1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ bỏ trốn của bạo quân - An Kỳ (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.2:

      vội vàng lắc đầu, muốn lại suy nghĩ sâu xa về vấn đề này.

      suy nghĩ cái gì?

      Nhất định là hội chứng trước hôn nhân!

      Thuần Thuần là người cả đời, có thể cùng kết hôn, đương nhiên hạnh phúc, làm sao có thể có loại này ý tưởng kỳ quái này?

      “Hạo Luân, mong đáp ứng với em, chăn sóc Thuần Thuần tốt, để ấy hạnh phúc, đồng thời cũng để mình vui vẻ. Tính tình của tốt lắm, thời điểm cùng Thuần Thuần có tranh chấp, phải gắng làm cho làm cho ấy…”

      đột nhiên lắc đầu cười khổ mà : “Thực xin lỗi! Em suy nghĩ nhiều quá, thương Thuần Thuần như vậy, đương nhiên có khả năng cùng ấy phát sinh tranh chấp, cho dù có, cũng làm cho ấy vui!”

      “Cẩn Dư…” Đinh Hạo Luân cảm động cúi thấp đầu.

      khuya rồi, và em đều nên nghỉ ngơi rồi. Hạo Luân, hẹn gặp lại!” mỉm cười hướng lời từ biệt, sau đó chậm rãi đóng cửa lại.

      “Hẹn gặp lại, Cẩn Dư!”

      Ánh mắt chặt chẽ khóa trụ gương mặt dần dần biến mất của , tựa hồ muốn ghi tạc dung nhan của trong lòng.

      Khi cửa gỗ hoàn toàn khép kín, nghĩ đến việc thể nhìn thấy dung nhan quen thuộc, liền trở nên kích động, rất muốn lập tức xông lên phía trước, phá tan cánh cửa.

      Nhưng cũng biết, thể làm như vậy!

      Vài ngày tới cưới Thuần Thuần, có được Thuần Thuần, là giấc mộng lớn nhất đời , thể buông tha.

      Mắng ích kỷ bạc hạnh cũng tốt, gian ngoan xảo quyệt cũng được, chính là cố ý cưới Thuần Thuần làm vợ! kiên trì thực tâm nguyện nhiều năm của mình, về phần Cẩn Dư…

      chỉ có thể xin lỗi thôi!

      Đinh Hạo Luân quay đầu trốn tránh, nhanh chóng rời chỗ ở của .

      Còn ở phía sau cửa, Thư Cẩn Dư thân thể gầy yếu vô lực, theo cánh cửa từ từ trượt xuống.

      Nước mắt… Sớm thấm ướt gương mặt .

      * * *

      Ngày hôm nay tại biệt thự nhà họ Đinh vô cùng nào nhiệt, bởi vì con trai độc nhất Đinh Hao Luân của vợ chồng họ Đinh, sắp thành hôn.

      Mẹ Đinh vì ngày lành hôm nay, mời riêng chuyên gia trang trí rất nhiều hoa tươi rực rỡ, bóng bay cùng băng rôn màu hồng, hỉ chướng đỏ viết bốn chữ to “Đám hỏi họ Đinh”.

      Thư Cẩn Dư dừng tắc xi ở đường lớn gần biệt thự Đinh gia, vuốt mái tóc dài bị gió làm rối, sau đó cẩn thận bước từng bước , tới tòa nhà kiến trúc quen thuộc.

      cúi đầu bước vào cửa lớn của biệt thự, cố ý tránh đám người náo nhiệt, sợ bị người khác nhận ra.

      nhìn bốn chữ to dán ngay trước cửa, thoáng tạm dừng vài giây, sau đó đau đớn dời tầm mắt, tiếp tục đến cửa vào.

      Hỏi là đến làm náo loạn, làm hỏng hôn lễ này? Hay là trong túi da chứa xăng cùng bật lửa, chuẩn bị đến tính sổ?

      Cũng phải!

      Ý đồ của rất đơn giản, thầm nghĩ thừa dịp trước khi nghi thức kết hôn bắt đầu, vụng trộm ngắm nhìn người bạn trai cũ đời này vô duyên vô phận chút.

      muốn tận mắt xem, trở thành chú rể trông đẹp trai tuấn dật đến thế nào!

      Tuy rằng gạt bỏ , nhưng kỳ quái là cũng hận .

      biết phải là kẻ phụ bạc vô tình, ngược lại, lại là người đàn ông thâm tình. Nguyên nhân vì thâm tình, cho nên thể , người thương hai mươi mấy năm là em cùng huyết thống, Thuần Thuần.

      chưa từng quên hay nghi ngờ tình dành cho Thuần Thuần, trong lòng tưởng tưởng nhớ nhớ chỉ người, thủy chung chỉ có ấy, người đàn ông thâm tình như vậy, có thể trách phụ lòng sao?

      miễn cưỡng chính mình hẹn hò với ba năm, cuối cùng vẫn theo lựa chọn ban đầu của mình, trở về bên người con thương, có sai sao?

      đương nhiên ghen tị vì Thuần Thuần cần tốn nhiều sức, có thể có được hạnh phúc mà vĩnh viễn chạm đến được, nhưng ngoại trừ cảm thán trời xanh công bằng, cũng có oán hận.

      Hôn lễ hẳn là sắp cử hành rồi chứ? cúi đầu nhìn đồng hồ, qua năm phút đồng hồ nữa, người thuộc về nữ nhân khác!

      Mắt thấy thời gian cử hành hôn lễ sắp đến, chú rể chắc chuẩn bị tốt?

      đứng ở lối vào trang trí hoa tươi xa xỉ, chờ đợi thân ảnh Đinh Hạo Luân xuất .

      “Tiểu thư, tới tham gia hôn lễ sao? Xin hỏi là thân hữu nhà trai hay nhà ?”

      đứng đón khách ở cửa phát , mặt nở nụ cười tiến lên hỏi.

      “Tôi là…” cụp nghĩ nghĩ, giọng : “Tôi là bạn của dâu.”

      muốn mang đến phức tạp cho Đinh Hạo Luân.

      “A, là bạn của Thuần Thuần? Mời vào bên trong ! Bên trong có người chỉ cho chỗ ngồi.” Vị tiểu thư kia vội bày ra tư thế tiếp đón, mời vào nhà.

      “Cám ơn , tôi chờ lát rồi vào.” Thư Cẩn Dư , nhưng cũng tính tiến vào.

      thầm nghĩ liếc cái là tốt rồi, chỉ cần thấy người muốn gặp, lập tức rời , chưa bao giờ tính toàn bộ hành trình xem lễ.
      Last edited: 12/10/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.3:

      Nhưng lúc này, thân ảnh lo lắng bỗng nhiên điên cuồng quát xuống lầu, giống hệt đầu tàu lao tới, để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hô to: “Cẩn Dư! Cẩn Dư!”

      đến đây! biết, vừa rồi từ cửa sổ lầu hai thấy rồi!

      Thư Cẩn Dư trong lòng chấn động, nhận ra đó là Đinh Hạo Luân.

      Sao lại chạy ra đây?

      lộ ra nụ cười, trực giác muốn nhìn , nhưng lý trí đúng lúc nhắc nhở: sắp kết hôn, thể lại gặp mặt !

      Trái tim nhói đau, khó nhịn bi thương xoay người chạy ra khỏi biệt thự nhà họ Đinh.

      “Cẩn Dư! Đừng đừng !”

      Đinh Hạo Luân thấy , nhanh chóng xông lên trước, muốn giữ lấy tay , cho thoát, nhưng có bàn tay nắm lấy tay áo , ngăn trở .

      “Hạo Luân?”

      Đó là cậu của Đinh Hạo Luân.

      “Cẩn Dư…”

      Đinh Hạo Luân gào thét muốn đuổi theo, nhưng bàn tay lôi kéo thủy chung chịu buông ra.

      “Hạo Luân! Sắp cử hành hôn lễ rồi, cháu muốn đâu?” Cậu Đinh Hạo Luân giữ chặt , có chút bất mãn hỏi .

      “Cậu, cháu…”

      Đinh Hạo Luân xấu hổ nhìn cậu, biết mình nên ở giữa hôn lễ, đuổi theo thân ảnh của người phụ nữ, khi quay đầu lại nhìn phía bên ngoài, bóng dáng Thư Cẩn Dư biến mất.

      Tim đập mạnh và loạn nhịp, đứng thẳng tại chỗ hồi lâu, ngay cả cậu buông ra khi nào cũng biết.

      Tại sao tim lại có loại cảm giác hư này? Tựa như phá cái động lớn, lấp thế nào cũng đầy.

      vẫn nghĩ, những hư tịch mịch này, là vì còn chưa kết hôn với Thuần Thuần, cho nên cố ý xem nó, làm bộ nó tồn tại.

      Nay hôn lễ sắp cử hành, vì sao loại cảm giác trống rỗng này, những giảm ngược lại còn tăng?

      Chẳng lẽ người chân chính , phải Thuần Thuần?

      … Có phải nghĩ sai cái gì chăng? Đinh Hạo Luân nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.

      Thời khắc sai lầm thiếu chút nữa tạo thành, mới phát chính mình sai lầm rồi, sai hoàn toàn, sai thái quá!

      đột nhiên ngửa đầu cười to, tiếng cười mang theo thống khổ, tự trách cùng châm chọc.

      Uổng phí sống hơn ba mươi năm, ngay cả người mình thương cũng ràng!

      Thân hữu bên cạnh nghĩ sắp cưới vợ nên cao hứng, mới có thể làm ra hành động thất thường như thế, chỉ có biết, vô cùng may mắn, kịp lúc vãn hồi cái cọc hôn nhân sai lầm này.

      Cám ơn trời đất! Trước lúc sai lầm tạo thành, đúng lúc tỉnh ngộ, tạo ra những thương tổn lớn hơn nữa.

      Cám ơn trời đất! còn có cơ hội vãn hồi hết thảy, dùng tuổi già bù lại cho mà nhận đủ mọi khổ sở.

      Đinh Hạo Luân lộ vẻ mặt mỉm cười, kiên định xoay người vào tân phòng chật ních người.

      biết chính mình nên làm như thế nào rồi!

      nên trở về…

      Thư Cẩn Dư lặng lẽ ló ra từ chỗ bí , nhìn theo bóng dáng cao ngất của trở về biệt thự.

      Hôn lễ hẳn là sắp cử hành rồi?

      vỗ về bụng mình, đau khổ cười.

      Đứa ! Papa cùng với dì khác kết hôn rồi, từ nay về sau, chỉ còn mẹ con chúng ta sống nương tựa lẫn nhau thôi.

      thể cho con người cha, con có hận mẹ ?
      Last edited: 12/10/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.1

      Ba tháng sau

      Thư Cẩn Dư vào văn phòng, kéo ghế dựa ra, đỡ lấy cái bụng tròn cẩn thận ngồi xuống.

      bước vào tháng thứ sáu của thai kỳ, ba tháng trước rời khỏi miền Bắc, tới Tân Trúc lần nữa bắt đầu lại cuộc sống, là nhân viên kế toán của công ty.

      “Cẩn Dư, chào buổi sáng!”

      Nhóm đồng nghiệp của lục đục tới công ty, ngày công tác bận rộn sắp bắt đầu.

      “Chào buổi sáng mọi người!” Tổng giám đốc công ty kinh doanh Hưng Đạt – Lục Khải Đạt vào văn phòng, thân thiết chào.

      “Tổng giám đốc, chào buổi sáng!” Mọi người đứng lên, cùng chào hỏi.

      “Mời mọi người ngồi. Hôm nay tôi giới thiệu với mọi người người bạn, ấy là bạn học của tôi khi du học ở nước ngoài, có hai bằng thạc sĩ tài chính và kinh tế, chẳng những học thức uyên bác, hơn nữa kinh nghiệm thực tế rất phong phú, tôi mời riêng ấy đến công ty để hỗ trợ thời gian. Tôi tin tưởng công ty có ấy gia nhập trợ giúp, nhất định có thể đưa Hưng Đạt lên đến đỉnh cao!”

      Thư Cẩn Dư nghĩ đến từ nước ngoài du học trở về? Là hai bằng thạc sĩ tài chính và kinh tế? Bối cảnh của người này với “người kia” mà quen biết cũng giống!

      “Vị quân sư này tên gọi đầy đủ là Đinh Hạo Luân, từ hôm nay trở đảm nhiệm vị trí trợ lý đặc biệt của tôi, mời mọi người vỗ tay hoan nghênh!”

      Đinh Hạo Luân?!

      Thư Cẩn Dư tuy rằng mang thai, động tác vẫn nhanh chóng đứng lên, khiến cho chiếc ghế rơi mặt đất, phát ra tiếng vang lớn, văn phòng vốn tràn ngập tiếng chuyện cùng vỗ tay, nhất thời trở nên lặng ngắt như tờ.

      Mọi người trừng lớn mắt nhìn , nghĩ rằng hơi bất kính.

      Nhưng mà Thư Cẩn Dư hoàn toàn chú ý tới, mở to hai mắt tràn đầy khiếp sợ, nhìn chằm chằm người đàn ông tuấn lãng mỉm cười đứng sừng sững trước mặt.

      !

      Người cũ của … Đinh Hạo Luân!

      “Vị tiểu thư này, sao lại nhìn tôi như vậy? Bị con nhìn chằm chằm như vậy tôi có rất nhiều kinh nghiệm, nhưng bị phụ nữ có thai nhìn chằm chằm như vậy vẫn là lần đầu tiên!”

      Độ cong môi Đinh Hạo Luân càng thêm lớn, tư thái thoải mái thoạt nhìn có chút hương vị bất cần đời, khiến các chưa kết hôn từ bốn phía đều hít ngụm khí, lộ ra biểu tình si mê… Vị đặc trợ mới của tổng giám đốc này, thực đẹp trai! ( đặc trợ = trợ lý đặc biệt )

      “Tôi… Tôi có!” Thư Cẩn Dư vừa thẹn vừa bối rối, hận thể kiếm cái động để trốn vào.

      Sao có thể đem ra đùa giỡn như vậy? quá đáng!

      Đinh Hạo Luân thoải mái tươi cười, nhưng tầm mắt lại chuyên chú nhìn thẳng vào , trong mắt chứa đựng tình cảm nóng bỏng, làm cho Thư Cẩn Dư phải quay đầu trốn tránh.

      Bọn họ chia tay, mà cũng cưới người khác rồi, còn đến nơi này làm cái gì?

      Người khác biết, còn nắm ! là đại thiếu gia của công ty kinh doanh Chấn Tinh, gia cảnh giàu có, căn bản cần đến làm đặc trợ của người khác, tới nơi này nhất định có ý đồ!

      Chẳng lẽ… biết mang thai, cho nên cố ý đến, muốn tìm cơ hội cướp đứa của ?

      ! ôm chặt cái bụng tròn của mình, cắn răng thề: đừng có mơ cướp bảo bối duy nhất trong tay ! tuyệt cho phép!

      “Ha ha! Đinh đặc trợ, đừng tùy tiện khi dễ phụ nữ có thai, cẩn thận thiên lôi đánh xuống đấy!” Lục Khải Đạt cười trêu .

      “Đinh đặc trợ, tôi là quản lý phòng tài vụ, tên là Củng Thục Nghiên. Muốn hỏi Đinh đặc trợ, kết hôn chưa?”

      Quản lý tài vụ Củng Thục Nghiên phong tình vạn chủng đứng lên, dùng tiếng mê người, dịu dàng hỏi.

      “Xong rồi! Nhện góa phụ đen lại có con mồi mới rồi, tôi đoán Đinh đặc trợ tám phần kiệt sức mà chết!” Phía dưới mọi người bắt đầu khe khẽ .

      Người đẹp nhất phòng tài vụ, thường xuyên khoe khoang phong tình, chính là Củng Thục Nghiên.

      ta từng có cuộc hôn nhân, nghe đương vụng trộm bị chồng bắt được, liền khởi tố xin ly hôn.

      ngờ sau khi ly hôn, ta chẳng những sửa chữa cái bản tính dâm đãng của mình, ngược lại càng thêm kiêng nể mà câu dẫn khách hàng hay nam nhân viên trong công ty, ta thích mặc quần áo màu đen, cho rằng như vậy mới gợi cảm nhất, bởi vậy mọi người đều vụng trộm gọi là nhện góa phụ đen.

      “Củng quản lí nghĩ thế nào?” Đinh Hạo Luân cười mà như , đem vấn đề trả lại cho ta.

      “Tôi nghĩ Đinh đặc trợ tuổi trẻ đầy hứa hẹn, hẳn là còn chưa kết hôn ?” Ánh mắt câu hồn của Củng Thục Nghiên ngừng hướng phóng điện, Đinh Hạo Luân lại tựa như vật cách điện, chút ảnh hưởng.

      “Nếu Củng quản lí cho rằng như vậy, hẳn là vậy. Các vị đồng nghiệp, còn có vấn đề nào muốn hỏi tôi nữa ?” Con ngươi quét vòng khắp trong văn phòng, cuối cùng dừng lại ở người Thư Cẩn Dư.
      Last edited: 12/10/14

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.2:

      Thư Cẩn Dư thấy chút nào che dấu, nhìn chằm chằm chính mình, vô cùng xấu hổ, liền ném ra câu hỏi đơn giản: “Xin hỏi Đinh đặc trợ, ở công ty bao lâu?”

      Câu hỏi lớn mật khách khí của , hại đồng bên cạnh trận kinh hô.

      Bình thường thấy Cẩn Dư cử chỉ ôn hòa, hôm nay như thế nào mà chuyện lại sắc bén vậy chứ?

      “Mọi người đừng kích động, đó là vấn đề hay. Tôi ở lại đây, xác thực quá lâu, đợi cho đến khi tôi xử lý xong mọi chuyện, trở về Đài Bắc. Tôi nghĩ đại khái ở đây khoảng bốn đến sáu tháng!” Đinh Hạo Luân nhướn mi nhìn Thư Cẩn Dư cười, giống như hỏi – câu trả lời này em vừa lòng chứ?

      Thư Cẩn Dư cứng ngắc quay đầu, để cho nụ cười đẹp đẽ của ảnh hưởng đến cảm xúc của mình.

      Bọn họ chia tay, mỗi người có con đường riêng, sớm thể chung.

      Lục Khải Đạt cười ha ha : “Ha ha! Tốt lắm, mọi người đều có quyền lên tiếng, tin tưởng về sau nhất định hợp tác tốt, tôi thấy hôm nay tạm thời tới đây thôi, nếu mọi người còn việc gì hỏi, có thể làm việc rồi.”

      “Vâng!”

      Mọi người trận ồn ào, đều tự trở lại cương vị công tác.

      Lục Khải Đạt vỗ vỗ vai Đinh Hạo Luân : “! Đến văn phòng của tôi , lâu gặp rồi, tôi có nhiều chuyện muốn cùng .”

      “Ừ.”

      Đinh Hạo Luân quay đầu nhìn Thư Cẩn Dư đầy thâm ý sâu xa, rồi mới xoay người theo Lục Khải Đạt.

      Thấy đột nhiên xuất , Thư Cẩn Dư trong lòng vô cùng bất an, biết những ngày kế tiếp, còn có thể có chuyện kinh người gì nữa phát sinh!

      “Hạo Luân này, tôi xem rồi lại xem, vẫn đoán ra người trong lòng mà muốn đuổi theo rốt cuộc là ai.”

      Trở lại văn phòng, Lục Khải Đạt lắc đầu thở dài .

      Nhân viên của mình, nắm rất ràng, nhưng phóng mắt nhìn lại, nữ viên chức trong văn phòng vừa nãy phần lớn tướng mạo bình thường, gương mặt được nhất, cũng chỉ có quản lí phòng tài vụ Củng Thục Nghiên và người đặt câu hỏi khách khí vừa rồi, Thư Cẩn Dư.

      Nhưng Củng Thục Nghiên là nữ cường nhân ly hôn, mà Thư Cẩn Dư là phụ nữ có thai, mặc kệ thấy thế nào, bọn họ cũng có khả năng liên quan đến người bạn học vĩ đại này của .

      Như vậy trước đây Hạo Luân với , trong tim Hạo Luân rốt cuộc là ai?

      “Sức quan sát của cậu tệ rồi.” Đinh Hạo Luân ngồi trong văn phòng Lục Khải Đạt, đôi mắt thăm dò thỉnh thoảng xuyên thấu qua khe hở cửa chớp, quan sát bóng dáng làm vướng bận ở bên ngoài kia.

      ấy mập hơn, là vì trong bụng có đứa sao?

      Nhớ tới thân thể của , mang đứa của , hốc mắt liền nhịn được mà nóng lên.

      Nếu ngày đó cử hành hôn lễ mà tỉnh ngộ đúng lúc, vĩnh viễn mất mẹ con bọn họ!

      Lục Khải Đạt phát ánh mắt Đinh Hạo Luân nhìn chằm chằm ngoài cửa chớp, đến phía sau, theo tầm mắt bạn mình nhìn ra, ràng là Thư Cẩn Dư bụng bầu nha.

      thể nào? Người thích là ấy?! Nhưng ấy mang thai rồi… Á…” Lục Khải Đạt bỗng nhiên có chút hiểu. “ phải là… Đứa trong bụng ấy là của sao?”

      “Cậu cuối cùng cũng thông minh trở lại rồi!” Đinh Hạo Luân nửa quay đầu, cho nụ cười trào phúng.

      Kẻ ngu xuẩn cuối cùng thông suốt rồi!

      “Lão huynh!Tay chân khi nào trở nên nhanh như vậy?” Lục Khải Đạt đẩy Đinh Hạo Luân cái.

      Ông trời, bạn học cũ của sắp làm papa rồi!

      “Cẩn Dư là bạn của tôi, chúng tôi hẹn hò rất nhiều năm rồi, có đứa cũng kỳ quái.”

      ra là thế! Được, xét đến giao tình nhiều năm của chúng ta, tôi nhất định hết sức giúp kéo lại trái tim ấy.” Lục Khải Đạt vỗ ngực .

      “Cám ơn cậu, Khải Đạt!” Đinh Hạo Luân nhiệt tình nở nụ cười.

      Tin tưởng có vị bạn học cũ Lục Khải Đạt này tương trợ, tuyệt đối giúp ích ít!

      Người phụ nữ thương, rất nhanh lại trở lại trong lòng thôi.

      Buổi sáng ngày hôm sau, Thư Cẩn Dư ôm cái bụng bầu sáu tháng, ra khỏi nhà, cẩn thận tiến vào thang máy.

      Vì an toàn của đứa trong bụng, lúc thuê nhà riêng lựa chọn nhà trọ có thang máy, chỉ e khi xuống lầu phát sinh chuyện ngoài ý muốn, tạo thành tiếc nuối lớn nhất cuộc đời .

      “Chào buổi sáng!” ra thang máy, nhìn thấy người bảo vệ ở đại sảnh lầu , liền cười tủm tỉm chào hỏi với .

      “Chào buổi sáng, Thư tiểu thư! Sắp làm rồi sao?” Bảo vệ biết chưa kết hôn mang thai, nhưng có nửa điểm khinh thường.

      Phụ nữ thân thiện hiền lành như , cho dù chưa kết hôn có bầu, cũng tổn hại đến khí chất của .

      “Đúng vậy!” cười rồi đến bãi đậu xe, chuẩn bị lấy xe máy làm, nhưng rất kỳ quái, xe máy của thấy rồi! nghĩ là do mình sơ sót tìm kỹ, cho nên tìm lại lần nữa, vẫn thấy xe máy của .

      Nguy rồi! Có thể bị trộm mất rồi hay ?

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.3

      “Đúng vậy!” cười rồi đến bãi đậu xe, chuẩn bị lấy xe máy làm, nhưng rất kỳ quái, xe máy của thấy rồi! nghĩ là do mình sơ sót tìm kỹ, cho nên tìm lại lần nữa, vẫn thấy xe máy của .

      Nguy rồi! Có thể bị trộm mất rồi hay ?

      chạy nhanh về phòng bảo vệ, cho bảo vệ gác cửa biết chuyện này.

      “Cái gì? Xe máy thấy đâu?” Người bảo vệ chạy nhanh ra. “ thấy đâu!”

      “Làm sao bây giờ? Tôi vội làm! xem có nên báo nguy trước hay ?”

      cần!” Người bảo vệ đột nhiên la lớn, giống như việc gì rất quan trọng.

      “A?” Thư Cẩn Dư giật mình nhìn bảo vệ.

      “À! Tôi là … Việc này để tôi xử lý là tốt rồi, làm trước !”

      “Nhưng mà có xe máy, tôi có xe để làm!”

      Mắt thấy thời gian làm cũng sắp đến, nhưng có phương tiện giao thông có thể đến công ty, vậy phải làm sao bây giờ?

      Bảo vệ thấy khẩn trương như vậy, liền hỏi: “Chắc cố cũng biết lái xe phải ? Như vậy ở nơi này có chiếc xe, tại dùng tạm ! Chiếc xe màu đỏ kia kìa, để ở phía ngoài xã khu đó, ra xem thử.” lấy từ trong túi tiền ra chuỗi chìa khóa giao cho .

      “Điều này sao được? Tôi thể tùy tiện dùng xe của !” chịu nhận.

      Huống hồ đây phải là kế lâu dài, vẫn cần nhất công cụ cố định để thay bộ.

      “Aiz! cần cảm thấy ngại, kỳ này chiếc xe phải của tôi, mà sở hữu của toàn bộ mọi người trong xã khu, chỉ cần là các hộ gia đình trong xã khu, đều có thể sử dụng.”

      “Toàn bộ xã khu cùng sở hữu?” Thư Cẩn Dư chưa từng nghe qua loại tình này.

      “Đúng vậy! Lúc trước khi xã khu thành lập, các hộ gia đình liền đề nghị mọi người góp tiền mua chiếc xe, nếu có người có nhu cầu cấp bách dùng xe, là có thể mượn chiếc xe này. Nhưng mà bởi vì tình trạng kinh tế tại của mọi người cũng khó khăn, các nhà đều có xe, cho nên chiếc xe kia chẳng khác nào bỏ xó cần, tại cần, cứ an tâm sử dụng , như vậy chiếc xe kia có người dùng, cũng tốn tiền mua xe mới, có phải nhất cử lưỡng tiện hay ?”

      “Thế sao? Vậy cám ơn .”

      Thư Cẩn Dư tại mới phát , vị bảo vệ này đúng là có khả năng tốt, ngay cả cự tuyệt cũng biết xấu hổ mà nhận.

      Tiếp nhận chìa khóa người bảo vệ đưa, đến phía ngoài xã khu, vừa thấy xe, thoáng chốc kinh ngạc ra lời.

      “Bác bảo vệ, trời ơi! Các hộ gia đình hợp lại mua xe… Là xe Audi sao? Loại xe nhập khẩu này phải rất mắc sao?” Bất luận thế nào cũng cảm thấy chiếc xe kia có lịch sử lâu dài.

      sai! đừng nghĩ chiếc xe này quý, kỳ là có người quen mua, cho nên có vẻ tiện nghi, hơn nữa có sửa sang qua rất nhiều lần rồi, nếu căn bản thể nhìn.”

      ?” Thư Cẩn Dư vẫn là có điểm hoài nghi, nhớ tạp chí, nhìn đến khoản giới thiệu xe này, đây ràng được đưa ra thị trường lâu mà?

      “Đúng vậy! phải sắp muộn giờ làm sao? Nhanh ! Đến muộn là tốt đâu.”

      “Vậy… Được rồi!” so với bình thường chậm trễ tận hai mươi phút rồi, mắt thấy thời gian làm ngày càng gần, Thư Cẩn Dư chỉ có thể chạy nhanh tới chỗ chiếc xe kia, tới công ty trước rồi sau.

      Sau khi lái xe rời , thân ảnh tuấn dật cao ngất từ chỗ nấp ra, chăm chú nhìn chiếc xe dần xa.

      “Đinh tiên sinh.” Người bảo vệ đến bên cạnh , báo cáo với : “Tôi dựa theo phân phó của ngài, sai người đem xe máy của Thư tiểu thư chở , mặt khác, ô tô cũng thuận lợi chuyển giao cho ấy rồi.”

      “Tôi nhìn thấy rồi, cám ơn !” Đinh Hạo Luân lấy ra cọc tiền mặt giao cho .“Đây là thù lao của .”

      cần! Tôi giúp chiếu cố, phải vì tiền, mà là biết làm như vậy tất cả đều vì tốt cho Thư tiểu thư. ấy là tốt, cần được người ta cẩn thận thương ! Tôi nghĩ – đứa trong bụng ấy hẳn là của ?”

      “Đúng vậy.” Đinh Hạo Luân hoàn toàn phủ nhận.

      “Vậy nên nhanh đón ấy về nhà, đừng để ấy mình ở nơi này, còn mỗi ngày cứ phải mang thai làm, như vậy thực vất vả.” Người bảo vệ có ý tốt khuyên nhủ.

      “Tôi biết, nhưng chúng tôi trong lúc đó xảy ra việc, tôi sợ ấy còn chịu tha thứ cho tôi, cho nên muốn chờ tâm tình của ấy bình tĩnh chút rồi mới bồi tội với ấy.”

      sợ gặp phải lời cự tuyệt , làm thống khổ.

      “Vậy cần phải mau chút, người lớn có thể chờ, nhưng đứa trong bụng thể chờ đâu!”

      “Tôi lưu ý, cám ơn !”

      Đinh Hạo Luân lại lời cảm tạ, xoay người đến xe của mình.

      muốn dùng phương pháp của riêng mình, kéo lại lòng của !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :