1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ bé nhỏ của tổng giám đốc băng hỏa - Ái Ước (99c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương hai mươi tám: Em nhớ lắm!

      Duy Y lấy lý do bị bệnh xin nghỉ, mình trở về nhà. Nằm giường hồi, trong đầu tất cả đều là Kiều Ngự Diễm với lời mà . Mà lần này, lần này muốn quên như thế nào cũng thể được, cho dù chăm chú đọc sách, nhưng được hai phút, trong đầu lại xuất bộ dáng của .
      hai ngày rồi, cách nào ngủ được…….
      Trong hai ngày này Kiều Ngự Diễm xuất trước mặt , tối hôm qua chỉ gọi cuộc điện thoại, hỏi chút hoạt động thường ngày của .
      Duy Y vô lực ngồi dậy, đến phòng khách cầm điện thuộc nhấn dãy số quen thuộc, đó là cuộc gọi quốc tế, mà điện thoại của thể gọi được.
      Điện thoại vang lên hai tiếng liền có người nhận.
      “Hello, This is John!”
      Trạch Vũ!” Nghe được thanh quen thuộc, giọng Duy Y nghẹn ngào, nước mắt rơi xuống, lại cố gắng để cho thanh của mình trở lại như bình thường.
      “Duy Y?” Bên kia hiển nhiên là nghe được thanh của , có phần vui mừng cùng kích động.
      “Là em!”
      “Ơ, khó tin, đưa số điện thoại cho em lâu như vậy, hôm nay là lần đầu tiên em gọi cho ánh!” Bình thường lả gọi cho nhiều hơn, gần đây bởi vì việc học ở trường bận rộn vô cùng, mỗi lần lúc muốn gọi điện thoại chỉ sợ là nhóc kia ngủ như heo rồi.
      Nghe được thanh nhạo bang của Bạch Trạch Vũ, tâm tình nặng nề của Duy Y dịu ít.
      Trạch Vũ…….”
      “Sao thế, lại bị mẹ mắng sao?” Bạch Trạch Vũ nghe được giọng Duy Y có gì đó đúng, theo bản năng nghĩ rằng Duy Y bị mẹ mắng.
      phải, Trạch Vũ, em nhớ lắm!”
      cũng nhớ em, nhưng mà Y Y, có phải em xảy ra chuyện gì rồi ?” tại giống như bình thường, từ trước đến giờ gọi điện thoại đều là nhớ , mà lúc nghe như vậy đều cười .
      “Em…….” Duy Y lần nữa nghẹn ngào thể mở miệng được.
      “Y Y, có chuyện gì hãy với Trạch Vũ, mặc dù ở đây giúp được gì, nhưng cũng là người tốt! muốn em buồn.”
      “……. Trạch Vũ…….Em…….” Chuyện Kiều Ngự Diễm cảm thấy rất uất ức, rất vô dụng, càng thêm sợ hãi. Lại dám với ba mẹ, cho nên vẫn buồn bực trong lòng, khổ sở. Mà chính là biết làm cách nào mở miệng với Trạch Vũ “Em sợ hãi…….”
      “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, em cho Trạch Vũ nghe!” Nghe Duy Y khóc, Bạch Trạch Vũ trở nên nóng nảy.
      “Là Kiều Y…….” muốn với Trạch Vũ sao? cũng chỉ làm ấy lo lắng hơn, ba bị người đàn ông kia lừa, sâu hơn là nắm tính mạng công ty Nam Cảng trong tay, Trạch Vũ vẫn là học sinh, cũng thể giúp mình làm gì…….
      “Kiều Y thế nào?” Nghe được là về Kiều Y, lòng của Bạch Trạch Vũ lúc này mới dịu xuống, hai , có chuyện gì lớn xảy ra…….Đoán chừng là cãi nhau với Kiều Y “Cãi nhau?”
      phải…….”
      “Được rồi, đừng khóc, còn tưởng có chuyện gì, tối nay kêu Kiều Y ra ngoài, hai người tâm , đem hiểu lầm giữa hai người ràng, được ? Khóc lại làm cho mặt trở nên xấu , khó coi……” Bạch Trạch Vũ ở nhìn thời gian, sắp trễ giờ làm.
      Trạch Vũ, nếu như em bị người ta khi dễ rồi, có giúp em ?”
      “Duy Y là đại nhân, ai dám khi dễ em chứ? Nếu quả có người khi dễ em, em với , khi về nhất định dạy dỗ , có phải Kiều Y khi dễ em ? Cứ để cho ấy chờ, lúc về nhất định giúp em bắt nạt lại!” Mặc dù khi dễ phụ nữ, nhưng vì dụ dỗ nhóc vui vẻ…………..
      “Ha ha……. Trạch Vũ, cám ơn !”Rốt cuộc Duy Y nín khóc mỉm cười.
      “Tốt lắm, cười là tốt, còn phải làm, tan việc lại gọi cho em được ?”Cuộc sống của bây giờ ở tốt. Gần đây biết vì sao, quản lý giống như luôn nhằm vào , lúc trước chăm sóc , bây giờ lại thay đổi bộ mặt. Trường học cũng như thế, giáo sư giống như là thông đồng với quản lý rồi, làm cho khỏi hoài nghi có phải mình đắc tội với nhân vật lớn nào…….
      “Ừ, được rồi, bái bai Trạch Vũ!”
      “Bái bai, phải nhớ giữ gìn sức khỏe…….”
      Sau khi cúp điện thoại của Bạch Trạch Vũ, tâm tình Duy Y tốt hơn nhiều, lại trở về phòng chuẩn bị đọc sách. Nhưng suy nghĩ ngừng tăng lên, nghĩ đến hôm nay đối xử với Kiều Y cùng Ngô Soái quá lạnh lùng.
      Nhất là Ngô Soái vô tội, Kiều Y cũng thế, mặc dù là trai bức bách mình, nhưng Kiều Y hoàn toàn vô tội…….Như vậy với , có phải quá mức hay ?
      Nhưng mà tại biết phải đối mặt với Kiều Y thế nào.
      Bất tri bất giác, trời tối, ba mẹ còn chưa về, giúp việc tới nấu cơm trong bếp.
      Vào lúc này cũng tan học rồi. suy nghĩ, cửa phòng có tiếng gõ cửa.
      “Kiều Y? Sao các bạn tới rồi?” Người tới là Kiều Y cùng Ngô Soái, còn có Tiểu Cương xách cặp xách của Kiều Y theo phía sau.
      “Duy Y, bạn cho mình, hôm nay rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Tại sao lại để ý đến bọn mình?” Kiều Y hò hét, chống nạnh đứng trước mặt Duy Y.
      xin lỗi, hôm nay tâm tình tốt!”Duy Y nhìn ba người trước mặt, khí thế lập tức yếu .
      “Tâm tình tại sao lại tốt? Có chuyện gì với bọn mình, bạn bè mà vậy sao?”
      xin lỗi!” Duy Y biết tình huống bây giờ là thế nào, tại sao lại xin lỗi?
      “Rốt cuộc là có chuyện gì, làm cho bạn khó chịu đến nỗi thèm để ý đến bọn mình?”
      Trong lúc chuyện, Ngô Soái tự giác chạy đến tủ lạnh lấy mấy lon nước ngọt, đối với nơi này quá quen thuộc giống như ngôi nhà thứ hai rồi.
      có……. có gì, chuyện trong nhà mà thôi, ba xử lý tốt.” thể với bọn họ.
      “A, ra là chuyện trong nhà, vậy là có chuyện gì?” Kiều Y muốn truy hỏi kỹ càng việc, bởi vì xác định chuyện nhà Duy Y chính là chuyện của mình…….
      “Cái này……. cũng được, chuyện làm ăn, mình cũng hiểu…….” phải hiểu mà là thể .
      “Vậy cũng được, nếu như vậy chúng mình bơi , bạn lâu bơi với mình rồi!”
      Kiều Y quan tâm đến cảm nhận của người khác, biết Tiểu Cương ở đây, cón muốn bơi, nhắc tới bơi lội, Tiểu Cương dĩ nhiên biết là muốn gặp người khác.
      Vẻ bi thương mặt, lại chỉ có thể xấu hổ cười, làm ra vẻ sao cả…….
      Ngô Soái cũng cảm thấy có chút đành lòng, Kiều Y hiền chút nào.
      “Lúc này còn bơi lội, ba mẹ Duy Y sắp quay về, người ta cũng chuẩn bị ăn cơm, Mới vừa rồi ở phòng bếp mình thấy thị viên nhé!”Ý là hôm nay bọn họ ở đây ăn cơm, rất khách khí…….
      “Ừ, mình cũng muốn !” Nếu có khả năng gặp Cát Phàm…….
      chưa quên Kiều Ngự Diễm phải giữ khoảng cách với nam sinh, nghĩ tới đây, khõi nhìn Ngô Soái và Tiểu Cương. Dù sao ở nhà, Kiều Ngự Diễm biết mình với bọn họ.
      Nhưng nghĩ sai rồi, người đàn ông kia đối với cuộc sống củ nắm trong lòng bàn tay…….

      Dao hoa 1 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương hai mươi chín: cẩn thận nghe được bí mật

      Ngày hôm sau học, bởi vì Duy Y cùng Kiều Y đến nhà giáo viên, khi về đến nhà hơn mười giờ, thời gian trễ rồi.
      Là Ngô Soái đưa về.
      Khu chung cư bình thường rất náo nhiệt, tất cả đều là các ông bà ở lầu lại nhiều. Nhưng trời vừa tồi liền có ai.
      “Duy Y, có phải bạn mập lên , thế nào càng ngày càng nặng?” Ngô Soái chở Duy Y, đến đoạn dốc tương đối thấp, bình thường đến chỗ này, Duy Y tự động nhảy xuống xe đẩy phía sau, nhưng hôm nay có chết cũng vẫn ngồi xe, để mặc Ngô Soái cố gắng đạp.
      “Bạn dám chê mình nặng?”
      “Ai, được, xuống xe xuống xe!”
      “Vậy bạn cũng xuống , cùng mình! Dù sao cũng sắp đến nhà!” ra muốn về nhà, về tới nhà mình, lúc ra khỏi phòng ngủ ngang qua phòng khách làm cho cảm thấy bất an……..
      Vì vậy hai người từ từ con đường yên tĩnh, ánh sáng đèn đường hắt vào hai người, nhìn qua giống như đôi dẹn hò trong đêm, lãng mạn cực kỳ.
      Xuống xe, hai người lại rất an tĩnh, ánh mắt Duy Y mấy ngày nay nhìn Duy Y rất lạ, đó là ánh mắt đồng tình hoặc là còn mang theo sắc thái gì. Thấy lời nào, mình cũng chỉ có thể an tĩnh bên cạnh.
      An tĩnh như vậy, ngược lại làm Duy Y nghĩ tới chuyện khác.
      Kiều Ngự Diễm mấy ngày nay có xuất , đối với chuyện ngày đó, cọ cảm thấy giống như nằm mơ. Trong khoảng thời gian này ba rất hang hái, có thể thấy được chuyện đưa công ty thị trường rất thuận lợi, bởi vì cảm xúc của ba tệ, nên tâm tình đối với mẹ rất tốt.
      Kiều Ngự Diễm cũng làm gì ba.
      Mà trong vài ngày, mặc dù giữ khoảng cách với các nam sinh khác, nhưng tiểu Cương với Ngô Soái là ngoại lệ. Cho nên Duy Y phỏng đoán, mình ở trường học có như thế nào, Kiều Ngự Diễm có thần thông quảng đại thế nào cũng thể phát rất thân với Ngô Soái?
      Duy Y cảm giác mình có chút phản kháng , bây giờ rất sợ nhìn thấy , nhưng nếu vẫn tiếp tục như vậy, tinh thần thất thường.
      Hai người di thất thần đường chỗ quẹo cách trước mặt xa truyền đến tiếng cãi vả của nam nữ, làm cho hai người dừng bước.
      Chính xác mà lả Duy y nghe được thanh quen thuộc, kéo Ngô Soái lại cho về phía trước.
      thanh kia chính là chị Sultana, mà thanh của người đàn ông chưa bao giờ nghe qua.
      Xuyên qua mấy cái cây , Duy Y thấy Sultana cùng người đàn ông giằng co bên cạnh chiếc xe hơi. Vẻ mặt hai người đều là vô cùng tức giận.
      Người đàn ông kia có chút lớn tuổi, bốn mươi lăm tuổi, bụng bự, đầu trọc.
      Bởi vì cận thị, Duy Y thấy mặt đối phương, nhưng nhìn bóng dáng xem ra phải là người mình quen biết.
      Chị Sultana từ trước đến giờ đối với mình cũng rất tốt, nếu như lúc nảy bọn họ ra ngoài, chị Sultana nhất định rất ngại. cũng muốn mình thấy màn như vậy, cho nên Duy Y tính ra.
      Chỉ là im lặng đứng cùng Ngô Soái ở chổ quẹo.
      Ngô Soái cũng nhìn thấy màn này, người phụ nữ gây gổ đó có gặp qua mấy lần, Duy Y gọi người phụ nữ đó là chị Sultana, vì vậy cũng gọi như vậy.
      Bộ dáng bọn họ như thế này, có tính là nghe lén hay ?
      Nhìn Duy Y im lặng lên tiếng như mèo, mình cũng thể làm gì khác hơn là ngồi xổm xuồng bên cạnh. Chỉ là càng nghe, bọn họ càng ngày càng hung dữ, hoàn toàn có dấu hiệu kết thúc.
      Vừa mới bắt đầu, người đàn ông còn dụ dỗ Sultana, chuyện khó nghe, nhưng đến cuối cùng, thấy Sultana nghe theo mình liền mắng người, càng càng khó nghe.
      “Tiện nhân, tôi cho biết, chết với tôi rồi, tôi bỏ qua . Thế nào? Lợi dụng xong liền muốn phủi mông chạy lấy người?”
      cần phải chuyện khó nghe như vậy. Còn nữa, tôi muốn cãi nhau với ông ở đây, có gì mai về công ty !”
      “Về công ty ? muốn mọi người trong công ty biết quan hệ của chúng ta sao? sao cả, để cho tổng giám đốc Kiều biết càng tốt, để tổng giám đốc Kiều biết là loại đàn bà như thế nào. Vì vị trí quản lí nho , lại chủ động quyến rũ tôi, còn làm số chuyện với Đặng Băng, đừng cho là tôi biết, cho rằng hại Đặng Băng có chuyện gì đúng ? Tô cho biết Sultana, chúng ta chính là ngồi chung chiếc thuyền, nghĩ muốn leo lên tổng giám đốc Kiều rồi bỏ rơi tôi? có cửa đâu!” Hai người nú trong bòng tối nghe thấy, liếc nhau cái, chính mình thể tin được những gì mình nghe thấy. Bọn họ thấy được mặt của người đàn ông nhưng tin rằng ông ấy nhất định rất dữ tợn.
      Ở trong lòng bọn họ, Sultana là người rất tốt, khéo hiểu lòng người. Nhưng theo miệng người đàn ông kia…….
      “Tôi biết ông gì, nếu như ông cứ quấn lấy tôi nữa, đừng trách tôi cho vợ ông biết!” Sultana là người thông minh, người đàn ông trước mặt này chỉ là quản lý mà thôi. Ban đầu mới vừa vào công ty lâu, vì chức vị nên qua lại với , hai năm qua vẫn duy trì quan hệ như vậy với .
      Nhưng bây giờ giống nhau, hôm nay mình lên chức quản lý, còn là trưởng phòng , đối với người đàn ông này còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào.
      muốn là Kiều Ngự Diễm, công ty Kiều Thị.
      Từ trước đến giờ làm gì cũng tính đường lui cho mình, nếu phải là người đàn ông này buông tay, cũng những lời này, ngộ nhỡ ngày nào đó mình gặp khó khăn, chừng lại có thể lợi dụng …….Chỉ là sao cả, dù sao mình nắm được điểm yếu của , vợ cùng con của …….
      Chỉ trách quá cố chấp, nếu như bọn họ có thể gặp nhau cũng có thể chia tay vậy thôi sao cả.
      Người đàn ông vừa nghe đến vợ cùng con liền nổi giận, đẩy Sultana cái, Sultana đứng vững đụng vào thành xe hơi.
      “Hoàng Đại Vĩ, ông đẩy tôi?”
      “Tiện nhân, dám đụng đến vợ của tôi, cùng lắm chúng ta cùng chết!” Người đàn ông bị ép đến điên rồi.
      “Cùng chết? ra chuyện này có thể giải quyết, chỉ cần ông chịu buông tay, về sau chúng ta đường ai nấy , ai nợ ai! Nều , vợ của ông biết…….”
      “Sultana, khá lắm! Hừ…….” Người đàn ông hừ tiếng, sau đó là tiếng đóng cửa xe.
      Nghe đến đó, Ngô Soái vội vàng lấy xe, kéo Duy Y trốn vào trong bụi cây. Từ đầu đến cuối, bọn họ đều thấy được mặt người đàn ông kia.
      Đợi lúc lâu, đoán chừng Sultana cũng còn ở đó, hai người mới từ góc tối ra.
      “Bạn nhìn , mình chị Sultana đó phải người tốt!” Ngô Soái chỉ gặp Sultana có mấy lần, quan hệ tốt như Duy Y với Sultana. Trong mắt lúc này, người phụ nữ kia được định nghĩa là người xấu.
      “Bạn nghe thấy sao? Đều là do người đàn ông kia quấn lấy chị Sultana!” Duy Y từ đầu đến cuối đều tin tưởng Sultana, dù sao người theo chị ấy ít, ít lần thấy những người theo đuổi chị Sultana đưa chị ấy về nhà.
      Nhưng chưa có người nào quấn chặt như người đàn ông hôm nay.
      Ở trong lòng Duy Y người đàn ông đầu trọc kia là người xấu, có vợ rồi còn theo chị Sultana, làm chị Sultana phải lấy vợ ra uy hiếp.
      “Bạn đó, quá đơn thuần, chẳng lẽ bạn nhìn thấy được là người đàn ông kia cũng bị ép buộc bất đắc dĩ sao? Phải bạn hiểu đàn ông, nếu là đàn ông có nghiệp, muốn bao nhiêu phụ nữ cũng có, chẳng lẽ chị Sultana xinh đẹp, tất cả đàn ông đều muốn quấn lấy chị ấy?”
      “Hừ, them nghe bạn nữa!” Duy Y lại Ngô Soái, kéo cặp sách của mình về.
      chú ý đền ánh mắt của Ngô Soái nhìn mình…….

      Chương ba mươi: trở lại

      Liên tiếp hai tuần lễ, Kiều Ngự Diễm xuất trước mặt Duy Y.
      Có lẽ đem những uy hiếp của cùng cuộc sống ác mộng quên mất. Bởi vì mỗi ngày ba đều rất vui, đối với công việc so với trước kia càng nỗ lực nhiều hơn. Từ chỗ ba có thể biết, Kiều Ngự Diễm làm khó ông.
      Sau đó thông qua Kiều Y mới biết ra là Kiều Ngự Diễm nước ngoài công tác, ngay cả điện thoại cũng gọi được.
      Mấy ngày trước vẫn còn nhận được điện thoại của , càn về sau này, ngay cả điện thoại cũng gọi.
      Dĩ nhiên phải mong đợi nhận được điện thoại của , ngược lại đối với việc gọi điện thoại tới lại thấy e ngại.
      Hôm nay là thứ sáu, buổi tối ba mẹ ra ngoài ăn cơm cùng bạn bè, Ngô Soái cũng có việc nên tới nhà ăn cơm.
      Kiều Y tới hồ bơi, nghe gần đây Cát Phàm thường tới hồ bơi, còn cùng bạn . Cho nên đánh chết Duy Y cũng tới đó.
      Cùng Tiểu Cường từ cổng trường ra, Duy Y bị cảnh tượng trước mặt làm cho sợ hãi ít…….
      chiếc xe hơi hào hoa dừng trước cổng trường, rất nhiều học sinh cùng phụ huynh đối với chiếc xe này đều xa lạ, bởi vì chiếc xe này rất dễ nhận thấy. Hơn nữa dáng dấp lạnh lùng của người đàn ông này, càng thêm thị trường G cùng với xuất báo và Ti vi.
      Mọi người đều biết người đàn ông này tới đón Kiều Y, bởi vì gần đây xuất đều là đón Kiều Y, cũng bởi vì , thân thế Kiều Y mới bị trường học cùng bạn bé biết. Bình thường mặc dù tính là khiêm tốn, lại thích bạn bè cùng thầy giáo xem như thiên kim tiểu thư con nhà giàu, vậy khiến mất nhiều bạn bè…….
      Tiểu Cương thấy Kiều Ngự Diễm, bởi vì thích Kiều Y, tự nhiên muốn lấy lòng Kiều Ngự Diễm, xem ra là muốn làm cho Kiều Y động lòng.
      “Xin chào Kiều, tới đón Kiều Y sao?” Tiểu Cương bỏ lại Duy Y chạy tới trước mặt Kiều Ngự Diễm.
      Kiều Ngự Diễm nhìn Tiểu Cương cái, liền chuyển tầm mắt về phía Duy Y, hai tuần lễ thấy, gầy . Mà cũng muốn , rất muốn…….
      , tìm Duy Y!”
      Duy Y đứng ở xa biết bọn họ gì, nhưng ràng cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông nhìn mình. dám đến gần, bây giờ ở chỗ đông người, biết dám làm gì mình nhưng vẫn dám đến gần.
      làm cho cảm thấy bị áp bức những từ bản thân , còn có những việc làm đối với người nhà …….
      giống như bị khóa lại tại chỗ, dám đến gần cũng dám rời .
      Tiểu Cương nhìn Duy Y đứng sững sờ bất động ở chỗ đó, biểu giống như là giật mình. Hướng tới vẫy vẫy tay, gọi tới chỗ này.
      Duy Y vẫn nhúc nhích nhưng vào lúc này thấy người đàn ông bỏ lại Tiểu Cương, từng bước từng bước hướng về phía tới. Chân tự chủ lui về sau hai bước, đụng phải bạn học ở phía sau, bạn học kia nhìn cái “Cẩn thận chút!” liền .
      Duy Y nghe được bạn học kia gì chỉ cảm thấy chân tay lạnh cóng, trong đầu trống rỗng, mà biết rằng nét mặt biểu lên sợ hãi giống như gặp ma quỷ.
      “Y Y, về!” Thanh rất nhưng đối với Duy Y lại giống như là ác mộng.
      Biết bao nhiêu lần hy vọng nước ngoài công tác quay lại……Hy vọng quên mình còn nhớ gì…….
      Kiều Ngự Diễm thấy gì, chỉ có khuôn mặt nhắn trắng bệch nhìn mình, tâm tự chủ cảm thấy đau. cứ sợ mình như vậy sao?
      “Chúng ta ăn cơm!” xong rất tự nhiên dắt tay bé của , hoàn toàn chú ý đây là cổng chính của trường học, người qua lại đều là những người biết . chỉ là hành động theo cảm xúc mà thôi.
      biết lấy thân phận cùng tuổi tác c ủa mình, hành động như vậy thích hợp. Bởi vì tuổi của mình dắt tay gây cho Duy Y rất nhiều rắc rối, trường học cho phép học sinh , còn có lời ra tiếng vào của các thầy giáo cùng bạn học, bất luận như thế nào, đối với Duy Y mà rất dễ tổn thương.
      Nhưng tin tưởng rằng với năng lực của có thể bảo vệ chu toàn.
      Hai tuần lễ thấy, chỉ muốn cầm bàn tay bé của , cùng trò chuyện mà thôi!
      Bàn tay bé đẩy cái, rất thuận lợi thoát ra được “Em hẹn Tiểu Cương ăn cơm rồi!” Ở nơi công cộng, dám mạnh tay kéo lại.
      “Hẹn bữa khác!” Giọng ra lệnh, Kiều Ngự Diễm nhìn người đứng cúi đầu dám nhìn mình, trong lòng mơ hồ vui.
      “…….” Duy Y bất động, cúi đầu như cũ, tay nắm chặt áo, dám nhìn . Giống như đứa trẻ làm sai. cũng muốn ở cùng nên muốn hẹn Tiểu Cương bữa khác.
      Hồi lâu, chỉ thấy đôi giầy trước mắt rời , Duy Y có chút mừng rỡ, muốn rồi chứ?
      Nhanh chóng ngẩng đầu, chỉ thấy về phía Tiểu Cương, biết hai người cái gì, sau đó Tiểu Cương nhìn về phía , lại vẫy vẫy tay “Duy Y, thứ hai tuần sau gặp, bái bai!”
      Kinh ngạc nhìn Tiểu Cương chạy , Duy Y nghĩ muốn đuổi theo, nghĩ tới dáng người to lớn chặn lại.
      thôi!”
      “…….” Duy Y còn nhìn theo Tiểu Cương chạy , dám nhìn .
      muốn em giữ khoảng cách với nam sinh!” Thanh lạnh lùng truyền đến làm Duy Y khỏi rùng mình cái.
      “Nhưng mà hình như em làm được!”
      “Em…….” Làm sao biết? ràng lúc ở ngoài trường học rất chú ý! Hơn nữa công ty ba còn rất thuận lợi…….
      “Hy vọng em có thể cho đáp án hài lòng! Lên xe!”
      Bất đắc dĩ Duy Y đành theo lên xe.
      Kiều Ngự Diễm nhìn bóng dáng bé trẩm mặc ngồi bên cạnh mình, trong lòng khó chịu.
      Tại sao luôn đối xử tốt với Ngô Soái cùng Tiểu Cương trong khi đó lại bài xích ?
      phải là biết gần đây có nhiều thay đổi, giữ khoảng cách với các bạn học nam, nhưng bên c ạnh vẫn có Ngô Soái và Tiểu Cương như cũ, còn có ba lần gọi điện thoại cho Bạch Trạch Vũ.
      Ngô Soái cùng Tiểu Cương có thể bỏ qua và tha thứ, nhưng mà Bạch Trạch Vũ là chàng trai làm yên lòng hoặc là chỉ xem như đứa trẻ mà thôi.
      Bọn họ hai tuần gọi ba cuộc điện thoại so với trước kia còn nhiều hơn…….
      Vốn dĩ định dạy dỗ chút nhưng bị Denis ngăn lại.
      Denis rất có đạo lý, tại nếu rat ay với Duy Kiến Quốc Duy Y càng hận hơn. Hơn nữa vừa lúc ở nước ngoài xảy ra chuyện thể bỏ được nên phải hai tuần mới có thể tha cho Duy Kiến Quốc.
      Mặc dù bỏ qua cho Duy Kiến Quốc đồng nghĩa với việc dạy dỗ .

      Dao hoa 1 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương ba mươi mốt: Cùng ăn cơm

      Hai người đến nhà hàng nổi tiếng nằm ỡ giữa sườn núi.
      Phòng ăn cũng phải loại hoa lệ…….phong cách sắp đặt thiết bị theo như các cao bồi Tây Ban Nha kết hợp với khí mát mẻ sườn núi cùng toàn cảnh G thị xa hoa. ít người trẻ tuổi thích phòng ăn như thế này G thị được xem là khu cao cấp nhất cũng là khu lãng mạn nhất.
      Kiều Ngự Diễm giống như bao trọn nhà hàng bởi vì lúc bọn họ đến vị khách nào.
      Giống như tất cả đàn ông lịch khác kéo ghế cho ngồi nhưng Duy Y hiển nhiên là thích cảm thấy như vậy quá giả tạo.
      “Y Y em muốn ăn gì?”
      Nhân viên phục vụ đưa thực đơn lên Duy Y nhận lấy nhưng ngay cả nhìn cũng nhìn cái để ở bàn “Em muốn ăn kem!”
      Ở chung chỗ với còn lòng dạ nào mà ăn uống.
      “Ăn xong bữa chính mới có thể ăn kem!”Kiều Ngự Diễm tự mình giúp Duy Y gọi món còn cố ý gọi cola cho , bởi vì tuổi còn cũng muốn cho uống rượu, lần trước thấy ở nhà mình cũng uống cola, đoán thích.
      Sau gọi món ăn xong hai người im lặng, Kiều Ngự Diễm lấy từ trong túi ra hộp đưa tới trước mặt Duy Y. Đây là đem về từ nước ngoài, lần đầu tiên nhìn cảm thấy Duy Y thích.
      có thói quen tặng quà cho người khác, kể cả ba mẹ cùng em đều chưa bao giờ tặng. Có thể thấy đối với rất tâm.
      “Tặng em, mở ra xem có thích hay !”Kiều Ngự Diễm biết rằng biểu của lúc này rất dịu dàng.
      Bất tri bất giác Duy Y buông xuống sợ hãi trong lòng, nhàng mở chiếc hộp tinh xảo kia ra, Duy Y đoán nhất định là dây chuyền…….Đồ Kiều Ngự Diễm đưa đều là đồ quý giá. Bởi vì cái hộp xinh đẹp như vậy nhất định là đồ quý giá.
      Cho nên ôm hy vọng gì dù sao cũng thích.
      Chỉ là khi mở hộp ra hai mắt Duy Y liền sáng rỡ lên, bên trong phải là đồ trang sức gì quý giá mà là bảy con thú nhổi bông Cosplay tinh xảo,còn có Vua Hải Tặc. Thú nhồi bông có cái đầu to, ngón cái , đặc điểm mỗi nhân vật đều được thể ở bên trong. Đáng đến nỗi Duy Y thể rời mắt được.
      Duy Y thích xem phim hoạt hình, thích nhất là Vua Hải Tặc, tập nào cũng xem, Ngô Soái cũng thích, nếu như biết được bộ thú nhồi bông mới nhất mới có thị trường nhất định rất hâm mộ.
      Duy Y nhàng cầm lên thú bông “Luffy”, sờ trái, nhìn phải, còn có “Chopper”càng bỏ ra được. Cái hộp còn có tầng ở dưới ra là còn có thể cho thú nhồi bông thay quần áo.
      “Thích ?” Kiều Ngự Diễm thấy mặt hớn hở, cầm trong tay bỏ được xuống biết đáp án nhưng muốn nghe thích.
      Duy Y bị Kiều Ngự Diễm cắt đứt lúc này mới nhớ tặng quà, thái độ thu lại ít, nhàn nhạt trả lời câu “Hoàn hảo!” Liền đem thú nhồi bông cất vào.
      tặng quà, mặc dù trong lòng rất thích nhưng cảm giác lại bị cắt đứt nửa tại còn thích như lúc đầu.
      Kiều Ngự Diễm nhìn bộ dáng ràng rất thích lại làm bộ như thích là bị đứa này làm khó rồi. Đồng thời cũng cảm thấy như vây đáng cực kỳ, so với thú nhồi bông trong tay đáng hơn biết bao nhiêu lần…….
      Duy Y nhanh chóng đem hộp quà nhận được để vào túi xách, phòng ngừa muốn lấy lại.
      Mặc dủ thích nhưng rất thích thú nhồi bông .
      Lúc này bữa ăn được đưa lên, Kiều Ngự Diễm lấy đĩa thức ăn trước mặt Duy Y đem tới trước mặt mình, giúp đem thịt bò bít tết cắt thành miếng lại đưa về vị trí cũ, ý vị cần cũng biết. Nếu để cho Denis thấy như vậy, nhất định bị điên rồi nhưng muốn đối tốt với Duy Y từ bản năng. Tựa như người khác muốn đánh bạn quyền mà bạn rất tự nhiên né tránh được.
      Nhưng Duy Y thích cảm giác như vậy, chính tự làm được, sao cứ phải quá mức thân mật như vậy làm cho phiền muộn, tặng món quà cũng biễu cho cái gì.
      Thịt bò bít tết ở đây ăn ngon là nhà hàng ngon nhất mà từng ăn.
      “Y Y ăn cái này!” Kiều Ngự Diễm lấy từ trong đĩa của mình đưa cho chút, lần này Duy Y cảm thấy muốn lấy lòng .
      “Em thích!” Vừa vừa dùng nĩa đẩy món kia ra, chỉ ăn phần của mình.
      Kiều Ngự Diễm cảm thấy lúng túng, cho thứ gì rất ít khi nhận nên cũng thành quen.
      Cứ từ từ đợi . ngày nào đó chấp nhận bao gồm cả . Thậm chí cỏn hy vọng có được tình của .
      Duy Y đem tất cả mọi thứ trong đĩa ăn sạch“Em ăn no!” Lúc nào có thể về?
      “Ăn chút điểm tâm ngọt !”
      còn chuyện gì muốn , nếu em liền về!” Mặc dù ở giữa sườn núi nhưng ở đây thỉnh thoảng vẫn có xe taxi qua nhất định phải về cùng .
      Kiều Ngự Diễm bỏ đồ ăn trong tay xuống, nhấp ngụm rượu đỏ tầm mắt rơi người .
      Khi cố ý lấy lòng , mời ăn cơm thế nhưng lại cứ như vậy kiêng kỵ mình.
      “Ngày mai là chủ nhật dẫn em đến trang trại chơi, buổi sáng tám giờ đến đón em, em chuẩn bị !”
      “Ngày mai em còn phải làm bài tập!”
      “Buổi tối quay về rồi làm!” đương nhiên biết đây chỉ là cái cớ, nhìn tính cách của thể ngày nào cũng ngồi học, chừng lại hẹn Ngô Soái chơi.
      Trước mắt mà biết Ngô Soái thíc Duy Y, mà Ngô Soái cũng chỉ là xem Duy Y như là bạn học bình thường. Cho nên mới làm gì Ngô Soái, để Ngô Soái bên cạnh Duy Y là có dụng ý riêng.
      “Em muốn !”
      “Nếu như vậy mời cả ba mẹ em cùng !”
      Vừa nghe đến ba mẹ Duy Y giương mắt nhìn chằm chằm người đàn ông ngồi đối diện hận thể đem băm thành tram mảnh.
      Kiều Ngự Diễm nắm lấy bàn tay bé của , ánh mắt nhu hòa ít “Y Y chỉ muốn ở chung chỗ với em, về sau chúng ta thường xuyên ra ngoài hẹn hò, chỉ hy vọng em hiểu , tiếp nhận . muốn chỉ vì ba mà em ở chung chỗ với !”
      “Em muốn ở chung chỗ với !” thích mình là việc nhưng dù sao mình đối với …….
      Nhìn thấy bài xích mình, Kiều Ngự Diễm biết nếu như có gì thêm nữa khí càng khó chịu thêm. Mình biểu lòng của mình, kế tiếp nên để cho từ từ thích ứng tồn tại của mình cùng với tiếp ứng nhận .
      “Y Y tháng sau chính là sinh nhật mười sáu tuổi của em, em muốn cái gì?”


    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương ba mươi hai: Hai người xứng đôi hơn

      Sinh nhật? Đúng vậy, tháng sau chính là sinh nhật, nghĩ đến là lại nhớ…….
      Nhưng như vậy thế nào, cũng biểu cho điều gì. Đầu tiên là uy hiếp , sau đó là lấy lòng ? Đây là tát cái rồi lại cho viên kẹo.
      Duy Y mặc dù còn tuổi nhưng vẫn ôm thù.
      “Cái gì em cũng muốn!” Cho dù muốn cũng với !
      “Vậy lúc nào em nghĩ xong với , dù sao vẫn còn nửa tháng.”
      Lúc này nhân viên phục vụ đưa kem lên, Duy Y để ý chỉ lo ăn hết đồ ăn của mình.
      Nhìn thời gian hơi trễ, Kiều Ngự Diễm mới đưa trở về.
      Đến dưới lầu vừa đúng lúc gặp Sultana về nhà.
      Sultana đối với chiếc xe kia xa lạ, từng may mằn ngồi xe tổng giám đốc Kiều. May mắn này đến với rất tự nhiên.
      Ở trong công ty, tổng giám đốc hẹn ăn cơm mấy lần, trong công ty cũng truyền tin và tổng giám đốc có quan hệ mập mờ. Cho nên vội vã phủi sạch quan hệ với người đàn ông khác.
      “A? Tổng giám đốc Kiều, các người thế nào…….” Nhìn thấy hai người từ trong xe ra Sultana khỏi nghi ngờ.
      “Chị Sultana!” Nhìn thấy ánh mắt Sultana nhìn mình cùng Kiều Ngự Diễm, ra Duy Y có chút nóng nảy. Sợ ấy biết chuyện của mình cùng Kiều Ngự Diễm. Dù sao tuổi mình còn như vậy, vốn là nên , huống hồ còn về cùng Kiều Ngự Diễm……
      “Chúng tôi mới ăn cơm!” Kiều Ngự Diễm thẳng, lại nhìn Sultana, lông mi tự chủ nhíu lại. Mấy ngày trước, qua máy nghe lén của Duy Y, tự nhiên biết Sultana là người thế nào.
      Trong công ty có những lời đốn vốn dĩ nghe qua coi như nhưng ngày đó nghe ta cùng quản lý cãi nhau, lại liên tưởng đến biểu của ta trong công ty, ít nhiều biết thế nào.
      Tháng trước còn Denis thăng chức cho ta, nghĩ rằng dù sao cũng là chị của Duy Y, lưu ta lại bên người ngày nào đó dùng tới.
      Nhưng mà Sultana giống như hiểu lầm, đến gần ta chủ yếu chỉ là muốn thông qua ta để hiểu Duy Y hơn mà thôi, dù sao hai người biết nhau từ , có những thứ thể biết được từ Kiều Y.
      ra là vậy! Tổng giám đốc Kiều mấy ngày gặp, nghe công tác?”Sultana tự nhiên trò chuyện cùng Kiều Ngự Diễm đem Duy Y gạt sang bên.
      “Ừ, hôm nay vừa về đến nơi!”
      “Hai người chuyện, em lên trước!”
      “Được, nên quên chuyện ngày mai!”Kiều Ngự Diễm đem chữ hẹn hò đổi thành việc. Ở trước mặt Sultana tốt nhất nên biểu lộ quá nhiều. Người đàn bà này rất đáng sợ vì mục đích từ bất kỳ thủ đoạn nào. Về sau tốt nhất Y Y nên giữ khoảng cách với ta.
      Duy Y nhìn Kiều Ngự Diễm cái trong lòng có chút tức giận. với lúc nào là ngày mai đến trang trại cùng với chứ? Chuyện gì cũng đều là quyết định, hoàn toàn để ý đến cảm nhận của . Vì thế nếu nghĩ đến cảm nhận của hợp tác với công ty của ba như vậy?
      “Sao vậy? Duy Y giống như vui lắm?” Sultana nhìn Duy Y xa hiểu hỏi.
      “Ừ, con nít tâm tình khó hiểu!” Trong giọng của Kiều Ngự Diễm biết có bao nhiêu cưng chiều, thấy Sultana đáy lòng có chút cảm giác nào.
      “Duy Y còn , luôn buồn vui thất thường, tôi thường xuyên thấy nhưng thể trách được, ha ha…….”
      Duy Y xa căn bản nghe thấy hai người gì, chỉ là đứng ở cửa thang máy nhìn lại.
      Chỉ thấy đèn đường mờ mờ, hai người nam nữ đứng chung chỗ, thấy được vẻ mặt nhưng cảnh tượng đẹpn hư vậy là lãng mạn cùng hài hòa…….
      Giống như hai người là cặp trời sinh cùng đứng chung chỗ.
      A! Trong đầu Duy Y đột nhiên xuất suy nghĩ! Nhìn hai người đứng chung chỗ hài hòa, bất luận tuổi tác, tướng mạo, kinh nghiệm sống hai người kia đều hợp nhau. Kiều Ngự Diễm có nghiệp thành công, tướng mạo lãnh khốc, chị Sultana dáng dấp ngọt ngào dịu dàng, lại có lòng cầu tiến. Hai người cùng làm trong công ty, phải là trời sinh đôi sao?
      Tại sao kết hợp hai người họ với nhau?
      Cứ như vậy Kiều Ngự Diễm đem chú ý của đối với mình chuyển sang chị Sultana, từ đó buông ra kiềm chế đối với ba. Chị Sultana cũng có thể đem quan hệ với người đàn ông mà chị ấy gây gổ hôm đó phủi sạch.
      Nhìn thấy chị Sultana cũng rất thích Kiều Ngự Diễm! Hơn nữa lấy sức quyến rũ của chị Sultana đầy tháng hai người có thể ở chung chỗ.
      Duy Y tính toán đánh cho bùm bùm vang dội, hoàn toàn có suy nghĩ đến tâm tình của người đàn ông, nếu tình đối với người có thể dễ dàng dời vậy đó gọi là .
      Trở lại phòng Duy Y lập tức gọi điện thoại cho Kiều Y, rủ ngày mai cùng chơi, dĩ nhiên, chuyện này vẫn phải kêu Ngô Soái cùng Tiểu Cương.
      Gọi xong ba cuộc điện thoại, lại đến bên cửa sổ, nhìn thấy dưới lầu mảng trống trơn, Kiều Ngự Diễm cùng Sultana còn ở đó.
      Vì vậy lại gọi điện thoại cho Sultana, đem lời mời của Kiều Ngự Diễm thành mình mời.
      là Kiều Ngự Diễm ngày mai muốn mời đến trang trại chơi.
      Cứ như vậy, vốn là hai người hẹn nhau bị Duy Y làm thành tập thể hẹn nhau chơi.
      Mà ngược lại đối với Kiều Ngự Diễm vừa mới đóng cửa xe cũng chỉ là nhếch miệng lên cười mà thôi.
      Như vậy cũng tốt, nhiều người chút khí tốt hơn, dù sao Duy Y lúc nào cũng làm mặt lạnh đối với mình. vẫn với mình phải từ từ cho thời gian thích ứng tồn tại của mình.
      Nhưng nào có ai biết trong lòng có bao nhiêu khổ sở?
      Người đối với mình lạnh nhạt, lại vừa vừa cười với người đàn ông khác, làm sao có người đàn ông nào chịu nổi chứ?
      khọng cách nào tưởng tượng nếu để cho biết chuyện mình làm đối với Bạch Trạch Vũ đối xử với mình như thế nào?
      Nghĩ nghĩ lại đầu càng đau, từ trước tới giờ chưa có chuyện gì làm phiền lòng như vậy.
      Tình làm người khác tổn thương! Nếu như có thể muốn tất cả mọi người đồng ý với , bận tâm cảm giác của , tuổi của còn có ánh mắt. Trực tiếp cưới về…….
      Lúc này có điện thoại tới, nhìn thấy màn hình là Denis. Hai người chuyện công ty chút, cuối cùng Kiều Ngự Diễm quyết định mời Denis cùng, ngày mai chơi thể chỉ có bạn của nhóc được…….

      Chương ba mươi ba: Tính toán

      Hôm sau, nhóm bảy người đến trang trại du ngoạn.
      Trang trại cách biệt với bên ngoài, có thể nơi để du ngoạn, nơi này so với công viên trong thành phố còn thú vị hơn nhiều, có thể là công viên kết hợp với vườn thú.
      Bên trong thậm chí còn có khách sạn với quầy rượu, còn có ngôi miếu kết hợp với kiến trúc Trung Quốc cổ đại còn có khu vui chơi theo phong cách tây phương.
      Sau đó mọi người mới biết đây cũng là gia sản của Kiều Thị.
      Vốn dĩ là hai người hẹn hò nhưng lúc này vô duyên vô cớ có thêm năm người, tuy Kiều Ngự Diễm có chút tình nguyện nhưng cũng thể làm gì khác.
      Chơi suốt buổi sáng Kiều Ngự Diễm cảm thấy Duy Y cùng mấy đứa trẻ kia luôn ở chung chỗ mà cùng với mình chỉ có Denis cùng Sultana.
      “Kiều Ngự Diễm, sắc mặt cần lạnh băng khó coi như vậy, lâu mới có dịp ra ngoài chơi, khí bị làm hư rồi!” Denis ngồi bên cạnh Kiều Ngự Diễm .
      Chính xác bây giờ nét mặt của Kiều Ngự Diễm là cực lạnh. Bình thường cùng tại sai biệt lắm nhưng bên cạnh lâu Denis luôn có thể phát ra những điểm giống nhau.
      “Đúng rồi, trai, làm bạn em dợ rồi!” Kiều Y cũng có chút bất mãn, giọng .
      Mặc dù đây phải lần đầu chơi cùng trai nhưng bên cạnh bời vì có Ngô Soái cùng Duy Y, muốn trai làm bạn mình sợ.
      “Phía trước có nhà hàng theo phong cách Brazil, thịt nướng ở đó tệ, buổi trưa chúng ta đến đó ăn !” Denis đối với nơi này rất quen thuộc dù sao cũng là tay mình thiết kế trang trại.
      Kiều Ngự Diễm lời nào, phản đối cũng ủng hộ. Chỉ thấy Denis kêu những người kia đến nhà hàng.
      Dọc theo con đường này Duy Y luôn đứng rất xa mình hoặc là đứng bên cạnh Ngô Soái hoặc đứng cạnh Kiều Y. Chỉ là có người đàn bà lúc nào cũng đứng bên cạnh .
      Mọi người vào phòng ăn bốn đứa trẻ rất tự nhiên ngồi chung chỗ mà ngồi cạnh Denis đối diện là Sultana.
      Mấy đứa trẻ khách khí gọi rất nhiều thứ dĩ nhiên còn có cả món thịt nướng nổi tiếng.
      Denis là người quá nhiệt tình, mặc dù cách xa về tuổi tác so với bọn Ngô Soái nhưng rất nhanh nhập hội cùng với bọn họ.
      Cho nên cuối cùng Kiều Ngự Diễm cùng Sultana câu được câu .
      Phần lớn thời gian ánh mắt của Kiều Ngự Diễm đều là nhìn Duy Y. Có lẽ do mải chơi với mấy đứa trẻ kai nên thể phát ra nhưng Sultana bỏ xót.
      Ánh mắt của Sultana đảo quanh người Kiều Ngự Diễm cùng Duy Y, cuối cùng thế nhưng bắt được ánh mắt say đắm của người đàn ông, sai, chính là say đắm.
      người đàn ông đối với cưng chiều, nhìn Duy Y vui vẻ cười, mình cũng tự chủ nâng lên khóe miệng. Thời điểm thấy Ngô Soái cùng Tiểu Cương tới gần người đàn ông cũng nhíu mày.
      Lúc ăn cơm càng them che giấu, Duy Y muốn ăn món ăn nhưng vị trí có chút xa Kiều Ngự Diễm thấy ánh mắt nhìn chăm chú vào món ăn kia liền đứng dậy đem cái đĩa chuyển qua trước mặt .
      Chỉ sợ rằng đối với Kiều Y cũng có tỉ mỉ như vậy. ràng giữa hai người còn cách người đối diện thế nhưng người đàn ông lại chăm sóc Duy Y liên tiếp hai lần.
      Mấy người ngồi ăn thể thấy ánh mắt của Kiều Ngự Diễm lại làm như thấy ngồi ăn. Mà người đàn ông vẫn như cũ lạnh băng ngồi dùng bữa.
      “Kiều, tôi muốn ăn cái đó!” Denis tức thời đánh vỡ khí lung túng.
      Mà Kiều Ngự Diễm cũng phối hợp đem đĩa thức ăn đưa tới trước mặt Denis. Là quá sơ suất tự chủ tỏ ra quan tâm cùng chăm sóc đối với Duy Y, ở trước mặt bạn học của , mình nên khiêm tốn chút.
      khí lại trở nên thân thiện, những người khác lại bắt đầu cười vui vẻ nhưng Sultana lại vui.
      Vốn dĩ tưởng rằng hôm nay hẹn mình ra ngoài là muốn hiểu đối phương, nghĩ tới lại làm cho khó coi hơn. ta căn bản thể chấp nhận chuyện như vậy, tại sao người đàn ông ưu tú như vậy lại coi trọng nhóc như vậy?
      Mấy lần trước xem như thế nào? Chảng lẽ mình kém Duy Y sao? ta cam lòng…….
      Duy Y càng được tự nhiên, ràng muốn tạo cơ hội cho chị Sultana cùng Kiều Ngự Diễm. Nhưng ánh mắt của người đàn ông kia luôn khóa trụ người thả làm đứng ngồi yên, cho nên thể làm gì khác hơn là gỉ bộ thấy, giả bộ rất vui vẻ cùng Ngô Soái và Kiều Y, cũng dám đến gần Sultana. Bởi vì chị Sultana bên cạnh Kiều Ngự Diễm.
      Ngô Soái trong nháy mắt mất hồn rất nhanh liền khôi phục bình thường cùng mọi người chuyện. phản ứng nhanh chóng làm cho ai có thể chú ý thấy.
      Rốt cuộc ngày vui vẻ cũng trôi qua.
      Lúc trở về khu chung cư có chút u ám, Kiều Ngự Diễm lại dẫn bọn họ ăn cơm rồi mới đưa về.
      Chủ yếu là biết ba Duy Y hôm nay có kiện, Duy Y trở về nhất định có cơm ăn, hơn nữa muốn ở chung chỗ với , mặc dù là nhóm người, chỉ có thể thấy nụ cười của vào lúc này.
      Lúc ở bên cạnh luôn là khuôn mặt lạnh đem cách xa ngàn dặm.
      Lúc đưa Duy Y về xe còn có Sultana cùng Ngô Soái, bởi vì ba người ở chung khu chung cư, Kiều Ngự Diễm thể ở bên cạnh Duy Y như mong muốn.
      Mặc dù hôm nay là cùng chơi, nhưng giữa hai người rất ít chuyện với nhau…..
      Hơn nữa bọn họ lại ở đường, Duy Y giả bộ ngủ thiếp , ở ghế sau “Ngủ” ngã trái ngã phải, còn có lúc tựa vào người Ngô Soái, nhưng ra là ngồi nghe hai người đằng trước chuyện với nhau.
      Ở trước mặt Kiều Ngự Diễm làm sao có thể ngủ được!
      Ngô Soái biết nghĩ gì, chỉ là nhìn cảnh đêm ngoài xe, lời nào.
      Xe tiến vào khu chung cư Duy Y cũng rất tự nhiên tỉnh lại.
      Ba người xuống xe, Kiều Ngự Diễm muốn chuyện với nhưng lại bị nhóc này tránh. Mà cũng tức giận, hôm nay có thể thấy cười thỏa mãn rồi.
      Từ từ , ngày nào đó cũng cười với mình.
      Ngô Soái vốn định đưa hai người về nhà lại bị Duy Y đuổi .
      “Chị Sultana!”
      “Ừ!”
      “Cái đó……. có gì!”
      “Có chuyện gì , hai chúng ta có chuyện gì thể sao?”
      có gì, chỉ là muốn mệt chết mà thôi!”
      “Duy Y!” Lần này ngược lại là Sultana gọi .
      “Dạ?”
      “Em cảm thấy tổng giám đốc Kiều là người thế nào?”
      “Tại sao đột nhiên lại hỏi như vậy?” ra Duy Y vừa nghe đến Kiều Ngự Diễm ngã vào cái hố to trong lòng. Giống như lúc thi làm được bài bị mẹ hỏi đến. Sợ đối phương lại hỏi nữa.
      “Chị cảm thấy tổng giám đốc Kiều đối với em rất tốt, điều kiện tốt, dáng dấp lại đẹp trai, chuyện hợp lý, là người đàn ông khó tìm!”
      “Chị Sultana chị thích !” Nghe giọng điệu này trong lòng Duy Y len lén cười.
      “Có lẽ a……! ấy hẹn chị ăn cơm mấy lần, trong công ty ai cũng về quan hệ của bọn chị! Nếu như có thể, chị hy vọng có thể tiến triển thêm bước.”
      ra trong lời của Sultana cố ý tiết lộ chút tin tức: 1. Kiều Ngự Diễm hẹn ăn cơm, 2. Bọn họ cùng làm trong công ty, 3. Tuổi tác của bọn họ kém là bao nhiêu lại còn có lời đồn đại của mọi người.
      Dĩ nhiên làm sao Duy Y biết được đắc ý đó nhưng Kiều Ngự Diễm lái xe về hiểu.
      Người đàn bà này ra hiệu quan hệ của bọn họ với Duy Y! Cứ như vậy, chẳng phải là…….
      nơi khác, Duy Y nào biết mình bị người ta nghe lén, vừa nghe đến lời của Sultana rất vui vẻ “ hay quá, chị Sultana em cũng cảm thấy hai người rất xứng đôi, chị cố gắng lên! Em ủng hộ chị!”
      “Em…….Cứ vui vẻ như vậy?” Sultana cười lạnh trong lòng, đứa trẻ cái gì cũng hiểu.
      “Đương nhiên rồi!”
      “Duy Y, vậy em phải giúp chị nha!”
      “Dĩ nhiên, nếu cần em giúp chị cứ việc em nhất định giúp chị!”

      Chương ba mươi bốn: Sinh nhật

      Thời gian trôi qua nhanh, bất tri bất giác qua tháng, chỉ còn hai ngày nữa là tới sinh nhật Duy Y.
      Ngay từ mấy ngày trước mẹ Duy hỏi muốn tổ chức sinh nhật như thế nào, muốn qùa gì.
      Bởi vì ba Duy gần đây bận việc, luôn có ở nhà. Hơn nữa nghe mọi việc trong công ty đều ổn, chỉ là nghiệp vụ càng ngày càng nhiều mới bận như vậy. Mà mọi người đều biết, Duy Kiến Quốc được như hôm nay tất cả đều nhờ vào mối quan hệ với Kiều Thị.
      Duy Y làm xong bài tập liền muốn gọi điện thoại chuyện phiếm với Trạch Vũ, bởi vì phí điện thoại đắt, Duy Y muốn Bạch Trạch Vũ phải tốn tiền, vì vậy hai người thường hen nhau chuyện mạng.
      Cũng bởi vì vậy mới tránh được khống chế của Kiều Ngự Diễm …….
      Lúc này điện thoại Duy Y vang lên, ca khúc hàn quốc nghe hay.
      Liếc mắt nhìn tên thị là số của Kiều Ngự Diễm, trong lòng muốn nhận vô cùng, cố thử chặn cuộc gọi, sau này bị Kiều Ngự Diễm biết, chỉ nhìn chằm chằm nửa phút, sau đó Duy Y lặng lẽ cúi đầu, lấy điện thoại ra, bỏ chặn cuộc gọi.
      Khí thế của quá mạnh mẽ, chỉ cần nhìn cái hoặc là tiếng cảm thấy giống như mình làm sai chuyện gì.
      thường xuyên gặp , nếu là hẹn hò, Kiều Ngự Diễm có thể làm được, mỗi chủ nhật dẫn ăn cơm, dạo phố hay xem phim. giống như rất hiểu , biết tất cả những gì thích và những gì ghét.
      Trong khoảng thời gian gặp mặt này chỉ cần là lúc ở chung chỗ luôn động chân động tay với nhưng chỉ giới hạn trong ôm ấp cùng dắt tay, có lúc hôn gò má hoặc trán của . quá mức như hani lần trước.
      Cho nên dợ hãi đối với cũng bắt đầu từ từ giảm dần.
      cũng biết như vậy là tốt, dù sao hai người chênh lệch nhiều như vậy, mình lại thích , thậm chí là ghét . Ai luôn đem ba ra uy hiếp.
      tại cũng chỉ có thể chờ.
      Chờ quay qua thích chị Sultana. Chỉ có như vậy mới được tự do.
      “Xin chào, em là Duy Y!” Duy Y bất đắc dĩ nhận điện thoại, bởi vì trừ khi tắm hoặc có chuyện gì nhất định phải trả lời điện thoại của . Cho nên sớm hay muộn cũng chết, cần gì phải lãng phí tiền điện thoại của mình.
      “Y Y bận gì sao?” thanh ràng rất lạnh lùng lại những lời rất quan tâm, Duy Y thích thanh của .
      “Mới vừa làm xong bài tập!”
      “Ừ, ngủ sớm chút, đừng chơi máy tính nữa!”
      “Em biết rồi! Còn chuyện gì sao?” Nếu cúp điện thoại! Trạch Vũ vẫn mạng chờ .
      “Còn nữa…Ngày mai phải Nhật Bản chuyến, sinh nhật em về, em muốn quà gì?”
      có!”
      cái gì cũng muốn, chỉ muốn mọi người, mọi việc trong nhà bình an là vui rồi. còn muốn đừng dây dưa với mình nữa…….Thế nhưng dám . Nghe thấy Nhật Bản, có vài phần vui vẻ, đáng tiếc chỉ ngày…….
      “Y Y!” Tại sao em thể với nhiều hơn mấy câu.
      “…….”
      có gì, ngủ sớm !”
      “Bái bai!” Lạnh lùng cúp điện thoại giống như mọi ngày. Duy Y tuyệt đối lưu luyến , là quá mộng tưởng rồi.
      Cúp điện thoại của Kiều Ngự Diễm, Duy Y trở lại trước máy tính, đáng tiếc hôm nay Bạch Trạch Vũ chỉ nhắn tin cho liền sớm logout rồi.
      bỏ lỡ thời gian hẹn với Trạch Vũ.
      Ngày hôm sau Duy Y mời số bạn thân của mình tới dự tiệc sinh nhật. Ba mẹ cố ý dọn dẹp nhà cửa cho các . Nghe buổi tối ba mẹ cũng muốn ăn tối dưới ánh nến lãng mạn.
      “Duy Y, mình muốn mời Ưu Thần cùng được ?” Kiều Y hỏi.
      “Được, hoan nghênh! Nhưng Kiều Y, bạn học bơi lội cũng ba tháng, còn chưa biết bơi sao? Quá giả dối rồi?”
      “Làm sao nhanh như vậy được, người ta luyện võ công cũng phải luyện tám năm, mười năm, làm sao mình mới có ba tháng học được!” Kiều Y ràng là cử chỉ giả bộ sống chết đổ thừa cho Lâm Ưu Thần.
      Duy Y suy nghĩ muốn cho Ưu Thần thấy bộ mặt của Kiều Y.
      “Còn nữa…….mình cho bạn tin tức động trời nhé! Hình như Cát Phàm và bạn chia tay!”
      “Chia tay?” phải mới có hai tháng sao? Tại sao lại chia tay?
      “Đúng vậy, hai ngày trước nghe Ưu Thần , tin tức hoàn toàn chính xác!”
      “Chia tay chia tay, có liên quan gì đến mình?”
      “Nguyên nhân chia tay là Cát Phàm quên nữ sinh, cho nên bạn bất mãn đòi chia tay!” Về phần vì sao lại biết như vậy, công lao lớn là nhờ vào bơi lội.
      “…….” Duy Y ngây ngẩn cả người, biết nữ sinh mà Kiều Y là mình.
      nghĩ rằng cự tuyệt của lại làm tổn thương đến như vậy.
      Vào ngày sinh nhật nhà Duy Y có rất nhiều bạn học tới, tất cả đều là bạn thân của .
      Kiều Y, Ngô Soái, Tiểu Cương còn có hai bạn nữ nữa, cuối cùng còn có Lâm Ưu Thần cùng Cát Phàm.
      Gặp lại Cát Phàm Duy Y cảm thấy mình có lỗi, nếu như phải bởi vì mình, người phong lưu hào hoa như Cát Phàm làm sao bị phụ nữ đá chứ?
      Bởi vì đều là những đứa trẻ vị thành niên nên mẹ Duy Y giúp bọn họ chuẩn bị đồ uống nhưng Ngô Soái lại nghĩ như vậy. Hôm nay thế nào cũng là sinh nhật, uống chút rượu làm sao có khí sinh nhật. Tự động mua mấy chai bia.
      đám mấy đứa nhóc ngồi chơi bài, chơi trò chơi, uống bia. Bởi vì có người lớn ở nhà, mọi người đều chơi thoải mái, Duy Y còn lén uống hail y bia. Dù sao lúc ba mẹ quay về cũng là lúc ngủ rồi, bọn họ phát ra.
      Mọi người đều uống rất náo nhiệt.
      Đáng tiếc là lần đầu tiên uống bia, cũng biết tửu lượng của mình ở mức nào, chỉ mới hai ly liền say rồi.
      Hơn mười giờ, Kiều Y cùng hai bạn nữ phải về nhà, vốn dĩ Ngô Soái muốn chơi thêm nữa nhưng nhìn Duy Y chóng mặt cùng với mặt đỏ cũng liền về. Những người khác về tự nhiên Lâm Ưu Thần với Cát Phàm cũng về theo.
      Suốt cả buổi tối Kiều Y luôn bên cạnh Lâm Ưu Thần làm cho Tiểu Cương bối rối. Cát Phàm khi tới nơi thành người phục vụ, tất cả mọi người chơi trò chơi, đứng bên cạnh nhìn, người ta gọi giúp lấy gì cũng ngoan ngoãn lấy.
      Đưa mọi người xuống lầu, Duy Y muốn về dọn dẹp nếu ba mẹ trở về lại phải bận rộn.
      nghĩ tới Cát Phàm rồi quay trở lại, ngăn Duy Y ở dưới lầu. hai lời liền kéo tay người ta đến vườn hoa bên cạnh.
      Duy Y biết nhất định có chuyện muốn , nhìn nhịn cả buổi tối. Vì vậy phản kháng theo .
      Chỉ là lúc này cũng ý thức được rằng nguy hiểm đến gần, Kiều Ngự Diễm có qua, cho phép đến gần bạn trai, nhưng lại coi lời của như gió thổi bên tai rồi.
      còn cho phép qua lại với Ngô Soái nhưng tuyệt đối cho phép cho gặp mặt Cát Phàm…….

      Dao hoa 1 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương ba mươi lăm: Người đàn ông lớn gặp người đàn ông

      “Gần đây có khỏe ?” Cát Phàm hỏi.
      “Mình rất khỏe!” Duy Y cố tỏ vẻ như có gì nhưng sau đó hai người cùng trầm mặc, gió đêm thổi tạt vào hai người, Duy Y vừa mới chóng mặt vì uống bia bây giờ cũng tỉnh ít.
      “Nghe bạn với bạn chia tay?”
      ra ấy phải bạn mình! ra mình chỉ muốn chọc tức bạn!” Bởi vì bạn cự tuyệt cho nên mới nghĩ cách quen Phổ Thụy để bạn tức giận. Chỉ tự trách mình tuổi còn trẻ luôn làm những việc quá ngây thơ.
      “…….” Duy Y nghi ngờ nhìn .
      “Bởi vì bạn cự tuyệt mình! Có lẽ bạn cảm thấy như vậy là rất ngây thơ nhưng mình thích bạn, chúng ta…….còn có cơ hội ?”
      “Y Y, em làm gì ở đây?” Giọng lạnh lùng đột nhiên vang lên cắt đứt cuộc chuyện của hai người.
      Sau đó người đàn ông cao lớn từ trong bóng tối ra chính là Kiều Ngự Diễm.
      mét chín so với Cát Phàm mét bảy quả tạo cho Cát Phàm ít áp lực, hơn nữa ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông, khí thế của khiến Cát Phàm tự chủ nuốt ngụm nước bọt.
      Chính là người đàn ông lần trước, có quan hệ thế nào với Duy Y? Vì sao lại xuất ở thời điểm mấu chốt phá hư chuyện của ?
      Mà biểu của Duy Y càng thêm……. cách nào diễn tả bằng lời, giống như rất sợ người đàn ông kia, bởi vì vừa xuất , Duy Y liền trốn sau lưng mình. Chỉ lộ ra cái đầu, bàn tay nhỉ bé nắm chặt quần áo mình thả. Sắc mặt cũng thay đổi.
      “Ngươi là…….” Mặc dù Cát Phàm sợ nhưng là con trai cảm thấy lúc này mình nên biểu mạnh mẽ chút, đặc biệt là trước mặt Duy Y.
      “Kiều Ngự Diễm!” Ba chữ lạnh lùng lại càng làm cho Duy Y cùng Cát Phàm thêm bất an.
      Nhất là Duy Y, biết vì sao, cảm giác hôm nay Kiều Ngự Diễm rất đáng sợ, bình thường trước mặt còn dám xị mặt nhưng hôm nay…….
      Nhớ tới lúc trước gọi điện thoại cho mình, hôm nay đến dự sinh nhật , mà hôm nay đến hơn mười giờ đưa bạn xuống lầu nghĩ còn ở Nhật Bản, thể quay trở về nhanh được.
      Nhưng mà nghĩ tới……Lúc này lại xuất .
      Hay là do mình với Cát Phàm.
      “Y Y tới đây!” Giọng vẫn lạnh lùng như cũ, Duy Y chỉ cảm thấy sau khi nghe lạnh hết cả sống lưng.
      có bất kỳ lo lắng, ra từ sau lưng Cát Phàm, lẳng lặng đứng trước mặt .
      “Cậu có thể !” Kiều Ngự Diễm nhìn Cát Phàm, giọng càng lạnh hơn. GIọng điệu giống như ra lệnh.
      Cát Phàm nhìn Duy Y lại nhìn Kiều Ngự Diễm trong lòng cảm thấy cam tâm.
      Hơn nữa nhìn Duy Y sợ người đàn ông kia như vậy, càng thể bỏ . “Chú có quan hệ như thế nào với Duy Y?” Ít nhất phải biết quan hệ của đối phương, nếu giống như là chú……thân thích, vậy có lỗi với người nhà Duy Y.
      “Tôi là chồng tương lai của ấy!” Kiều Ngự Diễm xong thuận thế kéo thân thể bé sang bên cạnh, nhấc lên, hôn môi . Hơi rượu nhàn nhạt lưu chuyển giữa môi hai người.
      Duy Y trợn to hai mắt nghĩ tới ở trước mặt Cát Phàm đột nhiên hôn mình.
      Mùi của đàn ông tỏa người mình, mới vửa tỉnh rượu lại say làm cho quên cả phản kháng.
      Cát Phàm cũng ngây người tại chỗ, nghĩ quan hệ của hai người phải là chú, bác…….hoặc là hàng xóm bên cạnh…….
      Nhưng ngàn vạn lần nghĩ tới, quan hệ của hai người lại như vậy. Đối với nụ hôn của Kiều Ngự Diễm thế nhưng Duy Y hề phản kháng. Điều này cái gì? Là nhìn lầm rồi sao?
      Rốt cuộc Duy Y phản ứng lại bắt đầu từ chối, đôi tay chống đõ lồng ngực của , dùng sức đẩy, chân bị nhấc lên trung cũng bắt đầu dùng sức đá.
      Đối với ngoan ngoãn của , Kiều Ngự Diễm đành buông ra, ánh mắt tức giận nhìn Cát Phàm. vẫn ôm như cũ, để cho Duy Y ngồi cánh tay mình, giống như ôm đứa con nít.
      “Này……. thể nào! Duy Y, bạn cho mình biết, tất cả đều phải …….”
      “Mình…….” Duy Y bị bắt ngồi trong ngực Kiều Ngự Diễm ra rất muốn phản bác lại nhưng biết thủ đoạn của Kiều Ngự Diễm, biết mình phản bác lại có gây hậu quả gì cho mình ?
      Còn nữa cũng hy vọng Cát Phàm từ bỏ mình.
      Nếu như người đứng trước mặt mình là Trạch Vũ, nhất định giải thích . Ít nhất do dự như bây giờ.
      Kiều Ngự Diễm , đợi tự mình mở miệng ra quan hệ của hai người, muốn nghe thấy từ chối người đàn ông khac! Chính là tính cách đàn ông, có lẽ Duy Y rất khó mở miệng nhưng muốn làm như vậy.
      Duy Y do dự khiến cho Cát Phàm có đáp án, nhíu chặt chân mày, rốt cuộc đợi được dành phải “Hai người chênh lệch tuổi tác như vậy? Duy Y bạn nghĩ kỹ rồi sao?”
      Vừa nghe đến tuổi tác thần kinh Kiều Ngự Diễm trở nên nhạy cảm, kiêng kỵ nhất là người khác nhắc tới tuổi. Là nổi sợ trong lòng cũng sợ Duy Y để ý.
      “Cát Phàm bạn đừng can thiệp vào chuyện của mình, bạn !”
      “Vậy còn bạn? Bạn thích chú ấy?”
      liên quan đến bạn!” xong Duy Y hướng về phía Kiều Ngự Diễm, đôi tay ôm lấy cổ , nhìn qua giống như hai người ôm nhau.
      “Chúng ta thôi!” giọng bên tai Kiều Ngự Diễm.
      Lúc này Kiều Ngự Diễm rất vui vẻ, bởi vì Duy Y cự tuyệt Cát Phàm, hơn nữa còn ở bên cạnh mình, cảm giác này làm vô cùng thỏa mãn. Cảm giác như Duy Y vì mình mà cự tuyệt người đàn ông khác, mặc dù biết nguyên nhân phải nhưng vẫn vui vẻ như cũ.
      Vì vậy ôm Duy Y khỏi trước mặt Cát Phàm.
      Duy Y thấy được ánh mắt bi thương của Cát Phàm, so với cự tuyệt càng làm bị tổn thương.
      Mình là hư, biết thích mình nhưng vẫn dùng phương thức đáng sợ cự tuyệt người ta.
      Vào thang máy, Duy Y liền muốn Kiều Ngự Diễm thả mình xuống, trong thang máy có camera.
      Nhưng người đàn ông ôm Duy Y thế nào cũng chịu, uốn qua uốn lại người mình thiếu chút nữa ôm được. Lại vẫn như cũ muốn thả xuống.
      “Em còn động đậy nữa hôn em!” Lúc câu này mặt Kiều Ngự Diễm nụ cười cũng có, giống như ra lệnh cho cấp dưới. Duy Y sợ vì vậy thể làm gì khác hơn là để ôm, may là bây giờ muộn có ai thang máy.
      Về đến nhà vốn dĩ Duy Y muốn cho vào nhà, bởi vì ba mẹ chưa về. Trong nhà bởi vì mới tụ tập mà trở nên bừa bộn.
      Nhưng mà Kiều Ngự Diễm chịu .
      Mới vừa bắt gặp gặp Cát Phàm mình, nhưng mà trước mặt cự tuyệt người con trai kia, về điểm này, Kiều Ngự Diễm tức giận đến mấy cũng còn.
      Hơn nữa hôm nay là sinh nhật , mặc dù chỉ còn cách mười hai giờ đêm tiếng nữa nhưng vẫn muốn bỏ qua.
      Vốn dĩ trở về kịp nhưng vì gọi phi cơ của mình tới chỉ vì muốn tới dự sinh nhật .
      cũng biết hy vọng mình quay trở lại…….

      Dao hoa 1 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :