1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ bỏ trốn của bạo quân - An Kỳ (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.4:

      Tuy rằng buổi sáng đến công ty đúng lúc tiếng chuông bắt đầu giờ làm vang lên, nhưng tâm tình Thư Cẩn Dư cũng tốt, cả ngày đều rầu rĩ vui. Bởi vì cảm thấy có ánh mắt, bất kỳ thời khắc nào, ở vị trí nào cũng chăm chú nhìn !

      Trừ phi có cảm giác, nếu như thế nào lại biết người kia là ai?

      biết có phải cố ý an bài hay , mà văn phòng cách vách ngay tại văn phòng kế toán, hai gian văn phòng chỉ cách cái cửa sổ thủy tinh, tuy có cửa chớp cách trở tầm mắt, nhưng Thư Cẩn Dư tin chắc, kia cửa căn bản chỉ là để cho có mà thôi!

      Chỉ cần ở văn phòng, có thể cảm giác được ánh mắt , xuyên thấu qua khe cửa chớp, nhìn theo thân ảnh của , có khi tầm mắt hai người chạm nhau, còn vẫy tay với , làm cho buồn bực thôi.

      rất muốn để ý đến hình tượng mà hét to với : “Đừng nhìn tôi như vậy nữa!”

      biết có chủ ý gì? Vì sao lại bỏ địa vị tổng giám đốc công ty Chấn Tinh cao vời vợi, rời xa nơi chôn rau cắt rốn đến nơi này? Còn dùng ánh mắt nóng bỏng chút nào che giấu nhìn kết hôn rồi phải sao?

      Chẳng lẽ… Là vì ?

      hy vọng phải!

      Tuy rằng bọn họ chia tay, mà cũng cưới người khác, nhưng trong mắt , vẫn là người đàn ông đỉnh thiên lập địa, có đức có tài có lý tưởng, nếu là loại đàn ông có vợ con, còn muốn tìm “vợ hai” bên ngoài, như vậy thực thất vọng!

      phiền toái than hơi, thình lình bụng bị đá cái, nhìn lên đồng hồ, vừa lúc là ba giờ chiều, khỏi nở nụ cười.

      Tiểu tử kia lại muốn ăn rồi!

      lấy túi sữa bột, múc vài thìa vào trong cốc, chuẩn bị đến phòng trà nước pha sữa uống, đỡ để tiểu tử kia tạo phản trong bụng.

      vừa đẩy ghế dựa đứng dậy, cái người kia vụng trộm rình cả ngày, bỗng nhiên vô thanh vô tức xuất ở bên cạnh , vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm cốc sữa trong tay .

      “Pha sữa sao?”

      “Đinh đặc trợ.” tình nguyện chào.

      biết rốt cuộc có mục đích gì, cho nên thủy chung luôn phòng bị , chịu quá thân cận với .

      đói bụng rồi sao?” lại hỏi.

      “Ừ.” Thư Cẩn Dư quét mắt liếc cái, thản nhiên trả lời, nghĩ tới đồng nghiệp ở bên nghe thấy câu hỏi của , lập tức nhiệt tâm lớn tiếng báo cáo…

      “Đúng vậy! Cẩn Dư chiều nào đến giờ ngọ cũng đều pha sữa uống, bởi vì ấy đói bụng rồi. Đinh đặc trợ biết đấy thôi, người ta phụ nữ có thai đều rất thèm ăn, đây là điều bình thường, nhưng Cẩn Dư này là phụ nữ có thai chẳng những thèm ăn, mà còn đặc biệt thèm ăn khủng khiếp. Lúc ấy vừa mới vào công ty, mỗi ngày giữa trưa đều ăn hai hộp cơm, hơn nữa toàn bộ ăn sạch hết trơn, khi đó mọi người đều hay giỡn, bảo ấy đại diện cho công ty Nhật Bản tham gia cuộc thi ăn tốt rồi!”

      Chương Hoành!” đỏ mặt, xấu hổ quẫn bách chịu nổi chặn lại lời .

      Sao ta lại đem việc từ tám trăm năm trước của toàn bộ khai ra hết thế này?

      “Ăn hai hộp cơm? là nhìn ra!” Đinh Hạo Luân tuy rằng vẫn là vẻ mặt nhã nhặn, nhưng Thư Cẩn Dư nhìn ra được cố nén ý cười.

      Trước kia bọn họ ra ngoài dùng cơm, có lần nào ăn hết, nghĩ đến bộ dạng đem hai hộp cơm toàn bộ ăn sạch, liền nhịn được muốn cười.

      Điều này nhất định rất thú vị!

      Đáng ghét! Muốn cười cười , làm gì phải nhịn như vậy?

      bởi vì sợ bị cười nhạo, mà để cho bụng đói làm cục cưng thiếu dinh dưỡng!

      ở giữa tiếng cười vang của mọi người, xấu hổ và giận dữ nhàng vào trong phòng trà nước.

      Vốn tưởng rằng, mọi chuyện xong, nhưng ba giờ chiều ngày hôm sau, cửa hàng ăn vặt ở ngoài đột nhiên đưa tới rất nhiều điểm tâm, khiến cho mọi người đều bàn luận.

      “Có chè đậu!”

      “Nghe là Đinh đặc trợ mời.”

      “Kỳ quái! Sao Cẩn Dư lại giống với chúng ta, hơn nữa giống như đặc biệt được chén lớn?” Có người đưa ra nghi vấn.

      Đinh Hạo Luân ra mặt giải thích: “Tôi nghĩ mọi người công tác thực vất vả, cho nên mời mọi người ăn chút điểm tâm. Về phần Cẩn Dư khác với mọi người… Bởi vì ấy là phụ nữ có thai thôi, suy tính đến vấn đề dinh dưỡng của thai nhi, cho nên mới mời ấy chút đồ ăn đặc biệt.”

      “À, ra là thế.” Mọi người thế này mới giải trừ nghi ngờ.

      Lục Khải Đạt thấy vậy thầm cười trộm : “Các người còn dám có ý kiến? Nếu nhờ ấy, các người cái gì cũng có mà ăn!”

      Thư Cẩn Dư nắm tay, trừng mắt nhìn bát mỳ hải sản bốc khói nghi ngút trước mặt.

      coi là heo sao?

      “Làm sao vậy, mau ăn !”

      biết khi nào, Đinh Hạo Luân đến trước mặt , đôi mắt mỉm cười chăm chú nhìn nàng.

      “Nóng quá, tôi ăn được!”

      Kỳ thích nhất ăn mỳ hải sản, cũng biết, nhưng muốn cố ý gây khó dễ.

      nghe xong cũng giận, lấy điện thoại di động, ra ngoài gọi điện.

      “Ông chủ Lý? xin lỗi, phiền ông giúp tôi đưa phần đồ ăn lạnh tới đây – ngay lập tức, sinh tố mãng cầu lạnh thịnh hành nhất đấy, tốt lắm… Được, cám ơn ông!”

      gác máy, nhìn cười : “Chờ thêm chốc lát, ông chủ Lý lập tức đưa sinh tố đến.”

      Trái tim của Thư Cẩn Dư thoáng chốc bị cảm động, hơn nữa thấy chính mình cố tình gây lại cảm thấy xấu hổ, lập tức cúi đầu, cầm đôi đũa bàn lúng ta lúng túng : “ cần! Mỳ nguội rồi, tôi ăn mỳ cũng được.”

      Đinh Hạo Luân cũng giận, khóe miệng vẫn mỉm cười như cũ nhìn , sâu thẳm trong đáy mắt, cất giấu thâm tình nồng hậu.

      là đồ ngốc! như thế nào nghĩ mình có cảm tình với ?

      Mãi cho đến tại mới biết được, mình biết bao nhiêu!

      Đều do tốt, tất cả đều là cố chấp cùng mù quáng hại bọn họ, nếu có thể sớm hiểu được tâm ý của mình, bọn họ phải chặng đường oan uổng như thế này.

      Nhưng… Kỳ như vậy cũng phải là tốt!

      Trước kia lòng nghĩ đến Thuần Thuần, chưa từng tận tâm đối xử tốt với Cẩn Dư, khiến nhận rất nhiều tổn thương, nay có cơ hội bù lại, đương nhiên nắm chắc cơ hội, tận tình chiều chuộng , mang niềm vui đến cho .

      Thư Cẩn Dư máy móc đưa mỳ vào trong miệng, máy móc nhai nuốt, giọt nước mắt trong suốt, theo động tác cúi đầu ăn mỳ của , tiếng động rơi vào trong bát.

      Bát mỳ xào này ăn ngon lắm, khẳng định là Đinh Hạo Luân vì gọi riêng, nhưng hề cảm thấy hạnh phúc.

      Trước đây là người , nay là chồng của người khác vì chuẩn bị điểm tâm, có cái gì đáng vui mừng?

      cảm thấy cực kỳ vớ vẩn lại buồn cười, có nên thầm oán tạo hóa trêu ngươi hay ?

      Tuy rằng vẫn , nhưng có hứng thú trở thành đối tượng gặp mặt bên ngoài của kẻ có vợ có chồng, cho dù là vì đứa trong bụng mà đến, cũng đáp ứng!

      Đứa là của ! có vợ, tương lai muốn sinh bao nhiêu đứa cũng thành vấn đề, nhưng chỉ có bảo bối này, nếu mất đứa , tuyệt đối thể sống mình!

      Thư Cẩn Dư thầm quyết định trong lòng, phải tìm cơ hội chuyện với .
      Last edited: 12/10/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Hạ Tuyết: Chương này Luân dễ thương lắm ý :”> giá mà ngay từ đầu cứ thế này có phải tốt hơn ko =”= ( à nhưng mà nếu từ đầu thế này làm gì có truyện mà đọc nhỉ? :”> ) Ta edit chương này là thấy khoái nhất đó :X:X

      Chương 9.1

      Trước khi tan tầm, Thư Cẩn Dư cuối cùng chờ được cơ hội, ở phòng trà nước tìm thấy Đinh Hạo Luân uống cà phê.

      tay bưng cà phê, thoải mái dựa vào bàn, tay áo sơmi xắn lên gần khuỷu tay, trông đẹp trai.

      Quản lý phòng tài vụ Củng Thục Nghiên cũng ở bên trong, biết tán gẫu cái gì với mà có vẻ rất vui.

      nhìn thấy màn này, luồng khí từ ngực ngừng bốc lên.

      là đặc trợ của tổng giám đốc, cũng rất được nữ nhân hoan nghênh nha!

      Nhớ tới trước kia khi bọn họ còn là người , luôn bình tĩnh ra mặt, cá tính hướng nội, rất ít có cơ hội nhìn thấy cười to. Nhưng nay…

      Thấy mỗi ngày cùng mọi người chuyện cười đùa, quả thực giống như hoàn toàn thay đổi.

      nhịn được muốn biết: Đến cuôi cùng là ai làm thay đổi?

      cần phải , đương nhiên là vợ mới cưới đáng của ! Sau khi cảm nhận được dễ chịu trong tình , tự nhiên cần phải hận đời nữa.

      Nghĩ đến cùng Thuần Thuần kết hôn mới được ba tháng, liền dễ dàng làm được những chuyện cố gắng mà vẫn thể làm được trong ba năm qua, khỏi ảm đạm thầm đau lòng.

      “Cẩn Dư, em có chuyện gì sao?” Đinh Hạo Luân phát bóng dáng của , lập tức tới, nhàng hỏi.

      “Đinh đặc trợ, tôi… tôi có chuyện muốn với .” cúi đầu, chịu nhìn ánh mắt ôn nhu của .

      muốn lại bị mê hoặc!

      “Hạo Luân, sắp tan tầm rồi, tôi trước!”

      Củng Thục Nghiên cả người tràn đầy mùi hương, lúc ngang qua , cố ý tạm dừng chút, đánh giá từ đầu đến chân, sau khi xác định có tính uy hiếp, mới tao nhã thong dong rời .

      Con mồi ta nhắm tới, tuyệt đối cho phép có người mơ ước, nhưng cũng may mắn Thư Cẩn Dư là bà bụng bầu. Trừ phi ánh mắt của Đinh Hạo Luân có vấn đề, nếu coi trọng Cẩn Dư!

      Củng Thục Nghiên rồi, phòng trà nước rơi vào trầm mặc.

      Thư Cẩn Dư nhìn sàn nhà, biết nên mở miệng như thế nào, Đinh Hạo Luân tham lam nhìn chăm chú, chỉ muốn ôm sâu vào trong ngực.

      “Tôi hôm nay… A, Đinh đặc trợ, thực xin lỗi!” Hai nhân viên trước khi tan tầm muốn đến phòng trà nước rửa cái ly, thấy bên trong có Đinh Hạo Luân cùng Thư Cẩn Dư, lập tức dừng bước chân.

      Đối với viên chức nhà nước các , Đinh Hạo Luân thuộc đẳng cấp , đối với tự nhiên có chút sợ hãi.

      “Các cứ vào , sao.” quay đầu với Thư Cẩn Dư: “Chúng ta chỗ khác chuyện!”

      Thư Cẩn Dư yên lặng theo ra khỏi phòng trà nước, hai người vào thang máy, lên tầng cao nhất của công ty.

      ngờ tới ở trong công ty, cũng có thể nhìn thấy phong cảnh đẹp như vậy!”

      Đinh Hạo Luân hai tay đặt lên bức tường xi măng, vui vẻ thoải mái nhìn ra ngọn núi xanh vờn quanh phía xa xa.

      Thư Cẩn Dư theo tầm mắt , quay đầu nhìn ngọn núi xa huyên náo ở bên ngoài, bất giác nheo mắt lại.

      đẹp.” Thiên nhiên luôn khiến con người thích.

      “Em đến tìm có việc sao?” Đinh Hạo Luân mơ hồ đoán được, tìm là muốn cái gì.

      “Thuần Thuần có tốt ?” vừa mở miệng liền cố ý hỏi.

      Kỳ muốn ám chỉ , đừng quên cố chấp ban đầu của mình.

      ấy tốt lắm, tại là phụ nữ kết hôn thụ hưởng ngọt ngào hạnh phúc.”

      Bọn họ quả nhiên kết hôn rồi!

      Thư Cẩn Dư cắn nhanh môi dưới, miệng vết thương lưu lại dưới đáy lòng, tựa hồ lại bị hung hăng đào lên.

      khi như vậy, tới nơi này làm cái gì? phải nên ở lại Đài Bắc sao? nghiệp của , nhà của đều ở đó, tôi vì cái gì muốn tới nơi này?”

      “Khải Đạt là bạn học của , vừa tiếp nhận công ty, đến hỗ trợ thời gian cũng rất hợp lý đấy chứ.”

      “Gạt người! Thiên hạ có chuyện đúng dịp như vậy, căn bản phải vì nguyên nhân này mới đến.”

      đúng là vì nguyên nhân này mới đến.” thề thốt phủ nhận bản thân mình có ý đồ.

      Trước khi kéo lại trái tim của lần nữa, thừa nhận mình là vì mà đến.

      biết cũng , nhưng mà cũng lười truy hỏi nguyên nhân.

      “Hạo Luân, mặc kệ có thừa nhận hay , đều sao cả! Tôi biết đến tột cùng suy nghĩ cái gì, cũng có hứng thú muốn biết, tôi chỉ muốn cho , tôi tham gia vào chuyện của nhà người khác, cũng có khả năng dây dưa ngớt với kẻ có vợ có chồng, nếu cho là sau khi cưới vợ, tôi vẫn giống như trước hề oán hận mà theo , như vậy sai lầm rồi!”
      Last edited: 12/10/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 9.2:

      chưa từng nghĩ như vậy!” ti bỉ đến mức đem trở thành đối tượng vụng trộm bên ngoài.

      có là tốt nhất! Tôi sớm rồi, chia tay xong chúng ta vẫn là bạn bè, tại tôi hy vọng chúng ta chỉ là đồng nghiệp bình thường, nếu cần tôi hỗ trợ, tôi đưa tay giúp, nhưng hơn… hiểu chứ?”

      “Hoàn toàn hiểu!”

      nghe xong chẳng những chán ngán thất vọng, ngược lại còn rất vui mừng, vẻ mặt cực kỳ khoái trá.

      Bộ dạng này của , làm cho Thư Cẩn Dư biết nên tiếp như thế nào.

      Kỳ quái! ràng là đến tìm đàm phán, bắt đừng đến quấy rầy , nửa ngày rồi, lại biến thành trong lòng bình tĩnh, hề có tà niệm, còn trở thành người có bệnh đa nghi nặng, cả ngày hoài nghi người ta thầm mến .

      Tức chết mất! Sao lại biến thành như vậy?

      cắn cắn môi, dồn dập nhanh: “Dù sao cũng là như vậy, hẹn gặp lại!”

      ôm bụng, xoay người thẳng xuống lầu.

      Ở phía sau , ánh mắt thương của Đinh Hạo Luân, hướng theo thân ảnh mượt mà xa.

      hiểu được ý tứ của , hy vọng có thể rời khỏi nơi này, đừng quấy rầy nữa.

      Nhưng dễ dàng buông tha.

      bỏ qua lần, lần này tuyệt đối thể buông tay!

      Ngày thứ bảy cuối tuần, là ngày tâm tình Thư Cẩn Dư tốt nhất.

      Hôm nay công ty nghỉ, sáng sớm cần rời giường vội vàng làm, có thể an tâm ngủ giấc ngon lành, hơn nữa đến buổi chiều thường hay ra ngoài dạo phố, cho nên tâm tình tự nhiên thoải mái khoái trá.

      Hôm nay ăn qua bữa cơm trưa đơn giản, thay bộ trang phục xinh đẹp dành cho phụ nữ có thai, trang điểm nhàng, sau đó liền cầm túi ra ngoài, chuẩn bị đến cửa hàng bách hóa dạo qua.

      Đây là niềm vui lớn nhất trong cuộc sống bình yên của , bởi vì có thể từ trong cửa hàng bách hóa náo nhiệt, thấy rất nhiều điều thú vị mới mẻ, còn có thể cảm nhận chút khí, còn làm cho cảm thấy cuộc sống quá mức đơn chán nản.

      đến bãi đậu xe của xã khu, chuẩn bị mở cửa xe màu đỏ để ra ngoài, bỗng nhiên có tiếng còi xe vang lên, nghi hoặc quay đầu lại, thấy Đinh Hạo Luân ngồi chiếc xe thể thao màu bạc, vẫy tay cười với .

      dừng xe bên cạnh , thân thiết : “Chào em!”

      “Sao lại ở chỗ này?” khiếp sợ trừng mắt nhìn .

      thần thông quảng đại như vậy chứ, ngay cả ở nơi nào cũng biết hết?

      vừa tới Tân Trúc lâu, muốn dạo đâu đó, xem xét chút. ngờ lúc lên xe, như thế nào lại đến nơi này, kết quả lại còn gặp được em, là trùng hợp nha!”

      “Trùng hợp?” Thư Cẩn Dư cũng cho rằng như vậy.

      nhất định sớm biết ra ngoài, cho nên cố ý chờ ở nơi này!

      “Em mặc đẹp vậy là để ra ngoài sao? thuận đường đưa em !” cười tủm tỉm hỏi.

      “Cám ơn , cần! Tôi tự có xe.”

      dùng điều khiển mở cửa xe, ngồi ghế lái, thắt dây an toàn rồi ngẩng đầu, phát xe còn dừng ở chỗ cũ.

      “Thực xin lỗi, xin nhường đường chút, cho xe tôi ra ngoài.”

      “Được” nghe xong liền dời xe .

      Thư Cẩn Dư thấy sảng khoái dời xe như vậy, câu vô nghĩa cũng có, bất giác có chút kinh ngạc.

      Chẳng lẽ ngang qua?

      Quên ! Mặc kệ vẫn là cố ý, hơn nữa cũng liên quan đến .

      vội gạt những suy nghĩ này, đạp chân ga, cẩn thận lái xe ra khỏi bãi đỗ, đến trung tâm thành phố.

      Tới cửa hàng bách hóa lớn nhất Tân Trúc, lái xe tiến vào bãi đỗ, sau đó lên thang máy, đến khu thời trang trẻ em.

      Tham quan quầy thời trang trẻ em, mua quần áo cho đứa trẻ trong bụng, là sở thích sau khi mang thai của .

      Lúc chuyên tâm chọn lựa những bộ quần áo đáng , thân ảnh thình lình xuất bên cạnh .

      “Mua quần áo sao?”

      “Ối!” Thư Cẩn Dư hoảng sợ, quần áo trẻ em trong tay đều rơi hết, nhanh chóng ngồi xổm xuống nhặt chúng lên.

      trừng cái, hỏi: “Sao lại ở chỗ này?”

      Quả thực giống ma ám sau lưng, xuất quỷ nhập thần.

      “Trùng hợp.” Đinh Hạo Luân vẫn dùng những lời này.

      thế mới lạ! A… Tôi biết rồi, theo dõi tôi!” tức giận chỉ vào hét lớn.

      “Điều này sao có thể tính là theo dõi? Đường cái là mọi người cùng sở hữu, cửa hàng bách hóa cũng là nơi mỗi người đều có thể đến, chỉ là có mục đích giống em thôi, theo dõi quá khó nghe.”

      cợt nhả giải thích, Đinh Hạo Luân ngày hôm nay so với cái người giống động vật hơi tí là nổi giận trước kia, quả thực cứ như hai người.

      Thư Cẩn Dư đầy hoài nghi nhìn lúc lâu, mới bĩu môi quay đầu .

      biết mình lại , cũng lười tranh cãi với , nhưng trong lòng rất ràng, tuyệt đối là vừa mới vụng trộm theo tới đây, thiên hạ tuyệt đối có chuyện trùng hợp như vậy!

      Trăm ngàn vạn điều suy nghĩ, khiến đầu óc thành mảnh hỗn loạn, mà lúc này lại giống như người chẳng có việc gì, thoải mái chọn lựa những bộ quần áo rực rỡ sắc màu của trẻ em.

      “Cẩn Dư, em xem bộ quần áo này thế nào? Đáng chứ?” lấy ra chiếc váy màu phấn hồng, chất vải mềm mại, thêu rất nhiều đóa hoa xinh đẹp.

      “Con mặc lên rất đẹp. thích có con nhất!” cười đến sáng lạn.

      Nghe được thích có con , tim Thư Cẩn Dư thoáng chốc đập loạn.

      siêu ở khoa phụ sản trong bệnh viện, bác sĩ đứa bé trong bụng, đúng là con .

      “Xin lỗi, con là của em, em muốn mua quần áo của bé trai!” cắn nhanh môi dưới, cố ý làm trái lại , càng muốn chọn quần áo của bé trai.

      sao cả. Nếu em thích con trai, đứa thứ hai sinh con trai.” vui vẻ bồi thêm.

      “Đinh Hạo Luân, rốt cuộc cái gì?”

      ngay cả chồng cũng có, còn cái gì mà thai thứ hai?

      lập tức tức giận đến hốc mắt đỏ lên, cảm thấy căn bản là có ý định khi dễ .

      “Cẩn Dư, em làm sao vậy? Đừng khóc mà!” kinh hãi bỏ lại quần áo trong tay, tiến đến ôm lấy , nhanh chóng bồi tội nhận sai.

      “Thực xin lỗi! hay giỡn, nếu em muốn sinh nữa thôi, đừng nóng giận được ? Nếu em vừa giận vừa khóc, đến lúc đó nhỡ sinh ra cục cưng xấu xí hay khóc nhè, tương lai lớn lên nhớ lấy được chồng làm sao bây giờ?”

      “Em trong bụng em là con trai, nghe hiểu sao?” Mang thai khiến cảm xúc ổn định, hơn nữa luôn xuất trước mặt , hại phiền lòng, lại là đầu sỏ gây nên, tìm trút giận tìm ai?

      “Được được! Cục cưng hôm nay làm con trai trước, ngày mai biến trở lại thành con được ?”

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 9.3:

      …” Thư Cẩn Dư quả thực bị ngoan cố của đánh bại rồi.

      khỏi hoài nghi, chắc hẳn trước khi gặp , đến khoa phụ sản hỏi thăm qua, nếu làm sao dám khẳng định mang thai là con ? Kỳ Đinh Hạo Luân biết kết quả kiểm tra của là nam hay là nữ, chỉ là có trực giác kỳ diệu, trong bụng nhất định là con , sai!

      Từ lúc phái người điều tra chỗ ở của , ngoài ý muốn biết được mang thai, sau đó vào ban đêm liền nằm mơ.

      mơ thấy bé diện mạo đáng , vô cùng giống Thư Cẩn Dư, ngồi lên đùi , làm nũng kêu là papa, còn bắt phải ôm.

      Từ sau ngày đó, liền phi thường khẳng định, mình là cha của bé đáng .

      Hôm nay, bọn họ ở khu thời trang trẻ em của cửa hàng bách hóa, Thư Cẩn Dư vì dỗi, mua đống lớn quần áo của bé trai, Đinh Hạo Luân cũng ngăn cản, còn kiên trì giúp trả tiền.

      Mà chính còn đem những bộ thời trang trẻ em dành cho bé nhìn trúng, toàn bộ mua hết, nhân viên cửa hàng thu tiền đến mỏi cả tay, cười đến toe tóet.

      “Cám ơn ngài hân hạnh ghé qua, hoan nghênh lần sau lại đến nữa!”

      Nhân viên mang đồ đóng gói vào túi, Đinh Hạo Luân kéo tay Thư Cẩn Dư, dẫn tới thang máy.

      làm cái gì vậy?”

      Thư Cẩn Dư hiểu, biết lại muốn làm gì nữa.

      đến quầy ăn lầu, ăn cái gì ! đói bụng rồi, em có đói bụng ?”

      “Tôi…” Có nhắc chợt bừng tỉnh, mới nhớ tới chiều nay vẫn chưa ăn điểm tâm, lúc này bụng có chút đói.

      “Đói bụng rồi phải ? vừa rồi xem qua giới thiệu dưới tầng trệt, lầu có gian trà theo phong cách HongKong, chúng ta lên nếm thử.”

      “Nhưng mà…” còn chưa xong, kéo vào thang máy, thẳng đến quầy ăn.

      Sau khi bọn họ tiến vào thang máy, phụ nữ ăn mặc hợp thời, lại bày ra gương mặt trầm, từ khu triển lãm ra, ghen ghét trừng mắt nhìn cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

      Củng Thục Nghiên vốn tưởng rằng, Đinh Hạo Luân tướng mạo tuấn sắp bị ta hấp dẫn, sớm hay muộn cũng là của ta dễ như chơi? ngờ tới… lại bị bà bụng bầu mà ta cho rằng có chút uy hiếp nào đoạt mất!

      Vừa rồi ánh mắt Đinh Hạo Luân nhìn Thư Cẩn Dư, ta nhận ra tuyệt sai, đó chắc chắn là !

      Cái bà bụng bầu dáng người mập mạp hệt như chim cánh cụt, dựa vào cái gì mà dám cướp người đàn ông nhắm trúng?

      Đáng giận! Nhất định phải khiến Thư Cẩn Dư đẹp mặt!

      Khuôn mặt kiều diễm chợt trở nên vặn vẹo biến hình, có vẻ phi thường đáng sợ, đứa bé nắm lấy tay mẹ qua nhìn thấy ta, đều bị hơi thở oán hận người ta phát ra mà dọa khóc.

      “Oa… Dì kia giống hệt mụ phù thủy, là khủng khiếp!”

      “Câm miệng! Đứa chết tiệt!”

      Củng Thục Nghiên trừng mắt nhìn đứa bé khóc lớn cái, lập tức cao ngạo quay đầu rời .

      để cho Thư Cẩn Dư đắc ý!

      Ả nhất định nghĩ biện pháp trừng phạt Cẩn Dư, từ nay đối đãi như tình địch.

      tuần sau, Đinh Hạo Luân bởi vì trong nhà có việc gấp, tạm thời xin nghỉ để về Đài Bắc chuyến.

      đến Tân Trúc gần hai tháng, chưa từng trở về, công ty cơ hồ toàn dựa vào cha mình chống đỡ đại cục, ngày hôm qua cha gọi điện thoại cho , công ty xảy ra chút vấn đề, cần trở về giải quyết, hy vọng lập tức về Bắc chuyến.

      Nhưng mà sau khi trở về mới phát , việc kia căn bản chỉ là vấn đề đáng kể, nhất thiết vì thế mà gọi về!

      Cẩn thận hỏi lại, mới biết được hóa ra là mẹ nhớ , mới bắt cha giả danh nghĩa có việc, kêu từ Tân Trúc trở về.

      ở với mẹ nửa ngày, thuận tiện đem việc ở công ty xử lý hết, buổi chiều lại chạy xe về Tân Trúc.

      Trước khi , mẹ Đinh bắt mang theo rất nhiều thuốc bổ, để Thư Cẩn Dư bồi bổ thân thể.

      Từ khi biết mang thai tôn tử bảo bối của nhà họ Đinh, bà liền đau lòng vô cùng, hận thể lập tức đón trở về, để ở nhà họ Đinh an tâm dưỡng thai. Nhưng mỗi lần nhắc tới chuyện này, đứa con trai luôn đầy thần bí : Thời điểm chưa tới!

      biết rốt cuộc có chủ ý gì?

      Đinh Hạo Luân lái xe đến Tân Trúc, khoái trá ca hát, nghĩ đến lập tức có thể nhìn thấy Cẩn Dư, tâm tình vô cùng tốt, mỗi tế bào trong cơ thể đều hát vang.

      Trở lại công ty, định đến chào Khải Đạt trước, sau đó mới tìm Cẩn Dư.

      nghĩ tới khi qua phòng kế toán khóa cửa, vừa vặn nhìn thấy người muốn tìm, lén lút dán tai cánh cửa, dáo dác nghe lén động tĩnh phía bên trong.

      qua, nghi hoặc đánh giá người kia lúc lâu, sau đó dùng ngón tay vỗ vỗ bờ vai của người kia, nhíu mày hỏi: “Khải Đạt, cậu ở trong này làm cái gì?”

      Đường đường là tổng giám đốc công ty Hưng Đạt lại dán tai lên cửa nghe lén, quá khó nhìn chứ?

      “Suỵt!” Lục Khải Đạt làm động tác bảo đừng lên tiếng, giọng : “Củng quản lí hình như làm khó dễ của , lại đây nghe xem.”

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 9.4:

      “Thực có chuyện này?”

      Đinh Hạo Luân nhanh chóng đẩy ra , đem vành tai dán lên ván cửa, cẩn thận nghe động tĩnh bên trong.

      vểnh tai, nghe được Củng Thục Nghiên dùng giọng bén nhọn chuyện, biết là chỉ trích ai, cẩn thận nghe lại, mơ hồ nghe được ta nhắc tới tên của Cẩn Dư.

      lặng lẽ đẩy cửa hở ra khe , để có thể nhìn tình trạng bên trong.

      thấy Củng Thục Nghiên đưa lưng về phía cửa, chỉ vào mũi Thư Cẩn Dư mắng to, khí thế tăng vọt lên cao.

      “Tôi đúng chứ? Thư tiểu thư! công bố mình từng kết hôn, nhưng cũng ly hôn, nhưng thực tế… Tôi nhờ tín xã điều tra qua, căn bản chưa từng kết hôn, cũng mang bầu, cách khác, đứa trong bụng , là đứa con rơi!”

      vậy chăng?” Đồng nghiệp trong văn phòng, đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn .

      nhục nhã nhắm mắt lại, nước mắt lập tức tràn mi.

      Lúc trước vì muốn tránh loại tình hình này phát sinh, mới có thể dối rằng kết hôn, lại ly hôn rồi. Vốn tưởng rằng như vậy có thể tránh cho mọi người dùng ánh mắt khác thường nhìn , dùng ngôn ngữ khó nghe chỉ trích , ngờ … Vẫn tránh được loại thương tổn này.

      “Thư tiểu thư, có thể mời cho chúng tôi biết hay , đứa trong bụng là của ai?”

      Củng Thục Nghiên giày cao gót ba tấc, ở bên cạnh đảo qua đảo lại, giống như loài lang sói hung ác, chờ cơ hội xông lên phía trước, hung hăng cắn nát yết hầu của , phá tan thành từng mảnh.

      “Đây là việc riêng của tôi, bắt buộc phải cho !” Cẩn Dư ngẩng cằm trả lời.

      Đó là kết tinh tình của , tuy rằng phải con hợp pháp, nhưng với , cũng là bảo bối quan trọng nhất.

      “Được! Chắc phải đến cũng biết đứa con rơi kia là của kẻ nào để lại chứ?”

      …” Thư Cẩn Dư tức giận trừng mắt nhìn ta.

      Miệng lưỡi của ta nhất định phải ác độc như vậy sao?

      Thư Cẩn Dư muốn phát hỏa, thanh phẫn nộ khác, giành trước bước quát lên: “ câm mồm lại cho tôi!”

      Đinh Hạo Luân dùng sức đẩy cánh cửa ban công, nhanh chóng tiêu sái tiến vào, thấy Thư Cẩn Dư sắc mặt tái nhợt, hốc mắt phiếm hồng, trong lòng khỏi từng trận đau đớn.

      Củng Thục Nghiên này cũng lớn mật, cư nhiên dám thay mặt toàn bộ đồng nghiệp, gây khó dễ cho người mà thương!

      “Đinh đặc trợ!” Củng Thục Nghiên vừa thấy Đinh Hạo Luân đến, giọng vốn bén nhọn vừa rồi, lập tức trở nên dịu dàng ngọt ngào. “Đinh đặc trợ, trở lại? Đài Bắc có vất vả …”

      tại làm cái gì?” Đinh Hạo Luân để ý tới ta làm nũng, nghiêm mặt lạnh lùng, từng chữ từng chữ hỏi.

      “Tôi… Tôi thanh lý môn hộ nha!” Củng Thục Nghiên thấy sắc mặt làm cho người ta sợ hãi, lập tức giả bộ vô tội .

      Thanh lý môn hộ? Lục Khải Đạt buồn cười. ta xem quá nhiều phim võ hiệp chăng?

      ấy chưa kết hôn mang thai có ảnh hưởng đến sao? dựa vào cái gì mà chỉ trích ấy?” Thái độ kiêu ngạo tốt của Củng Thục Nghiên, làm cho Đinh Hạo Luân có ý nghĩ muốn đánh người. Thái độ Đinh Hạo Luân che chở Thư Cẩn Dư, làm cho Củng Thục Nghiên ghen ghét thôi, ta bỏ qua lớp mặt nạ ngụy trang, toàn lực công kích Thư Cẩn Dư.

      ta dối lừa bịp mọi người, chẳng lẽ có sai sao? Văn bản điều lệ công ty ràng quy định, nhân viên mới nhậm chức tiến vào công ty phải điền tư liệu cơ bản về cá nhân và gia đình, điểm ấy mọi người đều rất ràng. Mà ở mục hôn nhân Thư Cẩn Dư lại điền là ly hôn nên ta chính là kẻ khả nghi lừa gạt thủ trưởng và người quản lý, vì thế tôi cho rằng thể tha thứ! cho ta! Thư Cẩn Dư chưa kết hôn mang thai có lẽ liên quan đến tôi, nhưng ta khai dối tư liệu là thể tha thứ!”

      “Hừ! Cho dù ấy dối rằng mình ly hôn, sao? Công ty cầu mọi người điền tư liệu , là sợ có người giả tạo bằng cấp giấy chứng nhận hoặc kinh nghiệm công tác, lừa bịp tiến vào công ty, sau đó tạo ra tổn thất lớn cho công ty. Cẩn Dư mình ly hôn rồi, như vậy hại tới công ty sao? ấy kết hôn hay là kết hôn, đối với công ty có gì ảnh hưởng sao? Chỗ các cần, chính là ấy rốt cuộc có kết hôn hay sao? Tôi thực cảm thấy đáng thương thay Cẩn Dư, các người như vậy được gọi là bạn bè sao? Các người căn bản uổng phí làm đồng nghiệp của ấy!”

      Đinh Hạo Luân giọng trách cứ, rất nhiều người đều xấu hổ cúi đầu, chỉ có Củng Thục Nghiên vẫn như cũ tiếp thu cho rằng mình có sai.

      “Nhưng đó là công ty quy định, bất luận kẻ nào cũng được làm trái quy củ.” ta trừng mắt nhìn Thư Cẩn Dư cái, lạnh lùng bổ sung : “Chiếu theo quy định, Thư Cẩn Dư phải ngay tức khắc từ chức, vĩnh viễn thuê ấy nữa!”

      Đinh Hạo Luân lười nhiều với ta, trực tiếp quay đầu hỏi Lục Khải Đạt: “ Khải Đạt, như thế nào?”

      Lục Khải Đạt làm sao có thể ý tứ của ? Nếu phụ họa theo đề nghị của Củng Thục Nghiên, cầu Thư Cẩn Dư tạm rời cương vị công tác, tiểu tử này nhất định lập tức nhận lấy gánh nặng chân thành, mang theo nữ nhân của rời .

      Rốt cuộc ly hôn rồi hay là việc , đánh mất bạn bè mới là việc lớn! Mà cũng , Thư Cẩn Dư xưa nay vốn chăm chỉ hiền lành, hôn nhân của , căn bản quan hệ với công việc.

      trầm ngâm lát, lập tức làm ra quyết định: “Chuyện hôm nay dừng ở đây! Thư Cẩn Dư cứ theo lẽ thường tiếp tục làm việc, về phần tư liệu hôn nhân của ấy, điền lại lần nữa là tốt rồi.”

      “Cẩn Dư, tốt quá!” Đồng nghiệp của , đều vì vỗ tay chúc mừng.

      “Cám ơn mọi người, cám ơn tổng giám đốc!”

      Thư Cẩn Dư rất vui vẻ, vốn tưởng rằng công việc mà mình vất vả mới ổn định được đành phải vứt bỏ, nghĩ tới cư nhiên còn có thể giữ lại.

      cần cám ơn tôi, kỳ tôi là nể mặt người nào đó mới ra quyết định như vậy.”

      Lục Khải Đạt dùng ánh mắt nhìn Đinh Hạo Luân, ám chỉ người nên cảm ơn là .

      Thư Cẩn Dư biết người là ai, đỏ mặt chuyển sang Đinh Hạo Luân, thành khẩn lời cảm tạ: “Cám ơn !”

      “Đừng khách khí!” Đinh Hạo Luân vuốt cằm, mỉm cười với .

      Khó khăn của cũng là khốn cảnh của , giúp chẳng khác nào giúp chính mình, cái này cần phải lời cảm ơn.

      “Bất luận như thế nào, vẫn là cám ơn !”

      Bọn họ giọng chuyện với nhau, khiến Củng Thục Nghiên đứng ở xa xa, oán hận trừng mắt nhìn.

      thể tin được, chính mình bại bởi bà bụng bầu Thư Cẩn Dư này! Mọi người đều giúp , ngay cả tổng giám đốc cũng che chở .

      tại bà bụng bầu Thư Cẩn Dư kia được hoan nghênh vô cùng, tâm địa ả ác độc rất muốn hại người phụ nữ này! Đúng là ăn trộm gà được còn mất nắm gạo, ả chẳng những tống cổ được Thư Cẩn Dư, ngược lại còn phá hủy hình tượng trong cảm nhận của Đinh Hạo Luân.

      Vừa rồi Đinh Hạo Luân trừng mắt với ả, lạnh lẽo đến phát run.

      Ả rất ràng, có khả năng thích ả nữa rồi!

      là đáng giận!

      Ả nắm chặt tay, hai mắt toát ra ánh lửa đỏ đậm, thầm thề, tuyệt buông tha Thư Cẩn Dư.

      Ả nhất định phải trả thù!

      Ghen tị che mắt lý trí của ả, rốt cục khiến ả làm ra chuyện hối hận cả đời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :