1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Vợ Bị Bỏ - Trịnh Viện (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 7.1:

      Buổi sáng hôm sau, Hắc Diệu Tư cầu thu dọn quần áo.

      " cho tới cùng muốn tôi nơi nào đây, rốt cuộc tôi cũng phải có quyền được biết chứ?" Nghênh Hi hỏi, cam lòng bỏ công việc làm ở tiệm cà phê.

      "Yên tâm, chắc là em rời cũng lâu lắm đâu." lạnh lùng nhìn , cười nhạo.

      biết, bên trong nụ cười ma quỷ đầy bí hiểm kia có bao hàm ý nghĩa gì.

      Buổi chiều vào khoảng ba giờ, lão Trương lái xe tới đón .

      "Thương tiểu thư, có muốn tới salon trước ?"

      " Salon ư?"

      "Đúng vậy, đây là nơi dành cho loại phụ nữ các ... ý của tôi là: nơi này chỉ dành cho những người giống như các quý phu nhân ấy, họ thường thường hay tới nơi này để làm đẹp, gọi là salon ấy mà!"

      "Tôi chưa bao giờ đến nơi đó." Nghênh Hi đáp lại rất nhanh.

      Điểm ấy chỉ có mới tự hiểu được. có thể là "loại phụ nữ này nọ", nhưng tuyệt đối phải là "Quý phu nhân" gì đó .

      cũng chưa bao giờ tức giận với lão Trương. Mà mặc kệ người khác thấy thế nào, luôn cầu bản thân mình phải giữ gìn thẳng thắn, đương nhiên, điểm này đối với Hắc Diệu Tư là ngoại lệ.

      "Nhưng mà Diêu tiên sinh dặn dò tôi, dù sao cũng phải đưa thử y phục, ông ta lại còn dặn dặn lại với tôi rằng, nhất định phải hỏi có muốn tới salon trước để trang điểm chút hay ."

      "Diêu tiên sinh sao?"

      "Đúng vậy, là Diêu Gia Nãi tiên sinh ."

      Ờ, hóa ra là ông ta. Nghênh Hi nhớ ra rồi, loại người này chuyên môn làm tay sai phục vụ cho Hắc Diệu Tư.

      Loại người này chỉ cần dùng chữ để hình dung cả con người, quả thực vừa cay nghiệt lại vừa vô lễ, Nghênh Hi khỏi cười thành tiếng.

      "Thương tiểu thư, cười cái gì vậy?" Lão Trương hỏi, vẻ mặt đầy tò mò.

      " có gì." Nghênh Hi thu lại nụ cười, lễ độ đáp lại.

      Lão Trương đúng là ông già điển hình cho tính hiếu kỳ.

      Về điểm này, Nghênh Hi khỏi cảm thấy nghi hoặc, bởi vì lão Trương cũng phù hợp với tiêu chuẩn làm người hầu cho Hắc Diệu Tư, trừ phi, lão Trương là người do Diêu Giả Nãi lựa chọn.

      “Thương tiểu thư, có muốn salon làm đẹp trước hay ?” Lão Trương vẫn từ bỏ ý định, cố hỏi.

      “Nếu bọn họ mà tôi cần phải tôi !” Nghênh Hi đáp.

      Từ kính chiếu hậu, lão Trương liếc cái, ánh mắt mở lớn, tựa hồ như : xem ra đặc biệt kỳ quái!

      Mặc kệ ánh mắt của lão Trương, Nghênh Hi ngó ra ngoài cửa xe, thả lỏng tâm tình, bắt đầu thưởng thức phong cảnh.

      Trời sinh voi sinh cỏ.

      Dù sao, vận mệnh của cũng còn có thể bị nguy hiểm nữa rồi.

      Mãi cho đến buổi tối hôm đó, Nghênh Hi mới biết, Hắc Diệu Tư cầu tham gia tiệc rượu tư gia, địa điểm tổ chức tiệc rượu ở ngay tại nhà họ Hắc.

      chưa từng bao giờ mang tham dự ở nơi công khai nào. Nghênh Hi vẫn tưởng rằng chính mình cần thiết đối mặt với vấn đề này, rốt cuộc, nó lại xảy ra…

      muốn tôi làm việc gì cũng được, nhưng tôi có thể cần tham gia bữa tiệc tối nay được ?” hỏi , giọng gần như thỉnh cầu, mặc dù tự nhắc nhở bản thân được phép cầu xin .

      Hắc Diệu Tư nheo mắt lại, quan sát từ đầu đến chân.

      Đêm nay ăn mặc đẹp, mái tóc đẹp đen nhánh buông lơi, kết hợp với ngũ quan tao nhã, trắng nõn của , nhìn thực gợi cảm… khiến ở trong mắt của người đàn ông giống như nữ thần…

      Đêm nay quả thực thay da đổi thịt, chỉ có điều còn chưa mặc bộ lễ phục mà chính chuẩn bị chu đáo cho .

      thể.” thô lỗ, buông ra câu trả lời nhất quán.

      Nghênh Hi chán nản rũ mắt xuống, sớm đoán được câu trả lời của .

      “Tôi cho em 30 phút, sau đó chúng ta vào theo lối cửa chính, tốt nhất là em hãy thay đổi y phục.” tiến thêm bước nghiêm khắc hạ lệnh.

      Sau khi Hắc Diệu Tư ra khỏi phòng, Nghênh Hi trừng mắt nhìn bộ lễ phục màu hồng lưng trần để ở giường lớn, ngẩn người mãi đến hết 10 phút.

      Sau đó đến bên giường, dùng ngón tay nhấc bộ váy kia lên, nó mỏng và đến mức đáng kể.

      Bộ váy này hoàn toàn thể được coi là bộ lễ phục! Chất liệu của nó là sa mỏng, mỏng đến cực kỳ kích động, mỏng đến độ gần như cơ thể bị phơi bày ra bằng sạch, có thể đây là trang phục đúng tiêu chuẩn cho tình nhân.

      có thể đoán được mục đích của Hắc Diệu Tư… đêm nay đưa tham dự tiệc rượu này, có phần nào là muốn hạ nhục .

      Kỳ , Nghênh Hi quan tâm lắm đến việc Hắc Diệu Tư đối xử thế nào với mình, nhưng lại thể bận tâm đến ý nghĩ của Hoài Tinh…

      tại Hoài Tinh đính hôn với Hắc Diệu Tư, nếu người ngoài biết được hai người là hai chị em, lại cùng dính vào quan hệ với người đàn ông, nhất định làm Hoài Tinh bị tổn thương.

      Bất luận Hoài Tinh từng làm cái gì đối với , nhưng vẫn nguyện làm tổn thương bất kỳ người nào đó.

      30 phút sau, quả nhiên Hắc Diệu Tư đúng giờ tiến vào nghiệm thu kết quả.

      mặc quần áo tử tế, sắc mặt tái nhợt, ngồi ở giường chờ .

      “Lúc này em mới chịu nghe lời.” đầy thỏa mãn, ánh mắt rơi vào nơi có hai gò bồng đảo tuyết trắng, lẩm bẩm: “Gương mặt của em quá nhợt nhạt.”

      vươn tay đến chỗ gò cao, vuốt ve bừa bãi bộ ngực sữa lên xuống…

      “Đừng mà… Tôi ăn mặc trang điểm xong hết rồi.” giải thích né tránh: “Tôi sợ làm bù rối đầu tóc mất.”

      “Tôi chú ý hơn.” thô lỗ, muốn cự tuyệt.

      Kéo cổ áo trước ngực xuống, hai luồng hào nhũ lập tức trượt ra khỏi áo, cổ áo ép chặt bên dưới cặp vú đẫy đà, lớp sa mỏng của bộ lễ phục nhất thời biến thành nội y sexy, tràn đầy quyến rũ.

      “A…” khẽ kêu lên, mi tâm nhăn lại khi khóa trái hai cổ tay của ra phía sau thắt lưng.

      nâng hai đùi của lên chống ở bên giường, ra lệnh cho uốn hai đầu gối quỳ chân lên giường.

      “Chẳng phải ở dưới nhà có khách chờ đó sao? Thế này sợ rằng có kịp hay …” có ý đồ muốn giãy giụa lần cuối.

      muốn bị chiếm giữ như thế này ở trong nhà… ở ngay chiếc giường này. Biết đâu cũng từng chiếm giữ Hoài Tinh như vậy…

      sao cả, cứ để bọn họ chờ .”

      hoàn toàn quan tâm, nếu người nào đó có ý nghĩ kỳ quái này nọ, chính là đúng với dự tính của .
      Last edited by a moderator: 19/5/15
      Friendangel2727Tôm Thỏ thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7.2

      Hắc Diệu Tư trở nên kích động. sửa đổi lại, dịu hiền như thế, đột nhiên lại trở nên do dự, ۣ muốn để tùy “ta cần ta cứ lấy” nữa, điểm ấy làm mê mẩn, càng khơi mào dục vọng chinh phục của , làm thêm giương cao hơn, so với bất kỳ những lần vào ban đêm, lúc này đây lại thấy có hứng thú hơn.

      "Ách..."

      Chỗ đó nơi hạ thể vẫn ngậm chặt sau đợt va đập kịch liệt. Toàn thân Nghênh Hi đổ mồ hôi, nhíu mày lại, thân thể kiều diễm run rẩy, giữa hai chân nảy lên từng đợt khoái cảm chịu nổi...

      Cuộc chạy nước rút của tiến vào rất sâu, nhưng hoàn toàn hề làm đau, những thế, lại còn khiến cho cảm thấy được chính mình giống như con người dâm loạn.

      "Thoải mái chứ?" Giọng thô lỗ khàn khàn của kề sát bên cạnh.

      Móng tay bấu chặt cơ lưng rắn chắc của , thào những lời vô nghĩa.

      "Kêu to hơn chút nữa ." lại phát động đợt va chạm nữa.

      "A ... "

      thét lên chói tai.

      Cùng lúc đó, kích động bắn ra, vọt vào trong cơ thể của

      ※※※

      Tóm lại, Nghênh Hi biết trốn thoát khỏi lòng bàn tay của , đối đầu trực tiếp với , chỉ có thể đổi lấy trả thù từ thủ đoạn nào của .

      Khi xuống lầu, Hắc Diệu Tư cố ý ôm chặt , kề sát nửa thân thể gần như để trần của , tựa hồ như muốn khoe ra trước mắt mọi người ở trong đại sảnh, người phụ nữ có quần áo chỉnh tề này là do mới mua gần đây để làm bạn giường.

      Cho dù đường xuống thang lầu, Nghênh Hi hồi hộp đến mức cảm thấy toàn thân cứng ngắc, vẫn tiếp tục chú ý xung quanh. Trong đại sảnh ít người châu đầu ghé tai, trừng mắt nhìn xì xào bàn tán.

      Chịu đựng việc để nửa lưng gần như lộ ra hết, phối hợp với bước chân của Hắc Diệu Tư, trước mặt rất nhiều người đàn ông có ý định tốt vẫn miễn cưỡng cười vui vẻ.

      hiểu, vì sao lại muốn đẩy đến trước mặt những người đàn ông như thế này để làm gì?

      "Đây nhất định là chị của phu nhân phải ?" người đàn ông trung niên toàn thân mặc hàng hiệu, hai tay cầm bình dương tửu và cái ly, mặt dày đến làm quen: "Tôi từng xem qua bài báo viết về hai chị em của ... là tiểu thư Thương Nghênh Hi phải ? biết đêm nay tôi có vinh hạnh được cùng ăn khuya với tiểu thư xinh đẹp này hay đây?" Đôi mắt đen đầy gian tà nheo nheo trực tiếp nhìn chằm chằm vào phần lưng tuyết trắng của Nghênh Hi cùng vẻ mặt xuân tươi đỏ hồng của , nhất thời nổi lên sắc tâm, sinh ý to gan lớn mật, dám trước mặt Hắc Diệu Tư ăn đậu hủ của Nghênh Hi.

      Nghênh Hi nhận ra người này, do đắm mình trong tửu sắc tài vận, nên có thể nhận thấy bộ mặt lẫn hình dáng của con người này bị chảy sệ, bởi tốc độ lão hóa nhanh chóng.

      Nhưng xác định, nhớ rằng tờ tạp chí Bát Quái ở cửa hàng tiện lợi từng xem qua, có bài báo bới móc viết về cậu Hai “ phá gia chi tử ” của xí nghiệp “ Tay chơi đẳng cấp ”, bìa tạp chí có đăng bức ảnh chân dung.

      Hắc Diệu Tư hất mặt, liếc nhìn cái đầy sâu xa khó hiểu quét qua đối phương: “ Người phụ nữ mà Hắc Diệu Tư tôi dùng qua, giám đốc Lâm cũng có hứng thú sao? ” Giọng điệu cực lạnh.

      Đối phương sửng sốt, đỏ mặt ngay lập tức: “ A, tôi có ý định này ... ”

      vội vàng lùi lại phía sau, thiếu chút nữa làm lật đổ chiếc khay bạc để đồ ăn tay người hầu.

      Hắc Diệu Tư quẳng xuống câu, cách khác, đó là lời thông báo trước hội nghị ... tuyên bố với mọi người rằng: người phụ nữ này là của , Hắc Diệu Tư này, những đàn ông khác, tốt nhất đừng có nghĩ bậy nghĩ bạ, nếu tự gánh lấy hậu quả.

      Hắc Diệu Tư chút giấu giếm chuyện hai chị em cùng chung chồng là chuyện có thực.

      Tân khách ở đây, đều tự xưng là có chút tiếng tăm, uy tín trong giới xã hội thượng lưu, bọn họ chắc cũng dám khoe mẽ với Hắc Diệu Tư có tiền có thế kia, để làm cái đích cho mọi người chỉ trích, nên chỉ nhìn về phía Nghênh Hi ...

      mặt mỗi vị “ nhân sĩ thượng lưu ”, đều lộ ra thần sắc hèn mọn như nhau.

      Mà câu của Hắc Diệu Tư làm cho Nghênh Hi bị tổn thương, rốt cuộc càng khiến cho cả tối dám ngẩng đầu đối mặt với ánh mắt của người ngoài.

      Chẳng qua, tự an ủi chính mình, tất cả đều quan trọng.

      Dù sao đời này, hoàn toàn muốn bước chân vào vòng luẩn quẩn của những kẻ có tiền ấy. Điều được an ủi chính là, vốn có thái độ chán ghét loại cuộc sống ngợp trong vàng son này.

      Nhưng điều mà Nghênh Hi tự an ủi bản thân lúc này, dùng làm lý do để thuyết phục chính mình, chỉ ngày khắc sâu, khi nhìn thấy nơi cửa ra vào kia xuất bóng dáng quen thuộc, lúc này hoàn toàn vỡ vụn ...

      nhìn thấy Hoài Tinh thân hình tao nhã, đoan trang, phục sức thời thượng xinh đẹp xuất ở cửa chính của nhà họ Hắc, ngừng nhìn xung quanh, giống như tìm người.

      “ Tôi cảm thấy được thoải mái, có thể lên lầu nghỉ ngơi trước được ? ” quay đầu nhìn người đàn ông ở bên cạnh, yếu ớt hỏi.

      lãnh đạm cười nhạo: “ Em có tư cách gì mà đòi hỏi? ”

      Nghênh Hi bế tắc đứng bên cạnh cầu thang. biết đây là Hắc Diệu Tư cố ý hành hạ mình.

      bước nhanh tiến ra cửa đón tiếp cầm lấy tay của Hoài Trinh, cúi đầu khẽ : “ Em tới sớm chút. ”

      “ Em biết, nhưng mà em chờ đợi bằng đến để gặp . ” rúc vào trong lòng người đàn ông.

      lập tức ôm lấy Hoài Tinh, đưa vào giữa đám đông cùng khiêu vũ.

      Nghênh Hi giấu mình ở trong góc dưới bậc cầu thang. Tuy Hoài Tinh nhìn thấy , tạm thời tránh cho phen xấu hổ, nhưng lại nhất định phải mình chống đỡ những ánh mắt chế nhạo quanh mình, lẫn tiếng thầm và nụ cười giễu cợt.

      biết qua bao lâu, mãi đến lúc hai chân của Nghênh Hi đứng tê rần, khí buổi yến hội dần dần náo nhiệt trở lại, rất nhiều đôi vào sân nhảy, lúc này nhìn thấy Hắc Diệu Tư ôm lấy Hoài Tinh, hai người bước theo cầu thang lên tầng hai.

      Yến hội trở nên sôi động, rượu uống đến mức nóng tai, còn ai rảnh mà chú ý đến nhất cử nhất động của Nghênh Hi nữa.

      Từ nơi náu với gian của bậc thang dưới cùng, Nghênh Hi ngước lên , thấy Hắc Diệu Tư và Hoài Tinh vào căn phòng vừa rồi “ vuốt ve ” với nhau.

      giật mình, sau đó hai chân chịu theo ý, kìm nén nổi liền đuổi theo...

      Cửa phòng chỉ khép hờ, đứng ở ngoài cửa phòng, mơ hồ nghe được lời hai người đối thoại ở bên trong cánh cửa vẳng tới.

      “ A Tư, kỳ vừa rồi em nhìn đến chị của em rồi. ”

      Nghe thấy Hoài Tinh vậy, trái tim của Nghênh Hi đập lỡ nhịp, trong ngực đột nhiên cảm thấy quặn đau.

      nghe thấy Hắc Diệu Tư trả lời.

      “ Có phải tìm rồi đưa chị ấy đến ? ” Hoài Tinh lại tiếp: “ Em nhìn thấy đứng bên cạnh chị ấy, hơn nữa chị ấy còn mặc người cái bộ đồ kia ... cố ý để cho chị ấy phải xấu mặt đúng hay ? ”

      “ Em muốn hỏi điều gì? ” Giọng Hắc Diệu Tư rất bình tĩnh.

      “ Tuy chính chị ấy mới là vị hôn thê, nhưng em biết chỉ muốn trả thù chị ấy mà thôi, phải thích chị ấy lòng, chắc chắn em ghen tị. Nhưng mà, dù sao đây cũng là chị của em ... ”
      Last edited: 22/5/15
      Trà Super, Tôm ThỏFriendangel2727 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7.3:

      Giờ khắc này, Nghênh Hi suýt nữa bật khóc thành tiếng!

      cố nén nước mắt, yên lặng nghe tiếp.

      "Em hi vọng tôi làm như thế nào?"

      "Em hi vọng đáp ứng với em, đừng làm chị ấy bị tổn thương quá sâu." Hoài Tinh cầu xin giúp cho .

      Hai tay Nghênh Hi ép chặt lên ngực, gần như thể thở nổi.

      " Trước khi chúng ta kết hôn, tôi cho chị em khoản tiền, để cho ấy rời ." hứa hẹn. Ngữ điệu ôn tồn, ngược lại với cách đối với phụ nữ khác,giọng điệu cách biệt như trời vực.

      "Cảm ơn , A Tư." Hoài Tinh cảm động ôm ấp : "Em biết em mà."

      "Vậy hãy báo đáp tôi chứ nhỉ?" cười : “Để cho tôi biết, em có phải là người cũng muốn hay …” Khẩu khí cực kỳ thẳng thắn.

      ngượng ngùng đấm vào vòm ngực rắn chắn của người đàn ông. “ đáng ghét…”

      “Bốp.”

      Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng động.

      “Ai vậy?!” Hoài Tinh nhảy xuống giường, ra cửa quan sát, nhưng ngoài cửa lại bóng người.

      Nghênh Hi bất chấp hết thảy chạy về phía bậc cầu thang…

      Nước mắt hiểu tại sao cứ tuôn rơi xuống hai gò má của

      Vừa mới ban này thôi, ngay chiếc giường này, và Hắc Diệu Tư từng làm tình với nhai. Giờ đây và Hoài Tinh lại cùng nhau ở giường… nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn khác nhau.

      Tuy biết, thân thể của chỉ là công cụ dùng để trả thù, nhưng giờ khắc này…

      Nghênh Hi lại cảm nhận được rất ràng địa vị của mình hèn hạ biết bao.

      Sau khi chạy thẳng ra đến bên ngoài tòa nhà, được hít thở bầu khí lạnh như băng ở bên ngoài, Nghênh Hi mới cảm thấy dễ chịu chút.

      Đứng ngẩn người ở trong đình viện lâu đến 10 phút, mới nhớ tới việc lâu khô nước mắt.

      Hoài Tinh biết ở nơi này, đêm nay, bất kể như thế nào, cũng thể nán lại ở nhà họ Hắc nữa rồi.

      Mặc bộ lễ phục mỏng manh, chân đôi giày gót cao ba tấc, bầu trời cực kỳ tối, gió đếm lạnh lẽo, hai tay ôm lấy người, mờ mịt đường quốc lộ ở vùng này.

      đường có rất ít xe cộ chạy qua. biết, muộn thế này, lại ăn mặc mỏng manh như cậy, mình con đường gần như có bóng người lại qua, rất có khả năng gặp phải nguy hiểm.

      Nhưng cho dù có nữa, cũng muốn quay lại, bởi vì nơi đó có nỗi đau đớn lớn đến mức chịu nổi.

      “Kít…”

      chiếc xe thể thao màu đỏ, đột nhiên phanh dừng lại ở bên người .

      Nghênh Hi cứng ngắc ngay tại chỗ đó, lo lắng suy xét chút xem có nên co cẳng chạy như điên hay .

      Mãi đến lúc nhìn thấy người đàn ông ở xe bước xuống, ngây người ngay lập tức.

      đến để bắt tôi trở về à?” ngơ ngẩn hỏi.

      “Bắt ư?” Hắc Diệu Đường nhếch mày lên, giống như hiểu cái gì, lại ngừng đánh giá người từ xuống dưới, dường như là cảm thấy hứng thú đối với cách ăn mặc của : “Ta chỉ cảm thấy kỳ quái, khuya khoắt thế này, lại có người con mặc áo ngủ bằng sa mỏng dạo vùng núi. Tôi dừng xe chỉ là muốn xác minh lại, có phải là do mình đường đêm nhiều hay mà lại nhìn thấy nữ quỷ.” ta đùa cợt .

      Nghênh Hi nhận ra được vẻ khác thường của ta, bắt đầu hỏi han người đàn ông trước mặt rất cẩn thận.

      Hình dáng, ngũ quan của ta có vẻ thâm trầm như Hắc Diệu Tư, mà ngược lại, lại có chút đứng đắn: “ phải là Hắc Diệu Tư, đúng ?”

      “Tôi chưa từng tôi là ấy.” Người đàn ông nhếch môi, vẻ mặt cười cợt bất cần đời.

      ta phải là, nhưng ta và Hắc Diệu Tư nhất định có quan hệ huyết thống rất sâu sắc...

      “Có rất ít người ngay lần đầu tiên gặp mặt có thể nhận ra ngay tôi và A Tư khác nhau, trong giới phụ nữ, ngờ lại là người đầu tiên.” ta càng thêm hứng thú: “Cho nên, cho dù và A Tư từng trải qua, ấy nhất định phải nửa đêm khuya khoắt, tự mình bắt trở về...”

      Hắc Diệu Đường nhếch môi, hơi hơi híp mắt lại: “Tôi có thể đưa rời , nhưng mà thể đảm bảo an toàn ngày hôm sau cho .”

      “Tôi chưa từng thấy bao giờ, và Hắc Diệu Tư có quan hệ gì với nhau?” Nghênh Hi nghi hoặc hỏi.

      Ngay cả thời gian trước, khi thiếu chút nữa trở thành vị hôn thế của Hắc Diệu Tư, ta cũng từng đề cập qua với về tồn tại của người đàn ông này.

      “Mối quan hệ của tôi và A Tư sao?” Hắc Diệu Đường cười mỉm: “So với tưởng tưởng của còn thân hơn mật kia.” ta trả lời với vẻ đứng đắn.

      Nghênh Hi ngẩn ngơ, biết nên đáp lại như thế nào.

      “Nếu muốn mặt báo ngày mai, lại nhìn thấy chính mình xuất tiêu đề của chuyên mục xã hội, cũng nên lên xe nhanh chút !” Người đàn ông khởi động chân ga.

      Nghênh Hi còn lo lắng nữa, lập tức mở cửa lên xe.

      Cho dù người đàn ông này là ai, nhưng ta đúng, điều quan trọng nhất bây giờ là rời khỏi nơi này.

      Đột nhiên nghĩ đến cái địa chỉ...

      Tuy muốn tạo ra phiền toái, nhưng mà trước mắt đây là nơi duy nhất mà có thể ở lại.

      “Phiền đưa tôi đến...”

      với người đàn ông địa chỉ của Mike.
      Last edited: 21/5/15
      Friendangel2727Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8.1:

      Trải qua mấy tháng sống gần Nghênh Hi, tất nhiên Mike cũng có những hiểu biết nhất định. Bởi vậy, khi mặc bộ váy mỏng manh, chạy tìm vào lúc nửa đêm, Mike cũng hỏi han nhiều lắm.

      Mấy ngày nay Nghênh Hi sống ở trong quán coffee, cực kỳ cảm kích Mike đồng ý cho ở nhờ, hơn nữa cũng hỏi gì về vấn đề khiến cho phải xấu hổ .

      sống trốn tránh trong tiệm cà phê của Mike vài ngày. Tuy vậy vẫn thấp thỏm yên, về phương diện khác, bởi vì rời xa Hắc Diệu Tư, nên làm cảm thấy trong lòng còn gánh nặng nữa.

      Buổi sáng sớm, tiệm cà phê vừa mở cửa buôn bán, bé làm công trong quán vội vội vàng vàng chạy vào ...

      "Chị Nghênh Hi, bên ngoài có bác già già muốn tìm chị."

      "Tìm chị ư?"

      Nghe là " bác già già ", Nghênh Hi có vẻ yên tâm. Ít nhất, " bác già già " kia phải là Hắc Diệu Tư.

      "Thương tiểu thư."

      Nghênh Hi ra cửa quán, nhìn thấy người đứng ở bên ngoài kia đúng là lão Trương.

      thất thần tại chỗ, trong lúc này cũng thể trốn được, đành cứng giọng hỏi: "Lão Trương, sao bác lại tới đây?"

      "Là Hắc tiên sinh sai tôi tới đón ."

      " ta... làm sao ta lại biết tôi ở đây?" Nghênh Hi ấp úng hỏi.

      "Việc này tôi cũng lắm." Lão Trương gãi gãi đầu.

      Nhìn thấy vẻ mặt Nghênh Hi lên do dự, lão Trương trở nên căng thẳng.

      "Thương tiểu thư, xin đừng làm tôi khó xử." Lão Trương .

      Thở dài, Nghênh Hi nghĩ ngợi, rốt cuộc, vẫn nên trở về đối mặt là tốt nhất.

      Sau khi chia tay Mike, Nghênh Hi lên xe, áp lực nặng nề khiến câu.

      "Thương tiểu thư, " lão Trương nhìn gương chiếu hậu, đột nhiên lên tiếng bắt chuyện với . " cần phải lo lắng, ra Hắc tiên sinh cũng hề quá tức giận."

      Nghênh Hi im lặng .

      Sau lời mở đầu, tâm tình lão Trương tệ, vừa lái xe vừa tiếp tục trò chuyện: "Hơn nữa tôi cảm thấy tiên sinh đối với rất đặc biệt! đấy, có thể tin, từ trước tới nay chưa bao giờ tôi thấy Hắc tiên sinh lại chủ động tìm kiếm người phụ nữ nào trở về, lại còn sai tôi lái xe tới đón nữa chứ!"

      "Ông biết, đó là bởi vì ta có mục đích khác..."

      " phải đâu! Người khác biết, nhưng mà lão Trương tôi đây có thể với rằng, Hắc tiên sinh là một người rất tốt!

      Người tốt sao? Nhớ lại cách đối xử với vừa tàn nhẫn, vừa lạnh lùng kia, nếu như là ‘người tốt’, vậy thì toàn bộ thế giới này có lẽ có người xấu/

      tin sao, Thương tiểu thư?” mặt lão Trương hiện ra vẻ ‘ Tôi biết ngay mà.’

      tin.” Nghênh Hi thành thật trả lời.

      “ Vậy để tôi nói cho nghe nguyên nhân vì sao tôi trở thành lái xe cho Hắc tiên sinh.” Lão Trương bắt đầu làm bộ dáng kể chuyện, “ Thật ra trước kia tôi là lái xa taxi.”

      “ À…” Nghênh Hi nghĩ ngợi khó trách lão Trương lại thích bắt chuyện với ‘ hành khách’ như vậy.

      Lão Trương tiếp tục nói, “ cũng biết đấy, hiện tại nghề lái xe taxi càng ngày càng khó khăn, nhất là với người già như tôi, nếu như có chỗ dựa thì cái nghề hoàn toàn có đất sống. Trước kia bà lão nhà tôi có làm giúp việc ở nhà họ Hắc. Vợ chồng chúng tôi cũng có việc làm thì cuộc sống hàng ngày còn qua được. Nhưng từ khi lão bà nhà tôi sinh bệnh đến giờ, cuộc sống chỉ dựa vào số tiền tôi kiếm được từ lái tắc xi, nghĩ cơm ăn còn phải lo trả tiền điều trị, chi phí hàng ngày trước sau đủ sống.”

      “Đúng lúc ấy, nếu như Hắc tiên sinh chủ động bảo tôi lái xe cho ông ấy, một tháng trả lương cho tôi đến mười vạn đồng, vợ chồng tôi đã sớm ăn khí rồi.”

      Nghe lão Trương kể xong, Nghênh Hi ngơ ngác…

      Khó có thể tưởng tượng được, Hắc Diệu Tư lại là nhân vật nam chính tốt nhất, với hình ảnh ấm áo trong tình tiết của vở kịch làm rung động lòng người này.

      Mặc khác của con người… Nghênh Hi thật sự rất khó mang hai chữ “ người tốt” gắn kết với con người của Hắc Diệu Tư.

      “ Cho nên, cần phải lo lắng đâu!” Lão Trương dự liệu trước : “ Dựa vào trực giác của tôi mà , tôi cảm thấy Hắc tiên sinh cực kỳ thích .”

      Thích ư?

      Nghênh Hi ngơ ngẩn mở to đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cảnh vật bên ngoài từng màn từng màn lướt qua...

      Thực ra, hoàn toàn hề nghĩ tới vấn đề này.

      Hơn nữa, cho dù Hắc Diệu Tư đối với , quả chút thích chăng nữa, cũng chỉ là chuyện giữa nam nữ với nhau, còn đối với việc bọn họ từng quan hệ như “ nước sôi lửa bỏng” mà vốn dĩ bé đến đáng kể...

      Nếu vậy cũng chẳng cần thiết phải nghĩ đến vấn đề này nữa, tất cả rất đơn giản...

      Nhưng khi bắt đầu tự hỏi mình, cảm giác của đối với Hắc Diệu Tư...

      Nếu vậy, chữ thích kia cũng đả thương người, chữ bạc bẽo, hời hợt.

      “ Thương tiểu thư, Hắc tiên sinh bảo đêm nay ở nhà chờ ngài ấy.” Trước khi , lão Trương quên thông báo.

      Kỳ , cho dù lão Trương nhắc nhở, cũng dự định vừa lâm trận bỏ chạy.

      Buổi tối tám giờ, vừa mới nấu xong gói mì ăn liền, Hắc Diệu Tư tới, trưong cái bộ mặt cực thối tha, ra sức đóng sầm cánh cửa lại.

      Nghênh Hi xấu hổ đứng ở trước bàn ăn, hảo tâm hỏi : “ ăn tối chưa? Tôi nấu gói mì ăn liền…”

      “ Người đàn ông kia là ai?” lạnh lùng nghiêm mặt hỏi, hề tiếp nhận tình cảm của .

      “ Người đàn ông nào?”

      “ Đừng có giả bộ! Sau khi cửa hàng tiện lợi đóng cửa, các người luôn giữ liên lạc với nhau, có quan hệ gì?” chất vấn.

      “ Sao lại biết trước kia Mike mở cửa hàng tiện lợi?” hỏi đầy nghi hoặc.

      nheo mắt, “ Tôi có thể mua quán của , còn có thể làm cho tiệm cà phê của buôn bán gì được nữa.” ve đe dọa.

      Nghênh Hi tức giận trừng mắt nhìn , “ Sao lại có thể độc ác như vậy?”

      Lão Trương lại còn “ Ngài ấy là người tốt!”

      “ Vậy sao?” hung dữ . “ Tốt nhất là nên cách xa ra chút, neu72 tôi làm cho thân bại danh liệt.”

      trả thù tôi cũng thôi, nhưng Mike là bạn của tôi, ấy cũng trêu trọc , thể bắt nạt người ta như vậy!”

      “ Bạn bè sao?” cười lạnh, “ Chỉ là bạn bè đơn giản như vậy thôi sao?”

      vòng qua bàn ăn, tóm lấy cổ tay , bất thình lình kéo vào trong ngực….

      có làm loại chuyện này với em ?”

      nắm vào bụng dưới của , áp chặt mông của vào dưới háng mình.

      Nghênh Hi thở dốc vì kinh ngạc, chịu nổi tức giận bởi thô lỗ của : “ Sao lại có thể xấu tôi như vậy? Giữa tôi và Mike chỉ là bạn bè đơn thuần mà thôi…”

      “ Giữa nam nữ thể có tình bạn chân chính, chỉ có dục vọng!” bá đạo .

      “ Đó là lời để đối với loại đàn ông chỉ dùng nửa người dưới để suy nghĩ mà thôi!” tức giận , hoàn toàn đếm xỉa đến việc khiêu khích .

      Truyện Mẹ bầu Edit:

      - Người phụ nữ của Tổng giám đốc ( tác giả Minh Châu Hoàn)

      - Tổng giám đốc, là hư ( Tác giả Cơ Thủy Linh)

      - vợ bị bỏ ( Tác giả Trịnh Viện – Truyện mừng sinh nhật diễn đàn)
      Last edited by a moderator: 27/5/15
      Friendangel2727Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Friendangel2727

      Friendangel2727 Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      28
      Thiệt là tội chị nữ chính quá ! Thanks bạn edited truyện hay lắm :yoyo52::yoyo52::yoyo45::yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :