1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ danh môn: Ông xã tổng giám đốc thật kiêu ngạo - Tiểu Yêu Hoan Hoan (185C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 142: Lúc đó mình và Tống Mạc rất trong sáng
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Hai người đều ngẩn ra, nhưng mà phản ứng của Tống Mạc ràng là nhanh hơn Tần Ngu, nhanh chóng cúi người, khéo léo hôn lên vành tai của Tần Ngu, miệng nỉ non khẽ , “Đừng quan tâm tới nó, chúng ta hãy tiếp tục.”

      "..." Tần Ngu im lặng, đây là ba ruột sao.

      biết có phải Tống Lãng ở bên ngoài khe cửa nghe thấy đoạn đối thoại này của hai người hay , tóm lại, Tống Mạc vừa dứt lời, ngoài cửa liền vang lên tiếng khóc tan nát lòng dạ, quả thực là muốn đánh thức tất cả mọi người trong biệt thự dậy luôn.

      Tần Ngu thở gấp liên tục, đẩy lồng ngực của người đàn ông ra, “Đợi chút.”

      " đợi được." trán của người đàn ông đổ mồ hôi lạnh, đôi mắt đen láy nhuộm tầng sương mù, giọng cũng trở nên khàn khàn. Tình huống bây giờ là đạn lên nòng bắn được.

      Tần Ngu nhìn chằm chằm vào Tống Mạc mấy giây, rồi dùng sức nhấc chân lên, giãy giụa ngồi dậy, “ đợi được cũng phải đợi.”

      Từ Tống Lãng sợ sét đánh khi trời mưa, mấy năm qua, đều thay đổi. Trước kia mỗi lần trời mưa mà có sét đánh, đều ngủ cùng với bé, bây giờ ngoài trời mưa, lại có sấm sét ầm ầm, mưa gió bão bùng, sao cam lòng để cho mình Tống Lãng ở ngoài cửa được chứ.

      có cha mẹ nào điên khùng tới mức thèm quan tâm tới con trai gào khóc vì sợ hãi để mây mưa ở trong phòng cả.

      Nghĩ như vậy, Tần Ngu mặc lại quần áo rơi lả tả ở bên cạnh, rồi xuống giường.

      Cửa vừa mới mở ta, thân hình nho liền chạy vọt vào, ôm lấy đùi của , Tần Ngu tiện tay bật đèn điện trong phòng sáng lên, cúi đầu xuống nhìn thấy Tống Lãng khóc thút tha thút thít, nước mắt nước mũi lau hết vào chân của .

      Cúi người ôm lấy Tống Lãng đặt lên giường, lau nước mắt giúp cho bé, sau đó dịu dàng dỗ dành.

      Dù sao cũng chỉ là đứa bé, chỉ lúc lâu sau, Tống Lãng miễn cưỡng ngừng khóc nức nở.

      Tống Mạc thấy Tống Lãng còn khóc thút thít nữa, cuối cùng cũng câu đầu tiên kể từ khi Tống Lãng vào phòng, "Khi nào con về phòng?"

      Tống Lãng sững sờ hồi lâu, vất vả mới ngừng khóc được, bây giờ nước mắt lại tràn ra đầy hốc mắt, nước mắt lưng tròng nhìn về phía Tần Ngu, “Mẹ, con có thể ngủ cùng với ba mẹ được ?” Mỗi lần trời mưa có sét đánh, gan dạ và lý trí của bé đều còn nữa, rất muốn cố gắng tỏ ra tỉnh táo chui vào trong chăn run rẩy đêm, quấy rầy ba mẹ sinh em , nhưng mà chuyện này đều còn quan trong nữa, điều quan trọng là bé dám ngủ mình.

      Tần Ngu gật gật đầu.

      Tống Lãng lau nước mắt, vui vẻ chui vào giữa hai người rồi nằm xuống, Tần Ngu nhìn về phía Tống Mạc lần nữa, khuôn mặt của còn đen hơn bóng đêm ngoài cửa sổ.

      yên lặng tắt đèn, yên lặng nằm xuống. Người đàn ông chưa thoả mãn dục vọng rất nguy hiểm, nên trêu chọc vào hơn.

      Dự định là đêm thăng hoa ngờ bị Tống Lãng chen ngang nên tan thành mây khói, cho tới sáng hôm sau, Tống Mạc vẫn nhìn Tống Lãng với ánh mắt tràn đầy u oán.

      Vì vậy Tống Lãng vô cùng tự trách, rất thành khẩn xin lỗi với Tống Mạc, hơn nữa còn đảm bảo sau này tái phạm nữa, vẻ mặt của người đàn ông, mới miễn cưỡng còn đen như đáy nồi nữa.

      ―――

      Lần đầu tiên thành công, Tần Ngu muốn chuẩn bị lần thứ hai hoàn hảo, để đền bù lại canh cánh trong lòng với người đàn ông.

      Vừa đúng dịp vào cuối tuần, gọi điện thoại cho Cố Uyển Uyển.

      Sau khi mối quan hệ của với Tống Mạc và cũng kể ra chuyện khổ não gần đây của với người bạn thân Cố Uyển Uyển xong, Cố Uyển Uyển trực tiếp đưa siêu thị.

      Người bạn thân đơn thuần dễ xấu hổ ngày xưa với vẻ mặt đỏ, tim đập mạnh dẫn xem vô số những sản phẩm tránh mang thai được đóng gói hết sức tinh xảo (là bao cao su đấy ạ), khuôn mặt của Tần Ngu đỏ bừng lên, trong lòng sợ hãi thầm than, đến tột cùng Cố Thành làm cái gì với Cố Uyển Uyển vậy! Cố Uyển Uyển ngày xưa chỉ cần nhìn thấy những con bọ hung trong thế giới động vật giao phối đỏ mặt đâu mất rồi!

      Cố Uyển Uyển cầm lấy hộp Okamoto, rất trấn định và tự nhiên nhìn về phía , "Cái này cũng tệ lắm."

      Tần Ngu lén lén lút lút
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 143: Em muốn mang theo con trai chạy trốn

      Editor:TSTX

      Tần Ngu sợ run mấy giây, nổi giận, đứng dậy, con mắt mở to chống lại, khuôn mặt cực kỳ dữ tợn. Người đàn ông này có ý gì? mua xong thuốc tránh thai cùng nội y tình thú, lại với như vậy!

      Lời kịch để chửi mắng chuẩn bị sẵn sàng, ở phút cuối cùng, Tần Ngu lại bị làm kinh sợ, được rồi, công tác công tác, dù sao cũng là công , nếu lý lẽ ầm ỹ với , hình như có chút ít cố tình gây .

      Mím môi, phẫn nộ liếc mắt nhìn Cố Uyển Uyển bắt chéo hai chân chuẩn bị xem kịch vui, Tần Ngu yên lặng ngồi xuống, "Cái kia, bao lâu vậy, khi nào trở về?"

      "Ít hai ba ngày, nhiều tuần."

      "Oh, vậy ."

      "Ừ, nhớ tới em... Thân thể."

      Khuôn mặt Tần Ngu như bị phỏng, cúp điện thoại.

      Cố Uyển Uyển nhích người về phía trước, khuôn mặt nổi hai chữ bà tám, đôi mắt đen nhánh nhìn sang, " cái gì mà đỏ mặt vậy?"

      "Khụ khụ, có gì có gì, ăn cơm ăn cơm."

      "Cơm còn chưa mang lên."

      "... Uống rượu uống rượu."

      ―――

      dạo cả ngày, lúc trở lại biệt thự là ban đêm, ánh đèn rực rỡ.

      Vú Trương mở cửa, thấy Tần Ngu xách ít đồ, hết sức ân cần chủ động xin giết giặc muốn thay cầm lên lầu phòng ngủ, ai ngờ Tần Ngu mặt đỏ tới mang tai có chút ngượng ngùng nhìn bà cái, mang theo hai túi lớn chậm rãi lên lầu, giống như con thỏ, trong nháy mắt liền biến mất ở khúc quanh.

      Hành lang lầu hai, Tần Ngu muốn thần biết quỷ hay tiến vào phòng, đột nhiên Tống Lãng từ trong phòng mình chui ra để lộ cái đầu , trơ mắt nhìn ... Rồi nhìn hai túi đồ lớn trong tay .

      "Mẹ, cuối cùng mẹ nhớ tới mua đồ ăn ngon cho con sao?"

      Tần Ngu nhìn Tống Lãng như đầu đạn xông đến nhanh chóng đoạt hai túi đồ trong tay , sợ hết cả hồn, theo bản năng lui về sau, giấu hai túi đồ sau lưng, "Đây phải là đồ ăn ngon."

      "Vậy là cái gì?" Tống Lãng cũng phải là nhóc con dễ gạt, vèo tiếng liền lẻn đến sau lưng Tần Ngu, lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai lấy ra hộp tránh thai từ trong túi đồ, lăn qua lộn lại cực kỳ nghiêm túc nhìn hộp thuốc.

      Tần Ngu tròn mắt, sợ Tống Lãng ra cái gì khiến ngượng ngùng tới chết, cũng may, Tống Mạc nhận ra mấy chữ, nhìn mấy giây, ném cái hộp tới tay , "Lần sau mẹ nhớ mua đồ ăn cho con nha."

      Khuôn mặt Tần Ngu tràn đầy mừng rỡ gật đầu, chui về phòng.

      Mang thứ đó giấu kỹ, cầm lấy hộp trong đó trực tiếp đến phòng ngủ của Tống Mạc, nằm ở giường, tinh tế nghiên cứu.

      ―――

      Tần Ngu tỉ mỉ chuẩn bị, vậy mà bởi vì Tống Mạc phải công tác mà phải ngâm nước nóng, rầu rĩ vui buổi tối, rất nhanh liền bình thường trở lại, bởi vì trong cuộc sống còn nhiều chuyện làm cho phiền lòng hơn chuyện này – đến từ chính người lãnh đạo trực tiếp cạn tàu ráo mán và đến từ chính nữ tình địch muốn làm con thiêu thân quyến rũ tổng giám đốc.

      Tống Mạc công tác tuần lễ, Tần Ngu cảm giác mỗi ngày sống trong dòng nước chảy xiết.

      Lâm Thần là thủ trưởng của , ngẩng đầu gặp cúi đầu gặp, thỉnh thoảng liền mượn công kéo tiến phòng làm việc biểu lộ cõi lòng, cuối cùng thể nhịn được nữa, dũng cảm cự tuyệt tình cảm của Lâm Thần, kết quả chính là bị điều chức thư ký phó tổng, trở thành nữ trợ lý của nữ lão bản.

      Người phụ nữ này giống như bạch liên hoa, nhìn mặt ngoài vô hại mà đơn thuần, nhưng bên trong chính là lão phù thủy hiểm, thủ pháp làm khó dễ càng vô biên.

      Nếu như phải là do công việc này kiếm dễ, hơn nữa nó lại là công việc thích, sớm xin nghỉ việc.

      Ban đêm mình nằm giường lớn, ngửi thấy hơi thở mát lạnh của Tống Mạc, Tần Ngu cảm thấy ủy khuất, nếu có Tống Mạc ở đây, ai dám khi dễ !

      Trong lúc ủy khuất nhớ mong , trong góc nào đó, Tống Mạc sắc mặt lạnh lùng ngồi
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 144: Hồng hạnh xuất tường
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Tần Ngu tắm rửa xong liền chui vào trong chăn, chỉ lộ ra đôi mắt đen láy, mặt đỏ tới mang tai nhìn người đàn ông chỉ mặc mỗi đồ lót màu đen lúc lúc ở trước mặt , “ nhanh về nhanh, em chờ .”

      Người đàn ông nhìn về phía người phụ nữ có khuôn mặt non mềm phấn nộn kia, ánh mắt chợt loé lên vui vẻ.

      Nhìn bóng dáng cao lớn khoẻ mạnh của người đàn ông vào trong phòng tắm, Tần Ngu kéo chăn lên che kín đầu của mình, cuộn tròn vào trong chăn mượn chút ánh sáng qua khe hở cẩn thận nhìn chiếc bao cao su đủ có màu rực giống như bảy sắc cầu vồng kia.

      Xoắn ốc giác quan thứ sáu băng hoả, dòng chữ vỏ bên ngoài sáng lấp lánh, tim của Tần Ngu đập thình thịch, thực có cảm giác giống như hai tầng lửa và băng?

      Nằm ở giường vừa căng thẳng vừa ngừng tưởng tượng lát, rồi chui ra khỏi chăn, đem giác quan thứ sáu bỏ vào trong túi áo ngủ, khẽ vỗ vỗ cái, rồi nằm lỳ giường nhìn về phía phòng tắm.

      Bởi vì kế hoạch từ từ rồi tính của , cho nên cũng thay bộ nội y tình thú, mà vẫn mặc bộ đồ ngủ hoạt hình như trước, loại mà bên hông có chiếc túi, thoạt nhìn có chút trẻ con.

      Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy rào rào, mông lung và mơ hồ, nhưng lại khiến cho người ta suy nghĩ miên man.

      Trong đầu của Tần Ngu phác hoạ vóc người của người đàn ông giống như người mẫu trong tạp chí thời trang, chiếc chân trắng nõn cũng lắc lư theo nhịp đập trái tim của .

      Nhưng mà, hình như thời gian tắm rửa của người đàn ông này hơi dài phải?

      Sau lúc dao động, cuối cùng mí mắt và mí mắt dưới của Tần Ngu bắt đầu dính chặt lấy nhau tương thân tương ái, sức mạnh của tình quả nhiên là rất vĩ đại, cuối cùng Tần Ngu cũng bị chúng nó liên hợp lại đánh bại, nằm yên ở giường, cứ như vậy ngủ thiếp .

      ―――

      Trong phòng tắm, người đàn ông để trần nửa người đánh răng, khoé môi vẫn còn dính chút bọt, dưới ánh đèn ra khuôn mặt trắng trẻo điển trai.

      Lần này tắm rửa cực kỳ sạch , dù sao cũng là xa cách lâu ngày, tại sao xuất với trạng thái tốt nhất?

      Nhưng mà, khi lấy trạng thái tốt nhất, sạch pha chút lạnh lùng và kiêu căng ra khỏi phòng tắm, người phụ nữ bé của cuộn người nằm ngủ ở giường giống như con mèo .

      hoảng hốt chớp mắt cái, thẳng lại, ngồi xuống giường.

      Ánh sáng dịu , sợi tóc mềm mại đen nhánh như như che mất nửa khuôn mặt của , chỉ lộ ra chiếc cằm hơi nhọn.

      Ồ, thực rất đáng .

      cúi đầu nhìn lúc lâu, vươn tay ra nhàng gạt ra, rồi lại lấy khăn tắm ra, vén chăn lên nằm xuống, ôm cơ thể nho của vào trong lòng.

      Ngay lập tức Tần Ngu giống như cây tầm gửi vậy, tay ôm lấy cổ của , môt chân gác lên ngang hông của .

      Ôm nhau ngủ.

      ―――

      Sáng sớm chủ nhật, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, Tần Ngu hỗn loạn tỉnh lại, theo bản năng đưa tay hướng bên người vừa sờ, trống rỗng, có gì cả, mảnh lạnh buốt.

      Trong lòng hoảng hốt, chợt tỉnh táo lại, mở choàng mắt ra. Đồ ngủ vẫn mặc đầy đủ ở ngươi, đau lưng giống như tưởng tượng, cũng có cảm giác đau nhức chịu nổi giống như tưởng tượng, chẳng lẽ, tối hôm qua… mộng xuân? Cơ bản là Tống Mạc hề trở về.

      Đưa tay gãi gãi đầu, trong nháy mắt mất hết tinh thần, lúc muốn lặng lẽ nhắm mắt lại lần nữa, xem có thể mơ hết giấc mơ tối qua , cánh cửa, có người khẽ đẩy ra.

      Tống Lãng cầm ly sữa, khoé miệng nhắn vẫn còn dính ít bọt, bộ dạng nghiêm trang, nhìn rất mắc cười nhìn , “Nên dậy rồi, mẹ mà dậy nữa ba phải hâm nóng đồ lại lần thứ ba đó.”

      Ba... Tống Mạc?

      Tần Ngu giật mình, "Ba con trở về rồi sao?"

      Tống Lãng liếm mép cái, nhìn Tần Ngu với vẻ mặt ghét bỏ, “Mẹ, có phải mẹ bị mất trí nhớ rồi ? Tối ngày hôm qua ba trở về rồi mà?”

      Tối ngày hôm qua trở về rồi? Trong lòng Tần Ngu mừng rỡ, "Vèo" tiếng, lập tức vén chăn lên dép lê vào xuống lầu.

      Trong phòng bếp, quả nhiên thoáng nhìn thấy bóng dáng
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 145: con sói dũng mãnh

      Editor: Trà sữa trà xanh

      Ánh sáng mờ nhạt hòa với ánh trăng ngoài cửa sổ đổ xuống đầy giường, gian phòng ngủ được chiếu rọi giống như thủy tinh cầu xinh đẹp.

      Tần Ngu nằm giường lớn hỗn lộn, mà phía , thân thể to lớn của đàn ông dưới ánh sáng huyền ảo ngừng đòi hỏi.

      Ngôn ngữ còn cách nào miêu tả được giờ khắc tuyệt vời này, mồ hôi đàn ông theo gò má bạch hi chảy tới cằm xuống, chảy xuôi theo đường cong hoàn mỹ của , đường xuống phía dưới, dung hợp lại cùng với mỗi giọt mồ hôi người , mỗi tấc da thịt của đều run rẩy kiềm được, giống như chúa tể, mà là người cùng nhảy múa với , chậm rãi hòa theo tiết tấu của , cùng nhau sa vào vũ điệu điên cuồng mà tốt đẹp này.

      Đau đớn ban đầu giảm bớt, càng về sau, càng khó nên lời, thân thể nóng bỏng, suy nghĩ mê loạn, cảm giác thực cốt, càng muốn nhiều hơn.

      Mỹ nhân mềm mại như lan, chỉ vì quân tử khom lưng. Giữa hoan ái nguyên thủy nhất của nam và nữ, khoái lạc đến mức tận cùng.

      thở dốc chôn đầu trong đệm chăn, hơi thở đứt quãng, cách nào ức chế được, vòng eo mảnh khảnh, gò má đỏ như lửa, hai chân vòng bên hông run rẩy, tuyết trắng mê người... non mềm mê người như thế, khuôn mặt tuấn tú bạch hi của càng căng thẳng, trong tròng mắt đen tĩnh mịch ánh lửa lóe lên bập bùng.

      Tần Ngu chỉ cảm thấy toàn thân đều đắm chìm trong hơi thở nóng hổi, hỗn loạn che giấu chỗ nào, cơ thể chìm đắm trong người , mọi cái đâm mạnh mẽ của , là mãnh liệt nhất tồn tại chân nhất.

      Màn đêm như nước, ánh trăng tựa như mộng, đêm này, lần lại lần, cuối cùng cũng hoàn toàn thuộc về .

      ―――

      Kết quả cả việc tham ăn cả đêm chính là vào sáng ngày thứ hai Tần Ngu hoàn toàn xuống giường được.

      Khi suy yếu mở mắt ra nhìn chằm chằm người nào đó tinh thần sảng khoái nằm bên người, nhìn thấy con mắt đen nhánh còn mang theo tia tình dục thức tỉnh nhìn chằm chằm , lòng nhịn được run rẩy, vẻ mặt này của quá quen thuộc, giống như là con lang, con lang dũng mãnh, tối hôm qua, chính là dùng ánh mắt này nhìn , sau đó áp chế dưới thân lần này tới lần khác.

      Đàn ông thủ thân như ngọc năm năm, quả nhiên hết sức dũng mãnh.

      Tần Ngu theo bản năng rụt rụt lui về phía sau, lại cẩn thận chạm đến miệng vết thương tối hôm qua, đau đớn khiến hít hơi khí lạnh, dám cử động nữa.

      Tống Mạc thấy nhăn lông mày lại liền hỏi, "Làm sao vậy?"

      Tần Ngu liền đỏ mặt tròng mắt trừng như mắt thỏ, phẫn nộ liếc mắt nhìn , " có chuyện gì, chỉ hơi đau."

      quái dị liếc mắt nhìn mấy giây, "Đau sao? Chỗ nào?"

      Nếu như đau đớn toàn thân, Tần Ngu nhất định cước đạp xuống gầm giường, tối hôm qua làm gì, bây giờ còn biết xấu hổ hỏi đau chỗ nào, có thể là chỗ nào đây!

      Thấy Tần Ngu trầm mặc hồi lâu, lông mày của khẽ nhăn lại đứng lên, "Chỗ nào đau, cho biết."

      Tần Ngu nhìn khuôn mặt nghiêm túc của , chỉ muốn nhắm nghiền hai mắt ngất xỉu cho rồi, cực kỳ chậm rãi mở trừng hai mắt, rũ lông mi xuống, từ trong cổ họng gạt bỏ ra câu giống như muỗi kêu, "Chính là chỗ đó."

      Tống Mạc ước chừng sững sờ mấy giây, mặt chợt lóe qua tia vết hồng khả nghi, trong nháy mắt, liền biến thành bộ dạng lạnh nhạt mở miệng, "Đến, cho xem."

      Tần Ngu lập tức lắc đầu giống như trống bỏi, giỡn sao, loại chuyện như vậy rất xấu hổ nha.

      cũng đợi đáp ứng liền tự nhiên vén chăn mền lên.

      Tần Ngu lập tức gắt gao níu lấy chăn mền, tức giận trừng mắt với ,
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 146: Tối hôm qua các người làm cái gì?
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Lại là Thẩm Vi Nhi!

      Đương nhiên, cũng có số người phụ nữ muốn dây dưa với Tống Mạc, thường hay gọi điện thoại cho Tống Mạc cũng phải là chuyện hiếm lạ gì, nhưng điều khiến cảm thấy kỳ lạ là – Tống Mạc lại lưu số điện thoại động của ta!

      người đàn ông bình thường, lưu số điện thoại của phụ nữ cũng làm gì, nhưng nếu là người đàn ông gần nữ sắc như Tống Mạc, lại giống như vậy, người đàn ông vô cùng lạnh lùng, ngoại trừ số điện thoại của vợ mình lại lưu số điện thoại của người phụ nữ này, điều này lên điều gì?

      Tần Ngu vẫn cho rằng mình là người phụ nữ rộng lượng, nhưng đến lúc này, giống như mèo bị giẫm đuôi, nhảy dựng lên chạy thẳng tới phòng tắm, mới ý thức được rằng, ở trong tình , căn bản có từ rộng lượng.

      Tay nắm lên cánh cửa, trong nháy mắt tâm tư của Tần Ngu lại thay đổi.

      Theo như tình tiết trong những cuốn tiểu thuyết và những bộ phim truyền hình từng xem, khi phát ra chồng mình có dấu hiệu ngoại tình, cách tốt nhất là nên đối phó với người thứ ba, chứ phải gây chuyện với chồng của mình.

      Cho nên, Tần Ngu lui trở về bên giường, nhận điện thoại.

      Giọng của người phụ nữ mang theo quyến rũ, “Alo, Tống tổng.”

      Tần Ngu nghe như vậy trong lòng nổi điên lên, hai tay ôm lấy cánh tay ngồi giường, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống nền gạch màu trắng, khoé môi nở nụ cười lạnh lùng, “Ngại quá, tôi phải là Tống tổng của .”

      "Vậy là ai?” Nghe thấy giọng của phụ nữ, giọng đầu bên kia tràn đầy thái độ thù địch.

      Tần Ngu hừ tiếng từ mũi, “ xứng để biết.” Ngoại trừ khi đối mặt với Tống Mạc mới trở thành tiểu bạch thỏ, còn lại những lúc khác, lại là Tần Ngu mạnh mẽ và đanh đá, nhất là thời điểm đối mặt với tình địch.

      "Tống Mạc làm gì sao?” Thẩm Vi Nhi cũng phải là người dễ bắt nạt, ngay lập tức dùng giọng điệu thể coi thường, khí thế cũng dâng lên.

      Tần Ngu thoáng nhìn về phía phòng tắm, cố ý kéo dài giọng ra, “ ấy à, còn tắm.”

      Quả nhiên đầu bên kia điện thoại im lặng mấy giây, Tần Ngu cong mắt lên.

      chuẩn bị cúp điện thoại, hề như mong muốn của , lại nghe thấy giọng của người phụ nữ kia mang theo ý định trả thù, sâu xa , “Ồ, vậy nhờ chuyển lời tới ấy, về chuyện tối hôm qua, ấy nên xem xét lại xem cần phải xử lý như thế nào.”

      Lời của Thẩm Vi Nhi ràng có ý, cho tới lúc cúp điện thoại, Tần Ngu vẫn bị ý trong lời của ta làm cho chấn động, lúc lâu sau vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.

      Tối ngày hôm qua Tống Mạc ở nhà, vậy là ở cùng chỗ với người phụ nữ này? Trai đơn chiếc, đến cùng bọn họ là cái gì? Câu xử lý như thế nào kia là có ý gì, xử lý cái gì?

      Tần Ngu ôm di động tới lui ở dưới đất, vẻ mặt hết sức căng thẳng.

      Mặc dù lời của Thẩm Vi Nhi khiến cho người ta phải suy nghĩ, lại mơ hồ có ý khiêu khích, rất có thể, người phụ nữ kia như vậy, chính là vì muốn làm ly gián và Tống Mạc. Hơn nữa, Tống Mạc như thế nào là người rất ràng, chuyện này, vẫn nên chờ tắm rửa xong ra chuyện cho ràng.

      Bình tĩnh lại chút, quay lại ngồi ở giường.

      ―――

      Người đàn ông mặc bộ đồ tắm thoải mái bước ra từ phòng tắm, đầu tóc vẫn còn ướt nhẹp rũ xuống đuôi chân mày, đôi mắt hẹp dài dường như có tầng hơi nước, nhìn như vậy, giống như là thanh niên hơn hai mươi sáng ngời như ánh mặt trời.

      Tần Ngu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng trẻo điển trai của , ngoắc ngoắc ngón tay, “Lại đây, có việc muốn hỏi .”

      Người đàn ông nhìn chằm chằm vào , bước lại, ngồi xuống ở bên cạnh người của , định đưa tay ra muốn ôm ngồi lên đùi của mình giống như bình thường, vẻ mặt Tần Ngu hết sức nghiêm túc, đưa tay lên đánh vào người của , “Em muốn hỏi chuyện vô cùng quan trọng, hãy nghiêm túc chút.”

      Người đàn ông nhìn chằm chằm mấy giây, thu tay lại ngồi đối diện với , yên lặng nhìn , “Xin rửa tai lắng nghe.”

      Tần Ngu cụp mắt xuống mở lại lịch sử cuộc gọi, “Thẩm Vi Nhi vừa mới gọi điện thoại cho .”

      "Ừ, rồi sao nữa?”
      “Giải thích lý do chút, tại sao lại lưu lại số điện thoại của ta?”

      "Thẩm Vi Nhi là nghệ dĩ dưới trướng của công ty , để tiện liên hệ, nên lưu số ấy lại.”

      "Được, xem như biết ăn . Nhưng vừa
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :