1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ trẻ con 10 triệu của tổng giám đốc - Quế Tiểu Văn(10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9



      Nghỉ hè kết thúc, Liễu Duy Nhu cũng học lên năm tư, bởi vì Liễu Duy Nhu là học sinh giỏi lại học hành nghiêm túc, năm tư bài vở nhiều, cũng cần chú tâm lắm, cho nên sau thời gian học tập, làm để giảm bớt gánh nặng cho mẹ.



      Khi đến khách sạn, cảm thấy khí trong khách sạn hề bình thường, nhất là những nhân viên nữ trẻ tuổi, có cảm giác rất lạ kỳ.



      đến phòng thay đồ, mọi người cùng tụ tập lại chuyện phiếm, cũng làm việc



      "Lòng của tôi tan nát, tan nát, tan nát,...". Liên tiếp ba tiếng tan nát để làm phụ họa, những người bên cạnh còn tỏ ra thái độ gật đầu đồng ý.



      Liễu Duy Nhu trước giờ đều là người im lặng nghe.



      "Tại sao thần tượng lại kết hôn đây?"



      "Theo ý chẳng lẽ cả đời ấy kết hôn à? Làm sao có thể, về diện mạo cùng hoàn cảnh gia đình, những thiên kim tiểu thư kia làm sao có thể bỏ qua cho ấy được?"



      " ấy sao lại thể lấy người bình thường như chúng ta, sao để cho chúng ta giống như lọ lem, có thể giống như chim biến thành phượng hoàng tốt hơn sao? Làm sao lại phải cùng những thiên kim tiểu thư kia kết hôn ?"



      "Tiểu thư, tổng giám đốc người ta muốn lấy ai cũng phải thông qua đồng ý của ấy mà".



      Vốn là còn suy nghĩ đến" thần tượng" mà họ đến là ai, nhưng khi hai từ" Tổng giám đốc" từ trong miệng người kia ra, khiến Liễu Duy Nhu ngừng thay quần áo trong ít phút.



      Từ trước đến giờ nhân viên trong khách sạn đều tôn sùng Đông Phương Thuật trở thành thần tượng.



      muốn kết hôn?



      Tin tức này khiến cảm thấy rất bất ngờ, mấy giây sau, tim của giống như ngừng đập, máu cũng ngừng lưu thông.



      Tại sao lại như vậy? Tại sao lại khiếp sợ như vậy đây?



      "Tổng giám đốc cuối cùng cũng muốn lấy vợ".



      Khi các nhân viên nữ bàn tán, ai có chú ý đến Liễu Duy Nhu cả người mềm nhũn mà ngồi xuống, vẻ mặt tái nhợt.



      " kia giống bình thường, ấy là hai của tổng giám đốc ngân hàng nổi tiếng của Trung Quốc, nghe là con được cưng chiều nhất".



      "Hình dáng của ấy như thế nào?". Nhiều người chờ mong rằng kia dù có gia cảnh tốt nhưng khuôn mặt lại xấu vô cùng.



      Mọi người đều biết Đông Phương Thuật kết hôn đều phát ra tiếng thở dài, dù họ cam lòng làm sao, người phụ nữ ấy điều kiện ưu tú như vậy ai có thể theo kịp!



      Liễu Duy Nhu cũng nghĩ rằng, Đông Phương Thuật vốn bao giờ liên hôn .



      thay đồng phục bắt đầu làm việc , bắt đầu làm từ trưa cho đến 6 giờ tối, mặc dù vô cùng bận rộn, nhưng trái tim của lại trống rỗng.



      biết cảm nhận của như thế nào?



      Nhưng thể nào tránh khỏi suy nghĩ, cho dù muốn, nhưng vẫn nghĩ, khi xe đường giống hệt như 1 cái xác hồn.



      bây giờ, linh hồn cùng cơ thể giống như tách rời nhau.



      Cơ thể của giống như bản năng mà hoạt động, tan làm ở khách sạn, về nhà cùng mẹ và em trai cùng ăn tối, sau khi ăn xong, cùng mẹ xem phim Hàn, trước khi ngủ còn cùng em trai chuyện , sau đó tắm và lên giường ngủ.



      Nhưng ngủ đến nửa đêm lại tỉnh giấc, đêm khuya yên tĩnh, linh hồn lúc này mới tỉnh lại.



      ra là Đông Phương Thuật rồi.



      Cho nên lòng của mới rối bời như vậy, giống như là thể thở được.



      Liễu Duy Nhu ngồi giường, tim đập liên hồi.



      Kết quả như vậy có chút hoang đường, lại có chút bi thương?



      người đàn ông dùng tiền mua , sau đó biết người mình lấy vợ tan nát cõi lòng.



      "A...". cười khổ.



      Nằm giường lúc đêm khuya yên tĩnh, cười như con ngốc.



      thể ngừng cười, cười to, cười đến nỗi nước mắt chảy ra.



      Đó phải là nước mắt hạnh phúc mà là nước mắt đau lòng.



      phải rời xa Đông Phương Thuật.



      Khi biết mình , tuyệt đối thể ở lại bên cạnh ...



      đến lúc vạch giới hạn giữa hai người, thế giới của hoàn toàn khác nhau, mà chỉ muốn trở về thế giới của mình mà thôi.



      ***



      Đông Phương Thuật hẹn Liễu Duy Nhu ăn cơm, địa điểm là nơi yên tĩnh và cũng vô cùng bí đó là tiệm thức ăn của Nhật, có phòng ăn riêng cho từng khách.



      Khi ăn được nửa.



      Liễu Duy Nhu nhận thấy là lúc mình nên ra.



      " có chuyện muốn với tôi sao?"



      Đông Phương Thuật buông đũa xuống, cau mày hiểu mà hỏi.



      " có". Sau đó hỏi ngược lại:" Em có chuyện muốn với tôi sao?"



      Liễu Duy Nhu tự cười khổ.



      Cứ nghĩ rằng hẹn ăn cơm, là muốn cho chuyện sắp kết hôn, xem ra là tự cho rằng mình đúng, Đông Phương Thuật nghĩ chuyện kết hôn, chẳng có liên quan gì đến cả.



      Liễu Duy Nhu lắc đầu:" Nếu , vậy tôi vậy! Quan hệ của chúng ta... Khi kết hôn có phải nên chấm dứt?"



      "Việc này liên quan". Đông Phương Thuật vui .



      ngờ biết chuyện sắp kết hôn, dù sao tin tức lớn như vậy, hai tập đoàn lớn liên cưới toàn bộ Đài Loan ai là biết?



      Mặc dù ra nguyên nhân, nhưng tin rằng hôn ước của mình cũng ảnh hưởng đến chuyện của cùng Liễu Duy Nhu.



      Nhưng nhìn nhận của lại khác hoàn toàn với suy nghĩ của .



      "Tại sao lại có thể ích kỷ như vậy?"



      Mắt Liễu Duy Nhu đỏ lên mà lên án .



      "Em muốn kết thúc?". ( Edit bởi DDLQĐ). Mặt Đông Phương Thuật càng ngày càng lạnh lùng mà .



      "Tôi muốn làm người thứ ba trong cuộc hôn nhân của người khác". Dùng tiền bạc để giao địch làm còn tôn nghiêm của mình, nhưng bây giờ lại còn mang tiếng xấu làm kẻ thứ ba.



      "Nếu về thứ tự, ấy mới là người thứ ba, em phải"



      Liễu Duy Nhu muốn lấy cái chén trước mặt đập vào mặt .



      giỡn sao? Nhưng chút buồn cười cũng có.



      Nếu như , có lẽ để ý đến, nhưng vì , cất giữ những lời này để lưu lại thành kỷ niệm đẹp, cần phá cuộc hôn nhân của , thể để cho trở thành người thứ ba.



      Với lại, tồn tại của khiến người phụ nữ khác phải đau khổ, cần như vậy.



      "Làm sao có thể.... Chẳng lẽ cảm thấy có lỗi với vợ sao?"



      "Vậy sao? Tôi rồi, tôi phải người tốt"



      Đông Phương Thuật mới cần để ý đến tâm tình của Đồ yên, bọn họ sinh ra ở nơi danh gia vọng tộc cũng chuẩn bị tâm lý, hôn nhân đều là đồ cúng tế, vả lai Đồ Yên chắc chắn biết , là người đàn ông lần đầu tiên gặp mặt mà phải kết hôn nên có quá nhiều mong đợi.



      Liễu Duy Nhu quả thể tin được.



      " tại sao phải xấu như vậy, nhưng tôi muốn làm người tốt, tôi muốn làm người thứ phá tan cuộc hôn nhân của người khác". Có thể buông tha cho hay , cần phải ở trong tình huống thê thảm như vậy.



      Đông Phương Thuật vô cùng vui, chán ghét chuyện Liễu Duy Nhu muốn kết thúc, muốn rời .



      buông cho .



      "Tôi em phải là kẻ thứ ba em phải". Tại sao nhất định phải suy nghĩ như vậy



      Nổi giận



      Bây giờ Đông Phương Thuật hề muốn ăn nữa.



      "Dù sao tôi vẫn tính kết hôn, còn hiệp ước của chúng ta vẫn tiếp tục kéo dài"



      buông cho .



      Hai bàn tay khẽ nắm lại, rồi lại buông ra, nước mắt uất ức bắt đầu dâng lên.



      "Đừng làm cho tôi hận ...."



      Đông Phương Thuật trợn tròn mắt, muốn nhìn thấy nước mắt của



      "Em muốn hận hận ". tuyệt đối buông tha cho .



      Bữa cơm này, tan rã trong lúc khí vui.



      Đông Phương Thuật lạnh lùng bỏ , để lại Liễu Duy Nhu khóc đỏ cả mắt.



      Sau đó, hai người chẳng ai khá hơn



      Tin tức Đông Phương Thuật cùng Đồ Yên sắp kết hôn được lan truyền rộng rãi, trong lòng Liễu Duy Nhu càng ngày càng trở nên khó chịu.



      Có khả năng hai tập đoàn liên hợp làm chấn động mọi nơi, cho nên thời gian hai tập đoàn kết hợp trở thành tiêu điểm.



      Vả lại bên cạnh lúc nào cũng có người thảo luận chuyện hôn này, trong khách sạn , có thể tránh nghe, nhưng trong nhà thể, phải giả vờ, muốn nghe cũng phải nghe và theo.



      Giới báo chí đem thân thế của Đông Phương Thuật cùng Đồ Yên ra ,làm hai người trở nên vô cùng xứng đôi.





      " Ông chủ cuối cùng cũng muốn kết hôn, nghe đám cưới được tổ chức ở khách sạn Đông Phương, cái này là tin tức chấn động, bây giờ các giám đốc đều vô cùng bận rộn, thay ông chủ chuẩn bị hôn lễ". Mẹ làm việc ở khách sạn Đông Phương lâu năm, cứ mở miệng là lại về hôn nhân của Đông Phương Thuật và Đồ Yên.



      Liễu Duy Nhu cũng phối hợp mà cười theo.



      Liễu Di lúc này mới chú ý đến sắc mặt của con tốt lắm.



      "Tiểu Nhu, còn làm sao vậy? Sao mặt lại trắng bệch như vậy?"



      "Có sao mẹ? Có thể là con buồn ngủ". Liễu Duy Nhu vội vàng chối.



      "Gần đây mệt lắm đúng ? Con vất vả rồi. Vừa học lại phải làm, Tiểu Nhu con cũng cần đến khách sạn làm , con phải chuyên tâm học hành, dù sao bây giờ cơ thể của em con cũng bình phục rồi, ba con cũng cách hai hay ba ngày là chạy về đòi tiền, chỉ cần chúng ta tiết kiện chút , lương của mẹ cũng đủ trang trải". Liễu Duy vỗ vỗ tay con , đau lòng vô cùng.



      "Mẹ, con sao". cũng muốn rời khỏi khách sạn Đông Phương, muốn rời khỏi nơi có Đông Phương Thuật, nhưng dù cũng cho.



      Bỏ cũng được, lại càng thể làm gì.



      hiểu, vì sao lại muốn cho



      Liễu Duy Nhu thầm than, vẻ mặt u sầu lại khuôn mặt...



      Nếu so sánh với Liễu Duy Nhu, Đông Phương Thuật cũng vui vẻ chút nào.



      Tính cách từ trước đến giờ đều giấu ở bên trong, cho dù đứng trước quyết định quan trọng mà mặt cũng đổi sắc , để cho đối phương nhìn , nhưng bây giờ chỉ mà làm cho thể suy nghĩ.



      Làm sao lại chú ý đến người phụ nữ như vậy?



      Là phụ nữ của , phải là rất tốt hay sao?



      Vậy mà kiên quyết muốn rời khỏi , muốn kết thúc ,a nh có thể buông tay sao? Tại sao phát đối xử với vô cùng khác với những người phụ nữ khác?



      , chỉ muốn rời khỏi .... làm sao có thể để .



      Nhưng là người luôn luôn suy nghĩ cho người khác, vẫn cho rằng mình làm như vậy là có lỗi với vợ tươn g lai của ....



      Đông Phương Thuật quyết định muốn suy nghĩ nữa, quyết định mình phải đối mặt với nó.



      Cầm chìa khóa xe, lái xe thẳng đến nhà của Liễu Duy Nhu.



      Lại thêm 1 lần nữa , đến nhà vào đêm khuya, và cũng gọi xuống dưới.



      Lần này mẹ và em trai ngủ rồi, cho nên cần phải tìm lý do để dối nữa.



      Lúc xuống lầu , nhìn thấy đứng ở cạnh xe đợi



      "Lúc tôi qua có thấy 1 công viên , chúng ta cùng đến đó ".



      Hai người 1 người trước người sau, làm cho bóng của hai người kéo dài rồi cùng tụ lại chỗ.



      Tay của vẫn để trong túi , vẫn im lặng bởi vì biết phải cùng chuyện gì.



      Nhìn bóng lưng của người đàn ông mình , trong lòng thực đau khổ.



      người lại phải rời khỏi , mà thể ra mình



      đến công viên , Đông Phương Thuật cố tình chậm lại, để sóng vai với , cùng nhau dạo.



      Từ khi hiểu chuyện, có lẽ đây là lần đầu tiên dạo.



      cũng từng với :" Đối với tôi hôn nhân chỉ là món hàng có thể trao đổi, tìm người phụ nữ có ích cho tập đoàn Đông Phương, mặc kệ ta tròn hay méo, tôi đều lấy ta".



      Liễu Duy Nhu cũng biết những gia đình danh giá đều thích dùng phương pháp kết hôn để đạt tới mục đích trong công việc, nhưng khi nghe những lời lạnh lùng như vậy, thể tin được.



      "Cho nên em cần phải thấy có lỗi với Đồ Yên, tôi và ấy cũng chỉ là vợ chồng hữu danh vô thực thôi". Lời của như gió thổi, chẳng lẽ hề có chút tình cảm nào sao?



      " có thể chắc chắn, sau khi cưới hai người vó tình cảm?"



      " biết". Đông Phương Thuật lắc đầu



      Chẳng lẽ lại là người vô tình như vậy.



      "Ahh Đồ Yên, người là em".



      Đúng vậy, thừa nhận.



      từng cho rằng Liễu Duy Nhu cũng giống như nhiều người phụ nữ khác, khi mất cảm giác mới mẻ mất hứng thú đối với , nhưng làm người hề phức tạp, luôn suy nghĩ cho người khác , còn cố chấp đến đáng , từ lúc nào bỗng vào lòng của , để chìm vào cái gọi là --- tình .



      Bất ngờ được Đông Phương Thuật tỏ tình khiến sắc mặt của Liễu Duy Nhu trở nên biến đổi.



      " đừng có năng tùy tiện như vậy, đừng đem tình ra đùa giỡn".



      Là người coi hôn nhân là mục đích để có lợi, làm sao có thể hiểu được tình , mà lại người đàn ông biết , nghĩ như vậy khỏi đau lòng.



      Lần đầu tiên trong đời tỏ tình, lại bị đối phương rằng mình đùa giỡn, chắc là ông trời trừng phạt vì ngày xưa coi thường tình đây mà



      " , em cho rằng đối với mỗi người phụ nữ đều như vậy sao? Nếu mấy ấy muốn rời khỏi ... hề níu kéo mà lập tức buông tay, liên lạc nữa, nhưng muốn em ở lại bên , bởi vì muốn bé ngốc nghếch luôn luôn tra tấn rời , nghĩ đến chuyện ấy, có cảm giác đau khổ giống như bị ai đó bóp cổ....". Đông Phương Thuật rất thành ra tất cả, nhưng lại thấy vẻ mặt của Liễu Duy Nhu thờ ơ.



      Đông Phương Thuật nắm lấy hai tay , muốn lay cho tỉnh lại.



      " lớn như thế này nhưng chưa bao giờ mua kẹo mút, kẹo mút làm cảm thấy giống con nít, khi ở nước Pháp, thường giao phó cho trợ lý mua những loại kim cương và quần áo đắt tiền để tặng em cũng được, cần gì phải đến khu vui chơi, mua của người bán hàng rong kẹo mút hình tháp Paris... Chỉ vì nghĩ, biết em thích món quà này".



      phải thờ ơ, mà là quá sợ hãi, nên kịp phản ứng.



      phải đùa giỡn, còn mọi chuyện cho nghe, ra phải là đơn phương.



      Liễu Duy Nhu quá vui mừng mà khóc.



      "Tại sao em khóc?". Đông Phương Thuật tay chân luống cuống, ra biết lại khổ sở như vậy.



      "Cám ơn". cám ơn với :" Cám ơn cũng em". Như vậy là đủ rồi.



      cũng hy vọng rằng hợp đồng, 1 giao dịch bằng tiền lại có kết quả tốt đẹp.



      Trời. Đông Phương Thuật xác định mình có nghe lầm.



      ôm chặt vào lòng:" nếu đừng bao giờ muốn rời khỏi ". Tảng đá lớn ở ngực cuối cùng cũng tan mất.



      "......" . Liễu Duy Nhu lắc đầu đẩy ra:" Em vẫn ".



      "Tại sao?".



      "Bởi vì lấy người khác".



      Đông Phương Thuật cho rằng hai điều này liên quan, tình là tình còn hôn nhân là hôn nhân.



      Liễu Duy Nhu hiểu nghĩ gì, cái lý của là tình cùng hôn nhân có liên quan.



      "Ý của em là... Muốn lấy Đồ Yên mà lấy em?".



      Ồ, chủ ý này hay, khi Đông Phương Thuật ra những lời này giống như có tia chớp bỗng nhiên lóe sáng trong đầu .



      Như vậy sau này đến nhà gặp cũng cần phải lén lút, mỗi sáng có thể thấy tỉnh giấc trong lòng .... Những thứ này đáng giá rồi.



      ", em lấy , em phải là người lý tưởng của , vì tập đoàn nên cưới Đồ Yên".



      ra như vậy cũng cần thiết... Về chuyện kết hôn cùng Đồ Yên cũng có chút lợi đối với tập đoàn, chỉ là thêm tí chút thôi, tập đoàn Đông Phương dưới chỉ đạo của cũng có bao nhiêu thành tựu, nếu tập đoàn muốn tiến ra thị trường Châu Âu và Moscow chắc chắn có rất nhiều ngân hàng nguyện ý giúp đỡ,mà những ngân hàng đó cũng kém Đại Trung Hoa là bao.



      Đông Phương Thuật bắt đầu suy nghĩ.



      Có được ủng hộ của ngân hàng Đại Trung Hoa và mỗi ngày có thể nhìn thấy vẻ mặt tỉnh ngủ đáng của ,,,.... Bắt đầu làm cuộc so sánh, tất nhiên vế sau tốt hơn.



      Nhưng Tiểu Nhu muốn lấy ?



      Đông Phương Thuật nhíu lông mày, lần nữa ôm vào lòng.



      muốn lấy ai cần em nhắc , em chỉ cần ngoan ngoãn nghe là được, biết chưa? Sau đó được phép, tuyệt đối cho phép em rời khỏi ...". như vậy khiến cười to



      như vậy, vẫn giống người đàn ông trước kia, vậy cứ để .



      Liễu Duy Nhu rất hạnh phúc ở trong ngực , hai người hiểu tấm lòng của nhau nên vô cùng hạnh phúc cùng ngọt ngào , cứ như vậy mà ôm nhau lâu.



      Trong mắt hai người chỉ có đối phương, mà hề phát trong bụi có, có đám chó săn( nguyên văn: cẩu tử) , chụp hình hai người họ.



      Chương 10



      Hình ảnh Đông Phương Thuật và Liễu Duy Nhu thân mật ở công viên rất nhanh được lên báo.



      Tựa đề báo vô cùng kích thích là......



      trường Giám đốc tập đoàn Đông Phương Đông Phương Thuật vụng trộm đương.



      Sắp cùng vợ tiến vào lễ đường, là còn của tổng giám đốc ngân hàng Đại Trung Hoa, chẳng lẽ hai người bằng mặt nhưng bằng lòng mà phải lấy nhau.



      Bài báo này viết công khai, lại giống như dấy lên ngọn lửa lớn, cho dù làm cách nào cũng thể dập tắt.



      Mà ngọn lửa này tất nhiên là cháy đến tập đoàn Đông Phương cùng ngân hàng Đại Trung Hoa và hai vị phụ huynh, mà hai người lại là bạn tốt lâu năm, vốn cho rằng hai người trở thành thông gia là chuyện vô cùng vui, nhưng bây giờ lại bắt được cùng người phụ nữ khác đương, như vậy giống như quăng cái tát vào mặt tổng giám đốc ngân hàng Đại Trung Hoa, khiến ông ta mất hết mặt mũi, chưa kể còn là đứa con mà ông ta thương nhất.



      Tổng giám đốc Đồ cùng bạn tốt là tổng giám đốc tập đoàn Đông Phương trước khi bàn bạc, trực tiếp mắng con rể tương lai,tính tình nóng nảy, còn trực tiếp ngoan độc rằng, coi như hôn này chưa từng đề cập qua, còn tập đoàn Đông Phương từ nay về sau bị ngân hàng của họ bao giờ chấp nhận cho vay.



      Chú rể vụng trộm đương đủ kích thích, nay bố vợ tương lai còn nóng giận ra những lời như vậy, toàn bộ mọi chuyện càng trở nên rối loạn.



      Đông Phương Thuật cùng Đồ Yên, hai vị đương này tất nhiên được giới báo chí truyền thông chú ý tới, nhưng bọn họ là người có thân thế cao quý, đâu đều có lái xe cùng bảo vệ, cho nên phóng viên muốn phỏng vấn họ đúng là rất khó.



      Nhưng còn nhân vật cũng quan trọng kém --- phải đến người đương vụng trộm cùng tổng giám đốc Đông Phương Thuật, người này là ai, đến bây giờ mọi người vẫn chưa biết .



      Sau khi bài báo được đăng lên, Liễu Duy Nhu vô cùng lo sợ, rất sợ phóng viên điều tra ra thân phận của , lúc đó giao địch hợp đồng của cùng Đông Phương Thuật bị vạch trần, nếu như để mẹ biết được, phải giải thích như thế nào?



      Bây giờ điều an ủi duy nhất của chính là, mỗi đêm Đông Phương Thuật đều gọi điện thoại đến, chỉ cần bây giờ ra khỏi cửa bị phóng viên theo dõi, cho nên cùng Liễu Duy Nhu hoàn toàn thể gặp mặt, chỉ có thể chuyện qua điện thoại.



      "Đừng lo lắng, dù sao cũng sớm giải trừ hôn ước, mọi chuyện xảy ra cũng chỉ là chất xúc tác để mọi chuyện có thể diễn ra nhanh chóng thôi"



      Tập đoàn Đông Phương có ngân hàng Đại Trung Hoa giúp đỡ cũng sao, còn nhiều ngân hàng khác muốn hợp tác cùng , điều này hề sợ.



      Chuyện khó ở đây chính là giao tình của ba cùng tổng giám đốc Đồ, nhưng muốn chuyện này với , sợ lại lo lắng thêm.



      chỉ ước bây giờ mình có thêm đôi cánh để bay đến bên cạnh mà an ủi ... ( Edit bởi DDLQĐ). ra đây chính là mùi vị của tình , muốn bảo vệ người mình , để cho ấy chịu bất kỳ tổn thương nào.



      Tiếc rằng Đông Phương Thuật phải là siêu nhân, cuối cùng cũng thể bay đến cạnh Liễu Duy Nhu, và còn, giới báo chí tương đối là thần thông quảng đại( mọi chuyện có thể biết hết)



      Phóng viên giống như chó săn, gắt gao vây quanh bốn phía nhà , hại thể ra ngoài, cũng thể đến trường học, chuyện này mẹ cùng em trai cũng bị vạ lây.



      Họ ở nhà cùng Liễu Duy Nhu, Liễu Di bà chưa bao giờ mắng con khi còn từ đến giờ nhưng cũng phải nghiêm mặt, thể tin rằng con mình lại là người phá tan hạnh phúc gia đình của người khác.



      "Tiểu Nhu,mẹ thể tin được, là phóng viên chụp lầm người phải con? Ảnh này chụp lúc tối như mực, thể thấy được ràng, có lẽ hình dáng giống con, nhưng phải là con,...."



      Hai con mắt của Liễu Duy Nhu sớm khóc sưng lên, giấy làm sao có thể gói được lửa, cho nên lựa chọn mình với mẹ.



      "Mẹ, con xin lỗi...."



      Con xin lỗi cũng đồng nghĩa với việc thừa nhận.



      Bà quả thể tin được, con luôn luôn ngoan hiền từ đến giờ làm sao có thể.... Liễu Di khổ sở được lời nào, bà ngồi ngẩn người ghế sofa, cả người run rẩy.



      "Mẹ, tạm thời mẹ đừng nổi giận". Liễu Duy Hiền nhanh chóng rót cho mẹ ly nước, muốn mẹ ổn định cảm xúc:" Mẹ có muốn nghe chị giải thích ạ, theo như tính cách của chị, chị ấy bao giờ làm kẻ thứ 3 phá hoại cuộc hôn nhân của người khác".



      Liễu Duy Nhu quỳ xuống trước mặt mẹ, thừa nhận mọi chuyện.



      ra giao dịch tiền của mình cùng Đông Phương Thuật, lấy mười triệu bán bản thân của mình cho Đông Phương Thuật.



      Mười triệu? Con lấy số tiền lớn như vậy làm gì? Liễu Di nhớ tới vài ngày trước có thể dễ dàng giải quyết vấn đề khó khăn, lúc đó bà còn nghĩ rằng ôn trời thương xót cho mẹ con bà nên mới giơ tay giúp đỡ...



      Trời ơi! Bà đau lòng nhìn về phía con .



      "Tiểu Nhu, là mẹ vô dụng, mẹ để con....". Bà xúc động trách móc bản thân mình, là bà vô dụng nên để con phải bán thân của mình.



      "Mẹ, con xin lỗi. Con khiến mẹ thất vọng rồi...."



      Liễu Duy Nhu với chuyện cùng Đông Phương Thuật nhau lòng, bởi vì bây giờ mọi chuyện đều chưa , chỉ mong rằng Đông Phương Thuật có thể thuận lợi giải quyết mọi chuyện, đến lúc đó hai người có thể thừa nhận với mọi người rằng, họ nhau,



      Nhưng mà Liễu Duy Nhu sai lầm rồi.



      Cách ngày, Tổng giám đốc của tập đoàn Đông Phương, cũng chính là ba của Đông Phương Thuật,tự mình ra quyết định.....



      Đông Phương Thuật bị tước bỏ chức vị tổng giám đốc, chuyển vị trí xuống giám đốc tại khách sạn Đông Phương ở Thượng Hải, quyết định được thi hành ngay lập tức.



      cách khác Đông Phương Thuật bị cưỡng ép phải rời khỏi Đài Loan ngay lập tức.



      Có nhà báo , đây là do tổng giám đốc khách sạn Đông Phương trừng phạt con mình vụng trộm đương, nhưng cũng có nhà báo cho rằng, tổng giám đốc Đông Phương muốn con mình rời khỏi nơi thị phi này.



      Cho dù như thế nào, hôn của Đông Phương Thuật cùng Đồ Yên chính phá bỏ.



      Mà ngày Đông Phương Thuật rời khỏi Đài Loan , Liễu Duy Nhu cũng thể liên lạc được với Đông Phương Thuật.



      Như vậy kết cục của Liễu Duy Nhu vô cùng xấu, đó cũng là cái kết vô cùng tệ



      Hôn ước của Đông Phương Thuật cùng Đồ Yên vì mà kết thúc, mà lại còn bị bắt rời khỏi Đài Loan, chắc chắn ba vô cùng giận dữ.



      Liễu Duy Nhu tự trách bản thân mình, cho rằng mọi chuyện đều là do mà ra, nếu lúc trước kiên trì, rời khỏi , có lẽ mọi chuyện đếm mức đường này.



      còn tin tức gì của Đông Phương Thuật, Liễu Duy Nhu như mất linh hồn, trong phút chốc biết nên phải làm gì tiếp theo?



      Bây giờ, trường học cũng thể , vì vậy đành phải nghỉ học.



      mà mẹ cũng thể đến khách sạn làm việc, mọi nhân viên trong khách sạn đều biết thân phận của cùng mẹ, nếu mẹ còn ở đó làm việc khó tránh khỏi bị những người khác dòm ngó.



      Mà trong lúc này, tin tức lại đếnbiết là may mắn hay là thảm họa đây, ba của vì uống rượu say lại vượt đèn đỏ nên bị xe cán chết.



      Liên tục chịu nhiều đả kích to lớn, khiến mỗi ngày sống như cái xác hồn, vô cùng đau khổ.



      Liễu Di đành lòng nhìn con mình ở lại Đài Loan bị người ta chỉ trỏ, cuộc sống lại tràn ngập đau khổ, sau khi xử lý hậu của chồng, bà quyết định dẫn hai đứa con về nhà mẹ đẻ ở vùng núi hẻo lánh.



      Ở đó, bọn họ bắt đầu lại từ đầu.



      ***



      "Dư Kiện, đủ rồi, bây giờ đừng có theo sau tớ nữa, nếu còn theo nên đổi tên thành kẻ theo đuôi luôn ". Đông Phương Thuật vô cùng tức giận.



      tháng!



      rời khỏi Đài Loan cũng 1 tháng, cũng 1 tháng liên lạc với Tiểu Nhu, rất lo lắng, vô cùng lo lắng.



      Nhưng vấn đề ở đây là bị Dư Kiện theo sát, thậm chí ba còn ra lệnh được phép liên lạc với ai ở Đài Loan.



      Đông Phương Thuật có cảm giác mình là kẻ gãy tay gãy chân vô dụng, lo lắng cho người mình nhưng lại thể làm được gì..



      lớn đến chừng này nhưng chưa bao giờ bó tay như vậy.....



      Người từ trước đến giờ kiêu ngạo như mà phải năn nỉ Dư Kiện, năn nỉ cậu ta liên lạc với Liễu Duy Nhu, ít nhất cũng phải biết xem bây giờ như thế nào rồi.



      Nhưng cũng bị từ chối.



      "Tớ muốn làm người theo đuôi, nhưng lần này Tổng giám đốc ra lệnh tương đối nghiêm khắc, bất luận kẻ nào làm trái " giết chết tha". Dư Kiện cũng chỉ có thể bất đắc dĩ làm trái lời bạn tốt mà thôi.



      "Ba tớ giết cậu, cùng lắm ông chỉ giáo huấn cậu chút thôi".



      "Chưa chắc nha, lúc này Tổng giám đốc rất tức giận đó".



      Haizz Đông Phương Thuật vò đầu hỗn độn.



      vẫn cho rằng phản ứng của ba khi hủy hôn với Đồ Yên hơi tức chút.



      Ba mẹ là nhau mới lấy nhau, cho nên bọn họ bao giờ muốn phải hy sinh hôn nhân của mình vì lợi ích kinh doanh, cho rằng ba hiểu, vui mừng vì trước hôn lễ tìm được người phụ nữ mình , nhưng ngờ, ba lại xử lý chuyện này như vậy.



      chỉ đem đến Thượng Hải, còn ra lệnh cho những người xung quanh được giúp liên lạc với bên Đài Loan.



      "Dư Kiện, bình thường tớ hề bạc đãi cậu". Uy hiếp được, Đông Phương Thuật thể làm gì khác hơn là lấy tình cảm ra để được ủng hộ.



      "Chính xác là ". Dư Kiện đồng ý.



      "Trước đây chúng ta là bạn học tốt, tốt nghiệp xong tớ về nước và mời cậu vào khách sạn Đông Phương làm trợ lý cho tớ".



      Dư Kiện gật đầu đồng ý:" Cậu cũng làm sai gì, nhưng tớ đồng ý với lời tổng giám đốc ".



      Tổng giám đốc quyết định cắt chức con trai và điều đến Thượng Hải, khi ấy ông đến tìm để chuyện, tại sao ông lại phải làm như vậy, dụng tâm của ông ấy chỉ muốn dạy dỗ Đông Phương Thuật chút , và muốn phải nhớ cho kỹ chuyện này.



      "Tớ cầu cậu thôi theo đuôi, chỉ muốn cậu cho tớ liên lạc với Tiểu Nhu, chỉ cần gọi 1 cuộc điện thoại thôi".



      Dư Kiện ho :" ra cậu cũng cần xin tớ, sáng hôm nay tổng giám đốc nhận được lá thư Tiểu Nhu gửi cho cậu, tổng giám đốc muốn tớ đưa cho cậu".



      "Mau đưa tớ". Vừa nghe được có thư của Liễu Duy Nhu, tinh thần phấn chấn lên hẳn, muốn Dư Kiện nhanh đưa thư cho .



      Dư Kiện lấy từ trong túi ra bức thư, nội dung cũng xem rồi. Haiz! ra Tổng giám đốc chỉ muốn cho con mình bài học, ngờ tình lại có chiều hướng phức tạp, xem ra con đường tình cảm của Đông Phương Thuật hề thuận lợi rồi đây.



      Đông Phương Thuật giật lấy, vội vàng mở ra xem....



      Tổng giám đốc Đông Phương, chào ngài...



      Tôi là Liễu Duy Nhu, có lẽ ngài biết tôi... Tôi chính là người phụ nữ xấu xa mà báo chí viết cũng chính là người xen vào phá hỏng cuộc hôn nhân của con trai ngài. Tôi vô cùng xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tôi,, là tôi ham vinh hoa phú quý, mơ mộng mình có thể từ chim sẻ biến thành phượng hoàng, mới có thể bám lấy Đông Phương Thuật mà buông tha. Đêm đó là do tôi cố tình báo cho phóng viên đến, mục đích là muốn phá hỏng hôn của ấy cùng với Đồ Yên, con của ngài hề có lỗi, xin ngài đừng hiểu lầm ấy, cũng kính xin ngài khôi phục chức vị cho ấy, để ấy có thể dốc sức quản lý khách sạn Đông Phương, tôi cam kết, từ nay về sau bao giờ xuất , tôi rời xa Đài Bắc, từ đó biến mất khỏi thế giới của Đông Phương Thuật.



      Đông Phương Thuật thể tin nội dung trong bức thư.



      "Đây là do cậu tự làm?". tin mà trợn mắt hỏi Dư Kiện.



      Dư Kiện cảm thấy người đàn ông khi khác thường, tại sao lại giải thích hợp lý, bình thường vô cùng khôn khéo với mọi người, nhưng chỉ cần gặp phải người phụ nữ mình mọi lý trí mất hết.



      "Làm sao tớ có thể làm ra thư Liễu Duy Nhu viết được"



      "Bởi vì muốn tớ rời khỏi ấy". Đây chính là quỷ kế của ba cùng Dư Kiện.... cho là vậy.



      "Chúng tôi cần ép buộc, Liễu chủ động rời "



      " thể nào".



      "Tớ tìm người điều tra rồi, Liễu tạm thời nghỉ học, phòng trọ thuê cũng lấy phòng, khách sạn Đông Phương sa thải mẹ của ấy, ngay cả em trai cũng chuyển trường rồi".( Edit bởi DDLQĐ). cách khác, cả nhà họ rời khỏi Đài bắc.



      Đông Phương Thuật muốn tin vào chuyện này, tâm trạng vô cùng kích động.



      "Ba của Liễu nửa tháng trước mât, hơn nữa lúc ấy Liễu cũng rơi vào trạng thái khó khăn nhà cửa, tôi cũng nghĩ vì lí do vậy mà bọn họ mới rời khỏi Đài Bắc".



      Nghe được bốn chữ" nhà cửa" , từng từ giống như cái dao bén nhọn trực tiếp cắt sâu vào lòng , máu chảy đầm đìa.



      , khiến Tiểu Nhu rơi vào hoàn cảnh như vậy, làm hậu phương vững chắc cho , nhưng chưa có làm chuyện gì cả, còn bức phải viết bức thư nhận sai tất cả về mình, để bảo vệ .



      "Ngay bây giờ, tôi muốn về Đài Loan". Đông Phương Thuật tháo cà vạt, dù có chuyện gì xảy ra cũng phải về Đài Loan.



      Dư Kiện cũng gì.



      Nên cho cậu ấy trở về, tổng giám đốc cũng như vậy.



      Nhưng về Đài Loan có thể làm gì đây? Người sớm rồi....



      ***



      Nửa năm sau. Tại Tân Trúc, huyện Thạc Hương.



      "Các bạn , chú ý về phía giáo". Liễu Duy Nhu to, vỗ tay muốn các bạn chú ý về phía mình:" Tờ giấy thông báo này khi các em mang về nhớ ba mẹ ký tên, chậm nhất là ngày mai phải nộp cho giáo , có biết ?"



      "Dạ biết". Giọng của các bạn vang đến tận mây xanh, đúng là những người bạn của những người miền quê.



      Liễu Duy Nhu chào bọn trẻ, đưa chúng ra khỏi trường.



      Nhìn những nụ cười ngây thơ của bọn trẻ. Trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.



      rời khỏi Đài Bắc là đúng, Liễu Duy Nhu vừa thở dài vừa cười.



      Nửa năm trước mang theo trái tim vỡ nát cùng mẹ và em trai trở về nhà bà ngoại.



      Lúc mới đến tâm trạng của vô cùng buồn bã, nhưng nhờ có động viên và chăm sóc của gia đình mới tốt hơn, khi trở lại như trước, tự với lòng, thời kỳ đau khổ qua rồi, từ đó bắt đầu cuộc sống vui vẻ như trước.



      Vì vậy, đem người đàn ông mình chôn tận sâu trong đáy lòng, để cho tình của vĩnh viễn nhìn thấy chút ánh sáng.



      ở trong núi tìm được công việc đó là giáo dạy học, ở nơi miền núi khó khăn này, bình thường giáo phải làm rất nhiều việc, cho nên rất bận, bận đến mức có thời gian suy nghĩ lung tung.



      Như vậy cũng tốt.



      Trong núi có bất kỳ tin tức nào từ bên ngoài, như vậy cũng biết bất kỳ tin tức nào về Đông Phương Thuật, như vậy tốt hơn.



      Trong cuộc sống của còn có .



      Bọn họ là người của hai thế giới, là do trong phút chốc nhất thời giao nhau ở điểm mà thôi.



      "Tiểu Nhu, có khách tìm em đứng ở sân thể dục". Ba Nhã , là hiệu trưởng trường tiểu học của , là người dân bản xứ chính gốc năm nay 35 tuổi rồi.



      Ở nơi này người dân thường có thói quen lớn, vì vậy lời Ba Nhã vừa truyền khắp nơi, cả sân thể dục đều có thể nghe được.



      "Là chàng đẹp trai, ghen tỵ, Tiểu Nhu, đừng có vì tình mà rời đó". Là người kết hôn, nhưng Ba Nhã giống như người trai quan tâm đến , nhưng là người rất thích đùa giỡn.



      Liễu Duy Nhu cười nhìn :" Được được được, em nhất định lấy , yên tâm". cùng vợ của Ba Nhã là bạn tốt, bọn họ quen dùng chuyện này để đùa.



      Liễu Duy Nhu rời phòng học đến sân thể dục, trong lòng nghĩ chắc là Tiểu Hiền đến tìm , bây giờ Tiểu Hiền chuyển trường đến trường trung học Tân Trúc, chỉ có ngày nghỉ mới có thể về nhà.



      Nhưng cũng có thể phải Tiểu Hiền, bời vì Tiểu Hiền tuyệt đối chạy xe đến trường tìm .



      Đó là bóng hình cao ngạo, là người từng rất quen thuộc với



      thể tin được, bước chân dừng lại , cách mấy bước.



      Là Đông Phương Thuật!



      trợn mắt nhìn , vô cùng hung dữ.



      Trong lòng rất hỗn loạn, muốn xoay người chạy trốn.



      Nhưng suy nghĩ của bị Đông Phương Thuật nhìn thấu.



      "Em dám trốn thử xem, nếu em dám thoát khỏi lần nữa, tuyệt đối tìm em, sau đó đánh vào cái mông của em"



      ra bây giờ cũng rất muốn làm vậy.



      "Cái người đàn ông mà em muốn lấy là ai? Là bạn trai mới của em? Các người bàn bạc hôn nhân rồi hả?"



      Chắc chắn Đông Phương Thuật nghe được lời đùa của hai người lúc nãy.



      Liễu Duy Nhu biết nên giải thích với như thế nào đây? Hay là nên hỏi tại sao lại xuất ở đây?



      còn chưa hỏi, Đông Phương Thuật bá đạo mà đem ôm vào lòng.



      " cho, em nhanh cùng ta chia tay, cả cuộc đời này em chỉ có thể lấy mà thôi"



      Đông Phương Thuật giận dỗi lớn.



      Nửa năm trước khi từ Thượng Hải trở về Đài Loan, thể tìm ra tung tích của , khiến đau lòng muốn chết, cũng lúc đó ba cho biết nguyên nhân tại sao ba lại giáng chức điều đến Thượng Hải.



      ra ba cho rằng, bạn tốt làm sao có thể bằng được con trai, hôn ước hủy bỏ liền hủy bỏ, hai tập đoàn trở mặt, tập đoàn Đông Phương có ủng hộ của ngân hàng Đại Trung Hoa hay cũng quan trọng.



      Quan trọng là con trai rốt cuộc cũng thừa nhận tình cảm và tìm được người mình .



      Ban đầu thẳng thắn cho ba mình biết, lúc đầu dùng tiền bạc ép Liễu Duy Nhu ở lại cạnh mặc làm gì làm, thâm chí khi phát mình Liễu Duy Nhu cũng vẫn muốn duy trì hôn ước cùng với Đồ Yên.



      Ông rất bực mình, hành vi này khiến ông rất giận, ba giả bộ trừng phạt mà đem cắt chức điều đến Thượng Hải, cũng là muốn đem cách ly với Đài Loan để từ từ suy nghĩ lại, đừng đem tình cảm coi thường.



      Chỉ là ba ngờ, bức Liễu Duy Nhu rời khỏi Đài Bắc.



      Sau đó, ba muốn trở lai vị trí Tổng giám đốc, nhưng vẫn kiên trì trở lại Thượng Hải làm việc.



      Trong thời gian này, vẫn tìm nhiều mối quan hệ để tìm kiếm tung tích của , cho đến 3 ngày trước mới có thể tìm ra tung tích của , lập tức từ Thượng Hải về Đài Loan, lai từ Đài Bắc đến nơi núi rừng này.



      Kết quả.... lại nghe được muốn lấy người khác!



      Chuyện này làm sao có thể chấp nhận được?



      "Tại sao còn tới tìm em?". ở trong ngực nhàng mở miệng.



      thể tưởng tượng, luôn cho rằng tình của mình chôn sâu trong lòng, nhưng vừa mới gặp thể kìm nén được, lập tức giơ tay đầu hàng, trong tíc tắc trào ra.



      "Em cứ như vậy mà bỏ , còn cái gì mình là người phụ nữ xấu, tất nhiên phải tìm em, để mắng em, làm sao em có thể thích người phụ nữ xấu? Quá đáng nha". Đông Phương Thuật siết chặt , coi như là trừng phạt .



      "Em đương nhiên là người phụ nữ xấu, hại thể kết hôn, còn bị cắt chức và điều đến Thượng Hải".



      "Em phải là người phụ nữ xấu, muốn cảm ơn em, cảm ơn em để kết hôn, còn về chuyện cắt chức đến Thượng Hải, haizz.....". Đông Phương lại chuyện ba muốn biết cái gì gọi là tình cho nghe.



      "Ba làm hại người phụ nữ phải bỏ , còn bí mật lén tìm những phóng viên nghe ngóng..... đúng, em đừng có đổi chủ đề, người đàn ông kia là ai?". Đông Phương Thuật phát ra rằng rất nhen.



      Liễu Duy Nhu nhanh chóng về gia cảnh của Ba Nhã cho nghe, bao gồm chuyện ấy lấy vợ và có 4 đứa con .



      "Có bốn đứa con còn muốn lấy em?". Đông Phương Thuật to, hai mắt giống như sắp phát lửa.



      " ấy chỉ đùa, ấy hề muốn cưới em, em cũng cưới ấy, vì vợ ấy vô cùng xinh đẹp và nổi tiếng ở đây".



      "Vậy sao?". Đông Phương Thuật hừ lạnh.



      "Trong mắt vợ của là người phụ nữ đẹp nhất thế giới".



      "Vợ ? kết hôn rồi?". Liễu Duy Nhu sợ hãi muốn thoát khỏi .



      "Còn chưa có, chỉ cần đem em trở lại Đài Loan có vợ rồi". Đông Phương Thuật khẽ chạm vào môi , ừ... Mùi vị lâu ngày này đúng là quá tốt đẹp.



      "Em có đồng ý ?". Ừ, nếm thêm chút nữa, quả rất ngọt



      Liễu Duy Nhu mở miệng chào đón tiến vào.



      "Em còn có thể lựa chọn sao?"



      Dĩ nhiên là , vợ trẻ con của , đây là giao dịch chúng ta đặt ra từ đầu, chút quyền lợi em cũng có".



      Liễu Duy Nhu khẽ nở nụ cười.



      cũng muốn gì lúc này.



      Khi có tình cảm, xin hãy thẳng thắn với chính mình, như vậy mới có thể gặp được may mắn.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :