1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài - Thiên Cầm (284 Chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 110: Chịu nhục 2

      Vương Văn Khiết đánh giá vẻ mặt vô tinh tảo thải của Lâm Tử Hàn, thẳng vào vấn đề : “Vì sao chị khắp nơi đều có thể nghe được lời đồn em ở cùng chỗ với Tiêu tổng?”

      “Chị chuyện có thể văn nhã lần ?” Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn chị, tức giận .

      “Rốt cuộc có chuyện này hay ?” Vương Văn Khiết nghiêm túc nhìn .

      Lâm Tử Hàn buông mắt xuống, chột dạ lắc đầu cái, nhớ tới chuyện ngày đó, mặt lại phát nhiệt.

      “Tốt nhất là có, nếu như em dám làm ra loại chuyện thiếu đạo đức này, chị tuyệt đối tha cho em! Chị hận nhất chính là loại ngườithứ ba đoạt người của người khác này” Vương Văn Khiết căm giận mở miệng, chính là người bị hại điển hình!

      “Em cũng hận!” Lâm Tử Hàn thấp giọng.

      “Cuộc sống cá nhân của mình tự mình quản cho tốt! Chị trở về làm việc”. Vương Văn Khiết liếc xong câu đó, đến phòng làm việc của mình.

      Tại giữa gian phòng, nhân viên văn thư kêu lên ở sau lưng : “Trợ lý Lâm, phiền chị chờ chút”

      Lâm Tử Hàn kinh ngạc, quay đầu lại: “Có chuyện gì sao?”

      “Tiêu phu nhân gọi chị đến phòng họp” Nhân viên văn thư xong, cùng mọi người dùng loại ánh mắt khác thường nhìn .

      Tiêu phu nhân?! Tim Lâm Tử Hàn đột nhiên đập rối loạn, Tiêu phu nhân xuất ở công ty rất ít vì sao đột nhiên tới? Nhưng lại điểm danh muốn tìm ?

      Khẳng định có chuyện tốt rồi, nhớ tới lời Duẫn Ngọc Hân ngày hôm qua, nhất định là có liên quan tới chuyện này.

      Lâm Tử Hàn dám có chút chậm trễ, bước nhanh qua phòng họp, bên trong phòng họp rộng lớn, Tiêu phu nhân ung dung hoa lệ như nữ thần ngồi ghế lãnh đạo. Mặt lạnh lùng có chút biểu tình nào, quả nhiên là dạng người mẹ thương con trai, vẻ mặt đồng dạng như dọa người!

      Bên cạnh bà, là Duẫn Ngọc Hân đợi xem kịch vui.

      “Chào phu nhân, chào giám đốc Duẫn” Lâm Tử Hàn dè dặt lên tiếng, cách Tiêu phu nhân năm mét đứng lại.

      Tiêu phu nhân coi thường đánh giá , vốn dĩ muốn thẳng vào vấn đề mà vũ nhục , lại sang chuyện khác, hỏi: “Có đúng là tôi gặp ở nơi nào hay ?”

      Gặp qua ? Lâm Tử Hàn kinh sợ, làm sao có thể? Bởi vì ngoại trừ lễ phát hành quảng cáo lần trước, nhớ bản thân lúc nào có gặp qua Tiêu phu nhân, nhưng mà lần kia Tiêu phu nhân cũng nhìn thấy nha. Mà ba năm trước đây chưa bao giờ giao tiếp cùng những người trong gia đình phú quý này đó, ba năm qua rời nhà trốn càng thể.

      Tiêu gia cùng Tạ gia là thế giao, lẽ nào…! Lâm Tử Hàn kinh hãi, Tạ Vân Triết kết hôn tuy rằng phô trương, nhưng quan hệ tốt hầu như đều có tham gia.

      Lâm Tử Hàn cưỡng chế kinh ngạc dưới đáy lòng, bình tĩnh : “Phu nhân, chúng ta chưa từng gặp mặt”

      Tiêu phu nhân cũng nghĩ sâu thêm, nghĩ thầm bên người Tiêu Ký Phàm xuất nhiều phụ nữ như vậy, bà gặp qua cũng là bình thường. Trông mong vài ngày cuối cùng trông mong đến ngày Tiêu Ký Phàm công tác, bà phải giải quyết chính xong xuôi mới được.

      Như thế, bà thanh thanh cổ họng, lạnh lùng : “Nghe Ký Phàm cự tuyệt đính hôn cùng Ngọc Hân là bởi vì , có đúng ?”

      Quả nhiên là bởi vì chuyện này tới, Lâm Tử Hàn kêu rên trong lòng tiếng, trong lòng đủ thống khổ, vì sao còn muốn lần lượt giáo huấn chứ ở chỗ này?

      Câu hỏi của bà rất bén nhọn, nên đáp lại thế nào đây?

      trả lời chính là thừa nhận?” Tiêu phu nhân ưu nhã đứng dậy, chậm rãi tới chỗ , liếc tiếp tục : “Nhớ đây, muốn gả cho Ký Phàm, đời này cũng đừng nghĩ đến”

      Lâm Tử Hàn buông mắt xuống, gì, bởi vì cảm thấy đắc tội với Tiêu phu nhân có kết cục tốt gì, mặc kệ bà cái gì, đều chịu đựng thôi.

      “Nghe ly hôn, còn có đứa con có đúng ?”

      “Đúng vậy”

      Tiêu phu nhân chán nản, trừng mắt nhìn : “Vậy còn có mặt mũi nào quyến rũ Ký Phàm nhà chúng tôi chứ? cho là gia nhập vào Tiêu gia dễ như vậy sao?”

      “Phu nhân, cháu nghĩ qua phải gả vào Tiêu gia, cũng quyến rũ tổng tài” Lâm Tử Hàn phản bác, có tiền rất tốt sao? Có tiền có thể tùy tiện vũ nhục người ta sao?

      thực tế, cũng căn bản là quyến rũ ai, Tiêu Ký Phàm thích , chính là sai lầm của sao?

      như thế này là Ký Phàm theo đuổi ?”

      “Cháu…” Trái tim Lâm Tử Hàn đông cứng lại, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra chính cũng ràng lắm, bởi vì chính cũng bị hai thân phận của Tiêu Ký Phàm làm cho mê đảo. Rốt cuộc là làm sao , cũng !

      “Bác , ta đơn giản nhất định là muốn tiền của Tiêu gia mà thôi, chúng ta đưa cho ta số tiền để cho ta rời khỏi Ký Phàm tốt rồi” Duẫn Ngọc Hân vẫn trầm mặc nãy giờ , nếu như có thể khiến cho Lâm Tử Hàn rời khỏi Tiêu Ký Phàm, mặc kệ muốn ta làm cái gì, tốn bao nhiêu tiền ta đều nguyện ý.

      có đạo lý này!” Tiêu phu nhân bất mãn trách cứ: “Tiêu gia dựa vào cái gì phải cho ta tiền?” Bà cũng tin mình đối phó được với tiểu nha đầu!

      “Tôi cần tiền của các người!” Lâm Tử Hàn lạnh lùng , tiền là thứ tốt, xác thực cũng rất thiếu, nhưng mà chịu nổi biểu của những người giàu có này.

      “Vậy muốn cái gì?” Duẫn Ngọc Hân vội la lên.

      “Mặc kệ muốn cái gì, Tiêu gia cũng cho, phân tiền cũng cho !” Tiêu phu nhân ủng hộ cách làm của Duẫn Ngọc Hân.

      “Tôi cái gì cũng muốn, bất kể là tiền hay là đàn ông của Tiêu gia, tôi cũng muốn” Lâm Tử Hàn nghiến răng nghiến lợi xong, xoay người ra ngoài. Cố nén nước mắt tràn ra khỏi mi, chạy đến phòng làm việc trong tiếng nghị luận của mọi người.

      Tiêu phu nhân nhìn bóng dáng biến mất của , cười nhạo : “Người phụ nữ này có hai phần khí phách, cũng biết có thể thực làm được hay

      tại chỉ là vậy, đầu óc ta cũng phải bã đậu, làm sao có thể thả con cá béo như Ký Phàm chứ”.

      Tiêu phu nhân xoay người lại vỗ vỗ vai ta, ai thán tiếng : “Những ngày sau này chỉ có thể dựa vào chính cháu kéo trái tim của Ký Phàm về, về phần những việc nhàm chán lén lút này, người phụ nữ thông minh đều đem tâm tư lãng phí ở những chuyện ”.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 111: Thâm tình

      “Bác , cháu biết”.

      có người đàn ông nào thích người phụ nữ giỏi tâm kế, cố tình gây , hoặc là cháu lại oanh oanh liệt liệt mà xỉ nhục hồi, trực tiếp giết chết ta, hoặc là cái gì cũng đừng làm, dùng tính cách dịu dàng, thiện lương phụ nữ nên có cảm hóa Ký Phàm” Tiêu phu nhân than qua cửa phòng họp: “Bác phải trở về, với ta, ai dám cho tổng tài bác hôm nay tới đây, người đó trực tiếp cầm tiền rời

      “Cháu dặn qua, bác , cháu đưa bác về

      cần, tiếp tục ở lại công ty làm việc cho tốt, đừng đông tưởng tây nghĩ nữa”.

      Duẫn Ngọc Hân nhu thuận mà gật đầu, đưa bà xuống dưới lầu, căn dặn qua tài xế, nhìn xe xa mới xoay người quay về phòng làm việc của mình.

      Bốn phía tấm kính thang máy phản quang thân ảnh làm nổi bật vẻ đẹp của , lời Tiêu phu nhân vừa quanh quẩn trong đầu ta. Hoặc là trực tiếp giết chết Tử Hàn, hoặc là kéo trái tim của Ký Phàn lại…

      ~~~~~~

      Lâm Tử Hàn vào sân, liền thấy Tiểu Thư Tuyết lại nghịch cá của mình, sau khi thấy tiến đến lắc lắc đầu mặt kêu lên: “Mẹ, tiểu ngư ngư chết”

      “Con đổi nước, ngư ngư đương nhiên chết” Lâm Tử Hàn tay ôm con bé vào trong ngực, gắt gao mà ôm nó, rầu rĩ mở miệng: “Tiểu Thư Tuyết nhà chúng ta mới phải con ghẻ! Mẹ vĩnh viễn con”

      “Mẹ, nếu như mẹ con phải mua tiểu ngư ngư trở về cho con nha” Tiểu Thư Tuyết tại trong lòng ngẩng đầu nhìn lớn tiếng .

      Lâm Tử Hàn chịu hết nổi rồi mà trợn trắng mắt, lại mua tiểu ngư ngư. “Bảo bối, con biết chăm sóc cá, trồng hoa có được hay ? Hoa trồng thé nào cũng chết”.

      “A” Tiểu Thư Tuyết cam lòng nguyện mà “a” tiếng.

      “Bảo bối ngoan!” Lâm Tử Hàn hung hăng hôn mặt nó cái, ôm nó vào trong phòng, khi vào phòng ngủ, bị chuyện dị thường Tiêu Ký Phàm xuất ở bên trong lại càng hoảng sợ.

      Vô ý thức thốt ra: “ tại sao lại ở chỗ này?” Tiêu Ký Phàm thân quần áo đen lười biếng ngồi ở ghế sofa đọc tạp chí trong tay.

      “Ba ba Tiêu mang trư trư, còn có cẩu cẩu cho con”. Tiểu Thư Tuyết nâng a trư, a cẩu bàn, vui vẻ , lần trước kéo trở về đều bị Vương Văn Khiết đập bể nát, Tiêu Ký Phàm liền mua cho nó nhiều thứ hấp dẫn về.

      Lâm Tử Hàn vỗ vỗ đầu con bé, biểu thị thấy được, ánh mắt lại phút chốc cũng có rời khỏi Tiêu Ký Phàm. Tiêu Ký Phàm “Soạt” tiếng khép tạp chí trong tay lại, khẽ cười : “Em nên trốn tránh , chỉ muốn tự mình tới nhà thăm em chút mà thôi”.

      “Tôi có xinh đẹp gì đâu” Lâm Tử Hàn tức giận , nhớ tới Duẫn Ngọc Hân cùng Tiêu phu nhân vũ nhục mình, trong lòng của lại tức giận.

      “Ai em có gì xinh đẹp chứ” Tiêu Ký Phàm đứng dậy, chậm rãi tới bên , nâng tay chạm vào mặt , nhắm ngay môi của hôn sâu.

      “Cút ngay!” Lâm Tử Hàn khẽ nguyền rủa, giãy dụa, quyết định hề có bất luận liên quan gì với , vì sao còn muốn tìm đến , còn muốn hôn .

      Tiêu Ký Phàm căn bản để cho cơ hội trốn tránh, cánh tay vững chắc gắt gao vòng qua người , hôn càng sâu hơn, sâu hơn.

      Mặc kệ là bởi vì sao mà trốn tránh, cũng để cho thực được, tuyệt đối !

      Tiêu Ký Phàm! là tên Vương bát đản! Ở trong lòng Lâm Tử Hàn cuồng mắng, ý thức lại bắt đầu mảnh hỗn loạn, xấu hổ thẹn thùng đình chỉ giãy dụa vô dụng này, cuối cùng xụi lơ trong ngực ấm áp của .

      Hai người quên mình mà ôm hôn, cho đến khi Tiểu Thư Tuyết chuyển từ hứng thú đùa nghịch a heo a cẩu trong lòng hiếu kỳ nhìn xung quanh, mới cam nguyện mà ngừng lại.

      Lâm Tử Hàn dựa vào ngực , nhàng mà thở gấp, sắc mặt ửng hồng mảnh, vừa rồi lại rơi vào bá đạo cùng nhu tình của .

      Tiêu Ký Phàm trầm ngâm nhìn khuôn mặt ảo não của , nghiêm túc : “Có đúng Duẫn Ngọc Hân làm cái gì với em hay ? gì đó ?”

      có, ấy cái gì cũng làm” Lâm Tử Hàn có chút nổi giận .

      “Vậy em tại sao lại thay đổi như thế?” chỉ có trốn tránh , thấy ngay cả chút thân thiện dễ gần cũng có.

      “Bởi vì tôi căn bản là thích , lại cùng làm cái loại chuyện này, tôi còn có mặt mũi nào nhìn chứ” Lâm Tử Hàn hàm chứa lệ dối, phải , là thể !

      Hai mắt Tiêu Ký Phàm nghiêm túc lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt hàm chứa nước mắt của : “Em dối! Thân thể của em cho biết tâm ý của em”.

      “Kẻ ngu si mới có thể , ngoại trừ có tiền, ngoại hình đẹp trai, có bản lĩnh…!” Đổ mồ hôi! Làm sao lại đếm ra nhiều ưu điểm như vậy!

      “Vẫn còn có khuyết điểm! lạnh lùng như thế, như thế…, tôi có lý do gì mà thích chứ?”

      chính là , sao lại dám thừa nhận?”

      “Tôi chỉ là có chút thích do đẹp trai và có tiền mà thôi, căn bản là thích hợp làm chồng của tôi”. Tiếp tục rưng rưng dối, sắc mặt của ràng tốt, xem ra vẫn có chút hiệu quả .

      Tiêu Ký Phàm lạnh lùng nghiêm mặt dừng ở , thực là như vậy sao? luôn luôn tới đối với mình đều rất tự tin, có người phụ nữ nào có thể thoát được lòng bàn tay của , bao gồm cả người phụ nữ kia bị tiền tài quyền thế địa vị của mà mê đảo.

      Nhưng mà , làm sao có thể là cái loại phụ nữ này? nhớ kỹ khi bị thương ở chỗ này, từng qua với Vương Văn Khiết, thích hợp làm chồng của người khác.

      Cho tới bây giờ, quan điểm của vẫn cải biến sao? làm sao lại thích hợp làm chồng của người khác? Loại tội danh này đặt đầu , là có chút oan uổng!

      “Mặc kệ Duẫn Ngọc Hân làm cái gì với em, qua cái gì, cũng cần lưu ý, em chỉ cần nhớ kỹ, chính là em là được” vẫn còn nghi ngờ bởi vì Duẫn Ngọc Hân làm cái gì với , mới dối thích .

      làm sao có thể để ý đây? vốn phải là người cùng tầng lớp, là do trèo cao dậy nổi thôi!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 112: Thâm tình 2

      Lâm Tử Hàn chớp chớp cho nước mắt chảy xuống, lạnh lùng : “ về trước , tôi muốn làm cho người khác phát đến nơi đây”

      “Muốn cũng được. Trừ phi em đồng ý lẩn tránh ” Tiêu Ký Phàm nhìn chằm chằm nghiêm túc .

      “Tôi đồng ý với ” Lâm Tử Hàn gật đầu, Tiêu Ký Phàm vẫn như cũ nhìn chằm chằm , làm như sợ đổi ý, cho đến mãi sau khi gật đầu, mới tình nguyện từ sau cánh cửa ra ngoài.

      Lâm Tử Hàn chạy đến cạnh cửa, nhìn chăm chú vào cái bóng của biến mất giữa màn đêm, cuối cùng kìm được nước mắt của mình, rơi xuống từ gò má .

      Nghĩ ra cũng ngày khổ sở vì tình, vẫn đều cho rằng loại tình này rơi xuống đầu mình.

      Lời của Tiêu phu nhân tựa như kiếm sắc bén hung hăng đâm vào trong lòng , phán tử hình cho !

      “Ba ba Đỗ!” Giọng của Tiểu Thư Tuyết kéo tâm trí Lâm Tử Hàn quay về thực, qua loa lau nước mắt mặt, tới.

      “Tử Hàn, em làm sao vậy?” Đỗ Vân Phi đánh giá hai mắt có chút đỏ lên của , thân thiết mà hỏi thăm.

      Lâm Tử Hàn lắc đầu, do dự chút : “Vân Phi, chuyện tối ngày hôm qua em suy nghĩ kỹ, em đồng ý” Khi những lời này, trái tim mảnh đau nhức, đau đến hầu như thở nổi.

      Đỗ Vân Phi kinh ngạc nhìn , nghe lầm chứ? ấy đồng ý với đề nghị của mình? mừng rỡ ôm cổ , kích động mà mở miệng: “Tử Hàn, em thực đồng ý rồi?”

      tốt quá, Tử Hàn!” Đỗ Vân Phi vui sướng đến thân thể run rẩy lên, chỉ là, vì sao có dịch thể ấm áp trượt vào cổ của chứ?

      thoáng đẩy thân thể của ra, giải thích được mà nhìn chằm chằm : “Tử Hàn, em sao lại khóc?”

      “Em…” Lâm Tử Hàn lau nước mắt mặt, nhàng mà lắc đầu, thể cho biết nguyên nhân, bởi vì cảm giác mình rất có lỗi với .

      Dù cho , Đỗ Vân Phi cũng ít nhiều có thể đoán được là nguyên nhân gì, bàn tay nâng mặt của lên, dè dặt mà hỏi thăm: “Là bởi vì Lãnh Phong đúng hay ? Em ta đúng hay ?”

      Lâm Tử Hàn kinh ngạc mà theo dõi , hóa ra cũng biết!

      Mặc kệ Lãnh Phong hay , Đỗ Vân Phi đều cảm thấy sao cả, chỉ cần đồng ý gả cho , tin tưởng ngày nào đó có thể đến được trái tim .

      “Tử Hàn, Lãnh Phong phải người em nên , rất vui có thể thấy em nghĩ thông suốt, cho em thời gian, cho em quên

      Đúng vậy, Lãnh Phong phải người nên , thế giới này, nào có nhiều truyện cổ tích như vậy? trưởng thành, cũng nên nghĩ thông suốt chuyện này!

      “Biết em ta, vì sao còn muốn kết hôn với em?” bao dung của , chỉ biết khiến cho càng thêm hổ thẹn mà thôi.

      “Bởi vì quá em” Đỗ Vân Phi vuốt vuốt sợi tóc , cười khổ .

      Lâm Tử Hàn vội la lên: “Chúng ta mau chóng kết hôn có được hay ? Ngày mai kết hôn!”

      “Hả?” Đỗ Vân Phi lại có vẻ mặt kinh ngạc nhìn , ngày mai kết hôn?? Đương nhiên, dù cho muốn đêm nay kết hôn cũng đồng ý, chỉ là, hôn lễ chung quy cũng phải có vài ngày chuẩn bị chứ?

      “Vậy… ngày kia, ngày kia có được hay ?”

      “Tử Hàn!” Đỗ Vân Phi nắm lấy vai của , điên rồi sao? Hay là còn chịu kích thích gì? “Em đừng có gấp, mau chóng”.

      “Được” Lâm Tử Hàn sững sờ mà gật đầu, hy vọng có thể nhanh kết hôn lên chút, có lẽ kết hôn có công việc bề bộn như vậy thôi? Kết hôn còn nhớ đến nữa!

      ~~~~~~

      Vương Văn Khiết cười tủm tỉm nhìn chằm chằm , thoải mái : “Cuối cùng cũng thấy đầu óc em thông suốt, dễ dàng nha! Đáng tiếc áo cưới của chị bị các em phá hủy, nếu vừa vặn có thể cho em mặc”

      “Văn Khiết, vì sao em chút cũng vui chứ?” Ánh mắt Lâm Tử Hàn dại ra nhìn chằm chằm hoa hồng đầy sân.

      “Bởi vì em là tên thần kinh!” Vương Văn Khiết liếc mắt nhìn , tiếp tục cắt hoa hồng trong sân xuống.

      “Đây là làm gì đó? Sao lại cắt hết hoa hồng?” Mới từ nước ngoài bay trở về Tô Lâm Lâm vào cửa liền hét lên.

      cho cậu biết người tin tức tốt, Tử Hàn muốn kết hôn, hoa hồng này vừa vặn có thể sử dụng” Vương Văn Khiết cười hì hì .

      “Công tử nhà ai may như vậy?” Tô Lâm Lâm trêu đùa.

      Lâm Tử Hàn chột dạ liếc mắt nhìn , dám lên tiếng, Vương Văn Khiết cũng ngẩng đầu lên : “Đương nhiên là đứa con may mắn nhà Đỗ gia”

      “Đỗ Vân Phi?!” Tô Lâm Lâm hét lên tiếng, nắm hai vai Lâm Tử Hàn quát: “Vì sao là ấy? Sao lại là ấy?”

      “Vì sao thể là ấy? Đỗ Vân Phi Tử Hàn như vậy, gả cho ấy phải tốt sao?”

      “Nhưng mà… Mình…!” Tô Lâm Lâm gấp đến độ mau khóc, tại sao có thể như vậy? chẳng qua mới bay vài ngày trở về, Đỗ Vân Phi lại kết hôn??

      Vương Văn Khiết rất có khoái cảm báo thù rửa hận, cười : “Đừng như vậy, đời này đàn ông còn nhiều mà, làm sao cần phải thắt cổ ở thân cây, đây chính là lời cậu khuyên mình nha”.

      “Vương Văn Khiết! Cậu im miệng cho mình!” Tô Lâm Lâm trừng mắt với chị, Vương Văn Khiết nhún nhún vai, quyết định đổ thêm dầu vào lửa nữa.

      Tô Lâm Lâm lay người Lâm Tử Hàn, chảy nước mắt : “Tử Hàn, cậu phải Đỗ Vân Phi sao? Vì saocòn muốn gả cho ấy? Cậu biết mình thích ấy mà!”

      “Xin lỗi, Vân Phi cầu hôn mình, mình đồng ý” Lâm Tử Hàn ân hận mà nhìn Tô Lâm Lâm, biết ấy thích Đỗ Vân Phi, nhưng mà Đỗ Vân Phi thích ấy phải sao?

      “Cậu làm sao có thể đồng ý chứ? Tử Hàn! Xin cậu đừng lấy ấy, đừng mà, oa”

      Vương Văn Khiết vừa nhìn thấy tình nghiêm trọng, vội bỏ lại kéo tới, kéo Tô Lâm Lâm khuyên giải an ủi : “Lâm Lâm, Đỗ Vân Phi chính là Tử Hàn, ba năm qua cũng thay đổi”

      “Mình mặc kệ! Mình chính là muốn phải nhìn ấy lấy người phụ nữ khác! Lâm Tử Hàn! Nếu như cậu dám gả cho ấy, mình hận cậu cả đời!” Tô Lâm Lâm gào xong, tránh khỏi tay Vương Văn Khiết chạy ra sân.

      “Này…!” Vương Văn Khiết thở dài, liếc mắt nhìn Lâm Tử Hàn sau đó đuổi theo.

      Lâm Tử Hàn phiền muộn mà gục xuống bàn, sao lại biến thành như vậy?! rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt đây! Tô Lâm Lâm là bạn tốt của , nhưng mà đồng ý với Đỗ Vân Phi rồi, hôn lễ cũng ngay mấy ngày tới, bây giờ muốn cự tuyệt cũng còn kịp rồi.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 113: Từ chức

      Từ Nhạc Phong hấp tấp xông vào phòng làm việc của tổng tài, trừng mắt nhìn Tiêu Ký Phàm thẳng vào vấn đề : “Ký Phàm, cậu rốt cuộc làm cái gì với Lâm Tử Hàn?”

      “Mình làm cái gì?” Tiêu Ký Phàm giải thích được mà theo dõi .

      làm cái gì? Vậy Lâm Tử Hàn vì sao muốn từ chức?”

      Lâm Tử Hàn muốn từ chức? tại sao chút cũng biết? “Côấy tại ởđâu?” Giọng lạnh lùng vang lên.

      tiến hành thủ tục từ chức” Lời Từ Nhạc Phong còn trong miệng, Tiêu Ký Phàm giống như gió cuốn ra ngoài, thiếu chút nữa đụng vào Duẫn Ngọc Hân đứng ngoài cửa.

      “Ký Phàm, khẩn trương muốn đâu? Em pha cà phê cho ” Duẫn Ngọc Hân dịu dàng , việc này trước đây vốn làm, vì kéo trái tim Tiêu Ký Phàm quay về, phải thay đổi bản thân.

      “Cám on, để bàn của , việc này sau nàyđể thư ký làm” Tiêu Ký Phàm xong, lướt qua côđi ra ngoài.

      Duẫn Ngọc Hân nhìn bóng dáng biến mất ở ngoài cửa, xoay người hỏi Từ Nhạc Phong: “Ký Phàm ấy làm sao vậy?”

      “Cậu ấy… Cậu ấy có việc gấp, hắc hắc… về trước làm việc” Từ Nhạc Phong cười gượng hai tiếng, cũng chuồn mất.

      Lâm Tử Hàn đem đơn từ chức đưa tới trong tay Vương Văn Khiết, hít hơi : “Văn Khiết, mấy ngày này cám ơn chịđã chiếu cố”

      “Em lời như thế nữa chị sẽđá em từ tầng hai tám xuống!” Vương Văn Khiết liếc bất mãn .

      “Được rồi, làđược!” Lâm Tử Hàn tức giận , chưa thấy qua có người phụ nữ nóng nảy như vậy, chết sao!

      “Rời khỏi đây sớm chút cũng tốt, thôi”

      Lâm Tử Hàn gật đầu: “Ngày mai em có thể đến làm chứ?” làm ở chỗ này, mỗi giờđều là dày vò thống khổ, quá khó tiếp thu rồi!

      “Ai em có thể tới?” Ngoài cửa truyền đến giọng lạnh lùng, hai người phụ nữ trong phòng làm việc đồng thời sửng sốt, nhìn phía Tiêu Ký Phàm chậm rãi tới.

      Tiêu Ký Phàm liếc Lâm Tử Hàn cái, đặt đơn từ chức mặt bàn ngay cả nhìn cũng nhìn chút, giơ tay lên, đơn từ chức liền bay vào trong thùng rác bên cạnh.

      …!” Lâm Tử Hàn chán nản, trừng mắt với .

      “Muốn rời Tiêu thị cóđúng ? Cho lý do, trừ phi em có thể thuyết phục , bằng …” Thong thả mà mạnh mẽ chính là lời từ miệng tràn ra.

      “Tử Hàn em ấy…”

      “Văn Khiết!” Lâm Tử Hàn cắt đứt lời chị, thểđể cho Tiêu Ký Phàm biết chuyện muốn kết hôn, nếu dựa vào cá tính báđạo của , khẳng định để cho nhưý!

      thở sâu, sợ hãi chút nào mà nghênh đón : “Từ chức còn phải có lý do gì sao? Lẽ nào muốn tôi cảđời đứng ở Tiêu thị?”

      “Bây giờ trong tay em nắm mấy tư liệu quan trọng của khách hàng, ai biết em có thểđem ra bán hay ? Phải , chíít cũng là chuyện tháng sau!” Tiêu Ký Phàm lạnh lùng , lý do này rất rách nát, rất lưu manh, nhưng chỉ cần có thể lưu lại , lưu manh lần làđược rồi!

      yên tâm , tôi làm ra loại chuyện thiếu đạo đức này” tháng sau?! chết ở chỗ này mới là lạ!

      “Xin lỗi, lo lắng!” Tiêu Ký Phàm vòng tay qua ngực đứng trước mặt , rốt cuộc muốn làm gì?! Mấy ngày trước phải lẩn tránh sao? Vì sao còn muốn ?

      “Vì sao phải từ chức?” hòa hoãn tức giận mặt chút, nghiêm túc hỏi thăm. Lâm Tử Hàn ngẩng đầu, theo dõi : “Bởi vì tôi muốn làm”

      “Đây phải là lý do”

      “Im lặng? Vậy nếu có lý do, hãy lưu lại làm cho tốt nhé” Tiêu Ký Phàm vỗ vỗ vai của , khẽ cười tiếng ra ngoài.

      Lâm Tử Hàn nhụt chísụp hai vai xuống, sao lại biến thành như vậy? Tiêu Ký Phàm! là quáđáng! Đối mặt với vẻ mặt hồ nghi của Vương Văn Khiết, Lâm Tử Hàn biết nên giải thích từđâu.

      Vương Văn Khiết đánh giá , kinh ngạc nó: “Em cùng Tiêu tổng quả nhiên có tình ý?!” Khi nhân viên nòng cốt của công ty muốn từ chức, Tiêu Ký Phàm đều là câu giữ lại cũng có, Lâm Tử Hàn chẳng qua chỉ là trợ lý bé , lại có thể tự mình chạy tới can thiệp.

      “Văn Khiết, em biết địa vị thân phận của mình, trèo cao” Lâm Tử Hàn hít vào hơi , nhặt đơn từ chức bị Tiêu Ký Phàm ném xuống.

      “Khó có được em có thời gian tỉnh táo như vậy! Chị mừng cho em!” Vương Văn Khiết tới trước mặt , nhận đơn từ chức trong tay : “Cái này trước đểở chỗchị, cùng lắm tháng sau lại

      “Ưm, em trở về làm việc” Lâm Tử Hàn rầu rĩ xoay người, ra ngoài, lại có thể cho từ chức?! Quáđáng ghét!

      Mới vừa trở lại phòng làm việc liền phát Từ Nhạc Phong dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm mình, Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn , cả giận : “Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn em, em chịu đủ loại ánh mắt này của mọi người rồi”.

      Từ Nhạc Phong cười tiếng: “Tử Hàn, làđược rồi, nỡ xa em”

      “Đa tạ hậu ái của đạo diễn Từ!”

      “Đừng đa tạ , cám ơn Ký Phàm thôi, cậu ấy so với càng nỡ xa em” Từ Nhạc Phong cười hì hì : “Ký Phàm muốn gặp khách hàng, chỉđích danh em cùng , em chuẩn bị chút nha”.

      “Vì sao muốn em , em lại phải trợ lý của ta” Lâm Tử Hàn giải thích được mà nhìn Từ Nhạc Phong, năng lực làm việc của trợ lý của Tiêu Ký Phàm so với mạnh hơn, thư ký so với xinh đẹp hơn, mang ra ngoài đểở chỗ này làm cái gì?!

      đây cũng biết, tổng tài chúng ta làm việc luôn luôn theo lẽ thường, em phải thích ứng mới được, mau , cậu ấy ở dưới lầu chờ em” Từ Nhạc Phong ôm lấy vai của , đem côđẩy khỏi phòng làm việc.

      Lâm Tử Hàn xoay người lại cấp thiết mà hỏi thăm: “Em phải mang tư liệu gìđi tới?”

      “Cái gì cũng dùng, đem người mang theo làđược” Từ Nhạc Phong “Ầm” tiếng đóng cửa phòng, đẩy ra ngoài cửa.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 114: Từ chức 2

      Từ Nhạc Phong rốt cuộc làm cái quỷ gì đây! Vì sao lại có loại cảm giác bị sắp đặt? Tiêu Ký Phàm thực ở dưới lầu sao? thực phải theo gặp khách hàng sao?

      Mang theo vẻ mặt hồ nghi, Lâm Tử Hàn xuống lầu , đại sảnh công ty, xe Tiêu Ký Phàm quả nhiên đậu ở chỗ này, tựa hồ đợi .

      Lâm Tử Hàn chần chờ chút, tới, bước chân còn còn dừng lại, cửa xe đột nhiên bị người từ bên trong đẩy ra. bàn tay lớn với lên cánh tay của cố sức kéo, thân thể của liền rất văn nhã ngã vào trong xe.

      Lâm Tử Hàn kinh hô tiếng, chật vật bò lên từ ghế , hầm hầm trừng mắt với , người đàn ông này! Cũng quá thô lỗ rồi?

      “Em khiến đợi đúng mười phút đồng hồ” Tiêu Ký Phàm nâng đồng hồ lên, lắc qua lắc lại trước mặt , hài lòng mở miệng .

      Mười phút đồng hồ! Rất lâu nha! Lâm Tử Hàn chịu hết nổi mà trợn trắng mắt, còn nữa, vừa rồi cầu chờ , trí mạng chính là…

      biết tại toàn bộ công ty đều truyền chuyện xấu của tôi và , vì sao còn kéo tôi?” chút bảo lưu nào đem bất mãn trong lòng trút ra.

      có thể có việc gì, bởi vì là ông chủ, người nào dám phải! Nhưng mà mỗi ngày lại bị người khác chê trách, đây cũng quá công bằng.

      “Nếu như em quan tâm nghị luận của người khác, tốt thôi, ngày mai công bố ra ngoài quan hệ của chúng ta” Tiêu Ký Phàm liếc cái bình tĩnh , bắt đầu khởi động xe.

      “Tôi quan tâm!” Lâm Tử Hàn vội , công khai ra ngoài! Trời ạ, ngẫm lại cũng thấy sợ hãi, bởi vì công khai ra ngoài khẳng định công khai Tạ Vân Triết bạn tốt của !

      “Công khai quan hệ của chúng ta ra ngoài có đáng sợ như vậy sao? Hay là cảm thấy thất lễ với em?” Trong giọng của ràng có hài lòng, đám phụ nữ đều ước gì có thể có chút quan hệ với , ngược lại, cư nhiên lộ ra biểu tình việc quan trọng.

      “Chúng ta lại có quan hệ gì” Lâm Tử Hàn len lén nhìn thoáng qua vẻ mặt của , chỉ dám giọng .

      Tuy rằng rất , Tiêu Ký Phàm vẫn còn chữ cũng nghe lọt tai, nếu như lúc này phải lái xe, dừng lại giáo huấn được, khiến cho ràng ràng nhớ kỹ quan hệ với .

      cưỡng chế tức giận dưới đáy lòng, cười lạnh : “Em cảm thấy quan hệ của chúng ta còn chưa đủ có đúng ? Tốt lắm, đêm nay đến nhà em, cố gắng củng cố chút quan hệ đây đó, như thế nào?” Muốn vứt bỏ quan hệ với ? có cửa đâu!

      cần!” Lâm Tử Hàn nghĩ mà sợ nhìn : “Tôi muốn đến nhà của tôi” Ngày mai chính là hôn lễ của và Đỗ Vân Phi, cũng thể tạo sai lầm tại giây phút cuối cùng, nếu cả đời đều phải hãm sâu bên trong tình của .

      Tiêu Ký Phàm liếc mắt nhìn biểu tình sợ hãi do bị mình dọa, cười tiếng bình ổn lái xe. Tạm thời vội, dù sao Lâm Tử Hàn là của ! Vĩnh viễn đều chỉ có thể là của !

      “Chúng ta tại phải gặp khách hàng nào?” Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ hỏi, thoạt nhìn bộ dạng của căn bản là muốn gặp khách hàng.

      “Ngày hôm nay tiếp khách” Tiêu Ký Phàm lãnh đạm , vốn dĩ dự định gặp khách hàng, từ khi ra khỏi phòng làm việc của Vương Văn Khiết, vẫn còn đầy bụng hỏa khí, còn có tâm tư gặp cái gì mà khách hàng chứ!

      Việc tại muốn làm nhất, chính là gõ đầu của ra, nhìn xem suốt ngày suy nghĩ cái gì! Vì sao làm số chuyện khiến tức giận!

      tiếp khách? tiếp khách mang ra ngoài để làm chi? Lâm Tử Hàn quan xe sát vòng, vẫn là xe Porsche trước đây thôi! là mang ra ngoài để thử xe cũng có chút thể nào nổi nha.

      Bản thân Tiêu Ký Phàm cũng biết nên nơi nào, hề có mục đích mà như vậy, sau khi được lúc lâu dừng trước cửa vườn bách thú.

      “Thư Tuyết nhà tôi ngày hôm nay có nhà” Lâm Tử Hàn nhìn hảo tâm mà nhắc nhở, trẻ con mới thích chỗ này, mang tới để làm chi?

      “Em coi như là vào công viên dạo mà thôi, lái xe nhiều mệt mỏi” Bản thân Tiêu Ký Phàm cũng thích, nhưng là tìm được chỗ có thể cho đỗ xe và hoạt động thân thể chút.

      Lúc này cũng phải giờ ăn, ngồi ở quán cà phê và ngồi ở trong xe có gì khác nhau.

      “Phải dạo công viên sớm chứ, rất nhiều chỗ lấy tiền” Lâm Tử Hàn lớn tiếng , làm sao lại lãng phí tiền vé vào cửa vào vườn bách thú dạo chứ.

      “Có muốn ôm em xuống xe ?” Tiêu Ký Phàm bày ra bộ dạng nghiêm trang nhìn chằm chằm , Lâm Tử Hàn quả nhiên lập tức lên tiếng, ngoan ngoãn đẩy cửa xuống xe.

      Bởi vì phải ngày nghỉ, lưu lượng người trong vườn bách thú nhiều lắm, hợp với tâm ý từ thích náo nhiệt của Tiêu Ký Phàm.

      “Bên kia hình như có con hổ biểu diễn” Được xưng thích tới Lâm Tử Hàn hưng phấn , kích động rất nhiều kéo tay đến nơi biểu diễn.

      “Lại ai đoạt vị trí với em, em gấp cái gì?” Tiêu Ký Phàm cười kéo cánh tay của mang về trong ngực của mình, : “ là mẹ người của người ta, còn lỗ mãng như thế sao”.

      “Tư tưởng của người ta chỉ có mười tám tuổi thôi” Lâm Tử Hàn hi hi cười : “Nếu như tôi tôi có con , nhất định đúng là nhìn ra tôi làm mẹ rồi!”

      “Hành vi cử chỉ của em xác thực mới mười tám”

      có ý gì?” Cái miệng nhắn của Lâm Tử Hàn nhếch lên, giả vờ giận trừng mắt với .

      có ý gì” Tiêu Ký Phàm lại cười , cúi người hôn cái lên miệng nhắn vểnh cao cao của , mặc kệ là mười tám hay là hai mươi tám, dù sao cũng thích, đây là cách nào thay đổi được.

      Lâm Tử Hàn dùng đầu ngón tay xoa xoa môi được hôn qua, cảm giác ngọt ngào từ dưới đáy lòng tràn ra, tốc hành trong khắp ngõ ngách cơ thể .

      ràng muốn từ nay về sau quên , rời khỏi , nhưng vẫn là bởi vì lơ đãng hôn mà tâm sinh rung động, vẫn còn rất hưởng thụ thời gian đẹp ở cùng chỗ với .

      Quên , coi như là lần cuối cùng phóng túng bản thân thôi, dù sao qua hết ngày hôm nay chính là người của Đỗ Vân Phi, khi kết hôn, quấy rối cuộc sống của nữa thôi?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :