1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ bé nhỏ của tổng giám đốc băng hỏa - Ái Ước (99c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương ba mươi sáu: Bị cường bạo

      phải lần đầu tiên Kiều Ngự Diễm đến nhà Duy Y, rất tự nhiên ngồi xuống ghế salon. Mà duy Y nhìn tàn cuộc trong phòng khách, thể bắt đầu dọn dẹp.
      Kiều Ngự Diễm nhìn ra vào giữa phòng khách và phòng bếp cũng ngăn cản, ngược lại tham quan xung quanh.
      Tới đây hai lần cũng xem kỹ qua nơi này càng có cơ hội vào phòng .
      vẫn tò mò phòng như thế nào, giống phòng Kiều Y đều là màu hồng sao? có rất nhiều búp bê vải sao?
      Đẩy cửa vào, gian phòng cũng lớn, nhìn qua rất thoải mái, giấy dán tường màu lam nhạt, cửa sổ sát đất to, rèm cửa sổ màu hồng phấn đối với cả gian phòng rất hòa hợp. Trong phòng ngoài giường còn có máy tính, tủ quần áo và mấy cái hộp gì đó.
      Giường rất gọn gang, chăn cũng xếp gọn lại phía còn có chiếc gối hình gấu bông lớn chiếm phần tư giường . tủ sách có rất nhiều sách, phần lớn là tiểu thuyết với truyện tranh. bàn còn có thú nhồi bông lần trước tặng.
      Kiều Ngự Diễm ngồi xuống cạnh giường, vuốt con gấu giường so với nó rất hạnh phúc.
      “Sao lại vào phòng em?” Duy Y đứng ở cửa , ba mẹ sắp về rồi mà Kiều Ngự Diễm vẫn chưa muốn …….
      “Y Y tới đây, muốn tặng em món quà!” Duy Y giống như ma nhập vào phòng.
      Mời vừa rồi Kiều Ngự Diễm rất đáng sợ nhưng bây giờ khôi phục lại bộ dáng dịu dàng. Cho nên đối với Duy Y mà chỉ cần chọc nổi giận với mình. Bởi vì làm gì cũng đều là muốn lấy lòng . Bình thường hay nghiêm mặt với nhưng vẫn kiên nhẫn nhẫn nhịn. Đây là kết quả rút ra được sau tháng ở chung với .
      “Quà gì!” Duy Y đứng trước mặt mà người đàn ông ngồi ở giường.
      Duy Y nào biết thời điểm khi người đàn ông ngồi giường tốt nhất nên đến gần, bởi vì…….
      Kiều Ngự Diễm lấy từ trong túi áo ngoài ra cái hộp tự mình mở ra cho , cái vòng tay tinh xảo đập vào mắt Duy Y. Duy Y vừa nhìn liền rất thích.
      thể tâm tình của Kiều Ngự Diễm đều đặt hết lên người Duy Y. chưa bao giờ tặng quà cho phụ nữ nhưng Duy Y khác, dùng tâm quan tâm đến sở thích của , giai đoạn con với phụ nữ sở thích giống nhau.
      Đồ trang sức, mã não đều vừa mắt , chỉ chút đồ dành cho con mới làm cho vui.
      “Sinh nhật vui vẻ, thích ?”
      “Hoàn hảo!” Đây là lời mỗi lần Duy Y nhận được quà của , bình thường hai chữ này chứng tỏ rất thích.
      Thú nhồi bông lần trước cũng hoàn hảo nhưng sau khi về nhà nghe thấy khoe khoang với Ngô Soái và Tiểu Cương.
      đeo cho em!” Kiều Ngự Diễm lấy vòng tay ra muốn đeo cho lại thấy tay đeo cái của mà tay còn lại là cái đồng hồ đeo tay. Đó là quà tặng lần trước. Có lần hai người ra ngoài ăn cơm, luôn thấy lấy điện thoại di động ra xem giờ, vô cùng thuận tiện, vì vậy mua cái đồng hồ cho .
      Vòng tay của còn chỗ để đeo.
      cần, vòng tay này cứ để trong hộp !” Duy Y cầm vòng tay trong tay bỏ vào trong hộp.
      ra cũng phải là rất thích những món đồ này, phải là thích, như thế nào đây, thích nhìn lại thích đeo người, bởi vì cảm thấy nặng.
      “Ba mẹ em sắp về rồi, cũng nên về đí”Duy Y liền nghe thấy bên ngoài có tiếng mở cửa.
      Ba mẹ Duy Y chuyện với nhau, biết những gì giống như cố ý giọng, sợ đánh thức Duy Y.
      Vừa nghe tiếng ba mẹ, Duy Y theo phản xạ lấy hộp quà Kiều Ngự Diễm đưa.
      Ở trong phòng Duy Y bị hù sợ , vội vàng đem cửa phòng đóng lại “Nhanh nhanh nhanh…….” Nhưng mà nhanh cái gì? nhanh sao? Ngoài cửa có ba mẹ, cửa sổ đương nhiên thể , chỗ này là tầng cao, từ cửa sổ ra đơn thuần chỉ có chết.
      Cái đầu của Duy Y lập tức loạn lên, kéo thân thể to lớn của Kiều Ngự Diễm, cửa được, cửa sổ cũng được…….
      Kiều Ngự Diễm nhìn vẻ hốt hoảng mà đáng của , tâm tình tự nhiên tốt lên, so với lúc nhìn thấy cự tuyệt Cát Phàm còn tốt hơn.
      Khóe miệng khẽ cong lên, nhìn khom lưng mở cửa khẽ quan sát bên ngoài, khỏi tới phía sau lưng , cỗ tà niệm đột nhiên xuất .
      Toàn bộ thần kinh của Duy Y đều tập trung bên ngoài lưu ý người phía sau đến gần người mình, cho đến khi bên hông bị bàn tay to ôm cả người, cả người cũng bị nhấc lên.
      Duy Y sợ hết hồn, thở tiếng mà người đàn ông lúc này cũng đè lên cửa.Khẽ cử động, đè cái cửa phòng đóng lại rồi, phát ra thanh dẫn tới chú ý của ba mẹ Duy Y.
      Duy Y muốn lên tiếng phản kháng, môi người đàn ông ép tới hôn lên môi .
      Hơi thở của người đàn ông ngừng phả vào người , răng môi bị nạy ra, đôi tay đem người trong ngực cố định ở cửa, đưa tay của bỏ qua bên, đưa tới trước ngực. Tiếp tục hôn như cũ, nhưng dám quá dùng sức phản kháng cùng đấm đá. Duy Y sợ đến mức sắp khóc.
      Bên kia truyền đến tiếng gõ cửa “Y Y ngủ chưa?” Là giọng của mẹ Duy.
      Kiều Ngự Diễm tốt bụng kết thúc nụ hôn nhưng môi lại dời đến chỗ khác, nụ hôn từ từ dời xuống, hai nút áo trước ngực bị cởi ra, lộ ra da thịt trắng nõn, mơ hồ có thể nhìn thấy hết bên trong…….
      Duy Y cũng dám phản kháng, đôi tay chỉ có thể đặt vai của , dùng sức đẩy để cho người đàn ông tới quá gần. gấp đến mức sắp khóc…….
      em ngủ!” thanh kích tình, khan khàn mà hấp dẫn cang lên bên tai.
      “Mẹ, con ngủ!” Giọng khẽ run, còn sắp khóc nhưng rang nhịn.
      Tiếp theo tay cầm cửa phòng truyền đến thanh vặn mở, càng làm cho lòng sợ hãi hơn, thể để cho ba mẹ biết, nếu hậu quả lường, dám nghĩ tới.
      “Y Y sao lại khóa cửa?”
      “Con…….” Duy y càng thêm sợ hãi, đó là lúc Kiều Ngự Diễm mới vừa đến gần liền khóa lại. Bình thường đều khóa cửa phòng, bởi vì đôi lúc mẹ tới xem . Đây là thói quen từ tới lớn.
      cẩn thận khóa lại……. với mẹ em!” Giọng tà ma truyền đến.
      cẩn thận khóa lại!”
      “A! vậy con ngủ ! Ngủ ngon!”
      “Mẹ Ngủ ngon!”
      Rốt cuộc nghe được tiếng bước chân xa rồi, Duy Y lúc này mới xụi lơ xuống.
      Cũng ngay lúc này cảm nhận được lửa nóng trước người đàn ông, nụ hôn lần nữa tràn tới“ nên lên tiếng, nếu mẹ em quay trở lại!”
      Bàn tay to tiếp tục cởi nút quần áo của , tay khác nắm eo …….
      “Cầu xin đừng như vậy!... ...”
      “Nếu như em sợ bị mẹ em phát , em có thể lớn tiếng hơn nữa!” thanh tà ma lại vang lên bên tai.

      Chương ba mươi bảy: Khi dễ

      đừng làm loạn…….” Chữ còn chưa ra khỏi miệng, cái miệng nhắn của bị người đàn ông hôn chặt chẽ, lửa nóng tiến quân thần tốc mang theo hương vị của đàn ông nồng đậm.
      Duy Y bị người đàn ông xoa lấy, dính vào ngực, nút áo bị mở ra, lộ ra áo ngực màu trắng bên trong. Duy Y tuổi này mặc áo ngực còn rất bảo thủ. Như như kích thích thần kinh của người đàn ông, như vậy so với người phụ nữ cởi hết toàn bộ đứng trước mặt còn hấp dẫn chết người hơn.
      Duy Y gấp đến độ muốn khóc, cũng để ý rằng phát ra tiếng gây chú ý của ba mẹ, hai chân ở trung bắt đầu đạp lung tung.
      sợ, chưa từng trải qua chuyện như vậy, ràng là người đàn ông gấp đôi mình, là trưởng bối của mình, nhưng lại làm chuyện bỉ ổi đối với mình. cảm thấy buồn nôn…….
      Chẳng lẽ lại trở nên nổi tiếng vì báo giấy và ti vi phát ra tin tức chú cưỡng gian con vị thành niên sao?
      cần, cần, cần……..
      Nhưng mà lúc này người đàn ông giống như dã thú mất lý trí, giống như còn cách nào khống chế hành động của mình, quên mất giãy giụa cùng phản kháng của . Ôm thân thể bé của đến bên giường, đè người ở giường, khống chế tay bé phản kháng lung tung của , đặt lên đỉnh đầu.
      Nút áo cuối cùng người bị kéo ra rơi mặt đất. Bởi vì giãy giụa mà người trước mặt mình thở dốc lúc lên lúc xuống giống như dụ dỗ mình.
      tay tháo cà vạt mình ra để lộ lồng ngực cuồng dã đầy nam tính. Để da thịt của mình áp sát vào da thịt trắng nõn của , cảm giác mềm mại làm cho gần như phát điên.
      mất khống chế, mất khống chế.
      chỉ là muốn đùa , ai ngờ thể kiểm soát. để ý kêu gào, cúi đầu chiếm cứ môi .
      thể để cho phát ra thanh, theo bản năng sợ Duy Kiến Quốc xông vào, đối với con kể cả mất công ty cũng muốn bảo vệ con của mình mà thôi.
      Là vì quá lâu rồi đụng tới đàn bà sao? Vì sao vừa thấy Duy Y ham muốn của lại trổi dậy.
      Lúc này Duy Y cũng nghĩ nhiều, há mồn muốn kêu cứu nhưng mà người đàn ông giống như đoán trước được ngăn môi lại, đầu lưỡi xâm nhập vào lãnh địa của làm cho thể phát ra thanh gì.
      rất tuyệt vọng…….Rốt cuộc ngừng giãy giụa…….
      Người đàn ông rốt cuộc buông tha môi , khéo léo ngậm vào vành tai , nhàng “Đừng lên tiếng, nếu muốn em!”Giọng khàn khàn mang theo đè nén phát ra.
      “Van xin , bỏ qua cho em !” Duy Y sớm khóc, tay chân cũng còn lực để phản kháng.
      nghĩ do mình lâu đụng tới đàn bà cho nên mới mất khống chế với Duy Y. Rốt cuộc buông ức chế với nghiêng người nằm xuống.
      Duy Y kịp gạt nước mắt, đôi tay che ngực lui về góc giường ngay bên cạnh con gấu bông, chỉ có thể dùng con gấu ngăn trước người, ánh mắt phòng bị nhìn người đàn ông nằm giường, dám khóc ra tiếng, chỉ sợ chọc giận .
      Người đàn ông hề cử động, cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở của mình, nhắm mắt lại dám nhìn về phía sợ lại phát hỏa lần nữa. Trong đầu lại ngừng xuất những hình ảnh kia. cố gắng nghĩ tới chuyện khác, chuyện của công ty…….Nghĩ tới công việc dĩ nhiên là để dập lửa…….
      hơn năm đụng tới phụ nữ, kể từ sau khi biết Duy Y đối với phụ nữ cũng muốn nhìn, ôm ấp phụ nữ cũng nhiều nhưng mỗi thời điểm mấu chốt luôn là vội vàng.
      biết mình chỉ muốn Duy Y, mỗi khi thấy phụ nữ trong lòng phải , mùi hương ngửi được phải của , tiểu đệ đệ của cũng ngẩng dậy nổi. biết như vậy rất đáng sợ cho nên ai biết bí mật này ngay cả Denis cũng vậy.
      Nhưng đối mặt với Duy Y thể thể khống chế bản thân mình.
      Biết còn tuổi cho nên muốn làm tổn thương nhưng vẫn còn làm tổn thương.
      biết mình còn có thể nhịn được bao lâu, hôm nay chưa bộc lộ hết tình trạng của mình…….
      Hồi lâu, Duy Y ngừng khóc nhìn thấy Kiều Ngự Diễm chỉ là lẳng lặng nằm ở đó, cũng nhúc nhích liền rón rén đứng dậy nhưng dù thế nào cũng ở cùng cái giường, ở đầu giường, ở cuối giường vẫn có thể cảm thấy động tĩnh của nhau.
      khẽ cau mày làm Kiều Ngự Diễm chú ý.
      Vừa thấy người đàn ông đứng dậy, Duy Y liền rụt trở về núp ở phía sau gấu bông, chỉ lộ ra đôi mắt phòng bị nhìn .
      Chỉ thấy tới trước tủ quần áo cùa , lấy ra cái áo ngủ đưa cho “Mặc vào !”Sau đó quay lưng .
      Thanh sụt sịt thưa dần, Kiều Ngự Diễm xoay người lại Duy Y thay đồ xong thấy xuống giường giống như muốn chạy trốn khỏi phòng.
      Vừa thấy Kiều Ngự Diễm quay đầu lại Duy Y liền trốn sau gấu bông phòng bị nhìn .
      Kiều Ngự Diễm bước lên trước hai bước đứng trước mặt , nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi tâm khỏi trầm xuống, lại làm sợ.
      “Y Y xin lỗi!” ngồi ở bên giường giọng xin lỗi. Điểm này cũng giống , chưa từng xin lỗi với bất kỳ ai, chứ đừng giọng như vậy.
      Nhưng chính mình cố gắng tháng qua, vất vả mới làm cho bỏ ra phòng bị với mình, nháy mắt bị hủy trong tay mình rồi.
      vươn tay bắt được con gấu bông kia, muốn lấy ra kéo gần khoảng cách của hai người hơn, lại thấy ôm con chặt con gấu thả, mắt nhìn lại chuẩn bị rơi nước mắt rồi.
      được tới!” Duy Y ôm chặt con gấu thả, chỉ biết tất cả những gì vừa mới xảy ra làm ghê tởm, làm e ngại…….
      xin lỗi, mới vừa rồi mất khống chế, như vậy nữa, tha thứ cho được ?”
      Kiều Ngự Diễm dứt khoát đem Duy Y ôm vào lòng, đem thân thể ra sức giãy giụa ôm vào trước ngực.
      “Cầu xin , đừng đụng vào em…….” Duy Y khóc, mới vừa dừng lại bắt đầu khóc thút thít, tại lại bắt đầu mất khống chế.
      “Y Y yên tâm làm tổn thương em nữa, hôm nay còn lý trí, cho nên mới làm tổn thương em…….”Kiều Ngự Diễm vừa vừa an ủi, tay cũng vuốt sau lưng , lúc này nhóc khóc cũng dám khóc quá lớn tiếng bởi vì bên ngoài ba mẹ trở về phòng, lúc này rất yên tĩnh.
      Rốt cuộc khóc mệt tựa vào ngực ngủ.
      Giằng co hai giờ Kiều Ngự Diễm mới dỗ được bé trong ngực ngủ.
      biết tại tâm tình mình như thế nào, thỉnh thoảng hạnh phúc, thỉnh thoảng khổ sở, thỉnh thoảng lo lắng…….
      Có lẽ đây chính là kết quả của việc người!
      Cho đến khi trời tờ mờ sáng Kiều Ngự Diễm mới rời khỏi nhà Duy Y mà cũng vội rời , chỉ lẳng lặng ở dưới lầu.
      muốn nhìn Duy Y học.
      lâu lắm, thông qua máy nghe lén, biết Duy Y dậy phát ra tiếng kinh hô sau đó lại yên tĩnh, có thể tưởng tượng được sững sờ, có lẽ là nghĩ tới chuyện tối qua.
      Sau đó là giọng của mẹ Duy…….
      Sau nửa giờ xuống lầu mà Ngô Soái cũng vừa kịp đạp xe tới.
      vẫn biết mỗi ngày đều học cùng Ngô Soái, thời gian bọn họ ở cùng với nhau còn nhiều hơn ở với .
      chuẩn bị lái xe về công ty có người gõ cửa sổ xe, là Sultana.

      Chương ba mươi tám: Hiểu lầm

      “Tổng giám đốc Kiều, sao…….Sớm như vậy?” Sultana mặc đồ làm xuất trước mặt Kiều Ngự Diễm. người đeo đồ trang sức trang nhã, hoàn toàn có kẽ hở, hơn nữa mánh khóe trong giao tiếp, thể Sultana là người phụ nữ rất có thủ đoạn, phụ nữ hoàn mỹ nhưng đồng thời cũng là phụ nữ đáng sợ.
      Ở trong công ty, bởi vì Duy Y mà chú ý đến tồn tại của ta mà ta nhanh lên chức quản lý như vậy cũng là vì việc tư nên mới cất nhắc.
      Kiều Ngự Diễm khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng như bình thường “Tô quản lý, chào buổi sáng!”
      “Ngài ở đây là?” Vẻ mặt Sultana nghi hoặc, ta dĩ nhiên biết tại sao xuất ở đây, chắc là đặc biệt sang thăm Duy Y. Nghe hai ngày trước Nhật Bản mà ngày hôm qua là sinh nhật Duy Y. Lại nghe phi cơ của gần ba giờ mới về G thị như vậy là bỏ lỡ sinh nhật Duy Y. Hôm nay có lẽ là sáng sớm đợi ở đây nhưng thấy vẫn ngồi trong xe trơ mắt nhìn Duy Y ngồi lên xe Ngô Soái…….
      Biểu tình mất mát hôm nay ta tự nhiên có thể đoán được đôi chút.
      “Tôi đến tìm tổng giám đốc Duy có chút chuyện!”
      chuyện xong rồi?”
      “Ừ!”
      “Tổng giám đốc Kiều có thể cho tôi nhờ xe đến công ty ?” ta nở nụ cười thỏa mãn cảm thấy bất kỳ cảm giác giả bộ“Buổi sáng rất khó gọi xe đến chỗ làm!”
      “Lên xe!” Vẫn giọng lạnh lùng, tự nhiên biết Sultana lấy cớ đến gần mình, người phụ nữ nào cũng dùng chiêu thức này.
      “Cám ơn tổng giám đốc Kiều!”
      Hai người ngồi xe chuyện phần lớn là về công việc bởi vì Sultana phát nếu những chuyện khác Kiều Ngự Diễm muốn với mình. Chỉ có lúc chuyện công việc…….
      Khu chung cư cách công ty xa nhưng bởi vì buổi sáng kẹt xe nửa giờ sau xe Kiều Ngự Diễm mới đến trước cửa công ty.
      Lúc này là giờ làm, ít đồng nghiệp nhìn thấy Sultana bước xuống từ xe Kiều Ngự Diễm.
      Cho nên trong công ty mọi người lại bắt đầu bàn tán.
      ra trước đó trong công ty có lời đồn rằng quan hệ giữa Sultana và tổng giám đốc Kiều đơn giản, tổng giám đốc Kiều hẹn Sultana ăn cơm, hơn nữa chỉ hẹn lần, thư ký tổng giám đốc vẫn đặt phòng ăn cho họ đấy.
      Sau đó Sultana được thăng chức lên làm quản lý. từng có đồng nghiệp đem máy tính xách tay công ty cấp cho dùng qua, lúc đem về phát bên trong có ít hình, người đồng nghiệp kia tò mò mở ra tập tin có tên “hình ảnh”, phát ra là hình Sultana cùng với tổng giám đốc Kiều, trong hình hai người vô cùng thân mật, có đến mấy tấm nhìn khoảng cách hai người rất gần nhau.
      Sau đó máy tính xách tay bị Sultana vội vàng đem , lúc quay trở lại hình bên trong thấy nữa.
      Vị đồng nghiệp kia lại là người nhiều chuyện, tin đồn rất nhanh truyền khắp công ty, nhưng bởi vì người đồng nghiệp kia có chứng cứ cho nên lời đồn này trở thành chủ đề nóng đối với mọi người.
      Hơn nữa tổng giám đốc Kiều vẫn là người đàn ông độc thân, chủ đề về ở công ty vẫn là chủ đề hấp dẫn nhất.
      Mà hôn nay có ít đồng nghiệp thấy Sultana bước từ xe xuống, có thể gây ra chú ý của mọi người sao?
      Chỉ là quan hệ của Sultana với mọi người trong công ty cũng tệ, mặc dù vẫn có ít đồng nghiệp thích ta nhưng đối với quan hệ của ta và Kiều Ngự Diễm đa số mọi người đều ủng hộ.
      Sultana vừa ngồi xuống bao lâu, thư ký đến chủ tịch muốn gặp ta.
      Ở phòng họp lầu mười tám, chủ tịch, ba của Kiều Y, dĩ nhiên trong phòng họp những chỉ có chủ tịch còn có mẹ Kiều Y.
      Mỗi tuần, chủ tịch đến xem công ty chút, mặc dù rất nhiều chuyện giao cho Kiều Ngự Diễm xử lý nhưng công ty là do ông đánh đổi hơn nữa đời người mới có được, chủ tịch thế nào cũng bỏ đươc chi nên mỗi tuần đến xem chút.
      Hôm nay vừa lúc cùng vợ mà lúc bọn họ vừa vào thang máy liền thấy con trai mình dừng xe trước cửa, vì vậy liền thấy được màn kia, người tinh tế bước xuống từ xe con trai.
      Thấy màn như vậy vợ ông thể bỏ qua muốn gặp xinh đẹp này lần.
      Sau đó hỏi những trưởng bối trong công ty mới biết có nhân tài như vậy trong công ty.
      Mẹ Kiều hết nhìn trái ngó phải, rốt cuộc thấy được con trai có bạn hơn nữa còn là quản lý trong côn ty.
      Quan hệ với các trưởng bối trong công ty cũng tốt, đều rối rít về Sultana này năng lực làm việc rất tốt, làm việc đến nơi đền chốn, đừng thấy chỉ mới hai mươi lăm tuổi nhưng có thể làm được chức vị quản lý trong công ty lớn như vậy phải dễ dàng.
      Qua lời khen của các vị trưởng bối mẹ Kiều càng muốn gặp Sultana.
      Mẹ Kiều nhớ lúc trước con trai từng có đối tượng muốn kết hôn, chẳng lẽ lại là Sultana?
      “Chủ tịch, ngài tìm tôi?” Sultana vừa vào phòng họp thấy chủ tịch còn có cả phu nhân. ta gặp qua phu nhân hai lần tự nhiên có thể nhận được.
      Mẹ Kiều ngừng nhìn trước mặt, dáng đẹp vô cùng, ăn mặc đơn giản mà tinh tế, ngôn ngữ cùng cử chỉ đúng mực. khỏi càng xem càng vừa lòng.
      Con trai cũng ba mươi tuổi còn chưa kết hôn, tại mẹ Kiều nhìn ai cũng vừa ý.
      “Tô tiểu thư, mời ngồi!”
      biết chủ tịch tìm tôi có chuyện gì!”Sultana ngồi xuống bên cạnh chủ tịch vừa lúc đối mặt với mẹ Kiều.
      “A cũng có gì, chính là muốn biết công việc của ! Nghe Tô tiểu thư mới lên làm quản lý nhân ? Công việc vẫn tốt chứ?”
      “Cám ơn chủ tịch quan tâm, mọi việc vẫn tốt!”
      “Ừ, vậy tốt! Tô tiểu thư vào công ty được mấy năm rồi?”
      “Ba năm, vẫn luôn làm ở phòng nhân .”
      “Ba năm, nhìn Tô tiểu thư trẻ tuổi như thế, nghĩ tới vào công ty ba năm, biết năm nay Tô tiểu thư bao nhiêu tuổi?” Mẹ Kiều nhịn được, đợi chủ tịch giành lấy hỏi. Cứ hỏi như ông ấy tới ngày mai cũng hỏi được gì.
      Khôn khéo như Sultana thế nào lại biết ý tứ trong đó.
      Sáng nay ta bước xuống từ xe Kiều Ngự Diễm tạo thành tin chấn động. Hôm nay chủ tịch cùng phu nhân hỏi như vậy, ta tự nhiên hiểu được.
      “Hai mươi lăm rồi!”
      “Nhà Tô tiểu thư có mấy chị em? Nhà ở G thị sao? Cha mẹ làm gì…….” Mẹ Kiều kiểm soát được mình lập tức đem toàn bộ bấn đề trong lòng ra hỏi, sợ làm cho người ta sợ.
      may là chủ tịch ngồi bên cạnh huých bà cái.
      Sultana cảm thấy được chủ tịch cùng phu nhân thích mình, xem ra hôm nay thu hoạch ít!
      Vì vậy đối với vần đề mẹ Kiều hỏi ta rất kiên nhẫn trả lời, thậm chí tỏ ra quan tâm Kiều Ngự Diễm, chuyện phiếm về Kiều Ngự Diễm, ta cứ như như giống như muốn giấu quan hệ của hai người, làm cho mẹ Kiều hiểu lầm quan hệ của hai người.
      Mà ông Kiều chỉ ngồi lẳng lặng ở bên nghe hai người chuyện cũng gì.
      Biểu của Sultana khỏi làm ông nhíu hai mắt, này đơn giản. Nếu quả có thể trở thành con dâu nhất định có thể giúp ông tay…….

      Dao hoa 1 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương ba mươi chín: nên làm gì?

      Duy Y cả ngày có tâm tình học, đúng hơn là cả ngày có tinh thần. học thường mất hồn, chuyện với Kiều Y còn tập trung.
      Kiều Y lấy tay khua vòng trước mặt thấy đối phương có phản ứng liền bỏ qua.
      “Bạn ấy sao vậy?” Kiều y đẩy Ngô Soái bên cạnh, hôm qua lúc bọn họ về còn tốt, thế nào mới mười tiếng gặp liền thay đổi thế này? Chẳng lẽ chỉ giấc ngủ có thể làm người ta thay đổi sao?
      biết, ngày hôm qua lúc chúng ta về còn tốt mà!”
      “Chính là…….a……. mất hồn?”
      “Hình như vậy! Nếu bạn gọi hồn bạn ấy về .”
      , ra bên!” Kiều Y đẩy Ngô Soái, ngồi trước mặt Duy Y “Duy Y, bạn làm sao vậy?”
      “À? Nha……..” Duy Y rốt cuộc khôi phục lại tinh thần, thấy ba người vây quanh mình, bộ dáng lo lắng “ sao, mình sao!”
      Duy Y giấu đầu hở đuôi, bọn họ dĩ nhiên hoàn toàn tin tưởng …….nhưng nhìn muốn mấy người bọn họ cũng có biện pháp.
      thôi, chuẩn bị học thể dục, thay quần áo !”
      Ba người nhìn Duy Y phía trước, bộ dáng kia hoàn toàn có tinh thần. nhìn cái cũng biết là có chuyện.
      phải là công ty ba bạn ấy có chuyện gì chứ?” Bởi vì lần trước nghe thấy bạn ấy công ty ba giống như xảy ra chuyện gì.
      giống…….” Ngô Soái thu lại vẻ cợt nhả bình thường.
      thôi, học thôi còn kịp!”
      Duy Y lên lớp học thể dục mà vào phòng y tế trốn. Bởi vì thường tới giúp giáo viên ở phòng y tế nên quan hệ với giáo viên Chu cũng tệ lắm.
      Phòng y tế có hai phòng bệnh hơn nữa mỗi gian phòng có ba giường. Duy Y lấy cớ trốn vào đó rồi gặp bạn học cũng trốn vào phòng ngủ.
      Giáo viên Chu biết trốn môn thể dục nên cũng để ý , làm chuyện khác.
      Duy Y quay đầu đưa lưng về phía người bạn học kia, thu mình trong chăn rơi nước mắt.
      Nhớ tới tất cả việc xảy ra tối hôm qua, nhớ Trạch Vũ…….
      ràng ngày hôm qua phải là ngày rất vui vẻ tại sao lại biến thành như vậy? Đột nhiên cảm thấy sợ, đơn, đụng phải chuyện như vậy cũng dám với người thân và bạn bè biết.
      Rốt cuộc khóc mệt rồi ngủ quên, tối hôm qua ngủ ngon. Nhưng chỉ là ngủ hơn mười phút sau lại giật mình tỉnh dậy, hét lên tiếng sợ tới mức người bạn học nằm ngay sát vách tường kia bật dậy, nhìn Duy Y giải thích được, phòng bị cầm lên áo khoác của mình, khập khễnh rời .
      Duy Y cũng ngủ được nữa chỉ là ngây ngẩn người, trong đầu luôn xuất chuyện tối hôm qua.
      tại chỉ mong Sultana mau sớm hấp dẫn được chú ý của Kiều Ngự Diễm sau đó hai người ở chung chỗ như vậy mới được giải thoát.
      Công ty ba lúc nào có thể ra ngoài thị trường, nghe mẹ , công ty chỉ cần có thể ra ngoài thị trường công ty càng thêm ổn định mà dễ dàng đóng cửa.
      nằm nghĩ lung tung có điện thoại tới, Duy Y liếc mắt nhìn là Cát Phàm. Chẳng lẽ còn chưa đau thương sao? Tại sao lúc này còn gọi điện thoại tới?
      “Alo?!” Duy Y nghe điện thoai, giọng mất hồn.
      “Mình là Cát Phàm!” giọng của đối phương càng thêm mất hồn.
      “Mình biết!”
      “Bạn……. ở cùng chỗ với người đàn ông kia sao?”
      “…….” Duy Y trả lời, từ trước đến giờ biết dối, thay vì trả lời bằng im lặng.
      “Hai người căn bản xứng, lớn tuổi như vậy, bạn chỉ là nữ sinh, phải mình có ý chia rẽ hai người chỉ muốn với bạn…….”
      Cát Phàm còn muốn gì lại bị giọng con cắt đứt, mà điện thoại di động vang tiếng giống như là bị đánh rơi.
      Lỗ tai Duy Y bị chấn động lại nghe bên kia truyền đến thanh:
      “Lại gọi điện thoại cho Duy Y?”
      liên quan đến , phải rồi sao còn quay trở lại làm gì?” Là giọng Cát Phàm có phần lạnh lùng.
      “Nếu như phải vì lần trước cứu tôi cho rằng tôi quay lại sao?”
      Trầm mặc nữa phút giọng kia vang lên lần nữa “Tôi khuyên nên tìm Duy Y nữa, càng đến gần càng xui xẻo, tôi giỡn.”
      “Chỉ là đố kỵ ra những lời này, Duy Y làm già có lỗi với !”
      ấy làm gì có lỗi với tôi nhưng đắc tội với người đàn ông của ấy! với , ra phải tôi thích mà đến gần !”
      “Lời này có ý gì?”
      “Có người muốn tôi quyến rũ , còn nữa…… biết tại sao lại mất việc, bị trường học phạt cũng phải tình cờ, hơn nữa nếu vi phạm lần nữa bị đuổi học. Bạn cảm thấy trong khoảng thời gian ngắn bị trường học xử phạt ba bốn lần như vậy có vấn đề sao? Đáng lẽ tôi những việc này cho biết nhưng thế nào cũng là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi muốn có kết cục quá thảm, thừa dịp bây giờ còn cơ hội lúc này nên thôi! Chuyển trường !”
      “Lời của rốt cuộc là có ý gì? Là ai muốn đối phó với tôi? Tại sao muốn đối phó với tôi?”
      “Tôi chỉ có thể cho như vậy, tóm lại nên mau !” Đáng lẽ nên với , nếu như ở biết, sợ là mình bị phạt, có lẽ là hình phạt đơn giản…….
      “Đợi chút…….” Cát Phàm giống như nghĩ ra gì, “ là bởi vì tôi đến gần Duy Y, cho nên…….”
      đầu khác Duy Y nghe hết tất cả lẳng lặng hoảng sợ tắt điện thoại.
      Ôm chặt điện thoại di động trong tay, tay tự giác run lên, sắc mặt càng thêm trắng bệch.
      ra là hai tháng này Cát Phàm xảy ra nhiểu chuyện như vậy mà mọi chuyện đều liên quan đến mình.
      Từ trong lời của bọn họ Duy Y hiểu, là , là Kiều Ngự Diễm muốn đối phó với Cát Phàm. Nghĩ tới công ty của ba Kiều Ngự Diễm cũng có thể động tay, huống chi là đối với học sinh nho .
      Bởi vì Cát Phàm thích mà bị Kiều Ngự Diễm chỉnh.
      Quá đáng sợ, quá đáng sợ. Duy Y khỏi ôm chặt cơ thể mình, nhưng nội tâm sợ hãi, cách nào ngăn cản nỗi sợ hãi trong lan rộng trong cơ thể .
      cho rằng Kiều Ngự Diễm chỉ lấy công ty ba uy hiếp mà thôi, nghĩ tới Cát Phàm theo đuổi cũng bị thao túng sau lưng…….
      Cát Phàm mất việc. Còn bị trường học xử phạt ba lần. Nếu bạn ấy bị nhà trường đuổi học, vậy tương lai của bạn ấy bị hủy rồi.
      Kiều Ngự Diễm muốn phá hủy người sao? Bởi vì câu thích mình?
      Người đàn ông kia là quá đáng sợ, có phải những người bạn quanh mình cũng rơi vào tình cảnh giống Cát Phàm? Ngô Soái có xảy ra chuyện gì , còn có Tiểu Cương…….
      qua để cho học sinh nam đến gần mình, quả giỡn, khiến cho công ty ba xảy ra chuyện ra phải bỏ qua cho ba mà là rat ay với người khác…….
      Người bị khai trừ là ai? Có thể là Ngô Soái ?
      muốn, muốn Ngô Soái xảy ra chuyện gì…….
      nỗi sợ hãi tràn vào , nhấc chăn lên, Duy Y xuống giường giày vào nhưng bởi vì quá vội vã mà đụng phải góc giường, đau đến nỗi ngồi xổm xuống ôm đầu gối.
      “…….” biết là bởi vì bị thương nên khóc hay là bởi vì ủy khuất mà khóc!

      http://***************.com/images/smilies/icon_cry.gif Sao lâu quá có tập mới vậy! mình biết bạn bận làm, nể tình người cuồng si, chẳng có gì an ủi ngoài những câu chuyện trong đây. Thế giới chán phèo, lừa gạt, stress quá. ở đây mọi người mới có thêm mơ mộng, cứ mơ hoang . Mong bạn mau đăng bài thỏa mãn mong đợi này, please! http://***************.com/images/smilies/icon_praying.gif hay mà cố gắng lên http://***************.com/images/smilies/icon_beer.gif

      sorry các bạn. Mình mới thi xong nên có hơi lơ là trong việc pót bài, mình post truyện lại nhu6 bình thường, để các bạn phải thất vọng http://***************.com/images/smilies/icon_supplicate.gif

      Chương bốn mươi: Dự định của cả nhà!

      “Duy Y, bạn làm sao vậy, sao lại ngồi khóc như vậy?”
      Sau giờ học Kiều Y cùng Ngô Soái liền tới phòng y tế, bởi vì lúc tới giờ học thể dục Duy Y thân thể được khỏe, liền tự mình tới phòng y tế. Hai người vừa tới liền thấy Duy Y ôm đầu gối khóc vô cùng thê thảm.
      có……. có!” Duy Y vừa ngẩng đầu thấy Kiều Y cùng Ngô Soái vội vàng lau khô nước mắt “Mới vừa đụng phải cột giường đầu gối đau quá!”
      “Tại sao lại cẩn thận như vậy! là.” Ngô Soái chạy nhanh qua đỡ dậy, vừa muốn vươn tay lại bị Duy Y đẩy ra.
      hết đau, tự mình có thể đứng lên được.”Duy Y nhớ ra điều gì vội vàng đứng dậy theo bản năng giữ khoảng cách với Ngô Soái.
      Kiều Y cùng Ngô Soái liếc nhìn nhau vẻ mặt nghi ngờ.
      Bọn họ ra nhận ra Duy Y bình thường rồi, tối hôm qua con tốt nhưng hôm nay cả ngày đều mất hồn, bọn họ lo lắng.
      Vậy bạn đỡ hơn chút nào chưa, nếu xin về nhà nghỉ ngơi ? Kiều Y hỏi.
      “Mình sao, học thôi!” Duy Y tránh ánh mắt của Kiều Y, thấy Kiều Y luôn làm nhớ tới .
      Duy Y vừa vừa về phía phòng học.
      Bên kia Kiều Ngự Diễm hẹn ba mẹ Duy Y cùng ba mẹ mình ăn cơm tối, mục đích là làm cho mối quan hệ của hai nhà tốt đẹp hơn, bởi vì lý do hợp tác lâu dài, hơn nữa Kiều Y với Duy Y lại là bạn thân.
      Kiều Ngự Diễm sau khi về hưu ông Kiều rất hay buồn bực cho nên muốn giới thiệu cho ông số bạn bè để giết thời gian, lại “vừa lúc” nghe mẹ Duy Y là giảng viên thường đưa học sinh tham quan vui chơi, nếu như có thể hy vọng có thể đưa ba mẹ mình cùng.
      Dù sao ở chung với người trẻ tuổi người lớn tuổi cũng có sức sống hơn.
      Vì vậy, lúc tan học, mẹ Duy tới đón Duy Y cùng Kiều Y. Mới đầu hai người biết là hai nhà cùng nhau ăn cơm, mẹ Duy chỉ là đưa hai ra ngoài ăn ngon, mừng rỡ thôi.
      Nhưng khi Duy Y nhìn thấy Kiều Ngự Diễm trong phòng ăn, tâm tình lập tức rơi xuống đáy cốc. Kiều Y ngược lại phát gì hết, tâm tình trong sáng như cũ.
      ra Kiều Y sớm muốn cho mẹ gặp mặt mẹ Duy Y, bởi vì mẹ vẫn hay ở nhà, cuộc sống chỉ bao quanh trong khu vườn , ngoài ra còn có cùng trai.
      Nhưng mà sau khi trai dọn ra ngoài, mẹ đem toàn bộ tâm tư đặt người mình. Nhưng nếu như có thể ở chung chỗ với mẹ Duy Y, thường xuyên ra ngoài với các chị đại học, tin tưởng rằng cuộc sống của mẹ tốt hơn…….
      Duy Y cứng người ngồi bên cạnh mẹ, hôm nay ăn món ăn Nhật Bản, cho nên ngồi bàn hình vuông, Kiều Ngự Diễm vừa lúc ngồi đối diện với mình…….
      Đối mặt trường hợp như vậy, Duy Y thoải mái, đặc biệt là có Kiều Ngự Diễm.
      Người lớn hai nhà trò chuyện rất rôm rả, , phần lớn là người lớn bốn nhà chuyện phím, thỉnh thoảng Kiều Ngự Diễm chen vào mấy câu, Kiều Y cũng thế. Chỉ có Duy Y từ lúc chào hỏi đến giờ câu nào.
      Thỉnh thoảng tầm mắt Kiều Ngự Diễm dừng lại người Duy Y nhưng cũng dám quá mức khoa trương. Chủ ý của ai biết.
      Đột nhiên trước mặt Duy Y xuất món ăn, Duy Y thuận theo tầm mắt dừng lại người đàn ông. Kiều Ngự Diễm thế nhưng trước mặt mọi người…….
      “Đây là món ăn nổi tiếng ở đây, thử xem có hợp ?” Kiều Ngự Diễm hé miệng kéo ra nụ cười.
      Duy Y hoảng sợ, vội vàng cúi đầu ăn.
      Mà hành động của tự nhiên vô cùng hoàn toàn thu hút chú ý của người khác, bởi vì mọi người đem chú ý đặt người mẹ Duy, lúc này mẹ Duy chuyện ở trường học vô cùng lý thú, Kiều Y cùng mẹ Kiều đều bị đề tài này hấp dẫn, cười rất vui vè.
      Sau đó lại nhiều chuyện, tự nhiên nhắc đến chuyện kết hôn của Kiều Ngự Diễm.
      Vừa nhắc tới chuyện này, mặt mày mẹ Kiều trở nên hớn hở, mấy ngày trước bà vừa gặp Sultana, lại thừa dịp hôm nay tới G thị, trước khi ăn cơm bà còn cố ý gặp ấy, cùng Sultana chuyện gần tiếng.
      Bà đối với con dâu này vô cùng hài lòng.
      Chỉ là con trai chưa chính thức đưa người tới giới thiệu với bà, bà cũng dám chủ động chuyện với con trai, sợ con trai trách mình nhiều chuyện.
      Cho nên giả bộ biết chuyện có bạn .
      Vừa nghe tới Kiều Ngự Diễm có bạn , mẹ Duy chột dạ, lo lắng nhìn con cái lại nhìn Kiều Ngự Diễm…….
      Con mình gần đây bình thường, bà cũng can đảm hỏi, mơ hồ cảm thấy cùng người đàn ông trước mắt này có quan hệ. Lúc nào Duy Y nắm chặt đôi đũa trong tay, chỉ cúi đầu ăn, giống như đối với đề tài này mắt điếc tai ngơ.
      Nhưng mà đột nhiên tăng tốc độ ăn, tốc độ nhanh bình thường, mẹ Duy sao có thể nhìn ra? Dù sao cũng là con do mình sinh ra! Tu72luc1 vào phòng ăn biểu của con bình thường.
      Để bảo vệ con mình xem ra bà phải làm gì đó.
      “Nếu có bạn bằng tôi giới thiệu cho người thấy thế nào?” Mẹ Duy .
      “A, mẹ Duy có đối tượng nào tốt?”
      Vừa nghe đến chuyện này, biểu của Kiều Ngự Diễm liền biến hóa, mới vừa tốt bây giờ lại trở lại vẻ lạnh lùng.
      “Ở khu chung cư của tôi có đặc biệt tệ, vóc người xinh đẹp, lại hiếu thuận, năng lực làm việc tốt, nghe tại làm quản lý! Y Y, chị Sultana làm ở công ty nào?”
      Duy Y đột nhiên bị gọi tên, kinh hoảng ngẩng đầu lên, phát mọi người nhìn chăm chú vào mình, lập tức giật mình.
      là chị Sultana làm trong công ty trai cháu, còn biết trai! Hắc hắc.... ...”Kiều Y xung phong trả lời giúp Duy Y giải vây, quay đầu lại thấy vẻ mặt trầm của trai, khóe miệng cười lập tức cứng lại.
      “A, vậy là trùng hợp có quen biết nhau!”
      “Có phải mọi người Sultana?” Mẹ Kiều vừa nghe, vui vẻ, xem ra con trai và Sultana này là có duyên.
      “Đúng vậy, chị kiều, chị cũng biết Sultana?” câu của mẹ Duy làm mẹ Kiều thức tỉnh, tại sao bà lại cao hứng mà nhắc tới chuyện quen biết Sultana ra ?
      Nhìn lại con trai chút, sắc mặt con trai tốt! Chỉ sợ là muốn mọi người sớm biết chuyện có bạn .
      “Ừ, cái này......”
      “Mẹ, con rồi, con có đối tượng muốn kết hôn, mọi người cần phải lo cho con đâu.” Kiều Ngự Diễm xong đưa miệng nhấp ngụm rượu.
      Tất cả mọi người hy cọng kết hôn, tất cả mọi người coi trọng mình cùng Duy Y, ai nghĩ rằng mình lại có thể thích vị thành niên......
      Y Y, em phải lớn nhanh chút, làm mọi thứ cũng là vì em.......
      Để ly rượu xuống, tầm mắt Kiều Ngự Diễm khóa người Duy Y cố gắng ăn.
      Hai người phụ nữ lớn tuổi lúng túng đến những chuyện khác.
      Rốt cuộc cũng kết thúc bữa cơm.
      Kiều Ngự Diễm cầm giấy tính tiền rồi theo Duy Y ra ngoài.
      Ở trước cửa phòng vệ sinh chờ .


    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương bốn mươi mốt: Tro tàn cuộc sống.

      Duy Y mới vừa từ trong phòng vệ sinh ra liền giải thích được bị người đàn ông cao lớn ngăn lại, xoay người kéo về bên kia.
      Là Kiều Ngự Diễm, vẫn lôi , qua mấy vòng cua vào phòng ăn.
      Tốc độ Kiều Ngự Diễm quá nhanh, mấy lần bỏ tay ra được, Duy Y chỉ có thể theo phía sau, cho đến khi dừng lại mới thôi, cũng dám ra tiếng.
      Trải qua mấy ngày tự hỏi Duy Y dám phản kháng , từng bất bình thay Cát Phàm nên dám kháng nghị người đàn ông này.
      “Y Y biết mục đích sắp đặt cuộc gặp mặt hôm nay có ý gì ?” Kiều Ngự Diễm đè Duy Y ở tường, hai tay chống trước mặt , để rời khỏi phạm vi của mình.
      “…….” Duy Y lời nào cũng dám nhìn người đàn ông trước mặt, quá gần, quanh cơ thể mình đều là mùi hương của thể làm gì khác hơn là cúi đầu.
      “Y Y nhìn !” Người đàn ông nâng cằm lên “ xem mắt, cũng quen bạn khác, chỉ muốn ở cùng em.”Lời của giống như là giải thích với bạn .
      Duy Y nghe được như rơi vào sương mù.
      “Cho nên em phải nhanh lớn lên, biết ? Còn nữa…….đừng qua lại với tên Cát Phàm đó nữa!” Nhớ tới mấy ngày trước bọn họ vẫn còn chuyện điện thoại.
      Kiều cầu xin bỏ qua cho Cát Phàm có được hay …….” Giọng Duy Y rất nhưng cũng đủ để người đàn ông nghe được.
      Chỉ thấy sắc mặt người đàn ông tối sầm lại, biết mình thầm đối phí với Cát Phàm.
      Là ai để lộ cho biết? Tại sao lại lộ? ràng hai mươi bốn mờ mình đều theo dõi nhất cử nhất động của , phát ra khác lạ của , nhưng làm thế nào biết?
      Chuyện này chỉ có ba người biết, mình quả quyết , như vậy Denis cùng Phổ Thụy…….
      Ánh mắt lạnh lùng, Kiều Ngự Diễm biết ai làm chuyện ngu xuẩn rồi. Làm việc sai nên có trừng phạt…….
      “Em cùng Cát Phàm có gì, em thích bạn ấy, mà mấy ngày nay bạn ấy cũng dây dưa với em nữa, cho nên, xin bỏ qua cho bạn ấy.” Duy Y dùng sức cấu chặt ngón tay, dám nhìn .
      “Y Y người biết đạo lý sao?” Gọng rất , đè nén lửa giận, lại dám cho Duy Y biết chuyện…….
      “Em biết!” Duy Y nhớ tới việc làm, bên nào là phân phải trái, bên nào là có qua đồng ý của sao?
      “Bất kể thế nào, em phải tin tưởng , biết ? Chừng hai năm nữa, chờ em mười tám tuổi chúng ta liền kết hôn, cho nên thời gian hai năm này, em phải học cách từ từ tiếp nhận .”
      Kiều Ngự Diễm giống như thương lượng với , nhưng Duy Y biết đó phải là thương lượng. Là cho biết, hai năm sau mười tám tuổi liền kết hôn…….
      “Cái gì? Kết hôn?” Kinh ngạc ngước mắt nhìn người đàn ông cao lớn. chưa bao giờ nghĩ tới.
      “Tại sao kinh ngạc như vậy? Chúng ta kết hôn là chuyện phải làm, cho nên nhiệm vụ của em là từ từ tiếp nhận chứ phải nghĩ làm sao để đẩy cho người khác.” Ý tứ trong lời giống như cái gì cũng biết.
      đáp ứng em, chỉ cần em qua lại với nữa, tức giận. Về sau cũng cần qua lại với những đứa con trai khác, biết ?"
      Ở trước mặt Kiều Ngự Diễm luôn lấy giọng mềm với , nhưng quay người lại, có thể biến thành ác ma đối phó với bất kỳ kẻ nào…….
      Nụ hôn rơi môi nhàng ôn nhu giống như đối với báu vật.
      Nhưng Duy Y lại muốn phản kháng lại tất cả những gì làm cho mình. Tại sao là ? chỉ mới mười sáu tuổi mà thôi, muốn gả cho người đàn ông ba mươi tuổi…….
      “Tốt lắm, tính tiền trước, em biết đường trở về rồi chứ?”
      “Biết!”
      Kiều Ngự Diễm trước còn lại Duy Y, lâu mới từ phòng ăn ra ngoài, lúc ra mắt có chút sưng đỏ, sợ bị người khác nhìn thấy, lại ra phòng vệ sinh rửa mặt.
      quan tâm tới rất nhiều người nhưng lại bị uy hiếp như vậy, ủy khuất như thế cũng dám với người khác, tự mình cam chịu tất cả……
      Thời gian còn hai năm, có lẽ trong khoảng thời gian đó xảy ra biến cố…….
      Khi về đến nhà rất trễ, ba mẹ thấy có tinh thần, thể làm gì khác hơn là để trở về phòng ngủ.
      Nhưng Duy Y ngủ được, mở máy tính ra ngồi ngây ngô.
      muốn ra những ủy khuất của mình với Trạch Vũ, muốn tìm người để chia sẻ…….
      Trong máy tính lên tin nhắn, là Trạch Vũ.
      Gần đây cuộc sống của Trạch Vũ cũng tốt, làm quản lý luôn gây khó khăn, trong trường học cũng thuận lợi. Trạch Vũ từng là có người hãm hại sau lưng ấy, nhưng biết thân phận đối phương thế nào, nếu biết tốt. Cùng lắm xin lỗi người ta, chuyện gì cũng được giải quyết.
      Nhưng đối phương nếu có thể điều khiển quản lý ở công ty lại có thể điều khiển ở trường học gia cảnh nhất định đơn giản. Nhưng căn bản Trạch Vũ cũng biết mình đắc tội với nhân vật nào. Duy Y cũng lo lắng cho ấy…….
      Bạch Trạch Vũ: Y Y từ chức trong công ty kia rồi! Lúc , quản lý thường làm khó với .
      Duy Y: cái gì? từ chức rồi về sau tính sao?
      Bạch Trạch Vũ: thể làm, cũng may trong tài khoản ngân hàng của còn ít tiền còn có thể chống đỡ thời gian. Quản lý , đắc tội người kia cho nên ông ấy mới bất đắc dĩ làm khó . Trước khi ông ta còn xin lỗi .
      Duy Y: Đắc tội nhân vật lớn?
      Bạch Trạch Vũ: Đúng vậy, ông ấy người kia nắm trong tay tính mạng của công ty, ông ấy thể nghe theo cầu của người kia.
      Duy Y: Vậy rốt cuộc đắc tội với người nào? phải là xã hội đen chứ Trạch Vũ, cũng phải cẩn thận chút.
      Bạch Trạch Vũ: Ừ, cẩn thận. Nghe quản lý , ông ấy cũng chưa từng thấy người kia, chỉ biết là người kia gọi điện cho người đàn ông khác phân phó cho ông ấy gọi đối phương là Kiều tiên sinh. Trong trí nhớ của cũng quen ai họ Kiều, duy nhất biết họ Kiều cũng chỉ có Kiều Y mà thôi…….
      Duy Y dừng lại, chưa hoàn hồn sau cái tin này.
      Bạch Trạch Vũ: Y Y, em làm sao vậy? Ngủ quên à?
      Duy Y: Trạch Vũ vậy cẩn thận chút! Em phải out rồi, ngủ ngon!
      Bạch Trạch Vũ: Ừ, nghỉ ngơi tốt, bái bai!
      Duy Y tắt máy vi tính nằm lại giường, giống như mình trong giấc mộng dài, ác mộng dài nhưng vẫn chưa tỉnh lại.
      Kiều tiên sinh…….Kiều tiên sinh…….Kiều tiên sinh…….
      ràng là mùa hè nhưng Duy Y cảm thấy lạnh quá, đắp chăn vẫn còn phát run.

      Chương bốn mươi hai: Đàm phán.

      Ngày hôm sau, Duy Y sốt cao, mẹ Duy thể làm gì khác là giúp xin nghỉ học.
      Mà mình cũng ở nhà chăm sóc .
      Duy Y học liên tiếp ba ngày, mấy ngày thi cuối kỳ cũng bỏ lỡ. Thi cuối kỳ ba ngày, thi xong chính là ngày nghỉ.
      Ở nhà nằm ba ngày cũng có hạ sốt, người nhà đưa bệnh viện, chuẩn đoán bị viêm phổi, ước chừng phải ở bệnh viện quan sát bày ngày mới về nhà. Về đến nhà vẫn thấy tốt hơn tí nào.
      Thân thể từ từ bình phục, Kiều Y và Ngô Soái bởi vì phải thi cũng có qua thăm mấy lần, sau khi thi xong thường xuyên chạy đến nhà Duy Y.
      Mẹ Duy lo lắng nhất bởi vì bác sĩ Duy Y bị sốt là do áp lực.
      Bình thường mặc dù phương diện học tập bà cầu tương đối nghiêm nhưng từ trước đến nay đều vậy, mà thành tích của cũng tồi, con chịu áp lực gì nghiêm trọng đây? Duy Kiến Quốc muốn đưa công ty ra ngoài thị trường chú ý đến Duy Y là bình thường.
      Nhưng mẹ Duy khác, ban đêm thường đứng canh trong phòng con , có lúc còn nghe con lẩm bẩm khi gặp ác mộng. Giống như là bị kinh sợ rất nghiêm trọng.
      Nhưng mà hỏi thế nào Duy Y cũng chịu , chỉ sao, để cho bà lo lắng.
      Bà mơ hồ cảm thấy chuyện này có liên quan đến Kiều Ngự Diễm nhưng Duy Y , Kiều Ngự Diễm cũng ngả bài, làm mẹ bà cũng thể làm được gì, dù sao chồng mình còn phãi đựa vào Kiều Thị để ra thị trường. Vừa là con , vừa là chồng……..
      Mẹ Duy đắp chăn cho con , tắt đèn rồi ra cửa.
      Mấy ngày nay con tốt hơn rất nhiều, chính là thân thể hơi yếu. Tối hôm nay học sinh của bà có buổi tụ họp cuối kỳ, bà thể bởi vì chăm sóc con , hơn tuần nay bà quan tâm tới học sinh, lại đúng lúc cuối kỳ, công việc nhiều hơn bình thường. Chồng ra ngoài xã giao chưa về, bà chỉ có thể đợi Duy Y ngủ mới được.
      Duy Y ngủ bao lâu liền tỉnh, đứng dậy mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài.
      muốn tìm Kiều Ngự Dễm, tránh né tuần lễ, chuyện gì cũng phải giải quyết, có thể tốt cũng có thể xấu, ít nhất muốn bởi vì mình mà khiến Trạch Vũ cùng Cát Phàm tổn thương, nếu như còn trốn nữa chừng người bị tổn thương chính là ba mạ của mình.
      Trạch Vũ du học ở , người đàn ông kia cũng có thể đem ma trảo đến nơi đó, dám nghĩ đến là người đàn ông đáng sợ đến như thế nào…….
      Gọi điện thoại cho Kiều Ngự Diễm, ở công ty, liền kêu taxi đến Kiều Thị gặp .
      ngã bệnh hơn tuần lễ, Kiều Ngự Diễm phải là có đến thăm , mà đều là đến vào buổi tối lúc mọi người đều ngủ.
      Buổi tối mỗi ngày đều xuất , giống như con quỷ canh giữ ở mép giường , có lúc thấy tỉnh cũng những lời ngọt ngào bên tai , nhưng biết chỉ là giả tạo, ở trước mặt thủ thỉ thù , dịu dàng đợi nhưng quay người lại, chính là ác ma…….
      Nhân viên trực ở quầy đưa tới phòng làm việc của Kiều Ngự Diễm, đây là lần đầu tiên bước vào thế giới của . Đối với công ty gì… quan tâm, chỉ c ó thể dùng từ rất lớn để hình dung công ty của .
      Nghe công ty ba là công ty nhưng chiếm hai tầng lầu mà ở trong đó nghe là có bốn mươi mấy tầng lầu, mà cả tòa nhà đều là của bọn họ. Nghe Kiều Thị kinh doanh những bất động sản, còn có mua bán điện tử, khoa học kỹ thuật, chuyển đổi rất nhiều ngành nghề cho nên chỉ cần ai có thể hợp tác với Kiều Thị đó chính là bước vào con đường tài lộc.
      Lúc tiến vào phòng làm việc của , Kiều Ngự Diễm loay hoay cái gì đó khay trà. Là chút trái cây để ăn vặt…….còn có thạch hoa quả mà Duy Y thích nhất.
      Điểm này cũng giống , trong ấn tượng người đàn ông cực lạnh lùng nhưng bộ dáng của bây giờ giống như nhân viên phục vụ, toàn thân mặc đồ hiệu ở tay lại loay hoay đồ ăn mà thích. Cảm giác giống như là lòng cưng chiều nhưng tại sao lại muốn làm những chuyện như vậy với bạn ?
      Kiều Ngự Diễm thấy Duy Y xuất vội vàng đứng dậy dẫn tới ngồi xuống.
      Từ tường phản quang lên, Duy Y nhìn bản thân chỉ đứng đến ngực , hai người đứng chung chỗ xứng đôi chút nào, kể cả ngoại hình đến tuổi tác…….
      “Y Y hôm nay thân thể có đỡ hơn tí nào ? hết sốt chưa?” Kiều Ngự Diễm vừa xong đưa cho ly sữa tươi, bị viêm phổi mấy ngày cơ hồ đêm ngon giấc, mỗi lần tỉnh lại an lòng bỏ chạy xem canh chừng , mẹ Duy vào lại trốn lén lén lút lút làm cho tâm tình thoải mái.
      Sau đó lại an bài bác sĩ ở bệnh viện điều trị cho , nhưng tất cả mọi chuyện làm đều để ai biết.
      cũng biết tại sao Duy Y sốt dẫn tới viêm phổi.
      Cho nên lần này bất kể là gì với , cũng đáp ứng, chỉ sợ bị áp lực lần nữa mà bị bệnh.
      tốt hơn rất nhiều!” Thái độ Duy Y lạnh lùng.
      “Vậy tốt, uống sữa tươi .” Kiều Ngự Diễm đưa cái ly tới trước măt .
      “Em thích uống sữa tươi.”
      “Vậy uống chút nước táo , mới vừa nghe em tới cố ý cho người mua đưa đến…….” Nghe thấy thích sữa tươi, Kiều Ngự Diễm đem cái ly đẩy tới đổ nước táo ra cho . Thái độ kiên nhẫn như vậy đặt ở người đàn ông ba mươi tuổi thích hợp, Duy Y cơ hồ tin tưởng người tốt.
      “Em muốn chuyện với !” Duy Y dựa lưng vào ghế, cúi đầu chơi ngón tay dám nhìn .
      “Y Y muốn cùng chuyện gì?” giọng Kiều Ngự Diễm rất , để nước táo xuống. chưa từng quên lời của bác sĩ, là Duy Y bị áp lực về tinh thần mới bị bệnh.
      “Em biết em cầu thế đáp ứng em, nhưng mà em cầu xin , coi như vì em, bỏ qua cho Cát Phàm cùng Trạch Vũ!” Duy Y xong liếc nhìn Kiều Ngự Diễm cái, phát chỉ là vỗ khay đựng trái cây, tự hỏi cái gì…….
      Vẻ mặt biểu gì, thể nhìn ra bất kỳ tâm tình gì.
      “Đồng thời em đáp ứng , em qua lại với trong hai năm, trong hai năm này em qua lại với bất kỳ bạn nam nào…….”
      “Y Y tại sao em cảm thấy là làm khó Cát Phàm cùng Bạch Trạch Vũ?”
      “Chẳng lẽ đúng sao?” Duy Y cảm thấy tức giận, đến thời điểm cuối cùng còn thừa nhận. Nếu như phải làm, làm sao lại biết Trạch Vũ họ Bạch?
      Thấy Duy Y có chút động, Kiều Ngự Diễm mềm lòng “Được rồi, em muốn làm gì, đều nghe theo em!”
      “Em chỉ xin bỏ qua cho Trạch Vũ cùng Cát Phàm!”
      “Được, vậy theo ý em, thế nhưng thời gian hai năm làm theo lời em em phải qua lại với , mà hai năm sau chờ em mười tám tuổi chúng ta liền kết hôn.” Kiều Ngự Diễm nắm bàn tay bé của , thấy có phản kháng trong lòng vui sướng.
      ra Kiều Ngự Diễm sớm nghĩ kỹ, kết hôn là chuyện phải làm, nhưng nếu Duy Y đồng ý qua lại với trong hai năm, chỉ cần là cầu, đáp ứng, bao gồm cả bỏ qua cho Bạch Trạch Vũ.
      “Lời của có thể tin tưởng sao?”
      thương nhân, uy tín là quan trọng nhất, nếu như em tin tưởng chúng ta có thể soạn văn bản làm chứng.” ra sợ tin .
      “Được, vậy lập văn bản!” Duy Y căn bản tin tưởng , bởi vì nhiều lần thuận theo ý mình, quay đầu liền thay đổi thành ác ma.
      Nhưng làm sao biết tất cả đều do Kiều Ngự Diễm nắm giữ, nếu như thả, muốn coi như ký văn bản có ích lợi gì? Lấy được lời hứa hẹn so với tờ văn bản kia còn hữu dụng hơn.
      Duy Y biết chỉ cần ở trước mặt rơi nước mắt có thể đem toàn thế giới cho .
      Sauk hi cho tài xế đưa về, Kiều Ngự Diễm gọi hai cuộc điện thoại, thời điểm này tâm tình tốt lên rất nhiều.
      Trận đánh này coi như mình thắng sao? phải đâu đánh nhau với giống như thua mất chính trái tim mình.
      Tại sao lại là này đây? Có bao nhiêu người phụ nữ hướng mình ôm ấp thương, tại sao lại là ?
      Thời gian hai năm, có lẽ Y Y mình…….



    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương bốn mươi ba: ấy về.

      Hai năm sau.
      Duy Y cùng bọn Ngô Soái đều là học sinh lớp mười hai, mỗi ngày học tập và học tập. Sau khi lên lớp mười liền phân vào khoa học tự nhiên, Ngô Soái chọn khoa học tự nhiên, Duy Y cùng Kiều Y chọn chung khoa văn học.
      Mà quan hệ của hai người tốt hơn trước đây, thỉnh thoảng Ngô Soái tìm chơi chỉ là Duy Y bận học quan tâm đến tình cảm rốt cuộc đến cuối cùng quan hệ của hai người chỉ hơn bạn học chút giống như lúc đầu cùng nhau học cùng nhau về nhà.
      Thời gian hai năm, Kiều Y rốt cuộc thuận lợi quen được với Ưu Thần nhưng sau hai người vẫn chia tay bởi vì Ưu Thần có người con để kết hôn, bọn họ là đồng nghiệp cảm thấy giữa hai người kia thích hợp hơn, đối với Kiều Y ấy chỉ xem như em , nắm tay cũng cảm thấy có tội. Vì vậy, có thể nghĩ được, Kiều Y khóc đến kinh thiên động địa.
      Dù sao cũng là người con trai mình thầm mến ba năm lâu như vậy, từ lúc thầm mến đến lúc hai người quen nhau rồi lại chia tay, Kiều Y cũng trải qua thời gian đau khổ. Chỉ là sau đó nghĩ thông suốt, lên lớp mười hai đều đem việc học lên hàng đầu, lúc này mới có thể lên lớp với Duy Y.
      Kể từ sau khi ngả bài với Kiều Ngự Diễm, Duy Y chưa từng gặp Cát Phàm, có lẽ Cát Phàm cũng sợ gặp Duy Y. Tóm lại sau khi nghe Ngô Soái bạn ấy chuyển trường, tới thành phố J học. Như vậy cũng tốt, biết bạn ấy sống tốt, trong lòng Duy Y cũng yên tâm.
      Cũng liên lạc với Trạch Vũ chỉ là thỉnh thoảng nhận được thư của Trạch Vũ, biết gần đây cuộc sống của ấy ở vẫn trôi qua tốt.
      Nhưng mỗi lần nghĩ đến Trạch Vũ, Duy Y luôn nhịn được chỉ muốn khóc. Phải bỏ qua Trạch Vũ vẫn thầm mến từ , mặc dù chỉ là thích đơn phương nhưng đó cũng là cảm giác đơn thuần của tuổi trẻ. Ai chưa từng có lưu luyến? Nhưng mà chưa kịp lưu luyến bị dập tắt rồi. Sau đó Duy Y dám nghĩ nữa rồi, lưu luyến ở Kiều Ngự Diễm là hy vọng xa vời.
      Lại chuyện Duy Y và Kiều Ngự Diễm, bọn họ mổi tuần hẹn hò ít nhất hai lần, hoặc là Kiều Ngự Diễm đưa ăn cơm hoặc là xem phim chủ nhật du lịch. Có thể là làm hết mọi việc chỉ để lấy trái tim , chỉ cần muốn, Kiều Ngự Diễm dựa vào tâm tư mà an bài tất cả.
      người hết mực thương như vậy Denis chưa bao giờ gặp.
      Nhưng mà Duy Y lại đem những an bài tỉ mỉ này trở thành nhiệm vụ để hoàn thành. Mỗi tuần phải hoàn thành nhiệm vụ hai lần hẹn hò.
      Sau đó Duy Y lại phát bí mật chỉ cần mình càng khó chịu, sắc mặt tốt Kiều Ngự Diễm càng thêm lấy lòng mình, giống như cũng làm theo ý . Nhưng cũng dám quá phận, dù sao sủng ái của cũng kèm theo nguy hiểm. Có lẽ đối với thuận theo nhưng sau lưng lại có người gặp họa.
      Thấm thoát thời gian qua hai năm, bọn họ vẫn duy trì quan hệ như vậy, Duy Y vẫn cảm thấy Kiều Ngự Diễm đối với mình chỉ là cảm giác mới mẻ, chờ đến lúc hết cảm giác mới mẻ để cho mình tự do, nhưng hai năm rồi, người đàn ông kia vẫn có ý định buông tay.
      Đối với mình cầu cũng nhiều, chỉ là hẹn hò, thỉnh thoảng cầm tay, ôm hoặc hôn . Phần lớn thời gian vô cùng dịu dàng cùng thân thiết.
      Cho nên Duy Y mê hoặc từng hỏi muốn gì? Nhớ lúc đó chỉ cười cười dùng ngón tay chỉ trái tim .
      Nhưng Duy Y tin bởi vì từng sau lưng làm tổn thương Cát Phàm với Trạch Vũ……
      Còn tháng nữa là phải thi tốt nghiệp cấp ba, sau khi thi tốt nghiệp xong chính là sinh nhật Kiều Y.
      Kiều Y sinh nhật lần này muốn du lịch, lấy du lịch làm mục tiêu để vượt qua kỳ thi.
      Mẹ Kiều cũng đáp ứng , chỉ cần thi đậu trường đại học G, mọi thừ đều có thể thương lượng…….
      Bởi vì gần thi tốt nghiệp trung học, Duy Y hủy bỏ hai cuộc hẹn với Kiều Ngự Diễm, mà bọn họđã gặp mặt nhau tuần lễ. Thỉnh thoảng Kiều Ngự Diễm đón Kiều Y ở trường học. “Thuận tiện” đưa về nhà.
      tại Duy Y để hết tâm tư vào việc học, Kiều Ngự Diễm cũng quấy rối , để cho an tâm ôn thi.
      Mới vừa vào cửa nhà Duy Y cảm thấy hôm nay trong nhà có gì đó đúng, quả nhiên trong phòng khách có người đàn ông ngồi…….
      cho rằng mình hoa mắt hay là mình nhận lầm người sao?
      Trong phòng khách có người con trai tuấn trẻ tuổi ngồi,có chút mùi vị của người thành đạt, đôi chân thon vắt chéo chỗ, yên lặng lật cuốn sách trong tay, gương mặt ưu tú đẹp trai mê người, gương mặt mà Duy Y ngày đem thương nhớ…….
      Trạch Vũ quay về!
      “Duy Y, nhận ra sao? Vẫn bị vẻ đẹp trai của làm cho nên lời rồi hả?” Chàng trai trong phòng khách nghe tiếng mở cửa, để quyển sách tay xuống bàn đứng lên.
      Trạch Vũ?” Duy Y có chút dám tin tưởng, tay cầm quyển sách thiếu chút nữa rơi xuống.
      “Thế nào, nhận ra Trạch Vũ nữa hả?” Mẹ Duy bưng nước trà từ trong phòng bếp ra giễu cợt, ra chính bà thiếu chút nữa cũng nhận ra. Trạch Vũ ngay lập tức đến trường học tìm làm cho giật mình.
      Trạch Vũ, !”
      Bên này vui mừng gặp lại, mà trong công ty Kiều Thị ngọn lửa trong Kiều Ngự Diễm bùng nổ, bút trong tay giải thích được gãy hai đoạn dọa sợ mấy quản lý cấp cao tại phòng họp trong công ty, chỉ có Denis lúc này ngồi cười.
      “Kiều, thế nào?” Denis hỏi.
      sao, tiếp tục!” Giọng Kiều Ngự Diễm lạnh lùng như bình thường. Chỉ có biết, lúc này quan tâm công việc chỉ vì bên kia Trạch Vũ và Duy Y gặp nhau.
      sớm nhận được tin tức, nghĩ muốn xem sau khi Trạch Vũ trở về thế nào?
      Y Y cùng bản thân ổn định, còn sợ cái gì?
      Có muôn vàn suy nghĩ, cảnh tượng khi Bạch Trạch Vũ gặp Y Y thế nào, mà tại thời điểm này mình khỏi bắt đầu kinh hoảng, phải chuẩn bị tốt tâm tư rồi sao? Tại sao bây giờ lại biến thành tâm tình khác?

      Chương bốn mươi bốn: Hai người đàn ông đối đầu.

      Sau khi ăn cơm tối, Duy Y cùng Bạch Trạch Vũ hẹn gặp nhau ở khu vườn trong khu chung cư.
      Mới đầu Duy Y biết phải làm sao để từ chối cuộc hẹn này, hai năm nay, dám đến gần con trai hoặc là con trai đến gần đều làm cho tim gan run sợ.
      Nhưng lại nghĩ bọn họ trong khu vườn ra bên ngoài, tính tính lại chỉ có những ông bà già ở trong khu chung cư nhìn thấy cũng là bình thường, hơn nữa bình thường Kiều Ngự Diễm xuất vào lúc này.
      Phần lớn là Kiều Ngự Diễm đến trường đón , thời gian ba mời về nhà đồng ý cũng rất ít.
      Trong lòng Duy Y mong là gặp may đến gặp Bạch Trạch Vũ.
      Trước kia khi còn bé, bọn họ hay ngồi trong khu vườn , chỗ này có các ông bà già hay bộ chuyện phiếm, có trẻ con chạy đùa, còn có đứa trẻ đứng đó khóc gọi mẹ.
      Cảnh tượng thân thiết như vậy làm cho bọn họ nhớ lại lúc bé, khi còn bé Bạch Trạch Vũ rất hay trêu chọc Duy Y, Duy Y cũng ít lần chạy về nhà mách mẹ, cuối cùng thấy tố cáo được lại chạy đến mách ba mạ Bạch Trạch Vũ…….
      Làm cho người lớn hai nhà biết nên khóc hay cười, khi đó Bạch Trạch Vũ lớn hơn Duy Y bốn tuổi, càng lớn lên Bạch Trạch Vũ càng chăm sóc Duy Y hề để cho người khác trêu chọc nữa.
      Nhưng bây giờ mọi người đều trưởng thành, Duy Y sắp mười tám tuổi.
      “Muốn thi trường đại học nào, nghĩ chưa?” Qua tháng nữa thi tốt nghiệp trung học, tại là thời điểm quan trọng.
      “Chưa!” Duy Y lắc đầu cái, nhớ lại lời Kiều Ngự Diễm sau khi mười tám tuổi liền kết hôn.
      Chỉ còn bốn tháng nữa là mười tám tuổi.
      “Vậy muốn học ngành gì? Cái này rất quan trọng nên phải suy nghĩ kỹ nhé!”
      “Em muốn học luật, Trạch Vũ cảm thấy thế nào? Đúng rồi, học có trường nào tốt ?” Có lẽ học luật giúp được mình rất nhiều, thông qua luật giúp mình thoát khỏi tình cảnh bây giờ.
      Cuối cùng Duy Y vẫn chỉ là ngây thơ, chưa từng tiếp xúc với xã hội, biết rằng ra luật pháp chỉ cần có chút năng lực cũng có thể bị biến hóa.
      “Em muốn du học?” Bạch Trạch Vũ có chút ngạc nhiên nhìn Duy Y, trước kia mơ ước làm giảng viên giống mẹ.
      được sao?” Ba mẹ cũng tôn trọng lựa chọn của mình, chỉ cần trước khi mười tám tuổi du học nước ngoài, có thể mọi chuyện có biến hóa.
      “Nhưng mà cuộc sống ở nước ngoài rất khổ, ở bên ngoài quen, bị bệnh liền có người chăm sóc, chừng còn bị người ta khi dễ!”
      Trạch Vũ có phải hay bị khi dễ hay ?” Lời của Bạch Trạch Vũ khỏi làm nhớ đến thủ đoạn của Kiều Ngự Diễm…….
      “Thời gian hai năm đầu thường bị khi dễ…….sau tính ra lại may mắn, gặp được người tốt, nếu thể về được rồi…….!” Bạch Trạch Vũ buông lỏng giọng có chứa mấy phần đùa giỡn, muốn làm cho Duy Y lo lắng.
      Nhưng Duy Y biết phải giỡn, nhớ tới Cát Phàm chỉ là thỗ lộ với thiếu chút nữa cuộc đời bị phá hủy.
      biết tại sao Kiều Ngự Diễm lại biết đến tồn tại của Trạch Vũ, mà tại sao lại biết mình thích Trạch Vũ, sau lại cam chịu, Duy Y biết thủ đoạn sau lưng Kiều Ngự Diễm chỉ có như thế…….
      “Nhưng em vẫn chưa suy nghĩ ra!”
      ra đại học G tồi ít nhất cũng đứng top 10 các trường trong nước!”
      “Sau rồi hãy !” Duy Y muốn thêm, sợ Bạch Trạch Vũ nhận ra điều gì.
      Đúng lúc ấy chiếc xe sang trọng tiến vào khu chung cư, so với chiếc xe hai năm trước Kiều Ngự Diễm lái kiểu dáng giống nhau lắm.
      Duy Y chú ý bởi vì đưa lưng về phía cổng chung cư, trò chuyện vui vẻ với Bạch Trạch Vũ, lúc hai người ở chung chỗ làm cho quên thời gian. từng thề son sắt với Kiều Y, khi Trạch Vũ trở về thổ lộ với ấy, nhưng bây giờ…….
      Bạch Trạch Vũ vẫn nhìn chằm chằm sau lưng .
      “Gì vậy?” Chỉ cần xoay người lại Duy Y kinh sợ ít, quên mất Trạch Vũ ở bên cạnh, liền đứng dậy muốn chỗ khác.
      “Y Y tại sao vừa thấy bỏ ?” Giọng Kiều Ngự Diễm rất , tới trước mặt Kiều Ngự Diễm, cũng vội đuổi theo bóng dáng chạy trốn.
      Bạch Trạch Vũ sớm chú ý người đàn ông này rồi, từ chiếc xe xa hoa đến dáng người mét chín làm cho người ta chịu áp lực , rất dễ dàng trở thành tiêu điểm của mọi người. Khuôn mặt tạo ra thứ sức quyến rũ, thân tây trang thẳng thớm, ánh mắt có chút lạnh lùng, khóe miệng lại khẽ cười…….
      Bạch Trạch Vũ tin tưởng người đàn ông này tuyệt đối đơn giản. Nhìn người đàn ông về phía , khỏi có chút tò mò.
      Nhưng khi thấy vẻ mặt sợ hãi của Duy Y, càng thêm hiểu. hiểu hai người có quan hệ gì, tại sao Duy Y vừa thấy người đàn ông ki lại quay đầu bỏ chạy?
      Kiều!” Duy Y quay trở lại đứng bên cạnh Bạch Trạch Vũ đối mặt với Kiều Ngự Diễm.
      Mà Bạch Trạch Vũ ngồi bên nghe thấy“ Kiều”, ánh mắt khỏi lạnh lùng, tầm mắt dừng lại người đàn ông.
      “Duy Y, đây là?” Bạch Trạch Vũ hỏi.
      Duy Y tay chân luống cuống quay đầu nhìn hai người , Kiều Ngự Diễm cũng vội tỏ thái độ, nghĩ muốn nghe Duy Y giới thiệu chút, muốn xem thử trong suốt hai năm này mình là gì trong lòng .
      “Đây là……. Kiều……. trai Kiều Y!”
      trai Kiều Y, hai năm rồi vẫn chỉ là trai Kiều Y. “Chào Bạch Trạch Vũ, tôi là Kiều Ngự Diễm!”
      Kiều Ngự Diễm rất tự nhiên vươn tay.
      Bạch Trạch Vũ cũng đưa tay đáp trả, nghi lễ giao tiếp rất tốt giống như học sinh vừa mới tốt nghiệp.
      Kiều, ngưỡng mộ lâu! nghĩ tới Kiều lại nhớ đến người tuổi như tôi!”
      “Y Y thường nhắc tới!”
      “Y Y?” Bạch Trạch Vũ lúc này nghe ràng, người đàn ông này lại gọi Duy Y cách thân mật như vậy.
      “A, chính là Duy Y, tôi quen gọi ấy là Y Y!”
      “A, ra Kiều có quen biết Duy Y. Xem ra trước mặt Kiều Y về Duy Y ít!”
      Hai người đàn ông này vừa gặp mặt thấy ương ngạnh giải thích được, ra ba người đều biết nguyên nhân trong đó, nếu như có người phá hỏng mối quan hệ kia.
      “Thời gian còn sớm, em muốn về nhà học bài!” tại Duy Y chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, trời dần tối rồi, người cũng thưa dần.
      “ Y Y cùng , tìm ba em có số việc!”
      Bạch Trạch Vũ nhìn bóng lưng hai người ánh mắt thay đổi liên tục.

      Chương bốn mươi lăm: ngày thấp thỏm.

      Kiều Ngự Diễm vào nhà Duy Y ngồi chuyện với Duy Kiến Quốc hồi rồi .
      Cả đêm Duy y có tâm đọc sách, lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại cho Kiều Ngự Diễm.
      Mà trong lòng còn đánh trống lợi hại hơn.
      “Alo!” Đối phương truyền đến thanh thâm trầm của phái nam.
      “Em là Duy Y!”
      biết ! Có chuyện gì ?”
      “Em muốn chuyện với chút! Về chuyện Trạch Vũ!”
      “Ừ! Em !” Giọng Kiều Ngự Diễm rất thấp, thể đoán được tâm tình lúc này. Duy Y có chút sợ hãi, có thể tưởng tượng trong hai năm qua giận mình bao giờ, cùng lắm cũng chỉ mấy câu đạo lý cho đến khi nhận mới thôi.
      Bên kia Kiều Ngự Diễm dập điếu thuốc trong tay đến ban công, bình thường rất ít khi hút thuốc, chỉ lúc phiền muộn mới hút. Thế nhưng lúc Duy Y gọi tới làm cho tâm tình tệ.
      ra em với Trạch Vũ có gì, hôm nay ấy mới về nước em mới gặp ấy, bình thường có liên lạc.......”
      “Cho nên?” nghĩ muốn nghe kết quả.
      “Cho nên đừng hiểu lầm bọn em!”
      “Em là sợ đau lòng hay là sợ làm khó Bạch Trạch Vũ?”
      Kiều Ngự Diễm hỏi thẳng như vậy khiến Duy Y chỉ á được hai tiếng “Em....... biết!”
      “Thôi em ngủ sớm chút ! Ngủ ngon!” Lần đầu tiên cúp điện thoại trước .
      Điều này làm Duy Y cả đêm mất ngủ, cảm thấy tức giận. Mà chưa bao giờ nghĩ tới khi tức giận phải làm gì cho hết giận, luôn luôn là dỗ mình cho dù là mình cố tình gây .......
      Sáng sớm Duy Y mới xuống lầu thấy Bạch Trạch Vũ chạy bộ về, Bạch Trạch Vũ muốn đưa học.
      Vì vậy hai người cứ như vậy đến trường học.
      Bạch Trạch Vũ rất biết cách dụ dỗ Duy Y chuyện, mặc dù ngày hôm qua xảy ra chuyện như vậy rất lúng túng nhưng hôm nay lại gì, dọc đường trò chuyện rất thú vị.
      ra là hôm nay Bạch Trạch Vũ muốn đến công ty mới trình diện, ở làm tại công ty lớn mà ở đó Bạch Trạch Vũ tài cao được tổng giám đốc đánh giá cao, ở đó vừa học vừa làm hai năm, làm cho mọi người trong công ty đều nể phục. tốt nghiệp tổng giám đốc đồng ý cho về Trung Quốc làm người phụ trách công ty chi nhánh ở Hoa Nam.
      Sau khi tạm biệt Trạch Vũ, Duy Y vào lớp muốn tìm Kiều Y, chuyện Bạch Trạch Vũ về nước.
      Mà Kiều Y muốn thổ lộ, đây là điều hai người sớm .
      Chỉ là tại gần tới thời gian thi tốt nghiệp, mọi người đều lo học đến choáng váng đầu óc, mặc dù ngừng học lớp nhưng Duy Y và bọn họ so với trước kia còn bận rộn hơn nhiều.
      “Qua thi tốt nghiệp rồi hãy ! Mình muốn đặt hết tâm tư vào cuộc thi.”
      “Đúng rồi, bạn nghĩ ra muốn học ngành gì chưa? Học trường nào?” tại đây là vấn đề mọi người quan tâm nhất.
      “Mình muốn học luật, ba mẹ mình cũng đồng ý, về trường học, chờ kết quả thi tốt nghiệp rồi mình mới quyết định!” như vậy nhưng Duy Y tìm hiểu chút các trường học ở nước ngoài, tranh thủ ra nước ngoài học rời khỏi chỗ này.
      Thế nhưng muốn cho Kiều y biết quyết định của mình, dù sao Kiều Y cùng Kiều Ngự Diễm ở chung nhà, cẩn thận lỡ miệng ra.......
      “Mình muốn thi vào đại học G, mẹ mình muốn mình xa. Mẹ yên tâm. Hơn nữa bọn họ lo tốt cho ta vào đại học G rồi, chỉ còn chờ học.......” Kiều Y nằm bàn, dáng vẻ như còn sức, có lẽ là học tập quá mệt mỏi, có lẽ cảm thấy hài lòng khi tới trường học.
      ra bạn rất hạnh phúc!”
      “Mình cảm thấy bạn so với mình còn hạnh phúc hơn!”
      “Được, hoc bài ! Đừng lãng phí thời gian!”
      ra thành tích học tập của Duy Y rất tốt, phải thứ nhất cũng thứ hai, nếu muốn hỏi ai là người có năng lực vượt lên đứng nhất phải tới năm phân ban lớp mười .
      Ngô Soái sau khi chia lớp biết bị cái gì kích thích liển lao vào học tập, vừa mới đầu lọt vào top 100, top 50, sau đó là top 30, đến cuối cùng là chạy đua song song với Duy Y.......
      Có lúc hai người còn cá cược tranh tài trong thành tích học tập.......
      Tan học, cả ngày hôm nay nhận được điện thoại của Kiều Ngự Diễm, Duy Y cũng học vào, thu thập sách vở trở về nhà, Bởi vì gần tới cuộc thi, học sinh cấp ba bị cầu phải tham gia lớp tự học buổi tối.
      Nhà Duy Y ở gần trường, bình thường có thói quen về nhà ăn cơm xong đến trường đọc sách.
      về nhà cùng Kiều Y gặp Ngô Soái thành ba người cùng về, chủ đề chuyện là học tập ở trường hoặc là thi tốt nghiệp. Bởi vì chú của Ngô Soái lấy vợ, trong nhà có người nấu cơm cho ăn, Ngô Soái còn chạy đến nhà Duy Y ăn cơm, đều về nhà ăn cơm.
      Rốt cuộc học xong buổi tối tự học, vẫn nhận được điện thoại của Kiều Ngự Diễm, bình thường mỗi ngày gọi điện thoại cho lần, xem ra giận , biết người đàn ông kia tức giận hậu quả rất nghiêm trọng nhưng bản thân mình lại biết làm cách nào để cho hết giận.
      càng sợ Bạch Trạch Vũ bị dính vào chuyện này…….
      Rời khỏi trường Duy Y kiếm cớ trốn khỏi Kiều Y gọi điện thoại cho Kiều Ngự Diễm.
      “Em muốn gặp , có thể đến trường đón em được ?” Duy Y trong điện thoại.
      “Y Y tại bận chút, có chuyện gì ngày mai !” Bên kia Kiều Ngự Diễm .
      Nhưng bên này Duy Y nghe điện thoại giống như muốn cho qua chuyện, có lẽ còn tức giận. “Em ở trước cổng trường chờ , nếu như đến em liền đứng đây đợi cho đến khi đến mới thôi.”
      xong Duy Y cúp điện thoại, lần đầu tiên dùng giọng này chuyện với giống như bình thường. sợ thấy , sợ gây bất lợi cho Trạch Vũ. Dù sao Trạch Vũ mới về, có gì cả, nếu câu, chẳng phải Trạch Vũ…….
      Đổi lại bên kia Kiều Ngự Diễm vẫn còn ở công ty loay hoay đến đau đầu, thấy Duy Y cúp điện thoại, nghĩ đến là con buổi tối ở ngoài mình, trong lòng nỡ, vốn là muốn tự đón . lúc ra cửa lại bị Denis kéo lại, là giá thầu ngày mai công ty đấu thầu bị tiết lộ, bọn họ lại phải họp lại hạch toán ra giá mới……..
      Vì vậy gọi điện thoại cho tài xế đến trường học đón .
      Mà Duy Y đứng ở cổng trường học thấy người đến đón mình là tài xế của Kiều Ngự Diễm, trong lòng càng chắc chắn Kiều Ngự Diễm tức giận, hơn nữa giận đến nỗi muốn gặp mình, chuyện như vậy chưa từng xảy ra.
      Chứng minh tình thế rất nghiêm trọng……..
      Cả đêm Duy Y thể ngủ, bởi vì gọi vài cuộc điện thoại đối phương vẫn nghe máy.
      Cho đến giờ tan học ngày tự học hôm sau Kiều Ngự Diễm mới xuất trước mặt .


    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương bốn mươi sáu: Bão táp.

      Kiều Ngự Diễm cho tài xế đưa Kiều Y về nhà còn mình ở trước cửa khu chung cư chờ Duy Y.
      Duy Y sau khi tan học mười giờ, trong khu chung cư thỉnh thoảng còn có người ra vào nhưng so với ban ngày an tĩnh hơn nhiều.
      Khi thấy Kiều Ngự Diễm đứng trước cửa khu chung cư Duy Y có chút giật mình, có chút tin. Hai ngày nay thấp thỏm, đây là lần đầu tiên trong hai năm để ý hơn ngày.
      đứng bất động Kiều Ngự Diễm chủ động về phía , cũng để ý bảo vê chung cư đứng trước mặt, kéo bàn tay bé của lôi .
      Duy Y biết tại tâm tình mình thế nào, vui sướng? Yên tâm? Hoặc là giận ? Uất ức đầy mình thể ra. chỉ biết tại mình muốn khóc.
      chưa được xa đột nhiên Duy Y gây khó dễ, giật bàn tay to của ra, dừng “Buông em ra, em muốn về nhà!”
      ràng là nên tức giận mà nên lấy lòng nhưng bây giờ việc lại biến hóa, Kiều Ngự Diễm là bội phục mình, chỉ cần vừa thấy rơi nước mắt tâm liền mềm nhũn ra.
      Vừa rồi đường còn suy nghĩ làm thế nào mới tha thứ ! Dù sao cũng hẹn hò với Bạch Trạch Vũ, tuân theo ước định của hai người.
      quay lại đứng trước người , ôm lấy hai cuốn sách tay , rất tự nhiên đeo ba lô của , động tác này làm hai năm rồi, bởi vì biết trong cặp của nhóc này có vài cuốn sách nên rất nặng.
      trả lại cho em, phải là để ý em sao? Còn tới đây làm gì?” tức giận, loại cảm giác đó giống như bạn giận hờn bạn trai.
      Có lẽ chính cũng nhận ra. Nhưng Kiều Ngự Diễm nghe lại rất vui.
      Hai ngày nay bận đến đau đầu, trong công ty có nôi gián đến hôm nay vẫn chưa tra ra được là ai.
      Hôm nay sau khi hoàn thành công việc trở về phòng làm việc mới biết gọi cho mình mấy cuộc điện thoại nhưng lại nhận. Vì vậy sau khi giao việc cho sồ người xong liền vội vã đến tìm .
      “Y Y tức giận sao?” Kiều Ngự Diễm giọng hỏi, đối đãi dịu dàng giống như bình thường, nhưng hôm nay Duy Y cảm thấy uất ức, muốn khóc, vừa nghe thủ thỉ như vậy, tất cả tâm tình liền dâng lên.
      “……. nhận điện thoại của em, em sợ…….” Nhưng mà sợ cái gì? Sợ gây khó dễ cho Trạch Vũ? Hay là sợ để ý tới mình?
      “Y Y khóc, ngoan…….” Hai năm qua Kiều Ngự Diễm học được cách làm thế nào để dỗ , lên trước ôm , vỗ nhè bả vai . Nếu bị người trong công ty thấy, bọn họ nhất định tin rằng là Kiều Ngự Diễm. Thậm chí ngay cả Denis cũng tin tưởng.
      đừng hiểu lầm cũng đừng tức giận được ? em chỉ gặp Trạch Vũ có lần mà thôi…….”
      tức giận, chỉ là điện thoại để quên trong phòng làm việc nên mới nhận được điện thoại của em mà thôi.” Duy Y vừa khóc thất bại rồi từ trước tới nay đều như vậy.
      có tức giận?” Duy Y ngẩng đầu lên phát ra nước mắt của mình dính đầy người .
      , tức giận!”
      Trạch Vũ……. có chuyện gì chứ?” Duy Y hỏi cẩn thận nhưng vẫn chọc giận người đàn ông.
      Chỉ thấy ánh mắt rất lạnh, đem Duy Y ôm trong lòng, thể thấy được khuôn mặt tú mà lạnh lùng của .
      , đảm bảo!” đảm bảo bỏ qua , bởi vì câu của em.
      “…….” Duy Y gì thêm sợ mình nhiều làm ghét, chỉ cần như vậy là đủ rồi.
      “Gần đây học tập thế nào? nghĩ ra thi trường đại học nào chưa?”
      “Vẫn tốt…….Còn chưa nghĩ ra!” Đối với vấn đề này, Duy Y mực tránh né, Kiều Ngự Diễm hỏi nhiều lần rồi.
      “Nếu như còn chưa nghĩ ra vậy vào đại học G , ở trong nước cũng nằm trong top 10 đại học, giúp Kiều Y sắp xếp.”
      “Em muốn suy nghĩ chút!” ra lời này có rất nhiều ngụ ý bên trong. ở thành phố G có trường đại học G lớn nhất. với thành tích của Duy Y muốn vào trường đại học G cần dựa vào quan hệ cũng có thể vào được, nhưng muốn suy nghĩ vậy ý là muốn rời khỏi đây…….
      “Tốt lắm, tháng này giúp em làm xong hồ sơ, đừng suy nghĩ lung tung. giải quyết mọi chuyện cho em.”
      phải Kiều Ngự Diễm nghe hiểu, hơn nữa còn nghe được qua tai nghe với Bạch Trạch Vũ muốn ra nước ngoài du học.
      Y Y ơi là Y Y, những việc mà làm trong hai năm qua em cảm nhận được gì sao? Có lẽ lúc mới vừa bắt đầu có hơi quá nhưng có nghĩa là tâm ý của đối với em là giả.
      Hai năm rồi vẫn lấy được lòng của em sao? Hay là từ trước tới nay em vẫn xem như là trưởng bối?
      Hôm nay Bạch Trạch Vũ trở về rồi, chẳng lẽ…….
      Kiều Ngự Diễm dám nghĩ tới, chỉ sợ Duy Y đổi lòng, vất vả tốn hai năm mới làm cho lệ thuộc vào …….
      Cách khu chung cư xa, Bạch Trạch Vũ cùng Sultana vừa mới dự dạ tiệc trở về, đụng phải cảnh hai người ôm nhau.
      Bạch Trạch Vũ nhịn được định xông lên dạy dỗ cho người đàn ông kia bài học lại bị Sultana kéo lại “Đừng làm loạn, em nên đụng tới người đàn ông kia.”
      “Tại sao? Chị thấy Duy Y khóc sao?”Bạch Trạch Vũ hất tay Sultana ra. Cho tới nay, bọn trẻ trong khu chung cư rất thích Sultana, hay gọi là chị Sultana, Bạch Trạch Vũ cũng ngoại lệ, Sultana lớn hơn sáu tuổi ở cùng lầu với nhà Duy Y.
      “Em biết gì? Em vừa mới về nước, em hiểu Duy Y được bao nhiêu? Đó là bạn trai bé!”
      “Người đàn ông kia chẳng lẽ là.......” Bạch Trạch Vũ nhìn người đàn ông mà Duy Y ôm kia, phát ra chính là người đàn ông cao lớn mà tối hôm trước gặp. Nhưng chẳng phải là người đàn ông kia ba mươi tuổi sao?
      Đứng với chị Sultana còn được, tại sao lại có thể nhúng chàm Duy Y?
      “Đó là tổng giám đốc công ty chị, là trai Kiều Y, qua lại với Duy Y cũng hai năm rồi, chị cũng gặp bọn họ như vậy mấy lần, nhưng cũng gì, dù sao cũng là lựa chọn của Duy Y.”
      được, Duy Y nhất định là bị lừa rồi, em muốn cảnh cáo người đàn ông kia.”
      “Ai, đợi chút, em quá lỗ mãng, lúc này em xông ra làm Duy Y lúng túng! Nghe chị hết cũng muộn!”
      “Chị Sultana, chẳng lẽ chị lo lắng sao? Duy Y bị người đàn ông kia lừa.” Bạch Trạch Vũ tất nhiên bới vì mình thích Duy Y mà khẩn trương như thế.......
      “Em biết Duy Y bị lừa, em cứ như vậy ra dạy dỗ bạn trai người ta, Duy Y nghĩ em thế nào? Hơn nữa hai năm rồi, chị cảm thấy Duy Y tin tưởng còn nhiều hơn em, chỉ có cách làm cho Duy Y thấy được bộ mặt của người đàn ông kia, bé mới có thể chuyển ý. Hơn nữa tổng giám đốc Kiều phải là người dễ dàng động tới. Dù sao cũng là trai Kiều Y, lại là cấp của chị còn là tổng giám đốc Kiều Thị, có lẽ em ở nước ngoài nên biết tình hình trong nước, phải ai cũng có thể chọc tới Kiều Thị.” Sultana tốt bụng vì Bạch Trạch Vũ phân tích tình huống trước mắt.
      “Vậy làm sao bây giờ, đứng trơ mắt nhìn Duy Y bị lừa sao?” Dù sao Bạch Trạch Vũ cũng vừa tốt nghiệp, còn chưa đủ tỉnh táo. Có lẽ là do đụng tới chuyện liên quan đến Duy Y nên có cách nào tỉnh táo được.
      “Trước tiên chúng ta về nhà rồi sau đó nghĩ biện pháp.......”

      http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_cool.gif hay quá! luôn luôn ủng hộ. http://***************.com/images/smilies/icon_kiss4.gif Cám ơn bạn update liên tục, đúng là thỏa mãn nhiều, càng lúc càng hấp dẫn. Go go mong chap mới http://***************.com/images/smilies/icon_boxing3.gif

      Chương bốn mươi bảy: Ai là bạn của ?

      Thời gian tháng trôi qua nhanh, đặc biệt đối với những học sinh cả ngày ôn thi như Duy Y cùng Kiều Y.
      Thi tốt nghiệp chia làm ba ngày, hôm nay là ngày cuối cùng, buổi sáng là văn, buổi chiều có môn thi.
      Giống như tất cả các bậc phụ huynh, ba mẹ Duy Y đều sắp xếp thời gian kỹ càng, hai người phối hợp với nhau, lúc cần thiết vẫn có người túc trực ở bên ngoài trường thi.
      Lúc Duy Y từ phòng thi ra, ba mẹ đều đến bên cạnh .
      “Y Y làm bài thế nào?” Đây là môn thi cuối cùng, mẹ Duy vừa thấy Duy Y ra ngoài liền vội vàng chạy tới hỏi.
      “Mẹ yên tâm , thành tích của con mẹ như vậy mà còn phải lo lắng sao?" Duy Y tự tin.
      “Khó lắm, mẹ làm giáo viên nhiều như vậy vẫn có chút kinh nghiệm, bình thường điểm số rất cao nhưng thi chưa chắc cao, bình thường có biểu gì nhưng khi thi mới ra!” Mẹ Duy ra kinh nghiệm của mình, bên kia ba mẹ cùng Kiều Y tới.
      Hai nhà hẹn nhau sau khi hai đứa thi xong cùng nhau ăn cơm, để cho hai đứa trẻ sau khi ôn thi hai tháng thoải mái chút.
      Lúc bọn họ đến phòng ăn được đặt sẵn Kiều Ngự Diễm chờ bọn họ tới.
      Vừa lúc là bữa trưa, phòng ăn bắt đầu có nhiều người.
      Cũng như bình thường, Duy Y ngồi bên cạnh mẹ, bên kia trống , hoặc là ngồi cạnh Kiều Y.
      Hôm nay kỳ lạ, vị trí từ xuống dưới chỉ trống chỗ bên cạnh Duy Y và Kiều Y, mà Kiều Ngự Diễm lại vừa lúc ngồi ở chỗ đó.
      Trong thời gian hai năm, đúng như Kiều Ngự Diễm nghĩ, hai nhà rất thân với nhau, ba mẹ thường cùng ba mẹ Duy Y du lịch, dĩ nhiên còn có học sinh của mẹ Duy. Thỉnh thoảng cũng ra ngoài ăn cơm như hôm nay.
      Nhưng Duy Y thích như vậy, nếu như có thể muốn có quá nhiểu quan hệ đối với ngoại trừ Kiều Y.
      vừa bài xích gần gũi của Kiều Ngự Diễm vừa lại bỏ được tình bạn với Kiều Y.
      Chủ đề chuyện trong bữa cơm là thi tốt nghiệp, sau đó là trường đại học dự thi, Kiều Y , dưới an bài của người nhà vào trường đại học G. Mà Duy Y giống như vậy, Duy Y là đứa trẻ có chính kiến riêng, Duy Kiến Quốc cũng biết muốn ra nước ngoài du học.
      Cho nên hai tháng trước bắt đầu giúp xem xét các trường học, chỉ là trường học chấp nhận Duy Y lại thích mà trường thích lại có chuyên ngành mà mong muốn, cho nên tại chuyện này vẫn tạm gác lại.
      Nửa tháng sau có kết quả thi tốt nghiệp, cùng thời gian điền nguyện vọng cho nên sinh nhật mười tám tuổi muốn cùng du lịch là thể. Ba mẹ Kiều cũng rất thương con mình, có thể hình dung được qua cách họ cưng chiều ấy.
      Dĩ nhiên du lịch hay là quyết định của nhà vì nhà muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho .
      Sau khi ăn cơm xong, ba mẹ Duy Y có việc còn phải , Kiều Ngự Diễm phải về công ty xử lý ocng6 việc, mẹ Kiều là có người cần phải gặp, vì vậy mọi người đều giải tán.
      Duy Y cùng Kiều Y dạo phố, hai tháng nay bọn họ lo học hành ngay cả thời gian ăn ngủ cũng có.
      Nhắc tới cũng khéo, hai người dạo lúc liền tới quảng trường chụp hình Phong Ngữ, cũng gặp ba mẹ Kiều Y .
      ra người mẹ Kiều Y muốn gặp chính là Sultana.
      Hai năm nay, mẹ Kiều vẫn liên lạc với Sultana, mặt là bởi vì cảm thấy này tệ, hai người trò chuyện đương nhiên rất hợp. Mặt khác đương nhiên là bởi vì c on trai mình, kể từ sau khi biết chuyện của con trai mình, bà chú ý đến Sultana rồi, cảm thấy con người này tốt, lại được mẹ Duy tán thưởng, ít nhiều chấm người con dâu này.
      Ba Kiều vẫn như vậy, bất cứ lời nào.
      Từ góc độ người cha mà , đúng là hy vọng có thể sớm kết hôn nhưng ở góc độ người bạn mà nhận ra rằng nghiệp của con trai bây giờ là hết cũng quan tâm đến mọi người trong nhà.
      Đối với con trai mà , Sultana quá mức nổi bật, cũng quá mức hoàn mỹ, mặt có thể là trai tài sắc, có thế mạnh như vậy có thể trợ giúp cho con trai. Nhưng mặt khác hai người tính tình mạnh mẽ ở chung với nhau kết quả như thế nào cần nghĩ cũng biết.
      “Ba mẹ, sao hai người lại ở đây?” Kiều Y cùng Duy Y đến gần quán cà phê, đứng bên cạnh mẹ Kiều. Đồng thời cũng nhìn thấy Sultana ở chung chỗ với bọn họ.
      “Chị Sultana!” Hai nhóc càng nghi ngờ. Làm thế nào chị Sultana lại biết ba mẹ Kiều Y?
      Chẳng lẽ thế giới quá ?
      “Chào! là tình cờ, hai đứa cũng ở đây.” Sultana thân thiện chào hỏi, khiến ba mẹ cảm thấy quan hệ của Sultana với Kiều Y tệ. Ấn tượng tốt đối với càng tăng thêm.
      “Hai đứa cũng đến đây rồi!” Mẹ Kiều cũng ngờ gặp hai đứa ở đây, phải dạo phố sao? Làm sao lại chạy tới đây rồi.
      Nếu Kiều Y đem chuyện mình nhìn thấy cho con trai, theo như cá tính của con trai tìm mình chuyện mới lạ.
      Dù sao cũng chưa chính thức giới thiệu Sultana với mọi người trong nhà, hôm nay bà gặp Sultana như vậy, sợ mang tiếng xấu, ai bảo phim đều đem người có tiển đều thành người xấu hết?
      “Mẹ, hai người quen chị Sultana?” Kiều Y nghi ngờ hỏi.
      Mẹ Kiều nhìn Kiều Y, mắt thấy là gạt được rồi “Ừ, biết. Là người làm trong bộ phận quản lý trong công ty, đương nhiên là bạn trai con, hai đứa cũng đừng ra ngoài, trai con còn chưa giới thiệu với mọi người trong nhà, mẹ sợ hù dọa làm con dâu tương lai chạy mất.”
      Những điều mẹ Kiều đều là thầm với hai nhóc, sợ Sultana nghe được, mà nét mặt của bà luôn vui vẻ.
      Bởi vì cho đến bây giờ Sultana cũng chưa thừa nhận có tình trước mặt bọn họ, con trai cũng có bạn , cho nên hai năm qua đều giả bộ như có chuyện gì. Mẹ Kiều cũng hối con trai nhiều lần, nhưng con trai có hành động gì, bà là trưởng bối cũng tiện ra mặt.
      Đối với chuyện mà mẹ con Kiều Y thủ thỉ, tâm tình Duy Y đột nhiên trở nên phức tạp. cũng hiểu là chuyện gì xảy ra, tóm lại là vui.
      Liếc mắt nhìn Sultana chuyện với ba Kiều, đột nhiên Duy Y cảm thấy trong lòng trống rỗng, còn lòng dạ nào dạo phố.
      Lại chuyện cùng mẹ Kiều mấy câu, hai nhóc cảm thấy ngồi cùng ngưởi lớn quá nhàm chán lại chạy dạo. Mà Duy Y tâm sớm ở nơi khác rồi.
      Dao hoa 1 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :