1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 118 Tình nghi

      Nam Nam phát Mộ Hi khác thường, vì sao mẹ chuyện?

      "Mẹ, mẹ làm sao vậy? Vì sao gọi Nam Nam?" Nam Nam tò mò hỏi.

      Mộ Hi buông Nam Nam ra, bỗng nhiên sắc mặt trắng bệch, ngừng lắc đầu, còn luôn luôn chỉ vào miệng mình, hai tay lo lắng vung vẩy trước người.

      "Bà xã, đừng sợ, em tốt thôi, bác sĩ xem rồi, là tạm thời mất tiếng." tay Nam Cung Diệu ôm bả vai Mộ Hi , tay ôm lấy Nam Nam, hy vọng có thể an ủi bọn họ.

      "Em bị người ta bắt cóc sao?" Nam Cung Diệu hỏi, hận cái người bắt cóc Mộ Hi, cho nên cũng muốn đợi phút nào, muốn tiêu diệt tên súc sinh kia.

      Nghe thấy Nam Cung Diệu , Mộ Hi gật đầu.

      "Là ai?" Nam Cung Diệu hỏi.

      Mộ Hi lập tức lắc đầu.

      !

      Lúc nào cũng dứt báo thù!

      Mộ Hi muốn để cho Nam Cung Diệu lại giết người, bởi vì thấy ánh mắt ông xã hiểu, lúc này nhất định thể bỏ qua cho người đàn ông kia, nếu mình trở lại, coi như bỏ qua !

      Mộ Hi quá đơn thuần, chẳng biết sau khi Âu Dương Hàn bị Mộ Hi đánh bằng gậy điện, nổi trận lôi đình, ta vận dụng tất cả nhân lực tìm Mộ Hi, nhưng có tìm được, Âu Dương Hàn thề, nhất định phải bắt Mộ Hi trở lại, dám dùng gậy điện tập kích ta, bắt lần nữa, cũng có may mắn như vậy, là người đầu tiên to gan như vậy, dám động thủ với ta,, hơn nữa còn là người phụ nữ, chính mình cũng điên rồi , thế mà tin tưởng chuyện ma quỷ đó của , ra ngoài ngồi chút với .

      Âu Dương Hàn có cảm giác bị lừa gạt!

      "Mẹ kiếp, vẫn chưa có người nào dám đùa với ông đây! nên để tôi bắt được, nếu , tôi khiến vĩnh viễn quên được tôi." Vẻ mặt Âu Dương Hàn hết sức dọa người.

      Mộ Hi cẩn thận nghĩ tới, Âu Dương Hàn dám bắt cóc , lên thế lực của ta phân cao thấp với Nam Cung Diệu, cho nên để cho ông xã có chuyện gì, Mặc dù Âu Dương Hàn có làm khó , cũng có nghĩa ta là người tốt, từ trong ánh mắt của ta có thể nhìn ra được, lòng dạ người này độc ác.d_ien!le_quy^don-Mèo Hoang

      "Cha ngốc, còn mau cho mẹ ăn gì đó, nhất định mẹ rất đói bụng, để con giao mẹ cho cha, làm sao con có thể yên tâm!" Nam Nam lạnh lùng lắc đầu, ra ngoài.

      Lúc này nhờ có Nam Nam mới tìm được Mộ Hi, trong lòng Nam Cung Diệu cũng bội phục con trai quỳ rạp xuống đất, muốn nhận thức con trai lần nữa.

      Nam Cung Diệu ôm lấy Mộ Hi xuống lầu, làm sao cam lòng để đường.

      Mộ Hi dùng tay khoa tay múa chân, ý là đặt xuống.

      "Nghe lời, thích ôm em và con như vậy." Nam Cung Diệu từ từ xuống lầu.

      "Ngây thơ!" Nam Nam ở dưới thấy hai bọn họ xuống , Mộ Hi cảm động đến rơi nước mắt, vẫn là trong nhà tốt, trong nhà có người quan tâm.

      Thấy bà xã vừa khóc, Nam Cung Diệu biết trong lòng rất oan ức, nhàng hôn lên trán .

      " sao." Nam Cung Diệu dịu dàng an ủi Mộ Hi.

      Mộ Hi tủi thân gật đầu, cái tay liên tục vuốt bụng, giống như đây là thói quen của , sau khi trở lại phát tay luôn đặt lên bụng, nhiều ngày như vậy, nhất định cực lực bảo vệ đứa trong bụng, giống như đêm đó, Nam Cung Diệu thấy Mộ Hi ôm chặt bánh bao, nhất định sợ đứa bé đói bụng.

      "Em chịu khổ, bà xã, thực xin lỗi!" Nam Cung Diệu tự trách .

      Mộ Hi lắc đầu, oán
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 119: bắt nạt chính là bà xã của tôi

      "Diệu tổng, ba ngày sau chính là kỷ niệm ngày thành lập công ty, còn gì cần phân phó." Lãnh Đông hỏi.

      "Nên mời đều mời đến, nhớ kỹ, nhất là ba người kia nhất định phải mời đến, dám động vào người phụ nữ của tôi, chán sống!" Nam Cung Diệu hung hăng .

      "Hiểu, Diệu tổng." Lãnh Đông ra ngoài, Nam Cung Diệu chuẩn bị về nhà, lại nhận được điện thoại cha gọi tới, bọn họ hẹn gặp mặt ở quán cà phê.

      Lúc Nam Cung Diệu tới, Nam Cung Vân chờ trong quán cà phê.

      "Cha, cha đến rồi." Nam Cung Diệu chào hỏi .

      "Uhm, ngồi xuống !"

      "Cha, có việc?" Nam Cung Diệu lại hỏi.

      "Uhm, chuyện của Mộ Hi con thấy thế nào?" Nam Cung Vân .

      "Ý cha là?" Nam Cung Diệu biết cha chỉ chuyện đó.

      "Chính là Mộ Hi trở lại, vốn là cha cho rằng con phải giống cha chứ! Xem ra là mẹ con trời linh thiêng bảo vệ các con, hôm nay cha thắp nhang cho mẹ con, cầu xin bà tiếp tục bảo vệ các con."

      "Con hy vọng lời tiên đoán kia là !" Nam Cung Diệu đau khổ .

      "Nhưng là mỗi đời nhà họ Nam Cung chúng ta đều phải có người bị lời tiên đoán nguyền rủa, đời này chỉ có mình con, cha cũng là sợ hãi, lúc trước nghe thấy Mộ Hi gặp chuyện may, cảm giác đầu tiên của cha chính là lời tiên đoán!" Nam Cung Vân đau khổ .

      "Con tin cái lời tiên đoán chết tiệt gì đó, Mộ Hi phải là trở về sao, chuyện quá khứ con biết, nhưng mà, chuyện từ nay về sau con tin tưởng duyên phận trời định trước." Nam Cung Diệu bất đắc dĩ .

      "Cha hôm nay tìm con chính là muốn cho con biết, về lời tiên đoán này còn có bí mật lớn, chính là tất cả người bị lời tiên đoán nguyền rủa đều là cặp vợ chồng ân ái, đàn ông hết sức chung tình, cũng bị lời tiên đoán nguyền rủa. Con trai con biết nhiều năm như vậy vì sao con chơi đùa phụ nữ như vậy, cha cũng quản con ? Bởi vì cha hy vọng con bị lời tiên đoán nguyền rủa, cho nên phương diện đó cha can thiệp, nhưng mà, gần đây cha phát con hết sức chung tình với Mộ Hi, cha lo lắng!"

      Nam Cung Vân đau lòng , ông sợ con trai mình cũng độc cả đời, chỉ có thể chơi đùa phụ nữ bên ngoài cả đời, được lấy về nhà, nếu lời tiên đoán thành thực.

      "Ý cha là?" Nam Cung Diệu hỏi.

      "Cha hy vọng con về sau đừng quá dùng tình cảm với Mộ Hi, như vậy con hại nó, nó là tốt, cha hy vọng nó xảy ra chuyện!"

      Nam Cung Vân khổ sở , vì sao số mệnh đàn ông nhà họ Nam Cung cứng như thế, phụ nữ gả vào nhà ông đều sống lâu được, năm đó ông và mẹ của Nam Cung Diệu lòng nhau, nhưng mà tiệc vui chóng tàn, Nam Cung Diệu vừa ra đời lâu, mẹ của liền xảy ra tai nạn qua đời, đây cũng là Nam Cung Diệu vẫn cách nào đối mặtđược, mặc dù hoài nghi tai nạn là do người gây ra, nhưng cũng chấp nhận lời tiên đoán tồn tại! Truyện chỉ edit tai ***************.com

      cách nào tha thứ cho mình, Mộ Hi chết giống như là do hại chết, bởi vì tiên tri , đàn ông nhà họ Nam Cung khắc vợ, Mộ Hi gặp chuyện may, Nam Cung Diệu vẫn luôn tự trách, cảm giác chính là hung thủ hại chết Mộ Hi.

      Biết gia tộc bị lời tiên đoán nguyền rủa, nên kết hôn cùng Mộ Hi, may mà Mộ Hi có việc gì, nếu , cả đời này anhđều sống trong đau khổ!

      "Con biết rồi cha." Nam Cung Diệu trả lời.

      "Cha hy vọng con thỉnh thoảng tàn nhẫn với nó chút, có lẽ có thể tránh khỏi bi kịch xảy ra! Mặc dù như vậy rất đau khổ, nhưng con có thể khiến nó an toàn, phàm là tình cảm vợ chồng bất hòa cũng có thể tránh khỏi nguyền rủa."

      "Cha, con biết rồi, con về trước." Nam Cung Diệu rời khỏi quán bar, lời của cha phải là có lý, nếu như thỉnh thoảng nổi giận với , có lẽ có thể tránh để lời tiên đoán xảy ra.

      Nam Cung biệt thự.

      "Bà xã, ba ngày sau công ty tổ chức kỷ niệm ngày thành thành lâp, thân thể của em có tiện tham gia ?" Nam Cung Diệu hỏi.

      "Bộ dạng này của em làm sao ?" Mộ Hi chỉ chỉ bụng, viết lên giấy.

      "Bà xã, bộ dạng này của em đẹp nhất." Nam Cung Diệu tà mị cười, hôn Mộ Hi cái, Nam Cung Diệu rất đau khổ, vợ đáng , cũng đủ, làm sao nhẫn tâm lại bắt nạt , nhưng mà, lời cha lúc nào cũng nhắc nhở , chỉ cần Mộ Hi có thể sống khỏe, những thứ này đều có việc gì, nhịn chút, nhưng mà trước tiên để Mộ Hi sinh con xong, quyết định bắt đầu nóng nảy với Mộ Hi.

      "Lại bậy, bụng lớn như vậy, còn đẹp? được sao?" Mộ Hi cầm giấy lại viết lên.

      "Em biết ? Tất cả mọi người đều nghĩ em ... muốn ngày hôm đó cho bọn họ biết đó chỉ là hiểu lầm, Nam Cung Diệu vẫn độc thân!" Nam Cung Diệu .

      "Được rồi, nghe lời ." Mộ Hi lại viết cho Nam Cung Diệu xem.

      " nghe Nam Nam , hôm nay mẹ, Tĩnh Sơ và em đều đến, vì sao để họ ở lại đêm? Ở đây rất rộng, em nhất định rất nhớ họ có phải ?" Nam Cung Diệu ôn nhu .

      Mộ Hi có viết, hai tay cũng khoa tay múa chân, tựa đầu vai Nam Cung Diệu, mỉm cười.

      Kỳ , Mộ Hi cho họ , nhưng mà, mẹ lặng lẽ với , nhớ bà có thể trở lại, ban ngày ông xã ở nhà, cho nên buổi tối họ muốn quấy rầy thế giới của hai người.

      Nam Cung Diệu tay ôm Mộ Hi eo, tay kia vuốt bụng Mộ Hi.

      "Bà xã, cám ơn em, lại sinh con cho ." Lời Nam Cung Diệu , khiến Mộ Hi yên tĩnh ngồi thẳng dậy, ngơ ngác nhìn , người đàn ông này có ý gì? Cái gì gọi là
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 120: Dây dưa

      Khi Nam Cung Diệu trở lại bên cạnh Mộ Hi, trong tay có thêm đĩa đồ ăn.

      "Bà xã, ăn chút đò , chút nữa, phải lên bục phát biểu, em có thể quanh chút, sau đó chúng ta về nhà được ?" Nam Cung Diệu dịu dàng .

      Mộ Hi gật đầu, còn cầm lấy tay Nam Cung Diệu, viết ở phía : cần lo lắng cho em, em rất tốt, ở đây còn có rất nhiều đồ ăn ngon em còn chưa ăn, làm việc của .

      Mộ Hi cười ngọt ngào với , Nam Cung Diệu yên tâm rời .

      Chẳng biết rằng, nụ cười ngọt ngào này, lại bị ánh mắt lạnh lùng thu hết vào mắt, kỳ , từ khi Mộ Hi xuất , cũng ánh mắt lạnh lùng vây quanh , ánh mắt này có suy đoán, có tìm tòi nghiên cứu, có loại ái mộ biến thái, còn có nồng đậm hận ý.

      Người này chính là Âu Dương Hàn, tại sao ta lại xuất ở đây? Bởi vì sau khi Mộ Hi chạy trốn, ta liền quan sát động tĩnh của Nam Cung Diệu, Nam Cung Diệu có đối phó với ta, chỉ có khả năng, chính là Mộ Hi gì cho Nam Cung Diệu, vậy ta có thể cây ngay sợ chết đứng, xuất trước mặt Mộ Hi, đương nhiên thân phận của ta vẫn là bạn trai của Vân Tĩnh Sơ.

      Hôm nay tập đoàn Nam Cung chúc mứng, cho nên cán bộ nhân viên lớn đều phải tham gia, Vân Tĩnh Sơ cũng ngoại lệ, về phần tại sao Vân Tĩnh Sơ cùng Âu Dương Hàn?

      Bởi vì Âu Dương Hàn có vẻ đẹp nghiệt, Vân Tĩnh Sơ vẫn cách nào ngăn cản mỹ nam dụ hoặc, hơn nữa bọn họ vốn có quan hệ nam nữ, cho nên ăn nhịp với nhau.

      Âu Dương Hàn với Vân Tĩnh Sơ, bởi vì mẹ ở trong nhà đột nhiên ngã bệnh, cho nên chưa kịp tạm biệt với , liền rời , Vân Tĩnh Sơ lại ngây ngốc tin tưởng ta vô điều kiện .

      Vân Tĩnh Sơ cảm thấy mang theo mỹ nam nghiệt có khí chất như vậy tham gia bữa tiệc rất có thể diện.

      "Tĩnh Sơ, em cứ trò chuyện với bạn bè , lâu có gặp bạn tốt của em Mộ Hi, nên chào hỏi trước." Bởi vì Vân Tĩnh Sơ là nhân viên quản lý công ty, cho nên thể tránh khỏi xã giao với các lãnh đạo.

      " Mộ Hi em có chút bận, chút nữa gặp ấy." Vân Tĩnh Sơ giọng với Âu Dương Hàn.

      " chuyển lời tới ấy, yên tâm." Âu Dương Hàn cho Vân Tĩnh Sơ nụ cười tuấn, sau đó rời , lần này Âu Dương Hàn hạ quyết tâm, nhất định lấy ra ưu thế của mình để có được lòng của Vân Tĩnh Sơ, như vậy ta có thể thường xuyên gặp được Mộ Hi.

      Mộ Hi ăn cái gì đó, có chú ý Âu Dương Hàn đến gần, nhưng ra là Mộ Hi nằm mơ cũng nghĩ tới người đàn ông này lại ở đây, lại thể tưởng được ta còn dám trở lại.

      "Ăn ngon ? Ăn nhiều chút." Âu Dương Hàn bưng đĩa đồ ăn ngồi xuống, đĩa này phải cho Mộ Hi ăn, mà là chính bản thân ta ăn, bởi vì ta muốn che dấu tai mắt người khác, thể cùng Mộ Hi tán gẫu, nếu bị người khác hoài nghi.

      Mộ Hi nghe được cái giọng này, liền nuốt ngay miếng dưa hấu vừa nhét vào trong miệng, may mắn rất , nếu thảm.

      Mộ Hi ho khan kịch liệt hai cái, đương nhiên là có tiếng, chỉ là thân thể run rẩy, cho Âu Dương Hàn bị nghẹn chút

      "Chột dạ sao?" Âu Dương Hàn cúi đầu, tiếp tục ăn đồ, giống như hết sức bình thường, thỉnh thoảng còn mìm cười với Mộ Hi.

      Mộ Hi bị hù dọa dám ngẩng đầu, bởi vì sợ hãi Nam Cung Diệu thấy nét mặt của , cúi đầu, cầm lấy dĩa ăn trái cây, hy vọng ăn cái này có thể che dấu nội tâm bất an.

      Mộ Hi nghĩ thầm: ta, tại sao ta còn dám trở lại? Chẳng lẽ ta sợ cho ông xã là chính ta bắt cóc ? Người đàn ông này đáng sợ, người này can đảm, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

      "Người phụ nữ, phải em rất lợi hại hay sao! Dám dùng gậy điện đánh tôi, như thế nào? Bây giờ ngoan ngoãn như vậy? Nhìn thấy bạn cũ muốn chút gì sao?" Âu Dương Hàn từ từ .

      Mộ Hi gì, từ từ ngẩng đầu lên nhìn về phía của Âu Dương Hàn, ánh mắt hết sức hoang mang, ý là vì sao còn dám tới?

      Khi Âu Dương Hàn chống lại ánh mắt Mộ Hi, oán hận trong lòng đột nhiên giảm bớt, rốt cuộc người phụ nữ này có ma lực gì, thế nhưng làm cho ta muốn hận , muốn hận chạy trốn, cũng muốn hận lừa gạt ta!

      Trong mắt Mộ Hi bịt kín tầng hơi nước, làm cho người t nhình mà đau lòng, chỉ chút như vậy, làm cho Âu Dương Hàn hiểu sao lại đau lòng, Mộ Hi lập tức cúi đầu ăn trái cây.

      “ Dự định giả bộ biết tôi sao?” Âu Dương Hàn hơi nhíu mày.

      Mộ Hi .

      “ Mùi vị của tệ, còn có thân hình rất đẹp, nhất là xúc cảm rất tốt.” Âu Dương Hàn thản nhiên , vẻ mặt biểu hết sức tự nhiên.

      Tay Mộ Hi khẽ phát run, người đàn ông này định uy hiếp sao? Hèn hạ, vô sỉ.

      Mộ Hi gì.

      “ Đừng bao giờ quên chúng ta ở chung hơn bốn tháng.” Âu Dương Hàn vẫn thản nhiên .

      “ Đồ lưu manh biết xấu hổ, dám uy hiếp bà đây hèn hạ.” Trong lòng Mộ Hi thầm mắng, nhưng biểu ra ngoài, ở đây nhiều người như vậy, xấu mặt mất, nhất là khiến nhà Nam Cung xấu mặt!

      Mộ Hi tiếp tục .

      Âu Dương Hàn có chút thiếu kiên nhẫn, rốt cuộc người phụ nữ này muốn làm cái gì? Căn cứ với biểu của Mộ Hi, thể có loại phản ứng này, tối thiểu, vừa rồi chính mình như vậy, rất tức giận, vì sao tức giận?

      Vân Tĩnh Sơ biết Mộ Hi mất tiếng, chỉ là bởi vì quá bận rộn, nên quên nhắc nhở bạn trai mình Mộ Hi thể chuyện, mới để cho Âu Dương Hàn hiểu nhầm lung tung.

      Đúng lúc này.

      “ Trời ạ, Mộ Hi, là em sao Mộ Hi? Là em sao? Có phải nằm mơ hay ?” Hàng Thiên Vũ đột nhiên xuất trước mặt Mộ Hi, hai tay nắm lấy tay Mộ Hi, bắt buộc Mộ Hi nhình mình.

      Mộ Hi thấy là Thiên Vũ, lập tức mặt lộ ra mỉm cười.

      “Là em, là em, Hi, em chết, tốt quá.” Hàng Thiên Vũ kích động ôm cổ Mộ Hi, hoàn toàn bất chấp đây là cái trường hợp gì, cũng mặc kệ bên cjanh có người nào đó. Mộ Hi bị Thiên Vũ ôm vào trong ngực.

      “Buông tay, người đàn ông này.” Âu Dương Hàn nhìn thấy cực kỳ khó chịu, chính mình vừa rồi liên tục khống chế xúc động muốn ôm được , có nghĩ đến cái người đàn ông có bình tĩnh này, tới liền ôm.

      Hàng Thiên Vũ cảm thấy được bụng Mộ Hi lớn, buông Mộ Hi ra nhìn phía dưới chút.

      “Em mang thai? Bụng lớn như vậy?” Hàng Thiên Vũ giật mình hỏi.

      Mộ Hi gật đầu.

      “Nam Cung Diệu.” Hàng Thiên Vũ lại hỏi, Mộ Hi muốn đánh miệng , cái gì mà Nam Cung Diệu, phải của còn có thể của ai? Hỏi như vậy giống như chính mình rất là phóng đãng.

      Tiếc rằng, Mộ Hi thể chuyện, tha cho lần.

      Mộ Hi gật đầu.

      “Hừ! Thực hâm mộ cái tên đàn ông đó! Rốt cuộc ta có chô nào tốt, làm cho em luôn thương ta như vậy?”Hàng Thiên Vũ hiểu hỏi.

      Mộ Hi trừng mắt nhìn Hàng Thiên Vũ, ý là được phép bậy.

      “Đồng cảm.” Âu Dương Hàn khỏi ra lời ở trong lòng.

      Lúc này, Hàng Thiên Vũ mới phát ra Âu Dương Hàn.

      “Vị này là?” Hàng Thiên Vũ hỏi.

      “Hàn Dương, gọi tôi Hàn Dương là được.”Âu Dương Hàn thân sĩ , Mộ Hi khỏi nhìn qua cái người đàn ông nguy hiểm này, ràng mình phải tên chó má Hàn Dương, gạt người, người xấu.

      Âu Dương Hàn thấy vẻ mặt Mộ Hi ngừng biến hóa, trong lòng có loại cảm giác chơi đùa rất vui vẻ, cho nên cứ chậm rãi chơi đùa với .

      “Chào .” Hàng Thiên Vũ thân sĩ vươn tay.

      “Chào .” Âu Dương Hàn cũng thân sĩ vươn tay.

      Nam Cung Diệu cũng tới. “Bà xã, sao náo nhiệt vậy?” Nam Cung Diệu bưng ly rượu đỏ ưu nhã đến, cánh táy đút vào trong túi quần, bộ dáng rất tuấn, cũng hết sức khốc.

      Mộ Hi thấy Nam Cung Diệu đến, trong lòng có chút sợ hãi, vậy phải làm sao bây giờ? Ngộ nhỡ đánh nhau!

      Nam Cung Diệu rút tay ra khỏi túi, rất tao nhã mà kéo Mộ Hi đến bên cạnh mình, còn tự nhiên đưa tay quàng ngang hông của Mộ Hi, động tác hết sức săn sóc, hết sức dịu dàng, nhìn ra được, Nam Cung Diệu hết sức quan tâm đến người phụ nữ trước mắt.

      “Thiên Vũ, tôi biết là ngưỡng mộ bà xã tôi, xin hỏi vị này là? Chẳng lẽ cũng ngưỡng mộ bà xã tôi sao? Bà xã, em khiến tôi càng ngày càng thích em, bụng lớn như vậy, mị lực vẫn giảm, ông xã chỉ rời có chút, liền có hai đại suất ca làm hộ vệ, còn trái phải!”

      Nam Cung Diệu nhìn về phía Âu Dương Hàn, mặc dù vẻ mặt người này mỉm cười, nhưng ánh mắt kia lộ ra tà ác, đây là cảm giác đầu tiên Nam Cung Diệu nhìn thấy Âu Dương Hàn.

      Nam Cung Diệu , tay tự giác ôm Mộ Hi, làm cho Mộ Hi tự nhiên dựa gần mình hơn.

      Âu Dương Hàn vừa định tự giới thiệu về mình, liền nghe thấy.

      “Oa, ở đây náo nhiệt, Mộ Hi, mình muốn ghen tị với cậu, ba đại suất ca vây quanh cậu, chẳng qua rất may, còn có người của mình.” Vân Tĩnh Sơ xong ôm Âu Dương Hàn, làm cho người ta nhìn thấy cũng biết quan hệ tầm thường, về phần Âu Dương Hàn sao cả, chỉ cần Nam Cung Diệu nghi ngờ, dù thế nào cũng được! Huống chi, ta đem hết mỹ nam kế ra, nhưng người phụ nữ mang thai này khiến ta phát điên!

      Mộ Hi thấy Tĩnh Sơ ôm Âu Dương Hàn, trong lòng bất an, làm sao bậy giờ? Người đàn ông này là người xấu,làm sao cho Tĩnh Sơ đây? Xem ra Tĩnh So rất thích Âu Dương Hàn, mà người này là người vô cùng xấu!

      “Diệu tổng, giới thiệu chút, đây là bạn trai tôi Hàn Dương.” Vân Tĩnh Sơ ở bên giới thiệu cho mọi người biết.

      “Chào .” Nam Cung Diệu vươn tay nắm lại, Mộ Hi muốn hôn mê, nếu như ông xã biết mình bị người đàn ông này làm hại ,nhất địng lên xé xác ta,,nhưng àm muốn để bọn họ đấu nhau,nếu như ông xã biết nhất định làm chuyện pham pháp,cho nên thể .

      “Tôi phải đưa bà xã tôi ,xin lỗi thể tiếp được, xin lỗi”

      Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi rời , lên sân khấu. Mộ Hi ưu nhã ôm Nam Công Diệu, mặt duy trì mỉm cười, mặc dù cẩn thận thấy ánh mắt của Âu Dương Hàn như muốn phun ra lửa, gải thích được, là ta bắt cóc , con bà nó, ta tức giận cái gì! Bây giờ bà đây biến thành kẻ trộm, còn có đạo trời hay .

      “Các vị xin mời yên tĩnh chút”. Nam Cung Diệu , đôi mắt ưng sắc bén nhìn người bên dưới sân khấu, người bên dưới yên tĩnh.

      “Hôm nay muốn mượn cơ hội này làm sáng tỏ chuyện với mọi người, chính là mấy tháng trước phu nhân của tôi xảy ra chút chuyện, chuyện này mọi người đêu biết, hóa ra chỉ là hiểu lầm, người bên cạnh tôi chính là phu nhân mất tích của Nam Cung Diệu tôi – Mộ Hi.” Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi vào trong ngực, bộ dáng hết sức cưng chiều.

      Mộ Hi liên tục duy trì mỉm cười.

      “Còn có, phu nhân tôi có thai, mọi người đều thấy được, ở chỗ này tôi muốn với phu nhân tôi vài lời: Bã xã, khổ cực rồi, em.”

      Ngay khi Mộ Hi bị cảm động, đôi môi đón tới, hôn Mộ Hi sâu, Nam Cung Diệu vốn định nhàng hôn chút, ai ngờ giữa bọn họ giống như có từ tính, hấp dẫn rất khó tách ra.
      Last edited by a moderator: 16/6/16
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 121: dám dùng quy tắc ngầm với tôi

      Nam Cung Diệu từ nhàng hôn biến thành hôn sâu.

      Cuối cùng Nam Cung Diệu hài lòng buông Mộ Hi ra, phát mình mất khống chế hôn sâu với bà xã trong trường hợp này, là tiện nghi cho những người kia, dù sao hôn bà xã của mình cũng mất mặt, vì vậy, tỏ ra rất bình tĩnh.

      Mộ Hi thảm rồi, bị hôn mặt trong nháy mắt đỏ bừng, biết làm sao, vẻ mặt hết sức thẹn thùng, bàn tay gắt gao kéo cánh tay Nam Cung Diệu, nắm vô cùng chặt, Nam Cung Diệu cảm giác được căng thẳng.

      Âu Dương Hàn nhìn bộ dáng đáng của Mộ Hi, trong lòng ngứa trận, người phụ nữ này đáng khiến người khác muốn thương, chỉ là người đàn ông thương kia bản thân nên tốt!

      "Bên dưới, mọi người chơi thỏa thích ." Thời điểm Mộ Hi kéo Nam Cung Diệu xuống sân khấu, người , phía dưới lập tức hỗn loạn.

      " ta là người câm." Lại là người phụ nữ biết sống chết vừa rồi, ta chưa rời khỏi, còn thậm tệ hơn.

      "Cái gì? Diệu tổng phu nhân là người câm?"

      "Đáng tiếc, bộ dạng đẹp như vậy!"

      "Khó trách ấy câu nào, là người câm!"

      Người ở dưới sân khấu nhao nhao bàn luận, Âu Dương Hàn rất bất ngờ, khó trách vừa rồi Mộ Hi câu nào, ra là như vậy, vì sao lại câm? Ngày đó chạy trốn vẫn còn có thể chuyện.

      Hàng Thiên Vũ xông lên, bắt lấy Mộ Hi, hỏi.

      "Mộ Hi ư? Làm sao có thể như vậy?" Hàng Thiên Vũ đau lòng nhìn Mộ Hi .

      Mộ Hi biết ấy có chút luống cuống, tại rất nhiều người đều nhìn , thể làm mất mặt nhà họ Nam Cung, Mộ Hi sợ hãi nhích lại gần Nam Cung Diệu, biết phải với Thiên Vũ như thế nào, nhưng mà, lúc này thể nhận quan tâm của Thiên Vũ.

      "Em làm sao vậy, Hi, hỏi em?" Hàng Thiên Vũ hoàn toàn có tâm trạng, vẫn quan tâm quá mức với Mộ Hi, thầm nghĩ Mộ Hi trong lòng: Đây là thua ở , cũng xem tình hình, nhiều người như vậy, còn có ông xã ở bên cạnh, cần quá nhiệt tình như vậy được ?

      Mộ Hi ngừng lắc đầu, giấu mặt trong người Nam Cung Diệu, muốn nhìn bất kì ai, nhất là Âu Dương Hàn xem kịch vui ở bên cạnh kia, đáng giận, chính mình trốn ở trong đám người già vờ như có việc gì, kỳ , hết thảy đều do ta làm ra.

      "Bà xã, làm sao vậy? Vẫn còn giận dỗi với trai em, là trẻ con!" Nam Cung Diệu vỗ vỗ bả vai Mộ Hi, phản ứng của bà xã làm rất hài lòng, để cho mất mặt, tất cả mọi người hiểu ra đây là em giận dỗi, khó trách Diệu tổng tức giận.

      " nghĩ tới đường đường phu nhân tổng giám đốc lại là người câm!" biết là ai , giọng cao thấp, nhưng mọi người đều nghe thấy được.

      Mỗi câu người câm, người câm, đều làm cho Mộ Hi khó chịu, mình là vì quá đói, muốn ăn trái cây, kết quả miệng trúng độc, cái này có thể trách sao! Chính mình tìm ai trêu chọc ai, đều như vậy, suy nghĩ chút ở chung với tên biến thái kia lâu như vậy, ai từng thương xót !

      Mộ Hi càng nghĩ càng tủi thân, cuối cùng ghé vào trong lòng Nam Cung Diệu khóc, cơ thể run rẩy kịch liệt, ánh mắt Nam Cung Diệu trong nháy mắt quét về phía đám người, lập tức mọi người cũng dám thở mạnh, tà ma thay đổi sắc mặt, những lạnh lùng, làm cho người ta rét mà run.

      tới, trước mặt người phụ nữ huyên thuyên kia, vung tay lên tát cái.

      "Nam Cung Diệu tôi muốn đánh phụ nữ, là bức tôi, cút, cút mau." Người phụ nữ nhất thời mắt nổ đom đóm, khóe miệng chảy máu, ngã ngồi dưới đất.

      Nhìn thấy vẻ mặt Nam Cung Diệu u lạnh lẽo, dọa ta vừa lăn vừa bò chạy .

      "Các vị, bà xã tôi mất giọng, nhưng mà, đây là tạm thời, ai còn dám xằng bậy, đừng trách tôi khách khí." Nam Cung Diệu ôm lấy Mộ Hi ra ngoài.

      Mọi người ở đây cũng bắt đầu trách người phụ nữ đáng ghét kia chọc giận tà ma, làm hại bọn họ đều kinh hoàng khiếp sợ!

      Nam Cung Diệu
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 122: Người trộm xe

      Hàng Thiên Vũ bị Nam Cung Nhiên cưỡng chế chặn miệng lại, muốn cho bé này, tại được, đằng sau còn có người xem kịch vui, nhưng tiếc rằng này tấn công nhanh, Hàng Thiên Vũ khuất phục, bắt đầu dịu dàng đáp lại , cạy mở hàm răng của , tiến hành công kích bước sâu hơn, xin xắn giống như thẹn thùng, vẫn như mèo con trốn , chỉ là trong gian thu hẹp này, cũng có đường để chạy.

      Nam Cung Nhiên từ chủ động biến thành bị động, dịu dàng ôm lấy thân thể Hàng Thiên Vũ, người đàn ông này đúng là tốt, toàn thân là bắp thịt, chỉ tiếc là tên trộm, còn là người trôm xe, sao, cái loại cảm giác trôi nổi này tốt.

      Nam Cung Diệu sớm thể chịu được màn lửa nóng này, lặng lẽ mở cửa xuống xe với Mộ Hi.

      "Bà xã, bằng chúng ta ngồi xe tắc xi." Nam Cung Diệu hỏi.

      "Được rồi, vì sao lại ngăn cản? Ngộ nhỡ bọn họ chơi đùa quá đáng, như vậy làm sao bây giờ?" Mộ Hi hết sức lo lắng.

      Mộ Hi cầm lấy tay Nam Cung Diệu viết: "Nhiên Nhiên còn rất , sợ nó chịu thiệt, mặc dù Thiên Vũ vô cùng ưu tú, nhưng ngộ nhỡ cầm giữ được, tạo ra đứa bé xong rồi!"

      " có chuyện gì, đứa em này của cũng vất vả mới có người kiềm chế được nó, vả lại cũng vô cùng xem trọng Thiên Vũ, nhiều năm mà ta vẫn vì em như vậy, hiểu , ta là người đàn ông tệ." Nam Cung Diệu nghiêm túc .

      "Ông xã, có ý gì?" Mộ Hi khoa tay múa chân hỏi Nam Cung Diệu, cảm giác hình như luôn xác định Nam Nam chính là con , rốt cuộc làm sao mà biết được?

      "Bà xã, rốt cuộc em còn muốn lừa gạt tới khi nào đây? Nam Nam chính là con của chúng ta, tại sao em cứ nhất định là của Hàng Thiên Vũ, sau khi em gặp chuyện may, chúng tôi chuyện, Thiên Vũ cho biết, hai người chưa bao giờ vượt qua quan hệ bạn bè, đứa bé kia đến như thế nào?" Nam Cung Diệu từ từ .

      " ấy đồng ý với em là ." Mộ Hi khoa tay múa chân hỏi.

      "Nhưng mà, lúc ấy chúng tôi đều cho là em xảy ra chuyện, cho nên chúng tôi gỡ bỏ bí mật, ta hy vọng để lại tiếc nuối, cho nên ta là người đàn ông rất tốt, vô cùng đứng đắn, chỉ là tính vừa rồi." Nam Cung Diệu nghĩ đến hình ảnh hôn nồng nhiệt trong xe, nở nụ cười.

      "Ông xa, em cũng hiểu nổi, tại sao Thiên Vũ lại hôn Nhiên Nhiên, căn bản bọn họ còn biết nhau, quá lạ thường, còn cái gì mà quy tắc ngầm, Nhiên Nhiên cũng có quá nhiều chủ ý." Mộ Hi nở nụ cười, viết trong lòng bàn tay Nam Cung Diệu.

      "Em biết Nhiên Nhiên và Thiên Vũ rất giống chúng ta quen biết năm đó hay sao? Con bé giống em năm đó, quật cường, dã man, có lẽ đây là nguyên nhân Hàng Thiên Vũ hôn nhưng như vậy, là có ý nghĩ tà ác." Nam Cung Diệu giống như đột nhiên hiểu ra.

      "Em dã man? Ai dã man?" Mộ Hi ngẩn khuôn mặt nhắn đáng khoa tay múa chân hỏi Nam Cung Diệu.

      "Em dã man, em, chẳng lẽ em quên là ai dính dì cả lên quần , khiến Lãnh Đông khẩn trương cho là bị thương." Nam Cung Diệu ngọt ngào nhớ lại thời điểm quá khứ mới quen Mộ Hi.

      "Lúc ấy người ta có cố ý? Là ôm người ta buông!" Mộ Hi cũng hạnh phúc mỉm cười, kỳ , mỗi lần nhớ lại, trong lòng rất ngọt ngào.

      "Đây là ai: Này? Thân ái, chị bị nhốt ở trong nhà vệ sinh, mau đưa băng vệ sinh đến đây, buổi tối mời ăn bữa tiệc lớn. Bà xã, em có biết hay , lúc ấy mọi người đầu mang vẻ mặt nghi hoặ nhìn ta." Nam Cung Diệu học bộ dạng chuyện của Mộ Hi .

      Mộ Hi bắt đầu đánh Nam Cung Diệu, ý là chê cười em.

      Bộ dạng Mộ Hi ngượng ngùng là đáng , Nam Cung Diệu thể nhịn được, dịu dành hôn vợ .

      Động tác Nam Cung Diệu hôn môi Mộ Hi, tuyệt đối cũng coi hãi tục kiếp này.

      Có lẽ có người cho là như vậy, nhưng mà tại Mộ Hi và Nam Cung Diệu ở ven đường, hơn nữa còn là khốc nam ôm hôn người phụ nữ có thai, vẻ mặt có thể nhìn ra, vô cùng nhập tâm, mà thỉnh thoảng trai qua đều quan sát bọn họ, ánh mắt vô cùng nghi hoặc.Di!enda!an^lequy#don-Mèo Hoang

      Mộ Hi phát đúng, vội vàng nhắc nhở ông xã, Nam Cung Diệu hài lòng buông Mộ Hi ra, khóe miệng nhếch lên.

      Mộ Hi cầm lấy tay Nam Cung Diệu, viết: "Tại sao hôm nay lại như vậy, mới vừa rồi là ở hội trường bữa tiệc, bây giờ là ở ven đường, mắc cỡ chết người, em phải về nhà."

      Nam Cung Diệu tươi cười.

      "Bà xã, em còn thiếu bữa cơm, năm đó là ai đưa băng vệ sinh mời ăn bữa tiệc lớn, hôm nay cho em cơ hội, ông xã đây có thời gian, , thực lời hứa ." Nam Cung Diệu dắt tay Mộ Hi tới phía trước.

      Mộ Hi kéo cánh tay Nam Cung Diệu, theo vào nhà hàng Tây, sau khi hai người ngồi vào chỗ của mình, phục vụ cầm lấy thực đơn tới, Nam Cung Diệu gọi hai phần bít tết.

      Nam Cung Diệu tỉ mỉ cắt thành phần cho Mộ hi, sau đó đưa cho Mộ Hi, Mộ Hi ưu nhã ăn bít tết, Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi ăn cũng rất vui vẻ, bởi vì căn bản là đói bụng, biết bây giờ bà xã mang thai, có thể đói bụng nhanh, cho nên mới mang đến đây ăn chút gì, chỉ sợ làm đứa trong bụng đói, mỗi lần nghĩ đến Mộ Hi bị đói ở bên ngoài, liền đau lòng.

      Về đến nhà, Mộ Hi ngồi ở ghế sofa
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :