1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 97: Bóng ma (2)

      Cửu Châu phòng hát.

      "Hôm nay mời Chim bồ câu trắng tiểu thư đến chỉ là muốn tâm với ." Nam Cung Diệu tùy ý uống cà phê.

      "Diệu tổng, đây là vinh hạnh của tôi." Giọng của Chim bồ câu trắng dịu dàng, điệu tuyệt đẹp, chuyện phiếm với quả thực là loại hưởng thụ.

      "Kỳ , có thể coi tôi là bạn bè, tôi nghe hát gần sáu năm, chẳng lẽ muốn mang mặt nạ gặp tôi?" Nam Cung Diệu thâm tình nhìn qua Chim bồ câu trắng đối diện.

      " xin lỗi, đây là nguyên tắc của tôi, cũng là ranh giới cuối cùng của tôi, xin Diệu tổng thông cảm!" Chim bồ câu trắng vẫn dịu dàng trả lời Nam Cung Diệu.

      "Tôi quan tâm dung mạo của , tôi chỉ hy vọng làm bạn với , hơn!"

      Nhìn ra được Nam Cung Diệu thành tâm thành ý. Nhưng mà tại sao Chim bồ câu trắng có thể tháo xuống chứ! nằm mơ cũng nghĩ tới người phụ nữ dịu dàng này chính là vợ của mình Mộ Hi.

      "Thực xin lỗi, Diệu tổng, khó có thể nghe theo." Giọng của Chim bồ câu trắng tuyệt đẹp, cho dù là từ chối, cũng rất khó làm cho người ta nổi giận.

      "Được rồi, tôi miễn cưỡng !"

      "Cám ơn."

      "Chim bồ câu trắng tiểu thư rất giống người, chỉ là hai tính cách người hoàn toàn khác nhau, ấy hết sức ngang tàng bạo ngược, dịu dàng của , kỳ , ấy chỉ cần có nửa dịu dàng của tốt rồi!" Nam Cung Diệu mỗi lần đối mặt với Chim bồ câu trắng tổng có loại cảm giác, giống như hết sức người phụ nữ này, nhưng mà vì sao nên lời?

      "Nghe Diệu tổng như vậy, tôi ngược lại rất tò mò?"

      "Kỳ hai người có quen biết, ấy chính là Mộ Hi, bây giờ là phu nhân của tôi." Nam Cung Diệu nhàn nhạt , cho Mộ Hi cảm giác giống như thích phụ nữ dịu dàng hơn.

      "Mộ Hi, chúng tôi là bạn học, nhưng mà những năm gần đây rất ít liên lạc, lúc học mọi người cũng như vậy, chúng tôi rất giống." Chim bồ câu trắng làm bộ như có việc gì trả lời Nam Cung Diệu.

      "Có đôi khi cảm giác hai người rất giống, có đôi khi cảm giác hai người lại giống, loại cảm giác này rất mâu thuẫn, rất yên tĩnh, cũng rất dịu dàng. Mộ Hi ấy rất ít khi được yên tĩnh, trừ phi ấy có tâm , nếu , ấy cực kỳ hung hãn, có đôi khi ấy còn ngốc và đáng , có đôi khi ấy khiến tôi hận đến nghiến răng! Tóm lại là người phụ nữ rất phức tạp. Tựa như , nhìn đơn thuần đơn giản, kỳ , tôi cảm giác cũng phải như thế, muốn điều bí , đối với tôi mà chính là người phụ nữ thần bí, có khi, tôi kìm lòng được liền nhớ , có khi, tôi cảm giác hai người giống như người, xin lỗi, như vậy hết sức mạo muội, nhưng mà, đây là cảm giác trong lòng tôi!"

      Nam Cung Diệu rất nghiêm túc, Chim bồ câu trắng nghe thấy cũng hết sức xuất thần, người đàn ông này vì sao cho tới bây giờ ở nhà như vậy? Đều là dáng vẻ lạnh như băng! Xem chút tại dịu dàng hơn nhiều, hừ! Đàn ông lúc nào cũng nhìn bề ngoài của phụ nữ!

      " ấy sao?" Chim bồ câu trắng tỏ ra rất bình tĩnh, kiên nhẫn nghe Nam Cung Diệu chuyện.

      ", chỉ là tôi biết phải ấy như thế nào? Giữa chúng tôi giống như cách tầng lụa mỏng, cách gần, lại nhìn !" Nam Cung Diệu tin chắc mình Mộ Hi, nhưng mà cách nào vào trong lòng !

      "Kỳ , Diệu tổng cần nghĩ phụ nữ quá phức tạp, phụ nữ chúng tôi chỉ hy vọng người thân bên cạnh mình có cuộc sống vui vẻ, chỉ đơn giản như vậy."

      Mộ Hi nhìn thấy ánh mắt bất lực của Nam Cung Diệu, giờ phút này rất muốn ôm vào trong lòng, cho biết, cũng . Nhưng mà, thể, bởi vì địa vị và thân phận của Nam Cung Diệu, có rất nhiều người có ý tốt thầm giở trò, lúc này đây chuyện của mẹ chính là ví dụ.

      Cho nên Mộ Hi quyết định bảo trì loại quan hệ rất tốt này với Nam Cung Diệu, chỉ cần có thể ở bên cạnh như vậy là đủ rồi, con trai dù sao chính là của , biết cũng sao, chỉ cần con trai có cuộc sống an toàn là được, nếu Nam Cung Diệu đặc biệt cưng chiều con trai, như vậy con trai rất có khả năng trở thành mục tiêu hạ thủ của kẻ địch.

      "Thời gian còn sớm, Diệu tổng hay là về nhà sớm chút? Chim bồ câu trắng cũng sắp tan ca, cám ơn Diệu tổng coi tôi như bạn bè."

      "Tôi đưa về." Nam Cung Diệu nhìn Chim bồ câu trắng, người phụ nữ này mặc dù mang mặt nạ, lại có loại ma lực hấp dẫn người ta, khiến người ta thể khinh thường, thể vấy bẩn, chỉ có thể đứng xa nhìn, thể chạm đến, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, hình dung hết sức chuẩn xác.

      "Cám ơn Diệu tổng, cần, có người tới đón tôi, chồng tôi." Mộ Hi sợ nhất định phải đưa về, vì vậy, dối.

      "Tôi rất hâm mộ người đàn ông cưới được ." Mộ Hi nghe được buồn cười, tự mình khen bản thân, xấu
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 98: Bí mật

      "Chảy nước miếng, tôi biết năm nay em mấy tuổi, động chút là chảy nước miếng, chẳng lẽ là, em mê luyến tôi đến trình độ thể khống chế nổi? Ôi trời! ra bị người ta thích cũng là loại thống khổ!" Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi hết sức vô tội.

      " làm trò, tôi mê luyến sao? Tôi nào có chảy nước miếng?" Mộ Hi có chút xấu hổ , , tại sao chính mình thể kìm giữ được như vậy chứ!

      "Tôi là chồng em, mê luyến tôi cũng mất mặt, đến đây , tận tình mê luyến ." Nam Cung Diệu duỗi hai tay về phía Mộ Hi.

      " - - da mặt là dày, mặc kệ !" Mộ Hi qua bên, Nam Cung Diệu cho rằng như vậy kết thúc, có chút thất vọng, vừa rồi chơi rất hăng hái, mà để ý tới kết quả thế này! nghĩ tới, Mộ Hi cầm lấy cái khăn lụa của mình, tới trước mặt .

      "Chị đây muốn chơi trò chơi với , nhưng mà cho phép nhìn, ông chồng tự kỷ ngoan ngoãn nhé." Mộ Hi vụng trộm cười, che mắt Nam Cung Diệu lại.

      " được phép nhìn lén, chị đến đây." Mộ Hi ngồi người Nam Cung Diệu, bàn tay bé vuốt ve vóc người khêu gợi của , dịu dàng hôn lên vành tai , giọng thầm.

      "Hôm nay để cho biết kiến thức thế nào là nữ trung hào kiệt, ha ha... Chờ chút nữa dừng có mà cầu xin tha thứ." Mỗi động tác của Mộ Hi, đều làm cho Nam Cung Diệu tê dại.

      "Hi, đây là em , xem ai đến lúc đó cầu xin tha thứ." Trọng giọng của Nam Cung Diệu lộ ra kiên quyết mạnh mẽ, bị Mộ Hi hành hạ ngứa ngáy tong lòng, nhưng mà, vẫn phải nhẫn nhịn chút!

      "Người đàn ông này đừng giả bộ, sắp nổ tụng rồi, tôi cảm thấy đó."

      "Là em gây ra họa, em phải phụ trách tới cùng, giúp nó hạ hỏa, nếu , tôi xé em ra."

      " uy hiết tôi, chị đây phục tùng, ha ha... Biết khó chịu ? An tâm chút, chớ nóng vội, chị đến đây."

      Nam Cung Diệu cứ vậy bị vợ của mình khi dễ, hết sức sảng khoái, cái người phụ nữ này, ở trước mặt còn dám luôn miệng kêu chị, chẳng qua chơi rất vui. Chính mình còn lớn hơn mười tuổi, lại luôn mồm tự xưng là chị, vợ thú vị.

      tiếng đồng hồ sau.

      "Má ơi! Mệt chết tôi, được." Mộ Hi đầu đầy mồ hôi nằm người Nam Cung Diệu.

      "Chị được sao?" Nam Cung Diệu đắc ý hỏi Mộ Hi, kỳ , nha đầu này đúng là lợi hại, mình cưỡi ngựa gần tiếng đồng hồ.

      "..." Mộ Hi , thở hồng hộc.

      "Vẫn là để chồng em thôi!" Nam Cung Diệu xoay người áp chế Mộ Hi dưới thân...

      Sáng sớm hôm sau.

      "Mẹ, mẹ còn chưa chịu rời giường sao?" Nam Nam đứng ở trước giường lắc lắc cánh tay Mộ Hi.

      "Biết rồi, buồn ngủ quá, cho mẹ ngủ lát thôi!" Mộ Hi lười biếng .

      "Mặt trời muốn phơi mông rồi, cha chạy bộ, lập tức trở lại!"

      "Thực bội phục , còn chạy bộ, ngày hôm qua thiếu chút nữa khiến người ta mệt chết!" Mộ Hi mơ mơ màng màng càu nhàu, chẳng biết rằng Nam Cung Diệu đứng ở cửa, làm hành động xuỵt, ý bảo Nam Nam đừng cho mẹ biết đến.

      "Sao mẹ lại mệt mỏi như vậy? Chẳng lẽ ngủ cũng mệt mỏi sao?" Nam Nam khó hiểu.

      " có, đều là cha con chịu ngủ yên!"

      "Mẹ, người làm sao vậy? Có rất nhiều vết hồng hồng, là bị côn trùng cắn sao?" Nam Nam thấy vết hôn người Mộ Hi, tò mò hỏi.

      "A - - a, là, là bị cắn." Mộ Hi vốn mơ màng bỗng nhiên tỉnh táo, ngồi dậy nhìn ấn ký người mình, vẻ mặt khỏi hồng hồng, người đàn ông này là quá đáng, như này dám nhìn ai chứ? người lại có rất nhiều dâu tây.

      "Mấy con côn trùng đáng ghét căn nhiều như vậy!"

      "Ở đây còn có này mẹ, đến ngực sữa của Nam Nam cũng có, côn trùng xấu, bắt nạt tiểu bạch thỏ của Nam Nam."

      Nam Nam nhấc áo Mộ Hi lên để kiểm tra, ai ngờ vừa nhấc áo lên thấy ngực đều là vết hôn, da thịt trắng nõn đều là vết hôn hồng hồng, mà ở trong mắt của Nam Cung Diệu lại rất gợi cảm.

      Nam Cung Diệu khỏi nở nụ cười, tới chỗ mẹ con Mộ Hi.

      "Cha, cha xem người mẹ bị côn trùng cắn này, rất nhiều, ồ - - cha cũng có, ở chỗ này." Nam Nam phát cổ của cha cũng có.

      "Ở chỗ nào? Mẹ xem chút." Mộ Hi tò mò nhảy xuống giường, chân như đứa trẻ.

      " đúng là có a, công bằng, công bằng, ha ha..."

      Mộ Hi nhìn thấy vết hôn cổ Nam Cung Diệu, nở nụ cười ha ha, cuối cùng bản thân cũng có thua thiệt, chỉ có mất mặt, còn có người làm bạn .

      "Khụ khụ... Mấy giờ rồi còn chưa chịu rời giường, Nam Nam, chúng ta ăn nào."

      Nam Cung Diệu ôm Nam Nam xuống lầu, khóe miệng cười xấu hổ, là người hơn ba mươi tuổi, lại lần đầu tiên có vết dâu tây, căn bản là trước kia có người phụ nữ nào dám cắn , có nghĩ đến cái vợ này ác như vậy, lưu lại rất nhiều vết hôn, tại sao lúc ấy có cảm thấy dùng sức chứ?

      Thấy Nam Cung Diệu cười xấu hổ tiếng, Mộ Hi mừng thầm, hừ! Cái gì mà tà ma? phải cũng bị ăn sạch sao.

      Nam Cung Diệu ôm Nam Nam xuống lầu, chính mình lại về phòng, nhìn thấy Mộ Hi như con mèo lười biếng giường, lại bò lên giường, cặp mắt sáng ngời như sao trời rất động lòng người, cổ áo đồ ngủ rất rộng, lộ ra hai vai trắng mịn, da thịt nhẵn nhụi lộ ra mấy dấu xanh tím, nhất là vết hôn ngực vô cùng gợi cảm.

      Nhìn thấy Mộ Hi dịu dàng, còn có vóc dáng mê người, đôi mắt Nam Cung Diệu trầm xuống, lấy từ trong tủ quần áo bộ cao cổ tới trước mặt Mộ Hi, nhất thời mê muội động tình đưa tay véo gò má
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 99: Mộ Hi bị hoài nghi tác phong có vấn đề

      "Em đói bụng, chồng." Mộ Hi làm nũng , Nam Cung Diệu nhìn đau lòng trận, người phụ nữ ngốc này vậy mà sinh cho đứa con trai thông minh như vậy, người có công.

      ", vợ, con trai, chúng ta ăn bữa tiệc lớn." Nam Cung Diệu ôm Nam Nam về phía trước, Mộ Hi bị hành động của Nam Cung Diệu làm cho mơ hồ, ngẩng đầu nhìn bầu trời, mặt trời hôm nay mọc hướng nào? đúng, người đàn ông này vui vẻ như vậy, vẫn luôn cười ngây ngô.

      "Người phụ nữ phiền phức mau."

      "Người phụ nữ phiền phức mau."

      Cha con hai người lại đồng thời kêu lên.

      "Được, các người liên minh, tôi mặc kệ, ôm con trai, phải cõng tôi, nếu tôi liền !" Mộ Hi làm nũng , đứng bất động tại chỗ, dáng vẻ chuẩn bị kháng chiến đến cùng.

      Quả nhiên Nam Cung Diệu quay trở lại, thân thể nửa ngồi, ý bảo Mộ Hi lên, cứ như vậy phía trước ôm con trai, đằng sau cõng vợ.

      "Cha , thân là người đàn ông, con rất đồng cảm với cha nha, lúc trước cha là làm sao người phụ nữ phiền phức Mộ Hi này vậy?" Nam Nam nhìn Nam Cung Diệu , ý đều là đàn ông, quan tâm chút.

      "Này? Nam Cung Tư Nam, được như vậy, có cha quên mẹ, thằng nhóc có lương tâm." Mộ Hi oán hận ở phía sau.

      "Mẹ, cha rất mệt nha." Nam Nam vô tội .

      "Vóc dáng cha con lớn như vậy chẳng lẽ để trang trí sao? Liền để cha con cõng, liền để cha con cõng, cứ xuống, tức chết hai người đàn ông lớn các người." Mộ Hi dùng sức ôm cổ Nam Cung Diệu, nhìn thấy cổ còn có vết dâu tây của mình, trong lòng vui thích.

      "Mẹ đạo lý." Nam Nam đau lòng cho cha.

      "Đàn ông đau lòng cho lão đàn ông rồi." Mộ Hi cười ha ha.

      "Ai là lão đàn ông? Em gặp qua lão đàn ông lợi hại như vậy sao? Còn có, đêm qua là ai cầu xin tha thứ, là ai sáng sớm hôm nay còn la hét chân đau xuống được giường."

      "Câm miệng, gần con trai được phép bậy, tôi đó là mệt mỏi chân đau, chẳng lẽ biết tôi làm sao thành như vậy ư?" Mộ Hi làm vẻ mặt biết còn cố hỏi.

      "Được rồi, hai người cần đóng kịch, phải là hai người làm việc mệt mỏi sao? Người lớn thực dối trá!" Lời Nam Nam hù dọa Mộ Hi xém chút nhảy từ người Nam Cung Diệu xuống.

      "Ai với con?" Mộ Hi chất vấn Nam Nam, phòng ngủ của bọn họ cách rất xa phòng ngủ của Nam Nam, hẳn là nghe thấy động tĩnh chứ?

      " ti vi đều như vậy, hôn hôn, sờ sờ!" Nam Nam cho là đúng .

      "Tiểu quỷ, về sau cấm con xem ti vi, dạy hư trẻ con!" Cà người Mộ Hi và Nam Cung Diệu đều ra mồ hôi lạnh, nếu như hành động vĩ đại của bọn họ bị con trai nhìn thấy vậy thảm, may là xem ti vi.

      Rất nhanh, thời gian nghỉ kết hôn của Mộ Hi kết thúc.

      "Mẹ, nhanh lên chút nha, làm bị muộn rồi nha." Nam Nam nằm người Mộ Hi, bàn tay bé chống đỡ lớn tiếng , Nam Cung Diệu ở bên rửa mặt.

      "Nam Nam trước kia mẹ làm đều thế này phải ? Vểnh cái mông lên ngủ ngon." Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi ngủ đáng .

      "Đúng vậy, tiểu thư Mộ Hi mỗi ngày đều dậy nổi, con chính là đồng hồ báo thức của mẹ Mộ Hi nha." Nam Nam vẻ mặt vô tội .

      "Cái gì? làm? Muộn, muộn." Mộ Hi chạy đến buồng vệ sinh.

      "Thực hiểu nổi người phụ nữ ngốc này suy nghĩ gì? Chồng có tiền như vậy, còn phải ra ngoài liều mạng! Người phụ nữ lười như vậy, rột cuộc làm như thế nào?" Nam Nam bất đắc dĩ , đến trước mặt Nam Cung Diệu.

      "Mộ Hi phải còn chưa biết công ty là của cha chứ!" Nam Nam hỏi Nam Cung Diệu.

      "Bảo bối, làm sao mà con biết được?" Nam Cung Diệu tò mò hỏi.

      "Tất cả mọi thứ của mẹ con đều như lòng bàn tay, mẹ rất đẹp nha, Nam Cung Diệu tiên sinh cha phải đối tốt với mẹ nha, trước kia nhiệm vụ này là của con, tại nhiệm vụ này là của cha, bản thân vinh quang về hưu nha." Nam Nam buông bàn tay , bĩu môi, ra ngoài.

      Lời Nam Nam nhắc nhở , đúng vậy, vợ của mình mới 24 tuổi, còn rất trẻ, nhất là vóc người rất quyến rũ, những người đàn ông kia liền thích phụ nữ nhiều thịt.

      ****

      Khách sạn Hân Duyệt, công ty của Mộ Hi.

      "Quản lý, tôi tới làm, mời các người ăn bánh kẹo cưới, đến đây ..." Mộ Hi mời mọi người ăn bánh kẹo cưới.

      "Mộ Hi, kết hôn nhất định mệt chết , hôm nay phòng khách quen trước là được rồi, cần phải làm gì."

      Quản lý cung kính với Mộ Hi, Mộ Hi cảm giác rất kỳ quái, vì sao quản lí tốt như vậy? Kỳ , vị quản lý này biết Mộ Hi chính là tổng giám đốc phu nhân, bởi vì tổng giám đốc cố ý dặn dò cho để lộ, cho nên ở đây chỉ có mình biết Mộ Hi là phu nhân của Nam Cung Diệu, cũng chính là này tổng giám đốc phu nhân của khách sạn, những người khác biết.

      "Cám ơn quản lý, tôi sao, làm phiền, tôi lên làm đây." Phòng khách ở lầu, Mộ Hi lên lầu, quản lý căng thẳng lau mồ hôi, hiểu có tiền như vậy còn ra ngoài làm việc? Chẳng lẽ Mộ Hi biết đây là khách sạn của chồng? Hai vợ chồng chơi trò gì vậy?

      Mộ Hi vào phòng khách, tất cả mọi người bận, đồng nghiệp ghen tị được đãi ngộ tốt, mỗi ngày có thể tan làm sớm, còn có thời gian nghỉ kết hôn dài như vậy! công bằng!

      "Chao ôi, đây phải là dâu sao? Nghỉ ngơi đủ rồi, còn biết trở lại! Nghe gả cho người có tiền, biết còn tưởng rằng là tổng giám đốc của chúng ta kia, mỗi ngày còn có thể tan làm sớm." Các đồng nghiệp châm chọc khiêu khích, Mộ Hi để ý, bắt đầu làm việc.

      "Mộ Hi, đem cái này đến phòng giặt đồ, còn có ga giường kia đưa đến phòng 532 ..."

      "Mộ Hi, phòng 378 cần phục vụ, nhanh ..."

      "Mộ Hi, thảm bẩn, nhanh rửa sạch, còn có..."

      Ngày hôm nay Mộ Hi mệt mỏi, chạy tới chạy lui, làm cái này, làm cái kia, bận đến đầu óc choáng váng, ngày buồn bực, đây là trêu ai ghẹo ai!

      Tóm lại bị hành hạ cả
      [​IMG]
      Halinh0814 thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 100: Cha ruột của nó là tôi

      Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Nam Cung, Nam Cung Diệu sầm mặt, vẻ mặt hết sức khủng bố, là ai? Dám ở địa bàn của giở trò, còn chụp trộm trong khách sạn của , khiến tức giận hơn là dang người của Mộ Hi bị phơi bày, đáng chết.

      Lãnh Đông tiến đến, dám nhìn tổng giám đốc, tất cả mọi người biết người đàn ông kia là ai? Bởi vì người đàn ông trong tấm hình hết sức tập trung, vùi đầu cắn loạn trước ngực Mộ Hi, hai tay còn ôm chặt phu nhân tổng giám đốc.

      "Cậu tra xem ai đăng video lên trang web?"

      Lãnh Đông tò mò, tại sao tổng giám đốc tra người đàn ông này là ai? Còn đinh làm thế nào với Mộ Hi? Làm chuyện mất mặt như vậy, xem ra lần này phải ly hôn!

      Sau khi Mộ Hi rời giường, thấy con trai chuyên chú xem cái gì máy tính? cũng để ý tới nó, đứa con trai này đối với máy tính là thiên tài, bản thân cũng mặc cảm, Mộ Hi vào nhà tắm.

      Chỉ chốc lát sau, Nam Cung Diệu trở lại, thấy Mộ Hi mặc đồ ngủ, biết mới ngủ dậy.

      "Con trai, là mẹ gọi con dậy sao?"

      "Ừm." Nam Nam vẫn chuyên tâm nhìn vào máy tính, con mắt chớp chớp, giống như suy tư.

      Nam Cung Diệu sang bên, mở quỹ bảo hiểm ra, chuyện này nhất định phải dựa vào tiền đối phó.

      Chỉ chốc lát sau, Lãnh Đông gọi điện thoại tới.

      "Diệu tổng, mới vừa rồi, tất cả trang web đồng loạt bị nhiễm siêu virut."

      "Ừm, biết rồi." Nam Cung Diệu cúp điện thoại, xuống lầu nhìn về phía con trai, chỉ thấy Nam Nam dép, duỗi cái lưng mệt mỏi, tới phòng ăn.

      Nam Cung Diệu cũng vội vàng theo, ngồi bên, nghĩ thầm: Con {virus} này có phải là kiệt tác của Nam Nam hay , trừ nó ra còn ai lại làm như vậy? Chỉ là đây cũng phải thứ chơi của trẻ con, thể nào làm cho những trang web kia lây nhiễm virut, có thể làm được sao? Nếu quả là con trai, quá vượt trội, nó mới bốn tuổi, làm được như vậy là giúp tiết kiệm được khoản tiền.

      "Cha ăn sáng sao?" Nam Nam điềm nhiên như ăn sáng .

      "Con trai, vừa rồi con làm gì vậy?"

      "Chơi trò chơi." Nam Nam lạnh lùng trả lời, đôi mắt chớp nhìn thức ăn ở bàn.

      "Ừm, ăn nhiều chút." Nam Cung Diệu hiểu ý cười, biết con trai , thằng nhóc thúi biết che đậy cho mẹ của nó, xem ra nó nhìn thấy video hôm nay, là xấu hổ, đứa trẻ còn như vậy mà đối mặt với những chuyện này, Nam Nam cố ý giấu giếm , xem ra nó nhận ra người trong tâm hình là , Nam Nam nhìn Mộ Hi thế nào? Mẹ mình cùng người khác như vậy, trong lòng nó nghĩ sao?

      Mộ Hi tắm rửa ra, thấy cha con hai người dùng bữa sáng.

      "Ồ? Ông xã à, phải làm sao? Tại sao lúc này vẫn còn ở đây?"

      Mộ Hi tò mò hỏi, Nam Nam ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của Nam Cung Diệu, rốt cuộc cha có biết chuyện video hôm nay hay , buổi sáng Nam Nam nhìn thấy thứ đó, liền bắt đầu bận rộn, nhưng mà muốn rất nhiều trang web đồng thời bị nhiễm virut, dễ dàng, cho nên nó bận cả buổi sáng mới đối phó được, hy vọng cha nhìn thấy video!

      Nam Nam có phát vẻ mặt cha mình có gì ổn, nó ngẩng đầu nhìn mẹ cười, biểu cảm mặt biết làm sao, người phụ nữ ngốc này, tại sao có thể làm chuyện như vậy? Còn để chính mình giải quyết cho mẹ, nếu mọi chuyện rất phiền toái!

      "Người phụ nữ ngốc, mau đến ăn sáng."

      Nam Nam giống hư người lớn tiếp đón Mộ Hi ngồi xuống, kỳ , Mộ Hi sớm hình thành thói quen, khi Nam Nam hai tuổi, cũng bắt đầu gọi tên của , theo tuổi lớn lên, cũng chính là năm sau, Nam Nam ba tuổi bắt đầu thông minh thường xuyên chê mẹ nó ngốc, cho nên thỉnh thoảng cũng gọi Mộ Hi là ngươi phụ nữ ngốc. !dien!dan!le!quy!don-Mèo Hoang

      "Ừm, mẹ thực đói bụng." Mộ Hi ngồi ở bên cạnh con trai bắt đầu ăn sáng, hoàn toàn có phát ánh mắt hai người trước mặt có gì khác thường.

      "Người phụ nữ ngốc, về sau Nam Nam ngủ cùng mẹ, mẹ có biết mẹ phiền !" Nam Nam oán trách , giọng biểu hết sức tự nhiên.

      "Mẹ có sao? Ông xã, em rất phiền sao?" Mộ Hi khó hiểu.

      "Đương nhiên là có, vẫn là Nam Nam ngủ mình ngon hơn, cần nghe thấy tiếng mẹ ngáy, lúc trời tối bị mẹ làm ầm ĩ!"

      "Là sao, tại sao mẹ biết mình ngáy ngủ nhỉ, ông xã có nghe thấy em ngáy ngủ ?" Mộ Hi nghiêm trang hỏi Nam Cung Diệu.

      "Đúng là có." Nam Cung Diệu rất phối hợp trả lời Nam Nam, kỳ Mộ Hi trừ tư thế ngủ được đẹp lắm, cũng ngáy ngủ, con trai chỉ là kiếm cớ, cho nên ngáy ngủ!

      "A, bảo bối, mẹ ầm ĩ đến con." Mộ Hi đau lòng xoa đầu Nam Nam .

      "Còn có, bắt đầu từ hôm nay, cách mỗi tiếng đồng hồ mẹ phải gọi cú điện thoại cho Nam Nam, báo cáo tình hình gần đây của mẹ, nhất định đấy." Giọng Nam Nam mang ra lệnh

      Nam
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :