1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ thẹn thùng mời qua đây - Hoa Đóa Đóa (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.2 (Kết thúc)

      xong, Long Hạo nhàng cởi quần áo Thần Bảo Nhi ra, cởi ra từng cái từng cái, nhìn thân thể mê người đó, nhịn được nuốt nuốt nước bọt, cũng nhanh chóng cởi quần áo của mình. Cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của Thần Bảo Nhi, động tác vô cùng dịu dàng, rất sợ làm bị thương.

      "Ưm , ưm..." Cảm nhận được bàn tay nóng rực của Long Hạo đặt lên nơi tròn trịa của mình, Thần Bảo Nhi rên khẽ, vòng tay ôm chặt cổ , ưỡn người đáp lại nụ hôn của Long Hạo.

      Hành động ấy khiến Long Hạo gầm tiếng, nụ hôn trở nên điên cuồng mà triền miên, cho đến khi Thần Bảo Nhi sắp hít thở thông, Long Hạo mới lưu luyến rời buông tha môi mềm, ngược lại điên cuồng hôn xuống phía dưới.

      "Ưm. . . . . ." Đầu lưỡi Long Hạo liếm láp đóa hồng mai của , khiến Thần Bảo Nhi kìm được rên lên, thân thể như thuộc về mình nữa.

      Bàn tay Long Hạo dời tới đùi trong của , càng ngừng vuốt ve, rất nhanh, chỗ tư mật liền chảy ra mật hoa ngọt ngào, rất là mê người. Điều này làm cho Long Hạo biết chuẩn bị tốt để tiếp nhận mình, lập tức vùi vật to lớn của mình vào trong cơ thể .

      "A. . . . . ." Lập tức bị lấp đầy, khiến Thần Bảo Nhi nhịn được ôm chặt lấy , nhưng vẫn quên nhắc nhở, "Em mang thai."

      " biết mà, Bảo Nhi." Long Hạo chỉ hơi xoay thân thể mình, liên tục va chạm, dám quá dùng sức.

      "Ưm... Ưm...." Thần Bảo Nhi vừa hưởng thụ, vừa vuốt ve gò má Long Hạo, nhìn trán lấm tấm mồ hôi chảy xuống, liền dịu dàng lau giúp .

      Long Hạo liên tục xoay hông, lần lượt đụng chạm, lần đụng cuối cùng, luồng điện chạy qua, khiến cả người Thần Bảo Nhi như bay đến phía chân trời, lập tức xụi lơ xuống, toàn thân tê dại, cảm giác đó lâu chưa trải qua rồi. Long Hạo chậm rãi cúi đầu hôn Thần Bảo Nhi cái, sau đó nằm xuống bên cạnh, ôm vào trong ngực, tựa sát vào . Thần Bảo Nhi cảm thụ thân thể nóng rực cùng nhịp tim đập đ0n loạn của , miệng nhếch lên nụ cười thỏa mãn, rồi chìm sâu vào giấc ngủ.

      Long Hạo đưa Thần Bảo Nhi trở lại nhà họ Long, lúc Thần Bảo Nhi vừa xuất , sắc mặt mẹ Long có chút khó coi, mặc dù nghe Long Hạo giải thích qua: ra Thần Bảo Nhi cũng là vô tội, nhưng trong lòng bà vẫn thấy khó chịu.

      "Hạo, con đưa Bảo Nhi trở về là có ý gì?"

      "Mẹ, con muốn cho mẹ biết tin tốt, Bảo Nhi mang thai rồi." Long Hạo vô cùng vui vẻ , ôm Thần Bảo Nhi, trong lòng ngất ngây.

      "Sao?" Mẹ Long nhíu mày, bị mắc bẫy lần, bây giờ có gì hay để vui mừng. Bà chỉ thản nhiên liếc Thần Bảo Nhi vẫn đứng nguyên ở đó, "Là sao hả Bảo Nhi?"

      ra, bị con trai lừa gạt lần, bà thể tin được lời của Long Hạo.

      Thần Bảo Nhi hơi sững sờ gật đầu, vẫn thấy rất áy náy với mẹ Long, "Bác , xin lỗi, chuyện lần trước đều là con tốt."

      "Vậy lần này sao? Con vẫn định gạt bác sao? Bác tin tưởng con như thế, hy vọng con tiếp tục lừa gạt bác." Mẹ Long chậm rãi bước tới trước mặt Thần Bảo Nhi, khẽ thở dài mở miệng.

      ra có cách nào ghét bỏ Thần Bảo Nhi, dù sao bà cũng nhìn lớn lên từ .

      "Là mà mẹ." Long Hạo vô lực giải thích, sau đó đỡ Thần Bảo Nhi ngồi xuống trước, "Bảo Nhi, em đừng gắng gượng, để giải thích cho."

      "Chuyện này.....Là ?" Mẹ Long nhìn hành động của con trai, lại nhìn Thần Bảo Nhi, khỏi ngẩn người.

      Nhìn Thần Bảo Nhi và con trai vô cùng khẳng định gật gật đầu, mẹ Long sững sờ mấy giây, liền vui mừng tới bên cạnh Thần Bảo Nhi, vô cùng vui vẻ : "Bảo Nhi, tốt quá, tốt quá là quá tốt rồi, hôm nay cuối cùng con bác cũng làm qu,,ý đúng chuyện, còn là chuyện khiến bác vui vẻ nữa."

      "Mẹ, lời này của mẹ sao....Khiến con thoải mái thế nhỉ?" là, song Long Hạo cũng hề so đo với mẹ mình.

      Mẹ Long nhanh chóng trở nên thân thiện , bắt đầu lo lắng chuẩn bị cái này, cái kia cho Thần Bảo Nhi, thậm chí còn muốn chuẩn bị đồ dùng cho bé con còn chưa chào đời. Điều này dọa Thần Bảo Nhi giật nảy, nhưng cũng đành lòng ngăn cản mẹ Long tìm vui vẻ, chỉ nhàn nhạt cười.

      Ở bên cạnh, Long Hạo kéo Thần Bảo Nhi vào trong lòng, "Kể từ sau khi em khỏi, mẹ vẫn luôn nhíu mày, hôm nay là ngày bà vui vẻ nhất đấy."

      "Có ? Bác ...." Nghe Long Hạo , trong lòng Thần Bảo Nhi có chút áy náy.

      "Đừng nghĩ nhiều nữa, em trở lại, còn mang theo cháu trai tương lai của bà, vậy là rất tốt rồi. Mẹ cũng rất vui vẻ mà, cần cảm thấy áy náy, biết chưa?" Long Hạo giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ của Thần Bảo Nhi, liền bình thản , cho phép nghĩ quá nhiều.

      Thần Bảo Nhi hiểu ý gật đầu, rồi vuốt ve bụng mình.

      ngày nọ, mẹ Long nhìn con trai và Thần Bảo Nhi hạnh phúc ngồi chung chỗ, uống sữa tươi uống cà phê, khỏi nhíu mày.

      "Bảo Nhi, Hạo, hai đứa mau kết hôn , con xem bụng Bảo Nhi lớn thế kia, cũng nên tính chuyện hôn lễ rồi. Bảo Nhi, con có đúng ? Nếu như kết hôn, thành trò cười cho người bên ngoài đó."

      Mấy tháng qua, có ít bạn bè của bà bắt gặp Long Hạo và Thần Bảo Nhi đến nhà hàng gì gì đấy, đều chạy tới hỏi bà có phải con trai kết hôn rồi , tại sao mở tiệc mừng... đống vấn đề khiến bà biết nên trả lời như thế nào.

      "Bác , ra con định chờ đứa bé ra đời rồi mới tiếp." Thần Bảo Nhi cúi đầu lè lưỡi, ra còn muốn đợi cho việc học kết thúc, bé con ra đời, sau đó mới kết hôn. tại, ngay cả váy cưới mình thích còn mặc vừa, mới cần đâu.

      Long Hạo cũng hết sức cưng chiều gật đầu, "Mẹ, con và Bảo Nhi biết chừng mực mà, kết hôn là nhất định rồi, mẹ cứ yên tâm ."

      "Ngược lại hai đứa vẫn rất bình thản." Mẹ Long còn gì để , nhìn hai người trong cuộc vội vàng, mà bà lại quá gấp gáp, cảm thấy mệt chết được, bất đắc dĩ lắc đầu cái, liền ra ngoài.

      Thần Bảo Nhi nhìn đồng hồ, đặt cốc sữa tươi xuống, "Em phải lên lớp rồi."

      " đưa em ." Long Hạo cũng đặt tách cafe trong tay xuống, đứng lên đỡ , " ra cảm thấy em có thể cần đến lớp, mời thầy giáo tới nhà dạy em là được. Em vác cái bụng bầu to tướng, đâu cũng dễ dàng, còn có nửa tháng nữa là sinh rồi."

      "Còn có hai lớp nữa là kết thúc, cần phiền toái như vậy đâu Hạo, bảo tài xế đưa em là được."

      Mấy tháng nay, Long Hạo đều kiên trì đưa đón mỗi ngày, lần nào để mình, điều này làm cho Thần Bảo Nhi hết sức cảm động, có chồng như thế, vợ còn cầu gì?

      " được, chuyện hứa với em, nhất định làm tốt." Long Hạo kiên định , rồi đỡ Thần Bảo Nhi ra xe, để từ từ ngồi vào, che chở hết sức cẩn thận.

      "Hạo, tốt."

      "Vẫn luôn đối tốt với em mà, bây giờ mới phát ra." Long Hạo nhướng mày, cười vô cùng rạng rỡ, lái xe từ từ.

      Dọc đường gió hiu hiu thổi, Thần Bảo Nhi nhấn cửa kính xuống, cảm nhận ánh dương cùng gió mát, nhắm hai mắt cực kỳ huởng thụ, bên tai là giai điệu nhàng, làm tâm tình người ta hết sức thoải mái.

      Khi Long Hạo lái xe đến trước cửa lớp đào tạo, Thần Bảo Nhi ngủ thiếp , nhìn nụ cười hạnh phúc vương khóe môi , đành lòng đánh thức . Cởi áo khoác của mình xuống đắp lên người , nhấn cửa kính xe lên, chân tay mở cửa xe ra ngoài.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Thần Bảo Nhi ngủ rất thoải mái, nhưng lúc tỉnh lại, phát Long Hạo bên cạnh biết nơi nào, hơi sững sờ, cầm di động quý lên nhìn, vậy mà hơn mười giờ, mở cửa, vừa khéo nhìn thấy Long Hạo đôn bước ra từ lớp đào tạo.

      Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Thần Bảo Nhi, Long Hạo liền chạy tới, "Bảo Nhi, em tỉnh rồi à?"

      "Hạo, sao gọi em dậy? Khóa học kết thúc rồi còn đâu." Trong mắt Thần Bảo Nhi có vẻ oán hận, bĩu môi .

      “Em ngủ ngon như vậy, sao đành lòng chứ, nhưng nhớ kỹ toàn bộ nội dung thầy giáo , còn ghi lại bài giảng nữa, có được ?”

      Lúc chuyện, Long Hạo còn lắc lư cái máy quay trước mặt Thần Bảo Nhi.

      ….. phải còn rất nhiều việc sao?” Thần Bảo Nhi biết phải hình dung tâm tình giờ của mình như thế nào nữa.

      “Bà xã còn quan trọng hơn mọi thứ, đồ em thích cũng thích.” Long Hạo vừa vừa đỡ Thần Bảo Nhi ngồi vào trong xe, rồi thong thả khởi động xe.

      “Bảo Nhi, đưa em đến chỗ, bảo đảm em thích.”

      “Chỗ nào ạ?” Trong lòng Thần Bảo Nhi vẫn rất ấm áp, rất hạnh phúc, nhìn Long Hạo ngồi bên cạnh, rất rất .

      “Lát nữa em biết.” Trong lsuc đó, xe chạy đến khu phố sầm uất khác, Long Hạo tìm được chỗ dừng xe tốt.

      Thần Bảo Nhi theo Long Hạo xuống xe, theo Long Hạo tới trước cửa hàng trang trí xong xuôi, sơn màu vàng vô cùng ấm áp.

      “Nơi đây là?”

      phải em vẫn luôn muốn mở cửa hàng bánh ngọt thuộc về mình sao?” Long Hạo dịu dàng , đắc ý đưa Thần Bảo Nhi xem xung quanh chút.

      "Bảo Nhi, em biết , nơi này được trang trí trong ba tháng, ba tháng qua dám đưa em đến đây vì sợ mùi sơn quá nặng, tốt với em và cục cưng. giờ trang trí xong, cũng hết mùi rồi, thế nào, em có thích nơi này ? Xem còn chỗ nào chưa hài lòng, có thể bảo bọn họ đổi lại." Long Hạo vừa vừa nhìn chút tình hình xung quanh.

      chưa hè phát ra đôi mắt Thần Bảo Nhi sớm ươn ướt, khóe miệng cong lên nụ cười ấm áp: “Hạo, cám ơn , cám ơn .”

      "Bảo Nhi, em, sao em lại khóc thế? bé ngốc, những thứ đó là phải làm, chỉ cần em thích, đều thỏa mãn em." Long Hạo nhìn bộ dáng này của Thần Bảo Nhi, có chuta bối rối vươn tay lau nước mắt cho , hết sức đau lòng kéo tay , muốn đừng khóc nữa, khóc khiến tim luống cuống.

      “Hạo, em nghĩ kỹ rồi.” Hồi lâu sau, Thần Bảo Nhi lau khô nước mắt, rất kiên định .

      “Hả?” Long Hạo có chút khó hiểu, nghĩ kỹ cái gì?

      “Em nghĩ kỹ rồi, em muốn mở tiệm bánh, em hi vọng bánh mình làm ra chỉ dành cho người thương thôi.” Thần Bảo Nhi quàng tay qua cổ Long Hạo, thâm tình nhìn .

      “Nhưng đó phải ước mơ của em sao?” Long Hạo hi vọng buông tha giấc mộng của mình, hy vọng về sau hối hận. muốn cả đời vui vẻ, cả đời hạnh phúc.

      “Mơ ước lớn nhát của em chính là làm bánh ngọt cho người mình , đấy mới là mơ ước chân chính của em.” Thần Bảo Nhi nhịn được giải thích, rồi hôn lên đôi môi mỏng định chuyện của Long Hạo, học theo dáng vẻ trước kia của , có chút vụng về đưa đầu lưỡi thăm dò vào trong miệng , liên tục di chuyển.

      Cử chỉ vụng về ấy chọc cho Long Hạo dở khóc dở cười, vội đoạt mất quyền chủ động, đưa đầu lưỡi dò xét vào trong miệng , dịu dàng mà triền miên vui đùa cùng . . .

      Hai người đứng đó ôm chặt lấy nhau, mà người đường cũng phải vội dừng bước trước cảnh tượng này, đứng vây xung quanh nhìn hai người thương nồng nhiệt.

      Cũng biết là ai vỗ tay đầu tiên, thanh truyền rất nhanh, tiếng vỗ tay vang dội khiến Thần Bảo Nhi đắm chìm trong ngọt ngào giật mình nhận ra hành động to gan của mình, điều này có bất kỳ khác biệt gì đường phố.

      Thần Bảo Nhi xấu hổ đỏ bừng mặt, nhìn Long Hạo vẫn bình tĩnh cười dịu dàng, liền đấm mấy cái, “Có phải biết tất cả mọi người đều nhìn chúng ta?”

      “Cái ấy có quan hệ gì.” Long Hạo lơ đãng , sau đó ôm Thần Bảo Nhi ngượng ngùng ra ngoài.

      Dọc đường , Thần Bảo Nhi toàn cúi đầu, gương mặt sớm hồng rực, chờ sau khi lên xe, mới ảo não bĩu môi: “Long Hạo, xấu xa, sau này em ra ngoài gặp người thế nào đây?”

      “Có sao đâu chớ, chúng ta sắp thành vợ chồng, chẳng mấy chốc kết hôn, lại chuyện như vậy rất bình thường, mọi người là ao ước, là hâm mộ, ghen tỵ, biết chưa?” Long Hạo thản nhiên , mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

      “Cũng đúng, cũng đúng.” Thần Bảo Nhi cười ngọt ngào, cực kỳ đồng ý .

      Nhìn Long Hạo ở bên cạnh, vuốt ve bụng mình, rồi quay đầu nhìn lên bầu trời xanh bao la, có thể cảm giác được tương lai của mình rất hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc.

      The End
      Last edited by a moderator: 28/12/15

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :