1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 133: giống vợ tôi (1)

      "Diệu, cậu bớt giả bộ cho tôi, cậu nghĩ rằng tôi biết, trong hai năm này cậu cũng chỉ ngồi chút, làm gì có lần chơi đùa , người bên ngoài biết, đều cậu phong lưu thành tính, kỳ , mấy em chúng tôi đều thấy ràng ràng, hai năm, cậu cũng có chạm qua nhóc, Diệu, cậu lên lửa hả?" Vẻ mặt bạn tốt đồng tình .

      Mặt Nam Cung Diệu bắt đầu trở nên căng thẳng.

      " em, cậu có phải muốn làm hòa thượng hay , cấm dục?" người bạn tốt hỏi.

      ", tại sao phải cấm dục?" người bạn tốt khác cũng hỏi.

      "Vì sao có hứng thú với phụ nữ?" Lại bạn tốt hỏi.

      Nam Cung Diệu rũ mắt, rầu rĩ hừ

      "Cấm dục cái chó má gì! Là nhóc ở đây hợp ý tôi! Hừ! Tôi thích lên giường với các ta!" Nam Cung Diệu giải thích.

      " Diệu, cấm dục vì ai, mấy em đều ràng, đừng để chúng tôi vạch trần, cũng hai năm rồi, cậu vẫn thể chấp nhận chuyện chị dâu rời khỏi cậu sao?" bạn tốt có lòng tốt hỏi.

      "Câm miệng, về sau cho phép nhắc đến ấy, người phụ nữ chết tiệt, thực là khắc tinh của tôi!" Nam Cung Diệu hớp uống sạch rượu trong ly, sau đó lại đổ thêm ly lớn.

      Ừng ực ừng ực uống sạch.

      "Này? nên ngược đãi chính mình chứ!"

      " cần lo cho tôi, hôm nay ai dám ngăn tôi uống rượu, tôi liền đánh người đó." Nam Cung Diệu lại ly, mấy người bạn tốt nhìn nhau, ai cũng dám ngăn cản, bởi vì ở đây đều phải là đối thủ của , ai dám tìm đánh!

      Bởi vậy, Nam Cung Diệu say mèm, trong miệng lải nhải kêu tên Mộ Hi.

      Lúc này, di động Nam Cung Diệu vang lên, nhưng say, căn bản biết nghe điện thoại, cho nên bạn tốt trong đó nghe giúp.

      "Xin chào, tôi là bạn của Diệu, tại
      [​IMG]

    2. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 133: giống vợ tôi (2)

      Mộ Hi vừa muốn rời , phát tay nắm tay con lúc nào buông lỏng ra, cuống quít tìm kiếm, mới phát , Lâm Lâm vậy mà ở bên cạnh Nam Cung Diệu.

      Mộ Hi che miệng lại, dám hô hấp, chẳng lẽ có thần giao cách cảm?

      Chỉ thấy Lâm Lâm giơ tay lên nhàng nắm đầu ngón tay của Nam Cung Diệu, cảm giác được tay bị nhàng nắm lấy, Nam Cung Diệu cúi đầu nhìn xuống dưới, chỉ thấy bé nắm lấy ngón út của , ngẩng đầu nhìn .

      "Đây là con nhà ai, tránh ra!" Khang Hân hết sức ác cảm với Lâm Lâm.

      " , chuyện hôm nay đều là hiểu lầm, biết tôi có phu nhân, có con rồi." Nam Cung Diệu lạnh lùng với Khang Hân, người phụ nữ này chút tình thương với trẻ con, làm sao xứng đạt được !

      " có phu nhân, ấy ở đâu?" Khang Hân tức giận .

      "Cút - -" Nam Cung Diệu tức giận, Khang Hân đề cập tới Mộ Hi khong sao, vốn là đau lòng nghe đến mấy từ này liền nổi trận lôi đình.

      Nhìn thấy Nam Cung Diệu nổi giận, Lâm Lâm sợ đến bàn tay bé sít sao nắm lấy tay Nam Cung Diệu, hai mắt to trong nháy mắt nhìn qua , Nam Cung Diệu cảm giác được tay đứa bé hơi tăng thêm chút lực, mặc dù chỉ là chút lực, cảm giác được, khom lưng ôm Lâm Lâm vào trong ngực.

      Khang Hân tức giận chạy mất.

      Mộ Hi dám đến gần, người đàn ông này vậy mà ôm lấy Lâm Lâm.

      "Bạn , mẹ con đâu? Vì sao mình con ở chỗ này?" Nam Cung Diệu dịu dàng nhìn Lâm Lâm, đôi mắt này rất quen thuộc, sực kỳ giống Mộ Hi, lắc lắc đầu, xem ra là quá nhớ , nhìn ai cũng giống Mộ Hi!

      "Chú, chú là đẹp trai nha, con từng thấy chú, mẹ con ở bên kia, mẹ rất đẹp nha." Lâm Lâm tràn đầy tự tin khen ngợi mẹ mình.

      Nam Cung Diệu nghe được từng thấy , bởi vì mình thường xuyên lên TV, có thể là thấy được truyền hình.

      Kỳ , Lâm Lâm lớn lên rất giống Mộ Hi, chỉ là tính cách hoàn toàn giống , rất giống tính cách trước đây của Nam Nam, tóm lại, đứa bé này tính cách lại theo cha , tràn đầy tự tin, thích tỏ ra khốc! Đừng nhìn là , có khi còn rất lạnh lùng.

      Nam Cung Diệu nhìn theo tay Lâm Lâm.

      Chỉ thấy người phụ nữ mặc váy đỏ đứng ở xa, mái tóc dài rủ xuống vai, kiểu tóc gợn sóng lớn lộ vẻ gợi cảm, mà mất cao quý, dưới chân là đôi giày cao bảy phân, nhìn từ xa xa, vóc người cao gầy mê người, vốn là làn da Mộ Hi trắng váy đỏ càng làm nổi lên làn da trắng.

      Mộ Hi cố làm ra vẻ bình tĩnh tới.

      "Lâm Lâm, làm sao chạy tới đây ." Mộ Hi xong tới, biểu rất bình tĩnh. Hàn Băng Tâm dien!dan~le/quy-don

      Nam Cung Diệu thầm nhìn qua , thanh này rất quen thuộc, chỉ là gương mặt này xa lạ, xem ra cần phải nghỉ ngơi cho khỏe, bây giờ nhìn ai cũng như Mộ Hi!

      "Tiên sinh, xin buông đứa bé ra." Mộ Hi thấy Nam Cung Diệu mê mẩn, có lòng tốt nhắc nhở , kỳ , tim đập nhanh đến muốn nhảy ra ngoài.

      "A, đây là con ? Rất đẹp, nhất là hai mắt to kia, rất giống ." Nam Cung Diệu muốn trả Lâm Lâm cho Mộ Hi, kỳ , muốn hai mắt to kia rất giống mắt phu nhân của tôi, nhưng mà, ai tin? Người ta còn cho rằng bị bệnh thần kinh! Hoặc là sắc quỷ!

      "Cám ơn." Mộ Hi ôm Lâm Lâm vào lòng.

      "Mạo muội hỏi câu, quý danh?" Bởi vì tò mò, Nam Cung Diệu hỏi.

      "Mẹ tôi họ Mộ." Lâm Lâm giành trước.

      Nam Cung Diệu sững sờ, cũng là họ Mộ, chẳng lẽ là họ hàng? Vì sao có cảm giác quen biết?

      "Họ Mộ, là khéo, phu nhân của tôi cũng họ Mộ." Lúc này người Nam Cung Diệu thiếu bá khí, hơi dịu dàng hơn.

      "Đúng vậy, là khéo, Lâm Lâm, chúng ta phải , tạm biệt." Mộ Hi ôm Lâm Lâm biến mất trong đêm tối.

      Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi biến mất trong đêm tối, bóng lưng kia rất giống Mộ Hi, chính là người phụ nữ này quyến rũ và xinh đẹp hơn chút.

      Ngày hôm sau, Mộ Hi nhận điện thoại công ty quảng cáo gọi tới, bảo là muốn cho công ty thiết kế hình tượng nhân vật, mời Mộ Hi qua thiết kế giúp.

      Vì sao bên công ty quảng cáo này có số điện thoại Mộ Hi, ra công ty quảng cáo này gọi điện thoại qua bên Mỹ, mời hợp tác, sau đó bên Mỹ cho người phụ trách công ty này số điện thoại của Mộ Hi.

      Mộ Hi là chủ chốt công ty bọn họ, tại ở chỗ này, cho nên bên Mỹ liền giao nhiệm vụ lần này cho Mộ Hi, chính là như thế Mộ Hi mới nhận điện thoại bọn họ gọi tới.

      "Được rồi, ngày mai tôi qua." Mộ Hi nhàn nhạt trả lời, kỳ , vừa mới về nước, còn muốn nghỉ ngơi chút, muốn nhận việc nhanh như vậy, xem ra có cách nào từ chối, đành phải nhận, hai bên hẹn ngày mai gặp mặt.

      Ngày hôm sau, Mộ Hi và Lâm Lâm ăn xong bữa sáng, vừa nhìn thời gian sai biệt lắm, vì vậy, mang theo Lâm Lâm đến công ty quảng cáo gọi điện thoại cho hôm qua.

      Mộ Hi mặc trang phuc chỉnh tề, dưới chân là đôi giày cao 4 phân, cái mông tròn trịa hết sức gợi cảm, bởi vì mặc chính trang phục chỉnh tề, bộ váy hết sức vừa người, khiến cái mông vốn vừa tròn lại vểnh lên càng thêm mê người.

      Lúc Mộ Hi và con đến công ty quảng cáo, người phụ trách của công ty quảng cáo gọi điện thoại cho Nam Cung Diệu. Truyện chỉ edit tại ***************.com

      "Diệu tổng, tôi liên lạc bên Mỹ, chủ chốt công ty bọn họ ở đây, nghe là người vùng này, lần này về nước thăm
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 134: Hoài nghi (1)

      "Vậy cha con đâu rồi?" Nam Cung Diệu hỏi, cảm thấy đứa này rất thân thiết, nhất là con bé còn trùng tên với con , là khéo! Nếu như con ở bên cạnh , bây giờ cũng lớn như vậy!

      Lâm Lâm vẫn trả lời, Mộ Hi tiến vào, thấy Nam Cung Diệu rất thích ánh mắt của Lâm Lâm mà nhìn, trong lòng khỏi nóng lên, có loại xúc động muốn khóc, nhưng mà, được, phải là cái người phụ nữ yếu ớt kia, phải dũng cảm kiên cường sống sót, sống sót vì cuộc sống của mình.

      "Diệu tổng, chúng tôi phải , sau khi bản vẽ thiết kế hoàn thành, tôi mang tới cho ngài xem qua." Mộ Hi cầm lấy ba lô của Lâm Lâm, ưỡn ngực ra ngoài.

      Quả thực cái bóng lưng này quả giống Mộ Hi như đúc, vì sao thế giới lại có ngươi tương tự như vậy?

      "Mẹ, chờ chút." Lâm Lâm gọi Mộ Hi lại, sau đó, con bé chạy đến bên cạnh Nam Cung Diệu, cái miệng nhắn tiến gần, lặng lẽ thứ gì ở bên lỗ tai ? Sau đó ra ngoài với Mộ Hi, Nam Cung Diệu nghe xong, vẻ mặt sững sờ.

      "Này, làm cái gì vậy? Hai người mới biết nhau mà! Khi nào thân quen như vậy, thế nhưng bỏ mẹ mà thầm, mau , vừa rồi thầm cái gì?" Mộ Hi oán trách .

      "Giữ bí mật." Lâm Lâm .

      " hay ?" Mộ Hi bắt đầu cù nách Lâm Lâm.

      "Ha ha ha... Mẹ xấu, bắt nạt trẻ con!" Lâm Lâm cười .

      "Ai bảo con làm tổn thương lòng mẹ!" Mộ Hi dừng cù ngứa lại, tay ôm con dậy, dù sao con bé còn , cũng lo lắng nó quá mệt!

      "Mẹ nên tức giận!" Lâm Lâm hôn Mộ Hi cái, vui vẻ nằm ở vai Mộ Hi.

      Sau khi mẹ con rời khỏi phòng họp của Nam Cung Diệu, Nam Cung Diệu liên tục sa vào trầm tư, vừa rồi đứa bé kia còn .

      "Đại suất ca, chú cùng người cha trong mộng của Lâm Lâm giống nhau như đúc."

      Ông trời, chính mình có con đánh rơi bên ngoài, đến nay tung tích, chẳng lẽ năm đó phải Mộ Hi mang Lâm Lâm , vậy người phụ nữ xinh đẹp này là ai? Đứa này lớn lên giống , ngoại trừ hai mắt giống , những thứ khác cũng giống!

      Quá kỳ lạ!

      Nam Cung Diệu bắt đầu điều ra tư liệu Mộ Vũ Hàn từ web.

      Mộ Vũ Hàn: Nữ; tuổi: 24 tuổi; hộ tịch: cư dân Atlanta nước Mỹ; tốt nghiệp ở: đại học Connell; chuyên ngành: Hội họa, ca hát.

      Nam Cung Diệu thấy những thứ này đều cùng trình độ với Mộ Hi!

      Chẳng lẽ thế giới thực có người tương tự như vậy, thần thái, ngôn hành cử chỉ, ngay cả dòng họ cũng giống, đây cũng quá khéo quá !

      Sau khi Mộ Hi và Lâm Lâm ra khỏi toà nhà, hai người lái xe vào công ty mua giới, muốn thuê phòng , cũng thể ngày ngày ở lại khách sạn! Mẹ con hai người vừa ý căn hộ có phòng ngủ và phòng khách, giá cả phải chăng, khu vực tồi, sau khi hai mẹ con thương lượng, liền nộp tiền thuê phòng, đừng thấy Lâm Lâm ít tuổi, kỳ , rất nhiều chuyện Mộ Hi phải trưng cầu ý kiến của nó, như vậy cũng rèn luyện năng lực phán đoán mọi chuyện của đứa bé, còn có thể trao đổi với người khác.

      Lấy được chìa khóa phòng ở, kế tiếp chính là tìm nhà trẻ gần đó cho Lâm Lâm, thể mang theo con bé mỗi ngày được, trước kia nó còn , có cách nào, tại hơn hai tuổi, có thể yên tâm đưa nhà trẻ.

      "Bảo bối, mẹ hỏi con chút, con có thích chơi cùng bạn khác hay ?" Mộ Hi vừa lái xe vừa hỏi Lâm Lâm.

      "Đương nhiên thích ạ." Lâm Lâm sảng khoái , nên làm cho Mộ Hi yên tâm ít, vốn lo lắng con bé rời được mình, xem ra thành vấn đề.

      "Vậy mẹ đăng kí nhà trẻ cho con được hay ? Chỗ đó có rất nhiều đồ chơi và các bạn ." Mộ Hi bắt đầu giảng giải chỗ tốt của nhà trẻ, hy vọng khiến cho Lâm Lâm hứng thú.

      "Được ạ." Lâm Lâm vui vẻ đáp ứng, Mộ Hi cũng buông xuống nỗi lo.

      Lái xe vào nhà nhà trẻ tệ, xem ra hết sức chính quy, vì vậy, ngừng xe xong, mang Lâm Lâm tiến vào.

      Mẹ con vừa vừa quan sát hoàn cảnh chung quanh, kết quả là rất hài lòng, vì vậy, thuận lợi báo danh, bởi vì tình hình Mộ Hi đặc biệt, cho nên nộp tiền có thể đến ngay.

      Ra khỏi nhà trẻ, Mộ Hi và Lâm Lâm phải tới khách sạn lấy đồ, sau đó mang Lâm Lâm tới căn phòng mới thuê.

      "Bảo bối, về sau nơi này chính là nhà tạm thời của chúng ta, hoan nghênh vào ở." Mộ Hi đổ up người giường lớn, mệt quá, từ lúc máy bay hạ cánh có nghỉ ngơi gì, bây giờ tất cả làm xong, cuối cùng có thể nghỉ ngơi chút, sau đó chính là cố gắng làm việc kiếm tiền.

      "Ma ma, con đói, hôm nay ăn cái gì?" Lâm Lâm sờ bụng.

      "Hả, phải chứ, chúng ta mới vừa ăn bao lâu mà!" Mộ Hi lười nhác .

      "Người phụ nữ lười, lúc trước ba giờ rồi, người ta là trẻ con mà! là lúc phát triển vóc dáng đó?" Lâm Lâm phục !

      "Được rồi, mẹ gọi thức ăn ngoài nhé?" Mộ Hi hỏi.

      "Cũng tốt, chỉ cần có thể no bụng là OK!" Lâm Lâm còn cách nào , mặc dù mình hết sức thích thức ăn ngoài, nhưng mà, so với đói bụng vẫn hơn!

      Mộ Hi cầm điện thoại gọi 114, sau đó tìm kiếm đường dây nhà hàng, vì bạc đãi con , lựa chọn nhà hàng năm sao.

      bao lâu, thức ăn ngoài đưa đến, đồ ăn Trung Quốc ở đây khiến Lâm Lâm hiếu kỳ, mùi vị gì cũng có, ăn ngon, khi Lâm Lâm mấy tháng bắt đầu ăn cơm Tây, mặc dù Mộ Hi thường xuyên làm đồ ăn Trung Quốc cho con bé, nhưng chủ yếu vẫn ăn cơm Tây là chính!

      "Mẹ, vì sao nhưng thứ này ăn
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    4. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 134: Hoài nghi (2)

      Buổi trưa, tại khách sạn năm sao.

      Nam Cung Diệu, Nam Nam, còn có Mộ Đồng đều đến, Nam Cung Diệu ngồi ở chỗ giống như suy tư chuyện gì, mà Nam Nam và dì vừa vừa cười, Mộ Hi có ở đây, nhờ có Mộ Đồng ở cùng Nam Nam.

      Lãnh Đông vào nơi ở của Mộ Hi.

      "Bảo bối, vì sao tiếp nhận lời mời của người ta? Con có biết là mẹ rất bận hay !" Sau khi Mộ Hi biết là Nam Cung Diệu mời khách, liền muốn !

      "Mẹ rất bận nhiều việc? Là bận ngủ sao?" Lâm Lâm đứng ở trong phòng khách nhìn Mộ Hi luống cuống tay chân.

      "Bây giờ mẹ rất vội, con thấy được sao!" Mộ Hi .

      "Đó là bởi vì mẹ dậy nổi, mới vội càng như vậy." Lâm Lâm thấy Mộ Hi vội vàng đánh răng, rửa mặt, mặc quần áo.

      Lúc này, điện thoại vang lên.

      "Xin chào, đây là nhà họ Mộ." Lâm Lâm lễ phép .

      "Xin chào người bạn , bây giờ chú ở dưới nhà hai người, mau xuống nhanh nhé." Lãnh Đông nghe được là giọng đứa bé hôm qua, vì vậy, kiên nhẫn .

      "Ok see you later." Lâm Lâm dùng tiếng trả lời Lãnh Đông, ý là: Được, lát gặp lại.

      Lãnh Đông đổ mồ hôi, đành cúp điện thoại, biết đây là đứa trẻ như thế nào?

      Mười phút sau, Lãnh Đông thấy lớn ra từ trong tiểu khu, trực giác cho biết đứa đó là người nghe điện thoại, còn mẹ đứa bé thấy lắm, vì mang chiếc kính râm lớn, hôm nay Mộ Hi có mặc đồ công sở, phải là ăn cơm sao! Muốn mặc sao mặc như vậy, thoải mái là được! .

      Mộ Hi mặc chiếc váy màu xanh nhạt bản Ol giới hạn, dưới chân là đôi giày xăng-̣đan cao 2 cm. Lâm Lâm cũng mặc bộ váy trẻ em màu xanh bản OL, vừa nhìn liền biết thời trang mẹ con.

      Lãnh Đông phát , con bé ngẩng đầu ưỡn ngực, khoác cái ba lô vai, khí chất rất tuyệt, cánh tay nhét trong túi của chiếc váy, dùng vẻ khốc hình dung bé có chút quá đáng, nhưng mà, đứa trẻ này thực đúng là khốc, vừa đáng .

      Lãnh Đông lái xe tới bên cạnh mẹ con Mộ Hi, vội vàng xuống xe, lúc này Mộ Hi sững sờ, bởi vì mang theo kính râm, cho nên Lãnh Đông có phát Mộ Hi khác thường.

      "Xin chào, Diệu tổng kêu tôi đặc biệt tới đón hai ngươi, lên xe ." Lãnh Đông mở cửa xe cho các .

      "Cám ơn." Mộ Hi trả lời.

      "Cám ơn." Lâm Lâm trả lời.

      "..." Lãnh Đông gì, khó trách đứa này lợi hại như vậy, vì làm mẹ cũng như vậy, mặt chút biểu cảm, lúc này nhìn lại đúng là tiêu chuẩn mỹ nhân lạnh lùng.

      Kỳ , Mộ Hi nhìn thấy người quen trong lòng hết sức kích động, dù sao lâu có nhìn thấy!

      Lên xe, mẹ con hai người cũng gì, khí trong xe có chút lúng túng, Lãnh Đông yên lặng lái xe, trong lòng Mộ Hi thất thường, mà Lâm Lâm suy nghĩ chờ chút ăn cái gì?

      Đến khách sạn.

      Lãnh Đông xuống xe, rất lịch mở cửa xe cho hai mẹ con.

      "Cám ơn." Mộ Hi lễ phép .

      "Cám ơn." Lâm Lâm lễ phép .

      Lãnh Đông đổ mồ hôi, bình thường mình đủ lạnh, nghĩ tới hôm nay biết được cái gì là mỹ nhân lạnh lùng? Lại còn là hai người, đổ mồ hôi chính là còn có đứa nhóc con miệng còn hôi sữa!

      "Mời bên này." Lãnh Đông dẫn đường phía trước, mẹ con Mộ Hi hết sức thục nữ theo ở phía sau.

      vào thang máy, Mộ Hi lấy kính xuống, Lãnh Đông trợn tròn mắt, người phụ nữ này là đẹp như thiên tiên! Khó trách Diệu tổng muốn tra lai lịch của . Chỉ là có cảm giác giống như gặp nhau ở nơi nào đó?

      "Này? Chú chảy nước miếng kìa!" Lâm Lâm chút khách khí công kích Lãnh Đông, bởi vì đôi khi Mộ Hi cũng nó chảy nước miếng.

      Lãnh Đông biết thất lễ, nhưng mà, nghĩ
      [​IMG]

    5. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 135: từng (1)

      "Xin lỗi, chúng ta hiếm khi sống trong nước, cho nên con của tôi quen tiếng ." Mộ Hi vội vàng giải thích , nhìn thấy mấy người này tò mò nhìn Lâm Lâm, mà con bảo bối của mình hoàn toàn để ý ánh mắt quái dị của người khác.

      "Con của đáng ." Nam Cung Diệu .

      "Cám ơn khen ngợi." Mộ Hi mỉm cười .

      "Cám ơn khen ngợi." Lâm Lâm mỉm cười .

      Lãnh Đông quả thực khâm phục ăn ý của hai mẹ con này, mỗi lần đều trả lời cùng nhau, giọng còn hết sức chỉnh tề, càng choáng váng chính là, bộ dáng mẹ con người ta còn cho là đúng, giống như hết sức bình thường.

      Nam cung Diệu rót rượu đỏ cho Mộ Hi, cũng rót cho mình ly.

      "Mộ tiểu thư, mời."

      Nam Cung Diệu hơi uống sạch rượu trong ly, sau đó lại rót ly cho mình, hai năm, căm hận thời gian qua hai năm, căm hận của , tình của , đều hòa trong chất lỏng màu đỏ lạnh như băng này, sau đó lại hòa vào trong máu của .

      Trong lòng thầm mắng: Người phụ nữ chết tiệt, người phụ nữ nhẫn tâm, trộm con của , trộm trái tim của ...

      Ngẩng đầu lên lại hơi uống sạch rượu trong ly.

      "Uống rất ngon sao?"

      Lâm Lâm tò mò hỏi, vì sao chú ấy uống
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :