1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ danh môn: Ông xã tổng giám đốc thật kiêu ngạo - Tiểu Yêu Hoan Hoan (185C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 127: Sắc đẹp thay cơm


      Editor: Trà sữa trà xanh


      "Trợ lý Hứa, , chuyện lần này, sớm biết phải ?"


      Hứa Văn hơi ngẩn ra, rất lâu sau, mới gật đầu, "Chuyện này là do Tống tổng sắp xếp, sở dĩ cho biết, là sợ lo lắng."


      Chóp mũi Tần Ngu đau xót, sợ lo lắng, sợ liều lĩnh đến cùng, cho nên vụng trộm dấu diếm sao?


      Người đàn ông này, đối với , đến tột cùng là như thế nào đây...


      Ánh mắt Tần Ngu phức tạp ngoái đầu lại nhìn người đàn ông nằm giường, bên ngoài người này lạnh như băng, rốt cuộc bên trong cất giấu thứ gì đây?


      "Tại sao ấy phải làm như vậy?" Đây mới chỗ Tần Ngu luôn hiểu, vài ngày, mặc dù biết hết chân tướng việc, nhưng lại hiểu, tại sao Tống Mạc phải bất chấp nguy hiểm hợp tác với cảnh sát? Chẳng lẽ nghĩ qua, nếu như xảy ra chuyện, cho dù Lâm Trạch Thiên bị bắt, tập đoàn Tống thị phải tiếp tục hoạt động như thế nào, chẳng lẽ còn muốn Tống Trình Duyên năm mươi tuổi điều hành Tống thị sao?


      "Tần tiểu thư, chắc có điều biết, kế hoạch của Tống tổng hết sức cẩn thận, phút cuối cùng lại xuất tập kích là ngoài ý muốn, Lâm Trạch Thiên nổi điên, cũng là ngoài ý muốn." Buổi tối trước ngày thực kế hoạch, Tống Mạc kêu liên lạc cho Cố Thành, Cố gia có người trong hắc đạo, thực lực thể khinh thường, ngày cuối cùng đó, lúc bọn người của Tống Mạc bị người của Lâm Trạch Thiên vây quanh, theo kế hoạch lúc đầu của Tống Mạc là thông qua đạn tín hiệu kêu gọi thế lực sau lưng Cố gia nằm vùng ở chỗ này, còn chưa kịp phát đạn tín hiệu, liền xảy ra nổ tung, ngay sau đó, liền có tay súng bắn tỉa chỉa súng về bọn họ, tất cả kế hoạch bị làm rối tung rối mù. Mà cuối cùng việc Lâm Trạch Thiên bị còng tay lại có thể lấy súng ra chuẩn xác nhắm bắn trúng tim Tống Mạc, cũng là việc ngoài ý muốn.


      "Ý của là, Tống Mạc nghĩ tới xảy ra chuyện như vậy sao?"


      Hứa Văn gật đầu.


      Tâm của Tần Ngu trầm xuống, giống như là có đám mây đen bao phủ ở tim của , thể đuổi .


      Những người đột nhiên xuất lúc tập kích, đến tột cùng là ai? Tại sao bọn họ phải tổn thương Tống Mạc, bọn họ có tìm tới và Tống Lãng ?


      Tim run lên, chỉ cảm thấy toàn thân rét run, dám nghĩ thêm nữa.


      ―――


      Màn đêm dần dần phủ xuống, bầu trời đen nhánh, ngây ngây ngô ngô ngày, ra thời gian trôi nhanh như vậy.


      ăn xong cơm tối, lấy thư ra, lật đến đoạn buổi sáng, tiếp tục đọc cho nghe. vẫn phản ứng gì, trong phòng bệnh to như vậy, chỉ có giọng của nhàng quanh quẩn. Đọc được chút, lại cảm thấy toàn thân mỏi mệt, tiếp theo đó, hình bóng của bắt đầu mơ hồ.


      nhìn bầu trời tối tăm ngoài cửa sổ, đột nhiên cảm
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 128: Tại sao em lại hôn trộm ?
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Ánh sáng mờ nhạt ra, trước mắt ra khuôn mặt nhắn thuần khiết trắng nõn ửng hồng lên, khoảng cách rất gần, rất gần, gần đến nỗi có thể nhìn thấy những sợi lông tơ rất khuôn mặt của , còn nhắm mắt lại, lông mi khẽ run, khoé mắt đuôi mày lộ ra vui vẻ, thoạt nhìn bộ dạng rất say mê.

      Ừm, đáng .

      Nhưng mà, miệng của ăn ngon như vậy sao?

      Người đàn ông lặng im mấy giây, trong đôi mắt đen nhánh, lên nụ cười thản nhiên, giật giật môi, "Em làm gì?" Nhiều ngày chưa mở miệng, giọng của người đàn ông hơi khàn khàn, trong căn phòng vô cùng yên tĩnh này, đặc biệt trở nên vang dội.

      Trong lòng của Tần Ngu khẽ chấn động, lông mi run lên bần bật, mở to đôi mắt trắng đen ràng ra, trừng mắt nhìn người đàn ông phía dưới.

      Bốn mắt nhìn nhau, Tần Ngu nhìn vào đôi mắt dài hẹp đen nhánh của , đôi mắt kia đen láy yên tĩnh như bóng đêm, cứ yên lặng nhìn như vậy.

      Tần Ngu nhìn chằm chằm vào , tiếp tục nhìn chằm chằm vào , đầu óc trở nên trống rỗng.

      Cho nên mới , ràng là bị bắt tại trận?

      Cho nên mới , toàn bộ tình cảm thắm thiết và suy nghĩ an phận của lọt vào mắt hết rồi đúng ?

      Lần này, nên giải quyết như thế nào đây!

      Trong nháy mắt cả người Tần Ngu cảm thấy ổn, sắc mặt ửng đỏ nhìn xuống người đàn ông, chớp chớp đôi mắt đen láy của mình, vẻ mặt thấp thỏm cắn môi, nhìn bộ dạng đó, vô cùng … đáng thương.

      Hầu kết của Tống Mạc trượt lên trượt xuống, ánh mắt của nhìn vào đôi môi đỏ mọng dính nước của người phụ nữ, trong đôi mắt đen kia, càng trở nên sẫm lại.

      Lúc Tần Ngu muốn đứng dậy, đột nhiên, cánh tay to lớn tì vào gáy của , thoáng dùng sức, thân thể của kịp chuẩn bị nhanh chóng bị đè xuống nằm úp sấp lên lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, chưa hồi phục lại tinh thần, môi của cảm giác mềm mại lành lạnh. Ngay sau đó, cảm giác ấm áp trơn trợt cạy hàm răng của ra, khí thế hung hăng, mạnh mẽ bắt đầu dây dưa công kích lưỡi của . Hơi thở của hai người giao hoà với nhau, cảm giác kịch liệt nóng bỏng, giống như toàn thân có dòng điện chạy qua, từ miệng của , đến trong lòng khiến mềm nhũn ra.

      Trong nháy mắt, chỉ cảm thấy giống như lơ lửng như mây, tất cả những đám mây như biến thành kẹo đường, nhàng vây quanh người .

      gần như tham luyến nhìn , nhìn gò má sạch , sáng sủa và tuấn của , dán sát vào khuôn mặt của mình, đôi mắt nhắm chặt lại, đôi mi dài của dưới ánh trăng hơi run rẩy.

      Tần Ngu cảm giác thấy cả người mình đều mềm nhũn ra, ngón tay vô lực cầm lấy tà áo bệnh nhân màu xanh lam của , suy nghĩ dần dần bị biến mất, từ từ nhắm mắt lại, đắm chìm trong thế giới tươi đẹp.

      Rất lâu sau, cho đến khi cả hai người đều sắp ngạt thở, Tần Ngu mới hồi phục tinh thần lại, kiềm chế khẽ đẩy lồng ngực của ra. mở mắt ra, đôi mắt hẹp dài đen nhánh của thâm sâu khó dò, trong đó, như hỗn loạn và mơ hồ nhen nhóm ngọn lửa, gần như muốn thiêu đốt .

      Tần Ngu hít từng ngụm từng ngụm khí, khuôn mặt trắng nõn của ửng đỏ lên, đôi mắt như được che bởi tầng hơi nước mỏng, nhìn mê ly và mông lung.

      Trời ạ, sao việc lại phát triển thành tình trạng này!

      Tống Mạc đây là...

      vẫn nghĩ đến xuất thần, chợt nghe thấy tiếng rên rỉ vô cùng đè nén thốt ra từ trong miệng của người đàn ông, hơi thở nóng rực của người đàn ông, đều phả vào bên cạnh tai của , trong lòng khẽ run lên, lúc này mới giật mình từ thế của bây giờ quá ái muội, hai cánh tay của chẳng biết đặt lên ngực từ lúc nào, sợi tóc rũ xuống ngay cằm của , chắc là mới vừa rồi đụng vào miệng vết thương của , cho nên mới rên lên như vậy.

      Mặt của Tần Ngu nóng lên, nhanh chóng đứng dậy khỏi người của người đàn ông.

      Nhưng mà, bởi vì vừa mới trải qua hôn mãnh liệt xong, chiếc áo cổ chữ V người biết bị kéo trễ xuống phía dưới từ khi nào, mảnh tuyết trắng như như lộ ra bên ngoài, nhưng lại biết, cúi người quỳ gối xuống bên cạnh của người đàn ông, môi đôi mắt đen láy xinh đẹp chuyên tâm nhìn chằm chằm vào miệng vết thương của , khuôn mặt hồng hào của lên vẻ lo lắng, giọng mềm mại dịu dàng, “Sao vậy? bị làm sao đấy chứ.”

      Từ góc độ của người đàn ông nhìn sang, lồng ngực phập phồng của dường như bị nhìn sót gì, đôi mắt đen của nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp trước mắt, im lặng gì.

      Tần Ngu nhìn thấy ánh mắt của , nhìn vào khuôn mặt của , mà lại rơi vào phía dưới … cổ của tý?

      Theo bản năng nhìn theo hướng ánh mắt của , chỉ nhìn cái, cả khuôn mặt của liền đỏ ửng lên, quần áo của chỉnh tề như vậy mà lại quỳ trước mặt ?

      Ngượng ngùng trận, có chút hổn hển trừng mắt nhìn người nào đó chút, rồi nhanh chóng sửa sang lại quần áo, " cho phép nhìn!” Trong giọng , mang theo chút hờn dỗi mà ngay cả bản thân cũng phát ra.

      Người đàn ông liếc nhìn cái với hàm ý sâu xa, rồi lạnh nhạt, rất tự nhiên thu hồi lại ánh mắt.

      Tần Ngu nhìn vẻ mặt có chút tái nhợt của , chắc là mới vừa rồi nghiêng đầu hôn nên bị tiêu hao nhiều sức lực, hơi thở của có chút ổn định, sắc mặt cũng hơi tiều tuỵ, duy
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 129: Em rất nóng sao?


      Editor: Trà sữa trà xanh


      Cái gì gọi là nâng cục đá đập vào chân mình, Tần Ngu cảm thấy, cảm thấy trình độ của mình so với người đàn ông này, quả thực cách xa 18 con phố.


      Bất quá, điều này cũng có nghĩa là muốn tiếp nhận người đàn ông phúc hắc này.


      Rót ly nước, tìm ống hút cắm vào, bưng đến trước mặt , "Dạ, tay dùng được, nhưng có thể dùng miệng."


      nhíu mày, rất nhanh tiếp, "Em để cho người đàn ông như dùng ống hút uống nước sao? Lấy ra, em cầm cho uống."


      Người đàn ông này, tay của Tần Ngu siết thành quyền, tại sao mới vừa tỉnh, lại có ý nghĩ muốn đánh ngất xỉu lần nữa?


      Quả nhiên có loại người, lúc ngủ vẫn đáng hơn nhiều.


      Vươn tay ra, rút ống hút ra, đưa ly nước về bên môi lần nữa.


      liếc nhìn cái, "Như vậy rất xa, em muốn uống nước làm sao?"


      "..." Tần Ngu bước lên bước, nửa quỳ giường.


      Cuối cùng cũng vừa lòng uống hết nước, Tần Ngu đặt ly nước lại chỗ cũ, kéo cái ghế ở bên cạnh ngồi xuống, hai tay vòng ngực, nhàn rỗi nhìn , "Bây giờ chúng ta chút về vấn đề tại sao hôn em cùng với ý đồ mượn chuyện mớm nước vừa rồi để hôn em lần nữa."


      còn chưa quên, lúc nãy, cảm nhận ràng có bàn tay mạnh mẽ chụp sau ót , làm thể động, dám lừa gạt sao, tưởng là con nít ba tuổi sao.


      "Rất dễ hiểu, khi đó đại não của vẫn chưa thanh tỉnh, bản năng nghĩ phải tìm nguồn nước, mà em, là nguồn nước gần nhất, còn mới vừa rồi.." dừng chút, " quên tay mình có thể động." như mấy chuyện vừa rồi là chuyện bình thường.


      Tần Ngu nhìn chằm chằm khuôn mặt của , khuôn mặt tuấn, nghiêm trang.


      Giật giật khóe miệng, được rồi, giả bộ tốt lắm.


      "Nếu còn việc gì, nghỉ ngơi tốt , em cũng mệt mỏi rồi, ngủ trước đây." Tần Ngu ngước mắt nhìn bóng đêm đen nhánh ngoài cửa sổ, đứng dậy.


      "Kia là cái gì?" lại nhíu mày, đầu đuôi đột nhiên phun ra câu.


      Tần Ngu nhìn theo ánh mắt của , bản ( tiểu vương tử ) bàn kia sao?


      Cầm lấy sách quơ quơ, "Cái này sao?"


      Lúc ánh mắt của chạm đến tên sách, ràng hơi ngẩn ra, đáy mắt lộ ra ánh sáng nhạt, "Lúc ngủ em luôn ầm ĩ bên tai , là đọc cái này sao?"


      Ầm ĩ sao? có ý tốt mỗi ngày miệng đắng lưỡi khô chính là vì muốn tỉnh lại, còn dám ầm ĩ sao?


      Oh, người đàn ông hiểu phong tình này.


      Tức giận nhìn cái, dương quái khí (quái gở) phun ra câu, "Đúng vậy, bốn năm trước em thấy quyển sách này giá sách của , còn tưởng rằng thích, liền lấy ra đọc, ngại quá, em
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 130: Ai quy định em thể thích ?
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Cuối cùng thân hình cao lớn của người đàn ông cũng dừng lại ở phía đỉnh đầu của , mùi thơm của sữa tắm ở người chui vào chóp mũi của , trong lòng của thoáng rung động, thiếu chút nữa quỳ gối xuống khóc lóc ôm lấy bắp đùi của người đàn ông, hô lên tiếng "Tổng giám đốc bá đạo, xin hãy buông tha cho tôi!"

      Người đàn ông nhìn chằm chằm vào mấy giây, đột nhiên hề báo trước giơ tay lên.

      Quả thực tim của Tần Ngu muốn nhảy thót lên cổ họng, đến đây sao? Thực muốn tới sao? Chẳng lẽ thực đàn ông đều thích loại này? Sớm biết như thế, năm năm trước lúc mướn chung cùng , nên mặc bộ đổ ngủ bằng tơ tằm này, xách theo thùng nước thẳng tới trước mặt , dội hết lên người cho ướt sũng.

      giương đôi mắt thẹn thùng nhìn chằm chằm vào người đàn ông, đôi mắt đen láy loé sáng lên, dưới đáy mắt sáng lên long lanh.

      Dưới cái nhìn chăm chú của , bàn tay to lớn của người đàn ông từ từ chạm vào đỉnh đầu của , "Làm sao mà mặc thành như vậy? Đầu tóc cũng lau, em muốn bị cảm cúm sao?"

      "Hả?" Tần Ngu sững sờ, khẽ há hốc mồm ngơ ngác nhìn . tình phát triển giống như trong tưởng tượng của , vì sao tổng giám đốc bá đạo lại chặn ngang rồi ôm lấy thả lên giường? Vì sao tổng giám đốc bá đạo lại hóa thân thành sói mà đụng ngã ? có chút hấp dẫn nào như vậy sao?

      Người đàn ông thu tay lại, tránh ra khỏi người .

      Tần Ngu quay đầu lại, bóng dáng cao lớn của người đàn ông vào trong phòng tắm, mấy giây sau, người đàn ông ra và cầm cái máy sấy tóc ở trong tay.

      "Đến đây." Người đàn ông ngồi ở bên cạnh giường nhìn .

      Tần Ngu nhíu mày, đây là tình huống gì vậy? đụng ngã mà lại lấy máy sấy tóc?

      chậm chạp tới, ngồi xuống ở bên cạnh của người đàn ông.

      Tống Mạc cắm máy sấy tóc vào ổ điện, bật công tắc lên, bàn tay với những khớp xương ràng xuyên qua làn tóc của Tần Ngu, những vết chai ở đầu ngón tay lơ đãng đụng chạm vào, Tần Ngu cảm thấy cả đầu của mình như có dòng điện chạy qua, da đầu tê dại, dòng điện từ mái tóc chạy thẳng vào trong lòng, trong nháy mắt, khuôn mặt của đỏ ửng lên giống như cua nấu chín vậy.

      ngước mắt nhìn về phía người đàn ông, vẻ mặt của rất chuyên tâm và chăm chú, khuôn mặt trắng trẻo của che khuất ánh đèn, dịu dàng và bình thản, Tần Ngu mở to hai mắt, quả nhiên người đàn ông khi chăm chú làm cái gì đó là đẹp trai nhất.

      Nhưng mà, hình như người đàn ông này thực coi là phụ nữ phải, ở gần như vậy, nhịn được muốn đụng ngã , thực rất muốn!

      Vào lúc vẫn thất thần, người đàn ông sấy khô tóc của rồi, tắt máy sấy tóc , đứng dậy.

      Lúc ra từ phòng tắm, lại cảm thấy hơi kinh hoảng chút.

      Tần Ngu nghiêng người nằm ở chiếc giường rộng lớn, tay chống đầu, tư thế vô cùng xinh đẹp nhìn , ánh mắt kia quyến rũ lòng người, ràng như muốn : Đến ăn em , mau tới đây ăn em .

      "Em làm gì?" Người đàn ông đứng ở bên cạnh giường.

      "Chẳng lẽ nhìn ra sao?" Vẻ mặt Tần Ngu tràn đầy ngượng ngùng vén vén tóc.

      Đôi mắt tĩnh mịch khó dò của Tống Mạc nhìn chằm chằm, lặng im mấy giây, đột nhiên đáy mắt chợt loé lên tia sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng, "Tần Ngu, tôi rồi, cho phép em có suy nghĩ an phận với tôi.”

      Đột nhiên bầu khí trở nên nghiêm túc, nụ cười mặt của Tần Ngu liền cứng ngắc lại, cả người cũng cứng ngắc lại. Vậy là phải nhận ra ý đồ của , mà là để cho tuỳ ý gây chuyện, còn bây giờ, cuối cùng nhịn được nữa, nên vô cùng lạnh nhạt và kiên định từ chối .

      Nếu như , lúc trước trong lòng vẫn còn tràn đầy vui vẻ, tim đập như sấm, vậy bây giờ, trái tim đều nguội lạnh rồi, lời của Tống Mạc giống như thùng nước lạnh, dội thẳng lên đầu chút lưu tình, khiến cho bị nguội lạnh cách triệt để.

      Còn có chuyện gì khổ sở hơn so với chuyện bị người mình thích từ chối chứ? bỏ tất cả dè dặt của người con , bỏ tất cả tự tôn của mình, hèn mọn giống như hạt bụi, dè dặt lòng đưa tới trước mặt , khát vọng được nâng niu, chăm sóc, nhưng lại nhẫn tâm giẫm
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 131: Thực giống như tiểu bạch thỏ

      Editor: Trà sữa trà xanh

      Trong phòng vệ sinh, Tần Ngu đỡ đến trước bồn cầu, muốn rời , cổ tay bị bóp chặt, ngước mắt, hiểu nhìn .

      "Em cảm thấy có thể như gà đứng chân đứng ở chỗ này vệ sinh sao? Đỡ ."

      Tần Ngu chau mày lại liếc mắt nhìn chỗ bắp chân của , tình nguyện đứng ở phía sau , cánh tay đỡ bên hông , nhắm mắt lại, "Được rồi, nhanh chóng giải quyết ."

      trận tiếng nước chảy, chỉ nghe thôi khiến mặt Tần Ngu đỏ bừng, quả thực cách nào tưởng tượng hình ảnh trước mặt, cũng may, bao lâu, giọng trầm thấp của liền truyền đến bên tai, "Được rồi."

      Tần Ngu mở mắt ra, nhìn chằm chằm , vẻ mặt kiêu căng, Tần Ngu chắc chắn người đàn ông này tuyệt đối lời hữu ích, quyết định nhanh dứt khoát phun ra câu, "Câm miệng, nếu như muốn về sau đều thân mình đến toilet cứ ."

      giật khóe miệng, gương mặt lạnh lùng, hề nhìn về phía nữa.

      ―――

      Ban đêm, mặc đồ ngủ màu đen nâng quyển sách ngồi ở giường đọc nhập thần, Tần Ngu đẩy cửa vào.

      ngước mắt từ trong sách ra, mặt chút thay đổi, " cần bồi đêm, em có thể trở về phòng ngủ của em."

      "..." Tần Ngu liếc mắt xem thường, để ý lời của , trực tiếp ngồi xuống bên cạnh , chằm chằm nhìn thẳng .

      "Cho dù em nhìn cũng cho em ở lại." cũng nhìn cái, chăm chú xem sách .

      Tần Ngu thở ra hơi, đoạt sách trong tay .

      Đôi mắt thâm thúy của nhếch lên thờ ơ nhìn chằm chằm , Tần Ngu thấy ràng mấy chữ trong đáy mắt -- ngươi lại muốn làm con thiêu thân gì nữa?

      thay đổi tư thế, ngồi đối diện , giống như hai cao thủ so chiêu.

      "Chúng ta nhìn nhau mười tám giây ." xem web , nếu muốn kiểm nghiệm người đàn ông có phải thích ngươi hay , chỉ cần đối mặt với mười tám giây, nếu như trong mười tám giây xông qua đến hôn ngươi, chứng tỏ thích ngươi.

      Tổng giám đốc Tống Mạc bá đạo đương nhiên biết trong đầu vợ xinh đẹp của mình suy nghĩ gì, thập phần quái dị nhìn , cũng có ý tứ phối hợp.

      "Nếu như phối hợp, từ hôm nay trở phải tự mình xuống lầu ăn cơm, tự mình vệ sinh, tự mình tắm rửa."

      trầm mặc mấy giây, "Được."

      Tần Ngu cong cong khóe môi, ho hai tiếng, "Bắt đầu, , hai, ba... Mười bốn, mười lăm..."

      Tống Mạc xác thực rất nghiêm túc phối hợp với , con mắt thon dài đen nhánh luôn ngưng mắt nhìn , này làm cho Tần Ngu cảm thấy hy vọng, nhưng mà theo con số toát ra trong miệng , nụ cười của bắt đầu trở nên miễn cưỡng và cứng ngắc, vẻ mặt Tống Mạc luôn bình tĩnh nhìn chằm chằm , hoàn toàn biết mình nên làm cái gì, thân thể của cùng tâm của , phảng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :