1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô vợ đáng yêu của Tổng giám đốc kiêu ngạo - Ngưu Điềm Hồng (24/183) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: Tôi là Hoắc Lôi Đình


      Hai nữ sinh chê cười , “Chỉ dựa vào dáng vẻ kia, nhảy thoát y cũng có người nhìn.”

      “Ném lên giường người khác cũng bị đá xuống!”

      “Ha ha ha…”

      phải lần đầu tiên Hạ Bạch bị khi dễ như vậy, cũng quen.

      chậm rãi bò dậy, cười lạnh lùng.

      Nếu để cho cha nhìn thấy, viên ngọc quý tay ông ta lại mở miệng ngậm miệng đều bỉ ổi như thế, nhất định tức chết.

      Khóe miệng Hoắc Lôi Đình lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, bé này có cá tính mạnh, có chút thú vị.

      Mở cửa, xuống xe…

      Hạ Bạch chậm rãi về phía trước, giây kế tiếp, bàn tay to bưng kín miệng của mình.

      Hương vị ngọt ngào chui vào lỗ mũi, trong đầu nhất thời choáng váng.

      quẩy người cái, ngay cả thanh cũng thoát ra được, cứ như vậy trực tiếp hôn mê bất tỉnh…

      Chiếc xe sang trọng nhanh chóng rời khỏi khu phố phồn hoa náo nhiệt, cũng biết mới vừa rồi xảy ra chuyện gì…

      Khi Hạ Bạch tỉnh lại, nghe được từng trận tiếng nước chảy.

      Trước mắt là cảnh tượng xa hoa đến khiến cho người khác chắc lưỡi hít hà.

      Phòng ngủ lớn như vậy, lắp đặt thiết bị vô cùng lộng lẫy, có thể so với hoàng cung.

      mặc chiếc váy lụa màu hồng cơ hồ trong suốt, bộ ngực xinh đẹp được bọc bởi áo lót ren màu đen.

      Dưới thân cũng là quần lót màu lụa đen, vô cùng khêu gợi!

      Thiếu chút nữa ngất , tại sao…. Mình bị tóm tới nơi xa lạ này, ăn mặc như vậy!?

      Bên tai tiếng nước chảy ngưng lại, cửa phòng vệ sinh mở ra.

      Hoắc Lôi Đình chỉ bọc cái khăn tắm màu trắng ngang hông, người trần truồng ra.

      Sau khi tắm xong, nước còn treo dáng người to lớn của , dưới ánh đèn vàng nhạt mờ ảo, con ngươi chăm chú nhìn .

      “Tại sao lại là !?” Hạ Bạch cảm thấy choáng váng, kéo chăn qua bên cạnh, đắp lên người của mình, “Rốt cuộc là ai!?”

      trả lời, nắm lên bó dây màu đỏ bàn, ném ở trước mặt .

      nhìn bó dây, đầu óc cứng lại.

      Hoảng sợ kêu lên, “Là !?”

      Chính là tên ác ma này, tối hôm qua ác ma này khi dễ !

      Nhưng phải ném mình rồi sao? Tại sao lại tìm tới cửa lần nữa?

      thong thả bước đến trước mặt , tay chống giường đưa đến gần .

      “Quên tự giới thiệu mình, tôi tên là Hoắc Lôi Đình.” .

      Trong đầu Hạ Bạch nổ tung. Hoắc Lôi Đình?

      Chính là cấp lãnh đạo trực tiếp của cha, toàn bộ tập đoàn Á Châu cũng bị Hoắc Lôi Đình đùa bỡn trong tay?

      Trước kia nghe cha qua, người đàn ông này, tuyệt tình tàn nhẫn, tuyệt đối cho phép phản bội và nghe lời.

      Càng có thứ gì mà chiếm được.

      Chỉ cần muốn, bất kể là thủ đoạn nào cũng lấy cho được.

      Những kẻ nổi tiếng liều mạng muốn làm ăn với , những con nhà giàu cũng đều liều mạng muốn leo lên giường .

      ngờ, người ở trước mặt mình lại có thể là !

      bi thương ý thức được mình xong rồi, tại sao… bị nhìn trúng? Hàng này thích vị thành niên?

      Hoắc Lôi Đình hơi chăm chọc cười lạnh, quả nhiên, và những kia khác nhau.

      giây trước còn giả bộ làm nũng phản kháng, vừa nghe đến tên của liền ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn .

      Từ ngơ ngác, biến thành si ngốc, sau đó ỡm ờ thuận theo.

      Cuối cùng, giống như bao, dang chân xin tiến vào.

      như vậy, cũng cần nhiều lời nữa.

      lại dán tới, muốn đè xuống giường.

      Vậy mà Hạ Bạch chợt lui về phía sau, vừa lui, chân đá vào lồng ngực của , mắt đầy lửa giận, “Cút ngay!”

      Khẽ sững sốt giây, nghiền ngẫm nhìn . “Muốn nổi bật?”
      Last edited: 27/2/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 012: Ngu xuẩn có chút thú vị

      Nắm lấy mắt cá chân của dùng sức kéo về phía mình, vừa đúng kéo nơi nào đó của nhắm ngay tay của mình. . . . . .

      "! !" Hạ Bạch liều mạng giãy giụa, uốn éo người muốn chạy trốn.

      Lại càng phát ra nghênh hợp xâm nhập, cơn đau đớn như kim châm muối xáttruyền đến, hai chân mềm nhũn, rên lên tiếng.

      Hoắc Lôi Đình giống như nhìn con mèo chuẩn bị phối hợp tắm rửa, lại rất có kiên nhẫn chuẩn bị chinh phục .

      Ở phương diện này có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, tự tin có thể trong vòng năm phút để cho bay lên tận mây, hoàn toàn chinh phục thân thể của .

      Nhưng Hạ Bạch phải dễ đối phó như vậy, cắn răng vung cái chân còn lại, trực tiếp đá vào phía dưới chõ phải của .

      Bốp.

      A a a a a a a a! ! ! ! ! !

      Hạ Bạch cảm thấy cơn đau đớn từ nơi ngón chân cái truyền đến.

      bị chút hư hại, mà lại bị trật ngón chân!

      Thiếu chút nữa Hoắc Lôi Đình nhịn được cười, này ngu xuẩn có chút thú vị.

      là càng ngày càng coi trọng rồi !

      Hạ Bạch hận nhất bị người khác nhạo báng, nắm cái gối, hung hăng đánh ra.

      "Đàn ông bỉ ổi, chết được tử tế! ! chết ! !"

      Gối đầu đánh đau, tuy nhiên nó cũng làm cho Hoắc Lôi Đình ngưng tiến công.

      này!

      Mất công lúc lại bị trượt tay để cho trốn chạy!

      Hạ Bạch lăn vòng trốn xuống giường, khập khễnh tới cái kệ gần đó trong phòng, nắm được chai rượu, trực tiếp đập vào tường.

      Dùng miểng thủy tinh bén nhọn nhắm về phía Hoắc Lôi Đình, "Đừng tới đây! ! !"

      vừa uy hiếp , mắt vừa nhìn về phía cạnh cửa.

      "Ha ha. . . . . ." ràng cười tiếng, "Quả nhiên đủ cay, ra em thích kiểu thế này, xem ra hai chúng ta đúng là người cùng đường."

      Vóc người cao lớn ép tới, giống như ác ma từ trong địa ngục ra!

      chút uý kị, mặt nở nụ cười châm chọc, đưa tay phải ra tóm lấy .

      Hạ Bạch ngờ sợ, trực tiếp cầm chai rượu trong tay ném tới mặt của .

      Hoắc Lôi Đình vội vàng né tránh, thiếu chút nữa trượt đến mặt!

      phải là quá chú ý chăm sóc đến bề ngoài của mình, nhưng gương mặt này nếu có chút tổn thương, ngày hôm sau chuẩn bị đăng báo báo.

      Sau đó mẹ và người trong gia tộc theo hỏi lung tung này kia, những ký giả các tờ báo cũng níu lấy thả, suy đoán lung tung!

      Phiền toái chết!

      Hạ Bạch vừa định chạy liền bị nắm đầu kéo vào trong lòng ngực mình, lập tức ôm lên.

      "Đem nhiệt tình của em lên giường !" Vừa mới dứt lời, cổ đau nhói, lần nữa bị hung hăng cào cái!

      cơn tức giận nhất thời dâng lên, cắn răng mới ném ra.

      đáng chết!

      tay nắm lấy còn giường, "Diễn đủ rồi ngoan ngoãn mở chân ra, tôi có thời gian đùa với em!"

      "Phi! !" từ giường giãy giụa ngồi dậy, cho rằng mình diễn trò?

      thông minh của cỡ nào kì cục mới có thể nghĩ như vậy! ?

      muốn chạy trốn, lại phát phía sau là tường, thể trốn đâu được.

      gương mặt tà mị của người đàn ông lộ ra nụ cười lạnh lẽo, dấu vết máu cổ càng lộ ra mùi máu tanh.

      khoanh tay, từ cao nhìn .

      Vẻ mặt như "Em còn trốn nữa ?".

      Hạ Bạch biết mình xong rồi nhưng vẫn cam lòng, hung hăng nhìn " chết được tử tế! !"

      thèm quan tâm cười cười, "Chết tử tế cũng là chết, chơi em xong rồi chết, tồi."

      xong, kéo ra hộp đựng trang sức bằng vàng ở đầu giường, đè xuống chốt mở ở bên trong.

      Cách cách lộp cộp. . . . . .

      loạt tiếng vang, đỉnh đầu thòng xuống hai xích sắt màu đen tuyền.

      Lại là bộ còng tay khác! ! ! !

      Chương 13: Dấu vết thuộc về

      “Lần trước trói chặt, lần này dùng cái này , chúng ta hợp khẩu vị.”

      xong, bắt được cổ tay Hạ Bạch, mạnh mẽ ngăn lại giãy giụa, cố định hai tay của còng lại.

      Tối hôm qua ký ức đau đớn vẫn còn như mới, cắn răng, rất sợ hãi thà chết cũng để cho mình hợp ý.

      Càng liều mạng nuốt nước mắt ngược vào trong bụng.

      “Rốt cuộc con mèo hoang ngoan?” tà ác cười tiếng, nâng lên cái càm của .

      này còn khuất phục sao, ai có thể ngoại lệ.

      ra thích loại cảm giác chinh phục này.

      sai, nhất định chính là loại cảm giác này làm cho nhất định thể ăn .

      tinh, chỉ cần hưởng qua mùi của muốn ngừng mà ngừng được.

      Nhưng mà đời này có người để cho muốn ngừng mà được.

      Cho nên, đợi chơi đùa chán ngán, này thể chết.

      cúi người, bắt đầu điên cuồng ăn tiệc.

      ………

      Người đàn ông bá đạo cuồng ngạo, ở người để lại vô số dấu vết thuộc về .

      “Uhm…..” mãi cho đến buổi chiều Hạ Bạch mới chậm rãi tỉnh lại.

      Tối hôm qua, biết bao nhiêu lần để cho rơi vào đám mây, chết ngất lại tỉnh.

      Hạ Bạch bọc cái chăn ngồi dậy, nghĩ đến dáng vẻ tối hôm qua khi ở dưới người ta kêu to….

      hận thể giết chết mình!

      Vén chăn lên, dưới thân sưng tấy chịu nổi, máu hòa lẫn chất lỏng màu trắng chậm rãi chảy ra, chỉ cảm thấy từng trận ghê tởm.

      Lảo đảo xuống giường, và hồ tắm, rửa sạch thân thể của mình.

      cổ, ngực, phần lưng….

      Thậm chí là phía trong đùi cũng đầy dấu răng.

      Tên khốn kia là chó sao? Cư nhiên đè miệng cắn!

      Sữa tắm xoa nắn cơ thể, toàn thân đầy vết thương giống như bị vô số dao găm ghim sâu cạn.

      Phịch!

      Cửa mở ra. Vẻ mặt của Hoắc Lôi Đình thay đổi dứng ở cửa

      !!!” kêu khẽ tiếng, phát kéo khăn tắm che ở trước người, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn .

      “Làm cũng làm qua, còn giả bộ thuần khiết cái gì?” cười lạnh tới, ngồi ở bên bồn tắm.

      Ngón tay nắm lên lọn tóc dài ở trong tay vuốt vuốt, “Như thế nào? Tối hôm qua thoải mái hay ? Em làm được bốn năm lần đấy…..”

      Rầm rầm.

      Cố hốt bụm nước, giội suống.

      Hoắc Lôi Đình mặc áo sơ mi Armani đắt giá, cứ như vậy bị giội ướt nhẹp.

      Nhưng tức giận, phải biết đổi lại là những khác, tới mười phút, từ biến thành xác chết.

      “Tôi thể , em rất thành công, em dùng thủ đoạn này so với người khác cũng táo bạo hơn nhưng ừa đúng làm cho người khác ưu thích.”

      cuồng ngạo xong, giọt nước trong suốt theo đuôi tóc chảy xuống ở mặt.

      Hạ Bạch giận quá hóa cười, quay đầu hỏi “Tại sao cho rằng vì tôi muốn trêu chọc mà diễn trò?”

      “Bởi vì nào như vậy.” , “Ngoại trừ em phải là con .”

      Nếu là đàn ông hoa cúc của Hoắc Lôi Đình sớm đầy máu!!!

      thầm oán giận xong, , “ là Hoắc Lôi Đình?”

      “Đương nhiên.” cười thản nhiên như dối trá.

      Trừ ra, cõi đời này ai còn có cái tên này?

      “Nghe muốn cùng lên giường có thể lắp đầy sông Hoàng Phổ?”

      “Tin tức rất nhanh nhạy.”

      “A….” cười đứng lên, quấn khăn tắm ở người mình, “Vừa nhìn là biết dối, nếu thât như vậy, có thể tìm khác, cần gì dây dưa tôi?”

      “Hả? Muốn đẩy tôi ra, muốn nghênh đón còn từ chối?”

      …..” còn lời nào để , thứ người quá tự tin như thế, suy nghĩ cũng bị vặn vẹo.
      Last edited by a moderator: 22/3/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 14 : Tôi muốn về nhà

      liếc mắt bước ra bồn tắm, muốn ra ngoài.

      chỗ nào?” kéo tay lại, “Bỗng dưng dụ hoặc tôi lúc rồi muốn như vậy.”

      nhìn thấy thở gấp như trâu rồi sao? nhìn thấy ‘thằng nhóc’ của căng cứng sao?

      cũng sợ hết tinh mà chết!”

      “Chỉ bằng em, còn hút hết nổi tôi.” xong, đưa tay muốn kéo khăn tắm của .

      “Cút ngay!” tránh ra khỏi tay của , “ muốn nhưng tôi muốn! Tôi muốn về!”

      “Trở về nơi đó?”

      “Về nhà.”

      “Em đừng mơ tưởng.”

      là tên khốn kiếp à? Tại sao ngăn trở tôi?”

      “Chủi hay lắm, em cũng thể tưởng, mình bị tên khốn kiếp cưỡi đêm?”

      !!!” tức giận muốn phát điên, nhưng càng nhớ Tiểu Hòa hơn.

      tại nhất định nó ở trong trường học khổ sở lặng lẽ khóc, phải nhanh chân đến xem Tiểu Hòa!

      phải bất cứ giá nào!

      Cắn răng cái, kéo ra khăn tắm của mình, lộ ra thân thể bé đầy dấu vết: “ muốn làm nhanh chút, làm xong thả tôi !”

      A, muốn làm nhanh chút?

      muốn !

      Hoắc Lôi Đình đè nén lửa giận: “Hạ Bạch?”

      “Làm gì?” xấu hổ đỏ mặt, thân thể trần truồng đứng ở trước mặt người đàn ông như vậy, lần đầu tiên trong đời .

      bằng em làm người tình của tôi ?” Phụ nữ của vô số, vẫn chưa bao giờ có người tình cố định.

      Lần này ý tưởng đột phát, thu làm người tình tồi.

      “Người tình con mẹ đó!” tức giận mắng chửi, nắm lên khăn tắm bao bọc kỹ thân thể của mình: “ làm, tôi về đây! A…”

      Hoắc Lôi Đình còn nhẫn nại nữa, bắt được đầu vai của , trực tiếp ấn tường.

      ‘Rầm’ tiếng, đụng đến hộc tủ bên cạnh ngã xuống sàn, đồ ngổn ngang rầm rầm rào rào trải đầy sàn.

      tay gắt gao nắm cổ của , cố định tường.

      Hai mắt như lưỡi đao bén nhọn quét qua mặt của : “Đừng được tấc lại muốn tiến thước! Hoặc là nghe lời, hoặc là chết, tự em chọn.”

      Hạ Bạch lạnh lùng nhìn chút úy kỵ, trực tiếp nghênh đón hai tròng mắt lạnh như băng của .

      Hai người nhìn nhau hồi lâu, đột nhiên châm chọc cười tiếng: “Phi!”

      Hoắc Lôi Đình đột nhiên tiến tới gần: “Em cho rằng tôi dám giết em?”

      “Tùy thôi, chỉ là giết chết tôi rồi chứng minh, thua!” Bởi vì có cách nào chế ngự , mà thua.

      Hoắc Lôi Đình kiêu ngạo đến cỡ nào?

      Tại sao có thể cho phép thất bại?

      Cho tới bây giờ, lịch sử thất bại của a nh là con số 0, lại thua ?

      Sức lực từ từ buông lỏng, lộ ra nụ cười lạnh lùng mị hoặc: “Tôi thể giết em, ngày còn dài hơn, tôi chờ.”

      Tôi chính là rất có kiên nhẫn, tôi muốn cái gì, chưa bao giờ có được.

      Em có thể kéo dài, cũng có thể chạy trốn.

      Chỉ là nên quên, em còn có đứa em trai chưa dứt răng sữa… Gọi là Hạ Tiểu Hòa phải ?”

      này, nhất định muốn!

      Trong mắt vẻ bối rối, nhưng cắn chặt răng, lên tiếng.

      cúi đầu, đưa tay vỗ hai cái ở mặt , thanh vô cùng mị hoặc ở bên tai : “Đứa bé kia đáng .”

      xong, xoay người ra ngoài.

      Hạ Bạch chỉ cảm thấy hơi sức trong thân thể trong nháy mắt bị rút , đầu óc trống rỗng ngã xuống sàn.

      Tiểu Hòa ….Tiểu Hòa…
      Last edited: 22/3/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16: dễ dàng


      Xuống xe, có tiền, vì vậy vô cùng hiền hậu đẩy cửa bỏ chạy.

      Tài xế tức giận mắng chửi ở phía sau nhưng bất đắc dĩ, chạy quá nhanh.

      Trong lòng Hạ Bạch lẩm nhẩm, Tiểu Hòa, em nhất định có chuyện gì a, nhất định!

      tới phòng y tá trong trường, nồng nặc mùi thuốc sát trùng làm cho trong lòng hoảng hốt.

      Giống như lại trở về ngày ấy tìm mẹ.

      Ngoài phòng mưa to giàn giụa, mẹ thoi thóp hơi dặn dò bọn họ, các con phải nâng đỡ lẫn nhau, sống cho tốt…

      vào phòng, sắc mặt của Tiểu Hòa trắng bệch đập vào mi mắt của , trái tim của dường như trong nháy mắt ngừng đập.

      “Tiểu Hòa…” nhào tới ôm thấy thân thể em trai, nước mắt chảy xuống.

      Giáo Y : “Thân thể em trai rất yếu, hơn nữa mỗi ngày suy nghĩ lo lắng, còn cứ như vậy tốt.”

      càng tự trách, cũng tại mình tốt, khuya ngày hôm trước nên trở về nhà, làm hại Tiểu Hòa bị lo sợ quá độ…

      “Cho cậu ấy ăn nhiều thức ăn bổ dưỡng, an ủi tinh thần của cậu ấy là được, cần gấp gáp như vậy.”

      Thầy thuốc biết mối quan hệ giữa bọn họ, dĩ nhiên cảm thấy rất lo lắng.

      “Tôi biết rồi.” chậm rãi , đưa tay sờ sờ mặt của Tiểu Hòa.

      Tiểu Hòa, em thế nào…

      Gần đây Tiểu Hòa luôn mệt mỏi, kêu đau đầu.

      Hơn nữa cũng phải là lần đầu tiên ngất xỉu như vậy, lần trước lúc cậu làm bài tập cũng thế…

      Nhất định cậu quá mệt mỏi, dinh dưỡng đủ mới đưa đến kết quả như thế.

      Chủ nhiệm lớp tới khuyên Hạ Bạch, Hạ Bạch kéo tay chủ nhiệm lớp : “ giáo làm phiền chăm sóc cho em trai tôi nhiều hơn, thân thể của nó cũng rất tốt…”

      yên tâm , làm người cần phải vậy.”

      “Vậy, có thể để cho Tiểu Hòa học ngoại trú ?”

      “Chuyện này… Trường học quy định, sợ là dễ làm…” giáo có chút khó xử : “Như vậy , tôi với hiệu trưởng chút, để cho cậu ấy ở chung với ba người, nghỉ ngơi chút, nếu cậu ấy thoải mái, chúng tôi gọi điện thoại cho , tới đón cậu ấy về.”

      Hơn nữa thân thể của cậu ấy kém như vậy, mỗi ngày tới lui, đối với cậu ấy cũng tiện, phải hay ?”

      giáo cố gắng làm chuyện mình có thể làm, đồng thời cũng chịu nổi trách nhiệm.

      Nếu như Tiểu Hòa xảy ra chuyện trong tay , vậy đối với có ảnh hưởng tương đối tốt.

      Hạ Bạch suy nghĩ chút, cũng đúng, đành : “Vậy tôi cám ơn trước, cám ơn…”

      , Tiểu Hòa tỉnh lại, nhìn thấy chị lập tức lộ ra nụ cười ngây thơ, “Chị, sao chị lại tới đây?”

      “Tiểu Hòa! Em tỉnh? có sao chứ?” vội vã tiến tới.

      “Em có thể có chuyện gì? Có chút mệt mỏi thôi, tối hôm qua xem tivi rất trễ…” xong, cậu còn ngáp cái.

      Hạ Bạch biết, em trai vì đợi về nhà.

      “Tiểu Hòa, , chị dẫn em về nhà ăn chút đồ bổ được ?”

      cần.” Tiểu Hòa cong môi từ chối, “Chị… Hôm nay ngày tựu trường đầu tiên, em muốn tiếp xúc với nhiều bạn học. Ngày mai là thứ bảy rồi, em về nhà, chị nấu cơm cho em, có được ?”

      Hạ Bạch nỡ, nhưng tấm lòng của em trai, phải quan tâm, thể làm gì khác hơn là đồng ý.

      Thấy thuốc cho cậu uống đường glusco, Tiểu Hòa quyết định tự mình phải cố gắng từ được chị chăm sóc đến chăm sóc lại cho chị.

      Vì vậy cố gắng muốn Hạ Bạch trở về, cần lo cho cậu.

      Hạ Bạch biết tấm lòng của em trai, thể làm gì khác hơn là nén nỗi buồn, gật đầu rời .

      Các thầy giáo cũng cảm thán, bé này dễ dàng, nhìn dáng dấp cũng chưa học đến đại học chứ?

      Aizz…

      Hạ Bạch vô cùng lo lắng bệnh của Tiểu Hòa, mặt mày ủ dột ở trong sân trường.

      Vóc người nhắn, vẻ mặt trẻ trung non mềm, da thịt trắng nõn, đôi mắt to xinh đẹp hết sức thu hút chú ý của người khác.




      Chương 17: Người đàn ông áo đen


      vừa qua ở trong sân trường, trong nháy mắt hấp dẫn tất cả ánh mắt của các nam sinh.

      Nhưng còn hồn nhiên biết, từng bước về phía trước.

      Trước cửa trường học, chiếc xe Ferrarimàu đen mười phần bắt mắt.

      thân xe sơn màu bạch kim xinh đẹp, viết dòng chữ tiếng : Tyrannosaurus.

      Ý nghĩa là Bá vương, toàn thế giới chỉ có chiếc này, những chiếc Ferrari khác ai dám viết chữ như vậy.

      Vậy mà làm cho người khác chú ý nhất vẫn là người đàn ông tựa vào bên cạnh xe, toàn thân mặc đồ đen đeo mắt kính, đầu đội mũ màu đen kéo thấp vành.

      Dáng người của cao to, vai rộng eo hẹp, đôi chân thon dài có lực bắt chéo.

      Thỉnh thoảng xem đồng hồ chút, hơi có vẻ nhịn được.

      Hạ Bạch mới vừa ra cửa trường cũng cảm thấy luồng gió đập vào mặt.

      Ngẩng đầu nhìn chung quanh, lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

      A!!!

      kêu lên tiếng sợ hãi, quay người bỏ chạy.

      Tại sao lại tới? Làm sao tìm được trường học của Tiểu Hòa?

      Người đàn ông đẹp trai di chuyển, tới mấy bước tóm lấy gầy, kéo vào trong xe.

      “Hoắc Lôi Đình, bệnh thần kinh a… Buông tay!!!” thế giới này dám há miệng mắng Hoắc Lôi Đình , chỉ sợ có mình !

      Hoắc Lôi Đình ngoảnh mặt làm ngơ, đóng cửa xe, với tài xế, “Lái xe.”

      Sau đó kéo xuống rèm ngăn cách với tài xế.

      “Thả tôi xuống, tôi muốn về nhà!!” cam lòng bị bắt được đôi tay, hung hăng nhìn .

      “Về nhà?” cười lạnh: “Em dám trốn, cũng chưa có nghĩ tới thể quay về nhà được nữa sao?”

      “Đến cùng muốn như thế nào?”

      “Làm người tình của tôi.”

      !”

      “Có phải nằm mơ hay , sớm muộn cũng biết.” tràn đầy tự tin, thu phục này, vẫn có lòng tin.

      Hạ Bạch cũng để ý quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoài xe.

      căm tức, tay nắm mặt của xoay qua: “Em nên nhìn là người.”

      lời nào, dứt khoát nhắm mắt lại.

      Mẹ kiếp!

      trực tiếp thò bàn tay vào trong áo sơ mi của , “Tôi ngại ở xe muốn em…”

      !!!” sợ hết hồn, rụt cái thân thể vội vàng lui về phía sau, “ là cầm thú sao!?”

      “Em nên cảm thấy hạnh phúc, mới vừa rồi có minh tinh Pháp liên lạc với tôi, mời tôi cùng ăn tối, bị tôi đá, đặc biệt tới tìm em…”

      “Vì vậy… Hoắc đại Tổng giám đốc muốn cái gì?” đột nhiên lộ ra nụ cười xấu xa, “ có thể kéo tay cả vòng trái đất, muốn lên giường có thể lấp đầy sông Hoàng Phổ…

      muốn làm tình cùng càng thêm giống như châu chấu, có thể trở thành nạn châu chấu…

      Nhưng lại cứ tìm tới tôi? Cái này có phải chứng minh… thích tôi rồi phải ?”

      Hoắc Lôi Đình nghe vậy, thiếu chút nữa bị ngụm nước miếng sặc chết, đúng là dám .

      Lời này để cho tài xế nghe, chắc giật mình thể gây tai nạn giao thông.

      “Em cho rằng em xứng đáng để tôi thích ?” chỉ cảm thấy buồn cười.

      “Nếu thích, để tôi !”

      “Đừng có miệng lưỡi, em còn non lắm.” mới để ý tới bộ dạng tính toán của . “ ra tôi rất chán ghét em, cũng bởi vì chán ghét em mới chịu giữ em ở bên người.”

      “Em biết sao? Nhìn con nhóc em bị người ghét bỏ, bị tôi chơi xong rồi vẫn còn kêu chết ngất rồi tỉnh lại, là quá .”

      ghê tởm chết người!” Tại sao ra trắng trợn như vậy?

      “Đây phải là em thích mạnh miệng sao?”

      Mạnh miệng? Tốt? Hôm nào để cho ăn Mỹ Nhân Ngư hầm cách thủy!
      Last edited by a moderator: 23/3/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :