1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô vợ ngọt ngào của tổng giám đốc - Độ Nương

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6: Người giám hộ em là tôi

      Edit: Ngọc Hân

      ăn tiểu bạch thỏ hả?” Giọng trêu chọc từ đầu bên kia điện thoại truyền tới làm Thi Cảng Bác bất đắc dĩ mỉm cười. Từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Tô Đậu, dục vọng của tăng vừa nhanh vừa mạnh, nhưng nghĩ tới năm đó Tô Đậu chỉ là đứa trẻ Thi Cảng Bác cười ra tiếng, : “! Còn nhiều thời gian, ăn ấy còn nhiều thời gian mà, tôi chờ nhiều năm rồi, sợ đợi thêm khoảng thời gian nữa.”

      Thi Cảng Bác biết phải đợi đứa trẻ lớn lên là khoảng thời gian khá dài, nhưng người khác có thể đợi còn chỉ sợ dục vọng của mình thể nào kiềm chế được nữa, với lại sau khi được hưởng thụ mật ngọt của Tô Đậu, dục vọng dâng cao khiến gần như khống chế được, muốn phát sinh thú tính lần!


      “Hôm qua tôi chuyển cho cậu mấy hộp kem, và mấy món điểm tâm ngọt, những thứ này là đồ mà tiểu bạch thỏ thích ăn.” Đầu bên kia điện thoại giọng người đàn ông như nhớ ra gì đó, thêm! Lần đầu tiên Thi Cảng Bác thấy Tô Đậu chính là bộ dáng ăn kem mê người của , da trắng như đậu hủ non mềm, vô cùng mịn màng lại trơn bóng, dáng người nhắn khắc sâu trong lòng Thi Cảng Bác, vì thế lời thề phải chiếm được ra đời!

      “Cảm ơn người em tốt!” 13 năm năm này Tô Thần Tôn vẫn giúp chăm sóc Tô Đậu, chỉ vài ba lời thể hết được cảm kích, duy nhất có thể làm là càng nuông chiều tiểu bạch thỏ ngây ngốc kia hơn!

      em tốt lời nào hết ơn nghĩa được!”

      Tô Thần Tôn, Thi Cảng Bác hai người đàn ông cùng tắt máy, trở về phòng ngủ chính cùng người đẹp. Tô Đậu ngủ mạch đến 10 giờ tối mà Thi Cảng Bác vẫn rời phòng ngủ chính. Nhưng nhàn rỗi, lợi dụng thời gian này mở cuộc họp qua video đến ba giờ, sau đó lại duyệt mấy bản kế hoạch, hợp đồng mua bán.

      Tô Đậu mờ mịt quan sát phòng ngủ chính xa lạ lần, trong phòng trang trí những bức tranh nổi tiếng và quý giá, bình hoa cổ có giá trị rẻ, còn có mấy đồ trang trí tinh xảo, cuối cùng là vật dụng trang trí tường, phòng công chúa tràn đầy mộng ảo của kém xa, đồng thời cũng cho biết chú hai Vân Hân và chênh lệch trời vực!

      “Tỉnh rồi, đói bụng ?” Phê duyệt nốt bản hợp đồng cuối cùng, Thi Cảng Bác xoa huyệt thái dương, sau đó đưa tay kéo Tô Đậu vào trong ngực.

      “Bây giờ là mấy giờ rồi?” Tô Đậu hỏi đằng trả lời nẻo, hoảng sợ đến gần như quên cả đói bụng, bụng chịu nổi vang lên mấy tiếng kháng nghị.

      “10:10!” Thi Cảng Bác quét nhìn đồng hồ màn hình máy tính, .

      “Á – Tôi phải về rồi!” Tô Đậu kêu lên, sợ mang lại phiền phức cho thím, cuống quít rời khỏi ngực Thi Cảng Bác, người đàn ông dễ dàng kéo trở lại, với : “Tôi với thím em là em ở chỗ này của tôi, cần để
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8: Quản lý phòng này

      Edit: Ngọc Hân

      Từ hít thở sâu biến thành hít từng ngụm từng ngụm khí, điều này khiến Thi Cảng Bác vừa tức vừa cười, của sao đáng vậy chứ, đáng đến mức muốn nuốt luôn. Tô Đậu lấy được khí để thở nên cảm thấy khó thở nữa, cũng cảm thấy bị ngạt mà chết, Thi Cảng Bác dời địa điểm chiến đấu, in nụ hôn sâu xuống nơi xương quai xanh , Tô Đậu kêu đau đưa tay ra cản lại nhưng cách nào làm được vì hai tay bị đôi tay kìm chặt đỉnh đầu, nhất thời thể động đậy, mặc người ta định đoạt!

      “Đau…” ngăn được, dùng miệng kháng nghị, nhưng Tô Đậu vừa kêu đau lại tạo thành tiếng rên rỉ rất , thành công ngăn động tác mút vào của Thi Cảng Bác. Nhưng chỉ dừng hai giây sau đó lại tiếp tục, lúc này quả thực như được khích lệ, sức mút giảm mà lại tăng lên, còn có đôi tay kia vốn giữ chặt tay Tô Đậu đổi thành vuốt ve qua quần áo.

      Tô Đậu hoàn toàn bị hù sợ, gương mặt nhất thời biến sắc, hoảng hốt kêu lên: “ muốn, dừng tay!” Sao sói xám lớn có thể hôn chỗ đó của , Tô Đậu trơ mắt nhìn đôi môi mỏng gợi cảm chuyển từ xương quai xanh xuống bộ ngực , quần áo bị kéo xuống, áo ngực đáng trần truồng lộ ra dưới mắt .

      “Đừng nhìn!” Tô Đậu cố gắng giằng nhưng sức lực có hạn, càng giãy dụa càng khiến mình vào trong miệng sói xám lớn nhanh hơn, miệng Thi Cảng Bác vẫn lưu luyến nơi ngực của Tô Đậu. cởi áo ngực ra, chỉ đơn giản để lại dấu ấn riêng của nơi đó, dục vọng dưới người bị đè nén kiềm chế, thể bộc phát thú tính đối với đàn ông mà rất khổ cực, nhưng tiểu bạch thỏ đáng giá để kiên nhẫn, cho nên nhịn, nhịn để Tô Đậu quen dần, sau đó….

      Tô Đậu nhắm mắt lại, nhìn Thi Cảng Bác xâm phạm mình, nhưng đợi, đợi mãi… có hành động tiếp theo. mở mắt ra đối diện với đôi mắt cười ấm áp dịu dàng, thân thể bị đè bàn làm việc cũng được người đàn ông bế lên, sau đó ra khỏi phòng ngủ chính, lần nữa yên vị là ở trong phòng ăn .

      Thi Cảng Bác soạn bữa ăn khuya, Tô Đậu nhàm chán quan sát bày biện phòng ốc, phòng này thiết kế có ba phòng hai sảnh và ban công, phòng ốc nhìn qua nếu người ở hơi rộng, đồng thời thấy quạnh. Tô Đậu sờ đông sờ tây, cuối cùng trở lại phòng bếp đứng phía sau Thi Cảng Bác, ánh mắt như thấy được vật báu, vội vàng đưa tay mở tủ lạnh ra, bên trong ngoài chút đồ ăn rất nhiều kem mà thích, còn có ít đồ ngọt. Tô Đậu chịu nổi hấp dẫn lòng tràn đầy vui mừng lấy que kem vị sữa ra, bóc hai ba lần lớp bọc bên ngoài, sau đó ăn kem có hương vị thơm ngọt.

      Thi Cảng Bác nấu xong bữa tối quay người lại thấy Tô Đậu hăng say ăn kem, này biết khách khí với , giờ xem nhà này như nhà , nhưng cũng tốt, sau này ở đây, trước mắt bây giờ để cho thích ứng !

      “Tới đây ăn cơm chiên nào.” Thi Cảng Bác cất kem tay Tô Đậu , ngược lại thừa dịp chú ý cắn miếng, sau đó bưng mâm ra khỏi phòng bếp: “Ăn no xong tắm rửa rồi lên giường ngủ.”

      Tô Đậu thả nửa cây kem còn lại vào tay Thi Cảng Bác: “Chú hai cầm giúp tôi, đừng ăn lén đó!” Cuối cùng quên dặn câu, sau đó tấn công mâm cơm, Tô Đậu ăn hai miếng cảm thấy muốn ăn thêm, cơm chiên ngoại trừ trứng gà, còn mấy nguyên liệu khác, mâm cơm đầy trong nháy mắt thấy vơi dần, Tô Đậu thỏa mãn nấc lên tiếng, Thi Cảng Bác cưng chiều vuốt đầu Tô Đậu : “Mau tắm rồi lên giường.”

      Chương 9: Tiệc mừng thọ (1)

      Edit: Ngọc Hân

      “Vâng!” Tô Đậu ăn uống no say nên quên nửa que kem tay Thi Cảng Bác, nhảy chân sáo về phòng ngủ chính, vào phòng tắm trước rồi lại bật trở ra, đáng thương níu ống tay áo Thi Cảng Bác.

      “Xảy ra chuyện gì?” Thi Cảng Bác dừng động tác bưng mâm lại, nhìn Tô Đậu cúi đầu gì, hỏi.

      “Tôi có quần áo thay giặt.” Tô Đậu yếu ớt .

      “Quần áo ở trong tủ, em xem thử , nếu tìm được chờ tôi lát.”

      , cần, tự tôi tìm!” Áo lót của con sao có thể để cho sắc lang tìm chứ, đó là quần áo mặt bên trong người, xấu hổ lắm.

      Tô Đậu trở lại phòng ngủ chính mở tủ quần áo ra, quả nhiên có đồ vừa người , còn có cả đồ ngủ có hình thù đáng nữa, quần áo lót có họa tiết hoạt hình. Tô Đậu chọn bộ mình thích nhất sau đó trở về phòng tắm ngâm mình trong bồn, nước ấm chừng 45 độ. lúc lâu sau Thi Cảng Bác tưởng ngủ quên trong phòng tắm, muốn vào xem Tô Đậu mặc bộ đồ ngủ màu hồng ra.

      Thi Cảng Bác liếc nhìn màu da trơn nhẵn sau khi tắm của Tô Đậu, sau đó vội vọt vào phòng tắm, sợ nếu ở lại trực tiếp muốn . Dục vọng mỗi lần đụng phải Tô Đậu đều ùa về, sợ lúc này kiềm chế được, để ý Tô Đậu bằng lòng mà muốn .

      Tô Đậu vừa chạm giường liền gặp Chu Công, còn Thi Cảng Bác sau khi tắm xong chỉ dùng khăn tắm bao quanh bên dưới người rồi ra khỏi phòng tắm, nhìn khuôn mặt ngủ say trái tim Thi Cảng Bác dâng lên luồng ấm áp, sau đêm nay người tên Tô Đậu cùng trải qua cuộc sống mỗi ngày!

      Thi Cảng Bác lên giường nằm bên cạnh Tô Đậu, ôm để gối đầu lên cánh tay mình, chưa ngủ được, vừa nghịch tóc Tô Đậu vừa suy nghĩ số chuyện, lần này trở về chỉ ở lại thành phố này chừng ba năm, sau đó lại quay lại Paris, Paris là nơi Thi Cảng Bác ở quanh năm, nhưng còn Tô Đậu… cùng chứ?

      Nếu như Tô Đậu muốn ép buộc , vì này có thể dời nghiệp về nước để phát triển, trong đầu Thi Cảng Bác suy nghĩ vòng, nghĩ thông suốt rồi ôm Tô Đậu ngủ….

      Nắng sớm trải dọc phía chân trời, đêm đen nhanh chóng bị ánh sáng mặt trời thay thể, chim con ngoài cửa sổ như chuông báo thức, đúng giờ đậu cành cây hót líu lo, đồng thời Thi Cảng Bác cũng tỉnh lại, bên cạnh vẫn ngủ say, hôm nay là ngày mừng thọ 80 tuổi của ông cụ nhà họ Thi, khách khứa tham gia yến tiệc mừng thọ ngoài thân thích ruột thịt nhà họ Thi, còn có số chính trị gia và thương nhân nổi tiếng.

      Mặc dù nhà họ Tô thể gọi là giàu có phương, nhưng dù gì cũng có chút giao tình với nhà họ Thi, cho nên yến tiệc mừng thọ của ông cũng tham gia. ra phần giao tình có liên quan tới em họ Tô Đậu và Tô Thần Tôn, may mắn hai em quen biết bên nhà họ Thi.

      Ông cụ Thi lần đầu tiên nhìn thấy Tô Đậu rất thích, làm cháu dâu cũng thành vấn đề gì, nhưng cuối cùng nên phối hợp Tô Đậu cho đứa cháu nào đây? Xem ra trong bữa tiệc này ông cụ có sắp xếp, đồng thời Thi Cảng Bác cũng nghênh đón tình địch….

      Đây là kế hoạch sai lầm của Thi Cảng Bác khi ở trong nước, để mặc ba phối hợp uyên ương bậy bạ, ý nghĩ đêm qua lại càng kiên định hơn sau bữa yến tiệc này.

      Tô Đậu ngủ thẳng đến mười giờ mới tỉnh lại, ngủ như cả ngày dài, từ giường bò dậy việc đầu tiên chính là bị xách vào phòng tắm tắm rửa, sau đó thay quần áo, rồi vòng qua khu vực thành phố chọn quà tặng. Cuối cùng là ngồi ô tô chạy thẳng tới nhà lớn họ Thi nằm giữa sườn núi
      Dương Minh Sơn.

      Hết chương 9

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Tiệc mừng thọ (2)

      Edit: Ngọc Hân

      Giữa sườn núi Dương Minh Sơn này chỉ có nhà họ Thi, diện tích rộng rãi, trước sau rộng 30000 mét vuông, nhà lớn là 1800 mét vuông. Dọc theo nhà chính có mấy con đường , xung quanh đường trồng các loại hoa nổi tiếng, còn có cả ngô đồng của Pháp. Đối với Tô Đậu, người hay vào ra nhà họ Thi miễn dịch rồi, lúc đầu còn hoảng sợ sau thành bình thường. Nhà họ Tô và nhà họ Thi vốn thể sánh ngang nhau, khoảng cách chênh lệch giữa hai nhà khác nhau trời vực, cho nên mỗi lần đến nhà họ Thi Tô Đậu dám ước ao gì, nhưng trong lòng ông cụ nhà họ Thi nghĩ vậy. Ông rất muốn Tô Đậu gả vào nhà họ Thi, có cháu dâu xinh đẹp như vậy, trong mơ ông cũng cười mà tỉnh dậy, xem ra nhà ông cụ Thi rất thích .

      Vào cổng chính nhà họ Thi còn phải khoảng 20 phút nữa mới tới chỗ đậu xe, diện tích nhà để xe cũng khiến người ta kinh ngạc, nhà để xe có thể chứa chừng trăm chiếc. Sau khi Thi Cảng Bác dừng xe, kéo tay Tô Đậu vào nhà lớn, nhà lớn cách nhà để xe xa, bộ khoảng 5 phút, hai người vừa tiến vào nhà lớn nhạc mở như cũ, ngược lại khách khứa tò mò rối rít nhìn về phía cửa tìm kiếm, nhưng nhìn ra gì.

      Thi Cảng Bác thể phong độ thân sĩ, tới chỗ đám người buôn bán muốn bám víu quan hệ, Tô Đậu muốn tìm Thi Vân Hân nhưng eo thon của bị bàn tay giữ chặt, bị ép buộc làm thân phận như của nữ chủ nhân.

      “Chú hai, tôi muốn tìm Vân Hân.” Tô Đậu giọng kháng nghị, nhưng kháng nghị có hiệu quả, sao Thi Cảng Bác để tìm Thi Vân Hân được, thả ra có cả đống ong mật bu vào, chừng những người đàn ông khác có chủ ý.

      Hôm nay Thi Vân Hân bị ép buộc hóa trang thành nàng công chúa, mặc người chiếc váy công chúa đắt đỏ, phải là kiểu váy diêm dúa hoa văn bao quanh đường viền thấp kém, mà là chiếc váy lễ phục công chúa tinh khôi mang theo nét quyến rũ, là sản phẩm của nhà thiết kế nổi tiếng Đường Dật Sâm. Hôm nay, trong buổi yến tiệc mừng thọ này, nhà thiết kế nổi tiếng Đường Dật Sâm cũng có mặt, nhưng mình nơi khóc khuất.

      Hai tay Thi Vân Hân vén làn váy hơi dài lên, giày cao năm phân xuyên qua hành lang lớn tìm kiếm bóng hình xinh đẹp quen thuộc. Ngày hôm qua Tô Đậu đón chú hai, hôm nay hai người cùng tới đây, nhưng mười giờ, sao còn chưa gặp được người? Thi Vân Hân tìm lần lại lần, lúc sắp bỏ tìm Tô Đậu và Thi Cảng Bác thấy bọn họ ở trong đám đông, nhưng nhiều người quá chen được, nếu như cố chen qua hóa trang công chúa đầu nhất định phải làm lại.

      tìm Tô Đậu?” Lúc Thi Vân Hân biết làm sao giọng có từ tính trầm thấp lại quá mê người của Tô Thần Tôn vang lên đỉnh đầu . Tô Thần Tôn ở phía sau Thi Vân Hân, khoảng cách giữa hai người rất gần, gần như bị ôm, mặt Thi Vân Hân đỏ như trứng ngỗng sau đó gật đầu, lúc muốn tránh xa Tô Thần Tôn chút chạm phải lồng ngực cứng rắn, đây có thể gọi là ôm ấp thương ?

      Tô Thần Tôn cong môi cười tiếng, thích trêu chọc Thi Vân Hân như vậy, hai người chợt gần chợt xa, thấy bộ dạng hoảng hốt rời đáng , lần nào gặp mặt cũng trêu đùa trước, dần dần thành nghiện, nhất thời chừa được.

      Thi Vân Hân đụng vào phải là ai khác mà chính là Đường Dật Sâm người thiết kế lễ phục cho ,
      [​IMG]

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :