1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22: cố ý

      Nhìn thấy Nam Cung Diệu gì, cũng chuyển động, Mộ Hi sốt ruột, tức giận tới mức giậm chân.

      "Tổng giám đốc, đừng có quá đáng, mau kéo khóa lên, quay đầu qua chỗ khác, tôi cũng cần phải thay quần áo, chẳng lẽ định tới bệnh viện?"

      Mộ Hi xong cầm lấy quần áo mới vừa mua tới, mặc dù từ mẹ giáo dục được phép lấy đồ của người ta. Nhưng mà, bây giờ lại là ngoại lệ, còn cách nào.

      Nam Cung Diệu mang tới đầy đủ mọi thứ, ngay cả băng vệ sinh cũng có, nhưng khi nhìn thấy những chiếc quần lót kia, thẹn thùng, như vậy làm sao mặc? Cái quần đến đáng thương , hơn nữa còn ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, đằng sau chỉ dùng mỗi sợi dây, tất cả cái mông đều lộ ra bên ngoài, cùng khác gì mặc, nhất định người đàn ông này cố ý, nhìn kỹ cũng chỉ có thể che được ít phía trước, mắc cỡ chết người.

      Loại nội y này Mộ Hi từng nhìn thấy ở trong cửa hàng, chỉ là bản thân chưa từng mặc qua. Để lộ quá, nhìn thấy vậy có chút tức giận, ánh mắt người đàn ông này quá mức kém cỏi! Mình là loại phụ nữ gì, chẳng lẽ nhìn ra, bình thường đều chính chắn, người đàn ông này là có mưu đồ, đáy lòng đàn ông dơ bẩn.

      "Tổng giám đốc, cố ý, tại sao lại mua loại này? Tôi phải những người phụ nữ kia, loại này làm sao mà mặc được!"

      Nam Cung Diệu nghe thấy kêu to, ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng có chút buồn cười, hóa ra Lâm Duyệt mua loại nội y khêu gợi như vậy, xem ra ta cũng vì nịnh nọt chính mình, đúng là người phụ nữ có lòng.

      "Bớt nhảm , mặc, tôi phản đối, nhưng mà, nhanh lên."

      Mộ Hi nhìn thấy Nam Cung Diệu còn che lấy phía dưới, vì vậy bắt đầu thay quần áo.

      "Tổng giám đốc, tôi cảnh cáo trước, nghiêng đầu qua chỗ khác, được phép nhìn lén, ai nhìn ai là con rùa."

      Mộ Hi cảm thấy cần thiết nên rủa câu, tối thiểu như vậy an toàn chút, vì vậy bắt đầu thay quần áo.

      Kỳ , ngay khi Mộ Hi đưa lưng về phía qua Nam Cung Diệu, xoay đầu lại, phải là chính nhân quân tử, chính mình ràng muốn nhìn, vì sao nhìn.

      Nam Cung Diệu mắt sáng như đuốc, cặp mắt chim ưng nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mắt, nghĩ tới bề ngoài cảm thấy bình thường, bên trong lại mang bóng dáng mị hoặc, mặc dù chỉ là cái bóng lưng, đầy đủ làm cho si mê, da của rất trắng, đôi chân thon dài thẳng tắp, thô mảnh, cùng vóc người hết sức xứng đôi.

      Nam Cung Diệu chứng kiến cái mông của rất tròn hết sức mập mạp, hình như rất co dãn, nhịn được nghĩ muốn tiến lên vỗ mạnh cái, xem thử có thể nẩy lên hay , đến những người phụ nữ của cũng có được như vậy, cho nên muốn có cái mông khiêu gợi thế này phải bắt lấy được .

      Mộ Hi lấy tốc độ nhanh nhất mặc vào, lại vừa nghiêng đầu nhìn thấy Nam Cung Diệu nhìn mình chằm chằm.

      ", lưu manh."

      xong cầm lấy cái băng vệ sinh ném qua, dù sao Nam Cung Diệu đuối lý, thèm để ý tới .

      "Còn mau , muốn cho tôi trở thành tàn phế."

      "Tàn phế càng tốt, để bớt gieo họa cho nhưng đàng hoàng."

      "Câm miệng, nếu như tôi có việc gì, phải chôn cùng, đến lúc đó tôi hành hạ cả ngày lẫn đêm."

      Nam Cung Diệu xong xuống lầu, Mộ Hi vội vàng theo, ở phía sau làm cái mặt quỷ, trong miệng lẩm bẩm .

      "Đến lúc đó chính là thái giám chết bầm, còn muốn hành hạ người nào?"

      Mộ Hi cúi đầu đuổi theo Nam Cung Diệu xuống cầu thang, nghĩ tới Nam Cung Diệu nghe được , đột nhiên quay đầu lại, Mộ Hi có phòng bị đụng vào người .

      Biết mình lỡ miệng, vì vậy vội ho tiếng, chột dạ nhìn về phía Nam Cung Diệu, nghĩ tới lỗ tai lại thính như vậy, nhất định là cầm tinh con chó, khó trách thích gặm phụ nữ như vậy. Bởi vì khoảng cách quá gần, nhìn kỹ người đàn ông này gợi cảm cùng dã tính như vậy.

      Cứ vừa nhìn như vậy, trong nháy mắt, trái tim đập bình bịch, giống như trong lòng mình gõ trống, vốn còn muốn ngụy biện nhưng mà chữ cũng nên lời.

      Nam Cung Diệu nhìn thấy đôi mắt người phụ nữ ngu ngốc này nhìn chớp, giống như lộ vẻ háo sắc, chỉ cười châm biếm, thản nhiên : " có phải sợ hãi tôi biến thành thái giám hay ? Đến lúc đó liền có cơ hội biến thành người phụ nữ của tôi!"

      "Hả, cái gì vậy?"

      hoàn toàn có ởbình tĩnh, thế cho nên có nghe được cái gì?
      Last edited by a moderator: 19/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23: Có chút cảm động

      Nam Cung Diệu nhíu mày, có chút kiên nhẫn, đáng chết, ngu ngốc thế nhưng lại coi lời của như gió thoảng bên tai. qua với , chọc giận , trừng phạt .

      "Vốn cho là khác với bọn họ, hóa ra cũng chỉ là người phụ nữ háo sắc nhìn thấy mĩ nam liền chảy nước miệng. "Nước miếng cũng chảy ra, có phải nhìn tôi cực kỳ thèm ăn."
      "Tôi thèm ăn cái quỷ, tự kỷ à, tôi nhìn thấy cũng thấy ghê tởm, kính xin cần cảm thấy bản thân tốt đẹp nữa! Tôi còn muốn sống thêm vài năm! Tôi cũng muốn bị làm cho ghê tởm chết."

      Nam Cung Diệu vốn mang vẻ mặt thản nhiên bỗng trở nên lãnh, đôi mắt chim ưng trừng mắt nhìn Mộ Hi, giống như muốn đóng băng , lại dám ghê tởm, xem ra này điên rồi, nếu sao dám chuyện với như vậy, chẳng lẽ sợ sao?

      nhiều năm rồi đây là lần đầu đụng phải nàng lỗ mãng sợ trời sợ đất, mặc dù chuyện buông thả lại biết tốt xấu, còn thỉnh thoảng thích mắng chửi người, nhưng Nam Cung Diệu chính là bó tay với , nếu như đổi thành thư ký khác, sớm cút rồi.

      Mộ Hi cảm giác được khác thường của , trong lòng cố gắng ngăn chặn lửa giận, dám phát tiết, vẻ mặt lạnh lẽo khiến cho Mộ Hi hít vào hơi khí lạnh. Nha, cuồng tự kỷ thực tức giận.

      Bởi vì ở phía sau, đứng ở bậc thang cao hơn so với Nam Cung Diệu, mặt của đúng lúc đối mặt với Nam Cung Diệu. Giờ phút này ngoại trừ vẻ mặt lạnh lùng, còn có tiếng thở dốc cực nhọc truyền vào lỗ tai Mộ Hi, giống như muốn làn thủng màng nhĩ .

      Kế tiếp, Mộ Hi cho là chính mình chết vô cùng cực thảm, nghĩ tới hai tay Nam Cung Diệu ôm lấy mặt hung hăng hôn lên môi , cứ như vậy màn hôn môi tình cm cầu thang bị người phía dưới xem tường tận.

      Nam Cung Diệu qua nên chọc giận , nếu tự gánh lấy hậu quả.

      nghĩ tới Mộ Hi giãy giụa đem miệng đến bên tai Nam Cung Diệu giọng : "Nếu như quả muốn trở thành thái giám, cứ tha hồ mà gặm."

      Giọng của cao thấp, nhưng Nam Cung Diệu nghe được tường tận ràng, hơi thở nóng bỏng truyền vào lỗ tai, khiến cho Nam Cung Diệu từng đợt ngứa ngáy, lá gan , dám can đảm uy hiếp , có thú vị.

      Mộ Hi xong bỏ qua cho , như con khổng tước kiêu ngạo từ từ ra bên ngoài. Nam Cung Diệu cũng lập tức theo sau, vậy mà trước kia mọi người đều sau , nghĩ tới hôm nay Nam Cung Diệu thành người tùy tùng sau lưng , nhịn xuống từng đợt đau nhức trong đũng quần, ra ngoài cửa, lên xe.

      " tốt nhất phù hộ tôi sao, nếu tôi khiến chết rất khó coi ."

      Nam Cung Diệu lạnh lùng , lái xe tới bệnh viện.

      Mộ Hi vội vàng đăng ký, tất cả thủ tục đều làm tốt, đưa phiếu khám cho .

      "Tổng giám đốc, vào trong , tôi ở bên ngoài chờ ." Mộ Hi chuyện mặt cũng rất đỏ.

      " theo vào cùng tôi, nhanh lên." Nam Cung Diệu kiên quyết nhìn Mộ Hi, đều là làm hại, còn dám chịu trách nhiệm.

      "Nhưng mà, cái phòng khám này đều là đàn ông đến xem chỗ đó, tôi vào hình như bất tiện."

      "Hãy bớt nhảm ."

      Nam Cung Diệu nổi giận, cơ hội tốt như vậy có thể trừng phạt , muốn cự tuyệt, đừng mơ tưởng.

      Mộ Hi vừa nhìn thấy vẻ mặt dọa người của Nam Cung Diệu, có cách nào, đành phải đỏ mặt theo ở phía sau. Nam Cung Diệu ngồi ở bên cạnh bác sĩ, Mộ Hi đứng ở phía sau , giống như là nàng dâu bị ủy khuất, Nam Cung Diệu với bác sĩ rằng bị vật cứng đập vào, cho nên rất đau.

      Vẻ mặt bác sĩ rất bất ngờ, nhìn sau lưng, giống như hiểu ra thế nào, Mộ Hi đoán được nhất định là bác sĩ hiểu lầm, cũng bất chấp thẹn thùng, vội vàng giải thích.

      "Bác sĩ, cái kia, cũng phải như bác sĩ nghĩ, tôi cùng ấy có gì ."

      Bác sĩ để ý đến lời giải thích của Mộ Hi, cái loại vẻ mặt đó là ông hiểu được, ông hiểu được tuổi trẻ mà! Khó tránh khỏi tìm kiếm kích thích, rất bình thường.

      Trải qua loạt kiểm tra, bọn họ vào phòng làm việc của bác sĩ lần nữa.

      "Bác sĩ, đây là giấy tờ kiểm tra, ông xem xem ấy có sao chứ?" Trong lòng Mộ Hi vẫn hết sức đau lòng, cũng sợ hãi có việc gì, mặc dù mình cũng hết sức ghét , nhưng cũng muốn để cho mất chức năng của đàn ông. Cho nên rất vội vàng biết bị thương như thế nào?

      Nam Cung Diệu nhìn thấy vẻ mặt của Mộ Hi trong lòng có tia ấm áp, nhiều năm như vậy mọi người đối với mực cung kính, khuôn mặt tươi cười chào đón, có người nào dám đắc tội , nhưng từ cảm giác được ấm áp, giờ phút này lại cho chút ấm áp, mặc dù chỉ là chút, như vậy cũng đủ rồi.
      Last edited by a moderator: 19/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: Bác sĩ hiểu lầm Mộ Hi

      Nam Cung Diệu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mộ Hi, mặc dù đối với hết sức hung dữ, có lẽ là bởi ngụy trang chính mình, mặc dù hung dữ, nhưng cảm giác hết sức chân .

      Bác sĩ nhìn chút, rất nghiêm túc : "Người trẻ tuổi, về sau nhất định phải chú ý, chút động tác có độ khó cao nhất định phải cẩn thận, nơi này chính là sinh mạng của đàn ông, thể thương tổn được."

      Nam Cung Diệu nhìn thấy mặt Mộ Hi đỏ bừng, trong lòng rất đắc ý, hóa ra là lúc xấu hổ còn đẹp hơn.

      "Bác sĩ, cám ơn ông, về sau chúng tôi chú ý ."

      Nam Cung Diệu tới với bác sĩ, sau đó lại giả bộ cực kỳ vô tội nhìn Mộ Hi.

      " nghe chưa? Rất nguy hiểm, về sau em phải ngoan ngoãn chút, cũng thể lại làm loạn, chính là người đàn ông của em, thể để cho em trở thành quả phụ, em còn trẻ như vậy, làm sao mà chịu được!"

      Mộ Hi vừa nhìn Nam Cung Diệu giả nhân giả nghĩa, nhưng có bác sĩ ở đây, cũng nên cái gì, vì vậy vươn tay đến đằng sau Nam Cung Diệu, tàn nhẫn véo , mặt lại vẫn duy trì mỉm cười lúng túng.

      "Ai ui!"

      Nam Cung Diệu cố ý kêu ra tiếng, bác sĩ nhìn thấy lắc đầu, hết sức đồng tình cho người đàn ông này, người đàn ông ưu tú như vậy thế nhưng lại tìm hung hăng.

      Nam Cung Diệu đùa giỡn xong rồi, nhìn Mộ Hi đứng ở nơi đó như con khủng long muốn phun lửa, vì vậy dùng tay vừa kéo, đem Mộ Hi tức giận ôm ra khỏi phòng làm việc bác sĩ.

      Mới vừa ra khỏi phòng làm việc bác sĩ bao lâu.

      giọng khàn khàn từ phía sau truyền tới.

      "Hi - - "

      Mộ Hi ngẩn ra, là ấy. quay đầu lại cũng biết là ấy. Tại sao ấy lại ở chỗ này? Nhiều năm liên tục trốn tránh ấy như vậy, nội tâm bắt đầu trở nên sôi trào.

      Nam Cung Diệu cảm giác được Mộ Hi khác thường, quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông khoảng 25, 26 tuổi gì đó, mặt mũi đẹp trai, nhưng đẹp trai mang theo vẻ ôn nhu, người ta phát ra khí chất phức tạp, giống như tất cả khí chất hòa vào nhau, vừa đẹp trai cùng ôn nhu lại có loại lạnh lùng đặc biệt, đôi mắt chim ưng của Nam Cung Diệu bắn ra ánh mắt tốt.

      " là?"

      Nam Cung Diệu lạnh lùng hỏi, Mộ Hi vẫn có quay đầu lại, cũng nhúc nhích, thân thể có chút phát run, biết là căng thẳng? Hay là bởi vì ta?

      "Hi, là ."

      ta tới chỗ Mộ Hi, mặc dù chỉ là cái bóng lưng, cũng thể nhìn lầm, ta thể quên người con này, khi ở trường học thầm mến ba năm, cho đến khi tốt nghiệp mới dám thổ lộ với , nghĩ tới cự tuyệt, đến cùng là vì cái gì? Lúc trước cảm giác được trong lòng Mộ Hi có ta, nhưng là vì sao lại cự tuyệt? Đến bây giờ ta cũng hiểu được, sau khi tốt nghiệp thấy cũng liên lạc được với , hôm nay đến đây xem bệnh nhân thế nhưng lại gặp được - - Mộ Hi.

      "Tiên sinh, xin lỗi, tôi muốn cùng Mộ Hi riêng chút, có thể chứ?"

      Người đàn ông này mang theo giọng trầm thấp có chút lạnh nhạt, ưu nhã mà êm tai, ghé vào bên tai .

      "Tôi vào xe chờ , nên quá lâu." Nam Cung Diệu lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông này, để lại cho Mộ Hi những lời này, mặc dù chỉ mấy chữ đơn giản, nhưng mà chứa mệnh lệnh độc tài.

      Trong lúc vô hình người đàn ông này cảm giác được Nam Cung Diệu mang ánh mắt kỳ lạ nhìn mình rời , ta quan tâm những thứ này, chủ yếu là ta tìm được Mộ Hi .

      "Học trưởng, chào ." Mộ Hi giống như từ trong cổ họng phát ra chút tiếng , giọng khá giống như cũng nghe được.

      "Em gọi là học trưởng sao? Trước kia em đều gọi tên , chẳng lẽ là em quên."

      Người đàn ông này nghe Mộ Hi xưng hô như vậy, ta rất thống khổ.

      "Hi, em làm sao vậy? Tại vì sao sau khi tốt nghiệp lại liên lạc được với em, còn bây giờ em chuyển đến đâu ở vậy? tới nhà cũ tìm em, chỗ đó cũng trở thành đống hoang tàn, cho biết, tại sao em phải rời khỏi ?"

      Người đàn ông này bởi vì Mộ Hi im lặng, bắt đầu dùng sức lay , muốn tỉnh lại.

      "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, em thể..."
      Last edited by a moderator: 19/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: Gặp lại mối tình đầu

      Mộ Hi khóc lóc chạy ra ngoài, người đàn ông đuổi sát sau đó, ta thể thả , từ trong ánh mắt của nhìn ra được, có quên ta, nhưng mà, rốt cuộc vì cái gì?

      "Hi, Hi..."

      Mộ Hi bị người đàn ông nầy ôm lấy từ phía sau, ôm vào trong ngực, mặt ta chôn vùi vào hõm cổ Mộ Hi, mất , ta có quên mùi vị của . Có thể thấy được Mộ Hi trốn tránh khiến ta rất thống khổ.

      " cho biết, vì cái gì?"

      "Xin buông tay, học trưởng..."

      Giọng Mộ Hi bắt đầu nghẹn ngào, ai ngờ, nhất cử nhất động của bọn họ, sớm rơi vào đôi mắt lạnh lùng, Nam Cung Diệu đứng ở góc, ràng nhìn thấy màn này, tại trong đôi mắt , bắn ra quang mang vô cùng rét lạnh, cho dù chỉ cần cái liếc mắt, cũng có thể đông người thành băng.

      "Gọi là Thiên Vũ."

      Người này là Hàng Thiên Vũ, là học trưởng của Mộ Hi, trước kia trong trường bọn họ được công nhận là kim đồng ngọc nữ, chỉ là đối mặt với tiểu học muội ngang tàng bạo ngược, Hàng Thiên Vũ liên tục dám thổ lộ, mặc dù có thổ lộ, nhưng hai bên đều có tâm ý, cho đến khi tốt nghiệp mớicó dũng khí thổ lộ, kết quả lại khiến ta mất . Hàng Thiên Vũ tin Mộ Hi có cảm giác đối mới mình, mặc dù lại hết sức lỗ mãng, nhưng trong lòng của lại vẫn có , điểm này rất khẳng định.

      Sau mấy năm cách biệt, ta mất tất cả tin tức về , thời gian cho ta biết, muốn phải có dũng khí mà , nếu về sau rất hối hận, cho nên hôm nay ta thể thả cho .

      "Hi, theo , dẫn em rời khỏi nơi này, đâu đều được, tất cả đều nghe theo em, phải em vẫn muốn Mỹ du học sao? cùng em, được ? Chỉ cần em đừng trốn tránh ."

      Người đàn ông này dịu dàng , trong giọng tràn ngập tha cùng sợ hãi, sợ hãi mất lần nữa.

      Mộ Hi cảm giác được ta có thay đổi, vẫn , Mộ Hi hiểu, nhưng mà thể đáp ứng , mặc dù cũng thương , nhưng là thể tiếp nhận , có lẽ đây là ông trời trêu đùa, ràng nhau, lại phải làm bộ , ngẩng đầu nhìn lên ông trời, ngài đúng là cao thủ giày vò.

      "Học trưởng, xin buông tay, em phải ."

      Mộ Hi đành lòng phải nhìn Hàng Thiên Vũ khổ sở nữa, cho nên muốn nhanh chóng né ra, nếu sợ mình thay đổi chủ ý.

      "Người đàn ông kia là ai?"

      Lúc này Hàng Thiên Vũ mới nhớ tới ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông kia, giống như hết sức quen mặt? Chẳng lẽ?

      "Học trưởng, em phải ." Mộ Hi muốn tránh thoát khỏi Hàng Thiên Vũ, đúng là vô ích, vẫn ôm chặt, sợ hãi chạy trốn, nên ta có ý định buông tay.

      bàn tay mạnh mẽ, bắt lấy cánh tay Hàng Thiên Vũ.

      "Buông ấy ra, có nghe thấy ấy sao?"

      ra Nam Cung Diệu căn bản là lấy xe, mà liên tục đứng ở bên cạnh, bọn họ chuyện đều nghe được, nhìn thấy người đàn ông này ôm Mộ Hi, trong lòng cực kỳ khó chịu.

      Nam Cung Diệu nhìn Hàng Thiên Vũ, trong mắt lên ngoan, giọng trầm thấp lạnh nhạt, so với khí còn , nhưng mà lại trầm trọng, đè vào lòng Hàng Thiên Vũ.

      Hàng Thiên Vũ nhìn thấy Nam Cung Diệu, biết người này thể coi thường, trong mắt lập tức dấy lên ngọn lửa ghen tị.

      "Đây là chuyện của tôi và ấy, có quan hệ gì với ."

      Nam Cung Diệu nhìn ra ta Mộ Hi. Nhưng tại lại muốn dẫn Mộ Hi , rời khỏi người đàn ông này.

      " có quan hệ gì với tôi? kia, tại ôm người phụ nữ của tôi, người phụ nữ của tôi." Trong mắt Nam Cung Diệu bắn ra ánh mắt tàn ác, giọng điệu trầm tĩnh, phun ra từ đôi môi mỏng mê người, khí phảng phất đọng lại băng tuyết.
      Last edited by a moderator: 19/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26: Tranh giành phụ nữ

      Lúc này Mộ Hi nghĩ bằng dùng Nam Cung Diệu làm cho Thiên Vũ hết hy vọng! Vì vậy Mộ Hi có chối bỏ lời của Nam Cung Diệu, dù sao cũng phải là người phụ nữ của , cứ , chỉ cần Thiên Vũ tin tưởng là được.

      Hàng Thiên Vũ nhớ tới người này chính là tà ma trong lời đồn, khó trách vừa rồi nhìn thấy quen mặt, mặc dù ta chọc nổi người này, nhưng mà, lần này liên quan đến Mộ Hi, là người phụ nữ quan trọng trong sinh mệnh mình, cho nên ta muốn từ bỏ, cũng thể từ bỏ, còn nghe người đàn ông này là cao thủ đùa giỡn phụ nữ, ta càng thể để cho Mộ Hi cùng .

      Hai người cách xa nhau có ba bước, nhìn nhau hồi, Hàng Thiên Vũ tấn công trước, vung mạnh nắm đấm vào Nam Cung Diệu, ngay khi quả đấm gần trong gang tấc, thân hình Nam Cung Diệu né tránh vọt đến sau lưng Hàng Thiên Vũ, muốn hù đến Mộ Hi, vì vậy lựa chọn né tránh đấm này, khiến cho bất ngờ chính là, nhìn thấy người này thuộc dạng công tử trang trí đẹp mắt, nghĩ tới sức lực đấm này còn , nhưng mà làm bị thương! Đó là có khả năng.

      "Làm sao ấy lại là người phụ nữ của ? nhiều phụ nữ còn đếm được, Nam Cung Diệu, đừng tưởng rằng mình có vài đồng tiền dơ bẩn, có thể tùy tiện đùa bỡn cảm tình con người, Mộ Hi thích loại đàn ông này, tôi cảnh cáo , cách xa ấy chút, nếu tôi bỏ qua cho ."

      " bỏ qua cho tôi? Tôi lại muốn nhìn xem có có bản lĩnh này hay , đúng là nhóc con miệng còn hôi sữa."

      Nam Cung Diệu vốn muốn đả thương người, nhưng nghe ta Mộ Hi thích loại đàn ông như , khiến cho khó chịu lần nữa.

      tiến về phía trước bước, đồng thời co cùi chỏ lại, sau đó thúc về phía trước, từng cú từng cú rơi vào mặt Hàng Thiên Vũ, Hàng Thiên Vũ lảo đảo cái ngã mặt đất, trong miệng chảy ra máu tươi.

      Hàng Thiên Vũ rất kinh ngạc, nghĩ tới ra tay nhanh như vậy, hơn nữa sức lực mạnh như vậy, chính mình cũng là cao thủ trong teakwondo, thế nhưng chưa kịp tiếp được cú này, hơn nữa còn có kịp né tránh.

      ", vì sao lại đánh người?"

      Mộ Hi nhìn thấy khóe miệng Hàng Thiên Vũ chảy máu, kiên cường tràn đầy tức giận trừng mắt nhìn Nam Cung Diệu, nhưng khi nhìn thấy Hàng Thiên Vũ bị thương, vội vã chạy tới ngồi mặt đất, dùng tay giúp ta lau máu.

      "Thiên Vũ, Thiên..."

      Mộ Hi có bệnh say máu, lời còn chưa xong ngã xuống đất ngất .

      Nam Cung Diệu nhìn thấy ánh mắt Mộ Hi nhìn người đàn ông kia, đau đớn nhắm hai mắt lại, nội tâm ngàn loại phức tạp tuôn ra tất cả, như trận sóng lớn gào thét mà đến. Người phụ nữ này liên tục chống lại , chẳng lẽ cũng bởi vì người đàn ông này? Suy nghĩ chút về phản ứng của Mộ Hi, trong lòng thấy từng đợt đau đớn.

      , thể lại đắm chìm trong đau đớn này, mười năm, loại đau này liên tục giày vò lấy , mười năm trước bởi vì muốn có người phụ nữ kia, nhưng vĩnh viễn mất ấy. Cho nên, trong mười năm ai, bởi vì trong lòng thấy đau nhức, đau đến nỗi chỉ muốn ra sức chơi đùa phụ nữ.

      tại tin tưởng cảm giác với Mộ Hi, chỉ là chiếm hữu của riêng, còn có loại tình cảm, giống như phần tình khát vọng có được trong mười năm trước.

      Vì vậy, quyết định, phải khống chế vận mệnh của mình, mười năm này có người phụ nữ nào vào lòng , cho đến khi Mộ Hi xuất , giống như tất cả đều thay đổi.

      Mà điều duy nhất phải giải quyết trước mắt chính là loại bỏ người đàn ông dây dưa với Mộ Hi.

      Hàng Thiên Vũ ôm Mộ Hi vào trong ngực, trong miệng lẩm bẩm : " biết trong lòng em , biết , dẫn em về nhà."

      Lời của Hàng Thiên Vũ khiến Nam Cung Diệu đau đớn, cái gọi là đó? Người đàn ông này xứng.

      "Để ấy xuống."

      Nam Cung Diệu kêu lên, Hàng Thiên Vũ dừng bước lại.

      "Tôi muốn mang ấy ."

      " có tư cách mang ấy , ấy là người phụ nữ của tôi, nên ép tôi."

      Toàn thân Nam Cung Diệu tản ra sát khí đáng sợ, mà Hàng Thiên Vũ vừa rồi cùng qua lại hai chiêu, trong lòng có chừng có mực với , biết mình phải là đối thủ của , nhưng đàn ông mà bảo vệ tốt được người phụ nữ của mình, là đàn ông sao!

      "Hoàn toàn ngược lại, tôi có tư cách này, bởi vì ấy là tôi, trước kia và tại cũng vậy."
      Last edited by a moderator: 19/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :