1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo - Mẫn Nghê (c128) Truyện VIP LQĐ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 125: CHÚNG TA KẾT HÔN

      Sắc mặt Giản Nhụy Ái bỗng nhiên tái nhợt. Đúng vậy, trong video thiếu chút nữa Đơn Triết Hạo mà giết hại Lạc Tình Tình. Thiếu chút nữa giết Lạc Tình Tình. Ánh mắt tức giận kia phải là giả, mà chút nữa giết mạng người.

      Tự nhiên tin tưởng Đơn Triết Hạo là mình. Cho nên, tại sao Giản Nhụy Ái lại tin tưởng , tại sao lại muốn chất vấn .

      Trong lòng Đơn Triết Hạo thể nào tin tưởng Lạc Tình Tình. Nếu phải là vì chắc chắn cũng nể tình Lạc Tình Tình .

      Có lẽ cảnh triền miên trong phòng làm việc là hiểu lầm, tại sao người ta nhất định bắt lấy thả. Đơn Triết Hạo đều đối với mọi người cách vô cùng công bằng. Đột nhiên, trong lòng nhõm hơn nhiều.

      Mặc kệ tương lai như thế nào. Mặc kệ ai muốn hãm hại mình. Mặc kệ về sau đường có khó khăn như thế nào. Chỉ cần tin tưởng vào Đơn Triết Hạo, như vậy là được rồi.

      Thiếu chút nữa bởi vì hẹp hòi và ghen tỵ của mình mà trách lầm Đơn Triết Hạo.

      Giản Nhụy Ái cứ nhìn gương mặt tuấn của Đơn Triết Hạo mà hề chớp mắt, dường như gương mặt kia tiều tụy chút, tay của ngừng chạm lên mặt của , nở nụ cười."Hạo, em tin tưởng ."

      câu , khiến Đơn Triết Hạo như nhận được hoàn toàn tin tược, phải cố gắng lắm mới khắc chế được việc ôm Giản Nhụy Ái vào trong ngực, ngoài miệng nâng lên nụ cười nồng đậm.

      Cụ Duệ Tường nhìn về phía đôi oan gia vui mừng kia mà có chút bất đắc dĩ. Nhìn bọn họ ôm nhau chặt. Cái hình ảnh ấy giống như kim châm vào trái tim . Để cho rất thoải mái."Các người trở về , chuyện này tôi xử lý. Người đàn ông kia mhất định bị bắt. ta và Lạc Tình Tình dám làm ra chuyện này, chỉ cần ta mở miệng nhất định biết . Các người cứ ở đó chờ tin tức của tôi."

      Đơn Triết Hạo vỗ cánh tay của Cụ Duệ Tường "Cảm ơn."

      Mang theo Giản Nhụy Ái rời khỏi căn phòng bóc mùi, bọn họ liên tục hít thở khí trong lành. Cả người giống như thoải mái hơn rất nhiều.

      Ngồi ở trong xe Đơn Triết Hạo, Giản Nhụy Ái có cảm giác như ngồi trong Yun-night Speed (tàu lượn ), trái tim vẫn chưa đập ổn định.

      Trong lòng Đơn Triết Hạo dâng lên tia áy náy. Nhưng nếu có thể mạnh mẽ hơn, có thể đề phòng Lạc Tình Tình nhiều hơn. Có lẽ chuyện cũng xảy ra như thế này. Nhìn Giản Nhụy Ái đau đớn, tim của còn đau hơn rất nhiều.

      Nhiều khổ sở như vậy, hoảng sợ như thế. nhìn đến thi thể tự vọng, khi đó vô cùng tuyệt vọng. Đôi mắt ẫn nhẫn tia đau lòng. Đơn Triết Hạo đưa tay qua ôm chặt lấy bả vai của . Để cho tựa vào vai mình. Bàn tay dịu dàng vuốt ve những sợi tóc mềm mại của . Để đầu tựa vào vai , đặt nụ hôn lên đỉnh đầu. Lúc này Đơn Triết Hạo tựa như che chở bảo bối. Trong đôi mắt đầy tia thương.

      "Tiểu Nhụy. Để cho em chịu khổ. xin lỗi."

      "Hạo, những gì bọn họ gây ra cho Đỗ Đức Minh, nhất định phải để cho bọn họ trả giá lớn. Nếu như phải là Đỗ Đức Minh cứu em, chắn chắn tại chúng ta được ở bên cạnh nhau."

      " hiểu rồi." đưa đôi mắt thâm thúy nhìn đôi mắt đen sâu thẵm của Giản Nhụy Ái, đôi mắt ấy lóe lên ngôi sao sáng lấp lánh, nó giúp bình tĩnh nhiều.

      "Tình Tình đấy." Giản Nhụy Ái nhớ tới hình ảnh của Lạc Tình Tình trong camera. Đôi mắt tàn nhẫn như thể muốn hủy diệt cách sạch , chẳng lẽ ta hận rất nhiều sao?

      Lạc Tình Tình, muốn quan hệ của bọn họ trở nên xa cách như thế. Trong lòng của đem Lạc Tình Tình làm thành bạn bè. Lạc Tình Tình là con duy nhất của dì Tần, thiếu dì Tần mạng, nên trong tiềm thức của muốn thay dì Tần chăm sóc cho Lạc Tình Tình, xem như để báo đáp cho dì Tần.

      Nhưng, ấy lại cho cơ hội, vì sao Lạc Tình Tình lại độc ác như thế.

      Đơn Triết Hạo bình tĩnh nhìn Giản Nhụy Ái. Trong con mắt thộ lộ quan tâm, bàn tay vuốt ve cái trán của . "Lạc Tình Tình, hãy giao ấy cho cảnh sát xử lý. Chuyện này em cần suy nghĩ nhiều, chờ cảnh sát ra quyết định ."

      "Hạo. . . . . ." Giản Nhụy Ái mềm mại lên tiếng, giọng trở nên khàn khàn.

      Ngón tay thon dài của Đơn Triết Hạo nhịn được mà sờ sờ chóp mũi của . Vui vẻ cười : "Được rồi. Nhiều việc mệt mỏi xảy ra như thế, em cũng mệt mỏi rồi, nằm xuống nghỉ ngơi chút , về đến nhà gọi em dậy."

      Giản Nhụy Ái quả có chút mệt rã rời, phụ nữ mang thai thường ngủ rất nhiều. Hơn nữa chuyện xảy ra mấy ngày nay. Để cho thiếu ngủ nghiêm trọng. Bắt đầu ngáp liên tiếp, vì thế nhìn về Đơn Triết Hạo, ngoan ngoãn gật đầu cái, tìm chỗ thoải mái, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ chút.

      Bộ dáng lười biếng lúc này, khuôn mặt vốn trắng nõn nay lại có chút mệt mỏi, càng làm cho nó trở nên trắng bệch. Khiến Đơn Triết Hạo vô cùng đau lòng. Nghe tiếng hít thở nho . Ngoài miệng nâng lên nụ cười. có nghĩ đến Giản Nhụy Ái lại ngủ nhanh như thế.

      Chỉ là, như vậy cũng tốt. Nghỉ ngơi chút, đối với thân thể cũng tốt hơn nhiều. cởi áo khoác tây người mình xuống đắp lên người .

      Trong nháy mắt, sờ tới dây chuyền Quan trong túi, cầm nó ra, trong lòng rung lên, khi phát mình như thế, biết tâm trạng tồi tệ như thế nào nữa.

      khỏi than thở. Đơn Triết Hạo tuyệt đối buông tay Giản Nhụy Ái, tỉ mỉ đem dây chuyền Ngọc Quan đeo và cổ , giúp đắp kín cơ thể.

      Đơn Triết Hạo nhếch miệng lên, nở nụ cười ấm áp. Nhìn Giản Nhụy Ái ngủ cách ngon lành, vui vẻ lái xe rời .

      Khi xe chạy đến cửa nhà họ Đơn. Đơn Triết Hạo nhìn Giản Nhụy Ái ngủ say, đành lòng đánh thức , động tác cực kỳ cẩn thận, ôm về trong phòng. Nhưng nghĩ đến việc đột nhiên Giản Nhụy Ái lại mở mắt, hai mắt tràn đầy nghi vấn nhìn .

      Đơn Triết Hạo ngắt lỗ mũi của Giản Nhụy Ái. "Vật nhạy cảm, ôm em về phòng ngủ."

      "Ừ." Giản Nhụy Ái mỉm cười gật đầu cái, choàng tay qua ôm lấy đôi tay mềm mại của Đơn Triết Hạo. Trong mắt chan chứa tâm tình phức tạp và cảm động.

      Bà nội nhìn hai người trở về. Thấy có chuyện gì. Cảm giác khẩn trương trong lòng cũng thả lỏng rất nhiều.

      "Bà nội."

      "Trở về là tốt rồi, cái gì cũng đừng . Hạo, nhanh đem Giản Nhụy Ái trở về phòng ngủ . Nhìn khuôn mặt bé tái nhợt như người chết thế này chẳng tốt chút nào." Bà nội đau lòng vuốt gương mặt Giản Nhụy Ái. Nhìn sắc mặt tái nhợt có chút huyết sắc nào của . Xoay người phân phó mấy câu với dì Ngọc "Dì Ngọc, ngày mai hầm chút canh bổ máu ăn lót dạ cho Tiểu Nhụy nhé."

      "Đúng vậy." Dì Ngọc đau lòng nhìn Giản Nhụy Ái, vội vàng lên tiếng.

      "Bà nội, đừng phiền phức như vậy. Con. . . . . ." Giản Nhụy Ái ngượng ngùng .

      "Phiền toái gì chứ nấu ít thứ tẩm bổ là đúng rồi. Hạo, còn đứng đó làm gì nữa. Nhanh ôm Giản Nhụy Ái về phòng , khéo ngã bệnh làm thế nào." Bà nội vỗ vỗ vào vai Đơn Triết Hạo.

      Đơn Triết Hạo gật đầu cái. Ôm Giản Nhụy Ái trở về phòng, nhàng đem đặt lên giường, đắp kín mền. Vào cửa đến đắp chăn, động tác đều là ấm áp như vậy. Giống như muốn đem con người ta hòa tan .

      Nhìn lòng tin như vậy, ấm áp như vậy, người đẹp trai như Đơn Triết Hạo lại vì mình mà làm những chuyện thế, khỏi tức giận, vì mình trách lầm , tin tưởng vào , thiếu chút nữa liền mất .

      Nước mắt nhịn được rơi xuống. Nhìn thấy thi thể của Đỗ Đức Minh. có khóc. tại lại vì Đơn Triết Hạo mà khóc.

      Lòng của Đơn Triết Hạo bị nước mắt của Giản Nhụy Ái bắt làm tù binh. bận phải giúp lau nước mắt. Mặc cho lau sạch nước mắt cũ nước mắt mới lại xông ra. Người phụ nữ là làm bằng nước hay sao? Chắc là thế rồi.

      chỉ có thể ôm chặt vào trong ngực. Trấn an : "Đừng khóc. Tiểu Nhụy. Đừng khóc nữa. Nước mắt của em khiến phát điên."

      Giản Nhụy Ái nghe lời của Đơn Triết Hạo. nức nở. Đem gương mặt mình dán chặt vào lồng ngực của . Đơn Triết Hạo đối xử tốt với . "Hạo. Chúng ta kết hôn ."

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 126: LỜI KHAI CỦA VƯƠNG HẠO

      ra , rất muốn kết hôn với Đơn Triết Hạo, có lẽ kết hôn cũng trở ngại như vậy, cũng có nhiều người muốn phá hư tình cảm của bọn họ, còn có thể vĩnh viễn ở cùng chỗ với Đơn Triết Hạo, còn có cả đứa bé của bạn họ, cùng nhau xây dựng gia đình hạnh phúc.

      Đơn Triết Hạo dịu dàng nâng gương mặt của lên, cúi người hôn lên nước mắt của , nhưng thể trả lời Giản Nhụy Ái, vì vấn đề này khiến tim sôi trào, làm sao lại muốn kết hôn với , có lẽ nằm mơ cũng muốn vĩnh viễn được ở bên cạnh .

      Tâm Giản Nhụy Ái bất ổn, đưa mắt nhìn con ngươi thâm thúy của Đơn Triết Hạo, đôi mắt xinh đẹp mang theo nhiều lo lắng, chẳng lẽ Đơn Triết Hạo lại đồng ý sao? Trong lòng có chút mờ hồ.

      có chút hối hận, tại sao muốn mở miệng cầu người ta kết hôn? Giống như mình thể có được vậy.

      Bàn tay Đơn Triết Hạo ôm lấy gương mặt Giản Nhụy Ái "Đứa ngốc, tại sao em lại chuyện kết hôn với ? Chuyện này nê là mới đúng." dịu dàng .

      Giản Nhụy Ái cách nào tự kềm chế như ngã vào vũng sâu giữa trung!

      "Tiểu Nhụy, em có biết hay ? Trong mơ cũng muốn được kết hôn với em, em nhiều, em đến cảnh giới điên cuồng rồi. thể sống mà có em, em hiểu chưa?"

      Chầm chậm, chầm chậm ra, những câu vô cùng đơn giản, vô cùng mộc mạc, cũng vô cùng bình thường, nhưng lại đâm vào cõi lòng , khiến chô bị kích động ra được lời nào.

      Tại sao có thể tin tưởng Đơn Triết Hạo? Tại sao có thể chấp vấn người mình ? Những hồi ức kia, mà rơi xuống vách đá, mà trở mặt với Lạc Tình Tình, đến Maldives phấn đấu quên mình, vì tôn nghiêm của cần bất cứ điều gì cả. Nhớ lại nhiều như vậy, những hình ảnh để khắc cốt ghi tâm, tại sao có thể hoài nghi tình cảm của ? cỗ ấm áp mãnh liệt bao chặt lấy Giản Nhụy Ái, gương mặt của càng thêm dán chặt vào lồng ngực nóng hổi của Đơn Triết Hạo.

      Đơn Triết Hạo thỏa mãn mãn nhắm mắt lại hưởng thụ!

      lên những cầu này, Đơn Triết Hạo lại liếc nhìn , Giản Nhụy Ái sợ tình cảm của bọn họ bị phá hư, phải là hay những lời đó sao?

      Có lẽ, nên chuyện với bà nội chút, hỏi bà xem muốn chuẩn bị hôn lễ phải chuẩn bị những gì?

      Bóng đêm phủ xuống, bầu trời trở thành mảng đen tuyền, có sao trời và trăng sáng, im ắng yên tĩnh, làm cho người ta hiểu cảm giác sợ hãi.

      Trong ga ra tầng ngầm, người đàn ông bị trói, mà người đàn ông bị trói đó là người có gương mặt vô cùng điển trai, hai mắt màu vàng, trợn mắt đầy giận dữ.

      Và người kia chính là Vương Hạo đó!

      Phòng dưới đất, còn có hai người khác, bọn họ đều mang thân thể to lớn và cao ngạo, gương mặt tuấn, hai mắt lạnh lẽo và mạnh mẽ. Hai người đó chính là Đơn Triết Hạo và Cụ Duệ Tường.

      Trước sau Cụ Duệ Tường vẫn luôn mặc bộ quần áo màu trắng, phong cách dịu dàng và lạnh lẽo, người tản ra khí lạnh, người nào có thể địch, "Hạo, người, chúng ta mang tới."

      Đơn Triết Hạo nhìn người mặt bộ quần áo màu đen chút, hai mắt thâm thúy và vẻ mặt bá đạo ai bì nổi, ở trong mắt của tất cả vật đều phải do thao túng.

      Vương Hạo nhìn chằm chằm Đơn Triết Hạo, chút cảm giác sợ hãi cũng có, "Mau buông tôi ra."

      dùng lực giãy giụa, cái ghế phát ra tiếng vang khổng lồ, nhưng sợi dây vô cùng chắc, người bình thường căn bản cách nào giãy giụa để mở ra, trừ phi Đơn Triết Hạo buông ta ra.

      Phòng ốc tối đen, bên cạnh Cụ Duệ Tường còn có hai thuộc hạ, thấy Vương Hạo an phận, quyền đánh vào mặt của ta.

      Khóe miệng Vương Hạo chảy ra tia máu, khinh thường bĩu môi.

      Đơn Triết Hạo nhìn chằm chằm Vương Hạo, ngờ Lạc Tình Tình còn là người đàn ông khác, bàn tay vững vàng đoạt lấy cây súng lục do thuộc hạ của Cụ Duệ Tường ném tới, ánh mắt biến thành bắc cực, lưu loát cầm súng lục lên, hướng về phía cái trán Vương Hạo.

      Khẩu súng màu bạc được lên cò, ", chỉ cần ngươi đem ngọn nguồn mọi chuyện ràng, có lẽ tôi để ngươi con đường sống."

      "Tôi phải cái gì đây, các người nhiều người như thế, bắt mình tôi, vậy có tính là đàn ông hay ? Đơn Triết Hạo, nên thả tôi ra chúng ta đơn phương đấu với nhau mới đúng." Vương Hạo đè nén lửa giận trong lòng, nhìn về phía Đơn Triết Hạo, lên tiếng .

      Người đàn ông trước mắt căn bản để cho Đơn Triết Hạo nhìn thuận mắt, cười lạnh, bên môi cong lên tia giễu cợt, ‘ đấu ’? Vẫn chưa có người nào dám đề cập với chuyện như thế, Vương Hạo, người cháu này cũng suy tính mình có bao nhiêu năng lực, lại còn dám tỏ uy phong trước mặt

      "Bùm" tiếng, súng lục của Đơn Triết Hạo bốc lửa, ánh mắt sát khí nhìn chằm chằm người đàn ông rống to, đáy mắt sờ qua tia giễu cợt, cái loại công tử như thế này, chỉ biết đùa đùa nghịch nghịch với những mưu đơn giản, ngoài ra còn biết làm cái gì nữa chứ?

      Vương Hạo nhìn cái chân trúng đạn, cái loại đau để cho cố gắng nhịn thét lên, cái trán toát ra mồ hôi lạnh, "Đơn Triết Hạo, mày phải là đàn ông . . . . . A!"

      "Bằng" Vừa rồi là viên đạn, viên đạn khác lại rơi vào chân còn lại của Vương Hạo, tay đứt ruột xót, chân cũng là phần thân thể, hít vào hớp lạnh.

      Uy phong lẫm liệt trước kia còn, sắc mặt tái nhợt, đau đớn đến nước mắt lăn ra.

      nở nụ cười khi dễ, "Sợ chưa? nhanh chút, nếu mày chết rất thê thảm ."

      Sắc mặt Vương Hạo kinh sợ đến biết phải làm gì, mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng, đôi mắt chứa đầy sợ hãi: "Mày dám giết tao sao? Tao phải là người Trung Quốc, hơn nữa tại nước Mĩ tao cũng được coi như người có địa vị, nếu như mày dám đụng đến tao, mày biết hậu quả rồi chứ!"

      Còn chưa chờ Vương Hạo xong, súng của Đơn Triết Hạo chỉ vào cằm của , ánh mắt thô bạo nhìn chằm chằm Vương Hạo: "! Tao có tính kiên nhẫn đâu."

      Lòng bàn tay Vương Hạo cũng đầy mồ hôi, sợ hãi nuốt ngụm nước bọt, mặt mang nước mắt, khóe mắt nhìn chằm chằm cây súng màu bạc, rất sợ nó cướp cò , vậy rời khỏi nhân thế .

      biết tính mạng mình ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, ánh mắt kinh hãi: "Được. . . . . . được. . . . . Tôi ."

      Đem chuyện ở ca-nô, còn chuyện muốn hãm hại Đỗ Đức Minh, tất cả trong lần, thậm chí còn cả những chuyện liên quan đến Lạc Tình Tình.

      "Tốt lắm, tôi hết rồi, các người nhanh thả tôi ra ." Vương Hạo cầu Đơn Triết Hạo.

      Thân thể Đơn Triết Hạo toát ra hỏa khí, hỏa khí giết người, ra là mỗi chuyện ở đây đều nhằm hãm hại và Giản Nhụy ái, hai mắt ác độc tràn đầy lửa giận, quả đấm trong tay khiến khớp xương vang lên tiếng răn rắc.

      Toàn thân bộc phát, người bên cạnh cũng kinh hãi cực kỳ, trong lòng Cụ Duệ Tường ngừng dao động, rất ít khi thấy Đơn Triết Hạo nổi giận như vậy, Cụ Duệ Tường phải chủ động cầm lấy tay Đơn Triết Hạo: "Hạo, bình tĩnh chút ."

      Hai mắt Vương Hạo thoáng qua tia sợ hãi, cũng phát giác ánh mắt trước kia và ánh mắt tại của Đơn Triết Hạo khác nhau, như biến thành Con quỷ khát máu, hoảng sợ nâng quả đấm lên, chuyện .

      "Hạo, bình tĩnh chút , nên ra tay, dẫu có giết chết Vương Hạo, đối với chúng ta cũng phải là chuyện tốt, đưa Vương Hạo đến cảnh sát, đây mới là điều nên làm.!"Cụ Duệ Tường khuyên nhủ.

      Mắt Vương Hạo bốc lên hi vọng, lời của Cụ Duệ Tường cứu vãn tính mạng , xem ra tánh mạng của còn được người ta bảo vệ

      Trong mắt , giết chết Vương Hạo, cũng đơn giản như giết con kiến, nhưng muốn giết chết Vương Hạo, nguyên nhân lớn nhất là muốn từ từ hành hạ ta, để cho ta thấm khổ cái gọi là địa ngục trần gian, sống bằng chết, chỉ có như thế mới là thay Giản Nhụy Ái báo thù.

      Vương Hạo hiển nhiên nghĩ tới ý tứ thâm sâu trong lòng Cụ Duệ Tường, nhìn Đơn Triết Hạo thu súng lục lại, cõi lòng như treo cây cũng dần được buông lỏng, nhìn về vẻ mặt hung ác của Đơn Triết Hạo, coi như là lĩnh giáo rồi, có lẽ, bị Lạc Tình Tình lừa gạt, có lấy được tiền, phạm thượng đến Đơn Triết Hạo, thiếu chút nữa ngay cả mạng cũng giữ được.

      "Giải ." Cụ Duệ Tường lạnh lùng phân phó, vung tay lên ý bảo bọn họ rời .

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 127: Bí mật kinh thiên động địa

      "Giải ." Cụ Duệ Tường lạnh lùng phân phó. Vung tay lên ý bảo bọn họ rời .

      Đơn Triết Hạo chuyện. Chẳng qua tơ máu trong mắt có lui giảm. Đối mặt với Đơn Triết Hạo độc ác tàn nhẫn như vậy. Nên khi chuyện Cụ Duệ Tường cũng phải mềm mỏng mấy phần." ràng biết mọi chuyện là do Vương Hạo và Lạc Tình Tình làm. Cậu định xử lý Lạc Tình Tình như thế nào."

      biết Đơn Triết Hạo cảm thấy chính mình nợ dì Tần. Cho nên đoán ra Đơn Triết Hạo đối xử với Lạc Tình Tình như thế nào. Dù sao, ba người bọn họ cũng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.

      " xử lí người phụ nữ kia sau." Đơn Triết Hạo đùa bỡn với khẩu súng trong tay . Trong đêm tối, khẩu súng màu bạc phát ra tia sáng chói mắt. tin tưởng Vương Hạo bị bắt. Lạc Tình Tình cũng làm được trò trống gì.

      Nhưng nếu Lạc Tình Tình còn dám tiếp tục làm tổn thương Giản Nhụy Ái. Vậy nhất định xuống tay lưu tình nữa.

      "Vậy còn Nhụy Ái." Cụ Duệ Tường muốn biết ngày đó Giản Nhụy Ái có bị dọa cho hoảng sợ hay ? Nhưng hiểu hỏi như thế có chút kỳ quái. Vì thế chỉ có thể hỏi lái sang chuyện khác.

      Bước chân của Đơn Triết Hạo dừng lại. Nghiêng đầu mang theo vài phần lo lắng nhìn Cụ Duệ Tường. Nhưng mấy giây sau ánh mắt lo lắng lập tức bị khí chất bá đạo thay thế." ấy sao. Chuyện này qua thời gian rồi. cần với ấy những chuyện này."

      Tính cách của Giản Nhụy Ái lương thiện. Trong lòng xem Lạc Tình Tình là bạn bè. Cho nên nếu cho biết Đỗ Đức Minh là do Vương Hạo giết. Vậy cần cho những chuyện khác, tránh cho đau lòng.

      Đúng vậy, sợ nhìn thấy Giản Ngụy Ái khóc. sợ Giản Nhụy Ái rời bỏ . Ở trong lòng Đơn Triết Hạo thể có Giản Nhụy Ái. Cho nên phải đem mọi chuyện giải quyết tốt. Để cho ở nhà cảm thấy buồn phiền. Chỉ cần hạnh phúc vui vẻ là được rồi.

      Nhà họ Đơn

      Bà nội cầm tập tài liệu trong tay. Bàn tay đầy nếp nhăn run rẩy. Trong đêm tối lặng lẽ rơi lệ.

      Đơn Triết Hạo vào đại sảnh liền nhìn thấy bà nội ngồi ghế sa lon. Nhìn thấy bà nội lau nước mắt. thắc mắc: "Bà nội. Làm sao vậy?."

      "Hạo. Con về rồi." Bà nội lấy mắt kính xuống. Xoa xoa nước mắt mặt." có chuyện gì . Con mau ngủ . Nhụy Nhi cũng vừa mới ngủ."

      gương mặt tràn đầy nghi vấn. Nửa đêm bà nội ngồi ghế sa lon. Giống như khóc. Bà nội luôn khống chế cảm xúc rất tốt. Cho nên chắc chắn xảy ra chuyện. Đơn Triết Hạo nhạy cảm khẽ cau mày : "Bà nội. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì."

      "Chính con xem chút ." Bà nội biết cháu trai thông minh. thể nào dùng vài câu mà có thể lừa gạt được . Hơn nữa chuyện này có quyền được biết.

      Khi Đơn Triết Hạo nhìn thấy mấy tờ giấy đó. Trong nháy mắt, sắc mặt đại biến. Tròng mắt hung ác lên vẻ hốt hoảng. Đúng vậy, chính là hốt hoảng.

      "Tại sao lại có thể như vậy." Đơn Triết Hạo thể nào tin nổi này. Cha mẹ lại là hung thủ giết chết cha mẹ Giản Nhụy Ái. Cái này khác nào vở kịch vui với rất nhiều tình tiết máu chó .

      Bân đầu bà nội chỉ muốn điều tra nguyên nhân cái chết của cha mẹ Đơn Triết Hạo. nghĩ đến cả cha mẹ Giản Nhụy Ái cũng liên lụy vào . Đây cũng là chuyện mà bà dự đoán đến.

      "Hạo. Nhà chúng ta có lỗi với gia đình Nhụy Nhi. Nếu như cha con uống rượu rồi lái xe. Chạy sai làn đường. Có lẽ cha mẹ con phải chết, cha mẹ Nhụy Nhi cũng chết . Là nhà họ Đơn chúng ta có lỗi với Nhụy Nhi, khiến con bé trở thành nhi. Đều là lỗi lầm của ta." Bà nội khống chế được khóc ra thành tiếng. nghĩ đến bọn họ lại trở thành hung thủ chết cha mẹ Giản Nhụy Ái.

      Đơn Triết Hạo ngăn bà nội lại. Đôi mắt tràn đầy khiếp sợ. Liều mạng bắt mình phải bình tĩnh. thể sợ ."Nếu. Nhụy Nhi biết chuyện này. Bà nội, bà cần . Tất cả coi như chưa có chuyện gì xảy ra."

      Đúng vậy, thể mất Giản Nhụy Ái. Nếu như cho Giản Nhụy Ái biết cha mẹ chính là hung thủ chết cha mẹ . Lấy tính cách của , nhất định ở chung chỗ với .

      Đơn Triết Hạo tuyệt đối thể để chuyện như vậy xảy ra.

      "Giấy bọc lửa. ngày nào đó Nhụy Nhi biết. Con bé càng thêm đau lòng?" Bà nội nhìn Đơn Triết Hạo. Biết Đơn Triết Hạo làm như vậy. Nhưng giấu giếm cũng phải là biện pháp có thể giải quyết được vấn đề.

      "Bọc được cũng phải bọc. Bà nội. Bà cần phải lo lắng. Mọi chuyện có con lo liệu." Đơn Triết Hạo nắm chặt mấy tờ giấy trong tay. Tất cả gân xanh đều nổi lên, tờ giấy nắm trong tay phát ra thanh xoạt xoạt.

      Chuyện xảy ra từ mười mấy năm trước. Khi đó, Giản Nhụy Ái vẫn còn là đứa trẻ. Có lẽ cũng thể nhớ . Nếu như vậy cần phải đem nó phơi bầy ra ngoài ánh sáng. Cứ để cho nó theo gió mà cuốn .

      Tin tức đáng sợ như vậy, nhất định mang theo nó xuống mộ. Tuyệt đối để Giản Nhụy Ái biết.

      "Hạo. Về sau phải đối xử tốt với Nhụy Nhi. Đền bù tốt nợ nần mà nhà họ Đơn gây ra." Bà nội bất đắc dĩ phân phó. Ông trời là biết trêu cợt người. Mối nhân duyên tốt lại liên qua đến vụ án giết người đẫm máu. Hi vọng tình của Đơn Triết Hạo và Giản Nhụy Ái bị chịu ảnh hưởng.

      "." Đơn Triết Hạo kiên định . Thân thể cao lớn trở nên cứng rắn .

      Toàn bộ đoạn đối thoại của bọn họ đều lọt vào trong tai Lạc Tình Tình nghe lén. Lạc Tình Tình muốn đến cầu xin Đơn Triết Hạo bỏ qua cho Vương Hạo, nghĩ đến lại nghe được tin tức quan trọng. Khóe miệng ta nở nụ cười tà ác .

      Đơn Triết Hạo nhàng mở cửa, trong phòng tối đen. Ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu lên người . Bóng dáng trong chăn cuộn tròn biệt được hình dáng lồi lõm. Giống như sân khấu có nhiều ánh đèn được chiếu đến cùng lúc. Nhưng chỉ có ánh đèn chiếu lên người mới trở thành tiêu điểm bắt mắt nhất.

      Mà Giản Nhụy Ái ở trong mắt Đơn Triết Hạo chính là tiêu điểm được chú ý nhất. Ánh mắt của vĩnh viễn theo Giản Nhụy Ái.

      rón rén tới, quỳ gối trước mặt , đưa mắt nhìn vẻ mặt yên bình khi ngủ của . Cái này khiến cho bỏ mặc bao nhiêu người phụ nữ khác. Bàn tay Đơn Triết Hạo mang theo chút thô ráp khẽ vuốt ve gương mặt tinh tế của .

      Có người động vào, nhìn khẽ cau mày , liếm môi cái. Sau đó tìm tư thế thoải mái tiếp tục ngủ.

      Nhưng chỉ cần động tác thẹn thùng rất của , cũng động đến tận sâu trong lòng của Đơn Triết Hạo. Đôi môi mềm mại giống như trái cây đông lạnh, có sức hút đặc biệt lớn. Bàn tay Đơn Triết Hạo nhịn được mà sờ lên.

      Giản Nhụy Ái hé mở mắt. Nhìn thấy khuôn mặt tuấn. Giọng mang theo vẻ buồn ngủ : "Hạo. ở đây làm gì?"

      Khóe miệng Đơn Triết Hạo nâng lên nụ cười ấm áp. Giọng của Giản Nhụy Ái vì mang theo ngái ngủ mà trở nên có chút khàn khàn. Lại giống như có ma lực, tiến lại gần gương mặt của . chút do dự ngậm lấy cánh môi mà quan sát lâu. thể làm những chuyện khác, ít nhất cũng phải cho ít phúc lợi nho chứ.

      Giản Nhụy Ái bị hôn vẫn có chút mờ mịt. Phản ứng đầu tiên chỉ là ngứa. Theo tiềm thức hơi liếm môi cái.

      Động tác như vậy, lại khiến Đơn Triết Hạo giống như được khích lệ. liền bò lên giường, đem Giản Nhụy Ái say trong giấc mộng ôm đến người mình. cũng sợ đè phải chính đứa bé của mình. Dù sao bụng rất lớn.

      Bàn tay to của vuốt ve bụng của Giản Nhụy Ái. ngừng di động lên . Đôi môi cũng chịu dời khỏi môi của .

      Cảm nhận được biến hóa của . Khiến Giản Nhụy Ái như ở trong mộng tỉnh lại . Vội vàng đẩy Đơn Triết Hạo ra. Ngoài miệng khẽ ửng hồng ."Hạo. Chúng ta thể."

      " biết . Nhưng nhịn được. Em biết lâu có đụng. . . . . . Đàn ông cố nhịn tổn thọ. Chẳng lẽ em muốn nhìn. . . . . ."

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 128: Giúp Đơn Triết Hạo tắt lửa

      Cảm nhận được biến hóa của . Khiến Giản Nhụy Ái như ở trong mộng tỉnh lại. Vội vàng đẩy Đơn Triết Hạo ra. Ngoài miệng khẽ ửng hồng ."Hạo. Chúng ta thể."

      " biết . Nhưng nhịn được. Em biết lâu có đụng. . . . . . Đàn ông cố nhịn tổn thọ. Chẳng lẽ em muốn nhìn. . . . . ."

      Còn chờ Đơn Triết Hạo xong, Giản Nhụy Ái che môi lại. biết đàn ông các nghĩ như thế nào. Ngay cả lời như thế cũng ra."Em cho như vậy."

      "Vậy làm sao bây giờ." Đơn Triết Hạo hề kiêng dè hạ tầm mắt nhìn em trai Đơn Triết Hạo của mình. Có lẽ do cấm dục quá lâu, bây giờ chạm vào Giản Nhụy Ái. Toàn thân liền nổi lên biến hóa .

      Cảm giác cổ họng khô nóng. Giống như đem chính mình thiêu đốt.

      "Hạo." Giấc ngủ ngon của Giản Nhụy Ái bị Đơn Triết Hạo đánh vỡ. Ánh mắt vô tội nhìn. Tầm mắt bị khống chế chuyển qua bộ vị của . Ngượng ngùng nghiêng đầu." nên ồn ào. Nhanh tắm rồi ngủ."

      " muốn. Nhụy Nhi của chúng ta thực tế như vậy. Để ông xã chịu tội. phải làm như thế nào. . . . . ."

      "Được rồi. Em giúp ." Giản Nhụy Ái thể lại được Đơn Triết Hạo. phát ở cùng Đơn Triết Hạo lâu. càng ngày càng giống như đứa bé. Hoặc là tính tình Đơn Triết Hạo vốn là đứa bé.

      Chính xem lén ít phim người lớn khi Đơn Triết Hạo có ở đây. Như vậy cũng chút kinh nghiệm. Xem ra hôm nay cũng có tác dụng . Bất quá, Giản Nhụy Ái cảm thấy mình có tiền đồ, tay cũng khẽ run .

      Đơn Triết Hạo ngăn cản . Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Giản Nhụy Ái. Liền : "Nhanh lên chút ."

      " cần thúc giục. Em khẩn trương." Giản Nhụy Ái đỏ mặt . Phim người lớn là nhìn, nhưng đến khi làm mới thấy hơn kém nhau trời vực.

      Khi cho là mình sắp thể hô hấp được nữa. Rốt cuộc cũng thành công cởi xuống quần của Đơn Triết Hạo. Tiểu Đơn Triết Hạo thể chờ đợi được hung hăng dựng đứng lên . Trong lòng Giản Nhụy Ái lộp bộp giật mình. Trong nháy mắt, cả khuôn mặt liền đỏ bừng

      Nhìn Đơn Triết Hạo hoàn toàn nghiêm túc. Giống như đây là chuyện rất bình thường. sắp cảm thấy mặt của Đơn Triết Hạo có da.

      ra , chuyện này cũng là để bù đắp. Đơn Triết Hạo cũng chẳng tốt hơn là bao. Nhìn sắc mặt đỏ bừng của Giản Nhụy Ái, cảm giác như mình nhịn tới cực điểm, sắp sửa bùng nổ.

      " thần kỳ, nó trở nên lớn hơn rồi." Mặt Giản Nhụy Ái đỏ hồng. ra lời kinh người.

      Giản Nhụy Ái đơn thuần như vậy, Khiến Đơn Triết Hạo chút phòng bị liền bật cười lớn ."Chúng ta đều làm nhiều lần như vậy, chẳng lẽ em còn ràng sao."

      "Mỗi lần đều là làm. Em lại nhìn thấy ràng. . . . . ." Giản Nhụy Ái phản bác lại. Cư nhiên lại thảo luận vấn đề như thế. Xem ra ở lâu cùng với Đơn Triết Hạo. Da mặt được tôi luyện dày giống như Trường Thành. Có thể ngay cả đạn cũng xuyên qua được .

      "Vật , có phải là em nhắc nhở . Về sau khi làm chuyện đó, phải phân công hợp tác sao?" Đơn Triết Hạo ngắt cánh mũi của , cố ý trêu đùa .

      "Mới có, còn nữa, em liền để ý đến ." Giản Nhụy Ái bĩu môi muốn rời . Đơn Triết Hạo liền kéo cổ tay lại.

      Đơn Triết Hạo nhìn dáng vẻ đáng của Giản Nhụy Ái, lời lúc nãy lại xẹt qua đầu . Đem nhàng ôm vào trong ngực, trong lòng thấp thỏm bất an. Có lẽ Đơn Triết Hạo bá đạo tự tin, nhưng đối với người con ở trong ngự, hề có chút tự tin nào mà chỉ có sợ thôi.

      Trong con mắt thâm tình của lên vẻ bất an."Nhụy Nhi, chúng ta kết hôn . Cuối tuần lập tức kết hôn, thể đợi được nữa."

      "Tuần sau." Trong lòng Giản Nhụy Ái nghi hoặc, còn tưởng rằng mình nghe nhầm. Thời gian có phải quá gấp rút hay . Đơn Triết Hạo tại sao muốn gấp như vậy."Nhưng là, quá vội chứ."

      " vội. hận thể cưới em làm vợ ngay ngày mai. muốn vĩnh viễn cùng em ở đây." Đơn Triết Hạo khẩn trương nhìn Giản Nhụy Ái. Đúng vậy. nghĩ phải đem Giản Nhụy Ái cột vào bên cạnh mình sớm chút. Có lẽ, chờ đến khi chuyện kia bị bại lộ, Giản Nhụy Ái suy nghĩ đến đứa con của bọn họ mà rời khỏi .

      Vì có thể cùng Giản Nhụy Ái trường trường cửu cửu. Dù bắt làm cái gì cũng nguyện ý. Ánh mắt Đơn Triết Hạo tràn đầy kiên định.

      "Nhưng. . . . . ." Giản Nhụy Ái có cảm giác mê mang.

      " nhưng nhị gì hết, chẳng lẽ em muốn gả cho sao." Đơn Triết Hạo vuốt ve gương mặt trắng nõn của . Ánh mắt nhu tình như nước. Hai mắt sâu thẳm lóe lên ánh sáng hào quang hấp dẫn.

      Giản Nhụy Ái cho là Đơn Triết Hạo hiểu nhầm ý của mình, vội vàng lắc đầu. muốn làm cho Đơn Triết Hạo hiểu lầm." có, em nguyện ý gả cho ."

      "Tiểu Nhụy, cần khẩn trương như vậy,chỉ đùa em thôi." Đơn Triết Hạo cưng chiều ngắt bên má của . Cảm giác gương mặt giống như có nhiều thịt hơn trước. Xem ra mang thai có thể giúp cho thân thể khỏe mạnh hơn.

      "Đơn Triết Hạo." Giản Nhụy Ái thẹn quá thành giận nắm quả đấm, cái lại cái liên tiếp đánh vào lồng ngực Đơn Triết Hạo. mặt ngượng ngùng ửng hồng .

      xấu hổ cúi đầu, phát thời điểm bọn họ chuyện, Đơn Triết Hạo cũng thủy chung đem quần kéo lên. Cái tên sắc lang này. Sắc mặt Giản Nhụy Ái cũng đều muốn máu rồi, ngay lập tức lườm cái .

      "Tiểu Nhụy. cần xấu hổ, chúng mình cũng sắp trở thành vợ chồng. Đến lúc đó thân thể của là thân thể của em, thân thể của em cũng là thân thể của ." Đơn Triết Hạo nhướng mày mỉm cười .

      "Cái gì. biết xấu hỏ." Giản Nhụy Ái ngượng ngùng , nhưng mặt lộ nụ cười hạnh phúc.

      rúc vào trong ngực Đơn Triết Hạo. Cố ý đem cái mông dịch ra. Sợ đụng phải nó, bất quá lúc bọn họ ôm nhau. Nó vẫn cách ở giữa, cảm thấy rất khó chịu. Đơn Triết Hạo tại sao lại đem nó thu hồi lại .

      " muốn em là tốt rồi, còn thẹn thùng làm gì." Vẻ mặt Đơn Triết Hạo trở nên nghiêm túc."Nhụy Nhi, ngày mai chúng ta chọn áo cưới nhé."

      "Được. Tất cả nghe theo sắp xếp của . Em muốn mặc áo cưới đẹp nhất, làm dâu xinh đẹp nhất thế giới, cám ơn cho em cơ hội." tựa vào lồng ngực Đơn Triết Hạo, khẽ .

      Đơn Triết Hạo nghe thấy lời , trong lòng cảm thấy ấm áp. nghĩ đến dáng vẻ Giản Nhụy Ái mặc váy cưới đứng trước mặt mình. Cảm giác các tế bào toàn thân đều tăng vọt.

      "Có thể, chúng mình đều muốn cưới. Em xem có phải nên. . . . . ." Đơn Triết Hạo mập mờ ở bên tai Giản Nhụy Ái. nhịn được thổi hơi nóng .

      Ngoài miệng nâng lên nụ cười thích thú. nhìn thấy sắc mặt Giản Nhụy Ái lập tức hồng trở lại.

      "A." Giản Nhụy Ái cho là Đơn Triết Hạo quên chuyện này, nghĩ đến vẫn còn nhớ . Nếu chạy thoát, cũng chỉ có thể nhận mệnh. Nhìn cái to lớn kia, khó khăn nuốt ngụm nước bọt.

      Hung hăng nhắm mắt lại. Tay cầm nó nóng rực. Cái loại nhiệt độ nóng bỏng đó, giống như có cổ ma lực xông vào trong lòng ., khiến cho lòng cũng nhịn được mà run rẩy.

      Có lẽ là xoa bóp phù hợp, hoặc là Đơn Triết Hạo nhịn được quá lâu. Trong nháy mắt nhìn thấy vẻ mặt trầm xuống, cả người giống như tiến vào trong mây. Cảm giác thoải mái làm cho hài lòng thở sâu .

      Thở như vậy càng làm cho Giản Nhụy Ái thêm ngượng ngùng. Xấu hổ muốn tìm kẽ hở dưới đất mà chui vào. Bàn tay tự giác muốn rụt về, lại bị Đơn Triết Hạo nắm cổ tay lại, đặt trở về chỗ cũ.

      Tay của cũng chỉ có thể chấp nhận nắm nó, nhàng vuốt ve. Giống như là vuốt ve đứa bé. Cứ tỉ mỉ như vậy, cẩn thận, rất sợ làm đau nó. ngay cả thở mạnh cũng dám.
      thienbinh2388dunggg thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Xin chào, mình nối tiếp công việc của @banglangtrang123 hy vọng mọi người ủng hộ

      Chương 128: GIÚP ĐƠN TRIẾT HẠO DẬP LỬA

      Cảm nhận được biến hóa của , làm cho Giản Nhụy Ái tỉnh lại, vội vàng đẩy Đơn Triết Hạo ra, ngượng ngùng "Hạo, chúng ta thể."

      " biết , nhưng nhịn được, em biết lâu có đụng. . . . . . Đàn ông cố nhịn tổn thọ, chẳng lẽ em muốn nhìn. . . . . ."

      Còn chờ Đơn Triết Hạo xong, Giản Nhụy Ái che miệng lại. biết đàn ông các nghĩ như thế nào, ngay cả lời như thế cũng ra được:

      "Em cho phép như vậy."

      "Vậy làm sao bây giờ?"

      Đơn Triết Hạo hề xấu hổ chỉ vào cậu của mình, có lẽ do cấm dục quá lâu, bây giờ chỉ chạm vào Giản Nhụy Á ngóc đầu nổi lên biến hóa .

      Cảm giác cổ họng khô nóng, giống như chính mình bị thiêu đốt.

      "Hạo." Giấc ngủ ngon của Giản Nhụy Ái bị Đơn Triết Hạo phá vỡ, ánh mắt vô tội nhìn , tầm mắt bị khống chế chuyển qua bộ vị của , ngượng ngùng nghiêng đầu:

      " nên ồn ào, nhanh tắm rồi ngủ."

      " muốn, Tiểu Nhụy của chúng ta sao lại thực tế như vậy, để ông xã chịu tội, phải làm như thế nào. . . . . ."

      "Được rồi, em giúp ." Giản Nhụy Ái thể lại được Đơn Triết Hạo. phát ở cùng Đơn Triết Hạo lâu, càng ngày càng giống như đứa bé, hoặc tính tình của Đơn Triết Hạo vốn đứa bé. Chính cũng xem lén ít phim người lớn khi Đơn Triết Hạo có ở đây, cho nên cũng có chút kinh nghiệm, xem ra hôm nay cũng có tác dụng . Bất quá, Giản Nhụy Ái lại cảm thấy mình có tiền đồ, bàn tay cũng khẽ run .

      Đơn Triết Hạo ngăn cản , nhìn dáng vẻ vội vàng của Giản Nhụy Ái, liền : "Nhanh lên chút ."

      " cần thúc giục, như thế khiến em vội vàng." Giản Nhụy Ái đỏ mặt , phim người lớn là nhìn, nhưng đến khi làm mới thấy hơn kém nhau trời vực. Khi cho là mình sắp thể hô hấp được nữa, rốt cuộc cũng thành công kéo được quần của Đơn Triết Hạo xuống, cậu thể chờ đợi được mà hung hăng dựng đứng lên.

      Giản Nhụy Ái giật mình, trong nháy mắt cả khuôn mặt liền đỏ ửng. Nhìn Đơn Triết Hạo hoàn toàn nghiêm túc, giống như đây là chuyện rất bình thường. cảm thấy mặt của Đơn Triết Hạo có da rồi. ra , chuyện này cũng là để bù đắp, Đơn Triết Hạo cũng chẳng tốt hơn là bao, nhìn sắc mặt đỏ bừng của Giản Nhụy Ái, cảm giác như mình nhịn tới cực điểm, sắp sửa bùng nổ.

      " thần kỳ, nó trở nên lớn hơn rồi." Mặt Giản Nhụy Ái đỏ hồng, ra lời kinh người.

      Giản Nhụy Ái đơn thuần như vậy, Khiến Đơn Triết Hạo chút phòng bị liền bật cười lớn "Chúng ta đều làm nhiều lần như vậy, chẳng lẽ em còn ràng sao."

      "Mỗi lần đều là làm, em lại nhìn thấy . . . . . ." Giản Nhụy Ái phản bác lại, cư nhiên lại thảo luận vấn đề như thế, xem ra ở lâu với Đơn Triết Hạo, da mặt được tôi luyện dày giống như Trường Thành, có thể ngay cả đạn cũng xuyên qua được .

      "Vật , có phải là em nhắc nhở về sau khi làm chuyện đó, phải phân công hợp tác đúng ?" Đơn Triết Hạo ngắt cánh mũi của , cố ý trêu đùa .

      "Mới có, còn nữa, em liền để ý đến ." Giản Nhụy Ái bĩu môi muốn rời , Đơn Triết Hạo liền kéo cổ tay lại. Đơn Triết Hạo nhìn dáng vẻ đáng của Giản Nhụy Ái, lời lúc nãy lại xẹt qua đầu , đem nhàng ôm vào trong ngực, trong lòng thấp thỏm.

      Có lẽ Đơn Triết Hạo chỉ bá đạo tự tin với người khác chứ đối với người con ở trong ngực, hề có chút tự tin nào mà chỉ có sợ hãi thôi. có vẻ bất an "Tiểu Nhụy, chúng ta kết hôn , cuối tuần lập tức kết hôn, thể đợi được nữa."

      "Tuần sau." Trong lòng Giản Nhụy Ái nghi hoặc, còn tưởng rằng mình nghe nhầm, thời gian có phải là quá gấp rút hay ? tại sao Đơn Triết Hạo lại muốn gấp như vậy

      "Nhưng là, quá vội chứ."

      " vội, chỉ hận ngay ngày mai thể cưới em làm vợ, muốn vĩnh viễn cùng em ở đây."

      Đơn Triết Hạo vội vàng nhìn Giản Nhụy Ái. Đúng vậy, nghĩ phải đem Giản Nhụy Ái cột vào bên cạnh mình sớm chút. Có lẽ, chờ đến khi chuyện kia bị bại lộ, Giản Nhụy Ái suy nghĩ đến đứa con của bọn họ mà rời khỏi . Vì có thể cùng Giản Nhụy Ái chung sống đến đầu bạc răng long dù bắt làm cái gì cũng nguyện ý, ánh mắt Đơn Triết Hạo tràn đầy kiên định.

      "Nhưng. . . . . ." Giản Nhụy Ái có cảm giác mê man.

      " nhưng nhị gì hết, chẳng lẽ em muốn gả cho sao?." Đơn Triết Hạo vuốt ve gương mặt trắng nõn của , ánh mắt nhu tình như nước, đôi mắt sâu thẳm lóe lên ánh sáng hào quang hấp dẫn. Giản Nhụy Ái cho là Đơn Triết Hạo hiểu nhầm ý của mình, vội vàng lắc đầu, muốn làm cho Đơn Triết Hạo hiểu lầm " có, em nguyện ý gả cho ."

      "Tiểu Nhụy, cần vội vàng như vậy, chỉ đùa em thôi." Đơn Triết Hạo cưng chiều ngắt bên má của , cảm giác gương mặt giống như có nhiều thịt hơn trước, xem ra mang thai có thể giúp cho thân thể khỏe mạnh hơn.

      "Đơn Triết Hạo." Giản Nhụy Ái thẹn quá thành giận, tay nắm thành quả đấm, liên tiếp đánh vào lồng ngực Đơn Triết Hạo, gương mặt ngượng ngùng ửng hồng . xấu hổ cúi đầu, lại phát thời điểm bọn họ chuyện, Đơn Triết Hạo vẫn đem quần kéo lên, cái tên sắc lang này, gương mặt Giản Nhụy Ái cũng đều muốn máu rồi, ngay lập tức lườm cái .

      "Tiểu Nhụy, cần xấu hổ, chúng mình cũng sắp trở thành vợ chồng, đến lúc đó thân thể của là thân thể của em, thân thể của em cũng là thân thể của ." Đơn Triết Hạo nhướng mày mỉm cười .

      "Cái gì, biết xấu hổ." Giản Nhụy Ái ngượng ngùng , nhưng mặt lộ nụ cười hạnh phúc. rúc vào trong ngực Đơn Triết Hạo, cố ý đem cái mông dịch ra, rất sợ đụng phải nó, bất quá lúc bọn họ ôm nhau. Nó vẫn luôn ở giữa, cảm thấy rất khó chịu, tại sao Đơn Triết Hạo lại đem nó thu về .

      " muốn em là tốt rồi, còn thẹn thùng làm gì." Vẻ mặt Đơn Triết Hạo liền trở nên nghiêm túc "Tiểu Nhụy, ngày mai chúng ta chọn áo cưới nhé."

      "Được, tất cả nghe theo sắp xếp của , em muốn mặc áo cưới đẹp nhất, làm dâu xinh đẹp nhất thế giới, cám ơn cho em cơ hội." tựa vào lồng ngực Đơn Triết Hạo, khẽ .

      Đơn Triết Hạo nghe thấy lời của , trong lòng cảm thấy ấm áp. nghĩ đến dáng vẻ Giản Nhụy Ái khi mặc váy cưới đứng trước mặt mình, liền có cảm giác các tế bào toàn thân cũng đều tăng vọt.

      "Có thể, chúng mình đều muốn cưới, em xem có phải nên. . . . . ." Đơn Triết Hạo mập mờ ở bên tai Giản Nhụy Ái, nhịn được thổi hơi nóng. Ngoài miệng mỉm cười thích thú, nhìn thấy gương mặt Giản Nhụy Ái lập tức hồng trở lại.

      "A." Giản Nhụy Ái cho là Đơn Triết Hạo quên chuyện này, nghĩ đến vẫn còn nhớ . Nếu chạy thoát, vậy cũng chỉ có thể nhận mệnh, nhìn cái to lớn kia, khó khăn nuốt ngụm nước bọt.

      Hung hăng nhắm mắt lại, bàn tay cầm nó trở nên nóng rực, nhiệt độ nóng bỏng đó giống như có cỗ ma lực xông vào trong lòng , khiến cho lòng cũng nhịn được mà run rẩy. Có lẽ là do xoa bóp phù hợp, hoặc là Đơn Triết Hạo nhịn được quá lâu. Trong nháy mắt nhìn thấy vẻ mặt trầm xuống, cả người giống như lên thiên đàng, cảm giác thoải mái làm cho hài lòng thở sâu.

      Hơi thở như vậy càng làm cho Giản Nhụy Ái thêm ngượng ngùng, xấu hổ muốn tìm kẽ hở dưới đất mà chui vào. Bàn tay tự giác muốn rụt về, lại bị Đơn Triết Hạo nắm cổ tay lại, đặt trở về chỗ cũ. Tay của cũng chỉ có thể chấp nhận nắm nó, nhàng vuốt ve. Giống như là vuốt ve đứa bé. Cứ tỉ mỉ như vậy, cẩn thận, rất sợ làm đau nó, còn ngay cả thở mạnh cũng dám.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :