1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 65: Rơi vào hang sói ( thượng )

      Quả nhiên, có người đưa tới nhất ít thức ăn.

      "Mau ăn, lập tức ."

      gã đàn ông với Mộ Hi.

      " Tại sao các người bắt tôi? Muốn đưa tôi đâu?"

      Mộ Hi giọng hỏi gã đản ông đưa cơm, hy vọng mình đụng phải người tốt, thả ra, nhưng đây là thể nào !

      "Mày mẹ nó, nhảm nhiều như vậy, tóm lại lập tức biết ."

      Gã đàn ông có bất kỳ lòng thương cảm, ném thức ăn xuống rồi rời .

      Khoảng nửa tiếng sau, cửa bị mở ra lần nữa.

      "Mang ta theo, chúng ta ."

      Mộ Hi bị người dùng sợi dây thừng cột lên từ phía sau, miệng cũng bị tấm vải chặn. Lúc này cuống cuồng, thảm, tay bị trói, miệng cũng bị chặn, đến lúc đó thực có cơ hội kêu cứu mạng, có cách nào kêu!

      Mộ Hi bị người nhét trong cốp sau, xe lái rất nhanh, Mộ Hi cảm giác đường ở đây tốt, bởi vì lắc lư đến khiến hoa mắt chóng mặt, trong lòng muốn ói, nhưng miệng còn bị chặn, mẹ kiếp, buồn nôn chết, ai tới cứu ! Die$nda$nle$quy$don

      Qua lâu, Mộ Hi nghe được có thanh của sóng biển, chẳng lẽ đây là bờ biển? Bọn họ phải là muốn giết con tin chứ! Trong lòng Mộ Hi bắt đầu sợ hãi, vẫn chưa muốn chết! còn rất trẻ!

      Cốp phía sau bị mở ra, Mộ Hi bị người lôi từ bên trong ra ngoài, lúc này cảm giác mình tựa như món hàng, bị người kéo tới túm , sau khi Mộ Hi đứng vững nhìn thấy trước mắt là du thuyền thuyền xa hoa rất lớn, trong lòng thầm nghĩ, xem ra là bị người làm món hàng bán! phải vĩnh biệt ở đây sao? Bất giác rơi nước mắt, mẹ, em ...

      Mộ Hi bị đưa đến du thuyền xa hoa, bị nhốt vào căn phòng ngủ xa hoa. Mặc dù tay bị trói, nhưng chân còn có thể , nhìn thấy cửa bị đóng lại, nhanh chạy đến bên cửa sổ, hy vọng có người có thể thấy bộ dáng bây giờ, chỉ cần có người qua, thấy miệng bị chặn, báo cảnh sát .

      Đáng tiếc chính là bên ngoài căn bản có người, chẳng lẽ mình cứ như vậy rời sao! Đều là Nam Cung Diệu chết tiệt kia hại, gặp phải là xui xẻo đổ về nhà.

      Kỳ , thời điểm Mộ Hi sốt ruột muốn chạy trốn, Nam Cung Diệu dẫn người chạy tới đây, qua bí mật điều tra, cuối cùng tra ra kẻ giật dây phía sau, ra là Cao Huy, bởi vì lần trước cướp mảnh đất kia, thiếu chút nữa muốn mạng của , liên tục canh cánh trong lòng.

      Vì vậy, chạy đến Nhật Bản, bởi vì ở Nhật Bản có cha nuôi, nghe vị cha nuôi này có thế lực hắc bang khổng lồ. Hôm nay sở dĩ bắt cóc Mộ Hi, chính là vì trả thù Nam Cung Diệu, bởi vì mấy ngày hôm trước muốn giết , kết quả thất bại, vì vậy, mới nghĩ đến ra tay từ người bên cạnh . Trải qua nhiều phương diện hỏi thăm, biết Nam Cung Diệu rất nghiêm túc với Mộ Hi này, còn giữ bên người.

      Chỉ chốc lát sau, Cao Huy tới, nhìn thấy hình dáng Mộ Hi, đầu tiên là vui lên, sau đó. Die!nda!nle!quy!don

      "Nhanh lên buông ra, ai cho các người trói chặt người đẹp như vậy, ngươi xem chút khuôn mặt nhắn này bị dọa đến trắng bệch, chao ôi, đáng thương!"

      Cao Huy cố ý ra vẻ, ràng nhìn thấy Mộ Hi chật vật, trong lòng rất vui vẻ, còn giả tâm giả ý.

      Mộ Hi bị người cởi trói, Cao Huy lúc này mới nghiêm túc thấy ngũ quan của , miệng vừa bị nhét vải, cho nên nhìn bình thường, nhưng bây giờ xem ra con nhóc này vẫn có chút sắc đẹp.

      Cao Huy vào lấy tay dùng sức nhéo nhéo mặt Mộ Hi.

      "Xem chút làn da trắng, non mềm, bóp cái cũng ra xuất nước, khó trách Nam Cung Diệu thích, hôm nay lão tử cũng nếm thử vị như thế nào."

      Cao Huy chảy nước dãi , ý bảo thuộc hạ ra ngoài.

      "Đợi chút, tôi biết ông là ai? Nhưng tôi cho ông biết, các người bắt lầm người rồi, tôi và Nam Cung Diệu có bất cứ quan hệ nào, xin thả tôi về ?"
      Last edited: 17/2/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 66: Rơi vào hang sói ( hạ )

      Mặc dù Mộ Hi lời , nhưng mà thế nào chính mình cũng đều cảm thấy tin được! Chớ chi là người đàn ông này.

      " láo, phải là phụ nữ của ta? Vậy vì sao ta nhảy xe đánh lạc hướng những sát thủ kia, chẳng lẽ hiểu ta là vì cứu , tôi thấy kỳ lạ, yên lành tại sao ta lại nhảy xe, đây phải vào đường chết hay sao? nghĩ tới mệnh ta cứng như vậy, thế nhưng để cho ta chạy thoát, còn giết chết hai người của tôi."

      Cao Huy tức giận đến nghiến răng, bên cha nuôi biết, bởi vì chết hai người của cha nuôi, cho nên ta vẫn còn có chút khó xử, sợ cha nuôi trách cứ.

      Mộ Hi nghe ta Nam Cung Diệu giết người, sợ tới mức mặt trắng bệch, hóa ra tà ma trong lời đồn là , lòng dạ độc ác, giết vô số người, nghĩ lại bình thường lúc nào cũng cùng đấu võ mồm, tại mình còn sống được vô cùng may mắn.

      Cao Huy vẫn nheo mắt nhìn vẻ mặt Mộ Hi.

      "Hôm nay do đến thay ta hầu hạ tôi, ha ha... Rất trắng, nhìn thấy mà ghiền, đến đây ."

      " được tới đây, nếu tôi khách khí."

      Mộ Hi làm ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến, bây giờ thực hối hận tập môn võ nào đó, tối thiểu bây giờ lấy ra bảo vệ chính mình. Chao ôi! Bây giờ nghĩ tới thứ này quá muộn!

      " khách khí? Tôi lại thích khách khí, đến đây , cùng Nam Cung Diệu chơi như thế nào, cùng với tôi chơi như thế đó, chừng làm tôi cao hứng thả trở về."

      Mộ Hi cũng tin loại người này .

      "A - - "

      Cao Huy đưa tay xé áo Mộ Hi, lộ ra làn da trắng nõn, còn có núi cao vút, nút áo lập tức rơi xuống, hù dọa Mộ Hi đưa tay nắm chặt quần áo, che lại thân thể của mình.

      Cao Huy từng bước tiến tới gần, ta tay dùng sức níu tóc Mộ Hi, tay hung hăng cố định hai tay của , mở miệng hôn tới hôn lui mặt Mộ Hi, đến chiếc quần Mộ Hi đề phòng cũng bị tụt ra, lộ ra cái mông vểnh lên, lúc này Cao Huy nhịn được hấp dẫn, phen đụng ngã Mộ Hi, hồi điên cuồng cắn.

      "Con bà nó, nhìn có nổi bật, hóa ra đều giấu ở bên trong, ông đây lại thích như vậy, mông to, thịt nhiều, làm mới hăng hái. Con mẹ nó, ông đây chịu nổi, đến đây , làm cho ông đây đủ sảng khoái."

      Mộ Hi cảm giác được chuyện nguy hiểm sắp sảy ra, vì vậy, Mộ Hi duỗi hai tay ra, hướng tới mặt Cao Huy mà cào lung tung.

      Cao Huy cảm thấy được mặt đau rát, cưỡi người Mộ Hi, hai tay hướng tới Mộ Hi.

      "Đồ kỹ nữ, còn rất dã man, tôi cũng tin là cưỡi được con ngựa hoang ?" Cao Huy xong hai bàn tay hung hăng đánh lên mặt Mộ Hi, vị mằn mặn, Mộ Hi biết khóe miệng chảy máu, xong rồi, có bệnh say máu, nếu như lúc này chính mình té xỉu. phải tiện nghi cho tên súc sinh này. được. Ngàn vạn lần cần choáng, Mộ Hi khắc chế chính mình nhìn tới, thèm nghĩ tới máu khóe miệng.

      tại người Mộ Hi gần như có mặc quần áo, quần nửa người dưới cởi đến tận cổ chân, bởi vì quần ở chân, giống như sợi dây thừng cột hai chân , Cao Huy lại ngồi bụng , lại thể làm gì!

      Lúc này, Mộ Hi hiểu ra điều, chính là bình thường Nam Cung Diệu bắt nạt còn rất hạ thủ lưu tình, bởi vì người đàn ông trước mắt mình cũng thể đối phó được, huống chi là Nam Cung Diệu so với ta còn lợi hại hơn!

      "Người đâu."

      Cao Huy gọi to, lập tức hai người đàn ông tiến vào, Mộ Hi mắc cỡ hận thể đâm đầu chết, tại trong bộ dạng này, so với giết còn khó chịu hơn.

      Người đàn ông tiến vào chứng kiến cảnh này, hai mắt đều tỏa sáng, mỹ nữ a, nửa người dưới thể nhìn tới, bởi vì ông chủ ngồi , nhưng mà có thể thấy mặt tồi.

      "Ông chủ, là cần giúp đỡ sao?"
      Last edited: 17/2/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 67: Bị người hạ thuốc (thượng)

      Người tiến vào vừa thấy tình huống này, cũng biết là ông chủ làm được, cho nên mới hỏi như vậy.

      "Giúp cái rắm, nhanh lấy bảo bối của tao tới, cho ta uống."

      Cao Huy như cũ ngồi người Mộ Hi, Mộ Hi biết là cái gì? Nhưng là có thể khẳng định phải là thứ gì tốt.

      Chỉ chốc lát sau, người đàn ông kia lấy ra.

      "Hai người chúng mày qua đây, cho ta uống."

      Cao Huy dùng sức bóp Mộ Hi miệng, bưng ly chất lỏng gì đó đổ vào trong miệng Mộ Hi, người đàn ông khác gắt gao đè hai tay Mộ Hi lại, tránh để lộn xộn.

      "Khụ khụ... Khụ khụ... Ừng ực... Ừng ực..."

      Cứ như vậy ly biết là chất lỏng gì, bị Mộ Hi ừng ực ừng ực uống vào trong bụng!

      "Chùng máy đều ra ngoài ." Cao Huy còn vỗ hai cái mặt Mộ Hi, dường như rất hài lòng.

      "Vâng, ông chủ."

      Hai người đàn ông vẫn giống như chưa có xem đủ, bất đắc dĩ rời khỏi, mà Cao Huy cũng rời khỏi thân thể Mộ Hi, ngồi lên bên ghế sofa.

      "Đồ kỹ nữ thối tha, tôi liền ngồi chờ ở chỗ này, chờ cầu xin tôi chơi , ha ha... Ông đây thích con chủ động, nên tôi có rất nhiều kiên nhẫn, cũng đừng hy vọng Nam Cung Diệu tới cứu , chúng ta rời khỏi bờ rất xa rồi."

      Mộ Hi vội vã mặc quần áo của mình vào, mặc dù bị kéo còn hình dạng, nhưng vẩn tốt hơn so với mặc !

      Lúc Cao Huy nhắm mắt nghỉ ngơi, họng súng đen sẫm để ở huyệt thái dương của , sợ tới mức thân thể cứng đờ.

      "Ai? Người đâu tới nhanh ..." Cao Huy vội vàng gọi, hy vọng có thể gọi người bên ngoài đến.

      "Cao Huy, đừng phí sức lực, người ở bên ngoài cho cá ăn rồi."

      Nam Cung Diệu lạnh lùng , đôi mắt chim ưng thương tiếc nhìn Mộ Hi, thân thể bé cuốn rúc dưới cửa sổ.

      "Mày tên tạp chủng..."

      Nam Cung Diệu đánh đấm về phía Cao Huy, ngay sau đó lại là vài cú đá, Cao Huy có sức đánh trả, chỉ có thể mặc cho đánh, nghĩ tới, thuyền của bọn họ lái ra xa như vậy, còn có thể để Nam Cung Diệu tìm được.

      "Dẫn tôi ."

      Mộ Hi thấy là Nam Cung Diệu, trong mắt tràn đầy khủng hoảng, ánh mắt cầu cứu, tại chỉ muốn rời khỏi nơi này thôi.

      Nam Cung Diệu nghe thấy vẻ mặt Mộ Hi chuyện, trái tim tan nát. về phía Mộ Hi cởi áo khoác xuống mặc vào cho , sau đó lấy ra cái khăn tay bịt kín mắt Mộ Hi.

      "Đừng giết tôi, đừng giết tôi..."

      Cao Huy nhìn thấy bịt kín mắt Mộ Hi, cho là muốn giết .

      " cần giết ."

      Mộ Hi nghe thấy Cao Huy cầu cứu, vì vậy lớn tiếng gọi Nam Cung Diệu, tưởng là Nam Cung Diệu lại muốn giết người, Nam Cung Diệu , tiếp tục về phía Cao Huy.

      "Xin đừng giết ."

      Mộ Hi cầu xin Nam Cung Diệu lần nữa, lần trước là cầu xin đừng xuống xe, bây giờ tại sao lại cầu xin ? Người đàn ông này vừa rồi còn tổn thương ?

      " tổn thương , nhất định phải chết."

      Nam Cung Diệu lạnh lùng , lúc này chính là giết Cao Hùng cũng hết hận, lại dám động đến người phụ nữ của , nên lóc từng miếng thịt, đúng lúc này, Nam Cung Diệu rắc tiếng bẻ gãy cánh tay của Cao Huy.

      cần, tôi cần giết người vì tôi, tôi cần, dẫn tôi , cầu xin , mau dẫn tôi .” Mộ Hi khóc.

      “Tôi dẫn , nhưng tôi muốn lưu lại người vật.”

      Nam Cung Diệu lấy dao găm ra, bắt lấy tay Cao Huy, dùng dao găm cắt rớt ngón tay của cái tay gãy kia của Cao Huy, có thể thấy được dao găm sắc bén cỡ nào, bốn ngón tay trong nháy mắt rơi mặt đất, máu tươi tu tu chảy ra ngoài, Cao Huy đau đến bất tỉnh ngay tại chỗ.

      Ra khoang thuyền, Lãnh Đông nhìn thấy tổng giám đốc ôm Mộ Hi, trong lòng thở phào nhõm.

      “Xử lý sạch chỗ này, liền lập tức rời , lát nữa cảnh sát đến.” Nam Cung Diệu với Lãnh Đông.

      “Vâng, Diệu, về trước , chúng tôi trở về bằng thuyền khác.” Lãnh Đông nhìn thấy Mộ Hi hết sức chật vật, vì vậy, hy vọng tổng giám đốc đưa rời khỏi trước.

      “Lãnh Đông, chăm sóc Cao Huy tốt, đừng để cho ahwns chết, lợi cho ahwns rồi.” Năm Cung Diệu quay đầu thêm câu nữa.

      “Hiểu Diệu, yên tâm.”
      Last edited by a moderator: 2/2/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68: Bị người hạ thuốc ( hạ )

      Nam Cung Diệu mang Mộ Hi trở lại biệt thự, dọc theo đường cũng để rời khỏi ngực mình, nhưng mà khi Nam Cung Diệu đặt Mộ Hi giường, Mộ Hi hung hăng cắn lên tay Nam Cung Diệu, đều là người đàn ông này làm hại , nếu làm sao lại bị bắt cóc, làm sao lại bị khi dễ, thiếu chút nữa thất thân, bây giờ ở trong thân thể giống như rất nhiều con kiến cắn loạn , hết sức ngứa, nhưng lại gãi thấy.

      Nam Cung Diệu biết bị uất ức, cho nên nhúc nhích để cho cắn, Mộ Hi làm sao cam lòng dùng sức cắn , dù sao vừa rồi người đàn ông này mới còn cứu , mặc dù tất cả do ban tặng, nhưng cứu , cho nên Mộ Hi buông miệng ra.

      " ."

      Mộ Hi vừa dứt, nghiêng đầu quay sang chỗ khác nhìn .

      Nam Cung Diệu có phát thấy bất thường, đứng dậy rời , kỳ định rời chuẩn bị cho chút gì đó ăn, cho nên vốn định rời tạm thời.

      Sau khi Nam Cung Diệu rời khỏi đây, Mộ Hi cầm lấy đồ ngủ tới phòng tắm, hy vọng dùng nước có thể dập tắt lửa nóng trong lòng. Dù tắm rất lâu cũng chẳng có tác dụng, thân thể càng ngày càng xúc động mãnh liệt, cuối cùng vội vàng hấp tấp mặc đồ ngủ, đầu tóc có lau, người cũng có lau, đồ ngủ bị ướt đẫm, bên trong có mặc bất kì nội y gì, đồ ngủ dán chặt người, vóc người bên trong chắc chắn phơi bày.

      Tóc Mộ Hi còn nước, ra khỏi phòng, chịu nổi, phải tìm người đàn ông duy nhất ở đây, dù sao vẫn muốn mình, dứt khoát liền cho .

      Tìm lần tất cả gian phòng, có người, đáng chết, lúc cần ngày ngày gặp, lúc cần lại tìm thấy, cuối cùng nghe thấy trong phòng bếp có tiếng động. Vì vậy, ào ào chạy tới, quả nhiên người đàn ông này ở đây, tại Nam Cung Diệu trong mắt Mộ Hi là người đàn ông hết sức hoàn mỹ, bởi vì cần đàn ông, đặc biệt là người đàn ông này lớn lên cũng tệ lắm, cho nên lại kiên trì nổi.

      Nam Cung Diệu nghe thấy phía sau có tiếng động, mới vừa quay đầu lại, liền bị Mộ Hi đụng ngã, may mắn đằng sau là bàn ăn, Nam Cung Diệu nửa nằm ở bàn ăn bị như sói đói vồ mồi đè lên, điên cuồng hôn đôi môi Nam Cung Diệu.

      Nam Cung Diệu vốn muốn hỏi xem vì sao? nghĩ Mộ Hi bắt đầu vươn tay thẳng xuống nắm phía dưới, bắt loạn, cuối cùng lão nhị thực bị bắt lấy, tay kia của cũng thành , bắt đầu xé rách quần áo của mình, bị kích thích gì vậy? Thấy bộ dáng này, người phụ nữ này muốn ở ngay đây.

      đúng, nhất định là có vấn đề, nguy rồi, chẳng lẽ bị hạ thuốc, chính mình hồ đồ, vừa mới ôm cũng cảm giác được nhiệt độ cơ thể của rất cao, vốn tưởng rằng bị kinh hãi, phải cái khác.

      " bị hạ thuốc sao?" Ánh mắt Nam Cung Diệu run lên.

      Mộ Hi nghe thấy Nam Cung Diệu hỏi , vô lực nằm ở người Nam Cung Diệu, đồ ngủ chính mình cũng cởi bỏ, biết tại mình muốn làm gì, ngẩng đầu lên, cởi bỏ toàn bộ áo của Nam Cung Diệu, mặt ghé lên ngực Nam Cung Diệu, mang hơi thở đàn ông, làm mê mẩn, trong nháy mắt da thịt thân cận, cảm giác sảng khoái mát lạnh kia lập tức khiến nóng bỏng thoải mái ngâm khẽ tiếng.

      ít thỏa mãn căn bản khiến Mộ Hi thấy đủ, Cao Huy cho uống thuốc động tình. Mộ Hi chịu nổi thân thể đói khát, vì vậy bàn tay bé đưa đến nơi vừa cầm.

      "Đáng chết, chớ có sờ..."

      Lúc này, Mộ Hi bị thuốc hành hạ khó chịu, làm sao chịu được, căn bản nghe thấy Nam Cung Diệu, tay vẫn còn nắm chặt lão nhị, giống như đứa bé cuối cùng cướp được thứ mình thích, mọi người đừng mong cướp từ tay , thể nào, chính là thể cho.

      Mộ Hi thấy người đàn ông bên dưới rất đẹp trai, đôi môi cực kì mê người, vóc dáng lại vô cùng gợi cảm, chỗ đó cũng hết sức cức rắn. có chút nào ngượng ngùng, chỉ muốn đem mình nhanh nhanh giao cho người đàn ông này, phải người đàn ông đáng ghét này trước kia rất muốn sao, tại còn do dự cái gì?
      Last edited: 17/2/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69 bị người hạ thuốc?

      "Như thế nào? sợ? phải là rất muốn để tôi làm phụ nữ của ? Đến đây , liền là người đàn ông của tôi, nếu tôi khó chịu chết, nhanh lên cho tôi ?"

      Mộ Hi cách nào khống chế tư tưởng của mình, bàn tay bé vẫn sờ loạn người Nam Cung Diệu, còn muốn cả người sát vào, chủ động cởi bỏ đồ ngủ của mình, toàn thân chút che giấu, Mộ Hi càng ngày càng lưu luyến thân thể Nam Cung Diệu.

      " được."

      Nam Cung Diệu dùng sức khống chế thân thể của mình, tại trong tay có thuốc giải, thể giải độc cho Mộ Hi, nhưng người phụ nữ này bây giờ lực quyến rũ quá lớn, mặc dù Nam Cung Diệu chống đỡ được, nhưng miệng vẫn miễn cưỡng phun ra hai chữ: được.

      Nhìn xem trong ngực mềm mại hương vị ngọt ngào đồng / thể, cảm nhận được da thịt nhẵn nhụi kia ma sát ma sát, toàn bộ lửa người dấy lên.

      Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi lúc này bị thuốc kích dục hành hạ đau khổ, hận thể lập tức mang nỗi thống khổ của , nhưng phải làm như vậy sao? Nhìn bây giờ bị khô nóng hành hạ đầu óc tỉnh táo, còn có kia khuôn mặt nhắn tràn đầy dục vọng mê man, Nam Cung Diệu đành lòng cứ như vậy muốn .

      Vì vậy, Nam Cung Diệu ôm lấy Mộ Hi chuẩn bị vào phòng tắm, nhưng, vẫn chưa đến phòng tắm liền thấy lỗ mũi Mộ Hi chảy máu, mặt đỏ bừng, toàn thân trở nên nóng hơn, chỉ thấy nhắm mắt lại, giống như cách nào chịu đựng! Đáng chết, xong rồi, Mộ Hi chảy máu mũi, chứng minh thuốc ngấm rất sâu, tính dùng nước lạnh ngâm, cũng khó bảo vệ có thể gắng gượng qua. {Hàn Băng Tâm}

      Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi vào phòng ngủ, nhanh chóng cởi quần áo người mình xuống.

      "Uh..."

      Mộ Hi mở mắt ra, nhìn thấy trán Nam Cung Diệu nổi gân xanh, biết rất nhẫn nại.

      " còn giúp tôi, tên ngụy quân tử này, giả vờ đứng đắn, hung thủ giết người, muốn tôi khó chịu hết sao?"

      "Đáng chết, lúc nào rồi, còn có sức mắng chửi người, tôi phải làm, chuẩn bị xong chưa?"

      Nam Cung Diệu trăm ngàn lần muốn dưới tình huống này muốn người phụ nữ mình thích, nhưng có lựa chọn nào khác.

      "Rốt cuộc có phải đàn ông ? có phải có khả năng ?"

      Mộ Hi khiêu khích nhìn Nam Cung Diệu, tại chỉ muốn muốn người đàn ông này, mà người đàn ông này vì sao cho ? Chẳng lẽ là ghét ? Hừ! Mâc kệ.

      Mộ Hi nghiêng người áp chế Nam Cung Diệu dưới thân, chính cũng biết sức ở đâu ra, rỏ ràng lật Nam Cung Diệu qua, kỳ nếu như có Nam Cung Diệu phối hợp, hai Mộ Hi cũng lật được . Die(nda)nle(quy)don

      Mộ Hi chịu đựng khó chịu, ngồi người Nam Cung Diệu, tháo cặp mắt kính quê mùa xuống, ném qua bên, đôi mắt trong suốt như hồ nước kia thâm tình nhìn Nam Cung Diệu, lông mi dài, chớp lóe chớp lóe như là đợi rủ lòng thương xót.

      Chẳng lẽ người đàn ông này thực cho rằng bộ dáng xấu xí sao? có cách nào, chỉ có xuất ra chính mình đến muốn người đàn ông này, mái tóc dài của khoác lên người, mái tóc này là thứ duy nhất cả người che giấu.

      " cho chị thấy được, tôi lớn lên trông thế nào, từ sau mười tám tuổi, là người đàn ông đầu tiên nhìn được diện mạo của tôi, có phải chê bộ dáng tôi khó coi mới hành hạ tôi , tại xem, đây chính là tôi, tôi thực ."

      Mộ Hi đưa tay nâng mặt Nam Cung Diệu lên, ôn nhu hôn lên môi , Nam Cung Diệu cảm giác được rất nóng, thể kéo dài được nữa, vì vậy, xoay người áp chế Mộ Hi dưới thân.

      " tại để tôi chứng minh cho thấy tôi có phải là đàn ông , còn có, từ giờ trở chính là phụ nữ của Nam Cung Diệu, phải thỏa mãn nhu cầu của tôi bất cứ lúc nào, cho phép kháng cự tôi nữa, cho phép có quan hệ da thịt với bất kì người đàn ông nào, phải báo đáp ân huệ hôm nay tôi làm thuốc giải của ."
      Last edited: 17/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :