1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 172 : Cướp rượu (2)
      Editor: Ngọc Sơn Bạc

      Ai biết sau khi bắt máy.

      “Nha đầu thối, rốt cuộc cậu cũng bắt máy, vừa rồi mình mới thấy Diệu tổng ôm cậu , ông trời ơi! Cậu còn sống là mình yên tâm, mình cũng lo là Diệu tổng có thể đem cậu ăn sống luôn đó!” Vân Tĩnh Sơ lớn tiếng , có chú ý đến đối phương vẫn chưa lên tiếng.

      “Này? Nha đầu thôi, , cho mình biết rằng cậu ổn ?” Vân Tĩnh Sơ lo lắng , làm sao có thể nghĩ tới Mộ Hi nghe điện thoại, mà là Diệu tổng nghe.

      Nam Cung Diệu đặt điện thoại kế tai của Mộ Hi.

      “Mình sao, mình xuống ngay.” Mộ Hi cười , ra, trong lòng suy nghĩ, vừa rồi thiếu chút nữa là chết ở giường, nhưng cũng may là sao rồi! Ông xã là quá mạnh.

      “Này? Vì sao lại ỉu xìu vậy, có phải Diệu tổng đánh cậu, mình thấy vẻ mặt lúc nãy của Diệu tổng rất dọa người.” Vân Tĩnh Sơ .

      có, Tĩnh Sơ à, làm sao ấy có thể đánh mình, hơn nữa ấy cũng phải là loại đàn ông chuyên đánh phụ nữ!” Mộ Hi cười .

      “Nhưng, ràng là Diệu tổng thấy cậu uống say rất tức giận, lẽ nào lại làm gì! Mình tin, có phải là cậu dám ?” Vân Tĩnh Sơ vẫn chưa tin lời của Mộ Hi, bởi vì lúc Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi , gương mặt lúc đó ràng là muốn giết người.

      “Nha đầu chết tiệt, cậu muốn mình bị đánh đến như vậy sao, có sức tưởng tượng phong phú như vậy làm tác giả , hơn nữa là chuyên viết ngược văn, nhất định trở thành Đại thần ngược văn.” Mộ Hi bị Vân Tĩnh Sơ chọc cười ha hả, nghe được Mộ Hi cười, Vân Tĩnh Sơ mới tin.

      Mộ Hi cười khổ cúp điện thoại, nhìn Nam Cung Diệu, vẻ mặt ủy khuất.

      “Ông xã, xin lỗi, em trả lại trong sạch cho , cho mọi người biết phải là người đàn ông bạo lực gia đình.” Mộ Hi bất đắc dĩ .

      chính là bạo lực gia đình, nhưng mà sửa lại cách phạt, ví dụ như hôm nay cách phạt này khiến rất hài lòng, rất thích.” Nam Cung Diệu lấy túi của Mộ Hi tới, vươn tay ra, ý bảo Mộ Hi khoác tay , Mộ Hi liền nghe theo mà khoác tay Nam Cung Diệu ra ngoài.

      Vân Tĩnh Sơ nhìn Mộ Hi cùng Nam Cung Diệu ra, trong lòng yên tâm được chút, nhìn bộ dáng của Mộ Hi có giống như bị đánh, mà còn rất ẩm, hai gò má hồng hồng, cái miệng có hơi sưng, chỉ cần người từng trải nhìn liền biết bọn họ làm cái gì.

      “Nhiên Nhiên, Thiên Vũ, chúc mừng hai người, chúc hai người vĩnh viễn hạnh phúc, sớm sinh quý tử.” Mộ Hi tao nhã tới bên người của Nam Cung Nhiên, vui vẻ .

      “Cảm ơn chị dâu.” Nhiên Nhiên cười , có thể gả cho Thiên Vũ là chuyện mà cảm thấy vui nhất.

      lúc mọi người chuyện, bóng dáng xinh đẹp xuất ở cửa, người này chính là Khang Hân, ta ăn mặc rất tỉ mỉ, rất đẹp, từ ngày Khang Hân trở về từ Thái Lan, Âu Dương Hàn chỉ gặp ta có lần, dĩ nhiên là muốn kết thúc mối quan hệ của bọn họ, bởi vì Âu Dương Hàn còn muốn trả thù Nam Cung Diệu nữa. nghĩ chỉ cần nhìn thấy Mộ Hi mỗi ngày đều vui vẻ là được, mặc dù là phải hi sinh Vân Tĩnh Sơ, nhưng hôm nay khi và Vân Tĩnh Sơ đính hôn, chợt phát Vân Tĩnh Sơ cũng rất có sức quyến rũ, bởi vì nguyên ngày hôm nay đều có đám đàn ông vây quanh , khiến cho Âu Dương Hàn cũng có chút cảm giác ghen, cho nên quyết định coi trọng vị hôn thê này, tránh cho ngày nào đó ta bị đội nón xanh!

      Khang Hân nhìn những vẻ mặt trước mắt, biết mình là người được hoan nghênh ở đây, nhưng phải nhịn, mình phải chịu khuất nhục mà, nhớ lại lúc bị người ta đưa Thái Lan, ngày đầu tiên, ta chịu bán, hậu quả là ta bị mấy người đàn ông đem về từ đảo hoang, bắt đầu chà đạp ta.

      ta bị mấy người đàn ông đó trói ở giường, muốn động cũng thể động, hơn nữa hai chân còn mạnh mẽ bị tách ra, trần trụi nằm ở giường.

      tên đàn ông dùng sức mạnh chà đạp ta, mặc dù lớn tiếng kêu cứu, nhưng đều rất phí công, tàn nhẫn hơn là, người đàn ông đầu tiên chơi xong vẫn chưa hết, phía sau còn có ba người nữa, có người mạnh mẽ chà đạp ta từ phía sau, có người còn đem cả bộ phận đó nhét vào miệng ta, ta rất muốn ói, nhưng mà ói ra, miệng bị bỏ kín, đến khi mấy tên đàn ông đó chơi xong, tađã ngất , ban đêm khi tỉnh lại, miệng đầy tinh khiến ta ói ra đầy đất, túi mật cũng muốn ói ra.

      Mối thù này làm sao mà Khang Hân có thể quên, tất cả đều là do Mộ Hi hại ta, còn có người đàn ông có lương tâm Nam Cung Diệu đem tới hoang đảo, để cho tự sinh tự diệt!

      Nam Cung Diệu thấy Khang Hân có chút ngạc nhiên, ra, cũng có phái người đến hoang đảo xem ta có còn sống , còn muốn xem ta có học được cách làm người ? Chỉ là khi đến tìm được ta, ra là ta rời .

      “Chúc mừng hai người, chúc hai người hạnh phúc.” Khang Hân ưu nhã , xem ra rất vui vẻ.

      “Cảm ơn.” Thiên Vũ , đối với Khang Hân rất hiểu, hơn nữa chuyện của Mộ Hi và ta cũng biết, nhưng, nếu khách tới, nhất định phải nhiệt tình tiếp đãi.

      “Diệu tổng, hân hạnh được gặp , còn có vợ đáng của nữa.” Khang Hân rất bình tĩnh, trong mắt có bất kỳ thù hận nào.

      Nam Cung Diệu cho rằng cuộc sống ở hoang đảo thay đổi ta, bất quá cái loại xác xuất này rất thấp, vẫn phải cẩn thận mới tốt, để phòng ngừa ta lại lén lút giở trò, phá hư quan hệ của vợ chồng bọn họ.

      “Cảm ơn, Khang tiểu thư mạng là, mời mà tới, có điều, tới nhất định phải uống vài ly, đây là rượu mừng.” Mộ Hi mỉm cười , đối với Khang Hân, Mộ Hi vẫn chưa tin được là ta thay đổi, bởi vì chó vẫn chỉ là chó, người lòng lang dạ sói, thể thay đổi dễ dàng như vậy.

      “Đương nhiên rồi.” Khang Hân rất tự nhiên trả lời.

      Nam Cung Diệu biết bây giờ vợ còn dễ dàng đối phó, bởi vì học được Tuyệt học của Lãnh gia, nhất định công phu có bình thường, hoàn toàn có thể tự bảo vệ mình, nơi này đông người nên Khang Hân dám làm gì, vì vậy, Nam Cung Diệu liền tới tiếp vị khách mới đến, đại diện cho gia trưởng nhà , cảm ơn những các vị khách đến.

      Lúc Thiên Hàng kết hôn, ông nội Lãnh và đại sư cũng siêu độ cho Lãnh Tuyết thành công, cuối cùng cũng có thể đầu thai, vì sao Lãnh Tuyết lại còn xuất trong giấc mơ của Mộ Hi, bởi vì cổ của Mộ Hi đeo phật châu của đại sư, dưới gối còn đặt kinh thư của đại sư, cho nên Lãnh Tuyết chỉ có thể tránh xa, còn về phần mấy người hãm hại Lãnh Tuyết, Lãnh Tuyết liền biết rằng bọn họ chết, bởi vì người bọn họ có độc thủ ấn của ác linh, chỉ cần bị ác linh bắt được, sớm muộn gì cũng chết, cho nên Lãnh Tuyết mới an tâm mà .

      VÌ sao Âu Dương Hàn lại chưa tới lễ đính hôn của hai, bởi vì ngay lúc Âu Dương Hàn cùng mấy người kia tới cửa, thấy Mộ Hi đứng ở đó, bọn họ rất sợ hãi liền quay về biệt thự.

      Hội trường kết hôn của Thiên Vũ, mọi người đều rất vui vẻ, kể cả Khang Hân, ta vẫn luôn mỉm cười, Mộ Hi cũng cảm thấy mệt thay ta, người phụ nữ này có thể là giả bộ!

      Ngay lúc Mộ Hi định đến xin chữ kỹ sao nam bên cạnh con trai, cảm giác có trận gió lạnh thổi qua, bỗng nhiên muốn hít thở khí bên ngoài, vì vậy, liền bưng ly rượu ra ngoài.

      “Này? Mộ Hi, em đâu?” Nhạc Phàm gọi Mộ Hi lại.

      “Em hơi nhức đầu, muốn hít thở khí bên ngoài.” Mộ Hi đợi Nhạc Phàm cùng , liền ra, chỉ là, Mộ Hi lâu, vẫn chưa có quay về, đến khi Nam Cung Diệu xử lý xong việc, nhìn thấy bóng dáng của vợ liền bắt đầu lo lắng, bởi vì phát Khang Hân cũng mất tích, chẳng lẽ người phụ nữ đáng chết đó lại muốn hại người?

      Nam Cung Diệu hỏi vài người xem có thấy Mộ Hi , nhưng mọi người đều có chú ý, bởi vì hôn lễ rất náo nhiệt, mọi người vẫn luôn chuyện, giống như chú ý Mộ Hi rời lúc nào, mà Vân Tĩnh Sơ cho rằng Mộ Hi cùng Nam Cung Diệu ở cùng nhau, cho nên vẫn có tìm , khi nghe Nam Cung Diệu hỏi, bắt đầu lo lắng, bởi vì Mộ Hi luôn luôn xảy ra số chuyện tình kỳ quái, làm cho lo lắng.

      “Con trai, có thấy mẹ đâu ?” Nam Cung Diệu cũng rất tò mò là vì sao Nam Nam lại có thể quen nhiều minh tinh như vậy, nhưng mà bây giờ tìm Mộ Hi là quan trọng nhất, cho nên biểu cảm lo lắng của Nam Cung Diệu liền bị Nam Nam thu hết vào mắt.

      “Mẹ phải là ở cùng cha sao?” Nam Nam vẫn cho rằng mẹ và cha ở cùng nhau, cho nên nhìn thấy mẹ cũng có cảm thấy kỳ lạ.

      “Lần cuối cùng tôi nhìn thấy ấy là hai mươi phút trước đây, ấy là muốn ra ngoài hít thở khí, tôi vốn định cùng , nhưng, có cơ hội !” Nhạc Phàm ngồi ở bên cạnh Nam Nam , cũng lo lắng đứng lên.

      “Chúng ta ra ngoài tìm, Nam Nam, con gọi điện cho mẹ, biết chưa?” Nam Cung Diệu biết Nam Nam có cách, bởi vì bình thường ảnh rảnh rỗi, liền quan sát bé, vừa rồi là ám chỉ mau mau tìm Mộ Hi.

      Mọi người tìm xung quang đây, vẫn tìm được, Nam Nam để thiết bị ở nhà, ai lại có thể nghĩ chuyện này xảy ra.

      “Cha, mau đưa chìa khóa cho con, con phải trở về nhà.” Nam Nam .

      “Tôi cũng .” Vân Tĩnh Sơ .

      “Chúng tôi cũng .” Hai vị nam minh tinh cũng .

      thôi.” Nam Nam , Âu Dương Hàn tò mò, Nam Cung Diệu cũng rất tò mò, vì sao những người này lại đoàn kết như vậy, Nam Nam phía trước, hai nam minh tinh và Vân Tĩnh Sơ phía sau, càng bất ngờ hơn, Nhạc Phàm cũng vội vã theo, mấy người bọn họ đều chui vào trong xe của Nhạc Phàm, ra xe của Nhạc Phàm xa hoa như vậy, có đến ba cái laptop, đây là chuẩn bị cho mình, lúc nhàm chán có thể lấy ra chơi chút, ai biết đúng lúc này cũng rất có ích .

      Âu Dương Hàn thể tin, mình vừa mới đính hôn, vị hôn thê liền rời cùng mấy đại soái ca, may mà còn có con trai nuôi Nam Nam của , nếu cũng nghi ngờ cách làm người của Tĩnh Sơ, biết Tĩnh Sơ và Mộ Hi là bạn tốt, cho nên có cản , nhìn rời .

      Dĩ nhiên, tìm được Mộ Hi Âu Dương Hàn cũng rất lo lắng, dù sao lúc đầu ta đồng ý đính hôn là vì Tĩnh Sơ là bạn tốt của Mộ Hi.

      Nam Cung Diệu lấy điện thoại gọi cho Lãnh Đông, cũng gọi cho hai em Độc, có cảm giác rất xấu.

      “Ngươi mau sắp xếp người chặn tất cả các sân bay lại, nhìn xem có Mộ Hi hay , ta lo lắng Mộ Hi bị bắt cóc.” Nam Cung Diệu lạnh lùng , vừa nghĩ tới Mộ Hi có thể gặp nguy hiểm, trong lòng Nam Cung Diệu liền cảm thấy rất đau, hận thể mọc cánh để bay đến bảo vệ cho .

      Mộ Hi gắp chuyện may nhất định là có liên quan đến Khang Hân, vì vậy, Nam Cung Diệu bắt đầu kiểm tra tình hình của Khang Hân, ra ngay sau khi Mộ Hi rời , mọi người cũng có thấy bóng dáng của Khang Hân, vì vậy, Nam Cung Diệu càng thêm xác định chuyện Mộ Hi mất tích có liên quan đến Khang Hân.

      “Chết tiệt, nếu sớm biết như vậy, trước đây nên đem ta quăng ra biển làm mồi cho cá.” Nam Cung Diệu gầm .

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 173 : Mộ Hi phát huy (1)
      Editor: Ngọc Sơn Bạc

      Từng sân bay đều được Lãnh Đông sắp xếp người, hy vọng có thể ngăn cản người mang Mộ Hi , bởi vì nghe được giọng của Diệu tổng rất lo lắng, liền biết là Mộ Hi nhất định xảy ra chuyện, hơn nữa còn là bị bắt cóc, nếu Diệu tổng cho người chặn ở sân bay.

      Lát sau, Nam Nam gọi tới.

      “Cha, con lấy được đoạn ghi hình, phát là mẹ bị Hàn Dương cùng mấy người đàn ông khác bắt lên chiếc xe, còn có Khang Hân ở trong xe, nhưng mà, Tĩnh Sơ Hàn Dương từ đầu đến cuối đều ở cùng ấy, có rời .”

      Nam Nam , cũng có tin, bởi vì tối hôm nay thấy Hàn Dương có rời khỏi hội trường, làm sao ta có thể bắt cóc Mộ Hi?

      Nam Cung Diệu bỗng nhiên cảm thấy chuyện này rất phức tạp, cũng rất nguy hiểm, chẳng lẽ?

      “Nam Nam, lúc bị bắt mẹ con là tỉnh táo hay là hôn mê?” Nam Cung Diệu mở miệng hỏi, tuy muốn chấp nhận cái loại cảm giác tốt này, nhưng mà tất cả đều nhắc nhở , Mộ Hi nhất định xảy ra chuyện, còn có Khang Hân chết tiệt kia, chuyện lại càng tốt!

      “Hôn mê.” Nam Nam lo lắng , bởi vì cậu thấy mẹ bị người ta ôm, mà có phản kháng, cho nên khẳng định .

      Câu trả lời của Nam Nam khiến cho Nam Cung Diệu thể ngồi yên, vợ xảy ra chuyện, nhất định Khang Hân mang rời khỏi nơi này.

      Nghĩ đến Khang Hân, Nam Cung Diệu liền đoán được Mộ Hi bị đối xử như thế nào, đáng hận là, chỉ lương thiện chút để cho người mình nhất gặp nguy hiểm lần thứ hai, mà Khang Hân xuất lần này khẳng định là để báo thù, nhất định ta nghĩ cách để đem Mộ Hi rời , ra khỏi tầm mắt của .

      Càng nghĩ lại càng lo, bây giờ có khả năng là Mộ Hi lên máy bay và bị bọn ho đưa tới chỗ nào trái đất, cách khác bây giờ vợ sống hay chết có cách nào xác định, vừa nghĩ tới vợ đối mặt với tử thần, Nam Cung Diệu càng thêm đau lòng, lạnh lùng mặt cũng theo đó tăng lên vài phần.

      “Nam Nam, con có thể lập tức xác định thời gian lúc mẹ con mất tích cho đến bây giờ, kể cả hướng của tất cả máy bay và ca-nô ?”Nam Cung Diệu tin Nam Nam có thể làm được chuyện này, tuy muốn để cho con trai quá lo lắng, nhưng, lúc này quan trọng nhất chính là tìm được Mộ Hi, nếu hậu quả rất nghiêm trọng.

      “Cha, ngay bây giờ, con làm được, cần có chút thời gian.” Nam Nam mặc dù sốt ruột, thế nhưng bé phải tra chính xác hướng của mẹ, cho nên cần ít thời gian, người mẹ vốn có thiết bị theo dõi, nhưng có thể Khang Hân ép mẹ thay toàn bộ quần áo, cho nên tra cũng có chút phiền phức!

      “Nam Nam, trong thời gian nhanh nhất con phải tra được mẹ mất tích vào khoảng lúc nào, tra xem tất cả đường giao thông quan trọng có bóng dáng của mẹ , cha chờ điện thoại của con.” Nam Cung Diệu , sớm còn kiên nhẫn nữa.

      “Ừ.” Nam Nam ừ tiếng liền cúp máy.

      Miễn Kha cùng tất cả mọi người khẩn trương bắt đầu công việc, bởi vì trong xe của Nhạc Phàm chỉ có ba cái laptop, cho nên chỉ có ba người làm việc, hai người kia cũng bắt đầu làm kí hiệu.

      Nam Cung Diệu cúp điện thoại, tuy Độc cũng có quan hệ rất lớn với mạng lưới tình báo, nhưng lúc ở Thái Lan, nhớ , sau khi Mộ Hi gặp chuyện may, Nam Nam cho biết, để cho xem nhật ký đăng kí lại, khi Nam Cung Diệu mở máy tính của con trai trợn tròn mắt.

      ra, rất lâu trước đây, Nam Cung Diệu cũng nghi ngờ có thể con trai chính là Miễn Dịch Ca, cũng từng muốn xâm nhập vào máy tính của con trai để tìm đầu mối, nhưng mà, máy tính của Nam Nam có mật mã, hơn nữa còn rất khó phá, cho nên Nam Cung Diệu cũng chưa từng mở máy tính của Nam Nam!

      Lần kia ở Thái Lan, Nam Nam cho biết, mật mã là ngày sinh nhật của , Nam Cung Diệu nghĩ tới con trai dùng ngày sinh nhật của để làm mật mã, cho nên rất cảm động.

      Lần kia sau khi Nam Cung Diệu mở máy tính của Nam Nam, mới phát được mạng lưới tình báo của Độc biến thành đồ chơi của Nam Nam, Độc ở trong lòng Nam Cung Diệu còn địa vị, bởi vì mạng lưới tình báo của Nam Nam rất dọa người.

      Nam Nam có tư liệu điều tra bí mật của liên bang Mỹ, còn có cả quốc, khi mở trang đầu tiên, lại là tài liệu cơ mật của Độc, những nội bộ tư liệu chỉ bí mật, hơn nữa chỉ có cùng Lãnh Đông biết, tuyệt đối có người thứ ba, nghĩ ra trong máy tính của con trai lại có.

      qua lần phát đó, Nam Cung Diệu liền thấy thực lực của Nam Nam rất cao, về internet, trò chơi, tình báo, tin chắc bây giờ đời này có ai có thể vượt qua Nam Nam, cho nên lần này Nam Cung Diệu mới mở miệng để cho Nam Nam hỗ trợ tìm kiếm, làm đúng có sai, tin tưởng con trai.

      Nam Nam biết mẹ ở cùng chỗ với Khang Hân, trong lòng càng lo lắng hơn, bởi vì lần trước Khang Hân mang thai, bé hung hăng sỉ nhục ta, lần này chắc chắn ta để mẹ thoải mái, thù mới hận cũ, ta có thể trút hết lên người mẹ hay , trong lòng Nam Nam rất rầu rĩ, nghĩ tới lúc đó mình như vậy, bây giờ lại liên lụy đến mẹ.

      Lúc này, điện thoại của nam minh tinh vang lên, là người đại diện gọi cho , nhắc trở về để tham dự cuộc họp báo.

      cho ông biết, bây giờ tôi rất bận, đừng có làm phiền tôi, đẩy tất cả các hoạt động xuống, bất kể có chuyện gì xảy ra cũng được gọi cho tôi.”

      Nam minh tinh , bởi vì taphải giúp Nam Nam tìm mẹ, ra, mấy người bọn họ thiếu chính là tiền, trong cuộc sống thiếu hụt này, bây giờ có nhiệm vụ làm có thể thiếu bọn họ, hơn nữa đây còn là nhiệm vụ tìm mẹ của lão đại, vô cùng quan trọng.

      Lúc này, mấy người bọn họ kiểm tra toàn bộ tất cả chuyến bay, có phát được bóng dáng của Mộ Hi, trong khoảng thời gian này ở sân bay, tất cả các máy bay rời đều là máy bay tư nhân, bởi vì mẹ hôn mê, bị người ta mang lên máy bay riêng cũng có khả năng rất lớn.

      Đợi sau khi Nam Nam tra được kết quả, là hơn nửa đêm, bởi vì lúc Mộ Hi mất tích hơn mười giờ, Nam Nam mới mặc kệ cái gì nửa đêm, trực tiếp bấm điện thoại gọi cha, lúc này Nam Cung Diệu ở sân bay chờ, sẵn sàng cất cánh bất kỳ lúc nào, bởi vì lúc Nam Nam kiểm tra thời gian Mộ Hi mất tích, Nam Cung Diệu gần như đem tất cả sân bay lật lên, cũng có tin tức của Mộ Hi, điều này liền lên Mộ Hi có thể rời .

      Khi thấy Nam Nam gọi, trong nháy mắt tinh thần của Nam Cung Diệu trở nên tỉnh táo.

      “Cha, tất cả bến xe, trạm xe lửa, kể cả ca-nô cũng có dấu hiệu cho thấy mẹ rời , sân bay cùng tất cả chuyến bay, con cũng tra, cũng có, nhưng hai giờ trước, có máy bay tư nhân rời .” Nam Nam nghiêm túc .

      “Con trai, máy bay đó bay đến đâu?” Nam Cung Diệu lo lắng hỏi.

      “Dựa vào tư liệu điều tra, nó bay đến Nê-pan(*), tạm thời những thứ khác con tra được, chờ có tin tức, con gọi cha, cha nhanh cứu mẹ, có gì cứ gọi.” Nam Nam lớn giọng .

      (*) là quốc gia nằm kín trong lục địa tại vùng Himalaya ở Nam Á.

      “Con trai, yên tâm, nhất định cha đem mẹ cứu về an toàn.” Nam Cung Diệu kiên định , biết nơi của Mộ Hi, liền có mục đích.

      Nam Nam ừ tiếng rồi cúp máy, quay người lại phát , bốn người trong xe ngủ, Nam Nam cũng mệt mỏi nằm ngủ ở trong lòng của Tĩnh Sơ.

      ra, Âu Dương Hàn cũng có rời , lấy đoạn ghi hình ở nơi mình quản lý, cư nhiên lại phát người bắt Mộ Hi chính là em trai của mình, còn có cả Khang Hân, trong lòng liền có cảm giác tốt, bởi vì em trai có danh là đại sắc quỷ, nhìn phụ nữ liền muốn, càng khó đoạt càng muốn đoạt, hơn nữa còn tiếc bất cứ giá nào, Âu Dương Hàn liền gọi cho em trai, thế nhưng đối phương tắt máy, gọi như thế nào cũng được!

      gọi được cho em trai, Âu Dương Hàn thể làm gì khác hơn là tự mình tìm, nhưng tất cả những nơi biết, có hình dáng của em trai cùng Mộ Hi, bọn họ rốt cuộc đâu? Âu Dương Hàn nằm mơ cũng nghĩ tới em trai mình rời khỏi Trung Quốc, bay đến Nê-pan.

      Âu Dương Hàn tìm được em, thể làm gì khác hơn là trở về, nhìn xem vị hôn thê của mình trở về chưa? Bởi vì ta vẫn còn giữ đồ của Tĩnh Sơ, cho nên bây giờ ta cũng liên lạc được cho vị hôn thê!

      ta tới bar, thấy chiếc xe của Tĩnh Sơ đậu, vì vậy, tới nhìn, kết quả lại phát , Nhạc Phàm dựa vào cửa xe, hai nam minh tinh cũng dựa vào cửa xe ngủ, mà vị hôn thê của - Tĩnh Sơ lại có thể chen vào giữa ngủ, dầu tựa vào vai của tên nam minh tinh, ngủ rất say, trong lòng Âu Dương Hàn có chút ghen, thế nhưng, khi nhìn đến Nam Nam cũng dựa vào đùi của Tĩnh Sơ ngủ, nhất thời Âu Dương Hàn kinh ngạc, bởi vì ta phát bên cạnh còn có ba laptop, xem ra bọn họ rất vất vả để tìm Mộ Hi.

      Lúc này, Âu Dương Hàn rất tò mò, làm sao Tĩnh Sơ có thể quen biết với mấy người này? Bình thường chưa bao giờ nghe qua, nhất là Nhạc Phàm, lai lịch của ta thể như vậy, đừng nhìn tachỉ là bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ đẳng cấp thể giới, ra cha cùng mẹ của ta ở Mỹ cũng có lai lịch rất lớn, trong nhà có rất nhiều tiền, hơn nữa cha cũng có thế lực, vậy làm sao có thể quen biết với Tĩnh Sơ? Mấy người họ ngoại trừ Tĩnh Sơ, đều là được cưng chiều nâng niu từ , làm sao có thể chen vào xe mà ngủ?

      Nhìn hai người minh tinh, tuy Âu Dương Hàn phải là minh tinh, nhưng tin tức giải trí ta vẫn có xem, nhìn hai người trước mắt như vậy nhưng có tên tuổi rất lớn, bọn họ chỉ có thực lực, còn là thần tượng người người thích, gia tộc của họ cũng rất lớn, bọn họ cư nhiên lại chen vào xe ngủ cùng Tĩnh Sơ, mấy người đàn ông trước mắt, đều là đối thủ rất mạnh, bỗng nhiên Âu Dương Hàn cảm thấy có nguy cơ.

      gõ cửa xe cái, Nhạc Phàm mở mắt đầu tiên, Tĩnh Sơ ngủ rất say, ra, rất mệt, ban ngày vốn chuẩn bị tiệc cưới cũng rất mệt, bây giờ lại vì chuyện của Mộ Hi mà bận rộn hơn nửa đêm, cho nên căn bản có nghe được tiếng gõ cửa xe.

      Nhạc Phàm quay kính xe xuống, dụi dụi mắt.

      “Là , vì sao lại bắt Mộ Hi ?” Nhạc Phàm còn nhớ người đàn ông trong đoạn ghi, nhưng Tĩnh Sơ chứng minh ta luôn ở cùng , thể là vị hôn phu của , cũng bởi vì Vân Tĩnh Sơ từ trước tới nay đều ở cùng Âu Dương Hàn, cho nên lúc này mới có tâm tình ngủ, nếu nhất định tin người đàn ông kia chính là Âu Dương Hàn, bởi vì rất giống nhau, cho nên khi mở mắt ra Nhạc Phàm mới có thể hỏi như vậy.

      “Tôi từ trước tới giờ đều ở cùng với Tĩnh Sơ, làm sao có thể bắt Mộ Hi? tìm được Mộ Hi tôi cũng lo lắng, dù sao ấy cũng là bạn tốt của tôi!” Âu Dương Hàn quyết định tìm Mộ Hi, bởi vì ta hiểu em trai của mình, lại tìm được, ta liền biết em trai rời khỏi đây, bởi vì ta biết em trai thích chơi.

      “Mở cửa, tôi muốn đưa Tĩnh Sơ .” Âu Dương Hàn .

    3. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 173 : Mộ Hi phát huy (2)
      Editor: Ngọc Sơn Bạc

      Nhạc Phàm mở cửa xe, đem Nam Nam ôm vào trong ngực, để cho Âu Dương Hàn chỗ trống bước vào.

      “Mong quý trọng trước mắt.” Nhạc Phàm lo lắng , cảm thấy Âu Dương Hàn phải là người đơn giản, sâu trong mắt vẫn lộ ra hắc ám, khiến suy nghĩ ra, Tĩnh Sơ là người như thế nào ta hiểu , cho nên ta mới nhắc người đàn ông này đối xử với Tĩnh Sơ tốt chút.

      “Đương nhiên, ấy là vị hôn thê của tôi.”

      Lúc Âu Dương Hàn tìm đến những nơi mà em trai hay , cũng có, liền chuẩn bị tìm ở nước ngoài, cho nên ta trở về nhà tìm hộ chiếu của Vân Tĩnh Sơ, sau đó đến đây đón Tĩnh Sơ, bọn họ cùng , bởi vì Mộ Hi và Tĩnh Sơ thân như chị em, đến lúc đó, phải làm tìm người Nam Cung Diệu nhất, mà là tìm tên thích chuốc lấy phiền toái, tựa như hai năm trước, em trai hại chết bé kia, lúc đó Âu Dương Hàn rất tức giận, thế nhưng người cũng chết, có thể bắt em trai vào tù, cho nên mới tạo ra tai nạn xe cộ ngoài ý muốn, giúp em trai che giấu tội của mình.

      “Chúng ta đâu?” Tĩnh Sơ tò mò hỏi.

      Nepal, bởi vì em trai bắt Mộ Hi, nên bọn họ cũng Nepal.” Âu Dương Hàn .

      “Em trai ? có em trai, tại sao vẫn có nghe qua?” Tĩnh Sơ hỏi.

      “Nó là em trai sinh đôi của , bình thường rất hay gây chuyện, cho nên nó có ngu ngốc ngồi ở nhà, luôn luôn thích chơi, cho nên có rất ít người biết có em trai!” Âu Dương Hàn .

      “Khó trách lại giống nhau như vậy.” Tĩnh Sơ nhớ đến người đàn ông trong đoạn ghi, cùng vì hôn phu giống nhau như đúc.

      “Còn có, muốn xin lỗi em, ra tên của phải Hàn Dương, mà là Âu Dương Hàn, lão đại của khu Bắc, là , lo lắng em chấp nhận được, cho nên cho em biết, xin lỗi!” Âu Dương Hàn chân thành tất cả với Tĩnh Sơ, ra, ta sớm muốn thân phận của mình cho biết, cũng bởi vì lo lắng cho , lo lắng nỗ lực của ta uổng phí! Cho nên vẫn .

      nghĩ tới Tĩnh Sơ những tức giận, mà còn rất hưng phấn, ra, Vân Tĩnh Sơ cũng có chuyện giấu , chính là người mà mọi người đều sợ hacker của Miễn Dịch Ca, đương nhiên, thể cảm động vì Âu Dương Hàn , cũng thể ra thân phận kia của mình, bởi vì có việc có thể , có số việc đánh chết cũng .

      máy bay, Mộ Hi cảm thấy đầu rất đau, mắt mở ra được, giống như là bị kẹo dính lại, đưa tay sờ sờ xung quanh, còn có thể cử động, xem ra là do mình uống say, mí mắt nặng, khiến dứt khoát thiếp !

      Nửa giờ sau, Mộ Hi cố gắng mở mắt, nhìn xung quanh chút, tất cả đều là ghế ngồi, đây là đâu?

      “Tỉnh rồi sai?” Giọng bình tĩnh vang lên, khiến Mộ Hi khỏi rùng mình, mơ mơ màng màng nhìn về phía người vừa , là ta, Khang Hân, người phụ nữ này đúng là chưa từ bỏ ý định, xem ra mình là bị ta bắt cóc, bởi vì lúc này Mộ Hi biết máy bay.

      đúng là u mê chịu tỉnh ngộ!” Mộ Hi lạnh lùng , từ từ đứng lên, đem váy của mình xốc lên, nhìn cái váy này là thấy mệt, vì vậy, Mộ Hi nắm chặt làn váy, đem tầng váy dưới cùng xé , bởi vì vào tình huống này, cái váy dài này rất phiền toái.

      muốn chạy, máy bay, trừ phi muốn chết!” Khang Hân đưa lưng về phía Mộ Hi , ngồi ở chỗ, có nhúc nhích, kỳ lạ là, phía trước còn có năm người đàn ông cũng ngồi yên nhúc nhích, Mộ Hi rất tò mò, bởi vì trong đó có bóng lưng nhìn rất quen, giống như là? Giống như tên khốn Âu Dương Hàn, lẽ nào bọn họ thông đồng với nhau? Trước đây, lúc Mộ Hi bị Âu Dương Hàn bắt cóc, thấy Âu Dương Hàn cùng Khang Hân ở chung, hai người là muốn chết!

      “Âu Dương Hàn, là tên khốn, mới vừa cùng Tĩnh Sơ đính hôn, vì sao lại làm như vậy?” Mộ Hi rống to , thế nhưng, Âu Dương Hàn vẫn có nhúc nhích, ra, người này chính Âu Dương Hàn*, là em trai của Dương Hàn, ta giống như là có nghe Mộ Hi cái gì, phản ứng cũng có, Mộ Hi cảm thấy kỳ lạ, nhìn Khang Hân bên cạnh, khỏi lùi lại phía sau vài bước, bởi vì phát móng tay của Khang Hân dài hơn bình thường, hơn nữa màu móng cũng đúng, nó rất đen, da thịt ở bên ngoài càng dọa người, màu trắng đó có bình thường.

      “Sợ sao, yên tâm, bây giờ tôi để cho chết, tôi phải từ từ hành hạ , bởi vì rất thích hợp với kiểu chết này, ha ha…” Mộ Hi bị dọa đến té ngã xuống đất, bởi vì tiếng vừa rồi là tiếng xen lẫn của hai người, chẳng lẽ là nữ vu nguyền rủa nhà Nam Cung nhập vào Khang Hân?

      Khi Mộ Hi nghĩ đến đó là nữ vu kia, trong lòng có chút can đảm, bởi vì chính nữ vu này hại ông xã từ có mẹ thương, cho nên Mộ Hi từ từ đứng lên, tới bên người của Khang Hân.
      nữ vu đồng chết, bà đừng tưởng có chút pháp thuật là có thể làm xằng làm bậy, đáng hận là, bà chết nhiều năm như vậy, hồn vẫn chịu tiêu tan, có phải là muốn chết thêm lần nữa?”

      Mộ Hi đứng ở bên cạnh Khang Hân, hai tay chống nạnh, trừng mắt nhìn người ở trước mặt, rống to vào Khang Hân quỷ giống quỷ. Mộ Hi có thấy biểu cảm của Khang Hân, nhưng mà sợ, bà ta chết nhiều năm, thi thể cũng hóa thành phân, có gì phải sợ, hôm nay thay nhà Nam Cung chửi bà ta, nếu như phải bà ta nguyền rủa nhà Nam Cung, làm sao ông xã lại dám , sợ mình hại , làm sao có thể hiểu làm ông xã rồi bỏ ? Dù sao tất cả chuyện này đều là do bà đồng.

      “Các ngươi quả nhiên là đôi, chuyện cũng giống nhau như vậy, lẽ nào ngươi sợ ta? Bọn họ đều rất sợ ta!” Giọng lạnh lùng trầm vang lên, Mộ Hi khỏi rùng mình.

      tìm ni , hỏi xem có sợ bà ? Bà chỉ là nữ vu có thân thể, có cái gì đáng sợ, bà chỉ biết hại người, còn có thể làm gì? Bà xem, ngoại trừ hại người, bà có thể làm gì?” Mộ Hi càng càng kích động, nhiệt huyết bắt đầu sôi trào, tóc gáy cả người đều dựng lên.

      Khang Hân gì, đứng bật lên, Mộ Hi thấy ta ngơ ngác nhìn , mặt tái nhợt như tờ giấy trắng, môi lại hồng nhuận.

      Mộ Hi trong nháy mắt cảm thấy nhiệt độ xung quang liên tục giảm xuống, biết gió lạnh vây quanh , nhưng thể sợ, nếu lên máy bay chỉ có mình có thể bảo vệ mình, tiếng cười quỷ dị của Khang Hân vang lên, khi nghe, Mộ Hi cảm thấy toàn bộ da gà đều nổi.

      “Câm, bà cười cái gì? Khó nghe chết được!” Mộ Hi kêu to, thể hiểu là vì sao lại bị đưa đến đây, trong lòng rất phiền rồi, lại còn đụng phải nữ vu này, lúc này, Mộ Hi mặc kệ là quỷ hay là người, bởi vì nghĩ đến ông xã, nghĩ đến hai bảo bối, nhưng mà, bây giờ máy bay, biết mình đâu? Tất cả đều là do nữ vu sắp đặt, Mộ Hi hiểu rất , bà ta là lo lắng phá giải lời nguyền của nhà Nam Cung, cho nên mới bắt cóc .

      “Người rất nhanh đến thế giới ở dưới, lúc đó, và ta đều giống như nhau thôi.” Khang Hân .

      “Tôi khinh, nếu như tôi chết cũng giống bà, bà là tiểu nhân thích đố kị, , là ma quỷ, tôi làm sao có thể giống bà? Tôi chưa bao giờ hại người, tôi tin tưởng Diêm Vương lấy lại công đạo cho tôi.”

      Mộ Hi ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào Khang Hân, bởi vì hôm nay mặc lễ phục, cho nên mới đem phật châu của đại sư tháo xuống, đeo vào cổ ảnh hưởng đến vẻ đẹp, nhưng khi nhớ đến hứa với con trai là tháo xuống, cho nên Mộ Hi đem phật châu đeo vào chân, bởi vì mặc váy dài đem phật châu che lại, bị người khác nhìn thấy, có ảnh hưởng đến vẻ đẹp, lúc xé tầng váy dưới cùng, liền đem phật châu đeo lên cổ.

      Bởi vì Mộ Hi đeo chuỗi phật châu này nên bà đồng dám đến gần, chuỗi phật châu này cũng phải chuỗi phật châu bình thường, được khai mở, hơn nữa còn là vật ở cạnh cao tăng đắc đạo, bên trong có chính khí rất lớn, vẫn thường chính có thể áp tà, cho nên nữ vu dám đến gần.

      Hết chương 173

    4. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 174 : Chuyển nguy thành an (1)
      Editor: Ngọc Sơn Bạc

      “Ha ha… là người thứ hai dám to gan với ta như vậy.” Khang Hân .

      Mộ Hi nghĩ thầm: Chỉ cần dũng cảm, có thể chiến thắng tất cả.

      “Người đầu tiên là ai?” Mộ Hi tò mò hỏi.

      “Nam Cung Diệu.” Khang Hân .

      “Ông xã? Bà gặp ấy? Nữ vuđáng chết, bà làm gì ấy? Bà làm gì?”

      Khi Mộ Hi nghe nữ vu đến ông xã của mình, bắt đầu lo lắng ông xã gặp chuyện may, Mộ Hi hung hăng cầm lấy cánh tay của Khang Hân, Khang Hân vung tay, Mộ Hi liền té ngã đụng vào ghế máy bay, khóe miệng bắt đầu chảy máu, lúc đụng vào Khang Hân cơ thể ta có chút nhiệt độ, rất lạnh, rất lạnh, giống như người chết vậy.

      Lúc này Khang Hân về phía của Mộ Hi, Mộ Hi hay choáng váng, ép buộc mình được ngất xỉu, vì vậy, phun máu trong ra.

      “Cút, nữ vu đáng chết.” Mộ Hi mắng to , ra, trong lòng sợ bà ta tới gần, Mộ Hi lấy tay dính máu vừa phun ra của mình, lén lút ở trong lòng bàn tay vẽ phù chú trừ tà theo kinh thư, ra đại sư có đưa cho Mộ Hi cuốn kinh thư, mỗi tối Mộ Hi đều nhìn chút, vừa lén học mấy cái phù chú trừ tà ở trong đó. Mộ Hi cũng biết có tác dụng , bây giờ ở trong tình huống này chỉ có thể thể vận may, bởi vì cũng dựa vào trí nhớ mà vẽ, biết có chính xác !

      Khang Hân vươn tay tái nhợt ra, muốn bắt lấy Mộ Hi, Mộ Hi nhanh nhẹn đứng lên, dùng tay vừa mới được vẽ phù chú của mình chạm tới tay của Khang Hân, ai biết.

      Trong nháy mắt cánh tay của Khang Hân kêu xèo xèo, chỉ thấy cánh tay của giống như bị tạt a-xít-sun-phu-rít, Khang Hân liền rút tay lại, lui về sau bước.

      Mộ Hi hừ lạnh tiếng, nổi giận rống to về phía Khang Hân.

      “Nữ vu đáng chết, muốn hại tôi sao, tôi cho bà chết lần nữa!” Mộ Hi mở mắt to, nổi giận , mặc dù chết, cũng thể khuất phục.

      “Tên lão đầu đáng chết đó lại giao thi pháp cho ngươi?” Khang Hân .

      “Bà mới đáng chết, ông ấy chính là cao tăng đắc đạo, chuyên thu phục những con quỷ như bà.” Mộ Hi cảm thấy có chút mệt, vì vậy, liền tìm chỗ ngồi xuống, trong lòng nghĩ làm sao báo cho ông xã biết để tới cứu !

      “Chủ nhân, phía trước chính là Nepal, chúng ta hạ cánh ngay lập tức.” Âu Dương Hàn đứng lên tới gần Khang Hân .

      Khang Hân vung tay, Âu Dương Hàn lập tức trở về chỗ ngồi, Mộ cảm thấy kỳ lạ, lẽ nào những người này đều bị bà ta khống chế, vì sao bọn họ có cảm xúc?

      “Bà là quỷ hại người, bà làm gì với bọn họ?” Mộ Hi gầm , nhìn mấy người kia giống như là cái xác hồn, có cảm xúc, cơ thể linh hoạt, ánh mắt ngẩn ngơ, hai tay buông xuống.

      Khang Hân gì, bỗng nhiên té xỉu, xuất trước mặt Mộ Hi là cái đầu lâu khô tóc dài, bộ trường bào dài được mặc bộ xương khô, toàn bộ tóc gáy của đều dựng lên, muốn ngất , Mộ Hi sợ đến muốn kêu cứu mạng, nhưng thể, người hiền bị ức hiếp, giống như đạo lý đó, người hiền cũng bị quỷ ức hiếp, cho nên thể sợ hãi, phải dũng cảm.

      Được rồi! Quỷ chỉ có ở trong TV thôi, làm sao cũng có thể gặp ở ngoài đời, coi như là to gan chút, Mộ Hi gì, chỉ nhìn chằm chằm vào bộ xương khô trước mắt, càng nhìn càng đáng sợ, vì vậy, ngã về phía sau, đứng vững đặt mông ngồi dưới đất.

      Mộ Hi nhớ đến công phu của mình, vì sao thử chút, vì vậy, giơ chân lên, đá về phía của nữ vu, ai biết lúc giơ chân đá về phía nữ vu, bộ xương khô cư nhiên lại tránh , Mộ Hi hiểu, lẽ nào bà ta vẫn còn sợ đau?

      “Nữ vu đáng chết, người bà có tí thịt, sao lại sợ đau?”

      Mộ Hi đứng lên, rất hiểu, trong lòng suy nghĩ, bà ta đến gần , bởi vì có phật châu bảo vệ, nếu nữ vu này sớm giết chết , bởi vì Mộ Hi luôn miệng chửi bà, cũng nhìn thấy được bà ta rất tức giận, nhưng vẫn nhịn xuống, trắng ra là bà ta thể ra tay!

      Vừa rồi hình như là nữ vu dám tới gần , ra, Mộ Hi nghĩ tới chính là, vừa rồi nữ vu phải sợ quyền của , mà là vì chân đạp thất tinh, đây là nguyên nhân mà bà ta dám động tới Mộ Hi. Bởi vì chân đạp thất tinh chính là khắc tinh của ác linh, nếu bà bị chạm phải hồn phi phách tán!

      Bộ xương khô bỗng nhiên biến mất, Mộ Hi nhìn xung quanh chút, nhìn đến Khang Hân, cẩn thận về phía của Khang Hân, lấy tay chọt chọt ta, nhìn xem ta có còn sống hay .

      “Này? Khang Hân, Khang Hân?” Mộ Hi kêu hai tiếng, Khang Hân liền tỉnh lại, mơ mơ màng màng nhìn chung quanh chút, lại nhìn Mộ Hi, mạnh mẽ đứng lên, căm hận nhìn Mộ Hi.

      “Này, tại sao tôi lại ở đây?” Khang Hân mắng to.

      bị quỷ nhập, tôi bị quỷ bắt cóc!” Mộ Hi thấy ta còn sống trong lòng rất yên tâm.

      “Quỷ nhập? mới là quỷ, quỷ câu hồn, xem ra là ông trời thương cảm tôi, giúp tôi, thực là ông trời có mắt.”

      Khang Hân rất vui vẻ, nghĩ tới có cơ hội báo thù như vậy, dễ dàng đem người phụ nữ Nam Cung Diệu nhất bắt , quá tốt, rốt cuộc cũng có thể báo thù.

      ra, đây cũng là mục đích mà nữ vu muốn tìm Khang Hân, bởi vì ta cũng hận đàn ông nhà Nam Cung, cũng có thù với Mộ Hi, bởi vì Mộ Hi có thể phá giải lời nguyền của bà ta, nên nữ vu liền nghĩ biện pháp tiêu diệt Mộ Hi, thế nhưng, bởi vì chân đạp thất tinh, nên bà dám tới gần, chân đạp thất tinh vốn chỉ có đàn ông, nghĩ tới lại có phụ nữ chân đạp thất tinh, hơn nữa, sức mạnh còn lớn hơn so với đàn ông, chạm vào có thể làm bà hồn phi phách tán!

      Càng kỳ lạ hơn là người phụ nữ này có sợ quỷ, nữ vu vốn có nghĩ tới, vốn tưởng rằng dọa sợ đến chết, thế nhưng lúc bà ra nguyên hình, lại có thể sợ, mà còn chuẩn bị đá bà, ra, làm sao mà Mộ Hi sợ, vì có cách nào, cũng thể khuất phục, nếu chết nhanh hơn!

      “Ông trời cái gì, bị nữ vu nhập!”

      Mộ Hi với Khang Hân, chẳng qua, Khang Hân tin đời này lại có quỷ, cho nên ta nguyện tin tưởng là ông trời giúp .

      “Người phụ nữ thối, cướp đàn ông của tôi, gặp báo ứng là phải, ông trời cũng giúp tôi báo thù rồi.” Khang Hân vui vẻ .

      “Âu thiếu, tại sao các người lại ở nơi này?” Khang Hân về phía Âu Dương Hàn hỏi, ai biết rằng bọn người Âu Dương Hàn chút phản ứng nào, ra mấy người này bị nữ vu niệm chú, chính xác là bây giờ bọn họ làm nô bộc cho bà ta, bà ta sai họ là gì họ làm đó, bọn họ có suy nghĩ, chỉ biết phục tùng.

      Khang Hân thấy bọn người Âu Dương Hàn là lạ, cũng dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn ngồi ở bên, trong lòng vẫn suy nghĩ làm sao để hành hạ Mộ Hi?

      Sân bay Nepal, Mộ Hi muốn dùng công phu để chạy trốn, bởi vì lấy công phu bây giờ, chạy trốn cũng có vấn đề gì, chỉ là biết mấy tên đàn ông bị nữ vukhống chế này, dễ dàng đối phó như vậy, nhìn thấy khoang cửa mở, vì vậy, chạy nhanh ra, ai biết vừa mới chạy được bước, bàn tay to lớn gắt gao nắm tóc , dùng sức túm lấy, Mộ Hi đau đến nước mắt cũng chảy ra.

      “Buông, buông tay, tôi chạy, tôi chạy được chưa?” Mộ Hi nghĩ tới mấy người này sức mạnh lại lớn như vậy, hơn nữa tốc độ cũng rất nhanh, lúc Mộ Hi suy nghĩ, bàn tay giơ ra, đánh Mộ Hi ngất xỉu sau đó đặt vào cái thùng lớn, mấy người bọn họ rời máy bay, lập tức lên chiếc xe thùng đựng hàng loại , Khang Hân biết bọn họ muốn đâu? Chỉ yên lặng theo.

      Ai biết xe càng chạy càng xa, hơn nữa nhìn cảnh vật bên ngoài lại vô cùng hoang vắng, phía trước có người, là khu rừng rậm rạp, xe chạy đến căn nhà tranh dừng lại, ra nữ vumuốn đốt chết Mộ Hi, sau đó đem hồn phách của Mộ Hi vĩnh viễn khóa ở đây, vì sao bà ta chọn ở đây? ra, bởi vì nơi này có khí rất nặng, nếu hồn phách bị khóa ở đây, vĩnh viễn thể thoát ra.

      Lúc này, Nam Cung Diệu cũng đến Nepal, Nam Nam cũng bắt đầu điều tra xem bọn người Khang Hân có ở Nepal hay , phát bọn họ vào khu rừng, sau đó mất tín hiệu.

      Nam Cung Diệu nhận điện thoại của con trai.

      “Cha, cha mau đến Katmandu ở phía Tây 1000km, nơi đó có khu rừng , con phát bọn người Khang Hân vào rừng, sau đó mất tín hiệu.” Nam Nam .

      “Được rồi, cúp.” Nam Cung Diệu cúp điện thoại, bắt đầu nhìn vào bản đồ, để Lãnh Đông lái máy bay.

      Khang Hân phát cái giá hình chữ thập ở phía trước, Âu Dương Hàn đem Mộ Hi ra khỏi rương, sau đó trói chặt vào cái giá.

      Khang Hân sợ đến dám thở mạnh, tuy biết Âu Dương Hàn và Mộ Hi có thù gì, nhưng cũng cần phải… Thiêu sống Mộ Hi như thế! Lúc Khang Hân suy nghĩ, ta lại mất ý thức, bởi vì nữ vu lại nhập vào Khang Hân để bắt đầu hành hình Mộ Hi.

      Âu Dương Hàn tưới xăng lên người của Mộ Hi, Mộ Hi liền giật mình tỉnh lại.

      “Âu Dương Hàn, muốn làm cái gì? Thả tôi ra!” Mộ Hi rống to, thế nhưng, biết cũng vô dụng, bởi vì Âu Dương Hàn bị nữ vu khống chế.

      “Nữ vu đáng chết, tôi thành quỷ cũng tha cho cho bà.” Mộ Hi căm hận nhìn Khang Hân , Khang Hân vẫn nhắm mắt, giống như là chờ thời gian tới.

      ra, lúc Nam Cung Diệu tới, Âu Dương Hàn cũng tới, Âu Dương Hàn ở sân bay xem đoạn ghi hình phát em trai dùng chiếc xe thùng đựng hàng rời , Âu Dương Hàn truy lùng bảng số xe này, cuối cùng là đến được khu rừng này.

      Nam Cung Diệu và Lãnh Đông cho máy bay hạ cánh phía ngoài rừng, còn bọn họ chạy về phía rừng rậm, bọn họ chạy theo dấu vết của bánh xe để lại.

      Mộ Hi thấy Âu Dương Hàn cầm cây đuốc trong tay, liền biết mình sắp thành thịt quay, trong lòng muốn khóc cũng khóc được.

      “Nữ vu đáng chết, nữ vu thối, bà giết nhiều người như vậy, cũng chỉ là người phụ nữ xấu xí bị vứt bỏ, nếu tôi là đàn ông, có chết cũng cưới bà! Bởi vì bà ngay cả súc sinh cũng bằng, tôi khinh bỉ bà, tôi… Ngô…” Mộ Hi bị nước chặn, bây giờ ngay cả miệng cũng thể .

      Mộ Hi chỉ có thể giương mắt nhìn, nhìn chằm chằm Khang Hân, dùng mắt chửi bà ta, ai biết lúc này, nhìn thấy Âu Dương Hàn đứng phía sau người, Mộ Hi thể tin vào mắt của mình, người kia phải Âu Dương Hàn sao? Kia là ai? Tại sao lại giống nhau như vậy.

      “Đều tìm chết… Ha ha…” Khang Hân quay đầu lại, nhìn Âu Dương Hàn.

      “Khang Hân, làm cái gì? Đồ điên!” Dương Hàn chạy đến cạnh Mộ Hi, chuẩn bị cởi dây, ai biết, còn chưa tới gần, bị trận gió lớn đánh văng ra, Dương Hàn thể tin nhìn xung quanh, , ai làm?

      “Tiểu tử thối, còn ngẩn ra làm gì? Mau tới cứu người, về nhà dạy dỗ lại em!” Dương Hàn rống to về phía của em trai mình, thế nhưng nhìn em trai có phản ứng, liền có cảm giác tốt, cảm giác chuyện này bình thường.

      Lúc Dương Hàn đến, Nam Cung Diệu và Lãnh Đông cũng đến, chỉ là nghĩ cách dẫn dụ ác linh , như vậy mới có thể cứu Mộ Hi.

      Nam Cung Diệu nghĩ được cách, liền cho Lãnh Đông, cho Lãnh Đông thời gian phải tranh thủ để cứu Mộ Hi.

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 174 : Chuyển nguy thành an (2)
      Editor: Ngọc Sơn Bạc

      vẫn tìm em, em đâu?” đầu Nam Cung Diệu đội mũ, hơi cúi đầu, về phía Khang Hân.

      , là…” Khang Hân chỉ bàn tay run rẩy vào Nam Cung Diệu.

      vẫn luôn chờ em, vì sao em lại tới? bị ép phải cưới người khác! Người là em.” Nam Cung Diệu tiếp tục tới gần Khang Hân.

      ?” Khang Hân đau khổ .

      sao lại lừa em, em là người phụ nữ nhất.” Nam Cung Diệu đứng ở trước mặt Khang Hân, nhàng giơ tay lên, ôm bà ta vào lòng, Lãnh Đông từ phía sau ra, cầm dao cắt đứt sợi dây trói Mộ Hi, sau đó đem Mộ Hi đến nơi an toàn.

      “Nhưng mà cưới người khác!” Khang Hân .

      “Bà phải chết!” Nam Cung Diệu hung hăng đeo phật châu vào cổ của Khang Hân, trong nháy mắt, Khang Hân thống khổ kêu lên!

      “Các ngươi đều đáng chết, các ngươi đều đáng chết…” Ác linh rống to lên.

      Mộ Hi chạy tới, cởi chiếc giày ra, đạp cái mạnh vào Khang Hân, chỉ thấy người Khang Hân bốc lên khói đen.

      “Nữ vu đáng chết, chết …” Mộ Hi gầm , tức giận nhìn Khang Hân như bị phản ứng hóa học nằm đất.

      Lúc này, năm người Âu Dương Hàn đều ngã ra đất, vẫn nhúc nhích.

      “Em, em trai…” Dương Hàn cố gắng gọi em trai mình, nhưng vẫn có phản ứng.

      “Khó trách lại giống nhau như vậy, ra là em sinh đôi.” Mộ Hi liền hiểu ra.

      “Bà xã, em sao?” Nam Cung Diệu kéo Mộ Hi vào lòng.

      “Diệu tổng, người phụ nữ này làm sao?” Lãnh Đông chỉ về phía Khang Hân hỏi.

      “Mang .” Nam Cung Diệu .

      Lãnh Đông vác Khang Hân lên vai, về phía ngoài rừng.

      Âu Dương Hàn cũng khiêng em trai về xe, Tĩnh Sơ vẫn luôn chờ ở trong xe.

      ta làm sao vậy?” Tĩnh Sơ chỉ Âu Dương Hàn .

      “Ngất xỉu.” Âu Dương Hàn trả lời đơn giản.

      “Mộ Hi, là Mộ Hi đúng ?” Vân Tĩnh Sơ vội vàng chạy xuống xe, ôm cổ Mộ Hi.

      “Tĩnh Sơ? Sao cậu lại tới đây?” Mộ Hi tò mò hỏi.

      “Xú nha đầu, lo lắng cho cậu đó! Cậu thế nào? sao chứ?” Vân Tĩnh Sơ hỏi.

      “Mình sao.” Mộ Hi .

      “Tất cả mọi người đều lo lắng cho em!”

      “Ông xã, có thể cho bọn họ lên máy bay cùng nhau trở về được ?” Mộ Hi hỏi Nam Cung Diệu, bởi vì thấy Tĩnh Sơ xe taxi.

      “Dĩ nhiên có thể.” Nam Cung Diệu .

      “Ông xã, chúng ta cùng Mộ Hi? Vác em trai của theo.” Vân Tĩnh Sơ to về phía của Dương Hàn.

      “Được!” Dương Hàn rất lo cho em trai, ngồi máy bay vẫn nhanh hơn, có thể mau chóng mang em trai bác sĩ, ra, Âu Dương Hàn ngất bác sĩ có thể theo dõi!

      Sau khi về nước, Lãnh Đông mang Khang Hân về biệt thự của mình, bởi vì ta vẫn chưa tỉnh, Lãnh Đông muốn để cho đại sư xem.

      Nam Cung Diệu và Mộ Hi quay về nhà, bởi vì Mộ Hi rất mệt, cũng rất chật vật, chỉ mặc áo của Nam Cung Diệu bước vào cửa.

      “Mẹ, mẹ đâu? Lâm Lâm rất nhớ mẹ…” Lâm Lâm chạy tới ôm lấy Mộ Hi.

      “Bảo bối, mẹ phải tắm, người mẹ rất bẩn.” ra ở máy bay Mộ Hi tắm sơ qua, bởi vì cả người của toàn là mùi xăng, quần áo cũng bị Nam Cung Diệu vứt , bây giờ chỉ mặc áo của , rất lớn còn rất dài, giống như là váy.

      Nam Cung Diệu ôm con vào lòng, còn Mộ Hi từ từ lên lầu tắm.

      Dương Hàn đem em trai bệnh viện, làm người ta bất ngờ là, em trai ta chết, hơn nữa chết ngày trước. Dương Hàn tin, bởi vì mấy giờ trước ta vẫn thấy em trai mình đứng vững, mặc dù là gì, thế nhưng vẫn đứng, ta tin là người chết có thể đứng!

      Dương Hàn đem em trai mình qua vài bệnh viện khác, kết quả vẫn như vậy, ta thể chấp nhận, tại sao em trai của ta lại chết?

      Vân Tĩnh Sơ gọi điện cho Mộ Hi, cho biết chuyện của Âu Dương Hàn.

      “Rất khó tin, ra ta chết rồi, khó trách bộ dạng lúc đó dọa người như vậy!” Mộ Hi hít hơi khí lạnh, khi suy nghĩ đến và người chết ở cùng chỗ, hơn nữa còn là người chết biết cử động, cảm thấy rất sợ!

      “Hi, tuy ta bắt người là sai, nhưng, ta chết, như thế nào ta cũng là em chồng của mình! Bây giờ Hàn rất buồn.” Vân Tĩnh Sơ Dương Hàn, bởi vì sau khi biết em trai mình chết, ta cũng gì, xem ra mất thời gian để ta chấp nhận chuyện này!

      “Tĩnh Sơ, hy vọng ta đối xử tốt với cậu, em trai là em trai, ta là ta, mình trách ta.” Mộ Hi nghe được Tĩnh Sơ rất buồn, trong lòng vốn rất hận Dương Hàn, lúc này chút cũng hận, xem ra chuyện này là do em trai ta làm, chẳng trách lúc đó chột dạ.

      “Cậu yên tâm, ấy đối xử rất tốt với mình, nếu làm sao lại đính hôn.” Vân Tĩnh Sơ .

      “Hôm nào đó mình tới thăm cậu, cúp đây, bái bai.” Mợ Hi .

      Mộ Hi cúp điện thoại, bỗng nhiên có người từ phía sau nắm lấy tay , nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của ông xã, Mộ Hi lập tức mỉm cười ngọt ngào.

      “Bà xã, rất em, rất lo lắng cho em, bởi vì em luôn gặp chuyện may! Về sau có thể buộc em ở lưng quần mang ?” Nam Cung Diệu bên tai Mộ Hi, vì sợ bọn nghe được, trong lòng Nam Cung Diệu rất lo lắng cho vợ , rất sợ lại gặp chuyện.

      “Ông xã, em sao, về sau em cẩn thận hơn, xem, bây giờ phải là em có chuyện gì sao.” Mộ Hi mỉm cười rực rỡ .

      Nam Cung Diệu gật đầu, vẫn nắm chặt tay , chịu buông, tuy ở trong nhà, muốn buông tay, bởi vì sợ chỉ cần sơ xuất của vợ xảy ra chuyện, lúc này vợ trân bảo quý hiếm của , đến mức thể buông tay.

      “Nhưng, vẫn yên tâm, bởi vì chuyện may luôn luôn tìm đến em. được, em đến công ty làm thư kí, chúng ta có thể cùng làm, cùng tan làm, như vậy và em rời xa nhau, cứ quyết định như vậy , phải mang theo bên người.” Nam Cung Diệu kiên định , nhất định phải bảo vệ vợ an toàn.

      “Phì, làm thư kí của , cả ngày bị chọc ghẹo!” Mộ Hi cười , ra trong lòng rất cảm động, người đàn ông này, tốt như vậy, làm sao có thể được!

      “Chỉ là chọc ghẹo mà sợ cái gì, chỉ cần em an toàn, hơn nữa, ông xã cũng rất tốt, em liền chịu ủy khuất chút, còn có, trước khi chúng ta kí giấy kết hôn có thực , lúc đó em còn làm thư kí riêng của , nhưng bởi vì em rời , cho nên bây giờ phải bồi thường cho , cũng cần bồi thường bằng tiền, cứ làm việc cho là được, đương nhiên, em thích vẽ, có thể vì em mà chuẩn bị chút dụng cụ vẽ ở trong phòng .” Nam Cung Diệu nghiêm túc .

      “Cái gì? Còn muốn chung phòng làm việc? sợ mọi người sắc, làm cũng mang theo bà xã.” Mộ Hi .

      sắc của bà xã nên mất mặt, hơn nữa, nếu làm chung phòng làm việc làm sao gọi là thư kí riêng.” Nam Cung Diệu nghiêm túc , ra, định dời phòng làm việc của Mộ Hi đến phòng của , để làm việc gì, thư kí lúc đầu vẫn giữ nguyên, làm sao có thể để vợ mệt mỏi được chứ!

      “Ông xã, em là may mắn, có thể gả cho , em rất hạnh phúc.” Mộ Hi cảm động đến mắt cũng ngấn lệ.

      Nhìn vợ đáng lại mê người như vậy, Nam Cung Diệu nghĩ cùng vợ hòa làm giường, thế nhưng có bóng dáng xuất ở cửa, tiểu đệ của Nam Cung Diệu lập tức cúi đầu, ngượng ngùng dám gặp ai!

      “Cha, hôm nay bọn con mượn mẹ cả đêm.” Nam Nam lạnh lùng .

      “Con trai, có thể có thể!” Nam Cung Diệu bất đắc dĩ , con trai luôn cướp vợ với mình, gì!

      “Mẹ, thôi, mẹ của bọn con.” Nam Nam bên trái, Lâm Lâm bên phải, mỗi người bên kéo Mộ Hi ra khỏi phòng.

      “Này? Con trai, vì sao các con luôn mượn mẹ, thể mượn cha được sao?” Nam Cung Diệu làm bộ đáng thương , nhìn bảo bối của mình rời khỏi phòng, muốn, nhưng mà vì sao bọn mượn ?

      “Ừ, như vậy , hôm nay chúng ta ngủ ở giường lớn của cha có được ?” Nam Nam nhìn Lâm Lâm hỏi.

      “OK.” Lâm Lâm ném giày , từ từ lên giường, bắt đầu nhảy nhảy giường, sau đó Nam Nam cũng trèo lên giường, Mộ Hi vui vẻ tới, ngồi vào mép giường mỉm cười, đương nhiên là Nam Cung Diệu rất vui vẻ, cuối cùng cũng có thể chơi với bọn họ!

      Nam Nam và cha nằm ở ngoài, Mộ Hi và Lâm Lâm nằm ở trong, ngủ đến lúc nửa đêm, Nam Nam cảm thấy có vật gì đó đặt mặt bé, mơ mơ màng màng mở mắt, cái chân đặt mặt bé, bé còn cách nào khác liền bỏ chân của em xuống.

      Lát sau Nam Cung Diệu mở mắt, tay của Mộ Hi đặt mặt , kỳ lạ hơn là chân của vợ cũng gác ở người , Nam Cung Diệu lo lắng bọn thấy động tác giống ai của vợ , vì vậy, kẹp chặt chân của Mộ Hi, để cho gác lại, ai biết, hai tay Mộ Hi ôm Nam Cung Diệu, đầu rúc vào trong ngực của ngủ, đúng lúc này, Nam Nam mở mắt, Nam Cung Diệu xấu hổ cười.

      “Con trai, mẹ con rất khó ngủ, con cứ ngủ !” Nam Nam còn cách nào khác đành nghiêng đầu qua chỗ khác, chuẩn bị ngủ tiếp.

      “Cha có thể ôm mẹ ngủ, có điều được phép làm gì khác!” Nam Nam đưa lưng về phía Nam Cung Diệu .

      “Con trai yên tâm, làm gì cả!” Nam Cung Diệu chảy mồ hôi! Có điều con trai , có thể ôm, vậy ôm!

      Nam Cung Diệu được con trai cho phép, vì vậy, to gan ôm vợ ở trong ngực mình, nhắm mắt lại ngủ, ai biết sáng sớm Nam Cung Diệu còn chưa mở mắt, có cảm giác bàn tay an phận nhéo mũi .

      hết chương 174

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :