1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ bỏ trốn của bạo quân - An Kỳ (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 10.1

      Thư Cẩn Dư sáng sớm đến công ty, đêm qua trằn trọc mất ngủ cả đêm, nghĩ đến chuyện của buổi chiều ngày hôm qua, liền khó có thể ngủ say.

      Ít nhiều cũng là Hạo Luân giúp ! Nếu , bị đuổi ra khỏi công ty rồi.

      thực cảm kích , nhờ lời đỡ của , mới được tiếp tục ở lại công ty làm.

      có lẽ biết, công việc này đối với quan trọng biết bao! Tháng sau lâm bồn, phí sinh sản, phí sinh hoạt của hai mẹ con , phí giáo dục của đứa trong tương lai, đều phải dựa vào công việc này để duy trì. phải cẩn thận tính toán, tương lai mới xảy ra miệng ăn núi lở, cuối cùng rơi vào kết cục phải mang đứa lưu lạc đầu đường.

      lấy khăn lau, đến phòng trà nước làm ẩm rồi trở lại văn phòng, lau sạch bàn làm việc cùng các ngăn tủ, hồ sơ.

      Sau khi đem khăn lau sạch vắt sang bên, mới kéo cái ghế có bánh xe chuẩn bị ngồi xuống.

      phát Củng Thục Nghiên tiến vào văn phòng từ khi nào, giống như u linh đứng sau lưng .

      Củng Thục Nghiên thấy kéo ghế dựa, chuẩn bị ngồi xuống, thanh tà ác ngừng xui khiến ả:

      Kéo ghế dựa của ta ra! Kéo ghế dựa của ta ra!

      Gương mặt diễm lệ của ả trở nên dữ tợn vặn vẹo, giống bị ma quỷ nhập hồn, nhếch môi cười tiếng động, vươn tay bắt lấy ghế dựa mà Thư Cẩn Dư định dùng, sau đó ngay khắc lúc ngồi xuống, ả lập tức kéo ghế ra đằng sau.

      Thư Cẩn Dư căn bản biết phía sau có người, nên nghĩ đến có người đem ghế của lôi , làm phát mình ngồi vào khí, lúc ngã, cái mông đập mạnh xuống nền đất cứng.

      “A! Bụng của tôi…”

      Cái mông rơi xuống đất tạo ra chấn động lớn, đầu tiên làm cho đầu choáng mắt hoa, tiếp theo trận đau đớn kịch liệt từ bụng dâng lên, ôm cái bụng chịu từng trận co rút, cảm giác có lượng lớn chất lỏng ấm áp từ giữa hai chân trào ra.

      sợ hãi cúi đầu, phát nước ối trong bụng để bảo vệ thai nhi bị phá vỡ, lượng nước ối lớn liên tục chảy ra, trong đó còn pha cả máu tươi.

      “Đau quá… Con của tôi…” ngẩng đầu lên, vươn tay cầu cứu Củng Thục Nghiên. “Xin gọi điện thoại kêu xe cứu thương, cứu đứa của tôi…”

      Củng Thục Nghiên nghĩ tới Cẩn Dư ngã đau đến thế, cú ngã nghiêm trọng như vậy, nhất thời sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

      Ả trừng mắt nhìn Thư Cẩn Dư vươn tay, ngừng lui về phía sau, cứ như đó là đôi tay tà linh có ý định lôi ả xuống địa ngục.

      phải! liên quan đến tôi… phải tôi hại ! phải tôi!”

      Ả sợ hãi xoay người muốn chạy ra khỏi văn phòng, làm bộ chính mình chưa từng tới công ty. Nếu Thư Cẩn Dư bất hạnh chết , cũng có người nghĩ rằng có liên quan đến ả.

      Ả chạy ra cửa, muốn thừa dịp mọi người chưa làm nhanh rời , ngờ vừa đến cửa liền va vào lồng ngực cứng rắn, ả ngẩng đầu vừa thấy…

      Chẳng lẽ là trời trừng phạt ả sao? Ả đụng trúng vào Đinh Hạo Luân!

      “Củng quản lí? Sao kích động như vậy, muốn đâu?” Đinh Hạo Luân biết ta làm chuyện gì, chỉ thấy mặt ả tái nhợt như cá chết.

      “Tôi… Tôi…” Củng Thục Nghiên nghĩ tới đột nhiên xuất , chột dạ dám nhìn , mắt ngừng liếc trái liếc phải, cái gì cũng dám .

      “Hạo… Luân…”

      Thư Cẩn Dư nghe được thanh chuyện, cảm thấy may mắn, đến đây rồi. dùng hết toàn bộ sức lực bò ra phía cửa, tiếng kêu như muỗi: “Đứa có nguy hiểm… Cứu… Cứu nó…”

      “Cẩn Dư?”

      Đinh Hạo Luân nghe được thanh của , đẩy Củng Thục Nghiên ra tiến vào văn phòng, nhưng ngờ lại nhìn thấy Thư Cẩn Dư ngã mặt đất, người đầy máu tươi, cố hết sức bò đến chỗ .

      Nửa thân dưới của ngừng chảy máu, dọc hướng bò lê, kéo theo vết máu dài.

      “Xin … Cứu đứa này…” cố nén cơn đau, run run vươn tay về phía .

      “Cẩn Dư…” thê lương rống to, phát cuồng lên vọt đến bên cạnh , cẩn thận ôm lấy. “Có chuyện gì? Ông trời ạ! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

      “Củng quản lí ta… Kéo ghế dựa… Tôi… Té ngã… Vỡ nước ối…”

      Cả mặt Thư Cẩn Dư đầy những giọt mồ hôi lớn, tất cả đều do những cơn đau kịch liệt, đứt quãng xong, ý thức dần dần mơ hồ.

      “Cẩn Dư? Em tỉnh lại! Mau tỉnh lại, em phải cố gắng chống đỡ!” phát nhiệt độ cơ thể của có xu thế giảm xuống, lập tức dùng hết toàn lực ôm lấy , vội vàng chạy ra bên ngoài.

      phải mau chóng đưa bệnh viện!

      Đinh Hạo Luân lao ra khỏi văn phòng, ngay cả nhìn cũng thèm nhìn cái người rất giống tượng đá, Củng Thục Nghiên dám nhúc nhích kia.

      chạy đến chỗ rẽ ở hành lang, vừa lúc gặp được Lục Khải Đạt, cùng những nhân viên lục đục làm.

      “Sao lại thế này? Thư tiểu thư làm sao vậy?” Lục Khải Đạt thấy ôm Thư Cẩn Dư nửa người dưới dính đầy máu, lập tức kinh hãi hỏi.
      Last edited: 12/10/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 10.2:

      ấy ngã sấp xuống, tôi phải lập tức đưa ấy bệnh viện!”

      “Tại sao có thể như vậy?”

      “Đến hỏi vị Củng quản lý tâm địa rắn rết kia ấy!” Đinh Hạo Luân bỏ lại những lời này, lại xoay người chạy ra bên ngoài.

      Đồng nghiệp trong công ty vừa đến nơi làm việc, nhìn thấy bên đường, Thư Cẩn Dư chảy máu được ôm ra ngoài, đều cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.

      “Cẩn Dư có việc gì chứ?”

      Lục Khải Đạt sắc mặt ngưng trọng nhìn theo thân ảnh Đinh Hạo Luân xa, lập tức nghiến răng, nghiêm túc đến văn phòng tài vụ.

      Củng Thục Nghiên làm điều ác bị Đinh Hạo Luân gặp được, sớm bị dọa ngây người, lúc Lục Khải Đạt vào văn phòng, ả còn duy trì nguyên tư thế bất động đứng ở cạnh cửa.

      Đám người tụ tập ngày càng đông, đều là các nhân viên vừa đến công ty chợt nghe thấy tin tức.

      Mọi người dùng ánh mắt khinh thường cùng hèn mọn nhìn Củng Thục Nghiên sắc mặt tái nhợt, cả người cứng ngắc.

      Mọi người sớm biết rằng ả phải người tốt, nghĩ tới ả còn quá ác độc, ngay cả phụ nữ có thai sắp lâm bồn cũng buông tha!

      Lục Khải Đạt vào văn phòng, thấy ghế của Thư Cẩn Dư nằm đất, đại khái đoán được xảy ra chuyện gì.

      đến trước mặt Củng Thục Nghiên, lạnh lùng : “ ngu ngốc!”

      Củng Thục Nghiên quật cường ngẩng cằm, biết hối cải còn kêu la: “ phải lỗi tại tôi! Là bà bụng bầu Thư Cẩn Dư kia nên cướp người đàn ông tôi thích! Là ta tốt!”

      biết cái gì?” Lục Khải Đạt lắc đầu cười lạnh. “Là ai cướp người đàn ông của ai mà cũng hiểu được! cho là Đinh đặc trợ vì cái gì mà đặc biệt cảm thấy hứng thú với người phụ nữ mang thai?”

      “Chẳng lẽ…” thể nào?!

      “Đúng vậy! Bọn họ sớm quen biết nhau rồi, là người nhiều năm, sau lại bởi vì ít hiểu lầm, Thư tiểu thư mới có thể mình mang theo đứa đến nơi này.

      Củng Thục Nghiên, đủ thông minh, cũng ngẫm lại xem trong bụng Thư tiểu thư có đứa bé, nếu đứa bé kia phải của Đinh đặc trợ, sao lại lo lắng cho phụ nữ có thai làm gì? Ghen tị của , căn bản có đạo lý! Uổng phí có nhiều bằng cấp như vậy, kiến thức lại rộng, cư nhiên lại phạm phải sai lầm chết người này!”

      xoay người ra khỏi văn phòng, lạnh giọng cảnh cáo: “Công ty chúng tôi chào đón , mời sang nơi khác làm việc. Mặt khác… Tôi có thể tốt bụng nhắc nhở , Đinh đặc trợ tuyệt đối tha thứ cho đâu, chờ xem !”

      Nghĩ đến tức giận của Đinh Hạo Luân, Củng Thục Nghiên liền khắc chế được mà phát run.

      Tại sao chỉ vì chiếm được người đàn ông, mà ả lại hủy cả nghiệp của mình?

      tại tốt rồi! Kết quả là cái gì ả cũng có, chỉ đổi lấy tiếng xấu đời… chừng còn phải ăn thêm vụ kiện!

      tại ả mới phát chính mình quá ngu ngốc! Ả hối hận thất thanh khóc rống, quỳ rạp xuống đất.

      Thư Cẩn Dư vừa đến bệnh viện, nhanh chóng bị đưa vào phòng giải phẫu, Đinh Hạo Luân ở bên ngoài lo lắng qua lại, sàn nhà bị mài cho trơn bóng.

      Sau đó, vợ chồng họ Đinh nhận được tin của Lục Khải Đạt cũng lập tức đến bệnh viện, bốn người ngồi ghế ngoài phòng cấp cứu, mỏi mắt chờ đợi bác sĩ từ phòng giải phẫu ra.

      vất vả, đèn ở phòng giải phẫu cuối cùng cũng tắt, vài vị y tá cùng bác sĩ nối đuôi nhau ra, Đinh Hạo Luân lập tức tiến lên giữ chặt người trong đó, vội hỏi: “Vợ của tôi thế nào? ấy và đứa bé có khỏe ?”

      Vị bác sĩ kia cởi khẩu trang cho : “Bởi vì sản phụ bị va chạm, tạo thành tượng sinh non, cho nên vừa rồi chúng tôi phải mổ bụng ấy, sinh hạ , trước mắt là mẹ tròn con vuông. Nhưng bởi vì sinh non, đứa bé phải ở trong lồng giữ ấm đến đủ tháng, hoặc là đến khi thể trọng phù hợp tiêu chuẩn mới được xuất viện.”

      “Mẹ tròn con vuông? Ôi, cám ơn trời đất!” Đinh Hạo Luân nghe được chẳng những bảo vệ được Cẩn Dư, đồng thời còn có đứa con , khỏi ngửa đầu lên trời kêu to, chỉ thiếu quỳ xuống đất dập đầu tạ ơn.

      “Cái gì mà cám ơn trời đất? Con phải cảm ơn bác sĩ mới đúng!” Mẹ Đinh tiến lên vỗ đầu chút, liên tục gật đầu lời cảm ơn với bác sĩ. “Các vị cần khách khí, đợi lát nữa sản phụ được đưa vào phòng bệnh ngoại khoa, nếu ấy tỉnh, các vị có thể vào thăm, nhưng cẩn thận đừng để ấy kích động, nếu miệng vết thương có khả năng vỡ ra.”

      “Cám ơn bác sĩ! Cám ơn!”

      Bác sĩ khỏi, ba Đinh mẹ Đinh hạnh phúc đến rơi nước mắt.

      “Cẩn Dư sinh con ! Chúng ta có cháu rồi, tốt quá!”

      Bọn họ vui mừng mà khóc, Đinh Hạo Luân lại nhíu chặt mày.

      nghĩ đến tình hình của Cẩn Dư, sợ thương thế của đột nhiên chuyển biến xấu, cho nên nhất thời cảm thấy xót xa vui nổi.

      tiếp tục kiên nhẫn chờ, mãi đến khi y tá với bọn họ là sản phụ tỉnh rồi, mới vui vẻ nhoẻn miệng cười.

      “Cẩn Dư…”
      Last edited: 12/10/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 10.3:

      “Cẩn Dư…”

      đẩy cửa muốn tiến vào phòng bệnh thăm cha mẹ vọt lên phía trước.

      Ba Đinh mẹ Đinh cười lắc đầu, thẳng chẳng biết lớn gì cả, nhưng sau đó bọn họ sau lại để phòng bệnh lại cho con, để cùng Cẩn Dư từ từ chuyện, bọn họ vào làm bóng đèn nữa.

      Bởi vì bọn họ có nơi rất tốt để rồi nha.

      Vừa rồi bọn họ cầu y tá, cho bọn họ nhìn cháu được giữ ấm, y tá đáp ứng rồi, cho nên tại bọn họ rất muốn xem cháu bảo bối!

      “Cẩn Dư!”

      Đinh Hạo Luân thẳng về phía trước vọt vào trong phòng bệnh, hết sức cẩn thận, bước nhàng tới gần bên giường, chỉ e làm kinh hách đến người vừa mới thức tỉnh.

      Thư Cẩn Dư mở to mắt, thấy con ngươi Đinh Hạo Luân tràn ngập thâm tình, khỏi hé miệng cười.

      “Hạo Luân…” Thanh của vẫn rất yếu ớt.

      “Ngoan! nên , nghỉ ngơi cho tốt .” nắm chặt tay , ngồi bên mép giường bệnh, đau lòng ngắm nhìn bộ dáng tái nhợt, nhu nhược của .

      “Em vất vả rồi!”

      “Đứa bé…” muốn hỏi chút về đứa .

      “Đứa bé tốt lắm, chúng ta có con rồi! Nhưng vì sinh non, nên trước hết phải ở trong đây để giữ ấm thời gian.”

      “Em có thể nhìn con ?”

      “Em bây giờ chưa thể xuống giường, cục cưng cũng thể rời lồng giữ ấm, chờ tới khi nào em có thể xuống giường, cùng em nhìn con. Được ?” dịu dàng dụ dỗ.

      “Được.” gật gật đầu, mệt mỏi nhắm mắt lại.

      lát sau, bỗng nhiên mở mắt ra hỏi: “ biết đứa là của sao?”

      “Đương nhiên! Dựa theo thời gian tính toán, em mang thai khi chúng ta hẹn hò, đứa đúng là con của .” nhìn , có chút hiểu, hỏi: “Khi đó em nhất định biết mình mang thai, vì sao cho biết?”

      “Bởi vì em muốn phá hoại hạnh phúc của . khó khăn lắm mới cùng người mình kết hôn, nếu em cho rằng em mang thai rồi, nhất định ép mình chịu trách nhiệm mà cưới em, nhưng điều đó thay đổi được gì? Trừ việc làm cho đứa bé có thân phận hợp pháp, còn chúng ta hai người đều đau khổ, khi như vậy, cần gì phải liên lụy ? bằng để mình em gánh vác những nỗi khổ ấy là được rồi.”

      Đinh Hạo Luân nghe xong cảm động, cảm động rất nhiều, khỏi tự biết xấu hổ.

      “Em rất lương thiện, căn bản xứng với em!”

      “Đừng như vậy, cũng là người tốt.”

      nghe xong lập tức nở nụ cười, có vẻ cao hứng.

      vuốt ve hai má tái nhợt của , cười : “Ba mẹ cũng đến đây! Bọn họ vừa rồi vốn định vào thăm em, nhưng bị giành trước mất rồi.”

      “Ba mẹ cũng đến đây?” Thư Cẩn Dư kinh ngạc mở lớn miệng.

      “Vậy bọn họ biết… Tin em sinh đứa bé?”

      “Đương nhiên!” kiêu ngạo gật đầu. Đây là việc vui mà!

      “Trời ạ! Bọn họ nghĩ như thế nào?”

      cảm thấy hổ thẹn, phải con dâu của nhà họ Đinh, thế nhưng lại thay họ sinh cháu , thế này làm sao mà đối mặt với bọn họ đây?

      “Bọn họ cực kỳ vui vẻ, còn vội vàng muốn xem mặt cháu đó!” Đinh Hạo Luân cao hứng .

      Trong tâm Thư Cẩn Dư đột nhiên cảnh giác, híp mắt, thử hỏi: “Vậy định đem cục cưng về nhà họ Đinh sao?”

      “Đó là chuyện đương nhiên! Cốt nhục của họ Đinh, đương nhiên nên trưởng thành khỏe mạnh ở nhà họ Đinh.” phát sắc mặt của trong nháy mắt liền thay đổi.

      “Hóa ra đây là ý đồ của !” phẫn nộ kêu to, dùng sức đẩy Đinh Hạo Luân ra xa.

      “Các người đừng ảo tưởng! Tôi giao đứa bé cho các người, đứa bé là bảo bối tôi mang thai mười tháng mà sinh ra, ai cũng được phép mang con bé rời khỏi tôi!”

      “Em bình tĩnh chút! Bác sĩ nếu em kích động, miệng vết thương khi mổ có khả năng vỡ ra.”

      “Tôi để đứa bé trở về nhà các người! Đó là đứa trẻ của tôi!”

      “Em cái gì? Chẳng lẽ em muốn mang theo đứa cùng nhau trở về sao?”

      “Về nhà họ Đinh? Tôi lấy thân phận gì để về nhà ? Người tình của ? Hay là vợ hai? công khai mang mẹ con tôi trở về, chẳng lẽ sợ Thuần Thuần của thương tâm sao?”

      “Thuần Thuần?” ấy vì sao phải thương tâm?

      cưới ấy, nên có trách nhiệm với ấy, muốn tôi mang đứa bé vào cửa, phải làm cho ấy khó chịu sao?”

      Đinh Hạo Luân cứng họng nhìn , vài giây sau đột nhiên cười to.

      cười cái gì?” Bộ dáng gập cả người mà cười đến nỗi suýt nữa gãy hông, khiến cho người ta tức giận!

      cười lắc đầu : “ cười em rất đáng ! Em ngẫm lại xem nếu cưới Thuần Thuần, sao lại đến Tân Trúc tìm em, hơn nữa ở lại đến tận hai tháng?”

      “Ý của …”

      “Đúng, căn bản kết hôn với Thuần Thuần!”

      “Gạt người!” Thư Cẩn Dư thương tâm lên án: “Khi đó, tôi tận mắt chứng kiến cử hành hôn lễ, hơn nữa ở ban công tầng cao nhất của công ty, chính cũng cho tôi biết, Thuần Thuần là người phụ nữ kết hôn rất hạnh phúc, ngọt ngào.”

      “Đúng là vậy mà! Thuần Thuần gả cho Thần Dã Lam, tại là Thần Dã phu nhân ngọt ngào hạnh phúc. Mà lúc trước xác thực suýt chút nữa cưới Thuần Thuần, nhưng ở khắc cuối cùng đổi ý rồi.”

      đổi ý? Vì sao?” vô cùng kinh ngạc, việc này hoàn toàn biết!

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 10.4:

      đổi ý? Vì sao?” vô cùng kinh ngạc, việc này hoàn toàn biết!

      “Bởi vì em.”

      “Vì tôi? Điều này có quan hệ gì với tôi? Trước lúc quyết định kết hôn với Thuần Thuần, tôi để cho rồi, kết hôn với ấy, sao lại liên quan đến tôi?” !

      “Đúng vậy! Tuy rằng em buông tay để ra , nhưng tâm của , sớm đặt người em rồi. Sau khi chia tay em, vẫn rất thống khổ, mà còn ngu xuẩn nghĩ rằng đó liên quan đến việc chưa cưới Thuần Thuần!”

      cười tự giễu. “ rất cố chấp, mặc kệ ấy có hay , hoặc là làm như vậy có thể xúc phạm tới người khác hay , lòng thầm muốn cưới ấy làm vợ. nghĩ rằng chỉ cần cưới ấy, hạnh phúc. Kết quả mãi đến khắc trước khi cử hành hôn lễ, vẫn hậm hực vui, ngực trống rỗng, giống như bị phá cái động lớn, như thế nào cũng thể lấp đầy. Sau đó từ cửa sổ nhìn thấy em, lúc đó trong lòng vô cùng kinh hỉ và vui vẻ mới làm cho hiểu được, ra bất tri bất giác sớm em rồi! lập tức đuổi theo, nhưng tìm thấy em. Tiếp đến hủy bỏ hôn ước, đưa Thuần Thuần về với Thần Dã Lam, rồi phái người tìm tung tích của em.”

      sao?” Thư Cẩn Dư trợn to mắt dám tin, nước mắt hạnh phúc dâng quanh vành mắt.

      “Tuyệt đối chân ! Về sau biết được em đến Tân Trúc, trùng hợp là – công ty em nhậm chức là của bạn học cũ của , bởi vậy liền liên lạc với , giả bộ như đến công ty hỗ trợ.”

      “Cho nên tới đây?”

      “Đúng vậy. Vì để có thể thuận lợi đến Tân Trúc tìm em, phải xử lý xong mọi việc ở công ty Đài Bắc làm mệt đến chết mất, gần ba tháng thể ngủ ngon, lần đầu gặp lại em, là ngủ được giấc ngon nhất.”

      như vậy là … Em có thể ở cùng chỗ với ? Em thực có thể đạt được ước mơ hạnh phúc rồi?” Nghe xong chân tình thông báo, vừa mừng vừa sợ, có cảm giác nằm mơ.

      “Đó là đương nhiên! Từ hôm nay trở , chỉ thuộc về em, có người khác đến chia sẻ tình của đối với em… Chẳng qua, cục cưng em sinh ra là ngoại lệ!” tuyệt đối thương con của hai người.

      lắc đầu ngọt ngào : “Em tranh giành tình cảm với con. thương con, em chỉ càng thêm hạnh phúc.”

      vuốt ve cái bụng bằng phẳng rất nhiều, nhớ tới mình còn chưa nhìn đứa trẻ mới sinh, khỏi : “Em rất muốn nhanh nhìn thấy cục cưng.”

      rồi, chờ em có thể xuống giường, có thể thoải mái nhìn con. Cho nên em phải cố gắng, mau chóng hồi phục sức khỏe để có thể đứng lên lại! Chờ tương lai em cùng cục cưng đều xuất viện, liền mang hai người về Đài Bắc, đến lúc đó chúng ta mau chóng cử hành hôn lễ, để em trở thành Đinh phu nhân ai cũng phải ca ngợi…”

      ngồi ở giường bệnh, ôm lấy người phụ nữ mình , nhàng lay động , ở bên tai kể ra giấc mộng trong tương lai.

      người phụ nữ này!

      Lần này xác định rất , giờ phút này người phụ nữ trong lòng , là tình cuối cùng của .

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Kết thúc

      Tháng hai tiết xuân se lạnh, em Thuần Thuần của Đinh Hạo Luân gả xa đến Nhật Bản nay cùng vị hôn phu trở lại Đài Loan, tham gia hôn lễ của Đinh Hạo Luân cùng Thư Cẩn Dư, thuận tiện thăm ba Đinh, mẹ Đinh và trai của qua tết lịch.

      Sáng sớm tết Nguyên Tiêu qua , vợ chồng Thần Dã từ biệt người thân, dự tính đáp máy bay về Tokyo.

      “Thuần Thuần, em phải chăm sóc tốt thân thể của mình, thời tiết Nhật Bản lạnh, nhưng đừng để bị cảm.”

      Đinh Hạo Luân đưa bọn họ tới cửa, cẩn thận dặn dò.

      , em biết rồi!” Thuần Thuần đáng lè lưỡi.

      “Em tại là Thần Dã phu nhân rồi, đừng nhát gan như vậy nữa, cẩn thận bị người ta gây khó dễ.” dặn dò chút rồi nhìn hung thần ác sát Thần Dã Lam cái.

      là em thương từ đến lớn, lo lắng ở nước ngoài bị ức hiếp, có người thay làm chủ.

      đâu! Lam tuy dữ, nhưng ấy sợ nhất là em khóc, chỉ cần ấy dám lớn tiếng với em, em liền khóc cho ấy xem, như thế ấy ngoan ngoãn đầu hàng thôi.”

      đắc ý ở bên tai Đinh Hạo Luân khoe ra phương pháp khống chế ông chồng của mình.

      “Nếu là như vậy, rất an tâm. Nhưng đừng đem chiêu này dạy cho chị dâu em!” giỡn.

      “A! Chị dâu ra rồi.”

      Đinh Hạo Luân nghe em thế, quay đầu nhìn phía cửa nhà, quả nhiên Thư Cẩn Dư ôm cục cưng ra, đứng trước cửa lớn nhìn bọn họ.

      lập tức tươi cười nhìn vợ con, giơ cao tay chào hỏi bọn họ.

      “Được rồi! , vào thôi! Em và Lam cũng nên rồi.” Thuần Thuần quay đầu nhìn vị hôn phu, gần hết kiên nhẫn chờ rồi.

      “Được, vậy em đường cẩn thận, bảo trọng!”

      cũng là. được khiến cháu của em sợ hãi nha! Nghe chị dâu , nửa đêm toàn trộm dậy, đến phòng đứa trẻ nhìn bé. Thiếu chút nữa dọa người! Cục cưng nửa đêm tỉnh lại thấy , nhất định bị dọa khóc.”

      “Em cái gì hả?” Đinh Hạo Luân là dở khóc dở cười. cứ như là hổ báo bằng!

      “Tóm lại, em hy vọng mọi người luôn được hạnh phúc.”

      “Chúng ta nhất định hạnh phúc. Hẹn gặp lại!”

      Đinh Hạo Luân phất tay nhìn theo xe hơi màu đen chở em xa, trấn an cười, sau đó xoay người trở về nhà.

      nhất vợ và con , ở nơi đó chờ !

      tới chỗ vợ, đón nhận đứa bé trong lòng , trêu trọc gương mặt nhắn hồng hào vừa tỉnh ngủ của con .

      cúi đầu hôn môi vợ, sau đó ở bên tai ôn nhu

      “Cẩn Dư, em!”

      biết thích nghe lời tâm tình đó, mà càng thích đôi mắt đọng nước sáng ngời của khi nghe.

      Ánh mặt trời tháng hai ấm áp chiếu lên người bọn họ, trong lòng Đinh Hạo Luân cũng là mảnh ấm áp. biết, Thuần Thuần đại diện cho những đen tối qua, mà Cẩn Dư là tương lai tràn ngập ánh sáng của !


      ♥~~~♥ Toàn Văn Hoàn ♥~~~♥
      [​IMG]
      Last edited: 12/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :