1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 106: Người đàn ông câu hồn

      nghĩ tới, còn xinh đẹp gấp trăm lần so với trong video, cái gương mặt câu hồn kia, còn có bộ ngực cao ngất kia, làn da trong trắng lộ hồng, hơn nữa trông mềm mại, thực muốn cắn cái, loại phụ nữ này mới nhìn thấy mà thấy thú vị, nếu thượng, nhất định vô cùng sảng khoái, đương nhiên những ý nghĩ này chỉ nghĩ trong lòng, người đàn ông vẫn biểu hết sức lịch , mặc dù ánh mắt có rời khỏi Mộ Hi, nhưng ta mỉm cười mê hoặc, che giấu sắc tâm của mình rất tốt.

      "Cám ơn ." Mộ Hi hào phóng nhận lấy di động và túi sách.

      "Hai người đẹp đáng như thế, làm sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn." Người đàn ông vui tính trả lời, kỳ người này chính là Âu Dương Hàn, ở địa bàn phương Bắc của ta nổi danh là người đàn ông câu hồn. Bên này là phía nam, cho nên có rất ít người biết ta, hôm nay cố ý ăn mặc vô cùng nổi bật, cho nên Vân Tĩnh Sơ mới thất lễ như vậy, kỳ Mộ Hi cũng phát người đàn ông tuấn mỹ này có thể so sánh với người đàn ông trong nhà .

      Soái ca gì vậy, cám ơn vừa rồi ra tay nghĩa hiệp." Vẻ mặt Vân Tĩnh Sơ hưng phấn trả lời, hóa ra bị cướp cũng tốt, còn có thể biết được đẹp trai.

      "Nha đầu thối, cái gì mà ra tay nghĩa hiệp, cậu cho là đại hiệp cổ đại sao!" Mộ Hi cười Tĩnh Sơ.

      " này vô cùng thú vị, bằng chúng ta uống ly cà phê thế nào, đúng lúc tôi cũng có chút khát." Âu Dương Hàn nho nhã lễ độ hỏi, kỳ , Mộ Hi muốn , nhưng mà vừa rồi người ta ra tay cứu giúp, vốn nên chủ động mời mọc, nhưng mà người đàn ông này làm cho người ta cảm giác hết sức thần bí, cũng thể đơn giản, ngay lúc Mộ Hi do dự.

      "Đương nhiên được, thôi." Vân Tĩnh Sơ kéo Mộ Hi theo, vẻ mặt Mộ Hi biết làm sao, Tĩnh Sơ ngốc cũng biết người đàn ông này là người tốt hay là người xấu, cùng người ta, là nhìn thấy mỹ nam sán lại.

      Mộ Hi biết uống ly cà phê cũng có gì, kể từ sau mấy lần gặp chuyện may, Mộ Hi trở nên đặc biệt nhạy cảm, chỉ sợ gặp phải người xấu.

      Chỉ chốc lát sau, liền biến thành Vân Tĩnh Sơ và người đàn ông kia vừa cười vừa tới phía trước, Mộ Hi gì, là nhân vật trọng sắc khinh bạn.

      Đến quán cà phê, Mộ Hi và Vân Tĩnh Sơ ngồi bên, Âu Dương Hàn cố ý ngồi ở đối diện Mộ Hi, thỉnh thoảng đôi mắt liếc phía Mộ Hi, mặc dù ánh mắt nhìn khá thân mật, nhưng mà vẫn cảm thấy ánh mắt bình thường.

      "Tĩnh Sơ, tôi có thể gọi như vậy chứ?" dien!dan!le!quy!don-Mèo Hoang

      Âu Dương Hàn biểu giống như rất có cảm tình với Vân Tĩnh Sơ, chuyện hết sức dịu dàng, còn con mắt câu hồn thỉnh thoảng phóng điện, Mộ Hi chỉ ở bên cười ngây ngô, xem ra lần này mùa xuân của Tĩnh Sơ lại đến. Bốn năm trước, biết tại sao Vân Tĩnh Sơ và em họ Khang Hân bye bye, buồn cười chính là Tĩnh Sơ chút khó chịu, hoàn toàn có đau lòng vì thất tình, còn giống như lấy được cảm giác sống lại, đúng là người với người thể giống nhau.

      "Đương nhiên có thể, tôi thích gọi tôi như vậy, cảm giác rất thân thiết."

      Lời của Tĩnh Sơ khiến cho Mộ Hi nổi hết da gà, kỳ nhìn kỹ chút, Vân Tĩnh Sơ lớn lên cũng rất xinh đẹp, chỉ là thiếu loại hương vị đặc biệt, giống như sức quyến rũ khai quật người Mộ Hi, giống như quyển sách đẹp mắt, ý vị sâu xa (làm cho người ta phải suy nghĩ), biết thư cuốn sách về cái gì? Muốn đuổi theo xem, thăm dò đến cùng.

      Giờ phút này Âu Dương Hàn luôn luôn ngoan độc hoàn toàn bị vẻ ngoài mê người của Mộ Hi hấp dẫn, mục tiêu của ta là Mộ Hi, nhưng mà, ta thể thu vào tay, bởi vì kết hôn, như vậy khiến cho hoài nghi, mà người phụ nữ ngốc này mới vừa dễ dàng lợi dụng, nhìn thấy người phụ nữ ngốc này còn có thể tiếp cận vui đùa chú
      t!

      "Hình như bạn bè của thích chuyện, ấy tên là gì?" Âu Dương Hàn biểu hết sức tự nhiên hỏi Vân Tĩnh Sơ.

      "Có thể gọi ấy là Mộ Hi, là bạn tốt khuê phòng của tôi." Vân Tĩnh Sơ đưa tay giới thiệu Mộ Hi.

      "Xin chào, rất hân hạnh được biết ." Mộ Hi xuất phát từ lễ phép, hào phóng vươn tay bắt tay với Âu Dương Hàn.

      "Tôi cũng vậy." Âu Dương Hàn nắm tay Mộ Hi, mỉm cười nhìn , lộ ra nụ cười mình cho là rất lợi hại, hy vọng có thể dẫn tới chú ý của Mộ Hi, bởi vì lúc nào cũng tập trung, như vậy đại soái ca ở trước mặt , làm sao có thể thờ ơ như vậy? Còn chưa có người phụ nữ nào có thể kháng cự sức quyến rũ câu hồn của ta.

      Lúc nắm tay, ràng Mộ Hi cảm giác được người đàn ông này phát sóng điện, vẫn giả trang như có việc gì, kỳ người đàn ông này có sức quyến rũ kinh người, khó trách Tĩnh Sơ lại chìm nổi nhanh như vậy.

      "Chúng tôi đều cho biết tên, quý danh của là gì?" Vân Tĩnh Sơ tò mò hỏi Âu Dương Hàn, vốn Mộ Hi uống cà phê cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Âu Dương Hàn, hành động này dẫn tới chú ý của Âu Dương Hàn, ra người phụ nữ này để ý như vậy.

      "Tôi là Hàn Dương." Âu Dương Hàn bình tĩnh trả lời, Mộ Hi có nhìn thấy cái gì ổn, xem ra là mình quá lo lắng, ban đầu có hoài nghi người đàn ông này cố ý tiếp xúc bọn , nếu vì sao trùng hợp như vậy? ta kịp thời xuất , bây giờ nhìn và Tĩnh Sơ chuyện ha hả, biết là mình hiểu lầm, quá nhạy cảm, cũng buông cảnh giác trong lòng xuống, cùng tán gẫu với bọn họ.

      Mộ Hi chuyện lộ ra mỉm cười mê người, trong lòng Âu Dương Hàn thầm mắng, mẹ kiếp, Nam Cung Diệu có bà xã lợi hại như vậy, chỉ cười tiếng như vậy, em đứng lên, nếu là được hôn hít hoặc sờ mó, chẳng phải là càng ghiền, lần này đến vô ích, mỗi ngày ta đều xem đoạn video tình cảm mãnh liệt của Mộ Hi và Nam Cung Diệu, ta thầm thề nhất định phải cưỡi bà xã của Nam Cung Diệu, hôm nay vừa thấy quả nhiên sắc đẹp thay cơm.

      Lúc này người phụ vụ đến, khi qua Âu Dương Hàn, biết tại sao lại bị vấp ngã, đổ hết cà phê lên bàn, còn bắn tung tóe lên người Mộ Hi, áo Mộ Hi ướt đẫm, trong nháy mắt quần áo dán vào da thịt, vóc người hoàn mỹ chắc chắn phơi bày, bên trong Mộ Hi mặc chiếc áo ngặc màu đen, khiến áo ngặc màu đen lộ ra, vô cùng gợi cảm.

      "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi..."
      Phục vụ liên tục xin lỗi Mộ Hi, Mộ Hi có tức giận, bởi vì biết những người này đều là người bình thường, căn bản phải cố ý thôi.


      có việc gì, xuống .” Mộ Hi phát quần áo của mình bị ướt, có chút lúng túng nhìn Vân Tĩnh Sơ.


      “Cậu đừng nhìn mình, mình chỉ mặc có bộ như vậy, cho cậu mình mặc cái gì, mới vừa rồi là cậu nhất định kéo mình chạy, nếu còn có bộ để đổi.” Vân Tĩnh Sơ nhận được tín hiệu cầu cứu của Mộ Hi, bất đắc dĩ trả lời .


      “Trước mặt cái này , bên trong tôi còn có áo sơ mi.” Âu Dương Hàn cởi áo khoác của mình xuống, qua khoác lên cho Mộ Hi.


      “A, cảm ơn, hôm nay cảm ơn .” Mộ Hi lễ phép cảm ơn.


      mặc áo này về nhà là được, đến lúc đó có thể đưa cho Tĩnh Sơ, tôi tới nhà Tĩnh Sơ lấy.” Âu Dương Hàn cố ý như vậy, cho Vân Tĩnh Sơ ta có cảm tình với , tới nhà . Hai là cho Mộ Hi rằng ta có ý gì khác, chỉ là có cảm tình với Tĩnh Sơ. Làm cho Mộ Hi buông lỏng cảnh giác.


      Sau khi Vân Tĩnh Sơ nghe được hai mắt sáng lên, vô cùng hưng phấn, lâu có xx, mặc dù Vân Tĩnh Sơ và Mộ Hi là bạn tốt nhiều năm, nhưng các có chỗ khác nhau, chính là Vân Tĩnh Sơ đối với tình cảm nam nữ hết sức tùy tiện; giống Mộ Hi, bề ngoài ngang tàng bạo ngược, nội tâm vô cùng bảo thủ, tình cảm từ đầu đến cuối thủy chung, hết sức chung tình.


      “Vậy cám ơn , đến lúc đó tôi giao cho Tĩnh Sơ.” Mộ Hi hiểu ý cười, bàn tay ở dưới nhàng đâm Vân Tĩnh Sơ, ý là người đàn ông này muốn cùng cậu, cẩn thận aa!


      Mộ Hi nghĩ như vậy, khiến Tĩnh Sơ cẩn thận, nhưng mà Tĩnh Sơ nghĩ như vậy đâu, tại sao phải cẩn thận, phải là xx, cũng mất miếng thịt! Cậu có ông xã đương nhiên biết người khác khó khăn, là nữ no bụng biết nữ đói rất khổ, có lòng đồng tình, là bạn bè vô ý!


      Sau khi ba người chia tay, Mộ Hi và Vân Tĩnh Sơ rời , Tĩnh Sơ quay đầu lại tạm biệt ta, Âu Dương Hàn mỉm cười đáp lại, kỳ ánh mắt của ta đều nhắm vào cái mông vểnh lên của Mộ Hi, vừa rồi vẫn ngồi như vậy, có phát vóc người gầy có cái mông như vậy, mẹ kiếp, quả thực là cực phẩm, vừa lớn lại vểnh lên, đường còn hơi nảy lên, co dãn mười phần.


      Cứ như vậy, ngày hôm sau Mộ Hi đưa áo khoác cho Vân Tĩnh Sơ.


      “Chị em , cậu Hàn Dương tới hay ?” Mặt mũi Vân Tĩnh Sơ tràn đầy chờ đợi hỏi Mộ Hi, Mộ Hi đành lòng khiến mất hứng.


      “Người ta đến đương nhiên đến, hôm nay mới là ngày thứ hai mà cậu thể chờ đợi được!” Mộ Hi ha ha cười hỏi Tĩnh Sơ.


      “Mình nào có, người ta chỉ là hiếu kỳ thôi! Đúng rồi Hi, cậu thấy mình mua bộ đồ ngủ này như thế nào? Có gợi cảm ?” Vẻ mặt Vân Tĩnh Sơ hưng phấn hỏi Mộ Hi.


      “Gợi cảm, chỉ là đến lúc đó chưa chắc dùng được!” Mộ Hi đáng tiếc , đồ ngủ tốt như vậy đàn ông có thích ?


      “Nha đầu thối, vì sao chứ?” Vân Tĩnh Sơ khó hiểu.


      “Lúc mình kết hôn, cậu cũng đưa mình đồ ngủ gợi cảm như vậy, còn Mộ Đồng cũng mua cho mình đồ ngủ rất tuyệt, nhưng đêm kết hôn đều bị Nam Cung Diệu kéo hỏng rồi, mình thấy đồ ngủ gợi cảm đều vô dụng, còn bằng mặc, tiết kiệm đồ ngủ.”


      “Hahaha…. phải cậu rất lợi hại sao? Như thế nào lại bị ăn sạch sành sanh như vậy.” Vân Tĩnh Sơ cười ha ha.


      “Ăn sạch sành sanh cái gì, là người đàn ông kia vô cùng gấp, căn bản thèm thưởng thức chúng ta mặc gì, mà là thích nhìn ta có gì.” Mộ Hi bất đắc dĩ buông tay.


      “Cũng phải, nếu mình cũng thử xem, mặc, trực tiếp giải phóng cho áo ngủ.” Vân Tĩnh Sơ cũng cười ha ha.


      nghĩ tới sau khi Mộ Hi rời , Âu Dương Hàn đúng là đến đây, đàn em ta liên tục bí mật giám thị nhất cử nhất động ở đây, lúc nào cũng báo cáo cho ta.


      đẹp.” Âu Dương Hàn khiêu khích , bắt đầu hôn môn Tĩnh Sơ.


      là đẹp trai.” Vân Tĩnh Sơ đáp lại, nghênh đón nụ hôn nhiệt tình kia, người đàn ông này vừa thấy biết là cao thủ, kỹ thuật hôn là hạng nhất, hôn Vân Tĩnh Sơ toàn thân yếu mềm.


      “Thân hình của em rất tuyệt.” Âu Dương Hàn khen ngợi Vân Tĩnh Sơ.


      “Thân hình của cũng rất tuyệt.” Vân Tĩnh Sơ vuốt ve lồng ngực Âu Dương Hàn, hết sức mê luyến cái thân thể của đàn ông này, chưa bao giờ người đàn ông kia có vóc người tốt như vậy, rất gợi cảm.


      “Ngoan ngoãn, cần học theo .” Âu Dương Hàn nâng cằm Vân Tĩnh Sơ lên, thâm tình , đôi mắt phóng điện, kích thích Vân Tĩnh Sơ tới cực điểm, cũng chưa bao giờ gặp được loại đàn ông này, chỉ là ánh mắt rất sảng khoái.


      “Đáng ghét.” Vân Tĩnh Sơ thẹn thùng, Âu Dương Hàn cởi quần áo của mình ra, lộ ra thứ vĩ đại của bản thân, bởi vì Vân Tĩnh Sơ cũng sớm lột sạch, nhìn thấy chỗ đó của Âu Dương Hàn, bị hù dọa che miệng lại, trừng mắt, xem phía dưới chút, lại lấy ngón tay chỉ chỉ phía dưới, ý là rất kì lạ vì sao nó dài như thế?


      “Như thế nào? thích?” Âu Dương Hàn ái muội hỏi.


      “Làm sao nó lại dài vậy?” Vân Tĩnh Sơ nghiêm túc , đây là lần đầu tiên gặp thứ lớn như vậy.


      “Có muốn thử xem ?” Âu Dương Hàn tiếp tục khiêu khích Vân Tĩnh Sơ.


      “Ừ,.” Vân Tĩnh Sơ ừ tiếng, Âu Dương Hàn rất hài lòng, kỳ người phụ nữ này cũng xấu, khuôn mặt xinh đẹp, vóc người rất tốt, đương nhiên có cách nào so sánh với Mộ Hi.


      Hai người bắt đầu chơi trò người lớn, lúc này Vân Tĩnh Sơ hoàn toàn dám xem thường đàn ông, nghĩ đến ta lại là cao thủ giường như vậy, bởi vì ta để cho lên giường, mỗi chỗ trong phòng đều là giường của ta.


      Cuối cùng, Vân Tĩnh Sơ ngoan ngoãn nằm ở người Âu Dương Hàn, hai tay ôm lấy ta, giống như đôi vợ chồng ân ái, Vân Tĩnh Sơ nằm mơ cũng biết người đàn ông như vậy còn độc ác hơn tà ma, hôm nay chỉ là gặp dịp chơi, Âu Dương Hàn thả dây dài câu con cá lớn, Vân Tĩnh Sơ chỉ là con mồi của Âu Dương Hàn, ta muốn là Mộ Hi, người phụ nữ của Nam Cung Diệu, ta muốn Nam Cung Diệu bị cắm sừng trước, sau đó từ từ chơi đùa chết .


      “Hôm nay dẫn em chơi được ? Bạn của mở hộp đêm, chúng ta chơi nhé.” Âu Dương Hàn cười với Vân Tĩnh Sơ.


      sao, được.” Vân Tĩnh Sơ sảng khoái đáp ứng.


      “Bạn của vừa mới khai trương, chúng ta qua ủng hộ chút, náo nhiệt chút.” Âu Dương Hàn lại tiếp.


      “Vậy, em gọi cho Mộ Hi, để ấy cũng .” Âu Dương Hàn sớm điều tra, Mộ Hi là bạn bè tốt nhất của Vân Tĩnh Sơ, bọn họ liên lạc nhiều lần, cho nên có thể lợi dụng chút.


      Nghĩ đến mà ngực sảng khoái. Buổi tối, trong hộp đêm.


      Mộ Hi gần như chưa từng tới hộp đêm thế này, trong lòng có chút là lạ, nhìn đèn nê ông lóe sáng, có loại cảm giác huyền ảo.


      Mộ Hi cảm giác thấy Hàn Dương vụng trộm nhìn nhưng mà vừa rồi có phát ta nhìn , trong lòng vô cùng thấy lạ, vì vậy muốn trở về.


      “Tĩnh Sơ, hai người vào , mình , mình cũng muốn làm bóng đèn của hai người!” Mộ Hi cố ý như vậy.


      “Con nhóc này đến cửa rồi, cậu phải ? được, cho cậu biết, cậu dám mình tuyệt giao với cậu, vì thế hãy nghĩ rồi làm!”


      Vân Tĩnh Sơ muốn để cho Mộ Hi , bởi vì cảm thấy ở đây chơi rất vui, Mộ Hi có cảm giác gì với nơi này, có lẽ bởi vì là mẹ của đứa trẻ! xúc động của người trẻ tuổi.


      “Này? Lại thế, cậu dùng điều này uy hiếp mình mười năm rồi, là kiếp trước mình thiếu nợ cậu! Được rồi, thôi.” Mộ Hi đành chịu đáp ứng Vân Tĩnh Sơ.


      Tiến vào hộp đêm, hai người đẹp cộng thêm đep trai, trong nháy mắt dẫn tới chú ý, Mộ Hi kém người đẹp, người tản ra 1 loại khí chất cao quý ưu nhã, hoàn toàn thuộc nơi này, giống như người đến từ tinh cầu khác, ở đây đều có quan hệ gì với . Mà Vân Tĩnh Sưo lại là rất khoa trương, khuyên tai cực lớn, áo bó sát người khêu gợi, vẻ mặt hưng phấn.


      “Chị em , , khiêu vũ. Go go go!” Vân Tĩnh Sơ bắt đầu đong đưa theo nhạc.


      “Này, Cậu để cho đại soái ca với cậu là được. Mình miễn , rất nhiều năm có nhảy!” Mộ Hi khoát khoát tay, cự tuyệt.


      “Mấy người chơi , tôi gặp bạn bè chút, chốc nữa qua tìm mấy người.” Âu Dương Hàn thân sĩ rời , ta biết Mộ Hi còn có chút kiêng kỵ ta, cho nên ta muốn lấy tiến làm lùi.


      thôi, chúng ta nhảy nào.”


      Vân Tĩnh Sơ kéo Mộ Hi vào trong sàn nhảy, bắt đầu uốn lượn thân thể, Mộ Hi cũng uốn lượn theo tiết tấu nhạc, Âu Dương Hàn ở xa nhìn người phụ nữ trong sàn nhảy, gương mặt đẹp, vóc người tốt, khó trách Nam Cung Diệu xem như bảo bối trong lòng bàn tay, người phụ nữ như vậy cho dù là ai nhìn thấy cũng bị khuynh đảo, cam tâm thần phục dưới chân .


      Âu Dương Hàn nhìn xuất thần, Vân Tĩnh Sơ cho rằng Âu Dương Hàn nhìn mình, trong lòng xinh đẹp vô cùng đắc ý, quả thực cái người đàn ông ưu tú này chính là trời phái tới cứu vớt , biết thích mỹ nam.


      Mộ Hi lâu có chơi đùa điên cuồng như vậy, hôm nay dứt khoát buông lỏng chút, vì vậy, bắt đầu đung đưa tận tình theo nhạc, hai tay giơ lên, thân thể mềm mại như rắn linh hoạt, số động tác khó làm, Mộ Hi lại nhảy nhàng như thường.


      , người phụ nữ kia là ai? Em vừa thấy cùng với .” Ông chủ hộp đêm hỏi Âu Dương Hàn.


      “Bạn bè.” Âu Dương Hàn lạnh lùng trả lời, giờ phút này ta khôi phục lạnh lùng vốn có, vì mấy ngày nay đến gần Mộ Hi, mỗi ngày phải giả dạng là người đàn ông như ánh mặt trời, kỳ , tiếp xúc với cũng rất thoải mái, cái cảm giác này cũng rất kỳ lạ.


      “Người phụ nữ kia chỉ có khuôn mặt đẹp, mẹ kiếp, vóc người còn tốt như vậy, , nhìn thân thể mềm mại kia kìa, mẹ kiếp, cái này muốn chơi thế nào chơi thế đó.” Ông chủ hộp đêm nhìn Mộ Hi háo sắc.


      “Tôi cảnh cáo cậu, cách xa ấy ra, nếu , đừng trách tôi khách khí.” Âu Dương Hàn ngoan .


      ra là người của đại ca, tiểu đệ hiểu, tiểu đệ hiểu, có lộc ăn.” Ông chủ hộp đêm cười ha hả.


      “Người phụ nữ này là người cậu thể đụng vào, ta có hậu thuẫn, về sau cậu hiểu.” Âu Dương Hàn lạnh lùng , đứng dậy xuống phía dưới.


      “Hậu thuẫn, hậu thuẫn gì? Làm cho sói đói ngoan cũng phải cẩn thận.” Ông chủ hộp đêm lắm, lắc lắc đầu qua bên.


      Vân Tĩnh Sơ thấy Âu Dương Hàn trở lại, vì vậy, kéo Mộ Hi về qua chỗ ngồi nghỉ ngơi.


      “Hàn Dương, em mệt quá.” Vân Tĩnh Sơ làm nũng .


      “Đến đây, nếm thử rượu do bảo quản, hết sức nguyên chất, 82 năm.” Âu Dương Hàn rất lịch rót hai ly, ly đưa cho Vân Tĩnh Sơ, ly đưa cho Mộ Hi.


      “Cảm ơn.” Mộ Hi rất lễ phép tiếp nhận ly rượu.


      Lúc này, điện thoại Mộ Hi vang lên, là Nam Cung Diệu.


      “Tôi ra ngoài nghe điện thoại, ở đây quá ồn.” Mộ Hi đứng dậy chuẩn bị rời .


      “Ai gọi tới? Có phải con nuôi mình hay ?” Vân Tĩnh Sơ hỏi, cho là Nam Nam gọi tới, trước kia Nam Nam luôn gọi điện cho Mộ Hi, Vân Tĩnh Sơ cướp nghe, nên mới hỏi như vậy.


      phải là con nuôi của cậu, là điện thoại chồng mình.” Mộ Hi xong ra ngoài, vừa vừa nghe, vẻ mặt vừa rồi vô cùng yên tĩnh bỗng chốc trở nên hết sức quyến rũ, Âu Dương Hàn nhìn thấy khỏi ghen tị với Nam Cung Diệu, khi đối mặt với chồng phong tình vạn chủng, còn khi đối mặt với người đàn ông khác phải chồng mình rất bảo thủ.


      “Ông xã.” Mộ Hi dịu dàng gọi, khiến cho Nam Cung Diệu càng thêm nhớ
      Last edited by a moderator: 23/5/16
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 107: Mỹ nam kế

      "Bà xã, em mau trở lại, nhớ em." Nam Cung Diệu với Mộ Hi giống như đứa bé.

      Mộ Hi còn nghe được Nam Nam ở trong điện thoại Nam Cung Diệu: Cha, cha chuyện kiểu gì vậy? Hết sức nữ tính, như nha.

      Mộ Hi nghe thấy Nam Nam , ha ha nở nụ cười, con trai cười nhạo cha nó, nhóc con vậy mà biết hết sức nữ tính.

      Ông xã, em trở về ngay, em và Tĩnh Sơ ở bên ngoài, ngoan ngoãn, đừng quá nữ tính, con trai coi thường , ha ha ha..." Mộ Hi nhắc nhở Nam Cung Diệu.

      "Lập tức trở về, nếu phải khỏa thân." Nam Cung Diệu thẹn quá hoá giận, uy hiếp Mộ Hi.

      "A, muốn khỏa thân, nhớ chỗ đông người, tiện thể treo tấm bảng ở phía trước, mặt viết: Nam tử hán đại trượng phu khỏa thân." Mộ Hi còn cười ha ha.

      "Bà xã, ở trước mặt em chính là nam tử hán đậu hũ ." Nam Cung Diệu có cách nào với Mộ Hi, thẳng thắn trêu chọc bà xã.

      "Được, vậy về sau em liền gọi là ông xã đậu hũ , vừa vặn em thích ăn đậu hũ, nhất là đậu hũ của , uhm, em thích ăn." Mộ Hi vui vẻ cười .

      "Dám ăn đậu hũ của , em sợ khó tiêu?" Nam Cung Diệu hắc hắc cười trộm, bà xã vậy mà thích ăn đậu hũ của , xưa nay đều là đàn ông ăn đậu hũ của phụ nữ, người phụ nữ này lại muốn ăn đậu hũ của , thú vị.

      "Ông xã làm đậu hũ xong chờ em, em cúp trước, bye bye." Mộ Hi cúp điện thoại trở vào trong hộp đêm.

      Mộ Hi nhìn thấy Âu Dương Hàn bưng ly tự nhiên, từ từ chậm rãi lắc lắc, hương rượu đỏ nguyên chất kèm theo tư thế đong đưa, rượu đỏ trong ly đung đưa, tựa như là hương vị mê người phát ra từ người ta.

      Âu Dương Hàn cố ý đùa giỡn ở trước mặt Mộ Hi, tư thế này kỳ chính là ta bình thường chân chính, chỉ là ta cố ý che giấu ánh mắt nham hiểm độc ác, trong ánh mắt thêm vài phần nhu tình.

      Mộ Hi nhất thời quan sát Âu Dương Hàn, bị ta nhìn trong mắt, chỉ là, sau khi Mộ Hi quan sát Âu Dương Hàn, cũng có quá nhiều thay đổi, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt, người phụ nữ này tựa như làm từ thép.

      Đối mặt mỹ nam tuấn tú như vậy thế nhưng chút động lòng, lòng tự trọng khỏi bị tổn thương, mình bỉ ổi, lại có thể muốn dùng mỹ nam kế quyến rũ vợ của Nam Cung Diệu, mẹ kiếp, hận thủ hạ của mình tuấn như Nam Cung Diệu, nếu cũng cần lão đại ra tay, đến làm chuyện ngây thơ như vậy, vốn tưởng rằng người phụ nữ này rất dễ thu phục, nhìn thấy video cảm giác Mộ Hi rất lẳng lơ, vì sao sau khi nhìn thấy phải như thế? vẫn luôn biểu đúng quy đúng củ, có biểu của người phụ nữ lẳng lơ, điều này khiến ta biết xuống tay từ đâu.

      Âu Dương Hàn đoán được Mộ Hi có lẽ kiêng dè ta, người phụ nữ này ta chắc chắn muốn có, bởi vì đây là người Nam Cung Diệu quý trọng nhất, tiền đối với Nam Cung Diệu mà đều quan trọng, chỉ có người phụ nữ này khiến thể tự thoát ra được, đây là hiểu biết gần đây của Âu Dương Hàn với Nam Cung Diệu.

      Danh hiệu tà ma ta rất hiểu, tính tình thủ đoạn độc ác, làm việc liều lĩnh bá đạo, tung hoành thương giới vài chục năm, vẫn đứng đầu danh sách, có thể thấy được người này cũng người là suy nghĩ tinh tế, nếu rất khó tung hoành đứng đầu bảng được.

      Hơn nữa, mọi người đều sợ ba phần, có thân thủ phi phàm, ra ngoài làm việc, bên cạnh mang theo quá nhiều tùy tùng, chỉ mang mãnh tướng Lãnh Đông, người này cũng thể khinh thường, đại ca Cao Huy chết liền có quan hệ trực tiếp với người này, nghe chính là hai người này giết chết đại ca Cao Huy. Lãnh Đông này xuất quỷ nhập thần, gần đây lại bị Nam Cung Diệu phái đến nơi khác thực nhiệm vụ, có thể thấy được Nam Cung Diệu rất tín nhiệm Lãnh Đông.

      "Hi, lâu vậy?" Vân Tĩnh Sơ hỏi.

      "Chồng mình thúc giục mình trở về, mình có thể về trước chứ?" Mộ Hi nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Hàn Dương, khỏi run lên, giống như toàn thân người này tản ra uy nghiêm thể xâm phạm, ánh mắt kia mặc dù nhìn rất thân thiện, nhưng lại cảm giác chân thực, giống như rất huyền bí, nhìn thấy đáy.

      "Diệu tổng thiệt là, mới chơi như vậy lập tức thúc giục, là kết hôn có tự do, mình thông cảm với cậu, Hi." Vân Tĩnh Sơ nhảy vào cho Mộ Hi ánh mắt thông cảm.

      "Mình biết được, mình cảm giác như vậy rất tốt nha, ít nhất ấy biết nghĩ tới mình phải sao?" Mộ Hi cười ha hả , đây là lời trong lòng của , được chồng nghĩ tới đây là chuyện tốt, có cái gì tự do và tự do, cho nên tất cả chính mình thấy chuyện này thế nào.

      Bên trong hộp đêm, tiền tài, quyền lợi, rượu ngon và mỹ nữ, đầy rẫy đơn lạnh lẽo và vũ hội hào nhoáng, diễn ra ở chỗ này, nhưng đây hết thảy cũng bằng cú điện thoại của ông xã.

      Ở đây mặc dù náo nhiệt, nhưng liên quan đến .

      "Vậy được rồi, chúng ta trở về ." Vân Tĩnh Sơ mất hứng .

      "Mình có thể về trước, các cậu ở lại chơi , cần bởi vì mình làm các cậu mất hứng, các cậu tiếp tục, mình trước." Mộ Hi đứng dậy rời khỏi hộp đêm, tâm tính thiện lương của Âu Dương Hàn cũng như bị mang , bộ dáng yên lòng.

      "Tĩnh Sơ, em có thích tham gia vũ hội hóa trang , người bạn vừa rồi của muốn mở vũ hội hóa trang, nếu em thích, đến lúc đó chúng ta tới, thích thôi." Âu Dương Hàn hết sức tự nhiên hỏi Vân Tĩnh Sơ, kỳ , rất hy vọng Vân Tĩnh Sơ đồng ý, đây cũng là phần kế hoạch của ta.

      " , em thích, biết ? Mộ Hi càng thích vũ hội hóa trang, lúc học chúng em có vũ hội hóa trang, biết Mộ Hi hóa gì ?"

      Vân Tĩnh Sơ ha ha cười chuyện và Mộ Hi lúc học, Âu Dương Hàn hết sức cảm thấy hứng thú, ra Mộ Hi ở trường học nổi danh trinh khiết liệt nữ, xem xem ra vẫn dấu kín tính cách của mình, đây phải là chân .

      " ấy hóa cái gì?" Âu Dương Hàn tò mò hỏi, nếu muốn có người phụ nữ này, đương nhiên là cần hiểu rão hơn.

      "Người ta đều muốn mình trở nên xấu, hóa thành nữ sát thủ, Hoa tiên tử, Bạch nương tử rất nhiều nha, đều là
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 108: người phụ nữ ngốc (1)

      Lại nghĩ thầm: Cái này có nhận ra ta, mặc dù đứng gần như vậy, cũng biết ta, bằng tạm thời sửa lại kế hoạch, hôm nay là tự chuốc phiền toái, đưa tận cửa muốn cũng uổng, ai là muốn.

      Người đàn ông cẩn thận đánh giá Mộ Hi, quả nhiên mặc vậy, bộ đồ màu đen này bó sát người, rãnh ngực sâu, bên loáng thoáng lộ ra xuân quang, quang cảnh sau lưng mát mẻ, làn váy đuôi cá bao lấy đùi đẹp thon dài, tỏ ra vừa cao quý lại gợi cảm, càng chọc giận chính là cái mông vểnh lên, quả thực đúng là cực phẩm thế gian.

      Vân Tĩnh Sơ sai, đúng là cam lòng đem gương mặt của mình trở thành như vậy, đúng là nhát gan dám đến gần, răng nanh, há miệng, lông mày thô như Lý Quỳ, mặt tô vẽ giống như hắc quỷ, chỉ nhìn gương mặt này chút thôi, bảo đảm buổi tối mất ngủ.

      May mắn người phụ nữ Vân Tĩnh Sơ kia cho ta biết, nếu , như thế nào ta cũng nghĩ tới đây là cái người phụ nữ phong nhã quyến rũ hồn phách kia. Kể từ sau khi thấy Mộ Hi trong video, Âu Dương Hàn liền kết luận Mộ Hi là người phụ nữ phong nhã, chỉ là sau này có chút ngoài ý muốn, có lẽ, loại phụ nữ này chỉ có phong nhã giường?

      Giờ phút này, Mộ Hi trề đôi môi hồng như thạch hoa quả, trong lòng thầm hối hận nên mặc thành như vậy, gặp chuyện may.

      "Thả tôi ra." Mộ Hi vung cánh tay bị bóp đau.

      "Như thế nào, xem diễn xong là muốn , dọa ngất người phụ nữ của tôi rồi, ai tới bạ hỏa cho tôi?" Người đàn ông hạ thấp giọng thản nhiên , trong ánh mắt lộ ra loại ánh mắt ngoan.

      "Nhưng mà, tôi rất xấu, có xinh đẹp như người của , nên thả tôi , tôi có biện pháp cứu tỉnh người phụ nữ của , yên tâm, tôi có thể." Mộ Hi nghiêm túc , còn ngừng gật đầu, vẻ mặt thành khẩn, ở trong mắt đối phương chính là bộ dáng vô cùng đáng , lại là vô cùng dụ hoặc.

      "Xấu, vẫn phải tiếp nhận, ai kêu làm hư chuyện tốt của tôi, cho nên phải giúp ta hoàn thành nhiệm vụ chưa có làm xong." Người đàn ông .

      Cái gì? Muốn hoàn thành nhiệm vụ của ấy? Cái nhiệm vụ này có thể tùy tiện nhận sao? Phản ứng của Mộ Hi nhanh hơn so với thân thể, vung cái tát nóng bỏng lên mặt của người đàn ông.

      "Hạ lưu." Mộ Hi ngẩng đầu, trợn mắt trừng trừng, tức giận có cảm giác tốt, Âu Dương Hàn càng ngày càng khát vọng mãnh liệt, vội vàng muốn chiếm hữu .

      Quả nhiên là liệt nữ, cũng may Vân Tĩnh Sơ sớm cho ta biết, nếu , chỉ bằng cái tát này, ta giết .

      Người đàn ông này chính là Âu Dương Hàn, Âu Dương Hàn bị Mộ Hi đánh cái tát, có tức giận, mà liếm lên khóe miệng tê dại, cái tát này đánh nặng.

      Âu Dương Hàn dùng sức lôi, kéo Mộ Hi vào trong lòng, giữ chặt đầu , hung hăng hôn lên khóe miệng bởi vì tức giận nhếch lên. Mộ Hi bị thân thể của người đàn ông này đẩy sát tới vách tường ban công, Mộ Hi dựa vào vách tường thể động đậy, người đàn ông đáng giận này cố ý ép đến bên góc chết.

      Tay ta thể chờ đợi mò ra phía sau người Mộ Hi, bắt lấy cái mông vểnh lên của bóp cái.

      Mộ Hi dùng sức vặn vẹo muốn thoát khỏi ma trảo của người đàn ông này, dùng sức cắn răng, ngăn cản đầu lưỡi người đàn ông xâm nhập, chẳng biết rằng, phản kháng của chỉ kích thích Âu Dương Hàn, vốn thứ đó lộ ra bên ngoài, bây giờ vì vậy mà cứng rắn, Mộ Hi mặc ít, cảm giác được chỗ đó cứng rắn, chống đỡ lên bụng của , Mộ Hi hoảng sợ.

      Tay người đàn ông vào chỗ mềm mại của Mộ Hi, ra sức xoa nắn, Mộ Hi vừa thẹn vừa vội, người đàn ông này đúng là cầm thú, biết đối phương là ai? Lại muốn cùng người ta làm chuyện đó, mười phần chính là lưu manh.

      "Người phụ nữ, phải chịu trách nhiệm dập tắt lửa."

      Đúng lúc này, Mộ Hi dụng hết toàn lực cắn người đàn ông ngụm, trong miệng còn có hương vị máu tanh, người đàn ông kêu lên tiếng đau đớn, buông tay nắm lấy Mộ Hi ra, Mộ Hi nhân cơ hội chạy thoát, chạy ngay ra hướng ngoài cửa, Mộ Hi chạy đến khúc quanh, dựa lưng vào vách tường, thể khiến toàn thân ngừng run rẩy, hàm răng cũngrun cầm cập.

      Âu Dương Hàn có đuổi theo Mộ Hi, ta cười ngoan.

      “Người phụ nữ, sớm muốn gì em cũng là của tôi.”

      Mộ Hi trở lại hội trường vũ hội, thấy Vân Tĩnh Sơ chơi rất vui vẻ, xem ra ấy tìm được Hàn Dương, cũng nên rời , trong lòng Mộ Hi vô cùng nỡ, tình vừa rồi cũng rất nguy hiểm, thiếu chút nữa bị người đàn ông xa lạ cưỡng bức.

      Mộ Hi qua bên bình phục tâm tình, uống ly rượu đỏ, hy vọng có thể tăng thêm can đảm.

      ở nơi này.” Quỷ hút máu lại xuất lần nữa.

      “Phụt…” Rượu đỏ mới uống vào miệng bị Mộ Hi phun hết ra ngoià, hỏng rồi, đuổi tới!

      Âu Dương Hàn ngồi vào bên cạnh Mộ Hi, tay khoác qua thành ghế chỗ Mộ Hi ngồi, bắt chéo hai chân, giống như người ở bên cạnh là người của mình, biểu hết sức tự nhiên.

      muốn làm gì?” Mộ Hi bất an hỏi, ở đây nhiều người như vậy, nghĩ rằng ta dám làm gì.

      “Nhìn phía dưới của tôi, làm sao bây giờ? Người phụ nữ phải chịu trách nhiệm.” Âu Dương Hàn xấu xa , căn bản là nhìn thấy vẻ mặt gì.

      tìm người phụ nữ của hạ hỏa là được rồi!” Mộ Hi cũng biểu hết sức tự nhiên, kỳ , trong lòng hết sức lo lắng, cũng may đều hóa trang, ai cũng biết ai, ra cửa liền bye bye.

      “Tôi muốn hạ hỏa giúp tôi, nếu chính là người phóng hỏa.” Âu Dương Hàn tiếp.

      “ĐƯợc, tôi giúp .” Mộ Hi nghiêm túc trả lời, ÂU Dương Hàn hết sức nghi hoặc, nhanh như vậy mà đáp ứng, đây cũng phải là kết quả dự đoán, chơi cũng có gì vui! ra cũng ngoại lệ.

      Mộ Hi cầm lên cốc nước đá, khiếp sợ đổ lên phía dưới của ÂU Dương hàn, lập tức khiến Âu Dương Hàn hiống như là đái ra quần, đũng quần ướt cả, vốn Âu DƯơng Hàn còn rất đắc ý bắt chéo hai chân, hành động Mộ Hi khiến cho ta kịp trở tay.

      “…” Âu Dương Hàn , chỉ nhìn xem tất cả mọi chuyện phát sinh, quả nhiên giống người khác, vợ của tà ma chính là vợ của tà ma, có can đảm, có quyết đoán, làm hư chuyện tốt người khác, còn dám dùng nước làm cho người ta dập lửa, cho rằng đây là cứu hỏa hay sao?

      “Thê được chứ?” Mộ Hi thản nhiên trả lời, tận lực che dấu nội tâm bất an của mình.

      “Người phụ nữ, đây là đổ thêm dầu vào lửa, xem nó càng lúc càng lớn.” Âu Dương Hàn cảm giác hết sức kích thích, cho nên vừa rồi có ảnh hưởng gì đến ta.

      Đầu tiên Mộ Hi cả kinh, ôi trời, đây phải là người, quả thực là súc sinh!

      “Xem ra ta thích rượu đỏ.” Mộ Hi bưng ly rượu đỏ của mình đổ lên.

      “Mùi vị tệ chứ?” Vẻ mặt Mộ Hi lộ ra tươi cười, bởi vì quả hiên có hiệu quả.

      quả nhiên giống người thường.” Âu Dương Hàn nhìn Mộ Hi , gương mặt quái thú đúng là rất xứng với .

      nên đổi quần ? lớn như vậy mà còn tè dầm!” Mộ Hi lắc lắc đầu, nghĩ thầm, dù sao cũng biết tôi, quần ướt nhất định phải về nhà đổi.

      “Tôi nhớ kỹ , mỹ nữ quái thú.” Âu DƯơng Hàn vừa muố đứng dậy rời , lại bị Vân Tĩnh Sơ đè lại.

      em tinh mắt, đây chính là nữ quái thú tốt nhất.” Vân Tĩnh Sơ nhìn thấy Mộ Hi đưa mắt ra hiệu cho , bởi vì trang hóa quá dầy, gần như tất cả biểu cảm mặt đều nhìn thấy, cũng như bây giờ mặt Âu Dương Hàn tái rồi.

      Mộ Hi và Âu Dương Hàn gì.

      “Ô trời – làm cái gì vậy? Hai người đùa cái này.” Vân Tĩnh Sơ chỉ chỉ đũng quần của Âu Dương Hàn, ướt mảng lớn.

      Mộ Hi và Âu Dương Hàn đồng thời cảm thấy trước mắt đều là hắc tuyến, đỉnh đầu có con quạ bay, cạc cạc cạc cạc…

      em, lợi hại, nhìn ra, lại bắn lũ lụt, Hi…” Vân Tĩnh Sơ nhất thời sai, thiếu chút nữa kêu tên Mộ Hi.

      “Khụ khụ khụ khụ…” Mộ Hi ho khan vài tiếng, nhắc nhở Vân Tĩnh Sơ chú ý, đương nhiên Vân Tĩnh Sơ cũng có ngu như vậy.

      tắm cái , em, khó coi, giống như gặp luc lụt, tôi khiêu vũ đây.” Mộ Hi nghe Vân Tĩnh Sơ , trong lòng mới được giải phóng. Vân Tĩnh Sơ lại chạy nhảy điên cuồng.

      “Người phụ nữ, xem ra rất hài lòng hành động vĩ đại hôm nay.” Vân Tĩnh Sơ rồi, Âu Dương Hàn với Mộ Hi.

      “Chẳng qua mọi chuyện hôm nay cũng nên trách tôi, dù sao phá hoại việc tốt người khác tốt, làm ơn về sau làm việc tìm nơi kín đáo, ngộ nhỡ ta lại kêu cứu mạng, tôi thực lo lắng kéo cảnh sát tới, chẳng lẽ đến lúc đó cũng muốn cảnh sát chịu trách nhiệm, hoặc là hoàn thành nhiệm vụ chưa làm xong? Tự giải quyết cho tốt !” Mộ Hi đứng dậy rời .

      “Người phụ nữ, trốn khỏi, nhất định tôi phải có được .” Ánh mắt Âu Dương Hàn ngoan nhìn Mộ Hi rời .
      Last edited by a moderator: 23/5/16
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 108: Người phụ nữ ngốc (2)

      "Tĩnh Sơ, mình muốn về trước, chốc nữa chồng mình đến đón." Mộ Hi rối Vân Tĩnh Sơ, nếu , Tĩnh Sơ để cho , kỳ , có liên lạc với Nam Cung Diệu, biết bận, cũng biết phải mở cuộc video hội nghị với nước Mỹ.

      "Được, đường cẩn thận." Vân Tĩnh Sơ vui vẻ trả lời, bởi vì nhắc tới Nam Cung Diệu, cũng phải ngoan ngoãn, biết thể đoạt phụ nữ của Diệu tổng.

      Mộ Hi vào nhà vệ sinh tháo bỏ hóa trang của mình, nếu ra ngoài hù chết người, sau khi ra khỏi nhà vệ dinh liền ra quán ăn đêm.

      "Mộ Hi, muốn về sao?"

      Mộ Hi ở cửa nhìn thấy Hàn Dương vào, hết sức nghi hoặc, chẳng lẽ Tĩnh Sơ có chơi cùng chỗ với ta? Xem ra nha đầu kia nhận lầm người!

      Kỳ , người đêm nay với Vân Tĩnh Sơ chính là ông chủ của hộp đêm, nhiệm vụ của chính là ngăn chặn Vân Tĩnh Sơ, như vậy ta có thể tập trung tiếp xúc với Mộ Hi, vốn định chơi đùa phụ nữ trước rồi , ai ngờ người phụ nữ này lại chủ động tìm tới cửa, mọi chuyện cũng được tiến hành như kế hoạch, cho nên ta phái người chú ý nhất cử nhất động của Mộ Hi, ngay khi Mộ Hi tháo hóa trang trong nhà vệ sinh, Âu Dương Hàn cũng tháo hóa trang, chờ ở cửa.

      "Ừm, đến rồi." Mộ Hi nghĩ thầm, đúng lúc Hàn Dương vào nhìn thấy Tĩnh Sơ chơi nhiệt tình với tên hải tặc như vậy, có thể hiểu lầm Tĩnh Sơ hay ? được.

      "Hàn Dương, có thể đưa tôi trở về hay ?" Mộ Hi hỏi.

      "Vì sao ở lại chơi lát?" Âu Dương Hàn cố ý làm bộ có chuyện gì phát sinh đồng.

      " được, tôi có chút mệt mỏi, muốn về trước."

      "Vậy cũng tốt, thôi người đẹp." Hàn Dương rất lịch đáp ứng, Mộ Hi mới yên tâm, vừa rồi thực đổ mồ hôi thay Tĩnh Sơ, mới vừa cua được mỹ nam, ngộ nhỡ chạy nữa, vẫn nên giúp ấy !

      Mộ Hi theo Âu Dương Hàn vào ga ra, biểu hết sức thục nữ, dù sao bọn họ phải là rất quen thuộc.

      Âu Dương Hàn suy nghĩ: Người phụ nữ này đúng là hay thay đổi, vừa rồi ngang tàng bạo ngược đâu rồi? Lại dám dùng rượu đỏ tưới lên em trai ta, chưa bao giờ có người phụ nữ nào to gan như vậy, trừ phi là muốn sống.

      Bởi vì Mộ Hi uống quá nhiều rượu đỏ, đầu bắt đầu choáng váng, nghĩ tới rượu đỏ tác dụng chậm mà lại mạnh như vậy, kỳ , rượu đỏ hôm nay Mộ Hi uống đều do Âu Dương Hàn pha chế riêng cho , cũng là cố ý đưa đến bên cạnh , nếu , sau khi em trai bị tưới cái loại rượu đỏ đặc biệt đó, lập tức nhụt chí, kỳ cảm thấy nóng bừng.

      Mộ Hi ý thức ngủ thiếp , đầu dựa ở cửa kính xe, Âu Dương Hàn dừng xe bên, tắt nhạc , lẳng lặng nhìn Mộ Hi ngủ say.

      Làn da trắng nõn, đôi môi đỏ hồng, lông mi cong cong dài, mũi khéo léo đáng , hướng xuống nhìn, bộ ngực xinh đẹp lộ , khe rãnh sâu giống như có thể kẹp lại bất kỳ vật gì, càng nhìn càng dụ hoặc, càng xem càng xúc động, em trai giơ lên, mẹ kiếp, tại sao có định lực như vậy, gãi gãi đầu, cởi áo mình xuống đắp lên cho . nhìn tới thức ăn ngon mê người, sớm muộn cũng ăn , nhất định bây giờ phải ổn định, nếu hỏng việc lớn.

      Chỉ chốc lát sau Mộ Hi mê man tỉnh lại, thấy Hàn Dương nhắm mắt ngồi bên, chính mình đắp áo của ta, xe dừng ở công viên bên cạnh cách nhà mình xa.

      "Làm sao tôi lại ngủ thiếp chứ, cám ơn Hàn Dương", Mộ Hi xong xuống xe.

      " cần khách khí, chúng ta là bạn bè mà?" Âu Dương Hàn rất lịch hỏi Mộ Hi.

      "Tôi uống chút rượu đỏ, lập tức tốt thôi, phía trước chính là nhà tôi, hôm nào mời tới làm khách nhé, hôm nay hơi trễ, cám ơn áo của , đây là lần thứ hai tôi mặc áo khoác của , là xấu hổ." Mộ Hi có chút xấu hổ .

      " có việc gì, tôi sợ lạnh, vậy, tạm biệt." Âu Dương Hàn chuẩn bị lái xe rời .

      " đường cẩn thận." Mộ Hi khom lưng dặn dò, ai ngờ chỉ khẽ cong eo, mảnh xuẩn sắc gần ngay trước mắt, Âu Dương Hàn làm bộ như nhìn thấy, bởi vì Mộ Hi cũng có phát mình bị hở.

      "Ừm." Âu Dương Hàn lái xe rời , trong lòng bị câu vừa rồi: đường cẩn thận, làm cho lòng thấy ấm áp, còn có mảnh xuân sắc khỏi khiến ta mặt đỏ tim đập dồn dập.

      Mộ Hi chậm rãi về đến nhà, đầu vông cùng chóang, chuẩn bị tháy quần áo rồi ngủ, nhìn thấy phòng con trai tắt, biết Nam Nam ngủ, nhìn thấy thời gian ông xa vẫn chưa trở về, chính mình nên ngủ trước!

      Mộ Hi vào phòng ngủ, bởi vì thói quen, có mở đèn, mơ mơ màng màng sờ soan giường, nhắm mắt vén chăn lên chui vào, đột nhiên đụng phải cái gì hâm nóng, bởi vì choáng váng đầu muốn chết, chen lấn vào, ôm chặt lấy thứ hâm nóng đó, vù vù ngủ, tứ chi như còn như bạch tuộc quấn quanh luồn nhiệt bên cạnh.

      " là ấm áp nha." Mộ Hi lầm bầm câu vù vù ngủ tiếp.

      Nam Cung Diệu cũng có ngủ say, vốn là phải rất khuya mới có thể trở về, ai ngờ sớm họp nghị xong, vì cho Mộ Hi kinh ngạc, có gọi điện thoại cho , về đến nhà, thế nhưng có ở đây, con trai là ra ngoài cùng Vân Tĩnh Sơ, cho nên liên tục chờ , suy nghĩ chút nữa khi trở lại phải trừng phạt thế nào, nghĩ tới vật vào cửa ngay cả đèn cũng mở, người này đúng là lạ, nhà Nam Cung có tiền biết sao?

      Nam Cung Diệu có chút tức giận Mộ Hi trở về quá muộn, hơn nữa còn uống rượu, trong lòng tức giận hơn, ai ngờ vừa mới bị thân thể lạnh lẽo dán lại, tức giận trong lòng cánh mà bay, vợ này ôm lấy từ phía sau, tay chân còn cùng sử dụng, vốn tâm tình bực bội cũng thay đổi bình tĩnh.

      Nhắm mắt lại, cũng ngủ thiếp .

      Ngày hôm sau, Nam Cung Diệu dang cánh tay, mặt nằm thẳng, mà đầu Mộ Hi gối lên cánh tay của Nam Cung Diệu, cái chân còn an phận đặt bụng , cái tay bé đặt ngực
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 109: Xấu mặt

      "Mẹ đương nhiên biết, chỉ là mẹ xin lỗi con, con trai ở trong đó chính là tiền để dành của con! Nhưng mà mẹ làm mất rồi." Mộ Hi ngẫm lại hết sức tự trách.

      "Bà xã có ý gì?" Nam Cung Diệu khó hiểu.

      "Chính là có đôi khi Nam Nam chơi máy tính kiếm được ít tiền, em đều để dành cho Nam Nam, nhưng bây giờ cũng có, em thực ngốc!" Mộ Hi xong lại muốn khóc.

      "Nam Nam kiếm tiền?" Nam Cung Diệu khó có thể tiếp nhận, bà xã đúng là ngốc, chẳng lẽ đứa trẻ bốn tuổi cũng có thể kiếm tiền, tò mò?

      "Cha , Nam Nam chỉ là chơi trò chơi kiếm được, nếu mấy năm này, mẹ ngốc như vậy làm sao nuôi sống Nam Nam nha!" Nam Nam hết sức vô tội , vuốt vuốt bàn tay bé, nhún nhún vai, như người lớn.

      "Vì sao hai người chưa từng gì?" Nam Cung Diệu rất tò mò, kết hôn lâu như vậy vì sao cũng biết những chuyện này?

      "Đây chính là bí mật của Nam Nam và mẹ, lúc mẹ và cha chưa kết hôn chúng con cũng giao ước, được phép với ai nha, hôm nay cha phải người ngoài, nên có thể , mẹ muốn cho Nam Nam có cuộc sống của đứa trẻ, cho nên được để người ngoài biết Nam Nam kiếm tiền, cha phải đáp ứng Nam Nam nha?"

      Nam Cung Diệu trầm tư nhìn Nam Nam, con trai hết sức cường điệu được phép cho người ngoài biết, chẳng lẽ có chuyện gì thể cho ai biết? Cậu vậy mà có thể kiếm tiền.

      "Cha đương nhiên đáp ứng Nam Nam, với bất kỳ ai, nhưng Nam Nam có chuyện gì có thể với cha, cha là bạn tốt của Nam Nam biết ? Bởi vì chúng ta đều là đàn ông, đàn ông của nhà họ Nam Cung." Nam Cung Diệu ôm lấy con trai hôn cái.

      "Cha xấu nha, lại hôn Nam Nam, hôn có BB (ý NN là có baby á) nha." Nam Nam rất đáng .

      "Vậy Nam Nam có gạt cha chuyện gì ?" Nam Cung Diệu hỏi.

      "Đương nhiên là có." Nam Nam lạnh lùng trả lời.

      "Cha có thể biết ?" Nam Cung Diệu dụ dỗ Nam Nam , dù sao cũng là trẻ con, dụ dỗ chút ?

      "Cha, con cho cha biết nha, mẹ ngủ thích chảy nước miếng, Nam Nam chảy nha, còn có mẹ lén lút nhìn mông Nam Nam." Nam Nam cười ha hả .

      "Phải con trai, mẹ con đúng là kém!" Rất ràng Nam Cung Diệu có chút thất vọng. Hàn Băng Tâm die*ndan*leq*uy*don

      "Cha là cha của Nam Nam, cũng là bạn của Nam Nam, cho nên chúng ta cần bảo vệ mẹ tốt nha." Nam Nam với Nam Cung Diệu.

      "Ai cần hai người bảo vệ, hai người chỉ biết bắt nạt mẹ! Người ta đánh mất tiền, các người có lòng đồng cảm, số tiền kia là mẹ và Nam Nam tích góp rất lâu, mới tiết kiệm được , tại cái gì cũng có, là khổ sở!" Mộ Hi nghĩ đến liền đau lòng.

      "Mẹ, cha hoàn trả cho mẹ mà, còn khổ sở, phụ nữ phiền phức, chồng mẹ có rất nhiều tiền nha, có cái gì phải khóc chứ!" Nam Nam lạnh lùng trả lời.

      "Cha con có tiền cũng là của cha con, mẹ lạ gì! Nhưng mà, con vậy, mẹ đành phải miễn cưỡng nhận lấy thôi!" Mộ Hi mừng thầm.

      "Cho em có thể, nhưng mà em cần phải trả , đây là cho em mượn." Nam Cung Diệu nhàn nhạt .

      " - - được, em cần tiền của , ngày mai em phải đến khách sạn làm, ca hát khiêu vũ gì em cũng làm, chỉ cần có thể kiếm tiền, em liền làm, ai thèm
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :