1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: Chỗ mát mẻ ở kia

      Mộ Hi hít sâu hơi, thẳng sống lưng lên, lạnh lùng nhìn Nam Cung Diệu, nhịn xuống xúc động muốn vung quyền đánh người, dám coi là phụ nữ tùy tiện, động tác vừa rồi ràng chính là gây hấn với , ta chỉ cuồng tự kỷ mà còn lạnh lùng nhìn người, hôm nay để cho ta nhận thức được cái mùi vị bị người khác lạnh lùng nhìn là như thế nào.

      Nam Cung Diệu nhận được ánh mắt lạnh lùng của , đáng ghét, lại khiêu chiến chịu đựng của mình, đôi mắt chim ưng căm tức nhìn người con trước mắt.

      Đúng lúc này, thanh vang dội và có chứa sắc thái vang lên, cái thanh này hết sức đặc biệt, ngày đó phỏng vấn cũng là cái thanh, quật cường, tự tin, chứa lực sát thương nhất định, nhưng là những thứ này đối với Nam Cung Diệu mà đều là gãi ngứa.

      "Tổng giám đốc, tôi là thư ký của , phải phụ nữ của , hơn nữa phụ nữ tầm thường như tôi cũng lọt vào mắt đúng ?"

      mặt Nam Cung Diệu dần dần lên tức giận, lông mày lạnh nhạt khẽ hướng về phía trước khiêu khích, từng bước từng bước về phía Mộ Hi, kỳ sai, rất tầm thường, nhưng là có phụ nữ dám chống lại , cũng muốn nhìn chút người phụ nữ này đến cùng có phải phụ nữ hay .

      " xong rồi?"

      Mộ Hi nhìn thấy đến, thân thể cứng đờ tại đó cũng nhúc nhích, chân có chút nhũn ra, cứ như vậy nhìn đến. Lực sát thương ban nãy, miễn dịch với , người này phải là người, chính là ma trong truyền thuyết, lần này thảm rồi!

      Nam Cung Diệu đứng trước mặt , tay bóp lấy cằm của , ép buộc nhìn mình, cái mắt kính này dày khiến rất khó chịu, muốn đưa tay lấy xuống, nhưng lại bị tên tiểu nhân này giành trước bước.

      "Chờ chút, tổng giám đốc, vì cái gì mà thích bóp cằm người ta như vậy? Rất đau." Mộ Hi hy vọng có thể phát tán chú ý của , đừng tháo mắt kính của .

      Nam Cung Diệu để ý đến chút tài mọn của , đưa tay tháo mắt kính của xuống, ngờ lại chứng kiến đôi mắt trong veo như nước hoảng hốt lo sợ, tâm Nam Cung Diệu cứng lại, vốn chỉ là muốn bày trò đùa giỡn trị người con đáng ghét này, bộ dáng tầm thường còn chưa tính, lại còn lải nhải như vậy, thể chịu được nhất chính là mình bị phụ nữ bình thường như vậy từ chối.

      Càng nghĩ tới chính là dưới mắt kính dày lại cất giấu đôi mắt đẹp như vậy, thời gian dường như đứng im, bốn mắt nhìn nhau, ngắm nhìn lẫn nhau, Mộ Hi phục hồi tinh thần lại, vội vàng nhắm mắt lại, giả bộ bị cận.

      "Tổng giám đốc, tôi van trả mắt kính cho tôi, tôi nhìn thấy được." Mộ Hi biết xảy ra chuyện, bắt đầu từ mười tám tuổi, mẹ liền vì chọn cái vẻ người lớn này đưa mắt kính cho , chưa đến lúc kết hôn được phép ở bên ngoài tháo xuống, trong nhà ngoại lệ, hiểu ý tứ của mẹ, bởi vì trong nhà có đàn ông, cho nên cái này gọi là tự vê.

      Nam Cung Diệu hoàn toàn bị người con trước mắt khơi gợi lên hứng thú, cúi người muốn hôn lên môi , Mộ Hi nghiêng đầu, tránh thoát kiếp, nhưng miệng lại rơi vào bên tai , "Đây là tự tìm lấy."

      Nghe thấy tổng giám đốc như vậy, Mộ Hi khó hiểu, chính mình nhớ có câu dẫn nha!

      "Chờ chút, tổng giám đốc hình như là hiểu lầm, chẳng lẽ tôi khiến hiểu lầm việc, có nha."

      " muốn đuổi phụ nữ của tôi , chẳng lẽ có cảm giác với tôi."

      ", cho rằng là bánh bao thơm, người đàn bà nào cũng muốn đoạt lấy , muốn tự kỷ cũng nên tự kỷ như vậy." ra biết chuyện vừa rồi, vì vậy Mộ Hi dùng sức đẩy cách xa mình, cuồng tự kỷ đáng ghét, chưa có người sỉ nhục người khác như vậy.

      "Vì cái gì giống với bọn họ, bọn họ ước gì tôi quấy nhiễu bọn họ, chẳng lẽ muốn làm người phụ nữ của tôi?"

      Nam Cung Diệu tà mị nhìn tên tiểu nhân trước mắt, rất bình thường, nhưng lại làm tổn thương lòng tự trọng của , người phụ nữ bình thường như vậy lại khinh thường người tuấn mỹ như , khiến cho rất khó chịu, phụ nữ nhìn thấy đều là ánh mắt ái mộ, mà lại làm như thấy, lòng tự trọng nho bị đả kích.

      "Làm phụ nữ của ? tôi làm quỷ đầu lớn của đó, nhiều phụ nữ như vậy, còn chưa đủ hả? tránh ra, chỗ mát mẻ ở kia."

      Mộ Hi như con báo xù lông, bất cứ giá nào vứt bỏ công việc , cũng thể bị áp bức và lăng nhục. Nam Cung Diệu rất bất ngờ với phản ứng của , mặt bắt đầu trở nên vặn vẹo.
      Last edited by a moderator: 23/11/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8: Mất nụ hôn đầu tiên, tôi cắn chết

      Hai tay dùng sức cố định mặt , hung hăng hôn lên môi , chưa từng có nào dám chống lại , cũng chưa từng có người nào dám chuyện như vậy với .

      "A - - dám cắn tôi." Mộ Hi thể phản kháng, vì vậy hung hăng cắn ngụm.

      "Bốp - - "

      cái tát mạnh mẽ vung lên mặt Mộ Hi, kẹp tóc của cũng theo chấn động mà bị đánh rớt, đầu tóc dài ngang vai thuận thế phân tán rũ xuống, nhất thời có vẻ điềm đạm đáng , đôi mắt xinh đẹp tràn ngập nước mắt, nhưng vẫn chứa đầy phẫn nộ, mặt Bạch Hi ra dấu tay hồng hồng.

      " vô liên sỉ, là đồ lưu manh, đồ khốn kiếp, cuồng tự kỷ biết xấu hổ." Mộ Hi khóc lóc, trong miệng ngừng mắng chửi.

      Nam Cung Diệu sững sờ, hóa ra đây mới là bộ mặt của , cái từ xinh đẹp này so ra còn kém , tất cả từ ngữ xinh đẹp đều cách nào hình dung được gương mặt này, mặc dù phẫn nộ, nhưng mất sắc đẹp, khiến Nam Cung Diệu cảm thấy mười phần mùi vị, gương mặt mỹ lệ như vậy lại dám cắn người, lúc này nhìn kỹ lại giống như con nhím nổi giận, chân thực bảo vệ kẻ địch tiến công.

      Lúc này chỉ cảm thấy chân mình như bị cái gì giẫm lên, cúi đầu nhìn xuống, hóa ra là này dùng sức dẫm lên chân , "Tôi cho hôn tôi này, tên đàn ông xấu xa, trả lại nụ hôn đầu cho tôi."

      Nam Cung Diệu hiểu ra, vì sao lại phản ứng lớn như vậy, hóa ra vẫn còn ngây dại.

      "Đủ rồi, này." Mộ Hi để ý tới Nam Cung Diệu có thể tiếp tục nhẫn nại hay , cũng mặc kệ là lãnh đạo của mình kiêm thần tài, vẫn ngừng chửi bới.

      "Đừng tưởng rằng có vài đồng tiền dơ bẩn rất giỏi, hừ, tên đàn ông tự đại, bà đây lạ gì, hôm nay tôi xào lên, nhớ kỹ là tôi xào con mực , tôi làm nữa."

      Mộ Hi đẩy qua bên, nhặt kính của mình đeo lên, cầm lấy kẹp tóc kẹp tóc lên, chuẩn bị rời .

      Nhưng Nam Cung Diệu bắt lấy , "Ai cho phép rời , này, nhìn xem miệng tôi chảy máu này, còn nhanh mang hộp thuốc đến đây cho tôi." Kỳ chút vết thương này tính là gì, chỉ là sợ cứ rời như vậy, vì vậy làm bộ vẻ mặt rất đau.

      "A, đau như vậy sao, chờ đấy, tôi lấy thuốc." Mộ Hi nhìn thấy máu chảy liền sợ hãi, đây chính là nhược điểm của , vì trước đây luôn nhìn thấy người ta đánh nhau, nên thể nhìn thấy máu, cho nên thấy máu là choáng, may là nhiều lắm, nếu thảm, lại phải để tên cuồng tự kỷ chế giễu.

      Lấy hòm thuốc ra, Mộ Hi dám nhìn, "Nhanh, mau, lấy ra, cầm máu ."

      " muốn để tôi tự làm? Là ai cắn tôi, nhanh bôi thuốc cho tôi."

      Mộ Hi nhìn thấy miệng chảy máu, tất cả bực bội tiêu mất nửa, vì vậy kiên trì bôi thuốc cho .

      "Này, làm như thế nào đây, rất nhiều miệng, thấy ..." Trước mắt Mộ Hi đều mờ ảo, rồi hôn mê, Nam Cung Diệu nhanh chóng đỡ lấy , để cho ngã xuống, ôm lấy eo , đặt lên ghế sofa, gọi điện thoại cho phòng cấp cứu.

      "Lập tức đến công ty tôi.

      Đối phương cảm giác được tổng giám đốc sốt ruột, vì vậy lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới.

      Nam Cung Diệu cúp điện thoại, xuất thần nhìn trước mắt, ràng lớn lên rất đẹp, vì sao phải làm chính mình giống như bà ba mươi tuổi! có ai muốn làm cho chính mình thay đổi đẹp hơn, còn - - lại đem vẻ đẹp của mình giấu , lấy diện mạo xấu xí gặp người, vì sao? Đến tới cùng như thế nào, Nam Cung Diệu đối với sinh ra nhiều hứng thú.

      Bác sĩ vào, giúp chẩn đoán bệnh, kết quả là, có bệnh say máu, còn có thân thể đủ dinh dưỡng nghiêm trọng, thêm thiếu máu, còn lại có chuyện gì.

      " ra ngoài !"

      Hóa ra là bệnh say máu, nhưng tại sao lại đủ dinh dưỡng? lấy xinh đẹp gặp người, càng phải bởi vì vóc người mà giảm cân, thấy hết sức hung dữ, có lẽ chỉ là che dấu yếu ớt của mình.

      Điện thoại vang lên, vội vã mở nghe, sợ hãi đánh thức .

      "A lô, biết rồi." Cúp điện thoại, cầm lấy áo khoác ra ngoài.

      Hóa ra là mảnh đất khu phía bắc kia, có người muốn cướp, Nam Cung Diệu cũng sớm nhìn chằm chằm mảnh đất đó, vừa rồi thủ hạ xin chỉ thị nên làm như thế nào, phát Cao Huy, vài ngày nay liên tục phái người bí mật giám thị có khả năng nhất định tạo thành uy hiếp cho , người này là kẻ giảo hoạt cẩn thận, muốn thần biết quỷ hay mua dưới con mắt , đó là điều khồn thể, lại phát đôi bên muốn phân chia, cho nên Nam Cung Diệu vội vàng bí mật chạy tới .
      Last edited: 8/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9 Rượu mời uống lại thích uống rượu phạt

      Theo thủ hạ khai báo, Cao Huy muốn đàm phán cùng với đối phương ở làng du lịch, cho rằng chọn địa điểm đàm phán ở làng du lịch, có ai chú ý, nhưng biết Nam Cung Diệu sớm phái người bí mật theo dõi .

      Nam Cung Diệu rời khỏi công ty, Lãnh Đông chờ ở dưới lầu, người này là tâm phúc của , cũng chính là thuộc hạ đệ nhất mãnh tướng của , Nam Cung Diệu rất trọng dụng ta.

      " Diệu, tôi phái các em mai phục tốt, đều giả trang thành du khách nằm vùng ở gần đó, chờ ngài sắp đặt."

      "Uh, trước tiên đừng hành động thiếu suy nghĩ, cậu và tôi vào trước, xem tình hình chút."

      "Vâng."

      đến làng du lịch.

      Nam Cung Diệu và Lãnh Đông vào, những em kia của đều ở bên ngoài chờ mệnh lệnh.

      Trước đó tới hỏi thăm được phòng thuê, cửa có canh gác, thân thủ của Lãnh Đông cũng phải là cái dù , thành thạo, đối phó.

      "Đợi chút, các người thể vào... A..." Người đàn ông giữ cửa bị Lãnh Đông hung hăng khống chế cổ tay, đứng thẳng lên được, đau đến nhe răng nhếch miệng .
      "Ai cho các người vào, cút, tại sao là, là các người?" didnleqydn

      Cao Huy vừa nhìn thấy người đến là Nam Cung Diệu sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, nghĩ tới kế hoạch kín đáo như vậy, vẫn bị bọn họ phát , trong lòng bắt đầu hốt hoảng, cẩn thận suy nghĩ, hai người bọn họ tới rồi, dù sao giấy tờ mua bán đất tới tay, ta có thể làm gì, chẳng lẽ còn dám đoạt.

      Nhìn xung quanh chút, nghĩ thầm: em của mình đều ở bên ngoài, cùng lắm liều mạng cùng , ma chó má gì? Hừ! Hôm nay bố mày liền tiêu diệt mày, về sau bố mày chính là trong ông trời của chỗ này.

      "Là tôi, Cao tổng thể nhận ra chứ! Tôi liên tục giữ lại mặt mũi cho , là cần. Hôm nay cho hai con đường lựa chọn, thứ nhất: Tất nhiên giấy tờ để lại, ngoan ngoãn cút , về sau mảnh đất này là của tôi. Thứ hai: Là hôm nay tôi và chỉ có người có thể ra ngoài."

      "Ha ha... ma? Mày cho rằng nơi này là nhà mày, làng du lịch này là địa bàn của bố mày, muốn uy hiếp tao, hừ - - hừ, hôm nay bố mày liền khiến mày có đến mà có về, từ đó cũng ma chó má gì nữa."

      Cao Huy nháy mắt ra hiệu, ý là động thủ, thời điểm nghìn cân treo sợi tóc này.

      Lãnh Đông trong tay mang theo cái thùng rác biết từ đâu tới, thẳng phóng về phía Cao Huy.

      Khí thế hung hăng của ta, giống như tê giác kiêu ngạo chạy băng băng, còn ra tay cũng đánh bay nhiều người, thuộc hạ của Cao Huy sinh lòng e sợ sợ, sợ tới mức liên tiếp lui về phía sau và tránh né, bọn họ tránh ra vừa vặn tạo cho Lãnh Đông lối , ta trở ngại trực tiếp vọt tới trước mặt Cao Huy, thùng rác trong tay giơ cao lên liền đập xuống Cao Huy, lập tức máu chảy đầy mặt, đây chính là thùng rác inox, nếu như lại dùng chút lực, chỉ sợ là đầu nở hoa. Lúc này tất cả mọi người đều choáng váng.

      Cao Huy vừa rồi còn hết sức lên mặt nạt người, chứng kiến điệu bộ này sợ đến mức quên tránh, biết người đến chính là thuộc hạ đệ nhất mãnh tướng của Nam Cung Diệu - Lãnh Đông, cũng là thuộc hạ ác ma ma đầu giết người chớp mắt, đợi hai bên đánh nhau, tâm hoảng sợ, ngồi chồm hổm mặt đất, máu tươi che kín tầm mắt của , chỉ thấy Lãnh Đông giơ thùng rác lên còn muốn đập tiếp. didnleqydn

      " Diệu tha mạng, Diệu tha mạng, Diệu tha mạng..."

      Cao Huy liều mạng cầu cứu, hy vọng có thể giữ lại con đường sống.

      "Lãnh Đông."

      Nam Cung Diệu kêu tiếng, Lãnh Đông dừng tay, thùng rác inox nặng nề rơi mặt đất, ánh lửa văng khắp nơi, sàn nhà bằng gạch mặt đất bị đánh trúng vỡ nát, có thể thấy được sức lực của Lãnh Đông có bao nhiêu, hù dọa Cao Huy tiểu ra quần.

      "Hừ - - mẹ kiếp, rượu mời uống lại thích uống rượu phạt."

      Lãnh Đông mắng câu, sau đó trở về bên cạnh đứng sau Nam Cung Diệu.

      "Có lời gì cứ !" Cao Huy sợ đến mức run rẩy lời.

      Vẻ mặt Nam Cung Diệu chút thay đổi nhìn Cao Huy, trong tay còn đùa nghịch cái nhẫn to kia, chậm rãi từ từ về phía , ngồi xổm người xuống, dùng tay lau tý máu đầu Cao Huy, nhìn chút, sau đó lại lau lau ngón tay dính máu người Cao Huy, đứng dậy, vừa muốn nghiêng đầu, ai ngờ đột nhiên giơ chân lên dùng sức đá Cao Huy, chỉ thấy Cao Huy ngay sau đó bay ra xa hơn ba thước, thân thể nặng nề đụng vào tường, nếu như có tường cản trở, chỉ sợ còn xa hơn, đến lúc đó miệng Cao Huy hoàn toàn ói ra máu, răng trong miệng còn rơi vài cái.

      "Đều cầm ! Đều cầm ! Giấy tờ mua bán đất ở chỗ này, ở chỗ này."

      Cao Huy run rẩy đứng lên, chỉ hy vọng bọn họ nhanh rời , mới có thể an toàn, nếu tính mạng mình khó giữ được.

      "Mẹ kiếp, sớm lấy ra phải xong rồi sao!" Lãnh Đông tới, nhận lấy, đưa cho Nam Cung Diệu.

      "Chúng ta ."
      Last edited: 8/12/15

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 10: Diễn viên phong hát Cửu Châu thần bí

      Nam Cung Diệu cùng Lãnh Đông rời khỏi, Cao Huy mới thở phào nhõm.

      Bọn họ trở vào trong xe, " Diệu, nghĩ tới hôm nay lại thắng lợi lớn."

      "Chỉ là thắng , tính là gì."

      "Mặc kệ như thế nào, cuối cùng có thể đánh đánh bại kiêu căng của họ, đây chính là kết quả đắc tội chúng ta."

      "Ha ha!" Nam Cung Diệu nở nụ cười , đúng lúc này, điện thoại của vang lên.

      "Tổng giám đốc, thư ký Mộ vừa rồi tìm tôi, muốn từ chức, hơn nữa viết xong thư từ chức."

      " cho phép."

      Nam Cung Diệu cúp điện thoại, nụ cười mặt biến mất.

      " Diệu, miệng của sao vậy?" Lãnh Đông nằm mơ cũng nghĩ tới là bị phụ nữ cắn, ta chỉ xuất phát từ quan tâm, vẫn hỏi, khả năng lớn, đương nhiên là có bao nhiêu người có thể làm hại được đến , vì bản lĩnh của Nam Cung Diệu liên tục ta.

      "Là bị phụ nữ cắn ."

      "A - - ha ha ha... ra là đại ca cũng có lúc bị phụ nữ cắn, xem ra đại ca gặp phải quả ớt cay."
      "Là, vô cùng cay."

      Nửa giờ sau Nam Cung Diệu vào công ty, nghĩ tới lại thấy thứ nên thấy, nghe được thứ nên nghe. Chỉ thấy chuyện trong góc, bởi vì quá nhập tâm, cho nên có phát Nam Cung Diệu ở bên.

      "Tĩnh Sơ quý, làm sao bây giờ? Mình cùng tổng giám đốc ma quỷ kia hợp bát tự, ngày đầu tiên làm mà đắc tội ta, mình muốn từ chức, nhưng quản lý Lưu là muốn mình bồi thường gấp đôi tiền phá hợp đồng, đây phải là bóc lột người nghèo sao!"

      "Đồ ngốc sao phải từ chức? Cái chức thư ký này vốn có rất nhiều người nhìn chằm chằm, hơn nữa cậu nhất định có thể làm đến tháng sau, bởi vì tổng giám đốc thường xuyên đổi thư ký, cậu phải suy nghĩ kỹ, tiền lương là năm vạn, cậu ngốc sao? nữa, mình còn bận rộn nhiều việc, tạm biệt."

      Vân Tĩnh Sơ này chính là chị em tốt của Mộ Hi, cũng làm việc ở tập đoàn Nam Cung, làm việc dưới tầng Mộ Hi, về công về tư cũng hy vọng Mộ Hi từ chức.

      Mộ Hi bất đắc dĩ cúp điện thoại, cúi gằm mặt xoay người lại, nhìn thấy cái chân to, cho rằng nhìn thấy quỷ.

      "A quỷ - -" Mộ Hi kêu to, đây chính là phạm vào đại kỵ của Nam Cung Diệu, phiền nhất là phụ nữ kêu to.

      nghĩ tới Nam Cung Diệu còn chưa kịp nổi đóa, lại khiến chen trước.

      ", tại sao lại nghe trộm người ta chuyện điện thoại, và lại đường đường là đại tổng giám đốc, biết xấu hổ hay sao."

      "Mới vừa rồi là ai tôi là tổng giám đốc ma quỷ, còn tôi bóc lột người nghèo. to gan, theo tôi."

      " đâu?"

      "Bây giờ là giờ làm việc, làm đúng công việc, chẳng lẽ muốn bị khai trừ, nhưng mà phải bồi thường gấp đôi, khoản số lượng ."

      Nam Cung Diệu xong rời , Mộ Hi vừa thấy khẩn trương theo, đương nhiên vẫn nỡ bỏ năm vạn kia.

      Mộ Hi cho rằng Nam Cung Diệu trở lại phòng làm việc trừng phạt , nghĩ tới cũng gì, cuối cùng trái tim thấp thỏm cũng được hạ xuống, tháng là năm vạn? Vượt qua thu nhập năm của mẹ rồi, nếu như có thể tiếp tục làm việc, về sau khiến mẹ vất vả như thế, đem tiệm may đóng cửa, Mộ Hi vừa vừa tính toán việc cho mình.

      Em Mộ Đồng từ kiểm tra máu có vấn đề, tên y học là: Cầu khuẩn gram dương*, bệnh này khiến thần sắc xanh xao dễ dàng bị choáng, cho nên mỗi tháng đều phải chuyền chất kháng sinh đắt đỏ.
      (*) Lên mạng tra cứu bệnh nhé

      Mộ Hi tính toán nếu như có thể giữ được công việc này, có thể phải lo lắng vì tiền, còn có thể mang em tới bệnh viện tốt nhất khám bệnh, có lẽ chính mình cũng có thể từ chối làm việc lại phòng hát Cửu Châu, mặc dù chỉ làm buổi tối cuối tuần, thu nhập cũng rất cao, nhưng lại thích hoàn cảnh công việc kia, xa hoa truỵ lạc, con người phức tạp, mặc dù người bình thường tiêu phí nổi, tới đó cũng chỉ toàn nhân vật xã hội thượng lưu.

      Bốn năm, vì em , liên tục kiên trì ca hát ở lại Cửu Châu, cũng chậm rãi trở thành trụ cột trong này, đây chính là ca cảnh đứng đầu, đừng thấy ban ngày là em tầm thường, tại đó mang danh tiếng lẫy lừng 'Chim bồ câu trắng Phong Vũ', mỗi lần xuất đều là mang theo mặt nạ, đây chính là điều kiện chủ yếu kí hợp đồng, lấy diện mạo gặp người, mặc dù có ai thấy lớn lên như thế nào, nhưng người hâm mộ của đều điên cuồng mê luyến , bất kể là cuối tuần nghe hát cũng đều tới chỗ .
      Last edited by a moderator: 8/12/15

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 11:Cuồng tự kỉ, quan báo tư thù (*)
      (*): lợi dụng việc công để trả thù cá nhân.

      Mộ Hi theo Nam Cung Diệu vào phòng làm việc, Nam Cung Diệu lấy ra xấp tài liệu ném lên bàn làm việc.

      "Hôm nay sửa sang lại toàn bộ những tài liệu này , ngày mai tôi cần dùng."

      Mộ Hi vừa nhìn, nha! Cả đêm cũng làm xong a, cuồng tư thù này muốn quan báo tư thù.

      "Như thế nào? Làm xong, là ai mình phải là bình hoa, vậy chứng minh cho tôi xem chút."

      "Được."

      Mộ Hi chỉ chữ, ôm lấy tài liệu ra ngoài, phải nắm chặt thời gian, nếu làm xong, đây thể nhiều loại như vậy nha!

      Mười giờ tối, cả tầng lầu đen thui, chỉ có đèn bên cạnh bàn làm việc của Mộ Hi vẫn sáng, thân ảnh xinh xắn vùi đầu làm việc, ăn uống cũng phải hoàn thành, nếu cuồng tự kỉ nhất định tìm cơ hội trừ lương , còn có thể mất công việc này, vì em nhất định phải kiên trì.

      Mẹ Mộ Hi biết con làm thêm giờ, vì vậy gọi điện tới hỏi thăm khi nào tan ca.

      "Mẹ thân ái, mẹ và em ngủ trước , cần chờ con, con chỉ sợ phải tăng ca đến khuya!"

      "Có muốn mẹ đón con , Hi Hi?" Mẹ Mộ đau lòng hỏi.

      "Mẹ, mẹ đừng đến, thân thể em tốt, hơn nữa mình em ấy rất sợ hãi, muộn rồi, hôm nay con về, ở công ty tạm đêm, mẹ yên tâm, con bận nhiều việc, cúp trước, bai."

      Mộ Hi ở trong lòng mẹ là đứa bé hết sức hiểu chuyện, mẹ rất yên tâm, chỉ là khổ thân đứa này, còn tuổi lại phải gánh chịu đảm nhận trong nhà, mặc dù là có cửa hàng may đồ, nhưng trả tiền thuê phòng, còn dư lại có bao nhiêu, trả tiền khám bệnh cho Mộ Đồng tất cả đều là Mộ Hi cực khổ kiếm.

      Mộ Hi quả nhiên bận rộn nguyên buổi tối, cuối cùng là thức trắng đêm, mỗi bản đều sửa sang lại ngay ngắn ràng, đừng xem bình thường có chút lơ mơ, còn rất có văn hoá, ra làm việc rất nghiêm túc, cũng rất cẩn thận, ở công ty trước kia, vậy mà là nhân tài đắc lực của cấp , hàng năm đều có tiền thưởng cầm.

      Có lẽ là đứa trẻ nghèo khổ sớm lo chuyện gia đình, Mộ Hi cam tâm đảm nhận gánh nặng trong nhà, chăm sóc mẹ và em , cho nên chỉ cần là chuyện công việc đều hết sức trách nhiệm, hy vọng có thể được lãnh đạo công nhận, còn có thể lấy được khoản tiền thưởng .

      Mộ Hi chỉnh sửa xong phần cuối công việc, vừa nhìn còn có thời gian, vì vậy nằm sấp đến bàn ngủ hồi, là quá mệt mỏi, nằm xuống trong chốc lát liền vù vù tiến vào mộng đẹp.

      Nam Cung Diệu tới rất sớm, trong tay mang theo bọc thức ăn, đến bên cạnh bàn làm việc của thư ký dừng lại.

      Chứng kiến Mộ Hi ngủ say, mắt kính chạy xuống dưới mũi, khoé miệng vẫn còn chảy nước miếng, chứng kiến bộ dạng này, liền có thể tưởng tượng thực lực làm việc của cũng tạm được, người bình thường lôi thôi lếch thếch, có thể làm tốt cái gì! Thả thức ăn trong tay xuống, về phòng làm việc.

      Vào phòng làm việc, chứng kiến tài liệu bày ngay ngắn bàn làm việc, hơn nữa còn được phân loại tốt, vừa ngồi xuống mở ra nhìn, mặt Nam Cung Diệu lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đúng là xem thường tên tiểu nhân này, sửa sang lại tệ, mỗi quá trình đều ghi chép rất ràng, vừa xem hiểu ngay, làm việc hiệu quả khiến Nam Cung Diệu rất hài lòng, khỏi tăng lên phần thiện cảm với tên tiểu nhân này.

      Có đồng nghiệp tới, Mộ Hi nghe được thanh, ngẩng đầu lên, híp mắt buồn ngủ, nha nha, hơn bảy giờ.

      Đeo lại mắt kính chạy đến dưới mũi, lại theo thói quen nắm lấy gọng kính, lau nước miếng, nằm mơ ăn ở bữa tiệc lớn, thèm ăn nước miếng đều chảy ra, mới phát có bọc đồ ăn mặt bàn, cần nhìn cũng biết là thức ăn, bởi vì sớm ngửi được mùi thơm.

      "Công ty lớn đúng là công ty lớn, làm thêm giờ chỉ có tiền làm thêm giờ, hơn nữa còn quản lý bữa cơm, a a, tất cả đều là thức ăn ngon."
      Last edited: 29/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :