sau đó nhổ hết nến ra, “Buổi tối ăn cơm chưa?”

      “Chưa ăn!”

      “Tại sao ăn?”

      đói bụng......”

      “Em nghĩ chắc tức no bụng rồi!” Cắt miếng bánh ngọt đưa cho , Úc Tử Duyệt hậm hực .

      “Cũng đúng!” Lăng Bắc Hàn lạnh nhạt .

      tức cái gì mà tức! Chúng ta bây giờ cũng phải là vợ chồng, ở cùng chỗ sao được chứ? Trước mắt cứ từ từ, tốt sao?” Úc Tử Duyệt ăn bánh ngọt, nhìn , hậm hực .

      Trước mắt cứ từ từ, bổ sung giai đoạn mà ngày trước còn thiếu hụt, tốt sao?

      nghĩ như vậy.

      cho là em ghét !” Lăng Bắc Hàn đến gần bên cạnh , ôm chặt hông , giọng hỏi.

      “.......Em ghét còn có thể chịu nhìn cái sao? Ngây thơ !” Úc Tử Duyệt tức giận , “Đúng là phụ nữ mãn kinh!”

      “Em gì?” Dám mắng là phụ nữ mãn kinh? Đôi tay giữ chặt hông của , đặt bàn, lạnh mặt hỏi.

      “A em sai rồi, em sai rồi, bánh ngọt rơi vào quần áo em rồi!” Tay run cái, miếng bánh ngọt từ cổ rơi xuống ngực, Úc Tử Duyệt kêu lên, Lăng Bắc Hàn cúi đầu, hung hăng hôn.

      mới vừa được xoa bóp xong, người có mùi hương khác thường, liếm từng ngụm, liếm miếng bánh ngọt rơi cổ , đôi môi rời xuống ngực , vừa đúng ngày mặc áo bó ngực trễ, miếng bánh dường như rơi vào trong khe ngực...

      “A.......Đừng liếm á.......Nhột!” Đôi tay Úc Tử Duyệt ôm lấy cổ , ngẩng đầu thét to.

      “Chậc chậc” Lăng Bắc Hàn đâu chịu bỏ qua cho , chôn đầu trong ngực , điên cuồng mà hôn, hận thể coi là bánh ngọt, từng miếng từng miếng ăn vào trong bụng.

    2. manubongdem_263

      manubongdem_263 Well-Known Member

      Bài viết:
      805
      Được thích:
      335
      lại sụp hố quân nhân thôi ^^

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương197: Muốn như Hôi Thái Lang đối với Hồng Thái Lang

      Đóa hoa kiều diễm nở rộ da thịt nõn nà, ướt nhẹp nước miếng lung linh dưới ánh đèn mập mờ, Úc Tử Duyệt cúi đầu, nhìn Lăng Bắc Hàn hôn mình kích tình, trong lòng run sợ hồi, nửa người tự chủ cong lên.

      “Ừ.......Đừng.......Đừng...Á...” Cảm giác mình lại sắp kiềm chế được, Úc Tử Duyệt dùng sức giữ vai, đẩy ra, cách lớp áo Lăng Bắc Hàn hung hăng mút đỉnh mimimới chịu buông ra.

      Đôi mắt muốn phỏng hỏa u oán nhìn chằm chằm: “Còn xấu hổ gì nữa?” buông ra, trầm giọng mở miệng, trong giọng nồng đậm tình dục.

      Úc Tử Duyệt đỏ mặt, leo từ bàn xuống: “Trung tá Lăng! tốt xấu gì cũng là Giải Phóng Quân, sao có thể tùy tiện quan hệ với phụ nữ ở đây chứ?” Úc Tử Duyệt vòng qua người Lăng Bắc Hàn, nhìn gương mặt tuấn tú của , nghịch ngợm cười .

      Lăng Bắc Hàn thiếu chút nữa nhịn được cười: “Sao lại gọi là tùy tiện? Trước kia em là bà xã , bây giờ là bà xã tương lai!” nhìn , bá đạo .

      “Em... em là bà xã tương lai của lúc nào? Bây giờ vẫn còn ở trong thời kỳxem xét, nếu như biểu tốt, em tùy lúc đá !” Úc Tử Duyệt nhón chân lên, hai tay bưng gương mặt tuấn tú của , bá đạo , trong lòng ngọt ngào vô cùng.

      Sao trước kia lại phát ra là rất chảnh nhỉ? tệ, càng ngày càng tự tin rồi ha?

      Vừa mới mat-xa xong, hương sắc dường như càng thêm động lòng người, Lăng Bắc Hàn trong lòng thầm nghĩ, “Em cũng trong thời gian xem xét của đó, có chừng mực thôi, đừng có tự tin quá!” mở miệng, cũng bá đạo như .

      Úc Tử Duyệt liếc cái, đôi môi đỏ mọng đặt lên môi , đưa đầu lưỡi phấn nộn liếm cánh môi , nhưng lại nhanh chóng buông ra. Từ môi truyền đến cảm giác tê dại, khiến thắt lưng Lăng Bắc Hàn run rẩy hồi, toàn thân cứng đờ. Vừa định bắt lấy , lại giống như con rắn từ trong ngực trườn .

      Chạy đến khu vực an toàn, Úc Tử Duyệt cười mị hoặc nhìn vẻ mặt tức giận của , đưa đầu lưỡi ra liếm môi, “Em tự tin thế đấy, tới mà xem!” lớn tiếng với , sau đó chạy vào phòng mình.

      Lăng Bắc Hàn liền nhanh bước đuổi theo . “A!” Úc Tử Duyệt thấy đuổi theo, vội vàng đẩy cửa vào, khép cửa lại, chặn ở bên khe cửa. “Lăng Bắc Hàn! làm gì thế? ngủ !” HSức của sao có thể địch nổi , cảm thấy sắp xông vào, Úc Tử Duyệt cắn răng .

      “Hôm nay là sinh nhật !” Lăng Bắc Hàn trầm giọng .

      “Sinh nhật , em làm cho , quà cũng tặng, còn muốn thế nào nữa?” Úc Tử Duyệt thở hồng hộc , dĩ nhiên biết muốn làm gì! lời nào, Úc Tử Duyệt sử dụng hết sức lực chống cự , cảm giác được thất thủ, toàn thân cũng toát mồ hôi.

      Sau đó, đảo mắt cái đảo vòng, đột nhiên mở cửa.

      Lăng Bắc Hàn xông vào, bởi vì quán tính, cả người bay thẳng về phía , “A” Úc Tử Duyệt bị ôm, đẩy ngã mặt đất, chỉ nghe thấy “Bịch!” tiếng.

      “Đau quá!” Dưới mông truyền đến cảm giác nóng rát, Úc Tử Duyệt bị đau liền kêu lên, Lăng Bắc Hàn nằm người nghĩ rằng cố tình, đè lên , chịu xuống.

      “Lăng Bắc Hàn! Em đau mông muốn chết này! mau đứng lên!” Tên đàn ông thúi này, ta cố tình! bàn tay đặt ngực , thực rất đau, cảm giác như xương cụt gãy làm đôi.

      Lăng Bắc Hàn nhìn phía dưới nước mắt như mưa, chần chừ dừng lại chút, phải là đùa sao?

      Vội vàng nhanh chóng đứng dậy kéo lên, “Đừng động vào em, rất đau! A...” Úc Tử Duyệt bị đau ngừng hít khí lạnh, Lăng Bắc Hàn thấy tình huống ổn, cúi người cẩn thận ôm lấy .

      “Đau chết! Mẹ nó! cố tình, cố tình! Chắc cái mông của em xong rồi!” Hai tay Úc Tử Duyệt ngừng đánh vào ngực .

      Lăng Bắc Hàn đặt nằm lên giường, đưa tay cởi thắt lưng da, cởi quần xuống, chiếc quần lót màu trắng đập vào mắt, bàn tay dùng sức xé ra.

      Trong nháy mắt khí lạnh thay thế cảm giác bỏng rát, Úc Tử Duyệt lại hít mọt ngụm khí lạnh, Lăng Bắc Hàn thấy hơi nâng mông lên, mông đọng lại vệt máu, ở chỗ xương cụt hơi đậm màu, ấn tay vào đó.

      “A, đau! đừng có động vào em! Đau muốn chết!” Đầu ngón tay vừa động vào, Úc Tử Duyệt chịu nổi lại kêu lên.

      Lăng Bắc Hàn nhíu chặt chân mày, sau đó nhàng mặc quần lót vào cho , kéo quần jean lên, “ bệnh viện!” trầm giọng xong, ôm lấy .

      “Hả? ! Em muốn bệnh viện! Mắc cỡ chết!” Úc Tử Duyệt nằm trong lòng tức giận, nức nở , Lăng Bắc Hàn để ý tới , cầm chìa khóa xe và ví tiền, vội vàng mặc áo sơ mi của mình rồi ra cửa.

      Úc Tử Duyệt vẫn bị ôm lên xe, thể ngồi, để cho nằm ghế, nửa người nằm đùi .

      Dọc đường còn gặp cảnh sát giao thông, sau khi lạnh lùng giải thích phen mới được cho .

      “Tìm bác sĩ nữ! được để bác sĩ nam nhìn!” Đến bệnh viện, Úc Tử Duyệt cũng chấp nhận số phận, nhưng cầu duy nhất làphải để bác sĩ nữ khám cho . Lăng Bắc Hàn cười: “ cần em , cũng để cho người đàn ông khác nhìn, cho dù là bác sĩ.” giọng .

      May mắn là Úc Tử Duyệt bị gãy xương, chỉ là bị thương phần mềm, chỉ đau mấy ngày, sau khi bôi thuốc là có thể khỏi.

      Suốt cả đêm mới trở về nhà.

      “Lăng Bắc Hàn! Em hận !” Nằm giường, Úc Tử Duyệt nhìn Lăng Bắc Hàn bị phạt trồng cây chuối ở góc tường, tức giận mắng, vừa mắng vừa đau. Lần này hay rồi, thể bước , cũng thể ngồi, chỉ có thể nằm giường.

      Lăng Bắc Hàn trồng cây chuối bằng tay, hai mắt nhìn tức giận giường, khóe miệng cười cười: “Đây là cái giá của việc nghịch ngợm! Xem em lần sau có dám chơi ?” Đừng tưởng rằng biết là cố tình mở cửa, cũng thuận thế đẩy , nào biết khiến cái mông của bị thương.

      Úc Tử Duyệt u oán nhìn chằm chằm người đàn ông toàn thân chỉ mặc chiếc quần đùi màu đen, tay chống đất, vóc người to lớn, “ còn chịu nhận sai? Lăng Bắc Hàn! đừng có thấy em đối tốt với là bắt đầu bắt nạt em!” kiêu ngạo .

      vậy làm Lăng Bắc Hàn sốt ruột, tuy bắt lại là điều chắc chắn, chỉ là vấn đề thời gian ngắn hay dài thôi. vẫn cứ giằng co như vậy, chuyện này cũng sao, nhưng bà nội vẫn chờ ôm chắt trai!

      Lăng Bắc Hàn chống hai tai, thay thế hai chân đến bên giường, dựng ngược nhìn : “ sai rồi, sai rồi mà!” nghiêm túc .

      “Thái độ đủ thành khẩn, nghe như có lệ vậy!” Úc Tử Duyệt tiểu nhân đắc chí .

      “Vậy thế nào mới được coi là thành khẩn?” Lăng Bắc Hàn cực kỳ nhẫn nại hỏi.

      phải đảm bảo sau này giống Hôi Thái Lang đối xử với bà xã ta Hồng Thái Lang vậy, vâng lệnh nghe theo! Bây giờ phải lập tức hứa với em!” Úc Tử Duyệt nhìn , bàn tay bé đưa đến trước mặt , hung hăng ngắt mũi , lớn tiếng .

      “Hôi Thái Lang là ai?” Lăng Bắc Hàn vẻ mặt nghi hoặc hỏi.

      “.......Phụt......” Lời của Lăng Bắc Hàn làm cười ra tiếng, nghĩ thầm quân nhân nghiêm túc, nhất định là biết Hôi Thái Lang là ai, con ngươi đảo vòng, liền nảy ra ý nghĩ, “Lăng Bắc Hàn!”

      “Có!”

      “Bây giờ đến phòng khác, mở máy tính của em, tìm ở ổ F folder tên là Hôi Thái Lang, xem từ tập tới tập mới nhất, xem hết được tới tìm em! Mau ! Cứ trồng cây chuối như vậy mà !” Úc Tử Duyệt hất hàm ra lệnh cho .

      “.......Tuân lệnh! Bảo đảm nhiệm vụ hoàn thành!” Lăng Bắc Hàn do dự chút, rồi lập tức dám chậm trễ , hai tay nhanh chóng về phía cửa.

      “Ha ha.......Lăng Bắc Hàn! Sau này cứ như vậy , phiên bản Âu Dương Phong đại, ha ha” nhìn Lăng Bắc Hàn dựng ngược người , Úc Tử Duyệt lại đắc chí .

      “Bà ghê ghớm này!” Sau khi Lăng Bắc Hàn ra khỏi phòng liền mắng câu, chờ đến lúc bắt lại, nhất định coi như tù binh mà sai bảo.

      xem máy tính của Úc Tử Duyệt thôi, vừa xem khiến Lăng Bắc Hàn giận sôi gan.

      Tài liệu ‘Trao đổi Văn hóa Trung Nhật’ vẫn còn lưu, còn đủ các loại ‘BL cao trào, BG cao trào’. Tên mờ mịt, nhưng bên trong đều là những tài liệu sắc tình!

      “Bản chất vẫn thay đổi!” Lăng Bắc Hàn , di chuyển chuột, đem tất cả các loại tiểu thuyết, phim ảnh mà Úc Tử Duyệt xem như của quý, toàn bộ xóa bỏ hoàn toàn.

      Lại mở bộ phim hoạt hình mà ra, Lăng Bắc Hàn cười cười, cái này đúng là già đầu rồi còn xem hoạt hình.

      Lăng Bắc Hàn dĩ nhiên là muốn xem hoạt hình trẻ con này, thông minh vào mạng tìm hiểu, nghĩ tới lời Úc Tử Duyệt , tìm xem Hôi Thái Lang đối xử với bà xã thế nào.

      Điều thứ nhất: Hôi Thái Lang bà xã hơn mình. Lý do....

      Điều thứ hai: Hôi Thái Lang vô cùng lao động. Lý do: giặt quần áo nấu cơm, làm tất cả việc nhà.

      Điều thứ ba: Hôi Thái Lang thông minh, tài giỏi, có nghị lực. Lý do...

      Nhìn ba điều , Lăng Bắc Hàn cảm giác mình vẫn phù hợp với tiêu chuẩn, nhìn tiếp đoạn dưới.

      Điều thứ tư: Hôi Thái Lang có khả năng sửa chữa tốt: cầu chì nhà đứt, đổi; bồn cầu tắc, thông; ống nước rỉ, vá... Chút việc này, cũng có thể làm được! Lăng Bắc Hàn thầm nghĩ.

      Điều thứ năm: Hôi Thái Lang vì bà xã mà tốn tiền đau lòng. Lý do:.... đương nhiên chịu tốn tiền vì rồi!

      Điều thứ sáu: Hôi Thái Lang lăng nhăng, lòng dạ với bà xã. Lý do:.......Mặc dù thể ngăn cản được những ánh mắt sói vồ khác, khiến người ta tự nguyện ân cần hiến thân, lỡ làm ra những chuyện sai lầm, nhưng bà xã gọi tiếng đều biết điều lập tức về nhà......

      Lăng Bắc Hàn nhìn xong mấy điều này, quả muốn cười.

      Điều thứ bảy: Hôi Thái Lang giấu tiền thuê nhà. Điều thứ tám: cùng bà xã thảo luận đúng sai, bà xã luôn luôn đúng. Điều thứ chín: Hôi Thái Lang biết làm cơm. Thứ mười: Hôi Thái Lang làm bà xã vui lòng...

      Lăng Bắc Hàn nhìn khắp lượt mấy điều này mấy lần, mặc dù cảm thấy rất trẻ con, bài miêu tả về “Vợ quản chồng” này, đứng từ góc độ Úc Tử Duyệt, cùng với góc độ của tất cả những khác, tất nhiên đều có thể hy vọng tìm được người chồng như vậy.

      Lăng Bắc Hàn đóng máy vi tính lại, nhìn đồng hồ, lặng lẽ ra khỏi phòng, tới phòng của , đẩy cửa ra, vào phát thiếp giường!

      “Ưmh” người vốn thích động đậy khi ngủ như Úc Tử Duyệt muốn lật người, Lăng Bắc Hàn liền vội vàng tiến lên, ngăn lại, phóng người lên giường, để nằm trong lòng ngực mình, động vào cái mông bị thương của .

      Cả đêm, thường vì chăm sóc mà thức giấc, thế mà lại ngủ say sưa......

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 198: Chán ngán

      Mười điều mà Hôi Thái Lang đối xử với bà xã kia, có lẽ có thể làm được, nhưng, cũng có cách nào có thể hoàn toàn tuân thủ được. Bởi vì là quân nhân, có nhiều thời gian để dính lấy bà xã. Mặt khác, cũng thể mù quáng mà nghe theo .

      Ngồi dựa vào đầu giường, giơ tay kéo rèm cửa sổ ra, để ánh sáng chiếu vào.

      Ánh nắng màu vàng nhạt chiếu vào ngủ người, Lăng Bắc Hàn vuốt ve mái tóc , động tác dịu dàng mang theo thương. Có lẽ mỗi người phụ nữ đều mong muốn tìm được người đàn ông tốt như thế. cũng ngoại lệ.

      Nếu như là ở trước trận động đất ở Vân Thành, cầu làm như thế, nhất định lùi bước. thể đối đãi với giống như người chồng bình thường đối xử với vợ của mình luôn là chuyện khiến thấy tự ti, cũng cảm thấy rất có lỗi với .

      giờ sao? , cố gắng hết sức để làm tốt, người quân nhân mà ngay cả hôn nhân của mình cũng làm tốt, vậy sao có tư cách gì để trở thành quân nhân đây? Đây là đạo lý mà mới giác ngộ được trong khoảng thời gian này, mỗi lúc ở bên , nhất định dùng hết khả năng của mình để cưng chiều , chăm sóc ...

      Ánh mắt thâm tình nhìn đáng lại tốt đẹp trong lòng, Lăng Bắc Hàn thầm nghĩ. tại ở trong mắt , chính là bảo bối, khiến vui sướng, ưu buồn, đau đến thắt lòng, lại đến thể kiềm chế!

      nhàng buông ra, xoay người xuống giường, nhanh nhẹn rửa mặt, làm bữa sáng. Giống y như người đàn ông nội trợ.

      "Ưm....... Đau quá......" Úc Tử Duyệt thức giấc, đau đớn rên rỉ, nhìn đồng hồ báo thức, chưa tới tám giờ, tối hôm qua gọi điện thoại xin phép Lôi Vũ rồi. Nghĩ đến bốn năm ngày tới thể làm, còn thể cử động mạnh, trong lòng Úc Tử Duyệt phiền muộn.

      Lăng Bắc Hàn bước vào, thấy Úc Tử Duyệt thức, ánh mắt nhu hòa: “Ôm em rửa mặt nhé?” ngồi xuống bên giường, giơ tay trêu chọc lọn tóc của , xoay khuôn mặt nhắn của về phía mình, nhìn vẻ mặt phiền chán của , hỏi.

      “Người ta thể làm được! Ở nhà bực bội đến chết mất!” Úc Tử Duyệt thở phì phì làm nũng với , trong mấy tháng này, thành đứa mười phần cuồng công việc, giờ lại an nhàn như thế, cảm thấy có chút quen.

      phải còn có sao?” Lăng Bắc Hàn bi thương , ràng cảm giác được trong mắt công việc chiếm vị trí thứ nhất!

      ?” Úc Tử Duyệt nhìn , cười lạnh , “Đối với phụ nữ mà , nghiệp mới vĩnh viễn phản bội ấy!” Úc Tử Duyệt xa xăm.

      Lăng Bắc Hàn đau xót, cảm giác ghen tuông dâng lên trong lòng: “Úc Tử Duyệt! Em vẫn còn mang hận sao?” chất vấn , khuôn mặt trầm xuống.

      có, em chỉ thôi.” Là sao? Lúc trước, trong lòng , Lăng Bắc Hàn chính là tất cả, chính là toàn bộ thế giới, giờ, tuy rằng vẫn , nhưng còn mù quáng như trước kia nữa.

      Cho nên, hẳn là rồi. [Nguồn Edit truyện chính thức tại: ***************.com]

      Lăng Bắc Hàn xót xa: “Là báo ứng của sao?” thào, định ôm lấy , “ gì? Có ý gì chứ?” Úc Tử Duyệt cảm giác được Lăng Bắc Hàn có chút khác lạ, đau lòng hỏi.

      Động tác của Lăng Bắc Hàn chợt khựng lại, nhìn : “ có gì, đánh răng rửa mặt , bữa sáng chuẩn bị xong rồi!” nhàn nhạt .

      “Rốt cuộc là có ý gì? Có cái gì cứ với em ! Đừng để em cảm thấy bất an!” ngăn động tác của lại, lớn tiếng .

      Lăng Bắc Hàn vẫn ôm lấy , ngồi ở bên giường, cúi đầu xuống, nhìn : “ cảm giác em còn như trước nữa..... Cho nên , là báo ứng!” Lăng Bắc Hàn làm bộ ra vẻ lạnh nhạt, kỳ thực trong lòng lại vô cùng xót xa, cười nhạt .

      Lời của , khiến đau lòng, lại có cách nào để phản bác, từng bị tổn thương, trái tim của đối với , thể giống như lúc trước được.

      rửa mặt…” Im lặng lát, mở miệng , trong lòng Lăng Bắc Hàn căng thẳng, cảm thấy, ngầm thừa nhận! chua xót ôm rửa mặt.

      Bởi vì thể ngồi, Úc Tử Duyệt đành phải dựa vào giường ăn cơm, hơn nữa đều là đút từng muỗng cho ăn. cưng chiều như thế đối với , có cách nào kháng cự được, cảm giác được trái tim của mình dần dần sa vào dịu dàng của .

      “Lấy cho em cái máy tính, em phải viết tin tức!” Sau khi ăn sáng xong, sai bảo .

      thể tin được Lăng Bắc Hàn lại giống như người hầu, nhanh chân giúp lấy cái laptop màu trắng, cắm nguồn điện, rồi mở ra đặt trước mặt .

      “Kêu xem phim xem chưa? Học được gì rồi, nghe thử xem…” Úc Tử Duyệt nữ vương vừa nhìn máy tính, vừa hỏi.

      Lăng Bắc Hàn cúi người đứng bên, hắng giọng: “Thứ nhất, bà xã còn hơn bản thân; thứ hai, thông minh tài giỏi..... “ Lăng Bắc Hàn thuật lại toàn bộ mười điều mình xem được, Úc Tử Duyệt vừa nghe cũng nhận ra được là copy lại từ mấy trang mạng!

      “Những điều này, có thể làm được tất cả ?” nhìn , thấp giọng hỏi.

      thể.” nhàn nhạt trả lời, trong lòng Úc Tử Duyệt trầm xuống, cho rằng người đàn ông tốt xử tốt với bà xã mình vô điều kiện như Hôi Thái Lang mới !

      “Vì sao?” bi thương hỏi.

      “Thứ nhất, phải là tên Hôi Thái Lang kia! Thứ hai, là quân nhân, có nhiều thời gian như vậy! chỉ có thể cam đoan, dùng hết khả năng để đối tốt với em!” Hai tròng mắt của Lăng Bắc Hàn nhìn thẳng về phía trước, như báo cáo vậy, hăng hái .

      Mà khi những điều này, trong lòng cảm thấy rất tự nhiên, vô cùng thẹn thùng.

      Nhưng lời tính là ôn nhu, thậm chí còn vô cùng cứng ngắc của lại khiến Úc Tử Duyệt cảm thấy tràn đầy nhu tình mật ý, cảm động lòng người...... là Lăng Bắc Hàn, dùng chính phương thức của mình để , dùng hết khả năng của mình để đối với tốt.

      Lời hứa hẹn giản dị như thế, đối với , cũng là đủ rồi.

      Úc Tử Duyệt nhìn , trái tim càng ngừng rung động. Sau đó xấu hổ chuyển tầm mắt : “ mua đồ ăn ! Cố gắng mua nhiều đồ ăn chay chút, em giảm béo!” sai bảo , . Chỉ chốc lát sau, khi ngẩng đầu lên, trong phòng ngủ còn bóng dáng của đâu nữa.

      Úc Tử Duyệt cảm giác tiếng lòng mình vẫn còn chấn động vì những lời vừa rồi của .

      Khi nhìn thấy có mấy tập tin biến mất khỏi ổ cứng, Úc Tử Duyệt cũng tức giận, chỉ cười cười. Những tiểu thuyết lừa đảo này, kỳ thực cũng chưa xem qua, “Tên đàn ông xấu xa vừa đáng vừa đáng giận này!”, Úc Tử Duyệt lớn tiếng mắng, sau đó nở nụ cười thỏa mãn, bắt đầu ở nhà làm việc.

      [Truyện được đăng chính thức tại ***************.com]

      Hôm nay Úc Tử Duyệt chính là nữ vương, còn Lăng Bắc Hàn lại là người hầu. đâu, làm gì, đều ôm làm.

      hưởng thụ chăm sóc của , cũng cảm nhận được tình dành cho .

      còn Hạ Tĩnh Sơ, còn nhiệm vụ, cả ngày chỉ có hai người bọn họ, đều ở trong nhà, sau khi làm việc, kéo cùng xem hoạt hình, vừa xem vừa ngáp liên tục, cuối cùng lăn ra ngủ mất.

      Úc Tử Duyệt thấy ngủ, chỉnh lượng xuống, nhìn khuôn mặt tuấn tú của , lẳng lặng ngẩn người.

      Trong lúc mơ màng, Lăng Bắc Hàn cảm giác thân thể bị người ta đè lên, mở mắt ra, liền thấy được khuôn mặt của , yết hầu của run lên: “Nhìn chằm chằm làm gì thế?”

      Bởi vì ở nhà nghỉ ngơi cho nên cả ngày đều chỉ mặc chiếc váy ngủ có đai thắt, giờ phút này, nằm bò người , hai khối mềm mại trước ngực kề sát vào ngực của , khiến rất khó để bị phân tâm. Trong lúc vô ý nhìn thấy khe sâu bị đè ép giữa hai vú, khiến khó lòng kiềm chế được.

      “Nhìn bộ dáng khi ngủ của , đáng !” Úc Tử Duyệt véo chóp mũi của , cười vui .

      Đáng ?

      Dùng từ như thế để hình dung người đàn ông như , Lăng Bắc Hàn cảm thấy rất bất đắc dĩ.

      “Trẻ con!” Lăng Bắc Hàn cũng nhéo nhéo mũi , trầm giọng , sau đó ngồi dậy, xuống giường làm bữa tối.

      “Em cần người lau mình, em muốn tắm! Nhịn đau lát là được rồi!” Chỗ ở của và Nhan Tịch có bồn tắm, Lăng Bắc Hàn phải giúp lau người, Úc Tử Duyệt chịu, bắt đầu làm ầm ĩ trong phòng ngủ.

      Lăng Bắc Hàn đứng bên giường, cầm cái khăn lông thấm nước ấm trong tay, Úc Tử Duyệt bị đau định trèo xuống giường, lại bị ngăn lại.

      “Ngoan ngoãn chút ! quyết định rồi! Mau nằm sấp xuống cho !” Lăng Bắc Hàn cố chấp , để dựa vào giường, bàn tay to của bá đạo kéo đai thắt tinh tế váy ngủ của ra, dùng sức kéo xuống, khiến cả người dưới của chỉ còn lại cái quần lót bằng vải.

      đáng ghét!” Úc Tử Duyệt thở phì phì phản bác, sao cố chấp bằng được chứ!

      “Ưm…” Chiếc khăn lông ấm áp vừa phủ lên lưng, Úc Tử Duyệt thoải mái rên lên, sau đó cảm giác được Lăng Bắc Hàn vén tóc của sang bên, đầu ngón tay của nhàng lướt qua da đầu , tê dại, khiến cả người bất giác run rẩy.

      Thân thể mềm mại ra trước mắt , Lăng Bắc Hàn nhìn cái lưng trắng mịn của , mông cao vểnh lên, hai chân thon dài, khỏi cảm thấy, kỳ thực giúp lau người chính là khổ hình tàn khốc! Yết hầu rung rung, bụng dưới nóng lên, toàn thân căng thẳng, mồ hôi từ trán chảy xuống.

      Lắc đầu, phải chuyên tâm lau người cho , chậm rãi kéo chiếc khăn từ bả vai đến mông, “Á...... Ưm... thoải mái.....” Tiếng kêu rên trong lúc bất giác của đối với càng là dụ hoặc trần trụi.

      “Á....... Đau..... Ái.....” Lúc lau đến phần mông, Úc Tử Duyệt vẫn cảm thấy hơi đau, kêu lên, Lăng Bắc Hàn nhẫn nại, trong lúc giúp lau lưng và hai chân, cả người đều bị thấm ướt bởi mồ hôi rồi!

      Đây quả là đòi mạng mà, còn phải lau chính diện cho nữa!

      nhàng lật người lại, lót cái gối mềm ở phía dưới mông, chiếc khăn lông ấm áp bắt đầu trượt từ cổ xuống, chà lau trước ngực , hai mắt của quả dám nhìn thẳng vào bộ ngực của .

      đỉnh đồi no đủ, hai núm màu đỏ tươi đứng thẳng....

      “A….” Khăn lông đến ngực , Úc Tử Duyệt thở gấp ra tiếng, cả người run lên, hai núm vú dựng thẳng lên.

      “Em… Để em tự làm!” Úc Tử Duyệt cảm giác được giờ phút này rất nguy hiểm, vội vàng bắt lấy cổ tay , nhìn khuôn mặt đỏ hồng của , lúc này mới phát trong lúc vô thức dường như chảy rất nhiều mồ hôi, mồ hôi chảy từ trán xuống, khiến thoạt nhìn vô cùng dã tính!

      Lăng Bắc Hàn nhìn hai tròng mắt mê mang của , yết hầu rung lên, thể kiềm chế mà cúi đầu, chiếm lấy cái miệng của , bàn tay to cầm khăn lông bắt đầu làm càn, chà lau, nhào nặn.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 199: Chủ động có đứa

      ngồi giường, tay giữ chặt gáy , cúi đầu bất chấp hôn , bàn tay khác cầm khăn lông lau ngực cho , thay vì là lau, chẳng bằng là xoa bóp, nhào nặn. Úc Tử Duyệt cong người lên, đôi tay tự chủ bắt lấy cổ tay .

      Ý thức muốn ngăn cản, nhưng động tác lại là giúp đỡ , để xoa bóp, nhào nặn ở biên độ lớn hơn. Cảm giác được chủ động của , Lăng Bắc Hàn mừng rỡ, đồng thời, cả người càng nóng lên, càng khẩn trương, căng thẳng.

      lại như nếm đủ ngọt ngào trong miệng , nụ hôn lại lần nữa tiến quân sâu, mãi đến khi Úc Tử Duyệt cảm thấy thể hô hấp được, mới buông thở hổn hển ra.

      “Ha……..” Vẻ mặt mê man mơ hồ, hai mắt khép hờ, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, gấp rút thở dốc, trước ngực càng ngừng phập phồng, Lăng Bắc Hàn nhìn mê người, dụ hoặc như vậy, hận thể lập tức ăn sạch !

      Ngay lúc lại cúi đầu định hôn vội vàng ngăn lại: “Đừng!”. Úc Tử Duyệt nhìn , lớn tiếng . Phản ứng của khiến Lăng Bắc Hàn cảm thấy thất bại: “Úc Tử Duyệt! Em đừng quá đáng!” Trừng mắt căm hận nhìn , tức giận quát, sau đó, bưng thau nước lên, ra khỏi phòng ngủ.

      quá đáng sao?

      Úc Tử Duyệt ngơ ngẩn, cảm giác được quả là mình có chút quá đáng, ràng rất muốn , cũng rất muốn mình mà lại lần nữa…

      “Úc Tử Duyệt! Mày làm gì thế? Giả bộ cái gì chứ?” ảo não cào cào tóc, tức giận giọng quát.


      Nằm xuống, lúc lâu vẫn chưa thấy Lăng Bắc Hàn vào, nghĩ thầm, có thể tức giận rồi. Cũng đúng, lòng tự ái của đàn ông đều rất cao, cự tuyệt như thế, tức giận cũng đúng thôi.

      Nhưng mà, nếu tiếp tục cùng làm nữa, cảm thấy, thứ là cơ thể mềm mại của ! Hơn nữa, càng để có được dễ dàng, lại càng biết quý trọng……

      do dự xem có nên xuống giường hay , , khiến cho cảm động là, Lăng Bắc Hàn rốt cuộc lại bưng thau nước ấm bước vào.

      vừa mới tắm nước lạnh để làm nguội cơn dục vọng hừng hực của mình xuống, lúc này, cầm khăn lông ấm đứng ở bên giường, lời, cúi xuống lau bụng cho .

      “Úc Tử Duyệt, có phải em có cảm giác ở chung với em là vì làm tình?” hỏi ra câu hỏi trong lòng, trong giọng theo mang theo vẻ bi thương. Úc Tử Duyệt kinh ngạc nhìn , có chút chột dạ.

      “Nếu em cho là như thế, bảo đảm, trước khi và em tái hợp, động vào em!” Chẳng lẽ trong lòng , đối với chỉ có tình dục? Mặc dù phản ứng đối với rất mãnh liệt, nhưng thế cũng có nghĩ là, rất nhiều!

      “Em….. Em phải có ý đó. đừng tức giận…” vội mở miệng, chột dạ trấn an .

      “Cho dù em có ý gì, sau này, nếu em đồng ý, động vào em!” lại ảo não mở miệng, giữ hai chân lại, lấy cái khăn lông khác đặt lên nơi tư mật của , nhàng lau.

      hạ thấp mình đến thế rồi, cũng nên vừa lòng rồi chứ?

      Lời của khiến lòng Úc Tử Duyệt xúc động, muốn mở miệng, lại biết thế nào, trầm mặc nhìn lau sạch cơ thể cho mình, sau đó lại giúp mặc lại áo ngủ, “ ra ghế salon trong phòng khách ngủ, có chuyện gìthì gọi !” trầm giọng , xong bưng thau nước ra cửa.

      Úc Tử Duyệt rất muốn gọi , lại xị mặt ra gọi được.

      [Truyện được đăng chính thức tại ***************.com]

      Hai người chiến tranh lạnh ba bốn ngày, Lăng Bắc Hàn vẫn như ngày thường, cẩn thận chăm sóc , cũng chuyện bình thường với , chỉ cười, cũng ôm ngủ, mỗi đêm đều ngủ ở ghế salon trong phòng khách.

      Vết thương của Úc Tử Duyệt sau bốn ngày, cuối cùng cũng tốt lên, cử động, lại được tự nhiên, cũng đau nữa.

      “Lăng Bắc Hàn, tối nay ngủ ở phòng em , em ngủ trong phòng chị Nhan, chị ấy chắc phải vài ngày nữa mới về…” Đêm nay, lại thấy Lăng Bắc Hàn nằm ghế salon, Úc Tử Duyệt có chút ngượng ngùng .

      cần.” Lăng Bắc Hàn lạnh nhạt , nằm xuống ghế salon, nhắm hai mắt lại.

      cũng biết giận, mấy ngày nay vẫn luôn giận ! Úc Tử Duyệt thầm nghĩ, lại muốn bước lên xin lỗi .

      Chỉ có thể tắt đèn về phòng ngủ.

      “Đoàng!”

      “A…!”

      Nửa đêm, Úc Tử Duyệt bị tiếng sấm làm cho bừng tỉnh, tia chớp chiếu sáng cả căn phòng, chiếu lên bộ quần áo treo trước cửa tủ quần áo ở phía đối diện, giống như người đứng, bị hoảng sợ, hét ầm lên.

      “Sao thế?!” Lăng Bắc Hàn nghe tiếng hét vội vọt vào, bật đèn lên, chỉ thấy ôm đầu, ngồi giường, khuôn mặt đầy vẻ hoảng sợ, vội chạy đến.

      Nhìn thấy , Úc Tử Duyệt vội nhào vào ngực ” “Em… Em sợ sét đánh…” ra đó chính là bộ âu phục của , Úc Tử Duyệt thầm thở phào nhõm, nhưng lại làm nũng ôm chặt lấy , ra vẻ đáng thương .

      Lăng Bắc Hàn cưng chiều cười cười, đưa tay sờ đầu : “Lớn như vậy rồi, còn sợ sấm sét?” dịu dàng .

      “Sợ sao chứ?... đừng , có được ?” lại làm nũng , cảm giác mình già mồm! Nhưng vậy sao chứ, chỉ có như vậy, mới chịu ở lại, ôm ngủ! Lúc này, đúng là phải cảm ơn tiếng sấm rền giữa đêm này.

      “Được, .” Lăng Bắc Hàn dịu dàng dỗ , xoay người leo lên giường, tiện tay tắt đèn. Sau khi nằm xuống, Úc Tử Duyệt vội vàng làm ổ trong lòng , ôm chặt lấy , ngoài trời tiếng sấm ngừng vang lên.

      “Sao trước kia biết là em sợ sét đánh nhỉ?” Lăng Bắc Hàn cứng ngắc hỏi.

      “Là trước kia biết thôi…” Úc Tử Duyệt vội vàng phản bác, cũng phải thôi, chính thức ở cùng là tháng mười năm ngoái, sau đó lại có sấm sét.

      “Vậy trước kia khi có sấm sét em làm thế nào?” Lăng Bắc Hàn ôm lấy , đau lòng hỏi.

      “Lúc ở nhà, vừa gặp sét liền trốn vào lòng chị Huyên Huyên, hoặc là vào phòng ba mẹ. lúc ở đây, những lúc sấm đánh trốn vào phòng của chị Nhan, lúc ở mình, núp ở góp tường, ngủ được…” Úc Tử Duyệt đáng thương , ra , cũng có sợ sấm sét như vậy, nhất là khi ở mình!

      Ra vẻ, ra vẻ mà thôi! [Web đăng truyện chính: ***************.com]

      Lời của ….. Lăng Bắc Hàn nghe xong, vô cùng đau lòng, ôm chặt , cũng khẽ cọ cọ trong lòng , ra vẻ yếu đuối.

      “Đừng sợ, ngủ !” Lăng Bắc Hàn nghiêng người sang, bàn tay phủ lên khuôn mặt của , dịu dàng .

      “Ừ…… Bắc Hàn, em phải muốn chọc giận đâu…. Xin lỗi….” Úc Tử Duyệt nằm trong ngực , thuận theo hoàn cảnh, xin lỗi với .

      Lăng Bắc Hàn đầu tiên là sững sờ, thoáng hiểu ra cái gì, cười chua xót: “ cũng phát , đối với em quá cường thế, rất nhiều lần đều là bức ép em…… Sau này, nếu em muốn, chạm vào em là được. chính con người em, phải cơ thể của em.” Trong đêm tối, Lăng Bắc Hàn thấp giọng .

      Nhấn từng tiếng, gõ vào lòng , lồng ngực Úc Tử Duyệt rung động, sau đó, nhịn được tìm lấy môi trong đêm tối, hôn lên.

      Lăng Bắc Hàn ngờ chủ động hôn mình, đầu tiên là cứng đờ, sau đó, cảm nhận được dùng sức, hơn nữa, lại còn mạnh mẽ đẩy xuống giường. Sau đó, thân thể nhắn của lật người cái, nằm sấp lên người , càng ngừng gấp gáp hôn !

      Hình như dùng hành động để với , cũng khát khao ! Đây là khát vọng mãnh liệt phát ra từ trong sâu thẳm nội tâm, cái lưỡi cạy mở hàm răng của , tiến vào trong khoang miệng của , dây dưa đầu lưỡi của , khuấy, mút.

      Rốt cuộc Lăng Bắc Hàn cũng hoàn hồn, cảm nhận được nhiệt tình của , vui sướng vô cùng, bàn tay to phủ lên gáy của , biến bị động thành chủ động, càng hôn sâu.

      “Ưm…” Khi buông ra, cả hai người đều thở hổn hển, rồi sau đó, lại cúi xuống, cái miệng thẳng đường từ cổanh xuống phía dưới……

      “Ưm…….” Đổi lấy Lăng Bắc Hàn trầm giọng thở dốc, hơi ngẩng đầu, chỉ thấy dùng tay xoa nắn hạt đậu ngực mình, cái lưỡi đùa giỡn với hạt đậu khác! Từng đợt khoái cảm từ đỉnh đầu truyền đến, nhịn được mà thở gấp.

      Úc Tử Duyệt giạng chân ngồi lên người , giống như tinh tận tình phục vụ , cuối cùng, cặp mông vểnh lên của trượt đến giữa háng , hơi nâng cái eo lên, tụt quần của xuống, nhàng mà đưa vào…

      “Ừm!” Hưởng thụ cảm giác được siết chặt, Lăng Bắc Hàn gầm , chỉ thấy khuôn mặt mê man, hai tròng mắt khép hờ, chậm rãi ngồi xuống…

      cuộc hoan ái bắt đầu dưới chủ động nhiệt tình của , sau đó, hai người kịch liệt quấn lấy nhau, diễn tấu khúc nhạc tình ……

      “Lăng Bắc Hàn! Em… Em …..” Trong khoảnh khắc xúc động, tim đập rộn ràng, rên lên.

      “Vậy tái giá lần nữa với !” vừa hôn , vừa luật động, kích động .

      “Em……. Em…… giờ……. Rất tốt!” chảy nước mắt, thở gấp . còn chưa chuẩn bị tốt để bước vào cung điện hôn nhân lần nữa, lần đầu tiên gả vội vàng, nông nổi như thế, kết quả là bị tổn thương như vậy…..

      Lần này, nhất định phải suy nghĩ kỹ!

      ép , chỉ ra sức, ra sức lấy lòng , để cùng nhau hưởng thụ tình tuyệt với của họ, lần lại lần tà ác phóng xuất ra tinh hoa vào trong cơ thể .

      Có lẽ, có đứa trẻ, tốt hơn…..

      Lăng Bắc Hàn nhận ra, đột nhiên rất muốn có đứa con, suy nghĩ này còn mãnh liệt hơn nhiều so với việc kết hôn!

      cần…… Căng…” Cảm giác được rót đầy vào tử cung , Úc Tử Duyệt vô lực cầu xin tha thứ! tên đàn ông biết tiết chế! Bị làm cho cả người vô lực mềm nhũn ra, Úc Tử Duyệt buồn bực nghĩ thầm trong lòng, khỏi ảo não vì chủ động vừa rồi của chính mình!

      “Như vậy mới càng dễ có thai!” Lăng Bắc Hàn giơ hai chân của lên cao, để cho chút tinh hoa nào chảy ra, tà ác .

      “Có thai?” Hồi phục lại khỏi cơn kích tình, Úc Tử Duyệt đỏ mặt nhìn , hỏi.

      “Sao thế? muốn à?” Lăng Bắc Hàn cúi xuống, ôn nhu hỏi, trong lòng có chút khẩn trương. đồng ý tái giá với , hẳn là cũng muốn sinh con.

      Trong lòng Úc Tử Duyệt rung động, bắt đầu tưởng tượng ra bộ dáng đứa của bọn họ, là nam hay nữ? Lớn lên giống ai hơn?

      “Em… Em rất thích….Trẻ con……” Úc Tử Duyệt nhìn , đỏ mặt .

      “A…” Lời của vừa thoát ra khỏi miệng chưa được vài giây, Lăng Bắc Hàn lại tiến thẳng vào người , nỗ lực cày cấy, gieo giống...

      Ngày hôm sau, Úc Tử Duyệt bị Lăng Bắc Hàn dẫn đến bệnh viện làm kiểm tra phụ khoa, nếu quyết định có con, cũng cần phải chuẩn bị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :