1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 123: Thức ăn có độc?

      Âu Dương Hàn đương nhiên thấy , ta lật tay bắt lấy cổ tay Mộ Hi, trừng mắt nhìn .

      "Tôi nhất định phải đoạt được , chỉ cần tôi muốn chiếm được." Âu Dương Hàn cất lão Nhị vào, sau đó kéo khóa lên, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên mỉm cười.

      "Bảo bối, ngoan ngoãn chờ tôi, sớm muộn gì cũng là của tôi." Mặt Âu Dương Hàn tiến đến gần mặt Mộ Hi , tay còn an phận sờ soạng mông của Mộ Hi cái.

      bao lâu, Vân Tĩnh Sơ gõ cửa, bởi vì ấy có cầm chìa khóa.

      Tĩnh Sơ bước vào, nhìn thấy Mộ Hi tới, vui vẻ chạy đến trước mặt Mộ Hi.

      "Chị em , Diệu tổng thực đạt đến trình độ nào đó, cam lòng cho cậu ra ngoài, mình còn lo sinh nhật năm nay có cậu trài qua cùng mình, nghĩ đến đáng tiếc! Cũng may, Diệu đều tổng cho cậu ."

      Mộ Hi thấy Tĩnh Sơ vui vẻ, cũng rất vui, chỉ là, Tĩnh Sơ đáng thương vẫn chưa biết người đàn ông mình là cái ma quỷ, nhưng mà, làm sao cho ấy biết đây? thẳng được, ấy bị tổn thương, phải như thế nào chứ?

      Mộ Hi cực kỳ khó xử?

      Mộ Hi mở quà sinh nhật ra, bên trong là sợi dây chuyền rất đẹp, đeo lên cho Tĩnh Sơ, đây là sợi dây chuyền rất nổi tiểng và quý giá, là Nam Cung Diệu chuẩn bị giúp .

      "Chị em , tốn kém rồi, ha ha..." Vân Tĩnh Sơ cười vui vẻ, biết Mộ Hi tại có tiền, cho nên cây ngay sợ chết đứng nhận lấy.

      "Em , quà của so ra kém Mộ Hi rồi." Âu Dương Hàn thân sĩ về phía Vân Tĩnh Sơ, thể phủ nhận, người đàn ông này lúc này, nghiêm chỉnh lên liền giống người, chỉ là trái tim của ta là màu đen.

      Vân Tĩnh Sơ thấy Âu Dương Hàn cầm cái hộp tinh xảo đến, đoán được là đồ trang sức, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc, Mộ Hi nhìn hết sức lo lắng, chẳng lẽ Tĩnh Sơ ma quỷ này.

      Âu Dương Hàn mở hộp ra, bên trong là chiếc nhẫn kim cương tỉ mỉ chế tạo, mặt khảm viên kim cương chói mắt.

      Vân Tĩnh Sơ bị dọa che miệng lại, ta vậy mà đưa chính là chiếc nhẫn, điều này đại biểu phải ?

      "Tĩnh Sơ, làm vị hôn thê của được ?"

      Âu Dương Hàn thâm tình nhìn Vân Tĩnh Sơ, Mộ Hi luống cuống, người đàn ông này hèn hạ, vừa rồi còn lấy em trai ra muốn , giờ khắc này lại cầu hôn Tĩnh Sơ, ma quỷ này muốn làm gì? Lừa gạt Tĩnh Sơ còn chưa đủ sao? Còn muốn lừa gạt ấy cả đời?

      Mộ Hi về phía trước, có chút nóng nảy nhìn Vân Tĩnh Sơ, trong lòng suy nghĩ: Nha đầu ngốc ngàn vạn lần đừng đáp ứng!

      Vân Tĩnh Sơ đắm chìm trong hạnh phúc, căn bản phát Mộ Hi bình thường, Âu Dương Hàn nhìn Mộ Hi cái, ánh mắt kia dường như là khiêu chiến với , còn giống như là : là của tôi, chuyện này là sớm hay muộn.

      "Em , chẳng lẽ em muốn để quỳ xuống ở trước mặt Mộ Hi sao?"

      Âu Dương Hàn tỏ ra đáng , Mộ Hi nhìn Âu Dương Hàn, người đàn ông này quá giả tạo, ràng vô cùng xấu xa, lại ở chỗ này giả bộ đáng , quả thực chính là Sói Xám, đúng, Sói Xám còn tốt hơn ta, ít nhất Sói Xám tốt với vợ.

      "Mộ Hi, mình có nên đáp ứng ấy hay ?" Vân Tĩnh Sơ nghĩ tới Âu Dương Hàn lại đột nhiên cầu hôn với , cho nên có chút biết làm sao, mới có thể trưng cầu ý kiến của Mộ Hi.

      Mộ Hi cũng muốn tổn thương Tĩnh Sơ, lại muốn ấy đáp ứng, vì vậy.

      Mộ Hi lấy giấy và bút viết ra.

      "Các người phải là sống thử sao? Hàn Dương còn sợ vợ trẻ chạy sao." Mộ Hi biết nên uyển chuyển ngăn cản Tĩnh Sơ như thế nào.

      Vân Tĩnh Sơ chỉ là vui vẻ cười, đúng vậy, bọn họ ở chung, kết hôn là chuyện sớm hay muộn, Tĩnh Sơ lúc này đây là rất nghiêm túc, bởi vì Hàn Dương tệ, vóc người đẹp trai, còn giống như rất có tiền, hơn nữa, phương diện kia rất lợi hại, nhất là lão Nhị cũng rất lớn.

      Chao ôi! Truyện chỉ edit tại ***************.com

      Nhìn thấy vẻ mặt của Tĩnh Sơ, Mộ Hi liền biết, lại là lộ vẻ háo sắc, đáng buồn, suy nghĩ đơn giản, lúc nào cũng sập bẫy của ma quỷ!

      "Mộ Hi rất đúng, chạy được, sớm muộn gì cũng là của ." Âu Dương Hàn nhìn Mộ Hi , ý là ám chỉ Mộ Hi, sớm muộn gì cũng là của ta, chạy được.

      Âu Dương Hàn lập tức tự mình đeo nhẫn cho Vân Tĩnh Sơ.

      "Cái này chỉ là quà tặng sinh nhật của em, đồng thời cũng là tín vật định tình của chúng ta, Mộ Hi chính là nhân chứng cho chúng ta." Âu Dương Hàn ôm bả vai Vân Tĩnh Sơ .

      "Mộ Hi, chính là nhân chứng cho tình của chúng tôi." Âu Dương Hàn nhìn Mộ Hi , ánh mắt hết sức phức tạp.

      Mộ Hi gãi gãi đầu, hết sức bất đắc dĩ, người đàn ông xảo quyệt, người đàn ông hèn hạ, tên lừa đảo sớm muộn gì tôi vạch trần !

      Chỉ chốc lát sau, có người gõ cửa, ra là Nam Cung Diệu sau khi rời , giúp bọn họ đặt thức ăn.

      "Hàn Dương, là đặt thức ăn sao?" Vân Tĩnh Sơ tò mò hỏi.

      " phải là , Tĩnh Sơ, phải là em đặt sao?" Âu Dương Hàn , kỳ , ta cũng đoán được ai xum xoe như vậy, ngoại trừ tà ma kia còn có thể là ai? là đưa ấm áp chuyên nghiệp, vợ đến đâu ấm áp đến đó!

      " phải là em nha? Uy? Xin hỏi, chúng tôi có đặt thức ăn? Có phải các người lầm hay ?" Vân Tĩnh Sơ với người đưa thức ăn.

      " lầm, chính là địa chỉ này." Người đưa thức
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 124: Thấp thỏm

      "Nếu như con trai chắc chắn giống , chắc chắn con giống em." Khóe miệng Nam Cung Diệu nhếch lên, vẻ mặt hết sức tự tin, kỳ , mặc kệ giống ai? đều thích.

      "Lần này bụng còn lớn hơn lần trước, biết có phải là bé mập hay ?" Mộ Hi vuốt bụng .

      Nam Cung Diệu nhàng hôn bụng Mộ Hi, sau đó hôn lên mội vợ của mình.

      "Bà xã, gần đây bận rộn nhiều việc, buổi trưa trở về nhà ăn, em ở nhà phải ăn cơm nhiều biết ?" Mới đây Nam Cung Diệu có dự án lớn phải làm, cho nên có thể vài ngày bận rộn nhiều việc.

      "Em sao, yên tâm ." Mộ Hi mập mờ xoa mặt ông xã .

      "Chúng ta xuống lầu ăn cơm ." Nam Cung Diệu và Mộ Hi cùng nhau xuống lầu ăn cơm.

      "Con trai, rửa tay ăn cơm ." Mộ Hi thấy Nam Nam ở bên vẽ tranh, vì vậy gọi nó ăn cơm.

      "Mẹ, Mẹ có thể chuyện." Nam Nam nghe được Mộ Hi gọi nó, để màu vẽ xuống chạy sang Mộ Hi.

      "A - - , mẹ có thể chuyện, mẹ tốt rồi." Mộ Hi giống như đứa bé tay chân loạn xạ

      "Này? Em cần phải hưng phấn như thế, cẩn thận bụng." Nam Cung Diệu lo lắng động thai, cho nên nhắc nhở .

      "Này? Ông xã, cũng có vui mừng gì, cũng phát hay sao?" Mộ Hi bĩu môi .

      "Ờ! có..." Nam Cung Diệu lắc lắc đầu, về phía bàn ăn.

      "Ờ! có..." Nam Nam lắc lắc đầu, cũng về phía bàn ăn.

      Mộ Hi tức giận, có ý gì? Chẳng lẽ có hy vọng tốt lên? là đau lòng!

      "Hừ! Có ý gì? Chẳng lẽ hy vọng em tiếp tục câm?" Mộ Hi ngồi xuống, cầm lấy miếng bánh thịt, tức giận cắn cái.

      " có ngày yên tĩnh!" Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi .

      " có ngày yên tĩnh!" Nam Nam cũng nhìn Mộ Hi .

      Mộ Hi biết cha con bọn họ lại muốn hợp lại, hừ! Chị sợ, bởi vì bây giờ cũng là hai người, trong bụng là đồng đảng của .

      Mộ Hi xoa xoa bụng.

      "Hừ! Lại muốn hợp tác bắt nạt người ta, chị sợ, bây giờ người ta cũng có trợ thủ." Mộ Hi chỉ chỉ bụng, ha ha cười .

      "..." Nam Cung Diệu gì.

      "..." Nam Nam cũng .

      Mộ Hi vui vẻ, há miệng ăn này nọ, bộ khí thế đánh thắng trận, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang.

      " người đáng ." Thấy bộ dạng Mộ Hi dễ thương, Nam Cung Diệu hạnh phúc .

      " người phụ nữ ngốc!" Nam Nam lạnh lùng .

      "Này? Thằng nhóc thúi, vì sao lúc này con có cùng chiến tuyến với cha?" Mộ Hi tò mò hỏi Nam Nam.

      "Nam Nam cũng giống như cha, cả ngày theo phía sau mông mẹ, Nam Nam còn muốn làm chuyện lớn, Nam Nam là nam tử hán, được coi phụ nữ như báu vật."

      Nam Nam lạnh lùng , giống như thanh niên mới vừa bước vào xã hội, lập chí muốn gây dựng nghiệp, là buồn cười.

      Kỳ , ở trong lòng Nam Nam Mộ Hi vĩnh viễn là nhất, chính là đứa này cố ý đùa Mộ Hi vui vẻ, bởi vì mẹ vui vẻ, nó vui vẻ, điểm này, Nam Cung Diệu hiểu, từ lần trước Mộ Hi gặp chuyện may, Nam Nam chưa bao giờ cười, biết bây giờ thằng nhóc này muốn chêu chọc cho mẹ vui vẻ.

      Ngày hôm sau, Mộ Hi ăn no, vào phòng bếp chuẩn bị chút thức ăn sở trường của mình, sau đó lấy ra hộp cơm, đặt thức ăn vào trong, rồi xách ra cửa.

      ra cửa gọi xe, kỳ , bởi vì ở nhà có việc gì, cho nên chuẩn bị mang ít thức ăn cho Nam Cung Diệu.

      vào tập đoàn Nam Cung, Mộ Hi mặc quần áo bà bầu, trong tay mang theo hộp cơm, nghênh ngang tới, thấy người ở cửa cung kính hành lễ, đối với người bảo vệ cửa mà , người khác có thể nhớ được, nhưng mà, nhất định phải nhớ kỹ phu nhân tổng giám đốc, nếu chính mình qua được, bởi vì người của công ty cũng biết Diệu tổng rất vợ mình.

      Mộ Hi quyết định cho Nam Cung Diệu ngạc nhiên, lặng lẽ đẩy cửa ra, phát có ai, vào ngồi xuống nghỉ ngơi, bởi vì trước kia làm thư ký ở đây, cho nên rất quen thuộc chỗ này.

      Lúc này điện thoại cửa phòng làm việc vang lên, Mộ Hi lo lắng có việc gấp, cho nên liền nhận máy, ai ngờ.

      "Diệu, hai mươi phút sau đến, người ta đợi còn kiên nhẫn rồi, tại sao còn chưa có đến?" Mộ Hi nghe được là giọng nũng nịu, sắc mặt trắng bệch.

      Đều khi bà xã mang thai, ông xã tìm tiểu tam, chẳng lẽ đây là ? Vốn cho là ấy rất tốt, nghĩ tới, ấy cũng đứng đắn như vậy! Lưu tình khắp nơi, haizz, lớn lên đẹp trai như vậy, đương nhiên có rất nhiều phụ nữ động lòng, nhưng mà, tại sao lại có thể làm vậy với , luôn vì thủ thân như ngọc, nhiều lần thiếu chút nữa bị Âu Dương Hàn bắt nạt, đều lấy cái chết bảo vệ mình.

      Mộ Hi lảo đảo ra khỏi công ty, cũng để lại bữa ăn mà bản thân tận tâm chuẩn bị, nếu như hôm nay đến, còn biết bộ mặt của , đáng giận, đàn ông có ai là tốt, vì vài ngày thân thể thoải mái, có cho , liền ra ngoài tìm phụ nữ.

      ra Nam Cung Diệu họp, trở lại phòng làm việc, thấy cơm trưa bàn,
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 125: thầm cấu kết

      Mộ Hi ngồi trong phòng làm việc của Tĩnh Sơ, nghe thấy bên ngoài líu ríu người đàn bà dâm đãng gì đó. Bởi vì tò mò, Mộ Hi cẩn thận nghe chút.

      "Các thấy được , vừa rồi chính là vợ của Diệu tổng, chính là ta!"

      Mộ Hi vừa nghe ra là tin tức bát quái trong công ty.

      Nhưng mà, câu đằng sau có thể làm cho người ta bị sốc.

      " nghĩ tới là người đàn bà dâm đãng!" người phụ nữ .

      " cũng biết, tôi cũng thấy được, chỉ tiếc Diệu tổng của chúng ta vẫn biết!"

      " là kỳ quái, tại sao Diệu tổng thấy được chứ?"

      " là nhìn ra, bề ngoài nhìn hết sức đơn thuần, nhưng là người đàn bà dâm đãng!"

      "Càng là loại phụ nữ này càng giả tạo, Diệu tổng của chúng ta bị ta lừa rồi."

      "Ai là người đàn bà dâm đãng?" Lúc này, Mộ Hi đứng sau lưng những phụ nữ bát quái đó hỏi.

      "Còn có thể là ai, chính là Diệu tổng phu nhân chúng ta!" Người phụ nữ này xong quay đầu lại, bị dọa đến ly nước cũng rớt xuống đất.

      " ... Là là là... Tôi tôi tôi..." Người phụ nữ kia bị dọa đến bắt đầu chuyện cà lăm.

      " phải vừa rồi rất lợi hại, như thế nào? Lúc này câm rồi." Mộ Hi nhớ tới ta mình là người đàn bà dâm đãng giận đến thể nhịn được nữa.

      "Vì sao tôi là người đàn bà dâm đãng? Tôi đâu có đắc tội với ?" Mộ Hi rất tò mò, bình thường rất ít tới công ty, nhớ đắc tội các ấy, vì sao xấu mình?

      "Hiểu lầm, hiểu lầm, tổng giám đốc phu nhân, ngài đại nhân chấp tiểu nhân, coi như tôi láo, tôi láo." Người phụ nữ kia bắt đầu nịnh bợ Mộ Hi.

      "Vì sao tôi là người đàn bà dâm đãng?" Mộ Hi lại hỏi.

      "Kỳ , kỳ , chẳng lẽ, chẳng lẽ hiểu?" Người phụ nữ kia vì nhìn video kích tình của Mộ Hi và Nam Cung Diệu mới như vậy, kỳ , chỉ mình ta nghĩ như vậy, tất cả mọi người cho rằng tác phong của Diệu tổng phu nhân tốt.

      "Làm sao tôi biết được." Mộ Hi , giải thích được, hắt nước bẩn lên người , còn hiểu, làm sao hiểu được? Cái này căn bản là vu oan, bởi vì chưa từng làm qua chuyện gì có lỗi với Nam Cung Diệu, làm sao có thể là người đàn bà dâm đãng?

      "Chúng tôi đều thấy được, cùng đàn ông như vậy, làm sao phụ lòng Diệu tổng." Người phụ nữ này vừa thấy Mộ Hi muốn chối cãi, ta nghĩ tới Diệu tổng phu nhân da mặt dày như vậy, làm loại chuyện mất mặt này, còn bộ dáng cây ngay sợ chết đứng, ta cũng bất cứ giá nào, muốn thay Diệu tổng câu công đạo. Hàn Băng Tâm Diễễn’Đààn’Lêê‘Qúyy’Đôôn

      "Bốp - - "

      " tát này là tôi nhắc nhở , tôi - - Mộ Hi, chưa từng làm qua bất kỳ chuyện gì có lỗi với Nam Cung Diệu, còn dám vu oan tôi, tôi liền khách khí."

      Mộ Hi thể nhịn được nữa, người phụ nữ này là đội nón xanh cho Nam Cung Diệu, Mộ Hi tuyệt đối cho phép, loại chuyện như vậy ngộ nhỡ để truyền thông biết được, nhà họ Nam Cung ném nổi người như thế.

      "Diệu tổng là mắt bị mù, người đàn bà biết xấu hổ như , có dám với Diệu tổng hay ?" Người phụ nữ còn , hôm nay ta muốn tranh cãi đến cùng với Mộ Hi, người đàn bà dâm đãng cũng phải là ta, mất mặt cũng phải là ta.

      "Có gì để , tôi có làm qua chính là có làm qua." Mộ Hi nghĩ tới chuyện phiền lòng này làm ông xã hao tâm tổn trí, mỗi ngày bận rộn như vậy.

      " dám, bởi vì chột dạ." Người phụ nữ kia xem như đến xỉa đến, cùng lắm từ chức!

      "Quái lạ! Vì sao tôi phải chột dạ?" Mộ Hi khó hiểu.

      "Vậy, chúng ta gặp Diệu tổng, có dám hay ?" Người phụ nữ kia quyết định đưa chuyện lên Nam Cung Diệu, đến lúc đó xem ai cút!

      "." Mộ Hi tức giận đến phòng làm việc của tổng giám đốc.

      Nam Cung Diệu làm việc, nhìn thấy Mộ Hi đẩy cửa tiến vào, vù vù thở dốc, hơi nhíu mày, ai lại chọc tới bà của rồi! Vợ bớt lo! Vừa đến liền khiến choáng váng đầu óc được gì.

      "Làm sao vậy?" Nam Cung Diệu nhàn nhạt hỏi.

      " vào , phải có chuyện với tổng giám đốc các sao?" Mộ Hi vểnh môi, làm cho Nam Cung Diệu nhìn đau lòng trận.

      Nghe thấy Mộ Hi gọi ta, người phụ nữ kia ngoan ngoãn tiến vào.

      "Diệu tổng, là như vậy, ngài có khả năng bị phu nhân của ngài lừa, bên ngoài ấy có nhân tình, ấy bắt cá hai tay sau lưng ngài." Người phụ nữ kia nhìn Nam Cung Diệu .

      "Uhm." Nam Cung Diệu đứng lên, hai tay vòng ngực, đưa lưng về phía người phụ nữ kia.

      Người phụ nữ này là?

      Người phụ nữ kia vừa thấy Diệu tổng , có chút lo lắng, sợ Diệu tổng tin ta.

      " Diệu tổng, tôi ." Người phụ nữ kia bắt đầu lo lắng.

      "Tôi biết rồi, ra ngoài ." Nam Cung Diệu lạnh lùng .

      "Vâng, Diệu tổng." Người phụ nữ ra ngoài, nghĩ thầm: Lần này Diệu tổng phu nhân liền thảm!

      "Này? Nam Cung Diệu. có ý gì? Cứ như vậy để ta ." Mộ Hi ngồi yên, vốn tưởng rằng nghe rất tức giận, nghĩ tới cứ như vậy để ta trở về!

      "Uhm, trong lòng có tính toán." Nam Cung Diệu lạnh lùng trả lời.

      "Cái gì gọi là có tính toán, có phải cũng tin lời ta hay ? Hừ! có thiên lý, dám em là người đàn bà dâm đãng, em thấy mới là người đàn bà dâm đãng, người đàn bà dâm đãng trong bộ dạng đàn ông!" Mộ Hi bởi vì tức giận bắt đầu công kích Nam Cung Diệu.

      "Người phụ nữ này em có lý lẽ chút được ?" Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi , nghĩ tới
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 126: Lành ít dữ nhiều

      Biệt thự Nam Cung.

      Mộ Hi ngồi tronng đình ngoài vườn, trong tay cầm quyển tiểu thuyết, ánh mắt lại nhìn chăm chú đám mây di chuyển bầu trời xanh, tâm tư bay rất xa.

      Từ lần trước trốn khỏi Âu Dương Hàn được gần bốn tháng rồi, lập tức tới ngày dự tính đứa bé ra đời, trong khoảng thời gian này, mệnh lệnh của ông xã là phải ngây ngốc ở yên trong nhà, giữ thai.

      Chờ sinh ngày.

      Gian nan!

      Dày vò!

      Gần đây Nam Cung Diệu cũng liên tục bận chuyện của công ty, sáng sớm ra ngoài, buổi tối trở lại.

      Mộ Hi biết bận, thời gian bên chỉ có buổi tối.

      , ngoại việc thỉnh thoảng Nam Nam theo , chuyện phải làm mỗi ngày chính là chờ đợi hai cha con về nhà.

      Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, Mộ Hi chỉ cảm thấy vô cùng mệt mỏi, có lẽ là bởi vì mang thai, có lẽ trí bởi vì trong nhà quá yên tĩnh, khiến cho thường xuyên mệt mỏi.

      Bởi vì ông xã sắp tan ca, con trai cũng sắp trở lại, cho nên muốn về phòng nằm, bởi vì thể nhìn thấy bọn họ trước tiên, ai ngờ chờ đợi, cuối cùng cũng thể nhịn được nữa, làm ổ trong ghế sofa ngủ thiếp .

      Bên cạnh đó, Nam Cung Diệu trở về muộn, vừa vào phòng khách liền nhìn thấy Mộ Hi như con mèo cuộn tròn ngủ thiếp ghế sofa, đương nhiên tay ôm đứa bé chưa ra đời, Nam Cung Diệu từ từ ngồi vào bên cạnh Mộ Hi, thấy ngủ hết sức an ổn, đành lòng đánh thức .

      Nam Cung Diệu hết sức áy náy, bởi vì gần đây liên tục bận rộn nhiều việc, công ty có rất nhiều chuyện cần tự mình xử lý, còn có manh mối về chuyện Mộ Hi bị bắt cóc, chính là biết Mộ Hi bị em kết nghĩa của Cao Huy bắt cóc, trước mắt vẫn điều tra là ai? Bởi vì em kết nghĩa của Cao Huy rất nhiều, hơn nữa trải rộng cả nước.

      Mộ Hi cảm thấy có người nhìn mình, mở đô mắt còn buồn ngủ mơ màng ra.

      "Ông xã, về."

      "Tại sao lại ngủ ở đây? Cẩn thận bị cảm." Nam Cung Diệu dịu dàng hỏi.

      "Em đợi , nghĩ tới lại ngủ mất ." Mộ Hi xoa xoa đôi mắt buồn ngủ .

      "Về sau, mệt nhọc lên giường ngủ, ở đây thoải mái." Nam Cung Diệu thấy Mộ Hi cuộn tròn ghế sofa, hết sức đau lòng.

      "Ừm." Mộ Hi đáng ứng.

      "Bà xã, về sau, về sớm chút." Nam Cung Diệu biết mỗi ngày Mộ Hi ở nhà có thể hết sức khó chịu, nhưng gần đây bản thân lại bận rộn, cho nên thời gian ở bên Mộ Hi rất ít, trong lòng hết sức tự trách.

      Ngày hôm sau, khi trời hừng sáng.

      Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi ngủ từ phía sau, cảm thấy nhiệt độ trong lòng rất cao, bàn tay xoa lên trán Mộ Hi, tay truyền đến nhiệt độ, làm cho nhăn mày, chút do dự, ôm lấy Mộ Hi ra ngoài.

      Trong phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện, Nam Cung Diệu lo lắng canh giữ bên cạnh Mộ Hi, bởi vì Mộ Hi có thai cho nên được dùng thuốc, sợ ảnh hưởng tới đứa bé, nên chỉ có thể cho Mộ Hi dùng thuốc tiêu viêm cho người có thai.

      Mộ Hi liên tục sốt cao lùi, hôn mê bất tỉnh, nằm yên tĩnh ở giường bệnh, bởi vì nóng rần, sắc mặt rất đỏ, đôi môi rất khô, thỉnh thoảng Nam Cung Diệu dùng tăm bông thếm môi giúp .

      Nam Cung Diệu ngồi ở trước giường bệnh, nắm chặt tay Mộ Hi, trong lòng từng đợt đau đớn, nhàng đặt tay Mộ Hi ở môi mình, nghe hơi thở của , trong lòng cầu nguyện sớm tỉnh lại chút.

      "Bà xã, mau tỉnh dậy ! Nếu em nghe lời, ông xã rất tức giận." Nam Cung Diệu dịu dàng với Hộ Hi nằm giường.

      Buổi trưa, quản gia Lý đưa Nam Nam đến.

      Nam Nam thấy mẹ nằm giường bệnh, lại thấy cha ngồi đó, bàn tay bé ôm lấy Nam Cung Diệu từ phía sau.

      "Cha, khi nào mẹ có thể về nhà?" Nam Nam ngây thơ hỏi.

      "Nam Nam ngoan ngoãn, mẹ ngủ, chờ tỉnh ngủ, thân thể có sức là lại có thể về nhà cùng với Nam Nam." Nam Cung Diệu ôm Nam Nam đùi.

      Quản gia Lý nhìn thiếu gia Nam Cung, trong lòng có chút lo lắng, tình trạng bây giờ của thiếu gia còn kém hơn là phu nhân nằm giường!

      "Thiếu gia, tôi làm thức ăn, cậu ăn chút gì , từ buổi sáng cậu ăn gì rồi!" Quản gia Lý quan tâm , tiện tay bày thức ăn ở bàn.

      "Cứ để đó ." Nam Cung Diệu chớp mắt, vẫn nhìn chằm chằm Mộ Hi, hy vọng có thể thấy tỉnh lại!

      "Cha phải ăn cơm, nếu cũng ngã bệnh giống như mẹ!" Nam Nam kéo Nam Cung Diệu đến bên cạnh bàn, mở hộp cơm ra, cầm lấy chiếc đũa đưa cho Nam Cung Diệu.

      "Đứa bé ngoan, cha ăn cơm." Nam Cung Diệu cầm lấy chiếc đũa ăn, Nam Nam tới cầm tay Mộ Hi tay.

      Mộ Hi cảm giác được có bàn tay nắm chặt tay , cố gắng mở hai mắt ra, nhìn thấy đôi mắt to tròn nhìn .

      "Mẹ, mẹ..." Nam Nam thấy Mộ Hi mở mắt ra, vì vậy, ngọt ngào gọi mẹ, quả nhiên, Mộ Hi nghe được con trai ngoan gọi mẹ, khẽ nở nụ cười.

      "Con trai, sao con học?" Mộ Hi hỏi.

      "Nam Nam lập tức ngay, mẹ có đói bụng ?" Nam Cung Diệu bưng bát cháo đến.

      đặt bát xuống bản bên cạnh giường, sau đó, sờ trán Mộ Hi, nóng giống như buổi sáng, chẳng qua vẫn còn sốt!

      Mộ Hi vẫn luôn choáng váng nhìn quanh phòng bệnh, nhìn thấy gương mặt quen thuộc, suy yếu hỏi.

      "Tại sao em lại ở chỗ này?"

      "Bà xã, em phát sốt, sáng sớm hôm nay đưa em tới đây." Nam Cung Diệu , đẩy đầu giường lên, sau đó chống bàn ăn, bưng bữa tới.

      "Ừ." Mộ Hi nhàng ừ tiếng, khó trách khó chịu như vậy.

      " biết em
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 127: Cơn choáng sau khi sinh (1)

      Khang Hân đứng ở bên sợ tới mức cũng nhúc nhích, lúc nào ta từng gặp qua cảnh này, cảnh vừa rồi cho dù là ở trong TV, phim cũng chưa từng như vậy, cắt thịt từng chút từng chút, tanh mùi máu, quá tàn nhẫn.

      Khang Hân đứng ở đó ngây ngốc, giống như mất hồn, khuôn mặt nhắn tái nhợt.

      Sau khi tất cả sát thủ đều bị Nam Cung Diệu thu phục, tay liền kéo Khang Hân .

      Rẽ chỗ ngoặt, Nam Cung Diệu buông ra Khang Hân.

      " nhanh , chuyện hôm nay coi như biết, bởi vì biết càng ít càng tốt, chuyện hôm nay nếu dám ra, hậu quả khó có thể tưởng tượng, biết chưa?"

      Nam Cung Diệu quay đầu rời , Khang Hân sợ đến ngốc rồi, là bị Nam Cung Diệu dọa cho ngốc, nghĩ tới lợi hại như vậy, còn đáng sợ như vậy!

      Mấy tên sát thủ kia là Âu Dương Hàn phái tới, đặc biệt trợ giúp Khang Hân thu phục Nam Cung Diệu, vốn định sắp xếp cho Nam Cung Diệu cơ hội hùng cứu mỹ nhân, ai ngờ lại thành toàn quân bị diệt.

      Sau khi Nam Cung Diệu rời khỏi, đụng phải Lãnh Đông lái xe đến, ấy yên tâm Diệu tổng.

      " Diệu, sao rồi?" Lãnh Đông nhìn thấy người Nam Cung Diệu toàn là máu, lo lắng hỏi.

      "Ai bảo cậu đến? Mộ Hi phải làm sao?" Nam Cung Diệu thấy Lãnh Đông xuất , trong lòng hết sức lo lắng, chỉ có Lãnh Đông ở bệnh viện, mới yên tâm.

      "Phu nhân bên kia, Diệu yên tâm, tôi sắp xếp xong xuôi, đều là cao thủ đứng đầu trong Độc Dược, Diệu, có bị thương ?" Lãnh Đông thấy quần áo của Nam Cung Diệu còn giống như chảy máu.

      "Tọi sao, đây là chó Nhật, máu của Nhật Bản, đưa tôi trở về biệt thự Thắng Cảnh, bộ dạng này dọa đến Mộ Hi." Mặt Nam Cung Diệu chút thay đổi .

      vào biệt thự, Nam Cung Diệu trực tiếp tới phòng tắm, rửa vết máu mặt, tay, sau đó lại tắm qua, rồi ra, vào phòng ngủ, mặc bộ quần áo sạch ra.

      "Đem những quần áo này ra ngoài đốt, tôi muốn tới bệnh viện."

      "Vâng, Diệu." Lãnh Đông cầm lấy ra ngoài.

      Nam Cung Diệu vào bệnh viện, vốn là vẻ mặt u lạnh lẽo trong nháy mắt biến mất giấu còn hình bóng, theo mà đến chính là khuôn mặt mỉm cười, hoàn toàn giống người đàn ông tàn khốc vừa rồi.

      "Bà xã, như thế nào khá hơn chút nào ?" Nam Cung Diệu hỏi Mộ Hi, tiện tay đặt lên trán thử nhiệt độ cơ thể.

      "Em sao." Mộ Hi mỉm cười .

      "Hình như hết nóng rồi, đầu còn choáng sao?" Nam Cung Diệu quan tâm hỏi.

      "Em rất khỏe." Mộ Hi làm nũng , thấy ông xã quan tâm như vậy, trong lòng hết sức ấm áp, cũng hết sức cảm động.

      "Mẹ, vất vả rồi, lát nữa con bảo Lãnh Đông tới đón mẹ, buổi tối con gác đêm, ban ngày liền phiền mẹ rồi." Nam Cung Diệu rất lễ phép .

      "Đứa ngốc, người nhà khách khí cái gì, hơn nữa mẹ lại có chuyện làm, vừa vặn có thể giải sầu." Mộ Y Na cười , kỳ , chăm sóc con , bà rất thích ý, nhất là Mộ Hi sắp sinh. Nhìn Mộ Hi lại làm mẹ, bà hết sức hạnh phúc.

      Thấy Nam Cung Diệu hết sức dịu dàng với Mộ Hi, bà rất vui, hơn nữa, cũng muốn làm bóng đèn, cho nên liền ngoan ngoãn để Lãnh Đông đón .

      Mẹ Mộ Hi vừa , Hàng Thiên Vũ cùng với Nam Cung Nhiên mang theo trái cây bước vào.

      "Chị Mộ Hi khỏe lên chưa?" Nhiên Nhiên đến trước giường bệnh, sờ sờ bụng Mộ Hi.

      "Chị khá hơn nhiều rồi, cám ơn em tới thăm chị." Mộ Hi mỉm cười .

      "Chị Mộ, kỳ , em có tốt như vậy, chị cũng cần cảm động, tất cả đều là do ông già này muốn đến, em đành phải đến lảm nhảm cùng ta!" Nhiên Nhiên chỉ chỉ Hàng Thiên Vũ . Truyện chỉ edit tại ***************.com

      "Này? Ai là ông già?" Hàng Thiên Vũ nghe thấy Nam Cung Nhiên già, trong lòng cực kỳ khó chịu.

      "Ở đây ngoại trừ Diệu, còn có ông già khác sao sao?" Vẻ mặt Nam Cung Nhiên vô tội .

      ", lợi hại, tôi lại được chưa?" Hàng Thiên Vũ bất đắc dĩ , là xúi quẩy, chọc phải xảo trá tai quái như vậy, quả thực là mình có việc tìm việc, hơn nữa còn tìm cái tổ tông.

      "Đáng đời , ai bảo trêu chọc tôi." Nam Cung Nhiên tức giận .

      "Bà , nếu như tôi biết là như vậy, tôi tình nguyện để báo cảnh sát bắt tôi, cũng đầu óc mơ hồ chọc phải !" Hàng Thiên Vũ bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

      "Ông già, xứng đáng sao, ai bảo đứng đắn, muốn dùng quy tắc ngầm với tôi, tôi làm mua bán lỗ vốn, cho nên dám ngầm tôi, vì sao tôi thể quy tắc ngầm với !" Nam Cung Nhiên .

      " là phụ nữ nha, tôi hoài nghi bên trong phải là phụ nữ? Lỗ mãng, thô tục như vậy!" Hàng Thiên Vũ , kỳ , ý của thực chất rốt cuộc là đàn ông hay là phụ nữ, nhưng mọi người ở đây hiểu thành quần áo bên trong.

      "Ông già, bên trong phải cũng nhìn rồi sao? Còn có gì hoài nghi!" Nam Cung Nhiên phản đối .

      " - - rốt cuộc có biết xấu hổ hay , là cẩu huyết!" Hàng Thiên Vũ nghĩ đến này thế nhưng như vậy, đây chính là bí mật giữa bọn họ, vậy mà lớn tiếng khoe khoang khắp nơi, là mất mặt!

      "Khụ khụ, Nhiên Nhiên, ngoại trừ xem chút, ta còn làm cái khác hay ?" Nam Cung Diệu lo lắng hỏi, dù sao em họ còn rất , ngộ nhỡ Hàng Thiên Vũ giữ
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :