1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 12: Dì cả gây họa

      Vì vậy Mộ Hi chút khách khí cầm lấy thức ăn, vào cái phòng nghỉ bên cạnh văn phòng tổng giám đốc, cho rằng thế nào chín giờ tổng giám đốc mới tới công ty, bởi vì ông chủ trước kia như vậy.

      Ở trong phòng nghỉ, bày ra tất cả bắt đầu ăn uống, bởi vì vài đồng nghiệp tới, cho nên ăn ở chỗ làm được tốt lắm, vì vậy nghiêng người, đối mặt với cửa sổ phòng làm việc tổng giám đốc ăn uống.

      Mộ Hi cũng biết rằng, tổng giám đốc ở bên trong, càng biết tổng giám đốc từ bên trong nhìn ra cửa sổ, nhìn thấy tường tận ràng, nhưng từ bên ngoài nhìn vào cái gì cũng nhìn thấy!

      Cứ như vậy, ở bên ngoài ăn, ở bên trong xem.

      Mộ Hi ăn bằng miệng, còn chịu nhàn rỗi, lẩm bẩm : "Ăn ngon , công ty lớn tốt, bữa ăn làm thêm giờ đều ngon như vậy, tiền lương cũng cao, thức ăn cũng tốt, chỉ có tổng giám đốc cuồng tự kỷ là đáng ghét, cả ngày bày ra gương mặt thúi. Hừ! Gặp phải ta là xui xẻo tám đời. Tên đáng ghét, cường bạo."

      Mộ Hi sở dĩ Nam Cung Diệu là cường bạo, hoàn toàn bởi vì đoạt nụ hôn đầu của .

      nào dám như vậy, này lần lại lần khiêu chiến kiên nhẫn của , quả thực là muốn sống, dám cường bạo.

      Đừng nào dám cùng đối nghịch, đến đàn ông dám đối với như vậy gần như rất ít, đối nghịch cùng chỉ có kết cục, chính là sống bằng chết, chính là tàn phế, nặng chính là biến mất khỏi thế giới.

      Nhìn Mộ Hi ăn như sói đói, nghĩ thầm: phải là ăn cơm, quả thực là nuốt cơm, may mà mua nhiều chút, đem thức ăn chén sạch, chẳng lẽ tối ngày hôm qua ăn cơm? Nam Cung Diệu nhớ tới bác sĩ , thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng, vì cái gì? Cứ ăn linh tinh như vậy, dinh dưỡng vượt chỉ tiêu là phải.

      Đến tám giờ, Nam Cung Diệu thông báo triệu tập tất cả cổ đông đến họp, thương lượng phương án khai phá mảnh đất kia.

      Mộ Hi sửa sang lại phương án có trật tự, khiến Nam Cung Diệu lúc họp dễ dàng ít, mỗi cổ đông trong phòng họp đều tán thành phương án lần này, chỉ cần có thể kiếm tiền là được, lúc trước bất mãn với Nam Cung Diệu cũng biến mất, bởi vì tay Nam Cung Diệu có giấy tờ mua bán mảnh đất, bọn họ còn nghe họ Cao đối nghịch với Nam Cung Diệu, bây giờ còn nằm trong bệnh viện, còn giống như mù con mắt, khiến sau này bọn họ cũng có chỗ tốt, khi hạng mục này vào đầu tư, hiệu quả xa xỉ, cho nên hội nghị nhất trí thông qua.

      "Thư ký Mộ, ra trước, đem ghi chép vừa rồi sửa sang lại , chốc nữa tôi muốn xem lại."

      "Vâng."

      Mộ Hi ngoan ngoãn ra ngoài, trở lại phòng làm việc, để bản ghi chép xuống, vào nhà vệ sinh.

      nghĩ tới vào, ra được, ngờ hết lần này tới lần khác dì cả lại tới lúc này, vậy phải làm sao bây giờ!

      Chuẩn bị dùng giấy vệ sinh ứng phó khẫn cấp trước, nhưng chị dọn dẹp lại chịu trách nhiệm! Ngay cả giấy vệ sinh cũng có, chính mình cũng có chuẩn bị, tầng này lại còn là phòng làm việc của tổng giám đốc, nhà vệ sinh ở đây gần như có ai đến.

      Cũng may, chị em tốt nhất làm việc ở tầng dưới, chỉ là phiền phức ấy chút, lấy điện thoại di động ra gọi.

      "Alo? Yên quý, chị của cậu bị nhốt trong nhà vệ sinh tầng 31, nhanh đưa băng vệ sinh đến đây, buổi tối mời cậu ăn bữa tiệc lớn."

      Kêu xong, lưu loát cúp điện thoại, Mộ Hi chuyện đều có cái tật, lúc nào gọi điện cho người đặc biệt đều thêm hai chữ quý.

      Ước chừng qua hai mươi phút, giày cao gót tới, Mộ Hi biết cứu tinh đến.

      "Họ Vân, cậu muốn chị đây thối chết sao, chậm như vậy."
      Last edited: 8/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Gọi điện thoại cầu cứu tới di động của tổng giám đốc

      "Là ai cần băng vệ sinh?" thanh ngọt ngào hỏi, Mộ Hi vừa nghe phải là các chị em của , vừa nghĩ có thể là Tĩnh Sơ quá bận rộn, cho nên nhờ người khác .

      "Mỹ nữ, là tôi, tôi cần băng vệ sinh."

      "Đây." bàn tay từ phía dưới đưa tới.

      "Cám ơn cám ơn."

      Chờ Mộ Hi ra, rồi.

      Ở trong nhà vệ sinh lâu như vậy, tổng giám đốc nhất định trở lại sớm, nhất định phải chỉnh sửa kỹ lại biên bản hội nghị, nếu cuồng tự kỷ lại kiếm chuyện, Mộ Hi ngồi chỗ kia nghiêm túc chỉnh sửa tài liệu.

      "Đến phòng làm việc của tôi." Nam Cung Diệu từ phòng làm việc dùng điện thoại gọi Mộ Hi vào.

      "Thảm rồi, thảm rồi, tài liệu còn chưa chỉnh sửa xong, tổng giám đốc đại nhân muốn nổi đóa rồi, a , bận cũng thể để cho người ta nhà vệ sinh chứ!" Có chút bất an vào phòng làm việc của tổng giám đốc.

      " làm cái gì?"

      "Tổng giám đốc, tôi tôi chỉnh sửa lại ngay bây giờ, nó xong ngay, vừa rồi có chút chuyện làm chậm trễ." Mộ Hi cho rằng tổng giám đốc chờ muốn biên bản hội nghị, vì vậy vội vàng giải thích. dieendaanlequyydoon

      "Nhớ kỹ cho tôi, có lệnh của tôi, cho rằng muốn tới tới, muốn làm ."

      Nam Cung Diệu nhìn tên tiểu nhân trước mắt, tức giận đến mặt xanh tái. Nhưng Mộ Hi còn khó hiểu, phải là biên bản hội nghị thôi sao? Tức giận đến mức đó sao?

      Trời mới biết, Mộ Hi vừa rồi gọi điện thoại cầu cứu ai.

      ra là, vừa rồi gọi điện thoại cầu cứu phải là gọi cho Vân Tĩnh Sơ, mà là đần độn u mê gọi tới di động của tổng giám đốc, buồn bực chính là, lúc ấy Nam Cung Diệu đợi điện thoại khách hàng quan trọng, bọn họ mở hội nghị video, cho nên di động của Nam Cung Diệu chẳng những bày bàn hội nghị, hơn nữa còn là giọng chế độ rảnh tay.

      Nhưng vào lúc này điện thoại của Mộ Hi gọi đến, tất cả mọi người đều nhìn về phía Nam Cung Diệu.

      Nam Cung Diệu , vẻ mặt u ám nhìn ra bất cứ thay đổi gì, lúc này tức giận nghiêm mặt có chút lạnh lẽo, chỉ cảm thấy loại khí thế muốn giết người bao phủ , khiến người ta vô cùng sợ hãi.

      Hội nghị rất nhanh kết thúc, Nam Cung Diệu trở lại phòng làm việc, chứng kiến bên trong phòng thư kí có ai, vì vậy, ma xui quỷ khiến gọi tới nữ đồng nghiệp, củng thể khiến thư ký của mình chết thối trong nhà vệ sinh.

      Chứng kiến Mộ Hi bày ra vẻ mặt vô tội quá trớn, đè nén tất cả tức giận.

      "Thay xong quần áo, ra ngoài cùng tôi."

      câu của Nam Cung Diệu làm cho đầu óc Mộ Hi choáng váng, ra ngoài? Chẳng lẽ sốt ruột muốn biên bản, cái người đàn ông kỳ lạ. Mộ Hi vừa vừa nghĩ: Rốt cuộc muốn đưa đâu? dieendaanlequyydoon

      vào bãi đậu xe Mộ Hi có chút hối hận, người đàn ông này là ma quỷ, mình chung đụng với ta rất nguy hiểm, dù sao mình là con , hơn nữa còn chưa bao giờ qua lại với đàn ông, vạn nhất ta muốn mạnh bạo, thua thiệt chính là mình, làm sao bây giờ? Nâng mắt kính, suy tính có muốn lên xe hay .

      "Lên xe." Nam Cung Diệu chứng kiến Mộ Hi đứng đó nhúc nhích, biết do dự cái gì.

      "Tổng giám đốc, chúng ta muốn đâu? Mặc dù tôi là thư ký của , nhưng tôi có quyền biết muốn đâu."

      Mộ Hi sững sờ hỏi câu chút nội dung kỹ thuật, biết hỏi cũng là vô ích, nhưng mình chính là lo lắng.

      "Lên xe." Nam Cung Diệu vui , có ý muốn cho biết.

      " cho tôi biết, liền lên xe." Mộ Hi dám mình chung đụng với , chính mình chính là chưa chồng, người đàn ông trước mắt chính là đại sắc quỷ, phụ nữ nhiều như y phục.

      Nam Cung Diệu thầm chán nản, lại đủ bình tĩnh để tiếp tục lải nhải, đưa tay ôm lấy Mộ Hi trầm tư.

      nghĩ tới Mộ Hi lơ là, liền như vậy trong chốc lát, người ở trong xe, hơn nữa còn là ngồi đùi Nam Cung Diệu, tốc độ nhanh Mộ Hi cũng có cảm giác được lên xe như thế nào.
      Last edited: 8/12/15

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 14: Sớm muộn gì cũng là món ăn của

      " là người hay là quỷ vậy?" Mộ Hi bị hành động của hù dọa, trong lòng tràn ngập lửa giận thể nào phát tiết được, ngồi ở đùi đến cử động cũng dám, hung hăng trừng đôi mắt lạnh lùng kia, hận ánh mắt của mình thể hóa thành mũi tên bắn kẻ tự cuồng này thành con nhím.

      " tỉnh lại , dùng ánh mắt cũng giết được tôi." Nghênh đón đôi mắt , mặc dù vẫn mang cái kính quê mùa, nhưng bây giờ biết đằng sau mắt kính là gương mặt xinh đẹp.

      "Tổng giám đốc hiểu lầm rồi, tôi là thư ký của , nào dám làm loại chuyện đó?" Mộ Hi biết trước mắt phải ổn định, tỉnh táo.

      Mười năm nay, chưa từng có người nào dám lấy mắt trừng như vậy, trong mắt này có sợ hãi, khiếp đảm, còn mang theo loại quật cường, cũng từ khi biết , lúc nào Mộ Hi cũng châm chọc , là cuồng tự kỷ! Tổng giám đốc ác ma, còn bóc lột người nghèo, còn dám biết sống chết mắng là lưu manh! Khiến đáng giận là, vậy mà lần lượt tha thứ cho vô lễ của , giống như cuộc điện thoại cầu cứu kia, lúc ấy tức giận hận thể ăn . Nhưng sau khi rời khỏi phòng họp, lại thấy buồn cười.

      Đều mỗi người đều có khắc tinh, chẳng lẽ chính là khắc tinh của ? Khắc tinh bình tĩnh đến chậm.

      Mộ Hi thấy trả lời, chính mình cũng biết phải làm sao, chỉ cảm thấy bắp đùi co dãn và rắn chắc, làm cho người ta tự chủ được liên tưởng đến chữ: Gợi cảm.

      cái tay Nam Cung Diệu vòng quanh eo , tay kia thao tác tay lái, trong phút chốc đó, xe giống như cung tên lái nhanh ra bãi đậu xe.

      "A - - muốn tìm cái chết à? lái nhanh như vậy." Mộ Hi bị hù dọa kêu to.

      Nam Cung Diệu có bất kỳ vẻ mặt gì, phiền nhất là người kêu to, nhưng bây giờ trong lòng, thét chói tai, có tức giận, ngược lại cảm thấy hết sức kích thích.

      "Ngừng xe, ngừng xe, tôi muốn xuống xe, tôi muốn xuống xe, cuồng tự kỷ, dừng lại, dừng lại."

      Mộ Hi bị hù dọa kêu to, Nam Cung Diệu thả chậm tốc độ, tiếng thét chói tai lập tức dừng lại.

      " câm miệng." Nam Cung Diệu làm cho câm miệng, biết còn tưởng rằng ai cưỡng gian kia! Kêu lớn tiếng như vậy.

      Xe chậm lại, giọng Mộ Hi cũng lại.

      "Tổng giám đốc, làm ơn, để cho tôi ngồi ghế bên cạnh được ? Tôi muốn bị chú cảnh sát bắt lấy, hết sức mất mặt, hiểu chứ?"

      "Như vậy cũng tốt." Nam Cung Diệu nhìn về phía trước lái xe .

      " tốt, tốt, người khác nhìn thấy, còn tưởng rằng tôi thích , rất thích kìa, ngay cả lái xe cũng muốn ngồi trong ngực , được, người ta hiểu lầm, vả lại, cũng phải người đàn ông của tôi, tại sao lại phải gần gũi với như vậy. sợ trở thành trò cười, nhưng tôi sợ."

      Nam Cung Diệu nghe hết sức mới mẻ, đàn ông của ? Sức tưởng tượng của rất phong phú.

      " có thể tạm thời coi tôi thành người đàn ông của ." Nam Cung Diệu có chút được voi đòi tiên .

      "Tổng giám đôc, đúng là thần tài của tôi, hơn nữa, ? được, muốn làm người đàn ông của tôi thỉ chỉ có mình tôi, còn ? đủ tư cách, nhiều phụ nữ như quần áo."

      Nam Cung Diệu nghe vậy cực kỳ khó chịu, nhiều người phụ nữ muốn cưng chiều, nhưng cái này, đối với chút hứng thú, thậm chí còn lặp lặp lại nhiều lần cự tuyệt , nàng đáng giận, sớm muộn gì cũng là đồ ăn của , kể cả tư tưởng tự đại.

      "Tổng giám đốc, phiền dừng xe được ? Tôi muốn ngồi bên cạnh."

      Nam Cung Diệu trầm mặc .

      "Tôi cảnh cáo trước nhé, là để cho tôi ngồi sang, đến lúc đó có bất kỳ hậu quả gì, tự chịu trách nhiệm, tôi mặc kệ đó!"

      Nam Cung Diệu hiểu có ý gì, vẫn tiếp tục lái xe, kỳ Mộ Hi sợ hãi dì cả của mình dính đùi , vì rất khó bảo đảm nó rỉ ra ngoài!
      Last edited by a moderator: 8/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15:Tôi đây là cứu vớt

      " cứ như vậy muốn rời khỏi tôi, có bao nhiêu phụ nữ nằm mơ cũng hy vọng tôi đối tốt với các ấy."

      "Tổng giám đốc, là buộc tôi , đúng là tự kỷ, những phụ nữ kia thích là chuyện của các ấy, mà tôi, tuyệt đối có hứng thú với ."

      Mộ Hi quật cường nhìn Nam Cung Diệu , bất cứ giá nào, dù sao cũng cứ như vậy, thích sao vậy.

      "Tôi hoài nghi em thích phụ nữ?" Nam Cung Diệu chẳng những tức giận mà còn khiêu khích .

      "Tùy nghĩ thế nào, tên đàn ông nguy hiểm, tóm lại, bất cứ lúc nào ở cùng cũng khó giữ được khí tiết."

      "Tôi có cảm giác với đồng tính."

      Nam Cung Diệu lạnh lùng , cố ý muốn chọc giận con nhím con này, cẩn thận suy nghĩ chút đúng là như con nhím. Lúc nổi giận như con báo , thời điểm ngoan ngoãn như con nhím, bất cứ lúc nào cũng muốn để cho người khác đến gần.

      " chút phép khích tướng, mắc mưu, tóm lại giữ khoảng cách với sai, tựa như người ta ngày đầu tiên đến công ty làm, liền, liền..."

      Mộ Hi ngượng ngùng tiếp. dieendaanleequyydoon

      "."

      " , nụ hôn đầu của tôi, chính là tên tổng giám đốc sắc quỷ này cướp , có biết , người ta nhưng là lần đầu tiên."

      Nam Cung Diệu có bất kỳ biến hóa, vẫn lái xe, vừa rồi ràng muốn dùng phép khích tướng kích thích chút, nếu như là phụ nữ khác, liền chứng minh mình phải là đồng tính luyến ái. Nhưng có! Nam Cung Diệu có vẻ thất vọng.

      " cần cảm ơn tôi, bởi vì có đàn ông nào dám hôn , tôi đây là ở cứu vớt ."

      "Cứu vớt? lạ gì, đó là cưỡng bức, cái này siêu cấp háo sắc..."

      Mộ Hi còn chưa có xong, miệng bị hung hăng chặn lại, cách nào hô hấp, đầu cảm giác choáng váng.

      Nam Cung Diệu bên hôn lên tên tiểu nhân tức giận, bên đem xe ngừng qua bên, nghĩ thầm: Lần này xem có ngoan .

      Buông tay cầm lái ra, tháo cài tóc Mộ Hi ra, tóc dài rơi xuống, ngón tay thon dài của Nam Cung Diệu đưa đến môi Mộ Hi, hương vị ngọt ngào từ hơi thở truyền vào trong mũi, chẳng lẽ đây là hơi thở của trinh nữ, cảm giác rất tuyệt.

      Cảm giác mê muội đánh thẳng vào đầu , khiến đầu óc trống rỗng, quên mất chống cự và khước từ.

      Mộ Hi chịu được cao thủ tình trường công kích, chỉ chốc lát sau liền thở hồng hộc, Nam Cung Diệu duỗi tay tiến vào bên trong nội y của , nghĩ tới tên tiểu nhân này, còn rất có vật chất, hết sức đầy đặn.

      Tay Mộ Hi thành nhắc nhở cần phải cự tuyệt hoặc là hung hăng cắn cái, dùng sức đẩy Nam Cung Diệu, nhưng là sức lực của mình đối với tựa như sức lực của trẻ con, dùng sức lực lớn nhất đẩy, thế nhưng nhúc nhích, cuối cùng vẫn là Nam Cung Diệu tự động rời khỏi môi .

      "Còn muốn cắn tôi sao?"

      Giọng mang lạnh lẽo u của sông Lạc Hà, từ trong miệng Nam Cung Diệu mang theo hơi thở ấm áp truyền vào tai Mộ Hi.

      Mộ Hi nhìn thấy cười nhạo mình, tên đàn ông đáng ghét này ăn xong còn dám chê cười, thế là.

      Bàn tay bé ở đùi hung hăng nhéo cái.

      "Tôi để cho cuồng, cuồng tự kỷ."

      Mộ Hi mặt rất đỏ, đương nhiên là ngượng ngùng, đây chính là lần đầu tiên cùng đàn ông có tiếng cũng có miếng hôn môi, người đàn ông này lại dám cười nhạo .

      " cần cảm ơn tôi, tôi giúp hoàn thành nụ hôn đầu của ."

      Mộ Hi cảm giác ổn, giống như dì cả chảy bên cạnh.

      "Hỏng rồi, hỏng rồi, hỏng rồi, tôi phải về nhà."

      Chứng kiến vẻ mặt của Mộ Hi Nam Cung Diệu cho rằng hỏng rồi, lý giải thành mang thai, chẳng lẽ tên tiểu nhân cho rằng hôn môi liền mang thai sao! dieendaanleequyydoon

      " cho rằng hôn môi liền mang thai chứ, nếu như là như vậy, con của tôi phải là khắp thế giới đều có sao?"

      "Nôn - - ghê tởm." Mộ Hi nghĩ đến môi hôn qua nhiều phụ nữ, vì vậy trong dạ dày có loại cảm giác muốn lên phản động.

      Nam Cung Diệu chứng kiến Mộ Hi phản ứng, người phụ nữ đáng ghét lại dám kháng cự nụ hôn nóng bỏng của mình.

      "Người phụ nữ này, đùa với lửa."

      Con ngươi đen của Nam Cung Diệu lạnh lùng như ngâm trong hàn băng, ra ánh sáng lạnh như băng, làm cho lòng người lạnh run mũi cũng run rẩy. Mà trong vẻ mặt kia của ánh mắt quật cường chịu thua, hung hăng rung động trái tim .

      Lúc này Mộ Hi mới phát bọn họ rời khỏi nội thành rất xa, nâng mắt kính, trong lòng nôn nóng bất an.

      " muốn mang tôi đâu? Tôi phải về nhà." Mộ Hi gấp đến độ trong mắt có nước mắt, lần này nhưng đủ mất mặt để nước ngoài, chờ chút nhìn thấy máu đùi , nhưng làm sao bây giờ? Chính mình cũng phiền phức, còn có mặt mũi xuống xe, chết rồi coi như xong.
      Last edited: 8/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 16: Cho biết lợi hại của tôi

      Nam Cung Diệu bị trước mắt làm cho mơ hồ, thấy rất gấp gáp, vì vậy dừng xe bên đường.

      "Xuống xe, sang kia ngồi." Nam Cung Diệu ra lệnh Mộ Hi ngồi chỗ bên cạnh, đối với tầng hơi nước trong mắt hiểu vì sao lại có thể đau lòng, chỉ có đáp án có thể thuyết phục , chính là mình bị ma quỷ ám ảnh, thế nhưng lại đau lòng về !

      Nhưng Mộ Hi động đậy, kỳ dám động.

      "Làm sao vậy? Vẫn còn chịu rời bỏ tôi sao?" Nam Cung Diệu nhìn thấy mái tóc xõa vai Mộ Hi rất có mùi vị phụ nữ, chỉ là cái mắt kính quê mùa kia, làm cho từ thiên nga trắng biến thành con vịt xấu xí.

      Nam Cung Diệu ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt, giống những khác mang mùi thơm nồng đậm, những kia còn hận thể đem mình ngâm vào nước hoa.

      Nhưng mùi người này, hẳn là trời sinh , mùi thơm tự nhiên, mới ngửi mùi mà nửa người dưới có phản ứng. Đáng chết, khi nào chính mình trở nên có bình tĩnh như vậy.

      Sắc mặt Mộ Hi trắng bệch, cắn cắn môi.

      "Đều tại , phải làm sao bây giờ? Hu hu..."

      Mộ Hi gấp đến độ khóc ra thành tiếng, Nam Cung Diệu cho là bởi vì hôn , cho nên mới khóc lên, xem trọng nụ hôn đầu tiên như vậy, rất nhiều còn để ý, chính mình phải chỉ hôn chút thôi sao! Đến nỗi vậy! Hôn như vậy chút, lại có phản ứng lớn như thế, vả lại, còn có thực bản lĩnh kia kìa!

      "Đến như vậy sao? Hôn cái miệng cũng mất miếng thịt nào, là gặp sư phụ."

      Nhưng khi nhìn đến nước mắt rơi đầy mặt, trong lòng hiểu mềm nhũn. nghĩ tới khóc, ngoài miệng còn yên tĩnh.

      "Cuồng tự kỷ thối, đều tại , tôi muốn ngồi ở đùi , chân của cứng quá, hu hu... Bây giờ tôi liền xuống xe, để cho biết được lợi hại của tôi." Quả nhiên khi Mộ Hi rời khỏi đùi Nam Cung Diệu, sững sờ, máu, chân mình có vết máu.

      Hóa ra, lại khóc, Nam Cung Diệu hiểu ra, cũng may sắp tới biệt thự phía trước.

      Mộ Hi xuống xe, nhắm chặt mắt lại, chờ ai đó mắng, lại dám mở mắt ra, bởi vì nhìn thấy máu choáng.

      Cho rằng Nam Cung Diệu giận dữ, nghĩ tới câu nào, lại kéo vào trong xe tiếp tục lái xe.

      ", , ?"

      Mộ Hi lại ngồi cặp đùi kia, bị ôm vào trong ngực lái xe.

      " phiền toái, lấy thứ gì đó trong túi quần ra được ? Tất cứng, tôi thoải mái." Mộ Hi bởi vì dính máu đùi Nam Cung Diệu, trong lòng có chút áy náy, cho nên chuyện cũng rất ôn hòa, thanh cũng rất .

      Mộ Hi quay đầu lại trừng mắt nhìn Nam Cung Diệu, chỉ thấy vẻ mặt lạnh lùng, bình tĩnh, đóng chặt đôi môi tỏ ra hết sức vô tình, lời nào, liên tục lái xe, giống như có tiếng thở dốc rất .

      Mộ Hi nhìn thấy trả lời, chẳng lẽ là có nghe thấy hay là bởi vì lái xe tiện.

      "Nếu như lái xe, có tiện, tôi có thể lấy ra giúp , thoải mái."

      "Câm miệng."

      Nam Cung Diệu gầm tiếng, hù dọa Mộ Hi chút động tĩnh. ngốc, vật kia có thể lấy ra sao! Nếu quả lấy ra được, hù dọa chết . là thua , hiểu chó má gì, biết làm như thế nào mà sống được xã hội hỗn loạn này.

      Nam Cung Diệu vừa lái xe vừa quan sát trước mắt, giờ phút này giống như quê mùa thô lỗ, lại nghe thấy mắng chửi người, cũng hoài nghi có phải là hay ? Nhìn kỹ chút, phảng phất giống như tiểu thư từ cổ đại tới.

      lát sau, Mộ Hi giọng hỏi.

      " rất nóng sao? Mặt của rất đỏ."
      Last edited: 8/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :