1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Ức Tích Nhan(Full 263c+PN3 c21) (đã có ebook chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương131: Rốt cuộc ai khiến ai phảiphập phồng lo lắng…



      “Chị Lăng, em là, em là Thôi Nhã Lan em của đồng đội Lăng đó ạ.” Khinhắc tới trai mình giọng của Thôi Nhã Lan ràng mang theo run rẩyvà khàn khàn, trong lòng Lăng Bắc Hàncũng cảm thấy vô cùng áy náy.

      Úc Tử Duyệt nghe đến cái tên này, côcũng suy tư mấy giây, sau đó mới chợt nhớ ra này là ai! Nhưng trong lòng rất hồi hộp căng thẳng, vì chưa quêncô này từng ôm Lăng Bắc Hàn,cũng quên mới vừa rồi ta cònkhen ngợi Hạ Tĩnh Sơ.

      Nhưng này xem ra cũng là ngườiđơn giản hiền lành. Trong lòng Úc Tử Duyệt thầm mắng sao lòng dạ mình quá nhen rồi!

      ra là chính là em Nhã Lan, mau ngồi xuống , tôi rót cho lynước!” Úc Tử Duyệt nhiệt tình thân thiếtnói, đem thức ăn đặt ở bàn phíasau Lăng Bắc Hàn, lại vội vàng muốn rót nước cho nọ.

      , , chị Lăng, cần phiền chị như vậy! Em ngay đây mà, em còn phải làm nữa!” Thôi Nhã Lan vội vàng ngăn Úc Tử Duyệt biết điều .

      Lăng Bắc Hàn hề gì, ngồi ởtrên giường bệnh lẳng lặng nhìn.

      “Cũng được.....” Lúc này Úc Tử Duyệt lại nghĩ tới Hạ Tĩnh Sơ, mới vừa rồi có nghe Thôi Nhã Lan , là do Hạ Tĩnh Sơgiúp ấy tìm việc làm, tìm chỗ ở, tronglòng của Tử Duyệt cũng nhớ tới những lời mà Hạ Tĩnh Sơ từng với , là LăngBắc Hàn nhờ ta tìm giúp.

      Tim đau nhói, cảm thấy rất thoải mái, mặc dù Lăng Bắc Hàn phủisạch quan hệ của với Hạ Tĩnh Sơ ngay trước mặt , nhưng quan hệ giữaanh cùng Hạ Tĩnh Sơ và này vẫn còn tồn tại, đúng sao?

      Lăng, nghỉ ngơi cho tốt nha, trứng gà này đều do ba em bảo mang đếncho , đây là trứng gà nhà đó! So với những trứng gà khác nó bổ dưỡnghơn nhiều, có tiêm thuốc bậy bạ!”Thôi Nhã Lan khiêng tới thùng giấynhỏ đặt bên cạnh giường bệnh, cười với Lăng Bắc Hàn.

      Lăng Bắc Hàn nghe là do chú Thôi bảo mang tới, trong lòng của càng thêm cắn rứt, nhớ tới việc Thôi Chí Quânhy sinh, trong lòng vẫn cách nào quên được!

      Úc Tử Duyệt nhìn trong sáng thuần khiết này, biết nên như thế nào cho phải, mặc dù trứng gà nhà bọn họ ăn đều do quân khu cung cấp,nhưng nếu trả về lại cũng tiện?

      “Em Nhã Lan, cám ơn em, thay cám ơn chú Thôi nhé! Nếu như hai ngườicó gặp bất kỳ khó khăn gì cứ trực tiếp tớitìm !” Giọng của Lăng Bắc Hàn có chút xúc động.

      “Đúng rồi! Nhã Lan, về sau nếu có gặpphải khó khăn gì, cứ đến tìm chúng tôi!” Lúc này Úc Tử Duyệt cũng vội vàng .

      Lăng, chị Lăng, hai người rất giống chị Tĩnh Sơ, đều là người tốt! Em…Em rấtcảm ơn mọi người! Em đến giờ làm rồi,em trước ạ....” Thôi Nhã Lan cảm động xong gật đầu với Lăng Bắc Hàn mộtcái, sau đó rời khỏi phòng bệnh,.

      “Nhã Lan, để tôi đưa !” Úc Tử Duyệtvội vàng đuổi theo Thôi Nhã Lan ra cửaphòng bệnh, muốn lái xe đưa nhưng lại bị bé từ chối: “Chị Lăng, chịcứ ở lại chăm sóc Lăng , em xe buýt được rồi mà!” Thôi Nhã Lan cười từ chối, Úc Tử Duyệt còn chưa kịp gì nữa cất bước .

      Úc Tử Duyệt nhìn theo bóng lưng khuất xa dần của Thôi Nhã Lan mà đứng sững sờ mất hồn, trong lòng buồn bực bởi vìLăng Bắc Hàn cho biếtchuyện của nhà họ Thôi mà khiến lòngcô chua xót.

      Thở dài nặng nề, Úc Tử Duyệt mới trở lại phòng bệnh.
      giường bệnh Lăng Bắc Hàn hề ăn cơm, cứ ngồi ở đó, giống nhưđang ngẩn người suy nghĩ điều gì đó, Úc Tử Duyệt đứng đó lẳng lặng ngắm nhìnngười đàn ông lúc nào cũng có vể sâulắng khiến thể nào đoán đượctâm tư . Đột nhiên cảm thấy mình giống như chưa bao giờ có chút nào hiểunổi lòng dạ .

      Tuy rằng cả hai tiếp xúc da thịt rất nhiều lần rồi, nhưng những lời chân chính như thổ lộ tình cảm lại vô cùng ít ỏi.....

      Bất thình lình đáy lòng lan tràn cảm giácbi thương, cảm thấy hề mình, và cũng dần hiểu ra bản thân lại luôn muốn có được tình của , muốn thương mình như những người đàn ông bình thường khác, cóđược cuộc sống vợ chồng yên ổn hạnhphúc nhưn những gia đình bình thườngkhác.

      Lăng Bắc Hàn giật mình phát cứ đứng ở đó lẳng lặng nhìn mình, cũng ý thức được mình mới vừa mất hồn. Úc Tử Duyệt cũng sực tỉnh, cũng hề tới ngồi xuống sofa, cầm sách của mình lên yên lặng đọc.

      Sau khi Lăng Bắc Hàn ăn cơm xong, đứng lên thu dọn đồ : “Em về đây,chiều em phải lên lớp, buổi tối dì Vương đưa cơm tới cho !” Úc Tử Duyệtthu dọn hộp cơm xong, bình tĩnh với .

      Lăng Bắc Hàn cảm nhận được lạnh nhạt của , vươn tay nắm lấy cổ tay ÚcTử Duyệt : “Đau bụng cứ ở nhànghỉ ngơi..... có bảo dì Vương hầm canh cách thủy cho em, em uốngchưa?” Lăng Bắc Hàn mở miệng hỏi. Tối hôm qua, có gọi điện thoại cho dì Vương bảo dì ấy hầm cách thủy canh gừng táo đỏ cho .

      Lúc này Úc Tử Duyệt mới hiểu được ra canh kia là bảo dì Vương hầmcách thủy cho mình uống.

      đau, em uống rồi. Em saođâu, em về đây.” giãy khỏi tay lạnh lùng , nhưng Lăng Bắc Hàn đời nào chịu buông ra, ngược lại còn kéo xuống để ngồi bên cạnh mình.

      lại làm sai chuyện gì rồi sao? Em cho biết !” cố dùng giọng nhàng êm ái hỏi, cánh tay bá đạonhốt chặt hông , cằm đặt ở vai củacô.

      Hơi thở nóng rực phả vào bên tay khiếnthân thể Úc Tử Duyệt thoáng cừng đờ, câu hỏi của làm lòng rất chua xót, rất muốn la lối om sòm quát tháo lên cho hả dạ nhưng cuốn cùng vẫn cố gắng nhịn xuống.

      có gì, em về đây.” Mình có thể với ấy là mình cảm thấy ấy hề nhiệt tình với mình như mình nhiệt tình với ấy, vì vậy mà để bụng hay sao? Những lời như thế thểnào mở miệng ra được, Úc Tử Duyệtmình có sĩ diện, có tự ái riêng của mình.

      càng như vậy Lăng Bắc Hàn càng chorằng trong lòng có chuyện. Sáng sớm hôm qua sau khi bỏđi, cũng thèm quay lại thăm ,tối hôm qua bởi vì lại mất ngủđến tận khuya. Loại cảm giác này khiếnanh rất mòn mỏi, cảm thấy như mìnhkhông hiểu được nghĩ gì.

      Đúng thế, cũng giống như là bị trúng độc vậy, biết bản thân có khả nănghoàn toàn lòng hướng về , nhưngvẫn thể đè nén được phần tìnhcảm này. Cởi xuống lớp quân trang, cuốicùng cũng chỉ là người đàn ông bình thường.

      “Úc Tử Duyệt, em đừng để cho cứ phải phập phồng lo lắng!” Cảm giác này khó chịu, bị tình làm tổnthương lần, phải dùng thời gian mười năm mới có thể chữa khỏi, cho nên rất sợ!

      “Lăng Bắc Hàn! Rốt cuộc là ai khiến ai phải phập phồng lo lắng đây?” Úc Tử Duyệt bị lên án như vậy, xoay người lại trừng mắt nhìn , lòng chua xót mà rống lên .

      đối với mơ mơ hồ hồ như rơi vào trong sương mù. Huống chi, còn cóbạn trước, còn có người mẹ luôn luôn ưa thích mình, tất cả những thứ này trở thành nguyên nhân khiến cảm thấy bất an, khiến phải cả ngày lo lắng đề phòng.

      “Trong lòng em lo lắng?” Lần này Lăng Bắc Hàn hiểu được suy nghĩ trong lòng Úc Tử Duyệt nên nhìn , giọng hỏi.

      “Phải! em rất lo lắng bởi vì thái độ anhdành cho em lúc lạnh lúc nóng! trắngra là em! chỉ là coi em như người vợ hợp pháp mà thôi, chỉ thực nghĩa vụ của ngườichồng cho có lệ với em, phải sao?Tình của đặt hết cho Hạ TĩnhSơ vào mười năm trước rồi, gia nhậpquân ngũ cũng chỉ vì trốn tránh mà thôi! Bây giờ là quân nhân, còn đặt nặng tình cảm trai nữa......” Úc Tử Duyệt xong, thanh cũng trởnên uất nghẹn, giọng càng ngày càngnhỏ, nước mắt lã chã rơi xuống.

      coi như hiểu được tâm tư của , hiểu được muốn ra chỉ là tình yêubình thường của nam và nữ, trong lòngchợt cảm thấy áy náy, ôm vàotrong ngực đưa tay vuốt sau đầucô......

      “Là do em suy nghĩ nhiều thôi, đâu có lúc lạnh lúc nóng với em hồi nào, phải ngày hôm trước em còn nóilấy chịu được đơn và buồn tẻđó sao? theo , đúng là thiệt thòicho em quá.....” Lăng Bắc Hàn cố nén đaulòng, từng lời từng chữ với rất dịudàng.

      đừng nữa, em hiểu hết mà, tạiem tới kỳ kinh nguyệt, tâm tình ổn định, hay suy nghĩ lung tung.” Lời Lăng Bắc Hàn như lời nhắc nhởcho , có thể là do mình quá quan tâmanh nên mới suy nghĩ lung tung.

      Nhưng nhớ tới cuộc gặp mặt hôm qua giữa Hạ Tĩnh Sơ và mẹ chồng của ở quán trà, trong lòng lại càng thấy yên tâm.

      Lăng Bắc Hàn muốn gì đó lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên có người gõ. Úc Tử Duyệt vội vàng đứng lên, vào phòng là y tá, nhưng điềulàm cho Úc Tử Duyệt kinh ngạc đó khôngphải là y tá Lưu.

      y tá này hết sức bình thường, tỉ mỉ đo nhiệt độ cho Lăng Bắc Hàn, sau đó nóibuổi chiều có bác sĩ tới đây thực vật lý trị liệu cho Lăng Bắc Hàn.

      “Ủa sao phải là y tá Lưu kia chứ?” Sau khi y tá rồi, Úc Tử Duyệtnghi ngờ hỏi.

      đổi từ ngày hôm qua rồi.” lạnhnhạt , ra phải là do anhđổi, có thể là do bà Tiếu bị đoán ra được mưu, cho nên chủ động đổi y tá kia .

      Khẳng định đó là do bà Tiếu giở trò đằngsau, trong lòng Lăng Bắc Hàn vốn có phần hận bà, lúc này lại càng thêm thấtvọng.

      “Đổi gì chứ? Bộ thấy chột dạ rồi sao......”Úc Tử Duyệt vẫn còn nhớ chuyện tối hôm trước và y tá Lưu kia lôi kéo nhau, hậm hực xong cầm túc xách lênmuốn .

      “Em có ý gì!” Lăng Bắc Hàn bị lời của chọc cho tức gần chết, chẳng lẽ tronglòng , mình chính là cái loại đàn ôngmèo mả gà đồng kia sao?

      có, em về đây!” Úc Tử Duyệt xong, chịu mất mặt ở lại, cầm hộpcơm tính bỏ , cho rằng ít gần nhau như vậy cũng tốt, những ngày Lăng Bắc Hàn nằm viện sắp tới mình nên ngày nào cũng đến bám dính nữa.

      “Tối nhớ quay lại!” Lăng Bắc Hàn thấy khăng khăng muốn , tuy nỡ xa nhưng lại muốn ép buộc .

      “Tối nay em rãnh!” cố làm ra vẻ lạnh lùng .

      “Em đến vậy ai giúp lau ngườihả?” Lăng Bắc Hàn ngang ngược vớitheo bóng lưng .

      “Y tá ở đây nhiều như thế, ai cũng rấtchuyên nghiệp.....Em đây, cố gắnggiữ gìn sức khỏe!” Úc Tử Duyệt thỏa chínói xong, nhanh chân bỏ .

      “Úc Tử Duyệt! Em giỏi đến thử xem!” Lăng Bắc Hàn oán hận cái chân mình còn bị treo ngược lên, nếu sao có để đắc ý như vậy? Úc Tử Duyệt kiêu căng bỏ , đầu cũng chẳng thèm ngoái lại lần.

      Chín giờ tối, Lăng Bắc Hàn đợi mãi khôngthấy tới, lại nghĩ đến hơn mười giờ cômới tan lớp, chỉ có thể vừa xem sách vừađợi .

      Tới hơn mười giờ khuya, cũng thấy tới, trong lòng bắt đầu khôngyên, lo lắng xảy chuyện ngoài ý muốn.

      ***

      “Két......”

      “Đáng chết!”

      Úc Tử Duyệt tự lái mình chạy về phươnghướng bệnh viện, ai ngờ, nửa đường đột nhiên xông ra chiếc Lamborghinimàu xanh dương chặn trước đầu xe , may là thắng lại kịp lúc!

      Nhìn chiếc xe thể thao này, cần nghĩ cũng biết là ai, trong ánh sáng chói mắt, trông thấy bóng dáng cao ráo về phía mình, Úc Tử Duyệt tức giận bước xuống xe.

      “Lệ Mộ Phàm! Biết điều mau tránh ra cho tôi!” Úc Tử Duyệt tức giận trừng mắtnhìn Lệ Mộ Phàm đứng ngược chiều ánhsáng ở trước mặt cách đó xa lạnh lùng .

      Lệ Mộ Phàm từng bước từ từ tới phía , gương mặt đẹp trai chết người càng ngày càng ra ràng, nhưng ta còn chưa tới trước mặt , đưa tay kéo ôm vào lòng.

      Úc Tử Duyệt theo bản năng thối lui về sau: “Tôi muốn nhìn thấy cậu!Tránh ra!” thanh của cực lớn, lanh lãnh lan tỏa trong bóng đêm.

      luồng ánh sáng chói mắt chiếu lên bóng hai người, Lệ Mộ Phàm thắm thiết nhìn vẻ mặt chán ghét của , vộivàng bước nhanh đến phía trước, muốn kéo lại vào lòng, thế nhưng lạichụp hụt.

      “Á....” Thế nhưng lúc này Úc Tử Duyệt lại rơi vào lòng của người khác, theo bản năng la lên.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương132: Đòi nợ



      Lệ Mộ Phàm ngỡ ngàng nhìn Úc Tử Duyệt bị tên đàn ông có ngoại hình vạmvỡ kéo vào lòng, tay của còn hỗn xược choàng qua vai . Lệ Mộ Phàmnhìn thẳng tới khuôn mặt người đàn ôngnọ bằng ánh mắt sắc lạnh, cảm thấyquen quen hình như gặp ở đâu rồi thìphải.

      ......” Úc Tử Duyệt giùng giằng ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy mặt của tên đànông đó đột nhiên nữa.

      Phản ứng của cho Lệ Mộ Phàm nhận thấy rằng có quen với tên đàn ông này!

      ta quấy rối à?” Tên đàn ông nọ mở miệng, dùng thứ tiếng phổ thông trọ trẹ mà Úc Tử Duyệt khó có thể quên cúiđầu với .

      “À....Phải..... Lệ Mộ Phàm, cậu đừng tớiquấy rầy mình nữa!” Úc Tử Duyệt quay đầu nhìn về phía Lệ Mộ Phàm, vẻ mặtvốn này kinh ngạc ngay lập tức bị cơn tức giận thay thế, nổi sùng rốnglên quát.

      chẳng hiểu cậu ta cứ bám dính lấy mình để làm gì kia chứ, ràngdứt khoát với cậu ta từ lâu rồi thế nhưng cậu ta cứ lòng ôm hy vọng. Có điều,nhìn Lệ Mộ Phàm giờ phút này tronglòng cũng có hơi áy náy, vì cảm thấymình là người quá vô tình, chỉ trongthời gian ngắn hoàn toàn vứt bỏ cậu ta ra khỏi con tim.

      Lệ Mộ Phàm buồn bã nhìn người con mình bị tên đàn ông xa lạ ôm vào lòng, lạnh giọng nhìn tra hỏi giống như ông chồng đánh ghen: “ ta là ai? Cậu và có quan hệ thế nào?”

      “Là ai mắc mớ gì tới cậu! Á......” Úc Tử Duyệt còn chưa xong, đột nhiên bị ai đó kéo ngã về bên, cả người gầnnhư được nhấc bổng lên ....

      bỏ cậu ấy xuống!” Lệ Mộ Phàm trơmắt nhìn tên đàn ông kia ngang nhiên bếÚc Tử Duyệt ném lên xe đua của mình. vội bước nhanh tới phía trước,nhưng động tác của tên đàn ông kia lạicực kỳ nhanh nhẹn, chớp mắt cho chiếc xe đua phóng như tên bay!

      Lệ Mộ Phàm cũng vội vàng lên xe của mình, quay ngược lại phương hướng chạy đuổi theo.

      ***

      “Nè! là ai hả? cho tôi xuống!”Sau lúc kinh ngạc, Úc Tử Duyệt mới phát lúc này chiếc xe thể thao chạy khỏi mấy lốc đường, càng lúc càng xa bệnh viện!

      Người đàn ông nọ coi như nghelời , đôi mắt như đầm sâu nhìn thẳng vào kính chiếu hậu, nhìn chiếcLamborghini màu xanh sáng bóng đuổi theo trong đó mà nhếch miệng cườigiễu cợt, sau đó tiếp tục cho xe tăng tốc,giống như muốn tranh tài thi đua với chiếc xe của Lệ Mộ Phàm ở phía sau.

      “Nè! Lái chậm lại ! Vượt quá tốc độ rồi !” Úc Tử Duyệt bị dọa đến vội vàng thắtchặt dây an toàn, kinh hồn bạt vía nhìn tên đàn ông nọ vẫn ngừng gia tăng tốc độ, cũng nhìn thấy được xecủa Lệ Mộ Phàm đuổi theo ở đằngsau!

      Điên rồi! Hai tên điên này làm gì thế?

      lòng Úc Tử Duyệt Tâm nóng như lửa đốt, lo lắng Lăng Bắc Hàn tìm mình, muốngọi điện thoại cho nhưng phát hiệnđiện thoại di động bỏ trong túi xách ở xe!

      Quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, dưới ánh đèn mờ nhạt, miệng ta luôn gợi lên nụ cười lưu manh nhìn vô cùng nguy hiểm, giống như người xấunhưng cũng có vẻ giống. Bởi vì nhớ được người này từng chung với Lão Lục, trong lòng Úc Tử Duyệt càng bồn chồn yên. Nếu nhưng ngườinày cũng biến thái giống như thầy Thẩm, vậy ....

      Nghĩ đến đây, toàn thân đánh rùng mình cái, nghĩ lại chuyện lần đó mà vẫncòn thấy sợ, lại nhìn vào trong kínhchiếu hậu, Lệ Mộ Phàm bị ta bỏ rơi đoạn khá xa! Úc Tử Duyệt khỏi thầm than, kỹ thuật lái xe của tên đàn ông này vô cùng xuất sắc, phải biếtlà, Lệ Mộ Phàm lúc còn ở Mỹ cũng là môt tay đua xe chuyên nghiệp.

      Ngay lúc lo lắng chiếc xe thể thao nọ cũng dừng lại ở ven đường.Úc Tử Duyệt vội vàng cởi ra dây nịt an toàn, kéo mở chốt cửa muốn xuống xe, nhưng mở mãi cũng ra, “Anhmuốn gì? Cho tôi xuống xe!” phòng bịtrừng mắt nhìn nghiêng bên má củangười đàn ông nọ.

      Người nọ vẫn để ý , cầm lên gói thuốc lá hiệu Camel màu vàng nhạt, rút ra điếu sau đó châm lửa đốt.

      “Khụ khụ......” Trong nháy mắt mùi thuốc lá lan tỏa cả buồng xe, Úc Tử Duyệt tứcgiận ho khan, nhìn chằm chằm tên đànông nọ, “Rốt cuộc là ai? Tại saokhông cho tôi xuống xe?”

      Úc Tử Duyệt nhíu mày hung dữ hỏi, thếnhưng tên đàn ông này lại tà ác phunkhói thuốc về phía , “Khụkhụ......khụ......” Thuốc lá Camel nặng mùi khiến khó chịu ho sặc sụa đến suýtchảy cả nước mắt.

      Nhưng người ông trước mắt nhìndáng vẻ này của lại cảm thấy thú vịcười cười, giống như coi việc bắt nạt làm thú vui, “Tìm đòi nợ.” Người nọ từ tốn mở miệng, cười tà .

      “Đòi nợ?” Úc Tử Duyệt nghi ngờ hỏi, chợt nhớ ra tối hôm trước ta giúpmình trả tiền băng vệ sinh, khuôn mặtnhỏ nhắn khỏi đỏ lên, “Tôi….Tôitrả lại tiền cho !” xong, đôi tayđưa vào túi lục lọi.

      Nhưng lục lọi cả buổi cũng tìm được đồng nào!

      “Ví tiền tôi bỏ trong xe rồi! Ưmh......” Úc Tử Duyệt vừa mới ngẩng đầu lên, lời vừa dứt liền cảm nhận được mùi thuốc lá ập vào mặt, ngay sau đó, cảm giác như đôi môi của mình bị đôi môi lànhlạnh phủ lên.

      kinh ngạc trợn to mắt, gương mặt điển trai cực cool của người đàn ông phóng đại trong tầm mắt, cảm giác mấy sợi tóc mái của ta quét qua gò má của mình hơi ngưa ngứa....

      Người đàn ông ra sức hút lấy đôi môi hồng phấn non mềm mang theo mùithơm mát mẻ, tay giữa chặt đầu cho giãy giụa. Toàn thân Úc Tử Duyệt căng thẳng, tim đập loạn xạ quên cả thở.

      Bỗng chốc, trong đầu lên gươngmặt của Lăng Bắc Hàn, dùng sức đẩy lồng ngực người đàn ông kia, “Ưmh...”Lúc này, người đàn ông nọ cũng buôngcô ra.

      “Hừ....Đồ lưu manh!” Úc Tử Duyệt giơ tay vung tới bộ mặt cười xấu xa của người đàn ông, nhưng cổ tay lại bị ta bắt được, “Coi như trả nợ ......”Người đàn ông tà mị , con ngươi sâuthẳm dường như mang theo sức hấp dẫnkhiến người khác thể dời mắt.

      Trả nợ?

      Úc Tử Duyệt trong lòng tức giận nghĩ, hất tay của người nọ ra, bàn tay békhông ngừng lau miệng mình, “Nụ hôn của tôi chỉ đáng giá 34 đồng?” Úc Tử Duyệt thở hổn hển quát.

      “Vậy để tôi trả lại vậy?” Người đànông nghe lời , tà mị cười tiếng,đem đôi môi của mình nhích lại gần , Úc Tử Duyệt giơ tay đập vào mặt ta phát, nhưng ta lại dễ dàng tránh được, lắc đầu cười cười, khởi động xe.

      Grừ! Cái tên biến thái này!

      “Thả tôi xuống xe! Chồng tôi ở nhà chờ tôi đấy!” Úc Tử Duyệt tức giận vậy chứ trong lòng lại cực kì lo sợ, lo sợ biết tên đàn ông này làm gì mình!

      Người nọ vẫn lẳng lặng lái xe lời nào......

      ***

      Lăng Bắc Hàn liên tục gọi điện thoại choÚc Tử Duyệt, nhưng vẫn có người nghe máy, gọi về nhà cũ, người nhà nóicô đến bệnh viện rồi, nhà mới cũng sai người đến tìm nhưng vẫn có.Cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm LăngBắc Diệp giúp tay.

      Muộn vậy rồi, rốt cuộc ấy đâu? Nhớtới thầy Thẩm lần trước, người luôn bình tĩnh ung dung như cũng phải sốt ruột hận thể xuống giườngtìm !

      Sau khi nhận được điện thoại của Lăng Bắc Hàn, Lăng Bắc Diệp làm thêm giờ liền lên xe tìm chung quanh tung tích của Úc Tử Duyệt. Dường như tìmthấy chiếc xe màu trắng của Úc Tử Duyệt, định lái xe đến gần đó, ai ngờ, chiếc xe thể thao màu bạc đỗ trước xe , dừng lại bên cạnh xe .

      Sau đó, nhìn thấy Úc Tử Duyệt từ xe thể thao xuống, nhanh chóng vàoxe của mình, sau đó chiếc Bugatti Veyron màu bạc kia như tên lao vút ....

      Lòng đầy nghi ngờ lúc này Lăng BắcDiệp thấy Úc Tử Duyệt lái xe về hướng mình, nhưng xe của dừng lại ở chỗkhuất cho nên nhìn thấy, ngay sau đó Lăng Bắc Diệp lái xe theo chạy về phương hướng bệnh viện...

      Lúc tới bệnh viện sắp mười hai giờ,dọc đường , Úc Tử Duyệt thấy hơn mười cuộc gọi nhỡ của Lăng Bắc Hàn, cũng có của Lệ Mộ Phàm.

      Đến bây giờ vẫn biết người đàn ông khó hiểu kia là ai, cũng biết ta có phải là người qua đườnghay ! Trong lòng vẫn sợ hãibởi vì nụ hôn nguy hiểm vừa rồi, nhớ tớiLăng Bắc Hàn, trong lòng vô cùng áy náy.

      Nhanh chóng tới phòng bệnh, mang theo túi, nhàng đẩy cửa vào.

      Trong phòng bệnh, ánh đèn vàng sángtrưng, mùi thuốc lá nồng nặc khiến cônhíu mày, thấy Lăng Bắc Hàn ngồi trêngiường ngừng hút thuốc, lúc nhìnthấy , con ngươi bỗng trở nên phứctạp.

      vẫn chưa ngủ à?” có chútngượng ngùng chột dạ mở miệng.

      Lăng Bắc Hàn mặt thay đổi nhìn , đưa tay đến cái gạt tàn thuốc, dụi tắt tàn thuốc run rẩy kịch liệt trong tay. Trong khoảnh khắc nhìn thấy côbình an trở về, tảng đá lớn trong lòngcũng rơi xuống nhưng bởi vì về muộn, nên cũng vô cùng tức giận!

      Tại sao nghe điện thoại? Cố tình để mình lo lắng sao?

      đâu vậy?” thanh mặc dù bình thản, nhưng vô cùng nặng nề, cho thấy ràng vui.

      “Em tới khu học viện ăn khuya chút,điện thoại để trong xe...” Úc Tử Duyệtchột dạ , có thể cho biết Lệ Mộ Phàm lại tới dây dưa với mình sao?Lại còn thêm tên đàn ông xa lạ, hơn nữa người đàn ông đó còn cường bạo hôn mình!

      Giờ phút này, chỉ muốn chạy nhanh vào nhà tắm để đánh răng!

      ngượng ngùng , để túi xuống, đivào phòng tắm.

      “Tới đây!” Lăng Bắc Hàn ràng cảm thấy chột dạ, là người ngay thẳng, rất ít khi biểu như vậy, nhấtđịnh có chuyện gạt mình rồi! tứcgiận gầm .

      “Em tắm trước ....”

      “Tới đây!” Lăng Bắc Hàn kiên quyết cho từ chối , cho cơhội trả treo.

      Úc Tử Duyệt bị mắng trong lòngcàng luống cuống hơn, tới giườngbệnh của , “Rốt cuộc sao vậy?”Nhìn dáng vẻ lạnh lùng khác thường của , đúng là dọa người, Úc Tử Duyệt thấy sờ sợ.

      “A.....” Đúng cách giường tầm nửa mét, duỗi tay ra kích động kéo tới, bởi vì động tác quá mạnh, cái chân bị treo quơ quơ khiến cho giườngsắt rung động dữ dội.

      Thân thể rơi vào ngực , Lăng BắcHàn ôm thân thể của , cuối cùng trongtim cũng an tâm được ít, cúi đầumuốn hôn lại ngửi thấy sặc mùi thuốc lá.

      Camel? Hơn nữa là loại nhập khẩu!

      Tim như quặn lại, nghiêm túc mút lấy đôi môi , cẩn thận nghiên cứu mùithuốc lá xa lạ này, trong lòng càng thêmrun rẩy.....

      .... buông em ra... Em phải thaybăng vệ sinh...Khó chịu quá....” Úc Tử Duyệt nhìn vẻ mặt khác thường của , giọng .

      Lăng Bắc Hàn hoàn hồn, buông ra. tới kỳ, thể nào có chuyệnđó.... Trong lòng lại nghĩ... Có lẽ chỉlà cùng bạn cũ ăn bữa cơm mà thôi....Nhưng...Mùi thuốc lá Camel trênmiệng ....

      buông ra, Úc Tử Duyệt vội vàng xuống giường chạy vào phòng tắm.

      Lăng Bắc Diệp gọi điện thoại tới, cho biết những chuyện nhìnthấy, chỉ Úc Tử Duyệt bình an trởlại phòng bệnh, sau đó liền cúp điệnthoại.

      Úc Tử Duyệt đánh răng ba lần, dùng hơnnửa bình nước xúc miệng, giống như dùng mười phần sức lực để cọ rửa sạchmùi thuộc lá, nhanh chóng tắm rửa sạchsẽ rồi thay áo ngủ.

      Trở lại phòng bệnh thấy Lăng Bắc Hàn nằm xuống.

      Trong lòng hết sức muốn ngủ cùng , nhưng lại thể làm gì kháchơn là đến ghế sofa ngủ.

      Nửa đêm, Úc Tử Duyệt tỉnh lại vì đau bụng kinh, vậy nên mới phát ra, mình lăng từ ghế sofa xuống đất, “Lăng Bắc Hàn......” rên rỉ gọi tên .

      Lăng Bắc Hàn nghe thấy động tĩnh, lập tức tỉnh lại, bật đèn đầu giường, trông thấy mặc đồ ngủ ngồi đất!

      “Bắc Hàn.......Bụng em đau quá.....” Úc Tử Duyệt ngồi đất nhìn , mơ mơmàng màng làm nũng . Dáng vẻ đángthương như vậy càng khiến Lăng Bắc Hàn đau lòng.

      “Mau tới đây!” lo lắng gọi, nhìn cố hết sức bò dậy, tay ôm bụng về phía mình.

      Bàn tay túm lấy thân thể lạnh lẽo của lên giường, kéo vào trong chăn,đau lòng ôm chặt, đắp kín chăncho .

      “Đau bụng quá.......Đau chết mất......” vùi trong ngực làm nũng , cảmgiác bàn tay ấm áp của dò vào trongáo ngủ, ngừng xoa xoa lên vùng bụng mát lạnh của .

      Cảm giác ấm áp như có dòng nước ấm bốc hơi lên khiến thoải mái ít,càng ôm chặt hơn.

      được để ý em......” mơ mơ màng màng làm Lăng Bắc Hàn cười cười, rốt cuộc là ai để ý tớiai?

      “Úc Tử Duyệt!”

      “Hử?” bị thanh của đánhthức, Úc Tử Duyệt kinh ngạc nhìn gươngmặt tuấn tú thâm trầm của .

      “Sau này còn dám về muộn ?” Lăng Bắc Hàn trợn mắt nhìn người nào đó đãtỉnh lại chất vấn. Úc Tử Duyệt suy nghĩ,liền vội vàng lắc đầu, “ biết trướcđược!”

      “Dám cả gan lén lút với đàn ông khác, đánh chết em!” Lăng Bắc Hàn ôm , theo dõi gương mặt của , nửa đùanửa .

      Lời đùa này khiến toàn thân Úc Tử Duyệt sợ run lẩy bẩy, “Ối.... Em nào dám! dám, hơn nữa, em như vậy, trừ mấy tên biến thái làm gì có ai thích!”Úc Tử Duyệt cứng đờ , sau đó lại tự châm biếm bản thân.

      “Em dám biến thái hử? Lăng BắcHàn nâng cằm lên, trừng mắt nhìn gặng hỏi với sắc mặt tái mét.

      “À? Ưmh......” chợt hiểu ra bị ngậm lấy cái miệng của .

      Mùi thuốc lá nhàn nhạt quen thuộc, chứ phải mùi vị khiến người ta sặc sụa kia, Úc Tử Duyệt hưởng thụ nhắmhai mắt lại, mặc kệ hôn mình, cònchủ động đưa cái lưỡi ra, cùng quấn quýt, cánh tay tự giác quấn lên cổ , khom người đón .

      “Ưm......” Chỉ nụ hôn khiến toàn thân tê dại như vậy, cảm giác như có dòng nhiệt từ trong người tuôn ra, vừa buông ra nhịn được rên rỉ ra tiếng, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, Lăng Bắc Hànnhìn dáng vẻ mê ly của , môi mỏngkhông nhịn được mút hết nước miếng bên miệng .......

      “Chụt chụt” Tiếng hôn hít khêu ngợi khiến khuôn mặt Úc Tử Duyệt xấu hổ đỏ bừng, mở hai mắt ra nhìn mặt anhnói, “Ngủ ...” sợ mình lại đắm chìm trong kỹ xảo của , nhất là có thểcảm nhận được nơi lửa nóng của ,hơn nữa còn cứng rắn chống đỡ giữa hai chân mình.

      Mình vẫn chưa kết kinh mà!

      “Nếu em muốn làm gì?” Lăng Bắc Hàn ôm lấy buồn cười hỏi.

      “Lăng Bắc Hàn! xấu xa!” Úc Tử Duyệt đỏ mặt phồng má , cái chân vòng quanh hông , cánh tay cũng bá đạo ôm lấy nửa người củaanh, đặc biệt thích tư thế này, vừa an toàn vừa có thể cảm nhận được anhhoàn toàn thuộc về .

      Lăng Bắc Hàn cưng chiều cười tắt đèn.

      lúc sau, Lăng Bắc Hàn bị tiếng tinnhắn điện thoại đánh thức, phiền não cầm lên xem, thấy dáng vẻ người trong ngực vẫn cọ xát trong lòng mình, mọi phiền não trong lòng đều tan biến hết, cưng chiều cười mở điện thoại di động ra xem...

      Trong tin nhắn, hình ảnh đập vào mi mắt khiến cho khóe miệng cườicủa dần dần cứng ngắc......

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương133: Đừng phản bội


      Bức ảnh lắm, ánh sáng mờ mờhiển nhiên là do chụp lén. Nhưng người nào tấm ảnh cũng đều ràng.

      Trong hình, Úc Tử Duyệt bị người đàn ông nhìn mặt ôm trongngực, đứng trước mặt họ là Lệ Mộ Phàm.Sau đó là hình ảnh Úc Tử Duyệt bị ngườiđàn ông kéo lên xe, sau đó nữa là trong buồng xe, tiếp theo là hình ảnh haingười hôn nhau, dường như là chụp ở góc chính diện.

      Lăng Bắc Hàn cảm thấy từng cơn đau đớn lan tỏa như xé cõi lòng, trong đầuhiện lên hình ảnh tối hôm qua trở về có chút khác thường, ấy dối, tronglòng bị nỗi cay đắng xâm chiếm, thấyngười trong lòng cựa quạy vội vã tắt điện thoại di động.

      vẫn nằm trong ngực uốn éo mấycái sau đó ngủ lại.

      Lòng Lăng Bắc Hàn buồn bực nhìn chằm chằm vào gương mặt ngủ thoải mái của , trái tim bị ghen tuông nhấn chìm.

      Lý trí cho biết, có người cốtình ly gián mối quan hệ của .Nhưng người kia là ai? Mẹ của TiếuDĩnh vẫn là người bị tình nghi lớnnhất...

      Nhưng lý trí cũng cho biết, tốihôm qua quả bị người đàn ôngkhác hôn môi, nếu như là ngoài ý muốn,tại sao sau khi trở về lại dối mình? Lăng Bắc Hàn nghĩ như vậy, trong lòng càng thêm nhức nhối khó chịu.

      ra nên tin tưởng , nhưng lại tìm được lý do để thuyết phục chính mình.

      hồi chuông báo động vang lên trong lòng rằng: Người theo đuổi , chỉ có mình Lệ Mộ Phàm?

      Điều này giống như nhắc nhở rằng, , vẫn còn có rấtnhiều người thích!

      nắm được , tương tự cũng nắm được , thời gian vài tháng ngắn ngủn vẫn chưa đủ để bồi dưỡng tình bền vững.

      Nửa tỉnh nửa mê, Úc Tử Duyệt hết sức thoải mái tiếp tục cọ xát trong ngực LăngBắc Hàn, nghe thấy hơi thở quen thuộc,cảm nhận lồng ngực ấm áp cùng cánh tay có lực của , càng muốntỉnh lại.

      Lăng Bắc Hàn cúi đầu ngắm nhìn khuôn mặt bé của , mỉm cười chua xót,tất cả mệt mỏi đau khổ chỉ có thể nuốtvào lòng.

      “Ưmh......” Lười biếng ngáp duỗi lưng cái, Úc Tử Duyệt cuối cùng cũng từtừ tỉnh lại, ngẩng đầu lên, đối mặt vớikhuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của LăngBắc Hàn.

      Hàng râu xanh xanh càng khiến tăng thêm vẻ đẹp trai phóng khoáng màhoang dã, cùng với đôi mắt thâm sâunhư muốn nuốt chửng người ta vào đó,khiến tim đập nhanh bất thường, cảm giác giống như nhìn chăm chú như vậy từ lâu rồi.

      Là bởi vì nên mới nhìn chămchú như vậy sao?

      Úc Tử Duyệt thầm nghĩ trong lòng, thầm tự an ủi mình.

      “Dậy rồi à?” Lăng Bắc Hàn cúi đầu nhìncô hờ hững hỏi, trong giọng mang theo chút lười biếng, gợi cảm khiến người ta sợ hãi. Úc Tử Duyệt cảm thấycàng ngày sức hút Lăng Bắc Hàn đối với mình ngày càng tăng.

      “Biết rồi còn cố hỏi!” lại ngáp cái, sau đó lật người nằm lên ngực , hai tay nâng mặt , cẩn thận theo dõi gương mặt .

      , tại sao cứ nhìn chằm chằm em như vậy, có phải thích em rồi phảikhông?” chu cái miệng nhắn lênhỏi .

      Dáng vẻ thản nhiên của khiến Lăng Bắc Hàn thoáng yên tâm, thèmnghĩ đến cái tin nhắn kia nữa. Người đànông kia, điều tra sau, dám động tới người phụ nữ của Lăng Bắc Hàn này,cho dù ra tay, nhà họ Lăngcũng để yên.

      Đồng thời, ở trong lòng cũng lo lắngrằng mẹ gây cản trở bất lợi đối với Úc Tử Duyệt.

      “Thích?” Lăng Bắc Hàn nhếch môi cườihỏi ngược lại.

      nghĩ dáng vẻ này của hẳn là giễu cợt mình, trong lòng Úc Tử Duyệtrun lên bần bật, hai mắt vốn trôngmong liền cụp xuống chán nản, muốn lật người xuống, lại bị cánh tay nhốt chặt eo , tay khác giữ ót,sau đó há miệng hôn tới tấp lên môi .

      Mang theo cả đau lòng xen lẫn hồihộp, dùng hết sức để hôn , giống như muốn ăn sạch mới thỏa dạ.

      ấy hôn nhiệt tình như thế, hẳn là có thích rồi? Úc Tử Duyệt chua xót nghĩ thầm trong lòng, nhưng hôn trảlại . Lăng Bắc Hàn cảm nhậnđược nhiệt tình của , trong lòng lại càng an tâm, lại càng muốn trừng phạt qua nụ hôn này.

      Úc Tử Duyệt cảm giác như môi mình sắpbị cắn sưng lên, cảm giác hơi đaukhiến nhíu mày, nhắm mắt lại, chịuđựng nụ hôn điên cuồng của , LăngBắc Hàn, ấy sao vậy?

      “Ái.......Đau quá!” vừa buông ra Úc Tử Duyệt cau mày tức giận .

      Liếm liếm đầu lưỡi, thậm chí còn ngửi thấy mùi mằn mặn của máu, vẻ mặt khóhiểu nhìn , “Sáng sớm phát điêngì vậy hả? Em chọc giận gì ư?” Úc Tử Duyệt nhìn chằm chằm, hậm hựchỏi.

      Muốn xoay người xuống nhưng vẫnbá đạo ôm eo , để có cơ hội giãy giụa.

      “Úc Tử Duyệt, đừng phản bội .” nhìn , trong đôi mắt chan chứa nhiều điều phức tạp, trầm giọng nhấnmạnh từng câu từng chữ. Mùi vị bịngười khác phản bội, từng nếm thử mười năm trước. cũng hiểu mộtđiều, đó là càng càng quan tâm, chỉ sợ ngày nào đó Úc Tử Duyệtcũng giống như Hạ Tĩnh Sơ......

      Úc Tử Duyệt sững sờ nhìn , dường như nhìn thấy vẻ đau thương trênkhuôn mặt của Lăng Bắc Hàn, như vậy khiến rất đau lòng, “Lăng Bắc Hàn, làm sao vậy? Có chuyện gì ràng với em được ?” nângmặt lên khàn giọng hỏi.

      Trong ngực từng cơn đau đớn, hô hấp trở nên khó khăn, nhưng vẫn cười nhàn nhạt, “Chỉ là khuyên em đừng nên “ra ngoài vượt rào”, chúng ta là quânhôn đó!” Lời này giống như lời trêu ghẹo, nhưng lại khiến trong lòng Úc Tử Duyệt thở phào nhõm.

      “Lính thối! Làm em sợ chết khiếp! Vậyem cũng cảnh cáo .... Nếu dám léng phéng, em cũng tha cho !” Úc Tử Duyệt bướng bỉnh cọ cọgiữa hai chân , bá đạo .

      “Ưm...Em...” Nhóc còn này lại chọc giậnmình! Vốn buổi sáng là lúc mà Lăng BắcHàn có ham muốn mãnh liệt nhất, lại bịcô khiêu khích như vậy, trong cổ họngkhông kiềm chế được phát ra tiếng rên rỉ.

      “Bổn nương đây chỉ có mình Lệ Mộ Phàm theo đuổi đâu đó nha!” Úc Tử Duyệt nhớ tới người đànông mua thuốc lá tối hôm qua, khẽ nângcằm Lăng Bắc Hàn hả hê .

      biết những lời này giống như con dao khoét sâu vào tim Lăng Bắc Hàn, “Người đàn ông kia là ai?” nhịn được hỏi, giọng lạnhlùng cứng rắn làm Úc Tử Duyệt hơi hoảng.

      “À? Ai đâu, đàn ông nào?” cho cùng,mới tối hôm qua bị tên đàn ông cườnghôn , ít nhiều Úc Tử Duyệt cũng cảmthấy chột dạ, vội vàng né tránh. Nhưngtrong lòng thầm hài lòng, ít ra Lăng BắcHàn cũng khẩn trương về mình.

      “Tên đàn ông khác ngoài Lệ Mộ Phàm!”Lăng Bắc Hàn lạnh nhạt , hai cánh tay càng siết chặt eo của !

      Giờ phút này tâm trạng Lăng Bắc Hàn khẩn trương ngớt, dường như chỉsợ thay đổi, dù sao, đối với đôi mươi hoạt bát sáng sủa như vẫncòn bồng bột nông nổi, tràn đầy lôi cuốn và hấp dẫn.

      người rất Men, rất bản lĩnh, rất báđạo, dáng vẻ hút thuốc lá Camel rất đẹp trai!” Đầu óc Úc Tử Duyệt linh hoạt định hình cái, cảm thấy người đàn ông kia có toan tính gì đó với mình, có lẽ chỉ là người đường trêu chọc mà thôi.

      Chỉ vậy thôi mà cũng có thể khiến LăngBắc Hàn uống chút dấm chua, coi như cũng tệ.

      Quả nhiên, sắc mặt xanh mét, “Tên gì?” Lăng Bắc Hàn gần như rống lên hỏi,nhất là khi nghe thấy vẫn ca ngợi người đàn ông kia, trong lòng càng thêm khó chịu đau khổ.

      Giống như chiếc xe lu “ùngùng” cán qua trái tim.....

      “Tên là, tên là... cho biết đâu! Dù sao cũng Man hơn , bản lĩnhhơn , bá đạo hơn , vô cùng có phong vị đàn ông và quan trọng nhất là, ta còn trẻ tuổi hơn á!” Úc Tử Duyệt xấu xa tiếp tục .

      như thế, nhưng lại tưởng làthật, đau đớn tràn ngập trong lòng, anhhung hăng lườm cái, giữ chặt đầu , hung hăng hôn . Lần này, hung bạonhư sói, bá đạo mà thô lỗ, hung hăng chà đạp cái miệng của .

      Úc Tử Duyệt ràng cảm nhận được anhđang tức giận, hơn nữa còn trừngphạt mình, cảm nhận được toàn thân run run, ngực khỏi hồi đau lòng. vươn đầu lưỡi ra dịu dàng đáp lại nồng nhiệt của , tựnhư an ủi.

      Đừng phản bội ....Đừng phản bộianh.....

      thanh từ đáy lòng ngừng vọng về, nhắm mắt lại mút lấy môi ,mút lấy hơi thở duy nhất thuộc về .

      Sau nụ hôn trừng phạt này, hai môi củaÚc Tử Duyệt hoàn toàn sưng lên, nhưng chợt phát ra, dường như hốc mắtLăng Bắc Hàn hơi đo đỏ.

      vừa nặng nề thở dốc vừa nhìn , biết nên thế nào, Lăng BắcHàn cũng nhìn , đôi môi sưng đỏ,gương mặt phớt hồng, cùng với đôi mắtđầy sương mù.

      “Em dám “vượt rào” thử lần xem!” Cuối cùng thản nhiên cười, ngắt cái mũi của cưng chiều .

      “Thử thử, tưởng em sợ à? Dù sao em cũng phải là người phụ nữ đầu tiên của , em cảm thấy mình rất thiệt thòi!” Úc Tử Duyệt thở hổn hển, đùa giỡn , ngay sau đó, thừa dịp chú ý liền xuống giường.

      “Úc Tử Duyệt! Em......” Lăng Bắc Hàn bịcô chọc ngoáy như vậy càng buồn bựchơn rống to lên, lảo đảo chạy vàotoilet, ở cửa còn nghịch ngợm làm mặtquỷ với .

      Lăng Bắc Hàn cười cười chua xót.

      Lúc Úc Tử Duyệt đánh răng, đột nhiênlại nhớ tới điều mình vừa mới , phải người phụ nữ đầu tiên của , dường như phản bác....

      Trong lòng đau xót, trong đầu lên khuôn mặt của Hạ Tĩnh Sơ, như vậy ,người phụ nữ đầu tiên của là HạTĩnh Sơ sao?

      Úc Tử Duyệt! được nghĩ vậy!Chuyện trước đây coi như qua, quantrọng là sau khi cưới, sau khi cưới ấy làm gì quá giới hạn là được rồi.

      nhìn chằm chằm mình trong gương,tự nhủ như vậy, nhưng trong lòng vẫncảm thấy chua xót, Hạ Tĩnh Sơ kia là cái gai trong ngực , khiến thểkhông để ý.

      Mấy ngày sau, hai người ngoài mặt quả thực rất yên ả, chân trái Lăng Bắc Hànđã tháo bột, đùi trái vẫn để lại mộtvết sẹo dữ tợn, cẳng chân vẫn tiếp tục cần điều trị vật lý trị liệu.

      Về phần người đàn ông trong tấm ảnh kia, nhờ Lăng Bắc Diệp thăm dò.

      Tư Đồ Ngạn, 28 tuổi, người đàn ông mang quốc tịch HongKong, chủ tịch tập đoàn đầu tư quốc tế Thiên Thành ở HongKong, gần đây liên tục xuất hiệntrong nước, có quan hệ làm ăn với tập đoàn của Lục Khải Chính.

      Theo Lăng Bắc Diệp điều tra, Úc TửDuyệt cùng Tư Đồ Ngạn trước đây quen biết, bởi vì nhà họ Úc khôngcó hợp tác với người họ Tư Đồ ở HongKong. Lăng Bắc Hàn quan sát mấyngày nay Úc Tử Duyệt cũng hết sức bìnhthường, ngoài Nhan Tịch, dường như hề gặp bất kỳ ai.

      Nguồn gốc của tin nhắn kia, lại thể tra ra được, chỉ biết là ở quán tạp hóa ven đường, thể xác nhậnđược thân phận của đối phương. Mặc dùkhông có chứng cớ, Lăng Bắc Hàn vẫncảm thấy là do Tiếu Dĩnh gây nên.

      “Nước nóng đun xong rồi, chuẩn bị .....” Sau bữa cơm chiều, Lăng Bắc Hàn muốn tự mình rửa tắm, có thể chống gậy xuống đất lại, Úc Tử Duyệt chăm chỉ pha nước ấm cho ,lúc này đứng ở cửa phòng tắm với .

      Lăng Bắc Hàn gật đầu cái, muốn xốc chăn lên, tiếng chuôngđiện thoại vang lên khiến sắc mặt anhchùn xuống.

      Úc Tử Duyệt vẫn nhớ mang máng tiếng chuông điện thoại này, dường như trướcđây từng nghe qua.

      “Xuống dưới mua bao thuốc giúp !”Lăng Bắc Hàn nhìn đứng ở cửa phòng tắm trầm giọng .

      “Hút thuốc cái gì! cho phép hút thuốc! mau nghe điện thoại !” ÚcTử Duyệt bước nhanh đến phía trước,tức giận .

      “Bảo em mua em mua , nhiều làm gì!” Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm, nghiêm túc , chuyển trạng tháiđiện thoại về im lặng.

      quát cái gì?” Úc Tử Duyệt thấy tháiđộ tức giận của , nhịn đượchoài nghi cú điện thoại kia... nhớ cólần nghe thấy tiếng chuông điện thoại kia, động tác lập tức giống lính đặccông chạy ra ngoài phòng ngủ nghe.

      Lăng Bắc Hàn sắp bị cái tính bướng bỉnhcủa làm cho tức chết rồi, “Mau điđi....” xuống giọng , gần như là cầu xin, Úc Tử Duyệt cau mày băn khoăn ra khỏi phòng bệnh.

      giây trước khi điện thoại tắt, vẻ mặtanh khi nghe điện thoại rất nghiêm túc, càng ngừng gật đầu “Được, hiểu! Tôi chú ý!” Nghe đến tên củaLục Khải Chính, hai hàng lông mày củaLăng Bắc Hàn nhíu lại thành lằn sâu hoắm.

      Sau khi cúp điện thoại, mệt mỏi dựa vào đầu giường, hơi ngửa đầu, hít thở sâu, trong đầu lên hình ảnh của và Lục Khải Chính chơi đùavới nhau từ tới lớn. Sau khi bìnhtĩnh mấy giây, mới cúi đầu xóa bỏ sốđiện thoại vừa nhận.

      Sau khi Úc Tử Duyệt mua thuốc trở lại, phát vẻ mặt của Lăng Bắc Hàn vẫnbình thường, dường như cũng quên hỏi người vừa rồi gọi điện là ai.

      “Trong cửa hàng có nhiều loạithuốc lá, em xuống dưới mua! Nhưng biết hút loại nào, cho nên lấyđại bao Trung Hoa.” Úc Tử Duyệtvừa thở vừa , vẫn chưa quên vừa rồi còn tức giận với mình.

      “Muốn thay đổi khẩu vị......” Lăng BắcHàn nhìn cười , vén chăn muốnxuống giường.

      “Nè! từ từ thôi!” Úc Tử Duyệt thấy xuống giường, liền vội vàng bướcđến, đưa cái nạng cho , sau đó muốntiến lên đỡ , “Chồng em có yếuớt đến vậy, chân cũng có thể đứng lên!” Lăng Bắc Hàn đứng lên bằng chân, cười với .

      Úc Tử Duyệt liếc cái, khỏi thầm than thở, thể trạng của Lăng Bắc Hàn tốt, mấy ngày qua có rèn luyện thân thể, ngày ngàychỉ biết nằm giường ngửa mặt lên trời.

      Nhìn mình chống gậy vào nhà tắm, lập tức cũng theo vào.

      Phòng tắm cho bệnh nhân cũng là sang trọng, cái bồn tắm cũng thuacác ở nhà bọn họ “ cẩn thận mộtchút! đất rất trơn đấy!” Úc Tử Duyệt nhìn dáng vẻ nhanh của ,chỉ sợ cẩn thận trượt chânngã.

      “Giúp cởi quần áo!” Lăng Bắc Hàn đứng cạnh bồn tắm, từ cao ra lệnhcho Úc Tử Duyệt, giống như Đế vương ralệnh với phi tần. Khuôn mặt nhắncủa Úc Tử Duyệt đỏ lên, “ biết cởi sao!” trợn mắt nhìn trả treo.

      Nhưng vẫn bước lên bước, đứngtrước mặt , đưa tay cởi từng chiếccúc áo bệnh nhân, khuôn ngực trầntrụi rắn chắc của lên trước mặt , khiến khuôn mặt càng thêm đỏ ửng.

      Trong phòng tắm, sương mù bốc hơi,yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe thấy tiếng rào rào của nước chảy, còn có tiếng hô hấpnóng bỏng của cả hai....

      “Quần....... tự mà cởi!” Suốt mấyngày qua cùng hoan ái, ngược lại càng thêm dè dặt, có chút được tựnhiên, định xoay người rời , nhưng Lăng Bắc Hàn đưa tay giữ lại.....

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương134: Giữ vững phòng tuyến


      Lăng Bắc Hàn nhìn khuôn mặt ửng hồng cùng ánh mắt né tránh ấy của mà anhcảm thấy vui. Mấy ngày nay, tháiđộ dịu dàng của đối với khiếnanh cảm thấy dường như là chánanh.

      “Chân bị thương chứ phải làtay, tự mà cởi!” Úc Tử Duyệt cúi thấpđầu, tức giận thầm, nhịp tim khôngtự chủ tăng vọt lên. vẫn còn sức hút mãnh liệt như vậy, chỉ cần thấy hơi thởrừng rực phái nam như vậy cũng đủ khiến đỏ mặt tim run rồi.

      “Tại sao? nhiệt tình lúc trước với đâu rồi?” Lăng Bắc Hàn cố nén ghentuông trong lòng, nâng mặt lên, nhìnthẳng vào , chuyện tỉnh rụi giốngnhư đùa giỡn. Nhưng Úc Tử Duyệtkhông hề phát ra rằng lúc này rất đau khổ.

      rất muốn , phải là thích phụ nữ nhiệt tình hay sao? Nhưng lại mở miệng được,“ hiểu gì, tắm nhanh lên kẻo nước nóng nguội !” Úc Tử Duyệtvuốt ve tay , lui về phía sau, ra ngoàiđóng cửa.

      Lăng Bắc Hàn tức giận kéo trở lại, nhưng bởi vì chỉ đứng bằng chân nên mất thăng bằng, cả hai ngườicùng ngã xuống.

      “A......” Úc Tử Duyệt cảm giác thấy ngườimình ngã về phía sau liền hét lớn, may mà phản ứng của Lăng Bắc Hàn nhanhnhẹn đưa tay ra đỡ, chống vào thành bồn tắm nên bị đụng vào eo cũng bị đụng đến chân.

      Úc Tử Duyệt sợ hãi hai tay ôm chặt lấyeo của , mặt dán vào ngực , LăngBắc Hàn nhìn dáng vẻ hoảng sợ của , trong lòng bỗng muốn trêu chọc chút, “Á....” Cánh tay chống bên bồn tắmbuông ra, nửa người lui về phía sau, “Rầm...” Nửa người ngã vào bồntắm, hơn nửa lượng nước bị tràn ra ngoài, bọt nước bắn lên tung tóe thấm ướt cả áo ngủ của Úc Tử Duyệt.

      “Lăng Bắc Hàn! ......” Úc Tử Duyệtnhìn áo ngủ ướt nhẹp dính ngườimình, tức giận giùng giằng muốn bò dậy,đôi mắt phóng lửa của Lăng Bắc Hànnhìn thẳng vào , bởi vì dính nước mà để lộ ra những đường cong hấp dẫn.

      mặc áo lót!

      Nhìn hai bầu ngực run rẩy trước ngực , đây là phản ứng đầu tiên của .

      Úc Tử Duyệt giùng giằng đứng lên, tức giận nhìn người mình bị ướt nhẹp, cũng nhìn thấy nửa thân dưới của bị ướthết, còn chân bị thương gác lên thànhbồn tắm, lo sợ bị đụng phải ở đâu đó, vội vàng ngồi xổm xuống xem xét.

      “Chân này thể để ngấm nướcđược đâu!” vội vàng , đem chântrái bị thương của kéo ra ngoài bồntắm.

      “Mau tắm giúp !” Lăng Bắc Hàn thấy vì mình mà sốt ruột, trong tim thoảimái ít, ra lệnh với , Úc Tử Duyệtliếc cái, xắn tay áo lên, nghiêng người đưa tay bắt đầu cởi quần ra.

      Lăng Bắc Hàn phối hợp nhấc eo, phối hợp giúp cởi quần mình xuống. Úc Tử Duyệt nhìn sớm dựng lều, bỗng nhớ tới hình ảnh khi cả hai triền miên ởbên nhau, trái tim bé lại “thùngthùng” nhảy lên, sương mù bốc hơi, cảm thấy mặt mình đỏ lên rỉ máu.

      Lăng Bắc Hàn ngồi dậy, chân gác lênthành bồn tắm, chân khác cuộn lạibên trong.

      “Em cũng vào đây!” nhìn áo ngủ màutrắng in họa tiết hoạt hình ướt nhẹp,Lăng Bắc Hàn ồm ồm , trước ngực dường như ướt đẫm, dường như có thểnhìn thấy nụ hoa non mềm, điều này khiến khó có thể giữ được tự chủ.

      “Đừng!” Khuôn mặt nhắn của Úc Tử Duyệt đỏ bừng, nào ngờ Lăng Bắc Hàn đùa dai vẩy nước lên người .

      “Á.....Lính thối này! .....” Nhìn áo ngủ bị ướt hết, Úc Tử Duyệt tức giận hét lên,cũng tạt nước lên người .

      Đợi cho đến khi quần áo ướt sạch sànhsanh Úc Tử Duyệt mới ý thức được,cùng chơi trò tạt nước quả là thua thiệt, bởi vì Lăng Bắc Hàn khôngmặc quần áo! Nhưng còn sao?

      Tóc dài, cả quần áo ngủ, toàn bộ ướtđẫm!

      Nhìn khóe miệng Lăng Bắc Hàn cong lên giảo hoạt cười hài lòng, Úc Tử Duyệt tức đến nỗi chỉ có thể trừng mắt nhìn ,“Còn mau vào, coi chừng bị cảmlạnh!” khẽ động đậy gương mặttuấn tú nhìn cười .

      ! Cố! Tình! Phải! !” Mấy chữnhư rặn ra từ kẽ răng, Úc Tử Duyệt hung tợn trừng mắt nhìn , nghiến răngnghiến lợi .

      Lăng Bắc Hàn nhìn dáng vẻ tức giận củacô, toàn thân ướt đẫm, đường cong lộ ra, cúi đầu cười ra tiếng, sau đó ném cho ánh mắt hả hê: Cố ý đấy, sao nào?

      Úc Tử Duyệt nhìn dáng vẻ hả hê của , hận thể bước đến lấy quần nhét vào miệng , nhưng cũng nhanhchóng cười duyên trả lại , sau đó đưatay cởi từng chiếc cúc áo ngủ ra.

      Da thịt mềm mại trơn bóng như mỡ đông dần dần lộ ra, theo vạt áo mở rộng,hai bầu ngực tròn đầy mượt mà như ẩnnhư , sau đó là chiếc bụng gợi cảmbằng phẳng chút mỡ thừa. cái rốn đáng còn đọng vài giọtnước trong suốt, dưới ánh đèn tản ra thứ màu sắc ái muội.

      Thân thể non nớt uyển chuyển dần xuất trước mắt, yết hầu Lăng Bắc Hàn tự chủ run rẩy, Úc Tử Duyệtngượng ngùng cởi quần áo ngủ xuống,khuôn mặt đỏ bừng nhìn người ngồi trong bồn tắm, da thịt màu đồng săn chắc, vóc người tuyệt mỹ, toàn thânLăng Bắc Hàn tản ra loại cảm giáchoang dã mà đầy gợi cảm khiến côkhông nhịn được nuốt nước bọt ừng ực.

      Chỉ cảm thấy hai chân ngừng run rẩy, nhưng chỉ cần nhìn như vậythôi mà cả người mẫn cảm kích động ngớt...

      cảm thấy, đối với , mình càng ngày càng háo sắc rồi, cũng càng ngày càng thể nào điều khiển được trái tim của mình.

      Thân thể thon dài uyển chuyển nhưthiếu nữ ra trước mắt, ánh mắtnóng bỏng của Lăng Bắc Hàn bị hấpdẫn dời được, trong đầuthoáng lên hình ảnh lúc tắmtrong lều ở doanh trại, màn kiềudiễm như hoa này....

      Trong lòng cũng rung động theo.

      Lúc này người chỉ mặc chiếc quần lót màu trắng. đáy quần lót vẫn là họa tiết hoạt hình, mà con hồ lynày lại đúng vị trí thần bí của .

      khắc này, Lăng Bắc Hàn kích động muốn đuổi nó , giống như thứ gì đó của mình bị con hồ ly hoạt hình này chiếm đoạt vậy! Chỉ là lúc hoàn hồn lạithấy suy nghĩ này của mình buồncười.

      Mình....Lại ghen với con vật hoạthình?

      Úc Tử Duyệt chậm rãi về phía , ngồi xổm bên cạnh bồn tắm, cầm khăn lông lên chà lưng cho .....

      Lăng Bắc Hàn sải cánh tay kéo vào trong bồn tắm, để đứng sau lưng mình!

      Động tác của mạnh mẽ khiến bọt nước bắn lên, phát ra thanh rào rào, nhiệt độ trong phòng tắm ngày càng tăng cao, nghe tiếng nước thế này khiến tự chủ nhớ tới lần từngmuốn trong bồn tắm lần trước....

      “Đờ người ra đó làm gì, mau lau người cho !” Lăng Bắc Hàn cảm giác sau lưng chậm chạp có động tĩnh, trầm giọng ra lệnh.

      Úc Tử Duyệt hoàn hồn, mới phát racuối cùng mình lại nghĩ điều nênnghĩ với Lăng Bắc Hàn rồi! Khuôn mặtnhỏ nóng giận, cầm khăn lông chà lưnganh.

      Da thịt bóng loáng, lên màu da khỏe khoắn, sống lưng bắp thịt ràng, chút thịt thừa. nghiêm túc chuyên tâm chà lau từng tấc da tấcthịt cho , trong mắt tràn đầy tình say đắm.

      “Lăng Bắc Hàn, lính mười năm rồi sao?” Úc Tử Duyệt vừa lau vừa tángẫu, phát ra mình biết rất ít về , bình thường toàn cùng bà nội chuyện trời đất, bà nội rất tự hào mỗikhi kể lại cho nghe chuyện của Lăng Bắc Hàn.

      Lăng Bắc Hàn ngờ quan tâm đến chuyện của mìn, khóe miệng khẽnhếch, “Từ ngày nhập ngũ đến nay vừatròn mười năm rồi.” Lăng Bắc Hàn nhíumày chỉ hừ hững , ra trong giọngnói có mang theo chút tự hào.

      Nhớ lại quá khứ, hối hận vềlựa chọn vào mười năm trước.

      “Có phải bởi vì chị ta......Nên mới đilính?” Úc Tử Duyệt thấp thỏm hỏi, “Á....”Ai ngờ đột nhiên xoay người, kéo vào trong ngực.

      “Có phải em rất quan tâm đến quá khứcủa đúng ?” cúi đầu, hai mắt thâm trầm nhìn , Úc Tử Duyệtcũng nhìn gật gật đầu.

      “Nguyên nhân tại sao trước đây ấy chia tay, có lẽ ít nhiều gì em cũng nên biết. Tham gia quân ngũ là lý tưởng từ đến lớn của , cũng là nhiệthuyết chảy trong mỗi người đàn ông nhàhọ Lăng! Mười năm trước, Hạ Tĩnh Sơ bảo từ bỏ lý tưởng nhập ngũ, ấy sợ tham gia quân ngũ rồi, dần dần bỏmặc ấy...” Lăng Bắc Hàn nhìn Úc Tử Duyệt từ tốn .

      Úc Tử Duyệt tựa vào trong ngực , lẳng lặng lắng nghe, “ ấy mà từ bỏ, thậm chí còn đưa ấy bỏ trốn, cuốicùng, ấy lại bị mẹ mua chuộc....”Lăng Bắc Hàn nhìn Úc Tử Duyệt lại nóitiếp.

      Chuyện từng xảy ra, muốn thêm, cũng muốn nhớ lại,“Mười năm, có thể thay đổi rất nhiềuthứ, Úc Tử Duyệt, tự biết bây giờmình đối với ấy sớm buông tay, em hiểu chưa?” nhìn , trầm giọng kiên định .

      Trong lòng Úc Tử Duyệt cảm động, lại đau lòng thay cho , vì Hạ Tĩnh Sơ mà từ bỏ lý tưởng tham gia quân ngũ, lạicòn muốn bỏ trốn với chị ta. Nhưng cuối cùng lại bị chị ta phản bội! Lúc đó chắclà rất đau lòng rồi......

      Cho nên suốt mười năm qua, tình cảnh dành cho người nhà lúc nào cũng lanh nóng, thậm chí còn ít khi trở về.

      nhìn , như có điều suy nghĩ gật đầu.

      “Được rồi, sau này em hỏichuyện lúc trước của nữa!” bậtcười bợ gương mặt tuấn tú của cười .

      ra , cõ lẽ mẹ chỉ là muốn tốt cho ..... cũng đừng nên quá khắc khe với mẹ, dù sao cũng là mẹ mà!” Úc Tử Duyệt nhớ lại gần đây mẹ chồngđối xử với mình rất tốt, liền tốt trướcmặt Lăng Bác Hàn.

      Chỉ thấy con ngươi Lăng Bắc Hàn trầm xuống, thoáng vẻ phức tạp, “Đếnlượt tắm cho em!” tà mị cườimột tiếng, sang chuyện khác, bàn tay chuẩn xác bao lấy hai hai khốn tròn mềm mại trước ngực .

      “A..........Buông ra!” Úc Tử Duyệt cúi đầu, cầm cổ tay của , tức giận ,Lăng Bắc Hàn đâu chịu bỏ qua cho , tay khác giữ chặt hông , để quay lưng lại với mình, ngồi giữa haichân .

      Vật nóng bỏng cứng ngắc chống đỡ phía sau, Úc Tử Duyệt đỏ mặt, chân tay động đậy, lại cảm thấy chẳng những khôngđẩy được ra, mà còn khiến vật kianhư nước chảy thuyền trôi, dần dần xâmnhập vào nơi bí mật của !

      Bàn tay to lớn của xoa nắn nơinụ hoa mềm mại trước ngực , “Cho ....” kề sát bên tai nỉ non ,giọng khàn khàn gợi cảm, hô hấpnóng hổi phả vào nơi mẫn cảm khiếntoàn thân Úc Tử Duyệt run lên.

      ..... được......” lắc lắc đầulia lịa, lần này kiên quyết phải phòngthủ, thể để được như ý!

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương135: Màn khiêu vũ nóng bỏng



      đáng ghét này, dám nghĩ mộtđằng nẻo! Đôi tay mang tínhtrừng phạt của Lăng Bắc Hàn xoa bóp bầu ngực mềm mại của , ác ý trêu chọc.

      “Lăng Bắc Hàn....... được ép buộc em!” Nhìn hình ảnh xoa nắn ngực mình phản chiếu ở trong gương, Úc Tử Duyệt cảm thấy như máu trong người cũng sôi trào lên.

      Nhưng cũng muốn lại khiến choanh nghĩ mình là loại phụ nữ dâm đãng!

      “Ép buộc? Lần đó ép buộc em sao?”Lăng Bắc Hàn dừng tay lại, cúi đầu khàn giọng bên tai , trong thanhmang theo tức giận .

      ......” Úc Tử Duyệt thở hổn hển kháng nghị, vật nam tính cứng ngắc của cứ mơn trớn chỗ đó của , cảm giác ngưa ngứa khó chịu quen thuộc cùng với khoái cảm bồng bềnh lâng lâng khiến khổ sở chỉ muốn nhanh chóng tiến vào, để được hưởng thụ cái cảm giác tuyệt vời cắn rứt con tim kia.

      Lăng Bắc Hàn nhìn gương mặt mê ly của trong gương, hiểu ra động tình.

      Hai tay ác ý buông vật mềm mại củacô ra, cầm khăn lông lau người ,hạ thân vẫn ngang tàn chống đỡ giữachân . Trước ngực mất âu yếmcủa , tức giận, bất mãn, nhưng lại làm gì được.

      cần tắm, tự em tắm được!” tức giận , đoạt lại khăn lông, loạn xạ lau người mình, thân thể dịch chuyển ngồi đối mặt với .

      Sau đó cầm bông tắm, đổ sữa tắm, khôngbiết là vô tình hay cố ý mà động tác lau chùi thân thể lại đẹp đến mê người.Bông tắm tràn đầy bọt lướt qua đỉnh núi hồng nhuận của , tư thế mê người như người như vậy trong mắt Lăng Bắc Hàn như thể vuốt ve chính mình!

      Úc Tử Duyệt cảm nhận được ánh mắt thẳng thắn kia, hoàn toàn chứa đầy dục vọng, nhất là vật ngang tàng như nhưhiện giấu dưới nước kia... nhìn nó,nuốt ngụm nước bọt, mặt đỏ bừngbừng.

      Lăng Bắc Hàn cảm thấy nếu mình giải quyết ngay tại chỗ sựkhông phải là đàn ông!

      tự nhận mình sai nhưng quyến rũ đúng là sai lầm rồi! hung tợn lườm cái, ánh mắt kia giốngnhư sói xám gặp tiểu bạch thỏ, hậnkhông thể nuốt xuống bụng.

      Úc Tử Duyệt dường như vẫn chưa nhận thấy được ánh mắt đói khát của Lăng Bắc Hàn, bông tắm lướt qua nơi nhạycảm hồng phấn của từng đợt từng đợt khiến toàn thân vừa tê dại vừa rungđộng.

      Trong lúc đôi tay bé của di chuyển xuống dưới, trượt đến dải đấtthần bí kia trán Lăng Bắc Hàn xuống mọt giọt mồ hôi, cánh tay sắtrốt cuộc bắt đầu hành động, vòng chặtcái eo trơn mềm mảnh mai của kéo vềphía mình!

      “A...... ......” Úc Tử Duyệt bừng tỉnh,thân thể vững, hai chân theo bảnnăng quấn lấy vòng eo to lớn của ,mở miệng gắt gỏng, “Ưmh......” Lăng BắcHàn nhịn được hôn lên đôi môinon mềm của .

      Mạnh mẽ mút lấy đôi môi non mềm của thôi chưa đủ, càng muốn cắnxé nó vào trong bụng! cũng nhịn rung động trong lòng, bắt đầu nhiệt tình hôn trả .

      Bàn tay chậm rãi đưa đẩy cái eo nhắn của , khiến cho nơi mềm mại kiacọ xát vào nơi kiên cứng của , mấy ngày đè nén liên tiếp khiến nhịn được, nhanh chóng dùng sức!

      “A.....Đau.....Căng quá!” Đáng chết! Chưachi cho vào trong khi mình còn chưa sẵn sàng, lập tức vào trong nước như vậy! Úc Tử Duyệt nhíu mày,cúi đầu, hung hăng cắn lên bả vai cứngrắn của .

      “Hự......” Từ bờ vai cùng dưới thântruyền tới cảm giác đau nhói khiến người ta hít thở thông, Lăng BắcHàn vừa đau đớn vừa vui sướng chìmnổi, giác quan bị kích thích vô cùng,khiến càng thêm bành trướng....

      nhịn được nữa, hung hăngtiến vào nơi sâu nhất của , chỉ trong chốc lát, tiếng nước chảy ào ào hòa cũng tiếng nước động mạnh mẽ trong phòngtắm, hơi nước cùng sương mù phủ mờmặt gương.

      Hình ảnh trong gương mơ hồ, đôi nam nữ kích tình giao hoan, khiến ngườita đỏ mặt tim run...

      Sau khi xong chuyện, Úc Tử Duyệtkhông còn hơi sức nằm trong ngực LăngBắc Hàn, mặc cho cầm máy sấy hong khô tóc cho mình.....

      “Khốn kiếp....Chỉ biết ăn hiếp em....” nằm trong ngực vô lực nũng nịu, trong lòng chịu thừa nhậnvừa rồi mình gần như điên cuồng chủđộng cùng nhiệt tình.

      “Bắc Hàn....Cho em....Nhanh .....Khóchịu quá....” Nhớ lại thanh rên rỉ của , vừa vui vừa buồn cúi đầu, đểmáy sấy xuống, chuyển đến khuôn mặt mệt mỏi vẫn còn hồng hồng của , “Thừa nhận muốn make love với anhkhó khăn như vậy sao?” rất muốntiếp tục trừng phạt cái miệng nàycủa , nhưng rồi lại sợ lau súng cướp còmà muốn nữa, bàn tay vỗ lêngương mặt non nớt của buồn cườihỏi.

      “Ai muốn làm với chứ? Tại ép buộc em đó chứ!” Trong lòng Úc Tử Duyệt phản bác, chui ra khỏi ngực ,tóc cũng khô, sửa sang lại chútrồi nằm xuống bên cạnh .

      “Mau ngủ , cũng hơn giờ rồi! Biếnthái! Chỉ biết chèn ép người ta! Eo đauchết được! Bên dưới vừa nhức vừa đau! Có lẽ bị sưng rồi!” ôm lấyhông , nhắm mắt lại, tức giận tráchcứ .

      Lăng Bắc Hàn cũng dịch người nằmxuống, tay trực tiếp luồn vào, “Á...... làm gì thế....” tiếp xúc khiến toàn thân run lên, cảm giác như người mình bị dạy dỗ nhiều quá nênmới nhạy cảm như vậy...

      có sưng, vẫn dẻo dai như thường!” cố tình , rút tay ra, cánh tay dài bá đạo ôm chặt hông , cúiđầu hôn lên trán cái.

      “Độc ác! Bình thường rất khó chịu,nhưng giường khó chịuchút nào!” Úc Tử Duyệt nhắm mắt lại tứcgiận , hai chân dài tách ra gác lênngười , như vậy phía dưới khôngcảm thấy đau nữa.

      Úc Tử Duyệt cũng phát , bìnhthường lạnh lùng như vậy, lúc nào cũng là dáng vẻ có gì, nhưng lúc làm tình lại nhiệt tình như lửa......

      biết, Lăng Bắc Hàn chính là người giỏi chuyện, nhất là đối với phụ nữ, chỉ có thể dùng hành động để chứng minh, có nhiều khát vọng với bao nhiêu, bị hấp dẫn bấynhiêu càng cuồng si bấy nhiêu!

      Đánh giá của như vậy khiến cảm thấy bình thường, “Lúc cần nghiêm chỉnh nghiêm chỉnh, lúc cần đùa giỡn đùa giỡn!”

      “Phụt......” ngờ Lăng Bắc Hàn cũngnói những lời như vậy, Úc Tử Duyệt bật cười, gương mặt nhọ lại cọ xát , nghetrên người hơi thở nóng rực của ,nhắm mắt lại, khóe miệng nhoẻn lênnụ cười hạnh phúc.

      Cái gì cũng muốn, chỉ muốn nhắm mắt lại, hưởng thụ giây phút hạnh phúc này.

      Lăng Bắc Hàn tắt đèn bàn, ôm lấy ,cũng muốn suy nghĩ nhiều, nhắm mắt lại, nghe người mùi hươngnhàn nhạt, cảm nhận lệ thuộc và cái ôm ấm áp của , nặng nề tiến vào mộngđẹp.

      Bên ngoài tuyết rơi gió thổi bốn phương,lại thể quấy rầy hai người đangôm nhau ngủ....

      ***

      Tháng hai đến, cũng biểu choviệc mùa xuân tới gần, mấy ngàynay Lăng Bắc Hàn tăng cường luyện tậpphục hồi chức năng trong bệnh viện. ÚcTử Duyệt vừa mới thi xong chứng nhận phóng viên, kết quả vẫn chưa có, nhìn dáng vẻ vô cùng tự tin của , cũng có thể đoán được làm bài tệ.

      Gần đây giữa hai gia đình có danh tiếnglà họ Lăng và họ Lục cùng xảy ra chuyện lớn, đó là Lục Khải Chính cùng con của chú ruột Lăng Bắc Hàn duhọc trở về là Lăng Bắc Sam từhôn!

      Chuyện này khiến cả Kinh Đô ầm ĩ ngớt, có người suy đoán có phải quan hệ hai nhà Lăng - Lục chuyểnbiến xấu rồi hay ?

      “Chia tay, được! Nhưng Lục Khải Chínhanh nghe cho đây, là Lăng Bắc Sam tôi đá ! Chứ phải là tôi bị bỏ rơi!” Lăng Bắc Sam thừa kế dòng máu kiêu ngạo của nhà họ Lăng, ngay trước mặt người hai nhà lớn tiếng như vậy.

      Ngày ấy, vừa đúng lúc, Nhan Tịch tìm Úc Tử Duyệt, ở trong góc nhìn thấy màn này.

      Khoảnh khắc đó, rất bội phục người có gương mặt tuyệt mỹ kia, vóc người cao gầy tuyệt đẹp, trong tính cách ra tính cách tự cường đáng quý của phụnữ đại, giống như những người phụ nữ bình thường khóc sướt mướt, đau khổ cầu xin, ngược lại xoay chuyển tình thế làm cho Lục Khải Chínhmất mặt.

      Trong nháy mắt, dường như cảmnhận được người luôn thâm tàng bất lộnhư Lục Khải Chính có bất đắc dĩ, nhưng chỉ là trong nháy mắt, nhếch môi, khuôn mặt tươi cười trả lời với khuôn mặt nghiêm nghị của ngườilớn hai nhà.

      “Được, nha đầu Bắc Sam, là phụem!” Lục Khải Chính mở miệng hờ hữngcười , vẻ mặt vẫn thong dong nhưxưa.

      “Thằng nhóc này! Cháu còn dám !” chuyện là người mà Nhan Tịchkhông biết thoạt nhìn rất có khí pháchhơn người, để chòm râu trắng, chống gậy tức giận .

      Sau đó, Úc Tử Duyệt cùng Nhan Tịch lenlén ra ngoài, Lục Khải Chính bị trừng phạt như thế nào, họ cũng .

      Lúc Lục Khải Chính đến phòng bệnh tìm Lăng Bắc Hàn chỉ thấy mình ,chân bị thương gác lên đầu giường, làm động tác kéo gân....

      “Tích cực như vậy, coi chừng phản tác dụng!” bước đến châm điếu thuốc,tà tà , Lăng Bắc Hàn cũng liếcanh cái, làm thẳng lèo cho xong.Làm xong mới thu chân kia lại, đứngvững mặt đất, mang dép vào, lúc bộ trông có vẻ tự nhiên.

      mặc bộ đồ bệnh nhân đối mặt vớiLục Khải Chính thân mặc áo khoácdài màu đen, chiều cao tương đương nhau, dáng người cũng đều chuẩn mẫu,Lăng Bắc Hàn tóc cắt rất ngắn, nhưngcũng mất trào lưu. Kiểu tóc củaLục Khải Chính đúng chuẩn mực công việc, gọn gàng mà phong cách.

      Nhận lấy điếu thuốc lá cùng cái bật lửaLục Khải Chính đưa tới, tự mìnhchâm lửa, hít hơi sâu, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Lục Khải Chính cũng tới bên cửa sổ, đây là tầng cao nhất trong bệnh viện, xuyên qua cửa sổ, dường như có thể nhìn thấy toàn cảnhKinh Đô.

      Bên trong phòng bệnh màu trắngxám mờ mịt, “Khi còn ở đại viện, ngày tuyết rơi thú vị…” Lục KhảiChính đột ngột mở miệng, trầm giọng .

      “Lời này quả sai, khi đó tuyết tinh khiết, người cũng tinh khiết.” Lăng BắcHàn mở miệng, câu có hàm ý khác.

      “Mình có ai tinh khiết sao?”Lục Khải Chính nhìn Lăng Bắc Hàn, cườinhư cười hỏi ngược lại.

      Lăng Bắc Hàn quay đầu nhìn , trong đầu lên hình ảnh khi còn bé“Nghịch ngợm gây buồn lo ở trụ sở quân đội.

      Người trước thường hay truyền thụ cho những đứa trẻ như bọn họ tư tưởng“Đoàn kết là lực lượng, hành động theo chỉ huy”, cho nên khi đó phần lớn những đứa trẻ trong đại viện đều ôm hoài bãolớn lao, tỷ như và Lục Khải Chính,Cố Diệc Thần, Tôn Đại Phi cả ngày như hình với bóng.

      Cho dù là trộm đào hay mận trong đại viện, hay là bắt nạt , đều làhành động tập thể.....

      Nhếch môi nhìn Lục Khải Chính, “Mìnhkhông cậu, cậu hấp tấp làm gì?” LăngBắc Hàn nhìn , chế giễu .

      “Cậu nha! Mình còn tưởng mình chia tay với Bắc Sam, cậu nghi ngờ nhânphẩm của mình chứ!” Lục Khải Chính đưa tay ra đấm vào ngực cười đùa .

      chút xem tại sao lại chia tay?Con bé Bắc Sam kia dù sao cũng từ nhỏlớn lên với cậu!” Thái độ Lăng Bắc Hàn nghiêm túc, đôi mắt sắc bén khóa chặt từng nét mặt của Lục Khải Chính.

      Lăng Bắc Hàn cũng biết, lần trước Lục Khải Chính đề cập với , chắc chắn phải đùa, cũng biết, cho đến bây giờ Lục Khải Chính vẫn cho rằnganh là em tốt của nhau, có điều gìvẫn cho đầu tiên.

      “Tình cảm phai nhạt chứ sao.......Cậu và Hạ Tĩnh Sơ quen nhau mười mấy năm còn có thể chia tay, mình và Bắc Sam sao thể? ra mình chỉ coi em ấy như em !” Lục Khải Chính cườinhư cười .

      “Em ? Ba năm trước sao cậu khôngnói là em ? Lục Khải Chính, cho mình biết, có phải là có nỗi khổ tâm gì hay ?” Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm, lạnh lùng hỏi.

      Vẻ mặt Lục Khải Chính hề thay đổi, ngược lại bật cười, “Mình có nỗikhổ tâm gì chứ! Có lẽ do bản thân thay đổi!” Lục Khải Chính cười .

      “Ha ha....Cậu hài hước!” Vào lúc này, từ cửa phòng bệnh truyền đến tiếngcười đùa của phụ nữ, ngay sau đó, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Lục Khải Chính vàLăng Bắc Hàn cùng quay ra nhìn.

      Chỉ thấy Úc Tử Duyệt cùng Nhan Tịch đivào, sau lưng còn có người mặcquân trang theo, là Lục Khải, mặt ba người đều nở nụ cười.

      “Doanh trưởng! Em tới đây thăm !”Lục Khải thấy Lăng Bắc Hàn lập tức kích động hét to, thanh cực lớn, chạy đến trước mặt Lăng Bắc Hàn còn kính cẩn hành lễ với !

      “Ha ha....Lục Khải, buồncười......” Úc Tử Duyệt nhịn được bật cười to, còn Nhan Tịch chỉ cười ,thấy Lục Khải Chính gật đầu cái.

      “Lục Khải, sao cậu lại tới đây?” Lăng BắcHàn thấy Lục Khải, trầm giọng hỏi.

      “Hôm nay ngày nghỉ, em tới mua vé xe lửa về nhà đón tết, tiện đường tới thămanh chút!” Lục Khải thành trả lời.

      “Đúng vậy, hóa ra Lục Khải với chị Nhan còn là đồng hương với nhau!” Tử Duyệt cởi mở cười .

      “Tiện đường vậy tốt......” Lăng BắcHàn thản nhiên .

      “Vâng, vé xe lửa của đồng chí Nhan Tịch với của em cùng ghế!” Lục Khải thà cười , Nhan Tịch cũng cười cười, đứng bên cạnh Lục Khải được tự nhiên cho lắm.

      “Vậy sao? Định khi nào quay lại? Đãchuẩn bị lương thực cho các chiến hữu trong doanh trại đón năm mới hếtchưa?” Lục Khải cũng nhập ngũ đượcnăm sáu năm rồi, cần cù chăm chỉ làm việc, quản lý ban cấp dưỡng ngay ngắn ràng, nhưng thỉnh thoảng cậu ta cũngphạm vài lỗi được Lăng BắcHàn thường hay nhắc nhở.

      “Đều chuẩn bị tốt, Doanh trưởng, cứ yên tâm , em đây để cácchiến hữu đón năm mới ăn ngonđâu!” Lục Khải biết Lăng Bắc Hàn rấtquan tâm đến chiến hữu bọn họ, nhữngnăm trước đều ở lại trong doanh trạiđón năm mới cũng bọn họ.

      Lăng Bắc Hàn nhớ tới những chiến sĩ dưới quyền gắn bó với mình kìa gậtđầu với Lục Khải cái.

      “Duyệt Duyệt, chị còn có việc, chị đitrước đây, tối nay có buổi họp hằngnăm, em đừng quên nhé!” Nhan Tịchnhỏ giọng với Úc Tử Duyệt, Úc Tử Duyệt gật đầu lia lịa, Nhan Tịch lại nóivới Lăng Bắc Hàn và Lục Khải Chính rằng mình phải rồi, ai ngờ Lục Khải cũng có việc, cùng Nhan Tịch ra khỏi phòng bệnh.

      “Tên nhóc này, chẳng lẽ phải lòng Nhan Tịch rồi sao?” Lúc cửa phòng bệnh đóng lại Lăng Bắc Hàn cười nhạt . Lục Khảiđang muốn tìm dâu biết.

      “À? Chẳng trách vừa rồi cậu ta còn mua cả vé hạng nhất!” Úc Tử Duyệt nghe Lăng Bắc Hàn như vậy liền kinh ngạcnói.

      Chỉ thấy Lục Khải Chính vẫn trầm mặc , vẻ mặt càng ngày càng cứng ngắc, “Tôi cũng còn có việc, trước bước!” trầm giọng , sải bước rời .

      Lăng Bắc Hàn ngược lại hứng thú liếc nhìn bóng lưng vội vã của Lục Khải Chính, dường như có điều suy nghĩ.

      “Đây là số điện thoại của tôi, nhớ nhé,hôm đó tôi và với nhau, đườngcó thể quan tâm tới nhau!” Lục Khải ra vẻ đàn dặn dò Nhan Tịch.

      “Ừ, tôi nhớ rồi! Hôm đó đến trạm xe lửa tôi liên lạc với !” Nhan Tịch cảmkích .

      Lục Khải Chính ra khỏi bệnh viện, thấy cảnh bọn họ trao đổi số điện thoạivới nhau, trong lòng bỗng cảm thấy ghentức khó chịu, cũng là người từngtrải, sao lại nhận ra được mặt tên chiến sĩ kia là nụ cười xấu hổ.

      Sau khi Lục Khải rời , Lục Khải Chínhsải bước về phía trước.

      “Vé xe lửa đâu?”

      “Sao?”

      Nhan Tịch hiểu tại sao Lục Khải Chính lại xuất , người đàn ông này là khó hiểu à!

      “Cho tôi xem chút!” trầm giọng .

      “Tại sao phải cho xem?” Nhan Tịchtức giận , xoay người muốn rời khỏi,người đàn ông này nguy hiểm nha.

      Lục Khải Chính bị hỏi ngược lại có chút kinh ngạc, cảm giác mình ngây thơ, nhưng vẫn đuổi theo, “Công ty của tôi có số nhân viên cùng quê với , tôi xem hạng ghế chút, trở về bảongười đặt vé cho họ.”

      Còn có ông chủ quan tâm đến nhân viên như vậy sao? Nhan Tịch dùng ánh mắt thưởng thức quan sát Lục Khải Chính,đôi tay cũng tự chủ lấy vé xe lửa từ trong túi ra, còn chưa đưa cho bị Lục Khải Chính đoạt lấy.

      “Ghế ngồi cứng? 14 tiếng đồng hồ, cứ ngồi như vậy trở về?” Lục Khải Chính hài hước .

      nghĩ nhiều rồi!” Khỏi phải là ghế cứng, cho dù là vé đứng, cũng phải mua! Nhan Tịch đưa tay định lấy lạivé trong tay , nhưng lại bị Lục KhảiChính né tránh, cơn gió lạnh thổiqua, lặng lẽ thả tấm vé xe lửa trongtay ra.

      Tấm vé xe lửa màu hồng bay theo làngió, thổi tới đài phun trước trước cửabệnh viện....

      Trơ mắt nhìn vé xe lửa của mình rơi vàohồ nước, Nhan Tịch sững sờ, ngay sau đó, chút nghĩ ngợi cất bước chạy lại, nhưng lần này, Lục Khải Chínhnhanh chóng bắt được cổ tay , mạnh mẽ kéo trở lại.

      Nhan Tịch tức giận trừng mắt nhìn , “ trả lại vé cho tôi!” Vẻ mặt tức giậntừ đáy lòng chút che giấu bộcphát ra, tức giận đến run cả người, đó là chiếc vé xe mà phải xếp hàng hơn nửa ngày mới mua được!

      Trong nháy mắt, Lục Khải Chính khẽ áy náy, cũng giống như chiếc máy tính bảng của bị đụng phải hồi đó.

      phải là người sống cảnh cơ hàn, cho nên biết ý nghĩa của vé xe lửa kia đối với Nhan Tịch.

      “Ơ...... Đây chính là niềm vui mới của sao....” Lúc này, thanh giễucợt truyền tới, Lục Khải Chính buông cổtay Nhan Tịch ra, Nhan Tịch cũng khôiphục vẻ bình tĩnh, liếc nhìn ănmặc trang nhã vừa lên tiếng, nếu nhớ lầm, đó chính là bạn trước củaanh, Lăng Bắc Sam.

      hiểu lầm rồi......” Nhan Tịch lạnh nhạtnói xong, cũng tiếp tục chuyện véxe lửa nữa, bước chân nhanh chóng rời . muốn bị lội qua vũng nướcđục này.

      Lục Khải Chính nhìn bóng lưng quậtcường của Nhan Tịch, hoàn hồn mới nhìn vào mắt Lăng Bắc Sam, “Đúng vậy!” kiên định xong sải bước rời .

      “Lão Lục cùng chị Nhan gì vậy?” Úc Tử Duyệt theo Lăng Bắc Hàn đứng ởcửa sổ nhìn cảnh tượng vừa rồi lâu mới mơ hồ hỏi, thấy Lăng Bắc Samhình như chuẩn bị lên lầu.

      Lăng Bắc Hàn cười, vuốt ve mái tóc của , trong đầu đột nhiên lên câu nóicủa Lục Khải Chính, thay đổi....

      Nửa tin nửa ngờ, Lăng Bắc Sam mang theo giỏ trái cây và bó hoa tươiđi vào, thấy Lăng Bắc Hàn nhiệttình ôm chị dâu, “ họ, còn cần cả mộtnụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng nữa à?”Lăng Bắc Sam cười đùa .

      Lăng Bắc Hàn cưng chiều nhìn em họ,nhếch miệng lên, đưa tay ôm Úc Tử Duyệt vào trong ngực, “Chỉ cần chị dâu em giận, cho dù.....”

      “Em nào có dễ giận như vậy! Bắc Sam, em mau ngồi di!” Úc Tử Duyệt đỏ mặttrừng mắt nhìn Lăng Bắc Hàn , rất thích Lăng Bắc Hàn giới thiệu mình với người nhà và bạn bè của .

      Lăng Bắc Sam ngồi xuống, “ họ, tên khốn Lục Khải Chính kia bỏ rơi em, báo thù cho em sao?” Vào lúc nàyLăng Bắc Sam giống như đứa trẻ phảichịu ủy khuất, với Lăng Bắc Hàn.

      Biết Lăng Bắc Sam đùa, Lăng Bắc Hàn cũng biết ngày hai người bọn họ chia tay, Lăng Bắc Sam những gì, ngoài mặt để tâm, nhưng trong lòng chắc chắn khó chịu.

      Úc Tử Duyệt có thể tưởng tượng ra cảnhvừa mới xảy ra, mặc dù cách xa, nghe thấy bọn họ gì, nhưng Lục KhảiChính với Nhan Tịch như vậy, rất khókhiến người khác hiểu lầm.

      Bắc Sam này đừng nghĩ oan cho Nhan Tịch nha....

      “Báo thù? Đánh cho cậu ta trận? Hay là giết cậu ta?” Lăng Bắc Hàn ngồi ghế sô pha cười nhạt .

      “Bắc Sam, tình cảm nên miễncưỡng!” Lăng Bắc Hàn chút, tin người nhà họ Lăng cầm lên đượccũng bỏ xuống được.

      “Em hiểu, cũng biết em là ngườikiêu ngạo mà! Thấy người mà Lục Khảichính coi trọng có điều kiện kém hơnem, em phục thôi.” Lăng Bắc Sam tức giận .

      Úc Tử Duyệt cùng Lăng Bắc Hàn đưa mắt nhìn nhau, sau đó, Lăng Bắc Hàn nóibóng gió, lại nghe Lăng Bắc Sam , Lục Khải Chính coi trọng Nhan Tịch?

      “Sao em lại biết a?” Sau khi LăngBắc Sam rời , Úc Tử Duyệt kích độngnói.

      Lăng Bắc Hàn cũng nhíu mày, ngay cả cũng hiểu Lục Khải Chính, “Nhắc nhở Nhan Tịch, đừng đến gần Lục Khải Chính.” Lăng Bắc Hàn nhắc nhở.

      “Này! Lăng Bắc Hàn! Tại sao vậy? Bởi vìBắc Sam nên ủng hộ chị Nhancủa em đúng ?” Úc Tử Duyệt hiểu lầm ý tứ trong lời của Lăng Bắc Hàn,vội vàng có nghĩa khí che chở Nhan Tịch.

      “Ý phải thế.....” Lăng Bắc Hàn xong, dáng vẻ như muốn lạithôi.

      “Vậy có ý gì?” Úc Tử Duyệt hỏi tới, trả lời, “ phải tối nay em muốn đến công ty tham gia cuộc họphằng năm hay sao?” Lăng Bắc Hàn nóisang chuyện khác.

      “Ừ! Đúng vậy! Em phải chuẩn bị mộtchút!” Úc Tử Duyệt nghe xong, vội vàngcầm túi vào nhà tắm.

      Úc Tử Duyệt chuẩn bị gần cả tiếng, LăngBắc Hàn buồn bực nhìn thời gian từnggiây từng phút trôi qua, nhíu mày nghĩxem rốt cuộc vào đó làm gì.

      muốn vào tìm , lại thấy ra.

      Lăng Bắc Hàn bị thân đỏ rực bắtmắt của Úc Tử Duyệt làm cho kinh ngạc.

      cổ dùng khăn tay cuốn thành bông hoa hồng đỏ rực, giữ lấy cả bộtrang phục, bờ vai tròn láng lộ ra bên ngoài, trước ngực còn hở ra kẽ , như như lộ ra khe rãnh gợi cảmbên trong.

      Thắt lưng eo cao được thiết kế phù hợp với dáng người cao gầy của , theo bước chân lại, làn váy theo chân mở ra, lộ ra đôi chân mảnh khảnh thondài mỹ lệ......

      Lăng Bắc Hàn nhìn mái tóc được vén lêncủa Úc Tử Duyệt, gương mặt xinh đẹpcùng đồ trang sức trang nhã về phía mình khiến mất hồn.

      “Tối nay toàn soạn báo bọn em cùngphòng kế toán chị Nhan, còn có cả nhữngphòng ban của mấy công ty nữa cùng nhau tổ chức họp mặt hàng năm! Em chọn nhảy Latin, vẫn chưa biết bạn nhảy là ai!” Úc Tử Duyệt tự nhiên lại gần .

      “Nhảy Latinh?” Chưa ăn thịt heo nhưng thấy qua heo chạy, Lăng Bắc Hàn mặcdù biết nhảy Latin nhưng xem qua, đúng là vũ điệu nóng bỏng!

      “À phải! có biết nhảy ?” Thân người Úc Tử Duyệt khẽ lui về phía sau, ngay sau đó, nhón chân, xoay người,thân thể ngã về phía Lăng Bắc Hàn,người hơi ngửa ra sau, ngửa cổ, hai cánh tay hơi mở rộng, làm tư thế tiêu chuẩn.

      Lúc này, người bạn trai nên nhiệt tình vịn hông , Lăng Bắc Hàn kịp thời ổnđịnh, Úc Tử Duyệt ngước đầu, ánh mắtnhìn thẳng vào đầy tràn kích tình.

      được ôm em, tay nên để vào eo em, dùng ngực để đẩy em trở về!”Úc Tử Duyệt dí dỏm hướng dẫn, phát khuôn mặt của Lăng Bắc Hàn sớm đen sì, đúng lúc Úc Tử Duyệt muốn lui ra khỏi ngực lạithấy đưa tay giữ lại, kéo vào trong ngực.

      “Nhảy với ai?” Nghĩ đến phải tiếp xúc tay chân với người đàn ông khác, trong lòng Lăng Bắc Hàn nổi cơn ghen, nhìn chằm chằm, xanh mặt chất vấn.

      “Em cũng chưa biết nữa, nhưng nghe đối phương cái gì cũng biết nên em địnhnhảy Rumba! Nhưng mà rất ghét mang giày cao gót!” Úc Tử Duyệt vẫn chưaphát ra Lăng Bắc Hàn sớm ghentức phát điên, còn cứ mải mê cắm đầu cắm cổ .

      “Vậy đừng nhảy! Họp hằng năm cũng đừng tham gia, ở lại bệnh viện với anhnha!” Lăng Bắc Hàn bá đạo , nhìn đôi chân dài lộ ra của , trong lòng ghen tịkhông thôi.

      “Này! Tối qua em hỏi ý kiến của thếnào, còn bảo tiếp xúc với nhiềuđồng nghiệp cũng phải là xấu! Bây giờ lại cho em !” Úc Tử Duyệt vùi đầu trong ngực , uốn éo người hậm hực , theo động tác của , bộ ngực cùng cái miệng của côkhông ngừng giãy giụa, khe rãnh dụ người này thỉnh thoảng rơi vào tầm mắt của , khiến toàn thân Lăng Bắc Hàn như muốn căng lên.

      “Nhưng tối hôm qua em đâu có muốn nhảy Latin.” Lăng Bắc Hàn bá đạomở miệng, tức giận , ôm ngồi ở mép giường, tay nắm chặt cái cằm nhỏcủa .

      “Nhảy Latin sao? Tại sao nhảy Latin thể à?” Úc Tử Duyệt nhìn chằm chằm, tức giận .

      muốn , sợ đàn ông khác ngấp nghé vóc người của , càng khôngmuốn và đàn ông khác nhảy vũ điệu nhiệt tình như vậy nhưng cũng vì niềm kiêu ngạo của , ra miệng.

      “Vậy tối nay cùng em!” trầm giọng .

      “Vậy sao được? Chân của vẫn chưa khỏe mà! được!” Úc Tử Duyệt tức giận đồng ý, Lăng Bắc Hàn phức tạp nhìn , sau đó đồng ý để theo.

      Đến hội trường dạ tiệc, Úc Tử Duyệt và Nhan Tịch mới nhận ra chủ nhân của bữa dạ tiệc này thực ra là của công ty Lục Khải Chính, bởi vì tòa soạn của ÚcTử Duyệt cùng phòng kế toán của NhanTịch trong tòa nhà này chính là chi nhánh của công ty Lục Khải Chính.

      Lúc vào bàn Úc Tử Duyệt cũng mặc bộ váy đỏ kia mà mặc bộ trang phục ưu nhã bước vào cùng Nhan Tịch,vừa vào hội trường bao lâu, thìnhìn thấy người lâu gặp,chính là Hạ Tĩnh Sơ.

      “Chị Nhan, chị xem em có nên qua đó chào hỏi với chị ta ?” Úc Tử Duyệtkéo Nhan Tịch nhìn Hạ Tĩnh Sơ mặc bộ đồ công sở ưu nhã, giọng hỏi.

      Sau khi Lăng Bắc Hàn làm quan hệ vớichị ta, đây là lần đầu tiên gặp chị ta, nghĩ thầm, người này liệu sựchết tâm với Lăng Bắc Hàn hay chưa?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :