1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 145: Lừa gạt (2)

      " xin lỗi, xin lỗi, tôi liền, tôi liền. . . . . ." Người đàn ông như chạy về phía cầu thang.

      Mộ Hi vừa nhìn nhân viên phục vụ rời , mình cứ tùy tiện dạo chút, dù sao đây là vùng đất của Nam Cung Diệu, người đàn ông này là lợi hại, vậy mà ở chỗ này còn có sòng bạc lớn như vậy!

      Mộ Hi ngó bên này, xem bên kia, cảm giác rất hiếu kỳ, đây chính là sòng bạc, trước kia chỉ từng thấy ti vi, trực tiếp vẫn là lần đầu tiên.

      "Tiểu thư cần giúp gì sao? Tôi là nhân viên phục vụ nơi này?" xinh đẹp khiêu gợi tới, mặc rất ít, đầu còn mang theo hai tai thỏ.

      "Cám ơn, tôi chỉ là tùy tiện xem chút." Mộ Hi mỉm cười .

      "Nơi này có gì vui, trong phòng mới thú vị, nhất định chưa từng thấy qua ?" Nhân viên phục vụ cũng mỉm cười , Mộ Hi nghe ta như vậy, trong lòng nhất thời rất tò mò.

      Nhưng mà, nên có lòng hại người, nhưng nên có lòng phòng bị người, cẩn thận quan sát này, đôi mắt to, lông mày cong cong, da rất trắng, ánh mắt vô cùng thành khẩn, giống như là người xấu, hơn nữa nơi này là địa bàn của Nam Cung Diệu, có chuyện, vì vậy hạ quyết tâm.

      "Được, đưa tôi xem chút."

      "Mời theo tôi." Nhân viên phục vụ đưa Mộ Hi đến chỗ thuê phòng.

      " là tới từ Trung Quốc sao?" Thỏ tiểu thư hỏi.

      "Ách, Đúng vậy." Mắt Mộ Hi nhìn chỗ này nhìn chỗ kia, cảm giác rất mới mẻ, chú ý ánh mắt kỳ thị của phía trước, ra , phía trước là chê cười Mộ Hi chưa trải việc đời, vừa nhìn biết là nhà quê! Hàn Băng Tâm dien?dan!le^quy~don

      Mộ Hi bị đưa quẹo tới quẹo lui, trong lòng có chút kiên định nổi.

      "Cái đó, nơi này cũng tệ, tôi chỉ tùy tiện xem chút, làm việc ." Mộ Hi muốn sai nhân viên phục vụ kia .

      "Nơi này là chơi rất vui, nhưng mà thuê phòng chung chơi càng vui, thiết kế rất khác biệt, bảo đảm chưa bao giờ thấy, rất dễ dàng mới tới được nước Mĩ, mở mang kiến thức sao được? Đó phải là đến , tôi thấy là người Trung Quốc, tôi mới giúp , nếu , người bình thường vào được, chỉ có VIP cao cấp mới có thể vào phòng nha."

      mặt mỉm cười ngọt ngào, vẻ mặt chân thành nhìn Mộ Hi.

      " bên trong còn tốt hơn?" Mộ Hi cảm thấy rất hứng thú hỏi.

      "Ừ, thiết kế trong phòng còn lộng lẫy hơn ở đại sảnh. . . . . ." kiên nhẫn giải thích cho Mộ Hi.

      "Vậy tôi muốn xem chút, thôi." Mộ Hi nhớ tới thiết kế ở đại sảnh vừa rồi giống như hoàng cung, chẳng lẽ thiết kế trong phòng kia còn xa hoa hơn? Mộ Hi cảm thấy rất hứng thú, ngoan ngoãn theo về phía trước.

      Mộ Hi vừa vừa xem xét thiết kế trong hành lang, quả nhiên rất tuyệt, thiết kế có phong cách của Trung Quốc, còn có phong cách của Châu Âu, rất đặc biệt.

      Mộ Hi vui mừng tới đây, tranh vẽ tường này đều là bút tích của học sĩ lớn, quả thực là xinh đẹp rực rỡ vô cùng.

      Đại sảnh của sòng bạc.

      Nam Cung Diệu lạnh lùng nhìn người phụ trách trước mặt.

      "Biết tại sao tôi gọi tới ?" Nam Cung Diệu lạnh lùng hỏi.

      "Tổng, tổng giám đốc, xin căn dặn. . . . . ." Người đàn ông sợ đến cả người run cầm cập, ra , ta căn bản biết xảy ra chuyện gì? Nhận được điện thoại của trợ lý Lãnh, chỉ bảo ta năm phút sau xuất tại cửa đại sảnh của sòng bạc, tổng giám đốc muốn gặp ta, càng chưa kịp hỏi chuyện gì! Liền vội vã chạy đến!

      " đào tạo nhân viên của như thế nào, thời điểm tiếp đãi khách phải làm như thế nào? 《quy định nhân viên》của công ty đều là trang trí?" Nam Cung Diệu lạnh lùng hỏi.

      Người đàn ông sợ đến mồ hôi đầm đìa, dám lời nào, khí thế vương giả người tổng giám đốc, khiến ta rét mà run.

      ta chưa bao giờ chuyện với tổng giám đốc, cảm giác rất sợ hãi, lúc trước nghe lời đồn đãi tổng giám đốc của sòng bạc rất lợi hại, hơn nữa người bên ngoài đều gọi là tà ma, điều này làm người đàn ông càng khẩn trương.

      "Bây giờ lập tức tra vì sao tôi gọi đến? Nguyên nhân của hi vọng mình có thể tự hiểu ! lát nữa trả lời chắc chắn cho tôi." Nam Cung Diệu bởi vì yên lòng Mộ Hi cho nên chuẩn bị tìm , lát nữa tới đây xử lý.

      "Vâng, vâng Diệu tổng, tôi làm liền, Diệu tổng mời ngài." Người đàn ông khom lưng, làm dấu tay xin mời.

      Nam Cung Diệu tìm tìm lại vài lần, tới lui ở đại sảnh, tìm kiếm bóng dáng của Mộ Hi.

      "Đáng chết!"

      Nam Cung Diệu tìm tìm lại nhiều lần, vẫn tìm được bóng dáng của Mộ Hi, trong lòng khỏi lo lắng.

      Mặc dù sòng bạc là tài sản của , nhưng nơi này dù sao cũng là sòng bạc, thân mình quả an toàn, cho nên mới phái người theo Mộ Hi, nhưng mà, tại sao vẫn có bóng dáng của ?

      Thấy bảo vệ đứng cách đó xa, Nam Cung Diệu chỉ tay về phía ta, ý bảo ta tới đây.

      Bảo vê ở đây đều là người Mỹ, ta lễ phép tới trước mặt Nam Cung Diệu, khom người chào, dùng tiếng hỏi Nam Cung Diệu.

      "Tiên sinh cần gì sao?" Truyện chỉ edit tại ***************.com

      "Có thấy Trung Quốc qua đây , bên cạnh là nhân viên phục vụ." Nam Cung Diệu dùng tiếng hỏi.

      "Có người, nhân viên phục vụ kia hình như là mắc vệ sinh kiềm được, nên rời trước, kia sau đó biết đâu?"

      Nam Cung Diệu vẫy tay, ý bảo bảo vệ có thể rời , bảo vệ lễ phép cúi người chào, sau đó trở lại vị trí làm việc của mình, tuần tra an ninh của sòng bạc.

      Nam Cung Diệu lại tiếp tục tiến về phía trước mấy bước, gọi tới bảo vệ, hỏi vấn đề giống như vậy, kết quả trả lời giống nhau, Nam Cung Diệu hỏi liên tiếp ba bảo vệ, kết quả dĩ nhiên là giống nhau!

      Nam Cung Diệu phát bắt được cổ áo bảo vệ, rống to.

      ", kia rốt cuộc đâu?"

      Phản ứng đầu tiên của bảo vệ là có người gây chuyện, đối với vị tổng giám đốc của sòng bạc này, nhân viên làm việc ở đây dường như đều biết , cho nên giờ phút này chính là khách bình thường, phàm là tới gây chuyện, đương nhiên là dạy dỗ trận.

      Nam Cung Diệu được gọi là hoàng đế trời cao, hiểu rất ít về nơi này, trừ thời điểm khai trương tới mấy lần, cũng chỉ là khảo sát đơn giản, căn bản quan sát cẩn thận chi tiết cấu trức của sòng bạc.

      Bởi vì vẫn luôn ở trong nước, người phụ trách nơi này cũng thoải mái thành lão đại nơi này.

      Nếu nơi này có giao dịch đứng đắn, Nam Cung Diệu cũng thể biết.

      "Tiên sinh, xin buông tay, chúng tôi phụ trách trông phụ nữ cho , chúng tôi chỉ phụ trách duy trì trật tự nơi này!" Bảo vệ nhẫn nại .

      Thấy tên bảo vệ này bị nắm cổ áo, những bảo vệ khác cũng vây lại, thấy là có người gây chuyện.

      "Tiên sinh, xin buông tay, nơi này là sòng bạc văn minh, cho phép đánh nhau." gã bảo vệ khác , ta hi vọng có thể cùng giải quyết vấn đề, phải vạn bất đắc dĩ đánh.

      " mau, kia rốt cuộc ở đâu?" Tay Nam Cung Diệu nắm cổ áo càng dùng sức, mới mặc kệ sòng bạc rắm chó gì, giờ phút này chỉ cần nhanh tìm được Mộ Hi, những thứ khác đều quan trọng.

      "Tiên sinh, xin tỉnh táo." Bảo vệ tiếp tục nhẫn nại .

      "Gọi quản lý của các tới." Nam Cung Diệu hung hăng chỉ vào phục vụ bưng nước ở bên .

      Ai ngờ, nhân viên phục vụ vừa nhìn thấy là gây chuyện, nhìn cũng nhìn Nam Cung Diệu, tiếp tục đưa rượu, căn bản tính tìm quản lý.

      Nhìn hồi thấy Mộ Hi dường như muốn điên, nghĩ đến Mộ Hi gặp nguy hiểm, liền muốn giết người!

      "Mẹ nó, buộc ông đây đại khai sát giới." Nam Cung Diệu buông bảo vệ ra, lùi về phía sau bước, cú đá bay bảo vệ.

      Những bảo vệ khác nhìn thấy người mình bị đá bay, vì vậy, đồng loạt xông lên, nơi này có quân nhân giải ngũ, còn có số là chuyên môn đấm bốc, tóm lại là rất lợi hại.

      Bọn họ cũng nhẫn tâm đánh tới phía Nam Cung Diệu.

      Nam Cung Diệu tránh thoát quyền, sau đó từ bên phải hung hăng đánh về phía thắt lưng của bảo vệ, tiếp theo là tiếng kêu rên, bảo vệ té xuống đất, sở trường của Nam Cung Diệu chính là kích trí mạng, bởi vì đây là vùng đất của mình, nên Nam Cung Diệu cần tính mạng của ta, mà chỉ đánh ngã ta xuống đất.

      Những bảo vệ khác, bắt đầu trái phải công kích Nam Cung Diệu, cho cơ hội đánh lén, bởi vì người đông thế mạnh, Nam Cung Diệu trước sau bị mấy quyền, tiếp theo chính là lại quật ngã hai bảo vệ, bảo vệ té xuống đất bị đánh sưng mặt sưng mũi, ôm bụng kêu rên, ngờ sức lực của người đàn ông Trung Quốc này mạnh như vậy, chỉ là quyền, liền đứng lên nổi! Giống như là gãy xương sườn, đau gần chết.

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 145: Lừa gạt (3)

      tên bảo vệ trong đó vung mạnh quyền vào bụng Nam Cung Diệu, Nam Cung Diệu tay mắt lanh lẹ, phát bắt được đòn tấn công bất ngờ, rắc rắc, cổ tay lập tức gãy, tiếp theo Nam Cung Diệu nhấc chân cước đạp về phía thắt lưng của người đàn ông, tiếng thanh của xương đứt gãy.

      "A ——"

      Bảo vệ a tiếng té xuống đất, trong mắt lộ ra biểu cảm thể tin được.

      "Lý Tiểu Long của Trung quốc?" người nước ngoài giật mình .

      "No No No, phải Lý Tiểu Long, đây là kungfu Trung Quốc." người nước ngoài khác còn , bởi vì Lý Tiểu Long sớm còn.

      "Chi¬ne¬se kung¬fu Really¬ good." Người nước ngoài còn , kungfu Trung Quốc lợi hại.

      Người vây xem hẹn mà cùng .

      Thời điểm Nam Cung Diệu đánh nhau với bảo vệ, quản lý ở đại sảnh, biết tại sao tổng giám đốc gọi ta tới? Chuyện rốt cuộc làm ràng.

      ta biết tổng giám đốc chờ ta hồi báo, cho nên tới đại sảnh, vừa mới bước vào đại sảnh liền phát rất nhiều người đứng xem gì đó?

      "Nhường đường, nhường đường, nhường đường. . . . . ."

      Dùng sức chen vào, đưa đầu nhìn vào bên trong.

      "Ôi trời ơi!! ——" Quản lý dùng sức chui vào trong, bởi vì tổng giám đốc của bọn họ đánh nhau với đám bảo vệ, những người này sợ giết chết , vẫn chưa xong, vừa rồi là nhân viên tiếp khách chọc tới tổng giám đốc, lúc này làm sao bảo vệ cũng động thủ với tổng giám đốc, trời ạ.

      "Dừng, dừng tay, dừng tay, đừng đánh. . . . . . A ——" Lúc quản lý liều mạng tiến lên kéo bảo vệ ra, những người này đều trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, thời điểm quản lý còn chưa đến gần liền bị cước đá ra ngoài.

      "Ôi —— các mau dừng tay. . . . . ." Quản lý bị ném xuống đất, đau đến nhe răng nhếch mép, hai tay che bụng, trong miệng còn kêu to dừng tay, bảo vệ khác té xuống đất vừa nhìn là quản lý bị đá bay, cuống quít tới đây đỡ.

      "Đừng động vào tôi, nhanh, mau kéo bọn họ ra, nhanh lên chút, nhanh lên chút!" Quản lý nhanh chóng tay đánh mặt đất, phải làm sao bây giờ? Ở vùng đất của mình, đánh lão tổng của mình, đây phải là muốn sống sao!

      Những người hộ vệ này là có mắt tròng, người nào chọc, lại chọc tà ma rung trời chuyển đất, xong rồi, lần này tất cả xong rồi!

      Bảo vệ nhận được mệnh lệnh, xông lên, tiêu hao sức lực rất lớn mới có thể kéo những người đánh nhau ra.

      "Tổng tổng giám đốc, ngài sao chứ?" Quản lý khom lưng tới trước mặt Nam Cung Diệu. Hàn Băng Tâm <<dien-dan-le-quy-don>>

      "Bảo nhóm người khốn kiếp này ra chung với tôi đâu rồi?" Nam Cung Diệu rống giận, giờ phút này chỉ muốn mau tìm được Mộ Hi, những thứ khác sau này hãy .

      "Các mau, vị tiểu thư cùng tổng giám đốc đâu rồi?" Quản lý với bọn họ, người phụ nữ của tổng giám đốc ở trong mảnh đất của ta thấy nữa vậy còn được gì!

      Những người bảo vệ nhìn tôi...tôi nhìn , nhất thời biết nên gì? ra vừa rồi đánh nhau với bọn họ chính là tổng giám đốc nơi này, nghe thấy quản lý gọi, cũng sợ đến phát run!

      "Các mau ?" Quản lý lo lắng nhìn chằm chằm những người bảo vệ bị Nam Cung Diệu đánh sưng mặt sưng mũi, trong lòng càng khẩn trương, nhiều người như vậy lại thể quật ngã người, còn bị tổng giám đốc đánh cho thương tích khắp người, có thể thấy được tổng giám đốc phải người dễ chọc.

      "Cái này, quản lý chúng tôi biết!" Bảo vệ run sợ , bọn họ lĩnh giáo được lợi hại của tổng giám đốc, nên dám láo.

      " ấy có chuyện với ai hay ?" Nam Cung Diệu lạnh lùng ,

      "Tôi thấy ấy và thỏ thuê phòng chuyện với nhau, sau đó rời ." bảo vệ cúi đầu .

      "Mau dẫn tôi đến chỗ thỏ thuê phòng." Nam Cung Diệu lớn tiếng , bây giờ phải là lúc truy cứu trách nhiệm, dưới mắt là nắm chặt thời gian tìm được Mộ Hi, suy nghĩ chút Mộ Hi có thể là bị giá thỏ đó lừa bán, nghiến răng ngoan độc, là người phụ nữ ngốc, vậy mà dễ dàng bị lừa gạt như vậy!

      Quản lý ngoan ngoãn dẫn Nam Cung Diệu tới chỗ thuê phòng, tới hành lang, Nam Cung Diệu có dự cảm xấu, khí nơi này khiến hiểu đây là chỗ nào, ngờ trong sòng bạc của mình lại có phục vụ sắc tình, tại sao biết?

      Tài sản của rất nhiều, nhưng kiêng kỵ nhất chính là cho phép làm phục vụ sắc tình, dĩ nhiên tổ chức Độc Dược là ngoại lệ, phụ nữ nơi đó là đặc biệt phục vụ cho các em của mình, người ngoài nhận, hơn nữa tất cả phụ nữ đều có tiền lương, giống như là nhân viên của mình, phục vụ bên ngoài.

      Mộ Hi vừa rồi vẫn theo thỏ về phía trước, chợt phát có cái gì đúng, bởi vì các rời khỏi khu vực của sòng bạc rồi, Mộ Hi chuẩn bị xoay người rời , lại phát phía sau xuất hai bảo vệ ngăn cản đường của , vừa quay đầu nhìn về phía vừa rồi đưa , ai ngờ kia sớm thấy!

      Hai tay nhanh chóng giơ lên, chuẩn bị tìm cơ hội chạy trốn, mặc dù mình có chút võ, nhưng hai người đàn ông trước mặt này rất cường tráng, chỉ sợ mình phải đối thủ của bọn họ!

      "Các muốn làm gì?" Mộ Hi dùng tiếng lớn tiếng.

      "Làm gì? lát nữa biết!" tên bảo vệ trong đó .

      " đến rồi?" Mộ Hi chỉ vào phía sau kêu, ra phía sau chẳng có cái gì cả.

      Hai người bảo vệ đồng thời quay đầu lại nhìn về phía sau, Mộ Hi thừa dịp này, nhanh chạy tới chỗ bảo vệ, hi vọng có thể lợi dụng khe hở ở giữa hai người xông ra.

      Động tác của Mộ Hi rất nhanh, khoảnh khắc hai người phát mắc lừa, Mộ Hi chen ra ngoài, nhanh chạy về đầu khác của hành lang. Truyện chỉ edit tại ***************.com

      "A ——"

      Ai ngờ Mộ Hi chưa chạy được mấy bước, liền bị bắt lại, người đàn ông bắt được tóc của dùng sức túm về phía sau, người khác chợt nâng chân của Mộ Hi lên, sau đó cứ như vậy hai bảo vệ nước ngoài mang Mộ Hi vào bên trong, Mộ Hi kêu lớn cứu mạng, chợt bị người che miệng lại, ngay sau đó mí mắt mình nặng trĩu, tại sao buồn ngủ quá? cam lòng nhắm mắt lại.

      Mộ Hi bị đưa đến gian phòng, bảo vệ đặt lên ghế sofa liền ra ngoài, người đàn ông mập mạp từ bên trong ra, sắc sắc về phía Mộ Hi.

      ", người em đưa đến, phí vất vả của em?" thỏ hỏi.

      "Con điếm thối tha, thiếu công của em, mặt hàng lần này tệ, ông đây cho em hai phần, về sau cho lưu ý cho , bạc đãi em đâu." Người đàn ông mập mạp về phía Mộ Hi, ánh mắt chớp nhìn chằm chằm .

      ", cùng này còn có người đàn ông, biết sau đó người đàn ông kia chạy đâu? này gây phiền phức chứ?" thỏ lo lắng hỏi.

      "Phiền phức gì? Người đàn ông kia nhất định là đánh bạc, nếu chính là thuê phòng hưởng lạc !" Người đàn ông mập nhìn cơ thể Mộ Hi rời mắt.

      ", thuốc mê kia còn ? Cho em thêm chút." Thỏ nàng cười hì hì .

      "Con điếm lại muốn chơi đàn ông phải ? Được rồi, xem hôm nay em lập công lớn, cho em chút, chỉ là em đừng quên này trong thuốc mê có trộn chút thuốc kích dục, đến lúc đó cẩn thận bị người ta giết chết!" Người đàn ông mập qua cầm thuốc mê .

      Nam Cung Diệu cùng đám người quản lý tìm khắp chỗ thuê phòng, vẫn có bóng dáng của Mộ Hi.

      "Có còn phòng khác hay ?" Lúc này mặt của Nam Cung Diệu lạnh đến thể hình dung được, giọng sắp muốn chết rét người, khiến người bên cạnh sợ đến rét mà run.

      " có, có!" Quản lý run sợ trả lời, nhân viên phục vụ bên cạnh rất khó hiểu, bởi vì các còn chưa biết thân phận của Nam Cung Diệu, nhìn dáng vẻ của quản lý có chút dáng vẻ của nhân viên phục vụ, người có quyền lực thấy cũng nhiều, có tiền có thế thấy cũng nhiều, chưa bao giờ thấy như vậy, quản lý sợ đến khom lưng khụy gối! biết người đàn ông này có lai lịch gì, khiến quản lý phục vụ đến như vậy!

      "Mấy người các mau nghĩ xem còn nơi nào chưa kiểm tra?" Quản lý quay đầu lại với nhân viên phục vụ sau lưng, tìm được kia, lo lắng hôm nay chết ở chỗ này, cần nhìn cũng biết tổng giám đốc nhẫn nại đến cực hạn, chỉ sợ tổng giám đốc giận, giết ta thôi!

      "Quản lý còn có phòng làm việc của Tổng quản lý trước mặt chưa kiểm tra, những phòng khác toàn bộ đều kiểm tra." nhân viên phục vụ chỉ về chỗ xa đằng trước, Nam Cung Diệu đợi quản lý dẫn đường, liền nhanh tới bên kia.

      ra , tối hôm nay quản lý theo Nam Cung Diệu kiểm tra cũng phải là chính, chỉ là Phó quản lý, Tổng quản lý chân chính còn chưa lộ diện.

      Tên đàn ông mập mạp kia chính là Tổng quản lý chỗ này, là người rất háo sắc, thường chơi , hơn nữa thích chơi tươi sạch, nhất là khách nữ tới nơi này chơi, ta thích nhất, bảo người chụp hơn mấy tấm hình, đe dọa người ta nếu dám lộ ra liền đem hình công khai, cho nên dường như có người dám đối nghịch với bọn họ, coi như là ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ cũng khó !

    3. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 145: Lừa gạt (4)

      Dĩ nhiên phụ nữ được tổng quản lý chơi qua, cuối cùng có thể chơi bài miễn phí, hoặc cho khoản tiền làm phí phục vụ, nhưng mà người phụ nữ bọn họ chọn cũng là nhìn người tới, những người phụ nữ lợi hại kia bọn họ dám chọc, mục tiêu của bọn họ chính là đơn thuần, giống như Mộ Hi, nhưng bọn họ lầm rồi, nhìn Mộ Hi như người có ai chống đỡ, ra phía sau rất vững vàng! phải người bình thường có thể chọc được!

      Nam Cung Diệu tới bên ngoài phòng làm việc của tổng quản lý loại dự cảm, Mộ Hi ở bên trong.

      Đẩy cửa, mở ra, cửa bị khóa.

      "Mở cửa ra." Nam Cung Diệu gầm lên giận dữ, dọa những người vừa đuổi theo tới thiếu chút nữa đứng vững.

      "Tổng giám đốc, có chìa khóa, đây là phòng làm việc của tổng quản lý, chỉ có ta mới có chìa khóa." nhân viên phục vụ , mà phó quản lý kia cầm điện thoại di động lên chuẩn bị gọi điện thoại cho tổng quản lý.

      "Phá cho tôi." Nam Cung Diệu vừa gầm lên giận dữ, dọa sợ đến bảo an phía sau nhanh lấy dụng cụ.

      Nếu như cửa này là cửa bình thường, Nam Cung Diệu sớm đạp ra, chỉ tiếc, cửa này là chống trộm, hơn nữa còn là phòng cách , phía ngoài nghe được động tĩnh bên trong, bên trong nghe được thanh bên ngoài.

      Thời điểm Nam Cung Diệu tìm người cầm dụng cụ phá cửa, người đàn ông mập bên trong đưa thuốc mê cho thỏ.

      Sắc sắc nhìn Mộ Hi tới, vẻ mặt hài lòng.

      "Người đẹp, mặc dù em chưa từng trải qua việc đời, nhưng khuôn mặt tươi tắn này nhịn được muốn ngụm, chậc chậc, là đẹp, đây cũng chờ kịp muốn xem bên trong chút."

      thỏ hề có ý rời , bởi vì ta là người phụ nữ của tổng quản lý, hơn nữa còn thường giúp đỡ tổng quản lý dụ dỗ lừa gạt các , thuận tiện kiếm thêm thu nhập.

      "Con mẹ mày, làm sao còn cút? đây muốn làm chính , mau cút, hôm nay đây cho phép em ra ngoài nếm thức ăn tươi, ra ngoài tìm “tiểu bạch kiểm” ! Ông đây cũng có thời gian thượng !" Người đàn ông mập gầm , giờ phút này rất ghét người phụ nữ này ở bên cạnh.

      "Vâng, em liền."

      "Bang bang." Chợt người đàn ông mập nghe được tiếng phá cửa, ra , đây là nhóm người bên ngoài dùng búa chuẩn bị phá cửa.

      "Con bà nó, ai dám phá cửa!" Người đàn ông mập chuẩn bị tới phía cửa, lại bị thỏ ngăn lại.

      "Quản lý đừng mở cửa, ngộ nhỡ bọn họ phát người phụ nữ này phải làm sao? ôm ta tránh chút, tôi đánh lạc hướng bọn họ, yên tâm, giao cho tôi." thỏ rất tự tin . Hàn Băng Tâm dien8dan8le8quy8don

      "Ừ, nhanh lên chút." Người đàn ông mập ôm Mộ Hi vào bên trong, bên trong phòng làm việc này xây tường kép, nhìn kỹ phát được, cửa ở lá thư phía sau tủ, đương nhiên là có chốt mở bí mật, cửa có thể mở ra.

      Cửa này làm thành từ vật liệu đặc biệt, nhưng cũng chống được sức mạnh của bảo vệ, búa bổ xuống, khóa cửa liền hỏng.

      Nâng búa lên chuẩn bị bổ búa nữa, ai ngờ lúc này cửa mở ra.

      "Người nào to gan như vậy? A, là quản lý, vì sao ngài lại tới?" thỏ thấy trong đám người có bóng dáng của phó quản lý, cuống quít hỏi.

      "Cút ngay." Nam Cung Diệu tay đẩy thỏ ra, tự mình xông vào tìm Mộ Hi.

      Nam Cung Diệu sau khi tiến vào, nhìn bốn phía, có ai, lập tức tức giận, trở lại bên cạnh thỏ, phát bắt được tóc ta, dùng sức kéo về sau.

      ", người ở đâu?" Nam Cung Diệu cũng có kiên nhẫn nhảm với thỏ lang sói này, hung hăng kéo tóc ta vào trong nhà.

      " là ai? Tại sao bắt tôi? là đau!" Người phu nữ đau đến nước mắt cũng chảy ra, người đàn ông đẹp trai này làm cho người ta muốn thét chói tai, vừa rồi vốn là muốn dùng thuốc mê tổng quản lý cho lên thân người đàn ông này, ngờ người đàn ông này độc ác như vậy, may trêu chọc , nếu hậu quả tưởng tượng nổi!

      " chỉ có cơ hội cuối cùng, , người ở đâu?" Nam Cung Diệu nhẫn nại đến cực hạn, người phụ nữ đáng chết này nếu , bảo đảm khiến ta chết rất thảm!

      "Tôi...tôi. . . . . ." thỏ sợ đến chân như nhũn ra, người đàn ông này rất đáng sợ, khí thế kia, nếu ta giống như lập tức liền giết ta, thỏ sợ đến biết như thế nào cho phải!

      " mau ? Đây là tổng giám đốc của chúng ta, Diệu tổng, ấy chính là tổng giám đốc Nam Cung Diệu của tập đoàn Nam Cung." Vị phó quản lý này cố ý ra tổng giám đốc Nam Cung Diệu của tập đoàn Nam Cung, ý là cho ta biết nếu ta chết, bởi vì người nơi này đều biết tổng giám đốc của tập đoàn Nam Cung có tên gọi chính là tà ma, giết người chớp mắt, lòng dạ độc ác.

      thỏ dám tin ngước đầu nhìn Nam Cung Diệu, người đàn ông này chính là tổng giám đốc, còn trẻ như vậy, khí khái đẹp trai như vậy, làm sao dính líu quan hệ với tà ma, nhưng nhìn kỹ, người đàn ông này đằng đằng sát khí, ánh mắt hung ác, hẳn là , chỉ có tà ma rung trời chuyển đất mới có khí thế này!

      thỏ lập tức sợ đến để ý đầu đau, phen ngồi chồm hổm mặt đất, lúc ấy rớt lọn tóc, biết đau, biết khóc, chỉ biết là lần này mình thảm, có thể sống cũng được, ta bậy mà lại dụ dỗ lừa gạt người phụ nữ của tà ma, còn hiến tặng cho người đàn ông mập bên trong!

      Nam Cung Diệu ngồi xổm người xuống, bóp cổ ta.

      " ấy ở đâu?" Nam Cung Diệu cắn răng hỏi, nếu như phải bởi vì gấp gáp cứu Mộ Hi, tay vặn gãy cổ ta, người phụ nữ đáng chết, lá gan to, dám lừa gạt người phụ nữ của , quả thực là tìm chết.

      "Tổng, tổng giám đốc. . . . . ." thỏ mở to hai mắt, há to mồm, ta dù thế nào cũng nghĩ tới, người đàn ông khiến tim mình nhộn nhạo này lại là tổng giám đốc của tập đoàn Nam Cung, người đó tùy tiện run chân, cả thương giới run rẩy, ngời đàn ông trong truyền thuyết đó!

      Đừng Trung Quốc, ngay cả tài sản ở nước Mĩ của đếm kể xiết, sòng bạc này chỉ như sợi tóc của , bé đáng kể!

      "Ngay cả cơ hội cuối cùng cũng bỏ qua, chờ chịu chết , tôi để chết vui vẻ, phương thức của tôi rất nhiều, ngại cho nếm thử chút."

      Nam Cung Diệu lạnh lùng , đứng dậy, dò xét bốn phía, những người bên cạnh nghe được lời vừa rồi Nam Cung Diệu , cũng sợ hít sâu hơi, toát mồ hôi dầm dề thay thỏ này, có suy nghĩ, Diệu tổng dùng biện pháp gì giết người, nhất là người phụ nữ đẹp như vậy?

      Thời điểm Nam Cung Diệu tra xét bốn phía, người đàn ông mập ở bên trong thể chờ đợi, bởi vì vừa rồi ôm lấy Mộ Hi, nghe được hừ tiếng, lão Nhị của người đàn ông mập trong nháy mắt ngẩng cao đầu.

      ta bắt đầu cởi âu phục của Mộ Hi xuống, sau đó cũng tuột quần trong của Mộ Hi xuống, hưng phấn xoa tay, nhìn mỹ nhân trước mắt, trong lòng hồi hộp, chuẩn xác là đầu của ta cũng mau nở hoa, dám động vào người phụ nữ của tà ma chỉ có chết.

      Bởi vì nơi này có giường, Mộ Hi nằm dưới đất, trần trụi nằm mặt đất, hai chân bị người đàn ông mập tách ra, mà người đàn ông mập cũng bên chuẩn bị cởi quần áo.

      Lúc Nam Cung Diệu phát huyền cơ, Lãnh Đông vội vã chạy tới, ra ngồi máy bay tới, máy bay riêng của Nam Cung Diệu.

      "Diệu tổng, làm sao vậy?" Lãnh Đông lo lắng hỏi, thấy sắc mặt của Diệu tổng cũng biết lại xảy ra chuyện lớn!

      "Đáng chết, bọn họ lừa bán Mộ Hi, nghĩ biện pháp mở cánh cửa này ra." Nam Cung Diệu trực tiếp đối tên Mộ Hi với Lãnh Đông, bởi vì chuyện bắt đầu hoài nghi Mộ Vũ Hàn chính là Mộ Hi, Lãnh Đông cũng biết, ít chuyện riêng của Lãnh Đông ít nhiều gì biết chút, lần này Lãnh Đông tới nước Mĩ, Nam Cung Diệu giao cho ta nhiệm vụ bí mật chính là điều tra quá khứ của Mộ Vũ Hàn.

      Chỉ là, đối với người bên ngoài mà , Nam Cung Diệu đều gọi là Mộ Vũ Hàn hoặc là Mộ tiểu thư. Truyện chỉ edit tại ***************.com

      "Các to gan, lại dám động thủ với phu nhân của Diệu tổng, chờ chịu chết ." Lãnh Đông oán trách , trong tay còn giúp Nam Cung Diệu tìm cơ quan.

      Lãnh Đông sờ nơi này, sờ nơi đó, cửa ngầm có phản ứng.

      Thời điểm Nam Cung Diệu tức giận bắt được ống đựng bút muốn đập, tay cầm lấy ống được bút, phát ống đựng bút được cố định, trong lòng cả kinh, vì vậy bắt được xoay cái, cửa ngầm thuận thế mở ra, Lãnh Đông đứng ở phía trước thấy màn thiếu lễ độ.

      "Các cũng con mẹ nó lăn ra bên ngoài chờ đợi." Lãnh Đông cuống quít nghiêng đầu sang chỗ khác, hầm hừ với mấy người bên ngoài, bởi vì thấy Diệu xông vào, người ở bên trong Diệu tổng sắp đặt có của ăn của để, tình cảnh này thể vào, bởi vì quần áo Mộ Hi cởi ra rồi.

      Nam Cung Diệu vọt vào, cước đá bay người đàn ông quỳ gối chỗ hai chân Mộ Hi, ngay sau đó cởi xuống áo khoác của mình, đắp lên cho Mộ Hi.

      "Con mẹ mày, mày là ai? Dám giương oai ở địa bàn của tao, có ai ?"

      Người đàn ông mập rống to, chuẩn bị gọi người, bởi vì ta nuôi rất nhiều bảo vệ, cho nên ta sợ, người đàn ông Trung Quốc này ở nước Mĩ có thể làm gì? Nhưng ta là thổ địa của nơi này, thủ lĩnh số chỗ cũng kính ta ba phần, cũng bởi vì ta có tiền, thời đại này có tiền liền dễ làm việc, cái gọi là có tiền có thể khiến quỷ làm ma, cho nên ta sợ, đầu tiên ta kéo quần lên.

      ~Hết chương 145~

    4. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 146: Vội vàng đầu thai (1)

      "Con heo ngu ngốc ở bên trong nghe đây, đứng trước mặt mày chính là Diệu tổng tổng giám đốc của tập đoàn Nam Cung, người phụ nữ trước mặt mày chính là tổng giám đốc phu nhân." Lãnh Đông đưa lưng về phía bên trong kêu, nếu như phải bởi vì Mộ Hi quần áo xốc xếch, ta sớm giải quyết người đàn ông này rồi, biết tại sao Diệu tổng còn chưa động thủ? Lãnh Đông sốt ruột rồi.

      Người đàn ông mập nghe thấy tập đoàn Nam Cung, còn nghe được Diệu tổng, chỗ chết người nhất chính là cái gì tổng giám đốc phu nhân? Chẳng lẽ này là phu nhân của Nam Cung Diệu, làm sao nhìn bộ dạng như chưa từng va chạm xã hội? Cho nên mới bảo thỏ ra ngoài lừa gạt , cũng bởi vì nhìn trái nhìn phải, vừa nhìn biết là phụ nữ chưa từng trải việc đời, nhưng chỉ là người phụ nữ nhìn như chưa từng trải việc đời này, lại là tổng giám đốc phu nhân của Nam Cung Diệu rung trời chuyển đất, đây phải làm sao mới được?

      Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi vào trong lòng, vốn muốn đặt lên ghế sa lon hoặc là chỗ khác, bởi vì lo lắng nơi dơ bẩn này làm bẩn Mộ Hi, quyết định ôm Mộ Hi dạy dỗ tên đàn ông này.

      " chính là tổng quản lý nơi này?" Nam Cung Diệu lạnh lùng , chẳng biết lúc nào trong tay khẩu súng lục .

      Người đàn ông mập nhìn tổng giám đốc ôm vào trong ngực, cả người bắt đầu run run, em mới vừa rồi giơ cao, lúc này sớm biến thành chim sẻ rồi !

      "Tổng giám đốc, tha mạng, tha mạng. . . . . ." Người đàn ông mập cầu xin tha thứ.

      Nam Cung Diệu tà mị cười, nóng nảy lập tức giết ta, chỉ nghe pằng tiếng, máu tươi chảy ròng từ trong đũng quần của người đàn ông mập.

      "A, tổng giám đốc tha mạng, tha cho tôi . . . . . ." Người đàn ông mập đau dùng hai tay che phía dưới quỳ mặt đất.

      " cần che, còn!" Nam Cung Diệu cười lạnh tiếng, ôm chặt Mộ Hi hơn, trừ công phu tốt, khỹ thuật bắn súng cũng rất chuẩn, phát súng vừa rồi kia mặc dù ôm Mộ Hi bắn ra, em trai của người đàn ông mập tuyệt đối còn!

      Người bên ngoài ai cũng dám động, càng dám rời , bọn họ nghe được tổng quản lý cầu cứu và kêu rên, sợ đến dám thở mạnh! Cúi đầu dám động, cũng dám nhìn, chỉ là lắng tai nghe động tĩnh, có thể tưởng tượng được tổng quản lý rất thảm, ai! Ai bảo ta chơi người phụ nữ của tổng giám đốc! Đáng đời, có mấy bảo vệ thầm vui mừng, ra rất nhiều người phục vị tổng quản lý này, chỉ là cánh tay thể thay bắp đùi, dám biểu lộ thôi!

      "Pằng ——" lại súng, Nam Cung Diệu xiêu vẹo bắn vào đầu gối của người đàn ông mập, cả người ta run thành đoàn.

      "A —— van cầu ngài, tha cho tôi , đừng giết tôi, đừng giết tôi. . . . . ." Người đàn ông mập vẫn cầu xin tha thứ, sợ súng của Nam Cung Diệu bắn chết ta, dù có em trai, về sau thể bắn súng, ta vẫn chưa muốn chết!

      "Sợ chết như vậy, tại sao còn tìm chết? Người phụ nữ của tôi, chỉ tôi có thể nhìn, người nào nhìn người đó liền phải móc mắt ra làm bóng đá!" Nam Cung Diệu lạnh lùng .

      "Đừng mà, đừng mà. . . . . ." Người đàn ông mập sợ đến bò qua cầu xin Nam Cung Diệu. Hàn Băng Tâm <dien’dan’le’quy’don>

      Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi trong lòng còn chưa tỉnh, liền biết bị người ta dùng thuốc mê, lập tức trong lòng lại bốc lửa.

      "Đáng chết, ngẩng đầu lên, để tôi xem thử thành tâm của ." Nam Cung Diệu nhìn người đàn ông mập tai to mặt lớn dưới chân, khỏi buồn nôn.

      "Pằng ——" lại súng, mắt trái của ngời đàn ông còn, máu tươi theo hốc mắt chảy xuống.

      "Giết tôi , giết tôi , giết tôi . . . . . ." Lúc này người đàn ông mập chết tâm, bởi vì cả người ta đau đớn kiên trì nổi nữa.

      "Giết chết ? Đáng tiếc có đạn!" Nam Cung Diệu nhàn nhạt , giống như có bất kỳ chuyện gì xảy ra, tỏ ra rất tự nhiên.

      quần áo của Mộ Hi quấn lên người lần nữa, chephía , lại nhìn phía dưới, xác định cơ thể Mộ Hi bị lộ ra, chuẩn bị rời , thời điểm ngang qua Lãnh Đông.

      "Cởi quần áo của cậu xuống." Nam Cung Diệu thấy đôi chân ngọc ngà của Mộ Hi vẫn bị lộ ra, có chút hài lòng, vì vậy ra lệnh Lãnh Đông cởi áo khoác xuống.

      "Vâng" Lãnh Đông dĩ nhiên hiểu là có ý gì, vì vậy nhanh chóng cởi áo khoác xuống, quay đầu đưa cho Nam Cung Diệu.

      "Đưa người phụ nữ kia vào, để cho ta nhìn người đàn ông bên trong chết như thế nào, sau cùng bắn ta thành cái rỗ, nhớ, thời điểm phát đạn cuối cùng mới có thể để bọn họ chết." Nam Cung Diệu lạnh lùng xong, sau đó ôm Mộ Hi rời .

      "Vâng, Diệu tổng." Lãnh Đông sớm bất ngờ với phương thức giết người của Diệu tổng, theo nhiều năm như vậy, Diệu tổng giết người tàn nhẫn cỡ nào! ta sớm thấy lạ!

      Người bên ngoài thấy tổng giám đốc ôm phu nhân của ra ngoài, trong lòng đều sợ dám nhúc nhích, chỉ sợ vừa động bị tổng giám đốc thấy được, sau đó giống như xử lý bọn họ như tổng quản lý!

      Hôm nay những người này coi như là chân chính nghiệm chứng tính chân của lời đồn, tà ma quả nhiên là tàn nhẫn!

      Nam Cung Diệu tới bên cạnh vị phó quản lý kia, dừng lại.

      "Tổng giám đốc, ngài phân phó, chuyện ngày hôm nay cái gì cũng thấy, chút cũng nghe thấy, tổng giám đốc yên tâm, yên tâm. . . . . ." Phó quản lý sợ đến toàn thân phát run, ta chỉ cầu xin tổng giám đốc bỏ qua cho bọn họ, đừng bởi vì thấy cái gì hay là nghe được cái gì liền bị móc mắt hoặc là cắt tai nữa...!

      Nam Cung Diệu gì, giờ phút này muốn để ý tới đám người này, chỉ muốn nhanh đưa Mộ Hi rời khỏi. Truyện chỉ edit tại ***************.com

      Bởi vì nơi này có Lãnh Đông, tất cả mọi chuyện ta biết xử lý như thế nào! Xem ra cách ngày Las Vegas cao cấp thế giới đóng cửa xa!

      Ra khỏi Las Vegas, Nam Cung Diệu tìm khách sạn vào.

      Mộ Hi bởi vì bị gió lạnh ban đêm thổi có chút ý thức, mặt khác cộng thêm cơ thể nóng ran khiến rất thoải mái!

      Đưa tay bắt đầu vuốt ve lung tung, sờ tới ngực rộng.

      "Uhm." Mộ Hi uhm tiếng, Nam Cung Diệu cho rằng tỉnh, cúi đầu nhìn về phía , lại phát mặt của đỏ bình thường, đỏ bừng, cái miệng nhắn còn an phận mở ra, tựa như rất đói khát, đôi tay còn thành sờ loạn.

      "Đáng chết!" Vừa rồi chỉ lo dạy dỗ tên đàn ông kia, chú ý Mộ Hi bị người bỏ thuốc, vốn tưởng rằng là thuốc mê đơn thuần, bây giờ nhìn lại còn có những thuốc khác, nhìn dáng vẻ tại liền muốn phát tác.

      Giờ phút này Nam Cung Diệu hối hận có bắn nhiều lỗ người tên kia, để ta chảy máu đến chết.

      Thời điểm Nam Cung Diệu muốn như vậy, Lãnh Đông cũng thực , ta thỏ đó cùng người đàn ông đầu mập tai to kéo đến nhà vệ sinh, bắn mấy lỗ người bọn họ, chết, bởi vì phải chỗ hiểm, máu tươi theo vết đạn chảy ra ngoài, lại chảy vào cống thoát nước, cả căn phòng tràn đầy mùi máu tanh.

      Bộ dạng Lãnh Đông như có chuyện gì, ôm vị phó quản lý kia tới phòng khách, tay còn cầm súng lục vô thanh.

      "Trợ lý Lãnh ngài yên tâm, hôm nay cái gì tôi cũng thấy, cái gì cũng nghe được, tôi trung thành và tận tâm làm việc cho Diệu tổng." Vị phó quản lý lại lời vừa rồi với Nam Cung Diệu lại lần với Lãnh Đông.

      "Tôi dùng hiuể biết cùa mình với Diệu tổng, nơi này rất nhanh đóng cửa, lâu nữa biến thành khách sạn, nếu làm tốt, tôi tiến cử hiền tài như tiếp tục quản lý nơi này, chỉ là Diệu tổng ghét nhất bị người khác giở trò sau lưng, những người tự là mình thông minh kia chính là kết quả của hai người bên trong này!" Lãnh Đông .

      "Tôi hiểu, tôi hiểu, tôi tuyệt đối nghe theo sắp xếp của ngài, giở trò, ."

      Vị phó quản lý sợ đến vẫn luôn lau mồ hôi, ra ta giở trò dám giở trò, ai dám làm, vậy phải là tự tìm đường chết sao! lợi hại của tà ma đời này ta cũng quên được, bởi vì ta gặp qua đánh đánh giết giết, chưa bao giờ thấy giết người như vậy, cố ý giết chết bọn họ, để bọn họ chảy máu đến chết, cả người đều toàn vết đạn, thành cái rỗ, còn chưa chết, phải để người ta chết từ từ, kinh khủng, cho nên tuyệt đối trung thành với công ty chính là tự bảo vệ mình!

      " là người biết chuyện, làm cho tốt !" Lãnh Đông cười , vị phó quản lý sợ muốn chết, ngờ người giết người còn cười được! là dưới tay tướng mạnh có binh hèn, thể bội phục những người gan dạ sáng suốt này!

      Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi ở trong thang máy, Mộ Hi bắt đầu sờ lung tung, Nam Cung Diệu cố nén quấy rầy của Mộ Hi, cuối cùng cửa thang máy mở ra, Nam Cung Diệu nhanh chóng ôm Mộ Hi lao ra thang máy, nhanh chóng mở cửa phòng, đặt Mộ Hi lên giường, sau đó chạy vào phòng tắm, mở khóa vòi nước, cúi đầu xuống, cuối cùng tỉnh táo.

      Mộ Hi được đặt lên giường, sờ tới sờ lui, tìm kiếm chỗ có thể phát tiết lửa trong cơ thể, cơ thể nóng ran hành hạ , bắt đầu cởi áo khoát ra, mình mặc chính là áo khoác của Nam Cung Diệu, rất lớn, rất dễ cởi, chờ Nam Cung Diệu từ phòng tắm ra ngoài, Mộ Hi trần trụi nằm giường, tư thế mê người, động tác quyến rũ, Nam Cung Diệu biết Mộ Hi bị bỏ thuốc, phải giải nhanh, nếu rất khổ sở.

      Nam Cung Diệu nhanh chóng cởi quần áo xuống, đè lên người Mộ Hi, Mộ Hi giống như tìm được bình cứu hỏa, ôm Nam Cung Diệu chặt, sợ rời , thở dốc kịp chờ đợi, khiến Nam Cung Diệu như muốn chảy máu mũi.

      Nhưng vào lúc này, chuông điện thoại reo lên.

      Nam Cung Diệu để ý tới, nhưng mà điện thoại vẫn vang, Nam Cung Diệu rên lên tiếng đau đớn, cầm điện thoại lên.

      "A lô?" Nam Cung Diệu rống lên tiếng lớn.

      "Con trai, khi nào con trở lại?" Nam Cung Vân quan tâm hỏi, mặc dù là biết bận, nhưng mà hai đứa bé trong nhà có người chăm sóc rất đáng thương! Mặc dù có ăn có uống, quản gia Lý chăm sóc cẩn thận, nhưng phải là cha mẹ mình!

      "Cha, con xong việc liền về, cúp trước." Nam Cung Diệu vội vã cúp điện thoại, bởi vì Mộ Hi đưa tay bắt lấy người em của, loại cảm giác đó cực kỳ khó chịu, hơi nhột hơi khó chịu.

      "Tiểu tử thúi, làm phiền cha con như thế, hôm nay con dám cúp điện thoại của cha, con phải con cha." Nam Cung Vân lớn tiếng .

      "Cha, con có chuyện, lát nữa gọi cho cha được ?" Nam Cung Diệu bất đắc dĩ , buồn bực trong lòng, điện thoại sớm tới, muộn tới, cố tình tới lúc này!

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 146: Vội vàng đầu thai (2)

      "Tiểu tử thúi còn chuyện gì quan trọng hơn người nhà con!"

      "Cha, con cứu người!" Nam Cung Diệu bất đắc dĩ , Mộ Hi đè Nam Cung Diệu lên giường, cởi quần áo của xuống, giạng chân ở người Nam Cung Diệu, bắt đầu hôn từ xuống dưới.

      "Ô. . . . . ." Nam Cung Diệu thoải mái ô lên tiếng.

      "Con ô cái gì, có phải chê cha con còn dùng được hay . Cha cũng tin quản được con!" Nam Cung Vân to.

      Nam Cung Diệu lặng lẽ để điện thoại qua bên, để mình nằm thoải mái chút, mặc cho Mộ Hi chấm mút.

      Mộ Hi hôn Nam Cung Diệu cảm giác như còn chưa đủ, dứt khoát tự cầm lão Nhị lên trực tiếp chuẩn bị.

      "Uhm. . . . . ." Nam Cung Diệu rên lên tiếng, vợ là lợi hại!

      Cuối cùng Nam Cung Diệu đau lòng Mộ Hi, sợ mệt chết , vì vậy, lật người đè Mộ Hi ở phía dưới, chuẩn bị giải độc cho .

      Nam Cung Vân càng nghe càng có cái gì đúng, làm sao bên trong như là đánh dã chiến, trách được tiểu tử thúi rất bận, ra là bận làm cái này!

      Nam Cung Vân cười ha ha cúp điện thoại.

      "Đáng chết, động được, em kẹp chặt." Nam Cung Diệu bị đau , Mộ Hi chặt như vậy khiến di chuyển như thế nào!

      Nam Cung Diệu đành phải nhẫn nại, nhìn vợ chịu khuất phục, cơ thể cũng đốt thành như vậy, còn ngoan!

      tóm lấy cằm Mộ Hi, hung hăng lấp kín. Hàn Băng Tâm <<***************>>

      Nam Cung Diệu hôn rất thẳng thắn, đầu lưỡi quấn lấy Mộ Hi, nặng nề hút, liều mạng mút, Mộ Hi ngước đầu thưởng thức mùi vị nam tính của .

      Mộ Hi choáng váng biết người đàn ông ở trước mắt quả nhiên là tà ma, ma quỷ câu hồn phách người, kỹ thuật hôn lưỡi của rất tuyệt, hôn đến Mộ Hi thở hổn hển.

      biết kéo dài bao lâu, Mộ Hi cảm giác chân của mình bị nâng lên, sau đó, dùng lực.

      Loại tư thế này làm Mộ Hi hoàn toàn mở ra ở trước mặt , có chút ngượng ngùng xấu hổ, nhưng thân thể nóng ran cũng phải do !

      Nam Cung Diệu thở hổn hển, mùi vị của vợ quá ngọt ngào, đành lòng phá hư cái đẹp đó, nhưng nhiệt độ bên trong là cực cao, Nam Cung Diệu dường như cách nào khống chế, chỉ có hung hăng bỏ hết sức lực.

      là quá mê hồn, Nam Cung Diệu tình nguyện cứ trầm luân thô lỗ xuống điên cuồng thở hổn hển như vậy, thể kiềm chế kêu rên ra tiếng, mồ hôi hột chậc chậc rớt người Mộ Hi.

      Cuối cùng Nam Cung Diệu trìu mến làm chậm lại, nhìn người phụ nữ dưới thân tựa như chỉ nhìn bằng nửa con mắt, sợ ngất , vì vậy từ từ cho cơ hội thở dốc.

      Mộ Hi lấy được ít thời gian nghỉ ngơi, đầu bắt đầu từ từ tỉnh táo, nhìn khuôn mặt tuấn trước mắt, khóe miệng lộ ra nụ cười hài lòng.

      "A —— khốn kiếp, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!" Mộ Hi hoàn toàn tỉnh táo, vốn tưởng rằng cảm giác vừa rồi là nằm mơ, ra là , phải mộng xuân, có lúc áo trong của mình mặc quá chặt gặp mộng xuân, biết đây phải là mơ, Mộ Hi cảm giác đau nhức toàn thân, người đàn ông đáng giận đây phải là chơi cho sao!

      "Câm miệng, tôi là cứu em." Mộ Hi rống to mắng, khiến Nam Cung Diệu rất bất mãn, vừa rồi cảm giác tốt, ai ngờ nha đầu này tỉnh lại liền cắn người, cầm tinh con có sao!

      "Cứu cái đầu , bây giờ cưỡi người người ta, đây chính là cứu người à? Em xem đây là tạo đứa !" Mộ Hi gầm , cũng muốn sinh con thêm cho Nam Cung Diệu! sinh hai đức rồi, cũng thể sinh nữa, cả đời thể kiềm chế lãng phí trong chuyện sinh con này rồi!

      "Chẳng lẽ cảm giác vừa rồi đều là giả, em khó chịu? biết là ai mau kẹp chặt rồi! là khẩu thị tâm phi, miệng phía và phía dưới miệng thống nhất!" Nam Cung Diệu ăn ngay .

      "Thoải mái cái beep, em đau chết rồi, eo mỏi lưng đau!" Mộ Hi xoa eo, há miệng.

      Cơ thể còn an phận di chuyển lung tung, chẳng phải biết những động tác này kích thích đến Nam Cung Diệu.

      "Ngừng, , đừng động, a!" Nam Cung Diệu rên lên tiếng, bị động tác của làm cho có chút đau, đồng thời còn rất sảng khoái.

      Nam Cung Diệu quả thực giữ được vợ này, dưới mắt chỉ có để nhanh ngậm miệng lại, vì vậy, Nam Cung Diệu dùng sức, Mộ Hi còn thanh, cả người run rẩy, Nam Cung Diệu trong nháy mắt rất có cảm giác đạt được thành tựu, ngờ phản ứng của vợ lớn như vậy!

      "Người đàn ông, đập vỡ máu gà à, liều mạng như vậy!" Giọng của Mộ Hi rất , dường như mang theo chút dịu dàng, Nam Cung Diệu rất hài lòng phản ứng của , xem ra chỉ còn chiêu này có tác dụng, miệng phía ngăn nổi, chỉ có chặn miệng phía dưới!

      Trước tiên mặc kệ dưới, chặn lại rồi !

      lúc này, điện thoại lại vang lên, lúc này Nam Cung Diệu mới nhớ tới vừa rồi chưa tắt điện thoại, lão cha kia chẳng phải nghe bộ phim *** miễn phí, cái ông cụ này, nghe xong thôi, còn muốn làm gì!

      Nam Cung Diệu bất đắc dĩ nhận điện thoại, nhìn cũng nhìn là điện thoại của ai, cho rằng là cha gọi tới.

      "Này, mang theo như vậy, nghe chút cũng liền tính là xong rồi, còn muốn phỏng vấn à?" Nam Cung Diệu bất mãn .

      "Vậy, xin mời Nam Cung Diệu tiên sinh chút cảm nhận?" Đối phương truyền đến giọng bập bẹ của đứa trẻ, lập tức dọa Nam Cung Diệu giật mình, vội vàng nhìn điện thoại di động, ra là số điện thoại của Nam Nam, chỉ là gọi điện thoại là Lâm Lâm.

      " ra là con ngoan Lâm Lâm của cha, vừa rồi là hiểu lầm, hiểu lầm, cha cho rằng là người khác gọi!" Nam Cung Diệu vội vàng giải thích .

      "Cha, mẹ đâu?" Lâm Lâm hỏi, nhiều ngày như vậy thấy mẹ nhớ mẹ, may là có Nam Nam ở cùng với bé, nếu sớm khóc.

      "A, a, mẹ con ăn chân sống." Nam Cung Diệu chế giễu Mộ Hi .

      "Ăn ngon ?" Lâm Lâm hỏi, bé thích ăn nhất, cho nên cảm thấy rất hứng thú.

      Mộ Hi sau khi nghe, dùng sức nhéo Nam Cung Diệu, bảo bậy nữa, sợ dạy hư con trẻ!

      "Mùi vị tệ, mẹ con ăn rất ngon nha." Nam Cung Diệu hả hê .

      "Vậy cũng tốt, bảo mẹ ăn từ từ, Lâm Lâm phải cúp, trai chờ Lâm Lâm chơi, bái bai." Lâm Lâm cúp điện thoại.

      Nam Cung Diệu cười tà mị, là kiếm được, vợ chính là bảo vật số , ngờ sinh hai đứa bé cũng đều là bảo vật.

      "Tại sao hưu vượn? Con của em rất thông minh, về sau cho bậy, nếu cẩn thận em lấy chân sống của xào ăn, nghe là rất bổ đó!" Mộ Hi cười .

      " phải nghe , là rất bổ, nhất là càng tươi càng bổ, đến đây , còn chờ cái gì, ông xã tại liền cho em ăn thêm." Nam Cung Diệu xấu xa . Truyện chỉ edit tại ***************.com

      "A, cần, cần. . . . . ." Tất cả muộn rồi, cần cũng được, giao hàng tận nơi.

      Thời điểm vừa mới xong việc, Nam Cung Diệu còn chưa kịp nghỉ ngơi, điện thoại lại vang lên, lần này Nam Cung Diệu nhìn ràng là ai mới nhận.

      ra là em họ Nam Cung Nhiên.

      "Nhiên Nhiên." Nam Cung Diệu hồi phục trong nháy mắt , cố gắng mang theo thanh thở dốc.

      " Diệu, đền nước Mĩ lúc nào, sao tiếng vậy?" Nam Cung Diệu nghe được từ trong giọng của Nam Cung Nhiên xem ra tâm tình của con bé tệ.

      " , chuyện gì? Em là có chuyện gì gọi điện thoại!" tay Nam Cung Diệu Tiểu Bạch Thỏ sờ của Mộ Hi, dĩ nhiên Mộ Hi ngoan ngoãn cho chơi, hung hăng đánh bàn tay .

      " hổ là họ của em, em muốn kết hôn, chúc mừng em ." Nhiên Nhiên vui sướng .

      "Đùa gì thế!" Rất dễ nhận thấy Nam Cung Diệu tin, tuổi của Nhiên Nhiên căn bản chưa đến tuổi kết hôn, con bé còn chưa tới hai mươi tuổi!

      "Này, tin người như vậy, em của , hôm nay chân ga giẫm đến vang rầm rầm, xe thể thao mở giống như hỏa tiễn, mất mạng như chạy như bay con đường lớn, biết còn tưởng rằng em vội vàng đầu thai! Liền vì sớm cho tin tức tốt này, nhưng trai già ở nhà, em hết sức buồn bực, thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại!"

      "Ô?" Nam Cung Diệu bắt đầu tin nha đầu này phải giỡn, thế nhưng cũng quá nhanh !

      ", là tên tiểu tử khốn kiếp kia lợi hại như vậy bắt em lại đúng ." Nam Cung Diệu nghiêm túc hỏi.

      " trai già, tiểu tử khốn kiếp cái gì, người ta có tên họ, là Hàng Thiên Vũ." Nam Cung Nhiên cười .

      " ta." Nam Cung Diệu dự đoán chính là ta, ngờ đôi oan gia này phát triển nhanh như vậy, muốn kết hôn, cũng phải tuổi của Hàng Thiên Vũ còn nữa, xem ra là kịp đợi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :